Lượt xem của khách bị giới hạn

[Ngôn tình] [Truyện Hoàn] Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng Một - Quẫn Quẫn Hữu Yêu

Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
[Ngôn tình] [Truyện Hoàn] Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng Một - Quẫn Quẫn Hữu Yêu

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1210: Đi cửa sau
Buổi tối.

Trong một phòng bao riêng ở một khách sạn sa hoa.

Bên trong tràn ngập tiếng ồn ào nâng ly cạn chén, không khí vô cùng sôi nổi.

Đạo diễn Trịnh Khang Đức, nhà sản xuất phim Ngô Khải, Lương Bích Cầm và các diễn viên khác của bộ phim Em Chỉ Thích Anh đều có mặt ở đây.

Người ngồi ở vị trí chủ tọa bữa tiệc này là một người đàn ông trung niên mặc một bộ vest Armani, người này là giám đốc của rạp chiếu phim Vạn Chúng - Thôi Chí Hào.

Trong số các rạp chiếu phim có danh tiếng trên khắp cả nước, rạp Vạn Chúng đang là đơn vị đứng đầu với doanh thu 38 tỷ. Đối với một bộ phim sắp công chiếu mà nói thì quản lí của rạp chiếu phim chính là người nắm quyền sinh sát.

Nếu như thông qua được Thôi Chí Hào thì bộ phim này chắc chắn sẽ đảm bảo được phân nửa doanh thu.

Trong cái giới này, để được sắp xếp sao cho bán được nhiều vé nhất thì việc mời cơm, tiếp rượu đều chỉ là trò trẻ con mà thôi. Việc "đi cửa sau" từ lâu đã trở thành việc bình thường như cơm bữa trong nghề, ngay cả cái thành phố bậc nhất như Đế Đô này cũng không có ngoại lệ.

Trên bàn ăn, Trịnh Khang Đức nhiệt tình kính rượu Thôi Chí Hào: "Giám đốc Thôi, tôi lại kính anh một ly nữa nào, xin anh chiếu cố cho bộ phim sắp tới này của chúng tôi nhé!"

Trịnh Khang Đức nói xong lại đưa mắt ra hiệu cho Lương Bích Cầm, Lương Bích Cầm lập tức tự mình sáp tới rót rượu cho Thôi Chí Hào, bộ ngực phập phồng như có như không cọ lên tay Thôi Chí Hào.

Các nữ diễn viên khác cũng không chịu yếu thế, kẻ tung người hứng nịnh bợ tâng bốc Thôi Chí Hào: "Em nghe nói giám đốc Thôi mà nhìn trúng phim nào thì chắc chắn phim đó sẽ rất hot luôn ấy!"

Trịnh Khang Đức lập tức phụ họa: "Giám đốc Thôi chính là ngọn gió đi đầu trong giới chúng ta cơ mà!"

Bên trái Thôi Chí Hào là diễn viên chính Lương Bích Cầm, bên phải là nữ phụ xinh đẹp, trái ôm phải ấp, mặt mũi hồng hào cười ha hả nói: "Đạo diễn Trịnh nói quá rồi, bộ phim này của anh có đề tài mới lạ, chắc chắn sẽ thu hút một lượng lớn người xem trẻ tuổi. Diễn viên thì không cần nói rồi toàn diễn viên hạng nhất cả, lại ra sức tuyên truyền như thế, cho dù anh không nói thì phía bên tôi cũng sẽ vẫn xếp bộ phim này ở vị trí cần chú trọng nhất.

"Giám đốc Thôi quá khen rồi, khán giả vào rạp xem phim gì chẳng phải đều là phụ thuộc vào quyết định của anh cả hay sao, cho dù phim của tôi có khá hơn nữa thì cũng không thể thiếu sự ủng hộ của anh được!" Trịnh Khang Đức thấy thời cơ ổn định rồi thì bèn dịch sát qua, lặng lẽ đưa năm ngón tay ra cho Thôi Chí Hào xem: "Chỉ cần giám đốc Thôi ủng hộ hết mình, phía bên này tôi có thể làm chủ, cho anh chừng này!"

Thôi Chí Hào trông thấy con số mà Trịnh Khang Đức đưa ra thì đôi mắt liền lập tức sáng rỡ.

Ý là sẽ chia cho ông ta 5% doanh thu phòng vé!

Bình thường thì nếu như nhà phát hành phim muốn "hợp tác" với rạp chiếu phim, bên rạp cũng sẽ phối hợp tăng suất chiếu lên nhưng với điều kiện tiên quyết là phải có hoa hồng.

Phần thu nhập ngoài luồng này phần lớn sẽ rơi vào tay giám đốc rạp chiếu phim.

Bình thường số tiền này sẽ là 3%, vì thế con số mà Trịnh Khang Đức đưa ra đã có thể nói là rất có thành ý rồi.

Dựa vào việc bộ phim này là do Trịnh Khang Đức quay và có dàn diễn viên hùng hậu tham gia thì chắc chắc sẽ thu về được khoảng 30.000 vạn doanh thu phòng vé. Tính ra ông ta có thể được chia tới con số nghìn vạn! Nghĩ tới đây, Thôi Chí Hào lập tức cười nói: "Đạo diễn Trịnh yên tâm, tôi có thể đảm bảo với anh tỉ suất chiếu bộ phim này vào khoảng chừng này!"

Thôi Chí Hào cũng chìa năm ngón tay ra cho Trịnh Khang Đức xem.

Tỷ suất chiếu 50%!

Trịnh Khang Đức lập tức tỏ vẻ vừa lòng, ông ta mừng rỡ nói: "Giám đốc Thôi quả nhiên là sảng khoái!"

Với tình hình thị trường trước mắt, nếu phim chiếu rạp có tỷ suất chiếu chiếm hơn 30% trở lên thì đồng nghĩa với việc mỗi ngày sẽ có khoảng 5 vạn vé được bán ra. Đây tuyệt đối là một con số lớn, những bộ phim hot của Hollywood trước đây cũng chỉ được sắp xếp tỷ suất chiếu khoảng 50% mà thôi.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1211: Thẩm Miên xong đời rồi
Không biết Thôi Chí Hào nghĩ tới điều gì mà sắc mặt lộ ra chút nghi ngờ: "Nhưng mà, đạo diễn Trịnh này, có chuyện này tôi không rõ lắm, không phải là các anh tính ra mắt phim vào tháng sau à? Sao tháng này đã ra mắt trước dự kiến rồi?"

