Lượt xem của khách bị giới hạn

[Huyền huyễn] Lãnh Địa Huyết Tộc - Bạch Vô Thường

Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
[Huyền huyễn] Lãnh Địa Huyết Tộc - Bạch Vô Thường

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,856
Điểm cảm xúc
5,574
Điểm
113
Chương 610: Găng tay cự nhân
Nhận thấy việc Thi Hoàng đột nhiên nhảy ra tranh giành một bên cánh của bộ Phi Thiên Song Dực kia với mình chắc chắn có huyền cơ chứ không đơn thuần là phá đám, Trần Lâm không nhịn được nhíu mày trầm ngâm...

Ngồi ngay cạnh Trần Lâm, Hồng Ánh cũng nhận thấy Thi Hoàng có vấn đề khẽ gõ gõ ngón tay ngọc lên bàn suy nghĩ rồi đột nhiên lên tiếng nói:

- Có khi nào Phi Thiên Song Dực kia vốn là của Thi Hoàng?

- Á đù… chơi vậy cũng được sao?

Nghe Hồng Ánh nói thế, lão Sa Hoàng đang vui vẻ ngồi nhìn Huyết tộc đau đầu suy nghĩ không nhịn được kinh nghị kêu lên.

Tự đi đấu giá đồ của chính mình, lý thuyết này dường như có chút mới lạ với một con cá mập như lão Sa Hoàng, phải biết khoảng tiền đấu giá được sẽ có một phần hoa hồng của hệ thống, làm không kéo chính là bỏ tiền ra cho hệ thống ăn.

Tuy nhiên Trần Lâm lại nghĩ khác khẽ gật gật đầu nói:

- Khả năng này không phải là không thể…

- Ưm… để ta thử xem…

Rõ ràng xâu chuỗi những thông tin lại thì sẽ thấy suy nghĩ của Hồng Ánh rất có cơ sở.

Phi Thiên Song Dực kia thật sự rất kén người dùng, nếu không Trần Lâm đã không cho Lôi Uyển Nhi mà từ mình húp rồi, đừng quên tên nào nó rất thích bay nhưng ngoài lái máy bay ra thì vẫn không bay được.

Yêu câu tiên quyết nhất để có thể bay được là có cánh và hiển nhiên phải là một đôi cánh, với chỉ một chiếc cánh như thế này thì dù có trang bị vào cũng không bay được mà chỉ đem đến năng lực lướt đi tốc độ cao mà thôi.

Tuy nhiên nói về lướt đi thì không cần đến một đại hung thú mà chỉ cần một người chơi sở hữu thể chất đủ trâu bò thì đó chỉ đơn thuần là một cái giậm mạnh chân mà thôi, không việc gì lại phải nhờ một cái cánh lớn tính ra còn khá là vướng.

Trần Lâm đứng ra đấu giá một bên cánh của Phi Thiên Song Dực kia thật ra cũng là do đã có một bên cánh còn lại từ trước, nếu không Trần Lâm cũng sẽ như bao nhiêu tộc khác không thèm nhìn đến.

Thế nên Thi Hoàng đột nhiên nhảy ra trang đoạt với Huyết tộc như thế rất có thể đúng như Hồng Ánh đã nói chiếc Phi Thiên Song Dực đang được đấu giá kia vốn là của Thi Hoàng và đại thây ma này đang chơi trò lùa gà thổi giá.

Tuy nhiên mặc kệ đối phương lùa gà thật hay lùa gà giả, với một dàn hậu quân chất lượng cao của Huyết tộc sao có thể thua một con thây ma ngu được chỉ cần thử một phát là biết ngay…

Ngay lúc nữ Bạch Y Quản Sự vừa hỏi đến lần thứ 2 chuẩn bị hỏi lần cuối cùng, Trần Lâm mới ra sân còn giả vờ khó chịu lên tiếng:

- 14.000 thần tệ…

Giọng nói lạnh lùng sặc mùi khó chịu vang lên chứng tỏ nội tâm của Huyết tộc đại nhân đang không vui và dĩ nhiên đó vừa là diễn nhưng cũng vừa là thật, bị phá đám như thế ai mà vui cho được.

Không chỉ thế số tiền lần này Trần Lâm đưa ra cũng có dụng ý của nó không nhiều không ít chỉ là 14.000 thần tệ cao hơn cái giá mà Thi Hoàng đưa ra trước đó cũng chỉ đúng 1.000 thần tệ xem như vừa đủ quy định.

Đây có thể nói là màn đáp trả của Huyết tộc nhưng cũng là thăm dò...

Tuy nhiên không quá lâu Thi Hoàng đã có lời đáp trả lập tức ra giá 15.000 thần tệ một lần nữa bám sát nút Huyết tộc.

- Lập tức ra giá còn không quá nhiều…

- Xem ra suy đoán của nàng là đúng rồi…

Ngược lại nghe thấy cái giá mà Thi Hoàng đưa ra, Trần Lâm không chút tức giận còn liếc nhìn Hồng Ánh cười lạnh nói.

Suy đoán của Hồng Ánh xem ra đã đúng...

Nhìn từ bề ngoài đúng là có thể thấy được biểu hiện của Thi Hoàng dường như đang đối đầu không chút khoan nhượng với Huyết tộc, nhưng nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện sự đối đầu kia không phải quá gay gắt mỗi lần đều tăng lên không nhiều cảm giác như thứ Thi Hoàng muốn không phải ra giá đoạt lấy vật phẩm kia mà muốn nhử cho Huyết tộc tiếp tục tăng giá.

Nếu là thành phần máu chó như Trần Lâm rất có thể đã bị dụ liên tiếp tăng giá quyết chơi với Thi Hoàng đến cùng, nhưng đáng tiếc Huyết tộc không chỉ có mình trẻ trâu Trần Lâm chủ trì đại cuộc, chút tiểu xảo nào của Thi Hoàng sao có thể qua mặt “cán bộ” như Hồng Ánh, càng không thể qua mắt “gian thương” Liễu Mộng Điệp và “cựu binh” Lý Minh Nguyệt được.

Chỉ là do đang có người ngoài nên hai người Lý Minh Nguyệt và Liễu Mộng Điệp không tiện hành động mà để Trần Lâm và Hồng Ánh tự mình giải quyết.

Rất may Hồng Ánh vẫn đủ trình để vẽ đường cho Trần Lâm kèo này.

Vấn đề đau đầu của chuyện này là Huyết tộc thật sự muốn chiếc cánh Phi Thiên Song Dực kia, thế nên bỏ là không thể phải thu bằng được.

Nhưng nếu tiếp tục đấu giá làm cho Thi Hoàng nhận ra khát vọng của Huyết tộc với chiếc Phi Thiên Song Dực kia chắc chắn sẽ bị tên thây ma này cắn mãi không buông, cái giá chỉ sợ cũng sẽ bị đội lên rất cao.

Rất may Thi Hoàng chưa nhận ra chuyện này và quan trọng hơn hắn cũng có cái khó của mình đó là sợ Huyết tộc sẽ buông bỏ không chơi nữa, đến lúc đó Thi Hoàng xem như ăn hết vừa bị giam tiền oan uổng khi đấu giá đồ của chính mình vừa phải tốn một khoảng tiền hoa hồng cho hệ thống.

Đó cũng là nguyên nhân Thi Hoàng không dám tăng mạnh giá đấu mà chỉ tăng lên từ từ, tất cả đều là do Thi Hoàng sợ Huyết tộc cảm thấy không thơm mà buông bỏ.

Tuy nhiên đánh địch là phải đánh vào nỗi sợ của kẻ địch, sự lo lắng này của Thi Hoàng ngược lại trở thành chìa khóa để Hồng Ánh phá giải thế khó này.

Khẽ gõ gõ ngón tay ngọc lên thành ghế, Hồng Ánh nhếch mép cười lạnh một tiếng nghiêng người thì thầm vào tai Trần Lâm bày mưu tính kế...

Nghe được mưu hèn kế bẩn Hồng Ánh bày ra cho mình, hai mắt Trần Lâm khẽ sáng lên như đèn pha không nhịn được nhếch mép mỉm cười rồi tạm thời án binh bất động chưa vội xuất thủ.

Mãi đến khi nữ Bạch Y Quản Sự một lần nữa cao giọng hỏi đến lần thứ ba khiến Thi Hoàng lo lắng không thôi, Trần Lâm mới hùng hổ chạy ra lăng kính chỉ vào phong vip Thi tộc mắng to:

- Móa nó...!Thi Hoàng… có phải con chó nhà ngươi đang muốn kiếm chuyện phải không...

- Được...!được lắm...!bổn Huyết tổ chơi với ngươi đến cùng…

- Ta ra giá 18.000 thần tệ đấu giá trang bị kia...!Thi Hoàng có gan thì ra đây chơi với ta…

- Cmn...!Huyết tổ đại nhân chơi thật rồi anh em ạ...

- Vị này thật sự là tính nóng như kem...

- Ta thấy chưa chắc đâu...!đùng quên Kim Mao Sư Vương vừa bị ai chơi...

Trần Lâm lần thử n không nhịn được tức giận chảy ra lăng kính chửi tay đôi với một đại tộc khác, những tiểu chủng tộc đang ngồi xem vì thế không nhịn được một lần nữa nhiệt tình nghị luận.

Toàn bộ khu đấu giá thoáng chốc biến thành một cái chợ cũng chỉ vì sự xuất hiện của ngài.

Dĩ nhiên không một ai cảm thấy lạ vì cái hành động quá khích kia của Trần Lâm đơn giản gì vì họ đã quen rồi, từ lúc sự kiện đấu giá chính thức bắt đầu đến giờ Trần Lâm cũng đã combat với không ít chủng tộc rồi giờ thêm Thi tộc cũng không phải vấn đề gì lớn.

Tuy nhiên vẫn có không ít chủng tộc “em yêu khoa học thích nghiên cứu” âm thầm đánh giá xem vị Huyết tổ này đang nóng thật hay nóng giả.

Dù sao cái vết của Kim Mao Sư Vương vẫn còn đó, không có gì có thể đảm bảo rằng vị Trần Lâm đại nhân kia đang nóng giận thật chứ không phải diễn.

Ngược lại thấy Trần Lâm rốt cuộc cũng nhảy ra đấu giá, Thi Hoàng có thể nói là mừng đến rơi nước mắt.

Suy đoán của Hồng Ánh không sai trang bị tím hình cánh kia đúng là của Thi Hoàng và hắn cũng đúng là đang chơi trò lùa gà thổi giá cố gắng để Huyết tộc ra giá cao hơn kiếm lời, chỉ là trò này cũng có tính hai mặt của nó khi chỉ vừa lúc nãy thôi Huyết tộc không ra giá đã đủ khiến Thi Hoàng sợ muốn chết.

Rất may phút cuối cùng Huyết tổ đại nhân vẫn bá như xưa nhảy ra đấu giá cứu nguy cho Thi Hoàng.

Tuy nhiên sóng gió cũ qua đi lại có sóng gió mới ập đến, nhìn vào cái giá 18.000 thần tệ đột nhiên bị Trần Lâm đẩy lên cao kia Thi Hoàng không nhịn được rơi vào trầm ngâm.

Mục đích của Thi Hoàng là thổi giá kiếm lời và nỗi sợ của Thi Hoàng là đối phương bỏ kèo, trong khi cái giá mà Trần Lâm bỏ ra lại rất vi diệu không lớn nhưng cũng không nhỏ lại đột nhiên một phát tăng lên như vậy khiến Thi Hoàng đắn đo, chấp nhận cái giá này thì hơi tiếc nhưng ra cái giá cao hơn để chơi tiếp thì lại hơi sợ thua.

Thời gian không có lại không nghĩ ra được giải pháp thích hợp, Thi Hoàng khẽ liếc nhìn thuộc hạ của mình trầm giọng hỏi:

- Các ngươi thấy thế nào?

Ngược lại nghe được câu hỏi của Thi Hoàng, các thành viên còn lại của Thi Đàn Thi Hoàng trên cơ bản đều là một đám thây ma chỉ biết nhìn nhau không ai tìm ra được đáp án thích hợp.

Rõ ràng dù cao cấp cách mấy, trí tuệ phát triển cách mấy thì cái đầu của những con thây ma này khó lòng bì được với đám người Hồng Ánh.

Mãi một lúc khi thời gian không còn nhiều mới có một con nữ thây ma tuy vẻ ngoài không ra gì nhưng phụ tùng vẫn khá đầy đủ đứng ra nói:

- Ta thấy cái giá 18.000 thần tệ kia đã là không tệ rồi…

- Huống chi tên Huyết tổ kia quỷ kế đa đoan biết đâu hắn ta đang dẫn dụ chúng ta…

- Phải chúng ta cũng thấy thế…

- Tiếp tục bỏ ra cái giá 19.000 thần tệ thật sự rất nguy hiểm…

Có kẻ mở đầu thì sẽ có kẻ phụ họa, một con cự hình thây ma toàn thân gai góc lúc này mới dám bước nói theo.

Chủ yếu vẫn là cái giá 18.000 thần tệ của Huyết tộc kia quá độc, nhìn thì thấy không nhiều nhưng nếu muốn chơi tiếp Thi tộc phải nâng giá lên 19.000 thần tệ, con số này lại đột nhiên cảm thấy hơn lớn khiến không ít thành viên Thi tộc chùn bước.

Cứ như thế trước sự nhiệt tình khuyên ngăn của cao tầng Thi Đàn Thi Hoàng, Thi Hoàng dù lòng muốn chơi nhưng cũng phải chùn bước lắc đầu thở này nhìn xuống sân khấu lớn xem như chấp nhận cái giá này.

Dĩ nhiên cái giá 18.000 thần tệ đã là rất ngon rồi, nó chỉ không còn ngon nữa khi Thi Hoàng biết được Huyết tộc cần chiếc cánh Phi Thiên Song Dực kia đến mức nào, đáng tiếc Thi Hoàng không dám chơi nhưng tính ra cũng không thể trách được Thi Hoàng đó là sự khác biệt của trí tuệ.

Bên dưới sân khấu lớn, nhìn thấy Thi Hoàng rốt cuộc cũng im hơi lặng tiếng…

Nữ Bạch Y Quản Sự thoáng cười cười không tốn nhiều thời gian nữa cao giọng chốt giá:

- 18.000 thần tệ lần thứ 3…

- Nếu không ai ra gia nữa ta xin tuyên bố trang bị tím này sẽ thuộc về Huyết tộc…

Ngược lại bên trong phòng vip của Huyết tộc…

Sau lời xác nhận của nữ Bạch Y Quản Sự chiếc Phi Thiên Song Dực kia rốt cuộc cũng về tay Huyết tộc, Trần Lâm lúc này mới an lòng thở ra một hơi không quên đưa ngón tay cái khen ngợi mưu sĩ của mình:

- Lợi hại… vậy mà cũng để nàng tính kế… he… he…

Nghe thấy thế Hồng Ánh dù lòng nở hoa đắc ý vô cùng nhưng mặt ngoài vẫn tỏa ra lạnh lùng trấn tĩnh cười nói:

- Là do tên Thi Hoàng kia không dám chơi…

- Ta chỉ thuận nước đẩy thuyền tiểu thông minh mà thôi…

Dĩ nhiên Trần Lâm sao có thể bỏ qua cơ hội vỗ mông ngựa này cười nham nhở nói:

- Cái gì mà tiểu thông minh chứ…

- Rõ ràng Hồng Ánh của chúng ta băng tuyết thông minh xinh đẹp hơn người… con thây ma ngu kia làm sao mà thoát khỏi lòng bàn tay của nàng…

Được Trần Lâm vỗ mông ngựa một phát thật là sướиɠ khoái, Hồng Ánh lòng cười “tủm tủm” thích ý vô cùng, dù sao thì nữ nhân mà ai lại không thích được khen.

Tuy nhiên dù đã sương tới cụt shit nhưng Hồng Ánh vẫn không quên làm mặt lạnh bĩu môi nói:

- Ta biết mình chỉ là con cờ của ngài thôi không cần phải nịnh ta…

- Lo mà đấu giá trang bị của ngài đi…

Bị Hồng Ánh nói một cái trúng ngay tim đen, Trần Lâm mặt mo thoáng đỏ lên nhưng vẫn cứng miệng chối:

- Làm gì có chưa… ta yêu quý nàng còn không hết nữa là…

- Mà đấu giá gì tầm này nữa… hệ thống kiểu gì cũng lại cho ra trang bị vũ khí mà thôi…

Hiển nhiên tỉ lệ ra trang bị loại hình vũ khí cao thế này, Huyết tộc rất khó thu thêm được một trang bị dùng được khác.

Tuy nhiên không đợi Trần Lâm nói xong hệ thống đã lập tức vã mặt khi ngay trên sân khấu lớn một là nữa một trang bị không phải vũ khí chầm chậm xuất hiện.

Không chỉ thế ngay khi thấy rõ vật kia Trần Lâm một lần nữa không nhịn được kinh ngạc trợn mắt há mồm, bởi lẽ trên sân khấu lớn lúc này là một chiếc găng tay phong cách Tây Âu đại lục màu đồng đầy những hoa văn kỳ dị mang hơi thở cổ xưa huyền bí và trên tất cả Trần Lâm một lần nữa nhận ra trang bị kia.

Đó là Găng Tay Cự Nhân một trang bị tím độc nhất loại hình phụ trợ giúp tăng dame tăng sức mạnh và găng tay hiển nhiên là một bộ gồm hai chiếc.

Trong đó một chiếc đang trên sân khấu đợi đấu giá và chiếc còn lại thuộc về cô giáo Thu Thảo của Huyết tộc.

Trần Lâm đã sai triệt để sai khi hệ thống không chỉ tiếp tục cho ra một trang bị không phải vũ khí mà còn là một trang Huyết tộc đang có.

Kèo này đúng là muốn Huyết tộc xuống xác rồi…
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,856
Điểm cảm xúc
5,574
Điểm
113
Chương 611: Long tộc huyền bí
Nhìn chiếc găng tay màu cổ đồng đầy những hoa văn cổ xưa huyền bí trôi nổi trên sân khấu lớn, Trần Lâm không nhịn được kích động kêu lên:

- Găng Tay Cự Nhân...

- Cmn...!lại thêm một cái nữa hệ thống không lẽ uống lộn thuốc rồi sao tốt vậy...

Đúng là thời tới cản không được, trải qua hơn 20 trang bị không chút dính dáng gì đến Huyết tộc khiến Trần Lâm nghĩ rằng phải mất một khoảng thời gian nữa sau Phi Thiên Song Dực kia thì mới có đồ ngon xuất hiện...

Nhưng không hệ thống không xuất thì thôi đã xuất là rồi là phải xuất liền hai phát...

Cũng như Phi Thiên Song Dực ngay trước đó bị Huyết tộc thu được, trang bị mới ra sân chuẩn bị đấu giá này trùng hợp thay cũng là một trang bị tím độc nhất mà Huyết tộc đang cần.

Đó không gì khác chính là Găng Tay Cự Nhân một trang bị tím độc nhất khá ngon mà Trần Lâm đã may mắn thu được khi cá cực cùng thây ma Quỷ Ảnh của Thi Đàn Đông Hải ngày trước.

Không chỉ thế do là găng tay đúng hơn là giáp tay nên dù có thể dùng để đấm phát chết luôn đối thủ hoặc dùng để đỡ đòn nhưng không hiểu sao hệ thống lại tính Găng Tay Cự Nhân là trang bị loại hình phụ trợ và đã không phải là trang bị vũ khí thì Huyết tộc đều có thể vui vẻ dùng được.

Ngoài ra đã được tính là một trang bị phụ trợ và còn là một trang bị tím độc nhất hàng thật giá thật thế nên năng lực có thể mang đến của nó cũng không tệ, ngoài công dụng phụ là có thể dùng để đấm hoặc đỡ đòn ra Găng Tay Cự Nhân còn có tác dụng chính là giúp tăng dame tăng sức mạnh cường hóa chỉ số cho chủ sở hữu một công ba việc tiện lợi vô cùng.

Thế nên với độ dại gái ngu người của mình Trần Lâm đã vui vẻ tăng chiếc găng tay khá là toàn diện mà mình may mắn có được kia cho một người cũng công thủ toàn diện không kém, đó không ai khác ngoài cô hiệu trưởng đãng Thu Thảo.

Hiện tại không ngờ lại xuất hiện chiếc thứ hai đồng nghĩa với đó nếu thu về được xem như đủ bộ, Trần Lâm sao có thể không kích động vui mừng cho được...

Tuy nhiên sau một giây vui mừng kích động kia, Trần Lâm cũng bình tĩnh lại rồi rất nhanh đã nhận ra được một vấn đề không thích hợp, cũng giống như thanh Ngân Vũ Đao trước đó chiếc Găng Tay Cư Nhân này cũng là đồ của Long tộc.

Mặc dù người ta không cần thì người ta đem đấu giá kiếm tiền thôi ai cấm, nhưng trang bị vũ khí Long tộc cũng không cần mà trang bị phụ trợ Long cũng không cần luôn, quả là có chút kỳ lạ vô cùng...

Ngồi ngay bên cạnh Trần Lâm, Hồng Ánh hiển nhiên cũng nhận ra được chiếc găng tay kia xuất phát từ đâu thoáng trầm ngâm suy nghĩ.

Trong sự kiện quay số trúng thưởng trước đó, Cốt Long đại trưởng lão quán quân đơn chiến đã quay được hai trang bị tím độc nhất là Ngân Vũ Đao và Găng Tay Cự Nhân, một vũ khí công kích và một một trang bị phụ trợ khá là ngon nhưng thật không ngờ Long tộc đều đem cả hai ra đấu giá khiến bất kỳ ai chỉ cần có chút kiến thức đều liên tưởng đến một nguyên nhân có phần hoang đường.

Trong đó hiển nhiên có Hồng Ánh sau một thoáng suy nghĩ không nhịn được nhíu mày nói:

- Có khi nào Long tộc bị hạn chế cả trang bị vũ khí lẫn phụ trợ hay không?

Nói xong Hồng Ánh vô thức liếc nhìn Sa Hoàng như muốn tìm đáp án, nếu hỏi ai hiểu về Long tộc nhất chắc chỉ có lão cá mập này.

