Lượt xem của khách bị giới hạn

[Xuyên không] Nguyên Thủy Thời Đại - Kỳ Phương

Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
[Xuyên không] Nguyên Thủy Thời Đại - Kỳ Phương

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,490
Điểm cảm xúc
1,411
Điểm
113
Chương 190: Bộ lạc đến từ vùng bờ biển
Tính đến hôm nay, Minh Vũ cũng đã đến phien chợ được hai ngày rồi, thế nhưng những gì hắn nhìn thấy là mọi người vẫn tiếp tục săn thú, thu nhặt các loại vật liệu, không có bất kỳ một bộ lạc nào đem vật ra trao đổi cả.

Vì thế hắn lập tức hỏi Bamma, dù sao đi chăng nữa Bamma chính là một tên già đời lọc lõi trao đổi nhiều lần ở phiên trợ trao đổi này.

Sau một hồi Bamma giải thích thì mọi người chờ đợi chính là bộ lạc Mai Đá, chỉ có bộ lạc kia đến thì phiên chợ trao đổi mới chính thức bắt đầu.

Mà nguyên nhân tại sao bộ lạc kia lại có ưu đãi tốt như vậy, đương nhiên không phải là vì bộ lạc bọn họ rất hùng mạnh, có lượng chiến binh áp đảo, mà chính là do vật phẩm bọn họ mang đến trao đổi.

Bộ lạc Mai Đá vật phẩm chính của bọn họ chính là những chiếc mai rùa lớn, được bọn họ thu nhặt tại vùng đất lãnh địa của bộ lạc bọn họ. đồng thời chỉ co Vu thù tù trưởng mới có quyền biết mai rùa kia thu nhặt ở đâu mà thôi.

Mà hằng năm bộ lạc bọn họ chỉ mang đến 10 cái mai rùa lớn cùng một lượng lớn thức ăn khô có hương vị cực kỳ tốt, mỗi túi thịt của bọn họ có giá trị tương đương 5 túi thịt lớn vùng đồng cỏ.

Mà thứ quan trọng đương nhiên là mai rùa. Đương nhiên mai rùa khôngs dùng để nấu như nồi của bộ lạc Đại Việt mà thoe lời Bamma nói thì chiếc mai rùa kia có tác dụng duy nhất dùng để nấu thuốc.

Vì mai rùa không thể nào chịu đựng nhiệt độ cao của lửa trong thời gian dài, thế bên bộ lạc nơi này khi nấu thuốc sẽ nướng đá sau đó cho đá nướng nóng cùng nước và thuốc vào. Cho đến khi nước trong mai rùa sôi lên thì ngừng lại để nguội rồi uống.

Khi biết được cái thông tin này Minh Vũ cũng khá là ngạc nhiên, quả thật thời đại nào cũng sẽ có người thông minh vượt bậc.

Nấu chín thức ăn bằng đá chính là hình thức nấu ăn thời nguyên thủy, đá sau khi nướng trong lửa thật lâu, nhiệt lượng sẽ tích tụ trong đó, đá nướng có thể làm sôi nước, thậm chí là nấu chính thức ăn. Tuy thời gian khá lâu, nhưng thức ăn khi chí sẽ không bị khô cứng như nướng trực tiếp bằng than lửa.

Còn thứ hai đó chính là bộ lạc Mai Đá kia, thứ thịt mà Bamma nhắc đến có khả năng cao nhất là hải sản nước măn hay nước lợ. đương nhiên chủng loại hải sản kia có hương vị đặc thù ăn rất ngon, ăn rất tốt. ví như tôm, mực, cua, ghẹ, bạch tuộc.

Nhắc đến những thứ kia Minh Vũ thầm nghĩ có nên chế tạo một ít bẫy những động vật kia, sau đó phơi khô mang về bộ lạc dùng vào mùa đông không nữa.

Nhưng ý định của hắn nhanh chóng gạt đi, bởi vì hắn đã rời bộ lạc quá lâu, hơn nữa hắn còn phải đến bộ lạc của Baba thu nhặt thành viên bộ lạc được mang cái danh là bị nguyền rủa nửa, quả thật hắn không có nhiều thời gian cho mấy chuyện này.

Vì bộ lạc Mai Đá chưa có đến, Minh Vũ bắt đầu thi hành chính sách quảng cáo của mình. Hắn đánh vào tâm lý sâu tham ăn trọng bụng của người nguyên thủy. vì thế trong mấy ngày kế tiếp hắn thường cho người mời mấy thủ lĩnh bộ lạc xung quanh đến cùng ăn tối với bộ lạc của hắn.

Ban đầu đám người kai có ý e ngại, thậm chí là không có dám đến ăn, đương nhiên là vì đề phòng không đến là chuyện bình thường. tuy không đến nhưng nhìn thì vẫn nhìn.

Những mổi dụ được liên tiếp tung ra, toàn bộ là những món ăn dậy mùi kinh khủng. như thịt chiên muối ớ, bánh nướng. súp xương hầm với khoai. Mùi hương thức ăn xông lên, những bộ lạc xung quanh kéo đến, hàng trăm con mắt nhìn chằm chằm gian bếp của bộ lạc Đại Việt.

Chỉ có Bamma là sung sướng nhất, hằn ngày hắn ăn theo Minh Vũ không ngừng được hưởng thụ thức ăn ngon, lòng hắn cực kỳ thoải mái thậm chí hắn cũng đã có tâm đi theo bộ lạc Đại Việt kiếm ăn rồi.

Cuối cùng sau bao nhiêu mồi dụ Minh Vũ đã dụ toàn bộ mấy thủ lĩnh tù trưởng nhưng bộ lạc kia đến cùng tham dự bữa tiệc tốc cực kỳ hoành tráng

Tiếp xúc với những loại thức ăn mới lạ, hương liệu, gia vị mới, cùng những vật dùng khác lạ, mấy vị thủ lĩnh kia trợn mắt há hốc mồn. đồng thời mối liên hệ giao kết giữa các bên có một sự gắn kết nhất định.

Thế nhưng ai biết đằng sau bữa tiệc ngon lành kia chính là một suy tính cực kỳ lớn của Minh Vũ, thông qua giao tiếp, hắn thu thập được cực nhiều thông tin hữu ích cho hắn và lợi ích của bộ lạc sau này.

Đầu tiên là Voju tù trưởng bộ lạc Ngà Voi vùng đồng cỏ, một trong những hàng xóm của bộ lạc Báo Đen trước kia. Bộ lạc này lấy việc săn Voi là nguồn thức ăn chính trong năm. Bời vì nơi bọn họ định cư gần ở một hẻm núi lớn cũng như là con đường di cư của các loài động vật ăn cỏ di cư mùa đông. Vì thế chỉ cần bọn họ phục kích tại hẻm núi kia thì thú không cần đi săn sẽ tự động đến.

Ngoài ra bộ lạc Ngà Voi này còn có một loại thảo dược dùng để bồi bổ máu huyết rất tốt, loại thảo dược kia được Voju gọi với cái tên Cỏ Máu bởi vì giống thảo dược này khi nấu lên có màu đỏ đen giống như máu vậy.

Ngoài bộ lạc Ngà Voi thì Minh Vũ còn chú ý đến một bộ lạc khác đến từ bên kia bờ sông Quada, tên tù trưởng kia có trang phục cùng kiểu trang sức cực kỳ quái lạ, cũng có chút rợn người.

Đám người này trang trí trên cơ thể là những nốt sần trên bắp tay cùng lưng. Hơn nữa trên mũi bọn họ còn xuyên quan một chiếc răng nanh của một loại động vật ăn thịt nào đó. Nhìn sơ qua có mấy phần hung tợn như bộ lạc ăn thịt người Báo Đen. Minh Vũ tin chắc rằng bộ lạc này không phải dạng thông thường, bời vì thành viên bộ lạc này toàn bộ là những tên trưởng thành lực lưỡng. không có bất kỳ người già yếu thậm chí ngay cả phụ nữ cũng như thế, luôn tọa cho người nhìn một cảm giác hung dữ đáng sợ.

Thế nhưng bộ lạc bọn họ lại có một loại thảo dược, mà cho dù Minh Vũ không muốn giao du với bộ lạc bọn họ thì cũng phải dắt mối làm quen.

Bộ lạc bọn họ gọi loại thảo dược kia gọi là Kiba có tác dụng trị nóng sốt cực kỳ hiệu quả. Chỉ cần uống ba lần bệnh nóng sốt sẽ khỏi ngay.

Bamma cũng mang đến một loại thảo dược chính là thuốc trị đau bụng tiêu chảy rất tốt.

Hầu hết các thủ lĩnh bộ lạc xung quanh đều tới, nhưng chỉ có duy nhất bộ lạc Sầm Sơn là Saita cùng Uver là không có tham gia, bởi gì giửa hai người này có thù hằng nhất định đối với Minh Vũ cùng Melly, trong khi đó nhân vật chính của chúng ta không hề hay biết có kẻ muốn gây chuyện với mình.

Thông qua bửa tiệc tối, Minh Vũ cũng nói ra bộ lạc hắn mang đến thứ gì, đầu tiên là thứ áp đảo chiến lược nhất là nồi, cùng công dụng vượt bậc của nó so với mai rua. Cũng như là cách thức chế biến thức ăn bằng nồi. ví dụ như là luộc, hầm xương, huyết đông.

Ngoài ra hắn còn chào hàng xe kéo của bộ lạc, nhưng hắn không hề nói giả cả chỉ nói công dụng, cũng như trình diễn cho mấy tên kia một hồi.

Phát hiện ra bộ lạc Đại Việt rất thần kỳ, những thủ lĩnh kia cũng muốn học theo mấy thứ kia về làm, nhưng xe kéo không phải thứ dễ dàng phục chế, nó chính là kết tinh hoa của cả bộ lạc, lấy đầu óc tư duy, của Minh Vũ kết hợp với kiến thức hiện đại, hắn mới có thể chế tạo ra 4 cỗ xe như thế kia.

Đương nhiên là hắn không có ý định bán đi, chỉ là phô trương cũng như tạo một đầu mối thuận lơi cho bộ lạc hắn khai mở phiên chợ đầu mùa đông mà thôi.

Bộ lạc Mai Đá thường trao đổi một chiếc mai rùa có giá 30 túi thịt khô, mà mỗi túi thịt khô có cân nặng khoảng 3 kg. như vậy để đổi lấy một cái mai rùa có tác dụng nấu thuốc mà cũng phải tiêu tốnn đến 90 kg thịt khô, như vậy là một cái giá trên trời.

Nếu đem so sánh với giá cả tịa phiên chợ trao đổi tại bộ lạc Đá thì giá cả cực kỳ cao. Một người trưởng thành chỉ đổi được 10 túi thịt khô. Như thế cần phải đến 3 người trưởng thành mới đổi được một cái mai rùa.

Đồng thời một chiếc mai rùa cũng có thể trao đổi được ba túi thảo dược trị bệnh. Cái giá này cũng tính là thảo dược cũng là một thứ có giá trị cao tại phiên chợ này.

Có mau rùa là tiêu chuẩn định giá, Minh Vũ cũng định ra giá cả của nồi sành của mình, với công dụng vượt bậc cũng như độ bền cũng như cách thứ sử dụng dễ dàng. Minh Vũ định ra một chiếc nồi lớn có giá 30 túi thịt khô, nhưng hắn tạm thời không có ý định trao đổi thịt khô, bởi vì bọn họ có quá nhiều.

Có thể dùng các loại khác như thảo dược, khoáng vật, hay bất kỳ thứ gì đó mà làm cho Minh Vũ hứng thú, hắn sẽ thỏa thuận trao đổi.

Nguyên Thủy Thời Đại - một tác phẩm của Hoàng Kỳ Phương

bạn có thể bàn luận cùng chia sẽ thông tin bộ truyện tại đây. mong được sự ủng hộ của đọc giả.

Thân!!!
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,490
Điểm cảm xúc
1,411
Điểm
113
Chương 191: Ito
Thế nhưng Minh Vũ đã quá đề cao nồi đất của mình rồi, các bộ lạc nơi đây chú trông mai rùa không phải vì nó có tác dụng nấu thuốc, hay đun sôi nước gì cả.

Thử nghĩ mà xem, cần gì nhiều nồi nấy thuốc như thế, có thể tay phiên nhau mà dùng. Mục đích sử dụng chính của mai rùa đó chính là nơi cất dự trữ nước uống.

Tại vùng đồng có thứ quý giá nhất không phải là thức ăn, mà chính là nước uống. bây giờ chỉ là giửa mùa khô, các nguồn nước uống vẫn còn khá phong phú, nhưng thêm 1 -2 tháng nữa, các nguồn nước này sẽ cạn kiệt, thậm chí là khô cạn chỉ còn bùn, lúc này giữa các bộ lạc này lại nỗ ra những trận chiến tranh giành nguồn nước.

Một số bộ lạc thì mạo hiểm ra những hồ nước ngọt lớn thu thập nước uống, nhưng bọn họ phải đương đầu với cá sấu đầm lầy cực kỳ hung hiểm.

Bởi vì công nghệ đồ gốm vẫn không có phát triển tại đây, thế nên vật chứa đựng nước cực kỳ hiếm có. Mà mai rùa lại có chức năng chứa đựng rất tốt, vì thề mai rùa mới là vật quan trọng nhất, trai đổi.

Mà nồi của bộ lạc Đại Việt lại dùng nước làm thức ăn, như thế tiêu hao nước rất là lớn, những bộ lạc tại nơi đây cũng không có chú trọng vấn đề này. Chỉ qua tâm đến sức chứa nước có được nhiều hay không. Như thế bọn họ mới định ra giá cả trao đổi.

Đương nhiên giá cả phải tùy thuộc vào chất lượng cũng như số lượng mai rùa bộ lạc Mai Đá mang đến.

