Lượt xem của khách bị giới hạn

[Huyền huyễn] Lãnh Địa Huyết Tộc - Bạch Vô Thường

Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
[Huyền huyễn] Lãnh Địa Huyết Tộc - Bạch Vô Thường

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,846
Điểm cảm xúc
5,554
Điểm
113
Chương 670: 670: Mưu Tính Điên Cuồng
Phong bạo cấm vực nơi vô biên vô tận mưa bão tưởng chừng như sẽ không bao giờ kết thúc ấy vậy mà giờ đây lại bằng một tốc độ mắt thường có thể thấy được mất đầu biến mất dần, những tiếng lôi động ngày một thưa thớt dần theo đó là vô tận mây đen đang không ngừng trút xuống mặt biển từng trận mưa nặng hạt cũng dần dần tan đi để lộ ra một biển trời trong xanh như chưa có chuyện gì diễn ra và cấm vực mà đến cả những đại hải thú khủng bố nhất cũng không dám bén mảng đến gần cũng chính thức biến mất...

Mặt biển trở về một màu xanh phẳng lặng chỉ còn lại những cơn sóng nhỏ, cuồn cuộn xoáy nước như những máy chém cũng dần dần biến mất trả lại lòng biển sâu yên bình, thậm chí cả bãi đá ngầm như một trận đồ của đại tự nhiên cũng ầm ầm sụp đổ biến mất trong lòng biển sâu, không chỉ thế đến cả hòn đảo cát vàng cũng dần dần chìm xuống mặt biển hoàn toàn biến mất theo cấm vực phong bạo như chưa hề tồn tại.

Rất may Trần Lâm và hai chị em Phương Tuyết sớm đã nhận ra hòn đảo nhỏ dưới chân có biến nhanh chân chạy trở về khối đất biết bay của mình trước khi hòn đảo thần bí kia bị nhấn chìm xuống lòng biển sâu.

Cả một vùng biển trời rộng lớn chỉ còn lại hòn đảo nhỏ đang trôi nổi trên mặt biển của Trần Lâm bất giác có chút cảm giác cô đơn hiu quạnh.

Đường nhiên với những người trên khối đất Thiên Cung tròn tròn như quả bóng này chắc chắn sẽ không cảm thấy chút gì là cô đơn hay u buồn mà chỉ ngập trung vui sướиɠ khi đã có thể an ổn không tốn chút sức thoát khỏi cấm vực mưa bão quỷ quái kia...

Riêng chỉ có Trần Lâm lòng vẫn nặng trĩu suy tư u sầu nhìn vào nơi trước kia từng là một hòn đảo cát vàng thần bí nhưng giờ chỉ còn là mặt biển gợn sóng mà trầm ngâm không biết đang nghĩ gì.

Thấy thế Phương Tuyết không khỏi cảm thấy tò mò bước đến cạnh Trần Lâm nhỏ giọng hỏi:

- Huyết tổ đại nhân...!lúc nãy phát sinh chuyện gì rồi đúng không?

Khi bị hàng trăm đóa hoa sen kim sắc do đóa U Linh Kim Liên tạo ra bao vây không chỉ Trần Lâm mà hai chị em Phương Tuyết và Phương Ngân đề bị ảo ảnh làm cho hôn mê, tuy nhiên khác với Trần Lâm rơi vào mộng cảnh trao đổi với nữ thần bị nguyền rủa hai chị em Phương Tuyết không có vé đó chỉ đơn thuần là ngất xỉu hôn mê nên không hề tham gia hay biết được cuộc trao đổi kín kia, đến khi tỉnh dậy hai chị em đã thấy mọi thứ đã xong nên càng không hiểu gì.

Tuy nhiên lúc đó hòn đảo cát vàng đang bắt đầu sụp đổ chìm xuống đáy biển bên dưới, tình hình nguy cấp nên dù rất tò mò không hiểu chuyện gì đã diễn ra nhưng hai chị em Phương Tuyết cũng không có thời gian hỏi chạy trước tính sao.

Giờ đã lên được nơi an toàn lại thấy Trần Lâm mặt ủ mày chau suy tư nhiều điều không giống với tác phong thường ngày cho lắm, Phương Tuyết bằng trí tuệ của mình rất nhanh đã ý thức được lúc mình và em gái ngất xỉu chắc chắn Trần Lâm đã gặp chuyện gì đó vô cùng nan giải và với thân phận đặc biệt của Trần Lâm điều duy nhất có thể khiến vị Huyết tổ này phải suy tư nhiều đến vậy ngoài gái ra thì chỉ có Huyết tộc mà thôi.

Huyết tộc xem ra lại gặp chuyện gì đó không hay rồi...

Trước lời dọa hỏi của Phương Tuyết, Trần Lâm biết rõ không thể giấu giếm gì những nữ nhân quá nỗi từng trải này song vẫn chưa muốn vội tiết lộ chuyện nguồn gốc cũng như khó khăn của Huyết tộc lúc này khẽ lắc nhẹ đầu nói:

- Phải nàng đúng không sai...

- Sau khi các nàng ngất xỉu đã có một số chuyện không hay phát sinh còn ảnh hưởng rất lớn đến Huyết tộc...

- Tuy nhiên chuyện này khá là hệ trọng, ta cũng không muốn tiết lộ nhiều đợi về đến Huyết tộc sẽ cẩn thận bàng bạc kỹ càng...

Theo mưu tính của nữ thần bị nguyền rủa tên thật là Tỏa Liên Thần một cái tên khiến Trần Lâm nghĩ ngay đến cái tên Thất Liên Thú rất có thể là cũng lấy theo cái tên của nàng, trước mắt để tránh bị hệ thống nhận định là một mối nguy đủ sức ảnh hưởng đến sự phát triển của server Thiên Lam tinh Huyết tộc bắt buộc luôn phải ở vị trí trung bình tuyệt đối không được lọt vào top 3 chủng tộc mạnh nhất.

Đương nhiên cái top 3 này là trên bảng xếp hạng của hệ thống không hề liên quan gì đến sức mạnh thực tế, tỷ như Huyết tổ đại nhân đứng top 7 chiến lực bảng chứ đâu có ít nhưng thực tế lại phế như chó đấy thôi và ngược lại có những cá thể không nằm trong top 10 nhưng lại có thực lực rất hùng mạnh.

Đây có thể nói là lỗi của hệ thống mà Huyết tộc có thể tận dụng được, làm gì thì làm đừng để hệ thống tính toán là thành phần nguy hiểm là được, hệ thống chắc chắn sẽ không để một cá nhân hay một tập thể có dính đến Thất Liên Thú đứng đầu bảng xếp hạng do mình tạo ra.

Trong đó về sức mạnh chủng tộc Huyết tộc rất may nhờ có Huyết tổ đại nhân phá hóa phá Huyết tộc chỉ đứng top 5 vị trí khá an toàn, nhưng bảng xếp hạng lực chiến lại là một vấn đề đau đầu khi nằm chễnh chệ trên top một không ai khác chính là góc huyết thụ Huyết Linh.

Rất may có thể hệ thống đã điều ra qua và nhận thấy cái ghế top 1 chiến lực bảng của Huyết Linh thật là do lỗi mà có nên chưa có động thái gì lớn chỉ quan sát sương sương và kiếm về cho Huyết tộc ba kẻ thù là Thiên Minh Cầm Thú, Thi Hoàng và Long Tộc chứ không nhiều, thậm chí rất có thể là bốn luôn khi nếu không phải lão cá mập Sa Hoàng may mắn cắn được thuốc tốt rồi cậy mạnh máu chó phát sinh xung đột với Long tộc thì chắc cũng đã không hợp tác với Huyết tộc làm gì.

Thế nên nhận được tình thương yêu vô bờ bến của hệ thống Huyết tộc nhất định phải cần trọng hơn trong các bước phát triển của mình vì kẻ thù của Huyết tộc không chỉ là những chủng tộc khác mà còn có thể là hệ thống nếu Huyết tộc không may đi sai một nước cờ.

Đương nhiên bành trướng thế lực là vẫn có nhưng phải cẩn trong bàn tính lại với những người có chuyên môn hơn, phải làm ăn sau cho thực lực của Huyết tộc ngày một mạnh lên nhưng vị trí trên bảng xếp hạng đừng lên quá cao là được, trên đỉnh thế giới đầu sóng ngọn gió không phải nơi thích hợp cho Huyết tộc.

Tuy nhiên đó chỉ là cách hoãn binh tạm thời của nữ thần bị nguyền rủa, máu chó như Trần Lâm lại thích đi những con đường khác sặc mùi tà đạo hơn mà không ai ngờ đến.

Thiên không lộng gió, ốc đảo Thiên Cung cứ như thế xé gió bay đi bỏ lại vùng biển trời từng là một trong ba cấm vực chết chóc nhất Đông Hải trở về lục địa nơi Huyết tộc đang hùng cứ một phương...

Đương nhiên với những người ngoài thậm chí cả đội thị nữ trực tiếp tham gia chuyến đi này đều không hiểu được Trần Lâm cất công đến đây rồi vội vã trở về để làm gì, nhưng với Trần Lâm chuyến đi này chắc chắn là rất xứng đáng khi đã thu hoạch được không ít thành quả, trong đó không tính đóa U Linh Kim Liên trang bị đỏ gần như từ trên trời rơi xuống chắc chắn sẽ tăng cường sức mạnh cho Huyết tổ đại nhân lên một tầm cao mới thì cuộc trao đổi thầm kín với vị nữ thần bị nguyền rủa trong không gian mộng cảnh cũng là một thành quả to lớn không thể phủ nhận, nhất là nàng đã chỉ ra điểm nguy hiểm nhất đang tồn tại bên trong Huyết tộc mà Trần Lâm đã không ý thức được.

Đương nhiên như một cao nhân nào đó đã từng nói nguy hiểm luôn đi kèm với cơ hội...

.

Lặng lẽ đứng trên đỉnh ngọn đồi đón lấy từng cơn gió lộng đang vù vù thổi đến...

Trần Lâm lúc này đã không còn vẽ cười cợt thường ngày chỉ lặng người đứng đó trầm ngâm hình biến rộng mênh mông trước mặt, trời cao mây trắng biển xanh rộng lớn vô tận quả là một bức tranh thiên nhiên bao la tuyệt mỹ khiến người ta say đắm...

Mãi một lúc lâu như đã tìm ra được gì đó Trần Lâm thoáng cười cười trở lại dáng hình thường ngày đưa tay vuốt ve cán đao đen kịt bên hông mình cười nói:

- Lão tổ à lão tổ...!biển rộng như vậy nếu ta ném ngươi xuống đây hủy thi diệt tích chắn không ai biết đâu nhỉ...

Tưởng tên trọc này thế nào không ngờ lại nói ra được những lời đại nghịch bất đạo như thế, Tà Nguyệt Đao dường như bị chọc giận khẽ rung lên một cái thách thức “có ngon thì ngươi làm đi sủa nhiều vô ích...”

Thấy thế Trần Lâm không giận còn cười cười như thằng ngu khẽ nói với Tà Nguyệt Đao cũng như nói với chính mình:

- Ha...!ha...!ta chỉ đùa mà thôi...

- Ném lão tổ như ngươi đi...!chuyện đại nghịch bất đạo như thế người có đức hạnh như ta sẽ không làm đâu...!ha...!ha...

- Không chỉ thế ta còn định kiếm thêm cho ngươi vài lão bằng hữu nữa cơ...

- Không biết lão tổ ngươi thấy thế nào???

Ngay lập tức trước những thời nói nhảm như thằng tự kỷ của Trần Lâm, Tà Nguyệt Đao một lần nữa rung lên một cái theo một nhịp điệu hết sức nóng máu của một người đang bị làm phiền...

Rõ ràng ý tứ của Tà Nguyệt Đao chỉ có một, ngươi muốn làm gì thì làm không đánh nhau thì đừng làm phiền đến ta, lão tổ thế này đúng là chất chơi ngươi dơi nếu không phải quan hệ thâm sâu Trần Lâm thật sự có xúc động muốn ném lão của nợ này đi.

Trần Lâm may mắn cắn nuốt huyết mạch của Huyết Tích Đom Đóm trở thành Huyết tổ đại nhân như ngày nay, trong khi đó trong trận chiến trước đó với Hắc Thiềm Thừ tại vùng hoang nguyên Tà Nguyệt Đao không biết đánh bậy đánh bạ kiểu gì cũng hấp thụ được huyết mạnh của con cóc đen lớn này theo sau Trần Lâm trở thành thế hệ thứ hai của Thất Liên Thú.

Tuy nhiên Thất Liên Thú lại là đại kỵ của hệ thống, hệ thống có thể để chúng tồn tại như những con boss ẩn của trò chơi nhưng tuyệt đối sẽ không để những con boss ẩn này có thể hợp lực lại với nhau bất kể đó là đời thứ hai hay thứ ba, trước không có sau này nếu có cũng tuyệt đối không thể để chuyện này xảy ra đó là điểm đại kỵ không thể đυ.ng đến của hệ thống.

Thế nên một cách giải quyết hết sức đơn giản nhất chính là ném Tà Nguyệt Đao đi đôi ta chính thức chia ly từ đây.

Trần Lâm và Tà Nguyệt Đao không còn dính dáng gì nữa đôi người đôi ngã, hệ thống có thần thông quản đại cách mấy cũng rất khó để có thể phát hiện được pháp tắc của Hủy Diệt Thần đã phát sinh lỗi.

Tuy nhiên nhiều quan hệ dính líu cũng như tình cảm trong đó khiến Trần Lâm tuyệt đối sẽ không bỏ vị lão tổ Trần gia này mà cao bay xa chạy, thậm chí sau khi bình tâm lại Trần Lâm còn có một ý nghĩ điên cuồng hơn mà đến cả nữ khoa học gia người điên như vị nữ thần bị nguyền rủa cũng không dám chơi.

Có lẽ Trần gia của quá khứ và Huyết tộc của hiện tại đã dung dưỡng cho Trần Lâm một tính khí máu chó bố đời chả ngán bố con thằng nào và nhất là cực kỳ thích chơi dơ đâm sau lưng kẻ khác.

Trước một hệ thống luôn nhìn chằm chằm chỉ cần lội ra sơ hở có thể dẫn đến cái kết vô cùng bi thảm, Trần Lâm thay vì chọn cách khắc phục vấn đề hay đơn giản hơn là giấu giếm đi lỗi sai có thể dẫn đến cửa tử cho bản thân thì với Trần Lâm lại không như thế, trước nguy hiểm đến từ hệ thống cách Trần Lâm chọn để giải quyết vấn đề lại là tìm cách chơi xấu đâm sau lưng hệ thống.

Trước sự thật về Thất Liên Thú, Trần Lâm đúng là có chút bất ngờ lẫn sợ hãi nhưng sau một thoáng qua đi một ý nghĩ sặc muốn điên cuồng đã hiện lên trong đầu Trần Lâm lấn áp cả sự sợ hãi với hệ thống kia.

