Lượt xem của khách bị giới hạn

[Ngôn tình] [Truyện Hoàn] Hôn Trộm 55 Lần - Diệp Phi Dạ

Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
[Ngôn tình] [Truyện Hoàn] Hôn Trộm 55 Lần - Diệp Phi Dạ

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,911
Điểm cảm xúc
5,647
Điểm
113
Chương 774: Lựa chọn của Hứa Gia Mộc (33)
Kiều An Hảo đang ấn mật mã liền dừng lại, cúi xuống nhặt chúng lền.

Gió cuối đông hơi lớn, đường lại là hướng nam bắc, Kiều An Hảo nhặt được ba bốn tờ, gió thổi qua, mấy trang còn lại lại bay về phía Hứa Gia Mộc.

Kiều An Hảo vừa đuổi theo, vừa khom người đi nhặt, lúc cô đuổi đến trước hai tờ giấy trên bãi cỏ, rốt cuộc chúng cũng dừng lại, cô còn chưa kịp nhặt, cũng đã có người khom lưng xuống nhặt cho cô.

Kiều An Hảo nói một tiếng cảm ơn, ngẩng đầu, vẻ mặt hơi cứng ngắc, sau đó hô một tiếng: “Anh Gia Mộc.”

Hứa Gia Mộc hơi hật đầu một cái, vừa mới chuẩn bị đưa hai tờ giấy vừa nhặt được trong tay cho Kiều An Hảo, ánh sáng nơi khóe mắt lại bị mấy chữ trên đó hấp dẫn, liền đưa lên trước mặt mình đọc, nghiêm túc nhìn một lần, tay cầm giấy có hơi dùng lực, ngẩng đầu, mang theo vài phần kích động và không thể tin nổi mở miệng nói: “Kiều Kiều, em mang thai rồi hả?”

“Ừhm.” Kiều An Hảo nhẹ nhàng gật đầu một cái.

“Được bao lâu rồi?” Tầm mắt của Hứa Gia Mộc rơi vào trên bụng của cô, nhìn vẫn cực kỳ bằng phẳng, cũng không khác bình thường là mấy.

Kiều An Hảo nói: “Mới một tháng.”

“Anh...” Hứa Gia Mộc dừng lại, sau cùng lại nói tiếp: “Anh, anh ấy biết chưa?”

Kiều An Hảo lắc đầu: “Còn chưa biết, em cũng vừa mới biết chiều nay.”

“Ừhm.” Hứa Gia Mộc gật đầu, nhìn chằm chằm tờ đơn khám thai một lúc, sau đó nghĩ đến mẹ mình đã làm cô sinh non, có chút hổ thẹn cúi đầu thấp hơn xuống, qua thật lâu sau, Hứa Gia Mộc mới lại mở miệng nói: “Vậy từ giờ trở đi, em phải cẩn thận chú ý hơn đấy.”

Hàm ý ẩn sau những lời này, Kiều An Hảo hiểu rõ.

Đứa bé đầu tiên không còn, là cô lơ là và sơ xuất, đứa thứ hai chắc chắn sẽ không thể để xuất hiện bất cứ sai lầm nào.

Kiều An Hảo “Ừhm” một tiếng: “Cảm ơn anh, anh Gia Mộc, em chắc chắn sẽ cẩn thận.”

“Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi.” Hứa Gia Mộc liên tục lặp lại hai lần, sau cũng không nói gì nữa, cũng không biết mình còn có thể nói gì.

Kiều An Hảo thấy anh im lặng, cũng im lặng theo, đứng thật lâu, Kiều An Hảo lên tiếng, phá vỡ sự yên tĩnh này: “Anh Gia Mộc, nếu không có chuyện gì, em về nhà trước đây.”

“Được, được.” Hứa Gia Mộc liên tục trả lời hai lần: “Nơi này gió to lắm, lại lạnh nữa, đừng để bị cảm, phụ nữ có thai không được uống thuốc, nhanh trở về đi.”

“Ừhm.” Kiều An Hảo đứng tại chỗ không nhúc nhích, ánh mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm hai tờ giấy trong tay Hứa Gia Mộc.

Hứa Gia Mộc không biết đang suy nghĩ gì, người có chút không yên lòng.

Kiều An Hảo đành phải lên tiếng nhắc nhở: “Anh Gia Mộc, tờ giấy khám của em.”

“A...” Hứa Gia Mộc đột nhiên phản ứng kịp, vội vàng đem tờ đơn đưa cho Kiều An Hảo, cũng không biết sao lại thế này, động tác của anh có chút luống cuống.

“Anh Gia Mộc, anh không sao chứ?”

“Không sao.” Hứa Gia Mộc lắc đầu, lại nói một lần: “Nhanh trở về đi.”

“Tạm biệt.”

“Tạm biệt.”

Kiều An Hảo nhìn Hứa Gia Mộc nở nụ cười một cái, xoay người, trở về biệt thự.

Hứa Gia Mộc đứng tại chỗ, mãi đến khi Kiều An Hảo vào phòng, anh vẫn duy trì tư thế hiện tại.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,911
Điểm cảm xúc
5,647
Điểm
113
Chương 775: Lựa chọn của Hứa Gia Mộc (34)
Editor: Xiu Xiu

Kiều An Hảo về đến nhà, trước tiên liền đi vào toilet nhặt que thử thai bị ném trên đất lê, lấy một cái túi rác rồi bỏ vào, thuận tay cầm tờ giấy xét nghiệm của bệnh viên đi vòng quanh phòng ngủ tìm chỗ giấu đi, sau cùng cúi người trên tấm thảm lông, đình nhét xuống bên dưới, lại thấy một chiếc hộp sắt quen thuộc.

Kiều An Hảo sửng sốt một phen, kéo hộp sắt ra ngoài, mở ra, thấy bên trong có một tập nhân dân tệ đã cũ, vé máy bay, vé xe lửa, lại còn có một phong thư màu lam nhạt.

