Lượt xem của khách bị giới hạn

[Thảo luận - góp ý] Góp ý tác phẩm của QuangNguyen

[Thảo luận - góp ý] Góp ý tác phẩm của QuangNguyen

Quangnguyen

Bán Muối Toàn Thời Gian, Viết Dạo Bán Thời Gian
Tác giả
Tham gia
10/7/25
Bài viết
42
Điểm cảm xúc
135
Điểm
33
Những giây phút tưởng chừng như sẽ chỉ mình viết, mình đọc.
Tôi đã đọc đoạn văn gần nhất của bạn một đoạn tự sự ngắn, nhưng có một sự trùng hợp kỳ lạ giữa bạn và tôi.
Với tôi, mọi thứ... có màu sắc tinh quái hơn một chút.

Tôi không đủ bạn để chia sẻ những nụ cười. Thế nên, tôi học cách lẩm bẩm một mình.

Tôi thường không viết ra giấy những điều tôi đang nghĩ. Tôi giữ chúng trong đầu: những câu thơ chưa hoàn chỉnh, những đoạn suy nghĩ rối ren, và cả những đêm không ngủ.

Tôi từng lấy bút viết đầy hai chữ Thanh Hải lên chiếc tivi , vì tôi muốn được là người sáng tạo.
Tôi vào phần cài đặt và dò tất cả các kênh có thể: trung, nhật, vtc, vtv... tôi giỏi việc này.

Tôi cũng khá giỏi trong việc kiểm soát nỗi buồn của mình.

(Có lần tôi gọi vào dãy số 1288, mất 15 ngàn cho 60 phút nghe gì đó ,máy bà nội tôi bị âm tiền vì ứng quá nhiều. Tôi không định thế, tôi chỉ tò mò...)

Tôi có thể nghĩ ra ba trăm sáu mươi cách chơi một mình mà không chán.
Đục lỗ sân để chơi bắn bi, vẽ khắp sân những vòng cò chập, và hơn cả , tôi đào hầm.
Tôi bị chửi suốt. Tôi phá nhiều thứ... nhưng tôi đang sống theo cách của mình.
Haha, đúng là một sự trùng hợp... kỳ diệu và dị thường!

Hồi nhỏ tôi cũng mê dò TV lắm – cứ ngồi bấm tạch tạch hết kênh này đến kênh kia như thể đang giải mã cái TV vậy. Nhưng thú thật tuổi thơ của bạn rõ ràng rực rỡ và "phiêu" hơn tôi nhiều.

Thật ra, đến giờ tôi vẫn giữ thói quen lẩm bẩm một mình – một thói quen nghe có vẻ "lẻ loi" nhưng lại là cách tôi hiểu rõ chính mình, biết mình thật sự muốn gì, cần gì. Người ta hay đùa rằng: "Tôi nói chuyện một mình vì tôi là người duy nhất đủ thông minh để hiểu chính tôi." – và có lẽ tôi hơi tin điều đó thật.

...Thường thì tôi lẩm bẩm như thể đang tập dượt cho những cuộc đối thoại trong tương lai – để khi nó thật sự đến, tôi sẽ không bị lúng túng. Hoặc đơn giản là để ghi nhớ một điều gì đó – kiểu như sáng má biểu mua bịch đường, tôi sẽ lẩm bẩm suốt dọc đường: “Mua bịch đường, mua bịch đường...” (Nhưng rồi vẫn có vài lần về tới nhà với một... bịch muối, hoặc ngược lại)

Không biết bạn có giống tôi không, tôi hay tự viết ra trong đầu những "kịch bản giả định", kiểu giống nếu hôm đó mình nói khác đi, làm khác đi, thì chuyện sẽ ra sao? Đôi khi điều đó khiến tôi trở nên hơi lơ đễnh trong mắt người khác, kiểu như đầu óc lúc nào cũng đang phát lại một việc đã xảy ra rồi.
 

Thanh Hải

Người thuyết thư
Tác giả
Tham gia
22/5/25
Bài viết
78
Điểm cảm xúc
324
Điểm
53
Haha, đúng là một sự trùng hợp... kỳ diệu và dị thường!