Không phải chính nữ thần bị nguyền rủa đã bảo Thất Liên Thú rất mạnh đó hay sai? Thế tại sao không thử một lần nữa tập hợp lại đủ bảy Liên Thú cho nó máu.

Hiện tại phe Trần Lâm không phải đã có Huyết Trích Đom Đóm và Hắc Thiềm Thừ đang vui vẻ đứng cùng một chiến tuyến đó sao? Hai con cũng chết mà bảy thì chắc là cũng chết sau không thử tìm cách đi theo bài cũ thu thập luôn huyết mạch của năm Liên Thú còn lại, Tà Nguyệt Đao đã có thể cắn nuốt được huyết mạch của Hắc Thiềm Thừ không lý do gì mà mà những trang bị cam khác của Huyết tộc lại không thể.

Mặc dù sức mạnh của thế hệ sau như Trần Lâm rõ ràng không bằng chính gốc Thất Liên Thú và huyết mạch bị một tử vật như Tà Nguyệt Đao hấp thụ lại càng yếu đi rất nhiều nhưng đây vẫn là một phương án rất đáng chờ mong để tăng cường sức mạnh của Huyết tộc, trang bị cam từng đem đến sức mạnh đột biến cho những cao tầng Huyết tộc giờ lại có thêm sức mạnh của Liên Thú thì còn gì bằng.

Để trang bị cam cắn nuốt huyết mạch của Liên Thú xem chúng có thể đem đến những năng lực bất ngờ gì, đây chắc chắn là một ý nghĩ điên cuồng ngấm ngầm thách thức hệ thống mà chỉ tên điên như Trần Lâm mới dám nghĩ đến.

Vấn đề đau đầu chỉ còn là làm sao để một trang bị cam có thể hấp thụ được huyết mạch của Liên Thú mà thôi?

Theo như trí nhớ của Trần Lâm khi con Hắc Thiềm Thừ chết đi rồi dần dần biến mất Tà Nguyệt đao vừa hay lại nằm trong cơ thể nó, rất có thể đây chính là mấu chốt của vấn đề, đáng tiếc trên Thiên Lam tinh lúc này chỉ còn năm con Liên Thú và chúng ở phương trời nào thì đến cả hệ thống cũng không biết được nói gì đến Trần Lâm, việc tìm một con để ít nhất là thử giả thuyết đang hiện hữu trong đầu Trần Lâm rõ ràng là một việc rất khó khăn.

Tuy nhiên không biết Trần Lâm may mắn hay lão thiên cũng thích cái ý nghĩ trong đầu Trần Lâm mà ra tay tác động...

Trên bầu trời xanh thoáng đãng cách hòn đảo thiên không của Trần Lâm không xa, một con cò trắng khổng lồ đột nhiên xuất hiện nhẹ nhàng lượn trên các tầng mây trắng đưa ánh mắt cao ngạo nhìn xuống mặt biến bên dưới dường như đang tìm kiếm gì đó, nhưng khi vô tình nhìn qua hướng của ốc đảo trên bầu trời ánh mắt nó lại đột nhiên ánh lên tia huyết quang quỷ dị.

Cùng lúc đó một cảm giác chán ghét chưa từng có đột nhiên bào trùm lấy cả người Trần Lâm, ánh mắt sắc bén không chút chần chờ lạnh lùng nhìn qua hướng con cò trắng đang bay tới.

Cầu được ước thấy quả nhiên là có thật...
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,846
Điểm cảm xúc
5,554
Điểm
113
Chương 671: Lạc Thần
Đúng là đi mòn gót sắt tìm không thấy, khi gặp được lại chẳng tốn công...

Trong lúc Huyết tổ đại nhân còn đang suy nghĩ làm thế nào để tìm được năm con Liên Thú còn lại hiện không biết đang ở phương trời nào thì một trong số chúng lại từ mình tìm đến.

Cách thiên không ốc đảo của Trần Lâm không xa nơi những áng mây trắng đàn nhẹ nhàng trôi, một con cò trắng khổng lồ không biết từ đâu đến bất ngờ xuất hiện lập tức thu hút sự chú ý của không chỉ là Trần Lâm mà cả nhóm thị nữ Lâm Mỹ Anh mặc dù nó thật sự rất tiệp màu với những áng mây xung quanh.

Nguyên nhân đến từ kích thước cơ thể khổng lồ của con cò trắng kia, riêng chỉ phần thân người của nó đã phải xấp xỉ cả một chiếc xe tải loại lớn, tương ứng với đó đôi cánh cò trắng to lớn lại càng thêm to lớn đồ sộ chỉ cần dang rộng đã đủ sức che khuất cả một khoảng trời.

Tuy nhiên dù kích thước khổng lồ như thế nhưng tốc độ của con cò trắng kia lại rất nhanh chỉ cần vỗ mạnh đội cánh lớn một cái đã thừa sức làm chấn động những áng mây xấu số xung quanh một đường phá không lao đến không thua gì chiến đấu cơ của nhân loại.

Khí tức khủng bố mạnh mẽ tỏa ra bốn phía, chiếc cổ dài cao ngạo đưa lên cái đầu cò to lớn lạnh lùng nhìn qua khối đất lớn trước mặt khiến bất kỳ ai cũng cảm thấy một cổ áp lực vô hình.

Đặc biệt trên cơ thể trắng muốt kia hay đúng hơn là trên cái đầu cò trắng cao ngạo kia lại xuất hiện những sợi lông vũ màu đỏ hồng như một điểm nhấn nổi bật trên cả một tổng thể trắng như tuyết, giọt máu đào trên tấm lụa trắng khiến con cự điểu hình cò trắng kia bất giác toát lên một vẻ đẹp cao quý lại thường.

Tuy nhiên trước vẻ đẹp cao quý kia trong mắt Trần Lâm lại chỉ có một cảm giác cực độ chán ghét dường như xuất phát từ sâu huyết mạch đột nhiên hiện lên bao trùm lấy cả cơ thể, rồi dần dần như lời thì thầm một của ác ma không ngừng thôi thúc Trần Lâm phải gϊếŧ chết con chim lớn trước mặt...

Trước cảm giác chán ghét quen thuộc mà bản thân từng một lần nếm trải kia, Trần Lâm không chút khó khăn lập tức hiểu ra con cò lớn trước mặt là một trong Thất Liên Thú mà bản thân đang tìm kiếp và khác với Tà Nguyệt Đao khi hai Liên Thú hay hậu duệ của chúng chạm mặt nhau chỉ có đúng một kết quả đó là chiến tranh.

Một trận chiến không thể tránh khỏi chắc chắn sẽ diễn ra đúng ngay cái lúc Trần Lâm không ngờ đến nhất, đây không biết nên nói là may mắn hay xui xẻo nữa.

Không chỉ thế dù không biết rõ về Thất Liên Thú lắm chủ yếu chỉ thông qua lời kể ít ỏi của nữ thần bị nguyền rủa và bản thân Trần Lâm cũng chưa từng gặp qua con cò trắng đỉnh đầu đỏ kia lần nào, nhưng trước vẻ đẹp thanh tao của nó một cái tên bất giác hiện lên trong lòng Trần Lâm đó là Lạc Thần.

Không gì khác trong bảy cái tên nữ thần bị nguyền rủa từng kể chỉ có cái tên đó Lạc Thần mới xứng với con cò trắng kia nhất và cũng theo như nữ thần đã nói bản tính của Lạc Thần là kiêu ngạo.

Bất giác cuồng phong quét tới thổi mạnh vào ốc đảo...

Trong lúc Trần Lâm còn chưa biết gì, Lạc Thần bằng tốc độ cực nhanh của mình đã xuất hiện ngay phía trước mặt Trần Lâm như một lời khẳng định sức mạnh phi thường của một trong Thất Liên Thú nhất là ở phương diện tốc độ bay.

Tuy nhiên Lạc Thần lại không hề phát động tấn công trước, sự cao ngạo của một bá chủ bầu trời chảy trong huyết quản không cho phép nó chưa để đối thủ thấy mặt mặt đã săn mồi, nó phải để con mồi ngu ngốc biết được tồn tại kiêu hãnh gì đã lấy mạnh chúng.

Cơ thể to lớn đó chỉ dang rộng đôi cảnh lớn tràn ngập khinh thường nhìn những sinh vật nhỏ bé trước mặt nhất là tên đã đem đến cho nó cảm giác chán ghét vô cùng quen thuộc.

Mãi một lúc khi phát giác ra hơi thở quen thuộc trên người con khỉ trụi lông trước mặt, Lạc Thần như thấy được chuyện gì đó rất chi là thú vị phát lên cười thích thú:

- Ha...!ha...!ha...

- Không ngờ...!thật là không ngờ...!ha...!ha...!con trùng đỏ ngu ngốc chết nhát kia lại là tên chết sớm nhất còn bị kẻ khác hấp thụ huyết mạch...

- Ha...!ha...!đáng...!đáng đời lắm...!ha...!ha...

Giọng cười vang vang tỏa ra uy ấp khủng bố nhưng cũng đầy tính khoái trá theo đó vang vọng khắp cả hải vực rộng lớn...

Ngay lập tức chỉ tiếng cười của Lạc Thần đã đủ khiến không ít sinh vật dưới biển lẫn chim trên trời cực độ hoảng sợ thi nhau bỏ chạy tránh càng xa càng tốt vùng biển mà rất nhanh thôi sẽ không chút bình yên này.

Cả một vùng biển lớn ngoài cò trắng Lạc Thần và những người đang trên ốc đảo thiên không của Trần Lâm ra gần như không còn bất kỳ sinh vật nào khác như một điều báo cho một trận chiến máu lửa sắp diễn ra, không chỉ thế nhìn biểu hiện của những sinh vật biển này rất có thể đây không phải trận chiến đầu tiên có dính đến Liên Thú có cánh này.

Nhận ra sự biến chuyển kỳ lạ của hải vực xung quanh, Trần Lâm không khỏi nhíu mày cẩn trọng nhìn con chim lớn trước mặt bắt đầu suy tính nhất là những gì nó vừa nói ra.

Hiển nhiên Thất Liên Thú đời F1 đều biết nhau, Lạc Thần nhận ra hơi thở của Huyết Tích Đom Đóm trên người Trần Lâm cũng không có gì lạ, chỉ là hơi có phần khôi hài khi theo lời nói của Lạc Thần “trùng đỏ” không ai khác chính là là Huyết Trích Đom Đóm lại khá là chết nhát ấy vậy mà tính ra là chết sớm nhất khiến Lạc Thần nó vô cùng khoái trá cười lớn không thôi.

Tên chết nhát nhất thường là tên chết sớm nhất, câu nói là quả là không sai...

Tuy nhiên không chỉ có thế qua lời nói của Lạc Thần, Trần Lâm còn nhận ra một điều đó là nó đường như không cảm nhận được hơi thở của Hắc Thiềm Thừ trên thanh Tà Nguyệt Đao cũng đang ngay trên người Trần Lâm.

Sự thật đã chứng minh những lời nói nữ thần bị nguyền rủa xem ra không sai, chỉ cần không được dùng đến an ổn nằm trong vỏ thì đến cả một người anh em trong hội Liên Thú cũng không thể nào nhận ra điểm đáng ngờ trên thân Tà Nguyệt Đao, đây có thể nói là điểm may mắn nhất của Trần Lâm trong cuộc chơi sau này và cả với con chim lớn trước mặt.

Thoáng vuốt ve thanh đao đen tuyền bên hông mình, Trần Lâm khẽ nhếch mép mỉm cười nhìn con cò trắng to lớn trước mặt giả ngu hỏi:

- Ngươi là Lạc Thần?

Trước câu hỏi bất ngờ của Trần Lâm nụ cười khoái chí của Lạc Thần thoáng bị đông cứng lại, cái đầu cò to lớn theo đó trở nên dần nghiêm nghị nghiêng đầu nhìn qua Trần Lâm hừ lạnh một tiếng nói:

- Hừ...!một hậu duệ nhỏ bé như ngươi vậy mà cũng biết đến ta...

- Xem ra ngươi cũng đã gặp không ít tên còn lại...!vậy mà vẫn có thể sống được đến ngày nay đúng là may mắn...

- Đáng tiếc hôm nay ngươi lại gặp phải ta...

- Ồ...!nghe ngươi nói như vậy xem ra rất mạnh thì phải?

Nghe thấy thế Trần Lâm không phủ nhận nhưng cũng không đồng ý chỉ nhếch mép cười đểu nói.

Hiển nhiên Lạc Thần đã lầm tưởng cho rằng Trần Lâm biết đến tên của mình là do nghe được từ miệng những con Liên Thú khác hoàn toàn không nghĩ đến khả năng Trần Lâm nhận ra nó lại đến từ người đã sáng tạo ra nó nữ thần bị nguyền rủa Tỏa Liên Thần.

Tuy nhiên hơi đáng buồn cho nữ thần là dù cho Lạc Thần có biết Trần Lâm đang đứng về phe nữ thần bị nguyền nữ đi chăng nữa thì cũng chẳng phải vấn để gì lớn với nó, huyết mạch sục sôi đang không ngừng thôi thúc Lạc Thần gϊếŧ chết sinh vật nhìn trông hết sức đáng ghét trước mặt khiến nó hoàn toàn không quan tâm đến nữ thân bị nguyền rủa hay nữ thần may mắn là bà nào.

Thế nên trước câu hỏi khá là đểu của Trần Lâm, Lạc Thần cao ngạo đến từ tận trong xương tủy hoàn toàn không xem Trần Lâm ra gì chỉ cười phá lên đáp:

- Ha...!ha...!cái đó ta sẽ cho ngươi biết ngay...

Ngay lập tức khi tiếng nói khen khét của Lạc Thần vừa dứt, một đạo tàn ảnh bằng tốc độ cực nhanh đã xuất hiện ngay trước mặt Trần Lâm...

Tiếng xé gió lạnh lùng chết chóc vang lên, Trần Lâm gần như chưa hiểu chuyện gì đang diễn ra càng không bịp phản ứng chỉ may nhờ năng lực phản ứng nhanh của mình làm theo quán tính cơ thể cấp tốc nghiêng người ra sau may mắn tránh được ánh chém bạch sắc bén kia.

Chỉ nghe Đùng...!một tiếng...

Nơi Trần Lâm chỉ vừa mới đứng lúc nãy không ngờ lại có thêm một cái mỏ cò sắc bén như một thánh lợi kiếm mổ xuyên xuống mặt đất, nếu không phải Trần Lâm nhanh chân chắc chắn sẽ bị một phát mổ xuyên người kia đưa đi gặp ông bà và chủ nhân của cái mỏ sắt kia không ai vào đây ngoài con cò trắng Lạc Thần.