Ba ngày sau, dưới sự mong đợi của hàng trăm con người, cuối cùng bộ lạc Mai Đá cũng đến, đội hình bọn họ cực kỳ rầm rộ, có ít ít khoảng 100 người, dẫn đầu là một gã đàn ông trung niên tóc cũng đã hoa râm, đồng thời trên người bọn họ mang một cỗ khí tức rất khác xa những người sinh sống tại vùng đồng cỏ. đó là hương vị của biển, mùi đặc trưng của biển.

Minh Vũ cũng không có vội trao đổi với đám người kia, hắn chỉ âm thầm quan sát, cũng như nhìn xem thái độ của những bộ lạc đối với bộ lạc Mai Đá này.

Quả thật bộ lạc Mai Đá được chào đón cực kỳ nồng nhiệt, hơn nữa Minh Vũ còn cảm nhận được có một sự kính trọng đối với gã dẫn đầu kia.

Ito thủ lĩnh bộ lạc Mai Đá nằm tận tít xa phia nam dòng Quada rộng lớn, bộ lạc này thuộc loại cở lớn bộ lạc nằm tại rìa bờ biển. bộ lạc có khoảng 1200- 1500 nhân khẩu.

Bộ lạc này thức ăn chủ yếu là các loại sản vật dưới biển, cá tôm ốc ven biển rất nhiều. thế nên nhu cầu thức ăn đối với bộ lạc này không có bấp bách. Nhưng mặt lợi thì cũng có mặt hại, nước ngọt chính là thứ bộ lạc này thiếu thốn nhất đặc biệt là vào mùa khô.

Từ nhiều năm trước, bộ lạc này đã biết dùng mai rùa biển chế tạo thành những vật để dự trữ nước, đồng thời cũng giao du với các bộ lạc ở vùng đồng cỏ để trao đổi những thứ cần thiết, ví dụ như thịt khô, da thú, thảo dược. và một thứ đặc biệt khác nữa chính là bao tử động vật ăn cỏ.

Không ai biết bộ lạc này thu gom bao tử động vật ăn cỏ để làm gì, thế nhưng giá cả thu gom lại rất là cao. Thông thường thì 5 bao tử động vật ăn cỏ sẽ trao đổi được một túi thịt của bộ lạc Mai Đá.

Đội hình cả trăm người thế kia, nhưng chỉ có khoảng 10 người vác trên lưng một cái mai rùa lớn có đường kính chừng 1 mét.

Ngoài ra bọn họ vác rất nhiều túi bằng da thú, rất to lớn trên lưng, nhưng không biết chứa thứ gì bên trong, nhưng nhìn dáng đi thì những vật kia rất là nhẹ.

Dưới sự chào đón nồng nhiệt của mọi người Ioto dẫn theo tộc nhân của mình vào một vị trí ngya tại trung tâm cực kỳ rộng rãi. Cũng như đã được dọn cỏ sẵn chỉ cần đám người kia vào dựng lều trại là được.

Không để cho Ito kịp thở, đã có rất nhiều bộ lạc đến đó chờ đợi sẵn, giống như bộ lạc Mai Đá chuẩn bị phát thức ăn bố thí vậy.

Ito tuy bộ dáng phong trần mệt mỏi, nhưng lão vẫn ân cần giao tiếp với đám người kia, lúc này dường như lão là trung tâm của cả thể giới vậy.

“ Melly! Chuyện kia là sao?” Minh Vũ cảm thấy khó hiểu, đây là lần đầu tiên hắn thấy một người lại được các thủ lĩnh bộ lạc khác tôn trọng và tiếp đón nồng nhiệt đến thế.

“ Ito có trứng! trứng của lão ăn rất tốt! ăn rất ngon! Nhưng rất nhỏ, chỉ bằng chừng này thôi!” Melly ngây người nói. Bộ dáng của nàng lúc này cực kỳ mập mờ khiến cho Minh Vũ có một suy nghĩ khác. Hắn hay lập tức đen mặt hỏi Melly cho ngô ra khoai mọi chuyện.

Thì ra thứ trứng ma Melly nói là một loại trứng chỉ có tại bộ lạc Mai Đá, hơn nữa Ito hoàn toàn cho miễn phí. Nếu như lúc này Melly không được Minh Vũ nuôi cho mập ăn cho ngập mặt thì lúc này nàng cũng từ bỏ liêm sĩ đến tìm lão Ito tìm trứng của lão rồi.

………………………………………………………………………

Ngày hôm sau, su khi bộ lạc Mai Đá đến được một ngày cũng là lúc phiên chợ trao đổi bắt đầu. lấy bộ lạc Mai Đá làm trung tâm, các bộ lạc bày biện gian hàng của mình ra chung quanh, tùy thoe vào người đến trước, kẽ đến sau mà những vị trí tiếp theo có sự thay đổi nhất định.

Riêng bộ lạc Đại Việt, vì đến khá trễ, nên vị trí thuộc về vòng ngoài không được chú ý.

Vật phẩm trao đổi cũng không có gì nhiều mới lạ, chủ yếu là các sản vật của vùng đồng cỏ, đồng thời da thú, thịt khô, hạt khô, hoa quả khô, xương thú lớn cũng được mang ra trao đổi rất nhiều.

Bộ lạc Ngà Voi mang đến một cặp ngà voi cực lớn, thứ kia hẳn là được lấy ra từ cơ thể của một con voi đực lớn. đồng thời bộ da to lớn cũng đuôc cắt ra từng mãnh lớn. những thứ kia nếu vào mùa đông dùng làm lều trại sẽ dùng rất tốt, bên trong sẽ rất ấm áp. Gió đông không thể lùa vào.

Với những bộ lạc ở vùng đồng cỏ thì thứ này cực kỳ có giá trị nhưng đối với những bộ lạc kiểu như Đồ Sơn, Sầm Sơn, hay Đại Việt thì cũng không có tác dụng là bao ngoài việc lót thảm ngủ cho ấm. chứ đa phần những bộ lạc vùng rừng núi đều sống gần hang động vách núi có chức năng chắn gió rất tốt.

Minh Vũ cũng chú ý đến một bộ lạc khác, bộ lạc này đến từ vùng phía tây đầm lầy, sản vật của bộ lạc này là một loại hạt màu nâu đỏ, có vỏ rất cứng, nhưng khi nướng trong lửa hoặc vùi trong tro lửa, vỏ cứng sẽ tách ra, để lộ ra phần nhân bên trong ăn rất bùi béo. Chứng minh hàm lượng đạm và portein bên trong rất cao. Hơn nữa giả cả cũng rất ổn. hai túi thịt có thể đổi được một túi loại hạt này. Minh Vũ cũng đổi về 5 túi lớn về xem thử có trồng trọt và nhân giống được không.

Ngoài ra hắn cũng trao đổi các loại thảo dược khác, ví như thuốc trị đau bụng của bộ lạc Đồ Sơn. Thảo dược Kiba trị nóng sốt, cùng cỏ máu cũng được trao đổi rất là nhiều.

Thế nhưng về phần hạt giống hay những thứ có thể gieo trồng thi hầu như tìm không ra, bởi vì những bộ lạc này giữ hầu như rất kín.

Cuối cùng là bộ lạc Mai Đá, lấy mai rùa làm chủ đạo, giá cả cũng như năm ngoái 30 túi thịt khô đổi được một chiếc mai rùa lớn, mỗi bộ lạc chỉ đổi được một cái. Mà lần này có khoảng 15 bộ lạc đến tranh giành trao đổi, thế nên có một sự tranh giành không hề nghẹ giữa những bộ lạc có và không có đổi được mai rùa.

Minh Vũ dường như nhìn ra được có cái âm mưu gì đó trong đây, tại sao mỗi năm luôn là 10 cái mai rùa lớn, tại sao không thể hơn. Dựa theo những quả trứng mà Ito trao tặng cho đám người kia, thì hẳn là phụ cận bộ lạc Mai Đá sinh sống có một bãi rùa đẻ trứng. như thế chỉ cần canh đúng thời điểm khi rùa lên đẻ trứng thì lúc đó là thời gian bắt rùa tốt nhất dễ dàng nhất.

Minh Vũ cũng dạo qua gian hàng kia một lần, giống như những gì hắn phán đoán, những sản vật kia đều là thủy sinh dưới biển, như cá biển khô, mực khô, bạch tuộc phơi khô và cả tôm khô đều có.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,490
Điểm cảm xúc
1,411
Điểm
113
Chương 192: Đá phát sáng
Đối với những sản vật kia, không phải Minh Vũ không có hứng thú nhưng Ito lại đòi với cai giá trên trời, thậm chí còn đánh chủ ý lên xe kéo cùng ngựa mà Minh Vũ đang sở hữu.

Không biết lão già Ito lấy thông tin từ ai, hay là do lão có tin tức từ đâu đó, mà hắn ngay từ đầu khi tiếp xúc với Minh Vũ mục đích luôn hướng về mấy thứ quan trọng nhất của bộ lạc đại việt. thậm chí hắn không ngần ngại sẽ trao đổi 5 chiếc mai rùa lớn để đổi lất một chiếc xe kéo của bộ lạc Đại Việt.

Mai rùa đối với bộ lạc Đại Việt mà nói sẽ không có tác dụng gì cho ra trò, dùng để đựng nước, thì thôi khỏi đi số lu vại của hắn chế ra một cái cũng hơn xa số mai rùa này.

Nếu dùng để chế tạo khiên tấm chắn thì mai rùa lại quá nặng không có tác dụng trong tác chiến, chiến tranh quy mô.

Hắn chủ yếu chỉ muốn quan sát thái độ cùng hàng hóa của các bộ lạc mà thôi, cũng như thăm dò làm tốt các mối quan hệ giữa các bên. Ngoài ra trao đổi một ít đồ khô từ hải sản, dùng để nấu canh, như thế hương vị sẽ rất tốt, quả thật lâu lắm rồi hắn vẩn chưa có ăn sản vật từ biển cả.

ấy vậy mà, chỉ vì một chút hứng thú của bản thân, hắn lại bị Ito đánh chủ ý lên đầu mình. Minh Vũ có thể cảm nhận rõ ràng răng Ito đang cố gắng gây xích mích giữa bộ lạc Đại Việt cùng những bộ lạc khác.

“ Vũ Thủ Lĩnh! Ta nghe nói! Bộ lạc lạc các ngươi đến từ vùng núi phía bắc!” Ito vừa nói vừ chỉ tay về phương bắc, nơi có thể nhìn thấy thấp thoáng một ngọn núi to lớn.

Minh Vũ cũng không hề yếu thế hắn cũng không trả lời trực tiếp mà hỏi lại một câu khác “ Vật Thì Ito tù trưởng đây đến từ vùng biển phía kia!”

Phương hướng kia hắn chỉ đoán đại, nhưng hắn cũng không nó nói quạch toẹt ra mà chỉ đưa mắt nhìn tới phương hướng kia mà thôi.

“ ha ha ha! Bộ lạc ta đến từ phía kia, nhưng đó không có cái gì gọi là biển cả!” Ito cười ha hả, kiểu giống như hắn bắt được nhước điểm trong lời nói của Minh Vũ vậy.

“ Oh! Ngươi không sống gần bờ biển! sao lại nhặt được mấy cái vỏ rùa kia!” Minh Vũ cười khinh khĩnh.

“ Biển là một cái hồ nước cực lớn, lớn rất lớn, nước có màu xanh da trời, hơn nữa nước rất là mặn, là uống nước biển thay thước ngọt sẽ không được, uống nhiều sẽ chết!” Minh Vũ nhàn nhạt nói. Nhưng mỗi lời hắn nói giống như những tiếng chuông không ngừng oanh động tinh thần Ito.

Bộ lạc Mai Đá vị trí tương đối đặc thù và bí ẩn, Ito có thể cam đoan rằng không có bất kỳ một bộ lạc nào tại đây biết được vị trí bộ lạc hắn cư ngụ, chứ nói gì đến cái thứ gọi là biển kia.

Bộ lạc Mai Đá không có gọi Biển là biển là gõi bằng một cái tên khác là Hồ Mặn. đương nhiên là vị đặc tính của nước biển, nên từ xưa bộ lạc hắn mới gọi bằng cái tên đó.

Ito nhíu mày thật sâu, đây là lần đầu tiên hắn cảm giác có một người hắn xem không có thấu, lần đầu tiên hắn cảm giác được mình yếu thế hơn một tên nhóc con lông còn chưa mọc đủ.

“ Vũ thủ lĩnh! Ngươi đến đây trao đổi thứ gì! Bộ lạc ta cá gì cũng thiếu nhưng Mai rùa cũng có một ít!” Ito ngay lập tức chào hàng.

“ Mai rùa! Mai rùa dùng để làm gì?”Minh Vủ cười nhàn nhạt, vừa cười vừa nói vừa vỗ lên cái mai rùa to lớn phơi bày ra trong nắng, phát ra những âm thanh trầm nặng.

“ ah! Ngươi không biết Mai rùa dùng để làm gì à! Mai rùa để nấu thuốc, để chứa nước, mội cái mai rùa chứa đầy nước đủ cho một cái bộ lạc uống dược ba ngày a!” Ito cực kỳ ngạc nhiên.

Quả thật vào mùa khô nhưng chỉ có những bộ lạc ngoài vùng đồng cỏ, thậm chí tại vùng núi phía bắc vấn đề nước uống là một thứ hiếm có. Lúc này chỉ là giữa mùa khô, nước uống vẫn còn khá sung túc. Nhưng vào cuối mùa khô nước sẽ trở nên cực kỳ khang hiếm.

