Lượt xem của khách bị giới hạn

[Xuyên không] Nguyên Thủy Thời Đại - Kỳ Phương

Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
[Xuyên không] Nguyên Thủy Thời Đại - Kỳ Phương

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,490
Điểm cảm xúc
1,411
Điểm
113
Chương 200: Xây nhà lớn
Nhà Lớn theo đúng nghĩa đen về nghĩa bóng, nghĩa đen chính là ngôi nhà sẽ có kiến trúc lớn nhất trong bộ lạc hiện tại. còn về nghĩa bóng chính là ngôi là sẽ sản sinh ra thế hệ tiếp theo cho bộ lạc.

Vì mức độ to lớn và đồ sộ của Nhà Lớn, trong lúc mọi người dọn dẹp mặt bằng cùng vận chuyển vật liệu, Minh Vũ đã biên soạn một bản thiết kế mà hắn cho rằng là chi tiết nhất, rõ ràng nhất. nhưng nếu bản thiết kế này lọt vào trong tầm mắt của một tên sinh viên năm 2 trường kiến trúc hay trường bách khoa khoa kiến trúc hay vật liệu gì đó sẽ bị mắng là ngu ngốc, thiếc kế rườm rà. Và cũng sẽ chỉ ra ít nhất 50 lỗi sai.

Nhưng làm sao có thể trách hắn cho được, hắn là dân xã hội, không phải dân tự nhiên không có kiến thức chuyện sâu. Việc thiếc kế các kiến trúc nhỏ, hắn có thể tự tin vỗ ngực hắn sẽ làm tốt, nhưng với công trình lớn điều này hắn không dám tự tin.

Tại cái thời đại này khi động vật, hung thú phát triển cực mạnh về kích thước hay số lượng. chuyến đi về vùng đồng cỏ vừa rồi, bọn họ đã thu hoạch được rất nhiều hàm răng cá sấu, những bộ răng này cực kỳ rắn chắc và sắc bén, sau khi mài nhọn cùng quấn thêm da thú làm cán tại hai đầu, những hàm răng kia thật không ngờ trờ thành những chiếc cưa thô sơ nhất được làm bằng răng thú.

Tuy vết cắt không được thẳng và có hình dạng ovan, và khi cưa cũng gặp khó khăn phải dùng đến hai người. nhưng hiệu quả thì cực kỳ nhanh chóng, dường như nhanh gấp 3 lần so với dùng rùi đốn củi, hay dao phay được làm bằng đồng.

Orc dẫn một đám người cưa cưa cưa, bọn họ như nhưng con mối không ngừng tàn sát khu rừng, chỉ trong vòng ba ngày bọn họ đã làm gỏi cả trăm cây gỗ cao lớn có đường kính chừng vòng tay người ôm. Chưa tính là những cây gỗ nho to bằng bắp đùi bắp tay.

Mà nhóm người Aklam tích dực làm gạch, sản lượng lên đến hai lò một ngày, ước tính chừng 800 – 1000 viên gạch. Những viên gạch cũng được thiếc kế theo kiểu khác, không còn là gạch nguyên khối, mà là gạch có lổ ở giữa.

Việc cải tiến gạch đã giúp cho tiết kiệm được đất sét, thời gian nung và đặc biệt là trọng lượng của công trình. Vì tường quá to và dày thế nên sẽ có trọng lượng rất lớn, nếu chẳng may có vấn đề gì xảy ra tường sập sẽ nguy hiểm đến tính mạng người sống bên trong.

Chính vì nguyên nhân đó, Minh Vũ đã bàn với Alan và Aklam về loại gạch mới này. Gạch mới được sản xuất có mấy phần giống gạch xây thời hiện đại, có lõi và bốn lổ ở giữa. xung quanh bề mặt lại có những khe rãnh nhỏ làm bề mặt bám dính liên kết giữa gạch và vữa xây. Chính vì lẽ đó một ngày chỉ có thể nung được hai lò gạch.

Trong thời gian chờ xản suất gạch, phần móng Nhà Lớn đã được đào móc hoàn tất, nói thì nhanh nhưng cũng phải mất hết năm ngày.

Cấu trúc nhà lớn được phân thành 4 khu chính. Khu thứ nhất, rộng nhất dùng cho thai phụ và thai nhi sinh sống. có diện tích 50x30m.

Khu thứ hai là khu dùng đề thai phụ sinh nở có diệt tích nhỏ hơn chia làm hai phòng, mổi phòng có diện tích 5x10 mét.

Khu thứ ba là khu hậu sinh là nơi chuyên cung cấp các nhu yếu phẩm, vật tư cần thiết cho việc sinh nở, ví dụ như vải sạch, da thú, thảo dược gây tê, thuốc cầm máu mà nước nóng.

Khu thứ tư là khu nghỉ ngơi dành cho những người chăm chóc cho những thai phụ có thể nghỉ ngơi cùng một lúc 10 -13 người.

Vì khu nhà có kết cấu như thế, khu thứ nhất và khu thứ hai sẽ dính liền với nhau, và khu thứ ba và thứ tư cũng như thế.

Nền móng được đào chắc chắc cứ cách 10 mét sẽ cắm vào một khúc gỗ lớn có chiều dài 4 mét, được chôn sâu dưới đất chừng nửa mét.

Trục chính căn nhà là một dãy liên tiếp 10 trụ lớn có chiều dài 4,5 mét xung quanh là các cột phụ 4 mét và các tay đòn nhỏ to bằng bắp tay, bắp chân.

Chân móng là một đường rãnh dài được đào sâu chừng 30 cm và dùng đát khối và vửa xây kết cấu với nhau và xây lên nữa mét so với mặt đất. khi làm nhu thế nền móng sẽ vô cùng vững chắc và kết dính với những trụ lớn đã được cắm xuống trước đó.

Trong khi chờ đợi nền móng cứng lại, Minh Vũ cho những nhân công xây dựng đào đất đá để cho vào nền móng, sau đó lại dụng gỗ lớn dụng cụ đầm đất làm nền móng càng trở nên vững chắc hơn.

Chừng 10 ngày sauc cuối phần xây móng cũng đã hoàn thành, mà lúc này tất cả nguyên vật liệu xây dựng cũng đã tập kết hoàn hảo, với khoảng 8000 viên gạch cùng vô số gỗ đã được lột vỏ mài nhẵn, hay đục lỗ đã sẵn sàng.

Để đáp ứng cho công việc xây dựng trờ nên thuận lợi hơn, Minh Vũ còn làm ra một số vật dụng cụ khác như thang gỗ, giàn giáo, bánh ròng rọc, vại dựng hồ và đòn gánh cùng để gánh vữa đi đến đia điểm xây dựng. Ngựa, trâu cũng được tận dụng tối đa cung cấp sức kéo.

Phần làm móng đã lâu, nhưng phần lên tường và xây dựng các kết cấu bên trong làm sao cho phù hợp lại còn lâu hơn rất nhiều.

Bời vì mùa thu đông, khi mưa nhiều và trời đông giá rét, nhiệt độ sẽ giảm mạnh, khu Nhà Lớn phải đáp ứng đủ các điều kiện như chắn gió, nhưng lại phải thông thoáng và phải có hệ thống sưởi không có khói bên trong.

Hệ thống sưỡi là một chuỗi hệ thống ống rãnh được làm bằng đất nung ghép lại với nhau thành một hệ thống kéo dài bao quanh khu một và khu hai của Nhà Lớn.