Tên cò này đúng là đủ hiểm ác nói đánh liền đánh còn là đánh cho đối thủ không kịp phòng bị, hiển nhiên sức mạnh trước mắt của Lạc Thần thể hiện ra là tốc độ mà còn là tốc độ cực nhanh khi chỉ vừa lúc nãy nó còn bay cách thiên không ốc đảo một đoạn khá xa ấy vậy mà chỉ vừa dứt câu đã đánh tới trước mặt Trần Lâm, tốc độ này thật sự là quá khủng khϊếp.

Trước một đối thủ sở hữu tốc độ khủng bố đến như thế Trần Lâm mặt cắt không còn chút máu khẽ rút thanh Tà Nguyệt Đao đeo bên hông mình ra sẵn đang khô máu, Trần Lâm không tin hai hậu duệ của hai Liên Thú lại không chơi lại con chim trắng trước mặt.

Tuy nhiên cũng chính hành động rút đao đó đột nhiên khiến ngực Trần Lâm đau nhói, từng sợi chỉ áo trước ngực theo hành động của Trần Lâm đồng loạt bung ra để lồ ra một đường dài như một đường kiếm chém, máu tươi dần dần theo đó thấm ra ướt một đường dài đỏ tươi.

Hiển nhiên Trần Lâm đã không thể hoàn toàn né được một nhác mổ chí tử sắc bén như dao cạo kia của Lạc Thần vẫn bị chiếc mỏ sắt của đối thủ chém một đường dài trên ngực, nhưng do tốc độ của Lạc Thần quá nhanh một vết lướt nhẹ qua kia gần như khiến cơ thể thậm chí áo trên người Trần Lâm không kịp phản ứng gì, mãi đến khi Trần Lâm động mạnh vết thương mới hiện ra.

Lạc Thần rất kiêu ngạo gần như không xem Trần Lâm ra gì nhưng rõ ràng nó đúng là có giá trị để kiêu ngạo.

Về phần Lạc Thần dù vẫn thành công lấy tí huyết trên người Trần Lâm một trong những tồn tại có thể nó là cao cấp nhất server Thiên Lam tinh nhưng với nó để Trần Lâm chạy được lại chính là một đại sỉ nhục.

Trong mắt Lạc Thần con khỉ không lông trước mặt chỉ xứng đáng chết trong 1 chiêu, giờ lại phải dùng đến đòn thứ 2 rõ ràng là sỉ nhục rất lớn với nó.

Cổ nhân có câu sĩ khả sát bất khả nhục, trước sự sỉ nhục trắng trợn của con khỉ trụi lông trước mặt, Lạc Thần triệt để bao nộ kêu lên một tiếng chấn động cả tòa thiên không ốc đảo rồi mạnh mẽ vỗ cánh bay lên bầu trời, cùng lúc đó bạch quang quanh người Lạc Thần đại phóng tạo ra hàng trăm đạo bạch quanh lấy thân cò trắng làm trung tâm như súng laze đồng loạt bắn về phía tòa ốc đảo rách nát bên dưới như muốn tiêu diệt không chỉ là Trần Lâm mà là cả khối đất dám trôi nổi trên bầu trời của nó kia.

Trước hàng trăm đạo bạch quang đồng loạt bắn đến ốc đảo, dù không rõ uy lực của những đạo ánh sáng trắng kia là như thế nào nhưng Trần Lâm có mười lá gan cũng không dám để khối đất đã nát đến độ không thể nát hơn của mình ra thử lửa vội vàng nghênh chiến.

Rất may Trần Lâm vừa hay có một trang bị phòng thủ cực mạnh có thể dùng được, đúng là hàng nóng phải test liên tay.

Tâm niệm vừa động đóa U Linh Kim Liên chỉ vừa loot được trên hòn đảo cát vàng chưa kịp nóng tay đã lập tức nghênh chiến xuất hiện bên cạnh Trần Lâm, cũng lúc đó với sự xuất hiện của đóa U Linh Kim Liên hàng vạn đóa hoa sen kim sắc khác cũng đồng thời từ hư không mộc ra rồi điên cuồng sinh trưởng thoáng chốc đã tạo thành một cái đầm sen khổng lồ ánh lên vô tận vàng kim u ám giữa bầu trời ôm lấy cả tòa thiên không óc đảo này vào bên trong tầng tầng lớp lớp kim sắc hoa sen.

Phòng thủ diện rộng đây chính là năng lực cơ bản nhất và cũng là hiệu quá nhất của U Linh Kim Liên, với năng lực này Trần Lâm tin sẽ không thứ gì có thể tác động đến được hòn đảo nhỏ yêu quý của mình.

Tuy nhiên Trần Lâm đã quá xem thường năng lực của Liên Thú mạnh nhất bầu trời, nếu Hắc Thiềm Thừ có thể tạo ra hắc động thông phệ tất cả thì trùng hợp thay cò trắng Lạc Thần lại ngược lại khi bạch quang của nó có thể xuyên phá vạn vật.

Chỉ nghe liên tiếp những tiếng Rắt...!Rắt...!Rắt...!không ngừng vang lên...

Trước sức mạnh bắn phá của bạch quang, một trang bị đỏ như U Liên Kim Liên dường như cũng chịu không nổi bị bắn phá tan tác, hàng trăng đóa hoa sen theo ánh mắt kinh ngạc của Trần Lâm bị bạch quang mạnh mẽ xuyên qua rồi tiêu thất tạo nên hàng trăng cái lồ lớn bên trong đầm sen kim sắc lộ ra khối đất như nhân bánh bên trong.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,846
Điểm cảm xúc
5,554
Điểm
113
Chương 672: Kịch Chiến Lạc Thần
Lạc Thần Liên Thú thống trị bầu trời mang trong mình lòng kiêu ngạo không gì sánh được, thậm chí đến cả những anh em trong bảy Liên Thú nó cũng không xem ra gì càng không nói đến một thế hệ thứ hai như Trần Lâm.

Đương nhiên Lạc Thân cũng có sức mạnh tương ứng với sự kiêu ngạo đó của chính mình, không tính đến tốc độ thuộc hàng cực nhanh đã gần như chạm đến ngưỡng cửa siêu thanh thì Bạch Quang Tinh Hóa năng lực đặc hữu của riêng Lạc Thần cũng là một sức mạnh không thể xem thường.

Tuy nhiên không chỉ Lạc Thần mà cả bảy Liên Thú đều có sức mạnh đặc trưng của riêng mình dựa trên bảy chủng thâm uyên mà nữ thần bị nguyền rủa đã thu thập, trong đó Hắc Thiềm Thừ chính là năng lực thông phệ vạn vật miệng ăn núi lở, ngược lại Tịnh Hóa Bạch Quang năng lực đặc trưng của Lạc Thần lại mang trong mình sức mạnh xuyên phá hủy diệt gần như có thể tịnh hóa vạn vật thành hư vô xóa sạch tất cả.

Còn về phần anh bạn thân thương Huyết Tích Đom Đóm thì hiển nhiên là...!sinh sản vô tính rồi.

Thế nên trước sức mạnh gần như có thể tịnh hóa được tất cả của những đạo bạch quang đang không ngừng tỏa ra từ người Lạc Thần, dù là một trang bị đỏ thiên sinh phòng thủ như U Linh Kim Liên dường như cũng chịu không nổi, vô số đóa kim liên xinh đẹp đang bao bọc lấy thiên không ốc đảo trở nên không khác gì tờ giấy bị bạch quang dễ dàng xuyên qua hóa thành những đốm sáng nhỏ biến mất trong không khí, tường đồng vách sắt kim cúc hoa sen tưởng chừng như rất kiên cố thoáng chốc bị trăm đạo bạch quang bắn thành tổ ong.

Chứng kiến cảnh đó đồng tử Trần Lâm không nhịn được khẽ rung lên sợ hãi, một cảm giác nguy hiểm chưa từng có bắt đầu hiện lên trong lòng làm cho Trần Lâm ý thức được mình dường như đã phạm một sai lầm vô cùng to lớn.

Do đã từng đánh bại con Hắc Thiềm Thừ nên Trần Lâm đã nghĩ thực lực của Lạc Thần không phải quá khủng bố ít nhất bản thân Trần Lâm có lòng tinh chơi được, nhưng Trần Lâm đã sai thực lực của Hắc Thiềm Thừ không đại diện cho gì cả thậm chí nó còn được xếp vào loại yếu trong Thất Liên Thú cùng Huyết Tích Đom Đóm và Kỵ Ngư, Lạc Thần vốn không phải tồn tại mà Trần Lâm hay thậm chí cả Huyết Tích Đom Đóm có thể trêu vào được.

Huống chi thời gian có thể thay đổi nhiều thứ, Trần Lâm có thể đánh bại được Hắc Thiềm Thừ hay trước đó là Huyết Tích Đom Đóm thì ngoài yếu tố may mắn và sự chủ quan của đối thủ ra thực tế một phần nguyên nhân rất lớn đến từ việc lúc đó chúng cũng chỉ vừa ra đời thực lực vẫn còn chưa cao.

Nhưng hiện tại mọi chuyện đã khác, thời gian để người chơi đột phá đến cấp 30 thì Liên Thú cũng đã tích lũy được sức mạnh của riêng mình, thậm chí càng về sau chúng lại càng thêm mạnh mẽ.

Đừng quên Liên Thú có thể vô hạn tiến hóa mà không gặp bất kỳ trở ngại gì, đó chính là ưu thế tuyệt đối của Liên Thú nói riêng và cả Thâm Uyên Giới nó chung khiến hệ thống vừa yêu vừa hận chấp nhận để một mối nguy hiểm như Liên Thú tồn tại.

Cũng vì lẽ đó trước một Lạc Thần đã gần như đủ lông đủ cánh thì chỉ một trang bị đỏ rõ ràng là không chơi lại...

Rất may dù không địch lại được từng đạo từng đạo bạch quang đang không ngừng đánh tới nhưng những đóa hoa sen do U Linh Kim Liên tạo ra vẫn thành công đồng quy vu tận với đối thủ, từng đạo bạch quang đánh vào kim sắc hoa sen đúng là có thể dễ dàng phá hủy chúng nhưng dường như cũng hết năng lực để chơi tiếp lần lượt theo sau những đóa kim liên mà biến mất, từ đó vô hình chung biến cuộc chiến kẻ công ta thủ này thành tiêu hao chiến xem ai có thể trụ được lâu hơn.

Về vấn đề này Trần Lâm kẻ đưa mặt ra cho người ta đánh rõ ràng là bên rơi vào thế yếu hơn, đáng tiếc hỏa lực của Lạc Thần thật sự quá mạnh ngoài ôm đầu chịu đựng Trần Lâm hoàn toàn không tìm được cách gì có thể lật ngược tình thế.

- Cmn...!tên...!tên quỷ này sao lại mạnh dữ vậy...

- Bạch quang kia rõ ràng là không thể đỡ được...

Cảm nhận được tình thế nguy cấp Trần Lâm lần đầu tiên cảm nhận được áp lực chưa từng có rùng mình kêu lên, cái trán trọc bắt đầu chảy xuống từng giọt mồ hôi lạnh.

Dưới oanh tạc của bạch quang tầng tầng lớp lớp hoa sen do U Linh Kim Liên tạo ra gần như không sức phòng thủ không ngừng bị phá hủy, mặc dù đều đồng loạt biến mất như nhau nhưng kéo theo đó cũng tạo điều kiện cho không ít bạch quang xuyên vào lỗ hổng nơi kim sắc hoa sen chưa kịp mọc lại trực tiếp đánh mạnh vào thiên không ốc đảo gần như phân giải tất cả những thứ nó chạm phải, từng khối đất dường như bị thiêu cháy thành tro bay theo không khí để lại một lỗ thủng tổ lớn, số ít huyết thụ còn lại càng không cần phải nói bị bạch quang lướt qua dễ dàng xóa sạch đúng nghĩa đen chỉ còn để lại một đống tro tàn.

Con chim ngu này cũng thật sự quá khủng bố, dưới bạch quang gần như không gì có thể đỡ được kia gần như không tồn tại nào có thể đánh ngang được với nó.

Cự Quy sao? Không, dù là sinh vật phòng thú trâu bò nhất Trần Lâm từng thấy kia chỉ sợ nếu bị bạch quang kia bắn trúng cũng không tránh được kiếp số trên người xuất hiện thêm một lỗ thủng.

Có lẽ cả Thiên Lam tinh này kẻ có thể cho Trần Lâm lòng tin đỡ được đạo ánh sáng trắng xinh đẹp kia chắc chỉ có Sư Vương Hống của Sư tộc mà thôi, nhưng Sư Vương Hống thì chỉ dùng được một lần trong khi bạch quang của Lạc Thần là vô cùng vô tận, dù là Kim Mao Sư Vương cái kết thật tế cũng chỉ có một.

- Nói về sức mạnh trong bảy Liên Thú Lạc Thần xếp thứ 3, ngươi không phải đối thủ của nó đâu...

- Ta khuyên ngươi tốt nhất là nên tìm cơ hội bỏ chạy...

Bất chợt từ bên trong đóa U Linh Kim Liên đang không ngừng xoay tròn ngay bên cạnh đột nhiên vang lên một giọng nói quỷ dị.

Nghe thấy thế Trần Lâm khẽ nhíu mày có chút không vui dù không chắc đối phương có nghe được không vẫn hừ lạnh đáp:

- Khi cần chạy ta tự sẽ chạy còn chắc chắn là chạy nhanh hơn người khác, nhưng ta tuyệt đối không phải loại chưa đánh đã hàng...

- Quả đấm của ta ta biết không cần đến nữ thần phải nhọc công...

Hiển nhiên tiếng nói phát ra từ đóa U Linh Kim Liên kia đến từ nữ thần bị nguyền rủa Tỏa Liên Thân, dù vẫn bị hệ thống quản thúc giam cầm ở một nơi nào đó trong Cổ Thiên Giới tránh để nàng lại làm loạn nhưng thần lực của Tỏa Liên Thần chí ít vẫn có, ngay khi Trần Lâm trạm tránh Lạc Thần nàng đã biết tên trọc đệ của mình tới số rồi vội vàng gửi gmail cho hắn mong tên này có thể nghe lời đào thoát.

Mặc dù đều là Liên Thú nhưng thực lực của bảy anh em này không hề cân bằng, trong đó Vô Triết là mạnh nhất kế đến chính là đến Xích Đế, Lạc Thần và Đặng Long, theo ngay sau đó Kỵ Ngư, Hắc Thiềm Thừ và yếu nhất trong bảy Liên Thú không ngay khác ngoài Huyết Trích Đom Đóm.

Thế nên Lạc Thần có thể xem như lão tam, trong cùng một cấp độ ngoài Vô Triết và Xích Đế ra không ai có thể địch lại với nó.