Như thế nếu có những vật tích trử nước, sẽ dùng vô cùng tốt, tuy 1 cái mai rùa dùng được chỉ có 3 4 ngày, nhưng nhiều cái mao rùa thì sao, 10 cái có thể tích trử được 30 ngày nước cho tộc nhân.

Bất chợt linh quang Minh Vũ lóe lên, hắn thật không ngờ bản thân ngàn vạn tính toán, mà lại quên tình tiết như thế này, thảo nào nồi đất của hắn lại không được chú trọng bằng một cái mai rùa. Thứ những bộ lạc nơi này cần chính là một thứ gì đó để tích trử nước, chứ không phải là dùng để nấu ăn. Giảm thiểu lượng thức ăn tiêu hao giống như những bộ lạc tại vùng núi.

“ hắc hắc hắc! thì ra mai rùa dùng để làm chuyện đó! Nhưng rất tiếc! thứ này đối với ta không có tác dụng!” Minh Vũ cười ta, sau đó dẫn Ito đến chỗ của bọn hắn chỉ về một cái vại chứa đầy nước ngọt.

“ này! Thứ này là cái gì!” Ito có chút kinh hãi. Lão ta không đợi Minh Vũ cho phép mà trực tiếp nhào đến sờ sờ mó mó, khắp mấy cái vại chứa đầu nước nướng xung quanh.

“ này này bộ lạc ta gọi mà vại nước! thứ này dùng để chứa nước tốt nhiều hơn mai rùa của bộ lạc ngươi đấy!” Minh Vũ khinh khỉnh nói, thái độ rỏ ràng chỉ vào mũi Ito mà hóng hách nói.

“ mai rùa của bộ lạc ngươi rất quý giá à! Nhưng đối với bọn ta không có một chút giá trị.!”

Bộ dáng kia của Ito đã thu hút không ít ánh mắt của những bộ lạc xung quanh, mọi người không ngừng quan sát, một số bạo dạng hơn đến sờ mó kiểm tra xem có giống như lời Minh Vũ nói có thể chứa được nhiều nước hơn mai rùa.

“ Vũ thủ lĩnh!cái vại nước này ngươi có giá bao nhiêu! Ta có thể dùng 5 cái mai rùa đổi lấy!” Ito có chụt phát nghẹn nói.

“ không không không! Mai rùa với bộ lạc ta không có giá trị! Ta không đổi! nếu dùng hải sản khô thì ta con có chút suy nghĩ lại!” Minh Vũ rất là không thích cái bản mặt của Ito. Thậm chí còn có một chút ác cảm.

“ Vũ thủ lĩnh! Ngươi đổi cái này cho bộ lạc ta được không! Ta sẽ dùng da thú đổi với các ngươi!” một tên thổ dân da đen khác ồm ồm nói.

“ da thú bộ lạc ta có nhiều! nếu ngươi dùng thứ này để đổi! ta có thể trao đổi với các ngươi” Minh Vũ cũng không ngần ngại cầm lấy một đối đá màu xám xanh đưa cho gã kia.

Những người thổ dân bản địa nơi này đương nhiên chỉ xem đây là một loại đá có màu sắc kỳ lạ nếu mài nhỏ làm vũ khí dùng rất tốt, rất là sắc. nhưng trong mắt Minh Vũ đó là quặng đồng, là tài nguyên.

Trong lúc quan sát những mặt hàng nơi này, hắn đẵ phát hiện ra vũ khí của bộ lạc này toàn bộ đều được làm từ quặng đồng. nhưng tất cả đều là quặng thô, nhưng độ tinh thiết rất cao, chí ít cũng đạt đến 37%.

Bộ lạc này chỉ dùng những khối quặng đập nát rồi mài nhẳn thành rìu đá., dao đá, mũi giáo mà thôi. nếu số quặng đồng kia vào tay Minh Vũ chúng sẽ trở thành những lợi khí, những món vật dụng có tác dụng cực lớn.

“ ba túi đá này! Ta sẽ đổi cho ngươi một cái vại nước to như thế này!” Minh Vũ ra giá.

“ thật! thứ này có thể đổi lấy vại nước!” tên kia cực kỳ mừng rở. hắn thật không ngờ thứ đá xanh kia lại có thể đổi được vật có giá trị. mai rùa bộ lạc hắn có không bao nhiêu cả, tích trữ nước chỉ có dùng được qua một đoạn thới gian ngắn, nếu không tích trử đủ nước bộ lạc bọn hắn phải chiến đấu tranh gianh nguồn nước với bộ lạc khác. Hay là phải mạo hiểm ra hồ lớn lấy nước trở về.

“ tốt! ta sẽ báo với tù trưởng bọn ta!” tên kia như một con báo đen tăng tốc cực nhanh chạy về hơn trú đóng bộ lạc của mình.

“ Vũ thủ lĩnh! Ngươi muốn thứ đá kia làm gì! Thật là vô dụng, nhìn cũng không được tốt! bộ lạc ta nó những khối đá màu trắng! rất đẹp!” Ito không hiểu Minh Vũ muốn như thứ vô dụng kia để làm gì nên đành hỏi.

“ đá gì màu trắng?” Minh Vũ chợt hỏi.

“ Ori! Ngươi mang mấy viên đá màu trắng ngươi nhặt ở hồ mặn đến đây!” bất chợt Ito lớn tiếng.

Chỉ chửng 5 phút sau có một cô gái độ tuổi chừng 14 -15 tuổi chạy đến trên tay còn cầm một cái túi nhỏ bên trong có chứa mấy thứ hạt gì đó.

Ito cười khà khà đổ những thứ trong túi ra. Thật bất ngờ trong túi có khoảng 20 viên đá màu trắng ngà lấp lánh chiếu rọi.

Minh Vũ không nhịn được hít một ngụm khí lạnh.

“ Ngọc trai! Là ngọc trai!”

Nhìn bộ dáng kia của Minh Vũ Ito nét mặt chìm sâu, bộ lạc hắn thứ này cụng không phải có rất nhiều nó được tìm thấy trong mấy con sò dưới biển, bọn họ bắt sò lên chỉ ăn thịt, còn mấy viên đá này nhìn rất đẹp nhưng không có tác dụng gì khác, rất cứng ăn không được. thế nên vứt đầy trên bãi biển.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,490
Điểm cảm xúc
1,411
Điểm
113
Chương 193: Ai ya! Thủ lĩnh thật mạnh mẽ
Nhìn những viên ngọc trai sáng lấp lanh trong tay Ito lòng Minh Vũ đã động, Ngọc trai nếu được chế tác tốt, mài nhẵn có thể làm trang sức, cũng như bộ ngọc trại trộn cùng với lòng trắng trứng gà sẽ làm một hỗn hợp dưỡng da rất tốt.

Thế nhưng những thứ kia có thật sự cần trong lúc này, dưỡng da làm đẹp, hay là làm trang sức có vẻ không quan trọng bằng tăng cường thực lực. thế nhưng nó thể nâng cao giá trị bản thân cũng như làm vật thưởng cho các tộc nhân ưu tú có thành tích, cống hiến tốt.

Suy nghĩ trong chốc lát, Minh Vũ liền lến tiếng chào giá.

“ ta sẽ dùng một cái nồi này để đổi lấy cái túi kia!”

“ cái này nhỏ quá! Không chứa được nhiều nước! ta muốn cái kia!” Ito ngay lập tức kỳ kèo, lão đã già thành tinh, liếc mắt đã nhìn ra Minh Vũ tâm đã động, hơn nữa động không nhẹ. Vì thế lão ngay lập tức nâng giá cao.

“ Orc! Đập cái kia cho ta!” Minh Vũ ngay lập tức ra lệnh cho Orc mập mạp.

Orc chính là một tên cực kỳ trung thành với Minh Vũ, hắn không có một lời nào kháng nghị, ngay lập tức rút cái búa chiến sau lưng không khoang nhưỡng đập nát cái vại chứa đầy nước mà Ito đang chỉ.

“ Choang!” âm thanh thanh thúy vang lên.

“ AHHHHH!” Ito gầm lên giận dữ, lão ta có xu hướng muốn xông lên đánh giết Minh Vũ một trận.

“ cái kia! Của ta! Sao ngươi dám!” Ito gầm lên ánh mắt đỏ ngầu dường như muốn giết Minh Vũ ngay lập tức.

Phía sau lão một gã đàn ông râu tóc xồm xoàm, thế như lại có một thân hình lực lưỡng bắp cơ cuồng cuộn. ngay lập tức xông lên dao xương đã hướng đầu Minh Vũ là chém tới.

Chỉ nghe “ Sưu Sưu!” hai tiếng. phía sau Minh Vũ Klu cùng Chok đã không ngần ngại giương cung bắn ra hai mũi tên chí mạng ghim vào đầu của tên kia.

Hắn ta cũng không kịp hét lên một tiếng thảm thiết, thân hình cứ thể ngã xuống đất, máu tươi từ trong vế thương chảy dài xuống nền đất.

Ito vẫn chưa kịp hiểu chuyện gì đã xảy ra, lão cảm giác được có cái gì lao tới

“ Ầm!” đầu óc lão rung lên trước mắt lão đã thấy một cú đấm hung mãnh đập vào mặt hắn thật mạnh.

Nói thì lâu thế nhưng diễn ra chỉ trong chớp mắt. Melly luôn bên cạnh Minh Vũ đã không ngần ngại ra tay trấn áp Ito. Thậm chí xung quanh các tộc nhân bộ lạc Đại Việt cũng giương cung nhắm vào các mục tiêu xung quanh.

ở nơi này chỉ có hai bộ lạc biết được sự lợi hại của thứ vũ khí mà bộ lạc Đại Việt đang cầm trên tay, thế nhưng sẽ chẳng ai cảnh báo cho những người kia cả. mục đích thì chỉ có một nếu như bộ lạc Đại Việt gây chiến với các bộ lạc vùng đồng cỏ, thì cho dù ai thắng ai thua những người có lợi dương nhiên là bọn.

chiến tranh giữa các bộ lạc đương nhiên là sẽ có người chết, mà trong cái thời đại ngày quyết đinh một bộ lạc có mạnh mẽ hay không phải dựa vào số lượng chiến binh. Chó chiến binh sẽ có thợ săn, có thợ săn là có thức ăn dự trữ ….

Ito bị đánh nằm bẹp dưới đất, thật chí Melly còn giẫm lên đầu lão.

“ Vũ thủ lĩnh! Ngươi muốn làm gì! Chẳng lẻ ngươi muốn cướp giết bộ lạc Mai Đá!” bất ngờ Saita cùng Uver bước ra khỏi đám đông lấy giọng điệu khiển trách mà quát mắn.

Melly liếc mắt nhìn thấy Uver, nhất thời cơn giận nổi lên, nàng thông qua Milla cũng biết được nàng bị bộ lạ ruồng bỏ xem là kẻ phản bội, nguyên nhân chính do Uver mà ra.

Mặt Melly biến đội, khuôn mặt xinh tươi nay đã ngập tràn lửa giận, nàng đưa tay vào hông rút ra thanh dao đồng dài bên hông.

“ Melly!” bất chợt âm thanh Minh Vũ cực kỳ trầm trọng vang lên.

“ đây không phải lúc!” thanh âm Minh Vũ cực kỳ nghiêm khắc, đồng thời mắt hắn nhìn chằm chằm Saita.

“ ta đanh cướp thì như thế nào? cũng không đến lượt ngươi ra mặt!” Minh Vũ không yếu thế hung hăng nói.

Đồng thời chiến binh bộ lạc Đại Việt cũng dẫn động, hơn 50 con người tên đã cung, chỉ cần một khẩu lệnh của Minh Vũ Saita cùng đồng bọn sẽ trở thành nhưng con nhím.

Lợi hại của những thứ kia, bằng chứng vẫn còn mằn dưới đất, máu vẫn còn chưa khô, tuy Saita rất là en ngại, nhưng hắn cũng không hề yếu thế

“ ngươi trao đổi không đồng, định cướp của tất cả những bộ lạc ở đây sao?” Sata âm thanh vang vọng, hắn muốn được sự đồng thuận của những bộ lạc nơi này. Cùng nhau hung hăng làm thịt bộ lạc Đại Việt một trận, tốt nhất chính là liên minh lại tiêu diệt bộ lạc Đại Việt một thể.

“ Orc! Đập hết cho ta!” Minh Vũ rống giận gầm lên.

Không cần suy nghĩ cũng biết đám người kia đánh chủ ý lên đồ gốm của hắn, Minh Vũ đương nhiên sẽ không chịu thiệt, làm sao để cho bọn họ dễ dàng đạt được, cho dù hắn không có thứ tốt, đám người kai cũng đừng hòng. Động thái này chứng tỏ Minh Vũ muốn cứng đối cứng.

“ Xoảng! Xoảng! Xoảng!” liên tiếp là những âm thanh đỗ vỡ vang lên. Lòng đám người kia giống như có ngàn dao cắt lấy thương tiếc không thôi, đồng thời cũng oán hận lên hai người Saita cùng Ito.

Minh Vũ thủ lĩnh cũng không phải không muốn trao đổi, mà là do đám người kia muốn ép giá, thậm chí muốn đánh giết người ta. Vũ thủ lĩnh không nỗi giận cũng uổng.


Mặt Saita tái mét tức giận đến cực kỳ, hắn muốn lao lên ngăn cản Orc, nhưng lại thấy mấy chục mũi tên nhắm vào mình, làm cho lưng hắn phát lạnh, nên đành phải nhìn từng món kia vỡ nát.

Tuy bộ lạc Sầm Sơn nằm tại vùng núi phía bắc, nhưng nguồn nước chủ yếu phải dựa vào dòng suối phụ cận, hơn nữa vào mùa khô nước sẽ cạn bọn họ phải đi thật xa đến hồ Móng Gấu để lấu nước, nếu có những thứ kia, mỗi lần bọn họ lấy nước sẽ dùng được nhiều hơn, ít phải đi xa hơn.

