Lượt xem của khách bị giới hạn

[Ngôn tình] [Truyện Hoàn] Hôn Trộm 55 Lần - Diệp Phi Dạ

Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
[Ngôn tình] [Truyện Hoàn] Hôn Trộm 55 Lần - Diệp Phi Dạ

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,911
Điểm cảm xúc
5,648
Điểm
113
Chương 474: Chat Webcam (4)
Lúc Kiều An Hảo tỉnh lại đã là giữa trưa, cũng rất muốn biết tình hình hiện giờ của Lục Cẩn Niên, có thể là vì ngại Hàn Như Sơ ở đây, nên vẫn chưa hỏi ra miệng.

Kiều An Hảo ngủ được một thời gian rất dài, không hề có chút buồn ngủ nào nữa, cầm điện thoại của Hứa Gia Mộc chơi trò chơi, mà lại cảm thấy nhàm chán, để di động xuống, nhắm mắt lại, nghe được tiếng ngáy cực kỳ nhẹ của bác mình, cả người cũng có chút thấp thỏm nóng nảy, liền quay người lại nhìn chăm chú màn hình điện thoại của Hứa Gia Mộc một lúc, sau đó cầm lên, tìm trong danh bạ điện thoại của Hứa Gia Mộc, số của Lục Cẩn Niên.

Di động của Lục Cẩn Niên bị hỏng, không biết hiện giờ đã thay mới chưa… chắc là bây giờ anh đang ở cùng trợ lý… nhưng là…

Kiều An Hảo tìm một lượt lịch sử cuộc gọi của Hứa Gia Mộc cũng không thấy được số điện thoại của trợ lý, cô do dự một chút, ôm tâm lý muốn thử vận may, gửi một tin nhắn vào số điện thoại của Lục Cẩn Niên: “Có ở đó không?”

Lục Cẩn Niên nghe thấy âm thanh leng keng của điện thoại, bắn tàn thuốc, sau đó mới nhìn lướt qua màn hình di động, thấy tin nhắn của Hứa Gia Mộc gửi đến, anh hơi khó hiểu không rõ lắm cậu ta tìm mình có chuyện gì, vì thể liền mở khóa màn hình, trử lời bằng một dấu hỏi đơn giản.

Vậy mà lại nhắn lại… đáy lòng Kiều An Hảo dâng lên vui thích, bởi vì một cánh tay của cô còn đnag cắm kim truyền, cho nên chỉ có thể dùng một tay, cố gắng gõ mấy chữ trên điện thoại, cắn môi gửi đi: “Hiện giờ anh đang làm gì thế?”

Lục Cẩn Niên nhìn thấy tin nhắn này, trán anh liền cau lại, dường như cảm thấy Hứa Gia Mộc có phần không bình thường, sau đó lại cho qua, trả lời lại bằng một dấu chấm hỏi.

Kiều An Hảo nhận được hai dấu chấm hỏi, cắn cắn môi, có ý gì thế, tự động trả lời tin nhắn sao?

Dừng lại một chút, Kiều An Hảo cũng gửi lại cho Lục Cẩn Niên một dấu chấm hỏi.

Kết quả, tin nhắn này gửi đi như ném đá xuống đáy biển, mãi lâu sau cũng không có trả lời.

Trán Kiều An Hảo không nhịn được liền nhăn lại, sau đó nhìn lại cuộc trò chuyện của mình với Lục Cẩn Niên nãy giờ đến hai lần, mới nhớ ra đang dùng điện thoại của Hứa Gia Mộc, vì thế liền vội vàng gửi một tin nhắn đi: “Tôi là Kiều An Hảo.”

Miệng Lục Cẩn Niên còn đang ngậm điếu thuốc, âm thanh của điện thoại vang lên, Lục Cẩn Niên vô thức nhìn lướt qua, cưới cùng là thấy Hứa Gia Mộc gửi một câu: “Tôi là Kiều An Hảo.”

Lục Cẩn Niên liền ngẩng đầu, liếc mắt nhìn phòng bệnh của cô, sau đó cầm lấy điện thoại, gọi đi.

Nghe được tiếng đô đô trong điện thoại, tâm tình của anh, không hiểu nguyên nhân vì sao Kiều An Hảo lại gửi tin nhắn đến, liền trở nên dịu dàng.

Kiều An Hảo cầm di động, hết sức chăm chú nhìn tin nhắn vừa gửi đi, kết quả di động trong tay liền rung lên kịch liệt, trên màn hình hiển thị chữ “Anh” gọi đến.

Lục Cẩn Niên lại gọi điện thoại qua, Kiều An Hảo có chút phấn khích nhận điện thoại, lại bởi vì chỉ dùng có một tay, mà trở thành kết thúc cuộc gọi, cô thè lưỡi, vội vàng gọi lại cho anh, kết quả bị nhắc là đường dây bận, gọi lại lần nữa, cuối cùng mới thông suốt.

Kiều An Hảo sợ đánh thức bác mình đnag ngủ, liền đè thấp âm thanh, nói một câu: “Lục Cẩn Niên?”
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,911
Điểm cảm xúc
5,648
Điểm
113
Chương 475: Chat Webcam (5)
Lục Cẩn Niên đè nén sự khó chịu nghe được từ Kiều An Hảo trong miệng gọi tên mình, tâm tình nhất thời nhẹ nhõm, giọng nói rất nhẹ "Hả?" một tiếng.

Mặc dù chẳng qua chỉ một chữ đơn giản, nhưng mà Kiều An Hảo tỉnh lại bởi vì không nhìn thấy Lục Cẩn Niên, mà tâm trạng khó chịu trong buổi chiều, rốt cục cũng buông lỏng, nhưng lại không biết mình nên nói cái gì, cũng không thể nói cho anh biết, cô nhớ anh nhỉ... Không tốt, quá ngượng ngùng.

Kiều An Hảo cầm điện thoại di động do dự một chút, sau đó liền mở miệng hỏi: "Lục Cẩn Niên, anh ăn cơm tối chưa?"

Lục Cẩn Niên quay đầu, liếc mắt nhìn trợ lý mua cho mình một cái túi, giọng nói ôn hòa: "Ăn."

Sau đó anh liền liếc mắt nhìn thấy khói thuốc lá, anh biết cách một cú điện thoại cô không nhìn thấy, nhưng lại biết rõ cô không thích anh hút thuốc lá, vì vậy liền dập tắt, ném nửa đoạn tàn thuốc vào trong thùng rác.