Đây là lúc sinh nhật Lục Cẩn Niên, bởi vì muốn cho anh một sự bất ngờ nên muốn tặng cho anh, chỉ có thể giấu nó ở dưới sàn, về sau lại cho rằng anh hại mình sinh non, lúc chia tay với anh, chỉ lo suy nghĩ những sự việc đó, cũng quên mất chiếc hộp sắt này không còn ở trong rương hành lý của mình.

Nếu không phải hôm nay, trong lúc vô ý phát hiện ra, không biết chiếc hộp sắt này còn ngây ngốc ở dưới giường bao lâu.

Kiều An Hảo nhìn chằm chằm nó một lúc, sau đó khóe môi hơi cong lên, để que thử thai và kết quả xét nghiệm vào trong hộp sắt, đóng nắp lại, sau đó đẩy trở về dưới sàn.

-

Hứa Gia Mộc trở lại khu Tô Uyển, Tống Tương Tư đang mặc tạp dề đứng nấu cơm trong nhà bếp.

Phòng bếp theo kiểu mở, Hứa Gia Mộc đứng ở chỗ đổi giày có thể liếc thấy cô đang cầm con dao, không có một chút tư duy thẩm mỹ xẻo quả dưa chuột.

Cũng không biết cô đang làm gì, mùi khói trong phòng sặc sụa, cô nghe được tiếng mở cửa, che miệng, ho khan một tiếng, quay đầu, mở miệng nói với Hứa Gia Mộc: “Về rồi à? Về rồi thì ăn cơm đi.”

Sau đó cũng không chờ anh đáp lời, liền quay đầu lại, giống như giết người, hai tay nắm chuôi dao, không ngừng băm chặt cả thớt và quả dưa chuột, sau đó bắt lại, đặt ở hai cái bát, mỗi tay bưng một cái, dùng lực “bốp” một cái đặt trên bàn ăn, cau mày nhìn Hứa Gia Mộc đang chăm chú quan sát cô: “Thất thần gì thế? Anh không ăn cơm sao?”

“Ừhm.” Hứa Gia Mộc lên tiếng, đi vào toilet rửa sạch tay, ngồi đối diện với Tống Tương Tư, mới vừa cầm đũa lên, nhìn thấy trong bát là một đống màu đen, sợ đến mức đũa trong tay “bang bang” rơi xuống trên bàn: “Tống Tương Tư, em có thể nói cho tôi biết, đây là thứ gì không?”

Tống Tương Tư vén mi mắt lên, nói một cách bình tĩnh: “Mì sốt tương, thế nào, không được à?”

“Mì sốt tương? Nhà em làm mì sốt tương như vậy à?” hứa Gia Mộc lại cầm đũa lên, nhíu mày nhìn đám dưa chuột được cắt không cùng kích cỡ ở trong bát, còn không nhìn ra thứ màu đen đó là gì, vẻ mặt ghét bỏ nở nụ cười: “Ha Ha, tôi thực sự không nhìn ra.”

Theo lời nói của anh, Tống Tương Tư liền một tay bắt lấy bát trước mặt anh, không nói hai lời muốn đổ vào thùng rác, Hứa Gia Mộc nhanh tay lẹ mắt lấy trở lại, cầm đũa, dùng lực quấy đều, mới miễn cưỡng kẹp lên một cọng mì sợi, đưa vào trong miệng, một giây sau, Hứa Gia Mộc liền với lấy cốc nước, rầm rầm uống vào một ngụm lớn: “Tống Tương Tư, em thả vào bao nhiêu muối?”
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,911
Điểm cảm xúc
5,647
Điểm
113
Chương 776: Lựa chọn của Hứa Gia Mộc (35)
Editor: Xiu Xiu

“Không nhiều lắm.” Tống Tương Tư cầm lấy ấm nước, rót vào trong bát của anh, dùng đũa quấy hai lần, sau đó đặt bát trở về trước mặt anh: “Như vậy chắc là không mặn nữa.”

Hứa Gia Mộc nhìn chằm chằm bát mì sốt tương khủng bố kia, vẻ mặt co rút, tuy cực kỳ miễn cưỡng nhưng vẫn cầm lấy đũa, bắt đầu ăn.

Khóe môi của cô câu lên một nụ cười nhạt nhẽo, cúi đầu, tiếp tục ăn bát mì sốt tương mà chính cô cũng biết là rất khó nuốt.

Hứa Gia Mộc ăn non nửa bát, rốt cuộc không chịu đựng được nữa buông đũa xuống: “Tống Tương Tư, em nói xem em như vậy, mì sốt tương cũng không làm được, về sau ai sẽ lấy em?”

Tống Tương Tư nắm chặt chiếc bát, sức lực càng tăng thêm, môi cô đang cười trong nháy mắt liền ngưng trệ.

Về sau ai sẽ lấy em... đây là ý nói rằng, trong lòng anh, vẫn không có ý muốn kết hôn với cô sao?

Chỉ là một lát, trên mặt Tống Tương Tư lại lấy lại nụ cười diễm lệ, ngẩng đầu, nhìn Hứa Gia Mộc, miệng nói mà không chút nào khách khí: “Không cần anh đánh rắm, dù sao cũng sẽ không lấy anh?”

Lúc trước, mỗi lần Tống Tương Tư nói thô tục, đều bị Hứa Gia Mộc răn dạy, mà bây giờ, trái lại lúc anh nghe được cô nói những lời này lại sửng sốt, ngược lại không hề chú ý đến cô vừa nói tục.

Anh nhìn chằm chằm cô tầm năm giây, tay cầm đũa, gõ bàn có tiết tấu: “Tôi chỉ đang bày tỏ đồng cảm với chồng tương lai của em.”

“Tôi thay anh ấy cảm ơn cả nhà anh!” Tống Tương Tư cười lạnh đáp một câu, sau đó mạnh mẽ đứng lên, bưng cả hai bát mì trên bàn, đổ hết vào thùng rác, sau đó đi vào nàh bếp, đưa lưng về phía Hứa Gia Mộc đang ngồi trước bàn ăn, hốc mắt đỏ lên.

Tống Tương Tư rửa chén, nước mắt lộp độp rơi xuống, tiếng nước chảy rất lớn, vừa lúc che giấu đi tiếng nức nở của cô.