"Ha ha, không biết gần đây quản lí Thôi có nghe tin Thẩm Miên sắp có phim mới không?" Trịnh Khang Đức hỏi một cách đầy ẩn ý.

Thôi Chí Hào ngẫm nghĩ một hồi: "Đạo diễn Thẩm à, đương nhiên là biết rồi, tôi còn kinh ngạc một trận ấy chứ. Chả nghe thấy phong thanh gì mà anh ta đã ra phim mới rồi, hơn nữa tôi nghe nói lần này diễn viên anh ta dùng đều là người mới hết!"

Trịnh Khang Đức cười cười: "Trùng hợp là chủ đề bộ phim này của đạo diễn Thẩm cũng là thanh xuân và... cũng là nữ giả nam, chính bản thân tôi cũng rất kiêng kị danh tiếng của đạo diễn Thẩm!"

Hai bộ phim cùng chủ đề, người xem tất nhiên sẽ hướng về bộ phim chiếu trước hơn một chút.

Mặc dù miệng Trịnh Khang Đức nói thì như vậy nhưng trong giọng nói lại chứa đầy hàm ý giễu cợt và coi rẻ.

Thôi Chí Hào lập tức hiểu ý của Trịnh Khang Đức, mấy năm nay Trịnh Khang Đức luôn bị Thẩm Miên đè ép một đầu, xem chừng là muốn mượn cơ hội tốt này để áp đảo Thẩm Miên rồi!

Cho dù có xuất phát từ mục đích "ai đến trước thì chiếm trước", thì Trịnh Khang Đức cũng có thể lựa chọn chiếu sớm hơn phim của Thẩm Miên một đoạn thời gian để tránh bị cướp mất khán giả.

Thế nhưng, Trịnh Khang Đức lại cố tình ra phim trước Thẩm Miên hai ngày, gần như là chiếu cùng một đợt, rõ ràng là muốn cướp hết thị trường của Thẩm Miên, ra sức chèn ép anh ta!

Bộ phim này của Thẩm Miên không có át chủ bài, cũng không có hậu thuẫn thì làm sao mà đấu nổi với Trịnh Khang Đức đây?

Có thể dự đoán được tình thế của Thẩm Miên sẽ vô cùng bi đát.

Thôi Chí Hào lắc lắc đầu nói: "Thẩm Miên quả thật là rất giỏi, cơ mà doanh thu phim mấy năm gần đây của anh ta lại không ngừng đi xuống, nếu muốn lấy lại hào quang năm nào thì đúng là không có khả năng mấy! Bây giờ lại còn tự mình đứng ra sản xuất một bộ phim độc lập như thế nữa, anh ta cho rằng mình vẫn là Thẩm Miên mười năm trước sao? Cho rằng thị trường bây giờ vẫn là thị trường năm đó? Phải nói là lần này Thẩm Miên hồ đồ thật rồi, danh tiếng gây dựng bao năm đổ sông đổ bể hết vì bộ phim này!"

"Không biết là giám đốc Thôi chuẩn bị sắp xếp tỷ suất chiếu bộ phim của Thẩm Miên thế nào đây?" Trịnh Khang Đức rót một chén rượu cho Thôi Chí Hào, ra vẻ như vô tình hỏi.

Thôi Chí Hào nhìn ông ta với ánh mắt "Anh hiểu mà": "Đương nhiên là nên sắp xếp thế nào thì sắp xếp như thế thôi, rạp chiếu phim của chúng tôi cũng không phải tổ chức từ thiện, mọi người đều là vì kiếm tiền thôi. Bộ phim không có doanh thu mấy thế này, cho dù là có cái danh đạo diễn của Thẩm Miên đỡ đi chăng nữa thì nhiều nhất cũng chỉ chiếm khoảng 10% tỷ suất chiếu thôi…"

Sau khi nói xong, hai bên lại tiếp tục uống rượu trò chuyện, cuối cùng hai bên đều ra về trong vui vẻ.

Lương Bích Cầm hưng phấn mở miệng nói: "Đạo diễn Trịnh, anh thật giỏi quá đi! Tỷ suất chiếu cao như thế, chắc chắn doanh thu của chúng ta sẽ không tồi đâu!"

Sau khi tung trailer phim, bởi vì danh tiếng của dàn diễn viên nên có rất nhiều fans tán dương và bày tỏ sự chờ mong. Nhưng mà cũng có không ít người mắng nội dung phim quá máu chó với não tàn nên cô ta cũng có hơi bận tâm….

"Ha ha, đương nhiên rồi! Em đừng quá đánh giá cao trình độ thường thức của người xem hiện nay. Độ tuổi người bỏ tiền vào rạp chiếu phim ngày càng nhỏ thì biết hay dở cái gì! Cũng chỉ xem cho vui thôi, còn chẳng phải là em cho bọn họ xem gì thì bọn họ xem cái đó à! Ha ha ha..." Trịnh Khang Đức ra vẻ tất cả mọi việc đã nằm trong dự tính.

Lương Bích Cầm gật đầu lựa chọn tin tưởng vị đạo diễn đạo mạo của cô ta.

Tất nhiên, điều khiến cô ta hả giận nhất vẫn chính là lần này Thẩm Miên nhất định xong đời rồi!
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1212: Rõ là cố ý
Cái tên chết tiệt đó, lần trước còn công khai chỉ trích cô ta trên Weibo vì Ninh Tịch, còn nói gì mà muốn phong sát cô ta. Hừ, bây giờ cố tình quay một bộ phim cùng chủ đề thì thôi lại còn lại để Ninh Tịch đóng vai chính, rõ ràng là muốn đối đầu với cô ta mà.

Ngược lại, cô ta muốn xem xem cuối cùng ai mới là người đứng vững chân trong cái giới này…

Cứ nghĩ tới kết cục của Thẩm Miên và Ninh Tịch, cô ta lại cảm thấy sảng khoái vô cùng! Đúng là một mũi tên trúng hai đích mà!

"Đúng rồi, đạo diễn, nhà sản xuất, chúng ta có cần đi bên phía Hoa Ảnh một chút không?" Nữ phụ thứ hai lên tiếng hỏi.

Bọn họ đã đi gần hết các rạp chiếu phim lớn rồi, chỉ còn lại phía Hoa Ảnh thôi.

Nhắc tới Hoa Ảnh, sắc mặt của Trịnh Khang Đức có vẻ không tốt lắm, ông ta hừ lạnh một tiếng: "Cái ả bên Hoa Ảnh đó quá không thức thời, chúng ta không cần hợp tác với loại người như cô ta. Đi thế này là đủ rồi, đợi bộ phim này của chúng ta hot rồi, cô ta lại chẳng vội vã tăng xuất chiếu?"