Lò đốt được phân làm hai loại, một loại là lò đốt bên ngoài dùng để thông hơi chuyền khí âm xung quanh hệ thống sửa. còn lò dốt bên trong chủ yếu được dùng để sửi ấm có thông ống khói ra ngoài cũng như còn lắp đặt một ít bếp lò dùng đế nấu nướng bên trong.

Còn về phần tường thì xây khá là nhanh, phối hợp với thời tiết nắng nóng hầu như chỉ trong vòng một ngày sau khi xây thì bức tường sẽ cứng lại, độ cứng không khác gì đất tổ mối.

Trong thời gian xây tường củng như cách kiến trúc bên trong thì phần mái nhà, khunh cửa cũng được làm song song.

Cửa chính, cửa sổ, chốt cửa, mái nhà.

Mái là là một kiến trúc khá là phức tạp đối với Minh Vũ cùng bộ lạc lúc này, vì căn nhà quá lớn, mái nhà cũng phải lớn theo, thế nên trong lượng cũng phải gia tăng lên đáng kể.

Mái nhà được thiếc kế theo kiểu nhà hai mái, với các trục trụ chính cao 4.5 làm đỉnh mái nhà, các tay đòn theo trụ chính tỏa ra hai bên theo qui cách phân bố đều và song song.

Để giảm thiểu trọng lượng mái nhà, các tay đòn đêu được làm gỗ khô gọt sạch vỏ và được mài nhẵn. giữa các mối nối vợi nhau được kiên kết bằng các khớp chữ U và chử I và được buộc chặc bằng đinh tán và dây gân cá sấu đã ngâm nước qua đêm.

Tại sao phải dùng gân cá sấu qua đêm. Bởi vì gân cá sấu cực kỳ dèo dai, càng khô thì càng cứng. nhưng như thế sẽ rất khó quấn chặc. nhưng sau khi ngâm nước một đêm gân sẽ nở ra mền dễ quấn chặt, sau khu gân bị khô, sẽ rút vào bên trong sẽ buộc chặc hơn rất nhiều.

Mái nhà được làm bằng mái tranh có độ dày chừng 5 - 8 cm và được xếp xuôi theo khung mái nhà. Ngoài tra trần nhà còn được làm một mái laphong bằng da thú giúp giảm nhiệt độ bên trong căn nhà vào mùa khô nóng.

Nhà lớn phải làm hơn một tháng rưỡi mới hoàn thành sơ bộ, phải tốn thêm nữa tháng nữa mới tính là hoàn thiện nhất, giường được làm bằng giường gỗ, không phải là giường đất như trước kia. Còn tại sao phải là giường đất thì đương nhiên đó là cho sản phụ và trẻ sơ sinh rồi.

Giường gỗ sẽ có các lô hổng thông thoáng, một khí trẻ nhỏ tè dầm, nước tiểu cũng không có thể đọng lại mà chảy xuống phía dưới.

Ngoài ra việc nằm than hẳn là phải làm vì đó sẽ giúp ích cho trẻ nhỏ và người mẹ rất nhiều.

Hai tháng là thời gian để xây khu nhà lớn. khi khu nhà lớn được xây xong thì củng là lúc mùa khô cũng đi vào giai đoạn cuối, cả một khu vực rộng lớn đã là một màu vàng khô, gió từ vùng đồng cỏ cực kỳ khô và nóng, Minh Vũ thầm nhũ nếu có một mồi lửa có phải là sẽ đốt hết cả khu rừng này không nữa.

Đập nước lúc này cũng đã phát huy tác dụng tối đa, mực nước đã giảm sút đi rất nhiều, lòng hồ sâu đã cạn, mực nước vùng nước sâu nhất cũng chỉ sâu chừng 2 mét.

Nhưng cũng may lúc này khoai cũng bước vào thời gian thu hoạch, không cần phải tưới nước nữa, nước chỉ còn dung trong sinh hoạt và tưới lên những luống rau, đám ớt bụi chanh,…mà thôi.

Ruộng khoai cũng đã ngã thành một màu vàng nhàn nhạt, lá dưới gốc chân đã khô héo, đào dưới đất lên là rất nhiều củ khoai to lớn chừng nắm tay. Thế nhưng hám lượng tinh bột bên trong vẫn còn chưa có đủ, còn cần phải 10 ngày nữa để thu hoạch ruộng khoai.

Thế nên trong vòng 10 ngày này, Minh Vũ cho bộ lạc nghĩ ngơi, ngoài những công việc bắc buộc hằng ngày, như tưới nước ruộng rau, cây trồng, tuần tra lãnh địa bộ lạc thì hầu hết mọi người đêu được nghĩ ngơi và chuẩn bị công cụ thu hoạch khoai 10 ngày sau.

Chương này mình viết từ 7h sáng tới giờ mới xong. Khổ thật
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,490
Điểm cảm xúc
1,411
Điểm
113
Chương 201: Thu hoạch - Mùa mưa đến
Cuối cùng thì thời gian thu hoạch cũng đã đến, đây chính là thời gian chờ đợi bấy lâu này của toàn thể cư dân bộ lạc.

Bộ lạc đã bước thêm một bước mới trong sự nghiệp phát triển của mình, từ săn bắn hái lượm chuyển sang thời kỳ chăn nuôi canh tác.

Mùa vụ này sản lược ước tính cũng không quá cao, có lẽ vì mùa khô thời tiết quá oi bức, các loại thực vật phát triển không nổi. thế nhưng tính sơ sơ cũng lên tới cả trăm tấn khoai.

Ngay từ đêm hôm trước, Minh Vũ đã công bố nhiệm vụ của từng nhóm người, mỗi nhóm sẽ có những nhiệm vụ và công việc riêng của mình.

Xe kéo, xe rút kít, trâu, ngựa, …. Được vận dụng đến tối đa, chủ yếu là dùng để chuyên chở từ đồng ruộng về bãi tập kết khoai.

Khoai sau khi được nhổ lên khỏi mặt đất, sẽ được phơi tạm thời ngay trên cái luống, phía sau sẽ có người tiếp tục moi các củ khoai còn ẩn dưới lòng đất.

Phía sau đó sẽ có một người khác làm nhiệm vụ thu gom bằng xe cút kít đổ thành từng đống lớn. tại đống lớn này sẽ có hai công việc khác.

Công việc thứ nhất là sàn lọc đất cát còn dính trên củ khoai, công đoạn thứ hai là phân loại cùng chất lên xe kéo, kéo về bộ lạc.

Những củ khoai to tròn, chất lượng tốt sẽ bỏ vào một xe riêng, cùng những củ nhỏ hơn, có hình dạng xấu xí sẽ được mang đi qua khi vực khác làm nguyện liệu cho bột khoai.

Còn những củ nhỏ sẽ bỏ lại trên luống, để phục vụ giống cho mùa vụ sau.

Bộ lạc lúc này đã có trên 1500 dân, nhưng số người thực sự làm việc ngoài cánh đồng lúc này chỉ rơi vào khoảng 800. Số còn lại, là vì mang thai vào những tháng cuối, vận động vô cùng khó khăn, số còn lại thì phải lo việc bếp núc nấu nướng thức ăn cho toàn thể bộ lạc.

Một số khác phải làm nhiệm vụ tuần tra lãnh địa, công việc này vô cùng quan trọng, cho dù công việc có gấp đến mấy, nhiệm vụ này cũng phải thực thi.