Thế nhưng hai chiếc nát, cô lại rửa đến tận mười phút, đến cuối cùng, vẫn thuận tay rửa lại lần nữa mới đặt vào khay, sau đó xoay người , nhìn Hứa Gia Mộc chẳng biết từ lúc nào đã rời khỏi bàn ăn, đứng ở ban công phòng khách hút thuốc.

Cơm chiều tệ như vậy, chắc là anh vẫn chưa ăn no rồi.

Tống Tương Tư mở tủ lạnh ra, cầm hai hộp mì ăn liền, cho nước sôi vào, qua một phút, bưng ra ban công, đặt xuống chiếc bàn tròn bên ngoài: “Cho anh ăn cái này.”

Hứa Gia Mộc quay đầu, nhìn thấy hai bát mì đang bốc hơi nóng, gật đầu một cái, lại hút thêm một hơi, mới dụi tắt khói thuốc, kéo một cái ghế ra rồi ngồi xuống.

Tống Tương Tư cũng không rời đi, nhàn nhã tựa vào một bên cửa thủy tinh: “Anh vừa mới một mình ở ngoài này nghĩ gì thế?”

Động tác ăn mì của Hứa Gia Mộc dừng lại, qua một lúc liền nói: “Kiều Kiều mang thai rồi.”

“Là sao, đó là chuyện tốt.” Tống Tương Tư nở nụ cười chói lọi, thầm chúc mừng Kiều An Hảo và Lục Cẩn Niên trong lòng: “Lục Ảnh đế chắc là rất vui.”

Thế nhưng vui vẻ xong, Tống Tương Tư lại nghĩ đến gần đây Kiều An Hảo bị dính vào mấy tin đồn thất thiệt kia, không nhịn được liền lắc đầu: “Thế nhưng, bảo bảo này cũng thương cảm, hiện giờ mẹ nó đang bị người ta mắng mỏ như thế, tương lai còn dài, sợ rằng cũng sẽ bị người ta chỉ chỉ trỏ trỏ, giống như Lục Ảnh đế, bóng ma thời thơ ấu, cả đời bất hạnh...”

Trong phòng đột nhiên vang lên tiếng chuông điện thoại di động, Tống Tương Tư ngừng nói, đi vào phòng.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,911
Điểm cảm xúc
5,647
Điểm
113
Chương 777: Lựa chọn của Hứa Gia Mộc (36)
Hứa Gia Mộc gắp một sợi mì, chuẩn bị đưa vào trong miệng, dừng một lát, lại để đũa xuống.

Trong phòng lờ mờ truyền đến âm thanh vênh váo tự đắc của Tống Tương Tư, giống như là vì người đại diện muốn thông báo cho cô cái gì cô không thích, nên cô đang răn dạy đối phương.

Hứa Gia Mộc nhìn chằm chằm dáng vẻ của cô, liền đứng lên đi đến trước cửa sổ, nhìn hàng vạn ánh đèn ở bên ngoài, đốt một điếu thuốc, lúc hương nicotin lấp đầy trong phổi, trong đầu anh lại xẹt qua chín chữ vừa rồi Tống Tương Tư nói ra: “Bóng ma thời thơ ấu, cả đời bất hạnh.”

-

Chương trình Lục Cẩn Niên tham gia, tối thiểu cũng có một chút tác dụng, tối thiểu thì những fan thân thiết nhiều năm của anh vẫn bị những lời nói kia làm cho cảm động.

Nhất là một câu kia “Nếu tôi thật sự muốn cậy góc tường, thì vào năm năm trước lúc bọn họ mới chỉ có hôn ước tôi đã ra tay rồi, tôi sẽ không để cho người tôi yêu biến thành người tôi không thể yêu, tôi cũng không trơ mắt nhìn giữa tôi và cô ấy mất đi đúng năm năm.” Vẫn lại là khiến người khác xúc động, để cho không ít người cảm nhận được, có lẽ là truyền thông ác ý, cố ý dẫn đường.

Thế nhưng, chính anh nói như thế, nói miệng không bằng chứng, tin tưởng, cũng chỉ là một phần rất nhỏ.

Nhưng là, lại vẫn vì tin và không tin, ở trên mạng lại nảy ra một cuộc khẩu chiến.

Chỉ tiếc, hôm nay Kiều An Hảo liên tiếp gặp được hai chuyện vui mừng, từ đầy đã chẳng quan tâm đến những chuyện ở trên mạng, vốn không biết ở đó đã ầm ĩ lật trời như thế nào.

-

Nếm qua cơm chiều, Lục Cẩn Niên đi vào thư phòng xử lý công việc, trở lại phòng ngủ, vậy mà nhìn thấy Kiều An Hảo ru rú trên giường xem điện thoại, không nhịn được kinh ngạc hỏi một câu: “Ngày mai là chung kết, em không tập múa à?”

Kiều An Hảo nhanh chóng thoát ra khỏi trang web tư vấn về phụ nữ có thai, để điện thoại xuống, không hề e lệ nói với anh: “Em đã luyện đến mức thượng thừa, không cần phải luyện nữa.”

“haha, Kiều Kiều, em kiếm cớ lười biếng thì có.” Lục Cẩn Niên cười hai tiếng, liền bò lên giường, ôm Kiều An Hảo, theo bản năng lại đưa tay vào trong áo ngủ của cô dò xét, Kiều An Hảo nghĩ đến lời khuyên của bác sĩ, liền vội vàng ấn chặt tay anh lại: “Lục Cẩn Niên, ngày mai em còn phái thi đấu, anh phải bảo tồn thể lực cho em.”

Lục Cẩn Niên nhìn thái độ kiên quyết của cô, liền thỏa hiệp: “Được rồi, ngày phải phải trả lại.”

Kiều An Hảo nở một nụ cười với anh, nói: “Được.”

Trong lòng còn âm thầm nghĩ, vẫn còn muốn tối mai trả lại? Sợ là cứng rắn của người nào đó đến tối mai đứng không đứng nổi.”

-

Thời gian còn sớm, bởi vì không thể làm chuyện xấu, hai người cũng không bận gì, đành phải tùy ý nói chuyện phiếm.

