Lượt xem của khách bị giới hạn

[Thảo luận - góp ý] Hoa Hồng Xanh - Mèo Yêu

[Thảo luận - góp ý] Hoa Hồng Xanh - Mèo Yêu

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,590
Điểm cảm xúc
1,523
Điểm
113
@Hoa Tử Bạn Hoa xem phần 2 rồi cho mình xin cảm nhận với nha..! :emoji_heart_eyes:
Các nhân vật tớ thấy đáng yêu
Chỉ có chỗ AD theo đuổi AV quá là mất liêm sỉ, tỏ tình giữa chốn đông người mới chịu.
À, không thích MA với e trai Nhã đâu nha, ông Trí được mà, hụhu
 

Mèo Yêu

Tác giả
Tham gia
13/12/24
Bài viết
183
Điểm cảm xúc
403
Điểm
63
Các nhân vật tớ thấy đáng yêu
Chỉ có chỗ AD theo đuổi AV quá là mất liêm sỉ, tỏ tình giữa chốn đông người mới chịu.
À, không thích MA với e trai Nhã đâu nha, ông Trí được mà, hụhu
Thật ra thiết lập nhân vật nữ chính ban đầu đã là đứa mặt dày nhất truyện rồi, chỉ là hồi đầu nó chưa bùng phát nên chưa có thấy rõ thôi, kk..! :emoji_joy: Cảm ơn pà đã chia sẻ cảm nhận nha, tui sẽ đăng bản tóm tắt nội dung 2 phần còn lại, có vẻ như CP mà pà muốn nó sẽ không thành rồi nhưng mà hy vọng pà không ghét nó..!
:979:
 

Mèo Yêu

Tác giả
Tham gia
13/12/24
Bài viết
183
Điểm cảm xúc
403
Điểm
63
Bản Thảo Nội Dung 1
- Tên truyện: Cổ Tích/Hoa Hồng Xanh.
- Mô tả: Chuyện kể về một cô gái sau hai lần bị bạn trai đá và cô đã quyết định không muốn quen một người nào nữa, thế nhưng cô lại phải lòng một người. Một điều trớ trêu thay người mà cô thích cũng lại là người mà đứa bạn thân nhất của cô thích từ lúc nhỏ. Cô vẫn quyết tâm theo đuổi tình yêu của mình mặc dù gặp phải bao nhiêu sự ngăn trở từ đứa bạn thân. Chuyện không đơn giản chỉ là cuộc cạnh tranh giữa hai người muốn giành lấy tình yêu cho mình mà có nhiều tình tiết thú vị hơn khi đứa bạn thân của cô là một thằng con trai..!

- Truyện sẽ bao gồm 4 phần. Phần 1 và phần 2 sẽ là giới thiệu và mở đầu cho câu chuyện. Nội dung chính sẽ bắt đầu từ phần 3, tuy nhiên mỗi phần sẽ liên kết với nhau một ít để câu chuyện trở nên liền mạch và hoàn chỉnh.

Giới Thiệu Từng Phần:
Chương 1: Đối Đầu

- AV dọn đến ở cùng với AD, cuộc sống yên bình của cô bắt đầu trở nên đảo lộn khi người bạn thân thuở nhỏ đột dưng dọn đến ở cùng và học chung với mình. Những tưởng tình bạn tốt đẹp sẽ kéo dài bền lâu cho đến khi cả hai đều thích cùng một người. Và thế là hai người từ bạn thân trở thành hai kẻ đối đầu nhau.

Chương 2: Hợp Tác
- T thích một bạn nữ khác nên AD và AV đã bắt tay nhau hợp tác để loại bỏ đối thủ của mình. Trải qua nhiều sự cố, hai người trở nên hiểu nhau hơn và làm lành trở lại nhưng một điều không ngờ tới là AD sau đó nhận ra mình có tình cảm với cậu bạn thân nên chuyển hướng sang theo đuổi cậu. Sau đó, AV vì không muốn AD ngày càng lấn sâu mà phá hủy đi tình bạn của hai người nên đã quyết định rời đi.

Chương 3: Theo Đuổi
- AV quay trở lại và AD quyết tâm đặt ra mục tiêu phải theo đuổi cậu đến cùng. Đối thủ cạnh tranh cũng xuất hiện ngày càng nhiều nhưng AD vẫn tiếp tục kiên trì và không từ bỏ mục tiêu của mình.

Chương 4: Hoa Hồng Xanh
- Một vài nhân vật chủ chốt mới xuất hiện. Trong đó, thứ chính là tình địch của AV, cậu ta vừa là người của công ty đối thủ, vừa tự nhận mình là bạn lúc nhỏ của AD và muốn tuyên chiến với AV để giành lấy cô. Sau vài sự kiện xảy ra, quá khứ của T được tiết lộ và những sự thật khác cũng dần được hé mở, câu truyện bắt đầu đi đến hồi kết..

Nội Dung Chính:
*Chuyện của Mỹ Ân:

- MÂ và Tín lần đầu gặp mặt họ đã có một cảm giác rất thân thuộc với đối phương, vì vậy nên họ quyết định tìm hiểu nhau. Về ngoại hình và tính cách thì cả hai đều có chiều cao rất là khiêm tốn, MÂ thì hiền lành, dễ thương còn Tín thì mọt sách, hơi nhút nhát. Sang [Chương 2] thì Khả Danh xuất hiện, cậu nhỏ hơn MÂ 2 tuổi, tuy đã là học sinh năm cuối cấp 3 nhưng lại có dáng người nhỏ con cùng với vẻ ngoài mỏng manh yếu đuối, lại thêm khuôn mặt vô cùng dễ thương nên hay cậu hay bị nhầm tưởng là học sinh cấp 2. Ánh mắt của Danh lúc nào cũng toát ra vẻ mơ hồ, bề ngoài cậu ta rất là trầm lặng, ít nói nhưng bên trong thì lại là một chuyên gia hóng chuyện [Có sở thích khịa nhân vật chính]. Danh có một sự yêu mến đặc biệt dành cho MÂ ngay từ lần đầu gặp cô và cả hai đều có sở thích chung đó là yêu động vật. Mặc dù cậu rất thích MÂ nhưng khi biết cô có bạn trai rồi nên KD chọn cách im lặng và âm thầm ở bên cô. Ở [Chương 3], Tín bị bệnh và tình trạng sức khỏe của cậu ngày càng tệ đi, được biết căn bệnh mà cậu đang mắc phải là một bệnh di truyền, nhưng có một điều lạ là không ai trong nhà cậu từng bị bệnh này hết. Vì căn bệnh khó chữa trị nên mẹ của Tín là Hà Thuyên đã đưa cậu sang nước ngoài để chữa trị. Không bao lâu sau thì mẹ của Tín báo về một tin gây đau lòng, đó là cuộc điều trị không thành công và Tín đã không qua khỏi. MÂ đã cực kỳ sốc khi nghe được tin này và cô đã trở nên rất buồn. Khoảng thời gian này KD đã ở bên cạnh để động viên và an ủi cô, sau đó mối quan hệ của họ cũng dần trở nên thân thiết hơn. [Chương 4], MÂ bắt đầu phát hiện mình cũng có tình cảm đặc biệt dành cho Danh thì Tín trở về. Mẹ của Tín đã nói dối về việc cậu đã chữa trị thất bại để khiến cho hai người họ phải chia tay, sau khi MÂ biết Tín vẫn còn sống nên cô đã quyết định quay lại với cậu. Khi này, một sự thật được phanh phui, Hà Thuyên chính là mẹ ruột của MÂ.
- Quay về quá khứ, Hà Thuyên và Hà Thi là hai chị em sinh đôi. Hà Thuyên từng đi du học và tình cờ gặp được một người đàn ông, chỉ là vô tình gặp nhau nhưng người đàn ông này đã để ý cô từ cái nhìn đầu tiên. Sau đó anh ta trở về và gặp được Hà Thi, anh cứ nghĩ là cô gái mình đã từng gặp, cũng có một phần cảm mến nên đã làm quen và sau đó hai họ người yêu nhau. Chuyện là khi Hà Thuyên trở về thì Hà Thi bị mắc một căn bệnh nan y, cô biết mình không thể sống được bao lâu nữa nên hoàn toàn suy sụp tinh thần, cô đã năn nỉ chị gái của mình thay mình đi lấy chồng, cô bảo là rất yêu anh ấy và không muốn anh ấy biết được sự thật sẽ trở nên đau lòng. Vì thương em nên Hà Thuyên đã đồng ý, tuy nhiên một điều ngoài dự tính đã xảy ra. Sau khi bỏ đi thì Hà Thi đã mang thai, cô bị trầm cảm và sau đó tinh thần không được ổn định. Khoảng một thời gian sau đó thì cô đã sinh được một bé trai, Hà Thuyên thấy Hà Thi có biểu hiện không được bình thường, cô sợ Thi sẽ tự làm hại chính con trai của mình nên cô đã giữ đứa nhỏ và bí mật chăm sóc. Khoảng 1 tháng sau đó thì Hà Thuyên cũng sinh được một em bé gái và đứa bé đó chính là MÂ. Hà Thi do tinh thần không ổn định, cô muốn lấy lại con của mình cho nên sau khi Hà Thuyên mới vừa sinh xong thì cô đã lẻn vào đánh cắp đứa nhỏ vì nghĩ đó là con của mình. Hà Thuyên khi đó không có sức lực giành lại con nên chỉ có thể bất lực nhìn Thi mang con gái của mình đi. Hà Thi cũng mất tích từ đó, chả ai biết cô sống chết ra sao, thế là Hà Thuyên quyết định nuôi con của Hà Thi và coi cậu bé ấy như là con trai của mình, đó chính là Tín. Sau khi biết được sự thật, Tín cảm thấy bàng hoàng vì MÂ chính là em gái của mình và những gì mà mẹ cậu đã che giấu cậu biết bao nhiêu lâu nay, lí do tại sao bà lại không cho phép cậu với MÂ quen nhau. MÂ thấy tâm trạng của Tín thất thường nên nghĩ cậu không thích việc mình đi với KD, vì thế cô quyết định từ nay sẽ không gặp Danh nữa. KD sau đó bị thất tình, cậu dự định chuyển sang đi du học. MÂ sau khi biết được Danh sắp đi nên cô cũng cảm thấy rất buồn, nhưng không thể làm được gì. Tín sau đó cũng ổn định tinh thần trở lại, cậu biết được chuyện giữa KD và MÂ nên đã gặp MÂ và kể cho cô nghe hết tất cả sự việc. MÂ sau khi biết được sự thật cũng đã rất sốc, trong lúc cô chưa kịp để tiếp nhận mọi thứ thì Tín đã bảo cô hãy chạy đến chỗ KD để giữ cậu lại. MÂ lúc này không biết phải suy nghĩ thế nào nữa nên là cô chạy thẳng đến sân bay và gặp D. KD rất là bất ngờ khi nhìn thấy MÂ chạy đến tìm mình, D hỏi cô đến tiễn cậu sao, thì MÂ lúc này cũng đã can đảm nói thật lòng mình, cô thực sự không muốn cậu đi [Nghe xong thì cậu bé mừng hết lớn]. Chưa đợi đến lúc MÂ kịp bày tỏ thì KD đã tranh nói trước và tỏ tình thẳng với đàn chị của mình luôn, khiến MÂ sửng sốt, đỏ mặt và không biết nói gì hết, cứ thế hai người đứng nhìn nhau và mỉm cười. Sau đó MÂ quay về gặp người mẹ thực sự của mình, chính vì sợ ba của MÂ biết được sự thật năm xưa người mà ông ấy lấy là Hà Thuyên chứ không phải Hà Thi nên bà đã giấu đi tất cả, kể cả đứa con gái ruột của mình cũng không dám nhận lại. Bà sợ sẽ làm tổn thương mọi người, bà nghĩ nếu cứ như vậy thì mọi thứ vẫn sẽ như cũ, mọi người vẫn sẽ sống cuộc sống an yên của mình, miễn là bà biết được rằng con gái của mình vẫn có một cuộc sống tốt, vui vẻ và hạnh phúc là được. MÂ nhận lại mẹ mình, sau khi ba của cô biết được sự thật thì cũng đã rất bất ngờ, ông có chút tức giận và cũng tự trách vì bấy lâu nay đã không chăm lo được cho con gái. Nhưng sau khi mọi chuyện được giải quyết xong xuôi hết thì ba MÂ cũng nói cho Hà Thuyên biết là cô chính là mối tình đầu của ông và ông chưa từng hối hận vì đã kết hôn với cô, khi này Thuyên thực sự cảm nhận được tình yêu của chồng giành cho mình và gia đình của họ giờ đây họ đã trở thành một gia đình hạnh phúc thật sự. MÂ và KD sau đó cũng đến với nhau và bắt đầu hẹn hò. Tín thì cũng trở nên trưởng thành và chín chắn hơn trước, cậu bắt đầu tập trung vào việc theo đuổi ước mơ của mình và sau này cũng lột xác trở thành một soái ca đẹp trai [Có điều hơi lùn chút] nhưng được nhiều người theo đuổi.