Lại nói đến chuyện nấu thức ăn, Minh Vũ đã từng nghĩ đến chuyện sẽ phân chia thức ăn, và khẩu phần ăn cho mọi người, điển hình mà mỗi căn nhà sẽ cấp lương thực cho những người sống trong đó, và cũng như bọn họ sẽ tự nấu ăn, không cần phải ăn cùng bộ lạc nữa.

Cũng như điều này sẽ mở ra một thời kỳ mới, một chế độ mới cho bộ lạc.

Hắn vừa đề ra chuyện này, hầu như toàn thể tộc nhân đều phản đối, mà nguyên nhân phải nói là củ chuối hết sức. là một khi ăn như vậy, bọn họ sẽ nấu không ngon, không có đồ ăn ngon để ăn.

Vì thế chuyện này hắn đành phải gác sang một bên, chính sách này sẽ được áp dụng trong thời gian tới, nhưng không phải trong lúc này cũng như cũng sẽ có chính sách mới sao cho phù hợp với chế độ phia chia lương thực tài nguyên như thế này.

Lại tiếp chuyện thu hoạch, khoai sau khi được thu hoạch, những củ khoai tốt nhất sẽ được phơi dưới nắng khoảng chừng hai ngày, cho lớp vỏ bên ngoài héo lại, sau đó sẽ được cho vào trong kho chứa.

Còn những củ khoai thứ phẩm sẽ được mang ra một khu vực khác, nơi này chính là nơi chuyên dụng dùng để làm bột khoai.

ở đây là bột khoai, chứ không phải là tinh bột khoai.

Khoai sau khi được gọt sạch võ sau đó được nghiền nhuyễn, vắt nước, sau đó là phơi khô. Rồi tiếp tục được nghiền ra, mới cho vào trong lu gốm chứa.

Còn vỏ khoai cũng không có trực tiếp bỏ đi mà tiếp tục đem phơi khô chứa trong túi da thú dùng làm thức ăn cho động vật, điểm hình là bầy heo bộ lạc đang nuôi.

Nhắc tới mấy con heo này, Minh Vũ có tâm tư muốn giết vài con đi thịt cũng như là muốn nâng nui ôm ấp chúng. Nghe có vẻ trái ngược, nhưng với Minh Vũ mà nói đó là cảm giác vừa yêu vừa hận.

Yêu đương nhiên là bộ lạc đã thuần dưỡng dược một giống động vật, từ 9 con heo này, chỉ trong vòng 2 – 3 năm chúng sẽ nhân giống thành một đàn lớn heo, cung cấp thịt cho bộ lạc trong ngày tháng khốn khó, như mùa đông tuyết rơi, săn bắn khó khăn.

Còn mà hận, thì đương nhiên là bị heo cắn, khiến cho hắn suýt mất đi tính mạng rồi.

Mùa vụ thu hoạch kéo dài hơn nửa tháng mới chấm dứt, nhưng công việc sau đó nhiều vô số kể, như công đoạn nghiền bột khoai,chuyện này đều làm theo kiểu thủ công, nên rất là lâu. Cũng may, là những ngày này nắt rất tốt, nên việc phơi cũng rất nhanh khô, nếu như trời mà không nắng, muốn xử lý hết toàn bộ số khoai loại 2 này cũng chuyện khó khăn.

Minh Vũ đang nghĩ đến chuyện thiết kế ra một cái máy nghiền để phục vụ cho bộ lạc sau này. Chứ không có thể nào là thủ công như thế này cho được.

Sau này bộ lạc hắn sẽ không những phải nghiền khoai, mà còn phải nghiền cả quả oliu, thu hoạch vào cuối mùa thu, mà còn phải nghiền cả khoai mỳ để chế tạo tinh bột khoai mỳ ( bột năng).

Nhưng một vấn đề rất quan trọng, hắn không biết làm. Thậm chí hắn không có một chút ý tưởng gì cho chuyện này cả. vì sao ư. Đương nhiên là hắn chưa từng tiếp xúc với các loại máy như thế này, làm sao hắn biết được.

Nhưng hắn lại có một quyết tâm, nhất thiếc phải thiết kế ra một cái máy nghiền để phục vụ cho bộ lạc. chứ nếu không, trong thời gian tới nhân lực sẽ không đủ để làm những việc này.

Thời gian cứ như thế thấm thoát đã qua hơn một tháng, và những gì đến cũng phải đến, mùa mưa đã đến.

Bầu trời đang trong xanh, không một chút gợn mây nào cả. từng cơn gió mang theo khí nóng của vùng đồng cỏ kéo đến. như muốn là khô hết những cây cối sống sót cuối cùng của vùng rừng rậm này.

Không một lời báo trước, cũng từ phía đồng cỏ kia, một cơn gió khác thường ập tới, cuồng phong nỗi lên, hầu như chỉ trong một cái chớp mắt bầu trời trở thành một mảnh xám xịt.

Thiên biến chỉ trong một cái chớp mắt, Minh Vũ có chút không thích ứng.

Phía bên ngoài, tộc nhân đang ý ới gọi nhau, thu gom các vật quần áo, cũng như là nhanh chóng thu số bột khoai đang làm dỡ dang trên sân phơi.

“ Thủ lĩnh! Mưa! Đã có mưa! Mưa tới!” Klu từ ngoài chạy vào với khuôn mặt niềm nỡ.

“ Ta biết!” Minh Vũ mắt ngắm nhìn trời, cảm nhận cơn gió mang theo một chút hơi nước lướt qua mặt.

“ Thủ lĩnh! Mưa tới! mưa lớn lắm! mưa có nhiều nước!” Klu dường như muốn nói cái gì đó, nhưng với vốn từ của mình quá ít, hắn không biết phải nói như thế nào.

“ ta biết! mưa sẽ có nhiều nước! Klu mau huy động người! phụ giúp thu gom bột khoai đi!” hẳn tối nay chúng ta sẽ có một đêm thật mát mẽ.

Minh Vũ cảm khái một hồi, sau đó hắn đang suy nghĩ tối nay ăn gì, trời mát ăn cái gì cho tốt.

Mà nét mặt Klu lúc này không được tốt cho lắm, hắn cư nhìn ra đập nước.

“ Lộp độp. lột độp!” những hạt mưa đầu tiên rơi trên mái nhà, phát ra những âm thanh cực kỳ thích tai.

“ cộp! cộp! cộp!” thanh âm có chút lạ thường.

“ không đúng!” Minh Vũ ngồi trong nhà phát hiện ra cái gì đó không đúng ngay lập tức hắn mở toang cánh cửa ra, phát hiện dưới đất đã có không ít những khối có nhìn tròn màu trắng đục.

“ không tốt! mưa đá!” Minh Vũ gầm lên.

Mắt hắn liếc nhìn xung quanh, phát hiện mấy cái tộc nhân của mình lại chạy ra ngoài, nhặt nước đá dưới đất. miệng không nhịn được cho chúng vào miệng, thậm chí có mấy tên nhóc, không biết đó là thừ gì, tay sờ sờ lên khối đá, tỏ ra vô cùng thích thú.

“ tất cả mau vào nhà cho ta! Muốn chết hết à!” Minh Vũ gầm lên, lúc này hắn khá là nỗi giận.

“ Ah! Mọi người không biết chuyện gì đang xảy ra, tại sao thủ lĩnh lại tức giận đến như thế. Nhưng ngay lập tức đã có một tiến hét thảm vang lên, một người có làn da đen, đang nằng co ro ôm đầu lăn ra đất, máu tươi từ trên đó không ngừng chảy ra.

“ tất cả mau và nhà!” Minh Vũ gầm lên giận giữ. Lúc này đám người kia mới tỉnh ngộ, ngay lập tức vào trong.