"Ăn cái gì?"

Lục Cẩn Niên lại nhìn một cái bên ngoài bán túi: "Pizza."

"Món đó cũng không có dinh dưỡng, mặc dù tôi cũng rất thích ăn pizza, nhưng mà vẫn nên ăn ít, hâm nóng một chút..." Kiều An Hảo còn chưa biết nói gì lúc nãy, lập tức giống như bắt trúng đài, liên tục nói với Lục Cẩn Niên.

Lục Cẩn Niên không chút nào không nhịn được, ngược lại trên gương mặt còn nhuộm vẻ cưng chiều, cùng cô tán gẫu.

Trên đường y tá đến giúp Kiều An Hảo rút dây, Kiều An Hảo đặt điện thoại ở một bên, vốn muốn sau đó cùng Lục Cẩn Niên tán gẫu, kết quả đến khi y tá rời đi, Kiều An Hảo cầm điện thoại di động, lại thấy điện

thoại đã bị cắt, vì vậy cô lại gọi tới, bấm một cái, Kiều An Hảo cúp, chọn gọi điện thoại bằng video, gọi tới.

Điện thoại rất nhanh được nhận, Kiều An Hảo thông qua màn ảnh điện thoại di động, thấy Lục Cẩn Niên bên kia, lại không nhìn thấy người của cô, vì vậy nhỏ giọng hỏi: "Còn anh?"

Theo câu hỏi của Kiều An Hảo, hình ảnh trên điện thoại di động hình thay đổi, sau đó gương mặt hoàn mỹ của Lục Cẩn Niên liền xuất hiện trong màn ảnh.

Bởi vì bên Lục Cẩn Niên hơi tối, cho nên mở đèn xe.

Kiều An Hảo đích lẩm bẩm một câu: "Anh ở trong xe?"

Sau đó liền phát hiện đáy mắt Lục Cẩn Niên, xuất hiện quầng thâm, sắc mặt thoạt nhìn rất mệt mỏi, cô khẽ cau trán, giống như đoán được điều gì, sau đó liền vén chăn lên, lặng lẽ xuống giường, đi tới trước cửa sổ bệnh viện, nhìn xuống, quả nhiên thấy chỗ đậu xe trước mặt cách đó không xa, bên trong xe Lục Cẩn Niên sáng đèn.

Quả nhiên giống như cô đoán như vậy, Lục Cẩn Niên đang ở lầu dưới bệnh viện…

Đáy lòng Kiều An Hảo tràn đầy sự cảm động không nói nên lời, đầu ngón tay cô cầm điện thoại di động nhẹ nhàng run rẩy, sau đó lại cầm điện thoại, giọng nói rất mềm mại nói: "Lục Cẩn Niên, anh xuống xe."

"Sao vậy?"

“Anh xuống xe."

Theo lời yêu cầu của Kiều An Hảo, cô nhìn qua cửa sổ, thấy Lục Cẩn Niên mở cửa xe, xuống xe.

"Tôi xuống, thế nào..." Lục Cẩn Niên vừa hỏi, vừa ngẩng đầu lên, theo thói quen nhìn lại phòng bệnh của Kiều An Hảo, sau đó cũng không nói gì cả.

Bởi vì, hôm nay anh nhìn trước cửa sổ vô số lần, Kiều An Hảo đang đứng, dưới ánh sáng trong phòng, anh không thấy rõ ánh mắt của cô, lại thấy cô đang vẫy tay với anh.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,911
Điểm cảm xúc
5,648
Điểm
113
Chương 476: Chat Webcam (6)
Nàng cố ý đè thấp âm thanh của mình, từ trong loa truyền đến:“Nhìn thấy tôi sao?”

Lục Cẩn Niên đóng cửa xe, bước chân đi đến trước cỏ xa, tùy ý dựa vào đầu xe, nhìn Kiều An Hảo đứng ở trước cửa sổ trên lầu hai, khóe môi ah nhịn không được cong lên, rất nhẹ và chậm rãi “Uh” một tiếng, nói:“Thấy được.”

Bóng đêm giống bởi vì ba chữ này của Lục Cẩn Niên, trở nên ôn nhu rất nhiều, Kiều An Hảo nhìn thấy dưới lầu, Lục Cẩn Niên đang đứng dựa vào cột đèn ở dưới bến xe, ngọn đèn mờ nhạt khiến cho bóng dáng của anh trở nên rất dài, làm cho tâm tình của cô tốt nên rất nhiều, thế cho nên âm thanh mở miệng, đều trở nên ôn nhu mềm mại, mang theo vài phần hờn dỗi nói:“Anh ngồi ở trong xe chờ bao lâu rồi?”

Âm thanh của cô rất mềm nhẹ giống như một luồng gió vậy, mơn trớn nội tâm mẫn cảm của anh, khiến cho Lục Cẩn Niên an lòng, âm thanh của anh giống như nhiễm hơi ẩm của ban đêm, trầm thấp mà lại dễ nghe:“Không bao lâu.”

“Phải không?” Kiều An Hảo hỏi lại một câu, khóe môi nhin không được nở nụ cười, phát ra âm thanh ha ha:“Có phải mười hai giờ hay không?”

Lục Cẩn Niên theo tiếng cười của cô, cũng cười nhẹ theo một chút:“Có.”

Sau đó giống như là lầm bầm lầu bầu, khẽ thở dài một câu:“Rốt cục cũng chờ được.”

“Cái gì chờ được?” Kiều An Hảo không lớn hiểu được ý tứ câu thứ hai của Lục Cẩn Niên.

“Không có gì.” Lục Cẩn Niên nhìn Kiều An Hảo ở trên lầu hai, nghĩ rằng, đây là lần đầu tiên trong những năm gần đây, lúc nhìn cô, bị cô chú ý tới.

“Ác.” Âm thanh Kiều An Hảo nghe rầu rĩ đứng lên.

Lục Cẩn Niên tìm một tư thế thoải mái, một lần nữa lại gần đầu xe thêm một chút, hỏi:“Ngươi bớt sốt sao?”

