Lượt xem của khách bị giới hạn

[Huyền huyễn] [Truyện Hoàn] Nhất niệm vĩnh hằng - Nhĩ Căn

Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
[Huyền huyễn] [Truyện Hoàn] Nhất niệm vĩnh hằng - Nhĩ Căn

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,569
Điểm cảm xúc
1,483
Điểm
113
Chương 855: Đòn sát thủ (2)
- Hồn tháp các ngươi cho ta lấy được từ chỗ nào?

Bạch Tiểu Thuần không nói nhảm, ánh mắt như tia chớp nhìn chằm chằm vào hai người, hắn hỏi thẳng.

Thậm chí phòng bị hai người nói dối, Thông Thiên pháp nhãn trên mi tâm Bạch Tiểu Thuần xuất hiện cái khe cảm nhận biến hóa trên người hai hồn tu, chỉ cần hơi dao động một chút hắn cũng biết rõ ràng.

Thân thể hai hồn tu run lên, cảm nhận được uy áp cường đại nên bọn họ hít thở dồn dập, không dám giấu diếm lời nào, hai người một năm một mười nói rõ những tin tức mà mình biết.

Tháp này là vật truyền thừa của bộ lạc Hắc Sơn bộ từ xa xưa, thời gian đã quá lâu rồi, bọn họ cũng không biết lai lịch cụ thể, dù sao bộ lạc thổ dân trong Man Hoang đều có vật truyền thừa của tổ tiên còn sót lại, có giá trị, cũng có không có giá trị.

Bạch Tiểu Thuần trầm ngâm, hắn lại triệu kiến đầu lĩnh bộ lạc Hắc Sơn hỏi thâm rõ ràng, cuối cùng hắn cau mày và trầm ngâm không lên tiếng.

Tất cả đều nói rõ đây chính là vật tổ tiên bộ lạc Hắc Sơn truyền lại, vật phẩm lưu lại không chỉ có trữ hồn tháp, còn có những vật phẩm khác, cũng không ai biết rõ lai lịch cụ thể của chúng.

Bạch Tiểu Thuần vẫn cảm thấy lo lắng, hắn đi theo đầu lĩnh bộ lạc Hắc Sơn, tên đầu lĩnh run rẩy mang những vật phẩm còn truyền thừa của tổ tiên ra ngoài.

Sau khi xem xét từng cái, Bạch Tiểu Thuần không nhìn thấy manh mối nào trong những thứ này, hắn không thể không buông tha.

Trong đêm khuya, Bạch Tiểu Thuần đứng ngoài động phủ, hắn nhìn lên bầu trời, nhìn dãy núi phập phồng, ánh mắt sinh ra hào quang.

- Hy vọng là ta nghĩ nhiều... Bất kể thế nào nói, hồn tháp này chính là đòn sát thủ của ta! Đáng tiếc chỉ có thể dùng một lần!

Bạch Tiểu Thuần thở dài một hơi, hắn nghĩ mãi mà không rõ, hắn dứt khoát không quan tâm tới việc này nữa.

Mấy ngày sau, Bạch Tiểu Thuần lựa chọn rời khỏi bộ lạc Hắc Sơn, trước khi đi thổ dân cả bộ lạc Hắc Sơn đều quỳ lạy, bọn họ mang theo cảm kích và kính sợ Bạch Tiểu Thuần.

Hai hồn tu trung niên cũng giống như thế, ánh mắt nhìn Bạch Tiểu Thuần mang theo kính sợ rất rõ ràng.

Bạch Tiểu Thuần nhìn mọi người, trong nội tâm cảm động, cảm giác mình lúc ở trong thôn cũng như vậy, khi gần đi mọi người vui vẻ đưa tiễn, tại Linh Khê Tông, mọi người vui vẻ đưa tiễn, tại Nghịch Hà Tông mọi người cũng vui vẻ đưa tiễn, tại Không thành Tinh Không Đạo Cực Tông Không, mọi người vui vẻ đưa tiễn...

Hôm nay đến Man Hoang, bộ lạc Hắc Sơn cũng vui vẻ đưa tiễn...

Bạch Tiểu Thuần cố ý dùng thần thức đảo qua, xác định những thổ dân này không chuẩn bị chiêng trống gì đó hắn càng cảm động, cảm thấy những ngững người này thật tình đưa tiễn mình.

- Đều trở về đi.

Bạch Tiểu Thuần cảm động vung tay lên, hắn vung tay lên sau đó mang theo phấn chấn bay lên không trung.

Sau lưng hắn, Chu Nhất Tinh bước nhanh đi theo, ánh mắt vô cùng kiên định, hắn đã thầm thề, nhất định phải đi theo tùy tùng vị Bạch đại sư trước mặt, đồng thời ánh mắt nhìn sang người bên cạnh mình với ánh mắt bất thiện.

Cùng đi theo Bạch Tiểu Thuần, còn có Lý Phong...

Chú ý tới ánh mắt của Chu Nhất Tinh, Lý Phong cũng cẩn thận, hắn cảm thấy Bạch đại sư không có đuổi chính mình đi, đây là ngầm đồng ý, chờ đợi mình biểu hiện sau này, trước mắt địch nhân lớn nhất của mình chính là Chu Nhất Tinh.

Ba người cùng đi đường, đi không bao lâu, Chu Nhất Tinh nhịn không được quay đầu lại hung dữ nhìn Lý Phong, hắn quát lớn.

- Ngươi đi theo chúng ta làm gì, còn không mau cút đi!

Nói xong Chu Nhất Tinh nhanh chóng xoay người biểu lộ nịnh nọt Bạch Tiểu Thuần, hắn đã luyện vẻ mặt như vậy rất nhiều lần.

- Đại sư, người này không có hảo ý, hắn đi theo chúng ta, nhất định lòng mang làm loạn.

Bạch Tiểu Thuần khẽ ân một tiếng, không để ý tới, hắn tiếp tục bay về hướng thành Quỷ Vương.

Advertisement / Quảng cáo


Lý Phong nhìn thấy Chu Nhất Tinh vu oan chính mình, hắn vội vàng ôm quyền.

- Đại sư ngàn vạn không nên hiểu lầm, ta không có tâm tư khác, mà là sùng kính đại sư, muốn trở thành tùy tùng của ngài.

Lý Phong lập tức lên tiếng, hắn thực hy vọng có thể ôm bắp đùi Bạch Tiểu Thuần, như vậy sau này sẽ được đối phương đề điểm.

Thấy Bạch Tiểu Thuần không quan tâm tới mình mà lại quay người đi xa, Lý Phong càng sốt ruột.

Chu Nhất Tinh càng vui vẻ, hắn lườm Lý sau đó đuổi theo Bạch Tiểu Thuần, sắc mặt vô cùng đắc ý vừa lòng.

Lý Phong vội vàng, hắn cảm giác Bạch đại sư trước mắt chính là Luyện Hồn Sư Hoàng phẩm, là một trong những Luyện Hồn Sư cường đại nhất hắn gặp.

Nếu mình có thể đi theo đại nhân vật như vậy, chỗ tốt quá lớn, vừa nghĩ tới nếu mình không bắt lấy cơ hội này, như vậy về sau nhất định sẽ hối hận, hắn đang lo lắng và suy nghĩ nhất định phải làm cho đối phương biết rõ giá trị của mình, nghĩ tới đây Lý Phong lập tức lên tiếng biểu hiện sự tồn tại của bản thân.

- Bạch đại sư, ta có thể làm rất nhiều việc, dùng thân phận của đại sư, lúc cần hồn không thể tự mình đi bắt, cho nên...

Bạch Tiểu Thuần dừng bước, cảm thấy Lý Phong nói có chút đạo lý...

Nội tâm Chu Nhất Tinh rung động mạnh, nội tâm giận dữ, trước kia Bạch Tiểu Thuần chưa trở thành Luyện Hồn Sư Hoàng phẩm, hắn cảm thấy đi theo Bạch Tiểu Thuần là ủy khuất, từ khi biết Bạch Tiểu Thuần là Luyện Hồn Sư Hoàng phẩm thì hắn sớm tôn sùng Bạch Tiểu Thuần như thần tiên.

Hắn cảm giác mình phải ôm bắp đùi, càng nghĩ càng cảm thấy nên giải quyết Lý Phong, trước mắt nghe Lý Phong vô sỉ như vậy nên hắn không thể yếu thế.

- Ta cũng có thể!

Chu Nhất Tinh quát lớn, sợ Bạch Tiểu Thuần đồng ý việc này.

Bạch Tiểu Thuần bình tĩnh nháy mắt mấy cái, hắn sớm nhận ra hai người này không hợp và có ý cạnh tranh, đây cũng là việc hắn vui vẻ khi nhìn thấy, lúc này tiếp tục đi xa.

Chu Nhất Tinh thở ra một hơi, hắn nhìn chằm chằm Lý Phong, nếu hắn khôi phục tu vi, hắn chắc chắn sẽ ra tay diệt đối phương...

Lý Phong cũng bất chấp Chu Nhất Tinh không vui, hắn nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần lại muốn đi xa, lúc này vội vàng hô to.

- Bạch đại sư, ta... Ta biết rõ nơi nào có nhiều oan hồn...

- Ta cũng biết! Ta biết rõ vài chỗ!

Chu Nhất Tinh lập tức hét lớn.

- Ta có thể cung cấp hồn dược cho đại sư, dùng trình độ tam phẩm đỉnh phong của ta có thể luyện chế rất nhiều hồn dược thay đại nhân!

ý Phong lo lắng lên tiếng.

- Ta cũng có thể luyện hồn dược!

Chu Nhất Tinh cắn răng.

- Chu Nhất Tinh, ngươi đừng khinh người quá đáng, ta biết địa phương nào có được nước Thông Thiên Hà, giá trị nước Thông Thiên Hà xa xỉ, một giọt có thể đổi lấy rất nhiều hồn dược! Chu Nhất Tinh, ngươi có thể so sánh sao?

Lý Phong hét lớn.

- Ta...

Chu Nhất Tinh yếu thế, nếu nơi này là lãnh địa của gia tộc hắn, hắn còn có thể nói mình có thể làm được, hắn lại không có con đường tìm hiểu việc này.

Đôi mắt Bạch Tiểu Thuần sáng ngời, tuy hắn biết nước Thông Thiên Hà có giá trị xa xỉ trong Man Hoang, có lẽ rất đáng tiễn, hắn không ngờ còn quý hơn cả suy nghĩ của mình.

---------------
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,569
Điểm cảm xúc
1,483
Điểm
113
Chương 856: Đông Giao Bạch gia
- Ta còn biết địa phương nào có Thiên Nhân Hồn!

- Ta có thể cung cấp cho Bạch đại sư các tin tức!

- Ta...

Lý Phong nhìn chằm chằm vào Chu Nhất Tinh, hắn càng ra sức chào hàng bản thân, ý đồ có thể được Bạch Tiểu Thuần đồng ý dẫn theo.

Đôi mắt Chu Nhất Tinh đỏ rực, tức giận hồng hộc, đang muốn phản bác lại khiếp sợ, hắn nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần dừng bước quay đầu nhìn sang.

Nội tâm Chu Nhất Tinh rung động mạnh, Bạch Tiểu Thuần đã xoay người nhìn sang Lý Phong.

- Ngươi vừa mới nói ngươi biết nơi nào có Thiên Nhân Hồn?

Lúc Bạch Tiểu Thuần quay đầu lại, Lý Phong vô cùng kích động, nghe Bạch Tiểu Thuần hỏi lời này, hắn không do dự nói những tin tức mình biết.

- Bẩm Bạch đại sư, tại hạ biết rõ tin tức Thiên Nhân Hồn, nghe đồn trong thành Cự Quỷ, trong tay Cự Quỷ Vương có Thiên Nhân Hồn, trừ Cự Quỷ Vương đại nhân ra, ba đại luyện hồn thế gia trong nội thành đều có Thiên Nhân Hồn!

Bạch Tiểu Thuần nhíu mày, suy nghĩ những lời Lý Phong nói chẳng khác gì nói nhảm.