"Nghe ý của đạo diễn Trịnh thì giám đốc bên Hoa Ảnh có gì không ổn sao? Chẳng phải bên đó được mệnh danh là "Đệ nhất Trung Hoa" à?" Cô nữ phụ lấy làm khó hiểu.

Nhà sản xuất ngồi cạnh nghe vậy thì khinh thường cười một cái: "Phương Gia Duyệt này có năng lực nghiệp vụ không tồi, nhưng mà lại sống không biết điều, chưa bao giờ cho các đoàn làm phim đi cửa sau bao giờ, ngay đến bữa cơm còn không thèm ăn luôn. Cứ tự cho mình là thanh cao, nhưng thật ra lại đang phá quy tắc trong cái giới này. Phía phát hành phim nếu không phải hết nước thì chẳng ai muốn giao thiệp với cô ta làm gì..."

"Thì ra là thế, cô ả kia thật chẳng biết thức thời là gì cả…"

...

Hôm sau, bộ phim Em Chỉ Thích Anh chính thức lên sóng, Ninh Tịch đã xem trước khi chiếu ngoài rạp, cũng hiểu sơ về chất lượng bộ phim nên chỉ chú ý xếp hạng phim, bình luận đánh giá của người xem và các trang liên quan tới phim ảnh.

Sau một ngày, Ninh Tịch phát hiện ra tỷ suất người xem của phim này cao kinh hồn, gần như có thể so với những bộ phim Hollywood siêu hot trước đây.

Điểm số trên trang web chuyên chấm điểm phim cũng không thấp - 7,6 điểm. Số điểm này ở ngành phim ảnh Trung Quốc đã được coi là khá cao rồi.

Không chỉ có vậy, comment của người xem hầu hết đều là khen, dĩ nhiên là cũng có một vài người mắng là máu chó, não tàn nhưng đều bị những ngôn từ hoa mỹ của giới bình phim vùi lấp…

Khỏi phải nói, với cái chất lượng tồi và diễn xuất kém mà có thành tích đến thế này thì hiển nhiên phía PR của đoàn phim cũng đã tốn không ít "máu".

Có thể thấy phần lớn số tiền đầu tư của bộ phim này không có tập trung vào việc sản xuất phim mà là để PR với đi cửa sau là chính.

Ngày hôm sau nữa, Em Chỉ Thích Anh đã có doanh thu phòng vé ngày đầu tiên công chiếu, đạt 11.000 vạn!

Buổi sáng hôm đó, trong phòng làm việc của công ty Thẩm Miên.

Ninh Tịch, Thẩm Hãn Thần, Giản Thư, Kỷ Ngữ Manh và mấy người sản xuất bộ phim đều ở đó.

Trên bàn làm việc của Thẩm Miên là bảng kê khai doanh thu của bộ phim Em Chỉ Thích Anh, nó đã leo lên top 3 phim có doanh thu cao nhất.

Đoàn làm phim đều đã biết thời gian công chiếu của Người Tìm Mộng trùng với Em Chỉ Thích Anh, hơn nữa doanh thu của Em Chỉ Thích Anh ngày đầu tiên đã cao như thế, không khí lúc này khó tránh khỏi có phần nghiêm trọng.

Vẻ mặt Kỷ Ngữ Manh đầy bực tức: "Cái tên Trịnh Khang Đức rõ ràng cố ý! Đạo diễn đã sớm nghe ngóng chọn lịch chiếu để tránh trùng với phim của họ rồi, kết quả là bọn họ lại âm thầm đổi thời gian chiếu, lại còn chiếu ngay trước thời gian của chúng ta nữa chứ!"

Cố ý, rõ ràng là cố ý.

Người sáng suốt liếc mắt một cái cũng có thể nhìn ra.

Nhưng đến hôm nay đã không còn cách nào khác nữa, chỉ có thể lấy cứng chọi cứng, thời gian chiếu phim đã định rồi, không thể sửa chữa được.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1213: Trai đẹp có thể bổ mắt
Đoàn làm phim của bọn họ lại toàn là người mới, dù Ninh Tịch đã diễn Thiên Hạ nhưng cũng chỉ có mỗi một tác phẩm đó. Lượng fan của cô cũng không nhiều, huống chi còn cách lâu như thế mới có phim mới, lại còn là đề tài hoàn toàn khác biệt với Thiên Hạ nữa, nên cũng chẳng có mấy tác dụng trong việc tuyên truyền.

"Mọi người bên này cứ tiếp tục tuyên truyền theo kế hoạch là được, về phía tỷ suất chiếu bên rạp chiếu phim thì tôi sẽ nghĩ cách." Sắc mặt của Thẩm Miên vẫn khá là thản nhiên không có chút gì gọi là luống cuống cả.

Nếu đã lựa chọn bước đi trên con đường này thì ngay từ đầu anh đã dự đoán trước được điều này.

Mọi người trố mắt nhìn nhau, trong lòng đều biết rõ tình hình hiện tại của họ không mấy lạc quan cho lắm.

Tỷ suất chiếu bộ phim của Trịnh Khang Đức kia cao kinh người, dường như chiếm sạch luôn thị trường rồi, muốn mở một con đường máu đúng là quả thật còn khó hơn lên trời…

Mặc dù không có nói ra nhưng quả thật là mọi người khó tránh khỏi hơi nản lòng.

Tuy bọn họ đều biết chất lượng phim của bọn họ vượt xa Trịnh Khang Đức kia mấy con phố luôn, nhưng với tình hình thị trường phim dạo gần đây... dường như chất lượng đã không còn là yếu tố quyết định nữa rồi.

Điều này, không ai có thể rõ bằng Thẩm Miên.

Cũng chính vì điều này mà Ninh Tịch lại càng khâm phục tinh thần "đập nồi dìm thuyền" của Thẩm Miên lần này.

Trước đây, những bộ phim của Thẩm Miên luôn là đối tượng tranh cướp của các rạp lớn, tuy mấy năm gần đây có xuống dốc nhưng tỷ suất chiếu bao giờ dưới 30% cả.

Nhưng lần này, khi không có át chủ bài và chủ đầu tư mạnh tay hậu thuẫn thì tỷ suất chiếu chỉ còn có 10%. Trong đó có mấy rạp còn chỉ đạt 5%, hơn nữa tất cả đều là chiếu trước 12 giờ trưa và chiếu sau 10 giờ tối - tầm vắng người xem nhất.