Lúc đầu Lục Cẩn Niên bởi vì sinh lý còn chưa được thỏa mãn, còn có chút mạnh mẽ, thế nưng về sau, thể xác và tinh thần đề đặc biệt bình tĩnh lại.

Thật ra ôm vợ yêu như vậy, yên tĩnh nằm trên giường, chỉ cần trò chuyện đơn giản, cũng là một loại hạnh phúc.

Cho tới sau cùng, Kiều An Hảo liền nghĩ đến tối qua nửa đêm cô tỉnh lại, nghĩ đến sau khi mình mang thai, có ý nghĩ muốn di dân, vì thế liền ngẩng đầu, nhìn anh mở miệng nói: “Lục Cẩn Niên, chúng ta xuất ngoại đi?”

Lục Cẩn Niên tưởng Kiều An Hảo muốn đi du lịch, nghĩ đến gần đây mấy tin đồn trên mạng khiến cô phiền lòng, vì thế liền không hề dị nghị mở miệng nói: “Được, muốn đến nước nào chơi? Ngày mai anh có thể để trợ lý bố trí.”
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,911
Điểm cảm xúc
5,647
Điểm
113
Chương 778: Lựa chọn của Hứa Gia Mộc (37)
“Không phải em muốn đi chơi” Kiều An Hảo biết anh hiểu sai ý của mình, liền lắc đầu: “Em muốn đi di dân.”

“Sao đột nhiên có quyết định này?” Lục Cẩn Niên nhăn mày, như là hiểu ra gì đó, lại hỏi: “Bởi vì những tin đồn trên mạng sao?”

Lục Cẩn Niên hỏi liên tục hai vấn đề, sau đó liền buông mí mắt xuống: “Kiều Kiều, thật xin lỗi, vẫn không thể bảo vệ tốt cho em.”

Nếu có thể, anh thật sự rất muốn cùng cô, ở nơi cô lớn lên từ nhỏ, có rất nhiều hồi ức của cô, người thân, bạn bè sống đến đầu bạc răng long.

Nhưng là không nghĩ tới, cuối cùng thì trong lòng cô vẫn để ý, thậm chí để ý đến mức muốn rời khỏi nước.

Bởi vì câu nói sau cùng của Lục Cẩn Niên, liền cảm động, cô gắt gao ôm lấy eo của anh, sau đó nhỏ giọng mở miệng nói: “Thật ra, không phải em để ý những tin đồn nhảm đố, mà là em không muốn để cho con của chúng ta, lúc sinh ra sẽ bị ảnh hưởng bởi những chuyện đó.”

“Lục Cẩn Niên, anh có biết... Những chỉ chỉ trỏ trỏ đó sẽ là bóng ma rất lớn đối với con trẻ, chúng ta sang một nước khác, cho dù không có quá nhiều người quen, nhưng cũng không sao, bạn bè có thể làm quen lại một lần nữa, quan trọng hơn là chúng ta vẫn có nhau, không phải sao?”

Đúng vậy, quan trọng hơn là, chúng ta có nhau, mặc kệ là ở thành phố nào, đất nước nào, ở góc nào của trái đất này, quan tọng hơn là Lục Cẩn Niên và Kiều An Hảo có thể ở bên nhau, thì chính là kết cục hoàn mỹ nhất.

Có câu nói như thế nào?

Chỗ nào lòng yên bình là quê hương.

Nơi nào có Kiều An Hảo, chính là nhà của Lục Cẩn Niên.

Mà nơi nào có Lục Cẩn Niên, Kiều An Hảo nhất định theo đến.

Lục Cẩn Niên nghĩ đến đây, nhẹ nhàng gật đầu nói: “Được, chúng ta di dân, nghe theo em.”

Kiều An Hảo cười nham nhở, mặc dù nói đã sinh ra và lớn lên ở thành phố này hơn hai mươi năm, thật sự trong lòng cô có chút không nỡ, có thể là vì con, lại vẫn thấy đáng, dù sao, thế gian nhiều vô số chuyện, nào có cái gì hoàn mỹ không tỳ vết, nhưng là vẫn còn có chút tiếc nuối, thế nhưng, hai người vẫn có nhau là tốt rồi.

Như là sợ Lục Cẩn Niên nhìn ra sự tiếc nuối trong lòng mình, Kiều An Hảo liền nói đến rất nhiều chuyện sau khi bọn họ di dân, giống như kể chuyện cổ tích, vô cùng hoàn mỹ.

“Chúng ta có thể mua một căn nhà xinh đẹp, ở trong sân đặt một cái xích đu, lúc mặt trời lặn đến đây, lúc chạng vạng cũng có thể ở trong sân uống cà phê...”

“Chúng ta có thể nuôi hai con chó, em thích Labrador, bởi vì nó là giống chó thông minh nhất, sau đó có thể đi theo chúng ta và bảo bảo đi chơi...”

“Còn có, Lục Cẩn Niên, về sau bảo bảo mà làm chuyện xấu, anh phải mắng nó, còn em sẽ khuyên nhủ nhẹ nhàng, như vậy ở trong lòng bảo bảo, em là người tốt nhất...”

“Đợi bảo bảo lớn hơn một chút, chúng ta có thể lái xe đi khắp thế giới...”

-

Lúc ban đêm Tống Tương Tư tỉnh lại, phát hiện Hứa Gia Mộc đang nằm bên cạnh mình vậy mà không thấy đâu nữa.

Cô cầm điện thoại di động, nhìn thoáng qua thời gian, đã là 1 giờ sáng, có một thông báo chưa đọc, là Kiều An Hảo gửi đến lúc 11 giờ: “Chị Tương Tư, em và Lục Ảnh đế đã thương lượng xong, chúng ta chuẩn bị đi di dân, chị xem lúc nào có thời gian thì em mời chị ăn cơm.”

Di dân? Là vì những tin đồn trên mạng sao? Bây giờ lại có thai, nếu như còn ở lại trong nước, sốt ruột, không dễ dưỡng thai, không dễ để cho bảo bảo lớn dần.