Ngoài ra nồi cùng những vật dụng kia của bộ lạc Đại Việt dùng vào mùa đông rất tốt, có thể dùng tuyết nấu thành nước uống, nước nóng mùa đông uống sẽ không bị lạnh thân thể, cũng như có thể tiết kiệm thức ăn vào mùa đông.

Qua biểu hiện trên khuôn mặt của những người tại nơi này, Minh Vũ cũng biết bọn họ không có oán trách gì hắn, chủ yếu mối hân kia đều ghi lên người Ito cùng Saita.

Khóe miệng hắn khẽ nhếch lên một cái trầm giọng.

“ vào đầu mùa đông! Bộ lạc ta sẽ mở một phiên chợ trao đổi, những thứ này bộ lạc ta có rất nhiều, chỉ cần các ngươi đến ta sẽ tặng cho mỗi bộ lạc một cái vại lớn như thế này.

Ngoài ra các ngươi có thể dùng thứ này để đổi, ba túi sẽ đổi được một cái vại lớn, hoặc trao đổi vật có giá trị tương đương!” Minh Vũ uy nghiêm nói.

“ nếu như các ngươi có thể dùng giống cây này trao đổi, cũng có thể,1 gốc cây như thế này đổi được một cái vại lớn!” Minh Vũ lại nâng lên một cây gậy màu đen, đó chính là thứ nguyên liệu hắn dùng để cải tiến cường nõ. Một loại gỗ rất cứng rắn cũng như bền, một loại thực vật hiếm có trên đồng cỏ.

Nói đoạn hắn cũng rồi đi, kéo theo sau là hàng loạt tộc nhân cũng thu gom hành trang lên xe ngựa rời khỏi phiên chợ trao đổi. nhưng trước khi đi hắn cũng tiện tay nhặt lấy túi ngọc trai dưới đất thuận tiện đá Ito một phát.

…………………………………………………

“ Vũ! tại sao ngươi không ta giải quyết đám người kia!” Melly tức giận nói.

Lúc này Minh Vũ cùng Melly cùng ngồi trên xe kéo, bởi vì hàng hóa rất là nhiều, thế nên hai người ngồi chung một chổ cực kỳ chật hẹp. nhưng ít ra vẫn thoải mái hơn nhiều khi cả ngày ngồi trên lưng ngựa. thậm chí Minh Vũ còn thiết kế thêm một cái mái che tránh nắng.

Mà Melly lúc này cực kỳ oán giận vì khi nãy Minh Vũ ngăn cản nàng đánh với Uver. Nàng tưởng rằng sau khi xử lý chuyện Ito bất ngờ tấn công, Minh Vũ sẽ giúp nàng đánh giết hai tên kia.

“ Uver đang mang thai! Hơn nữa đám ngươi kia rất đông, nếu chúng ta động thủ lúc đó, việc tộc nhân tử thương là chuyện không thể nào tránh khỏi!” Minh Vũ chậm rãi giải thích.

Melly lúc này mới ngớ người ra “ Uver có thai!” Melly nhất thời thất thần.

“ Vũ! chúng ta sinh con đi! Ta muốn sinh con cho ngươi!” Melly nhất thời hỏa khí xung trào, nàng đã vật Minh Vũ xuống dưới, tay cực kỳ manh động đã lột sạch Minh Vũ ra.

Minh Vũ cực kỳ kinh hãi, miệng hét thật lớn “ Melly không được à! Đợi trời tối đã!”

Sau đó xe kéo không nhừng rung chuyển, âm thanh rên rĩ mê hồn đế tận xương vang lên.

“ ay ya! Thủ lĩnh thật là mạnh mẽ!” A’Khim phụ trách đánh xe kéo cũng không ngần ngại than nhẹ một cái, đồng thời nghĩ làm sao cho thời gian nhanh chóng qua nhân, khi mùa xuân đến, hắn sẽ đủ tuổi làm lễ trưởng thành. Như vậy hắn có thể làm chuyện kia, có được nữ nhân của chính mình.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,490
Điểm cảm xúc
1,411
Điểm
113
Chương 194: Phát hiện ngoài ý muốn
Ba ngày sau Minh Vũ cùng đồng bọn trờ về nới đóng trú của bộ lạc. những người còn lại tại doanh trại cũng không có ở không, bọn họ đã thu thập nguyên vật liệu chế tạo thên hai chiếc xe kéo khác, bổ sung vào đội hình xe kéo của bộ lạc.

Mọi người nghĩ ngơ cùng thu thập thêm hai ngày nữa, sau đó hắn cùng Baba và đồng bọn đến bộ lạc được gọi là bộ lạc bị nguyền rủa của Baba.

Vì quảng đường cũng không quá dài, chỉ có khoảng 3 ngày đi đường, nhưng phải vận chuyển cả một bộ lạc, thế nên 6 chiếc xe kéo cùng 12 con trâu được huy động làm việc.

Baba không biết đếm, thế nên hắn ta cũng không biết đại khái tổng số tộc nhân của mình là bao nhiêu, dựa theo miêu tả của Baba thì Minh Vũ ước tính vào khoảng 400 người, nhưng trong đó có khoảng 50 người đã bị bệnh bại liệt, chân không thể đi được. chưa tính người già yếu cũng rất nhiều.

Bộ lạc Baba cách khu rừng ngập mặt chừng 3 ngày đi đường về hướng đông nam hơn nữa phải băng qua một đoạn suối hẹp mới đến được. nhưng cũng may, thời điểm này nước suối đã cạn đi rất nhiều, thuận lợi cho xe kéo vượt qua.

Mối nguy hiểm duy nhất có thể đến từ bầy linh cẩu phụ cận, bởi vì gần đây là lãnh địa của một bầy linh cẩu khá lớn khoảng 50 con.

Nhưng số linh cẩu này đối với bộ lạc Đại Việt cũng không tính là mối uy hiếp gì cho mấy. có chiến mã dò đường chuyến đi cực kỳ thuận lợi, vì tránh lãng phí thời gian Minh Vũ ra lệnh cho cấp tốc di chuyển.

Cho đến cuối ngày thứ hai, Minh Vũ đã đến bộ lạc bị nguyền rủa vùng đồng cỏ.

Bộ lạc Baba nằng bên dưới một vùng đất trũng, cách đó không xa quả thật Là một dòng suối nhỏ chảy qua, nước rất ít, nếu trong quãng thời gian này bộ lạc đắp đập chưa nước thì cho dù mùa khô có kéo dài bộ lạc này vẩn có thể an ổn sống qua mùa khôn mà không sợ chứa nước.

Cảnh quang nơi này cực kỳ đặc sắc, thổ nhưỡng cực kỳ khác lạ, nó khác với loại thể nhưỡng đất cát như những vùng khát, nó là một màu đỏ nâu. Đất đỏ bazan có hàm lượng dinh dưỡng cực cao. Tuy đất rất khô, nếu được tưới nước thường xuyên đất sẽ ẩm trồng trọt sẽ rất tốt.

Bao quanh bộ lạc là một diện tích rộng cây bụi, tuy là đã héo úa do thiếu nước, nhưng Minh Vũ có thể nhìn ra đó là giống cây gì. Toàn thân sần sùi theo từng mắt, lá hình cánh quạt rẽ ra. Đó chính là cây khoai mì thức ăn chủ đạo của bộ lạc Baba cũng đồng thời là tác nhân chính gây ra cái gọi là nguyền rủa kia.

Từ xa cư dân bộ lạc kia đã nhìn thấy Baba trở về, hơn nữa còn mang rất nhiều người và thú đến, bọn hô tưởng rằng lần này Baba trao đổi được nhiều thứ tốt, không những có thịt, thức ăn, da thú, mà còn đổi được người, được thú còn sống nữa. cả một đám người mừng huân hoang.

“ Thủ Lĩnh! Đây là bộ lạc của ta!” Baba cảm giác có một chút hoải 2 niệm, bởi vì hắn biêt sau này rất có khả năng hắn không còn cơ hội trở về nơi này một lần nào nữa.

Cả đoàn người bước vào bên trong bộ lạc. bộ lạc này cực kỳ nghèo túng những căn chòi rách nát được dựng tạm bợ bằng lá cây, trẻ con thì ốm yếu cả người chỉ có một cái bụng to là chủ đạo, cả người gòi cọc suy dinh dưỡng nặng.

Hơn nữa còn có rất nhiều người phải trườn người dưới đất, già có trẻ có, phụ nữ, đàn ông đều có. Minh Vũ biết đó là những người bị trúng độc do khoai mì gây nên.

“ Baba Ngươi đã trở về!” một lão già bước từ trong căn chòi to nhất bước ra, dường như lão già này có địa vị không hề kém trong bộ lạc.

“ Vũ Thủ Lĩnh! Đây là Roa! Là tù trưởng trước kia của bộ lạc ta!”s Baba giới thiệu.

“ Roa! Đây là Vũ thủ lĩnh bộ lạc Đại Việt đến từ vùng núi phía bắc!” Baba cũng giới thiệu cho Roa biết trước tình hình cụ thể.

Sau đó nhóm người Minh Vũ được thu xếp một một vị trí khá tốt để bọn họ dựng trại, Baba ý định vào sáng ngày mai sẽ thông cáo cho tộc nhân hắn biết.

Minh Vũ cũng không có phản đối,dù sao đi chăng nữa việc di chuyển hay sát nhập cả một bộ lạc vào một bộ lạc khác cũng là một chuyện không dễ dàng gì chấp nhận.

“ Vũ! nước nơi này rất kỳ lạ!” Melly từ ngoài suối bước vào khó chịu nói.

Sau chuyến đi dài, chuyện mệt mỏi là rất bình thường, nàng khi thấy dòng suối nhỏ, tuy nước rất ít, nhưng dù sao cũng rất trong, nàng ngay lập tức bước xuống muốn rửa mặt cho thật thoải mái, thế nhưng nước nơi này cực kỳ khác lạ, không giống như nước nàng thường dùng.

Minh Vũ nhíu mày, hắn cũng không có nghĩ ngơi mà trực tiếp xuống bờ suối.

Tay hắn múc một ít nước lên quan sát, nước không có mùi gì cả, sau đó tay hắn chạm vào dòng nước, lúc này hắn nhíu mày thật sâu.

Tay hắn truyền về một cảm giác nhơn nhớt, tuy không nhớt đặc quánh như nước nhờn vỏ cây hay nước bọt. nhưng cũng tạo một cảm giác khó chịu.

“ Đất Đỏ, nước nhớt!” Minh Vũ không ngừng lẩm bẩm, đồng thời củng nhớ lại những kiến thức tự nhiên của mình. Hầu như hắn chưa đọc qua kiến thức về địa lý nào lại có biểu hiệu như thế.

Sau một hồi Minh Vũ chợt hít lên một ngụm khí lạnh, nét mặt cũng có một chút kinh hỹ đồng thời cũng một nỗi thất vọng khá lớn.

Minh Vũ chợt nhớ rằng vào năm hai đại học, hắn có học một môn gọi là Thổ Nhưỡng Đại Cương, trong đó bài thi giữa kỳ mà một bài tập nhóm lấy mẫu các tầng đất tại địa phương mình tự chọn.

Lần đó nhóm của hắn đi về tỉnh Bình Phước, mẫu vật được thu thập tại một bản gọi là Sooc Bom Bo. Và nước giếng khoang nơi đó cũng có biểu hiện như thế này nhưng độ nhớt không cao như thế này.

Ban đầu hắn cũng thắc mắc không biết nguyên nhân ra sao. Nhưng một thời gian sau đó các nhà tài nguyên trắc địa đã phát hiện tại khu vực trên có một mỏ quặng Boxit trữ lượng khá lớn.

Sau khi biết được tin tức đó, hắn mới bắt đầu suy luận ra toàn bộ vấn đền. nhôm hay quặng nhôm chính là một thứ kim loại trung tính hoạt động mạnh. Vì nó là trung tính có thể tác dụng với axit hay bazo đều được.

Như thế nước bị nhớt đó chính là bazo trung tính hình thành, nếu sự dụng một thời gian dài với các hợp chất của nhôm sẽ cực kỳ nguy hiểm có thể dẫn đến các bệnh mãn tính về gan và thận.

“ Bộ lạc này đúng thật bị nguyền rủa!” Minh Vũ chỉ thầm than một câu mà thôi.

Khi nãy hắn kinh hỹ chính là phát hiện ra nơi có mỏ nhôm, còn buồn chính là do hắn không thể khai thác và vận dụng nguồn tài nguyên này.

“ điện phân nóng chảy!” Minh Vũ lắc đầu, sau đó hắn bắt đầu suy tính làm sao thuyết phục bộ lạc này đây.

“ Melly nước nơi này bị nhiễm tà khí rồi! không thể uống được!” Minh Vũ chợt nói với Melly.

“ ah! Như vật nước đâu chúng ta uống! ta còn muốn đi tắm đây này!” Melly kháng nghị.

Melly thật là không có tin tà nữa, dù sao thì lần trước nàng đã cùng Minh Vũ diễn một màn kịch thần linh nhập thể.

“ ta nói thật! nước nơi này dùng không được! dùng sẽ bị bệnh giống những người kia!” Minh Vũ nghiêm túc.

Melly nghe thế cũng giật mình “ Vũ! vậy nước đây chúng ta sử dụng!” Melly có chút gấp.

“ làm nước cất!” Minh Vũ khẽ cốc đầu Melly một cái rồi đi vào trong bắt đầu suy nghĩ bìa diễn thuyết ngày mai.

…………………………………………….