Đây đã là kết quả mà Thẩm Miên phải tự mình đi đi lại lại nhiều lần mới đạt được.

Cuối cùng cũng đã tới ngày Người Tìm Mộng được công chiếu.

Ninh Tịch xem lịch chiếu các rạp ở Đế Đô, thời gian chiếu hầu hết đều là giữa trưa hoặc buổi tối khuya.

Cuối cùng, cô quyết định chọn suất xem lúc 22h00.

Bởi vì thời gian muộn quá nên lúc này trong rạp chỉ còn lại lác đác vài người.

Trong số những người này, phần lớn đều là chọn xem Em Chỉ Thích Anh, chủ đề hai phim tương tự nhau, đương nhiên người xem sẽ chọn bộ phim nào hot hơn rồi.

Lúc này, một đôi trai gái đang đứng bàn bạc trước poster của Em Chỉ Thích Anh.

"Em này, mình xem bộ này nhé? Phim này có nhiều sao cứng, mà nghe nói cũng hài lắm!" Chàng trai đề nghị.

Cô gái lầu bầu như không tình nguyện mấy: "Không thích đâu… em không thích Lương Bích Cầm! Diễn giả lắm! Hơn nữa cô ta giả nam cũng chẳng giống gì!"

"Thế à? Anh thấy cũng được mà!"

"Dù sao thì em cũng không thích xem phim não tàn đâu! Thích xem thì anh xem một mình đi!"

"Vậy xem gì bây giờ? Giờ này thì còn phim gì hay nữa đâu…"

"Để em xem… ơ, Người Tìm Mộng? Diễn viên chính Ninh Tịch, Thẩm Hãn Thần… chưa từng nghe thấy! Cơ mà… Ôi! Nam chính trên poster này đẹp trai quá đi mất! Đúng là kiểu em thích mà! Ánh mắt này… khí chất này… xem phim này đi!"

Poster Người Tìm Mộng là đôi nam nữ, cơ mà thực tế thì nam này cũng không phải nam chính mà đều là Ninh Tịch, nếu ai không biết quả thật là sẽ hiểu lầm một người là nam chính, một người là nữ chính.

Chàng trai kia có vẻ hơi cạn lời: "Bộ phim này cũng là loại phim não tàn mà…"

"Bớt nói vớ vẩn đi, cũng là kịch bản não tàn nhưng ít ra vẫn có trai đẹp bổ mắt!"
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1214: Người xem thần bí
Cuối cùng, đôi tình nhân nhỏ cứ thế mua vé của Người Tìm Mộng.

Ninh Tịch đứng cạnh đó thấy vậy thì có chút dở khóc dở cười: "Ha ha ha, không ngờ cuối cùng anh đây lại phải dựa vào mặt để hút người xem…"

Lục Đình Kiêu xoa xoa tóc cô, cũng không nói gì nhiều chỉ bảo: "Sẽ hot."

Ninh Tịch cười phì ra tiếng: "Sao anh còn có lòng tin hơn em thế này? Boss, chẳng nhẽ anh định cho bọn em đi cửa sau à?"

"Không cần." Vẻ mặt Lục Đình Kiêu vẫn rất chắc chắn: "Mặc dù tư bản có thể điều khiển được xu hướng của thị trường nhưng vĩnh viễn không thể thay đổi được quy luật của nó. Nếu triệt để lợi dụng tư bản để điều khiển thị trường thì ắt sẽ bị thua lớn."

Ninh Tịch chớp mắt, sau đó gật đầu liên tục.

Vâng vâng vâng, nghe chẳng hiểu gì cả… chỉ biết là đại thần của em rất giỏi thôi…

Ninh Tịch kéo tay Lục Đình Kiêu, nhẹ nhàng cười nói, "Em không biết cái gì gọi là tư bản, em chỉ biết là "nước có thể nâng thuyền, thì cũng có thể dìm thuyền". Những chiêu trò kia có cao siêu đến mấy đi chăng nữa thì vẫn sẽ phải khuất phục trước bốn chữ "thuận theo ý dân", lựa chọn cuối cùng của người xem sẽ quyết định số mạng của bộ phim!"

Ánh mắt Lục Đình Kiêu tràn đầy ấm áp nhìn cô: "Đúng là ý này, em rất thông minh."

"Hì hì ở cạnh Boss đại nhân lâu như vậy đương nhiên sẽ "mưa dầm thấm lâu" rồi ~"

...

Trò chuyện với Lục Đình Kiêu một chút, tâm tình của Ninh Tịch cũng đã khá hơn nhiều, cô tới trước quầy mua bỏng ngô và đồ uống, sau đó vui vẻ vào phòng chiếu phim, hưởng thụ thời gian hẹn hò quý giá này.

Trước khi vào phòng chiếu phim, Ninh Tịch còn cố ý liếc qua phòng chiếu Em Chỉ Thích Anh, có tới hơn nửa là kín ghế. Tỷ suất người xem như thế này đã là tốt vô cùng với suất phim chiếu tối muộn.

Hôm nay là ngày công chiếu thứ ba của Em Chỉ Thích Anh, mọi người vẫn ào ào thảo luận về bộ phim này trên mạng, cho dù là tốt hay xấu thì độ hot vẫn có xu thế đi lên.

Có điều Ninh Tịch có chú ý tới một điểm, đó chính là hiện tại không chỉ có những bình luận khen ngợi như ngày đầu tiên nữa. Hai ngày kế tiếp, điểm đáng giá xếp hạng và bình luận về bộ phim này không ngừng hạ xuống, đây cũng là quy luật tất yếu của làm ăn cẩu thả.

Sau khi đầu tư quảng bá rầm rộ như thế thì doanh thu ngày đầu chắc chắn sẽ rất cao, nhưng một khi khán giả đã xem rồi và có đánh giá của riêng mình thì lập tức sẽ có những bình luận trái chiều, điều này tuyệt đối không thể làm giả được.

Anh muốn làm giả điểm đánh giá? Nhất định sẽ bị người xem chấm điểm thấp và mắng chửi nhiều hơn nữa.

Một tiếng trước, Ninh Tịch đã lên xem lại điểm của bộ phim này, chỉ trong hai ngày ngắn ngủi thôi mà đã từ 7.6 điểm hạ xuống 6.5 điểm rồi, trên mạng cũng bắt đầu có nhiều bình luận chê bai thậm tệ hơn.

Cơ mà, bất kể là hãng phim hay rạp chiếu phim nào cũng đều hoàn toàn làm ngơ với kết quả này, bởi vì dạo gần đây người ta đã hình thành thói quen khán giả vừa la ó nhưng vẫn đi xem phim đều. Thương nghiệp hóa ngành điện ảnh chính là như vậy, bạn không xem cái này thì cũng chẳng có cái khác mà xem.