“Bớt rồi.” Lục Cẩn Niên nói sang chuyện khác, Kiều An Hảo nhất thời quên mất câu nói vừa rồi của Lục Cẩn Niên, đưa điện thoại di động hướng về mu bàn tay chỗ bị mũi kim đâm, giống như là bạn gái làm nũng với bạn trai vậy, thầm oán mà lại yếu ớt nói:“Anh xem, đâm bốn lỗ kim, đều tụ máu ......”

Lục Cẩn Niên đưa màn hình điện thoại di động đến trước mặt mình, quả nhiên nhìn thấy trên mu bàn tay non nớt của Kiều An Hảo, dán một miếng dán, bởi vì tụ máu, cho nên xung quanh có mấy mảnh nhỏ màu xanh tím.

“Còn đau hay không?” Lục Cẩn Niên nhẹ giọng hỏi.

Kỳ thật tuyệt không đau, nhưng mà Kiều An Hảo vẫn vểnh miệng nhìn vào màn hình di động, âm thanh yếu ớt giống như có thể chảy ra nước:“Đau......”

Âm thanh cô nói chuyện hơi lớn thêm một chút, khiến cho thân thể thím nằm một bên giật mình, cô nhịn không được đưa tay lên che miệng, phóng nhỏ âm thanh, lại bổ sung một câu với Lục Cẩn Niên:“Đau muốn chết!”

Lục Cẩn Niên nhìn vẻ mặt đáng yêu như vậy của Kiều An Hảo, ánh mắt trở nên ông nhu hơn, anh nhịn không được liền vươn tay, vuốt lên màn hình, muốn chà xát hai gò má của cô.

Kiều An Hảo nhìn thấy trên màn hình, ngón tay của Lục Cẩn Niên, trong lúc nhất thời ngừng lên tiếng, cô nhìn Lục Cẩn Niên trên màn hình, con ngươi mắt biến sắc càng sâu, Kiều An Hảo không tự chủ được cắn cắn môi dưới, cứ như vậy lộ ra trước màn hình, cùng tầm mắt của Lục Cẩn Niên nhìn nhau.

Hai người đều không có tiếp tục nói chuyện, trong điện thoại một mảnh im lặng, chỉ có tiếng hít thở nhẹ nhàng nhợt nhạt quanh quẩn , còn thỉnh thoảng có âm thanh của gió thổ bên phía Lục Cẩn Niên, khiến cho không khí ngọt ngào , ấm áp , đáy lòng cả hai đều trở nên bình yên.

Qua một khoảng thời gian rất dài, Kiều An Hảo chớp mắt giật mình, mở miệng nói:“Ngày mai tôi có thể xuất viện rồi.”
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,911
Điểm cảm xúc
5,648
Điểm
113
Chương 477: Chat Webcam (7)
Qua một thời gian dài, Kiều An Hảo nháy nháy mắt, nói: “Ngày mai là tôi có thể xuất viện rồi.”

“Ừhm.”

“Bọn họ nói, muốn để tôi về Bắc Kinh trước, để thân thể nghỉ ngơi một chút, cho nên có thể phải cần vài ngày mới quay lại đoàn làm phim được.

“Được.”

“Tôi bay chuyến 10 giờ sáng mai, lúc mười giờ.”

“Ừhm.”

“Anh? Có muốn quay lại Bắc Kinh không?” Kiều An Hảo không đợi Lục Cẩn Niên trả lời, liền nhỏ giọng nói rất nhanh vào trong điện thoại: “Chị tôi quay lại rồi, cúp máy đã nhé.”

Lục Cẩn Niên nghe tiếng đô đô trong điện thoại rất lâu, mới cất điện thoại vào trong túi, anh đứng tại chỗ không nhúc nhích, nhìn chằm chằm phòng bệnh của Kiều An Hảo một lúc lâu, sau đó mới nhẹ nhàng cúi đầu, cười khẽ một tiếng.

Ngày hôm sau, đoàn người đến sân bay, Hứa Gia Mộc lái xe từ Bắc Kinh qua, nên phải ủy thác xe hơi lên máy bay, để lại Kiều An Hảo, Kiều An Hạ, Hàn Như Sơ và mẹ của Kiều An Hạ tự đi đăng ký thủ tục, sau đó tìm một quán cà phê ngồi đợi anh.

Có thể là do thủ tục ủy thác xe hơi khá phiền toái, bốn người đợi Hứa Gia Mộc khoảng nửa giờ, cũng không thấy người đâu, gọi điện thoại cũng không nhận, mắt thấy thời gian chỉ còn lại hơn một giờ, Kiều An Hảo liền tự đi giục anh.

Kết quả cô còn chưa ra đến nơi, đã gặp được Hứa Gia Mộc.

Quán cà phê ở sân bay, luôn kín chỗ, những chỗ thoáng không đặt ghế ngồi thì đều xếp đầy hành lý và xe đẩy, khiến hành lang trở nên cực kỳ chật hẹp, Kiều An Hảo đi sau Hứa Gia Mộc, lúc đi qua một chiếc bàn tròn trong góc quán cà phê, không cân rthaan liền vấp chân ngồi lên một người khác, cô vừa đứng dậy, vừa lễ phép nghiêng đầu nói một câu: “Thực xin lỗi”, sau đó vừa dứt lời, mặt lại ngớ ra.

Lục Cẩn Niên tao nhã an nhàn ngồi trên ghế, trong tay còn bưng một ly cà phê, chậm rãi nhấp một ngụm.

Kiều An Hảo theo bản năng muốn mở miệng hô tên của anh, lại nghĩ đến phía trước, Hàn Như Sơ đang ngồi cách đó không xe, liền nuốt trở lại, ném một ánh mắt nghi ngờ cho Lục Cẩn Niên.

Lục Cẩn Niên không nói gì, dương như đã hiểu sự nghi ngờ của cô, chậm rãi buông chén cà phê trong tay, ngón tay gõ gõ lên vé máy bay đang đặt trên bàn.

Kiều An Hảo thuận thế nhìn thoáng qua, phát hiện anh bay cùng chuyến với mình.

“Kiều Kiều?” Hứa Gia Mộc đi đến chỗ Hàn Như Sơ và hai mẹ con Kiều An Hạ đang ngồi, mới phát hiện Kiều An Hảo không theo sau, quay đầu liền hô một tiếng gọi cô.

Kiều An Hảo lên tiếng, sau đó lại liếc mắt nhìn Lục Cẩn Niên một cái, vội vàng đi tới, đợi đến khi Kiều An Hảo đi đến trước bàn cà phê, theo bản năng lại đưa mắt nhìn về hướng Lục Cẩn Niên.