*Chuyện của Minh và Lam Huệ:
- Gia Minh với Lam Huệ là cặp đôi phụ, mặc dù không liên quan đến cốt truyện chính nhưng vẫn giữ vai trò đặc biệt làm cây hài trong truyện. Ở [Chương 1] không nhắc gì nhiều về mối quan hệ giữa hai người này hay chỉ đơn giản là bạn bè bình thường, hai bạn trẻ này xuất hiện thường xuyên hơn ở phần sau trong việc giúp đỡ AD theo đuổi tình yêu của cuộc đời mình. Ở [Chương 2] Hai người này thường xuất hiện trong tình huống cứ gặp nhau là lại cãi nhau, mặc dù vậy nhưng cả hai hầu như đều rất ăn ý trong việc bắt tay nhau giúp đỡ AD, thật ra là M bị ép nhưng dù vậy cậu cũng không dám chống đối hay là cãi lại LH, ngoài mặt có thể thấy cậu ta rất sợ LH nhưng mặt khác là vì hai người họ rất thân nhau nên cậu luôn nhường nhịn cô. Ở [Chương 3] được biết M, H và MÂ đã từng học chung với nhau từ năm cấp 3 cho đến lên ĐH, chính vì vậy mà cả ba người bọn họ đã chơi chung với nhau đến giờ. Sau đó H thừa nhận với AD là mình có tình cảm với M, cô kể lại chuyện của hai đứa lúc nhỏ cho AD nghe. M và H đã học chung với nhau từ hồi mẫu giáo, lúc đó H chỉ là một cô bé mít ướt và nhút nhát nên hay bị các bạn trong lớp trêu chọc, còn M thì tính tình cũng không khác bây giờ là mấy [Chỉ là càng về sau càng mê gái hơn thôi], khi đó hai người vẫn chưa trở thành bạn bè. Lên cấp 1, cả hai vẫn tiếp tục học chung, trong một lần H bị mấy bạn nam trong lớp bắt nạt thì M đã đứng ra bảo vệ cho cô mặc dù biết là chắc chắn sẽ bị ăn đòn. Từ lúc đó trong mắt của H, M như một vị hoàng tử anh dũng đã tới cứu mình và hai người trở thành bạn của nhau. Đến năm cuối tiểu học, M có tặng cho H một món quà làm kỉ niệm vì sang năm cấp 2 họ sẽ không còn gặp nhau nữa. H rất quý món quà đó và quyết tâm thay đổi bản thân mình, cô sẽ không yếu đuối như trước nữa, cho đến ngày gặp lại M cô sẽ chứng minh cho cậu thấy là cô đã mạnh mẽ hơn rất nhiều và không cần cậu phải bảo vệ nữa. Thế là lên cấp 3 họ đã gặp lại nhau, H biết được M lại học chung trường với mình, cô vui mừng tính chạy lại hỏi thăm bạn cũ nhưng mà đáp lại cô là một nói câu phũ phàng "Cậu là ai vậy? Mình có quen biết cậu không?", H tỏ ra hụt hẫng và thất vọng nên cô bỏ đi, đó cũng chính là lý do mà mỗi lần gặp M, H đều nổi nóng và hay kiếm chuyện với cậu. Và rồi năm lớp 11 họ lại học chung với nhau, khi này MÂ cũng xuất hiện. Trong một lần M thấy MÂ bị mấy bạn nam trêu ghẹo vì ngoại hình dễ thương và hiền lành, cậu định tới giúp nhưng khi này H đã đứng ra đe doạ làm mấy thằng kia sợ chạy mất dép. Cô còn quay ra lườm GM là "Nhìn cái gì!" khiến cho cậu ta rén cả người rồi suy nghĩ "Người gì đâu mà dữ như chằn, đáng sợ thật..". Cả ba sau đó trở thành bạn bè của nhau, nhưng mối quan hệ giữa M và H cũng không khác gì bạn cùng lớp bình thường khiến cho H tự hỏi là không biết M có nhớ hai người đã từng học chung với nhau lúc nhỏ không? Sau khi AD biết được sự việc thì cô đã nghĩ cách giúp H bày tỏ với GM, nhưng tên kia dường như quá ngốc để biết được điều đó vì vậy nên nhiều tình huống muốn đội quần đã xảy ra. Đến cuối cùng thì hắn ta cũng chịu hiểu, nhưng M bảo với AD là cậu ta không thể chấp nhận tình cảm của LH được, không phải là do cậu không có cảm xúc gì mà là cậu đã từng hứa là sẽ chờ AD cho đến khi cô theo đuổi được tình yêu của mình. Mặc dù GM là một tên ngốc nhưng cậu ta được cái là rất bảo thủ, nếu như đã hứa một điều gì đó thì cậu ta chắc chắn sẽ thực hiện nó. AD hỏi M có nhớ chuyện của hai người lúc nhỏ không? Cậu ta trả lời dĩ nhiên là nhớ rồi, làm sao mà cậu có thể quên được. Vốn dĩ lúc đầu M chỉ muốn chọc H cho vui thôi mà ai dè cậu ấy giận luôn, từ đó hai người cứ mỗi lần gặp nhau là lại khắt khẩu, AD nghe xong cũng muốn cạn lời. M thừa nhận H là một người đặc biệt đối với mình nhưng cậu không thể phá bỏ lời hứa mà mình từng hứa với AD, AD bảo M là người cố chấp nhưng dù cô có khuyên thế nào thì cậu cũng nhất quyết không thay đổi ý định của mình. [Chương 4], chuyện tình của hai đứa này sắp sửa đắp mộ rồi khi có một người xuất hiện theo đuổi LH nhưng thằng cha M thì chẳng mấy quan tâm. Thật ra là vì cậu không muốn LH chờ đợi mình mà bỏ lỡ hạnh phúc nên mới làm cô hiểu lầm, khiến cho mối quan hệ của cả hai ngày càng xa cách. Sau đó có vài sự kiện xảy, hai người lại trở về như cũ, họ vẫn cãi nhau như thường nhưng cả hai có vẻ đã hiểu nhau hơn trước. Ở cuối [Chương 4], sau khi AD theo đuổi được tình yêu của mình, M cũng không bị ràng buộc bởi lời hứa trước đó nữa nên cậu đã đối diện với tình cảm của mình. Và thế là một chuyện tình bắt đầu..

*Quá khứ của Thiên:
- Duy Thiên là nhân vật chính xuất hiện ngay từ đầu truyện và chiếm được tình cảm của nữ chính. [Chương 1] được biết rằng T dọn đến thành phố nơi AD sinh sống với lí do là một chàng trai trưởng thành, có thể sống tự lập mà không cần nhờ vả đến ba mẹ mặc dù là con trai của một gia đình giàu có. Sau khoảng thời gian tiếp xúc, AD biết được mục đích thực sự mà cậu đến đây là để tìm một người nào đó và cậu muốn nói lời xin lỗi với người ấy, nhưng lúc này thân phận của người mà T muốn tìm chưa được tiết lộ. Sang [Chương 2], do tình hình công ty của nhà hiện tại đang gặp bất ổn nên T được ba mẹ yêu cầu là sau khi tốt nghiệp phải quay về để phụ giúp và học cách tiếp quản công việc. Cậu đành tạm gác việc tìm kiếm lại và quay về lo cho gia đình của mình. Sau đó anh gần như bay màu ở [Chương 3] và chỉ xuất hiện vài lần trong những diễn biến phụ. T quay trở lại ở chương cuối và cũng giữ vai trò chính trong phần này. Cậu đã bí mật gia nhập công ty đối thủ với mục đích để tìm hiểu kẻ có ý đồ hãm hại công ty bên phía mình. Lúc này cậu vô tình gặp lại được một người quen và sự thật về việc T trở về Lục Niên trước đây cũng được tiết lộ, mục đích mà cậu đến đây đó chính là để tìm ba ruột của mình. Người mà cậu vô tình gặp được chính là một người bạn cũ của ba cậu, ông ấy tên là Lâm. Gặp được người quen nên T tỏ ra rất vui, cậu hỏi về tin tức của ba mình nhưng chẳng ai biết hiện giờ ông ấy đang ở đâu. Tuy có vẻ thất vọng nhưng mục tiêu lần này của cậu trở về là để điều tra bên công ty đối thủ nên cậu tạm thời không để tâm đến việc tìm kiếm nữa. Ông Lâm đã giúp đỡ và chỉ dẫn T rất nhiều, hai người họ trở nên rất thân thiết. Trong một lần N đi viếng mộ thì bắt gặp T cũng đang thăm viếng ai đó, kì lạ thay người này lại có cùng tên với T nhưng chỉ khác cái họ. N cảm thấy có điều gì đó kì lạ nên đã kể lại chuyện đó cho AV và AD nghe, mọi người bắt đầu nghi ngờ nên đã điều tra và phát hiện ra một sự thật không ngờ. Sau đó cả bọn đến gặp T để đối chất, cậu biết là không thể che giấu thêm nữa nên đã kể cho mọi người nghe về quá khứ của mình.

