Buổi tối đi về đơn độc em thấy lòng mình lặng thinh.
Và đời thì chỉ là những chuỗi ngàu chấm công.
Miệng cứ như nắng hạ nhưng trong lòng thì chớm đông.
Hai bờ nước lặng, xen lẫn núi cao sừng sững. Ngươi tự mình về ta tự đi, không còn chuyện gì nữa rồi. Ta sẽ không nhớ ngươi, ngươi cũng đừng nghĩ tới ta, tâm tình giao ngươi trước đó, đành phải trao cho người khác thôi.