Đáng tiếc dù là đối thủ số một của Long tộc nhưng lão Sa Hoàng nói riêng và cả Hải Sa tộc nói chung đều sống dưới biển, trong khi đó Long tộc trừ chi nhánh thủy long ra còn lại đều sống trên đảo, một bên dưới nước một bên trên bờ Sa Hoàng thật sự vô pháp biết rõ về những vấn đề sâu xa như thế của Long tộc.

Tuy nhiên người ta đã hỏi đến Sa Hoàng làm sao có thể nói không biết đành ho khan một tiếng tìm lý do cười nói:

- Long tộc thật ra cũng khá giống hung thú bọn ta khi phần lớn thời gian đều trong trang thái thú hóa...

- Thế nên chuyện biết được bọn chúng dùng cái gì là hơi khó...!phải hơi khó...

- Cái này phải điều tra thêm mới được...

- Cái gì mà điều tra thêm...

- Rõ ràng là không biết thì cứ nói đại đi...

Đáng tiếc không đợi Sa Hoàng nói xong, Trần Lâm đã cười đểu bĩu môi khinh bỉ nói.

Bị Trần Lâm đâm một phát đúng ngay tim đen, Sa Hoàng mặt mo thoáng đỏ lên nhưng người ta nói đúng quá mà sao mà cãi được đành nuốt hận vào tim chờ đợi cơ hội trả thù thằng mặt L này.

Đáng thương cho Huyết tổ đại nhân không hề biết rằng anh em bạn nhậu thân thiết của mình đang lập mưu trả thù chỉ hồn nhiên nhìn vào chiếc găng tay bên dưới suy nghĩ.

Ngược lại phía dưới sân khấu lớn, thời gian gần như không đợi ai...

Bên dưới sân khấu các tộc đều đã bắt đầu đấu giá chiếc Găng Tay Cự Nhân kia nhất là các nhân hình dị sinh vật vốn đang đói khát trang bị...

Thiên Hoàng Bạch Hy Thánh trực tiếp ra giá 15.000 thần tệ kia quyết tâm trang đoạt, nhưng Thi Hoàng cũng không muốn nhìn trang bị hiếm hoi không phải vũ khí kia bị kẻ khác đoạt mất mạnh mẽ đẩy cái giá lên 17.000 thần tệ.

Rõ ràng khác với chiếc cánh mùa xuân Phi Thiên Song Dực kia, Găng Tay Cự Nhân có giá trị hơn rất rất nhiều khiến phe cánh nhân hình dị sinh vật đều nhảy ra tranh đoạt, thậm chí phe cánh hung thú dù đã đốt không ít thần tệ cho các trang bị trước đó cũng bắt đầu rục rịch muốn tham gia.

Rất may cái gì cũng có tính hai mặt của nó…

Nhiều người nhảy ra tranh đoạt chiếc Găng Tay Cự Nhân kia khiến giá cả bị đội lên cao, nhưng cũng tạo nhiều thời gian cho kẻ khác, Huyết tộc tạm thời không vội ra mặt để các tộc tranh giành trước.

Về phần Huyết tộc, sau một lúc ngồi nhìn các tộc tranh đoạt Trần Lâm vẫn không thể xác định rõ được suy nghĩ của Hồng Ánh chỉ đành lắc đầu nói lên suy nghĩ của mình:

- Tạm thời không đủ dữ kiện để xác nhận Long tộc có bị hạn chế trang bị loại hình vũ khí và cả phụ trợ hay không...

- Chỉ dựa vào việc Long tộc đem Ngân Vũ Đao lẫn Găng Tay Cự Nhân đi đấu giá mà vội vàng cho rằng Long tộc bị hạn chế như thế kẻ chịu thiệt chỉ có chúng ta...

- Chuyện này tốt nhất nên để dì Liễu hảo hảo nghiên cứu một phen rồi mới có thể kết luận được…

Nghe Trần Lâm nói thế Hồng Ánh cũng thoát gật gật đầu nhỏ giọng đáp:

- Phải, là ta nóng vội việc của Long tộc tốt nhất phải cẩn thận tính toán…

- Suy đoán hiện tại chỉ xem như hướng phát triển mà thôi, ta sẽ lập tức nói với Liễu phu nhân…

- Còn nữa Sa Hoàng lần này cũng phải phiền đến ngài chú ý đến Long tộc nhiều hơn…

- Chuyện đó là dĩ nhiên…

- Ta sẽ bảo tộc nhân âm thầm xâm nhập hải vực của Long tộc xem bọn này dùng trang bị gì…

Được Hồng Ánh nhờ cậy cũng như hiểu được câu “biết người biết ta trăm trận trăm thắng”, Sa Hoàng bỏ qua chuyện ăn nhậu của bản thân mà gật gật đầu đáp.

Quả thật việc của Long tộc đối thủ không chỉ của Hải Sa tộc và còn của Huyết tộc bị hệ thống “cấm vận” những gì rất quan trọng đến sách lược đối phó với đại tộc hùng mạnh bậc nhất Server Thiên Lam tinh sau này, dù sao hạn chế của kẻ khác chính là lợi thế của bản thân.

Đáng tiếc Long tộc quá thần bí, bình thường chiến cấu lại thích dùng bản thể chân long nên khó lòng biết được hệ thống đã hạn chế Long tộc những gì.

Ngược lại dù suy đoán của Hồng Ánh có thể đúng đến 90% nhưng nếu không thể xác định được chính xác thì có cho tiền Trần Lâm cũng không dám dựa vào đó mà chơi với Long tộc.

Đừng quên chính Trần Lâm cũng từng lợi dụng việc Liên Minh Cầm Thú sai lệch thông tin mà chơi Kim Mao Sư Vương một vố đau, không gì có thể đảm bảo Long tộc không làm như thế và tất cả những suy đoán kia cũng chỉ là chiêu trò của Long tộc.

Huống chi thông tin này cũng không phải là không thể làm giải được.

Ngẫm lại thì mặc dù Găng Tay Cư Nhân đúng là có giá trị cao, nhưng cái trị đó không hẳn là quá cần thiết với Long tộc một chủng tộc vốn đã thiên sinh trâu bò công thủ lại vô cùng toàn diện, dùng một thứ mình không cần lắm tung quả mù lừa gạt vạn tộc là điều không phải không thể.

Tuy nhiên đó lại không phải vấn đề Trần Lâm quan tâm nhất lúc này…

Trước cuộc bàn bạc chuẩn bị đối phó với Long tộc của hai phần tử hiếu chiến Hồng Ánh và Sa Hoàng, Trần Lâm lại lắc lắc đầu nói:

- Chuyện của Long tộc đúng là quan trọng, nhưng tạm thời không vội cứ để sau đi...

- Cái chúng ta cần cân nhắc nhất lúc này là...!những tên khác có làm như Long tộc đem đồ đi bán hay không...

Đang vui vẻ bàn chuyện “chinh chiến thiên hạ, nhất thống võ lâm” với Sa Hoàng thì nghe Trần Lâm nói thế, Hồng Ánh không nhịn được nhướng mày ngạc nhiên…

Tuy nhiên rất nhanh Hồng Ánh đã hiểu được ý Trần Lâm khẽ gật đầu…

Xuýt chút nữa Hồng Ánh đã quên trong sự kiện Chủng Tộc Đại Chiến trước đó không chỉ lão Cốt Long có “hàng” mà không ít những kẻ khác cũng có và trong đó có những thứ Huyết tộc đang cần.

Thế nên thay vì ngăm cứu xem Long tộc bị cấm vận cái gì thì trước mắt đúng là nên tính toán xem các tộc kia có làm như Long tộc cho ra những trang bị mà Huyết tộc cần hay không.

Nhận ra được ý đó Hồng Ánh thoáng trầm ngâm suy nghĩ rồi nghiêng đầu nói:

- Ý ngài là… Kim Tinh Quỷ Nhãn và chiến giáp của bọn Liên Minh Cầm Thú kia…

Ngân Vũ Đao và Găng Tay Cự Nhân hai trang bị tím độc nhất mà Long tộc đem ra đấu gia kia đều là hai trang bị mà Cốt Long đại trưởng lão thu đã được từ sự kiện Chủng Tộc Đại Chiến.

Tuy nhiên không chỉ Cốt Long đại trưởng lão mà Bạch Sa á quân đơn chiến cũng có phần, chỉ là Bạch Sa vận khí nghịch thiên thu về được một quả dị thực vật, đây là hàng hiếm nên không có chuyện Bạch Sa hay Sa Hoàng sẽ đem ra đấu giá mà sớm đã tự ăn một mình rồi cho nên cũng không cần phải nghĩ đến.

Ngược lại về phần quán quân đôi chiến, hai vợ chồng nhà cá “âm dương song ngư” vận khí cũng nghịch thiên không kém khi thu về được một trang bị đỏ và một dị thực vật, đây càng là hàng hiếm trong hàng hiếm nên hai con cá kia gần như là biến mất luôn rồi không thấy xuất hiện.

Tính ra từ lúc sự kiện đấu giá này bắt đầu cũng không thấy hiện thân không biết là đang trốn ở phương trời nào hay bị kẻ khác gϊếŧ cá đoạt bảo rồi cũng nên.

Vật trong tay bọn chúng không cần nói cũng biết sẽ không thể nào xuất hiện trên sàn đấu giá kia.

Tuy nhiên vật phẩm mà á quân đôi chiến may mắn nhận được lại rất có giá trị, nhất là với Trần Lâm.

Có thể nói là không biết hệ thống đang bày trò gì, nhưng bằng một cách vi diệu nào đó á quân đôi chiến hai vị vương tử Thiên tộc lại thu về được một trang bị khá đặc biệt có hình con mắt mà chỉ nhìn qua thôi Trần Lâm đã có thể xác định được đó chính là bộ phận cuối cùng trong bộ quỷ nhãn trên mắt mình, Kim Tinh Quỷ Nhãn.

Với sức hút mê người của một trang bị đỏ và nhất là còn là tư sản của mình, thế nên mặc dù khả năng Thiên tộc đem một trang bị đặc biệt như Kim Tinh Quỷ Nhãn ra đấu giá là rất mong manh, nhưng Trần Lâm vẫn buộc phải cẩn thận mà tính toán cho bằng được.

Nếu không lo xuống xác tranh giành trang bị khác, đến khi Kim Quỷ Nhãn kia đột nhiên xuất hiện trên sân khấu mà Huyết tộc lại hết tiền đấu giá, Trần Lâm chỉ có nước cắn lưỡi tự tử.

Ngoài ra một trang bị khá ngon khác cũng có thể xuất hiện chính là chiến giáp mà Liên Minh Cầm Thú đã thu được.

Bại dưới tay Huyết tộc trong trận tổ đội chiến, Liên Minh Cầm Thú chỉ thu về một cổ chiến giáp phẩm chất tím độc nhất và hiển nhiên thuộc loại trang bị phòng thủ.

Tính ra trang bị phòng thủ dạng giáp người khá là ngon, nhưng ác ở chỗ thú tộc lại không dùng được nên khả năng cao Liên Minh Cầm Thú cũng sẽ đem chiến giáp kia ra bán đấu giá, nếu dư tiền Huyết tốc có thể cân nhắc thu chiến giáp này về.

Vấn đề là làm thế nào để dư tiền lại là một ẩn số không lời giải, nhất là khi cái giá của Găng Tay Cự Nhân bên dưới đã bị các phương đẩy lên 20.000 thần tệ...

Thi Hoàng từ mặt tím chuyển thành mặt đỏ tức giận đến xì khói nhìn sang phòng vip của Thiên tộc mà thở phì phò như chó, thật không ngờ Thiên Hoàng lại máu đến như vậy chấp nhận xuất ra 20.000 thần tệ muốn thu chiếc Găng Tay Cự Nhân kia...

Mặc dù cái giá này Thi Hoàng cũng có thậm chí nhiều hơn, nhưng tiền không bao giờ là nhiều nhất là với một đại tộc thu nhiều như chi cũng không ít, nội chuyện Thần Điện thứ có thể đem đến nghề nghiệp cho tộc nhân thôi cũng đã là một khoảng tiền không nhỏ rồi.

Đốt hết tiền trang bị cho hero mà quên nâng cấp cho lính thì cũng ăn shit với con sói đói đang ngay sát bên cạnh như Huyết tộc, dù muốn dù không Thi Hoàng cũng phải hảo hảo mà suy nghĩ.

Tuy nhiên không đợi Thi Hoàng nghĩ xong từ bên trong phòng vip của chính Huyết tộc một giọng nói đầy tính đểu cáng một lần nữa vang lên.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,856
Điểm cảm xúc
5,574
Điểm
113
Chương 612: Hợp công huyết tộc
Trước sức hút mê người của Găng Tay Cự Nhân một trang bị vừa ngon vừa bổ lại tiện lợi dễ sử dụng, vạn tộc đều đồng loạt đứng ra tranh đấu vô tình khiến giả cả bị đẩy lên cao xem như đem về một lượng thần tệ không nhỏ cho Long tộc chủng tộc vốn đã giàu có.

Tuy nhiên liên tiếp những trang bị tím độc nhất loại hình vũ khí được đấu giá trước đó vô tình trở thành con dao hai lưỡi bào mòn không ít vốn liếng của các chủng tộc nhất phe cánh hung thú.

Liên Minh Cầm Thú, Xà tộc và thậm chí cả Hải Sa tộc của Sa Hoàng đều đã đốt không ít thần tệ mua về những trang bị mình cần trước đó rồi, thế nên đến khi cái giá bị Thiên tộc mạnh mẽ nâng lên 20.000 thần tệ các đại tộc hung thú bắt đầu cảm thấy áp lực đành lắc đầu buông bỏ vật phẩm này mà tìm kiếm cơ hội khác ngon ăn hơn.

Đại tộc đã thế các tiểu chủng tộc càng không cần phải nói ngoan ngoãn ngồi một bên xem kịch vui, cuộc đấu giá tranh đoạt chiếc Găng Tay Cự Nhân kia vì thế cũng trở thành cuộc tranh đấu của các nhân hình dị sinh vật, những kẻ chưa tiêu tốn thần tệ để mua gì trước đó.

Đúng là thời thế tạo anh hùng, đôi khi ngồi ngóc mỏ chờ đợi nó cũng có lợi thế hiếm có...

Tuy nhiên cái gì cũng có ngoại lệ của nó...

Sau một thoáng cẩn trong suy nghĩ cũng như để các đại tộc khác thể hiện, Huyết tộc chủng tộc trên cơ bản cũng đã tiêu tốn không ít thần tệ để đấu giá trước đó cũng đã ra sân và còn mạnh tay cướp lấy chiếc Găng Tay Cự Nhân kia từ trên tay Thiên Hoàng với giá 21.000 thần tệ.

Ngay lập tức cái tên Huyết tộc một lần nữa khiến vạn tộc phải kinh ngạc, không ai có thể ngờ được “vốn” của Huyết tộc lại dày đến vậy, phải biết Huyết tộc cũng đã đấu giá không ít trang bị trước đó rồi còn tạo lên kỷ lục 28.000 thần tệ chưa ai phá được, ấy vậy mà giờ đây Huyết tộc vẫn có thể nhảy vào cuộc chơi này, độ giàu có kia thật là khiến người ta chết lặng.

Đáng tiếc đâu ai biết rằng số trang bị kia và cả số tiền để đấu giá của chúng đều không phải của Huyết tộc, tính ra Huyết tộc cũng chỉ mới đấu giá được hai trang bị mà thôi, nếu không bị nâng giá lên quá cao số tiền còn lại đủ để Huyết tộc nuốt thêm ba trang bị nữa.

Ngược lại mặc kệ Huyết tộc vốn dày hay mỏng...

Thiên Hoàng Bạch Hy Thánh chỉ biết bị kẻ khác hớt tay trên là điều không vui một chút nào, khuôn mặt ánh tuấn bất phàm thoáng chốc âm trầm đến cực điểm lạnh lùng liếc nhìn phòng vip của Huyết tộc.

Khác những đại tộc khác có anh có em có bạn có bè và có cả liên minh, Thiên tộc trên cơ bản là chỉ chơi game một mình chưa hề tham gia bất kỳ liên minh nào.

Mặc dù cũng có những đại tộc khác cũng chơi một mình như Long tộc, Xà tộc hay Thi tộc, nhưng Long tộc rõ ràng là có sức mạnh để không phải liên minh với bất kỳ thằng nào, về phần Xà tộc và Thi tộc dù cũng được xem là chơi game một mình tạm thời chưa liên minh với ai nhưng cái một mình này lại hơn bị đông, tính ra quân số của hai tộc này nhất là Thi tộc không ít một chút nào dư sức ăn đứt những cánh chim lạc loài như Thiên tộc.

Rất may trời sinh ra Thiên tộc đã có ưu thế tuyệt đối về mặt không quân lại sinh sống trên núi cao phòng thủ tốt nên có thể mạnh mẽ trấn áp những thế lực khác bước vào không phận của mình nhất là Liên Minh Cầm Thú ngay sát bên cạnh.

Đáng tiếc Liên Minh Cầm Thú “pi-a” tốt quá khiến không ít các tiểu chủng tộc nhất là các chủng tộc họ chim gia nhập khiến Thiên tộc dù vẫn ở thế bất bại trên vùng trời của mình nhưng vẫn cảm nhận được áp lực đang ngày một lớn dần.

Muốn sinh tồn phải chạy đưa sức mạnh và trang bị cũng là một phần của sức mạnh, thế nên Thiên Hoàng mới khao khát thu thập trang bị trong lần đấu giá này đến thế.

Giờ lại bị Trần Lâm nhảy ra cướp bảo, Thiên Hoàng sao có thể không giận quyết chiến tới cùng với Huyết tộc tức giận gầm lên:

- Bổn Hoàng ra giá 23.000 thần tệ...

- Huyết tổ hôm nay ta nhất định phải thu bằng được găng tay kia...

Ngược lại thấy Thiên Hoàng Bạch Hy Thánh máu quá máu, dù Huyết tộc đã ra gia đến 21.000 thần tệ nhưng Thiên Hoàng vẫn không bỏ cuộc còn mạnh mẽ tăng giá lên đến 23.000 thần tệ.

Trận này thật sự hơi lớn quá sức tưởng tượng rồi, đến cả Trần Lâm cũng không nhịn được gãi đầu kinh ngạc nói:

- Á đù...!thằng l ol có cánh này điên rồi à...

- Một chiếc găng tay thôi mà có cần quyết tâm tranh đoạt ép người quá đã vậy không...

- Moá...!23.000 thần tệ lận đó...

Đáng tiếc dù Trần Lâm có sủa dơ cách mấy cũng không thể ngăn cản được việc nữ Bạch Y Quản Sự đã và đang bắt đầu chốt giá...

Hiện tại đối thủ đã có lời đáp trả, Huyết tộc chỉ có hai con đường để lựa chọn một là chơi còn hai là bỏ và không còn con đường nào khác Huyết tộc làm sao có thể để Găng Tay Cự Nhân kia rơi vào tay Thiên tộc một cái đại tộc mà Trần Lâm cũng chả biết đang trốn ở phương trời nào.

Dù thật sự rất sợ Kim Tinh Quỷ Nhãn sẽ xuất hiện nhưng Trần Lâm vẫn cắn răng hô lớn:

- Thiên Hoàng hôm này Huyết tộc ta cũng quyết thu bằng được găng tay kia...

- Bổn Huyết tổ ra giá 25.000 thần tệ...

Thiên Hoàng đã điên dám chơi lớn phen này, nhưng Huyết tổ đại nhân cũng điên đấu có kém còn dám chơi lớn hơn, huống chi chiếc Găng Tay Cự Nhân kia còn là cơ hội kết hợp ra trang bị đỏ...

Thế nên dù có ruột đau như cắt nước mắt đầm đìa, Trần Lâm cũng phải thu cho bằng được chiếc Găng Tay Cự Nhân kia về, một lần đấu giá mạnh mẽ ra giá 25.000 thần tệ trấn áp toàn trường.

Với cái giá này để xem ai dám chơi với Huyết tổ đại nhân.

Dĩ nhiên vì sự cống hiến to lớn của mình cái tên Thiên Hoàng cũng vì thế có trong danh sách đen của Huyết tổ đại nhân.

Ngay lập tức cái giá có thể nói là kh ủng bố dọa người kia của Huyết tộc khiến toàn trường lại được một phen hỗn loạn, cả khu đấu giá thoáng chốc biến thành cái chợ người người nghị luận vô cùng sôi trào...

Dù không biết tiền đào đâu ra nhưng độ chịu chơi chịu chi này của Huyết tộc thật sự đã làm cho bất kỳ chủng tộc nào kể cả tiểu tộc hay đại tộc đều phải kinh ngạc không thôi.

Phải biết rằng chỉ riêng số tiền mà Huyết tộc đã bỏ ra để đấu giá về những trang bị mình cần trước đó sương sương đã hơn 80.000 thần tệ, đây đã làm một con số không tưởng với rất nhiều chủng tộc kể cả các đại tộc.

Ấy vậy mà Huyết tộc vẫn có thể chơi tiếp, đồng nghĩa với đó nếu một lần nữa thành công thu về chiếc Găng Tay Cự Nhân kia không phải Huyết tộc đã đốt gần 100.000 thần tệ cho sự kiện đấu giá này sao???

Độ giàu có thế này bố ai mà chơi lại...

Buồn cười là các tộc lại không biết rằng phần lớn số tiền kia đều được đào từ trong túi kẻ khác.

Tuy nhiên trước cái giá đó của Huyết tộc và nhất là không gì có thể chắc rằng Huyết tộc không ra cái giá cao hơn nữa...

Bản mặt anh tuấn tiêu sái ngọc thụ lâm phong của Thiên Hoàng thoáng chốc trắng bệch, chỉ có đôi mắt ấy vẫn âm trầm đến cực điểm lạnh lùng nhìn qua phòng vip của Huyết tộc cẩn thận đánh giá.

Còn đáng giá cái gì thì hiển nhiên là xem có nên chơi tiếp hay không, cái giá 25.000 thần tệ kia thật sự sắp đến giới hạn mà Thiên tộc có thể bỏ ra cho một trang bị rồi...

- 26.000 thần tệ...

- Bổn Hoàng cũng muốn chiếc găng tay kia...

Bất chợt ngay lúc trong Trần Lâm tưởng chừng như sắp đắc thủ đến nơi, một giọng nói cực độ chói tai mà không ai muốn nghe thấy một lần nữa vang lên phá tan tất cả.