- Chuyện quay về lúc T còn nhỏ, có một cậu bé tên là tiểu Văn. Gia đình của cậu là rất là hạnh phúc và cậu là con trai một trong nhà. Cậu đã có sở thích âm nhạc ngay từ nhỏ vì mẹ của cậu là một nghệ sĩ dương cầm chuyên nghiệp, còn ba cậu là một doanh nhân thành đạt nên cuộc sống gia đình cậu cũng phải gọi là khá giả. Khi lên 5 tuổi, tiểu Văn bắt đầu học đàn theo mẹ và cậu cũng đàn rất giỏi. Cậu có niềm mơ ước là sẽ trở thành một nghệ sĩ dương cầm chuyên nghiệp giống như mẹ, cuộc sống cứ ngỡ là sẽ hạnh phúc mãi mãi cho đến một ngày. Năm tiểu Văn 8 tuổi, mẹ cậu phát hiện ra một bí mật động trời, đó là ba của cậu lén đi lo cho một người phụ nữ khác ở bên ngoài và ông đã có một đứa con riêng với cô ta. Chuyện là do ngày xưa, ba của cậu có lỡ say xỉn quá đà nên đã ăn nằm với một người phụ nữ. Sau khi chuyện đó xảy ra, người phụ nữ đó bảo là đã mang thai con của ông nên bắt ông phải chịu trách nhiệm. Ba của cậu tuy đã phạm sai lầm nhưng ông vẫn rất yêu thương vợ con của mình nên đã giấu kín chuyện này, ông bí mật chu cấp cho người phụ nữ kia một số tiền và bảo cô ta phải im lặng. Dù vậy nhưng lòng tham của con người là vô đáy, cho đến khi số tiền không còn đủ để đáp ứng cho dục vọng của cô ta nữa. Người phụ nữ đó đã đến để kiếm chuyện, cô ta muốn ba của cậu phải chấp nhận đứa nhỏ và cho mình một cái danh phận, mục đích chủ yếu chính là tranh giành tài sản. Mẹ của tiểu Văn biết chuyện nên đã có một trận cãi vả với ba của cậu, bà chạy ra khỏi nhà cùng với nước mắt đầm đìa và lái xe bỏ đi. Sau đó thì một cú điện thoại tử thần gọi về thông báo rằng mẹ của cậu lái xe bị tai nạn, ba của cậu vội chạy ngay đến bệnh viện nhưng nghe tin là đã không cứu được mẹ của cậu. Tử Văn mất mẹ nên đã rất hận ba, cậu nghĩ chính là do ba nên mẹ phải chết. Sau một thời gian thì ba cậu dắt thằng nhỏ về, nó nhỏ hơn cậu 2 tuổi và tên của cậu nhóc đó là Duy Thiên, cậu cực kỳ ghét thằng nhỏ vì nó là con của người phụ nữ đã gây ra cái chết cho mẹ của mình và tuyệt đối không nhận nó là em. Tuy vậy nhưng thằng nhỏ rất ngoan và rất nghe lời, nó hay đi theo cậu nhưng mỗi lần như vậy thì đều bị cậu đẩy ra xa và la mắng. Khoảng 1 tháng sau đó, đợi khi ba đi làm thì tiểu Văn trốn khỏi nhà vì cậu cảm thấy cuộc đời của mình thật là bất công. Thế là cậu trốn đi mà không hề hay biết thằng nhóc đã đi theo mình. Đến khi mà phát hiện ra thì cậu đã đi xa khỏi nhà, vì không thể đuổi nó đi đâu nên cậu quyết định cho nó lẻo đẻo theo mình. Mất tích được một hai ngày thì cậu mới bắt đầu nói chuyện với thằng nhỏ, cậu hỏi về cuộc sống của nó, về người đàn bà kia. Cậu nhóc tuy còn nhỏ nhưng rất là hiểu chuyện, mẹ cậu là một người phụ nữ nghiện cờ bạc và lúc nào cũng say sỉn, cứ mỗi lần nhậu say về là bà ta lại quát mắng cậu. Tuy vậy nhưng Thiên lại cảm thấy người mẹ của mình thật đáng thương, mặc dù còn nhỏ cậu nhưng cậu đã biết tự lo cho bản thân mình và chăm sóc cho cả mẹ. Sau khi nghe nó kể về cuộc sống của mình, tiểu Văn bắt đầu thay đổi suy nghĩ. Cậu nhớ lại trước đây mình đều được ba mẹ yêu thương nuông chiều, còn đứa nhỏ này thì cả ba lẫn mẹ đều không ai quan tâm. Ba chỉ lo gửi tiền hằng tháng cho nó bởi vì trách nhiệm, còn mẹ thì cờ bạc, ăn chơi, bà ta chỉ cơ bản coi nó là công cụ để kiếm tiền mà thôi. Cậu không còn cảm thấy ghét bỏ nó nữa bởi vì trước mặt cậu giờ đây là một đứa trẻ tội nghiệp, cậu quyết định nhận nó là em trai, sau đó cả hai cùng nhau quay trở về nhà. Thời gian trôi qua cũng được ít lâu, cậu và em trai trở nên thân thiết, cho đến một ngày nọ. Khi cả hai đang đi trên đường thì bỗng có một chiếc xe lao tới, thằng nhóc vì muốn bảo vệ cho anh trai nên đã chạy đến và tai nạn đã xảy ra, tên lái xe đã bỏ chạy ngay sau đó. Văn đứng nhìn đứa em trai nằm ngay dưới đường, cậu chẳng biết làm gì ngoài việc đứng khóc và kêu lên "Ai đó hãy giúp em của con với, có ai đó, làm ơn", nhưng đoạn đường lúc đó vắng vẻ, không một ai để ý đã có chuyện gì xảy và tiếng khóc của đứa trẻ dường như trở nên tuyệt vọng. Sau đó Thiên được đưa đến bệnh viện, ba của cậu nghe tin liền hốt hoảng chạy đến, tiểu Văn nhìn thấy ba nhưng không dám ra gặp mặt vì sợ ba sẽ mắng cậu vì đã không giữ em cẩn thận. Khi đó bác sĩ bước ra và thông báo rằng em trai cậu do cấp cứu quá trễ nên đã không qua khỏi. Nghe được tin như sét đánh ngang tai, cậu trở nên đứng hình và hụt hẫng vì cho rằng đó là lỗi của mình, cậu sợ phải thú nhận với ba nên đã bỏ chạy. Khi cậu quay đi thì bắt gặp bà Dung [Mẹ của Duy Thiên], bà ta vì chuyện con trai mình mà đến đây, đặc biệt là khi biết tiểu Văn chính là nguyên nhân gây ra cái chết cho con trai mình thì chắc chắn bà ta sẽ không tha cho cậu. Thế là cậu đã bị bà Dung bắt nhốt lại, bà ta gieo vào đầu cậu những ý nghĩ rằng ba của cậu chắc chắn sẽ rất ghét cậu, ông sẽ không bao giờ tha thứ cho cậu vì tội lỗi mà cậu đã gây ra. Bà ta còn tính làm hại cậu nữa nhưng tình cờ lúc đó có một người bạn của ba cậu đã phát hiện, đó chính là ông Lâm. Ông ấy đã đánh lạc hướng của bà Dung và cứu cậu ra, còn dặn cậu là phải trốn thật kỹ đừng để cho bà ta bắt được. Tiểu Văn sau khi thoát đã chạy đi thật xa, thật xa ra khỏi nơi đó và không ngoảnh đầu nhìn lại. Mấy ngày sau, có một đoàn người từ nước ngoài đến, họ đi đến nhà thờ và vô tình nhìn thấy một đứa nhỏ đang ngồi chơi đàn ở đó. Nó cứ chơi đàn suốt mà không nói với ai tiếng nào, tiếng đàn của nó như mang theo một nỗi buồn man mác. Một người khách trong số ấy cảm thấy hiếu kỳ nên đã hỏi sơ trong nhà thờ về thằng nhỏ, nghe nói là nó đã đến đây được vài ngày rồi. Thằng nhỏ cứ ngồi bên cây đàn, người ta hỏi chuyện thì nó không trả lời, thỉnh thoảng nó sẽ đi lòng vòng đâu đó nhưng hồi sau cũng quay lại. Cứ mỗi buổi thì sơ lại mang cho nó ít đồ ăn để đó và nó cũng có ăn hết, có thể nó là trẻ mồ côi hoặc là bỏ nhà đi bụi. Thế là người khách kia lại bắt chuyện với cậu:"Này cậu bé, em bỏ nhà đi bụi à?", cậu không trả lời. Người khách vẫn hỏi tiếp:"Hay là nhóc không có nhà? Anh nghe tiếng đàn của nhóc hay lắm đấy, nếu nhóc không có nơi để về thì hãy đi với anh, anh đang dự định mở một quán Coffee Music, nhóc có thể làm việc phụ quán, anh sẽ trả công cho nhóc, quán của anh sẽ có một cây đàn, nhóc có thể dùng nó bất cứ lúc nào cũng được". Nghe xong, cậu bắt đầu đã phản ứng lại, cậu nhóc ngưng việc đang đánh đàn và đứng dậy bảo với vị khách là hãy cho cậu đi cùng. Anh ta đã hỏi cậu:"Thế thì anh biết tên của nhóc được không?", tiểu Văn nhớ lại những lời mà bác Lâm đã nói, cậu ngập ngừng một lát rồi mới trả lời:"Mm..Thiên", thế là cậu đã theo đoàn người qua nước ngoài sinh sống. Khoảng 1 năm sau đó, cậu đã từ một thiếu gia ngoan hiền trở thành một cậu nhóc lưu manh hay đi đánh nhau với mấy đứa lang thang, cuộc sống lăn lộn nhiều ở bên ngoài khiến cậu thay đổi và mạnh mẽ lên rất nhiều. Rồi một ngày kia, gia đình AV đến quán nơi tiểu Văn làm việc, đó cũng là lúc mà sợi dây liên kết giữa hai người đã được nối lại với nhau. Sau đó thì tiểu Văn được gia đình AV nhận nuôi và trở thành Thiên của của hiện tại.
 