- Hừ, Cự Quỷ Vương chính là cường giả Bán Thần, hắn cũng không tùy ý mang Thiên Nhân Hồn ra tặng người, về phần ba luyện hồn thế gia, nghe đồn mà thôi!

Chu Nhất Tinh nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần nhíu mày, nội tâm hắn vui vẻ, biết rõ đây là cơ hội phản kích, hắn lập tức bỏ đá xuống giếng.

Lý Phong lạnh lùng nhìn Chu Nhất Tinh, hắn cười lạnh sau đó cung kính nhìn Bạch Tiểu Thuần, hắn tiếp tục lên tiếng.

- Ta không dám lừa bịp Bạch đại sư, không nói Cự Quỷ Vương đại nhân, trong ba đại luyện hồn thế gia, ta không biết hai gia tộc khác có Thiên Nhân Hồn hay không, trong đó có một nhà ta dám bảo đảm bọn họ có Thiên Nhân Hồn!

- Bởi vì ta đã từng là một trong những khách khanh của gia tộc này, trong lúc cử hành buổi lễ long trọng, vinh hạnh đứng từ xa nhìn thấy Thiên Nhân Hồn, bộ dạng của nó như cát đá, vừa mới xuất xuất hiện đã có uy áp Thiên Nhân bao phủ bốn phương!

Lý Phong miêu tả những gì mình từng nhìn thấy, ánh mắt Bạch Tiểu Thuần tỏa sáng.

Thiên Nhân Hồn này chính là chí bảo trong Man Hoang, không phải người nào cũng có thể nhìn thấy, thậm chí quá nhiều người không biết bộ dạng Thiên Nhân Hồn như thế nào, Lý Phong miêu tả rất phù hợp bộ dạng Thiên Nhân Hồn.

- Nếu hắn nói là sự thật, đây chính là Thiên Nhân Hồn thổ thuộc tính, hôm nay ta đã có hỏa mộc thủy... Còn kém kim thổ mà thôi!

Bạch Tiểu Thuần nói thầm.

- Ngươi nói gia tộc kia là gia tộc nào?

Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần sáng ngời, hỏi.

- Vương thành Đông Giao, Bạch gia!

Lý Phong do dự một chút, hắn vì đi theo Bạch Tiểu Thuần cho nên bất chấp trả giá.

Bạch Tiểu Thuần sững sờ, cảm thấy Lý Phong nói gia tộc này hơi quen tai, cẩn thận nhớ lại hai mắt hắn liền mở to.

- Vương thành Đông Giao... Ba đại luyện hồn thế gia... Bạch gia... Đây không phải gia tộc của Bạch Hạo sao.

Bạch Tiểu Thuần càng nghĩ càng động tâm.

- Gia tộc này chính là một trong ba đại gia tộc trong thành Cự Quỷ... Rất có thể bên trong có tồn tại Thiên Nhân lão tổ.

Advertisement / Quảng cáo


Bạch Tiểu Thuần liếm liếm bờ môi, hắn trừ động tâm còn mang theo do dự, hắn không có biện pháp nào khác, hắn nhất định phải chiếm được Thiên Nhân Hồn, hắn lại dùng thân phận của Bạch Hạo, từ đó có thể thuận lợi tiếp cận Bạch gia hơn.

Bạch Tiểu Thuần đang xoắn xuýt, Lý Phong cũng khẩn trương, lúc này hắn nói ra chuyện Bạch gia, mặc kệ như thế nào cũng xem như đắc tội Bạch gia, nếu Bạch Tiểu Thuần không quan tâm tới hắn, hắn chỉ có thể buông tha đi theo.

Mặc dù hắn làm khách khanh của Bạch gia trong thời gian ngắn, hắn không có ấn tượng gì về Bạch Hạo, dù sao tu vi Bạch Hạo chỉ là Trúc Cơ sơ kỳ, như vậy nói rõ hắn là người thất bại trong gia tộc, tự nhiên cũng không bị khách khanh tam phẩm đỉnh phong như Lý Phong chú ý.

Bạch Tiểu Thuần suy nghĩ một lúc, sau khi suy nghĩ xong liền cắn răng quyết định.

- Mặc kệ có được hay không, ta cũng phải đi thử một lần, huống hồ ta có Bán Thần tháp... Nếu chuyện bại lộ hay có biến hóa khác, cẩn thận một chút có thể giữ được tính mạng.

Bạch Tiểu Thuần nghĩ tới đây càng hận Hồng Trần Nữ nhiều hơn, vừa nghĩ Hồng Trần Nữ làm hại mình phải dùng Thiên Nhân Hồn Kết Anh, Bạch Tiểu Thuần thống hận không nhỏ.

- Đều do Hồng Trần Nữ, lão nữ ngươi chờ đó cho ta, chờ ngày Bạch Tiểu Thuần ta lợi hại, ta nhất định thu thập ngươi! Còn có Trần Hạ Thiên!

Bạch Tiểu Thuần thở sâu, hắn đã có quyết định, đồng ý cho Lý Phong đi theo tùy tùng mình, cả đám người bay thẳng về phía Bạch gia.

Trên đường đi, Bạch Tiểu Thuần không ngừng đọc những tin tức trong cốt giản của Bạch Hạo lưu lại, càng nghĩ đến chuyện Bạch Hạo tử vong, một khi hắn dùng thân phận Bạch Hạo trở về, như vậy trong Bạch gia sẽ có một ít phong ba xuất hiện.

- Cũng đúng, ta từng nói có cơ hội sẽ báo thù cho ngươi, lần này nếu có khả năng, kẻ thù của ngươi sẽ nhảy ra.

Mấy ngày sau, lúc sắp tiến vào phạm vi Bạch gia, Bạch Tiểu Thuần dừng bước, hắn suy nghĩ nếu trở lại Bạch gia thì không thích hợp mang theo Lý Phong cùng Chu Nhất Tinh, vì vậy an bài hai người tu hành ở gần Bạch gia, sau khi chờ mình trêệu hoán, một mình một người bay về hướng Bạch gia.

Tu vi của hắn cải biến nhiều, không còn là Kết Đan Đại viên mãn, hắn biến thành Trúc Cơ sơ kỳ giống Bạch Hạo.

Tốc độ phi hành cũng chậm lại, tất cả biểu hiện phù hợp với thân phận của Bạch Hạo, gương mặt hắn biến thành trầm mặc ít nói.

- Bạch Hạo là thứ tử, không được gia tộc xem trọng...

Bạch Tiểu Thuần cảm thấy mọi việc đều rất phù hợp với Bạch Hạo, sau khi cửu tử nhất sinh quay trở về gia tộc.

Lúc cách thành Quỷ Vương một khu vực lớn phía đông thành Quỷ Vương đều thuộc về Bạch gia, nói là gia tộc, trên thực tế kích thước to lớn giống như tòa thành nhỏ.

Tòa thành màu tím giống như ấn vào mặt đất, chung quanh có pho tượng long xà như muốn bay lên trời, mà những pho tượng long xà này lại tạo thành bốn cánh cửa ra vào Bạch gia!

Chung quanh có trận pháp vờn quanh, trận pháp còn sinh ra uy áp uy hiếp bao phủ cả Bạch gia vào trong, nơi này cũng trở thành khu vực độc lập.

Thậm chí sau khi đi vào khu vực này, Bạch Tiểu Thuần lập tức cảm nhận được từng ánh mắt từ các vị trí khác nhau nhìn chằm chằm vào mình, cũng may chỉ liếc nhìn sau đó dời đi.

- Bạch gia... Nhất định có Thiên Nhân lão tổ!

Nội tâm Bạch Tiểu Thuần rung động, cảm nhận lực lượng trận pháp khổng lồ, hắn dần dần tới gần thành trì Bạch gia!

- Đáng chết, ta vẫn là ta sao?

Bạch Tiểu Thuần cảm giác mình đã biến hóa, ngay cả bản thân hắn cũng sợ hắn.

- Nơi này có Thiên Nhân lão tổ đấy, ta... Ta dám đoạt Thiên Nhân Hồn trong mặt Thiên Nhân lão tổ.

Bạch Tiểu Thuần dụi mắt, đáng tiếc hắn không dụi được nước mắt, hiện tại hắn biết thế nào là khóc không ra nước mắt, Bạch Tiểu Thuần than thở không dứt.

Hắn suy nghĩ nếu bản thân mình trước kia, đánh chết cũng không tới đây, hiện tại hắn... Lại chủ động đưa tới cửa.

- Đều do Hồng Trần Nữ và Trần Hạ Thiên, ta bị ép buộc... Đáng chết, ta nổi giận lên, chính ta cũng sợ mình!

---------------
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,569
Điểm cảm xúc
1,483
Điểm
113
Chương 857: Thứ tử Bạch Hạo
Nội tâm Bạch Tiểu Thuần không ngừng động viên bản thân, hắn không có biện pháp khác, đành phải ổn định tâm thần, giả vờ làm ra bộ dạng trầm mặc ít nói đi tới tòa thành Bạch gia.

- Bạch gia là một trong ba luyện hồn thế gia trong thành Cự Quỷ, có trận pháp hộ tộc... Nói không chừng trận pháp có thể phán đoán huyết mạch tộc nhân, cũng không biết mặt nạ của ta có thể hay không... Có lẽ có thể.

Bạch Tiểu Thuần tâm thần bất định, hắn chậm rãi tiến lên phía trước, cũng chuẩn bị bỏ chạy nếu phát hiện không ổn.

Càng tới gần, ánh mắt chung quanh nhìn hắn càng nhiều, cho đến khi Bạch Tiểu Thuần cách thành trì Bạch gia chừng trăm trượng, nhìn pho tượng long xà như muốn bay lên cao, ánh mắt của pho tượng sinh ra u quang nhìn Bạch Tiểu Thuần.

Ánh mắt này lạnh giá, càng ẩn chứa nguy hiểm không nói nên lời, giống như đoán được Bạch Tiểu Thuần cũng không phải người Bạch gia, nếu dám không lịch sự không báo mà xâm nhập vào trong sẽ thừa nhận một kích lôi đình của pho tượng.

Bạch Tiểu Thuần than thở, sau khi hít sâu vài lần liền tiến lên phía trước, trực tiếp bước vào bên trong trận pháp Bạch gia, hắn lấy lệnh bài thân phận của Bạch Hạo ra ngoài, lệnh bài sinh ra hào quang nhu hòa, cùng lúc đó mặt nạ của hắn hơi sáng lên, trong mặt nạ xuất hiện chấn động chỉ hắn có thể phát hiện, dường như nó đang lừa dối trận pháp, đúng như Bạch Tiểu Thuần đoán, trận pháp có tác dụng phân biệt huyết mạch Bạch gia, nó cũng nhận định hắn chính là Bạch Hạo!

Trong nháy mắt Bạch Tiểu Thuần thuận lợi tiến vào trong trận pháp, những ánh mắt nhìn chằm chằm vào hắn cũng biến mất không còn, hai mắt pho tượng cũng ảm đạm, không hề sắc bén, thậm chí còn có âm thanh ken két vang lên, pho tượng long xà cực lớn chính là cánh cửa vào thành trì Bạch gia cũng mở ra.

Khi nó mở ra, ở cửa lớn có một nam tử trung niên xuất hiện, nam tử này tu vi Ngưng Khí Đại viên mãn, hai tay của hắn cắm vào trong ống tay áo, thân ảnh gầy gò, dung mạo mang theo cay nghiệt, hắn cau mày nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thuần.

Nội tâm Bạch Tiểu Thuần thở ra một hơi, hắn biết rõ bước âầu tiến vào Bạch gia đã thành công, giờ phút này xụ mặt, kiên trì tiến lên, hắn tới cổng chính của Bạch gia, lúc muốn tiến vào...

- Bạch Hạo thiếu gia, ngươi trở lại cũng bỏ đi, chẳng lẽ quên phu nhân quy định, thứ xuất phải đi cửa hông hay sao?

- Rõ ràng dẫn động trận pháp gia tộc, thậm chí lại để long xà mở cửa, xem ra ngươi quên thân pâận của mình rồi, cửa này không phải ngươi có thể đi.