Từ bên trong phòng vip của mình, Thi Hoàng một thân tử sắc trong khi mái tóc dài lại nhuộm một màu đỏ đen như máu huyết lâu ngày cô đọng lại trông cực kỳ bắt mắt nhưng cũng không kém phần kinh dị chầm chậm bước ra lăng kính liếc nhìn qua Huyết tộc cười lạnh, ánh mắt ý vị thâm trường nhưng cũng đầy tính khıêυ khí©h như muốn xuyên qua lăng kính nhìn Trần Lâm.

Bắt gặp ánh mắt gợi đòn kia dù hơi lệch hướng nhưng rõ ràng đang nhắm đến mình, Trần Lâm giận đến tím người xuýt chút nữa là đổi hệ thành thây ma mạnh mẽ vỗ mạnh vào tay vịn của chiếc ghế phát ti3t lửa giận.

Cổ nhân có câu nhịn là nhục cự là đυ.c...

Trước sự khıêυ khí©h của Thi Hoàng, máu chó trong người Trần Lâm nổi lên tận não sao có thể nhịn được hừ lạnh một tiếng rồi lạnh giọng nói:

- Hừ...!27.000 thần tệ...

Nhẹ nhàng mà dứt khoát mặc dù hơi hao tài, Trần Lâm không cần phải nói nhiều lập tức ra giá dùng giá trị của kim tiền thể hiện trong cái cuộc chơi này Huyết tộc mới là bố, đừng nói Trần Lâm không một ai tin với cái giá kia Thi Hoàng còn dám sủa được câu nào.

Tuy nhiên Trần Lâm đã sai, tất cả mọi người đều đã sai...

Trước cái giá cực khủng của Huyết tộc, Thi Hoàng vẫn không khuất phục lạnh giọng lên tiếng cái giá 28.000 thần tệ cứ như thế lần thứ hai vang lên trong khu đấu giá khiển toàn trường một lần nữa rơi vào tĩnh lặng rồi như bong bóng vỡ tan oanh động cả khu đấu giá.

Thật không ai có thể ngờ được Thi Hoàng lại dám ra cái giá kia dám tranh đấu với Huyết tộc đến cùng...!điên...!điên thật rồi...

Về phần Huyết tộc...

Trước cái giá kia của Thi Hoàng, chính nội bộ Huyết tộc cũng kinh ngạc không kém gì ai, Trần Lâm ánh mắt như muốn gϊếŧ người liếc nhìn căn phòng vip của Thi Hoàng...

Hết lần này đến lần khác nhảy ra phá đám Thi Hoàng rõ ràng là muốn kiếp chuyện.

Tuy nhiên ngẫm lại thì bỏ ra cái giá 28.000 thần tệ để kiếm chuyện, vụ kiếm chuyện này dường như có chút lớn không chỉ vượt ngoài dự tính của Huyết tộc mà các tộc khác cũng không ngờ đến Thi Hoàng dám bỏ ra cái giá lớn đến vậy để thu về chỉ một trang bị kia.

Như nghĩ ra gì đó, Lý Minh Nguyệt cảm nhận được đại sự không nổ khẽ đứng dậy nhanh chân bước đến cạnh Trần Lâm nhỏ giọng nói:

- Trần Lâm ta thấy...!Thi Hoàng dường như đã đoán bộ phận còn lại của Găng Tay Cự Nhân đang nằm trong tay chúng ra rồi...

- Ngươi tạm thời đừng kích động để ta suy nghĩ đối sách...

Giọng nói trong trẻo đầy nội lực vang lên bên tai như một như một làn gió xuân lập tức dập tắt cái đầu trọc đang bốc khói của Trần Lâm...

Khẽ thở ra một hơi Trần Lâm tuy hơi ngu nhưng được cái biết nghe lời nhất là lời của trung thần gánh team, dưới lời nói của Lý Minh Nguyệt cái đầu nóng của Trần Lâm cũng dần dần bình tĩnh trở lại mà cẩn trọng suy nghĩ.

Khác với Phi Thiên Song Dực trước đó Găng Tay Cư Nhân có một biến số chí mạng đó chính là thây ma Quỷ Ảnh.

Trần Lâm không phải tự thu được chiếc Găng Tay Cự Nhân trước đó mà cược thắng được từ chỗ thây ma Quỷ Ảnh kia, mặc dù lúc đó Trần Lâm dùng thân phận nhân loại và các thi đàn cũng không thuần phục Thi Hoàng nhưng rất có thể bằng một cách nào đó Thi Hoàng đã biết được Huyết tộc đã sở hữu một trong hai chiếc Găng Tay Cự Nhân rồi.

Giờ xuất hiện chiếc còn lại Huyết tộc hiển nhiên là bằng mọi giá phải có được.

Ngược lại là đối thủ trực tiếp của Huyết tộc, Thi Hoàng làm sao có thể để Huyết tộc dễ dàng có được đủ bộ Găng Tay Cự Nhân quyết nhảy ra tranh đoạt cho bằng được.

Đây thật sự là một cuộc chiến ảnh hưởng đến lợi ích sau này, Thi Hoàng cũng buộc phải tranh đấu chiếc găng tay kia không kém gì Huyết tộc.

Không chỉ thế Thi Hoàng gian xảo vô cùng làm sao có chuyện ôm bom một mình quyết chơi bài la làng xem có ai trợ giúp hay không.

Dù sao Huyết tộc cũng không phải kẻ thù của mình Thi Hoàng mà còn không ít kẻ khác, nếu để tên ngu nào đó tỷ như Liên Minh Cầm Thú gánh cái họa này mới là đẹp nhất.

Thấy Huyết tộc tạm thời chưa đáp trả, Thi Hoàng thoáng cười lạnh trầm giọng hét lớn:

- Huyết tộc...!không lẽ các ngươi định bỏ qua cơ hội kết hợp thành trang bị đỏ hay sao???

- Trang bị đỏ đó rất là có giá trị nha...

Ngay lập tức trước lời nói có phần chói tai khó nghe của Thi Hoàng, toàn bộ quan khán giả đều được một phen kích động hình chiếc găng tay đang trôi nổi trên sân khấu lớn.

Thảo nào Huyết tộc lại ra sức thu bằng được chiếc Găng Tay Của Nhân kia như thế, thì ra là đến kết hợp thành trang bị đỏ.

Nếu đúng như thế đừng nói 28.000 thần tệ cho dù 38.000 thần tệ Huyết tộc chỉ sợ cũng dám chơi thật, hầu hết các tiểu chủng tộc vì thế đều phấn khích chờ đợi cuộc vui này sẽ đi về đâu, các đại tộc nhất là những kẻ có thù với Huyết tộc tuyệt đối sẽ không để Huyết tộc dễ dàng thu được chiến găng tay kia.

Ngược lại đúng như những gì quần chúng suy nghĩ, Kim Mao Sư Vương và Bạch Ưng Vương lập tức bỏ qua hiềm kích trước đó cẩn trọng nhìn vào chiếc Găng Tay Cự Nhân trên sân khấu.

Hiện tại Thi Hoàng đang gánh trực tiếp ra sân đấu cùng Huyết tộc, nếu để Thi Hoàng gánh được vui vẻ cướp đoạt chiếc găng tay kia từ tay Huyết tộc thì quá đẹp, nhưng nếu Huyết tộc mạnh mẽ xuất thủ khiến Thi Hoàng gánh không nổi bất lực đầu hàng thì Liên Minh Cầm Thủ bọn họ phải cẩn trọng tính toán xem có nên ra tay ngăn cản hay không.

Tiền thì hiển nhiên là không một thằng nào muốn bản thân mình là kẻ phải bỏ ra, nhưng trang bị đỏ thì tuyệt đối không để Huyết tộc kết hợp ra được.

Tuy nhiên trong cái cảnh các phương đều đang đồng loạt nhắm vào Huyết tộc...

Long tộc một kẻ thù khác của Huyết tộc vẫn tọa sơn quan hổ đấu ngồi nhìn các phương đấu đá không hề quan tâm việc Huyết tộc có cơ hội kết hợp thành trang bị đỏ vì chính cái trang bị tím độc nhất mà mình đã bỏ ra.

Có lẽ xuất phát điểm đến từ việc các phương có đấu đá đến mức nào thì “tiền” vẫn chảy về túi Long tộc, có gì đâu mà lo...

Dĩ nhiên phút 90 Long tộc có chấp nhận chịu lỗ nhảy ra đoạt lại đồ của mình cũng như ngăn cản Huyết tộc hay không thì chỉ có trời mới biết.

Về phần Huyết tộc, rất nhanh trước sự chờ đợi của vạn tộc...

Huyết tổ đại nhân hung danh hiển hách một lần nữa hùng hổ bước ra khu lăng kính hiện thân trước mặt vạn tộc rồi hừ lạnh một tiếng hùng hồn nói:

- 30.000 thần tệ...

- Cmn...!bổn Huyết tổ ra giá 30.000 thần tệ đấu giá chiếc găng tay kia...

- Thằng chó nào muốn đấu với bổn Huyết tổ ra đây sủa một tiếng xem nào...

Khıêυ khí©h trắng trợ khıêυ khí©h...

Nhưng người ta có vốn để làm như thế, 30.000 thần tệ được bỏ ra lập tức như một minh chứng hùng hồn sức mạnh và quyết tâm của Huyết tộc, cũng như khẳng định lời nói của Thi Hoàng là thật.

Ngay lập tức các quan khán giả quần chúng ăn dưa ngược lại không hề nghị luận gì nhiều chỉ quay lại nhìn Thi Hoàng và cả Liên Minh Cầm Thú để xem hai kẻ thù này của Huyết tộc sẽ làm gì, chấp nhận đầu hàng hay chơi tới bến.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,856
Điểm cảm xúc
5,574
Điểm
113
Chương 613: Đòi lại công bằng cho Huyết tổ đại nhân
Chuyện Huyết tộc ra tay đấu giá chiếc Găng Tay Cự Nhân kia về không chỉ là tìm kiếm trang bị mà còn là để kết hợp thành trang bị đỏ bị Thi Hoàng chơi chó tiết lộ ra.

Các đại tộc nhất là những chủng tộc có thù với Huyết tộc được một phen giật mình hoảng sợ đồng loạt cảnh giác nhìn chiếc găng tay trên sân khấu, không biết thì thôi nhưng nếu đã có thông tin xác thực không một đại tộc nào trừ Hải Sa tộc muốn để Huyết tộc dễ đang thu được chiếc găng tay kia như thế.

Dĩ nhiên cũng không một ai muốn mình trở thành kẻ trực tiếp đối đầu với Huyết tộc trong cuộc chơi xem ai giàu hơn này, thế nên trừ Thi Hoàng đã xuất thủ trước các tộc khác đều chỉ án binh bất động chờ đợi thời cơ cũng như biểu hiện của Huyết tộc.

Tuy nhiên các tộc đã biết thì đã sao, đối thủ muốn ngăn cản thì đã làm sao, Huyết tộc tự tin bản thân có thực lực để một mình tao chấp hết...

Huyết tổ đại nhân một lần nữa xuất hiện lạnh lùng bỏ ra cái giá trên trời 30.000 thần tệ đấu giá chiếc Găng Tay Cự Nhân kia như một lời khẳng định sức mạnh của Huyết tộc và cũng như một sự khıêυ khí©h để xem kẻ nào dám nhảy ra ngăn cản.

Ngay lập tức trước cái giá không tưởng 30.000 thần tệ chỉ để thu về một trang bị kia, toàn bộ quan khán giả của khu đấu giá đều đồng loạt hít một ngụm lãnh khí rồi nhau nhau bàn tán về độ chịu chơi của Huyết tộc...

Tuy nhiên phần lớn ánh mắt vẫn tập trung về hai đối thủ nổi tiếng nhất của Huyết tộc là Thi tộc và Liên Minh Cầm Thú để xem hai ông lớn này sẽ có đáp trả gì, nhất là Thi Hoàng kẻ đã và đang trực tiếp đối đầu với Huyết tộc.

Về phần các đối thủ của Huyết tộc...

Ngoài Long Hoàng Kinh Long vẫn tỉnh như sáo không biết nghĩ cái gì chỉ ngồi đó xem trò vui.

Kim Mao Sư Vương và cả Bạch Ưng vương lòng lại như lửa đốt đều khẽ nhìn nhau rồi rơi vào trầm ngâm không nói nên lời, trải qua một hồi đấu giá không ít trang bị cái giá 30.000 thần tệ kia thật sự trở thành gánh nặng mà Liên Minh Cầm Thú không thể dễ dàng bỏ ra được, nhất là chỉ để ngăn cản Huyết tộc kết hợp thành trang bị đỏ.

Găng Tay Của Nhân kia đúng là khá ngon nhưng cũng không ngon đến mức đó.

Huống chi còn có một Thi Hoàng có thù với Huyết tộc không kém, Kim Mao Sư Vương vẫn ôm tâm lý may mắn chờ đợi xem Thi Hoàng có xuất thủ hay không.

Ngược lại trước cái giá kh ủng bố của Huyết tộc và sự yên lặng đến đáng sợ của những kẻ khác...

Thi Hoàng mặt tím bỗng chốc hóa thành đen xuýt chút nữa đổi hệ thành Ma tộc nghiến răng nghiến lợi nhìn qua phòng vip của Liên Minh Cầm Thú và cả Long tộc.

Tuy nhiên đáp lại Thi Hoàng chỉnh có tiếng hộ xác nhận cái giá kia của nữ Bạch Y Quản Sự không hề có sự đáp trả từ Liên Minh Cầm Thú hay Long tộc, rõ ràng trước cái giá quá lớn kia các phương đều bắt đầu chùn bước không dám xuất thủ ra cái giá cao hơn đối phó Huyết tộc.

Dù sao kẻ gấp nhất trong chuyện này đâu phải Liên Minh Cầm Thú hay Long tộc mà chính là Thi Hoàng, Liên Minh Cầm Thú và cả Long tộc hoàn toàn có thể từ từ chờ đợi đến phút cuối cùng khi Thi Hoàng bỏ cuộc mới nhảy ra trang đoạt sau, nhưng Thi Hoàng lại không thể càng không dám trông cậy hết vào kẻ khác.

Huyết tộc càng mạnh chính là lưỡi dao đâm vào tim Thi Hoàng...

Thế nên đến cái lúc nữ Bạch Y Quản Sự hô đến lần thứ ba chuẩn bị xác nhận chiếc Găng Tay Cự Nhân kia sẽ thuộc về Huyết tộc, Thi Hoàng rốt cuộc cũng đã không thể nhịn được nữa hét lên:

- Dừng lại cho ta...

- Bổn Hoàng ra giá 31.000 thần tệ...

Cái gì đến cũng phải đến, Thi Hoàng không thể để Huyết tộc một đại tộc uy hiến trực tiếp đến lãnh thổ của mình có thể kết hợp ra được trang bị đỏ đành cắn răng liều mạng ra cái giá 31.000 thần tệ, mặc dù chỉ hơn cái giá Huyết tộc đưa ra 1.000 thần tệ nhưng đã đủ sức cướp Găng Tay Cự Nhân kia từ tay Huyết tộc.

Các đại tộc nhờ thế đều thở ra một hơi may mắn, nhất là Kim Mao Sư Vương khẽ lau đi những giọt mồ hôi trên trán, vừa lúc nãy Kim Mao Sư Vương đã thật sự muốn xuất thủ ngăn cản Huyết tộc rất may Thi Hoàng đã ra tay trước.

Ngược lại về phần các tiểu chủng tộc những kẻ quan chiến không xem vào cuộc chiến này chỉ có một mảng khích động không thôi trước cái giá mà Thi Hoàng dám đưa ra, ai nấy đều nhau nhau nhìn về phòng vip Huyết tộc để xem vị Huyết tổ đại nhân kia sẽ làm gì.

Cuộc chơi này rõ ràng là vẫn không kết thúc...

Tuy nhiên tất cả đều đã sai...

Trước ánh nhưng sôi mói của vạn tộc, Huyết tổ đại nhân lại đột nhiên cười lớn bộ dáng còn vô cùng khoái trá người nghe như mây thanh thoát vô cùng, không chút gì dính dáng đến bộ dạng hùng hổ như muốn gϊếŧ người vừa lúc nãy.

Từng tiếng cười chó má nghe sao mà nó thương sướиɠ lạ thường vang lên khắp khu đấu giá khiến các chủng tộc đều ngơ ngác nhìn nhau không hiểu chuyện gì, chỉ có số ít kẻ tự cho là thông minh như nghĩ ra chuyện gì đó đều trố mắt kinh ngạc nhìn Trần Lâm.

Mãi một lúc lâu như đã cười đủ, Trần Lâm mới vuốt vuốt cằm bộ dáng vô cùng đểu cáng cười như không cười nói:

- Tốt...!nếu Thi Hoàng đã yêu thích chiếc găng tay kia như thế...

- Bổn Huyết tổ sao có thể nhẫn tâm giành giật vật yêu thích của ngươi...

- Chiếc Găng Tay Cự Nhân này ta nhường lại cho Thi Hoàng vậy...!mong ngươi có thể hảo hảo mà tận dụng...!ha...!ha...

Nói xong Trần Lâm hoàn toàn mặc kệ chiếc Găng Tay Cự Nhân kia cũng như toàn bộ quan khán giả còn đang ngơ ngác nhìn nhau mà phủi đít trở về chỗ ngồi của mình...

Cuộc tranh đoạt Găng Tay Cự Nhân gì gì đó tưởng chừng như rất dài theo đó mà kết thúc vô cùng trống vắng.

Tuy nhiên trống vắng như thế nó mới càng thêm k1ch thích...

- Cmn...!không phải bảo sẽ kết hợp thành trang bị đỏ sao???

- Các phương liều mạng tranh đấu đâu??? Sao chưa gì hết game rồi???

- Không lẽ...!vị Huyết tổ này lại hố người rồi...!móa nó ta biết ngay mà...

Không biết từ đâu và cũng không biết của kẻ nào, một giọng nói khinh nghị vang lên chấn hϊếp toàn trường...

Ngay lập tức một ý nghĩ gần hoàn đường như đã thành chân lý như dịch Covid 19 lan tràn khắp cả khu đấu giá.

Có lẽ sự thật đã quá rõ ràng, cái gì mà kết hợp thành trang bị đỏ nhìn bộ dáng của Huyết tổ đại nhân thế kia không cần nghĩ nhiều cũng biết là không có rồi và tất cả mọi chuyện lại là một màn diễn sâu hại người của vị Huyết tổ kia.

Tính ra cái trò này Huyết tổ đại nhân đã dùng rồi, vậy mà vẫn dùng lại còn thành công lừa gạch cả vạn tộc chơi Thi Hoàng một vố đau, mà trách ai được đây vốn là tình báo của chính Thi Hoàng.

Cứ như thế khi đã biết được “sự thật” các tộc đều không nhịn được cười lớn thành tiếng khôi hài nhìn vào phòng vip của Thi Hoàng.

Huyết tổ đại nhân đúng là độc nhưng vị Thi Hoàng này cũng đúng là đen và thật tế cũng đúng là như vậy...

Nhìn theo bóng lưng Trần Lâm phủi đít bỏ đi không chút vấn vương, Thi Hoàng đột nhiên cảm thấy nhân sinh vỡ nát đứng đó như trời trồng, khuôn mặt vốn màu tím sẫm chân chính hóa thành màu đen và 31.000 thần tệ cứ thế bay đi.

Tuy nhiên không một ai biết răng ngay khi trở về chỗ ngồi của mình nơi mà các tộc không thấy đến, khuôn mặt vui cười đắc ý của Trần Lâm đã hoàn toàn biết mất thay vào đó là một khuôn mặt lạnh lẽo âm trầm đến cực điểm, cả căn phòng vip của Huyết tộc theo đó đột nhiên giảm nhiệt như trời động lạnh giá tĩnh lặng đến đáng sợ...

Đám người Lý Minh Nguyệt, Sa Hoàng hay Hắc Dạ Lang Vương còn đỡ biết Trần Lâm đang không vui chỉ ngồi một bên không nói gì, đám nhân loại như Lê Dũng, lão Valiber và cả lão quân nhân Võ Nguyên Thiên mới là đen nhất trước sức ép vô hình của Trần Lâm đến thở cũng cảm thấy khó khăn vô cùng rất muốn rời khỏi cái hầm ngục băng giá này.

Huyết tổ đại nhân đúng là đang diễn nhưng màn diễn xuất này lại không vui một chút nào.

- Trần Lâm, nếu như ngươi thấy khó chịu không muốn bỏ chiếc găng tay kia…

- Chúng ta thật ra cũng có thể chơi được...

- Huyết tộc vẫn còn không ít thần tế, huống chi chúng ta còn có thể mượn một ít từ Sa Hoàng…

Rất may đến khi đám người Lê Dũng sắp không chịu được áp lực cuộc đời, cũng như nhận thấy nữ Bạch Y Quản Sự đã bắt đầu hộ giá, Lý Minh Nguyệt vẫn là không nhẫn tâm một lần nữa đứng ra nhỏ giọng nói.

Đương nhiên cái không nhẫn tâm này lại là vì Trần Lâm, hoàn toàn không liên quan đến kẻ khác.

Hơn ai hết Lý Minh Nguyệt hiểu rõ được tính khí “chả ngán bố con thằng nào” của vị Huyết tổ nhà mình, lần này Huyết tổ lại phải chịu thua sao mà không khó chịu cho được.

Tuy ngoài mặt lạnh lùng nhưng nội tâm Lý Minh Nguyệt vẫn rất quan tâm đến thằng trẩu này, thấy hắn không vui Lý Minh Nguyệt vẫn không nhịn được muốn bất chấp mà chơi tới bến.

Tính ta độ cuồng này cũng không kém gì hai vị nữ vương còn lại…

Tuy nhiên lần này lại khác…

Huyết tổ đại nhân dù hoang da^ʍ vô độ nhưng chưa bao giờ vì chút nóng giận mà bất chấp lợi ích Huyết tộc, không đợi Lý Minh Nguyệt nói hết câu Trần Lâm đã xua tay lắc đầu nói:

- 30.000 thần tệ đã là cái giá cuối cùng của ta tự đặc ra rồi…

- Dù còn tiền hay không, ta cũng không muốn trả giá quá lớn hơn như thế…

- Huống chi còn có một Long tộc ở đó, chúng ta cũng chưa chắc có thể thu được…

- Nếu để Long tộc thu trở về lại phiền phức thôi thì cứ để Thi Hoàng thu lấy sẽ tốt hơn…

- Nếu ngài đã nói như vậy ta cũng không ý kiến…

Nhận ra Trần Lâm bất ngờ hiểu chuyện đến như thế, Lý Minh Nguyệt có chút bất ngờ cười nói.