Nguyên nhân là vì thời gian đã muộn, Tống Tương Tư cũng không trả lời lại cô.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,911
Điểm cảm xúc
5,647
Điểm
113
Chương 779: Lựa chọn của Hứa Gia Mộc (38)
Nguyên nhân là vì thời gian đã muộn, Tống Tương Tư cũng không trả lời lại cô, cô lấy điện thoại xuống giường, mặc áo khoác vào, đi ra phòng ngủ, nhìn thấy Hứa Gia Mộc đang đứng một mình ở ban công phòng khách, hút thuốc.

Cũng không biết anh đã đứng ở đó được bao lâu, hút được bao nhiêu điếu, mùi khói trên ban công đã bay vào nhà, đến nồng nặc.

Tống Tương Tư mở cửa, chậm rãi đi tới.

Hứa Gia Mộc kẹp điếu thuốc vào một tay, cúi đầu, nhìn điện thoại đến thất thần, thế cho nên lúc cô đi đến ban công, anh cũng không hề phát hiện ra.

Trong di động truyền đến âm thanh của Lục Cẩn Niên, Tống Tương Tư nghe ra được, là chương trình hôm qua Lục Cẩn Niên tham gia.

Hứa Gia Mộc chỉ mặc một chiếc áo ngủ mỏng manh, nhiệt độ ngoài ban công khá thấp, lạnh khiến người ta phát run, Tống Tương Tư đành phải xoay người, trở lại phòng ngủ, cầm một tấm thảm, quay trở lại choàng lên người anh.

Hứa Gia Mộc quay đầu, nhìn thoáng qua Tống Tương Tư, sau đó dừng video trên điện thoại, hút một hơi, hỏi: “Sao em lại tỉnh dậy?”

Tống Tương Tư nhìn bên cạnh vương vãi rất nhiều tàn thuốc, lông mày nhăn lại, muốn nói sao anh lại hút nhiều thuốc như thế, nhưng vẫn dừng lại, cô biết, mấy ngày này tâm trạng của anh cũng không tốt, cô cũng biết, trong lòng anh đang do dự điều gì, một bên là anh của anh và người bạn tốt nhất, một bên là mẹ của anh, đúng là hơi khó để lựa chọn.

Từ xưa đến nay, đại nghĩa diệt người thân, đều được lưu truyền thiên cổ, nhưng là ai lại biết, những người đó, là trong quá trình đại nghĩa diệt người thân, tới cùng có bao nhiêu đau đớn thống khổ, đối với bọn họ mà nói, những ca tụng này, giống như hết lần này đến lần khác chà lên vết sẹo.

Tống Tương Tư chớp mắt, nói: “Đi toilet, nhìn thấy anh không ở đó, liền đi ra đây.”

Dừng một lát, Tống Tương Tư còn nói: “Trời lạnh thế này, sao anh không mặc áo khoác, bị bệnh thì sao giờ?”

Nếu anh không xảy ra tai nạn xe cộ, trước lúc cô mở miệng trước nói kết thúc quan hệ của hai người, Tống Tương Tư dù là nữ vương cao ngạo ở bên ngoài, nhưng trước mặt anh, vĩnh viễn đều là dáng vẻ thấu tình đạt lý, vô cùng dịu dàng như nước.

Có lẽ là cô cực kỳ nghe lời thuận theo anh, cho nên anh mới nán lại bên cô bảy năm, anh cũng chưa nghĩ tới sẽ tách ra khỏi cô.

Hiện tại, đột nhiên cô lại dùng dáng vẻ quan tâm đó hỏi anh, trái lại khiến cho anh có chút kinh ngạc, thậm chí có phần mất hồn.

Tống Tương Tư bị anh nhìn chăm chú có chút không được tự nhiên, cô chuyển tầm mắt, ngón tay vô tình đụng phải điện thoại trong túi, sau đó như là nhớ tới cái gì, sờ soạn lấy ra, mở tin nhắn Kiều An Hảo gửi cho cô, đưa tới trước mặt Hứa Gia Mộc nói: “Anh của anh và Kiều Kiều chuẩn bị ra nước ngoài rồi?”

“Ra nước ngoài?” Hứa Gia Mộc nghi ngờ hỏi một câu, liền cúi đầu cẩn thận đọc một lượt tin nhắn của Kiều An Hảo, sắc mặt liền trắng xanh trong nháy mắt.

Đây là cô muốn di dân sao?

Có nghĩa là từ nay về sau, sẽ không quay lại nữa sao?

Mẹ anh, làm mọi nguyện ra thế này, sau cùng chỉ có thể chọn con đường đi xa xứ sao?

“Tôi nghĩ là bởi vì bảo bảo, chắc là bọn họ cũng không muốn đứa trẻ vừa sinh ra, sau đó đã mang theo lời đồn tứ tung.”

Hứa Gia Mộc không nói tiếp, chỉ chậm rãi quay đầu, nhìn chằm chằm bóng đêm mênh mông bên ngoài, dáng vẻ trầm mặc.

Tống Tương Tư cũng không quấy rầy anh, ban đêm an tĩnh như vậy, lặng lẽ ở bên anh.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,911
Điểm cảm xúc
5,647
Điểm
113
Chương 780: Lựa chọn của Hứa Gia Mộc (39)
Khoảng hơn mười phút trôi qua, Hứa Gia Mộc đột nhiên lên tiếng: “Tương Tư.”

Rất nhiều khi anh đều gọi cô là Tống Tương Tư, chỉ có rất ít lần, anh mở miệng gọi cô là Tương Tư.

Tiếng nói của anh, âm điệu rất nhẹ nhàng, ở trong bóng đêm, thẳng tắp đâm vào trái tim của cô.

Tống Tương Tư nghiêng đầu, trong mắt như mang theo ánh sáng: “Ừhm?”

“Tối mai, trong trận chung kết chọn lựa nữ chính của Holywood, có phải là mời cô đến làm khách quý không?”