Nam tử trung niên lạnh lùng lên tiếng, hắn ngăn cản Bạch Tiểu Thuần, trong mắt mang theo khinh miệt.

Bạch Tiểu Thuần cau mày, hắn ngẩng đầu nhìn nam tử trung niên trước mặt, hắn biết rõ Bạch Hạo không được chào đón tại Bạch gia, hắn không nghĩ tới ngay cả người giữ cửa cũng có thể nhục nhã hắn, điều này đại biểu Bạch Hạo không được Bạch gia chào đón cỡ nào.

- Đây là tận lực nhục nhã và làm khó dễ tới tận cùng.

Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần xuất hiện hào quang lợi hại, sau khi lọt vào mắt nam tử trung niên kia, tâm thần nam tử trung niên rung động, toàn thân băng hàn lạnh buốt, đầu óc như nổ vang giống như đặt mình trong băng tuyết, nội tâm kinh ngạc không dám đối mắt với Bạch Tiểu Thuần, hắn vô ý thức lui ra phía sau vài bước, hai tay đặt trong ống tay áo cũng buông ra, sau đó tránh đường.

Bạch Tiểu Thuần mặt không biểu tình bước qua người nam tử trung niên, hắn trực tiếp bước vào trong cửa lớn, sau khi hắn rời đi nam tử trung niên mới khôi phục tinh thần, sắc mặt biến hóa, kinh nghi bất định.

- Ánh mắt Bạch quá mức sắc bén, hoàn toàn không giống hắn trước kia.

Không đề cập tới nam tử trung niên khó hiểu, Bạch Tiểu Thuần bước vào Bạch gia, trên đường hắn đi cũng quan sát chung quanh, thành trì Bạch gia rất lớn, dù sao cũng là gia tộc nên không có cửa hàng gì, chỉ có khu vực ở lại của các chi mạch khác nhau, trong đó có điêu lan ngọc thế rất xa hoa, bốn phía hòn non bộ mọc lên san sát như rừng, có không ít người Bạch gia đang ra ra vào vào, giữa không trung có chim chóc bay quanh.

Không đợi Bạch Tiểu Thuần đi bao xa, trước mặt hắn có nữ tử mặc trang phục nha hoàn vừa răn dạy người bên cạnh, sau khi nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần, nha hoàn này sững sờ, sau đó trong mắt mang theo xem thường và hừ lạnh.

- Cũng không biết tên nào canh cổng lại cho hắn vào, đâu phải ai cũng có thể được phép đi từ cửa chính!

Nha hoàn này lớn tiếng, không để ý tới Bạch Tiểu Thuần.

Advertisement / Quảng cáo


Bạch Tiểu Thuần không làm gì cả, vừa định trừng nhưng nghĩ mình hiện tại chính là Bạch Hạo, lúc này hắn nhịn xuống.

- Nhịn, dù sao ta cũng không phải Bạch Hạo.

Bạch Tiểu Thuần hít sâu một hơi, hắn nhìn bóng lưng nha hoàn kia, tiếp tục đi dạo trong thành trì Bạch gia, trên đường gặp được không ít người hầu Bạch gia, những người này không ngoài dự tính, sau khi nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần liền sững sờ, sau đó sắc mặt mang theo khinh miệt rất rõ ràng.

Biểu lộ này quá tận lực, dường như cố ý làm như thế, thậm chí còn có một chút không giống như cố ý, mà là chán ghét không thèm nhìn, Bạch Tiểu Thuần chẳng khác gì là rác rưởi.

Nhiều lần Bạch Tiểu Thuần không nhịn được nhưng lại nhớ tới mục đích của mình cho nên hắn nhịn xuống.

- Ta nhịn!

Bạch Tiểu Thuần cắn răng nói thầm, hắn lại nhìn chung quanh, hắn không biết Bạch Hạo cư ngụ ở chỗ nào, việc này cũng không thể tìm người hỏi thăm, bởi vì tình cảnh của Bạch Hạo cho nên Bạch Tiểu Thuần muốn hỏi cũng không ai trả lời, từ đó có thể nghĩ địa vị của hắn kém cỡ nào.

- Làm thế nào bây giờ?

Bạch Tiểu Thuần au đầu, vào lúc hắn muốn rời đi, đột nhiên có một lão giả bước ra ngoài, quần áo lão giả này tốt hơn hạ nhân tầm thường một ít, tu vi cũng là Trúc Cơ, thần sắc kiêu căng, hiển nhiên hắn không phải nguời Bạch gia nhưng cũng là nhân vật quản gia trong Bạch gia.

Hắn chắp tay sau lưng, vào lúc muốn rời đi lại nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần.

Lão giả này sững sờ, sau đó sắc mặt hắn âm trầm.

- Bạch Hạo!

- Ngươi quên thân phận của mình sao, nơi này không phải nơi ngươi có thể tới, ngươi thật lớn mật, lại dám bỏ qua gia quy!

Ánh mắt lão giả sáng lên, ngôn từ không chút khách khí giống như răn dạy người hầu, hắn chỉ vào Bạch Tiểu Thuần và quát tháo một phen.

Bạch Tiểu Thuần đi tới nơi này không được chào đón không nói, hắn nhận hết chán chét và khinh miệt của mọi người, hắn nhịn, không ngờ lão giả trước mắt lại dám mắng chửi răn dạy mình, hắn tức giận ngẩng đầu lên, vào lúc này có giọng nữ tử vang lên.

- Trần quản gia, nơi này là Bạch gia ta, hắn nói thế nào cũng có huyết mạch Bạch gia, từ lúc nào tới phiên người hầu như ngươi nhục nhã?

Một đạo hào quang đang bay ngang qua nơi này bỗng nhiên dừng lại, đó là thân ảnh nữ tử.

Sắc mặt nữ tử lạnh như băng, toàn thân mang theo khí chất băng hàn, tu vi không tầm thường, đã đến Trúc Cơ Đại viên mãn, nàng mi thanh mục tú nhưng không vui nhìn qua lão giả kia.

Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần nhìn sang nữ tử trên không trung, hắn hít sâu một hơi áp chế lửa giận trong lòng.

Lão giả biến sắc, trong mắt mang theo kiêng kị, hắn lập tức cúi đầu ôm quyền với nữ tử trên không trung.

---------------
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,569
Điểm cảm xúc
1,483
Điểm
113
Chương 858: Phát hiện mánh khóe
- Bái kiến ngũ tiểu thư, lão nô nhất thời nói sai, nhưng gia chủ có quy định, thứ tử không được triệu hoán không thể bước vào bên trong...

Nữ tử giữa không trung im lặng một chút, cúi đầu nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần, than thở một hơi

- Bất kể nói thế nào hắn cũng là người Bạch gia, ngươi không thể nói lời nhục nhã.

Nói xong, nàng lắc đầu hóa thành hào quang bay đi.

Lão giả cúi đầu đồng ý, sau khi nữ tử rời đi, lão giả mới ngẩng đầu chán ghét nhìn Bạch Tiểu Thuần.

- Có ngũ tiểu thư ra mặt, hôm nay không trách phạt ngươi, cút về khu bắc cho ta, nếu lại để lão phu nhìn thấy ngươi tự tiện đi vào nơi này, nhất định bẩm báo gia chủ, dùng gia quy xử trí!

Lão giả nói xong hừ lạnh một tiếng, hắn hất tay áo quay người rời đi.

Bạch Tiểu Thuần cảm giác mình sắp bùng nổ, từ khi tiến vào Bạch gia tới bây giờ chưa qua bao lâu, hắn vẫn nhẫn nhịn, trên đường nhịn đến bây giờ, hắn cảm thấy tiếp tục như vậy sẽ bùng nổ, hắn càng không ngờ địa vị Bạch Hạo kém như thế.

- Cũng không Bạch Hạo làm sao kiên trì được tới bây giờ, gia tộc như thế cần dùng làm gì?

- Nếu không được chào đón cũng không thể biến thành như vậy, đây mới là vấn đề.

- Cũng phải, dù sao ta không phải Bạch Hạo, vì Thiên Nhân Hồn, ta lại nhịn một chút.

Bạch Tiểu Thuần cắn sau áp chế tức giận trong lòng, quay người đi về hướng bắc, ánh mắt âm thầm tra xét khu vực này, càng nhìn sang tòa tháp cao bả tầng ở xa xa.

Trên tòa tháp cao bảy tầng cách nơi này không tính là quá xa, bốn phía có hào quang óng ánh giống như trang phục xinh đẹp của tòa tháp, nơi này rất xa hoa, nhất là chung quanh tòa tháp còn có cấm chế tồn tại, dường như tháp cao chính là trọng địa của Bạch gia.

Bạch Tiểu Thuần đi về khu bắc, ở tầng thứ năm tòa tháp cao có một nữ tử đứng đó dùng ánh mắt âm lãnh nhìn bóng lưng Bạch Tiểu Thuần đi xa.

Quần áo nữ tử trung niên vô cùng xinh đẹp, quần áo đều làm từ linh ti dệt thành, thêu chín đầu Phượng Hoàng, cả bộ quần áo sinh ra hào quang bảo khí giống như tẩm bổ dung nhan của người đang mặc.

Loại quần áo này có giá trị xa xỉ trong Man Hoang, cho dù đặt trong khu vực Thông Thiên Hà cũng là trang phục quý giá, mặc dù tuổi nữ tử trung niên hơi lớn nhưng bảo dưỡng rất tốt, dáng người có lồi có lõm, làn da vô cùng mịn màng, không nói tuyệt sắc nhưng lại có sức hấp dẫn, cho dù không bằng những nữ tử trẻ tuổi nhưng lại có vài phần thành thục thùy mị.

Nữ tử đang cắn răng nhìn bóng lưng Bạch Tiểu Thuần, ánh mắt mang theo oán độc không nhỏ, nàng đang nhìn chằm chằm Bạch Tiểu Thuần, sau lưng nàng có một nam tử áo đen tới gần, toàn thân nam tử tỏa ra sát khí không nhỏ, nhất là hai mắt đỏ rực, hắn chẳng khác gì thanh bảo kiếm sắp ra khỏi vỏ, hắn cung kính cúi đầu trước nữ tử trung niên.

- Bái kiến Thái phu nhân.

- Không phải ngươi nói tiểu tạp chủng Bạch Hạo đã chế rồi sao?

Thái phu nhân không quay đầu nhìn lại, nàng chỉ nhìn chằm chằm bóng lưng Bạch Tiểu Thuần sau đó nói từng chữ.

- Vâng, kẻ này trúng Diệt Hồn Ấn của ta, tâm mạch đã đứt, tuy bị truyền tống bỏ chạy, ta chưa từng nhìn thấy thi thể của hắn nhưng ta có thể kết luận hắn phải chết không nghi ngờ!

Nam tử lạnh như băng lên tiếng, bộ dạng cực kỳ tự tin.

- Hẳn phải chết không thể nghi ngờ? Tốt cho một câu hẳn phải chết không thể nghi ngờ, vậy ngươi nhìn xem, hắn là ai?

Thái phu nhân giận quá hóa cười, nàng nâng tay phải chỉ về phía Bạch Tiểu Thuần.

Nam tử áo đen sững sờ, hắn tiến lên vài bước nhìn theo hướng Thái phu nhân đang chỉ, lập tức nhìn thấy bóng lưng Bạch Tiểu Thuần, hắn biến sắc, đôi mắt mở to.

- Không có khả năng!

Advertisement / Quảng cáo


Nam tử áo đen không dám tin tưởng, hắn há hốc mồm.

- Ta mặc kệ ngươi làm cách nào, tóm lại... Hôm nay đi giết hắn!

Thái phu nhân nói xong quay người muốn rời đi.

- Thái phu nhân, giết kẻ này dễ dàng, nhưng nơi này là Bạch gia, hôm nay có chút phiền phức.

Nam tử áo đen do dự một lúc, trên thực tế hắn rất khó hiểu, cho dù Thái phu nhân không hợp với Bạch Hạo, có tranh giành lợi ích nhưng cũng không cần vội vã như vậy.