Tại căn lều lớn nhất bộ lạc, lúc này các thành viên chủ chốt trong bộ lạc Baba đang tập trung lại. lúc này Baba không ngừng kể lại những gì hắn nhìn thấy cho tất cả mọi người cùng nghe. Một sô tên thì hoảng sợ cực kỳ, một số khác thì không tin cho đó là một chuyện cười.

Chỉ có duy nhất Roa vẫn giữ vẽ an tĩnh như thường, lão đang chú trọng quan sát tất cả.

“ Tù Trưởng! đám người kia đốt lửa! bọn họ đốt thứ gì rất là kỳ lạ!” một tên chạy vào lớn tiếng nói.

Ngay sau đó đám người nhìn nhau rồi đi ra ngoài quan sát đám người Minh Vũ đang làm cái gì.

Baba biết thứ kia là cái gì, chính là thứ mà một lạc Đại Việt dùng để lấy nước ngọt uống, thứ kia có thể biến nước mặn thành nước ngọt, chính cái kia đã làm cho Baba cảm giác thần kỳ không thôi.

“ tứ kia có thể biển từ nước mặn thành nước ngọt!” Baba tỏ ra sự hiểu biết của mình.

“ Cốc!” Roa không nhịn được liền cốc một cú như trời gián lên đầu Baba mắng to “ vậy ta hỏi ngươi nước kia là nước mặn hay nước ngọt!”

Nguyên Thủy Thời Đại - một tác phẩm của Hoàng Kỳ Phương

bạn có thể bàn luận cùng chia sẽ thông tin bộ truyện tại đây. mong được sự ủng hộ của đọc giả.

Thân!!!
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,490
Điểm cảm xúc
1,411
Điểm
113
Chương 195: Thức ăn chính là lời mời chào tốt nhất
“ Vũ thủ lĩnh! Các ngươi đang làm cái gì đó! Nước ở đó không có mặn, nước ngọt, uống rất tốt!” Baba vừa xoa xoa đầu vừa hỏi Minh Vũ.

“ nước nơi này đã bị nhiễm tà khí rất nặng! bọn ta uống vào sẽ như bộ lạc các ngươi!” Minh Vũ lộ ra bộ mặt cực kỳ nhiêm trọng.

“ không thể nào!” Roa nghe Minh Vũ nói thế ngay lập tức nhảy dựng lên, quả thật là lão không có tin những gì Minh Vũ nói cũng như là cái thuyết pháp tổ tiên cùng tà thần nguyền rủa bộ lạc bọn hắn. đó hẳn là do một nỗi cố cấp một niềm cố chấp từ sâu trong tâm linh.

“ ngươi xem!” Minh Vũ lấy ra một gốc nước cất vừa mới cất ra mang cho Roa, để hắn thử dùng một ít.

Roa tay rung rung tiếp nhận cốc nước, hắn cắn răng uống một ngụm, quả thật một dòng nươc ngọt thanh khiết truyền vào trong cỗ họng của lão. Không hề có một cảm giác nhơn nhớt như đàm trong họng.

“ nước này làm sao?” Roa không nhịn được hỏi.

“ nước của bộ lạc các ngươi đã bị nhiễm tà khí! Ăn vào sẽ bị chết! nếu các ngươi muốn sống thì hãy đi theo với bộ lạc bọn ta! Còn như muốn chết thì có thể ở lại! ta chỉ phụng lệnh tổ tiên mà làm việc”

“ hơn nữa Baba đã đồng ý với tổ tiên bọn ta, nếu như các ngươi không thực hiện, tổ tiên ta sẽ tức giận, tổ tiên mà tức giận, các ngươi sẽ bị trừng phạt!” Minh Vũ vừa nhu vừa cương vừa đe dọa.

Hắn có thể nhìn ra từ vị trí đứng của đám người Baba mà xác định được vị trí của Roa trong bộ lạc. lời nói của hắn có trọng lượng như thế nào. Vì thế Minh Vũ đã đánh chủ ý lên người Roa. Chỉ cần lão già kia chấp nhận cả bộ lạc sẽ theo hắn thôi.

“ mau chưng nước! chúng ta cần rất nhiều nước để ăn uống! sáng ngày mai chúng ta phải rời khỏi nơi này!” Minh Vũ ra lệnh cho tộc nhân của mình đồng thời cũng không hề quan tâm đến đam người Baba một chút nào cả.

Hắn đang vận dụng đòn tâm lý dây mềm buộc chặt, trong những lúc như thế này, tâm lý đối phương chưa đươc ổn định, nếu mạnh mẽ sát nhập bộ lạc, như thế được không bằng mất, có thể gây ra phản cảm mãnh liệt đối với những tộc nhân mới này.

Nếu như biểu hiện muốn buôn bỏ, không quan tâm đồng thời chơi thêm vài đòn tâm lý sẽ có hiệu quả hơn rất nhiều.

“ Vũ thủ lĩnh! Không được à! Ngươi phải giúp bộ lạc bọn ta! Không phải Tổ Tiển đã nói rồi sao?” Baba có chút gấp.

Minh Vũ nhìn Baba một hồi thật lâu, sau đó hắn thở một cái thật dài.

“ Baba! Ta thấy ngươi nên bàn tốt chuyện với Roa thì hơn, ta không thể giúp được gì nhiều, tối nay ngươi có thể mọi người đến đây, ta sẽ chiêu đãi một bữa thật tốt!”

sau đó Minh Vũ quay đầu rời đi, hơn nữa không ai có thể nhìn thấy trên khóe môi hắn lộ ra một nụ cười tà mị.

…...................................

sau một chuyến đi dài, hơn nữa vật dựa vào số vật tư thiếu thốn mang theo, tộc nhân hắn khó mà nấu ra một bữa ăn ra trò, thế nhưng trong mắt tộc nhân Baba đó chính là mỹ vị tuyệt thế trần đời. Chỉ là một nồi cháo loãng, nấu kèm với một ít thịt khô. Ăn kèm với thịt xào và bánh khoai nướng. Đây có thể nói là một bữa ăn cực kỳ giản dị của bộ lạc Đại Việt.

Những thứ này nấu chỉ cần đun nước sôi lên, sau đó cho thêm nguyên liệu và gia vị vào rồi khuấy đều là được.

Riêng thịt khô thì được ngâm qua nước ấm cho mềm ra, cho dể ăn. Sau đó lại chấm với một chén muối ớt cũng được xem là đủ vị.


Có một điểm tiếc nuối duy nhất là không có rau hau trái cây tươi ăn kèm. Mấy ngày nay hầu như thức ăn chính toàn là thịt, không thịt khô thì là thịt tươi, không nướng thì lại chiên hay hấp.

Với cái chế độ ăn như thế hắn đẵ bị bón hai ngày rồi khổ không thể tả nỗi. Cả ngày cái bụng cứ ưng ưng lên.

Bữa ăn đạm bạc nhưng đầy chất dinh dưỡng, toàn bộ tộc nhân Baba đều được ăn một trận ra trò. Ngay cả Roa lão thường xuyên bị cơn đau răng hành hạ không ăn không uống được, vậy mà hôm nay lão ăn đến tận 3 bát cháo to kèm thêm một cái bánh khoai nướng. Nhìn cái bộ dạng không răng mà mắp mắp khối bánh trông cực kỳ tức cười.

Đối với Minh Vũ mà nói, lợi ích lớn nhất mà bộ lạc này mang lại chính là nguồn nhân lực rất lớn, hơn nữa là giống cây khoai mỳ này.

Khoai mỳ là một giống cây lương thực có năng suất cao, dễ gieo trồng và thích nghi tại mọi điều kiện sống, ngay cả ki thời tiết đong băng, cây sẽ vào chơ chế ngủ đông, và sẽ mọc mầm khi có điều kiện thời tiết thích hợp.

Tương tự như khoai tây, khoai mỳ phần ăn được chính là phần rễ bị phù to ra, ẩn sâu dưới đất, ít bị các điều kiện thời tiết ảnh hưởng, nhưng sẽ bị các loại gặm nhấm phá hoại rất nhiều.

Mỗi một đốt trên thân cây khoai mỳ chính là mầm móng của nó, vì thế việc nhân giống sẽ rất nhanh chóng. Nếu đem về một xe kéo cây khoai mỳ, Minh Vũ có thễ trồng đường 1 -2 mẫu khoai mỳ với năng suất cực cao.

Tuy bên trong củ khoai mỳ có ẩn cứ một loại chất động có thể gây bại liệt dây thần kinh cho động vật ăn nó, nhưng thứ chất độc này thể tự rửa trôi khi trồng trong điều kiện đất đai có nhiều nước.

Nhưng hắn chú trọng khoai mỳ không phải vể làm thức ăn như luộc hay nướng, hấp gì đó, là chính là có thể sản suất thành một khoai mỳ hay còn được gọi là bột năng.

Mà công dụng của bột năng ư? Cái này thì khỏi phài nói, tất cả các món bún, nuôi, đều có mặt của bộ năng. Ngoài ra còn có thể làm được bánh tráng,.....

nghỉ đến mấy thứ kia thôi mà đầu óc Minh Vũ hiện ra từng món ngon được chế tạo từ những thứ kia.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,490
Điểm cảm xúc
1,411
Điểm
113
Chương 196: Nhôm
Sau khi một hồi giải thích thì Minh Vũ cũng đã hiểu ra chuyện gì đã xảy ra. Hằng năm bộ lạc vào mùa khô có ít nhất khoảng 10 – 20 người bị bại liệt do độc chất từ cây khoai mì là cyanhydric. Thế nhưng số người này được cho là tai họa, là kẻ bị thần linh trừng phạt, vì thế vào cơn mưa đầu tiên, bọn họ phải lên ngọn đồi kia để thần linh trừng phạt. mà theo lời Roa cùng các tù trưởng trước kia đều cho rằng nơi ngọn đồi kia là nơi trừng phạt của thần linh dành cho những kẻ phạm tội. chỉ cần thông qua trừng phạt kia sẽ đi lại như bình thường.

Nhưng không may từ trước tới giờ không một ai sống sót cả. hơn nữa sau mỗi lần thần linh trừng phạt kia bọn họ đào đất trên ngọn đồi kia sẽ phát hiện ra nhưng khối đá kỳ lạ màu trắng kia.

Minh Vũ xâu chuỗi tất cả dữ liệu một hồi cuối cùng hắn đã nhìn ra mấu chốt của vất đề.

Thứ nhất là vì địa hình xung quanh nơi này đều là đồng bằng, chỉ có duy nhất cái đồi kia có địa hình cao, hơn nữa còn có một gốc cây thật là cao. Chính vì lẽ đó nơi đó sẽ trở thành một cái cột thu lôi tự nhiên.

Chỉ cần khi vực này có sấm sét thì hết 8 phần sét sẽ đánh lên ngọn đồi đó.

Thứ hai vì nguyên nhân tự nhiên này tộc nhân bộ lạc này sẽ cho rằng thần linh trừng phạt và nơi kia là nơi hành hình. Thế nên mới có suy nghĩ nơi đó là pháp trường của bọn họ. cũng như là một tia hy vọng mong manh cuối cùng để đi lại như bình thường.

Thứ ba cũng là thứ mà Minh Vũ chú trọng nhất, những khối đá màu trắng xám trong tay Baba.

Nếu như Minh Vũ đoán không nhầm đó chính là nhôm. Nhôm trong tự nhiên đều tồn tại dưới dạng quặng Boxit có màu nâu đỏ tương tự như màu đất đỏ, nhưng có tính chất khác mang thuộc tính kiềm.

Việc tồn tại nhôm ( Al) trong tự nhiên là hơi hiếm có. Bởi vì muốn từ quặng boxit luyện hóa thành nhôm phải thông qua quá trình điện phân cực kỳ phức tạp.

Nhưng tư nhiên cực kỳ huyền bí, những tia sét đánh kia lại thúc đầy, thậm chí tham gia vào trong quá trình hình thành nhôm trong tự nhiên.

Tay Minh Vũ run run, hắn liền cướp mấy khối hôm trong tay Baba quan sát thật kỹ, thậm chí hắn còn cắn vài phát lên khối nhôm kia.

Nhôm chính là một kim loại mềm và nhẹ, hơn nữa nhiệt độ nóng chảy rất thấp chỉ khoảng 600 – 650 độ mà thôi. nhôm còn dễ nung chảy hơn đồng. vì tính chất vật lý mềm dẽo, thế nên nhôm không được dùng nhiều trong sản xuất vũ khí. Nhưng có thể ứng dụng nhiều trong chế tạo các vật tiêu dùng hằng ngày. Như nồi chảo. hơn nữa chất lượng rất tốt, khó bị hỏng do bị oxi hóa

Đầu óc Minh Vũ vận chuyển cực nhanh,trong mắt hắn lóe lên hai vầng hào quang, đồng thơi xem cái ngọng đồi kia chình là một cái mỏ nhôm để cho hắn khai thác.

“ baba! Những thứ này các ngươi thi thập có nhiều không?” Minh Vũ hít thở có chút không thông hỏi.

Baba vẫn giữ thái độ trầm lắng như trước nói “ có! Rất nhiều! sau khi thần linh trừng phạt, trên núi rất nhiều có thể đào lấy”

Minh Vũ hít một ngụm khí lạnh sau đó giọng điệu trở nên nặng nề rất nhiều.

“ những khối đá này! Quả thật là do thần linh tạo ra! Nhưng chúng ta phải thu thập những khối đá này trước khi di dời! nếu không ngay cả bộ lạc ta cũng phải gặp tại ương!” Orc, Klu, Melly nghe Minh Vũ nói vậy cũng cực kỳ sững sốt, thậm chí Orc tham ăn cũng bỏ khúc xương đang gặm xuống chăm chú nhìn Minh Vũ.

Chỉ có Melly lại nhìn hắn bằng một cái ánh mắt khác, nàng cũng tiếp một khối nhôm trong túi Baba quang sát, sau đó lại có chút cười cười xem Minh Vũ diễn trò.