Mèo Yêu

Tác giả
Tham gia
13/12/24
Bài viết
183
Điểm cảm xúc
403
Điểm
63
Bản Thảo Nội Dung 2
*Chuyện của nhân vật chính:
[Chương 1]

- Mở đầu là một đoạn kịch của bọn trẻ, trong vở diễn cậu bé (Trong vai hoàng tử) nói với bé gái (Vai công chúa) rằng chàng sẽ đi rất lâu nhưng sẽ có ngày chàng quay trở về bên nàng, công chúa cũng đáp lại là sẽ đợi chàng mãi mãi..[Cắt!] Nhiều năm trôi qua, cô bé trong vở kịch đó đã lớn và trở thành sinh viên đại học, tên cô là An Di (Còn chàng trai trong vở kịch chưa được nhắc tới). Cuộc sống yên bình của AD bỗng chốc trở nên đảo lộn khi người bạn thân thuở nhỏ của cô đột dưng dọn đến ở cùng và học chung với cô.
- An Di là con gái của một gia đình bình thường, còn Anh Vương là con trai của một gia đình giàu có, họ là đôi bạn thân từ thuở nhỏ do gia đình hai bên là bạn bè của nhau. Gia đình AD khi đó sống ở một vùng quê nhỏ ở Lục Niên, còn gia đình AV thì ở một nơi rất xa, nơi cậu ở là một thành phố nhỏ gần ngoại ô, có tên gọi là Hoa Dương. Mặc dù ở cách xa nhau nhưng cứ mỗi dịp hè là AV đều cùng với mẹ mình trở về Lục Niên để thăm gia đình AD, họ cũng trở thành bạn thân của nhau vì lẽ đó. AD là một người dễ thương và thân thiện với mọi người, trái lại AV thì không mấy dễ chịu cho lắm, cậu không thích quan tâm tới người khác và đặc biệt là cậu rất ghét con gái [Vì vài lý do nào đó] vì vậy nên càng lớn thì họ càng ít gặp nhau nhiều hơn, mọi chuyện bắt đầu thay đổi cho đến khi AD lên năm nhất đại học.
- AV dọn qua ở cùng với AD vì muốn tìm anh trai của mình, người có tên là Duy Thiên, đó là người được gia đình AV nhận nuôi từ lúc nhỏ và AV rất thích cậu ta. Tình bạn của AD với AV dường như trở nên tốt đẹp và thân thiết hơn kể từ lúc cậu dọn qua ở với cô, những tưởng mọi chuyện sẽ không có gì thay đổi nhưng sự xuất hiện của T đã khiến cho tình bạn của hai người trở nên rạn nứt vì AD đã phải lòng T. AV không thể chấp nhận được việc đứa bạn thân của mình muốn cướp đi người mà mình yêu cho nên đã trở mặt với AD, hai người từ bạn bè trở thành đối thủ. Kể từ đó xảy ra nhiều cuộc tranh chấp giữa hai người để giành lấy tình yêu cho mình.

[Chương 2]
- Một cô gái mới xuất hiện, tên cô ta là Thư Nhã và T có vẻ rất thích cô ấy, hai đối thủ bắt đầu tạm hoảng cuộc chiến của nhau lại và hợp tác tìm cách đối phó với kẻ thù lớn nhất của mình. Nhưng có một điều không ngờ là TN lại thích AV và sau đó, nhiều tình huống hiểu lầm đã xảy ra. Sau một khoảng thời gian dài đối đầu, nay họ lại hợp tác ăn ý với nhau đến vậy, AD có cảm giác như lúc cả hai vẫn còn là bạn bè và cô cảm thấy thích việc này. Cô không hề biết được là đã có một điều đã thay đổi, đó chính là tình cảm của mình. Trong một lần AD bị bệnh, AV đã đến chăm sóc cho cô. Trong lúc mê man, AD đã nhớ lại những lúc mà AV ở bên cạnh cô, chuyến biến tình cảm của AD cũng bắt đầu từ đây. Sau sự việc đó thì AD đã bắt đầu thay đổi, thay vì theo đuổi T thì cô lại dành thời gian để đi kiếm AV, chính bản thân cô cũng không biết là mình đã dành tình cảm cho bên nào nhiều hơn. [Sau đó thì vài sự kiện xảy ra] AD cuối cùng cũng đã nhận ra tình cảm thật của mình và chuyển sang theo đuổi AV. T biết được chuyện này nên đã ủng hộ AD hết mình và còn giúp cô bày tỏ với AV nữa [Và rồi sau 7749 cái kịch bản tỏ tình thất bại thì sau cùng cô cũng đã thổ lộ được với crush]. Sau khi biết được AD thích mình, AV đã tỏ ra vô cùng bất ngờ và không thể nào chấp nhận được nên cậu đã tránh mặt cô. Tuy nhiên, nữ chính của chúng ta với năng lực mặt dày, bê tông, cốt thép trộn xi măng nên không dễ gì chịu từ bỏ. Nhờ có sự ủng hộ của T cùng với sự giúp đỡ của những người bạn xung quanh, cô đã quyết tâm là sẽ theo đuổi AV đến cùng, cho đến khi cậu chịu chấp nhận cô thì thôi. Sau cùng, dưới sự tấn công dồn dập của AD thì AV quyết định quay trở về Hoa Dương để tránh mặt cô một thời gian, AD sau đó bị thất tình nhưng cô vẫn quyết tâm chờ đợi cậu. Còn về chuyện của T, sau khi N bị AV từ chối, T đã ở bên cạnh cô, cậu tranh thủ khoảng thời gian đó để theo đuổi TN khiến cô cũng dần bắt đầu rung động bởi sự quan tâm của cậu. Cuối chương 2, T tỏ tình với TN và cậu cũng trở về Hoa Dương. Trước khi đi cậu hứa với AD là sẽ khuyên AV quay trở lại và nói với TN là khi quay lại đây, cậu sẽ nhận được câu trả lời của cô.

[Chương 3]
- AV quay trở lại sau 3 tháng, trong thời gian đó, cậu đã lấy được con dấu thực tập nhờ làm việc cho công ty của nhà và tiếp tục hoàn thành năm học cuối của mình. Lần này, cậu quyết định là sẽ không trốn tránh AD nữa nhưng cậu nói điều đó không có nghĩa là cậu sẽ chấp nhận cô. Bộ trưởng bộ lạc quan AD nghe vậy nên cảm thấy hạnh phúc vì lại có cơ hội để ở bên cạnh người mình yêu. Lần này cô quyết tâm đặt ra mục tiêu phải theo đuổi được AV cho đến lúc cậu rời đi, cho dù vậy cô đã dự trù đến việc nếu AV rời đi thì cô sẽ theo cậu luôn [Mê trai đầu thai mới hết]. Đối thủ cạnh tranh đột dưng xuất hiện nhiều không xuể, trong đó đặc biệt khiến cô lo lắng nhất là một người con gái nhưng người đó lại là idol mà AV luôn ngưỡng mộ. Biết được sự thật thông qua lời kể của AV thì trước đây cô gái đó từng làm gia sư cho hai anh em họ từ hồi còn nhỏ và cũng chính là mối tình đầu của T, nỗi lo bắt đầu chuyển sang TN. Thời điểm này T cũng quay lại trong thời gian ngắn, cậu giải quyết những hiểu lầm với N và hai người xác nhận mối quan hệ hẹn hò. AV biết mình đã bít cửa nên cũng đành chấp nhận buông bỏ, còn AD thì vẫn không ngừng theo đuổi cậu. Một vài sự kiện chính của chương này:
- AD cãi nhau với AV sau đó tức giận bỏ đi thì đụng phải đám lưu manh ở trường. Trong lúc cô không biết làm thế nào thì AV xuất hiện..và châm dầu vào lửa. Tụi kia bị chọc tức cộng với việc còn cay cú chuyện lúc trước nên sẵn dịp tính sổ luôn cả hai. Nhưng không may cho tụi nó là đụng phải nhầm người rồi, AV không hề yếu đuối như vẻ ngoài của cậu ta, thế là bọn nó bị dập cho một trận đến phải xin tha. AD vô cùng ngạc nhiên khi thấy AV đột nhiên lại mạnh mẽ đến vậy, thế là cô tự tin bảo mình lại yêu cậu nhiều hơn nữa, AV kiểu không ai nhờ nói luôn á. Xong rồi cậu kể cho cô nghe việc lúc nhỏ học ở trường hay bị mấy đứa con gái bám theo, trong đó có những đứa rất là manh động nên là nỗi ám ảnh mấy đứa con gái của AV cũng bắt đầu từ đó. Và rồi T xuất hiện như một vị cứu tin, giải thoát cậu khỏi đám ăn thịt kia, anh trai không ngại lao vào đánh nhau với đám con gái để bảo vệ cậu [Là vì trước kia lăn lộn bên ngoài, đánh nhau với bụi đời nhiều rồi nên đánh gái cũng như vậy thôi. Nhưng mà khi đó T vừa được gia đình AV nhận nuôi nên mới thế chứ sau quá trình đào tạo thì anh đã trở thành người đàn ông lịch thiệp không biết đánh gái là gì nha]. Kể từ khoảnh khắc đó, AV đã coi T như là thần tượng của lòng mình. Sau đó cậu và T đã cùng nhau học võ để tự vệ cho bản thân [Mục đích chính là để phòng mấy đứa con gái].
- Trong một lần dọn nhà, AV vô tình tìm thấy thùng đồ kỉ niệm của AD, trong đó có một cuốn truyện cổ tích mang tên Hoa Hồng Xanh. Cậu hỏi AD vì sao lại giữ cuốn truyện này thì cô bảo là vì có một lời hứa mình vẫn chưa thực hiện được, AD kể lúc nhỏ cô và người bạn của mình đã cùng nhau diễn một vở kịch dựa trên câu chuyện ở trong cuốn truyện này nhưng vở kịch vẫn chưa hoàn thành. Hai người đã hẹn sẽ hoàn thành vở kịch sau khi gặp lại nhau nhưng rồi cậu ấy không còn trở lại nữa. Nhân vật chính ở trong truyện chính là hoàng tử và công chúa, cô đã chờ đợi người yêu của mình ra chiến trường xa. Sau cùng chàng hoàng tử quay trở lại và hai người sống hạnh phúc bên nhau mãi mãi. AV tò mò nên đã hỏi về người bạn lúc nhỏ của AD nhưng khi cô kể ra thì có người lại cảm thấy khó chịu [Ủa ai đã làm gì đâu? :emoji_rolling_eyes:]
- T lên kế hoạch đi biển cùng mọi người. Ở [Chương 1] AV đã từng chơi khăm AD bằng cách dùng điện thoại của T nhắn tin để gạt AD leo lên ngọn hải đăng, lần này AD đã sử dụng lại chiêu cũ của AV để mà dụ cậu leo lên ngọn hải đăng với mình [Lúc trước anh gạt người ta xong giờ anh bị người ta gạt lại, nghiệp quật không chừa phát nào]. Sau khi dụ được AV leo lên thì AD khoá cửa lại để cậu ta khỏi chạy đi đâu, trong lúc giành nhau chìa khoá thì cô làm rơi nó xuống dưới, thế là hai đứa bị nhốt luôn ở trên. AD thừa cơ hội tiến tới thả thính, rót mật khiến AV chưa kịp phòng thủ đã bắt đầu bị lung lay. Cũng may là ngay sau đó cậu kịp tỉnh táo trở lại nếu không đã bị AD hại mất đời trai [Đùa thôi!]
- Mẹ của AV sau khi biết tin AD đang theo đuổi con trai của mình thì đã đến nhà chơi vài ngày. Khi này cô kể cho AD nghe một bí mật đó là hồi còn trẻ cô rất thích ba của AD. Hai người là hàng xóm kế bên nhà và cũng là bạn học chung. Mẹ của AV là một người xinh đẹp thuộc top nhất nhì trường, cô cũng rất là thông minh, có điều tính cách thì khá là trẻ con. Ba của AD thì lại là một người khá là trầm tĩnh và chững chạc, ông thích đọc sách và cũng giỏi nhiều thứ. Hai người trở thành bạn thân của nhau, sau này ba của AD có người yêu, đó chính là mẹ của AD hiện tại. Mẹ AV bị thất tình, trong lúc cô ấy tuyệt vọng thì một người con trai đã xuất hiện, đó là ba của AV hiện giờ. Cũng nhờ vậy nên mới có AD và AV của hiện tại, mẹ của AV bảo là cô rất hạnh phúc và chưa bao giờ hối hận về những gì đã xảy ra trong quá khứ, cô rất thích AD và muốn AD làm con dâu của mình. AD nghe xong như vừa được khai sáng, cô bắt đầu nghĩ đến lễ đường, ngôi nhà và những đứa trẻ. Và rồi cô quyết định chuyển mục tiêu của mình sang hướng cao hơn, đó là làm đám cưới với AV.
- Cuối chương 3, AD ra ngoài và vô tình gặp được một chú mèo rất đẹp đi lạc. Cô bế con mèo lên định đi tìm chủ của nó và rồi có một chàng trai đi tới chỗ của cô. Cậu nói mình chính là chủ nhân của con mèo, cậu ta không những đòi lại mèo mà còn nghĩ AD đang định bắt cóc mèo của cậu nữa, sau đó bỏ đi mà không nói lời cảm ơn nào. AD cảm thấy người con trai này thật kì lạ, cô không biết cuộc gặp gỡ này sẽ là bắt đầu cho một mối quan hệ rắc rối mà cô phải trải qua sắp tới.