Mưa đá rơi xuống không, ngừng, giống như thượng đế muốn trừng phạt nhân loại đáng chết vậy.

Có người bị thương, nên lần này tộc nhân hắn không dám đi ra ngoài nữa, bọn trẻ thì cố nhìn ra khung cửa, xem bên ngoài có chuyện gì, tại sao trên trời lại rơi nhiều tuyết đến như thế.

Mưa đá kéo dài chừng 10 phút, sau đó mớ kết thúc, theo đó là những giọt nước mưa nặng hạt rơi xuống, mưa rất lớn, mưa xối xả. nhường như cơn mưa này muốn làm dịu đi cái thời tiết oi bức trong những tháng khô nóng qua.

Klu đứng trên tháp canh, ánh mắt vẫn không thể nào rời đi cái đập nước.

Trời mưa, sẽ rất nhanh tối, mưa từ buổi trưa đến tận lúc này cũng đã hơn 4 giờ rồi, nhưng mưa vẫn không ngừng rơi, sắc mặt Klu trở nên trầm lặng hơn.

Vào bữa ăn tối, bởi vì trời mưa, mọi người không thể nào tập hợp với nhau ăn uống như thường lệ, vì thế mọi người chia nhau, lấy thức ăn của từng người, rồi mang về nhà tự ăn, mà Minh Vũ thì lười hắn được Epx mang thức ăn đến tận miệng còn được tận hưỡng những giây phút thư giản trên đùi mỹ nhân.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,490
Điểm cảm xúc
1,411
Điểm
113
Chương 202: Mưa không ngừng nghỉ
Một đêm cứ như thế trôi qua, mưa cứ âm ĩ cả đêm một một chút dấu hiệu dừng lại. Minh Vũ tỉnh dậy, hắn lúc này đang nằm trong lồng ngực của Melly tận hưởng cái lười biến của buổi sáng.

Cái không khí se se lạnh ngày mưa, thật làm cho con người ta lười biếng, muốn nằm lỳ ở trên giường mà thôi.

“ Mưa chưa tạnh nữa sao?” Minh Vũ ngái ngủ hỏi Melly.

“ ừ! Còn mưa! Đừng có phá để ta ngủ!” Melly làu bàu tức giận.

Minh Vũ khẽ hôn lên bờ má của nàng một cái, rồi cũng rời giường. nhưng hắn chưa kịp ra đến cửa thì đã nghe thấy âm thanh tiếng bước chân đang lao nhanh tới.

“ Vũ! ngươi tỉnh! Mưa rất lớn! rất nhiều nước!” người chạy đến là Klu, hai mắt hắn lúc này thâm quần cả người từ trên xuống dưới ướt như chuột lột.

Minh Vũ cảm nhận được có chuyện gì đó không ổ xảy ra liền hỏi

“ Có chuyện gì?”

Klu chỉ về bờ đập, tim Minh Vũ ngay lập tức như rơi vào hầm băng.

Ngay lập tức hắn cùng Klu chạy về tháp canh. Tràn cảnh trước mắt làm hắn đứng tim. Đập nước chỉ trong vòng một đêm, nước đã dân lên đến đỉnh điểm,, thế nước cuồng cuộn, có thể bất cứ lúc nào cũng có thể xe toang bờ đập.

“ Nhanh! Triệu tập người. tất cả đan ông đều ra đập ngay!” Minh Vũ lúc này còn gì có thời gian suy nghĩ. Hắn ngay lập tức ra lệnh triệu tập người, hắn muốn khai thông cửa đập để dùng nước được khai thông chảy về hồ Móng Gấu.

Rất nhanh hơn 500 người được tập hợp ngay dưới trời mưa.

Quả thật nếu như đâp vỡ, đó là nỗi thảm họa cho toàn thể bộ lạc, với lượng nước khủng khiếp kia bọn họ có thể bị nhấp chìm trong đại hồng thủy chỉ trong chớp mắt.

“ Klu! Orc! Mau tìm người! khai thông cửa đập, nhớ cẩn thận, dùng dây thừng buộc vào người tránh bị nước cuốn trôi!.” Minh Vũ ra lệnh,

Còn số người con lại cũng không rảnh rổi, bọn phải vận chuyển đất đá, gia cố thêm bờ đập, một khia đập vở hậu quả ngay cả hắn cũng không thể nò tưởng tượng nổi.

Cửa đập là dùng những cọc gỗ lớn chắn ngang, đồng thời dùng đất đá, túi đất lấp đầy. việc tháo dỡ lúc này rất là khó khăn. Vì những cọc gỗ không dể dàng bị gở bỏ. cũng như nước chảy khá siết, nếu không cần thận sẽ bị nước lũ cuốn trôi.

Minh Vũ tự thân chỉ đạo nhóm người khai thông cửa đập.

Hắn tuyển chọn ra 20 khỏe nhất, sau đó dùng dây thừng buộc chặc vào thắt lưng, vào một gốc cây to gần đó, sau đó mợi được đi đến cửa đập, bắt đầu khai thông.

Từng tảng, tảng đá lớn được moi ra, nước theo những lỗ hổng kia chảy ra, dòng nước cực mạnh,sẳng sàng cuống trôi những gì trước mặt chúng.

Nhưng rất may bọn họ đẵ buộc dây, cho dù có trôi cũng không có trôi đi mất dạng, cùng lắm là uống nước nhiều một chút, bị thương ngoài da chút ít.

Bao nhiêu cố gắng, bọ nhọ đã khai thông được khoảng 2 m đất đá. Nhưng những cọc gỗ vẫn không tài nào kéo ra được, dùng rùi chặt gỗ cũng không ăn thua, vì nước đã cản đi phần lớn lực lượng.

Tình thế cực kỳ cam go, nước dồn đọng không thoát được, một mực dân cao, bờ đập có nguy cơ có thể vỡ bất cứ lúc nào.

“ Dùng Dây kéo!” Minh Vũ chợt nghĩ ra một ý kiến.

Cọc gổ tuy đóng xuống khá sâu dưới lòng suối, nhưng lực đẩy của nước, thêm sức kéo của nhiền người, rất có khả năng lung lay được chân cột, chỉ cần chọn đùng vị trí, lực tác dụng với lực có thể để dàng khai thông được cửa đập.

Nghĩ thế hắn liền làm, Klu tranh thủ cột dây thường vào một chiếc cọc gỗ, sau đó những người trên bờ không ngừng kéo. Một người không đủ sức, thì hai người, ba người, cả trăm người cùng nhau kéo.

“ hò dzo! Kéo! hò dzo!” tiếng hô vang lên.

Rất rất nhanh chiếc cọc gỗ kia đã bị kéo bật gốc, lộ ra một khoảng trống khá lớn, nước bên trong phun ra giống như một cái vòi rồng, bắn xa cả chục mét.

“ Rống! rống!” nhìn thấy cọc gỗ bị kéo đỗ! Toàn thể tộc nhân đều ăn mừng như điên.

Cứ như thế ba chiếc cọc gỗ bị kéo bật ra, lượng nước lúc này chảy rất siết, lưu lượng cực lớn, tuy không thể ngay lập tức tiêu thoát được toàn bộ lượng nước trong đập, nhưng cũng không còn nguy cơ gây hại cho bộ lạc.