Đợi đến khi Hứa Gia Mộc xong hết thủ tục, lúc mọi người đi ra khỏi quán cà phê, Kiều An Hảo lại phát hiện chỗ mà Lục Cẩn Niên vừa mới ngồi, giờ đã là một người khác.

Lúc mọi người xếp hàng qua cửa an ninh, Kiều An Hảo không ngừng nhìn đông ngó tây, thế nên lúc Kiều An Hạ nói với cô, cô lại chẳng nghe thấy gì, khiến Kiều An Hạ có chút giận dỗi hỏi: “Kiều Kiều, rốt cuộc là em đang tìm cái gì?”

“Không có gì?” Kiều An Hảo lắc đầu với Kiều An Hạ, tầm mắt lại nhìn xung quanh một chút.

Mãi đến khi đi qua cửa an ninh, trên đường đến nơi đăng ký, may mà lúc Kiều An Hảo đi vào phòng rửa tay lại thấy được bóng dáng của anh.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,911
Điểm cảm xúc
5,648
Điểm
113
Chương 478: Chat Webcam (8)
Kiều An Hảo cắn cắn môi, bỗng nhiên cất bước, nói với nhóm người: "Tôi cảm thấy hơi đau bụng, muốn đi vệ sinh chút, sau đó tôi sẽ đến chỗ đăng ký tìm mọi người."

Hàn Như Sơ liếc mắt nhìn Hứa Gia Mộc, nói: "Kiều Kiều, con đừng rời khỏi mọi người, bằng không để cho Gia Mộc đi với con."

"Không cần, con biết chỗ ghi danh ở đâu." Kiều An Hảo đáp một tiếng, chỉ sợ Hứa Gia Mộc đuổi theo mình, khoát tay áo một cái với bọn họ, đi về phòng vệ sinh mà Lục Cẩn Niên đi vào, sau lưng còn truyền đến tiếng Kiều An Hạ nhắc nhở: "Ba mươi phút nữa phải lên máy bay."

-

Kiều An Hảo chạy vào phòng vệ sinh, ngẩn người một chút, liền ló đầu, thấy nhóm người Hứa Gia Mộc đi xa, sau đó đi ra ngoài, đứng ở đối diện phòng vệ sinh nam chờ.

Kiều An Hảo sợ Hàn Như Sơ và Kiều An Hạ cũng chờ không nhịn được tới phòng vệ sinh tìm mình, đến lúc Lục Cẩn Niên đi ra.

Lục Cẩn Niên cũng không nhìn thấy Kiều An Hảo, trực tiếp đi tới bồn rửa mặt, anh tắt vòi nước, chuẩn bị rút ra khăn giấy, lại có giấy đưa đến trước mặt mình, Lục Cẩn Niên sửng sốt một chút, nghiêng đầu thấy Kiều An Hảo oán giận nhìn anh nói: "Anh làm gì trong toilet lâu vậy?"

Lục Cẩn Niên bật cười, giải thích một câu: "Hơi đông."

Sau đó nhận lấy khăn giấy trong tay Kiều An Hảo, động tác ưu nhã lau sạch sẻ ngón tay, sau đó giơ tay lên sờ sờ trán Kiều An Hảo, phát hiện không nóng, mới mở miệng hỏi: "Thân thể khá hơn chút nào không?"

"Tốt hơn nhiều." Kiều An Hảo lúc này mới nhe răng một cái, sau đó nhìn ra ngoài phòng vệ sinh, thấy khoảng cách của Hàn Như Sơ và Kiều An Hạ chỉ còn tầm 20, 30m, sau đó liền vội vã nói một câu: "Bác gái và An Hạ đến, tôi đi trước, bái bai."

Kiều An Hảo vừa nói, xoay người đi về phía cửa phòng vệ sinh, đi hai bước, giống như cô nhớ ra điều gì, quay đầu hỏi:”Anh ngồi ghế số mấy?"

"32f." Giọng Lục Cẩn Niên vừa dứt, Kiều An Hảo gật đầu, xoay người đi ra khỏi cửa phòng vệ sinh.

Trên máy bay, nhóm Kiều An Hảo ngồi ở phía trước, Lục Cẩn Niên cùng trợ lý ở phía sau, bay đi Bắc Kinh chỉ có ngắn ngủn hai giờ, Kiều An Hảo đi năm chuyến đến phòng vệ sinh.

Kiều An Hạ để cô ở bên ngoài, bị cô liên tục quấy rầy có chút không nhịn được, cuối cùng dứt khoát đổi chỗ ngồi.

Kiều An Hảo đi qua chỗ của Lục Cẩn Niên, cũng không có nói gì nhiều với anh, đại đa số là gọi này hoặc vẫy tay.

Mặc dù chỉ là như thế, Lục Cẩn Niên vẫn cảm thấy tâm trạng cực kỳ vui vẻ thoải mái.

Thậm chí lần cuối Kiều An Hảo đến phòng vệ sinh, còn vỗ một cái lên bờ vai của anh, kết quả vừa vặn lúc ấy Hàn Như Sơ đứng dậy, cũng tới phòng vệ sinh, dọa Kiều An Hảo sợ lùi về, cúi đầu, vội vã đi nhanh qua anh, ngồi trở lại chỗ ngồi của mình, mà Lục Cẩn Niên cầm lên tờ báo, chặn lại mặt của mình, sau đó lúc Hàn Như Sơ đi qua, Lục Cẩn Niên bất chợt cảm giác mình và Kiều An Hảo giống như tình yêu vụng trộm.

Hừm, không, đúng ra phải nói là tình bạn.

Rõ ràng tình bạn trên thế giới này là quang minh chính đại gì đó, nhưng hết lần này tới lần khác anh và cô làm bằng hữu, đều phải làm lén lén lút lút như vậy, không thể công khai.

Thật ra thì nếu như có thể cùng Kiều An Hảo vững vàng chung sống, Lục Cẩn Niên thật sự không ngại cùng cô làm bạn bè cả đời, chỉ tiếc, tình bạn của anh và Kiều An Hảo chưa đến mấy ngày nữa đã bị công khai.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,911
Điểm cảm xúc
5,648
Điểm
113
Chương 479: Chat Webcam (9)
Trở lại Bắc Kinh, Kiều An Hảo trực tiếp bị chú đón trở về Kiều gia, tuy rằng đã bớt sốt, nhưng mà, đã xảy ra chuyện lớn như vậy, chú và thím cái gì cũng không cho cô làm nói cô phải quay về nhà ở hai ngày.