- Ngươi không biết, tiểu tạp chủng căn này không phải là người, hắn là một yêu nghiệt, yêu nghiệt! Ta mặc kệ ngươi dùng biện pháp gì, tóm lại dùng thời gian nhanh nhất giết hắn! Quyết không thể cho hắn cơ hội phát triển!

Giọng nói của Thái phu nhân rất bén nhọn, hô hấp dồn dập, sau nửa ngày mới phát giác mình thất thố, nàng thở sâu, không nói câu nào liền rời đi.

Nam tử áo đen trầm mặc, Thái phu nhân nói yêu nghiệt, hắn có chút không hiểu, trúng Diệt Hồn Ấn của hắn còn không chết, hắn hứng thú với điểm này nhất.

- Bạch Hạo này cũng có chút tài năng, ta an bài kế hoạch, thậm chí tự mình ra tay cũng để hắn chạy mất, hắn không chết còn dám trở lại.

- Tuy lần trước ngươi đại nạn không chết, lúc ta xem ngươi làm sao không chết!

Nam tử áo đen cười lạnh, lúc quay người trên thân thể bộc phát khí tức Kết Đan!

Bạch Tiểu Thuần không biết chuyện xảy ra trên tháp cao, nơi đó có cấm chế không tầm thường, trừ phi Bạch Tiểu Thuần tự mình bước vào, nếu không hắn dùng linh thức dò xét cũng bị cấm chế ngăn cản.

Mặc dù hắn không biết một nam một nữ trên tháp cao nói cái gì, hắn lại phát hiện ánh mắt bất thiện và sát cơ từ đối phương, hắn hiểu điều này đại biểu điều gì.

- Thú vị!

Bạch Tiểu Thuần cười lạnh, hắn đi về khu bắc,khu bắc là nơi vắng vẻ không xa hoa, là một khu dân cư, người ở nơi này phần lớn là nô bộc, không nói đời đời kiếp kiếp bán mình cho Bạch gia, tuyệt đại đa số người nơi đây đều già yếu vàng vọt.

Chung quanh cũng dơ bẩn bẩn thỉu, hoàn toàn chênh lệch quá lớn với khu đông, tuy ánh mắt chán ghét và khinh miệt ở đây giảm đi, hắn có cảm giác đi vào trong xóm nghèo, Bạch Tiểu Thuần lại cảm khái địa vị của Bạch Hạo.

- Hạo ca nhi...

- Hạo thiếu gia!

Bạch Tiểu Thuần vừa đi tới, nơi đây không ít người nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần liền vui vẻ, bọn họ vui vẻ tiến lên chào hỏi hắn, hoàn toàn khác với khu đông.

Hiển nhiên Bạch Hạo rất được hoan nghênh tại nơi này, thậm chí không cần hắn đi tìm chỗ ở của mình, mấy hài đồng ở đây nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần liền cao hứng bừng bừng đi bên cạnh hắn, dẫn hắn tới trước gian phòng tàn phá.

Gian phòng này lung lay sắp đổ, giống như tùy thời có thể sụp xuống, cũng may cả Bạch gia có trận pháp bao phủ, mưa rơi không dưới, nếu không gian phòng rách nát này không thể che mưa.

Lúc đi vào phòng, Bạch Tiểu Thuần nhìn chung quanh.

Trong phòng chỉ có một giường lớn, càng không có ghế dựa, đối với một tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ mà nói đây là chuyện khó tin, đừng nói là tại Man Hoang, cho dù tại khu vực Thông Thiên Hà, một tu sĩ Trúc Cơ cũng có đãi ngộ hưởng thụ cao hơn nơi này quá nhiều.

- Bạch Hạo là Trúc Cơ sơ kỳ, tại sao đãi ngộ trong Bạch gia kém như vậy...

Mặc dù Bạch Tiểu Thuần đã hơi hiểu về Bạch Hạo nhưng hắn khổng rõ quá nhiều chi tiết, lần này đi vào Bạch gia, cho dù hắn có chuẩn bị cũng không phải cái gì cũng biết.

---------------
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,569
Điểm cảm xúc
1,483
Điểm
113
Chương 859: Thiên tư tuyệt luân (1)
- Trừ phi Bạch Hạo nguyện ý để mình như vậy... Hoặc là hắn không thể không làm vậy... Là ai muốn giết hắn chứ? Là một nam một nữ vừa rồi?

Đôi mắt Bạch Tiểu Thuần tỏa sáng, đương nhiên hắn nhìn ra nữ nhân có quần áo xa xỉ kia có địa vị rất cao.

Suy nghĩ cả buổi, Bạch Tiểu Thuần có quá ít manh mối cho nên hắn không thể tìm hiểu ra chuyện gì.

- Bạch Hạo ah, tuy ta có tâm giúp ngươi nhưng manh mối ngươi lưu lại quá ít, ta muốn biết rõ trên người ngươi xảy ra chuyện gì.

Bạch Tiểu Thuần thở dài, hắn đả tọa trên cái giường tàn phá, hắn không nhắm mắt lại, mà là dùng linh thức dò xét chung quanh.

Đây là thói quen của hắn, lúc tới nơi lạ lẫm cần phải cẩn thận bảo vệ tính mạng, hắn bấm niệm pháp quyết phòng bị có địch nhân ẩn nấp lao ra công kích.

Linh thức Bạch Tiểu Thuần lan tỏa ra chung quanh, bỗng nhiên hắn mở to mắt nhìn góc tường, sắc mặt hơi động, hắn đi tới và ngồi xổm xuống quan sát.

Mặt đất rất bình thường, không có gì khác biệt, vừa rồi Bạch Tiểu Thuần dùng linh thức quan sát chung quanh lại ẩn ẩn có pháp thuật ba động.

Ba động rất nhỏ, dường như đã tồn tại một ít thời gian, sợ rằng cũng đã trôi qua mấy tháng, đã triệt để tiêu tán, nếu không phải Bạch Tiểu Thuần dung hợp ba Thiên Nhân Hồn, có ba đại phân thân, linh thứ cũng bạo tăng gấp ba lần, mặc dù không bằng Nguyên Anh, linh thức chưa lột xác thành thần thức nhưng mức độ nhạy cảm không kém gì Nguyên Anh, nếu không hắn cũng không nhìn ra.

Quan sát một phen, ánh mắt Bạch Tiểu Thuần xuất hiện hào quang sáng ngời.

- Nơi này từng có người thi pháp qua... Thời gian không phải thật lâu, mấy tháng trước... Dường như có người thi pháp xóa cái gì đó trên mặt đất...

Bạch Tiểu Thuần nhìn mặt đất, nội tâm hiếu kỳ, bỗng nhiên mi tâm xuất hiện một khe hở, Thông Thiên pháp nhãn xuất hiện, chỉ trong nháy mắt ánh sáng tím tràn ra, bị Bạch Tiểu Thuần khống chế dò xét trong khu vực này.

Vừa mới xem xét, Bạch Tiểu Thuần lập tức đoán đúng, trên mặt đất từng có chữ viết.

- Thú vị!

Bạch Tiểu Thuần thì thào, trên người hắn xuất hiện hư ảnh trọng điệp, ba đại phân thân trọng điệp lên thân thể hắn, sau khi hắn mở Thông Thiên pháp nhãn, bốn Thông Thiên pháp nhãn đồng thời chồng chất lên nhau, ánh sáng tím sáng tới tận cùng.

Cũng may Bạch Tiểu Thuần đã có chuẩn bị từ trước cho nên ánh sáng tím không lộ ra khỏi phòng, người bên ngoài không thể phát hiện, bốn Thông Thiên pháp nhãn chồng chất đã khôi phục lại chữ viết trên mặt đất, mặc dù khôi phục không nhiều lắm nhưng cũng có thể đọc được đại khái.

Vừa nhìn những chữ viết này, với tu vi và định lực của Bạch Tiểu Thuần cũng phải nghẹn ngào kinh hô, hắn khiếp sợ không nhỏ.

- Đây là...

- Cái gì là hỏa... Trong nghiên cứu của ta, hỏa... Cũng không phải là một loại vật chất, không giống với nước, nó càng giống như một loại biểu tượng của linh thức hiển thị ra ngoài.

- Hỏa, nó giống như khí tức... Tiến tới dung hợp với tồn tại kỳ dị trong hư vô, do đó hình thành!

- Sở dĩ có thể bị nhìn thấy là nhờ vào ánh sáng, chúng ta nhìn thấy là ánh sáng!

- Mà đa sắc hỏa cũng như thế... Như vậy lại có vấn đề mới, cái gì là hồn... Vì sao đốt hồn lại thành đa sắc hỏa...

Advertisement / Quảng cáo


Bạch Tiểu Thuần hít thở dồn dập, hai mắt mở lớn, tâm thần của hắn bị hấp dẫn rất mạnh, hắn nhìn chằm chằm vào những chữ viết trước mặt, tuy chỉ là một bộ phận nhưng sau khi hắn nhìn thấy có nhiều vấn đề làm hắn khó hiểu được giải khai, hắn có cảm giác như bị sét đánh, lập tức đốn ngộ.

- Đây... Đây là...

Bạch Tiểu Thuần không bao giờ suy nghĩ có người lại nghiên cứu hỏa đến tình trạng này, từ chữ viết lưu lại, dường như người viết chữ tiện tay lưu lại khi suy nghĩ vấn đề.

Trọng yếu nhất những nghiên cứu về hỏa này không ngừng hiển hiện trong đầu Bạch Tiểu Thuần, dường như mở ra một thế giới trong lòng hắn, tâm thần hắn rung động, kết hợp với quá trình luyện hỏa của hắn, chỉ trong giây lát hắn cảm thấy mọi thứ rộng mở trong sáng.

- Đúng, ta luyện chế đa sắc hỏa đúng là dạng này, hỏa... Không phải vật chất giống như nước, mà là một loại biểu tượng, hoặc cso thể nói... Nó là một loại hiện tượng! Từ ý nào đó mà nói nó là hư ảo, nó không tồn tại thực chất giống như nước!

Bạch Tiểu Thuần cố gắng trầm tĩnh, cảm thấy người lưu lại chữ viết này cực kỳ không tầm thường, có thể nói phương diện nghiên cứu hỏa có tạo nghệ kinh tài tuyệt diễm, có thể gọi là thần nhân.

Thậm chí hắn vốn nghiên cứu ra thập nhất sắc hỏa, nếm thử luyện chế thập nhị sắc hỏa cũng bị những chữ viết này làm rung động, hắn ẩn ẩn cảm thấy nếu mình nghiên cứu xong những chữ này, hắn có thể luyện chế... Thập nhị sắc hỏa!

Cho dù Bạch Tiểu Thuần nghĩ thế nào cũng không ngờ chuyến đi lần này lại gặp một hồi tạo hóa, hắn tăng thêm lực lượng cho Thông Thiên pháp nhãn, tiếp tục quan sát.

Nội dung đằng sau trở nên mơ hồ, không cách nào khôi phục lại, Bạch Tiểu Thuần không nói vội, sau khi hắn nhìn thấy chữ cuối cùng chính là thôi diễn cách điều chế thập ngũ sắc hỏa, thậm chí đã thôi diễn được một nửa, Bạch Tiểu Thuần rung động không nhỏ.

- Làm sao có thể?

Bạch Tiểu Thuần ngây người, ánh mắt nhìn chằm chằm vào chữ viết, nhìn mấy câu cuối cùng.

- Hỏa có nhiệt độ cao, càng có lực lượng tâần bí, càng có nóng và lực, tâm ngọn lửa và trung tâm ngọn lửa...

- Theo biện pháp ta thôi diễn, mặc dù không thể điều chế ra thập ngũ sắc hỏa cũng có thể thôi diễn ra, không phải rất khó... Thập lục sắc hỏa, thập thất sắc hỏa thì như thế nào... Nhị thập sắc hỏa, ta cũng có tin tưởng thôi diễn ra.

- Đáng tiếc... Tu vi ta quá thấp, cho dù thôi diễn ra thì cũng có dùng được đâu, ta cũng không luyện chế được... Tuy, ta vẫn muốn thôi diễn ra, ta muốn phụ thân biết rõ ta không phải phế vật, ta cũng hữu dụng... Ta không muốn tranh đoạt cái gì, ta chỉ muốn phụ thân... Có thể nhìn ta nhiều hơn vài lần...

