Con mả con ma mày đã có vợ sao mày tráo trở ....." Kính vạn hoa ". Vẫn như mọi khi chúng tôi ùa vào nhà bang chủ xem phim "Kính vạn hoa " . Ôi ....phải nói là tập phim'' con ma trên đồi cắt cỏ "sợ thật các cậu ạ ! Sau khi lãnh hội thêm vài con ma phim Thái , biệt đội hóng ma thành lập gồm tôi , anh Tửng, thằng Chánh, Duy mập , thằng Mỹ và Đen. Mở đầu của cuộc chơi , biệt đội chúng tôi đã rủ tối chơi ma lon . Nghe chú Thành bố thằng Chánh ( giờ mất rồi!) kể lại hôm đi làm ở lò gạch về .
Chú : Hút hơi thuốc dài . Tụi bây muốn tao kể chuyện ma đúng không?
Biệt đội : Vâng !
Chú : Hồi sưa đi lính chú mày gặp đủ loại ma , sau này tao về làm ở lò gạch.
Thế là câu chuyện rùng rợn mà người từng trải kể lại , vừa kể chuyện chú vừa hút thuốc lá, uống ngụm trà kể tiếp. Trong không gian mơ màng của khói thuốc chúng tôi như hút vào câu chuyện của chú .
Tan ca về , chú của mày đi từ bến kéo đến nhà giữa đường đi thấy có đám đông ở đình nên ghé . Tụi nhóc chúng mày còn nhỏ chưa hiểu sự đời, ma chưa phải là thứ đáng sợ nhất đâu từ từ lớn rồi sẽ biết. Chú đây phải nói đéo sợ ma nào , vía chú mày ở tầm thượng thừa , haha. Thật là cục cả hứng , chú bẻ lái vèo vèo chắc là sợ tụi này khuya ngủ mộng. Nói tới đây chú cũng biết tụi này đoán ra chuyện gì rồi.
Anh Tử : Người ta vớt xác người hả chú ?
Chú : Gật đầu! Đúng rồi! Bên Đình người ta đã vớt bao nhiêu là xác , từ vùng xa tới, từ tứ nơi tới, cái cảnh người ta khám nghiệm nổ xẻ lòi cả phèo , mùi hôi kinh khủng. Người ta có nhiều cách chết nhưng cái chết yên thân thì đếm trên đầu ngón tay. Mỗi lần về lúc không giờ ,chú lại thấy đoàn lính đi trên quốc lộ, mỗi lần qua sông Vàm Cỏ Đông chú thấy những cánh tay của người chết . Nào người này người kia nói bị kéo chân kéo xuồng, người ta chết ở đất khách quên người còn vương vấn nhiều việc mà khổ dân mình.
Nghe chú kể sợ thì sợ nhưng chính tôi dường như vẫn ngô nghê về mọi thứ ,sau này nghĩ lại nhiều câu thấm đời . Phải chú đã gặp họ những người bên kia thế giới, nhưng hồi đó người sống còn khổ hơn người chết thì nổi sợ trong chú đã không còn.Chú cứ kể hết chuyện để sang chuyện nọ , cái không vắng lạnh nhìn phía trước có vài ngôi mộ lấp ló trăng trắng cộng thêm khói thuốc lá, tôi muốn quay lại muốn nghe chú kể muốn cảm ơn chú ! Tầm 20 giờ tối chúng tôi chơi ma lon , lập đàng gồm có cái lon sữa ông thọ , kẹo bốn mùa nhang ,đèn cầy, sợ dây. Sau khi khấn ma lon lên chơi, chúng tôi chờ đợi một lúc rồi giật cái lon cho nó dí, dù chơi khá nhiều nhưng tôi nghĩ đó là trò đùa của anh lớn Tửng , tôi chạy một mạch về nhà. Sáng hôm sao nghe nói anh lớn bị sưng mắc cá chân nên không tham gia buổi hóng ma của đội . Đội chúng tôi lần này lò mò đến những bãi đất hoang , nghĩa địa, đi mọi nơi nghĩ là có ma. Toàn là chuyện nhỏ xuất hiện như giật tóc, nắm tay , hú , hét đuổi chúng tôi.... Có lẽ họ không muốn gặp chúng tôi, không muốn làm bọ trẻ sợ ,....Giống như câu "Nước sông không phạm nước giếng " . Thế là biệt đội duy trì ba ngày rồi tan rả .
Vào ngày cuối cùng chúng tôi chơi cầu cơ , toàn hỏi những câu bình thường về tuổi, tên họ ....mặc dù tôi nghĩ do các anh đẩy nắp chai . Thế đấy, biệt đội chúng tôi thu lại những câu chuyện kể từ người lớn còn lại những trò chơi thì thất bại . Ma lai được tả là người phụ nữ mặc đồ đỏ xõa tóc dáng đi mảnh khảnh , cô đã giết đứa trẻ sơ sinh ăn nó trong lúc người nhà đi vắng để lại sự căm thù. Chúng tôi tình cờ nhìn thấy chị đi vào căng nhà rồi biến mất. Kìa trong căn nhà hoang có một con ma , nó lú đầu ra làm em hết hồn, nó mặc đồ đen , hàm răng trắng tinh , nó hớt đầu đinh xịt keo cứng khừ. Nhảm nhảm bài hát cho vui độc giả ! Có nhà nọ nuôi chú khỉ , nhà họ làm nghề đồ tể, có cô con gái 3 tuổi . Lúc nào chú cũng bị xích trước nhà, cô bé hay chơi với nó làm động tác nào nó cũng học theo . Hôm nọ , nó thoát khỏi xích nhảy ra phía sau nhà nhìn thấy người ta giết lợn rồi nó học theo . Nó lấy con dao đâm , cắt từng thớ thịt cô bé rồi chạy mất. Bà của cô bé nhìn thấy liền hét lên cả xóm bắt được nó rồi nấu nó. Có hôm đi qua sông làm ruộng, lội cắt lúa cô Út lở cắt trúng tay máu chảy lê láng , cô lấy vội sợ vải sơ cứu, rồi thấy như có người nhìn chằm chằm vào mình, cô ngước mắt nhìn ra sông hàng ngàn cái đầu người ngôi mặt nước với ánh mắt đỏ ngầu như muốn ăn tươi nuốt sống chị.Kết! Nghe khá nhiều chuyện của bác Ngạn mà viết lại cho độc giả thì thấy chả sợ gì cả ! Hihi !
Mời các bạn đón chờ chương sau Trở thành thánh chơi cá.