Kiều An Hảo không thể từ chối, đành đồng ý, quản gia của Kiều gia thấy cô trở về ở, vô cùng vui mừng, mỗi bữa cơm đều làm thập phần phong phú đồ ăn, toàn bộ là những món ăn mà cô thích trong mấy năm nay dường như đều làm hết một lần, tuy rằng chú và thím vô cùng bận công tác, nhưng mỗi buổi tối đều trở về nhà ăn cơm tối cùng với cô, đương nhiên cũng khó tránh khỏi phải nghe những lời nói lảm nhảm mấy nói cô nhanh rời khỏi vòng giải trí, tuy rằng nghe nhiều cũng sẽ cảm thấy ngấy, nhưng mà ngấy xong, trong lòng Kiều An Hảo lại thấy ấm áp, cũng may Triệu Manh đưa điện thoại tới cho cô, lúc cô ở Kiều gia cảm thấy nhàm chán vô vị, có thể cùng Lục Cẩn Niên tâm sự QQ.

Ngày thứ ba, chú và thím cuối cùng cũng thả ra cho phép cô trở về Cẩm Tú Viên, bởi vì chú và thím không biết cuộc nói chuyện giữa Kiều An Hảo và Hàn Như Sơ trước đây, cũng không biết Hứa Gia Mộc trước đây là do Lục Cẩn Niên hóa trang diễn, trước khi sóng gió của việc giải trừ hôn ước xảy ra, Hứa Gia Mộc và Kiều An Hảo vấn muốn làm bộ bình thường trước mặt chú và thím, cho nên ngày đó Kiều An Hảo đi, Hứa Gia Mộc tự mình lái xe đến đó đón cô.

Kiều An Hảo ngồi ở ghế phụ lái, cầm ra di động, theo thói quen gửi cho Lục Cẩn Niên một tin QQ:[ đang làm cái gì?]

Hẳn là Lục Cẩn Niên đang bận làm việc, qua khoảng năm phút đồng hồ, mới trả lời Kiều An Hảo:[ họp.]

Kiều An Hảo phát lại một tin [ Uh ], ngẩng đầu nhìn thoáng qua bên ngoài cửa sổ, phát hiện bây giờ đã cách truyền thông Hoàn Ảnh không xa, vì thế liền nghiêng đầu, mở miệng nói với Hứa Gia Mộc: “Anh Gia Mộc, ở cái ngã quạch phía trước, anh thả em xuống, em trở về công ty.”

Hứa Gia Mộc gật đầu một cái,“Muốn anh chờ em hay không?”

“Không cần, Triệu Manh ở công ty, buổi tối có thể đưa em về mà.”

“Tốt.” Hứa Gia Mộc lên tiếng, trước khi mở miệng, đỗ xe ở bên đường.

Xe ở trước ngã quạch, cùng lắm là mất năm phút đồng hồ để đi bộ tới dưới lầu truyền thông Hoàn Ảnh, Kiều An Hảo lấy xong túi của mình, lúc đang chuẩn bị mở miệng nói tạm biệt với Hứa Gia Mộc, lại nghĩ tới chuyện quan

trọng hơn, vì thế liền nói: “Anh Gia Mộc, lúc trước em nói với anh chuyện giải trừ hôn ước, ạnh còn nhớ không?”

“Nhớ rõ.” Hứa Gia Mộc dựa lưng vào ghế xe, cúi đầu nhìn về phía Kiều An Hảo nở nụ cười, nói đùa: “Kiều Kiều, từ nhỏ đến lớn chuyện anh đồng ý với em, có chuyện nào không làm được, em cứ thúc dục anh như vậy, khiến cho cho anh có cảm giác giống như em rất chán ghét anh.”

Kiều An Hảo nở nụ cười:“Em không phải chỉ là nhắc nhở anh một chút thôi!”

Sau đó khoát tay áo với Hứa Gia Mộc: “Em đi trước đây, anh Gia Mộc tạm biệt.”

“Tạm biệt.” Hứa Gia Mộc lên tiếng, chờ Kiều An Hảo đại sảnh truyền thông Hoàn Anh, mới giẫm lên chân ga, chuyển động tay lái rời đi.

Lúc Kiều An Hảo đến, Lục Cẩn Niên đang họp ở trong phòng hội nghị, cách thủy tinh trong suốt, Kiều An Hảo có thể thấy tư thế ngồi ưu nhã của Lục Cẩn Niên ở chỗ kia, khuôn mặt anh tuấn, vẻ mặt lãnh nhạt.

Kiều An Hảo nhịn không được một lần nữa lấy di động ra, chụp một tấm hình, sau đó gửi cho Lục Cẩn Niên qua QQ, sau đó cô liền nhìn thấy Lục Cẩn Niên vẻ mặt lạnh nhạt nhìn lướt qua màn hình di động, sau đó ngón tay ở trên màn hình trượt hai cái, nhíu mi lại, liền ngẩng đầu, nhìn xuyên qua thủy tinh ra bên ngoài, anh nhìn xung quanh một chút, tầm mắt liền dừng ở trên người của cô.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,911
Điểm cảm xúc
5,648
Điểm
113
Chương 480: Chat Webcam (10)
Editor: Xẩm Xẩm

Kiều An Hảo vừa chuẩn bị nhìn anh cười một cái, kết quả tầm mắt của anh đã rời đi, bởi vì cách một tầng thủy tinh, Kiều An Hảo không nghe được tiếng nói của anh, chỉ nhìn thấy môi anh mấp máy đóng mở hai lần nói gì đó với người trong phòng, sau đó đứng lên, cầm lấy điện thoại di đồng, nhìn kỹ mọi người trong phòng , đẩy cửa phòng họp ra, đi về phía cô.

Kiều An Hảo không ngờ mình chỉ tiện tay gửi đi một tấm hình, mà lại khiến anh trực tiếp ngừng cả một hội nghị chạy đến tìm cô, cho nên mãi đến khi anh đứng trước mắt cô, cô mới hoàn hồn lại, đứng lên từ ghế sofa, liếc mắt một cái đã thấy Lục Cẩn Niên nghiêng đầu nhìn chằm chằm cô, sắc mặt cô thay đổi có chút hồng lên, ngữ điệu hơi nén giận nhưng vẫn làm nũng nói, nên nghe không ra được chỉ trích: “Sao anh lại ra đây?”