Dù chỉ là một con cờ thậm chí còn hơi phế khi tính ra thì trong giải đoạn này Tỏa Liên Thần cũng không nhờ cậy gì được một con gà mới cấp 30 như Trần Lâm, nhưng gà này lại là gà chiến Tỏa Liên Thần không thể để nó chết yểu một cách oan uổng như vậy được.

Tuy nhiên trước tấm thịnh tình đó của Tỏa Liên Thần, Trần Lâm lại không lấy làm gì là vui vẻ thậm chí là khó chịu ra mặt, nói gì thì nói bị một bà thần cả vạn năm tuổi xăm soi đời tư dù không đến mức nhìn chằm chằm 24/24 nhưng chắc chắn không phải chuyện gì vui vẻ.

Đáng tiếc liên lạc của Trần Lâm và bà thần kinh này khá là một chiều, Trần Lâm nói gì hay làm gì Tọa Liên Thần đều không thể trả lời được.

Tuy nhiên Tỏa Liên Thần không trả lời lại có người khác thay nàng làm việc đó…

Mặc dù chiếm cứ ưu thế tuyệt đối khi không ngừng phá hủy từng đóa kim liên một dần dần để lộ thiên không ốc đảo bên trong, song với Lạc Thần đây vẫn là một chuyện không hề vui vẻ gì…

Kẻ mà nó gần như không xem ra gì lại có thể hết lần này đến lần khác chống lại năng lực bất bại của nó, trong mắt Lạc Thần đây chắc chắn là sỉ nhục cực lớn.

Máu nóng gần như chảy hết lên não, Lạc Thần như phát điện tức giận kêu lên một tiếng vang vọng quyết tâm dùng đến chiêu cuối, hơn chục đạo bạch quang theo tiếng kêu đó của Lạc Thần không điên cuồng trút xuống đầm sen kim sắc bên dưới nữa mà động loạt cuộn vào nhau tạo thành một quang cầu ánh lên những tia sáng bạch sắc như một mặt trời nhỏ trước người Lạc Thần.

Bên trong tầng tầng lớp lớp kim sắc hoa sen, Trần Lâm dường như cũng cảm nhận được nguy hiểm không dám nghĩ nhiều nữa lập tức dậm mạnh xuống đất phi người lao ra khỏi thiên không ốc đảo một đường bay đến muốn ngăn cản Lạc Thần bất kể là nó đang làm gì.

Đáng tiếc Trần Lâm dù rất nhanh nhưng vẫn chậm một nhịp…

Ngay khi Trần Lâm vừa mới lao ra bạch sắc quang cầu dường như đã tích xong năng lượng lập tức bắn ra một đạo bạch quang khủng bố về phía thiên không ốc đảo, dù vẫn là bạch quang đó nhưng kích thước của nó đã lớn hơn trước rất nhiều tràn ngập khí tức xuyên phá như muốn hủy thiên diệt địa trút xuống đầu ốc đảo cũng như con ruồi nhỏ bé đang lao đến.

Thấy thế Trần Lâm thoáng sợ hãi nhưng sau lưng không chỉ là thiên không ốc đảo của mình mà còn là đám người Lâm Mỹ Anh, Trần Lâm không thể chạy chỉ có thể cắn răng ngạnh kháng vung lên Tà Nguyệt Đao mạnh mẽ chém xuống.

Tà đao ánh lên những tia sáng xanh đen huyền bí ma mị như trăm vạn u linh gào thét không chút sợ hãi đỡ lấy khủng bố bạch quang trước mặt…

Chỉ nghe Keng… một tiếng như hai thanh kim loại cạ vào nhau nghe đinh tai nhức óc vô cùng…

Trước sức mạnh của khủng bố bạch quang, cả Tà Nguyệt Đao và Trần Lâm dường như cũng không chịu nổi tựa như diều đứt dây bị đánh bay ra xa, trong khi đó khủng bố bạch quang vẫn là khủng bố bạch quang không lệch đi chút nào vẫn mạnh mẽ lao đến trút xuống đầu thiên không ốc đảo.

Cảm nhận được nguy hiểm ập đến U Linh Kim Liên hiển nhiên không chịu phục càng không chịu chết bắt đầu điên cuồng quay tròn sinh trưởng ra tầng tầng lớp lớp kim sắc hoa sen như một tấm khiên khổng lồ che chắn trước tòa ốc đảo…

Đáng tiếc không chỉ Trần Lâm và Tà Nguyệt Đao mà đến cả U Linh Kim Liên cũng không là gì trước khủng bố bạch quang, trăm đóa hoa sen chỉ là giấy vụn bị khủng bố bạch quang mạnh mẽ xuyên qua bay tán loạn trong không khí rồi hóa thành những đốm sáng kim sắc lặng lẽ biến mất, không chỉ thể khủng bố bạch quang lần này dường như là tuyệt chiêu của Lạc Thần mạnh mẽ hơn trước rất nhiều, dù đã phá hủy cả trăm đóa kim liên vẫn một đường mạnh mẽ lao đến thiên không ốc đảo muốn hủy diệt hòn đảo đáng thương này cho bằng được.

Rất may khủng bố bạch quang cũng không phải bất khả chiến bại, trải qua một chém của Tà Nguyệt Đao lại xuyên qua lớp lớp kim liên khủng bố bạch quang vẫn không tránh được việc yếu đi hơn trước rất nhiều.

Chớp lấy thời cơ đó trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, một bóng người đã bất chấp nguy hiểm lao đến rồi đưa lên chiếc khiên to lớn của mình đỡ lấy khủng bố bạch quang kia…

Keng… keng… keng…

Liên tiếp những tiếng keng két cực độ chói tai không ngừng vang lên…

Trước sức mạnh không tưởng của khủng bố bạch quang, một người một khiên như đang phải hứng chịu áp lực vô cùng lớn bị ép lui trượt dài hơn 5 met gần như cày nát mặt đất bên dưới.

May thay cũng nhờ có thế khủng bố bạch quang mới dần dần bị bào mòn yếu đi rồi biến mất để lại một khoảng không gần như bị phá nát hoàn toàn, nhất là ao sẽ bao quanh thiên không ốc đảo bị đánh thủng một lỗ lớn nhưng thiên không ốc đảo vẫn an toàn sừng sững đứng đó.

Ngược lại kẻ đã cứu nguy một bàn thua trông thấy lại ngồi bịch xuống đất thở hổn hển gần như thoát lực, vĩ nhân ấy không ai khác chính là người dùng khiên duy nhất trong đội thị nữ Chu Lệ Đình.

Tuy nhiên lúc này Chu Lệ Đình đã không còn là Chu bò sữa của Huyết tổ đại nhân nữa mà thay vào đó là một nữ quái nhân giáp trụ toàn thân thuần một màu đỏ đen khủng bố vô cùng, hiển nhiên phúc nguy cấm Chu Lệ Đình đã buộc phải dùng đến huyết giáp của mình.

Đáng tiếc dù là huyết giáp toàn thân khủng bố như thế vẫn ăn không tiêu khủng bố bạch quang của Lạc Thần, Chu Lệ Đình toàn thân giáp trụ vẫn thụ thương không nhẹ cả người rung rung nhất là hai cánh tay đã gần như bị cháy đen, không chỉ thế bản thân Lục Diệp Khiên thứ đã trực tiếp đỡ lấy khủng bố bạch quang cũng tổn thương không nhẹ gần như bị nung đỏ bốc lên khói trắng, nếu không phải là một trang bị cam chỉ sợ chiến khiên này đã thành sắt vụn.

Đương nhiên sau tất cả thành công bảo hộ được khối đất dưới chân vẫn là thành công to lớn với một con gà nhỏ yếu chỉ nhờ trang bị như Chu Lệ Đình.

Ngược lại một lần nữa để đối phương đỡ lấy đại chiêu của mình, Lạc Thần giận đến tím người phẫn nộ kêu lên inh ỏi, từng đạo từng đạo bạch quang một lần nữa lượn quanh người nó rồi kết hợp lại tạo thành một bạch cầu huyền phù trước cơ thể to lớn của Lạc Thần.

Đương nhiên Trần Lâm và đồng bọn chắc chắn sẽ không để Lạc Thần có cơ hội dùng đến đại chiêu này nữa, U Linh Kim Liên theo đó điên cuồng quay tròn tạo ra tường đóa từng đóa kim liên nhưng thay vì bù đắp cho lỗ thủng to lớn bị khủng bố bạch quang phá hủy vô số kim liên lại mọc lên trôi nổi giữa bầu trời quanh người Lạc Thần.

Cùng lúc đó bên trong thiên không ốc đảo một con rắn đen hai đầu tỏa ra cuồn cuộn hắc khí bất ngờ lao ra trượt dài lên những đóa hoa sen há miệng cắn tới Lạc Thần.

Ngay sau đó hư ảnh ma thần sáu đầu sáu tay toàn thân huyết sắc cũng hiện ra sau lưng Lâm Mỹ Anh khiến nàng càng thêm hung bao mạnh mẽ đạp lên những đóa hoa sen đang trôi nổi giữa không trung một đường đánh tới.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,846
Điểm cảm xúc
5,554
Điểm
113
Chương 673:
Tấn công luôn là cách phòng thủ tốt nhất...

Gần như từ hư không cấm rễ mọc ra trôi nổi trên bầu trời, trăm đóa kim liên mở đường vây kín xung quanh Lạc Thần, chớp lấy thời cơ đó hai chị em Phương Tuyết và Phương Ngân không cần biết đối thủ là ai chỉ cần biết là kẻ thù phải gϊếŧ bắt đầu hợp lực phát động năng lực duy nhất của tuyết ngân song kiếm trong tay mình, hắc khí cuồn cuộn từ song kiếm tỏa ra ngay lập tức bao phủ lấy hai chị em dần dần hóa thành một con song đầu hắc mãng lấy thể không gì cản được trượt lên từng đóa kim liên lao đến, hai cái miệng rắn khổng lồ đen kịt hắc khí một trái một phải đồng loạt cắn tới cò trắng Lạc Thần đang vận sức trông hết sức đối nghịch.

Trước song đầu hắc mãng bất ngờ đánh úp, Lạc Thần thân cò ốm yếu hiển nhiên là không phải thiên sinh phòng thủ mạnh mẽ gì mà thuộc loại chủ công dame to máu giấy nào dám đối cứng lập tức vỗ cánh bay đi, với tốc độ khủng bố của mình Lạc Thần như phù quang lược ảnh bay ra xa dễ dàng tránh thoát một kích đánh lén của song đầu hắc mãng.

Tuy nhiên đồng nghĩa với đó khủng bố bạch quang đang trong quá trình vẫn sức cũng bị mạnh mẽ ngăn cản tiêu thất trong không khí.

- Gàooo...!là các ngươi muốn chết...

Bị những con sâu kiến trong mắt mình bất ngờ tấn công, Lạc Thần rõ ràng là rất tức giận vô cùng gầm lên một tiếng...

Sỉ nhục này sao có thể nuốt trôi, vạn đạo bạch quang theo đó cuồn cuộn tỏa ra quanh người Lạc Thần trông như một con thái dương thần điểu tỏa ra vô vàn ánh sáng bạch sắc vừa thần thánh nhưng cũng ẩn chứa sự quỷ dị đáng sợ.

Rất nhanh chỉ sau một cái vỗ cánh của Lạc Thần vạn đạo bạch quang như trăm ngàn mũi phi tiễn liên miên không dứt trút xuống song đầu cự mãng, trước sức mạnh xuyên phá gần như không gì có thể cản được của từng đạo bạch quang song đầu cự mãng như đống cát nhỏ hứng chịu trận mưa rào bị đánh cho tan tác không sức hoàn thủ, cả thân rắn to lớn tràn ngập hắc khí bị trăm đạo bạch quang xuyên qua rách nát không chịu nổi điên cuồng lăn lộn rồi rơi ầm xuống mặt biển tạo nên một trận sống lớn trước khi tiêu thất.

- Éttttt...

Chứng kiến cảnh đó Lạc Thần sướиɠ khoái kêu lên một tiếng như muốn khẳng định sức mạnh bất khả chiến bại của mình.

Bất chợt ngay trong lúc Lạc Thần đắc ý nhất thì sau lưng nó đột nhiên xuất hiện một hư ảnh huyết sắc ma thần sáu đầu sáu tay khủng bố tuyệt luân trừng lớn đôi mắt phẫn nộ nhìn nó.

Ngay sau đó thương ảnh ánh lên vạn đạo ngân quang bất ngờ phá không lao đến ngắm ngay cái đầu to lớn của Lạc Thần đâm tới, Lâm Mỹ Anh một thần uyển chuyển thành thục mê người tóc dài tung bay theo gió đạp lên từng đóa kim liên phi người xông lên trước vung lên ngân thương bất ngờ đánh lén.

Dưới độ sắc bén của ngân thương cùng hai tầng cường hóa đến từ Cuồng Nộ Ma Thần và Hoàng Quang Chúc Phúc của Bích Ngọc phía sau, Lâm Mỹ Anh tin một thương này không gϊếŧ được con có lớn trước mặt chí ít cũng có thể làm đó bị thương phục thù cho hai chị em Phương Tuyết.

Đáng tiếc dù vô cùng kiêu ngạo nhưng Lạc Thần vẫn biết rất rõ mình mạnh ở đâu và yếu ở điểm nào...

Sở hữu tốc độ thuộc loại cực nhanh và năng lực công kích gần như vô địch nhưng rõ ràng thể chất không phải quá mức trâu bò chính là khuyết điểm duy nhất của Lạc Thần, biết rõ điểm đó thế nên Lạc Thần sao có thể không chú ý đến những nguy hiểm có thể nhắm đến bản thân.

Ngay lúc ngân thương sắc bén sắp đâm trúng lớp lông trắng tinh trên cơ thể mình, Lạc Thần gần như không bị hiệu ứng làm chậm của cuồng nộ ma thần tác động đến kịp thời vỗ cánh phá vỡ cả định luật vật lý mạnh mẽ kéo lui cơ thể to lớn của mình tránh thoáng một kích của Lâm Mỹ Anh.

Cùng lúc đó đôi cánh to lớn mang theo cuồng phong gào thét mạnh mẽ vỗ xuống như một trận gió lốc đánh bay Lâm Mỹ Anh ngược về thiên không ốc đảo, cơ thể nhỏ bé của Lâm Mỹ Anh theo một vỗ đó của Lạc Thần nện mạnh xuống mặt đất ốc đảo phun máu nhất xỉu tại chỗ, hư ảnh ma thần khủng bố dường như cũng không khủng bố lắm trước Lạc Thần bị đánh tan hóa thành những đốm sáng dần dần biến mất.

Hai chị em Phương Tuyết liên thủ cùng Lâm Mỹ Anh và Bích Ngọc phối hợp phía sau đã có thể nói là chiến lực mạnh nhất của thị nữ hội có thể mang ra, ấy vậy mà lại không thể làm bị thương đến cọng lông chim của đối thủ đủ thấy được chênh giữa song phương là vô cùng lớn.