Hiển nhiên dù mất đi cơ hội kết hợp thành một trang bị đỏ, nhưng có tiền thì vẫn có cơ hội khác huống chi đúng như Trần Lâm nói vẫn có một Long tộc ngồi đó.

Đừng quên chiếc găng tay kia vốn của Long tộc, thế nên nếu muốn thu về Long tộc chỉ cần chịu lỗ khoảng hoa hồng của hệ thống mà mạnh mẽ tăng giá mà thôi, Huyết tộc trên cơ bản là không chơi lại.

Tốn sức cho một trang bị biết chắc không thể thu được như thế là vô ích, bù lại nếu để Thi Hoàng thu được lại hay khi ép được một khoảng tiền không nhỏ của chủng tộc trên cơ bản là sẽ giành ăn với mình này, cơ hội ngon ăn hơn vì thế mà cũng mở ra.

Tính ra dù không phải lựa chọn tốt đẹp nhất nhưng đây đã là sự lựa chọn không tệ.

Tuy nhiên Trần Lâm hiểu chuyện nhưng Hồng Ánh thì không tức giận chu mỏ nói:

- Nhưng mà để tên Thi Hoàng kia đắc ý như thế ta thật sự không cam tâm…

Nghe thấy thế Trần Lâm ngược lại thoáng cười lạnh nhìn khuôn mặt đang như ăn shit đến nơi của Thi Hoàng khi nghe được nữ Bạch Y Quản Sự chốt giá vui vẻ để Thi Hoàng đấu giá thành công chiếc Găng Tay Cự Nhân kia với giá 31.000 thần tệ.

Rõ ràng nếu không phải Huyết tộc thì cũng chả ma nào bỏ ra cái giá cao hơn 31.000 thần tệ để thu về chiếc găng tay kia.

Khơi khơi bay màu mấy 31.000 thần tệ còn mang cái tiếng chơi ngu bị người ta chơi xỏ, Thi Hoàng hiển nhiên là không vui càng không dính đến hai từ đắc ý như Hồng Ánh nói.

Tuy nhiên không chỉ Hồng Ánh mà Trần Lâm cũng tự cho rằng Thi Hoàng đang rất đắc ý còn cố tình khıêυ khí©h mình.

Ánh mắt một lần nữa chuyển lạnh nhìn qua phòng vip của Thi Hoàng, Trần Lâm sao có thể chịu để người ta khıêυ khí©h như thế lạnh giọng nói:

- Hừ… cướp đồ trên tay bổn Huyết tổ sao có thể để cho hắn đắc ý như vậy được…

- Hồng Ánh sau sự kiện này ngươi nhanh chân trở về Huyết tộc tập hợp lực lượng đánh sập cái ổ chó của tên kia lấy đồ về cho ta…

Chỉ chờ có thế, Hồng Ánh thoáng mỉm cười phấn khích nói:

- Ta chỉ chờ ngài nói câu này thôi…

- Không cần hết sự kiện ta lập tức đi ngay…

Nói xong không cần đợi Lý Minh Nguyệt cho phép, Hồng Ánh đã có ý chỉ của Huyết tổ đại nhân trong tay còn ngán ai nữa lập tức rời khỏi Thánh Thành mà trở về Huyết tộc tập hợp lực lượng tiến đánh Thi Hoàng quyết tâm đòi lại "công bằng" cho Huyết tổ đại nhân.

Ngược lại ngồi cạnh Trần Lâm, chủ chiến lực mạnh nhất Huyết tộc Thiên Không nữ vương Thanh Vân tạm thời không vội xuất thủ vẫn ở lại ngồi cùng Trần Lâm chờ đợi sự kiện kết thúc.

Dĩ nhiên không phải vì Thanh Vân không vội hay không tham gia mà vì Hồng Ánh đang ở phía trời đông Huyết tộc muốn đánh Thi Hoàng vẫn cần một khoảng thời gian di chuyển nữa, Thanh Vân tạm thời không vội đợi Hồng Ánh về sẽ đi cùng.

Dám ức hϊếp Huyết tổ đại nhân còn ngay trước mặt mình, trận này Thanh Vân không thể không tham gia.

Đáng thương cho Thi Hoàng không hề biết rằng chỉ vì mình bỏ tiền giành lấy chiếc găng tay kia đã chọc giận con người yêu hòa bình ghét chiến tranh như Trần Lâm…

Ngược lại gần như chứng kiến tất cả, Lý Minh Nguyệt không nhịn được hai mắt trắng dã kinh ngạc nhìn Trần Lâm rồi nhìn lại cái ghế trống của Hồng Ánh vừa ngồi, một cảm giác dường như bản thân đang bị đôi gian phu da^ʍ phụ kia lừa hiện lên trong lòng Lý Minh Nguyệt.

Ngay từ đầu Huyết tổ đại nhân chỉ không phải đột nhiên hiểu chuyện mà là muốn kiếm chuyện.

Ngay bên cạnh, Lý Minh Nguyệt đã thế những người khác kể cả Sa Hoàng càng không phải nói kinh ngạc không thôi len lén nhìn Trần Lâm thầm nghĩ.

- Đây không phải là thành phần mua không được ra tay cướp đó hay sao?

- Ấy vậy mà còn ra giọng đòi lại công bằng…

- Móa nó… thật là khốn nạn…
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,856
Điểm cảm xúc
5,574
Điểm
113
Chương 614: Khải huyền chiến giáp
Đấu giá không lại người ta, Huyết tổ đại nhân chơi bài đánh cướp thể hiện cái bản chất phản diện của mình.

Tuy nhiên Hồng Ánh lại đang ở thành phố Thanh Thủy phía cánh đông Huyết tộc, trong khi thi đàn của Thi Hoàng lại ở bờ sông phía tây sông Vân Hà, để Hồng Ánh có thể trở về chủ trì đại cục không phải chuyện một sớm một chiều có thể làm ngay được cần một khoảng thời gian nữa nên không việc gì phải vội, nhất là Thanh Vân chiến lực chủ chốt của Huyết tộc vẫn không rời bỏ vị Huyết tổ của mình.

Về phần Lý Minh Nguyệt dù nhận thấy cái trò cướp của gϊếŧ người này của Trần Lâm không tệ, thậm chí trên mặt L này rất có thể là đã tính toán từ trước nên mới để Thi Hoàng cướp được chiếc găng tay kia thay vì ra sức đấu giá rồi khiến Long tộc có nguy cơ thu nó về.

Nhưng đánh Thi Hoàng không dễ dàng như đánh các ổ thây ma khác Huyết tộc từng tiệt hạ, Lý Minh Nguyệt vẫn cần phải tìm Hồng Ánh để tính toán cẩn thận hơn.

Dù sao tuy không phải là tất cả Thi tộc nhưng thi đàn của Thi Hoàng vẫn được xem là thế lực lớn nhất gần như đại diện của Thi tộc, Huyết tộc đánh với Thi Hoàng cũng gần như là một trận đại chiến giữa hai chủng tộc, tuyệt đối không phải chuyện đùa.

Đáng tiếc dù đó có là chuyện đù thì Lý Minh Nguyệt vẫn không thể ngăn cản bởi lẽ đó là ý của Trần Lâm, Hồng Ánh lấy lông gà làm mệnh tiễn dựa hơi Huyết tổ thì ai có thể ngăn được nàng.

Ngược lại bên dưới sân khấu lớn sự kiện đấu giá vẫn đang vui vẻ tiếp tục, không hề biết rằng vị Huyết tổ đại nhân đáng kính kia đang lập mưu đánh cướp chân chính mở ra thời đại vạn tộc chi chiến.

Tuy nhiên đó lại là chuyện sau này, hiện tại các tộc vẫn ra sức đấu giá cố gắng thu thập thật nhiều trang bị hữu ích về làm vốn mà đánh lộn.

Đáng đáng tiếc là sau hai trang bị khá ngon với Huyết tộc những mặt hàng tiếp theo lại không thích hợp lắm với cả nhóm nhân hình dị sinh vật vô tình tạo điều kiện đấu giá cho các tiểu chủng tộc thừa cơ tranh đoạt đôi chút.

Mãi một lúc lâu mới xuất hiện thêm một chiếc chiến khiên và một giới chỉ giúp tăng dame là dùng được nhưng đều bị Thiên Hoàng máu điên chạy lên não mạnh mẽ chiếm lấy.

Với sự đói khát trang bị của Thiên Hoàng, đừng nói Trần Lâm những đại tộc khác chưa hề xuất thủ cũng bó tay lười tranh đấu với Thiên Hoàng mà chờ đợi những trang bị khác ngon ăn hơn.

Nói chung tiền thì chỉ có bao nhiêu đó trong khi sự kiện vẫn còn dài, trừ khi xuất hiện trang bị có thể kết hợp thành trang bị đỏ mà bản thân hoặc đối thủ đang cần thì mới xảy ra đại quy mô trang đoạt đẩy giá lên cao, còn lại các tộc đều không bỏ ra quá nhiều vốn.

Về phần Ma tộc chủng tộc dù đã xuất hiện từ trước nhưng vẫn được xem là thần bí nhất server Thiên Lam tinh cũng không ngồi nhìn mà đôi khi vẫn ra giá, không chỉ thế còn thừa cơ các tộc hết vốn mà thu về không ít trang bị ngon ăn.

Tuy nhiên đồ ngon lại rẻ thì chất lượng hiển nhiên là như shit, có thể nói là không biết có họ hàng gì với Ăn Tạp tộc hay không mà trang bị gì bất kể là vũ khí, phòng thủ hay phụ trợ thì chỉ cần không bị ai tranh giành nói chung là ít tiền thì Ma tộc đều đứng ra thu hết, tuyệt đối không che trang bị nào.

Nếu không phải đoán chắc Ma tộc sẽ không dính dáng gì đến nhân lại, Trần Lâm thật sự tin rằng chủng tộc này đang học theo Huyết tộc mình chơi trò đấu giá hộ cho nhân loại.

Ma tộc chắc chắn sẽ bị hệ thống hạn chế, cái gì cũng mua như thế để làm gì, đúng vô cùng kỳ lạ.

Ngược lại Thi tộc người huynh đệ xa xứ trong cộng đồng nhân hình dị sinh vật tạm thời vẫn trắng tay.

Cái giá 31.000 thần tệ bỏ ra trước đó dường như đã ảnh hưởng không nhỏ đến quá trình tranh đoạt trang bị của Thi Hoàng.

Dĩ nhiên một phần nguyên nhân có thể là do Thiên Hoàng tranh đoạt nhiệt quá đã gần như giành hết trang bị mà đội ngũ nhân hình dị sinh vật có thể dùng được, bản thân Thi Hoàng lại không ăn tạp như Ma tộc nên cũng không thể cái gì cũng mua, trắng tay là hiển nhiên...

Rất may sự kiện còn dài cơ hội cho Thi Hoàng vẫn có, nhưng nỗi đau này ai thấu hiểu cho.

Cuộc đấu giá vui vẻ cứ như thế chầm chậm trôi qua…

Các phương bất kể là đại tộc hay số ít tiểu chủng tộc đều tranh thủ đấu giá về thêm một số trang bị phù hợp với tộc mình, riêng chỉ có Long tộc không biết bị gì là không thấy xuất thủ.

Còn về Huyết tộc thật ra cũng không khá hơn là bao, trừ các trang bị đấu giá hộ đám người Liên Minh Tây Âu và Thăng Long cứ điểm Huyết tộc chỉ đấu giá được 2 trang bị là Bia Đá Trấn Áp Bát Hoang và Phi Thiên Song Dực mà thôi.

Tuy nhiên nguyên nhân chủ yếu khiến Huyết tộc vẫn chưa vội xuất thủ không phải là do hết tiền như Thi Hoàng mà là do đang chờ đợi thứ thích hợp hơn, không chỉ Huyết tổ mà cả Huyết tộc đều rất kén ăn.

Rất nhanh trời không phụ người có lòng…

Trên sân khấu lớn một cổ chiến giáp mang phong cách cổ xưa thuần một màu đồng đen huyền bí lạnh lẽo dần dần xuất hiện trước ánh mắt vạn tộc.

Khải Huyền Chiến Giáp thứ mà Huyết tộc đang chờ đợi cũng đã xuất hiện và như một lẽ dĩ nhiên đã là chiến giáp dù chỉ là giáp thân thì nó cũng là một trang bị loại hình phòng thủ.

Ngay lập tức trước sự xuất hiện của chiến giáp đồng đen có phần lãnh khốc u ám kia, vạn tộc đều được một phen kích động nhất là với những nhân hình dị sinh vật lại càng thêm thèm khát.

Thiên Hoàng “người săn trang bị” gần như không thể chờ đợi thêm được nữa lập tức ra giá còn một lần tăng lên tận 15.000 thần tệ như một lời khẳng định khát vọng của bản thân với chiến giáp mặc dù nhìn qua thật ra không hợp lắm với Thiên tộc kia.

Tuy nhiên vẽ ngoài không quan trọng, dù hắc giáp cổ đồng tràn ngập khí tức lãnh khốc u ám kia đúng là trông không thể nào “ăn nhập” được với Thiên tộc một chủng tộc sinh ra đã rất xinh đẹp tựa như những thiên thần trong truyền thuyết, nhưng với Thiên Hoàng ngon là được đẹp xấu tính sao.

Rõ ràng trong các trang bị loại hình phòng thủ thì chiến giáp chắc chắn thứ ngon nhất, huống chi cái chiến giáp kia ngoài trừ có màu đen vàng u ám ra thì thật sự rất hợp với Thiên tộc, thậm chí có thể dùng mỹ từ sinh ra để dành cho Thiên tộc cũng không sai.

Bởi lẽ phần mặt sau lưng của Khải Huyền Chiến Giáp kia không biết tại sao lại là một khoảng trống, với kẻ khác đó chính là khuyết điểm nhưng lại vô cùng thích hợp để Thiên tộc đút cánh của mình ra.

Thiên tộc trên cơ bản là một chủng tộc có hình dáng nhân loại, điểm khác biệt duy nhất là có thêm đôi cánh sau lưng trông tựa như những thiên thần trong truyền thuyết, cái tên Thiên tộc có lẽ cũng bắt nguồn từ đó.

Tuy nhiên có được tất có mất, dù đôi cánh kia đã trợ giúp Thiên tộc trở thành một trong số ít chủng tộc hùng mạnh bậc nhất thiên không nhưng nó cũng khiến Thiên tộc ăn mặc hết sức là khó khăn, chiến giáp gì đó càng không cần phải nghĩ đến.

Nhưng thật không ngờ trên đời lại tồn tại một Khải Huyền Chiến Giáp chừa sẵn chỗ đút cánh ra như thế thật là tiện lợi vô cùng, đây không phải sinh ra cho Thiên tộc thì còn gì nữa và sự thật hình như cũng đúng là như vậy.

Cái tên khải huyền kia rõ ràng là có mùi của chúa rồi, chiến giáp kia chỉ sợ là của một thiên thần chân chính nào đó.

Thế nên tổ tiên đã phù hộ như thế, Thiên Hoàng bằng mọi giá phải có được chiến giáp kia và tình hình là rất có thể sẽ thực hiện được khi tính ra gần như không có đối thủ.

Khi mà cộng đồng thú tộc chắc ăn là không điên mà tranh giành trang bị loại phòng thủ rồi.

Về phần phe nhân hình dị sinh vật thì Ma tộc chủ trương ngon bổ và nhất là phải rẻ sẽ không ra tay nếu Khải Huyền Chiến Giáp kia có giá quá cao, còn Thi tộc và Huyết tộc đã tiêu tốn không ít thần tệ trước đó nên có nhảy ra tranh đoạt thì Thiên Hoàng vẫn có lòng tin chơi được với hai tên kia.

Tuy nhiên Thiên Hoàng đã sai, triệt để sai…

Huyết tộc không chỉ đủ tiền chơi với Thiên Hoàng trận này mà bản thân Huyết tộc chính là đang chờ đợi chiến giáp này từ lâu rất lâu rồi.

Hiển nhiên Khải Huyền Chiến Giáp kia chính là chiến giáp mà Liên Minh Cầm Thú đã thu được trong sự kiện chủng tộc đại chiến trước đó, lúc đó ngay khi nhìn thấy cổ giáp màu đen vàng kia Trần Lâm đã muốn thu nó về bằng được tặng cho vị sự đoàn trưởng yêu quý của mình và vị sự đoàn trưởng kia đáng tiếc không phải Lôi Uyển Nhi người cũng có cánh như anh em độc giả đang nghĩ mà là Long Ngữ Yên người không có cánh nhưng có tay còn rất nhiều tay là đắng khác.

Lôi Uyển Nhi có cánh thậm chí sau sự kiện này nàng sẽ có đủ hai cánh thỏa sức tự do bay lượn không kém gì Thiên tộc, nhưng chiến giáp này nhìn phát biết ngay tanker không thích hợp lắm với phong thái chiến đấu của Lôi Uyển Nhi.

Thế nên ngay cái lúc nhìn thấy chiến giáp lãnh khốc dọa người kia Trần Lâm chỉ nghĩ đến đúng một người, đó chính là Long Ngữ Yên hung ma sáu tay cũng kh ủng bố dọa người không kém và như một trò đùa của tạo hóa khoảng trống sau lưng Khải Huyền Chiến Giáp kia không chỉ thích hợp để đút cánh còn thích hợp để đút bốn cánh tay của Long Ngữ Yên ra.

Rất may không ngoài sở liệu của Trần Lâm, đội ngũ Liên Minh Cầm Thú đều bị hệ thống hạn chế trang bị loại hình phòng thủ nên đã đem Khải Huyền Chiến Giáp ra đấu giá vô tình tạo cơ hội cho Trần Lâm thực hiện ước mơ.

Thế nên trước cái giá của Thiên Hoàng, Trần Lâm thoáng cười lạnh hét lớn:

- Thật ngại quá lão Thiên Hoàng...!thứ này Huyết tộc ta cũng muốn...

- Ta ra giá 18.000 thần tệ đấu giá chiến giáp kia...

Đang yên hơi lặng tiếng thì đột nhiên Huyết tổ đại nhân lại hiện thân còn xuất thủ mạnh mẽ ra giá muốn thu lấy chiến giáp kia...

Toàn trường tính ra cũng đã quá quen rồi thậm chí còn đoán được vị Huyết tổ này sẽ lại nhảy ra trang đoạt từ trước nên không lấy làm gì ngạc nhiên chỉ cười lên khoái trả nhìn về Thiên tộc xem họ sẽ đáp trả thế nào.

Tính ra ngồi tám chuyện xem các đại tộc tranh đấu nó cũng cũng là một niềm vui độc đáo, nhất là khi có vị Huyết tổ đại nhân kia tham gia niềm vui ấy lại tăng lên gấp bội.

Ngược lại đang nghĩ bản thân ăn chắc rồi thì lại bị Huyết tộc nhảy ra phá đám, Thiên Hoàng giận đến tím người xuýt chút nữa đổi hệ thành thây ma lạnh lùng hừ một tiếng nói:

- Hừ...!chiến giáp kia bổn Hoàng cũng muốn có...

- 18.000 thần tệ đúng không? Bổn Hoàng ra giá 20.000 thần tệ đấu giá...

- Có ngon thì Huyết tổ ngươi ra giá cao hơn đi...

Sở hữu một lòng tin chắc thắng cùng khát vọng hướng đến những vì sao sáng...

Trước cái giá tính ra cũng không thấp của Huyết tộc đưa ra, Thiên Hoàng sao có thể buông bỏ cuộc chơi mạnh mẽ đáp trả còn một hơi tăng lên 20.000 thần tệ.

Mặc dù Huyết tộc đã từng gọi giá đến 30.000 thần tệ nhưng đó rất có thể chỉ là âm chiêu của Huyết tộc nhằm lừa gạt Thi Hoàng sắp bẫy, Thiên Hoàng không tin Huyết tộc trong tình cảnh này vẫn còn thần tệ chơi một trận lớn với hắn.

Tuy nhiên Thiên Hoàng và tất cả mọi người đều đã sai, Huyết tộc còn tiền để chơi tới bến với Thiên Hoàng và cái giá 30.000 thần tệ trước đó Huyết tộc ra giá không phải nói chơi, nếu lúc đó Thi Hoàng hay một kẻ nào đó khác không nhảy ra Trần Lâm thật sự dám bỏ ra con số kia.

Thế nên trước 20.000 thần tệ của Thiên Hoàng, Trần Lâm vẫn chưa phải bận tâm chỉ thoáng cười lạnh một cái rồi ra giá đáp trả:

- Nếu Thiên Hoàng đã muốn chơi...!ta cũng không khách khí chơi với ngươi đến cùng...

- 23.000 thần tệ...!bổn Huyết tổ nói rồi ta muốn chiến giáp kia...

Cái giá này đã là cực lớn nhất là với một chiến giáp như Khải Huyền Chiến Giáp kia, Trần Lâm có lòng tin chắc thắng kèo này.

Tuy nhiên nếu Thiên Hoàng đánh giá thấp vốn liếng của Huyết tộc thì Trần Lâm cũng đánh giá thấp khát vọng của Thi Hoàng với chiến giáp đen vàng kia.

Trước cái giá có thể nói là không thấp với một trang bị đơn lẻ do Huyết tộc đề ra, Thiên Hoàng vẫn là Thiên Hoàng tuyệt đối không khuất phục như lúc đấu giá Găng Tay Cự Nhân trước đó nữa mà trầm giọng ra giá.

Ngay lập tức trước cả khi nữ Bạch Y Quản Sự kịp lên tiếng, Thiên Hoàng đã ra giá 24.000 thần tệ mạnh mẽ cướp chiếc Khải Huyền Chiến Giáp kia về tay.

Ngược lại một lần nữa bị hớt tay trên đến từ con chó có cánh Thiên Hoàng kia, Trần Lâm mặt mũi âm trầm như vừa đớp shit khẽ hứa lạnh một tiếng nói:

- 25.000 thần tệ...

Huyết tổ đã căn không cần phải nói nhiều...