………………………………………………………

Một đêm không hề yên bình đối với tất cả mọi người, chỉ trừ hai kẽ riêng biệt là Minh Vũ cùng Melly cả hai dang quần nhau trong căn lều được dựng tạm bợ.

“ Vũ mấy hòn đá kia là thứ gì! Ta thấy giống như đồng nhưng lại có màu sắc khác!” sau khi Melly ăn no nàng bắt đầu dò hỏi Minh Vũ.

Minh Vũ cực kỳ bất ngờ dưới sự sắc xảo của Melly, người ta thường nói ngực to không não. Nhưng Melly ngực không những to, mà não còn cực kỳ tốt, nàng có thể từ những biểu hiện cũng như sắc thái kia mà phán đoán được sơ bộ phần nào của câu chuyện.

Mấy khối đia được gọi là nhôm, làm một kim loại tương tự giống đồng, nhưng mềm nhẹ và kém bền hơn đồng rất nhiều.

Nhưng muốn tạo ra nhôm lại không dễ dư đồng, quặng đồng có thể nung chảy mà tạo ra, còn nhôm phải dùng sét đánh xuống mới tạo thành được.

Minh Vũ cũng không ngần ngại mà giải thích cho Melly biết.

“ vậy còn nước nơi này là sao? Lần đầu tiên ta nhìn thấy nước có vị như vậy, thật là khó chịu, giống như là nhựa cây!” Melly tiếp tục hỏi.

“ là do đất nơi này bị nhiễm độc! nước dùng vào thật sự sẽ chết!” Minh Vũ khẳng định nói.

Melly hít một ngụm khí lạnh. “ Vậy như thế chúng ta ăn rất nhiều! có chết không?”

Minh Vũ khẻ vỗ đầu nàng một cái “ không chết được đâu! Hơn nữa nhôm là kim loại nặng! còn nước chúng ta dùng là nước cất! không có vấn đề gì cả!”

Nhận được xác nhận của Minh Vũ Melly mới thỡ phào nhẹ nhỏm, sau đó nàng khẽ quay sang ngang ôm Minh Vũ một cái thật chặt, bộ ngực sữa áp lên mặt hắn làm cho hắn có chút hít thở không thông. Cả hai nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

…………………….

Sau một đêm, cuối cùng Roa cũng đã quyết định rời khỏi nơi này gia nhập bộ lạc Đại Việt để nhận được sự bảo hộ của Tổ Tiên Đại Việt Bộ Lạc.

Tổng dân số bộ lạc lên đến 535 người, vì không có số đếm, thế nên Minh Vũ phải tự mình an bài phần phân người thành từng nhóm.

Hẳn là do nguyên nhân độc tố từ cây khoai mì, nên dân số già rất ít. Độ tuổi trên 40 chỉ khoảng 50 người, số còn lại là trẻ em, phụ nữ lại chiếm phần đa số lên đến 300 người. số còn lại là đàn ông trưởng thành chiến 200 còn lại. dân số như thế này là một nguồn nhân lực cực lớn cho bộ lạc.

Nơi này rất ngheo, vì thế vật mang theo chỉ đa phần là da thú cùng một ít thịt khô mà thôi. một số muống mang theo củ khoai mì. Thế nhưng Minh Vũ không cho phép, bảo rằng những thứ này cũng đã bị nhiễm tà khí không cho mang theo.

Miệng thì nói thế, nhưng Minh Vũ đã cho tộc nhân của mình nhổ vào và chấc đầy 2 xe kéo thân cây khoai mỳ.

Bời vì số lượng người di dân rất là lớn, thế nên được phân theo hai nhóm, nhóm thứ nhất bao gồm trẻ em, phụ nữ và một ít chiến binh đi trước, số còn lại tiếp tục thu dọn hành trang cũng như lên quả đồi kia tìm kiếm nhôm mang về cho Minh Vũ.

Minh Vũ cực kỳ chú trọng việc này, thế nên hắn tự tay đốc thúc chỉ đạo công việc.

Sau 7 ngày ròng rã, nhóm người thứ Klu mới trở về mang theo 5 chiếc xe kéo để vận chuyển vật tư. Trong đó có hai xe là nhôm rồi. quả thật trong nhiều năm tích lũy, ngọn đồi kia đã tự luyện ra không ít nhôm. Với số nhôm kia trong tay Minh Vũ có thể tự tin chế tạo ra nhiều thứ cực kỳ hữu dụng giúp ích cho bộ lạc.

………………………………………………………………………….

Hơn một tháng sau, cuối cùng Minh Vũ đã trở lại đầm lầy bìa rừng, nơi bọn họ lần đầu tiên chạm tráng cá sấu khổng lồ đầm lầy, cũng là nơi Luc bị thương ở chân, cũng như chấm dứt con đường chiến binh của hắn.

Ban đầu đi chỉ với 24 con trâu cùng chưa đầu 100 chiến binh bộ lạc, vật tư mang theo cực kỳ ít ỏi. thế nhưng lúc này đoàn người bọn họ trở về với hơn 600 người, hơn nữa còn kéo theo phía sau 12 chiếc xe kéo một bầy ngựa cùng vô số vật tư như da thú, áo giáp da cá sấu, thịt khô, gỗ, nhôm. Và đặc biệt là thuốc mục đích đầu tiên khi hắn đến đây.Giống cây khoai mỳ, cùng một ít sản vật khác.

Nhìn thấy nơi quen thuộc, tạo cho hắn một cảm giác dường như mình sắp về nhà. Nghĩ đến từ nhà lòng Minh Vũ có một chút mất mát, giống như đang nghĩ về nhà của mình tại một phương xa nào đó.

Cảnh vật nơi này thay đổi cực kỳ rỏ rệt, dòng suối đã khô cản, những vũng bùn đọng lại dưới các trũng sâu đã bị ánh mặt trời khô cạn lộ ra từng vết nứt khủng bố.

Cả một cánh rừng lúc này chỉ thấy một màu vàng nâu làm chủ đạo, không khí cực kỳ oi bức, ngột ngạt đến kinh người.

Khi vào rừng cây, những chiếc xe kéo trở thành một gánh nặng cho cả đoàn người, xe dùng rất tốt ngoài vùng đồng cỏ, vì ít ra đồng cỏ là một vùng đất bằng phẳng, cùng lắm chỉ có cỏ cản đường mà thôi.

Nhưng khi về tới rừng rậm, những gốc cây, những khối rễ cây chằng chịt, khiến cho những chiếc xe kéo chỡ đầy hàng hóa khó mà vượt qua. Mọi người phải cùng nhua gắng sức mới có thể lăn từng chiếc đi qua những chướng ngại vật.

Tưởng chừng 10 ngày sau sẽ về tới bộ lạc. nhưng vì những chiếc xe kéo đã kéo dài lên đến hơn 17 ngày.

Chương 195 đã được chỉnh sữa. đẵ thêm một số tình tiết.

Nguyên Thủy Thời Đại - một tác phẩm của Hoàng Kỳ Phương

bạn có thể bàn luận cùng chia sẽ thông tin bộ truyện tại đây. mong được sự ủng hộ của đọc giả.

Thân!!!
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,490
Điểm cảm xúc
1,411
Điểm
113
Chương 197: Trở về
Đương nhiên với lượng hàng hóa nhiều đến như thế, đoàn người không thể nào dễ dàng vận chuyển qua khu rừng già được.

Vì thế Minh Vũ phải dùng cách nguyên thủy và căn bản nhất của bộ lạc, chính là khuân vác. Cả một đám người chia làm hai nhóm, nhóm thứ nhất đảm nhận nhiệm vụ vận chuyển một số hàng hóa trở về bộ lạc, cũng như là thông cáo cho người trong bộ lạc, cũng như tận dụng sức người sức của của bộ lạc.

Hơn nữa Minh Vũ cũng đã rời bộ lạc rất lâu rồi, hắn không thể nào chờ thêm được nữa. tuy rằng trước khi đi hắn đã giao nhiệm vụ thật cặn kẽ cho Ashi cùng Epx cũng như hắn rất tin tưởng hai người này, thế nhưng không có chuyện gì nắm chắc 10 phần cả. tất cả đều có biến cố của nó.

Chào đón Minh Vũ cùng đồng bọn không ai khác chính là Ashi, nàng vẫn làm tròn nhiệm vụ tuần tra lãnh địa của mình, tuy nhân số không đông, thế nhưng mọi người đều cưỡi trên lưng một con trâu.

Nên biết rằng trước khi rời đi, Minh Vũ đã lấy đi hầu như toàn bộ số trâu có bên trong bộ lạc, chỉ chừa lại có 7 con trâu, mà trong đó đã có 4 con đang mang thai, không thể nào dùng để cưỡi được.. ấy vậy mà trước mắt Minh Vũ là hơn 20 con trâu to khỏe.

Minh Vũ chuẩn bị thét lên chào hỏi Ashi, thế nhưng đã có một mũi tên lướt gió mà tới cắm trước mũi chân hắn.

“ Đây là lãnh địa bộ lạc Đại Việt, người bộ lạc khác tùy tiện bước vào giết không tha!” chỉ nghe thấy giọng nói cực kỳ băng lãnh của Ashi vang lên. Hơn nữa phía sau nàng, đám chiến binh bộ lạc đã giương cung lên nhắm thẳng vào đám người Minh Vũ.

“ Ashi! Là ta!” Minh Vũ lúc này mới gào lên.

“ Ah! Thủ Lĩnh!” Ashi bất ngờ thét lên trong sự vui sướng.

“ Thủ Lĩnh! Thủ lĩnh đã trở về!” mấy người phía sau cũng vui reo hò.

Thật ra Ashi không hề cố ý muốn tấn công Minh Vũ, mà là vì nàng không hề nhận ra đám người kia.

Trong mắt nàng đó là một dám người lạ mặt, toàn thân được bao bọc trong quần áo màu đen không biết làm từ vật liệu gì, hơn nữa phía sau còn có những con thú cao to đi phía sau.

Ngoài ra còn có một lượng lớn người có da màu đen, ước chừng những người kia đến từ vùng đồng cỏ, chín vì những nguyên nhân trên nàng mới chủ động công kích.

Nhưng rất may mũi tên nàng bắn ra chỉ mang tính chất uy hiếp, chứ không có trực tiếp giết.

“ Thủ Lĩnh! Ngươi trở về! ta rất nhớ ngươi!” Ashi có chút gấp gáp.

Nhìn bộ dáng Ashi như thế, hắn cũng biết được bộ lạc cũng vẫn còn rất tốt, không có xảy ra chuyện gì quá quan trọng ảnh hưởng đến căn cơ của bộ lạc.

“ Ashi! Ngươi tốt! bộ lạc còn tốn chứ!” Minh Vũ cười hòa ái hỏi.

“ có! Có nhiều chuyện! rất nhiều chuyện! bộ lạc xảy ra nhất nhiều chuyện! Milla bị ta nhốt! còn có người bộ lạc Lửa đến!....” Milla rất gấp, nàng không biết nói chuyện gì trước, cứ đại khái nói ra.

Chuyện này cũng không thể trách nàng được, bời vì vốn từ rất ít, khó mà giải thích một cách thông thường được.

“ Milla bị bắt! sao có thể!” Minh Vũ chưa kịp nói gì thì Melly lại xông lên nói trước, nàng có chút gấp hơi thở cũng kéo lên cao, khiến cho bộ ngực to lớn phập phồng theo từng nhịp hô hấp.

“ Milla không nghe lời! muốn hươu sừng tấm, muốn có trâu, muốn chỉ huy đội tuần tra! Không có nghe lời Epx! Nàng ta còn muốn đánh Exp!” Ashi nói

Mặt Minh Vũ cũng trở nên sa sầm, thậm chí có một chút đen lại. phải nói trong bộ lạc ngoài Klu, Melly thì Epx cùng Ashi là những thành viên quan trọng nhất mà hắn chú trọng bồi dưỡng.

Vậy mà lại có người đánh chủ ý lên người các nàng, làm sao không làm cho hắn nổi giận cho được.

“ Trở lại bộ lạc!” Minh Vũ gầm nhẹ.

Cả một đám người phía sau mặt cũng sa sầm, trong đó có Klu, hắn thúc ngựa chạy thẳng về bộ lạc.

“ thủ lĩnh! Con kia là con gì? sao nó không có sừng!” Ashi cực kỳ tò mò hỏi con vật mà Klu đang cưỡi.

“ Ah! Nó chạy rất nhanh! Thủ lĩnh ngươi có thể cho ta một con! Ta muốn thứ kia!” Ashi khuôn mặt hớn hở đôi mắt dường như phát sáng nhìn chằm chằm mấy con ngựa.

Nhìn bộ dáng của Ashi, Minh Vũ cũng hiểu ra, tuy có rất nhiều chuyện xảy ra, thế nhưng mọi thứ đã được giải quyết ổn thỏa rồi!”

“ Klu trở lại! mọi người cùng nhau trở về!” Minh Vũ gọi Klu trở lại. đội hình chậm rãi đi về bộ lạc.

Từ khoảng cách khá xa Minh Vũ có thể nhìn thấy thấp thoáng bộ dáng của bộ lạc. xung quanh là một mảng thực vật xanh tốt, khác hẳn với màu vàng úa của khu rừng xung quanh.

Đập chứa nước vẫn hoàn thành tốt nhiệm vụ của mình, tuy mực nước đã giảm đi rất nhiều, nhưng lượng nước vẫn đủ cho bộ lạc tiêu dùng trong một thời gian dài.

Đối với toàn thể tộc nhân bộ lạc Đại Việt, bộ lạc chính là nhà của bọn họ, khi trở về có một cỗ cảm giác vui sướng không thể tả siết.