Lúc này Minh Vũ mới thở phào nhẹ nhỏm, hắn cùng Klu vào trong. Tiếp tục chỉ huy người tiếp tục gia cố đập cũng như khai thông nước ứ đọng trong các ruộng rau, cây trồng của bộ lạc. còn ruộng khoai bên bờ bên kia coi như xong, những củ khoai nhỏ còn sót lại để làm giống vào mùa vụ tiếp theo coi như là bỏ rồi.

“ Klu ngươi biết! chuyện này sẽ xảy ra!” Minh Vũ chợt hỏi.

“ Đúng! Mưa rất lớn, mưa nhiều ngày không tạnh! Nước rất nhiều, có năm nước ngập lên tới chỗ này!” Klu chỉ về một chổ cách đó không xa.

“ ngươi biết! sao không nói cho ta biết!” Minh Vũ sắc mặt thật sự là không hề tốt chút nào cả.

“ ta có nói a!, ta nói mưa nhiều! rất nhiều nước!” Klu hiện ra nét mặt hốt hoảng, ngay lập tức biện bạch.

Minh Vũ cũng chỉ biết thở dài, tất cả chỉ đỗ lỗi cho một từ “ Thiều Từ Vựng!”

“ nhiều nước như thế này! Thì gọi là lũ lụt! lũ sẽ có nhiều nước! cuốn trôi đi tất cả những gì chúng đi qua!” Minh Vũ đành định nghĩa thêm kiến thức cho Klu.

“ Klu! Ngươi thấy! năm nay nước nhiều hơn năm trước không?” Minh Vũ chợt hỏi.

Klu nhìn ra bên ngoài một hồi rồi mới trả lời

“ ta không biết! mọi năm không có cái đập nước, nước nhiều lắm chỉ vào tới chổ này! Bộ lạc trốn trong hang, thì không sao cả!” Klu thật thà báo cáo.

Nhìn mực nước trong đập nước mỗi một lúc càng dâng cao, lòng Minh Vũ cũng không tốt là bao, cho dù đã khơi thông cửa đập thoát nước, nhưng cứ như hiện trạng này nước sẽ tràn ra bờ đê kia.

Nước trong ruộng rau cũng đã dâng lên không ít, một số chỗ đã ứ đọng thành một vũng lớn, bên dưới ruộng cũng có không ít người đang tranh thủ đào mương thoát nước, trông cực kỳ vất vả.

“ Klu! Ngươi hãy nghỉ ngơi đi! Cho người canh chừng đập nước! nếu có tình huống gì khác, hãy lập tức thông cáo cho ta!” Minh Vũ ra lệnh, sau đó hắn đi vào nhà của mình, thay quần áo.

Nằm trong thùng nước tắm, Minh Vũ mắt nhắm nghiền, hắn không ngừng suy nghĩ hướng giải quyết các vấn đề thiên tai, cũng như sự an toàn cho cả bộ lạc trên cả ngàn dân.

Cái đập nước kia có điểm lợi cũng có điểm hại, lợi thì đương nhiên là tích nước, bảo về nguồn nước trong mùa khô.

Còn hại thì đương nhiên là vào lúc này, không phải nói chính xác hơn, là hắn không tính trước được tình trạng nước lũ như thế này, nếu như có kinh nghiệm cùng thời gian, Minh Vũ tin chắc sẽ không có vấn đề này phát sinh.

Dựa theo kiến thức địa lý tự nhiên của hắn, hắn có thể phán đoán tình hình hiện tại như sau.

Khu vực bộ lạc hắn định cư, là chân núi của một ngọn núi cao, ngọn núi này rất lơn, độ cao ước tính cũng cao trên 5000 mét so với vùng đồng cỏ, như thế ngọn núi này có chức năng chắn gió.

Vào thời gian này cũng là thời gian gió chuyển hướng, có thể thuộc loại gió mùa, thổi từ biển vào mang nhiều hơi nước. gió sau khi bị núi chắn lại, sẽ ngưng tụ ra mưa, dẫn đến mưa kéo dài nhiều ngày liền.

Địa hình khu vực này, cũng như sông suối khá là dốc, dẫn đến việc nước không được lâu trong các hồ nước này thấm vào trong đất, nên gây ra hiện tượng sốc nước tại các sông suối.

Nhưng có một điểm Minh Vũ nghĩ hoài không ra, nếu như tận cùng phía tây kia là biển, mà tại khu vực tiếp giáp giữa biển và đất liền lại là một hoang mang, đồng cỏ. như thế dòng biển kia chắc 100% đó là một dòng biển lạnh, sẽ không theo hơi nước từ biển vào, như thế sẽ không có thể nào gây ra mưa nhiều đến như thế.

Minh Vũ nghĩ một hồi cũng thở dài “ tự nhiên là một điều cực kỳ ảo diệu, không thể nào dùng kiến thức của con người mà có thể lý giải cho được! hơn nữa nơi này cũng không phải là địa cầu. vì thế không thể nào dùng kiến thức của địa cầu để giải thích cho những chuyện này cho được.

Bên ngoài mưa vẫn như trút nước, bộ lạc lúc này cũng không con sắc thái vui tươi như mấy ngày trước, mà thay vào đó là một vẻ ảm đạm, rất nhiều con mắt luôn trông ra ngoài bờ đập.

Những người mới gia nhập bộ lạc, bọn họ đến từ vùng đồng cỏ, nổi tiếng với việc thiếu nước, đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy được nhiều nước như thế. Bọn họ ban đầu rất vui mừng vì có nhiều nước, nhưng sau đó lại trờ nên hoảng sợ, vì nước quá nhiều, nước cuồn cuộn cuốn đi, thậm chí bọn họ có có thể nhìn thấy nhiều động vật bị nước cuốn đi.

Mưa đến nửa đêm thì có dấu hiệu giảm bớt, sau đó đến gần sáng thì chỉ còn mưa bay bay, không khí lạnh lẽo u ám nặng nề tràn lan trong bộ lạc.

Mưa tuy đã sắp tạnh, nhưng thế nước lại không hề thuyên giảm, thậm chí còn có phần hung hãn hơn rất nhiều.

Bờ đập nước đã có dấu hiệu tràn lan. Nhưng từ buổi chiều, toàn bộ cư dân bộ lạc đã ra bờ đê tiếp tục tăng cường gia cố đắp thêm đá, lấp thêm đất, để tránh tình trạng lũ tràn bờ đê.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,490
Điểm cảm xúc
1,411
Điểm
113
Chương 203: Đồ Bàn Thành
Trái ngược vái cảnh bộ lạc Đại Việt đang chống chọi với thiên nhiên, thì ngay tại cái nơi mà Kai xưng là Thành Đồ Bàn lại là một cảnh an tĩnh, yên vui.

Khu vực Kai chiếm đóng, là vùng tiếp giáp giữa vùng đồng cỏ và vùng rừng núi phía bắc, hơn nữa dòng nước còn được điều tiết bởi hồ Móng Gấu cực lớn tại bộ lạc Đồ Sơn, nên việc ảnh hường của nước lũ là cực ít.

Ngoài ra, vị trí xây thành cách khá xa dòng suối, hơn nữa lại nằm trên một ngọn đồi cao, vì thế cho dù nước có hung hãn đến cỡ nào củng không thể nguy hại đến thành trì của hắn cả.

Sau khi sát nhập người của bộ lạc Sầm Sơn cùng phần còn lại của chiến binh tộc Syk, cũng như thâu tóm tất cả các bộ lạc nhỏ lẽ xung quanh, thì lúc này thực lực bộ lạc Champa của Kai đã tăng trưởng vượt bậc.