Lục Cẩn Niên mặc chiếc áo màu trắng, ngọn đèn trên trần nhà cũng màu trắng, ánh đèn chiếu vào thên anh khiến anh trở nên anh tuấn đến chói mắt, anh khẽ cúi đầu, nhìn Kiều An ảo, giọng nói trước sau như một, chỉ là có chút hỗn loạn nhưng vẫn không dễ dàng bắt được sự lúng túng: “Thân thể không tốt? Sao còn chạy đến công ty?”

“Đi ngang qua, nên muốn vào xem thế nào?” Kiều An Hảo nói, mí mắt buông xuống theo bản năng, sợ anh nhìn rõ đáy lòng mình, thực ra là mấy ngày không thấy anh, cô nhớ quá nên chạy đến.

“Ừhm.” Lục Cẩn Niên lên tiếng, vẫn nhìn không rời mắt khỏi Kiều An Hảo như cũ.

Kiều An Hảo bị anh nhìn đến không tự nhiên, thấy mọi người trong phòng hội nghị đều nhìn chằm chằm bọn họ, mặt càng nóng lên, vì thế liền nhẹ nhàng nói: “Không phải là anh đang họp à? Mau đi vào đi.”

“Được.” Lục Cẩn Niên lên tiếng, vẫn đứng tại chỗ không nhúc nhích.

“Sao anh còn chưa đi vào?” Kiều An Hảo hỏi một câu.

“Đi ngay đây.” Lục Cẩn Niên nói xong, vẫn bất động đứng tại chỗ.

Kiều An Hảo hơi giận chà chà chân mình, mặt giống như có thể nhỏ máu ra rồi, lần này lời nói thúc giục còn chưa nói ra, Lục Cẩn Niên đã để lại một câu: “Chờ tôi một lát”, liền xoay người, quay trở lại phòng họp.

Trong phòng tiếp tục họp, chỉ là trong lòng Lục Cẩn Niên không yên ổn, thường nhìn Kiều An Hảo đang ngồi ở bên ngoài, những người ngồi trong phòng cũng bắt đầu không tập trung, không ngừng có người lườm Kiều An Hảo.

Lúc kết thúc họp, đã là 6 giờ rưỡi, Lục Cẩn Niên đi ra khỏi phòng họp, thư ký đã đến giờ tan tầm đi về, trong phòng tiếp khách rất yên tĩnh, chỉ có mình Kiều An Hảo, nghiêng đầu dựa vào sofa, tay còn cầm một quyển tạp chí, nhưng mắt thì đã nhắm lại ngủ say từ bao giờ.

Bước chân của anh chậm lại, quay đầu nhìn mọi người trong phòng hội nghị đang nói chuyện không ngừng, làm một động tác im lặng, những người kia liền không nói gì nữa, sau đó Lục Cẩn Niên lại khoát tay, ý bảo bọn họ rời đi nhanh lên.

Rất nhanh cả tầng lầu chỉ còn lại hai người là anh và Kiều An Hảo, anh đi lên phía trước, vừa ôm lấy Kiều An Hảo, người con gái đã mơ màng mở mắt, nhìn chung quanh đều trống không, mình thì đang ở trong lòng anh, có chút mờ mịt hỏi: “Mấy giờ rồi?”

“6 rưỡi rồi.” Lục Cẩn Niên đáp lại một câu, sau đó còn nói: “Tôi về văn phòng lấy quần áo, chở em đi ăn cơm.”
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,911
Điểm cảm xúc
5,648
Điểm
113
Chương 481: Giải trừ hôn ước (1)
Khoảng mấy tháng rồi Lâm Thi Ý không gặp Kiều An Hảo, thật ra cô biết Kiều An Hảo chẳng để ý gì đến mình, nhưng cô ta lại cực kỳ để Kiều An Hảo ở trong tâm.

Bởi vì cô ta đã lăn lộn trong giới giải trí nhiều năm như vậy, cùng tranh đấu gay gắt với rất nhiều người phụ nữ, tuy không thể nói là bách chiến bách thắng, nhưng cũng coi như là trăm trận 99 trận thắng, chỉ riêng Kiều An Hảo, mỗi lần cô ta ra tay là mỗi lần cô ta thua một cách thảm hại, thậm chí đến cuối cùng, còn khiến bản thân mang tiếng xấu, cho tới hiện giờ, trên Sina còn không ngừng có người đứng ra mắng cô mấy câu.

Cô đến giờ không phải là nữ chính, thì cũng sẽ là nữ thứ, mà bây giờ còn chẳng có lấy một kịch bản nào, thế cho nên người đại diện của cô đã bắt đầu chọn người mới, mà cô thì xem đến tình hình bên ngoài, lại nghĩ tất cả mọi biện pháp để tìm một kẻ có tiền thỏa mãn lòng tham của mình, vinh hoa phú quý, mà vốn dĩ cô có kết cụ như vậy, đều là vì Kiều An Hảo.

Trong mấy tháng này, chỉ cần Lâm Thi Ý nghe được bất kỳ một tin tức nào về Kiều An Hảo, cô ta sẽ đặc biệt lưu ý, sau đó sẽ cảm thấy rất mất mặt, bởi vì tin tức về Kiều An Hảo đều khiến cô rất bực tức, không phải là nữ chính của phim mới, thì lại là cực phẩm con nhà xa xỉ, thậm chí có một lần có mấy người đàn ông tầm bốn mươi tuổi, lúc đánh bài với nhau, cô còn nghe thấy Kiều An Hảo chính là vợ của người nối nghiệp Hứa gia.

Lúc đó, Lâm Thi Ý đã cảm nhận được một cáh sâu sắc, cái gì là người lên voi, kẻ xuống chó.

Mấy tháng này, cô nằm mơ cũng mơ sẽ tóm được nhược điểm của Kiều An Hảo, có lẽ ông trời đã cảm động cô, liền cho cô một cơ hội.

-

Lục Cẩn Niên để trợ lý về nhà, tự mình lái xe chở Kiều An Hảo đi ăn cơm chiều.