Ngay lập tức cái giá mới của Huyết tổ đại nhân đưa ra một lần nữa khiến toàn khu đấu giá dậy sóng, dù đã khá là quen như đa phần người xem vẫn phải lắc đầu thầm than trước độ chịu chơi của Huyết tộc.

Lần nào cũng vậy không đấu thì thôi đã đấu rồi Huyết tộc đều mạnh mẽ chơi lớn hơn thường nhân, vì một cái giáp thân nói chung chỉ là một bộ phận trong cả bộ giáp mà thôi Huyết tộc đã dám chơi lớn bỏ ra cả 25.000 thần tệ.

Đại gia đúng là đại gia...

Nhìn chung trừ khi là trang bị tím độc nhất có thể kết hợp thành trang bị đỏ dẫn đến đại quy mô tranh đoạt giữa các đại tộc thì giá mới bị đẩy lên cao, còn lại với những trang bị có tính đơn lẻ thu về chỉ để trang bị cho tộc nhân không có hoặc không đủ để kết hợp thì giá cả đều có điểm dừng, đa phần đều thấp hơn 25.000 thần tệ thậm chí có nhiều trang bị nhìn không quá hấp dẫn chỉ được đấu giá đúng 11.000 thần tệ.

Chiến giáp màu đen vàng kia rõ ràng là chưa từng xuất hiện, huống chi giáp nghe thôi đã biết có rất nhiều bộ phận rồi muốn kết hợp khó càng thêm khó.

Thế nên khả năng hai đại tộc Huyết tộc và Thiên tộc đấu giá chiến giáp kia về để kết hợp thành trang bị đỏ là không cao, mục đích thật sự có lẽ đơn thuần chỉ là để trang bị cho bản thân hay tộc nhân mà thôi và với mục đích chỉ để trang bị thêm thì cái giá 25.000 thần tệ mà Huyết tộc đưa ra đã là rất cao rồi.

Đến đây các phương đều âm thầm suy đoán Thiên Hoàng có lẽ sẽ bỏ cuộc.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,856
Điểm cảm xúc
5,574
Điểm
113
Chương 615: Quang huy chiến giáp
Trước cái giá cực khủng 25.000 thần tệ mà Huyết tổ đại nhân đưa ra, toàn bộ quan khán giả đang ngồi xem đều thầm đánh giá Thiên Hoàng chắc là buông bỏ rồi.

Dù sao Khải Huyền Chiến Giáp kia dùng đúng là tốt nhưng chỉ đơn thuần là một trang bị tím độc nhất mà thôi không phải cơ hội kết hợp trang bị đỏ gì đó, nên cũng không ai điên đến mức bỏ ra cái giá quá lớn để cố mà tranh đoạt.

Tuy nhiên một lần nữa tất cả đều đã sai khi đã đánh giá thấp khát vọng của Thiên Hoàng với chiến giáp màu đồng đen nhưng rất có thể là sinh ra dành cho Thiên tộc kia...

Dù Huyết tộc đã xuất ra cái giá cực khủng với một trang bị tím độc nhất nhưng Thiên Hoàng sau một thoáng suy nghĩ vẫn quyết tâm chơi lớn cắn răng hét lớn:

- 28.000 thần tệ...

- Thiên tộc ta nhất định phải có được chiến giáp kia....

Nghe thấy Thiên Hoàng vậy mà vẫn ra giá còn lên đến 28.000 thần tệ vượt khỏi sự tưởng tượng của tất cả mọi người, toàn bộ khu đấu giá đều không nhịn được kinh ngạc trợ mắt há mồm.

Điên, đúng là điên thật rồi...!bỏ ra cái giá 28.000 thần tệ chỉ để đấu giá về một trang bị tím độc nhất mà tương lai có cơ hội kết hợp thành trang bị đỏ hay không cũng chỉ có trời mới biết, độ điên này của Thiên Hoàng chỉ sợ đã đạt vượt qua tầm vóc của Huyết tổ đại nhân rồi.

Ngay lập tức các phương đều đồng loạt nhìn về phía phòng vip của Huyết tộc chờ đợi xem phản ứng của đại tộc này.

Ngược lại bên trong phòng của Huyết tộc, một tiếng rống giận như heo bị chọc tiết cũng đã vang lên:

- Cmn tên l ol có cánh kia điên mẹ rồi...

- 28.000 thần tệ...!vậy mà hắn cũng đám chơi...!moá nó chứ...

Không ngoài sở liệu, bản mặt của Huyết tổ đại nhân lúc này đã không khác gì vừa mới ăn phải shit xong lúc xanh lúc trắng khôi hài vô cùng.

Có đánh chết Trần Lâm cũng không nghĩ ra được Thiên Hoàng lại chơi lớn như vậy dám bỏ ra tận 28.000 thần tệ để đấu giá Khải Huyền Chiến Giáp kia.

Nếu chiến giáp kia là bộ phận cuối cùng để kết hợp thành trang bị đỏ nói cách khác chính là đấu giả một trang bị đỏ, Trần Lâm thật sự dám chơi có mà đến 30.000 thần tệ cũng không sao, nhưng đáng tiếc chiếc Khải Huyền Chiến Giáp kia chỉ thuần túy là một trang bị tím độc nhất mà thôi đừng nói đủ bộ Huyết tộc còn chưa hề có một bộ phận nào trong tay.

Chỉ vì một trang bị tím bỏ ra cái giá gần 30.000 thần tệ thật sự không đáng một chút nào, nói gì thì nói tuy được gọi là đại tộc nhưng Huyết tộc nói riêng và cả thập đại chủng tộc nói chung đều chưa phải quá lớn mạnh, trong tương lai cái giá kia nếu thích có lẽ sẽ bỏ ra được nhưng không phải là hiện tại.

- 28.000 thần tệ không phải con số nhỏ...

- Ngữ Yên cũng không phải nhất thiết cần chiến giáp kia...

- Quyết định cuối cùng vẫn là của ngài nhưng ta thấy tên Thiên Hoàng kia sợ sẽ còn ra giá cao hơn...

Nhìn ra được đại cục không tốt, Lý Minh Nguyệt khẽ lắc đầu nhỏ giọng nói.

Mặc dù ý tưởng của Trần Lâm là tạo ra bốn sư đoàn cho bốn người Hồng Ánh, Huỳnh Dao, Lôi Uyển Nhi và Long Ngữ Yên quản lý trấn thủ tứ phương Huyết tộc, nhưng thực tế Huyết tộc chưa có và cũng chưa cần nhiều binh lực như thế Long Ngữ Yên hiện tại chỉ giữ vai trò phụ trợ cho Lôi Uyển Nhi mà thôi, sân chơi của Long Ngữ Yên vẫn là sau này nên thật sự chưa cần thiết bỏ ra cái giá lớn để trang bị cho nàng.

Ngược lại trước lời khuyên của Lý Minh Nguyệt cũng như cái giá không nhỏ của Thiên Hoàng bỏ ra, Trần Lâm không phải kẻ không hiểu chuyện cũng chỉ đành bất lực thở dài chấp nhận buông bỏ chiến giáp kia dù bản thân đã trở đợi khá lâu.

Liếc nhìn qua phòng vip của Thiên tộc, Trần Lâm muốn bao nhiên ghen ghét thì có bấy nhiêu song kết cuộc vẫn đành lắc đầu nói:

- Haizzz...!Thiên Hoàng quả nhiên đủ điên cuồng, 28.000 thần tệ cũng dám bỏ ra...

- Bổn Huyết tổ thật sự cam bái hạ phong .

- Chỉ là Thiên tộc các ngươi chỉ muốn ăn chiến giáp kia rồi nghỉ, không đấu giá những trang bị sao?

Dù ngữ khí vẫn có phần khó chịu ra mặt nhưng lần này cách nói chuyện của Trần Lâm vẫn tương đối tốt hơn khi đối đầu với Thi Hoàng hay Liên Minh Cầm Thú.

Dĩ nhiên chút kiêm nhường kia không phải Trần Lâm sợ Thiên Hoàng mà không cần thiết phải thêm một kẻ thù, nói chung dù cạnh trang gay gắt nhưng đây chỉ là một cuộc trang đấu trang bị ai điên cuồng hơn và bỏ nhiều tiền hơn thì sẽ thắng đơn giải chỉ có thế nên không việc gì phải vì việc không thu được thứ mình cần mà phải thẹn quá hóa giận để có thêm một kẻ thù không cần thiết.

Huống chi Thiên tộc và Huyết tộc cũng chả có ân oán gì trước.

Dĩ nhiên bị kẻ khác cướp đồ trên tay sao mà không cay cho được, Trần Lâm vẫn không nhịn được cà khịa Thiên Hoàng một câu và trí mạng hơn là câu này cũng đau thật...

Trần Lâm không sai, Thiên Hoàng xuống xác bỏ ra cái giá lớn như thế mua về được Khải Huyền Chiến Giáp nhưng những trang bị sau thì lấy gì ra trang đoạt.

Đáng tiếc dù hơi đen nói chung là kỵ màu nhưng Thiên Hoàng thật sự quá thích chiến giáp kia nên không nghĩ nhiều đến sau này quyết tâm thu nó cho bằng được.

Cũng vì thế khi nghe được những lời nói sâu cay của Trần Lâm...

Thiên Hoàng cũng chỉ thoáng thở ra một hơi như trút được gánh nặng rồi mỉm cười đáp trả:

- Huyết tổ quá lời rồi nói về độ điên sao ta có thể bằng được ngươi...

- Còn về việc Thiên tộc ta có tiền đấu giá hay không không đến phiên Huyết tổ ngươi quan tâm đến...

- Cái mà ngươi nên quan tâm đến lúc này là ra giá hay là cút mới phải...

- Huyết tổ đại nhân...!tên kia đang cà khịa người không dám chơi thì cút cút ra kia...

Nghe được những lời đáp trả đanh thép của Thiên Hoàng, không đợi Trần Lâm kịp nói gì Hồng Ánh đã cười lên khoái chí nói.

Gì chứ trêu chọc Huyết tổ đại nhân luôn là niềm vui thầm kín của Hồng Ánh, đáng nói hơn là Trần Lâm không thể nào phản bát được Hồng Ánh càng không thể nào phản bát được Thiên Hoàng.

Rõ ràng không chỉ Trần Lâm, Thiên Hoàng cũng đanh thép không kém mở lời cà khịa lại đối thủ khi nhận ra Trần Lâm không muốn ra giá nữa...

Tuy nhiên nói đi cũng phát nói lại cái giá 28.000 thần tệ đúng là giới hạn của Thiên tộc có thể bỏ ra lúc này, Thiên Hoàng thật sự rất sợ Trần Lâm sẽ chơi tiếp ra cái giá cao hơn, đến lúc đó Thiên Hoàng chỉ có thể ngậm ngùi đầu hàng...

Rất may Trần Lâm đã sủa dơ như thế thì hiển nhiên là muốn buông bỏ chiếc Khải Huyền Chiến Giáp kia rồi, Thiên Hoang có thể nói là lòng mừng hết lớn chỉ thiếu mỗi việc cười lên thành tiếng.

Ngược lại bên dưới sân khấu lớn...

Không chỉ Thiên Hoàng mà nữ Bạch Y Quản Sự cũng nhận ra Huyết tộc đã không muốn chơi tiếp rồi, nhưng không ngờ nàng lại ý vị thâm trường nhìn qua Thiên Hoàng một cái rồi tiếp tục hô giá xác nhận cái giá 28.000 thần tệ của Thiên Hoàng.

Từng thanh âm thanh thoát như chuông nhạc từ nữ Bạch Y Quản Sự lần lượt vang lên vang vọng cả khu đấu giá, nhưng ngoài Huyết tộc ra không chủng tộc nào có thể bỏ ra cái giá lớn hơn con số 28.000 thần tệ kia.

Cứ như thế lần hỏi thứ ba kết thúc, dưới cái sự tiếc nuối của Trần Lâm chiếc Khải Huyền Chiến Giáp cool ngầu đầy tính hắc khí kia thuộc về tay Thiên Hoàng.

Đương nhiên có được thứ mình muốn Thiên Hoàng vui mừng khốn xiết cười lên một tiếng khoái trá, ngoài ra một kẻ khác là Liên Minh Cầm Thú cũng vui vẻ không kém khi đã thu được tiền...!rất nhiều tiền...!từ trang bị mà mình đã đưa ra đấu giá kia và hơn hết thứ đó lại không thuộc về Huyết tộc.

Tuy nhiên cổ nhân có câu cười người hôm trước hôm sau người cười...

Ngay khi Thiên Hoàng lẫn các thành viên Liên Minh Cầm Thú còn đang mỉm cười khoái chí kẻ được tiền người có thứ mình muốn thì trên sân khấu lớn trang bị tím động nhất tiếp theo cũng chầm chậm xuất hiện.

Nhưng chuyện vui không dài lâu ngay khi trông thấy trang bị lắp lánh ánh kim kia nụ cười trên môi song phương lập tức tắt ngấm, nhất là Thiên Hoàng đã kinh ngạc đến trợn tròn cả đôi mắt như lồi ra ngoài.

Ngược lại còn đang rầu thúi ruột khi mất đi thứ mình muốn thì trông thấy vật phẩm mới kia, Trần Lâm cũng kinh ngạc không kém nhưng rồi rất nhanh đã cười phá lên một tiếng khoái trá, tiếng cười chó má sặc mùi tiểu nhân đắc ý theo đó vang vọng cả khu đấu giá làm cho những quan khán giả cũng đang kinh ngạc không thôi kia phải giật mình hoàn hồn trở lại.

Tuy nhiên không một ai có ý kiến gì với Trần Lâm, tất cả mọi người đang ngồi xem trong khu đấu giá rộng lớn lúc này gần như chỉ tập trung về đúng một nơi phòng vip của Thiên tộc.

Bởi lẽ họ đang rất muốn xem sắc mặt của Thiên Hoàng lúc này như thế nào và khá năng cao là đó chỉ có thể là một màu đen.

Như một trò đùa của tạo hóa mà thật ra đúng hơn là của hệ thống...

Trang bị tím độc nhất tiếp theo ra sân đấu giá cũng là một chiếc cổ chiến giáp loại hình phong thủ và có một cái tên rất hay, Quang Huy Chiến Giáp.

Nhưng không chỉ thế, bằng một sự vi diệu nào đó chiếc Quang Huy Chiến Giáp kia cũng không bình thương như những bộ giáp khác khi có phần phía sau lưng hoàn toàn để trống như Khải Huyền Chiến Giáp trước đó, nói chung là ngoài hình thậm chí là công dụng chỉ sợ hoàn toàn tương đồng, điểm khác biệt duy nhất giữa Quang Huy Chiến Giáp và Khải Huyền Chiến Giáp ngoài cái tên thì chính là phong thái và màu sắc.

Trái ngược hoàn toàn với Khải Huyền Chiến Giáp sở hữu phong cách lãnh khốc u ám thuần một màu đen ánh kim nhìn phát biết ngay nhận vật phản diện, Quang Huy Chiến Giáp lại đúng với cái tên của mình “ánh sáng huy hoàng” khi sở hữu một vẻ ngoài có phần thanh tao hơn cùng hai màu vàng kim và bạch ngân làm chủ đạo trên thân giáp vô hình chung tỏa nên nét thần thánh kỳ lạ như một biểu tượng của ánh sáng và công lý.

Rõ ràng khi không hình đến ngoại hình của Quang Huy Chiến Giáp kia và Khải Huyền Chiến Giáp trước đó sẽ thấy được nhiều điểm chung vị diệu, nhưng nếu xét đến ngoại hình rất dễ để thấy được hai bộ chiến giáp này hoàn toàn trái ngược nhau như ngày và đêm, ánh sáng và bóng tối.

Và như một lẽ dĩ nhiên thứ thần thánh xinh đẹp còn đại diện cho ánh sáng như thế và nhất là còn có chỗ đệ đút cánh thì chỉ thích hợp với cái chất thần thánh của Thiên tộc.

Đây mới chân chính là chiến giáp sinh ra cho Thiên tộc.

Đáng tiếc Trần Lâm sủa dơ không ngời lại đúng thật, đốt 28.000 thần tệ đấu giá Thiên Hoàng hết tiền chơi rồi.

- Ha...!ha...!ha...

- Cái này người ta nói bôn ba không qua thời vận, bổn Huyết tổ đúng là chân mệnh thiên tử mà...

- Mấy tên ngu bỏ tiền ra tranh giành với ta chắc giờ cay lắm nhỉ...

Nhận ra được Thiên Hoàng dường như đã bị hệ thống chơi một cú đau quá đau, Trần Lâm muốn bao nhiều tiểu nhân đắc ý thì có bấy nhiêu xoa xoa cằm cười lên một tiếng khoái trá không quên trêu chọc Thiên Hoàng lúc này mặt đã đen hơn cục than.

Trước sự một đâm trí mạng vào chỗ đang rỉ máu của Trần Lâm...

Thiên Hoang thẹn quá hóa giận hùng hổ chạy ra khu lăng kính muốn hét giá một phen đoạt lấy trang bị kia, dĩ nhiên một phần nguyên nhân là cho bỏ ghét Trần Lâm nhưng lớn là do Thiên Hoàng thật sự rất thích Quang Huy Chiến Giáp muốn thu nó về.

Khác vọng này của Thiên Hoàng chỉ sợ còn lớn hơn của Khải Huyền Chiến Giáp trước đó chứ không ít.

Tuy nhiên không đợi Thiên Hoàng kịp gọi giá, Trần Lâm đã nhanh miệng hơn hét lớn:

- Bổn Huyết tổ ra giá 20.000 thần tệ thu thấy chiến giáp xinh đẹp kia...

- Không biết có ai muốn chơi với ta không???

Một lần tăng giá thẳng lên 20.000 thần tệ, toàn trường lập tức kinh ngạc không thôi với cái giá của Trần Lâm đưa ra nhưng rất nhanh những kẻ có chút đầu óc đã nhận ra đây rõ ràng là đang khıêυ khí©h Thiên Hoàng.

Cuộc chơi tranh đoạt chiến giáp lần hai này hiển nhiên cũng chỉ có Thiên tộc và Huyết tộc chơi, cái giá là muốn xem Thiên Hoàng còn bao nhiên vốn liếng.

Rất nhanh trước cái giá của Trần Lâm, Thiên Hoàng lúc này mặt đã đen như Ma tộc xuýt chút nữa lại đổi hệ trầm giọng đến kết băng hét lớn:

- Bổn Hoàng ra giá 21.000 thần tệ...

- Tốt, vậy bổn Huyết tổ ra giá 22.000 thần tệ...

Tuy nhiên không đợi nữ Bạch Y Quản Sự kịp nói gì thậm chí Thiên Hoàng còn chưa nói hết câu, Trần Lâm đã nhếch mép cười nói.

Đây chính là lời đáp trả đanh thép cho những đau thương mất mát trước đó đến tự vị trí Huyết tổ đại nhân.

Tính ra Trần Lâm nói từ trước rồi, đốt hết 28.000 thần tệ cho Khải Huyền Chiến Giáp cùng những trang bị trước đó sương sương cũng khoảng 60 - 70.000 thần tệ rồi, Thiên Hoàng làm gì còn nhiều thần tệ để chơi, trận này Trần Lâm thắng chắc.

Nhìn chung lucky vẫn là nhân tố bá đạo nhất của Huyết tổ đại nhân, đâu ai ngờ được hệ thống lại chơi lầy xuất ra hai bộ chiến giáp đồng chất nhưng nghịch màu như thế.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,856
Điểm cảm xúc
5,574
Điểm
113
Chương 616: Bảy trang bị cuối cùng
- 24.000 thần tệ lần thứ hai...

- 24.000 thần tệ lần thứ ba...

- Tốt...!nếu đã không ai ra giá ta xin tuyên bố chiếc Quang Huy Chiến Giáp này sẽ thuộc về Huyết tộc...

Đứng trên sân khấu lớn nữ bạch y quản sự mỉm cười như được mùa cao giọng nói lớn.

Thanh âm thanh thúy như thiên nhạc theo đó vang vọng cả khu đấu giá như một lời xác nhận chiến Quang Huy Chiến Giáp chính khí lẫm liệt kia đã thuộc về Huyết tộc với cái giá 24.000 thần tệ, một cái giá tính ra cũng không rẻ nhưng nếu so với cái giá 28.000 thần tệ của Thiên Hoàng trước đó thì quá là hời.

Dĩ nhiên công lao lớn nhất đến từ khí vận nghịch Cmn thiên của Huyết tổ đại nhân, đâu ai ngờ được trong cuộc đấu giá này lại xuất hiện hai bộ chiến giáp gần giống nhau như thế khiến Thiên Hoàng nổi máu điên mà xuống xác, đến khi Quang Huy Chiến Giáp xuất hiện thì Thiên tộc đối thủ cạnh trang lớn nhất của Huyết tộc đã tiền không cháy túi không đủ sức chơi đành ngậm ngùi để Trần Lâm thu được chiến giáp kia chỉ với giá 24.000 thần tệ rẻ hơn đến tận 4.000 thần tệ.

Quả thật đúng như Trần Lâm nói bôn không qua thời vận, Thiên Hoàng dày công tính toán ra sức thu thập trang bị vẫn không bằng được tên hệ may mắn như Trần Lâm.

Cuộc sống quả là quá nổi bất công đến cả mạt thế cũng không thay đổi được.

Liếc nhìn phòng vip của Huyết tộc, khuôn mặt anh tuất bất phàm của Thiên Hoàng bất giác hóa đen như shit chó sao mà nó sâu cay lạ kỳ.

Nhưng cái cay đắng kia lại không phải vì bị lỗ mất 4.000 thần tệ mà là vị bị khác NTR, bị tên khốn Huyết tổ kia cướp đi thứ mình muốn ngay trước mũi nhưng lại không thể làm gì chỉ có thể đứng đó nhìn theo trong sự bất lực cùng cực.

Rõ ràng đặc lên bàn cân giữa Khải Huyền Chiến Giáp và Quang Huy Chiến thì Thiên Hoàng thật sự rất thích chiếc Quang Huy Chiến Giáp ánh kim lập lánh thanh tao xinh đẹp kia hơn là hắc giáp u ám như Khải Huyền Chiến Giáp.

Đáng tiếc trời đời này không có thuốc hối hận, Thiên Hoàng đã lỡ chơi ngu thì chỉ có thể đành chịu.