Hiện tại có bị ăn chửi cũng chẳng sao cả, chỉ sợ còn chả ma nào thèm mắng bạn thôi.

Bạn có mắng có chửi thậm tệ thế nào thì hãng phim vẫn kiếm được tiền như thường.

Ninh Tịch và Lục Đình Kiêu ngồi xuống hàng ghế cuối cùng, chỗ này có thể nhìn bao quát được xem trong rạp có khoảng bao nhiêu người.

Vào lúc bắt đầu chạy quảng cáo, Ninh Tịch đếm sơ qua, trong cả phòng chiếu chỉ có 7 người trơ trọi…

Ngoại trừ cô, Lục Đình Kiêu và đôi tình nhân vừa rồi ra thì còn có hai cô bé mặc đồ học sinh và một người phụ nữ mặc bộ đồ lịch sự màu rượu vang nữa. Trông cô ấy khoảng tầm 30 tuổi, đi một mình tới và ngồi ngay trước bọn họ một hàng ghế…
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1215: Mở màn tuyệt vời
Ninh Tịch có thể hiểu được lý do đôi tình nhân và hai cô bé học sinh kia chọn xem phim này, nhưng người phụ nữ ăn mặc lịch sự kia thì khó tránh khỏi khiến cho Ninh Tịch có phần hơi tò mò.

Kiểu người tinh anh như vậy sao lại đi xem một bộ phim thanh xuân thần tượng thế này được chứ?

Cơ mà, cũng chẳng có ai quy định rằng kiểu người tài giỏi như thế thì không được xem những bộ phim thế này cả…

Thật ra thì hiện tại áp lực xã hội hiện đại lớn như thế, sau khi mọi người tan làm thì cũng thường thích xem một vài bộ phim mang tính chất giải trí.

Ninh Tịch lại quan sát mấy người xem khác, đôi tình nhân ngồi ở góc bên phải, có vẻ như chàng trai kia chẳng hứng thú gì với phim ảnh cả, chỉ là đi cùng bạn gái mà thôi, cậu chàng cứ vùi đầu lướt di động. Cô bạn gái bên cạnh thì ngồi ăn bỏng, mắt nhìn chăm chăm màn ảnh lớn, dáng vẻ cũng chẳng trông đợi gì mấy.

Lại đến hai học sinh ngồi ở vị trí chính giữa kia…

Ồ, hai bạn nhỏ này còn mang theo một đống đồ ăn, còn chưa chiếu phim đã bắt đầu ăn không ngừng, không biết là tới để xem phim hay là tới để ăn nữa…

Lúc phim sắp bắt đầu thì lại có hai người nữa bước vào…

Một nam một nữ, người đàn ông thì cao lớn, đeo kính che kín mặt, vừa vào liền bước thẳng tới vị trí ở cuối cùng, còn người phụ nữ bên cạnh anh ta thì Ninh Tịch biết…

Đó là quản lý Trình Á Nam của Thẩm Hãn Thần.

Lúc trước Thẩm Hãn Thần muốn dụ cô qua Phong Hành thì đã đưa danh thiếp của Trình Á Nam cho cô, có điều lại bị Đại ma vương vứt đi rồi.

Thế nên, không cần hỏi cũng biết, người đàn ông bên cạnh Trình Á Nam kia chắc chắn là Thẩm Hãn Thần.

Ối chà, không ngờ đi xem phim cũng đụng trúng Thẩm Hãn Thần.

Ơ mà! Chết toi rồi! Không thể để anh ta phát hiện ra cô và Lục Đình Kiêu được…

Cũng may chỗ ngồi của Ninh Tịch và Lục Đình Kiêu nằm ở chỗ khá khuất. Mà, hai người kia vốn không để ý tới họ, chỉ lặng lẽ xuống hàng cuối cùng.

Ninh Tịch ghét sát tai nói nhỏ với Lục Đình Kiêu: "Đình Kiêu, hai người vừa mới vào kia… hình như là Thẩm Hãn Thần và quản lý của cậu ta thì phải…"

"Ừ." Lục Đình Kiêu gật đầu tỏ vẻ mình cũng đã thấy.

Ninh Tịch đỡ trán: "Ôi thần linh ơi… Tổng cộng có chín người xem… thế mà gần một nửa là người nhà mình rồi!!!

Cuối cùng quảng cáo trên màn ảnh lớn cũng đã kết thúc, bộ phim bắt đầu chiếu…

Cảnh đầu tiên của phim chính là cảnh mà Ninh Tịch và Thẩm Hãn Thần đóng với nhau lần đầu tiên, cảnh quay mà Thẩm Hãn Thần NG vô số lần.

Đôi tình nhân nhỏ trước mặt không tập trung nhìn lên màn ảnh, hai cô bé nữ sinh thì ăn không ngừng, chỉ có người phụ nữ giỏi giang kia là khoanh tay xem phim.

Đi kèm với tiếng nhạc du dương, trên màn ảnh lớn xuất hiện cảnh một bữa tiệc, trên cầu tháng xoắn ốc, hai chàng trai một đen một trắng, một trước một sau, một kiêu ngạo cao quý, một phóng khoáng tiêu diêu từ từ bước xuống…

Đi được một nửa, người thanh niên đằng trước quay lại nói câu gì đó với người phía sau, góc quay tiến gần lại, chàng thanh niên kia nhướn mày, nhìn người trước mặt mà nở một nụ cười như có như không.

Trong chớp mắt đó, dường như có tiếng nổ lớn vang lên trong đầu người xem…
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1216: Điên cuồng đề cử
Đó là cảm giác như thế nào…

Là vẻ đẹp và là sự rung động vượt qua cả giới tính và tuổi tác…

Cảnh quay đầu tiên có tính khảo nghiệm diễn viên nhất, bởi vì cho dù chỉ một chút tì vết thôi cũng sẽ bị phóng đại ra gấp trăm lần. Nhưng, hai chàng trai trong cảnh phim này như thể được sinh ra để đứng trên màn ảnh lớn vậy, hoàn mỹ đến nỗi không thể nào bắt bẻ được…

Thẩm Hãn Thần cũng không khỏi ngây người ra, mặc dù một người trên màn hình là cậu ta… mặc dù cậu NG cảnh này vô số lần, NG nhiều đến nỗi thuộc từng chi tiết của phân cảnh này như lòng bàn tay…

Nhưng khi cậu ta xem với thân phận khán giả thì vẫn hoàn toàn bị chàng trai trên màn ảnh hấp dẫn.