“Đúng.” Nhắc đến vấn đề này, Tống Tương Tư cũng có chút tức giận, không nhịn được mở miệng nói: “Là người đại diện của tôi, thật sự là có gan lớn, không để cho tôi được yên tĩnh một thời gian, hiện tại tôi đang nghỉ ngơi, nghỉ ngơi, nghỉ ngơi! Kết quả trong lúc nghỉ ngơi, lại bắt tôi đến làm khách quý, không phải chỉ có mấy trăm vạn sao? Tôi thiếu sao? Tôi. Còn có những người đó có thể biểu diễn so được với tôi sao? Tôi còn phải đi xem bọn họ biểu diễn? Tôi, thật sự là tức chết tôi rồi!”

Đối mặt với sự phẫn nộ của Tống Tương Tư, Hứa Gia Mộc cực kỳ bình tĩnh: “Vậy ngày mai cô giúp tôi.”

“Cái gì?” Tống Tương Tư liền yên tĩnh trở lại trong nháy mắt.

“Ngày mai trước khi Kiều Kiều lên biểu diễn, nghĩ cách để cho tôi đi lên sân khấu, tranh thủ cho tôi chỉ 10 phút thôi, 10 phút là đủ rồi.”

Này vốn là một yêu cầu cực kỳ khó xử, nhưng Tống Tương Tư lại cực kỳ hưng phấn: “Ý của anh là, ngày mai tôi đi làm khách quý, chắc sẽ không nhàm chán.”

“...” Hứa Gia Mộc thực sự cảm thấy đôi khi, não của Tống Tương Tư được cấu tạo khác người bình thường, anh như là đang tìm kiếm gì đó, hỏi: “Có khó khăn gì không?”

“Có thể có khó khăn gì.” Tống Tương Tư nhăn mặt, không cho là đúng nói: “Tôi nói cho anh biết, chỉ cần bản nữ vương mở miệng, đừng nói 10 phút, 10 tiếng đồng hồ bọn họ cũng phải cho tôi! Không cho tôi, tôi liền quăng người rời đi, không thèm khách mời gì đó!

Nói tới đây, Tống Tương Tư giơ tay lên, vỗ vỗ bả vai của Hứa Gia Mộc: “Nếu ngày mai tôi quăng người rời đi, bọn họ cũng không cho tôi 10 phút, thì tiền bồi thường vi phạm hợp đồng, anh giúp tôi hoàn lại!”

Hứa Gia Mộc: “...”

-

Ngày diễn ra trận chung kết, 5 giờ tối, trợ lý lái xe đến Cẩm Tú viên đón Lục Cẩn Niên và Kiều An Hảo.

Đến hội trường thi đấu, sau khi chạm mặt Triệu Manh, Kiều An Hảo mới biết được, chuyện xấu lại vừa tràn lan trên mạng.

Là mấy tấm hình Lục Cẩn Niên ăn cơm cùng với nhà sản xuất phim và đạo diễn, trong phim này, có khoảng 30% là đầu tư của Lục Cẩn Niên, càng thêm nhiều người biết chuyện lộ ra, trận đấu này, mặc cho cô biểu diễn tốt như thế nào, cuối cùng chắc chắn nữ chính cũng không phải là cô.

Vốn là gần đây đã có không ít chuyện xấu của Kiều An Hảo, tin tức này vừa mới đưa ra, lại có thêm một đống người lao vào công kích cô, nói khó trách nhân phẩm của cô lại kém như vậy, mấy lần trước có thể đi vào đến chung kết, hóa ra là có chỗ dựa, lại có thêm một số người khác công kích Lục Cẩn Niên.

Kiều An Hảo chỉ là qua loa nhìn hai mắt, tiện đưa điện thoại di động cho Triệu Manh.

Loại chuyện xấu này, giờ phút này, cô không có sức để ý đến, mặc kệ người khác mắng cô thế nào, đều không sao cả, để cho cô luôn có biện pháp có thể xoay người lại!

-

Trước khi Hứa Gia Mộc đến hội trường, liền quay lại Hứa gia một chuyến!

Lúc Hàn Như Sơ nhìn thấy anh, đặc biệt kinh ngạc, sau đó nhào lên, ôm lấy anh.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,911
Điểm cảm xúc
5,647
Điểm
113
Chương 781: Em mang thai (1)
Lúc Hàn Như Sơ nhìn thấy anh, đặc biệt kinh ngạc, sau đó nhào lên, ôm lấy anh, sau cùng giống như mít ướt, miệng lại nói: “Gia Mộc, rốt cuộc con cũng đến thăm mẹ rồi à? Con tha thứ cho mẹ rồi, phải không?

Hứa Gia Mộc không nói chuyện, chỉ đứng tại chỗ, tùy ý đến Hàn Như Sơ ôm, về sau anh nhìn thời gian không sai khác là bao, rời đi, trước khi đi, còn thuận tay trộm một phần văn kiện trong thư phòng của Hứa Gia.

-

Kiều An Hảo đứng thứ tám, cho nên là người biểu diễn sau cùng.

Nhân viên hóa trang chỉ có bốn người, cho nên Kiều An Hảo đến phòng hóa trang còn chờ một lúc, mới đợi được người trang điểm rảnh rỗi.

Kiều An Hảo ngồi trước gương trang điểm, đang định nói cho người trang điểm biết đêm nay mình sẽ mặc trang phục gì lên thi đấu, để cô ấy có thể hóa trang cho phù hợp, lại nhìn thấy Lâm Thi Ý đứng ở vị trí thứ hai từ trong phòng thay đồ đi ra, lời đến bên miệng của Kiều An Hảo lập tức dừng lại, sau đó ánh mắt liền bị Lâm Thi Ý hấp dẫn.

Cô nhìn trang phục cổ trang màu hồng, kiểu tóc và cách trang điểm đều là tạo hình cổ đại.

Những thứ này không phải là trọng điểm, trọng điểm là... trên người cô ta, trang phục giống hệt như của cô.

“Kiều Kiều, sao quần áo của Lâm Thi Ý lại giống hệt cậu thế? Cô ta sẽ lên sân khấu trước cậu, làm sao bây giờ? Chúng ta đã đến đây gấp gáp, lại không mang quần áo, trên trận đấu này, khó khăn nhất chính là quần áo giống hệt nhau.”