Nhìn mấy chữ cuối cùng trong bút ký, những ngôn từ cuồng ngạo và tự tin và đắng chát trong nội tâm, Bạch Tiểu Thuần có thể cảm nhận rất rõ ràng.

- Không ngờ có thể thôi diễn ra cách điều chế đa sắc hỏa...

Bạch Tiểu Thuần cảm khái và kích động, hắn đứng len sau đó dùng Thông Thiên pháp nhãn tìm kiếm chung quanh, hắn tìm trong gian phòng này mấy lần, Bạch Tiểu Thuần lo lắng.

Hắn nhìn ra mặt đất từng tồn tại bút ký và các điều chế đa sắc hỏa cùng lĩnh ngộ về hỏa, chỉ có điều đại đa số sau khi viết lại bị xóa đi, chỉ có khu vực kia vừa mới viết xong lại có ngoài ý muốn nổi lên, cho nên phương thức xóa đi cũng khác biệt.

Không phải mình xóa đi, mà là bị người xóa đi!

- Cách điều chế thập ngũ sắc hỏa...

Bạch Tiểu Thuần không thể không rung động, hắn có thể cảm gaics được, những chữ này là Bạch Hạo viết, nhưng aicos thể vào phòng Bạch Hạo và xóa đi?

Nếu Bạch Hạo... Bởi vì tu vi Bạch Hạo thấp nhưng cảm ngộ về hỏa của hắn đã đạt đến mức độ kinh thiên động địa, thậm chí vượt qua cảnh giới của Bạch Tiểu Thuần quá nhiều, đã có thể nói nghiên cứu đến mức tận cùng.

---------------
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,569
Điểm cảm xúc
1,483
Điểm
113
Chương 860: Thiên tư tuyệt luân (2)
- Không đúng, nếu là Bạch Hạo, chỉ cần hắn biểu thị tài hoa của mình, như vậy hắn sẽ nổi danh trong Bạch gia, tại sao không được người ta chào đón?

Bạch Tiểu Thuần gãi gãi đầu, nghĩ mãi mà không rõ.

Sau một lúc lâu, Bạch Tiểu Thuần mới đứng lên, hắn đi tới đi lui trong phòng một lát, hắn ngẩng đầu lên, ánh mắt xuất hiện hào quang.

- Bất kể có phải Bạch Hạo viết hay không, trong bút ký chắc chắn có cách điều chế thập ngũ sắc hỏa, như vậy... Người giết Bạch Hạo cũng là người xóa chúng đi, cho dù không phải cùng một người nhưng chắc chắn có liên quan.

- Kể từ đó, cũng chỉ có đối phương mới có bút ký nguyên vẹn...

- Nếu ta muốn đạt được bút ký nguyên vẹn, trên thực tế cũng không cần chủ động tìm kiếm, bởi vì ta trở về, tất nhiên sẽ dẫn động sát cơ của đám người kia, ta càng cao điệu trong Bạch gia thì sát cơ đến càng nhanh.

- Như vậy ta có thể tìm được nguyên nhân, tìm được bút ký!

Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần tỏa sáng, âm thầm quyết định, sau đó hắn than thở nhìn chữ viết không trọn vẹn trên mặt đất.

- Bạch Hạo này quá mức đáng tiếc, cũng rất đáng thương...

Bạch Tiểu Thuần lắc đầu, nội tâm hắn đã xảc định bảy tám phần, người lưu lại bút ký chính là Bạch Hạo.

- Ta còn cần xác định một chút mới được.

Bạch Tiểu Thuần trầm ngâm một lát, hắn lấy ngọc giản ra truyền âm cho Lý Phong, bảo hắn phát động lực lượng ẩn giấu của mình nghe ngóng tình cảnh của Bạch Hạo lúc trước.

Lý Phong không biết thân phận của Bạch Tiểu Thuần trong Bạch gia, sau khi nhận được lệnh của Bạch Tiểu Thuần liền hưng phấn, biết rõ đây là cơ hội, hắn cũng không nói với Chu Nhất Tinh, hắn âm thầm phát động nhân mạch của mình tìm hiểu tin tức.

Mấy ngày sau, sau khi hắn báo tin tức Bạch Hạo với Bạch Tiểu Thuần, Bạch Tiểu Thuần cầm ngọc giản, ánh mắt mang theo tức giận.

Bạch Tiểu Thuần đã tương đối hiểu về Bạch Hạo, càng kết hợp với cốt giản của Bạch Hạo lưu lại và cảm nhận trong Bạch gia mấy ngày qua, trong đầu hắn đã hiểu tất cả tình cảnh Bạch Hạo.

Mẫu thân của Bạch Hạo chỉ là tỳ nữ không có địa vị, phụ thân hắn là tộc trưởng Bạch gia hôm nay, mẫu thân hắn bị tộc trưởng lăng nhục và bị động thừa nhận, thứ tử Bạch Hạo cũng đản sinh ngoài ý muốn.

Từ khi hắn sinh ra thân phận đã thấp kém, mà mẫu thân hắn sau khi sinh hắn xong cũng bị người khác diệt sát, bởi vì Bạch Hạo có tư chất khá tốt, hắn lại không có tài nguyên tu hành, chỉ dựa vào cố gắng nên không thể nổi bật.

Chính thất của tộc trưởng Bạch gia tộc chính là Thái phu nhân có địa vị cực cao trong gia tộc, bởi vì thân phận chính là tộc nữ một đại gia tộc khác trong thành Quỷ Vương.

Còn có một nguyên nhân, con của Thái phu nhân, ca ca của Bạch Hạo là Bạch Tề, người này là thiên kiêu vô song, danh chấn thành Quỷ Vương, hôm nay đã là Kết Đan Đại viên mãn, thậm chí được lão tổ Bạch gia coi trọng, cho rằng là kỳ lân tử của Bạch gia trong mấy trăm năm qua, càng là nhan tuyển đầu tiên tranh đoạt vị trí người thừa kế Minh Hoàng về cho Bạch gia.

Có phụ thân như thế, có ca ca như vậy, lại có đại mẫu độc ác, Bạch Hạo vô cùng đau khổ, phụ thân lạnh lùng với hắn, càng không có thân tình gì đáng nói, thậm chí cho dù hắn chết cũng không thèm nhìn lần nào.

Đại mẫu càng ghét hắn, về phần ca ca làm ra vẻ cao cao tại thượng, quát tháo Bạch Hạo như người hầu, tất cả tạo thành địa vị hèn mọn của Bạch Hạo trong gia tộc.

Thái phu nhân và Bạch Tề không thích hắn, đám hạ nhân vì lấy lòng chủ nhân cũng khinh thường Bạch Hạo, tu vi Bạch Hạo cũng chỉ đạt tới Ngưng Khí, tăng lên chậm chạp không cách nào hình dung.

Advertisement / Quảng cáo


Cũng may người ta cảm giác tính cách của Bạch Hạo nhu nhược, cho dù là ai quát tháo hắn chỉ cúi đầu run âẩy, thời gian dần qua không ai chú ý tới hắn, hắn ở khu bắc chẳng ai thèm hỏi thăm.

Đoạn thời gian trước, Bạch Hạo cũng đột phá Ngưng Khí trở thành tu sĩ Trúc Cơ, sau đó hắn đã mất tích...

Nhìn tin tức Bạch Hạo trong ngọc giản, ánh mắt Bạch Tiểu Thuần mang theo lửa giận... Hắn không biết nên hình dung Bạch Hạo như thế nào mới phải, lúc này nhớ lại hình ảnh thanh niên nằm chết trong rừng cây lúc trước...

- Cho dù nhu nhược thì thế nào, nếu đổi lại là ta, ta không cảm thấy ngươi nhu nhược, chỉ có như vậy mới có thể còn sống... Một khi để lộ phong mang làm người ta cảm thấy uy hiếp, khi đó sát kiếp sẽ tới.

- Hết lần này tới lần khác, cũng chính vào lúc Bạch Hạo đột phá tu vi mới bị người ta diệt sát... Chỉ tu vi Trúc Cơ chưa đủ gây ra họa sát thân...

Bạch Tiểu Thuần thì thào, hắn cúi đầu nhìn xuống mặt đất, lúc này hắn ẩn ẩn đã đoán được nguyên nhân.

- Bạch Hạo để lộ thiên tư luyện hỏa kinh người, bị người đố kỵ cho nên diệt sát.

- Tám chín phần mười người giết hắn là Thái phu nhân... Ta lại có một điểm không rõ, nếu như phụ thân Bạch Hạo biết rõ thiên tư của Bạch Hạo, tại sao hắn lại không thèm quan tâm? Dù sao với một luyện hồn thế gia, thiên tài như vậy mới là kỳ lân tử.

- Bạch Hạo... Hắn có nói thiên tư luyện hỏa của mình nói với phụ thân hay không? Nếu không nói cũng bỏ đi, dựa theo bút ký Bạch Hạo viết, hắn rất khát vọng nói cho phụ thân biết, hắn muốn nghiên cứu ra biện pháp điều chế thập ngũ sắc hỏa đưa cho phụ thân hắn...

- Nếu hắn nói với phụ thân... Hắn đã bị diệt sát... Như vậy việc này...

Bạch Tiểu Thuần trầm mặc, hắn không muốn suy nghĩ, nghĩ đến cuối cùng nội tâm hắn chỉ có bi ai, càng cảm thấy Bạch Hạo đáng thương, mộng tưởng của hắn chỉ muốn phụ thân nhìn hắn nhiều hơn vài lần mà thôi, Bạch Tiểu Thuần than thở.

- Bạch Hạo, ta từng đáp ứng ngươi, chúng ta đã hữu duyên, thù của ngươi sẽ do ta báo... Mà hôm nay, phương pháp luyện hỏa của ngươi gây xúc động cho ta, ta cũng không chiếm tiện nghi của ngươi, mặc dù ngươi đã vẫn lạc, ta sẽ thu ngươi làm đại đồ đệ của ta...

- Bạch Tiểu Thuần ta đến nay chưa từng thu đồ đệ nào, Bạch Hạo là thứ nhất, có nhân quả này, cho dù chúng ta thiên nhân vĩnh cách, ta vẫn là sư phụ của ngươi!

Bạch Tiểu Thuần thì thào, một phương diện hắn cảm thấy Bạch Hạo đáng thương, một phương diện khác, hắn muốn cho Bạch Hạo một thân phận, dù sao mình cũng chuẩn bị đi lấy bút ký của Bạch Hạo.

- Hiện tại ngươi chính là đồ nhi của ta, ta muốn xem là ai giết đồ nhi của ta?

Bạch Tiểu Thuần mở to mắt, hắn càng suy nghĩ càng cảm thấy không thích Bạch gia.

- Ta càng cao điệu thì sát cơ đến càng nhanh!

Bạch Tiểu Thuần hất càm lên, hắn lạnh lùng lẩm bẩm một câu, đột nhiên hắn cảm giác có một ít nguy hiểm, vừa nghĩ tới mình là sư phụ của Bạch Hạo, hắn sờ hồn tháp thủy tinh sau đó mới an lòng.

- Thật đau đầu, ta là người không bao giờ thích cao điệu, không biết làm thế nào mới tính là cao điệu.

Bạch Tiểu Thuần sờ sờ trán, hắn thở dài sau đó than thở.

Biết rõ trong Bạch gia có mấy địa phương chuẩn bị cho tộc nhân Bạch gai thí luyện, gia tộc nào cũng có những khu vực như vậy, Bạch gia càng toàn diện hơn một ít, chia làm luyện linh, luyện hỏa và hồn dược.

---------------
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,569
Điểm cảm xúc
1,483
Điểm
113
Chương 861: Ta muốn hắn chết
Căn cứ thứ tự sẽ nhận được ban thưởng, về phần chi tiết trong đó, Bạch Tiểu Thuần không để ý, chuyện này hắn từng gặp qua trong tông môn nên không quan tâm.

- Không có biện pháp, đành phải đi tới những bảng này mà thôi.