Lúc anh đang hợp, nhìn như đang cực kỳ chăm chú lắng nghe mọi người nói, thật ra trong đầu đã giống như quân nhân muốn đào ngũ, nghĩ đến lúc tối sẽ mang cô đến nơi nào để ăn cơm, sau cùng liền chọn “Bạc Hà Viên”, thừa lúc họp, còn gửi tin nhắn đi đặt chỗ.

“Bạc hà viên” là một nhà hàng lộ thiên, kiến trúc theo kiểu cổ kính.

Lục Cẩn Niên chọn một vị trí ở gần hồ, có cành liễu rủ xuống, ánh sáng tràn trề, phong cảnh rất hợp lòng người, lại còn cùng ăn cơm với người mình thích, thật sự khiến tâm tình của anh rất tốt.

Kiều An Hảo đã tới “Bạc Hà viên” vài lân, có ăn vài món, cho nên lúc người phục vụ mang thức ăn lên, Lục Cẩn Niên lại để cô chọn món, cô liền thoải mái chọn vài món mình thích.

“Bạc Hà viên” mang thức ăn lên rất nhanh, lúc Lục Cẩn Niên tan họp là 6 rưỡi, lái xe đến đây là 8 giờ, Kiều An Hảo rất đói bụng, cho nên đồ ăn vừa mang lên, liền cầm đũa bắt đầu ăn.

Lục Cẩn Niên vừa động đũa, liền nhận một cuộc điện thoại, Kiều An Hảo im lặng ăn không quấy rầy.

Lục Cẩn Niên chọn một phần tôm ngâm giấm, chua chua ngọt ngọt, Kiều An Hảo cực kỳ thích ăn, lúc đầu cô cầm đũa gặm, nhưng ăn có phần khó khăn, dấm đường dính vào tay, có chút không thoải mái, nhưng nếu đã dính vào tay, liền trực tiếp dùng tay để ăn,

sau cùng lại thấy trên bàn chỉ còn lại bảy tám con tôm, cô lại nghĩ là Lục Cẩn Niên chưa động đũa một con nào.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,911
Điểm cảm xúc
5,648
Điểm
113
Chương 482: Giải trừ hôn ước (2)
Kiều An Hảo có hơi ngượng ngùng tiếp tục ăn, nhưng vẫn tiếp tục bóc vỏ tôm.

Cái bàn hơi lớn, lúc Kiều An Hảo thả vào trong chén của Lục Cẩn Niên, phải nhổm dậy, đưa tay ra phía trước.

Mặc dù Lục Cẩn Niên đang dựa vào ghế gọi điện thoại, nhưng lực chú ý vẫn dừng trên người Kiều An Hảo, nhất là đang nhìn thấy cô gái bóc vỏ tôm, trên gương mặt cũng nhuộm một tia ấm áp.

Lục Cẩn Niên bất chợt thấy Kiều An Hảo đưa tay, đã biết hướng đưa, không ngờ Kiều An Hảo muốn đút tôm cho mình, người hơi ngẩn ra, mang theo vài phần thụ sủng nhược kinh nghiêng người về trước, mở miệng, vốn Kiều An Hảo định thả con tôm vào trong chén thì Lục Cẩn Niên đã ăn.

Kiều An Hảo rõ ràng cảm giác được môi ấm áp của anh lướt qua ngón tay của mình, kèm theo một cảm giác tê dại, con tôm trong tay đã biến mất.

Cô không phải là muốn đút cho anh ăn, cô muốn bỏ tôm vào trong chén…

Kiều An Hảo không nhịn được nháy mắt với Lục Cẩn Niên.

Lục Cẩn Niên thấy ám hiệu của cô, cho là cô muốn bày tỏ với mình, vì vậy vừa nghe điện thoại, vừa dùng khẩu hình miệng nói với Kiều An Hảo: "Cảm ơn."

Cô là người tùy tiện, chủ động đút đàn ông ăn gì sao?

Cô bị anh hiểu lầm, nhưng mà sự hiểu lầm này cô lại thích, làm sao bây giờ?

Giống như có chiếc lá rơi vào trong hồ của Kiều An Hảo, tạo nên một vòng sóng gợn.

Cô mang theo vài phần ngọt ngào và hạnh phúc, cúi đầu, tiếp tục nghiêm túc bóc tôm, sau đó lại đưa tay ra, bỏ vào trong chén Lục Cẩn Niên, sau đó lại bị Lục Cẩn Niên hiểu lầm cô đút anh, liền giương miệng tiếp tục ăn.

Trên bàn cơm rất yên tĩnh, thỉnh thoảng Lục Cẩn Niên nói vài câu với người trong điện thoại, sau đối phương phát video, để cho anh nhìn thấy nội dung trong vi tính, Lục Cẩn Niên vừa nhìn, lúc bàn tay Kiều An Hảo đưa đến, lại mở miệng ăn, đến cuối cùng, giống như thành thói quen, không cần nhìn tay Kiều An Hảo đang ở đâu, cũng có thể chính xác ăn tôm trong tay cô.

bạn nào muốn đọc trước hơn 100 chương thì có thể mua trước giá rẻ để ủng hộ dịch giả thêm đường sữa nhé :) ai mua có thể liên hệ qua gmail này : [email protected] nhé

Kiều An Hảo thấy Lục Cẩn Niên ăn tự nhiên như vậy, sau đó lại thấy trong tay mình còn sót lại con tôm cuối cùng, con ngươi khẽ vòng vo chuyển, giống như làm chuyện xấu, cầm một xác tôm đưa tới khóe miệng Lục Cẩn Niên, Lục Cẩn Niên theo thói quen mở ra miệng cắn, nhai vài lần, mới phát hiện ra điều gì không đúng, nhăn trán, liền nhổ ra, ngẩng đầu lên, thấy Kiều An Hảo cười, cầm con tôm đã bóc vỏ cuối cùng, đưa tới, anh cúi đầu ăn, giãn trán ra, sau đó nói đôi câu trong điện thoại, liền cúp điện thoại, quay đầu vừa vặn thấy Kiều An Hảo đang dùng tay không dính đường dấm rút ra khăn giấy ướt, bởi vì chỉ có một tay, thế nào cũng không rút ra được, vì vậy nhìn Lục Cẩn Niên vừa cúp điện thoại nói: "Rút giúp em đi."

