Lượt xem của khách bị giới hạn

[Tản văn] Chúng tôi gọi tên anh - Thượng Tà

Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
[Tản văn] Chúng tôi gọi tên anh - Thượng Tà
Tham gia
15/4/19
Bài viết
49
Điểm cảm xúc
185
Điểm
33
Chúng tôi gọi tên anh

Chung toi goi ten anh.jpg


Tác giả: Thượng Tà
Thể loại: Tản văn
Độ tuổi: 15+
Tình trạng: hoàn

Triệu người vui, triệu người thất vọng. Môn thể thao vua ấy luôn có thắng có thua.
Người thắng sẽ được tung hô còn kẻ thua sẽ trở thành tội đồ. Cái định luật ấy vừa công bằng nhưng lại chứa biết bao là tàn nhẫn.

Tôi không hay xem bóng đá, hay phải nói đúng hơn là tôi không có hứng thú với môn thể thao vua ấy.

Nhưng tôi xem vì anh.
Kiên trì xem cũng chỉ vì anh.

Và hôm ấy, tôi đã thấy anh khóc.

Họ trách anh nhiều lắm. Nhưng tôi không muốn nghe.

Trách bao nhiêu đó là đủ rồi.

Cũng là con người ai mà không có lúc thất bại. Mới hai hôm trước thôi, họ tung hô anh như một vị thần vậy mà chỉ thoáng chốc họ chỉ trích anh như một tên tội đồ.

Họ bảo anh có lỗi vì đã làm lỡ bao nhiêu là cơ hội ghi bàn, cũng như cú penalty đó. Tôi thấy họ chỉ trích anh nhiều lắm, trong đó có mẹ, có ba, có bạn bè người thân và kể cả những người tôi không quen biết.

Anh không có lỗi! Anh đã cố gắng hết sức rồi.

Tôi không muốn đúng ra chỉ trích lại họ hay bênh vực cho anh. Họ có suy nghĩ, hành động và lý lẽ của riêng họ. Tôi không thể bắt họ phải có cùng suy nghĩ với tôi và ngược lại.

Chúng tôi gọi tên anh - Công Phượng. Chúng tôi gọi tên người đã từng được tung hô trong trận U19. Chúng tôi gọi tên người đã mãi miết chạy thật nhanh trên sân cỏ để hi vọng có thể ghi bàn thắng, mang lại niềm vinh quang cho toàn dân tộc. Ở lần đá U23 năm ấy, tôi và cả nước gọi tên người đã chạy đến quên đau, chạy đến kiên cường dù trên vai đang phải cố định bằng đinh vít.

Tất cả mọi người đã tung hô anh như thần thánh, thán phục trước kì tích của anh và cả đội tuyển tạo ra. Vậy mà giờ đây anh - một vị thần bị lãng quên và bị chỉ trích.

Nhưng liệu có ai thấy sau cú đá không vào lưới ấy, nước mắt của người đàn ông ấy đã rơi.

Tôi thấy anh khóc.

Không chỉ riêng tôi mà có cả hàng ngàn người như tôi nhìn thấy anh khóc.

Vị thần ấy đã khóc cho sai sót của bản thân, anh không có tội. Sức người có hạn, anh đã quá sức rồi.

Chúng tôi là fan của anh? Không phải! Chúng tôi chỉ là những người qua đường vô tình nhìn thấy một vị thần vấp ngã.

Chúng tôi biết anh nhưng anh không biết chúng tôi. Chúng tôi hàng ngàn người luôn nhìn về phía anh, luôn mong anh có thể đứng lên sau những lần thất bại để một lần nữa vị thần của chúng tôi sẽ lại hồi sinh và mạnh mẽ.

Công Phượng!

sPIKQOG.jpg
 
Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
Top