Bộ lạc dân số đã vượt qua 3000, cư dân trải dài trên các ngọn đồi lới, các công trình kiến trúc mọc lên như nấm, đặc biệt chúng đều được làm bằng gạch, theo phong cách mái chóp nhọn vòng cung.

Tại khu tâm toàn thành chính là một khu kiến trúc cực lớn, với ba tầng, mà đỉnh tầng ba chính là nơi cư ngụ của Kai.

Lúc này Kai ngồi trên một chiếc ghế bành được lót bằng một tấm da báo răng kiếm lớn ở vùng đồng cỏ. mà ngối cạnh bên hắn cũng có hai nữ nhân khác, một trong số đó bụng đã có chút nhô lên.

Yoyo nép người vào trong lồng ngực Kai, cùng hắn ngắm mưa rơi, bên cạnh một thị nữ rót đến một cốc nước trà rể cỏ tranh đưa tới.

Kai yêu thương nói “ yoyo! Uống chút nước cho ấm người!”

Yoyo khẽ mĩm cười, tay không chủ động vuốt bụng mình, nét mặt âu yếm.

Thật sau, không lâu sau Yoyo cùng đồng đội của nàng đi theo Kai về Đồ Bàn, tiếp nhận cái gọi là văn minh của nhân loại, các nàng cũng không tự chủ mà sát nhập vào bộ lạc.

Với địa vị cùng sức đẹp của mình, không lâu sau, nàng đã mê sau Kai, cũng như Kai cũng đã say đắm Yoyo, thõa mãn mong ước của mình la cưới được một nữ chiến binh gợi cảm giống như những chiến binh rừng Amzon trong các bộ phim điện ảnh mỹ.

Sát nhập một lượng lớn cư nhân, lấy thiết luật thép làm cơ sở, sử dụng kế sách chiếc gậy bọc nhung, một bên xoa dịu, một đánh đòn, thực lực bộ lạc Champa phát triển một cách nhanh chóng.

Cả một khu vực rộng lớn rừng rậm đã bị đốn hạ, lấy nguyên vật liệu để xây dựng, làm lò đốt gạch. Một nền văn minh mới cũng đang được hình thành, tạo ra hai vùng thái cực tại vùng đất này.

Trong lúc sát nhập các bộ lạc Kai đã phát hiện ra nhiều thứ giúp ít cho sự phát triển của bộ lạc, thứ nhất đó là một loại cỏ, có hình dáng giống như cây lúa mì, sau nhiều lần kiểm nghiệm cũng như cho người ăn thử, thì hắn đã xác định đây là cây lúa mì cổ đại.

Mà giống cây lúa mì này Klu cũng đã phát hiện, nhưng Minh Vũ vẫn chưa tìm điều kiện thích hợp để trồng, Minh Vũ dự định sẽ trồng vào mùa xuân năm tiếp theo.

Nhưng Kai lại khác, sau khi tìm ra được lúa mì, hắn nhanh chóng cho người thu thập toàn bộ, thậm chí là bắt đầu khai hoang một diện tích lớn ở vùng đồng cỏ để chuẩn bị trồng trọt lương thực.

Từ việc sát nhập nhiều bộ lạc, những kiến thức về động thực vật rời rạt, nay đã gắn kết với nhau, thành một chuỗi hệ thống kiến thức tương quan với nhau, những loại cây, quả nào có thể ăn được, loại nào có bị đắng, loai nào ăn vào sẽ chết cũng được tìm ra, và khái quái rất lớn.

Sau khi tổng hợp những tin tức trên, Kai cũng tìm ra một số loại cây trồng cực kỳ hữu ít. Đó chính là loại củ màu tím gây tê cực mà mà bộ lạc Đại Việt tìm ra không lâu trước đó.

Ngoài ra còn tìm ra một loại hạt màu màu đen, mọc trên cái mụi gai lớn mà chỉ có vùng đồng cỏ mới có, loại hạt màu sau khi ngâm qua đêm, nước sẽ hóa thành màu đen. Hợp chất này sau khi khô cạn sẽ có một màu đen sền sệt. chất này là một chất gây mê cực kỳ hiệu quả, chỉ cần cho một ít vào vết thương hở, hay bôi vào đầu mũi tên, vật bị thương chắc chắn sẽ không đứng vững được quá một phút.

Cây chanh, cây ớt, cây cà chua cũng được lần lượt tìm ra, đồng thời những giống cây này đều được nhân giống chờ đợi thời gian thích hợp sẽ được gieo trồng đại trà.

Kỹ thuật làm gốm lúc này của bộ lạc thì khỏi phải bàn rồi, kỹ thuật lại càng cao thêm một bật, các vật dụng đa phần được làm bằng gốm sành, hơn nữa chúng còn được quét thêm một lớn mem được chế tạo riêng được làm bằng phù sa, tro xương và một ít nhựa cây. Về mảng này bộ lạc Đại Việt phải cam chịu thua xa một bật.

Tuy trong lúc này Kai đang tập trung phát triển nông nghiệp, phát triển kinh tế cho toàn bộ lạc. nhưng hắn cũng không hề bỏ lỡ đội quân hùng mãnh cũa mình.

Luôn có 500 chiến binh ngày đên huấn luyện, trong đó 300 là từ bộ lạc Báo Đen, số còn lại là nữ chiến binh bộ lạc Syk.

Trang bị chủ yếu của đội quân này chính là cung tên, nhưng cung tên của Kai, vì thiết kế thô sơ, nên tần bắn tối đa chỉ khoảng 100 mét, tầm bắn hiệu quả chỉ đạt 40 mét mà thôi.

Nhưng so với vũ khí thô sơ của cư dân nơi này, đánh nhau vẫn ăn chắc.

Ngoài cung tên ra, dao xương, mâu xương cũng được trang bị. ngoài ra các thành viên chủ chốt lại được cấp cho trang bị bằng đồng, sát thương đương nhiên sẽ tốt hơn so với trang bị bằng xương rồi.

Và hiển nhiên vũ khí bằng đồng chính là một niềm kiêu hãnh của bộ lạc, vì những người mạnh nhất mới có vũ khí bằng đồng.

Ngoài ra còn có áo giáp được làm bằng nhánh cây, khiên thuẩn các loại.

Chưa dừng lại ở việ tăng cường trang bị, Kai còn tổ chức huấn luyện quân binh của mình, theo một quy chuẩn nhất định, ví như đội hình đội ngũ, hình trận, đánh nhau theo đội hình, hay các phương thức cận chiến đánh riêng lẽ…

Nói chung về sức mạnh quân sự Kai có thể tuyên bố bộ lạc hắn đứng thứ hai không ai dám xưng thứ nhất.

Cùng yoyo ngắm nhìn mặt trời phương xa, mây cũng đã dần tan đi, hé lộ ra mặt trời dần dần tĩnh giấc, báo hiệu, một tương lai tốt đẹp đang chờ đợi.

………………………………………………………………………….

Mưa cuối cùng cũng đã ngừng, như hậu quả của nó vẫn còn còn tồn đọng, trong mấy ngày qua cả bộ lạc phải ăn đau khổ, hầu như bao nhiêu công sức đều tập trong lên con đập, bờ đập nước đã đẩy cao thêm 3 mét, đồ sộ như một ngọn núi lớn chắn cắt ngang bộ lạc vậy.

Còn bờ đập bên kia đương nhiên là bị tràn bờ đê rồi, nước lũ chỉ trong thời gian ngắn đã tràn vào ruộng khoai phía bên kia, số củ khoai dùng để làm giống hẳn là sẽ không qua khỏi,hỏng hết cả rồi.