"A a a a... Quả nhiên là đẹp trai quá đi mất! Còn đẹp trai hơn cả trên poster nữa! Em đã nói mà, em chọn chuẩn chưa!" Bên trên truyền tới tiếng nói vui mừng.

Tiếp đó, cô nàng lại bẩm bẩm nghi ngờ: "Có điều anh chàng mặc vest đen bên cạnh cũng không tồi, chẳng nhẽ là nam phụ à?"

Thẩm Hãn Thần như chợt tỉnh từ kinh ngạc: "…" Ông đây là nam chính!!!

Bạn trai của cô nàng cũng có chút hứng khởi hơn: "Anh là đàn ông mà vừa nãy còn ngây cả người! Ánh mắt kia… thật đúng là..."

Hai cô bé nữ sinh kia thì lại càng kích động hơn.

"A a a! Đẹp trai quá đẹp trai quá đi mất! Không ngờ trong giới giải trí lại có diễn viên mới đẹp trai như thế!"

"Ôi ôi, hình như mình… ngửi được mùi gian tình há há há!"

"Mình cũng thế, mình cũng thế! Xúc động quá đi mất!"

Hóa ra đây là hai nàng hủ nữ…

Mặc dù trong phòng không có nhiều người xem lắm nhưng mỗi người đều đại biểu cho một lớp thị hiếu.

Tiếp đó, hiển nhiên là năm người xem còn lại đã thả hồn vào bộ phim.

Theo mạch phim, đến lúc bọn họ biết chàng trai mặc vest trắng kia lại là nữ chính giả nam xong thì… trong rạp lại vang lên những tiếng kêu kích động không thôi.

"A a a a a! Đó là nữ chính! Thế mà lại là nữ chính đó trời ơi! Có cô gái ngầu đến mức này sao trời!

"Đúng là không chừa cho đàn ông chúng tôi đường sống mà…"

"Tập phác thảo của em đâu! Cuốn sổ nhỏ của em đâu rồi! Xong rồi xong rồi! Linh cảm tuôn trào! Em cảm thấy hôm nay có thể vẽ được một trăm trang Doujinshi1 về bộ phim này mất!" Cô nàng kích động không thôi, lập tức lôi tập phác thảo và bút vẽ trong túi ra, trông có vẻ như là một họa sĩ vẽ truyện tranh.

1 Doujinshi: là một thể loại truyện tự xuất bản ở Nhật, thường là manga hay tiểu thuyết. Doujinshi là những tác phẩm của những người không chuyên. Nó còn có cái tên khác gọi là đồng nhân hoặc viết tắt là dou.

...

Một tiếng sau, trừ người phụ nữ giỏi giang trước mặt Ninh Tịch coi như yên tĩnh từ đầu tới cuối ra, thì đôi tình nhân và hai cô nữ sinh kia lại không ngừng thét chói tai mỗi khi đến cảnh hot. Lúc đầu cả bốn người còn ngượng ngùng quay lại xin lỗi bọn họ, đến một lúc sau thì đã hoàn toàn không khống chế nổi nữa rồi.

Nhất là hai cô nữ sinh kia, trung bình cứ ba phút thì hai người lại kích động ôm nhau thét lên một lần.

Điều đáng nhắc tới là có hai người nữa bước vào lúc giữa phim, có vẻ như đến muộn, lúc xem xong còn tiếc nuối lẩm bẩm nói ngày mai phải đi xem lần nữa mới được.

...

Buổi tối hôm đó.

Cô nàng họa sĩ kia liên tục điên cuồng đề cử bộ phim Người Tìm Mộng vừa xem tối nay với đám bạn trong QQ và Weibo của mình, hơn nữa còn share cho mọi người xem cả sáng tác dou mới nhất của mình về bộ phim này nữa.

[Tối nay tui phát hiện ra một bộ phim siêu nay! Tên là Người Tìm Mộng. Mọi người nhất định phải đi xem đó nha! Nhất định phải đi xem đó nha! Nhất định phải đi xem đó nha! Chuyện quan trọng phải nói ba lần. Xem rồi chắc chắn mọi người sẽ quay lại cảm ơn tui đó!]

Cô nàng này cũng có chút danh tiếng trên weibo, thường vẽ một vài dou lên tự thẩm nên cũng có một nhóm fans trung thành khá lớn.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1217: Con gái mà đã man lên rồi thì
Nhìn thấy idol của mình nửa đêm lại đề cử phim, mấy người hâm mộ cũng tỏ vẻ vô cùng tò mò…

[ Ôi chà chà! Đại Đại mà lại đề cử phim kìa! Ủa phim trong nước hả! Chẳng phải lần trước Đại Đại bảo không bao giờ xem phim trong nước nữa đó sao?]

[ Á! Mị vừa đi search thử bộ Người Tìm Mộng này! Nam chính đẹp trai quá đi mất! Kịch bản cũng khá thú vị! Ngày mai phải đi xem thử mới được!"

[Tôi cũng đi, tôi cũng đi! Vừa hay gần đây chẳng có gì mà xem cả! Đại Đại đề cử thì chắc là không tồi đâu!"

...

Trên tường của bạn trai cô họa sĩ kia thường ngày đều chỉ up ảnh thân mật của hai người, thế mà tối nay lại đưa tin liên quan đến phim ảnh.

[Hôm nay đi xem Người Tìm Mộng. Nữ chính đúng là quá trâu, chỉ trang điểm một chút thôi đã có thể biến từ nam thần thành nữ thần rồi! Đúng là con gái mà MAN lên rồi thì chả còn chỗ dung thân cho đám con trai nữa! Nhiệt liệt đề cử mọi người đi xem, nhất là những người vừa xem xong Em Chỉ Thích Anh, có so mới biết cái gì gọi là hàng hịn (icon khoanh tay cười hắc hắc)]

Dưới bài đăng này còn có hai tấm poster nữa, một tấm là nữ chính trong đồ nữ, một tấm là nữ chính mặc đồ nam.

Về phần hai nữ sinh kia thì nhà gần rạp chiếu phim, đã hẹn ngày đi xem lại lần hai lần ba, dĩ nhiên là cũng không thể thiếu việc điên cuồng đề cử với nhóm bạn trên mạng rồi…

Cũng như thế, còn có rải rác mấy người hôm nay tình cờ xem bộ phim này, mặc dù người xem ngày đầu cực ít nhưng dường như tất cả những người đã xem xong đều nhiệt liệt đề cử cho người khác, cứ như là những ánh sao nhỏ sáng le lói dần mỗi góc của bầu trời rộng lớn.