Bạch Tiểu Thuần lắc đầu, mình đường đường là Kim Đan Đại viên mãn lại phải đi chơi đùa với tiểu bằng hữu Trúc Cơ, hắn vừa nghĩ như vậy liền hưng phấn bừng bừng, thậm chí nội tâm càng có chờ mong, hắn tiến tới luyện linh bảng.

Rất nhanh, hắn tìm được Bạch gia luyện linh bảng, nơi này có một tấm bia đá, phía trên có từng cái tên, chung quanh có một ít phòng luyện linh, so sánh với Tinh Không Đạo Cực Tông, bảng đơn của Bạch gia có quy mô nhỏ hơn quá nhiều, Bạch Tiểu Thuần không ngại, hắn nhìn thấy khu vực chung quanh có không ít người đang đứng trông xem thế nào, có người đang thử, có người qua lại.

- Ta không phải khi dễ người nhỏ yếu, ta chỉ muốn dẫn sát cơ mà thôi!

Bạch Tiểu Thuần vội ho một tiếng, ánh mắt nhìn chung quanh sau đó đi vào phòng luyện linh.

Bạch Tiểu Thuần ra tay với danh sách trên bảng Trúc Cơ nên sẽ không có ngoài ý muốn, trên bảng đơn nhanh chóng xuất hiện tên Bạch Hạo, cái tên vừa xuất hiện liền nằm ở vị trí một trăm, nhưng rất nhanh đã nhảy lên vị trí ba mươi, sau đó nhảy lên lần nữa... Trực tiếp trở thành đệ nhất!

Tốc độ tăng lên quá nhanh, không chờ người chung quanh phát hiện, chỉ trong chốc lát bia đá tỏa ra hào quang sáng ngời, vào lúc này mới có người phát hiện tình hình.

- Bạch Hạo... Đệ nhất?! Luyện linh bảy lần!

- Trời ạ, Cũng... Cũng quá nhanh mà!

- Bạch Hạo... Hắn không phải thứ tử sao? Tại sao đột nhiên lợi hại như thế?

- Làm sao có thể! Năm đó Bạch Tề lúc còn ở Trúc Cơ cũng chỉ luyện linh sáu lần mà thôi, Bạch Hạo lại có thể luyện linh bảy lần.

Vào lúc mọi người hô to, Bạch Tiểu Thuần ho khan một tiếng làm cho mọi người chung quanh nghe được, sau đó hắn bước ra khỏi phòng luyện linh, cảm nhận ánh mắt và tiếng nghị luận của mọi người, nội tâm hắn thích cảm giác hãnh diện này nhất.

- Hừ hừ, không phải ta muốn cảm giác này, ta đang cảm nhận thế giới hoan hô đồ nhi của mình mà thôi.

Dù sao Bạch Tiểu Thuần không có đen tối đến mức bỏ qua nội tâm của mình, hắn cũng cảm giác mình một Kim Đan Đại viên mãn nhưng tranh đoạt với một đám tu sĩ Trúc Cơ là chuyện không có ý nghĩa.

Vì vậy hắn thẹn thùng tự vấn lòng mình, lúc này hắn khoát tay đi tới bảng đơn khác.

Đó là hồn dược bảng, tộc nhân nơi này nhiều hơn luyện linh bảng rất nhiều, dù sao luyện linh rất khó khăn, hồn dược tương đối đơn giản hơn một ít, dù sao Bạch gia là luyện hồn gia tộc, bọn họ cần phải tu luyện cho nên càng phải chú ý phương diện này.

Trên hồn dược bảng, bài danh cao nhất, chính là trong một nén nhang luyện chế hai mươi bảy phần hồn dược hạ phẩm, Bạch Tiểu Thuần liếc mắt nhìn sau đó khí phách dâng trào đi vào phòng hồn dược.

Chuyện xảy ra giống hệt luyện linh bản, sau một nén nhang qua đi, trên hồn dược bảng đã có tên Bạch Hạo, tên hắn xếp vị trí thứ nhất.

Nhất là số lượng luyện chế hồn dược hạ phẩm áp đảo người trước kia rất nhiều, hắn luyện ra năm mươi phần.

Trình độ này nghe mà gợn người, trong Trúc Cơ không có người nào làm được điểm này, tộc nhân đứng quanh hồn dược bảng bị kinh động, bọn họ không thể tin được, tiếng kinh hô truyền ra khắp bốn phương.

- Đệ nhất... Năm mươi phần!

- Không có khả năng, ta biết rõ Bạch Hạo này, hắn không là cái gì cả, tại sao hắn có thể trở thành đệ nhất.

- Không nhất định, đây gọi là không lên tiếng thì thôi, vừa lên tiếng bỗng nhiên nổi tiếng!

Mọi người nghị luận với nhau, Bạch Tiểu Thuần nhìn tình cảnh chung quanh, nội tâm hắn vô cùng sảng khoái.

- Hạo nhi, nếu ngươi có linh nhìn thấy cảnh này không cần cảm tạ vi sư đâu, ngươi yên tâm, tất cả có vi sư làm chủ cho ngươi.

Nội tâm Bạch Tiểu Thuần lẩm bẩm, hắn nghênh ngang đi tới luyện hỏa bảng.

Tin tức quan hệ tới việc Bạch Tiểu Thuần đứng đầu luyện linh bảng truyền khắp gia tộc, lúc này càng nhiều người huyên náo xôn xao, thậm chí người Bạch gia đều khiếp sợ, lúc tin tức truyền khắp nơi, người nào trong Bạch gia đều biết, tin tức cũng lọt vào tai Thái phu nhân.

- Giết hắn, nhất định phải giết hắn! Quyết không thể để hắn quật khởi!

Trong khu đông Bạch gia, dưới tòa tháp cao có lầu các xa hoa, Thái phu nhân đang ở trong lầu các, ánh mắt sinh ra sát cơ đáng sợ, nàng cầm một bình hoa ném xuống đất.

Trước mặt Thái phu nhân có một thanh niên, sắc mặt thanh niên âm trầm, quần áo quý giá phi phàm, bộ dáng càng tuấn lãng, hắn chính là ca ca cùng cha khác mẹ với Bạch Hạo, tên là Bạch Tề, ánh mắt hắn nhìn bình hoa trên mặt đất, lại nhìn mẫu thân sinh ra sát cơ ngập trời, lập tức lên tiếng.

- Mẫu thân đại nhân bớt giận, chỉ là tạp chủng mà thôi, không cần tức giận như vậy.

- Người khác không hiểu, ngươi còn không hiểu sao, chẳng lẽ ngươi không xem phương pháp luyện hỏa của hắn?

Thái phu nhân ngẩng đầu nhìn con mình, lửa giận không giảm.

- Nếu phụ thân ngươi biết thiên phú của hắn, như vậy uy hiếp với ngươi quá lớn, kẻ này nhất định phải chết!

Thái phu nhân cắn răng, thanh niên nghe xong lại cười lớn.

- Mẫu thân lo ngại, trước kia ngài phái người diệt sát Bạch Hạo không phải không chê vào đâu được, càng không cách nào giấu được phụ thân đại nhân, nhưng mà sau việc này...hắn nói cái gì sao? có ngăn cản sao?

Thanh niên lạnh nhạt mở miệng, hắn vừa nói ra lời này, Thái phu nhân sững sờ.

- Chuyện nhỏ cỡ này cũng không cần mẫu thân quan tâm, Bạch Hạo đã muốn nhảy, hiện tại ta đi áp hắn xuống là được.

Thanh niên lắc đầu, dường như không thèm quan tâm, hắn xoay người rời đi.

Sau khi thanh niên đi xa, Thái phu nhân mới hít sâu một hơi, nội tâm như có điều suy nghĩ, nàng vẫn cảm thấy lo lắng nên cầm ngọc giản đưa tin ra ngoài.

- Ta muốn hắn chết trong tối hôm nay!

Bên ngoài lầu các, Bạch Tề cười lạnh rời đi, trong tay xuất cốt giản ra ngoài, hắn tìm người hỏi vị trí của Bạch Hạo, sau khi biết Bạch Hạo đi luyện hỏa bảng, Bạch Tề cười khinh miệt và mỉa mai, hắn cũng đi luyện hỏa bảng.

- Ta sẽ cho ngươi biết, tất cả cố gắng của ngươi để chứng minh bản thân mình, trong mắt ta chỉ là trò cười, ta có thể dùng chân đạp nát tất cả tiểu xiếc của ngươi.

Bạch Tiểu Thuần lúc này đang sung sướng hớn hở đi tới luyện hỏa bảng, hắn bay đi thật nhanh, phía sau hắn không xa có không ít người Bạch gia đang rung động nhìn theo.

- Hắn muốn đi luyện hỏa bảng?

- Trong cảnh giới Trúc Cơ có thể đứng thứ nhất luyện linh bảng, hồn dược bảng, nếu như hắn cũng đứng thứ nhất luyện hỏa bảng, Bạch Hạo sẽ nhất phi trùng thiên, nhanh chóng quật khởi.

- Việc này rất không đúng, trước kia địa vị của Bạch Hạo rất kém, tính cách nhu nươợc, tại sao trước mắt lại cao điệu như thế, tư chất luyện linh càng nghịch thiên.

Vào lúc mọi người kinh hãi không nhỏ, Bạch Tiểu Thuần đã bay tới luyện hỏa bảng trong Bạch gia, nơi này cũng dựng một tấm bia đá, tấm bia đá này lớn hơn hai tấm bia đá khác không ít.

---------------
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,569
Điểm cảm xúc
1,483
Điểm
113
Chương 862: Ngươi làm ta thất vọng
Dưới tấm bia đá có những căn phòng luyện hỏa, nơi này có không ít người Bạch gia, cũng không thiếu tôi tớ, sau khi nghe được tin tức của Bạch Hạo cho nên tới đây xem thế nào.

Lúc Bạch Tiểu Thuần đến, lúc này có không ít người lên tiếng.

- Đến, Bạch Hạo đến!

- Trong vòng một ngày liên tục trở thành luyện đệ hất luyện linh cùng hồn dược, ta đánh cược hắn cũng có tạo nghệ luyện hỏa kinh người.

- Tốt cho Bạch Hạo... Trước kia chúng ta không chú ý tới hắn, không nghĩ tới hắn ẩn giấu sâu như vậy.

Trong lúc mọi người nghị luận, Bạch Tiểu Thuần cất bước đi tới, người phía trước liên tục nhường đường, Bạch Tiểu Thuần cảm khái khi phát hiện cảnh này.

- Bạch Hạo đồ nhi, tất cả đều thuộc về ngươi, tư chất luyện linh của hỏa tốt hơn ta nhiều.

Bạch Tiểu Thuần lại nhớ tới Bạch Hạo, càng cảm khái thiên tư của Bach Hạo quá cao.

- Là người Bạch gia thiếu nợ ngươi, ta là sư phụ sẽ đòi lại cho ngươi.

- Ta trừ dẫn xuất kẻ giết ngươi lộ diện, còn có một mục đích khác chính là xem phụ thân, gia tộc của ngươi, sau khi bọn họ phát hiện tư chất của ngươi liền quyết định thế nào!

Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần tỏa sáng, hắn đi tới gian phòng luyện hỏa, đi vào trong đóng cửa lại, đám người chung quanh chờ mong.

Thậm chí việc này đã có một ít tộc lão Bạch gia chú ý, có chút lão gia hỏa rời khỏi tòa nhà của mình đi tới luyện hỏa bảng xem xét.

Có thể nói cả Bạch gia đều bị kinh động, Bạch Tiểu Thuần cũng đạt mục đích của mình.

Thời điểm Bạch Tiểu Thuần tiến vào phòng luyện hỏa không lâu, ở nơi xa có bảy tám đạo hào quang bay tới, người dẫn đầu là thanh niên tu vi Kết Đan Đại viên mãn, toàn thân sinh ra khí chất không tầm thường.

Bên cạnh hắn có bảy tám người túm tụm, người nào cũng là thiên kiêu Bahcj gia, hiển nhiên lại dùng Bạch Tề làm thủ lĩnh, bọn họ xuất hiện làm người chung quanh rung động.