Tuy nhiên Khải Huyền Chiến Giáp thật ra cũng không tệ thậm chí xét về công dụng đặc tính cũng chả thua gì Quang Huy Chiến Giáp, Thiên Hoàng chỉ là bị cái skin che mờ mắt chó mà thôi.

Ngược lại bỏ ra cái giá rẻ hơn mà vẫn thu được thứ mình cần hoặc ít nhất là tương tự thế, Trần Lâm và cả hai mẹ con Lý Minh Nguyệt đều thoáng vui mừng.

Xem ra đã có thứ để trang bị cho Long Ngữ Yên rồi, đất diễn của nàng trong tương lại từ đó cũng xuất hiện nhiều hơn.

Tuy nhiên là một con người có tâm hồn yêu cái đẹp lại bị rối loạn ám ảnh cưỡng chế, Trần Lâm vẫn cảm thấy khá là cấn cấn khi ma nhân sáu tay như Long Ngữ Yên lại mặc trên mình chiến giáp hoàng kim lấp lánh thần thánh thế kia, nhìn cái kiểu gì cũng thấy nó rất chi là không hợp...

Đáng tiếc cái thứ thật sự thích hợp với Long Ngữ Yên lại nằm trong tay kẻ khác, đúng là tạo hóa trêu ngươi...

Trở về với sân đấu giá lớn...

Sau khi cuộc tranh đấu nảy lửa giữa hai đại tộc Thiên - Huyết kết thúc, những trang bị sau cũng không quá ngon và thần tệ trong tay các đại tộc cũng không còn quá nhiều dẫn đến việc không xuất hiện thêm tranh đấu đại quy mô nào nữa, giá tiền cũng chỉ nằm ở khoảng dưới 20.000 thần tệ.

Nhưng nhiệt huyết của cuộc đấu giá và các chủng tộc tham gia không vì thể mà giảm đi, thậm chí còn nhiệt hơn khi mà đại tộc đã không tham gia thì chính là thời cơ cho các tiểu chủng tộc xuất thủ.

Càng ngày càng có nhiều tiểu chủng tộc ý thức được thời tới rồi bắt đầu tranh thủ cơ hội ngàn vàng này đứng ra đấu giá, thậm chí không ít tiểu chủng tộc còn chơi lớn đấu giá lên đến tận 20.000 thần tệ mới kết thúc.

Trong đó nổi bật nhất không ngờ là Kê tộc với kê đại tộc trưởng con gà may mắn từng có dịp đánh một trận với Hắc Mao Sư trong sự kiện Chủng Tộc Đại Chiến trước đó đáng tiếc kết quả hiển nhiên là bị đánh cho sml, ngoài ra các tộc loài sói dựa hơi Liên Minh Cầm Thú cũng bắt đầu tham chiến chỉ là không biết mua về cho mình hay mua cho cấp trên mà thôi, cái này Trần Lâm không quản đến được cũng không đủ thông tin để quản đến.

Dĩ nhiên các tộc khác tuy chỉ đôi lúc xuất hiện nhưng cũng nhiệt không kém chả sợ bố con thằng nào nhiệt tình mà đấu giá, nhiều khi còn tranh giành với các tiểu chủng tộc lệ thuộc Liên Minh Cầm Thú, đúng là hảo hán.

Cả khu đấu giá nhờ thế trở nên vô cùng sôi động như một cái chợ làng.

Tuy nhiên không cuộc vui nào là không tàn...

Sau khi thành công xác nhận đấu giá một trang bị tím độc nhất, nữ bạch y quản sự không vội trình làn sản phẩm tiếp theo mà mỉm cười một cái như gió mùa xuân rồi cao giọng tuyên bố:

- Rất cảm ơn các vị đã tham gia cuộc đấu giá hôm nay...

- Ắt hẳn các vị đều đã thu về không ít trang bị tốt, nhưng cuộc vui nào rồi cũng phải đến hồi kết và sự kiện này cũng như vậy...

- Tuy nhiên đó không phải là bây giờ mà là sau 7 trang bị nữa...

Ngay sau đó khi nữ bạch y quản sự vừa dứt lời, trên sân khấu lớn đồng loạt xuất hiện thêm 7 trang bị tím độc nhất đủ loại hình thể khiến sân khấu lớn thoáng chóc trở nên chật chội.

Chỉ vào 7 trang bị đang huyền phù trên sân khấu, nữ bạch y quản sự khẽ mỉm cười nói:

- Đây là 7 trang bị cuối cùng của sự kiện đấu giá, mong các vị cẩn thận suy nghĩ đừng bỏ qua cơ hội cuối cùng này…

- Bây giờ trang bị tiếp theo… Vô Cực Kiếm…

Ngay lập tức như nhận được lời hiệu triệu của nữ bạch y quản sự, một thanh kiếm màu vàng kim sắc bay đến bên cạnh nàng.

Vô Cực Kiếm nó sẽ là trang bị tím độc nhất tiếp theo sẽ được đấu giá, còn 6 trang bị còn lại sẽ lần lượt được đấu giá sau.

Dĩ nhiên hệ thống sẽ không việc thừa thãi, cùng một lúc trình làn ra cả 7 trang bị sẽ được đấu giá nhưng vẫn chỉ lần lượt đấu giá một trong số chúng như thế cốt yếu là để các đại tộc có cơ hội mà cẩn thận quan sát.

Đừng nghĩ rằng thập đại chủng tộc đã hết tiền, họ vẫn còn chỉ là không nhiều mà thôi nên phần lớn đều chọn cách ôm bom chờ thời và 7 trang bị đồng loạt xuất hiện như thế chính là thời cơ để phát nổ quả bom mà mình đang cất giấu.

Trong đó hiển nhiên là có cả Huyết tộc, tính ra Huyết tộc còn ôm không ít thần tệ chưa tung ra khi Huyết tộc cũng chỉ thanh công đấu gia về cho riêng mình được 3 trang bị tím độc nhất mà thôi, số vốn còn lại của Huyết tộc vẫn chơi được bài trận.

Tuy nhiên trước những trang bị kia vài trận vẫn là không đủ với Huyết tổ đại nhân.

Khẽ liếc nhìn qua 6 trang bị tím độc nhất còn lại thay vì nhìn đến thành Vô Cự Kiếm đang được đấu giá...

Ánh mắt Trần Lâm không giấu được sự kích động khi nhìn thấy được rất nhiều thứ ngon, nhưng ngay sau sự kích động kia qua đi Trần Lâm đã nhận ra được vấn đề không nhịn được nhíu mày hỏi:

- Chúng ta còn bao nhiên thần tệ?

Nghe Trần Lâm hỏi đến vấn đề quan trọng như thế, Lý Minh Nguyệt cũng khẽ liếc nhìn những trang bị bên dưới rồi lắc đầu nói:

- Còn 48.000 thần tệ...

- Với số tiền này ta nghĩ nếu may mắn chúng ta có thể đấu giá được 2 trang bị...

- Nhưng nếu trường hợp xấu bị ép quá gắt...!chúng ta chỉ sợ sẽ chỉ thu được 1 trang bị mà thôi...

Nhận được câu trả lời của Lý Minh Nguyệt, Trần Lâm mới an tâm phần nào nhẹ nhàng gật gật đầu.

Tính ra nhờ thu chỉ hợp lý cộng với cần kiệm liêm chính tình hình tranh đoạt trang bị cú chót này của Huyết tộc cũng không tệ, nhiều có thể thu được tận hai trang bị còn không thì tệ gì cũng thu được một cái.

Tuy nhiên dù là thế thì ánh mắt Trần Lâm vẫn không giấu được vẽ trầm trọng khi nhìn qua những trang bị trên sân khấu kia lắc đầu nói:

- Khá năng cao là không thu hết được...

- Haizzz...!thôi thì đi đến đâu tính đến đó vậy...

Hiển nhiên với độ thấm hút của hệ thống việc cho người chơi ngắm trang bị từ trước như thế là để các bên hảo hảo tính toán mà xuống xác một phen, đây là cú chót rồi không xuống không được...

Tuy nhiên không chỉ con người mà bất kỳ sinh vật nào cũng đều có lòng tham.

Khi nhìn thấy những trang bị còn lại kia trên sân khấu, Trần Lâm đã chắm được đến tận ba món trang bị, đáng tiếc tiền của Huyết tộc còn lại không nhiều đến thế việc thu hết cả ba thậm chí là hai thôi cũng là điều không dễ một chút nào, thế nên Trần Lâm phải cẩn trọng tính toán xem thứ mình cần nhất là gì mà trọng điểm ra tay đấu giá.

Đương nhiên không chỉ Huyết tộc mà các đại tộc khác cũng tương tự như thế dù thấy cả 7 trang bị kia đều là đồ ngon nhưng tiền lại không cho phép cũng chỉ có thể như Trần Lâm nhắm đến thứ mình cảm thấy thích hợp nhất.

Ngược lại, các tiểu chủng tộc cũng ý thức được thập đại tộc sẽ xuống tiền tranh đoạt những trang bị cuối này, các tiểu chủng tộc hoàn toàn không có cửa càn không dám tham gia cuộc chơi lớn như thế đều ngoan ngoãn ngồi một bên xem thập đại tộc đánh nhau.

Trở lại với sân khấu lớn ngay bên dưới...

Rất nhanh khi mà các đại tộc còn đang tính toán, thanh Vô Cự Kiếm kia đã tìm thấy chủ nhân mới của mình, đó hơi bất ngờ là Ma tộc.

Dù muốn dù không nhưng phải công nhận một điều là Ma tộc đúng là ăn tạp, đến cả một trang bị loại hình vũ khí hàng thật giá thật và tiền thật như Vô Cự Kiếm cũng dám xuống tiền thu cho bằng được, lúc đầu Trần Lâm cũng đã cảm thấy lạ nhưng lại không nghĩ nhiều cũng không có tâm lực quản đến đại tộc không liên quan này, tuy nhiên giờ trông thấy Ma tộc bỏ cái giá không nhỏ như thế dùng muốn dù không Trần Lâm cũng không thể không chú ý đến.

Có thể nói hệ thống đã cố tình bày trò sắp xếp 7 trang bị cuối cùng cốt yếu là để các đại tộc thấy khó mà nhận ra không thể chờ đợi thêm được nữa mà ra tay trang đoạt, thế nên mỗi trang bị đều là một trận tranh đoạt và giá cả vì thể cũng được đẩy lên cao hơn nhiều.

Dù sao hết sự kiện này thì có tiền cũng không dễ gì kiếm được trang bị tím độc nhất.

Rất may Ma tộc tuy đã thu về không ít trang bị trước đó nhưng đa phần đều khá là rẻ mạt không ai thèm nên cũng không tiêu tốn quá nhiều thần tệ.

Sau một hồi tranh đấu với Xà tộc, Ma tộc cũng thành công thu được thanh Vô Cực Kiếm kia về từ tay đối thủ với một cái giá không thấp tận 24.000 thần tệ.

Đương nhiên đây chỉ sợ là cái giá cuối cùng Ma tộc có thể bỏ ra và thanh Vô Cực Kiếm kia khả năng cao cũng là trang cuối cùng mà Ma tộc có thể thu được trong sự kiện này.

Tuy nhiên trừ Xà tộc ra không một ai để ý đến thành Vô Cực Kiếm nghe rất bá khí kia sẽ thuộc về tay ai...

Nói một câu khó nghe, chắc chỉ trừ có thể loại ốm yếu như Xà tộc mới thích dùng kiếm, còn lại cả cộng đồng hung thú từ thú có vυ" đến thú không vυ", từ chim cò đến tôm cá đều không thích thể loại vũ khí rất chi là mong manh này, thế nên thanh Vô Cực Kiếm kia đắng lòng thay là ai cũng chê.

Dĩ nhiên chê là một chuyện còn nếu như thuộc diện bất đắc dĩ không có thứ khác ngon hơn để dùng thì chắc là cũng không chê, nhưng bỏ tiền ra mua thì không...!chắc chắn là không...

Cũng nhờ thế khi các đại tộc đều không quá xem trọng thanh kiếm ánh vàng kim lấp lánh kia để Ma tộc thành công đắc thủ, ngược lại cộng đồng hung thú lại quan tâm đến vật phẩm thứ hai sẽ được đưa ra nhiều hơn.

Đó vẫn là một thứ vũ khí cho cộng động thú tộc ra sức trang đoạt, nhưng lần này lại dài hơn và ngon hơn thanh Vô Cực Kiếm trước đó.

Ngay lập tức khi trông thấy thứ tiếp theo sẽ được đấu giá kia...

Ánh mắt của lão Sa Hoàng lập tức sáng lên như đèn pha, không đợi mọi người kịp phản ứng lão đã kích động đứng bật dậy hét lên:

- Không cần phải nói nhiều, bổn Hoàng ra giá 24.000 thần tệ đấu giá cây giáo kia...

Hiển nhiên trang bị có thể khiến lão Sa Hoàng kích động đến vậy chỉ có những thứ dài và chọt.

Trên sân khấu lớn, trang bị tím độc nhất tiếp theo may mắn được đấu giá kia vô cũng đơn giản một ngọn giáo, tổng chiều dài gồm phần thân và mũi giáo sắc bén lên đến gần 4m, thân giáo vì thế cũng không nhỏ phải to lớn cỡ bắp chân người trưởng thành là ít, quả là một ngọn giáo to lớn uy vũ.

Với kích thước như thế rõ ràng là rất quá khổ với thể loại nhỏ yếu đáng thương như Trần Lâm, nhưng lại rất hợp với bọn súc vật 2m ăn lên và nhất là bọn quái vật biển như Hải Sa tộc lại càng thích hợp.

Tuy nhiên để khiến Sa Hoàng kích động đến vậy, ngọn giáo kia không thể chỉ có kích thước to lớn bất phàm mà còn kèm theo năng lực nguyên tố độc lạ.

Xét bề ngoài cả thân ngọn giáo tính ra hơi xấu khi đều thuần một màu đen tuyền như than đá, nhưng phần đầu mũi giáo sắc bén lại ánh lên những tia sáng hồ quang màu đỏ tươi lộ ra từng đường từng đường địa tương nham thạch, sức nóng khủ ng bố từ ngọn giáo theo đó tỏa ra bốn phía càng như một minh chứng hùng hồn năng lực mà nó có thể đem đến và cái tên của nó là Ngọn Giáo Nham Tương.

Trước một vũ khí nhìn phát biết vừa tay lại con kèm theo năng lực nham tương khủ ng bố dù không rõ chính xác cho lắm, nhưng Sa Hoàng vẫn chấm ngọn giáo kia quyết thu nó về cho bằng được không cần khởi động gì cả đã trực tiếp tăng giá lên 24.000 thần tệ, bằng với cái giá mà Ma tộc bỏ ra để thu về thanh Vô Cực Kiếm trước đó.

Đây chính là lời khẳng định của Sa Hoàng, lão sẽ bất chấp mọi giá thu lấy cây thương kia.

Tuy nhiên Sa Hoàng nhận ra được cây thương kia ngon ăn thì kẻ khác cũng thế, đáng nói hơn dù phần lớn đều kiện kỵ cái tên Sa Hoàng nhưng vẫn có những tên trẻ trâu thích làm liều.

Ngay khi nữ Bạch Y Quản Sư vừa hộ giá đấu lần thứ nhất xong...

Từ bên trong phòng vip của Liên Minh Cầm Thú, Kim Mao Sư Vương máu liều nhiều hơn máu não thoáng nhếch mép cười lạnh rồi gầm lên một tiếng nói:

- Thật là ngại quá...!ngọn giáo này Sư tộc ta thấy cũng hợp mắt...

- 25.000 thằng tệ đi...!bổn vương đấu giá nó về tập ném lao chơi...
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,856
Điểm cảm xúc
5,574
Điểm
113
Chương 617: Sa hoàng lặn thật sâu
- Thằng chó chết này dám giành đồ của ta...

- Moá nó chứ...!Bạch Sa mau về Hải Sa tộc tập hợp anh em, chúng ta qua đó đập chết cha con chó lông vàng kia...

Thấy Kim Mao Sư Vương không biết sống chết dám nhảy ra giành Ngọn Giáo Nham Tương bảo vật vừa đâm chọt tốt lại có thể phun ra dung dịch địa nham khá là chất lượng, Sa Hoàng giận đến tím người gầm lên như chó tru quyết tâm tính sổ với trên ngu kia.

Rất may trước khi Sa Hoàng sắp giận quá hóa ngu mà làm liều, Trần Lâm đã nhanh tay giữ lấy lão cá mập lớn này lại.

- Không cần phải nóng làm gì...

- Tên lông vàng kia chỉ đang cố tình chọc phá mà thôi...

Dỗ dành lão bạn nhậu sống dưới nước như tính nóng như lửa này của mình, Trần Lâm thoáng cười cười nói.

Nghe thấy thế lão Sa Hoàng cũng không ngốc biết ngay Kim Mao Sư Vương chỉ đang muốn kiếm chuyện phá đám nhầm ép giá mình, huống chi đây là Thánh Thành đánh cũng đánh không được gì, nhưng dù là thế cái sự tức giận trong lòng khó mà thiên giảm...

Thoáng hừ lạnh một tiếng, Sa Hoàng rất may không có hành động gì thêm chỉ tức giận nhìn qua phòng vip của Liên Minh Cầm Thú như muốn ăn tươi nuốt sống những kẻ bên trong đó.

Ngược lại Trần Lâm cũng khẽ cười cười nhìn qua phòng vip Liên Minh Cầm Thú rồi đột nhiên lên tiếng nói:

- Sư tộc các ngươi không phải thích dùng búa rìu lắm sao?

- Không lẽ đột nhiên cắn lộn thuốc muốn đổi hàng...

Một sự thật là dù có thể dùng tất cả các trang bị loại hình vũ khí của hệ thống nhưng gu của mỗi thú tộc lại khác nhau, trong đó tương tự như Hải Sa tộc thích dùng vũ khí dạng chọt như thương, giáo, đinh ba hay kích...!thì Sư tộc do tác động của Kim Mao Sư Vương và Hoàng Kim Chiến Phủ nên điều khá là ưa chuộng loại vũ khí dạng búa rìu.

Tự nhiên may mắn có được thì không nói, nhưng nếu được chọn tộc nhân Sư tộc thường sẽ chọn vũ khí dạng rìu chiến hay chiến phủ thay vì những loại vũ khí khác, chính vì thế Trần Lâm mới nói việc Kim Mao Sư Vương nhảy ra tranh giành ngọn giáo kia thuần túy là phá đám chứ không phải vì tranh đấu vật phẩm và những tên phá đám thế này phải nghiêm trị.

Ngược lại trước lời nói không nhỏ vang vọng cả khu đấu giá của Trần Lâm nhất là ý tứ đâm chọt sâu cay vô cùng rõ ràng, Kim Mao Sư Vương sao có thể không nghe hiểu bĩu môi hừ lạnh một tiếng đáp trả:

- Hừ...!Sư tộc ta thế nào không phiền Huyết tổ ngươi quan tâm...

- Các ngươi tự lo cho bản thân mình trước đi...!không có tiền đấu giá thì cút cút ra đừng ở đó sủa dơ...

Phải, Sư tộc thích chơi rìu nhưng vẫn đấu giá ngọn giáo kia đó thì đã làm sao? Kim Mao Sư Vương thích nhảy ra phá đám đó thì đã sao?

Vấn đề là Sa Hoàng có thể chấp nhận bỏ Ngọn Giáo Nham Tương kia cho kẻ khác sao?

Sa Hoàng đã không thể buông bỏ thì phần ưu thế đã nằm trong tay Kim Mao Sư Vương, ngoài xuống tiền đấu giá ra Liên Minh Huyết Sa có thể làm gì được Kim Mao Sư Vương hắn.

Tuy nhiên lần này Kim Mao Sư Vương đã chọc chó không đúng lúc, nhất là ngay cái lúc bản thân cũng đang có yếu điểm có thể bị kẻ khác khai thác...

Trước lời đáp trả đanh thép của Kim Mao Sư Vương, Trần Lâm chỉ cười lạnh nhìn lên những trang bị trên sân khấu cười như không cười nói:

- Dĩ nhiên là bổn Huyết tổ không rảnh quan tâm đến con sư tử ngu như ngươi rồi...

- Ta chỉ đang cảnh cáo ngươi...!nếu như Sư tộc các ngươi đã không thích dùng rìu nữa thì đừng có trách Liên Minh Huyết Sa ta ra tay trang đoạt cây rìu chặt củi kia...

- Hừ...!đừng nghĩ rằng ngươi đang nắm cán người khác, đừng tưởng ta không biết thứ Sư tộc ngươi muốn còn đang nằm một đống trên sân khấu kia kìa...

Nói xong tà nhãn quỷ dị của Trần Lâm vô tình nhưng lại rất hữu ý rơi trên một trong năm trang bị tím độc nhất còn lại chưa được đấu giá sau thanh Vô Cực Kiếm và Ngọn Giáo Nham Tương.

Sa Hoàng cũng hiểu ý thoáng cười cười theo ánh mắt Trần Lâm nhìn vào trang bị kia, đó hiển nhiên là một chiến phủ to lớn tính ra không thua gì Ngọn Giáo Nham Tương, phần lưỡi rìu sắc bén lại càng thêm to lớn kh ủng bố ánh lên những đạo hàn quang bức người.

Không chỉ thế trái ngược với màu đen chủ đạo của Ngọn Giáo Nham Tương, cả thân chiến phủ kia lại thuần một màu bạch ngân lấp lánh ngân lượng nhìn phát biết ngay giàu sang phú quý, uy tín ngập trời rồi.

Như một lẽ dĩ nhiên Hải Sa tộc thích thương kích thì Sư tộc cũng rất thích chiến phủ không kém, thanh bạch ngân chiến phủ kia chính là thứ mà Kim Mao Sư Vương đang nhắm đến và cũng là thứ mà Trần Lâm dùng để cảnh cáo Kim Mao Sư Vương.

Sa Hoàng đúng là khá thích Ngọn Giáo Nham Tương kia, thế nên mới bị Kim Mao Sư Vương lợi dụng việc đó nhằm khiến Hải Sa tộc phải tiêu tốn lượng lớn thần tệ đấu giá về với giá cao, nhưng Kim Mao Sư Vương lợi quên mất rằng bản thân hắn cũng có thú yêu thích tương ứng.