Hồi nhỏ tôi cũng mê dò TV lắm – cứ ngồi bấm tạch tạch hết kênh này đến kênh kia như thể đang giải mã cái TV vậy. Nhưng thú thật tuổi thơ của bạn rõ ràng rực rỡ và "phiêu" hơn tôi nhiều.

Thật ra, đến giờ tôi vẫn giữ thói quen lẩm bẩm một mình – một thói quen nghe có vẻ "lẻ loi" nhưng lại là cách tôi hiểu rõ chính mình, biết mình thật sự muốn gì, cần gì. Người ta hay đùa rằng: "Tôi nói chuyện một mình vì tôi là người duy nhất đủ thông minh để hiểu chính tôi." – và có lẽ tôi hơi tin điều đó thật.

...Thường thì tôi lẩm bẩm như thể đang tập dượt cho những cuộc đối thoại trong tương lai – để khi nó thật sự đến, tôi sẽ không bị lúng túng. Hoặc đơn giản là để ghi nhớ một điều gì đó – kiểu như sáng má biểu mua bịch đường, tôi sẽ lẩm bẩm suốt dọc đường: “Mua bịch đường, mua bịch đường...” (Nhưng rồi vẫn có vài lần về tới nhà với một... bịch muối, hoặc ngược lại)

Không biết bạn có giống tôi không, tôi hay tự viết ra trong đầu những "kịch bản giả định", kiểu giống nếu hôm đó mình nói khác đi, làm khác đi, thì chuyện sẽ ra sao? Đôi khi điều đó khiến tôi trở nên hơi lơ đễnh trong mắt người khác, kiểu như đầu óc lúc nào cũng đang phát lại một việc đã xảy ra rồi.
Bạn đọc qua " cuốn sách giá 50k " của tôi chưa...
Thú thật thì đó gần như là kịch bản mà tôi sẽ lẩm bẩm suốt hôm đó...và chỉ là một trong...giống như kiểu khi tôi đọc 1 câu gì đó thì tôi sẽ lập tức đánh giá và phân tích một bài diễn thuyết dài trong đầu ...
Mình sẽ làm như nào cho hoành tráng?
Mình sẽ ra vẻ vuốt tóc thế nào để ngầu hơn?
Mình sẽ nói những gì để người ta gật gù,hai mắt tỏa sáng nhìn tôi như một vị thần...
Ừ đó là cách mà tôi sống mỗi ngày,với một mớ hỗn độn...thậm chí có khi còn kéo vào cả trong mơ.



Đó cũng là lý do,tôi muốn nhớ thứ gì cũng phải rất tốn sức,não cá vàng toàn tập ,lúc sài được ,lúc lại không ...có khổ không chứ
 

Quangnguyen

Bán Muối Toàn Thời Gian, Viết Dạo Bán Thời Gian
Tác giả
Tham gia
10/7/25
Bài viết
42
Điểm cảm xúc
135
Điểm
33
Bạn đọc qua " cuốn sách giá 50k " của tôi chưa...
Thú thật thì đó gần như là kịch bản mà tôi sẽ lẩm bẩm suốt hôm đó...và chỉ là một trong...giống như kiểu khi tôi đọc 1 câu gì đó thì tôi sẽ lập tức đánh giá và phân tích một bài diễn thuyết dài trong đầu ...
Mình sẽ làm như nào cho hoành tráng?
Mình sẽ ra vẻ vuốt tóc thế nào để ngầu hơn?
Mình sẽ nói những gì để người ta gật gù,hai mắt tỏa sáng nhìn tôi như một vị thần...
Ừ đó là cách mà tôi sống mỗi ngày,với một mớ hỗn độn...thậm chí có khi còn kéo vào cả trong mơ.



Đó cũng là lý do,tôi muốn nhớ thứ gì cũng phải rất tốn sức,não cá vàng toàn tập ,lúc sài được ,lúc lại không ...có khổ không chứ
Trời ơi, đời vô thường ghê thiệt, cuối cùng thì hai con cá vàng cũng gặp nhau giữa đại dương lộn xộn... Kkkkk. Tôi đọc cuốn sách giá 50k của bạn rồi – và thú thật là tôi có cảm giác cuốn đó hơi buồn, không biết sao lại vậy.

Tôi nghi ngờ chúng ta là một phiên bản mà xài túi da khác nhau thôi, hoặc chí ít cũng cùng bơi trong cái hồ tròn tròn gọi là tâm trí hỗn độn.