“ Vũ thủ lĩnh! Đây là bộ lạc của ngươi!” Baba cùng Roa trợn mắt há mồm thật to, dường như bọn họ không thể tin được vào những gì trước mắt mình.

“ cái kia có phải là sông không? Có rất nhiều nước! bên dưới có cá sấu không? Có cá lớn ăn thịt người không?” Baba tò mò hỏi.

“ Ah! Cái kia! Có phải là đá không! Đá làm sao có thể như thế được!” Baba không ngừng hỏi.


“ hahaha!” nhìn thấy bộ dáng kia của Baba, Ashi cùng đồng bọn của nàng không nhịn được mà cười phì lên.

“ Baba ngươi thật là quê mùa! Cái kia cũng không biết!” Ashi giở giọng giáo sư hiểu biết ra nói.

“ cái kia gọi là đập nước, dùng để chứa nước! bên trong có rất nhiều cá, nhưng cá không có ăn thịt người, cá ăn rất to, ăn rất ngon!”

“ còn cái kia là tường! dùng để bảo vệ bộ lạc! bọn ta từng nhờ vào cái tường kia bọn ta đã giết một bầy chim khổng lồ!”

“ Tường! cái đó lợi hại như vậy sao?” Baba có chút không tin.

Theo như tư duy của hắn một đám đá kia sao có thể ngăn được được bầy chim khổng lồ, hơn nữa chim khổng lồ không sống ở đây, chung sống ở đồng cỏ.

Roa lại có ánh mắt sắc xảo rất nhiều so với Baba lão nhìn toàn thể một lạc một cách khái quát nhất rồi nói.

“ Vũ! Cái tường kia cùng cái đập nước kia là do bộ lạc ngươi làm?”

Minh Vũ khá là sững sốt với cái nhìn của Roa.

“ Đúng! Tất cả do chúng ta làm! Bọn ta dùng 2 tháng mới làm xong cái kia!” Minh Vũ không ngần ngại thừa nhận những thành tựu mà bản thân cùng bộ lạc đạt được.

Roa khẽ gật gù, không biết trong đầu ông ta đang nghĩ thứ gì. Cả một đám người tiếp tục hành trình trở về bộ lạc.

Đi chừng hai giờ nữa, mọi người mới thật sự trở về nhà.

Nhìn thấy Minh Vũ cùng mọi người, tất cả thành viên trong bộ lạc đều huân hoang vui mừng, một số người vui mừng đến phát khóc.

“ Vũ! Ngươi trở về! Epx như một con chim yến nhỏ lao vào lòng Minh Vũ không ngừng khóc thút thít.

“ Ổn rồi! đã ổn rồi! ta đã trở về! Bộ lạc tốt chứ!” Minh Vũ khẽ vuốt ve lưng Epx, một cảm giác da thịt mềm mịn truyền vào trong tay hắn.

Trong khoảng thời gian này là mùa khô nóng nhất trong năm, vì thế mọi người ăn mặc cực kỳ đơn giản, hơn nữa trong tay bộ lạc còn một ít vải thô từ bộ lạc Syk, thế nên hầu hết các thành viên nữ trong bộ lạc chì dùng một tấm vải quấn quanh ngực, cùng một chiếc váy mỏng là thôi.

Thiếu nữ mới lớn, cảm xúc cực kỳ tràn đầy, làm cho bộ máy chiến đấu bên dưới bắt đầu rục rịt. nhưng hắn cũng biết đâu là lúc, Epx vẫn còn nữa năm nữa, thế nên hắn phải nhịn. ngoài việc đó ra thì đây là lúc hắn phải giai quyết các vấn đền còn tồn đọng bên trong bộ lạc.

Việc đầu tiên đó chính là Milla, trong lúc Minh Vũ cùng Melly không có tại đây, nàng ta có có ý phản động muống giành quyền lực từ tay Ashi cùng Epx. Nhưng rất may nàng ta lực chiến đấu không bằng Epx, cũng như là mưu trí, thế nên cuộc phản loạn nhanh chóng được giải quyết.

Ban đầu theo ý định của Epx thì sẽ nhốt tất cả những người phản loạn vào chuồng trâu để trừng phạt, thế nhưng nguồn lao động còn không đủ nhiều, vì phần lớn thành viên đã đi thoe Minh Vũ rời khỏi bộ lạc.

Hơn nữa phụ nữ trong bộ lạc mang thai cực nhiều, chiến hầu hết 2/3 phụ nữ. nên nguồn nhân lực cực kỳ thiếu thốn. Epx phải nghĩ ra cách đối phó là cho đám người kia ra ngoài để làm việc chỉ còn mỗi mình Milla vẫn tiếp tục bị nhốt.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,490
Điểm cảm xúc
1,411
Điểm
113
Chương 198: Nhiệm vụ trước mắt thật khó khăn
Nhìn những người phụ nữ bụng rất lớn, bên trong đó chính là tương lai, là mầm non của cả bộ lạc. toàn thể bộ lạc có trên 200 phụ nữ đang mang thai thời kỳ cuối, ước chừng 1 hay 2 tháng tới bọn họ sẽ sinh nở. ngoài ra còn có khoảng 100 phụ nữ cũng đang mang thai, thế nhưng bụng còn nhỏ vẩn còn có thể làm việc.

Đây chính là hậu quả của việc không có chính sách tối ưu hóa trong việc sinh nở và quan hệ tình dục.

Minh Vũ thầm nghỉ hắn cân phải đặt ra những luật lệ cũng như những quy tắc trong việc này, đặc biệt là để hạn chế hết mức tối đa việc sinh con trùng huyết, như thế mời đảm bảo không có chuyện gì đáng tiếc xảy ra. Nhưng chuyện này không có thể nói là làm được cần phải có chính sách và chiến lược mới có thể thực hiện được.

“ Milla đang ở đâu! Ta muốn gặp nàng!” Melly có chút không bình thường nói.

Epx cũng gật đầu đồng ý dẫn hai người vào chuồn ngựa.

Milla lúc này bị trói chặt vào trong cọc buộ trâu, tay chân đều bọ trói kỹ cả, hằng ngày nàng chỉ được chu cấp một ít thức ăn cùng nước uống.

“ Milla!” Melly trầm giọng.

Milla ngước đầu lên nhìn Melly cùng Minh Vũ.

“ Melly! Ngươi đã về!” giọng nói nàng có một chút bi thương cùng ủy khuất.

Mắt Melly có một chút đỏ lên “ tại sao! Tại sao ngươi làm như thế!”

Milla chỉ ngước nhìn Melly cùng Minh Vũ một cái sau đó lại nhắm mắt, không biết nàng đang suy nghĩ chuyện gì cả.

Melly chỉ thở dài rồi cùng Minh Vũ đi ra ngoài.

“ Epx! Ngươi cho người cơi trói nàng ra đi! Ta nghĩ về sau nàng ta không còn như thế nữa đâu!” Minh Vũ nhìn bộ dáng của Milla như thế, hắn cũng có một chút đau lòng cho nàng.

Còn vấn đề cải tạo Milla không phải trong một hai ngày là xong, mà phải qua công việc, lạo động và trách nhiệm, như thế mới có thể gắn kết giữa các nàng và bộ lạc.

Chuyện Milla phản loạn cũng là chuyện không sớm thì muộn, cho dù không phải là nàng cũng sẽ có người khác sẽ làm chuyện này.

Chuyện của Milla cũng chính là lời cảnh tỉnh cho hắn, giúp hắn quản lý thật tốt cho bộ lạc sau này.

Ngay cả trong thời cổ đại, trung đại, cận đại và hiện đại vấn đề khi người đứng đầu xảy ra vấn đề thì các thể lực phụ thuộc hay trung thành vẫn có khả năng đảo chính dùng quân đội để nắm chính quyền.

Vì từ nhỏ sống và phát triển theo định hướng xã hội chũ nghĩa, vấn đề này sẽ không thể xảy ra, nhưng tại các nước theo xu hướng tư bản hay bán tư bản điển hình là các quốc gia giàu nguồn tài nguyên dầu mỏ, khoáng sản, kim cương. Đa phần đều bị chi phối bởi các nước phương tây và Trung Quốc, khiến cho các quốc gia đó luôn luôn không ổn định, tình trạng phiến quân đảo chính xảy ra hằng ngày.

Từ những nguyên nhân chủ quan và khách quan, Minh Vũ đã quyết định lường lối và chính sách xây dựng bộ lạc theo định hướng xã hội chủ nghĩa.

Vì đây là thời đại nguyên thủy, hầu hết tất cã cư dân theo chế độ mô hình bộ lạc, tất cả đều là của chung, ngay cả phụ nữ cũng là của chung. Chưa phân hóa giàu nghèo cùng quyền lực.

Nếu như theo tiến trình tiên hóa của nhân loại, từ chế độ bộ lạc nguyên thủy

Công Xã Nguyên Thủy thời kỳ này nói cách là thời kỳ mà Minh Vũ cùng bộ lạc đang sinh sống, thời kỳ này có thể xếp vào thời kỳ đồ đá, trang vật dụng đều đa phần được làm bằng đá và xương thú, xã hội chưa phân hóa, thủ lĩnh cùng Vu chính là người có tiếng nói cao trong bộ lạc, của cải lương thực được phân chia theo người có công hiến nhiều nhất.

Bời vì tất cả của cải vật chất đều là của chung, dùng chung, vì thế có thể xếp thời kỳ này gọi là cộng sản nguyên thủy.

Thời kỳ tiếp theo chính là chiếm hữu nô lệ. trong giai đoạn này được xếp vào thời kỳ đồ đống, đồ sắt. vì phát hiện ra kim loại chế tạo ra các công cụ giúp cho làm việc thuận lợi, lương thực của cải dư thừa. điều này làm cho một bộ phận nhỏ trong đám người trở trên có nhiều của cải vật chất hơn, người đi theo càng nhiều. từ đó xuất hiện mối bất bình đẳng trong xã hội.

Đó là chuyện trong bộ lạc, phần nhỏ kia sẽ nắm trong tay quyền hành của bộ lạc, đồng thời cũng xâm đánh chiếm giữ, nô lệ các bộ lạc nhỏ yếu hơn. Và đây cũng là tiên đề để phát triển thời kỳ tiếp theo. Thời kỳ phong kiến.

Thời kỳ phong kiến là thời kỳ kéo dài nhất trong quá trình phát triển của nhân loại, bộ lạc phát triển cực nhanh về số người cũng như lãnh địa bộ lạc được mở rộng đáng kể. từ đó hình thành một nhà nước đứng đầu là vua.

Thời kỳ thứ ba chính là tư bản chủ nghĩa. Thời kỳ này phong kiến đã quá củ nát, tính phân biệt xã hội ngày càng gay gắt, hơn nữa do việc phát triển khoa học kỹ thuật, kiến thức nhân loại đã đẩy một thành phần lớn tri thức lên nắm quyền tiêu diệt hay kiềm chế cái triều đại phong kiến lỗi thời lạc hậu.

Và cuối cùng chính là chủ nghĩa xã hội. chủ nghĩa xã hội chính là tinh hoa của các thời kỳ xã hội khác nhau, với ước muốn là một xã hội của nhân nhân, tất cả là vì nhân nhân, vì nhân dân mà sinh ra, vì nhân dân mà phục vụ.

Vì do trái ngược về mặt tư tưởng, nhận thức cũng như hành vì mà hai khối tư bản chủ nghĩa và xã hội chủ nghĩa luôn đối đầu gay gắt với nhau.

Đã nhận định được cốt lõi của vấn đề, từ đó Minh Vũ có thể xây dựng chính sách hợp lý cho bộ lạc cũng như về sau này.

Trước mắt hắn phải nghi ngơi một chút đồng thời tiếp tục nghiên cứu chỉ đạo phát triển của bộ lạc sau này.

Tất cả các hàng hóa hắn mang về đều được thu xếp ổn thỏa, đặc biệt là các loại thuốc dùng để chữa bệnh thì được bố trí cẩn thật nhất.

Việc thứ hai là xử dụng nguồn kim loại mới đó là nhôm. Còn việc thứ ba chính là tổ chức lại mộ hình chiến binh bộ lạc cũng như công tác tư tưởng cho bộ lạc về vấn đề trung thành và phát triển.

Quả thật từ tước tới nay trong vấn đề chiến binh, thợ săn hay quân đội hắn chưa thật sự chú tâm đến ngoài việc chế tạo ra trang bị vũ khí mới ra, thì vấn đến huấn luyện hắn lại bọn họ tự làm lấy.

Nhưng lần này hắn đã có một bản kế hoạch chuyên dùng để huấn luyện quân đội, tuy hắn chưa đi nghĩa vụ quân sự, nhưng dù sao chưa ăn thịt heo cũng biết heo chạy như thế nào mà.

Việc thứ ba là tăng cường kiến tạo nhà ở cho hơn 500 tộc nhân mới gia nhập bộ lạc cũng như xây dựng một tòa nhà hành chính cho bộ lạc.

Việc thứ tư là đề ra chính sách sắp tới chuẩn bị cho một lượng lớn thai phụ sắp tới thời kỳ sinh nở. ước chừng 1 – 2 tháng tới bộ lạc sẽ có thêm trên 200 trẻ sơ sinh, với một số lượng lớn như thế đó chính là một vấn đề nan giải và khó giải quyết.

Phụ nữ sau khi sinh sẽ cực kỳ suy yếu về sức khỏe cũng như sinh lý bản thân, như thế phải đảm bảo nhu cầu thức ăn phải giảu dinh dưỡng đồng thời phải cung cấp đầy đủ vitamin và chất sơ. Có như thế mẹ và con mới khỏe được.