Trần Lâm đang cảnh cáo Kim Mao Sư Vương ai rồi cũng sẽ phải vào tròng nếu hắn tiếp tục quấy phá công tác đấu giá vui vẻ của Sa Hoàng đến khi thanh bạch ngân chiến phủ kia lên sàn đấu giá thì cũng đừng tránh Liên Minh Huyết Sa ra tay đáp trả.

.

Đại tộc mâu thuẫn rồi phát sinh tranh đấu, các bên đấu qua đấu lại tính ra người được lợi cuối cùng lại là hệ thống, đây thật sự là một việc không đáng một chút nào...

Thế nên trước lời cảnh cáo của Trần Lâm, Kim Mao Sư Vương không khỏi rơi vào trầm ngâm liếc nhìn phòng vip Huyết tộc rồi nhìn lại thanh chiến phủ vẫn còn trôi nổi phía sau nữ bạch y quản sự.

Ngược lại nhìn Kim Mao Sư Vương mặt mũi như ăn phải shit khó chịu vô cùng, Bạch Ưng Vương lại thoáng cười cười nhìn xuống sân khấu lớn rồi lắc đầu khuyên nhủ:

- Tên Huyết tổ kia nói không sai, thứ Sư tộc các ngươi đang cần vẫn nằm đó...

- Giờ ngươi ra ta với bọn chúng thì bọn chúng cũng sẽ ra tay lại với ngươi, chúng ta đấu tới đấu lui đẩy giá lên cao tính ra cũng đâu ai có lợi lộc gì...

Nghe Bạch Ưng Vương khuyên nhủ đúng hơn là cho nấc thang để đi xuống...

Kim Mao Sư Vương khẽ gật đầu xem như chấp nhận nhưng mặt ngoài vẫn không phục cố tỏ ra mình ổn hừ lạnh muốn tiếng như một lời thầm trách bản thân đen như mõm chó cũng như độ âm hiểm của Huyết tộc.

Một màn kia của Trần Lâm chính là việc phát huy ưu thế không ngờ đến khi tất cả những trang bị sẽ được đấu giá đều xuất hiện hết, các phương nhờ thế mà có được sự chuẩn bị từ trước.

Nếu không phải trông thấy chiến phủ kia, Trần Lâm ba đầu sáu tay cũng không đào đâu ra lý do uy hiệp ngược lại Kim Mao Sư Vương.

Sa Hoàng vì thế cũng sẽ tốn không ít thần tệ để đấu giá về Ngọn Giáo Nham Tương độc lạ Bình Dương kia.

Ngược lại nhận thấy Kim Mao Sư Vương bị Trần Lâm dọa sợ rút lui không dám gây sự nữa, lão cá mập đáng thương Sa Hoàng đã không thể đợi được nữa ngay khi nữ bạch y quản sự chỉ vừa xác nhận lần hai lão đã hét lớn ra giá, thậm chí còn trực tiếp tăng lên tận 28.000 thần tệ cho chắc ăn.

Nhờ thế với uy vọng của Sa Hoàng và uy tín của 28.000 thần tệ, không chủng tộc nào nhảy ra trang đoạt Ngọn Giáo Nham Tương kia nữa, kể cả Long tộc cũng không thấy có động thái gì.

Thế nên sau ba lần gọi giá Ngọn Giáo Nham Tương kia rốt cuộc cũng về tay Sa Hoàng khiến lão cá mập cười đến híp cả mắt quên luôn ăn nhậu.

Thấy thế Trần Lâm không nhịn được bĩu môi khinh bỉ nói:

- Chỉ là một ngọn giáo thôi mà có cần vui vậy không?

Nghe thấy Trần Lâm ếch ngồi đáy giếng đã ngu còn ra vẻ...

Lão Sa Hoàng không nhịn được khịt mũi một tiếng khinh thường cười như không cười nói:

- Với ngươi đây chỉ là một ngọn giáo...!nhưng với ta nó còn là một trang bị đỏ...!he...!he...

- Á đù...!thì ra là thế...

- Lão cá mập ngươi đúng là nham hiểm ác...!đến ta còn bị ngươi lừa...

Nhận được câu trả lời của Sa Hoàng, Trần Lâm không khỏi ngạc nhiên ngu người ra nhướng mày nói.

Thật không ngờ Sa Hoàng lại ẩn giấu sâu đến vậy đến cả anh em bạn nhậu tình thương mến thương như Trần Lâm cũng không biết được, đúng là cái loài sống dưới thâm sâu âm hiểm vô cùng.

Rõ ràng theo tiết lộ của Sa Hoàng, lão cá mập khốn kiếp này ra sức đấu giá Ngọn Giáo Nham Tương kia không chỉ đơn thuần là do yêu thích hay trang bị cho tộc nhân mà còn là để kết hợp thành trang bị đỏ, khả năng cao là Hải Sa tộc sớm đã tập hợp đủ bộ chỉ còn thiếu Ngọn Giáo Nham Tương kia không ngờ đến phút cuối nó lại xuất hiện.

Quả là sự trùng hợp không ai ngờ đến được nếu không Liên Minh Cầm Thú và nhất là Long tộc sẽ không dễ dàng để Sa Hoàng thu được ngọn giáo kia chỉ với giá 28.000 thần tệ như thế.

Đứng dưới góc độ của một trang bị tím độc nhất cái giá 28.000 thần tệ quả là không quá rẻ nhưng nếu nó biến thành một trang bị đỏ thì chắc chắn là lời to, phen này lão Sa Hoàng đúng là đại thắng.

Tuy nhiên nói đi cũng phải nói lại, đến cả Trần Lâm và tình báo của Huyết tộc cũng không chút thông tin gì về thứ liên quan đến Ngọn Giáo Nham Tương kia từ chỗ Hải Sa tộc thì nói gì đến các tộc khác có thể biết được mà ra tay ngăn cả, tất cả đều phải nói đến lão cá mập này đúng là lặn quá sâu.

Ngược lại bên dưới sân khấu, các tộc vẫn hồn nhiên ngồi đó chờ đợi vật phẩm tiếp theo sẽ được đem ra đấu giá, không hề biết rằng Hải Sa tộc vừa có thêm một trang bị đỏ quý giá...

Rất nhanh dưới sự chờ đợi của các quan khán giản, một trong năm vật phẩm còn lại nhẹ nhàng bay ra khỏi hàng ngũ vốn có của mình rồi huyền phù bên cạnh nữ bạch y quản sự mở màn cho trận tranh đoạt tiếp theo.

Tuy nhiên khi nhìn thấy được vật phẩm tiếp theo sẽ được đấu giá, các phương lại không nhịn được nhíu mày nghị luận, thậm chí còn có đại tộc trực tiếp lắc đầu không thèm nhìn đến, nguyên nhân rất đơn giản nó không ngon hoặc ít nhất là nhìn không ngon.

Trang bị tiếp theo sẽ được đấu giá kia không phải đao hay kiếm và cũng không phải thương kích gì mà chỉ là một viên đá trong suốt như thủy tinh ánh lên những tia sáng xanh lam nhìn thì rất đẹp mắt nhưng lại không biết có thể dùng làm việc gì, quá đáng hơn là xem như cục gạch dùng để ném cũng không được vì nó quá nhỏ chỉ bằng một viên bi.

Với một trang bị như thế dù không biết năng lực bên trong như thế nào nhưng chắc chắn sẽ không thể thu hút sự chú ý của các đại tộc, nhất là thế loại thực dụng như hung thú.

.

Nhận ra được các tộc không quá thích vật phẩm đang trôi nổi bên cạnh mình, nữ bạch y quản sự vẫn giữ thái độ chuyên nghiệp mỉm cười như không có việc gì nhẹ nhàng nói:

- Trang bị tím độc nhất tiếp theo sẽ được đấu giá gọi là Tâm Kính, một trang bị loại hình phòng thủ...

- Về công dụng...!rất tiếc ta không thể nói rõ chỉ có thể nói nó có thể hấp thụ động năng...

- Giá khởi điểm 10.000 thần tệ...!mời người chơi đấu giá...

Trước lời giới thiệu sương sương nhưng rất là hấp dẫn của nữ bạch y quản sự, toàn trường lại được một phen xáo động vô thức liếc nhìn vào viên đá xanh nhỏ bé trên sân khấu kia...

Hấp thụ động năng quả là một gợi ý hấp dẫn khiến các tộc dù muốn dù không vẫn phải một lần nữa chú ý đến trang bị mới độc lạ kia, nhưng rất nhanh sau một phen tính toán không ít đại tộc vẫn lắc đầu bỏ qua không thèm nhìn đến viên Tâm Kính kia mà nhìn vào bốn vật phẩm còn lại phía sau.

Rõ ràng dù có thế nào thì xét vào ngoại hình hay chất lượng có thể đem đến thì bốn trang bị phía sau vẫn ăn tiền hơn là một viên đá xanh rất nhiều.

Huống chi hiện tại đại tộc nào cũng có tiền nhưng lại không nhiều nên cũng không ai lại "rảnh háng đầu tư vào một viên đá mờ mờ ảo ảo như thế được.

Tuy nhiên trong đó chắc chắn không có Trần Lâm, bởi lẽ Trần Lâm nhận ra viên đá kia nó chính là bộ phận cuối cùng của Gương Phản Chấn, một trang bị tím độc nhất có dạng chiếc gương nhưng lại được xếp vào loại hình phòng phủ mà Trần Lâm đã thành công loot được từ chỗ con thây ma xấu số Quỷ Ảnh cùng với chiếc Găng Tay Cự Nhân, nhưng lúc đó chỉ mới là một bộ phận.

Sau này nhờ có bia rượu hộ thân, Trần Lâm mới thu được thêm một bộ phận còn lại từ chỗ Bạch Sa và viên đá Tâm Kính kia chính là bộ phận cuối cùng, thu được nó xem như đại công cáo thành.

Tuy nhiên Trần Lâm vẫn không vội ra tay đấu giá viên Tâm Kính mà nhìn lại bốn trang bị tím độc nhất phía sau cẩn thận đánh giá, bởi lẽ trong số bốn trang bị còn lại ngoài bạch ngân chiến phủ mà Sư tộc nhắm đến ra còn một trang bị mà Trần Lâm cũng đang nhắm đến.

Mặc dù đó không phải một trang bị đỏ hay có thể kết hợp thành trang bị đỏ mà chỉ thuần túy là một trang bị tím độc nhất, nhưng năng lực mà nó có thể đem đến vẫn khiến Trần Lâm dù muốn dù không cũng phải cân nhắc, đó không gì khác chính là Lục Sắc Giới Chỉ trang bị phòng thủ có phép một lần miễn thương.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,856
Điểm cảm xúc
5,574
Điểm
113
Chương 618: Huyết tổ cũng thâm sâu không kém
Trước Gương Phản Chấn và Lục Sắc Giới Chỉ, một trang bị đỏ và một trang bị tím độc nhất nhưng mang đến năng lực miễn thương vô cùng bá đạo, Trần Lâm không nhịn được rơi vào trầm ngân mà cẩn thận suy nghĩ.

Lòng tham vô đáy Trần Lâm dĩ nhiên là muốn ăn hết thu luôn cả hai, nhưng ác ở chỗ đời lại không như là mơ Huyết tộc không đủ lực để nuốt hết như thế...

Mặc dù tình hình hiện tại Huyết tộc dù còn đến 48.000 thần tệ nhưng nếu Trần Lâm ra tay đấu giá viên Tâm Kính kia sẽ dẫn đến khả năng cao là không còn nhiều thần tệ để đấu giá tiếp Lục Sắc Giới Chỉ, đến lúc đó khi cái giá bị đẩy lên quá cao Trần Lâm sẽ không đủ tiền chơi nữa.

Tuy nhiên sau một lúc suy nghĩ dù rất không muốn nhưng phen này Trần Lâm phải chọn một trong hai và nghĩ tới nghĩ lui Trần Lâm vẫn không bỏ được một trang bị đỏ như Gương Phản Chấn đành phải đẩy nguy hiểm về cho Lục Sắc Giới Chỉ.

Tia hy vọng cuối cùng là biết đâu khí vật nghịch thiên của Huyết tổ đại nhân lại bạo phát thần uy quỷ thần che mắt thánh làm cho các tộc không nhận ra được giá trị bảo mạng của chiếc Lục Sắc Giới Chỉ kia.

Ngược lại bên dưới sàn đấu giá...

Mặc kệ ai chê thì chê Ma tộc vẫn phương châm "đồ rẻ ăn hết" đứng ra đấu giá vật phẩm kia với tận 11.000 thần tệ, quả lắc một cái giá cao ngất ngưỡng khiến Huyết tổ đại nhân xuýt chút nữa thổ huyết thành dòng.

Cái tên ăn tạp tộc Trần Lâm trong lúc ngẫu hứng vui vẻ đặc cho Ma tộc quả là không sai vào đâu được, đến cả một cục đá xanh ai ai cũng chê vậy mà Ma tộc cũng không tha quyết thu hết về không biết để làm gì.

Tuy nhiên đó không phải chuyện Trần Lâm quan tâm nhất lúc này, ưu tiên hàng đầu vẫn là thu về viên Tâm Kính kia trước những chuyện khác tính sau, thế nên ngay khi nữ bạch y quản sự vừa dứt lời Trần Lâm đã không đợi được nữa ra giá còn trực tăng lên 15.000 thần tệ, độ nôn nóng này tính ra chả kém gì lão Sa Hoàng trước đó.

Ngay lập tức khi mà Huyết tộc xuất thủ, toàn trường lại được một phen náo động khinh nghị nhìn qua phòng vip của Huyết tộc, tính ra trong mắt những quan khán giản đang ngồi xem Huyết tộc cũng ăn tạp không kém gì Ma tộc, khi mà từ vũ khí đến trang bị phụ trợ và giờ là trang bị phòng thủ loại hình cục đá như viên Tâm Kính kia Huyết tộc cũng không tha.

Huyết tổ đại nhân vang danh ăn tạp quả là không sai.

Về phần kẻ trong cuộc Ma tộc, thấy Huyết tộc nổi tiếng máu chó đột nhiên nhảy ra tranh đoạt trang bị tím kia với mình, các thành viên Ma tộc đều không khỏi buồn thúi ruột dù không có mắt nhưng đều ngơ ngác nhìn nhau.

Rõ ràng so về tiền Ma tộc không chơi lại được một đại tộc top đầu như Huyết tộc, huống chi phương châm của Ma tộc lại là ngon bổ và nhất là phải rẻ trong khi việc tranh đấu với kẻ khác chắc chắn là rất tốn kém, một điều Ma tộc không bao giờ muốn.

Tuy nhiên đã đến giờ phút này rồi mà vẫn không dám chơi dễ dàng buông bỏ cho kẻ khác như thế cũng là điều mà cao tầng Ma tộc không muốn.

- 16.000 thần tệ...

Lạnh lùng nhìn qua phòng vip của Huyết tộc, Ma Hoàng con slime đen nhất trong team Ma tộc khẽ nhíu mày trầm ngâm rồi cất lên chất giọng vô tính không rõ đực cái nói, lần này Ma tộc muốn đấu một phen để xem lực của Huyết tộc đến đâu.

Tuy nhiên nghe thấy Ma tộc bất ngờ ra giá đáp trả, không đợi Huyết tộc có phản ứng gì những quan khán giản đang ngồi xem lại không nhịn được thoáng ngạc nhiên bắt đầu nghị luận...

Từ lúc sự kiện đấu giá này diễn ra đến giờ dù không phải lần đầu Ma tộc ra giá đáp trả đối thủ trước đó cũng đã có nhưng tất cả chỉ là những tiểu chủng tộc, đây là lần đầu Ma tộc trực tiếp ra giá tranh đấu mới một đại tộc khác còn lên đến 16.000 thần tệ.

Rất nhiều chủng tộc có suy nghĩ sâu xa vì thế mà bắt đầu suy đoán Ma tộc xem ra rất quyết tâm có được viên đá kia.

Ngược lại những kẻ không có ý nghĩ gì là sâu xa lại không cho là như vậy mà chỉ đơn giản suy đoán sự kiện đã sắp kết thúc chỉ còn bốn trang bị mà thôi nên Ma tộc muốn xuống xác phen này.

Đáng tiếc dù Ma tộc muốn gì thì Huyết tộc nhất định phải thu được viên Tâm Kính kia....

Trước lời đáp trả của Ma tộc, Trần Lâm chỉ có chút ngạc nhiên khi được tiếp xúc thân mật với chủng tộc bí hiểm nhất này nhưng rất nhanh cười cười nói:

- Hiếm khi được đối đầu cùng Ma tộc, đáng lẽ bổn Huyết tổ nên chơi với các ngươi một chút...

- Đáng tiếc bổn Huyết tổ lại thích viên đá kia...

- 16.000 thần tệ đúng không? Huyết tộc ta ra giá 20.000 thần tệ đấu giá viên Tâm Kính kia...

Để tránh đêm dài lắm mộng Trần Lâm dù muốn chơi với Ma tộc đôi chút nhưng cũng phải gác lại một bên mà mạnh mẽ ra giá một lần tăng lên 20.000 thần tệ như một lời nhắc nhở Ma tộc, thứ này Huyết tộc muốn và sẽ sẵn sàng bỏ ra cái giá lớn để có được nó nếu Ma tộc muốn tiếp tục tranh đấu đôi bên sẽ phải trả một cái giá không nhỏ.

Hiển được dụng ý của Trần Lâm, Ma Hoàng người đen như đầu không ngóc khẽ mỉm cười gật đầu nói:

- Được, nếu Huyết tổ đã thích viên đá kia như thế ta cũng không giành với người...

Tính ra Huyết tộc và Ma tộc đều không có thù hận gì sâu nặng càng không có mâu thuẫn gì lớn, bản thân Ma tộc cũng không nhất thiết phải có được viên Tâm Kính kia, thế nên Huyết tổ đã chủ động nói thế Ma Hoàng cũng không việc gì phải vì một trang bị tím không liên quan mà phát sinh mâu thuẫn không đáng có với Huyết tộc.

Đôi bên tự hiểu được ý nhau mà chấm dứt tranh đấu nhẹ, Huyết tộc đỡ tốn một khoảng tiền lớn, còn Ma tộc lại tránh được thêm một kẻ thù không mong muốn.

Trần Lâm vì thế cũng khá là mát lòng mát dạ với đội ngũ Ma tộc kia mỉm cười khách sáo một câu:

- Như vậy thì đa tạ Ma Hoàng đã thành toàn...

Tuy nhiên Ma tộc biết điều không tranh đoạt với Huyết tộc nhưng không có nghĩa là kẻ khác cũng thế...

Ngay lúc Trần Lâm và cả quan khán giả đều thầm đoán viên Tâm Kính kia sẽ về tay Huyết tộc một thanh âm chói tai mà không ai muốn nghe thấy một lần nữa vang lên:

- Huyết tộc ra giá cao tranh đoạt viên đá kia như vậy không lẽ là muốn kết hợp trang bị đỏ hay sao?

Nghe thấy thế các phương mới thoáng giật mình ý thức được việc Huyết tộc ra giá cao đến tận 20.000 thận tệ chỉ để đấu giá về một viên đá là không bình thường.

Tuy nhiên không bình thường thì đã sao Huyết tộc vốn đã không bình thường, thế nên dù cảm thấy lạ nhưng không một thế lực nào dù lớn hay nhỏ có động thái gì lớn mà chỉ ngồi đó chờ đợi xem động thái của chính Huyết tộc và những kẻ thù của Huyết tộc.

Ngược lại bị kẻ khác vạch mặt ngay trước mặt bàn dân thiên hạ, Trần Lâm không nhịn được tức giận liếc xéo qua phòng vip của Thi Hoàng lạnh giọng nói:

- Thi tộc các ngươi trở nên lắm lời từ lúc nào vậy???

- Nếu ngươi đã chắc chắn Huyết tộc ta đấu giá viên Tâm Kính kia về là để kết hợp thành trang bị đỏ thì tại sao không trực tiếp ra giá tranh đoạt...!việc gì phải ở đó nói nhảm...

Hiển nhiên kẻ dám buông lời phá đám công tác đấu giá vui vẻ của Huyết tộc không ai khác ngoài đại kình địch Thi Hoàng...

Với thân phận đế vương bậc nhất của Thi tộc, thế nên dù chỉ là phận có tiếng không có miếng nhưng Thi Hoàng vẫn được xem là lãnh đạo lớn nhất trong Thi tộc, các thi đàn dù lớn hay nhỏ vẫn cho vị Thi Hoàng này chút mặt mũi.

Việc Thi Hoàng biết một số chuyện không trọng yếu lắm của các thi đàn khác càng là việc bình thường.

Chính vì thế Thi Hoàng mới có thể biết được Huyết tộc từng thu được một chiếc Găng Tay Cự Nhân từ chỗ Quỷ Ảnh thây ma thuộc thi đàn Đông Hải đệ của đại thây ma xui xẻo Thi Thế Long và như một lẽ diễn nhiên Gương Phản Chấn cũng nằm trong đó đó.

Thế nên thấy Huyết tộc đứng ra tranh đoạt viên Tâm Kính một bộ phận của Gương Phản Chấn kia, Thi Hoàng sao có thể không liên tưởng đến trang bị đỏ cho được lập tức đứng ra vạch mặt Huyết tộc và sự thật đúng là như Thi Hoàng nghĩ.

Tuy nhiên vấn đề ở chỗ lời nói của Thi Hoàng lại không có giá trị quá lớn, trong khi lời nói của Trần Lâm nghe thì rất vô lý nhưng lại rất là thuyết phục, quả thật nếu Thi Hoàng thật sự chắc chắn Huyết tộc đấu giá viên Tâm Kính kia về là để kết hợp thành trang bị đỏ thì với ân oán của song phương Thi Hoàng phải trực tiếp nhảy ra tranh đoạt mới phải việc gì phải đứng đó sủa dơ kích động kẻ khác...

Rõ ràng chính Thi Hoàng cũng không chắc chắn với những gì mà mình đã nói và sự thật cũng đúng là như vậy.

Sau khi bị Trần Lâm gài độ tranh đoạt Găng Tay Cự Nhân rồi bỏ, Thi Hoàng không chỉ tốn kém quá đà mà còn sản sinh ra ám ảnh tâm lý sợ lại bị Huyết tộc chơi một vố đau.