Kiều An Hảo nghe đến Triệu Manh nói thầm bên tai, mới đưa tầm mắt từ trên người Lâm Thi Ý trở về, đưa cho Triệu Manh một vẻ mặt trấn an, sau đó nói với nhân viên trang điểm: “Cho tôi đồ trang sức và trang điểm đơn giản, có thể phối hợp với bộ váy trên người tôi là được.”

Thật ra, điệu múa cổ kia, cô vốn là không nghĩ muốn múa, chỉ là, đụng quần áo với Lâm Thi Ý, cô vẫn có phần chán ghét.

Như thế nào mà hai người có thể khéo như thế? Chọn cùng một bộ đồ?

Lúc Lâm Thi Ý lên biểu diễn, vừa lúc Kiều An Haỏ trang điểm xong, cô và Triệu Manh ngồi trong phòng nghỉ, Kiều An Hảo không quan tâm đến tiết mục của Lâm Thi Ý, nhưng lúc cô ta báo tên điệu múa của mình, lông mày liền nhíu lại.

Quần áo giống nhau không nói, còn giống cả tiết mục?

Mấu chốt là, tiết mục này, là cô và Lục Cẩn Niên nghĩ ra, ngay cả Triệu Manh và trợ lý đều không biết! Làm sao mà Lâm Thi Ý biết được.

Liền tính không ra Lâm Thi Ý có thể thăm dò được tin tức ở đâu, nhưng cũng biết, Lâm Thi Ý làm như vậy, đơn giản nghĩ là giành trước tiết mục của cô, làm cho tiết mục mà cô đã chuẩn bị tỉ mỉ liền bị ngâm nước nóng.

Vốn dĩ Kiều An Hảo đã hơi chán ghét, bây giờ hoàn toàn chán ghét rồi.

Điệu múa của Lâm Thi Ý, khác với bố trí của Kiều An Hảo, mặc dù không đặc sắc như của cô, nhưng cũng có thể nhảy được một điệu múa khó như vậy, cũng là giành được sự ủng hộ của cả hội trường, thậm chí ban giám khảo cũng cho điểm cao.

Sau khi Lâm Thi Ý đi vào trong hậu trường, lại vẫn cố ý va chạm đưa cho Kiều An Hảo một ánh mắt khiêu khích.

Năm người tiếp theo, cũng vô cùng đặc sắc.

Đợi cho phần biểu diễn của bảy người hoàn tất, Kiều An Hảo đi lên sân khấu, xuyên qua hành lang dài, Kiều An Hảo có thể nghe thấy lời nói và chấm điểm của giám khảo, ngay tại lúc sau khi xuất hiện kết quả cuối cùng, người dẫn chương trình đang chuẩn bị hô tên của cô, thì Tống Tương Tư – khách mời của đêm nay, đột nhiên đã mở miệng: “Thực xin lỗi, tôi muốn cắt ngang một chút.”
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,911
Điểm cảm xúc
5,647
Điểm
113
Chương 782: Em mang thai (2)
Người dẫn chương trình nuốt lại lời vừa đến bên miệng mà nở nụ cười nói: “Mời cô Tương Tư nói.”

Tống Tương Tư giơ micro, hơi kéo lại gần miệng một chút, mở miệng nói: “Tiết mục đêm nay khiến cho tôi rất cao hứng, để tôi là khách mời của trận chung kết đêm nay, cho nên tôi cố ý chuẩn bị cho mọi người một sự bất ngờ, hiện tại đến lúc kết thúc trận đấu, chỉ còn một người cuối cùng, cho nên trước đó, tôi muốn xin 10 phút từ nhà sản xuất, để mang đến sự bất ngờ này, có thể chứ?”

Hiển nhiên người dẫn chương trình bị yêu cầu này của Tống Tương Tư làm cho sửng sốt, anh theo bản năng quay đầu nhìn về phía lãnh đạo ngồi một bên, hiển nhiên vì chưa được thông báo qua, lãnh đạo cũng có chút kinh ngạc.

Tống Tương Tư không hề cho lãnh đọa thời gian phản ứng, trực tiếp cầm micro, đứng lên, đối với người xem đằng sau vẫy vẫy tay, lại mở miệng nói: “Tối nay, các bạn của tôi có đến đây xem, xin hỏi, các bạn có mong chờ sự bất ngờ của tôi không?

Lục ban đầu, chỉ có vài người nói là “mong chờ”, đến sau cùng biến thành đồng thanh hô lên, âm thanh chỉnh tề mà vang dội, quả thực như muốn chôn vùi tất cả hội trường.

Vốn dĩ mấy vị lãnh đạo còn đang ngồi một chỗ, thấp giọng thương lượng với nhau xem chuyện gì đang xảy ra, nhìn thấy phản ứng mãnh liệt phía dưới hội trường, hiển nhiên không cho Tống Tương Tư 10 phút, khẳng định là sẽ bị mọi người kháng nghị, mấy người đó liền gật đầu, sau đó nhân viên công tác đưa micro cho một vị lãnh đạo, ông ta nói: “Có thể.”

Người dẫn chương trình lập tức thu hồi kịch bản trong tay, mở miệng nói: “Trước khi người cuối cùng lên biểu diễn, trước hết chúng ta hãy xem xem khách mời của đêm nay - Tống Tương Tư – nữ thần mang tới kinh ngạc gì đây?”

Người dẫn chương trình giơ tay lên, làm một tư thế mời với Tống Tương Tư.

Tống Tương tư tự nhiên nói một câu “cảm ơn”, nhưng vẫn đứng ở vị trí khách mời của mình mà không có đi lên sâu khấu, ngược lại, lại nhìn quanh một phen, đối với một phương hướng, lên tiếng: “Mời.”

Người xem dưới sân khấu bị Tống Tương Tư làm ra hành động như vậy, biến thành tất cả đều sững sờ, lặng ngắt như tờ.

Qua tầm mười giây đồng hồ, mọi người nhìn thấy có một người, vóc dáng rất cao, bước chân vô cùng ổn định đi từ bên trái bước lên sân khấu, dẫm từng bậc cầu thang một.

Màn hình lớn trước sân khấu, xuất hiện một gương mặt vô cùng đẹp trai, cả người mặc tây trang màu lam.