...

Sau khi xem xong bộ phim, người phụ nữ giỏi giang rời khỏi rạp chiếu phim, bước chân vô cùng dứt khoát, vừa đi vừa gọi điện thoại: "Alo, quản lý Trương à..."

"Giám đốc Phương! Đã trễ thế này rồi, chị tìm tôi có việc gì không ạ?" Đầu dây bên kia là giọng điệu cung kính của một người đàn ông.

"Trước mắt tỷ suất chiếu của Người Tìm Mộng là bao nhiêu?" Người phụ nữ vào thẳng vấn đề.

"Người… Người Tìm Mộng?" Dường như người ở đầu dây kia không có ấn tượng gì, nhất thời không nhớ nổi ra bộ phim kia.

"Là bộ phim mới của Thẩm Miên." Người phụ nữ nhắc nhở.

"À! Là phim mới của đạo diễn Thẩm à?" Cuối cùng người ở đầu dây bên kia cũng nhớ ra: "Xin chị chờ một chút, để tôi tra thử… Đây rồi… Tỷ suất chiếu là 5% ạ!"

Người phụ nữ cau chặt lông mày: "Thấp vậy sao?"

Người ở đầu dây bên kia vội vàng nói: "Giám đốc Phương không biết rồi, tuy phim này là phim của đạo diễn Thẩm nhưng cũng chỉ có mấy trăm vạn đầu tư vào để sản xuất thôi, diễn viên đều là người mới cả. Chỉ có nữ chính là người duy nhất đã từng có tác phẩm nhưng đây cũng là lần đầu tiên cô ấy diễn vai nữ chính. Không có ngôi sao hot, cũng không có hậu thuẫn, chắc chắn không bán được nhiều vé, 5% này là còn vì nể mặt đạo diễn Thẩm…"

"Anh đã xem bộ phim này chưa?" Người phụ nữ lên tiếng hỏi.

Người ở phía bên kia điện thoại hơi sửng sốt một chút: "Chưa ạ, nhưng tôi đã cân nhắc các yếu tố toàn diện rồi…"

Với tư cách là một người chuyên nghiệp, bọn họ đã có các dự đoán cơ bản trước khi trình chiếu để dự trù xem số vé bán được là bao nhiêu.

Có điều, dạo này người ta đa phần đi xem phim là dựa vào độ hot của phim chứ chẳng phải nội dung, đây đã là thực trạng bình thường của cái giới này rồi, cũng không có gì là lạ nữa cả.

Người phụ nữ kia nghe xong cũng không hỏi gì nữa mà nói: "Ngày mai sắp xếp tỷ suất chiếu bộ phim này lên khoảng 60%."
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1218: Quá để ý đến năng lực ghẹo gái của em rồi
"Cái.. Cái gì!!! Bao nhiêu cơ?" Đầu bên kia điện thoại có giọng điệu như không tin nổi: "Giám đốc Phương, có phải chị nhầm chỗ nào rồi không? Hay chị đang muốn nói đến bộ Em Chỉ Thích Anh của đạo diễn Trịnh Khang Đức? Có phải chị nhầm hai bộ với nhau không ạ?"

Giọng điệu người phụ nữ vô cùng bình tĩnh không chút gợn sóng: "Không nhầm đâu, chính là bộ Người Tìm Mộng của Thẩm Miên."

"Nhưng... nhưng việc này tuyệt đối không thể! Trước mắt tỷ suất chiếu của Em Chỉ Thích Anh đã có tới 50%, sao có thể dành ra 60% cho Người Tìm Mộng được ạ?"

"Giảm tỷ suất chiếu Em Chỉ Thích Anh xuống, vấn đề đơn giản thế này mà tôi còn phải dạy cậu à! Ngày mai tôi muốn thấy tỷ suất chiếu thay đổi!" Người phụ nữ dứt khoát nói, sau đó liền cúp máy.

...

Trên đường về nhà.

Ninh Tịch ngồi ở vị trí phó lái, chống cằm nhìn Lục Đình Kiêu: "Mặc dù rất ít người xem nhưng phản ứng cũng ổn lắm! Giới điện ảnh này cứ mấy phút sẽ lại thay đổi! Nếu như tỷ suất chiếu cao nữa thì chắc chắn sẽ tuyệt hơn nhiều! Cơ mà, người phụ nữ trước mặt chúng ta không có phản ứng gì mấy… Có phải là không thích thể loại phim này không nhỉ?"

Lục Đình Kiêu nhìn cô thông qua kính chiếu hậu: "Cô ấy có thích hay không, ngày mai em xem tỷ suất chiếu Người Tìm Mộng ở Hoa Ảnh sẽ biết."

"Hửm? Tỷ suất chiếu ở Hoa Ảnh? Là sao? Anh có ý gì?"

"Người phụ nữ đó chính là Giám đốc của Hoa Ảnh - Phương Gia Duyệt."

Ninh Tịch ngây cả người: "Hả! Cô ấy là giám đốc của rạp Hoa Ảnh á? Sao lúc nãy ngồi trong rạp mà anh không nói với em!"

Lục Đình Kiêu: "Lúc đó anh không nhìn thấy chính diện cô ta."

"Ôi, thôi được rồi…" Biết người xem thần bí kia là Phương Gia Duyệt, quả thật Ninh Tịch có hơi lo lắng: "Không biết cô ấy có thích không nhỉ! Nếu mà không thích thì xong rồi! Tỷ suất chiếu của chúng ta đã thấp đến đáng thương rồi… Hu hu hu… Thật lo quá thật lo quá đi… Boss, anh nói xem cô ấy có thích không?"

Lục Đình Kiêu: "Thích."

"Ặc, sao anh lại chắc chắn thế?" Mặc dù Ninh Tịch nghe vậy thì rất vui nhưng cũng lại rất tò mò vì sao Lục Đình Kiêu lại khẳng định chắc cú như thế.

Lục Đình Kiêu nhìn cô một cái: "Nếu giám đốc của Hoa Ảnh là đàn ông thì chỉ có 70% là sẽ thích bộ phim này, nhưng nếu là phụ nữ thì sẽ là 100%."

Ninh Tịch toát cả mồ hôi: "Ặc… Cảm ơn anh đã coi trọng năng lực ghẹo gái của em như thế…"

...

Ngày hôm sau.

Ngày chiếu thứ tư của Em Chỉ Thích Anh và ngày chiếu thứ hai của Người Tìm Mộng.