Thế nhưng ít nhất bộ lạc Đại Việt đã thoát qua khỏi kiếp nạn bị lũ lụt.

Qua cơn đại nạn này, Minh Vũ đã nhìn thấy rõ sai lầm của mình chính là xây dựng quy hoạch kiến trúc không có kế hoạch, không tìm hiểu rõ địa lý, khí hậu cũng như là tác nhân từ khi hậu như hạn hán, lũ tụt, dông bão.

Nhưng lúc này đã quá muộn, biết bao công sức đã bỏ ra, không thể nói một cây di dời là di dời được, vì thế, hắn ném lao đành phải theo lao, đó chính là tăng cường gia cố cũng như mỡ rộng cửa đập giúp thoát nước nhanh hơn, tránh hiện tượng vỡ đập, tràn đập.

Năm ngày sau, nước cũng đã rút, trả lại cho bộ lạc những ngày bình yên, nhưng nước rút lại để lại một hậu quả, đó chính là bùn non.

Bùn non nói chính xác hơn là phù sa, sau khi nước lũ trôi đi, phù sa sẽ ở lại, đó là lớp dinh dưỡng chất màu trồng trọt cây cối sẽ tốt hơn.

Nếu như số bùn non này trong ruộng trồng thì là một điều tốt, nhưng nó lại bám đầy trên các con đường đi trong bộ lạc, sình lầy thành từng bãi cực lớn.

ở bên trong bộ lạc, luôn luôn có những tiếng than vãn, cũng như những tiếng ui da, vì tẻ ngã.

Bùn rất là trơn, mà mọi người lại mang dép bằng da heo, hay là chân đất, nên không có độ bám vào đất, chuyện té ngã là chuyện rất hiển nhiên.

Đồng thời mấy đứa nhỏ, lại phát minh ra một trò chơi mới, đó chính là trượt bùn, đặc biệt là những đứa trẻ đến từ vùng đồng cỏ, tuy té ngã rất đau, nhưng chơi với bùn lại càng thích hơn.

Thực trạng lúc này của bộ lạc không khác gì một cái ổ trâu nước cực lớn.

Ngay lập tức một sát lệnh mới được thi hành, toàn bộ cư dân bộ lạc phải tăng cường vệ sinh tẩy đi hết bùn còn đọng lại trong bộ lạc, khai không mương nước. tăng cường ăn chín uống sôi, không được lơi là, phải tăng cường thi hành.

Không phải tự nhiên mà Minh Vũ lại đề ra sát lệnh kia, bởi vì lũ lụt thường sẽ đi chung với dịch bệnh,tuy bộ lạc hắn đã chống lũ thành công, nhưng những vật đi theo dòng nước vẫn còn tồn đọng, ví như xác động vật chết. chúng chính là những mầm bệnh nguy hại gây ra các loại dịch bệnh như thổ tả,…..
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,490
Điểm cảm xúc
1,411
Điểm
113
Chương 204: Sau cơn mưa trời lại sáng
Thời gian khó khăn cũng đã trôi qua, bộ lạc lại tiếp tục trên con đường phát triển của mình, có kinh nghiệm từ mùa mưa năm nay, Minh Vũ đã quyết định dần dần di chuyển các cơ sở vật chất của bộ lạc duy chuyển lên các vùng cao hơn để tránh lũ lụt, lũ quét như mùa những cơn mưa đầu mùa vừa rồi.

Ngoài ra, vào đầu xuân bộ lạc còn phải gánh chịu một trận lũ mùa xuân, nêu không lợi dụng thời tiết thuận lợi vào mùa thu này, như vậy khi xuân đến lũ lại một lần nữa kéo đến.

Nước lũ đã rút đi, để lại một lớp phù sa thật dày bên kia ruộng khoai, đây chính là một loại phân bón tự nhiên nhiên trả lại cho những tàn phá do lũ gây nên.

sau khi cạn nước bộ lạc bắt đầu tổng động viên gia tăng sản xuất, canh tác lại những loại cây trồng bị úng hỏng do mưa lũ, hơn nữa còn phải không ngừng khai hoang, khai mở rộng diện tích canh tác cùng chăn nuôi, gia tăng thêm lượng gia súc, gia cầm đang có của bộ lạc.

sau chiến đi từ vùng đồng cỏ, Minh Vũ biết được thực lực, thể lực của cư dân đồng cỏ rất lớn, hơn nữa thiên nhiên trù phú, khẩu phần ăn của bọn họ toàn là thịt, thế nên sức khỏe của bọn họ vượt trội hơn những bộ lạc ăn tạp từ vùng rừng núi.

Vì thế ngoài việc giúp tộc nhân no bụng, còn phải giúp tộc nhân có sức khỏe tốt, thời đại này có sức khỏe tốt, chính là một nguồn tài nguyên quý giá.

Minh Vũ đã quyết định trong giai đoạn này, hắn phải tăng cường rèn luyện huấn luyện chiến binh bộ lạc, phải trở thành những chiến binh thực thụ, chứ không phải những chiến binh chỉ dựa vào ưu thế về trang bị mà chiến thắng đối thủ.

“ Epx! Chuyện bên kia thế nào rồi!” Minh Vũ ngồi trong nhà của hắn bàn chuyện cùng Epx và Ashi.

“ Vũ! mọi người đang cày đất! chuẩn bị trồng khoai cho mùa vụ sau!” Epx thành thật báo cáo.

“ Tốt! mọi người tốt nhất nên tranh thủ! Thời gian chúng ta rất gấp! sau khi triển khai trồng khoai, mọi người sẽ tăng cường huấn luyện!” Minh Vũ nói.

“ Ashi! Xung quanh bộ lạc có điều gì bất thường không?”

“ Có! Mỏ muối nước vẫn còn ngập, tạm thời không thể đào muối để tinh luyện muối!” Ashi báo cáo tình trạng trước mắt của bộ lạc.

“ Ah! Có chuyện này! Như vậy muối bên trong bộ lạc còn nhiều không?” Minh Vũ kinh ngạc.

“ còn một ít! Hẳn là đủ dùng thêm 10 ngày nửa!”

“ Ah! Như vậy cũng ổn rồi!”

Đã có kinh nghiệm từ hai lần trồng khoai từ trước lần này đám tộc nhân đã có kinh nghiệm để trồng tốt khoai, ví dụ như là dùng cày để dỡ đất, làm cho đất tơi xốp thích hợp cho khoai phát triển tốt, hơn nữa còn phân ra từng hàng, từng lối riêng biệt một cách quy củ để tiện thể chăm sóc, nhổ cỏ, vun gốc cho Khoai.

Ngoài việc trồng khoai ra, Minh Vũ còn tiến hành trồng các loại cây lương thực khác như cây đậu phộng từ bộ lạc Syk, cây khoai mì từ bộ lạc Baba.

Cây khoai mì được Minh Vũ chú trọng hơn cả, vì giống cây này chính là loại cây chiến lược của một lạc trong mùa vụ này.

Không những cung cấp một loại thức ăn mới, mà cây khoai mì có thể ủ trong đất khi mùa đông đến, hơn nữa sẽ lợi dụng mùa đông ít công việc sẽ tiến hành sơ chế loại cây trồng này thành dạng tinh bột. tinh bột khoai mì còn được gọi là bột năng, có thể dùng làm bánh, dùng để nấu canh, làm bánh nướng, làm mì sợi, làm bún, tất cả đều có thể chế biến thành những loại thức ăn có hương vị cực tốt.