*Chương 4: (Hồi cuối)
- T quay trở lại và mục đích trở về lần này của anh đó chính là thăm dò công ty đối thủ. Tập đoàn SS bị vướng vào một vụ kiện tụng vì phía bên đối thủ là tập đoàn D chơi xấu. T sau khi biết được chuyện đã bí mật ẩn danh làm hồ sơ giả, gia nhập vào D để điều tra và tìm bằng chứng chứng minh D có liên quan đến vụ việc. Sau đó, T tình cờ gặp được ông Lâm, người trước đây đã từng giúp đỡ mình và là bạn của ba cậu trước đây. Ông Lâm cũng làm việc trong D và nhờ có sự giúp đỡ của ông nên T đã thuận lợi gia nhập vào công ty đối thủ và tiến hành điều tra. AD sau khi biết được T một mình mạo hiểm điều tra nên cũng đã nộp hồ sơ xin thực tập ở D để âm thầm hỗ trợ cho anh. Một điều không ngờ đó là chàng trai mà cô tình cờ gặp ở ngoài lần đó chính là con trai của chủ tịch tập đoàn D. Mặc dù còn trẻ nhưng cậu ta rất giỏi và trở thành người điều hành cả một công ty, tên cậu ta là Kha Vinh, là một người có tính cách khá là lạnh lùng và bí ẩn. Sau khi nhìn thấy tên của An Di, KV đã nhớ lại cô bé mà mình gặp lúc nhỏ nên đã duyệt cho cô thực tập ở D với điều kiện là cô phải làm trợ lý cho cậu.
- Một nhân vật mới xuất hiện, cô ta tên là Bảo Trân. Trong một lần BT tình cờ chạm mặt với AV và hai người có vẻ như có một cuộc khởi đầu không được tốt cho lắm, cô ta nhỏ hơn AV 2 tuổi, là một người rất có cá tính và tự tin. Hai người vừa gặp mặt nhau đã không ưa nhưng BT lại có cảm giác khá là quen thuộc khi gặp AV. Trân thật ra là bạn thân hồi cấp 3 của Khả Danh và cô rất là thích Danh, khi biết KD đang theo đuổi MÂ nên cô đã rất là khó chịu và tìm cách tách hai người họ ra. Trong lần gặp lại AV, hai người lại tiếp tục đối đầu với nhau, lúc này BT tình cờ gặp được AD và họ nhận ra nhau. Thì ra BT là hàng xóm lúc nhỏ của AD, chính vì vậy nên khi gặp AV, cô lại cảm thấy quen đến vậy vì cả ba người họ khi nhỏ đã từng chơi chung với nhau, nhưng đối với AV thì cậu chỉ gặp cô vài lần trong kì nghỉ hè nên chẳng nhớ cô là ai, cộng thêm việc đụng độ lần trước nên cậu cũng vờ như không quen biết khiến cho BT cảm thấy khá là ấm ức.
- AV khi biết AD muốn xin vào D nên đã cố gắng để cản cô lại nhưng không thành, KV sau khi điều tra và biết được AD chính là cô bé mà lúc nhỏ cậu đã từng gặp nên đã tìm cách để tiếp cận và giữ cô ở bên cạnh mình, tiếp đó là kịch bản tổng tài các kiểu..AV ngoài miệng thì nói không quan tâm nhưng khi thấy người ta có trai tán thì lại giận dỗi các thứ, cậu ta lấy lý do vì KV là người của bên đối thủ nên tiện thể ghét ra mặt [Có người bắt đầu biết ghen rồi nhưng vẫn ngoan cố không chịu thừa nhận]. Bên phía của T, trong lúc điều tra thì cậu vô tình phát hiện ra một vấn đề khác, đó là thân phận của chủ tịch Dương, người đứng đầu tập đoàn D. Lúc trước mọi vấn đề công việc trong công ty đều do một tay ông quản lý, nhưng những năm gần đây do đổ bệnh nên ông đã ở nhà và giao lại toàn quyền cho đứa con trai của mình tiếp quản, đó là KV. Ban đầu T không mấy quan tâm bởi vì KV là con trai của chủ tịch, nhưng khi điều tra kĩ hơn thì cậu bắt đầu nghi ngờ chủ tịch Dương chính là ba ruột của mình, cậu cảm thấy ông Lâm có vấn đề vì đã không nói sự thật nên đã bắt đầu chuyển hướng điều tra. Đúng lúc này, KV điều tra ra được T đã dùng hồ sơ giả để vào công ty và có ý định lén lút nên đã lên kế hoạch để gài bẫy cậu. T bị bắt quả tang và bị vu cho tội ăn cắp tài liệu cùng với hành vi gây phá hoại công ty. KV đưa ra điều kiện buộc T phải thôi việc hoặc là sẽ tố cáo cậu cùng với bằng chứng trong tay. Thật ra KV là con trai nuôi của chủ tịch Dương và ba ruột của cậu chính là ông Lâm, bề ngoài ông ta tỏ ra tốt bụng, giúp đỡ T nhưng bên trong lại là người không hề đơn giản tí nào, dường như ông đang có mưu tính gì đó. Khi biết T có ý định vào công ty không biết là với mục đích gì, ông ta đã mưu tính bảo con trai của mình phải tìm cách để đuổi việc cậu. AD sau khi biết sự việc nên đã cố gắng năn nỉ KV đừng buộc tội T. Khi đó KV cũng biết được mục đích mà AD tiếp cận mình và còn biết được người cô đang theo đuổi là AV, con trai của bên đối thủ. Cậu ta cũng không hề tức giận mà còn đưa ra điều kiện nếu như AD đồng ý hẹn hò với mình thì cậu sẽ đồng ý xóa chứng cứ phạm tội của T. KV biết chắc AD sẽ không đồng ý nhưng vẫn cố tình làm như vậy để chọc tức AV, và đúng là cậu ta đã thành công trong việc chọc tức đối thủ của mình [Có người ghen muốn chết luôn nhưng mà vẫn phải kiềm dữ lắm]. Sau đó có một sự kiện xảy ra, AV cứ tưởng AD gặp nguy hiểm nên đã rất lo cho cô. Sau lần đó thì cảm giác của AV cũng đã thay đổi mỗi khi gặp AD, bắt đầu biết e thẹn, ngại ngùng đồ các kiểu [Vậy là biết yêu rồi đó].
- Từ khi vụ kiện xảy ra, ba của AV phải lo quá nhiều việc nên đã đổ bệnh, cậu phải quay trở về Hoa Dương để thăm ba. Sau đó AV được nhận trọng trách là sau khi mọi việc xong xuôi, cậu phải quay về để phụ giúp ba cậu lo việc công ty. Trong khoảng thời gian trở về, cậu đã nghĩ đến AD, không biết từ khi nào mà hình ảnh của cô đã bắt đầu hiện hữu trong tâm trí cậu, đây cũng là khoảng thời gian mà AV bắt đầu suy nghĩ về cảm giác của mình đối với AD. Sau lần quay trở lại thì AV cũng bắt đầu đổi khác, thanh niên không còn khó chịu hay cọc tánh nữa, bức tường phòng thủ của anh bây giờ mỏng như một tờ giấy, chỉ cần cơn gió mang tên AD thổi nhẹ qua một cái là đổ sập xuống liền [Bị conditinhyeu quật sắp gồng hết nổi rồi]. Về phía BT, cô biết là dù có làm thế nào đi nữa thì KD cũng không thích mình nên đã từ bỏ và chăm chú vô chuyện giúp đỡ cho AD. Trong một lần tình cờ, BT kể với AV về việc ba đứa hồi nhỏ hay chơi diễn kịch với nhau, AV tỏ vẻ ngạc nhiên vì BT cũng có trong vở kịch. Sau đó cậu hỏi cô ai là người đóng vai hoàng tử, BT đã trả lời cô chính là hoàng tử khiến AV trở nên bất ngờ vì hoàng tử là vai chính, vậy nên cô mới là người đã ước hẹn với AD. Nhưng BT phủ định điều đó và cô nói câu chuyện gốc đã được sửa lại và chính AV là người đã sửa nó. Trong chốc lát, AV không hiểu chuyện gì đang xảy ra rồi cậu hỏi lại BT kịch bản đã sửa lại ra sao? Cô trả lời là AD có lẽ vẫn còn giữ nó. Sau đó AV đi đến gặp AD và hỏi về kịch bản đã được sửa lại, AD bảo là đã để nó trong một cái phong bì, bên ngoài có ghi chữ "Đặc biệt" nhưng giờ cô tìm lại thì không thấy nó nữa. AV chợt nhớ ra chính cậu đã lấy nó trước đây vì nghĩ chiếc phong bì là thư tình mà AD viết cho T, AV trở về tìm lại chiếc phong bì. Còn BT thì cô tỏ ra rất là bất mãn khi mỗi lần gặp AV thì cậu cứ tỏ ra là không quen biết và nói chuyện với cô một cách rất cọc cằn nên cô đã đến gặp AD, trong lúc bực bội cô đã phàn nàn việc AV nhớ mọi người mà lại không nhớ cô ấy. Lúc này trên vẻ mặt của AD có thoáng chút buồn, cô trả lời rằng AV không chỉ quên có mình BT, cậu ấy còn quên luôn cả cô, cậu ấy quên hết tất cả mọi người. BT bất chợt sửng sốt sau khi nghe những lời mà AD nói..Chuyển cảnh KV dẫn AD đến một buổi tiệc, AV vì không an tâm nên đã đi theo cô, BT cũng đi theo để phụ một tay. Trong buổi tiệc, KV tính mời AD khiêu vũ cùng mình thì BT nhảy vào [Nếu như ông T là thuyền trưởng thì em gái này chính là thuyền phó], cô nhất quyết không cho người khác xen vào giữa AV với AD nên đã mạnh dạng đứng ra làm người thay thế khiêu vũ với cậu nhưng KV từ chối khiến cô bị bẽ mặt. Đó là cuộc gặp gỡ đầu tiên của hai người này và BT bắt đầu ghim cậu ta từ đó. Sau đó AD với AV đi đến một căn phòng, ở đó có một cây đàn dương cầm, khung cảnh này khá là quen thuộc đối với AD, rồi đột dưng cô chợt nghe tiếng đàn vang lên. Đó là bản nhạc mà cô đã nghe lúc nhỏ và người đang ngồi chơi đàn không ai khác đó là AV. Lúc này hình ảnh quá khứ hiện lên, người đã từng chơi đàn cho AD nghe lúc nhỏ, cậu bé ấy chính là AV. Sau khi tiếng đàn kết thúc, AV cũng tỏ ra khá là bất ngờ, cậu nói với AD là trước đây mình chưa từng chơi đàn nhưng không hiểu sao cậu lại đàn được bản nhạc đó. AD im lặng không nói gì, cô quàng tay ôm lấy cổ AV từ phía sau, cậu cũng không hiểu là chuyện gì đang xảy ra [Sự thật đã được tiết lộ, câu truyện bắt đầu đi đến hồi kết].