Ngoài thức ăn ra thì nơi ở cũng là một vấn đề lớn.có lẻ trong 1 2 tháng nơi sẽ bước vào mùa mưa, mà hắn thì chưa trải qua mùa mưa tại nơi này như thế nào cả. hắn chỉ dựa theo lờn của Klu mới biết được, trước khi trời mưa thời tiết sẽ cực kỳ nóng. Mà một khi mưa mưa sẽ liên tiếp 5 6 ngày thậm chí là kéo dài hơn.

Như thế cần phải gấp rút thiết kế một khu dành cho thai phụ và trẻ sơ sinh cũng như kiến tạo các vật dụng có liên quan đến vấn đề này.

Việc thứ năm chính là kế hoạch thu hoạch, chế biên cũng như chuẩn bị cho mùa vụ sau, vụ thu đông.

Trước mặt hắn cần phải giải quyết năm vấn đề lớn nhất cho bộ lạc trong lúc này.

Minh Vũ nghi ngơi một đếm, ngay buổi sáng tiếp theo trước mặt các thành viên trong bộ lạc, Minh Vũ bắt đầu phân công nhiệm vụ.

Thứ nhất là nhanh chóng mang chiến lợi phẩm về bộ lạc, từ đó sẽ phân kia áo giáp cũng như xe, ngựa, trâu để giúp đỡ các công việc trong bộ lạc.

Việc thư hai là tăng cường khai thác gỗ và các nguyên vật liệu để chuẩn bị xây dựng các công trình lớn trong sắp tới. Đồng thời việc xản xuất gạch cũng tiếp tục hoạt động.

Một bữa ăn sáng diễn ra rất gấp mọi người ai vào việc nấy, dường như khi có Minh Vũ trong bộ lạc thì bộ lạc trở nên tràn đầy sức sống trở nên năng động hơn, nhiệt huyết hơn.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,490
Điểm cảm xúc
1,411
Điểm
113
Chương 199: Lên kế hoạch xây đại công trình
Ruộng khoai sau bao ngày chăm sóc, cũng được hơn 4 tháng bước vào giai đoạn cuối chuẩn bị thu hoạch, phần lá dưới gốc không biết do thời tiết quá nắng nóng hay do thiếu nước nên đã bị héo úa.

Hằng ngày các tộc nhân đều chăm sóc tưới tiêu cực kỳ kỹ lưỡng, không để thiếu nước,đồng thời cũng vun gốc dọn cỏ tạo điều kiện cho cây có thể kết quả tốt nhất.

“ Vũ! Những cây cỏ kia là thứ gì, sao mà các ngươi lại phải đổ nước vậy?” Roa sau khi du nhập vào bộ lạc cũng bắt đầu quan sát tình hình bộ lạc.

Lão cực kỳ quái lạ, nước rất qúy đặc biệt vào mùa khô nước không đủ dùng, tuy biết rằng bộ lạc đã có một cái hồ nước cực lớn, nước rất nhiều có thể đề bọn họ tắm vui đùa thỏa thích, thế nhưng bộ lạc Đại Việt hằng ngày lại phải múc nước dưới hồ rồi lại tưới cho những cây cỏ kia.

“ đó là cây khoai! Là thức chăn chính của bộ lạc. củ khoai có thể nướng, cũng có thể luộc, cũng có thể nghiền ra rồi nướng cũng có thể làm bột nướng thanh bánh. Dùng rất tốt, ăn cũng rất tốt, hơn nữa năng suất cũng rất cao. Có thứ này mùa đông không cần phải ra ngoài kiếm ăn!” Minh Vũ cũng thuận tiện giải thích cho Roa.

Mấy ngày nay Minh Vũ tiếp tục thị sát khu vực đất đai xung quanh để quy hoạch một lần nữa cho bộ lạc, cũng như chuẩn bị dọn ra một mảnh đất trống để trồng cây mì khi mùa thu đến.

Ngoài ra hắn còn phải chọn địa điểm xây khu nhà hành chính cũng như xây dựng bãi huấn luyện chiến binh cho bộ lạc. thực hiện mục tiêu thứ nhất xây dựng quân đội.

Sau khi tài nguyên nhân lực, vật lực được tập kết trở về bộ lạc, mọi người bắt đầu vào công cuộc xây dựng to lớn của bộ lạc.

Đầu tiên chính là xây dựng nhà cho các tộc nhân vừa mới gia nhập, vì có kinh nghiệm từ nhiều lần xây dựn trước, kết hợp với nguyên liệu có sẳn, chỉ trong vòng nữa tháng bọn họ đã xây dựng thêm 150 ngôi nhà có sức chứa mỗi ngôi nhà từ 7 – 10 người. số đó củng đủ đáp ứng nhu cầu tạm thời cho bộ lạc lúc này.

Nhưng vì đại quy mô xây dựng diện tích bên trong bước tường ngày càng bị thu hẹp. vấn đề này cũng là một trong những vấn đề của bộ lạc trong lúc này.

Vì hắn không hề ước tính trước quy mô phát triển bộ lạc nhanh đến như thế, hơn nữa lúc trước bộ lạc nhân lực cũng không được nhiều cho lắm. lực lượng lao động chính không có tăng cáo về số lượng và chất lương. Thế nên dựng được bức tường kia là một điều tốt lắm rồi.

Sau mấy ngày khảo sát, Minh Vũ lại một lần nữa mở rộn và quy hoạch lại toàn bộ bộ lạc. để tiết kiệp thời gian nhân lực và nguyên vật liệu. Minh Vũ đã có quyết định cực kỳ táo bạo. đó chính là tháo dỡ và sửa chữa những khu nhà trước kia.

Những khu nhà được xây dựng theo cấu trúc bàn cờ. mỗi ô bàn cờ là một khu bao gồm 6 ngôi nhà. Vì thế khi tháo dỡ 4 khu nhà, hắn có thể giải phóng được một phần lớn diện tích đất đai khá lớn, đủ xây dựng một căn nhà lớn, dùng để cho những phụ nữ sau khi sinh con.

Với khu nhà lớn như thế này có thể đủ sức chứa trên 400 thai phụ cùng trẽ sơ sinh, hơn nữa kết cấu kiến trúc giữa các căn nhà đều co sẵn, chỉ cần đấu nối chúng với nhau sẽ tạo thành một hệ thống toàn diện.

Ý tưởng đã lên, Minh Vũ bắt đầu vạch ra kế hoặc cực kỳ chi tiếc cho một kiến trúc lớn như thế này.

Vào bữa ăn tối, khi tất cả thành viên bên trong bộ lạc tụ họp chung với nhau, Minh Vũ bắt đầu nói ra ý định của mình cũng như là phân công nhiệm vụ cho từng nhóm người trong bộ lạc.

Hiện tại bộ lạc đã rất đông người, Minh Vũ đương nhiên không thể chỉ đạo nhiệm vụ cho từng người một. vì thế hắn chỉ phân công cho những người chủ chốt. rồi từ những thành viên chủ chốt kia mới tiếp tục phân công chỉ đạo.

Đầu tiên là mẹ con Alam và Akam trong thời gian Minh Vũ không có mặt tại bộ lạc, bộ phận chế tạo gạch cùng những công cụ bằng gốm cũng không ngừng sản xuất, nhưng số lượng không nhiều, nhưng chất lượn lại được đề cao thêm một phần.

Đầu tiên mà mẫu mã, những sản phẩm bằng gốm đã không còn thô như trươc kia chỉ tạo ra các hình dạng trụ hay khối xấu xí nữa. mà nhờ có sự phát triển công cụ và am hiểu về vật liệu đất sét cũng như là nhiệt độ nung, thời gian nung mà chất lượng thay đổi cực kỳ rõ rệt.

Đất sét sau khi nhào thật kỹ lại trộn thêm vào tro gỗ và trong xương động vật với tỉ lệ 5:1:1 mà đồ gốm tạo ra sẽ bền hơn rất nhiều. nhiều sản phẩm mới được tạo ra để đáp ứng nhu cầu của bộ lạc.

Thứ nhất là bình nước có qua dùng để dể dàng cầm nắm bình trong khi đi múc nước tưới tiêu. Thứ hai là bình ấm nấu nước.

ấm được phát minh ra khi có sự nhu cầu về mặt sử dụng trong đời sống. bời vì sau khi bộ lạc bi dịch thổ tả, Minh Vũ đã để ra một qui định là phải ăn chín uống sôi, và nước uống cũng phải như vậy, không thể trực tiếp uống nước dưới hồ, mà phải dung cho sôi lên rồi mới được uống.

ban đầu mọi người thường dùng nồi nấu canh lớn để nấu nước, nhưng nước uống lại ám mùi của thức ăn, nên có hương vị không được tốt, hơn nữa nước nhiều nấu lâu, thật sự là không thuận tiện để sử dụng.

Alan nhỏ tuổi, nhưng đầu óc cũng có chút thông mình sáng tạo cũng như bản thân lại rất khéo tay, sau một vài lần chế tạo, dùng định hình nàng đã chế tạo ra một cái ấm nước nấu.

Sau khi biết được những phát kiến cũng như sáng tạo của Alan, Minh Vũ ra tiếp thu và không ngừng khích lệ cho nàng, cũng như là hướng dẫn vẽ ta những đồ vật bằng gốm thực dụng tại thời hiện đại.

Và từ đó những vật phẩm như ấm trà, ấm nước, siêu nấu thuốc, ly uống trà, ly cao uống nước,… lần lượt được làm ra. Đời sống bộ ngày càng đi lên một bước.

Nhiệm vụ mà Minh Vũ giao cho Alan và Aklam đó chính là chỉ huy mọi người chế tạo đại lượng gạch dùng để xây dựng.

Orc cùng Klu và Ashi thì làm nhiệm vụ cảnh giới bảo về bộ lạc cùng đi săn một ít động vật, tìm ngườn thức ăn tươi cũng như là nguyên liệu thuộc da.

A’Khim thì được Minh Vũ giao cho nhiệm vụ thu gom nguyên vật liệu gỗ. Cho’k thu gom vật liệu đá.Epx chỉ huy các công việc còn lại trong bộ lạc. còn Minh Vũ cùng May thì trực tiếp lao đầu vào công trình lớn trước mặt.

Minh Vũ đặc tên cho công trình này là sinh con. Chuyên dùng để phụ nữ, sản phụ cùng thai nhi trong gia đoạn sinh sản cùng phát triển cho trẻ nhỏ dưới 1 tuổi.

Còn May chính là học trò cùng thế hệ với A’khim, nàng ta có thiên phú về hình học cũng như kiến trúc, bên trong bộ lạc có rất nhiều công trình có sự góp mặt của nàng, như tháp canh trên trường thành, hay là kết cấu xây dựng đập nước.

Và nàng cũng được sự công nhân của Minh Vũ và được hắn đưa vào nhóm chú trọng bồi dưỡng.

Nhân lực được tập trung, dưới sự đơn thúc cùng chỉ đạo của Minh Vũ, chỉ trong vòng một ngày, bọn họ đã dọn xong bãi côn trường chính.

Các hàng rào đã được tháo dỡ, bốn khu nhà chính trơ trọi ngay khu chính giữa khu nhà. Tiếp thao là dựa vào nhưng bước tường có sẳn, sẽ tiếp tục gia cố và xây thêm nối liền chúng với nhau tại thành một bức tường nhỏ.

Bởi vì công trình mang tính chiến lược cao của bộ lạc, việc gia cố và các bước chuẩn xác trong việc xây dựng và tuyển chọn vật liệu vô cùng cẩn trọng.

Nếu như nói Minh Vũ là một tay có kiến thức về kiên trúc, như thế là không đúng, hắn là một tên chuyên ban xã hội địa lý đất đai thổ nhưỡng. còn về vấn đế kiến trúc, toán học, hay vật lý học hắn là một con gà mờ không hơn không kém.

Thế nhưng ngành khoa học địa lý là một ngành khoa học đặc biệt nó kết hợp giữa hai khối tự nhiên và xã hội. chính vì thế trong suốt 3 năm đầu đại học hắn thường xuyên phải học các môn học cả khối tự nhiên lẫn xã hội như toán cao cấp C1, C2, xác suất thống kê, sinh vật học đại cương, thổ nhưỡng học đại cương, khí hậu học đại cương, khí tượng thủy văn, hóa học căn bản, vật lý ánh sáng và truyền sóng không gian,……

Cũng chính vì nguyên nhân đó hắn có kiến thức rất nhiều thứ về các lĩnh vực trong xã hội, món nào cũng biết nhưng đa phần chỉ là da lông bên ngoài, không có tính áp dụng trong thực tiễn là bao.

Nhưng vì ngành học đặc biệt này đã giúp cho Minh Vũ có thể vận dụng tối đa những kiến thức mà hắn học được, cũng như những kỹ năng sống mà hắn học từ thuở bé mà đã giúp cho bản thân, giúp cho bộ lạc ngày càng lớn mạnh.

Mà công trình lần này cũng thế, hắn chỉ dựa vào những gì mình biết, những gì mình hiểu, và nhữn gì mà mình có thể nhớ được tại thời hiện đại để giúp những tộc nhân của mình.

Vì đây là một công trình kiến trúc đồ sộ, tổng diện tích có thể lên đên 500m2. Nếu xây thành một khối tổng thể, tuy như thế sẽ tiết kiệm được không gian, nhưng sức ép lên tường cột sẽ rất nhiều, nếu chẳng may vào mùa mưa bão, bộ lạc bị bão đánh bất ngờ sẽ như thế nào. Trường hợp xấu nhất có thể là sập nhà. Như thế không những không giúp ích được cho bộ lạc, mà học hại mạng bọn họ nữa.

Tranh thủ bão số 6 kéo đến. rãnh rổi được vài ngày. Ae thông cảm. nhà nghèo thằng chồng keo. Kỳ kèo mãi mới có dc cái laptop
 
Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
Top