Trận chiến này rõ ràng là không thể tiếp tục...

- Chim ngu...!lão tử liều mạng với ngươi...

Bất chợt một tiếng hét trần hùng vang xa đột nhiên vang lên mang theo khát vọng không gì cản được...

Trước tình cảnh ngàn cân treo sợi tóc của không chỉ là thiên không ốc đảo mà còn là những cái âʍ ɦộ yêu quý, Trần Lâm chứ không phải ai khác một lần nữa liều mình xông lên quyết sống mái một phen với đối thủ, cái đầu trọc trắng bóc đạp lên từng đóa kim liên tựa như một cao tăng đắc đạo tay cầm đồ đao lao lên gϊếŧ tới trông hơi có gì đó sai sai...

Không chỉ thế nhưng hưởng ứng theo khát vọng của chủ nhân, đồ đao đen kịt một màu cũng rung lên kịch liệt rồi điên cuồng tỏa ra từng đạo hắc khí theo mỗi bước chân Trần Lâm, hắc khí cuồn cuộn tỏa ra phủ kín cả một khoảng không tựa như đang đón chào ác ma hàng lâm.

Chứng kiến cảnh đó Lạc Thần thoáng cảm nhận được một cổ hơi thở vừa lạ nhưng cũng vừa quen thuộc gần như không thể tin vào mắt mình kinh nghị nhìn vào vùng trời đen kịt trước mắt quên luôn cả việc tránh né.

Rất nhanh trước ánh mắt kinh ngạc đến độ không thể tin được của Lạc Thần, từ sâu bên trong cuồn cuộn hắn khí một con cóc đen khổng lồ phá không lao ra há cái miệng to lớn cắn tới như muốn nuốt chửng con chim trăng trước mặt vào miệng.

Hiển nhiên giờ phút nguy cấp Trần Lâm đã không thể quan tâm nhiều nữa mặc kệ cảnh cáo của nữ thần bị nguyền rủa một lần nữa dùng đến năng lực của Hắc Thiềm Thừ bên trong Tà Nguyệt Đao, còn về hệ thống Trần Lâm chỉ có thể cầu may nó không phát hiện sự tương đồng giữa con cóc do hắc khí tạo ra và Hắc Thiềm Thừ.

Ngược lại bằng liên kết vị diệu giữa những Liên Thú, Lạc Thần rất nhanh đã nhận ra được hơi thở quen thuộc từ người anh em của mình.

Nhưng cũng chính vì như thế Lạc Thần lại càng thêm kinh ngạc vì nó không hề cảm nhận được sự chán ghét vốn phải có từ trên người vị anh em đen kịt kia, nếu không phải bản thân cũng là một Liên Thú mà còn là thế hệ F1 thuần chủng Lạc Thần đã tưởng bản thân mình nhận lầm.

Đáng tiếc không đợi Lạc Thần nghĩ nhiều cóc đen to lớn ngập trong hắc khí đã đánh tới, bóng đen dần dần bao phủ bầu trời cái miệng rộng to lớn đen kịt như muốn nuốt lấy tất cả đã ở ngay trước mặt, Lạc Thần đến lúc này mới kịp hoàn hồn trở lại vội vàng vỗ cánh muốn bay đi tránh thoát hố sâu hắc ám kia, nhưng lần này Lạc Thần đã chậm một bước.

Ngay lúc Lạc Thần vừa vỗ cánh muốn đào thoát, cóc đen khổng lồ đã tới nơi mạnh mẽ cắn xuống nuốt lấy Lạc Thần vào trong miệng chỉ lộ ra hai đôi cánh to lớn bên ngoài, cuồn cuộn hắc khí theo đó không ngừng tỏa ra như hàng trăm sợi xích sắt quấn quanh người Lạc Thần bất chấp nó đang điên cuồng giãy giụa.

Không chỉ thế do một pha bật nhảy đớp mồi của cóc đen không nhẹ khiến cả cóc lẫn chim vẫn tiếp tục lao về trước thoát khỏi phạm vị của vạn đóa kim liên mà rơi ầm xuống mặt biển lập tức tạo nên một trận sóng lớn.

Tuy nhiên Lạc Thần vẫn là Lạc Thần...

Ngay lúc mọi người đều tưởng chừng như trận chiến đã hết, Lạc Thần không bị cắn chết cũng bị đè chết dưới lòng biển sâu thì dị biến đột nhiên phát sinh…

Dường như nuốt phải gì đó không nên nuốt, cóc đen khổng lồ không còn uy phong như trước nữa mà điên cuồng vặn mình oằn quại trên mặt biển tạo nên từng cơn sóng lớn, rất nhanh cái miệng rộng to lớn dần dần phình to rồi chiếu ra những tia sáng trắng tinh nhỏ bé.

Đùng…

Bất chợt một tiếng nổ lớn vang vọng cả mặt biển…

Cái gì đến rồi cũng phải đến, Lạc Thần vốn không phải tồn tại mà chỉnh bản Hắc Thiềm Thừ có thể nuốt được nói gì đến một bản sao, trước sức mạnh của vạn đạo bạch quang cả cái đầu to lớn của cóc đen khổng lồ phát nổ tỏa ra vô vàn bạch quang, cuồn cuộn hắc khí tưởng chừng như bất bại theo đó bị vạn đạo bạch quang đánh tan không thường tiết, cả thân thể khổng lồ đang bơi trên mặt biển của cóc đen cũng theo đó tiêu thất hóa thành hư vô.

Trần Lâm một lần nữa bị đánh bay tựa như diều đứt dây vẽ một vòng cung tuyệt mỹ trên bầu trời, tuy nhiên lần này Trần Lâm lại chỉ cười lạnh một tiếng đắc ý không quên đưa ngón tay giữa về phía Lạc Thần hùng hổ nói:

- Chim ngu… lần này ta tạm tha cho ngươi, lần sau bổn Huyết tổ nhất định biết ngươi thành thịt cò bảy món…

- Nu… pa-ga-chi…

Tựa như người thắng chứ không phải kẻ bị đánh bay, Trần Lâm muốn bao nhiêu gợi đòn thì có bấy nhiêu đắc ý cười lớn, tiếng cười khốn nạn theo đó vang vang trước khi Trần Lâm cấm đầu rơi xuống mặt biển rồi như con hải cẩu lặng xuống biển trốn đi.

Huyết tổ đại nhân đánh không lại bỏ chạy nó cũng phải có phong cách như thế.

Cùng lúc đó hay đúng hơn là ngay lúc cóc đen khổng lồ vừa nuốt lấy Lạc Thần cầu giờ, thiên không ốc đảo đã biến thành tàu lặn không bay lên trời cũng không bỏ chạy mà khôn ngoan vô cùng lặn xuống mặt biển bên dưới, thẻ bài Lưu Thủy rốt cuộc cũng có đất dụng võ điên cuồng vận động rẻ nước ra tứ phía mở đường máu cho ốc đảo bỏ chạy cũng như đón lấy hai chị em Phương Tuyết và con hải cẩu Trần Lâm sau đó.

Đến khi Lạc Thần triệt để phá tan khói đen còn lại vỗ cánh bay lên bầu trời thì đối thủ đã sớm chạy hết… à không phải nói là lặn hết mới đúng…

- Khốn kiếp…

- Hết rắn rồi đến sâu...!tên nào cũng đều là một bọn hèn nhát có ngon thì lên đây đánh với ta…

- Khốn kiếp… mau cút lên đây cho ta…

Thấy một khoảng trời trong xanh chỉ còn lại từng cơn song nhỏ, Lạc Thần vô cùng tức giận kêu lên inh ỏi.

Đáng tiếc Lạc Thần là chim không có khả năng truy đuổi xuống tận đáy biển, còn đối thủ của nó cũng đâu có điên mà bơi lên trên chịu chết xem như không nghe thấy gì để mặc con chim trên bầu trời kêu la.

Đáng thương cho Lạc Thần xem ra đây không phải lần đầu và chỉ sợ cũng không phải lần cuối rơi vào tình cảnh này, nhưng ngoài tức giận bắn bừa trút xuống mặt biển từng đạo bạch quang ra thì cũng không thể làm gì.

Mãi một lúc lâu nhìn mặt biển xanh sâu thẩm Lạc Thần chỉ có thể kêu lên một tiếng chửi rủa rồi nhắm theo một hướng truy đuổi, không may hướng đó không phải hướng mà tàu ngầm của Trần Lâm đang bỏ chạy.

Về phần Trần Lâm và đồng bọn kèo này đúng là hơi nhục, nhưng không sao tính ra từ lúc xuất hành đến giờ có kèo nào mà Huyết tổ đại nhân không nhục đâu, bớt đi một cũng không ít mà thêm một cũng không nhiều không vấn đề gì lớn.

Quan trọng hơn là mọi người đều an toàn tránh thoát được con chim khủng bố kia, cổ nhân có câu giữ được non xanh sợ gì thiếu củi đốt, vấn đề này Trần Lâm hết sức rõ ràng sống đến cuối game mới là thắng lợi lớn nhất, thể loại anh hùng mà chợt tắc thì cũng bằng không.

Phải sống mới có cơ hội suy tính báo thù…

Ngoài ra cũng nhờ trận chiến này Trần Lâm cũng ý thức được Liên Thú rõ ràng không dễ chơi như mình nghĩ, muốn ăn được thịt cò bảy món hiển nhiên là phải cẩn trọng suy nghĩ đối sách đánh hội đồng thế nào cho hợp lý.
Hôm Nay Bổn Huyết Tổ Tạm Tha Cho Ngươi
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,846
Điểm cảm xúc
5,554
Điểm
113
Chương 674: Tên Thân Ma Xui Xẻo
Bị đánh đuổi phải bỏ chạy như chó mà còn là chó biển...

Trần Lâm mặt như cứt ngâm nghiến răng nghiến lợi oán hận vô cùng, nhục nhã này Huyết tổ đại nhân nổi tiếng thù dai tuyệt đối sẽ không quên, đáng tiếc trước một thứ cũng tuyệt đối không kém khác mang tên sức mạnh tuyệt đối đến từ Lạc Thần thì ngoài sủa dơ ra Trần Lâm cũng không thể làm gì khác ngoài chạy trước tính sau.

Về phần thị nữ hội cũng hổ thẹn không kém tủi nhục vô cùng, đây có thể xem như trận đánh lớn đầu tiên của thị nữ hội kể từ khi chính thức được thành lập, ấy vậy mà mở hàng lại không được thuận lợi cho lắm nến không muốn nói là toàn quân đại bại thế này thử hỏi sao không vừa thẹn vừa giận cho được.

Khác với Trần Lâm đã sớm ăn nhục từ lâu đâm ra thành quen, quả đắng này dù muốn dù không vẫn để lại bóng ma không nhỏ trong lòng những thành viên của thị nữ hội.

Nhìn nhóm người Lâm Mỹ Anh đang được mỹ phụ mũm mĩm Trương Tố Nga cùng các tinh linh thiếu nữ cẩn thận chữa thương, mặc dù tính ra thương thế này cũng không phải quá nghiêm trọng nhưng ai nấy đều mặt buồn u ám không chút mùa xuân, cả tòa ốc đảo cũng vì thế mất đi không khí vui vẻ của biệt đội ăn chơi thường ngày...

Biết rõ nỗi lòng của những thϊếp thân vị nữ nhà mình, Trần Lâm thoáng cười cười như không có chuyện gì lớn giọng nói:

- Quân tử báo thù mười năm không muộn...

- Bổn Huyết tổ xưa nay lại là quân tử trong quân tử sớm muộn gì cũng sẽ tìm con chim ngu kia tính sổ...

- Các nàng cứ yên tâm đến lúc đó ta nhất định cho các ngươi cơ hội trả thù...

Cái này Trần Lâm nói thật về tình lẫn về lý Trần Lâm chắc chắn cũng sẽ tìm Lạc Thần, đội thị nữ hoàn toàn có cơ hội báo thù rữa hận, cơ hội vẫn có không việc gì phải buồn quan trọng là phải giữ niềm tin chiến thắng...

Sĩ khí của đội thị nữ đang giảm sau thất bại chưa từng có, Trần Lâm thân là lãnh đạo không thể khoanh tay không quản quyết tâm thắp lại niềm tin tất thắng cho cả nhóm.

Đương nhiên chỉ là niềm tin mà thôi, nói thì nói như thế nhưng Trần Lâm cũng ý thức được rằng lần sau có gặp lại Lạc Thần thì kết quả mà đội thị nữ nhận được nó vẫn thế, Lạc Thần vốn không phải tồn tại mà nhóm người Lâm Mỹ Anh có thể chơi lại được, muốn thắng được con cò trắng lớn kia ít nhất phải là những tồn tại mạnh nhất Huyết tộc tỷ như Thanh Vân, Kỳ Kỳ hay tứ đại hung thú Huyết tộc liên thủ đánh hội đồng thì may ra còn có chút cơ hội.

Về phần thị nữ hội tất cả đều thuộc dạng băng tuyết thông minh già dơ cáo đời sao không hiểu được chuyện này chỉ là có đôi chút không phục cùng sự hổ thẹn trong lòng mà thôi, trước lời khuyên bảo của Trần Lâm tuy biết được đó là giả dối Phương Tuyết đại tỷ vẫn mỉm cười nói:

- Chúng ta cũng chỉ có chút khó chấp nhận mà thôi không vấn đề gì lớn...

- Đa tạ ngài đã quan tâm...

- Phải đó...!chỉ là một con chim ngu mà thôi chúng ta cũng không để trong lòng...

- Lần này xem như tạm tha cho nó...!lần sau lão nương nhất định làm thịt nó...

Nghe lời chị mình Phương Ngân cũng cười hì hì nói mặc dù bản thân vừa bị đánh như chó, bộ dáng này rất chi là có phong thái của Huyết tổ đại nhân đúng là chủ nàng tớ đó.

Ấy vậy mà dù hơi dơ nhưng Lâm Mỹ Anh người có thể nói là bị thương nặng nhất trong cuộc chạm trán nhỏ này cũng gật đầu phụ họa, không khí tràn ngập ấm áp rộn ràng cười cười nói nói thoáng chốc trở lại với ốc đảo thiên cung đang lặn sâu dưới đáy biển.

Thấy thế Trần Lâm cũng khẽ mỉm cười xem như an tâm phần nào tạm gác chúng nữ qua một bên đưa mắt nhìn đáy biển đen kịt bên ngoài...

Nhờ có năng lực phi thường của thẻ bài Lưu Thủy, thiên không ốc đảo không chỉ có thể bay lên trên trời mà còn có thể điều khiển dòng nước xung quanh mà di chuyển dưới nước tiện lợi vô cùng, kết hợp với đó là thẻ bài Tịnh Phong tạo ra một bình chướng bao bọc lấy cả khối đất lớn nhưng lần này không phải để ngăn cản phong bạo nữa mà là để đảm bảo vấn đề dưỡng khí cho những sinh vật sống trên ốc đảo lúc này đang chìm sâu dưới đáy biển này, còn biến cả khối đất lớn từ thiên không ốc đảo thành thủy cung dưới lòng biển sâu đúng nghĩa đen.