Thế nên… xin gửi một cú đập tay...à nhầm...đập vây thân thương từ con cá vàng này tới con cá vàng kia. Gặp được nhau quả là có duyên đó nha.
 

Yun

Tham gia
6/6/20
Bài viết
3
Điểm cảm xúc
2
Điểm
3
Tình yêu nam nữ trong truyện 6 phút cuối
Mình không nói quá khứ hai người họ, mà là sự lãng mạn
Giống chuyện tình nam nữ phim titanic quá
 

Quangnguyen

Bán Muối Toàn Thời Gian, Viết Dạo Bán Thời Gian
Tác giả
Tham gia
10/7/25
Bài viết
42
Điểm cảm xúc
135
Điểm
33
Tình yêu nam nữ trong truyện 6 phút cuối
Mình không nói quá khứ hai người họ, mà là sự lãng mạn
Giống chuyện tình nam nữ phim titanic quá
Cảm ơn bạn nhiều lắm vì lời khen siêu ấm lòng. Mình cũng không ngờ là 6 phút cuối lại gợi chút titanic vibes như vậy luôn á! Bạn nói mình mới nhận ra lunn.

Mà thú thiệt... giờ mình đang hơi hoang mang, vì lỡ tay “rải” hơi nhiều ở chương 5 rồi, sợ không đủ viết tới chương 10 Lúc viết hăng quá, viết luôn chương 6 lúc nào không hay luôn...

Mong bạn tiếp tục theo dõi nha ❤️
 
Sửa lần cuối:
  • Thích
Cảm xúc: Yun

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
15,494
Điểm cảm xúc
6,272
Điểm
113
Nỗi niềm đặt tên hay còn gọi là nỗi niềm chung
Trúc cũng vậy đó nhưng không trau truốt được như Quang, nhẩm cái tên thấy suông là chọn :8onion38:
 

Thanh Hải

Người thuyết thư
Tác giả
Tham gia
22/5/25
Bài viết
78
Điểm cảm xúc
324
Điểm
53
Sau khi tôi đọc bộ mới nhất...
"Tiếng thét thất tình nơi mỏm đá"
Tôi không chắc là cảm xúc mình đang trôi ở nốt nào...hẳn là buồn đi...nhưng tựa đề và vài câu đầu,đã mô tả hết nỗi buồn của toàn tập...với tôi thì nó quá quen thuộc và bạn biết không tôi đang chờ...là cú lật quen thuộc mà mình hay dùng...
Đó là khi gặp lại...khi nàng đã chẳng còn giống xưa...cao quý và dịu dàng hơn nhiều lắm.
" Hóa ra ,khi không là của tôi,em cũng có nụ cười như vậy,chắc giờ đây em quên hẳn bóng thằng nghèo như tôi rồi nhỉ"
Cú lật này là tuyết lớn đông cứng cả ký ức trong lòng...
Mà không phải chỉ là tiếng thét làm tan chảy cái nắng của mùa hạ.
 

Quangnguyen

Bán Muối Toàn Thời Gian, Viết Dạo Bán Thời Gian
Tác giả
Tham gia
10/7/25
Bài viết
42
Điểm cảm xúc
135
Điểm
33
Sau khi tôi đọc bộ mới nhất...
"Tiếng thét thất tình nơi mỏm đá"
Tôi không chắc là cảm xúc mình đang trôi ở nốt nào...hẳn là buồn đi...nhưng tựa đề và vài câu đầu,đã mô tả hết nỗi buồn của toàn tập...với tôi thì nó quá quen thuộc và bạn biết không tôi đang chờ...là cú lật quen thuộc mà mình hay dùng...
Đó là khi gặp lại...khi nàng đã chẳng còn giống xưa...cao quý và dịu dàng hơn nhiều lắm.
" Hóa ra ,khi không là của tôi,em cũng có nụ cười như vậy,chắc giờ đây em quên hẳn bóng thằng nghèo như tôi rồi nhỉ"
Cú lật này là tuyết lớn đông cứng cả ký ức trong lòng...
Mà không phải chỉ là tiếng thét làm tan chảy cái nắng của mùa hạ.
uầy, đa tạ cao nhân chỉ giáo, chắc chắn một ngày không xa, mình sẽ áp dụng thử cách này
 
Top