Lục Cẩn Niên rút khăn giấy ướt, nhưng không đưa cho Kiều An Hảo, ngược lại tự nhiên địa cầm ở trong tay, giúp cô lau tay đến khi nào sạch sẽ.

Kiều An Hảo rũ mi mắt, nhìn chằm chằm động tác Lục Cẩn Niên lau tay mình, không có cự tuyệt cũng không có phản kháng.

Cô không phải không nhận ra được giữa mình và Lục Cẩn Niên có chút mập mờ, mặc dù cô không biết rốt cuộc đáy lòng Lục Cẩn Niên nghĩ như thế nào, nhưng đối với chuyện yêu Lục Cẩn Niên mười ba năm, mà nói, thật rất hưởng thụ cảm giác mập mờ như vậy.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,911
Điểm cảm xúc
5,648
Điểm
113
Chương 483: Giải trừ hôn ước (3)
Kỳ thật cô cũng rất muốn đi hỏi Lục Cẩn Niên một câu, cùng một người phụ nữ có cử chỉ thân mật như vậy...... Giống như là một đôi yêu nhau cuồng nhiệt giữa bạn bè, thật sự có được không? Nhưng mà cô lại không dám mở miệng đến hỏi, dù sao hiện tại vô cùng tốt đẹp, vạn nhất nhỡ cô hỏi ra khỏi miệng, đánh vỡ loại tốt đẹp này thì làm sao bây giờ? Dù sao nếu không hỏi, cho dù là một ngày kia, bọn họ trở về làm bạn bè, còn có thể liên lạc với nhau.

Đáy lòng Lục Cẩn Niên, cũng không phải không có nghi hoặc, anh cảm thấy dường như Kiều An Hảo có điểm ỷ lại vào mình, nhưng mà lại không xác định được cô ỷ lại vào mình rốt cuộc là có ý tứ gì, dù sao người phụ nữ này là vợ của em trai minhg, kỳ thật trong lòng của anh so với bất kỳ ai đều hiểu được, bản thân không nên tới gần Kiều An Hảo như vậy, nhưng mà lại khống chế không được, dù sao anh và Kiều An Hảo giống như đang phát triển theo

một phương hướng rất tốt, anh không biết phát triển này cuối cùng sẽ có kết cục như thế nào, nhưng mà thật lòng mà nói, yêu 13 năm, cuộc đời lần đầu tiên nếm thử một chút ngon ngọt, thật sự không nghĩ bóp chết như vậy .

-bạn nào muốn đọc trước hơn 100 chương thì có thể mua trước giá rẻ để ủng hộ dịch giả thêm đường sữa nhé :) ai mua có thể liên hệ qua gmail này : [email protected] nhé

Đêm nay Lâm Thi Ý cùng người đến “Vườn Bạc Hà”.

Dù sao cũng từng là một nữ minh tinh, so sánh với người mẫu trẻ ở bên ngoài mà nói, là có tướng mạo xuất chúng khí chất tốt, cho nên ở trên bữa ăn, càng giúp ông chủ của mình nhiều mặt mũi, ông chủ của mình càng vui mừng thì cô càng được nhiều tiền, cho nên cũng đặc biệt nghe lời ông chủ của mình, khiến cho cô ta kính ai thì cô ta kính rượu người đó.

Nhưng cho dù tửu lượng của cô tốt, liên tiếp không ngừng uống rượu xuống dưới bụng, thì vẫn có chút không chịu nổi, cho nên Lâm Thi Ý lấy cái cớ, ly khai bàn ăn, giẫm lên giày cao gót, nghiêng ngả lảo đảo vọt vào toilet, ghé vào trước bồn nước, phun ra hết toàn bộ rượu vừa uống vào trong bụng, lúc này mới cảm thấy dễ chịu một chút, sau đó liền mở vòi nước ra, hứng nước, súc miệng, hóa trang lại, tiếp tục duy trì xinh đẹp của bản thân, quay trở về bữa ăn.

Đường ở “Vườn Bạc Hà”, có chút quanh quẩn, lại là khu trồng cây cảnh, hình dạng nơi nơi đều giống nhau, lúc Lâm Thi Ý trở về lạc đường, bản thân muốn tìm một người bán hàng hỏi một chút phòng số 8 đi như thế nào, kết quả còn không có tìm được người bán hàng, lại thấy Lục Cẩn Niên và Kiều An Hảo đang ngồi cùng một bàn bên kia hồ.

Lục Cẩn Niên giống như đang nghe điện thoại, nửa khuôn mặt bị bóng tối che đi, khiến cho người ta không nhìn thấy rõ khuôn mặt của anh, Kiều An Hảo ngồi ở đối diện anh, cúi đầu đang ăn tôm, tuy rằng hai người không có nói chuyện với nhau, nhưng mà thoạt nhìn không khí vô cùng ấm áp .

Kỳ thật lúc ban đầu Lâm Thi Ý cũng không để ý nhiều, hai người diễn viên hợp tác xong cùng ngồi với nhau ăn một bữa cơm, không có gì , cô nhìn một lát lúc chuẩn bị rời đi, lại nhìn thấy Kiều An Hảo lại uy Lục Cẩn Niên ăn tôm.

Kiều An Hảo không phải là vợ của Hứa Gia Mộc sao? Vậy tại sao lại có quan hệ thân mật với Lục Cẩn Niên?

Chẳng lẽ là...... Bên ngoài hôn nhân? Lục Cẩn Niên là tình nhân?

Lúc ý nghĩ này xuất hiện trong đầu Lâm Thi Ý, máu toàn thân cô không hiểu vì sao muốn sôi trào lên.

Nếu này trường hợp bị người thấy , thật là không biết có bao nhiêu sóng to gió lớn?

Cho dù từ trước đến nay Lục Cẩn Niên ở trong vòng giải trí quan hệ rất chặt chẽ với truyền thông, ngăn cản được rất nhiều tòa soan không tiết lộ tin tức, nhưng cô lại có thể thông qua ông chủ của mình, truyền khắp vòng buôn bán trong thành phố Bắc Kinh, cho tới lúc này, luôn là người đối đầu với Kiều An Hảo......

Lâm Thi Ý vừa nghĩ đến đây, khóe môi liền hiện lên một tia cười lạnh, sau đó liền lấy ra di động của mình, chụp lại vài tấm ảnh Lục Cẩn Niên và Kiều An Hảo.
 
Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
Top