Vấn đề còn có chút lấn cấn chỉ là hơi thiếu ánh sáng và giá lạnh đến thấu xương mà thôi, dĩ nhiên cũng như trên bầu trời vấn đề khó khăn này cũng sẽ được giải quyết khi Trần Lâm có thể tìm được thẻ bài cuối cùng mang sức mạnh của lửa trong bộ Địa Sát Thư, còn hiện tại Trần Lâm không còn cách nào khác hơn là dùng phương pháp chiếu sáng truyền thống trong cái hải vựa đen ngòm như cái tiền đồ chị Dậu này.

Đương nhiên Trần Lâm cũng có thể chọn cách ngoi lên mặt nước tiếp tục bay như bình thường thay vì lặn hụp thế này, chỉ là có cho tiền Trần Lâm chắc cũng không dám.

Mặc dù đã bơi đi được một đoạn khá xa nhưng Trần Lâm không thể nào xác định được Lạc Thần có đuổi theo hay không cẩn trọng vẫn là tốt hơn.

Cứ như thế trong khung cảnh tối đen của đáy biển, một đốm sáng nhỏ bé chập chờn lóe sáng giữa lòng đại dương mênh mông chầm chậm tiến về phía trước.

Rất may hung uy của Lạc Thần trong lòng cộng động sinh vật biển ở Đông Hải này dường như rất lớn, các sinh vật biển xung quanh vạn dặm hải vực sớm đã nghe thấy mùi đồng loạt chạy hết, biệt đội trốn chạy của Trần Lâm nhờ thế không gặp chút trở ngại gì một đường thẳng tiến chầm chậm bơi về hướng lục địa bình yên.

Mãi một lúc lâu khi Trần Lâm sắp không chịu được khung cảnh bí bách này nữa, đáy biển sâu mới bắt đầu cạn dần không còn đủ khả năng che đậy cả khối đất lớn báo hiện đất liền đang ở ngay trước mắt, Trần Lâm lúc này mới như thấy được mùa xuân quyết định ngoi lên mặt biển, dù sao tình tình này nếu tiếp tục tiến lên cũng sẽ bị phát hiện.

Liếc nhìn đội thị nữ thương tế đã tạm ổn, Trần Lâm có phần cẩm trọng trầm giọng nói:

- Trước mắt sắp đến đất liền, chúng ta xem ra phải trồi lên trên rồi...

- Các nàng cũng cẩn trọng một chút chuẩn bị ứng phó nếu con chim kim đuổi theo...

- Ngài an tâm chúng ta đều đã sẵn sàng...

Nghe Trần Lâm nói thế thị nữ hội sớm cũng đã tay đao tay kiếm sẵn sàng chiến đấu khẽ gật đầu nói.

Nỗi sợ lớn nhất của cả nhóm chỉ là xui xẻo vừa mới ngoi đầu lên lại đυ.ng phải Lạc Thần trên đó mà thôi, tuy nhiên biển đã không còn sâu muốn lên được đất liền bắt buộc phải trồi lên khỏi mặt biển, nguy hiểm này là không thể không đối mặt.

Cứ như thế dưới sự cẩn trọng của Trần Lâm và thị nữ hội, cả tòa ốc đảo to lớn chầm chậm phá nước trồi lên khỏi mặt biển đón lấy những tia nắng chói chang ấm áp, không chỉ thể đập vào mắt nhóm người Trần Lâm còn là một dải đất trải dài ngay trước mặt đó là lục địa nơi mà Huyết tộc đang ngự trị.

Ngay lập tức trước sự xuất hiện bất ngờ của khối đất khổng lồ đột ngột trồi lên từ lòng biển, không ít loài chim biển giật mình hoảng sợ kêu lên inh ỏi, rất may không hề có sự xuất hiện của bất kỳ giống cò trắng dù là cò lớn hay cò nhỏ.

Trần Lâm và đồng bọn xem ra đã lo quá xa, Lạc Thần không hề đuổi theo hay đúng hơn là nó đã đuổi sai hướng, ngày mà Trần Lâm và Lạc Thần có thể gặp lại không sớm đến như vậy.

Cả vùng biển lớn chỉ trừ những con chim biển ngu đang bay vòng vòng thì không có nguy hiểm gì khác, Trần Lâm lúc này mới thở phào một hơi an lòng nhìn qua nhóm nữ cười nói:

- Xem ra chúng ta không có cơ hội báo thù rồi...

- Phải thật là đáng tiếc...

Nghe Trần Lâm nói thế, Phương Ngân cũng xạo chó không kém cười hì hì phụ họa còn ra dáng tiếc nuối vô cùng khi không gặp lại được Lạc Thần hoàn toàn khác biệt với bộ dáng như lâm đại địch trước đó.

Trông thấy đôi “cẩu nam nữ” kia kẻ tung người hứng, nhóm người Lâm Mỹ Anh hiển nhiên là không nhịn được gay con mắt bĩu môi khinh vô cùng, trong thâm tâm nhỏ bé có xúc động cầu trời cho Lạc Thần bất ngờ xuất hiện để hai tên xạo chó này biết mặt.

Đương nhiên đó chỉ là nghĩ trong lòng sẽ không ai dám cầu trời như thế, tuy mồm bảo muốn trả thù còn đòi làm món cò bảy món các thứ nhưng không ai có gan đυ.ng đến Lạc Thần trong lúc này nữa, nó không đuổi theo đã là may mắn lắm rồi đuổi thật đến đây mới là đại họa.

Ý thức được chỗ này cũng không nên ở lâu, Phương Tuyết sau một thoáng khinh bỉ đôi nam nữ không biết xấu hổ kia vội vàng lên tiếng nói:

- Đại nhân...!biển cả rộng lớn không chỗ trốn thế này cũng không nên ở lâu...

Nghe Phương Tuyết nói thế Trần Lâm mới thoáng giật mình cảnh giác nhìn bốn phía...

Đến khi xác nhận không có con chim lớn nào bất ngờ xuất hiện, Trần Lâm mới an lòng ra vẻ đạo mạo chính khí lẫm thiệt nói:

- Có lý...!chỗ này gió lớn quá đúng là không nên ở lâu rất dễ cảm lạnh...

- Được rồi mọi người sẵn sàng chúng ta đẩy lên tốc lực bay về Huyết tộc...

Rất nhanh dưới mệnh lệnh của Trần Lâm thiên không ốc đảo to lớn bắt đầu di chuyển lướt đi trên những con sóng lớn nhắm ngay lục địa xanh thẫm bay đến một đường trở về Huyết tộc cũng như chạy lẹ khỏi vùng biển trống này phòng khi lại có bất trắc gì đó diễn ra.

Đương nhiên với sức mạnh của cá nhân Trần Lâm và đội thị nữ cùng tòa pháo đài trên không trung chiếm cứ lợi thế tuyệt đối, trừ siêu dị thú như Lạc Thần ra với lực lượng này đã không còn nhiều tồn lại có thể ngăn cản được nữa.

Ấy vậy mà dị biến luôn phát sinh, cuộc sống sẽ luôn xuất hiện những vị khách không mời mà đến, chỉ là lần này lại khác với lần trước khi kẻ săn mồi lại là Trần Lâm và đồng bọn...

Cách bờ biển Đông Hải không xa nơi một tồn tại hùng mạnh trên đất liền đang ngự trị, đó hiển nhiên không phải Huyết tộc mà là thây ma.

Thi đàn Đông Hải dù không phải thi đàn hùng mạnh nhất nhưng chắc chắn là một trong những thi đàn được xem là to lớn nhất Thiên Lam tinh và hiển nhiên là thi đàn lớn nhất trong khu vực này.

Khác với nhân loại hay Huyết tộc lãnh thổ tương đối hạn chế, địa bàn của thi đàn đông hải vô cùng rộng lớn gần như trải rộng khắp các thành phố ven biển từng một thời rất sầm uất phía nam của Việt Long tộc nhưng giờ đây đã là ổ thây ma, quân số theo đó càng thêm khủng bố lên đến hàng chục triệu cá thể thây ma.

Lực lượng này đã là rất khủng bố, thậm chí nó còn có thể lớn hơn khi kết hợp với thi đàn của Thi Hoàng ở trời tây nếu không có sự xuất hiện của một Huyết tộc như một đại tường thành cắt ngang hai khối thi đàn rộng lớn.

Tuy nhiên dù là gì thi đàn Đông Hải vẫn là tồn tại rất khủng bố, nếu không nhân loại ở vùng đất này đã sớm phát động tấn công diệt sạch mối họa ngầm này thay vì co đầu rụt cổ trốn trong tường cao hào sâu rồi.

Đáng tiếc dù khủng bố là thể nhưng thi đàn Đông Hải hùng cứ một phương lại xui xẻo dính vào một cái họa lớn từ trên trời rơi xuống mà không làm gì được khiến thực lực đại giảm.

Cả một thi thành đông đúc thây ma gần như bị diệt sạch, cái này thật ra cũng không sao nói gì thì nói một thi thành cũng không ảnh hưởng quá lớn đến cả thi đàn bao phủ hàng chục thi thành thế này, đều đáng nói hơn là ban lãnh đạo của thi đàn đông hải đều dính vào cái tai kiếp kia, trong đó có cả thi vương đông hải Thi Thế Long cũng bị trong thương không nhẹ.

Cả thi đàn đông hải theo đó rối loạn vô cùng nhất là những thi đàn thuộc các thôn xóm nhỏ nằm xa bên ngoài gần như mất đi khống chế tự ý di chuyển tạo nên những thi triều nhỏ rải rác khắp nơi.

Thậm chí trong lúc hỗn loạn đó không hiểu sao Quỷ Ảnh thây ma một trong bốn đại hung ma của vùng đông hải còn bất ngờ bỏ mạng.

Đáng tiếc lúc đó cao tầng thi đàn đông hải lại không có tâm lực để quản đến nhiều chuyện tạm thời bỏ qua, phải mãi đến sau này khi thương thế tạm ổn Thi Thế Long mới ra tay hành động để các đại hung ma phối hợp trấn thủ lại bốn phía trọng yếu của thi đàn.

Đương nhiên vị trí của Quỷ Anh cũng được bổ xung lại, nhưng tuyệt nhiên không con thây ma này rảnh tìm hiểu cái chết của Quỷ Ảnh làm gì, thây ma là thế khá là đơn giản tài không bằng người thì bị gϊếŧ chết thôi.

Trong đó ba đại hung ma trước đó cùng tên mới đều chia nhau ra hành động mỗi đại hung ma đều trấn giữ một vùng đông, tây, nam, bắc quanh thi đàn và tên trấn thủ vùng lãnh đại phương đông chắc chắn là xui xẻo nhất khí nơi đó cũng là hướng đi mà khối ốc đảo của Trần Lâm sẽ đi ngang qua.

Không chỉ thế như một cao nhân nào đó đã từng nói, người bị tổn thương thường sẽ thích tổn thương người khác...

Trần Lâm và đồng bọn vừa bị đập như chó kiểu gì thì kiểu cũng sẽ tìm tên xui xẻo nào đó trút giận.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,846
Điểm cảm xúc
5,554
Điểm
113
Chương 675: Thành Phố Phúc Hải
Trên thiên không vô tận nơi những áng mây buồn đang nhè nhẹ trôi...

Một khối đất hình thuyền to lớn khổng lồ đang chầm chậm bay về phía trước xuyên qua những tầng mây trắng vô hình chung tạo nên một cảm giác áp bách không hề nhỏ cho những sinh vật bên dưới và như một lẽ dĩ nhiên cả Thiên Lam tinh này cũng chỉ có một tòa thiên không chiến hạm như thế, đó không gì khác chính là Chiến Hạm Thiên Cung biểu tượng của Huyết tổ đại nhân.

Sau khi trở về đất liền Trần Lâm dĩ nhiên là không để phương tiện đi lại kiêm biểu tượng nhận dạng của mình bị xấu mặt cho được quyết tâm một lần nữa bồi đắp cho ốc đảo của mình, rất nhanh trước sức mạnh của thẻ bài Hậu Thố từ một khối đất biết bay không hơn không kém một lần nữa trở thành hình dáng tòa chiến hạm trên bầu trời sừng sững uy nghiêm.

Đương nhiên đắp đất lên thêm thì cũng tăng kích thước và trọng lượng của chiến hạm thiên cung lên rất nhiều, rất may dù kích thước lẫn trọng lượng đều trở nên vô cùng to lớn nặng nề nhưng không quá ảnh hưởng đến tốc độ bay của tòa chiến hạm, thậm chí nếu chơi lớn đẩy hết tốc lực tốc độ bay của thiên không chiến hạm ngược lại hề không chậm còn là rất nhanh.

Dĩ nhiên cái không chậm mà còn rất nhanh kia chỉ là so với mặt bằng chung của các sinh vật trên Thiên Lam tinh tuyệt đối không tính đến những đại hung thú thiên sinh tốc độ hay những người chơi sở hữu năng lực thiên về tốc độ.

Đυ.ng đến những tồn tại như thế thiên không chiến hạm của Trần Lâm hoàn toàn không có cửa chơi lại, không cần nói đâu xa chỉ riêng hai chị em Phương Tuyết nếu phát động năng lực Gia Tốc của mình hoàn toàn có thể chạy đua với khối đất biết bay này của Trần Lâm, từ đó càng không cần nói đến những siêu thú tốc độ như Lạc Thần,Tiểu Kim hay Bạch Ưng vương của Điểu tộc.

Tuy nhiên nói đi cũng phải nói lại thiên không ốc đảo cũng có điểm mạnh của riêng mình khiến Trần Lâm tự hào đó thắng ở đường dài, khác với siêu thú tốc độ Lạc Thần sở hữu tốc độ gần như siêu thanh nhưng rõ ràng tốc độ đó là năng lực thuộc loại bạo phát chỉ dùng được trong một khoảnh khắc nhất định mà thôi tuyệt đối không thể duy trì tốc độ bền bỉ được, trong khi đó thiên không chiến hạm của Trần Lâm lại có thể mãi duy trì ở một tốc độ nhất định gần như liên tục không giới hạn.

Tính ra nếu đua đường dài Chiến Hạm Thiên Cung của Trần Lâm khả năng cao mới là kẻ đến đích trước.

Huống chi dù nói là chậm hơn những siêu cấp tốc độ hình hung thú một khoảng không nhỏ nhưng bản thân thiên không chiến hạm không hề chậm chí ít vẫn hơn những chiến đấu cơ của nhân loại và càng là bỏ xa những sinh vật bình thường dưới mặt đất, nếu thật sự đẩy hết tốc lực nhóm người Trần Lâm hoàn toàn có thể bay trở về Huyết tộc chỉ trong 1-2 ngày.