Anh đứng ở giữa sân khấu, bởi vì trong tay không có micro, nhìn về bên trái hai lần, người dẫn chương trình mới hoàn hồn, đưa micro của mình cho anh.

Anh cúi đầu với người dẫn chương trình một cái, bảy tỏ cảm ơn, sau đó xoay người, cúi đầu 90 độ với người bên dưới, sau đó đứng thẳng, mở miệng, liền phá tan sự nghi ngờ và khó hiểu của hội trường: “Chào mọi người, tôi là chủ tịch hội đồng quản trị đương nhiệm của Hứa thị - Hứa Gia Mộc.”

Hứa Gia Mộc... Ba chữ kia nói ra, hội trường vốn đang vô cùng yên tĩnh, bắt đầu có tiếng nói chuyện vang lên, sau đó ngày càng ồn ào hơn, cuối cùng trở nên có chút loạn.

“Hứa Gia Mộc? Không phải là chồng trước của Kiều An Hảo sao?”

“Đúng vậy, sao hôm nay anh ta lại xuất hiện ở đây?”
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,911
Điểm cảm xúc
5,647
Điểm
113
Chương 783: Em mang thai (3)
“Hiện tại không biết là trong hồ lô của Tống Tương Tư bán thuốc gì, không phải nói là bất ngờ sao?”

“Đúng rồi, tôi còn tưởng là Tống Tương Tư muốn lên sân khấu ca hát?”

...

Mặc cho phía dưới xôn xao ồn ào, Hứa Gia Mộc lại cực kỳ ung dung bình tĩnh, mặt mày không có chút nào dậy sóng, anh nhìn thẳng về phía trước, giơ micro lên, tiếp tục mở miệng nói: “Tôi cực kỳ cảm ơn Tống Tương Tư, cô Tống đã cho tôi tranh thủ chút ít thời gian, đồng thời cũng cảm ơn nhà sản xuất đồng ý cho tôi 10 phút này, tôi đứng trên sân khấu này, không phải tới biểu diễn, mà tới giải thích với mọi người.”

Hứa Gia Mộc nói là giải thích, khiến cho không khí trong hội trường lại yên tĩnh trở lại.

-

Kiều An Hảo đứng ở phía sau sân khấu, nhìn Hứa Gia Mộc trên màn hình, trong mắt cũng có chút kinh ngạc.

Làm sao anh ấy có thể đột nhiên đến đây?

Còn có, anh muốn giải thích? Giải thích cái gì?

-

Hôm nay là trận chung kết của cô, Lục Cẩn Niên không thể đi từ hậu trường, cho nên cố ý dẫn theo trợ lý, ngồi ở trên hàng ghế Vip quan sát.

Mấy lần tham gia biểu diễn của Kiều An Hảo, đây là lần đầu tiên anh tới xem, hai lần trước, anh đều ngồi trong xe vừa xem trực tiếp vừa chờ cô.

Bởi vì sợ người chung quanh nhận ra, Lục Cẩn Niên cố ý đội mũ lưỡi trai, thuận tiện dựng thẳng cổ áo gió lên, che đi nửa gương mặt.

Lục Cẩn Niên đặc biệt đến xem cô, đối với những lần biểu diễn trước đó thì không có hứng thú, vừa ngồi xuống, liền cúi đầu nghịch điện thoại.

Trợ lý ngồi bên cạnh, trái lại cực kỳ kích động, thường đến bên tai anh, hoặc là va chạm cánh tay anh, nói “Lục tổng, anh nhìn xem, dáng vẻ cô gái kia thật sự quá xinh đẹp.”, “Lục tổng, người này biểu diễn hay quá.”

Đại đa số anh đều coi như trợ lý vô hình, ngẫu nhiên cũng ghét bỏ cậu ta phiền, ngẩng đầu liếc mắt nhìn cậu ta một cái, sau đó trợ lý lập tức chưng ra vẻ mặt lấy lòng nói: “Thế nhưng, tôi tin tưởng, nhất định cô Kiều là tuyệt nhaats1”

Haha... vuốt đuôi ngựa! Lục Cẩn Niên âm thầm cười nhạo hai tiếng trong lòng, sau đó quay đầu tiếp tục nhìn điện thoại, nhưng trên mặt rõ ràng treo một vẻ mặt bức người “này vẫn cần cậu phải nói sao?”

Trước khi Kiều An Hảo lên sân khấu, Lục Cẩn Niên ngẩng đầu hai lần.

Lần đầu tiên là khi bên tai vang lên tiếng nhạc quen thuộc, phản xạ có điều kiện tưởng rằng là Kiều An Hảo, bởi vì khoảng cách gần, anh nhìn thấy đó là Lâm Thi Ý, mà cô ta mặc quần áo giống Kiều An Hảo như đúc.

Vũ đạo và bộ váy này, đều là anh giúp Kiều An Hảo chọn, cũng không có nói cho ai khác, sao Lâm Thi Ý lại giống hệt?

Tiết mục của Kiều Kiều làm sao bây giờ? Có người múa điệu này trước, Kiều Kiều mà tiếp tục múa, rõ ràng không chiếm ưu thế rồi.

Lục Cẩn Niên nhìn chằm chằm Lâm Thi Ý không ngừng xoay tròn trên sân khấu, ánh mắt có chút lạnh.

Lần thứ hai anh ngẩng đầu, là lúc Tống Tương Tư xin 10 phút, có người đi lên sân khấu, trợ lý tiến đến bên tai anh, giọng nói hết sức kinh ngạc: “Lục tổng, là anh Hứa.”

Anh còn chưa rõ là anh Hứa nào, liền nghe đến tiếng nói từ trên sân khấu truyền đến của Hứa Gia Mộc, sau đó anh theo bản năng nắm chặt điện thoại di động, ngẩng đầu, chăm chú nhìn Hứa Gia Mộc.

-

Trên mặt Hứa Gia Mộc quét xuống một nụ cười nhạt: “Tôi nghĩ, các vị ở đây, cùng với khán giả xem ti vi, biết tên của tôi, bởi vì gần đây vẫn chú ý đến chuyện xấu tung trên mạng của cô Kiều!”
 
Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
Top