- KV đang ngồi ở bên giường bệnh của ông Dương. Lúc trước khi ông vẫn còn khoẻ nhưng đột dưng lại đổ bệnh, sau đó bệnh tình của ông càng lúc càng nặng, đến cuối cùng thì Vinh mới phát hiện ra là do ba của mình đã nhúng tay vô việc này. KV mặc dù là con trai của ông Lâm, nhưng cậu ấy không hề biết ông đã lập kế hoạch hãm hại ba nuôi của mình nhằm mục đích để chiếm lấy tập đoàn. Ông Lâm đã lén đổi số thuốc hằng ngày đưa cho chủ tịch uống, khi biết KV đã phát hiện ra mọi chuyện, ông bảo cậu không được nói ra sự việc vì một khi sự thật được phơi bày cậu cũng sẽ mất hết tất cả. Vinh không biết phải đối mặt như thế nào, một bên là người thân của mình, bên còn lại là người có ơn với mình. Sau đó người giúp việc đi vào đưa thuốc cho chủ tịch uống, cậu đã quyết định kêu cô đem bỏ hết số thuốc đó đi và từ giờ chính cậu sẽ là người chăm sóc cho ba mình. Còn về phần T, cậu vẫn đang tiếp tục điều tra, lần này cậu chắc chắn những gì mình nghi ngờ là đúng nên đã tìm cách để gặp mặt ba ruột của mình. Ông Lâm nhận thấy T đã biết được tất cả nên đã hẹn gặp cậu để mưu tính việc gì đó. Bên phía AV lúc này, cậu vẫn đang mơ hồ chưa xác định rõ tình cảm của mình thì cả đám xung quanh đã nhận ra hết trơn [Ngoại trừ cái người cần biết thì vẫn chưa biết thôi], thế là mọi người cùng nhau hợp lại chọc ghẹo nam chính để cậu ta hết đường chối cãi. Nhưng cũng nhờ vậy mà cuối cùng ảnh cũng đã thông, AV nhớ lại lần đầu tiên cậu dọn tới Lục Niên, một phần là để tìm anh Thiên, nhưng lý do chính để cậu từ bỏ đại học ở Hoa Dương mà chuyển sang đây là vì sau khi nghe tin AD có bạn trai [Và còn vài thứ khác sẽ được liệt kê ở trong truyện chính]. Đến lúc này thì cậu đã hiểu được cảm xúc ở bên trong bản thân mình, AV quyết định đến gặp AD để nói cho cô biết cảm xúc của cậu. Sau khi hai người gặp nhau thì T chợt gọi tới, cậu kể cho AV nghe về mối nghi ngờ của mình với ông Lâm rồi định đi đến chỗ của ông ta để mà đối chất. AV cảm thấy T đi một mình sẽ gặp nguy hiểm nên đã dừng ý định và chạy đi tìm anh, AD thấy vậy nên cũng đi theo cùng. Đến nơi thì cả hai nhìn thấy T bị một đám người kì lạ bắt đi, AV đã âm thầm bám theo phía sau. Họ đi theo đám người kia đến một khu bỏ hoang vắng vẻ, AV bảo AD hãy ở lại và chờ người tới giúp, sau đó cậu lẻn đi vào trong để giải cứu cho T. Sau khi bị bắt cóc thì T cũng đã xác nhận được sự thật, ông Lâm thừa nhận chủ tịch Dương chính là ba ruột của cậu và ông ta đã cố giấu điều đó, chính ông ta cũng là kẻ đã đứng sau tất cả vụ việc. Những kẻ đã tấn công nhóm của T trong kì nghỉ hè ở [Chương 1] chính là người của ông Lâm. Ban đầu khi biết được người có ý định điều tra về chủ tịch Dương nên ông Lâm đã tỏ ra lo lắng vì sợ đứa con trai thất lạc bấy lâu của chủ tịch trở về và giành mất vị trí của con trai mình, thế là ông ta đã sai người đến bắt T để xem cậu có phải đứa trẻ đó không. Nhưng có một điều nằm ngoài dự tính của ông Lâm, đó là sau khi AD bị rơi xuống vực dường như đã kích hoạt một phần ký ức của AV, cậu chợt nhớ lại cái gì đó và cơn đau đầu dữ dội đột dưng nổi lên, thế là một mình cậu ta cân hết cả đám, T lúc đó cũng không biết chuyện gì đang xảy ra. Đám người bị đánh bỏ chạy đi hết, cơn đau khiến cho AV gục xuống và ngất đi, M tỉnh dậy và nhìn thấy sự việc đã diễn ra sau đó. Đến khi ba, mẹ của AV xuất hiện thì ông Lâm nghĩ là do người của công ty đối thủ muốn điều tra bên mình nên đã ngưng việc truy bắt T cho đến lúc gặp lại cậu. Sau khi nghe ông Lâm thú nhận hết mọi việc, T còn được nghe kể về một sự thật mà cậu chưa từng biết. Người đã gây ra vụ tai nạn và cái chết của Duy Thiên chính là bà Dung, T vô cùng ngạc nhiên vì cứ nghĩ vụ tai nạn năm đó chỉ là sự cố, cậu lại càng không ngờ người gây ra cái chết cho đứa em trai của mình lại chính là mẹ ruột của nó. Vốn dĩ ngay từ lúc đầu mục tiêu chính là tiểu Văn [Tên thật của T] nhưng tiểu Thiên đã thay cho anh trai của mình, cậu luôn cảm thấy tội lỗi vì chính mình đã gây ra cái chết cho em trai. Nhưng thực chất đó lại là âm mưu của một người phụ nữ độc ác, chỉ bởi vì lòng tham nên bà ta đã thuê người để hãm hại một đứa trẻ nhưng không ngờ là bà ta đã tự hại chính con trai của mình. Ông Lâm biết được sự thật nên đã đe dọa bà ta, hai người bắt đầu giằng co qua lại. Trong lúc không cẩn thận, bà Dung bị trượt té xuống lầu rồi chết, ông Lâm vì để che giấu nên đã dựng lên đó là một vụ tử tự. Khi này AD ở bên ngoài cảm thấy lo lắng, cô cứ suy nghĩ đến những lời mà AV nói:"Pà cứ đợi ở đây đi, cảnh sát sắp tới rồi sẽ không sao đâu, tui sẽ vào trong cứu anh Thiên". AD có linh cảm chẳng lành, cô sợ AV vào rồi sẽ không ra nữa nên đã giữ tay cậu lại, thấy thế AV đã nói để trấn an cô "Yên tâm đi, tui giỏi võ lắm mà, không có ai làm gì được tui đâu, nhất định tui sẽ quay trở lại". Thế là AD đành phải để cho AV đi vào nhưng trong lòng cô vẫn thấy bất an. Ông Lâm sau khi kể cho T nghe hết sự thật thì chuẩn bị trừ khử cậu. Đúng lúc này AV chạy vào, ông ta cầm cây súng trên tay bắn về phía AV, cậu vội trốn sang một góc nên không dính phát nào. Sau đó mấy tên thuộc hạ của ông Lâm bắt đầu xông vào và tấn công, T trong lúc ông Lâm không để ý đã xúc khỏi dây trói và hất văng khẩu súng trên tay ông ta, thế là hai anh em cùng nhau phản công đánh bại bọn tay sai. Trong lúc đánh nhau không để ý, ông Lâm đã cầm một khúc cây gần đó tính đập vào đầu của T, AV thấy thế liền chạy tới ngăn lại, thế là cậu lại lãnh nạn thay cho T. Đúng lúc này thì cảnh sát xông vào và bắt hết đám bắt cóc lại [Anh hùng luôn xuất hiện ở cuối phim]. AD chạy vào thì thấy T đang ôm AV, trên đầu cậu chảy rất nhiều máu, cô nhớ lại những lời mà AV nói trước lúc đi, mọi thứ xung quanh AD lúc này dường như sụp đổ, cô ngã khụy xuống đất giống như người mất hồn. Sau đó AV được đưa tới bệnh viện, mọi người biết tin đều chạy đến xem tình hình thế nào. Trân cũng chạy đến và hỏi có chuyện gì xảy ra, AD đã khóc rất nhiều vì cô sợ lại đánh mất AV thêm lần nữa. T cảm thấy vô cùng có lỗi vì do cậu mà AV mới bị như vậy nhưng AD không hề trách anh, cô nói là bởi vì sau cùng thì người mà AV chọn vẫn luôn là T chứ không phải cô. Sau đó mọi người cùng nhau hy vọng và chờ đợi AV tỉnh dậy. Khi này một sự thật về quá khứ được tái hiện trở lại trong kí ức, quay lại lúc AV và AD lúc còn nhỏ..