Dĩ nhiên điều kiện tiên quyết là không gặp phải trở ngại gì trên đường, đáng tiếc như một cao nhân nào đó đã từng nói “ta không tìm phiền phức thì phiền phức cũng sẽ tự động tiền đến ta, bởi lẽ ta là nhân vật chính”.

Cuộc đời nó luôn chó má với nhân vật chính như thế đó và Trần Lâm hiển nhiên là nhân vật chính trong câu chuyện này, nếu hắn không chơi ngu hay bất chợt dính vào phiền phức lão tác lấy cc gì ra để viết truyện...

Bên dưới mặt đất cũng không được bình yên cho lắm...

Thành phố Phúc Hải nơi từng là một trong những thiên đường du lịch biển nổi tiếng bậc nhất Việt Long quốc, hàng năm đều thu hút hàng triệu du khách từ các phương đến đây tham quan đem đến lợi ích kinh tế không nhỏ cho vùng đất này.

Đáng tiếc cũng như bao nhiêu thành phố lớn khác, những nơi tập trung đông dân cư như Phúc Hải khi mạt thế bất ngờ hàng lâm không thể nào tránh khỏi viễn cảnh đau thương biến thành ổ thây ma.

Trong đó Phúc Hải mặc dù không phải ổ thây ma lớn nhất vùng đồng bằng đông hải này nhưng chắc chắn nó là một trong những cái ổ quan trọng nhất khi vô tình nằm sát ngay biển Đông Hải dậy sóng, có thể nói Phúc Hải và những thành phố lân cận khác trong khu vực đã vô tình trở thành lãnh thổ giao giới giữa thi đàn đông hải và cộng động hải tộc bên dưới biển sâu.

Xung đột giữa hai phe là một điều gần như không thể tránh khỏi, trong đó hơi khôi hài là phần lớn đều xuất phát từ những sinh vật dưới biển tiến lên đất liền rồi vô tình phát sinh xung đột Thi tộc ngược lại trở thành kẻ bị hại, ngược lại công đồng Thi tộc cũng không vừa thay vì bỏ đi rời xa những thành phố quá gần biển này lại quyết định bám trụ chơi khô máu với bọn binh tôm tướng cua lâu lâu lại lên bờ làm loạn.

Rõ ràng cả hai phe đều xem lãnh thổ giáp biển này là đất của mình...

Đương nhiên với tâm quan trọng như thế thành phố rộng lớn đông đúc dân cư biết gầm gừ và ăn thịt sống này là trọng điểm tọa trấn của một trong Tứ Hung Ma của Thi tộc tại đây và tên thây ma xui xẻo đó không ai xa lạ chính là bằng hữu thân thiết của Trần Lâm đại thây ma biết dùng vũ khí Côn Khôi.

Đương nhiên bản thân Côn Khôi và tất cả những thây ma bên trong thành phố này đều không hề nhận biết một tai kiếp chưa từng có sắp ập đến mãi cho đến khi nó chân chính hành lâm...

Bất chợt trên bầu trời xanh lộng gió những tiếng xu...!xu...!xé gió đột ngột vang lên phá tan không khí yên bình...

Ngay lập tức những con thây ma ngu ngơ bên trong thành phố bị tiếng động từ thiên không kia thu hút ngơ ngác nhìn lên bầu trời gầm gừ xem tên nào chán sống dám làm phiền khoảng thời gian tắm nắng quý giá của chúng.

Đáng tiếc chào đón những con thây ma đang muốn thể hiện này lại là một trận mưa tên từ trên bầu trời chút xuống, hàng trăm con thây ma gần như không kịp phản ứng bị từng mũi tên sắc bén xuyên qua đầu ngã ầm xuống đất bỏ mạng tại chỗ, số ít may mắn hơn không bị nhất tiễn xuyên đầu thì cũng bị bắn trúng người đổ gục xuống đất rồi bị bắn thành con nhím chết trong loạn tiễn thê thảm vô cùng.

Rất nhanh những tiếng xé gió hòa cùng tiếng gầm gừ phẫn nộ vang lên khắp thành phố Phúc Hải, vùng đất bình yên của vô số thây ma thoáng chốc biến thành khung cảnh luyện ngục lớp lớp thây ma đáng thương không ngừng bỏ mạng trước những mũi tên lạnh lẽo, máu tím chầm chậm chảy ra gần như nhuốm tím cả thành phố hoang tàn.

Ngay sau đó trên thiên không rộng lớn một khối đất khổng lồ hình thuyền chầm chậm xuất hiện như một ác ma lạnh lùng nhìn thành phố đổ nát bên dưới, từng trận từng trận mưa tên xối xả như trút nước theo đó lạnh lùng đổ xuống thành phố bên dưới gần như xóa sổ tất cả mọi sinh vật sống trên đường bay của nó.

Thành phố Phúc Hải thành phố của thây ma chân chính hứng chịu một tai kiếp chưa từng có không kém gì viễn cảnh con rắn bốn chân khổng lồ từ dưới biển đánh lên ngày trước...

Đương nhiên đại quân thây ma bên trong Phúc Hải sẽ không chịu chết...

Bất chấp tòa thiên không ốc đảo có lợi thế gần như tuyệt đối trên bầu trời, gần trăm con thây ma có cánh chủng thây ma duy nhất có thể bay được đồng loạt vỗ lấy đôi cánh da như cánh dơi thuần màu tím đen của mình lần lượt phá không bay lên bầu trời quyết tâm liều mạng, gần trăm con thây ma có cánh cả người tím đen gầy ốm như que củi gớm ghiếc vô cùng trông tựa như một đàn dơi quỷ xấu xí bao lấy cả ốc đảo bay khổng lồ.

Cùng lúc đó bên dưới mặt đất hơn trăm con thây ma gay xương hình thể to lớn cả người đầy những mảnh xương cốt sắc bén đâm ra cơ thể trông như một con nhím xấu xí nhanh chân kéo nhau nhảy lên những tòa nhà cao tầng rồi phát động gai xương trên người bắn trả cự vật khổng lồ trên bầu trời kia.

Từng đạo, từng đạo gai xương suối xả không kém những mũi tên đen tuyền đang không ngừng trút xuống kia bắn phá ngược lại bầu trời, dĩ nhiên kẽ từ dưới đất bắn lên rõ ràng là bất lợi hơn kẻ từ trên bắn xuống...

.

Ngược lại trên thiên không ốc đảo mạnh mẽ và to lớn như một chiến hạm khổng lồ uy thế vô thượng...

Trần Lâm đầu sỏ của cuộc thảm sát này lại chỉ lạnh lùng nhìn những con thây ma xấu số đang phản kháng trong vô vọng bên dưới, ánh mắt chó má hết sức là cao cao tại thượng như thượng thần trên cao nhìn con sâu cái kiến giãy giụa bên dưới mặt đất khác biệt hoàn toàn với lúc bị Lạc Thần dí chạy như con hải cẩu ngày trước.

Mãi một lúc lâu tận hưởng cảm giác mịa nó out trình, Trần Lâm mới dỡ giọng cảm thán thì thầm:

- Cũng nên tìm cho Huyết tộc vài quân phòng không mới được...

- Không thể bị cái trò mình từng chơi qua ước hϊếp được...!he...!he...

Hiển nhiên đối đầu với Thi tộc hay thậm chí là cả nhân loại, Thiên Cung Chiến Hạm của Trần Lâm sở hữu ưu thế gần như là tuyệt đối khi Thi tộc thật ra chỉ mạnh ở sức mạnh thi triều kéo đại lượng thây ma tao thành thi triều đi càn quét kẻ thủ, còn khoảng phòng thủ thật sự rất tệ nhất là phòng thủ trên không lại càng yếu kém đến đáng thương.

Mặc dù tính ra Thi tộc cũng có không ít chủng thây ma, từ Cự Lực Thây Ma hình thể to lớn sức mạnh trâu bò, Tốc Độ Hình Thây Ma thiên sinh tốc độ, Thây Ma Gai Xương biết bắn gai xương như xạ thủ, Thây Ma Em Bé thích chơi trò độn thổ và đến cả Thây Ma Mập thích phun đờm có thể nói là đang dạng và gớm ghiếc vô cùng.

Nhưng ác ở chỗ trong sự đang dạng muôn màu muôn sắc đó lại chỉ có đúng một chủng loại thây ma có thể bay được đó là Thây Ma Có Cánh, từ đó khiến năng lực tác chiến trên không lẫn phòng thủ trên không của Thi tộc thật sự hết sức yếu kém.

Rõ ràng tạo hoá không cho Thi tộc khả năng làm chủ trên bầu trời.

Trần Lâm chính là lợi dụng đặc điểm này ức hiệp bọn thây ma không biết bay, kịch bản khá là đơn giản chỉ cần để những tinh linh thiếu nữ trên thiên không chiến hạm xạ kích xuống dưới thì thi đàn lên đến cả vạn con bên dưới có thể làm được gì Trần Lâm ngoài ôm đầu chịu trận.

Còn hơn trăm con thây ma có cánh lao lên liều mạng thì có là gì trước loạn tiễn của những tinh linh thiếu nữ, bắn chết hết bọn chúng đâu lại vào đây.

Tuy nhiên tình hình của Thi tộc cũng là hồi chuông cảnh tỉnh cho Trần Lâm và cả Huyết tộc...

Sau một thoáng ngẫm nghĩ Trần Lâm rất dễ nhận ra tình hình của Thi tộc trên cơ bản không khác gì Huyết tộc lúc này, không tính hàng không mẫu hạm biết phóng điện Thanh Vân và chiến đấu cơ biết phun lửa thổi gió Tiểu Kim thì năng lực trên bầu trời của riêng Huyết tộc cũng chả hơn Thi tộc là bao.

Rõ ràng mặc dù binh chủng chiến sĩ hết sức đang dạng từ bộ binh đến thương binh cái gì cũng có nhưng trên bầu trời ngoài Huyết Ưng Trinh Sát ra Huyết tộc cũng chỉ có một tổ đội Phi Điểu làm vốn mà thôi.

Bình thường thì không sao nhưng tương lai nếu Huyết tộc đυ.ng phải một đối thủ quá mạnh mẽ trên bầu trời tựa như chính Trần Lâm lúc này đang lợi dụng Chiến Hạm Thiên Cung như một pháo đài trên bầu trời ước hϊếp thi đàn thành phố Phúc Hải thì Huyết tộc rõ ràng là rất khó chơi, nhất là lúc lãnh thổ rộng lớn hơn không có khả năng để Thanh Vân hay Tiểu Kim khi cần là gọi đến ngay được.

Nếu muốn Huyết tộc đủ cứng trước mọi kẻ thù, Trần Lâm rõ ràng là phải tìm đến những binh chủng trên không khác bổ sung cho lực lượng chiến đấu cơ Phi Điểu, hoặc ít nhất cũng phải tìm đến những tộc nhân đủ năng lực bắn rụng tất cả những đối thủ trên bầu trời của Huyết tộc.

Dĩ nhiên đây là một hành trình dài về một tương lai xa, truyện quan trọng nhất trước mắt không gì khác hơn ngoài luyện cấp cho nhóm tinh linh thiếu nữ thủ hộ trên Chiến Hạm Thiên Cung.

Rất nhanh đúng như Trần Lâm đã nghĩ...

Trước đàn thây ma có cánh ầm ầm bay đến bao vây xung quanh Thiên Cung Chiến Hạm, những tinh linh thiếu nữ hiếm lắm mới có dịp trổ tài bắt đầu phát huy giá trị tổ đội xạ thủ của mình lần lượt chia nhau ra hành động, một nhóm tinh linh thiếu nữ vẫn tiếp tục xạ kích nhắm đến thi đàn đông đúc bên dưới thành phố, trong khi đó một nhóm tinh linh thiếu nữ khác tách ra nhắm đến những con thây ma có cánh đang muốn tiếp cận chiến hạm mà không ngừng bắn trả.

Từng mũi tên sắc lạnh theo đó xé gió lao ra khỏi chiến hạm to lớn bay đến đàn thây ma có cánh, không ít con không kịp tránh né trực tiếp bị bắn lên trên thiên không rơi xuống mặt đất bến dưới, nhưng thây ma có cánh đều thuộc loại nhanh nhẹ có thể xem như một biến thể của tốc độ nhìn thây ma, thế nên trước những mũi tên đang lao vun vυ"t tới phần lớn vẫn kịp thời vỗ cánh lượn vòng ra xa né tránh.

Đương nhiên một loạt tên bắn ra không gϊếŧ được bao nhiêu đối thủ những tinh linh thiếu nữ sao có thể dễ dàng bỏ qua cho được không ngừng nhắm đến những con dơi tím xấu xí kia mà điên cuồng bắn phá, những mũi tên đen tuyền theo đó liên miên không dứt lần lượt lao đi gần như áp chế cả đàn thây ma có cánh đang muốn tiếp cận.

Chiến trường trên không rơi vào thế giằng co người bắn kẻ chạy, ngược lại chiến trường bên dưới mặt đất tưởng như bình yên lại không ngừng phát sinh biến hóa vi diệu...
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,846
Điểm cảm xúc
5,554
Điểm
113
Chương 676: Phối Hợp Tác Chiến
Trước Thiên Cung Chiến Hạm một đối thủ mà rõ ràng cả Thi tộc cũng chưa từng đối đầu qua, thi đàn thành phố Phúc Hải càng không có tuổi gần như không biết phải ứng phó thế nào bị vạn tiễn bắn cho tan tác tử thương vô số.

Cả thi đàn Phúc Hải gần như chỉ có đàn thây ma có cánh liều mạng bay lên đầu trời gây rối cùng những con thây ma gai xương không ngừng bắn trả khối đất to lớn trên bầu trời kia là phương pháp ứng phó duy nhất.

Tuy nhiên nhiêu đó vẫn không là gì trước trước Thiên Cung Chiến Hạm pháo đài bay chuyên hành gà của Huyết tổ đại nhân!

Rất may trải qua một thời gian dài tiến hóa, mặc dù thây ma phổ thông vẫn ngu như thường nhưng đại lượng thây ma cao cấp hoàn thành quá trình thế biến vị diệu đã phát triển trí tuệ nhất định, những sinh vật như thế dĩ nhiên là không thể chấp nhận số phận bị cục đất biết bay trên đầu áp chế mà không thể làm gì rất nhanh đã tìm ra phương pháp ứng phó!

- Gàooo…

Dưới mệnh lệnh của những con thây ma cao cấp, lúc nha lúc nhúc thây ma như một đàn kiến khổng lồ không ngừng rống lên inh ổi rồi kéo nhau bò lên những ngôi nhà cao tầng còn sót lại trong thành phố, dần dần trăm vạn thây ma từ cao cấp đến phổ thông bên trong thành phố không ngừng chất chồng lên nhau hình thành những pháp thây ma ý định với tới cục đất khổng lồ trên bầu trời kia!

Đáng tiếc trong mắt Trần Lâm và đồng bọn đó chỉ là sự giãy giụa trong vô vọng, tháp thây ma đông đúc kia vô tình trở thành mục tiêu sống cho những tinh linh thiếu nữ càng thêm dễ dàng xạ kích, không ngừng có thây ma bị trúng tên rơi xuống mặt đất bỏ mạng.

Ngược lại trong tình cảnh đó thi triều vẫn không bỏ cuộc hết lớp này ngã xuống lại đến lớp khác trèo lên, không chỉ thế những con thây ma gai xương sớm đã trốn lên các ngôi nhà cao rốt cuộc cũng phát huy năng lực xạ thủ bắn xương không kém gì ai của mình, từng đạo từng đạo bạch cốt như những sợi lông nhím sắc lạnh từ trên người những con thây ma gai xương đồng loạt bắn ra đối đầu với loạn tiễn trên bầu trời, hơi mười tòa nhà cao tầng gần như hóa thành những tháp tên không ngừng bắn xương đáp trả lại loạn tiễn của những tinh linh thiếu nữ dần dần tạo điều kiện để thi triều đông nghịch bò lên trên đỉnh các tòa tháp.

Đưa đôi mắt phẫn nộ nhìn lên khối đất đang không ngừng trút xuống từng đạo hắc tiễn gϊếŧ chết lớp lớp đồng tộc của mình, một con cực lực thây ma hình thể to lớn như một con tinh tinh tím khổng lồ và mạnh mẽ rốt cuộc cũng đã thành công leo lên tới đỉnh đu người trên đỉnh tòa tháp truyền hình cao chót vót, cánh tay hữu lực to lớn giữ chặt lấy cột anten lớn chịu đựng mưa tên tránh không để rơi xuống, trong khi đó tay còn lại nắm lấy một con tốc độ hình thây ma gồng sức ném lên khối đất biết bay trên bầu trời.

Cùng lúc đó trên những tòa nhà cao tầng khác, những con cực lực thây ma bằng hình thể và sức mạnh của mình cũng thành công leo lên trên các tòa nhà cao tầng khác rồi tái hiện một màn kia đưa tay bắt lấy những con thây ma vừa mới bò lên theo sau ném lên Thiên Cung Chiến Hạm mở màn cho cuộc thi ném chim thảm khốc.

Trước sức mạnh cùng độ trâu bò của những con cực lực thây ma, hàng trăm con thây ma từ phổ thông thây ma đến tốc độ hình thây ma lần lượt bị ném lên trời cao, dù không ít thây ma bay không tới đâu đã rơi xuống đất bỏ mạng hay bị bắn chết dọc đường trong loạn tiễn, nhưng vẫn có không ít thây ma vượt qua mua tên vượt cả định luật vật lý thành công được ném lên đến tận thiên không ốc đảo dần dần tạo sức ép không nhỏ cho nhóm tinh linh thiếu nữ đang phải chống trả trước tứ bề thọ địch, quan trọng hơn trong đó phần lớn đều là tốc độ hình thây ma vừa đủ nhẹ và nhanh nhẹn nhưng cũng vừa đủ thực lực uy hϊếp đến những tinh linh thiếu nữ.

Tuy nhiên đối đầu với những con thây ma không ngừng được ném lên này lại không phải những tinh linh thiếu nữ đang cần luyện tập khả năng bắn cung mà là những kẻ khác, những kẻ đang cần được luyện tập khả năng cận chiến.

Mặc dù không ngừng được những con cực lực thây ma xem như quả tạ ném lên trên thiên không chiến hạm, nhưng số lượng thây ma có thể thành công bay được lên đến tận đây lại không hề nhiều vừa đủ để những con gà như Chu Lệ Đình hay bộ ba cô nhóc Đào, Lan, Phượng có thể luyện tay.

Là một thầy giáo có tâm hồn yêu nghề Trần Lâm sao có thể bỏ qua cơ hội tốt này quyết định để nhóm gà con này chăm chỉ luyện tậm, đương nhiên là dưới sự giám sát của hai chị em Phương Tuyết và mỹ nữ chiến thần Lâm Mỹ Anh, chỉ là khiến Trần Lâm có đôi chút bất ngờ là các thành viên khác của đội thị nữ cũng tham gia cuộc vui lớn này còn ngày một mở rộng thêm.

Huyết ma đầu Huyết Thiên có thể nói là xông xáo nhất gần như không một giây chần chờ đã phát động năng lực biến bộ tốc dài màu đỏ như máu của mình kết thành một đôi cánh lớn làm cho tên nào đó thèm chảy nước dãi rồi một đường phá không bay đến những con thây ma biết bay, có lẽ việc bỏ lỡ trận chiến với Lạc Thần do thương thế khi xong vào phong bao cấm vực khiến cô bé rất chi là không vui quyết định lấy những con thây ma xui xẻo này ra trút giận.

Ngoài ra một người khác cũng hổ thẹn không kém đó là bếp trưởng Trương Tố Nga, mặc dù quang chi đao khách chiếu đèn vào mặt đối thủ là không tệ nhưng năng lực tác chiến của Trương Tố Nga vẫn không phải quá mạnh dần dần giá trị của nàng cũng chỉ dừng lại ở vai trò bếp trưởng là chính.

Với Trần Lâm thì không sao thậm chí không chút để ý nhưng với Trương Tố Nga bị chị em lần lượt vượt mặt vẫn có đôi chút cảm thấy hổ thẹn khó chịu trong lòng, nhất là lúc trông thấy một người mới gia nhập Huyết tộc như Chu Lệ Định thành công đỡ lấy một đòn của Lạc Thần cứu nguy cho thiên không ốc đảo và mọi người trong khi bản thân lại không thể làm gì, Trương Tố Nga mới sâu sắc nhận ra mình đã bị bỏ lại quá xa.

Không có thiên phú tốt chỉ có huyết giáp dạng xương và một năng lực mang tên quang cầu chiếu sáng nhưng Trương Tố Nga có sự chăm chỉ của một người đầu bếp ngày đêm khổ luyện, thế nên không muốn để tỷ muội bỏ lại phía sau cũng chả cần than trời trách đất Trương Tố Nga chỉ hành động vác đao đi chém quái cày cấp.

Gần như những con thây ma may mắn bay được lên đến tận thiên không ốc đảo đều bị một đao của Trương Tố Nga chém chết rồi một cước đá bay xuống đất khiến Trần Lâm cũng phải trố mắt mà nhìn không hiểu được hôm nay bếp trưởng nhà mình bị gì cơm nước không lo lại chạy ra đây đánh quái.

Không chỉ thế biểu hiện của Trương Tố Nga cũng khiến những thành viên khác của thị nữ đội trở nên ngứa tay, dần dần từ quan chiến trông chừng những chú gà con cày cấp bắt đầu tham chiến lúc nào không ai biết.

- Moá nó! cơm chiều của ta dường như chưa ai nấu thì phải…

- Không lẽ ăn mì gói sao… cmn số ta thật là khổ…

Nhìn Trương Tố Nga đại triển thần uy chém thây ma như thái rau, hai chị em Phương Tuyết lớn già đầu rồi còn ham vui cũng nhảy vào tham chiến, Trần Lâm sâu sắc quan ngại trước tình hình cơm chiều của mình không nhịn được thầm nghĩ, trong cái thâm tâm nhỏ bé dường như đã có đôi chút hối hận khi đã dẫn bọn đệ chạy đến đây đánh quái cày cấp.

Quả thật Trần Lâm đã đánh giá thấp tác động từ trận chiến với Lạc Thần lên nhóm người Phương Tuyết và sự cố chấp của nữ nhân là lớn đến nhường nào.

Mặc dù đủ thông minh để hiểu rõ được Lạc Thần vốn không phải thứ mình có thể chơi được, nhưng nữ nhân luôn là sinh vật không bao giờ làm theo lý trí, sâu thẳm trong thâm tâm các nàng ý nhiều vẫn muốn tự tay trả cái mối thù này.

Đánh bại Lạc Thần phục thù rửa hận ít nhiều vẫn là khát vọng của không ít thành viên trong thị nữ hội, nhất là những người đã từng chạm trán trực tiếp với nó lại càng lớn hơn và trong thời đại này cách tốt nhất để trả thù chỉ có một đó là chiến đấu để bản thân mạnh mẽ hơn.

Hiện tại lớp lớp thây ma không ngừng xông lên vô hình chung làm cháy lên khát vọng đó!

Tuy nhiên đáng nói hơn là không hiểu kiểu gì mà Bích Ngọc thân là hỗ trợ lại không đứng sau hỗ trợ mà còn ham vui nhảy ra chiến đấu cùng mọi người khiến Trần Lâm thật sự không biết nên cười hay nên khóc.

Nhìn bản mặt như ăn phải ruồi của Trần Lâm, Bích Ngọc không tim không phổi chỉ cười lên hì hì nói:

- Mọi người đều tham gia gϊếŧ định… ta sao có thể ngồi nhìn cho được…

- Ngài yên tâm ta biết đánh nhau đó… hi… hi…

Nói xong như để chứng minh cho Trần Lâm thấy thực lực đánh nhau của Bích Ngọc, một con thây ma toàn thân bê bết máu tím gầm lên một tiếng phẫn nộ rồi bò đến Bích Ngọc muốn tấn công sinh vật trước mặt.

Đáng tiếc Phập… một tiếng… Trước khi con thây ma sớm đã chỉ còn nửa cái mạng sau khi được ném lên có thể làm được việc gì thì một chiếc đuối sắc nhọn đã đâm xuyên đầu nó khiến nó chỉ kịp rống lên một tiếng đã bỏ mạng đổ gục xuống đất, ngược lại Bích Ngọc chỉ cười vui vẻ nhìn cái xác của con thây ma xấu số rồi nhìn lại Trần Lâm đang đứng phía xa như muốn khoe chiến tích của mình cũng như khẳng định cuộc chơi này nàng có sức chơi được.

Đương nhiên dù là thế thì với một siêu hỗ trợ như Bích Ngọc, Trần Lâm và cả Huyết tộc hoàn toàn không cần nàng phải chiến đấu trực tiếp làm gì, thậm chí nếu muốn cày cấp cũng sẽ có người đem quái đến cho nàng đâm một phát lấy điểm kinh nghiệm, việc Bích Ngọc bị bạn bè kích động cùng nhảy ra chiến đấu cùng mọi người là hoàn toàn không cần thiết.

Tuy nhiên đúng như Bích Ngọc nói mặc dù năng lực hoàn toàn thiên về hỗ trợ buff sức mạnh cho đồng đội và trên tay cũng không có món vũ khí nào, nhưng rất may huyết giáp dạng đuôi của Bích Ngọc lại tương đối ngon trong việc chiến đấu, đừng quên ở Huyết tộc cũng có một tiểu mỹ phụ lấy đuôi làm vũ khí đã đâm chết không biết bao nhiêu đối thủ dám tiếp cận mình.

Những con thây ma phổ thông sớm đã không được nguyên vẹn khi bị ném lên gần như không kịp làm gì đã bị chiếc đuôi đầy lân giáp đỏ thẫm của Bích Ngọc đâm xuyên đầu chết ngay tại chỗ khiến cô nàng vô cùng thích thú, nói gì thì nói việc bằng năng lực của mình tiêu diệt kẻ thù nó vẫn là vui nhất.

- Mỹ Anh! và cả Tố Nga nữa, hai nàng để ý con điên tóc hồng kia một chút cho ta!

Thấy thế Trần Lâm cũng chỉ đành bất lực chấp nhận để Bích Ngọc đánh quái mua vui…

Đương nhiên dù có năng lực tác chiến nhất định, nhưng Bích Ngọc vẫn được sự bảo hộ của hai người Lâm Mỹ Anh và Trương Tố Nga sẵn sàng ra tay cứu giá khi cần, nếu không có mười lá gan Trần Lâm cũng không dám để Bích Ngọc tự do gϊếŧ địch như thế bất kẻ nàng đang vì cái nguyên nhân gì.

Cứ như thế mặc cho mọi người đều ôm lấy tâm tư của riêng mình nhưng có thể khẳng định gần như tất cả thành viên trên Thiên Cung Chiến Hạm đều xuất thủ bắt đầu điên cuồng cày cấp chém gϊếŧ từng con thây ma bị ném lên.

Dần dần không tính tiểu ma đầu Huyết Thiên đang bay đi chém gϊếŧ những con thây ma có cánh thì cá nhân sáu thành viên của đội thị nữ bắt đầu có sự phố hợp ngày một ăn khớp đều mà Trần Lâm đang chờ đợi.

Trong đó chủ chiến lực không ai khác là Lâm Mỹ Anh một thân huyết sắc ma thần khủng bố vô cùng đại sát tứ phương, hai chị em Phương Tuyết và Phương Ngân lại như hai thanh lợi kiếp hai bên trái phải quét sạch kẻ thù.

Ngược lại tổ ba người Trương Tố Nga, Chu Lệ Đình và Bích Ngọc yếu kém hơn thấy rõ nên giữ vai trò đoạn hậu phía sau, Chu Lệ Đình một thân huyết giáp tay cầm chiến khiên chiến kích hiển nhiên trở thành tank cho team đối đầu cùng đại lượng thây ma đang lao đến phối hợp với quang đao của Trương Tố Nga tạo thành tổ hợp một đao một khiên người đỡ kẻ chém khá là hiệu quả.

Về phần Bích Ngọc dù không muốn nhưng với lượng thây ma được ném lên ngày càng nhiều tạo nến sức ép không nhỏ, Bích Ngọc cũng chỉ đành lui về phía sau đâm lén phòng khi hai người Trương Tố Nga và Chu Lệ Đình sơ hở một lần nữa phát huy giá trị hỗ trợ của mình.

Đương nhiên dù bản thân cũng đang gϊếŧ địch Bích Ngọc cũng không quên vung tay tạo ra hai đạo quang hoàng tăng sức mạnh cho hai cô bé Lan Nhi và cả Phương Nhi giúp các cô bé dễ dàng chém gϊếŧ thây ma hơn.

Đáng tiếc việc đó lại có chút dư thừa, dưới sự dạy bảo của Trần Lâm năng lực phối hợp tác chiến của ba cô bé đã hết sức nhuần nhuyễn không cần ai giúp vẫn dư sức chém gϊếŧ từng con thây ma đang lao lên tấn công, thậm chí không chỉ thây ma phổ thống mà có không ít tốc độ hình thây ma chết trong tay các cô bé.

Đương nhiên chủ lực vẫn phải dựa vào đội thị nữ, lớp lớp thây ma không ngừng bay lên thiên không ốc đảo đều chỉ có một kết cuộc đó là chết trong tay đội thị nữ và đồng bọn.
 
Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
Top