Những ngày bình yên của bộ lạc quan đi, những tiếng trẻ sơ sinh bắt đầu vang những tiếng khóc đầu đời bên trong bộ lạc. kết quả của một mùa đông không có việc gì làm, kết quả của lễ hội mùa xuân, những đứa trẻ không biết cha chúng là ai cứ thế mà được sinh ra trong căn nhà Lớn rộng rãi.

Cũng may là bộ lạc trước khi thời điểm này xảy ra đã chuẩn bị tốt, nến không như những năm trước, hẳn là sẽ có rất nhiều trẻ sơ sinh, cùng sản phụ bị chết vì thiếu vệ sinh, thiếu điều kiện chăm sóc tốt.

Người ta nói sản phụ lên bàn sinh chính là một cửa bước lên quỷ môn quan. Chứng tỏ từ thời cổ đại việc sinh nở gặp biết bao sự khó khăn trắc trở.

Nếu sinh theo kiểu thô thông thường sẽ có rất nhiều điều bất trắc, sản phụ sinh khó thì có khi cả mẹ lẫn con đều phải mất mạng.

Nhưng lần này tỷ lệ tử vong ở bộ lạc cực kỳ thấp, thậm chí là không có một ai phải tử vong cho dù là trẻ sơ sinh hay thai phụ.

Nếu như dễ sinh thì không nói gì, nếu như thai nhi quá lớn, thuộc dạng sinh khó, bọn họ sẽ dùng một con dao rạch đi một tí để cho dễ sinh, nếu như bị chảy máu quá nhiều có thể cùng thuốc gây tê để cầm máu, sau khi sinh hoàn tất thì dùng kim khâu may lại vết thương.

Tuy như vậy lúc đi vệ sinh sẽ cực kỳ khó khăn, thậm chí là gây ám ảnh vì đau rát, thế nhưng so với bị mất mạng, thì đau một tí có nghĩa lý gì.

Sản phụ sau khi sinh xong sẽ được cho nghỉ ngơi một tháng, không cần phải làm việc, chỉ cần chăm sóc trẻ con cho thật tốt, nước uống thức ăn sẽ có người lo liệu.

Đặc biệt trẻ con sinh ra được bảy ngày, thì vào muỗi buổi sáng phải đem ra bên ngoài phơi nắng sáng. Đây chính là điều lệ mới của Minh Vũ mới đề ra.

Vấn đề này đương nhiên sẽ dẫn đến sự thắc mắc của tộc nhân, và đặc biệt chính là những sản phụ kia.

Minh Vũ làm sao có thể giải thích cho bọn họ hiểu là vì khi phơi nắng sẽ giúp cho trẻ sơ sinh hấp thụ tiềm vitamin D giúp xương chắc khỏe được, mà cho dù có giải thích thì bọn họ làm gì biết vitamin là thứ quái gì, thậm chí sẽ có người cho là cái đó là thức ăn nữa.

Minh Vũ đành lấy một cái lý do thoái thác chính là giúp cho trẻ mau lớn, không bị bệnh mà thôi.

Vì có cái lệnh mới này, mỗi khi trời sáng có rất nhiều người leo lên mỏm đá lớn đem theo những đứa trẻ sơ sinh phơi nắng, ban đầu chỉ có vài người, đến nửa tháng sau cũng đã có trên trăm người, không còn đủ chỗ để mà đứng nữa.

Nhưng có một điều vô cùng đáng buồn, là có ba sản phụ sinh ra ba đứa trẻ bị dị dạng khuyết tật, hai đứa khi sinh ra thì bị chết ngay lập tức, còn một đứa khác thì vô cùng yếu ớt ba ngày sau cũng chết đi, đây chính là do hậu quả sinh con cận huyết. chính vấn đề này đã thúc đẩy việc đặt họ.

Đêm hôm đó là một đêm trầm mặt của tất cả mọi người, bởi vì những đứa trẻ sinh ra, bọn chúng đã chết khi chưa được cảm nhận cuộc sống muôn màu tràn đầy thú vị.

“ bắt đầu từ hôm nay tất cả các tộc nhân trong bộ lạc Đại Việt ta sẽ có thêm một cái tên thêm vào tên của mình.

“ Như ta! Ta là Vũ, ta sẽ tự đặt cho mình thêm một chữ Minh. Vì thế sau này các ngươi phải gọi ta mà Minh Vũ thủ lĩnh!” Minh Vũ lớn tiếng nói.

Mọi người vô cùng ngạc nhiên, con mắt lưu động, dường như muốn tìm hiểu chuyện gì đang xảy ra.

“ cái tên mới này ta gọi nó là họ, mỗi người phải có một họ. người có cùng một họ thì không thể giao phối với nhau, đứa trẻ sinh ra sẽ lấy họ của cha đứa trẻ!” Minh Vũ nghiêm túc nói.

“ ah! Không được! thủ lĩnh à! Không được! trong nhà ta có rất nhiều phụ nữ của ta, nếu như họ chung họ với ta! Ah! Không được à!” ngay lập tức có rất nhiều lên tiếng phản đối.

“ Thì sẽ đặt khác họ là được!” một tên lớn tiếng nói. Tên này xem ra cũng có một chút đấu óc.

“ tốt! như vậy các ngươi! Trước khi ăn bữa sáng ngày mai, các ngươi tập hợp lại đây, những ai sống cùng nhà với các ngươi thì tập trung lại một chỗ, ta sẽ bắt đầu đặt họ cho các ngươi. Ngoài ra các ngươi còn phải mang theo một khối gỗ to chừng ngón tay đến.” Minh Vũ ra lệnh.

Mọi người ù ù cạc cạc, không hiểu nguyên nhân thế, nhưng lệnh thủ lĩnh cứ theo thứ tự là làm thôi, có khi còn có được thức ăn ngon.

Sau khi ăn tối xong, ai về nhà nấy, ngoài những người có công việc phải đi tuần tra, canh gác thì số còn lại trở về căn nhà nhỏ của mình, làm chuyện mà ai cũng thích làm. Một số khác thì chăm chỉ hơn lấy da thú, may áo, hay đan thảm cỏ, dệt một ít vải thô hay kết dây thừng./.....

“ Vũ! tại sao ngươi lại đặt thêm tên mới! ta thấy tên như vậy rất ngắn, rất dễ nhớ!” Melly thắc mắc đến lúc này mới hỏi Minh Vũ.

Nhìn thấy vẽ tò mò của Melly, Minh Vũ không nhịn được mà xoa đầu nàng một cái.

“ Melly ta hỏi nàng, nếu như Klu giao phối với hai phụ nữ, sinh ra được hai đứa con một trai và một gái, mà bọn chúng không hề biết cha chúng là ai, chỉ biết mẹ chúng thôi, rồi sau khi chúng trưởng thành, không biết mình là anh em với nhau, hai người này lại giao phối, như vậy con sinh ra sẽ như thế nào?” Minh Vũ đặt vấn đề.

“ ah thì có sau đâu! Chuyện bình thường mà!” Melly tỏ ra bình thường.

“ không! Sẽ không bình thường, mấy đứa trẻ vừa mới sinh ra đã chết chính là như vậy mà chết! cái này ta gọi là cận huyết! người bị cận huyết khi sinh ra đa phần sẽ bị chết non, còn như nếu có may mắn sống sót thì sẽ không bình thường ngu ngốc, đần độn. mà Orc chính là điển hình!” Minh Vũ giải thích.
 
Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
Top