- Đó là một ngày rất buồn, là ngày mà ba của AD mất, Anh Thư (Mẹ của AV) sau khi biết tin đã trở về Lục Niên để thăm viếng người bạn cũ. Thư nói với Lam (Mẹ của Di) là nếu có cần giúp đỡ gì thì cứ gọi cho cô, khi đó Thư nhìn thấy AD, cô rất thích đứa nhỏ ngay từ lần đầu gặp mặt vì cô bé bằng tuổi với con trai của mình, khi đó AD đã được 4 tuổi. Lúc này trong đầu AT đã nảy một ý tưởng và thế là một năm sau đó cô quay lại cùng với con trai của mình, đó chính là AV, AV khi đó là một cậu bé rất là đáng yêu và ngoan hiền, mặc dù còn nhỏ nhưng cậu tỏ ra rất là thông minh và sáng dạ. Trong lúc hai bà mẹ đang trò chuyện với nhau, AV đã lén đi ra ngoài, đi được một lúc thì cậu bắt gặp một cô bé đang ngồi khóc, thấy hiếu kỳ nên cậu đã đi lại xem thử..AD: Huhu../AV: Sao cậu lại khóc vậy, cậu bị ngã sao?/(?)/Nín đi, đừng khóc nữa, cậu tên là gì?/An..An Di/Tớ tên là Anh Vương, chào cậu/A..A Vương/Không phải A Vương mà là Anh Vương/Không, cậu nhỏ như này, tớ sẽ không gọi cậu là anh đâu/(• ༚•) [AV có chút bất ngờ khi nghe câu trả lời kì lạ cũng có chút đáng yêu này nên cậu đã mỉm cười đáp lại] Mm..vậy cậu thích gọi sao cũng được, mình sẽ gọi cậu là tiểu Di nha ^^ Tiểu Di, vậy giờ chúng ta sẽ là bạn nhé/(..)/Cậu có bị đau ở đâu không?/ >< [Lắc đầu]/Nhà cậu ở đâu vậy? Tớ sẽ dẫn cậu về nhé [Đưa tay ra] Đi với tớ ( • ᵕ • )/(..) Ừm [AD nắm lấy tay AV và đó là cái cách mà hai người họ lần đầu gặp nhau]. Sau đó cả hai trở thành bạn bè thân thiết và cứ mỗi dịp hè là AV đều lại đến gặp AD, AV rất quan tâm đến AD, mỗi lần AD đi đâu là cậu đều theo cô đến đó, luôn ở bên cạnh cô, để ý tới từng chi tiết nhỏ nhặt mà AD thích nhất. AV biết được AD thích nghe chuyện cổ tích nên cậu đã sưu tầm rất nhiều cuốn truyện để đọc rồi kể lại cho cô nghe. Năm AV 7 tuổi, cậu đã gặp được T, lúc đó T còn là một cậu nhóc khá là cáu kỉnh. AV bị thu hút bởi tiếng đàn của T, lúc đó trong đầu cậu đã có một suy nghĩ, nếu như cậu cũng có thể đàn được thì chắc là AD sẽ thích lắm. Thế là AV đã quyết tâm tới bắt chuyện và muốn T dạy cho mình cách chơi đàn. Ban đầu T tỏ ra khó chịu vì có thằng nhóc đâu ra tự nhiên bám lấy mình, nhưng rồi cậu nhìn thấy hình ảnh của đứa em trai mình thoáng qua đâu đó trong AV nên cuối cùng cũng đã đồng ý và chỉ cho AV cách chơi đàn. Kể từ ngày đó AV và T bắt đầu trở nên thân với nhau hơn, những lúc rảnh rỗi cậu thường hay đến kể cho T nghe về chuyện của mình. Trong đó những chuyện liên quan đến AD là được cậu nhắc đến nhiều nhất, đến nỗi T nhìn vào cũng biết được cậu là một thằng dại gái. Chẳng mấy chốc mùa hè lại đến, AV không giấu được sự phấn khích khi sắp được gặp lại AD. Khi gặp lại cô, AV không nghĩ gì mà vội chạy lại, cậu đặt lên má của AD một nụ hôn khiến cho cô giật bắn cả mình. Sau đó còn bịa ra lý do là ở đất nước của cậu, khi bạn thân chào hỏi nhau là phải làm như thế này, AV nói với AD là lần này cậu đã hôn cô rồi nên lần sau cô nhất định phải hôn lại cậu [Và rồi mới có cảnh AD bị hiểu lầm là cưỡng hôn AV ở đầu truyện chứ thật ra là ổng cưỡng hôn người ta trước, vừa ăn cướp vừa la làng]. Trong một lần, AD đã khoe với AV là cô vừa đọc được một cuốn truyện rất là hay, cô đem đến cho cậu xem cùng, cuốn truyện cổ tích có tên là Hoa hồng xanh [Trích trong cổ tích Hoa hồng xanh, tóm tắt: Truyện kể về một chàng ngốc là thợ làm vườn ở lâu đài, cậu đem lòng yêu công chúa nhưng cô lại yêu hoàng tử. Sau đó, hoàng tử phải ra chiến trường xa vì vậy cô đã mong ước cho người yêu của mình mau chóng quay trở về. Chàng ngốc sau khi biết được hoa hồng xanh là một loài hoa kì diệu có thể ban cho người sở hữu một điều ước nhưng đó là một loài hoa không có thật, chỉ có trong truyền thuyết, để có được nó thì phải đánh đổi bằng cả mạng sống. Vì người mình yêu nên chàng ngốc chấp nhận hy sinh để đổi lại điều ước cho công chúa. Sau cùng, hoàng tử đã trở về với công chúa và hai người họ sống hạnh phúc bên nhau mãi mãi]. AD sau khi kể lại câu chuyện và cô đã tỏ ra rất buồn vì chàng ngốc trong truyện thật là đáng thương, AV thấy vậy nên đã nảy ra ý tưởng sửa lại câu chuyện với một cái kết hoàn toàn có hậu và cả hai quyết định sẽ cùng nhau diễn lại vở kịch mà AV đã sửa. Khi đó, người đã tham gia cùng đóng vở kịch với hai người chính là Bảo Trân, cô đóng vai hoàng tử, AD là công chúa, còn AV chính là gã khờ. Câu chuyện khi này không còn là kể về hoàng tử và công chúa nữa, mà chính gã khờ sẽ là người thay đổi tất cả. Lời hứa giữa gã khờ và nàng công chúa, nếu như cậu tìm được đóa hoa hồng xanh trong truyền thuyết thì cậu sẽ được ở bên cô [Chi tiết sửa đổi sẽ được tiết lộ khi ra truyện chính, nói chung người có lời hẹn ước với công chúa chính là gã khờ, cũng có nghĩa là AV]. Vở kịch gần như hoàn thành khi AV tính trao cho AD đoá hoa thì bị cắt ngang. Sau đó cậu nảy ra ý định, câu chuyện sẽ chân thật hơn nếu như họ vượt qua nhiều khó khăn và thử thách mới đến được bên nhau. AV giữ lại đóa hoa và hẹn là sẽ diễn nốt phần còn lại khi hai người gặp lại nhau lần tới, nhưng có một điều mà cậu không ngờ rằng lần gặp lại này sẽ là rất lâu. AV quay trở về Hoa Dương, cậu giữ lại hoa hồng xanh bên mình. Trong đầu cậu đã tưởng tượng biết bao nhiêu viễn cảnh khi hai đứa gặp lại nhau sẽ như thế nào, tâm trạng cứ nôn nao đến nỗi không thể chờ được cho đến lúc thực hiện lời hứa với AD. Vẫn như mọi khi, AV chạy đến chỗ của T, trên tay cậu còn cầm theo đóa hoa để khoe với anh, cậu kể cho T nghe về câu chuyện của mình và AD, cùng với vẻ mặt hào hứng và đôi mắt sáng lấp lánh. T nhìn thấy vậy nên đã ghẹo cậu rằng:"Nè Anh Vương, nhóc thích cô bé đó phải không?", AV thẹn thùng không nói gì chỉ cười đáp lại, nhìn vẻ mặt cậu ta cũng đủ hiểu là đã thừa nhận điều đó. Sau đó AV tạm biệt T và trở về nhà, trên đường về thì cậu bắt gặp những người bạn cùng lớp của mình, mấy đứa này không thích AV đã dụ cậu đi tới một chỗ, AV lúc đó ngây thơ nên đã đi theo. Khi này, T nhìn thấy món đồ của AV để quên nên đã chạy theo cậu thì thấy cậu đang đi với đám kia. Cùng với kinh nghiệm lăn lộn giang hồ nhiều năm của mình thì cậu ta biết chắc tụi kia chắc chắn sẽ chơi xấu AV nên đã đi theo. Tụi nó dẫn AV tới một nơi vắng vẻ, sau đó cả ba xúm nhau bắt nạt cậu, một thằng trong số đó giựt lấy đóa hoa trên tay AV rồi chuyền nhau qua lại để chọc ghẹo cậu. Một sự việc không ngờ đã xảy ra, cách chỗ bọn nhỏ đứng có một cái vực, AV trong lúc lo giành lại hoa không để ý nên đã trượt chân té xuống, đúng lúc T vừa chạy tới thì nhìn thấy AV bị té, đám nhóc kia hoảng sợ bỏ chạy. T nhanh chóng chạy đến, cậu nhìn xuống và thấy AV đang nằm bất động. T chợt nhớ lại cảnh em trai mình lúc bị xe tông cũng y như thế, lúc đó cậu đã không làm được gì ngoại trừ việc khóc, sự việc ngày hôm đó như ám ảnh cậu đến giờ. Lúc này T đã tự nhủ với bản thân rằng (Không được, mình không còn là thằng nhóc yếu đuối chỉ biết đứng khóc như ngày đó nữa, mình đã mạnh mẽ lên rồi, mình tuyệt đối sẽ không để cho chuyện đó xảy ra thêm một lần nào nữa, mình nhất định làm được, mình nhất định sẽ làm được). Và rồi cậu đã leo xuống dưới và cõng AV lên, khi này trên tay AV vẫn còn giữ chặt đoá hoa, cậu đã nói một câu:"AV: Tớ phải thực hiện lời hứa../T: Lời hứa?". Sau khi nói xong thì AV ngất đi, T đã mau chóng đem cậu đến bệnh viện. Ba mẹ AV biết tin nên đã rất lo lắng, nhưng sau khi biết cậu đã qua cơn nguy kịch nên cũng an tâm. Họ vô cùng biết ơn vì T đã cứu con trai mình nên đã nhận cậu làm con nuôi và cũng yêu thương cậu giống như là con ruột của mình vậy. Mọi chuyện dường như đã ổn cho đến lúc AV tỉnh lại, cậu chẳng còn nhớ gì cả. Mặc dù không sao nữa nhưng cậu đã mất đi ký ức, cậu chẳng nhớ mọi người là ai, cậu không nhớ là mình có một người bạn rất thân, cậu quên mất lời hứa của mình với AD, cậu thậm chí còn chẳng nhớ bản thân mình là ai nữa. AV vẫn có cảm giác rằng dường như có một người nào đó rất là quan trọng nhưng cậu không thể nào nhớ được người đó là ai. Sau sự việc đó, mẹ của AV đã chuyển cậu sang một ngôi trường mới, mọi thứ đều trở nên lạ lẫm với cậu. Bởi vì vẻ ngoài đáng yêu của mình nên cậu đã thu hút được rất nhiều sự chú ý và yêu thích của các bạn nữ, họ luôn vây quanh cậu khiến cho cậu cảm thấy ngột ngạt và sợ hãi. Rồi kì nghỉ hè lại đến, đây là lần đầu tiên AV quay lại Lục Niên sau khi vụ tai nạn xảy ra. Cậu bước chân đến nơi quen thuộc nhưng lại chẳng có chút kí ức nào hết, rồi cậu bỗng nhìn thấy có một cô bé đang chạy lại chỗ mình. AD sau khi nhìn thấy cậu bạn lâu ngày của mình trở lại nên đã rất vui mừng, cô vẫn còn nhớ lời nói của AV trước đây nên đã chạy lại đáp trả cho cậu một nụ hôn. AV tỏ ra bất ngờ khi đột dưng cô bé đó lại tới hôn mình khiến cho cậu nhớ lại đám con gái ở trường, cậu bắt đầu hoảng sợ và đẩy AD ra xa. Sự xa lạ của AV đã khiến cho AD cảm thấy rất sốc. Sau khi nghe mẹ của AV kể rằng cậu không còn nhớ gì nữa thì AD đã khóc rất nhiều, cô liên tục hỏi mẹ của mình:"Mẹ ơi, A Vương không nhớ con, tại sao cậu ấy lại không nhớ con?". Tính tình của AV cũng bắt đầu thay đổi từ đó, nếu là trước kia cậu dịu dàng và ân cần với AD biết bao nhiêu thì bây giờ cậu lại lạnh lùng và ghét bỏ cô đến bấy nhiêu. Chỉ cần AD nhắc lại chuyện trước đây hai người đã từng thân nhau thế nào thì AV sẽ lại nổi giận với cô, chính vì vậy nên AD không còn nhắc lại chuyện đó trước mặt của cậu nữa. Mặc dù AV đã thay đổi nhưng vì yêu quý cậu nên AD đã cố gắng để trở thành bạn với cậu thêm một lần nữa. Mọi thứ diễn ra sau đó, từng mảnh kí ức ùa về trong tâm trí của AV, từng chút, từng chút một hiện lên như một tấm gương vỡ nát. Khoảnh khắc bắt đầu tua ngược lại từ ngày đầu tiên cậu gặp được AD cho tới lúc đưa ra lời ước hẹn với cô, khi này cậu chợt nhận ra rằng mình vẫn còn một lời hứa chưa thực hiện với cô ấy, khung cảnh kí ức dần trở nên mờ nhạt sau đó tan biến mất..AV mở mắt ra, dường như cậu đã trải qua một giấc mơ rất là dài..
- Quay lại sau khi AV tỉnh dậy trên giường bệnh, cậu nhìn thấy AD đang nằm gục bên giường của mình, bây giờ cậu đã nhận ra người quan trọng mà mình cần phải nhớ là ai rồi. AD tỉnh giấc và nhìn thấy AV đã tỉnh lại nên cô đã rất vui mừng. AV bảo với AD là cậu đã mơ thấy một giấc mơ nhưng không nói sự thật cho cô biết là mình đã nhớ lại tất cả. Sau khi xuất viện, tâm trạng của AV trở nên tốt lên hẳn, cậu nhớ lại những lần AD nói lời yêu với mình rồi tự cười một mình, còn T thì thấy thằng em sau khi bị đập đầu bỗng dưng có dấu hiệu bất thường nên đã lo lắng hỏi cậu. AV cũng kể cho T biết việc mình đã nhớ lại mọi chuyện và cậu nhờ T giữ bí mật giùm mình. Mặc dù biết AD vẫn luôn chờ đợi mình nhưng khi nhớ lại những việc ngu ngốc mà trước đây mình đã làm nên giờ cậu cảm thấy hối hận và muốn bù đắp cho cô. T cũng biết được điều đó, mặc dù trước đây AV vô cùng khó chịu mỗi khi T ra sức tác hợp cho hai đứa đến với nhau, giờ thì cậu đã hiểu vì sao anh lại làm như vậy. AV hỏi T là tại sao anh lại cố gắng để giúp mình đến vậy? T đã thành thật trả lời nỗi lòng của mình, là vì mỗi lần nhìn thấy AV là cậu lại nhớ đến đứa em trai của mình, cậu luôn mang trong mình cảm giác tội lỗi và cậu làm như vậy là vì muốn chuộc lại một phần lỗi lầm của mình, hơn thế nữa AV chính là người đã thay đổi cuộc đời cậu, thế nên không phải chỉ T mới là người cứu AV mà AV cũng đã cứu rỗi cuộc đời của cậu. AV cũng động viên T là đừng cảm thấy mặc cảm mà hãy sống thật vui vẻ vì em trai của cậu cũng sẽ nghĩ như vậy, cuối cùng T cũng trút bỏ được gánh nặng ở trong mình và mỉm cười tiếp tục tiến về phía trước. Tình trạng của chủ tịch Dương sau đó cũng đã nhanh chóng khỏe lại, T gặp lại ba của mình, câu xin lỗi mà bấy lâu nay cậu muốn nói cuối cùng cũng đã nói được rồi, hai cha con bắt đầu ôm nhau khóc, mọi người có mặt ai nấy cũng đều mừng cho T vì cậu đã nhận lại được ba ruột của mình. Về việc của ông Lâm, ông ấy đã bị pháp luật trừng trị thích đáng, Kha Vinh mặc dù là con ruột của ông nhưng cậu hoàn toàn không đồng tình theo những gì mà ba mình đã làm. Mặc dù vẫn được ông Dương yêu quý và tin tưởng nhưng cậu đã từ chối và giao lại cho T đảm nhận việc của công ty, cậu muốn trả lại thân phận và vị trí vốn thuộc về T cho cậu, sau đó bảo là sẽ ra nước ngoài một thời gian. T cũng nói với KV là không quan tâm đến chuyện cũ và coi cậu như anh em trong nhà nhưng AV thì không, cậu vẫn thấy KV trông thật ngứa mắt, sau đó còn nhanh chóng giành lấy chủ quyền của mình vì sợ bị người khác cướp mất. Cậu không ngần ngại nói với AD là sẽ trở thành người yêu của cô và còn chủ động đưa ra buổi hẹn hò khiến cho AD ngạc nhiên đến mức không thể tin nổi đó là sự thật. Rồi thì đến đây cục diện đã thay đổi, người chủ động không còn là AD nữa mà là AV [Và cái mác lãng mạn từ đầu truyện tới mới bắt đầu phát huy công dụng của nó nè!]. Đầu tiên là cậu bắt buộc AD phải thay đổi cách xưng hô với mình sau đó là dắt cô đến chiếc đu quay mà hai người trước đây đã ngồi cùng nhau và rồi..[Để tránh nội dung bị spoiler quá nhiều nên tác giả sẽ hạn chế kể chi tiết, nói chung những phần cuối của chúng ta chỉ toàn đường và caramel ( ꈍᴗꈍ)]. Mọi chuyện dường như đều đi đến cái kết viên mãn, Khả Danh và Mỹ Ân bắt đầu hẹn hò, quan hệ giữa Gia Minh và Lam Huệ cũng tiến triển lên, Kha Vinh thì ra nước ngoài, Bảo Trân thì chuyên tâm học cho xong chuyên ngành của mình và cô cũng có ý định sẽ tiếp tục đi du học sau khi tốt nghiệp [Ngoài ra vẫn còn vài nhân vật phụ khác nữa nhưng vì ít đất diễn nên tạm thời không nhắc tới]. Thiên bắt đầu học cách quản lý công việc trong công ty của ba, cậu cũng có khoảng thời gian hạnh phúc bên cạnh Thư Nhã, AV thì dành khoảng thời gian còn lại ở bên AD. Trước đó, cậu đã có dự tính trở về Hoa Dương để giúp ba lo việc công ty vì vậy cậu sẽ phải xa AD trong một khoảng thời gian dài nhưng lần này cậu tự hứa với bản thân là chắc chắn sẽ trở về với AD và không để cô phải thất vọng nữa. Sau đó, AV trở về Hoa Dương, thời gian trôi qua 2 năm và cậu quay trở lại. Lần quay này cậu quyết tâm sẽ thực hiện lời hứa khi xưa với AD và nói cho cô biết sự là mình đã nhớ lại, nhưng sau đó hai người lại xảy ra hiểu lầm khiến cho AD tránh mặt cậu. Rồi thì cái con người chưa từng tán gái bao giờ nên phải đi bái sư Gia Minh vài ngày để mà dỗ dành người yêu [Giờ thì anh đã biết được cảm giác phải theo đuổi một người là như thế nào, báo ứng ập tới, quả táo nhãn lồng]. Đoạn kết, AV dẫn AD đến ngôi nhà nhỏ năm xưa mà cả hai đã từng ở đó, là nơi mà lần đầu họ gặp nhau. AV nhắc lại ước hẹn ban đầu, trên tay cậu cầm đóa hoa hồng xanh năm đó và một màn ảo thuật nhỏ [Học được sau vài ngày tầm sư, học đạo] bông hoa trong tay bỗng chốc biến thành một chiếc nhẫn kim cương có hình hoa hồng xanh thật đẹp, AV quỳ xuống cầu hôn AD, chiếc nhẫn đeo vào tay cô cũng như lời hứa hoàn thành vở kịch cuối cùng cũng đã thực hiện được. Mở màn cũng như là kết thúc cho câu chuyện, nhưng lần này họ đã trở về bên nhau và câu chuyện đã có một cái kết đẹp. AV lỡ miệng nói cho AD biết là cậu đã thích cô từ lúc nhỏ rồi, AD cảm thấy bất ngờ vì cô cứ tưởng mình mới là người phải lòng cậu trước. Cậu ta cố chữa quê bằng cách chứng minh tình yêu của mình là nhiều hơn, hai người bày tỏ tình cảm với nhau và kết thúc bằng một nụ hôn. Câu chuyện cổ tích đến đây là hết..!

Hoa hồng xanh tượng trưng cho tình yêu bất diệt, nghĩa là suốt cuộc đời này em chính là duy nhất và chỉ có một mà thôi.

Ý tưởng: Mèo Yêu ღ
 

Mèo Yêu

Tác giả
Tham gia
13/12/24
Bài viết
183
Điểm cảm xúc
403
Điểm
63
@Mây @Hoa Tử Tui có cập nhật bản tóm tắt nội dung rồi, nào hai pà rảnh thì đọc nha chứ cũng hơi dài..! ( ꈍᴗꈍ) Xem từ 1->2 nhé..!
:1516:
 
Tham gia
22/5/22
Bài viết
78
Điểm cảm xúc
104
Điểm
33
Mấy nay tui phụ chị vội việc cuối năm
Để mùa báo cáo tui đọc nha pà
 
Top