Thế nên trước lời đáp trả đanh thép của Trần Lâm, Thi Hoàng vừa thẹn vừa giận nhưng vẫn chần chờ không dám làm gì, đứng ra đấu giá thì lại sợ Huyết tộc gài bẫy bỏ của như trước đó nhưng không chơi lại sợ Huyết tộc kết hợp thành trang bị đỏ, quả là khó khăn vô cùng.

Tuy nhiên sau một lúc suy nghĩ Thi Hoang vẫn quyết định chơi thử xem sau nhanh chóng ra giá:

- Hừ...!đừng nghĩ Thi tộc ta sợ ngươi...!bổn Hoàng ra giá 21.000 thần tệ đấu giá viên đá kia...

- Hôm này để ta xem Huyết tổ ngươi có thể bày trò gì...

Lần này Thi Hoàng đúng là muốn chơi, dù không thấy viên Tâm Kính có năng lực hấp thụ động năng mà nữ bạch y quản sự đã nói kia có giá trị gì với Thi tộc nhưng vẫn nhảy ra trang đoạt một phen có gì rút lui cũng đỡ quê.

Ngay lập tức hành động máu chó kia kích động toàn trường khiến các quan khán giả đều nhau nhau nhìn lại phòng vip của Huyết tộc xem động thái của vị Huyết tổ kia, gì chứ những chuyện liên quan đến Huyết tổ đại nhân đều rất hot theo một cách nào đó.

Đáng tiếc trước hùng tâm tráng khí của Thi Hoàng và sự chờ đợi của quan khán giá, Trần Lâm lại chỉ bĩu môi một cái khinh thường nói:

- Không sợ sao nghe giọng yếu vậy...

- Mà tưởng đâu đao to búa lớn gì ai dè tăng lên có 1.000 thần tệ sao mà nó máu được...

- Hừ...!bổn Huyết tổ ra giá 25.000 thần tệ đấu gia viên đá kia...!Thi Hoàng không biết có dám chơi không tăng giá nhẹ cái xem nào...!he...!he...

Khıêυ khí©h...!trắng trợn khıêυ khí©h...

Trần Lâm thể hiện vô cùng rõ ràng bản chất con ông cháu cha ỷ thế làm càn của mình gần như không xem Thi Hoàng ra gì.

Đáng tiếc dù đã giận đến tím người mà thật ra người Thi Hoàng vốn đã tím, nhưng Thi Hoàng lại không dám chơi chỉ đành đưa ánh mắt nhìn về phía các tộc khác, cái giá 25.000 thần tệ thật sự là quá sức với Thi Hoàng.

Tuy nhiên đáp lại Thi Hoàng lại là một sự yên lặng đến đáng sợ, không chỉ Thi Hoàng mà các tộc khác cũng không dám chơi dù sao cũng không ai có thể đảm bảo tên Huyết tổ kia có lại tiếp tục quăng bom nữa hay không, huống chi các tộc lúc này đều có thứ mà bản thân nhắm đến nhất là Sư tộc vẫn đang chờ đợi thanh bạch ngân chiến phủ kia làm sao đủ tâm lực để bỏ tiền ra tranh đấu với Huyết tộc nữa.

Thế nên vũng nước đυ.c này một lần nữa phải để Thi Hoàng tự xử, đáng tiếc Thi Hoàng nào có khả năng đó...

Đây chính là sức mạnh của kim tiền, nghi ngờ thì đã sao quan trọng là có dám buông bỏ lợi ích trước mắt để chơi với Huyết tộc hay không mà thôi.

Cứ thế trước sự im lặng đầy tính bất lực của Thi Hoàng và các đại tộc khác, nữ bạch y quản sự vẫn tiếp tục chầm chậm hỏi giá xem như một sự chờ đợi cho các tộc...

Đến khi ba lượt hỏi giá qua đi, nữ bạch y quản sự không tránh khỏi có phần ảo não nhưng mặt ngoài vẫn không có biến hóa gì lớn cao giọng nói:

- Tốt, nếu đã không ai ra giá ta xin tuyên bố viên Tâm Kính này sẽ thuộc về Huyết tộc...

- Mong các vị sẽ không hối hận khi đã bỏ lỡ một trang bị tốt như vậy...

Nói xong nữ bạch y quản sự ý vị thâm trường thoáng nhìn qua Huyết tộc rồi lại như không có chuyện gì tiếp tục chủ trì sự kiện.

Ngay lập tức trước sự chờ đợi của các tộc hung thú và nhất là Sư tộc, thanh bạch ngân chiến phủ rốt cuộc cũng ra sân bay ra khỏi đội ngũ hàng chờ của mình chuẩn bị đấu giá.

Ngược lại về phần Huyết tộc, thành công vượt qua bao chông gai thu được viên Tâm Kính kia về tay, Trần Lâm không nhịn được vui mừng cười lớn thành tiếng chỉ thiếu mỗi việc c ởi quần ra xiếc thú.

Thấy thế Sa Hoàng không nhịn được gai mắt vô cùng bĩu môi một cái khinh bỉ nói:

- Hừ...!chỉ là một trang bị thôi mà có cần vui vậy không?

Chỉ chờ có thế, ánh mắt Trần Lâm khẽ sáng lên tựa như thần trên cao nhìn xuống con giun dế bên dưới hừ một tiếng khinh bỉ nói:

- Đã dốt còn nói lớn, không biết biết gì thì để bổn Huyết tổ dạy cho nghe...

- Với lão đây chỉ là một cục đá...!nhưng với ta nó còn là một trang bị đỏ đó có biết không...!he...!he...
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,856
Điểm cảm xúc
5,574
Điểm
113
Chương 619: Độ chó má của Huyết tổ đại nhân đã lên một tầng cao mới
- 24.

000 thần tệ!

Bên trong phòng vip của mình, Thi Hoàng ánh mắt đỏ ngầu như phát điên lạnh lùng nhìn qua căn phòng vip phía xa xa mà nghiến răng nghiến lợi nói.

Tuy nhiên lần này chủ nhân của căn phòng kia không phải Huyết tộc mà là một nhân hình dị sinh vật khác mang tên Thiên tộc.

Ngược lại trước cái giá không nhỏ của Thi Hoàng, đại gia còn máu chó như Thiên Hoàng cũng phải thoáng trầm ngâm hình xuống chiến giáp màu đồng xanh trông hơi phèn bên dưới sân khấu.

Đó không gì khác chính là trang bị tím độc nhất tiếp theo được đấu giá và lần này đối tương tranh đoạt lại là Thiên tộc và Thi tộc.

Sau màn đấu giá căng thẳng của Huyết tổ đại nhân khi thành công thu về viên Tâm Kính xem như hoàn thành ước nguyện tạo ra trang bị đỏ cho mình, sự kiện đấu giá dĩ nhiên vẫn được tiếp tục một các nồng nhiệt khi trang bị tiếp theo trong bốn trang bị chưa lên sàn lại khá là hot nhất là với công đồng hung thú khi đó chính là thanh bạch ngân chiến phủ mà Sư tộc đang chờ đợi.

Ngay lập tức khi nữ bạch y quản sự còn chưa kịp nói gì, Kim Mao Sư Vương đã như Fa lâu năm gặp được mỹ nữ gợϊ ȶìиᏂ nhảy ra tranh đoạt còn mạnh mẽ tăng giá lên đến tận 15.

000 thần tệ.

Đương nhiên với hung uy của Sư tộc và cả Liên Minh Cầm Thú, các tộc đàn thú tộc nhỏ yếu dù có thể dùng được trang bị vũ khí thậm chí còn khá là thích thế loại to lớn vừa tay như chiến phủ này đều không dám đứng ra tranh đoạt với Kim Mao Sư Vương.

Tuy nhiên đó chỉ là trong khái niệm của những tộc đàn mà thôi, vẫn có những cá thể đơn lẻ không sợ trời không sợ đất tỷ như anh bạn Cự Hầu, Cư Quy hay thậm chí là cặp đôi âm dương song ngư nếu không bị dí cũng sẽ nhảy ra tranh đoạt.

Ngoài ra cũng không thể thiếu sự có mặt của Sa Hoàng, rất may Sa Hoàng vẫn tương đối biết điều nhớ đến giao kèo ngầm khi Kim Mao Sư Vương đã chủ động buông bỏ thanh Ngọc Giáo Nham Tương trước đó nên chỉ thổi giá nhè nhẹ cho bỏ ghét không ra tay tranh đoạt quá gay gắt.

Nhưng dù là thế thì từ cái giá khởi điểm 15.

000 thần tệ vẫn bị đẩy lên đến 20.

000 thần tệ và có sưu hướng tiếp tục đi lên khiến Kim Mao Sư Vương tức giận gầm lên như chó tru.

Mãi khi Kim Mao Sư Vương mạnh mẽ tăng giá đến 26.

000 thần tệ cho bằng bạn bằng bè thì tranh đoạt mới xem như kết thúc.

Các phương vì thế cũng trở nên vui vẻ xem như tạm hài lòng với kết quả này, chỉ có Kim Mao Sư Vương đáng thương mặt đã sớm hóa vàng như shit thầm nguyền rũ đám chó chết nào đó.

Tuy nhiên cũng nhờ có lòng quyết tâm của Kim Mao Sư Vương và sự phá đám của Liên Minh Huyết Sa mà hệ thống thu được kha khá thần tệ, nữ bạch y quản sự lòng vui như Tết tiếp tục chủ trì cuộc đấu giá và lần này trang binh tiếp theo lại là cuộc chơi của những hung thú khi trang bị tím độc nhất lên sân là một thanh kiếm thuần một màu trắng tinh như tuyết, lưỡi kiếm sắc bén nhưng lại không thẳng lắm mà uốn lượn như một con rắn đang lao lên trước làm ánh lên những tia hàn quang bức người và hơn hết cái tên của nó là Bạch Xà Kiếm.

Ngay lập tức như nắng hạn lâu năm gặp cơn mưa rào!

Cộng đồng Xà tộc từ rắn xanh đến rắn đỏ, từ rắn đuôi chuông đến rắn hổ mang đều nhau nhau ngóc đầu lên quyết tâm tranh đoạt thanh kiếm nhìn phát biết ngay sinh ra cho Xà tộc kia.

Tuy nhiên cũng giống như Kim Mao Sư Vương trước đó khát vọng truy kiếm của Xà tộc vấp phải sự ngăn cách của không ít thành phần máu chó và lần này trọng điểm nhất là Ma tộc chủng tộc bị hệ thống hạn chế trang bị vũ khí nhưng không hiểu sao lại rất là thích kiếm.

Trước đó là thanh Vô Cực Kiếm và giờ là Bạch Xà Kiếm thì Ma tộc đều không tha, thậm chí tranh đấu còn hết sức gay gắt khác hoàn toàn lúc tranh đấu viên Tâm Kính với Huyết tộc trước đó, khiến Diệp Xà Vương xuýt chút nữa lên cơ nhồi máu cơ tim.

Thật là hϊếp rắn quá đáng!

Rất may vốn của Xà tộc xem ra tương đối dày, đến khi mạnh mẽ tăng giá lên tới 27.

000 thần tệ mới khiến Ma tộc chào thua, thanh Bạch Xa Kiếm kia nhờ thế rơi vào tay Xà tộc.

Đáng tiếc Xà tộc lại không biết rằng thanh kiếm kia là một bộ gồm hai thanh kiếm và Xà tộc sẽ không bao giờ có cơ hội tập hợp đủ cả hai khi thanh còn lại đang nằm trong tay cô bé Đào Nhi hàng chờ nuôi lớn rồi thịt của Huyết tổ đại nhân.

Đương nhiên cũng ngược lại Trần Lâm dù đã biết địa chỉ để tìm thanh Bạch Xà kiếm nhưng cũng khó lòng mà tìm được nó cho cô bé Đào Nhi.

Tuy nhiên đó lại là chuyện tương lai dù có ra sao thì cũng không ai biết được!

Chuyện quan trọng nhất lúc này là hiện tại 5 trên 7 trang bị tím độc nhất cuối cùng của sự kiện đấu giá đã tìm được chủ nhân của mình.

Trong đó thanh Vô Cực Kiếm thuộc về chủng tộc bí hiểm nhất Thiên Lam tinh cầu Ma tộc, Ngọn Giáo Nham Tương biết phun nham thạch lại thuộc về bá chủ đại hải Hải Sa tộc, viên Tâm Kính nhìn hơi phế thuộc về Huyết tộc, thanh Bạch Ngân Chiến Phủ nhìn khá uy tín lại thuộc về Sư tộc và cuối cùng thanh Bạch Xà Kiếm may mắn thuộc về chủng tộc mà nó mang tên Xà tộc.

Trên sàn đấu giá vì thế chỉ còn lại hai trang bị tím độc nhất cuối bao cùng gồm Lục Sắc Giới Chỉ thứ mà Trần Lâm vốn đang chờ đợi và Cổ Đồng Chiến Giáp.

Nhưng trái ngược với khát vọng của Trần Lâm, trang bị tiếp theo lên sàn không phải Lục Sắc Giới Chỉ mà là chiến giáo cổ đồng kia, rõ ràng thứ quan trọng phải để sau cùng.

Đương nhiên có người thất vọng thì cũng sẽ có người hài lòng!

Thi Hoàng kẻ vốn đã bị đá ra ngoài cuộc chơi rốt cuộc cũng thấy được đồ ngon còn hợp với mình lập tức nhảy ra trang đoạt, tình hình hiện tại Huyết tộc và Ma tộc đều đã tiêu tốn đi không ít thần tệ rồi khó lòng mà tranh đoạt được, đây chính là cơ hội ngàn vàng dành cho Thi Hoàng.

Đáng tiếc ngoài Huyết tổ và Ma Hoàng ra trong tập thể nhân hình dị sinh vật vẫn còn tồn lại một đại gia mang tên Thiên Hoàng.

Một sự thật là trong các trang bị phòng thủ thì chiến giáp là ngon nhất, nếu không phải đang phải chờ đợi Lục Sắc Giới Chỉ thì đừng nói Thiên Hoàng hay Thi Hoàng mà chính Trần Lâm cũng sẽ nhảy ra tranh đoạt một phen.

Thế nên dù chiến giáp kia hoàn toàn không có chỗ để đút cánh ra ra vào vào, nhưng với những gì mà một chiến giáp toàn thân có thể mang đến Thiên Hoàng vẫn đứng ra tranh đoạt với Thi Hoàng trận này, xem như mở ra cuộc đối đầu nhẹ giữa hai thế lực trên trời và dưới đất.

Nhưng vốn của Thi Hoàng lại nhiều hơn, trong khi Thiên Hoàng thật ra cũng đã đấu gia không ít trang bị từ trước thần tệ còn lại không nhiều, thế nên khi Thi Hoàng mạnh mẽ tăng giá lên tận 24.

000 thần tệ Thiên Hoàng dù không muốn nhưng cũng phải bắt đầu xuất hiện ý nghĩ bỏ cuộc.

Tuy nhiên ngay khi Thi Hoàng nghĩ bản thân sắp đắc thủ thu được chiến giáp kia về tay thì một thanh âm chói tai đầy tính chó má mà không ai muốn nghe thấy một lần nữa vang lên:

- Thi Hoàng các hạ ra giá cao tranh đoạt chiến giáp kia như vậy không lẽ là muốn kết hợp trang bị đỏ hay sao?

Câu này nghe quen quen…

Nhưng khác với lần trước đó, lần này các chủng tộc lại hoàn toàn không tin thậm chí còn đưa ánh mắt khinh bỉ nhìn về phòng vip của Huyết tộc nơi xuất phát của thanh âm đầy tính chó má kia.

Dù ít xuất hiện và cũng không nhiều người sở hữu nhưng rất nhiều người chơi đều có thể đoán được giáp là một loại trang bị sẽ gồm khá nhiều bộ phận từ giáp thân đến mủ rồi giáp tay đến giáp chân sương sương cũng 4-5 bộ phận thế nên việc có thể kết hợp được chiến giáp thành một trang bị đỏ là rất khó khăn.

Trần Lâm chủ nhân câu nói đầy tính chó má kia đơn thuần chỉ là sủa dơ mà thôi hoàn toàn không có một trang bị đỏ nào trong câu chuyện này cả và sự thật cũng đúng là như vậy Trần Lâm chỉ đang trả đũa Thi Hoàng vì hắn cũng đã phá đám mình trước đó.

Cũng vì lẽ đó khi nghe được những lời phi lý quá sức tưởng tượng kia của Trần Lâm, Thi Hoàng làm sao có thể không phát hỏa cho được gầm lên như chó tru:

- Khốn kiếp… rác rưởi…

- Có… có giỏi thì ngươi ra giá đi… không phải ngươi bảo ta sẽ ra kết hợp thành trang bị đỏ đó sao?

- Nếu ngươi đã chắc như thế thì ra giá tranh đoạt chiến giáp kia về đi…

Nghe thấy Thi Hoàng lại chơi bài của Trần Lâm để xem Huyết tộc có dám chơi không, nếu là trang bị đỏ hiển nhiên là sẽ phải chơi rồi nhưng ở đây ai cũng biết không hề có một trang bị đỏ nào cả…

Toàn trường vì thế đều cười như không cười đưa ánh mắt trào phúng nhìn vào phòng vip Huyết tộc chờ đợi, để xem vị Huyết tổ lắm chuyện kia sẽ làm gì.

Tuy nhiên đáp lại sự chờ đợi của mọi người, Trần Lâm lại cười lên khoái chí nói:

- Tốt, cái này là do ngươi nói đó nhé…

- Bổn Huyết tổ đại nhân đại lượng chơi với ngươi trận này…

- Ta ra giá 25.

000 thần tệ đấu giá chiến giáp kia… he… he…

- Thế nào Thi Hoàng hài lòng rồi chứ!

Có thể nói là ai ngờ Huyết tổ đại nhân lại dám chơi thật, nhưng sự thật là ngài lại dám chơi và còn có vốn đề mà chơi…

Ngay lập tức Thi Hoàng như phát điên tức giận chửi ầm lên:

- Khốn kiếp… Huyết tổ ta với ngươi không chết không thôi…



Ngược lại bên trong phòng vip Huyết tộc…

Đang vừa vui vẻ ngồi ăn nhậu vừa nghe tiếng tru của Thi Hoàng, Sa Hoàng không nhịn được có chút ngạc nhiên gãi gãi đầu nhìn Trần Lâm ngu ngơ hỏi:

- Ủa… không phải ngươi nói hết tiền rồi sao?



Vốn của Huyết tộc không ít nhưng cũng không nhiều chỉ còn 48.

000 thần tệ, trong đó Trần Lâm đã chơi hết 25.

000 thần tệ để đấu giá viên Tâm Kính rồi giờ lại chơi tiếp 25.

000 thần tệ dường như có chút không hợp lý…

Tuy nhiên đáp lại sự không hợp lý kia và câu hỏi ngu của Sa Hoàng, Trần Lâm chỉ mỉm cười một cái như trăm hoa đua nở nhỏ giọng e thẹn nói nhỏ cười duyên đáp:

- Chút nữa nếu tên kia không ra giá… lão nhớ cho ta mượn chút đỉnh nha…

- Á đù…

Nhận được câu trả lời của Trần Lâm, Sa Hoàng một lần nữa không khỏi ngu mặt ra ngơ ngác nhìn Trần Lâm rồi lắc đầu cười khổ.

Đúng là trên đời này không có bữa ăn nhậu nào là miễn phí, mới nhậu có chút đỉnh mà đòi mượn tiền rồi.

Ôi cuộc đời đúng là đen bạc!

Tuy nhiên phải nói là rất may mắn cho Sa Hoàng khi mà dự định của Trần Lâm không thực hiện được…

Thi Hoàng bị Trần Lâm ức hϊếp quá đáng không nhịn được tức giận máu chó chạy lên não gần như phát điên đập bàn gầm lên:

- 28.

000 thần tệ…

- Bổn Hoàng ra giá 28.

000 thần tệ đấu giá chiến giáp kia…

- Huyết tổ lần này ngươi đừng hòng chơi ta…

Nghe thấy thế toàn trường lại được một phen chấn động không nhỏ, không ai có thể ngờ được Thi Hoàng lại chơi lớn đến như vậy…

Trần Lâm cũng thoáng ngạc nhiên không kém rồi cười lên một tiếng lắc đầu nói:

- Ha… ha… ta thật ra chỉ muốn phá ngươi một chút mà thôi…

- Không ngờ Thi Hoàng lại nóng mà còn chơi lớn như vậy…

- Tại hạ thật sự là bái phục, chiến giáp kia xin nhường lại cho ngươi…

Cái này Trần Lâm nói thật…

Thứ mà Trần Lâm nhắm đến hàng đầu vẫn là Lục Sắc Giới Chỉ, nhưng chiến giáp cũng không tệ nên Trần Lâm vẫn quyết định nhảy ra phá đám Thi Hoàng đôi chút, nếu Thi Hoàng không chơi theo Trần Lâm hiển nhiên sẽ mất đi cơ hội tranh đấu Lục Sắc Giới Chỉ nhưng bù lại sẽ có được chiến giáp kia, ngược lại nếu Thi Hoàng dám chơi ra giá đáp trả Trần Lâm sẽ bào đi của Thi Hoàng không ít thần tệ…

Làm cho địch yếu cũng là một ưu thế, tính ra dù không phải thứ mình muốn nhất nhưng Trần Lâm trên cơ bản không thiệt thòi gì.

Chỉ là Trần Lâm không ngờ Thi Hoàng lại máu đến vậy không chỉ dám chơi theo mà còn mạnh mẽ tăng giá lên đến 28.

000 thần tệ khiến Trần Lâm cười đến chảy cả nước mắt, phen này đúng là lời to nếu may mắn thu được Lục Sắc Giới Chỉ nữa là rõ đẹp.

Ánh mắt sâu xa nhìn phòng vip Thi Hoàng, Trần Lâm nhẹ nhàng uống một ngụm rượu rồi cười như không cười đầy tính đểu cáng nhìn qua Hồng Ánh nói:

- Vậy là nàng lại có thêm một lý do để đánh cướp rồi nhỉ?

Cứ thế với cái giá 28.

000 thần tệ của Thi Hoàng và sự rút lui chiến lược của Trần Lâm, cổ chiến giáp thanh đồng kia rốt cuộc cũng về tay Thi Hoàng và cũng chính thức mở ra trang bị cuối cùng sẽ được đấu giá.
 
Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
Top