- Bạch Tề!!

- Thiên kiêu dòng chính, thậm đạt được danh hiệu kỳ lân tử Bạch gia.

- Thú vị, hắn là ca ca cùng cha khác mẹ với Bạch Hạo đấy.

Đám tộc nhân Bạch gia và những tôi tớ đều nhìn chằm chằm vào Bạch Tề, ánh mắt mang theo suy nghĩ sâu xa, có tộc nhân nhìn thấy Bạch Tề liền sinh ra thần thái cuồng nhiệt, đối với bọn họ mà nói, thiên kiêu thế hệ này của Bạch gia chính là thiếu tộc trưởng Bạch gia.

Trong nháy mắt Bạch Tề xuất hiện, những tộc nhân cuồng nhiệt tiến lên bái kiến, cũng có không ít người đứng trong đám người sinh ra địch ý nhìn sang.

Những người này đều là chi thứ của Bạch gia, bọn họ không hợp với dòng chính, nhất là thiên kiêu chi thứ càng như vậy.

- Nơi đây thật náo nhiệt, có người nói cho ta biết nơi này xảy ra chuyện gì hay không?

Bạch Tề tới vừa xuất hiện liền tươi cười, hắn gật đầu với những người tiến lên bái kiến, sau đó ánh mắt đảo qua chung quanh, lúc này thấy mấy trăm người tụ tập nơi này làm nội tâm hắn không vui, dù vậy hắn vẫn giấu diếm không biểu lộ ra ngoài.

- Thiếu tộc trưởng, là Bạch Hạo xếp thứ nhất luyện linh bảng và hồn dược bảng, sau đó hắn đi tới luyện hỏa bảng nên kinh động mọi người.

Những tộc nhân cuồng nhiệt đứng trước mặt Bạch Tề cung kính trả lời.

- Ah? Bạch Hạo sao... Xem ra đệ đệ không nên thân của ta rất được mọi người quan tâm, cũng phải, ta làm ca ca cũng phải chúc mừng hắn mói được.

Bạch Tề lên tiếng, lúc hắn nói câu này, ánh mắt của nhiều người mang theo ý nghiền ngẫm.

Tất cả mọi người đều biết quan hệ giữa Bạch Tề và Bạch Hạo như thế nào.

Đúng lúc này trên bia đá luyện hỏa sinh ra hào quang sáng ngời, cái tên Bạch Hạo xuất hiện ở vị trí thứ nhất, phía sau tên hắn là thất sắc hỏa.

Thất sắc hỏa, hiển nhiên Bạch Tiểu Thuần tận lực khống chế thành tích, dù sao Bạch Hạo là tu sĩ Trúc Cơ, mặc dù hắn làm việc cao điệu cũng biết hăng quá hoá dở, làm không tốt sẽ dẫn xuất hậu quả không tốt.

Mà thất sắc hỏa đã là cực hạn, đây là tiêu chí của Luyện Hồn Sư tam phẩm, Luyện Hồn Sư tam phẩm tu vi Trúc Cơ là tồn tại cực kỳ hiếm thấy, đủ để oanh động tám phương, đừng nói tại Bạch gia, cho dù là trong thành Cự Quỷ cũng gây ra oanh động không nhỏ.

- Thất sắc hỏa!

- Bạch Hạo... Hắn... Hắn là Luyện Hồn Sư tam phẩm!

- Trời ạ, điều này sao có thể, ta biết rõ rất nhiều tộc lão Kết Đan cũng chưa đạt tới Luyện Hồn Sư tam phẩm...

Người chung quanh, cho dù là dòng chính hay chi thứ đều bị ba chữ thất sắc hỏa làm rung động mãnh liệt, ngay cả các tộc lão xuất hiện ở đây cũng bị thành tích này làm ngạc nhiên.

Nhìn thấy mọi người như thế, sắc mặt Bạch Tề không biểu tình nhưng nội tâm không vui, ánh mắt của hắn mang theo âm trầm.

Vào lúc mọi người bạo động, Bạch Tiểu Thuần cũng bước ra khỏi phòng luyện hỏa, hắn nghe người chung quanh nghị luận thì vui mừng, suy nghĩ chính mình cao điệu đã không kém bao nhiêu, dùng thành tích đệ nhất ba bảng đủ làm người muốn giết hắn phát điên, đồng thời cũng có thể dò xét thái độ của tộc trưởng Bạch gia.

Vào lúc ánh mắt mọi người chung quanh nhìn Bạch Tiểu Thuần, trong những ánh mắt này có hâm mộ, có phức tạp, có giật mình, đủ loại cảm xúc ẩn chứa bên trong.

Bạch Tề cũng nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thuần, trong mắt mang theo chán ghét và lạnh lùng.

Ánh mắt của hắn làm Bạch Tiểu Thuần chú ý, hắn nhìn sang, phát hiện người này chính là Bạch Tề, cho dù hắn lần đầu tiên gặp Bạch Tề nhưng thông qua tu vi và ánh mắt của đối phương, lập tức đoán ra thân phận của người này.

- Bạch Tề sao...

Bạch Tiểu Thuần nheo mắt đứng tại chỗ, cũng không nói gì.

Đám người chung quanh dần dần nhìn ra mánh khóe, cả đám an tĩnh lại, không ít tộc nhân chi thứ nhìn hai huynh đệ đối mặt với nhau, trong sắc mặt mang theo hứng thú, hiển nhiên muốn biết giữa hai người sẽ xảy ra chuyện gì.

- Rất đắc ý sao?

Vào lúc mọi người chung quanh im lặng, Bạch Tề nhìn Bạch Tiểu Thuần, hắn lên tiếng sau đó khí thế Kết Đan Đại viên mãn nghiền áp chung quanh, giọng nói quanh quẩn giống như thiên lôi, trong chốc lát nổ vang thiên địa, rất nhiều người không chịu nổi nên lui ra sau.

- Đệ nhất ba bảng đúng là thành tích tốt.

Bạch Tề lên tiếng giống như chúc mừng, ánh mắt lại lạnh lùng như băng, làm gì giống người tới chúc mừng.

Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần xuất hiện hào quang, hắn muốn xem Bạch Tề này muốn nói gì với mọi người, cũng muốn biết quan hệ thế nào với Bạch Hạo, hắn đang chờ xem.

- Bạch Hạo, ngươi làm chuyện này là quá mức, người khác không biết ngươi, ta là ca ca của ngươi, ta còn không biết sao, dựa vào thực lực ngươi làm sao có thành tích như thế này, không biết ngươi dùng thủ đoạn gì để gian lận! Ngươi làm ta thất vọng.

Bạch Tề lên tiếng, hắn nâng tay phải lên, lấy lệnh bài thân phận của mình sau đó điểm vào luyện hỏa bảng.

Cái tên Bạch Hạo xếp thứ nhất dần dần mơ hồ, rốt cuộc biến mất không thấy gì nữa, rõ ràng Bạch Tề dựa vào thân phận thiếu tộc trưởng của mình xóa tên của Bạch Hạo ra khỏi luyện hỏa bảng.

Hành động này làm nhiều người sững sờ, sau đó lại xôn xao thật lớn.

- Gian lận?

- ta nói tại sao Bạch Hạo trước kia vô cùng yếu đuối lại quật khởi như vậy, thì ra là gian lận...

- Thú vị, ai biết có gian lận hay không...

---------------
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,569
Điểm cảm xúc
1,483
Điểm
113
Chương 863: Dẫn xà xuất động
Lúc người chung quanh nghị luận, Bạch Tề mặt biểu tình, lạnh lùng nhìn Bạch Tiểu Thuần, trong mắt chán ghét biến thành khinh miệt.

Dường như hắn đang dùng ánh mắt nói cho Bạch Tiểu Thuần biết, tất cả cố gắng của ngươi trong mắt ta chỉ là trò hề, chỉ cần giẫm một cái là nát.

Bạch Tiểu Thuần trầm mặc, hắn không tức giận chút nào, hắn nhìn Bạch Tề cố ý vu oan, lại trực tiếp xóa thành tích của Bạch Hạo, nghĩ đến bài danh của hắn trên luyện linh bảng và hồn dược bảng cũng bị xóa rồi.

Thậm chí không cần suy nghĩ quá nhiều, Bạch Tiểu Thuần hiểu rõ, trong cuộc sống sau này của mính sẽ gắn liền với hai chữ gian lận.

Hành động không thèm điều tra, trực tiếp xóa thành tích của mình cũng nói rõ nhiều việc, ca ca của Bạch Hạo đúng như lời đồn, hắn cực kỳ lạnh lùng với Bạch Hạo.

- Không cho chút cơ hội hay sao?

Bạch Tiểu Thuần than thở, hắn không tức giận, chỉ bi ai thay Bạch Hạo.

- Ta có thể xác định, Thái phu nhân, Bạch Tề đã có hành động với Bạch Hạo, hiện tại ta rất muốn xác định thái độ của tên phụ thân kia...

Bạch Tiểu Thuần trầm mặc, Bạch Tề lại lên tiếng.

- Bạch Hạo, xem mặt mũi ta và ngươi cùng chung phụ thân, ta không muốn giáo huấn ngươi, ngươi thân là thứ tử nên không có tư cách lưu tên mình trên bia thành tích.

- Ngươi là đệ đệ của ta, ta hi vọng nhìn thấy ngươi trở nên nổi bật, vốn có ý định đến chúc mừng, hiện tại ngươi làm ta quá thất vọng.

Bạch Tề lắc đầu, hắn không nói nữa, lập tức ôm quyền cúi đầu với mọi người chung quanh.

- Chư vị thân tộc, hành vi của Bạch Hạo, Bạch Tề ta thay hắn tạ lỗi với mọi người.

Nói xong, Bạch Tề lại ôm quyền, không thèm nhìn Bạch Tiểu Thuần sau đó mang theo người mình bay lên không trung.

Bạch Tiểu Thuần yên lặng đứng đó, hắn cảm nhận các ánh mắt nhìn mình, sau nửa ngày Bạch Tiểu Thuần cười khẽ, hắn không nói một lời liền xoay người rời đi.

- Bạch Tề, ta thật xem thường hắn, có thể làm việc này cũng chứng minh hắn có chút tâm cơ thủ đoạn.

Sau khi trở về gian phòng khu bắc, Bạch Tiểu Thuần khoanh chân trên giường, hắn như có điều suy nghĩ.

- Nếu là câu cá, ta đã ném mồi ra rồi, hắn có thể xóa thành tích nhưng không thể xóa nhân tâm, có lẽ sẽ cho ngươi giết ta, không cho ta chút cơ hội nào.

Bạch Tiểu Thuần trầm ngâm một lúc, suy nghĩ mình có nên ra ngoài một chuyến hay không, sau một lúc lâu hắn ngẩng đầu nhìn trời, nhắm mắt ngồi xuống tu luyện Bất Tử Trường Sinh Công.

Sau khi hoàng hôn hàng lâm, đột nhiên thân thể Bạch Tiểu Thuần xuất hiện hư ảnh trọng điệp, một phân thân của hắn rời khỏi gian phòng, lăng lẽ ra lhoir thành trì.

Cùng lúc đó bản tôn Bạch Tiểu Thuần giấu diếm khí tức, trừ khi đẩy cửa đi vào, nếu không dựa vào cảm ứng sẽ không phát hiện sjw tồn tại của hắn.

Bên ngoài Bạch gia, hỏa phân thân của Bạch Tiểu Thuần mặt không biểu tình bay đi, tốc độ không nhanh, vẫn duy trì tu vi Trúc Cơ bay về hướng thành Quỷ Vương.

Cũng không bao lâu, sắc mặt Bạch Tiểu Thuần hơi động, hắn dừng bước và quay người nhìn phía sau, hắn nhìn thấy trên bầu trời xa xa có một đạo hào quang dùng tốc độ cực nhanh bay tới gần.

Trong hào quang có một nam tử trung niên, trên người mang theo sát khí rất mạnh, trên miệng còn nở cười dữ tợn, hắn mang theo sát cơ rất nồng đậm, quanh người có không ít oan hồn, vừa nhìn đã biết hắn là Luyện Hồn Sư.