Em Chỉ Thích Anh đã hoàn toàn hot trên mạng, độ chú ý rất cao, là bộ phim mà mọi người muốn xem nhất trong thời gian này. Cũng là bộ phim có vốn đầu tư cao nhất trong năm nay, doanh thu phòng vé cũng rất cao, trước mắt đã vượt mức 30.000 vạn, là bộ phim có chiếu tỷ suất chiếu cao nhất ở các rạp chiếu phim.

Bộ phim hái ra tiền, đương nhiên là mọi người đều tình nguyện ưu ái nâng tỷ suất chiếu rồi.

Nhưng ấy thế mà, lại có một rạp có tỷ suất chiếu quái lạ nhất, không hề giống với các rạp còn lại, đó chính là rạp Hoa Ảnh.

Lúc này, trong phòng họp của tòa nhà trụ sở Hoa Ảnh, đang diễn ra một cuộc họp của các nhân viên cấp cao.

Trong phòng họp, sắc mặt của mọi người đều không được tốt cho lắm.

Mệnh lệnh tối quá của Phương Gia Duyệt đã gây ra sóng to gió lớn trong công ty ngày hôm nay…
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1219: Xin từ cái chức giám đốc này
Cổ đông nắm giữ cổ phần cao nhất đang kịch liệt đặt nghi vấn: "Giám đốc Phương, bây giờ tất cả các rạp chiếu phim đều kiếm lời được nhiều nhất từ bộ phim của Trịnh Khang Đức, tôi không biết rốt cuộc là cô nghĩ thế nào mà lại có thể ra quyết định vớ vẩn như thế. Giảm tỷ suất chiếu bộ phim của Trịnh Khang Đức xuống, tăng tỷ suất chiếu một bộ phim không hề hot như Người Tìm Mộng lên 60%! Tôi hi vọng cô sẽ cho chúng tôi một lời giải thích hợp lý về việc này!"

Mấy cổ đông khác nghe vậy thì cũng gật đầu liên tục, ra sức phụ họa.

"Cứ coi như là cô nhìn trúng thực lực của Thẩm Miên, coi trọng bộ phim này thì con số 20% cũng đã là quá được rồi. Nhưng đây... 60%! Đúng là làm bậy làm bạ! Đến cả bộ phim Lằn Ranh Sinh Tử của Mỹ hot như thế mà tỷ suất chiếu cũng chỉ có 60% thôi! Bộ phim này thì có gì đáng giá để mà sắp xếp tỷ suất chiếu cao như thế!"

"Giám đốc Phương, chúng tôi tán thưởng sự chuyên nghiệp của cô, cũng thừa nhận rằng cô đã từng thành công dự đoán rất nhiều tác phẩm gây sốt thị trường. Nhưng lần việc này cô đúng là quá tắc trách rồi! Số liệu ngày hôm nay đã đủ để chứng minh quyết định này của cô là sai tầm vô cùng lớn, số vé bán ra của Người Tìm Mộng còn chẳng đến 20%, chỉ riêng hôm nay chúng ta đã tổn thất nặng nề rồi!"

"Đây đúng thật là dâng khách cho rạp khác mà, chúng tôi trịnh trọng yêu cầu cô lập tức điều chỉnh tỷ suất chiếu để tránh tổn thất to lớn hơn!"

...

Bởi vì Phương Gia Duyệt không chấp nhận việc đi cửa sau, luôn đi ngược lại với đám đông nên không chỉ trong giới mà người trong công ty cũng rất nhiều cổ đông có ý kiến với cô, cho rằng cô đang hạn chế sự phát triển của công ty.

Mở rạp chiếu phim là để kiếm tiền, chứ chỉ có danh tiếng tốt thì có ích lợi gì?

Cho dù cô có thành công tìm được mười bộ phim chiếu rạp chất lượng thì cũng không bù được lỗ của một bộ phim bom xịt. Thế nên từ đó đến giờ Hoa Ảnh cứ mãi quanh quẩn ở các vị trí 4 - 5 của các bảng xếp hạng, không cách nào bứt phá lên top đầu được.

Quản lý Trương Dũng trông thấy các cổ đông chất vấn Phương Gia Duyệt như thế thì vô cùng hả hê nhưng ngoài mặt vẫn tỏ ra vẻ khổ sở nói: "Tối qua lúc nhận được điện thoại của Giám đốc Phương tôi cũng rất kinh hãi, cũng hết lòng khuyên bảo rồi, nhưng thái độ của cô ấy rất quyết liệt. Tôi đành phải lựa chọn tin tưởng vào phán đoán của cô ấy, kết quả không ngờ lại... hazzz."

"Giám đốc Phương, rốt cuộc thái độ của cô trong chuyện này là gì, cô nên cho chúng tôi một lời giải thích thật hợp lý mới được!"

Từ đầu đến cuối Phương Gia Duyệt vẫn không nói lời nào, những người khác thì đã bắt đầu không chịu được mà phải lên tiếng thúc giục.

Phương Gia Duyệt ngồi ở vị chính của bàn họp, bình tĩnh quét ánh mắt nhìn mọi người trong phòng một lượt, sau đó mới mở miệng nói: "Những nghi ngờ và thắc mắc của mọi người, tôi đã tiếp nhận."

Mọi người vừa mới thở phào một hơi sau khi nghe câu nói đó thì lại nghe Phương Gia Duyệt tiếp tục nói: "Nhưng mà, tôi cũng không có ý định sửa đổi quyết sách của mình."

"Cái gì?"

"Đã lỗ như thế rồi mà cô còn không định thay đổi?"

"Rốt cuộc là người phụ nữ này muốn làm gì! Có còn coi quyền lợi của cổ đông chúng ta ra gì nữa hay không? Cô ta cho rằng công ty này là của một mình cô ta sao?"

...

Đối mặt với việc mắng mỏ trách móc của mọi người, Phương Gia Duyệt lại tiếp tục nói: "Mười ngày, nếu kết quả mười ngày sau chứng minh được quyết sách này của tôi là sai, tôi sẽ xin từ cái chức giám đốc này!"

Phương Gia Duyệt vừa dứt lời thì phía dưới đã xôn xao hết cả lên...

Nhất là vị quản lý Trương Dũng kia, sau khi nghe Phương Gia Duyệt nói vậy thì con mắt hắn ta tràn đầy vui sướng.

Nếu như Phương Gia Duyệt rớt đài thì người có khả năng thay thế vị trí của cô ta sẽ là hắn ta.
 
Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
Top