Người này chính là nam tử trên tòa tháp cao ngày đó, cũng là người đứng bên cạnh Thái phu nhân, ánh mắt Bạch Tiểu Thuần tỏa sáng, hắn cười lạnh.

- Ta đã chờ ngươi rất lâu, rốt cuộc ngươi đã tới.

Tên nam tử trung niên nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần dừng lại dừng mình, hắn cũng sửng sờ, trên thực tế mấy ngày hôm nay hắn vẫn luôn tìm kiếm cơ hội, bởi vì ở trong Bạch gia nên hắn không dám ra tay, bởi vì hôm nay Thái phu nhân giận dữ ra lệnh, hắn đã có ý định lập tức ra tay trong gia tộc, thật không ngờ đối phương lại ra ngoài.

Hắn vui mừng đuổi theo phía sau, trong nháy mắt hắn nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của Bạch Tiểu Thuần, không rõ tại sao, nội tâm hắn vô cùng rung động.

- Ngươi...

Vào lúc nói xong, Bạch Tiểu Thuần nâng tay phải lên, hắn nâng một chỉ điểm vào nam tử trung niên, dưới một chỉ này hàn khí bộc phát bao phủ tám phương..

Không chờ nam tử trung niên kịp phản ứng, lúc này hàn khí bao phủ không gian, sắc mặt hắn đại biến, hô hấp dồn dập, hắn muốn lui ra sau, đột nhiên không gian chung quanh biến thành băng hàn.

- Không có khả năng!

Trung niên áo đen rống to, bộ dạng hoảng sợ giống như gặp quỷ, cảm giác nguy cơ sinh tử nổ vang trong đầu óc của hắn, lúc này hắn cắn chót lưỡi há miệng phun máu tươi, tất cả oan hồn quanh người hắn đều tự bạo.

Hắn ý đồ rời khỏi khu vực hàn khí bao phủ, thậm chí hắn còn cảm thấy không an toàn, đột nhiên thân thể hắn tự bạo.

Ầm ầm!

Lúc này nửa người dưới của trung niên áo đen nổ tung, hắn kêu thảm thiết, dựa vào nửa người trên lui ra sau, sắc mặt hắn tái nhợt, hoảng sợ đến mức tận cùng.

- Ngươi không phải Bạch Hạo!

Trung niên áo đen run rẩy, hắn muốn lui ra phía sau, Bạch Tiểu Thuần đã bước tới trước mặt hắn, hắn nâng tay phải lên, mặc kệ nam tử trung niên kêu thảm thiết, hắn đặt tay lên đỉnh đầu đối phương..

- Đạo hữu...

Trung niên áo đen thét lớn, tâm thần rung động mãnh liệt, không chờ hắn nói xong, tiếng kêu gào im bật, hai mắt hắn sưng huyết, đầu óc nổ vang, hắn nghe được Bạch Tiểu Thuần nói hai chữ.

- Sưu hồn!

Đại đa số tu sĩ đều nắm giữ phương pháp sưu hồn, thậm chí đây không phải thần thông gì, mà là cưỡng ép mang linh thức của mình tấn công ý thức đối phương, dùng phương thức bá đạo trực tiếp truy tìm trí nhớ, mặc dù tồn tại một ít kỹ xảo có thể sưu hồn không gây tổn thương tới linh hồn của đối phương.

Đối với trung niên áo đen này, mặc dù Bạch Tiểu Thuần không am hiểu sưu hồn, cũng chẳng có kỹ xảo gì đáng nói nhưng hắn lại muốn làm vậy, không phải vì chính mình, mà là vì Bạch Hạo.

Bạch Tiểu Thuần sưu hồn tìm trí nhớ, trung niên áo đen không ngừng run rẩy, trí nhớ của hắn bị Bạch Tiểu Thâần đọc được, trong gia tộc Bạch gia, bản tôn Bạch Tiểu Thuần mở mắt ra.

- Tên là Hứa Hải... Thì ra là như vậy...

- Quả nhiên là Thái phu nhân... Bởi vì Bạch Hạo lộ ra tu vi Trúc Cơ liền an bài hơn mười người đuổi giết Bạch Hạo, Bạch Hạo chỉ có tu vi Trúc Cơ sơ kỳ nhưng dựa vào mưu lượt, trên đường dùng các thủ đoạn mai phục, thậm chí thi triển đa sắc hỏa làm những mười kia òồ hụt, càng bị hắn giết một ít...

Bạch Tiểu Thuần động dung, hắn thông qua trí nhớ của tên trung niên nhìn thấy hình ảnh đuổi giết Bạch Hạo ngày đó, hắn nhìn thấy Bạch Hạo vận dụng đa sắc hỏa như hạ bút thành văn!

Trung niên Hứa Hải cũng phải giật mình khi gặp phải, dù sao hắn cũng là Luyện Hồn Sư tam phẩm nên không nhìn ra quá sâu, Bạch Tiểu Thuần lại khác.

- Loại thủ đoạn này...

Bạch Tiểu Thuần hít khí lạnh, hắn càng cảm thấy Bạch Hạo không tầm thường, đáng tiếc ý chí quá cường liệt.

- Đáng tiếc cuối cùng tu vi quá yếu trúng Diệt Hồn ấn... Truyền tống đào tẩu, tâm mạch đoạn tuyệt...

---------------
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,569
Điểm cảm xúc
1,483
Điểm
113
Chương 864: Tổ địa sắp mở (1)
Bạch Tiểu Thuần trầm mặc, lúc này hắn đã chứng minh suy đoán của mình, Bạch Hạo chết không phải do tu vi Trúc Cơ sơ kỳ của hắn, mà có quan hệ tới tư chất luyện hỏa.

- Thái phu nhân sao, bút ký Bạch Hạo nằm ở chỗ nàng.

Trên người Bạch Tiểu Thuần xuất hiện hư ảnh trọng điệp, thủy phân thân của hắn bay ra ngoài, phân thâ trực tiếp rời khỏi gian phòng, một đường che dấu chấn động đi tới tòa tháp cao của Thái phu nhân.

Dùng thần thức của Bạch Tiểu Thuần hôm nay, nếu hắn tận lực che dấu thì cả Bạch gia này hiếm có tu sĩ Nguyên Anh phát giác, chỉ có Thiên Nhân lão tổ mới phát hiện ra, nhưng Thiên Nhân lão tổ không rãnh rỗi mở thần thức ra dò xét liên tục, càng không cần nói sẽ chú ý tới hắn.

Lúc này là đêm tối, thủy phân thân của Bạch Tiểu Thuần đi tới tháp cao, hắn ẩn giấu khí tiến vào lầu các dưới tháp cao, hắn tìm được Thái phu nhân!

Trong lúc tìm kiếm bút ký, bỗng nhiên thủy phân thân của Bạch Tiểu Thuần hơi động, hắn dừng lại bên ngoài lầu các của Thái phu nhân, ánh mắt nhìn vào trong phòng, giờ phút này trừ Thái phu nhân ra, còn có Bạch Tề!

- Tề nhi, ngươi nên đọc bút ký tiểu tạp chủng Bạch Hạo nhiều hơn, tranh thủ thông hiểu đạo lý trong đó, luyện chế ra thập nhất sắc hỏa, như vậy lão tổ càng trọng thị ngươi hơn trước.

Trong lầu các, Thái phu nhân tâm thần không yên lên tiếng dặn dò Bạch Tề.

- Như vậy lão tổ mới kiên định với suy nghĩ của mình, đồng ý mở tổ địa cho ngươi.

- Trong tổ địa thờ phụn một pâần Thiên Nhân Hồn duy nhất của Bạch gia chúng ta, một khi tổ địa mở ra, tất cả tộc nhân sẽ tiến vào, tuy nói ai cũng có thể đạt được Thiên Nhân Hồn, nếu ngươi đạt lão tổ chỉ định thì đám người chi thứ không nói được lời nào, cuối cùng sẽ do ngươi chiếm được.

- Một khi ngươi đạt được Thiên Nhân Hồn, lập tức đổi Ngũ Hành Thiên Thú Hồn trong gia tộc, từ đó có thể Kết Anh! Dù sao gia tộc lớn như vậy, quá nhiều người nhìn chằm chằm vào Ngũ Hành Thiên Thú Hồn, cho dù là phụ thân ngươi cũng không thể trực tiếp cấp cho ngươi.

Thái phu nhân nhìn Bạch Tề trước mặt, không ngừng dặn dò.

Bạch Tiểu Thuần đứng bên ngoài lầu các nghe lén, nghe Thái phu nhân nói chuyện, trong mắt xuất hiện tia sáng.

Hắn dần dần nghe ra nguyên nhân, Bạch Tề này thân là thiên kiêu trong Bạch gia, có tư chất Luyện Hồn Sư không tầm thường, mặc dù hôm nay không đạt tới Hoàng phẩm, dường như có nắm chắc khi luyện chế thập nhất sắc hỏa.

Thậm chí Bạch gia lão tổ cũng xem trọng hắn, hoàn toàn đối lập với tin tức Bạch Tiểu Thuần đạt được lúc trước, xem ra Bạch gia thật sự có ý định để Bạch Tề đi tranh đoạt vị trí người thừa kế Minh Hoàng.

Dù sao tư chất luyện hồn này, nếu luyện linh Nguyên Anh bản thân sẽ có hi vọng lớn hơn một chút.

Tất cả điều kiện tiên quyết là Bạch Tề trở thành Nguyên Anh, chỉ có điều gia tộc Bạch gia quá lớn, vì cân đối các mạch nên không cách nào trực tiếp cấp Ngũ Hành Thiên Thú Hồn cho Bạch Tề, vì vậy Thái phu nhân và phụ thâ Bạch Tề vận hành mở thí luyện trong tổ địa.

Trong thí luyện này có Thiên Nhân Hồn duy nhất của Bạch gia, nếu tộc nhân nào đạt được Thiên Nhân Hồn sẽ đổi lấy Ngũ Hành Thiên Thú Hồn, mà thứ này trong âm thầm đã dự định cấp cho Bạch Tề, như vậy tự nhiên không có ngoài ý muốn sẽ bị Bạch Tề thu hoạch, các chi thứ khác không còn gì để nói.

Chỉ có điều trong lúc đó có trọng điểm, chính là Thiên Nhân của Bạch gia đồng ý.

Nhưng Bạch Tiểu Thuần cũng nghe được, ngữ khí Thái phu nhân có nắm chắc không nhỏ thuyết phục Thiên Nhân lão tổ...

- Đây là vì Bạch Tề nên sẽ mở tổ địa...

Bạch Tiểu Thuần nghe đến đó tim đập thình thịch, việc này chính là cơ hội.

- Người khác đạt được Thiên Nhân Hồn chỉ là biểu tượng, sẽ dùng đổi Ngũ Hành Thiên Thú Hồn, với ta lại khác... Ta có thể trực tiếp dung hợp!

Bạch Tiểu Thuần cười cười, ánh mắt sáng lên.

Đúng lúc này sắc mặt Thái phu nhân thay đổi, một ngọc giản trong túi trữ vật của nàng vỡ vụn, đó chính là mệnh giản.

- Hứa Hải chết rồi!

Bạch Tề cũng sững sờ, hắn ngẩng đầu nhìn ngọc giản, Hứa Hải bị Thái phu nhân phái đi diệt sát Bạch Hạo, hắn biết rõ tu vi Hứa Hải không bằng mình nhưng nói cho cùng chính là tu sĩ Kết Đan, một tu sĩ Kết Đan đi đánh chết tu sĩ Trúc Cơ lại vẫn lạc, đây là điểm không bình thường.

- Điều này sao có thể, tiểu tạp chủng chỉ có tu vi Trúc Cơ mà thôi, chẳng lẽ... Chẳng lẽ phụ thân ngươi...

Sắc mặt Thái phu nhân tái nhợt, nàng hoảng sợ.

- Mẫu thân không nên hoảng hốt, Hứa Hải không thể bị Bạch Hạo giết chết, tuyệt đối không phải phụ thân giết, nếu ta phán đoán không sai, tiểu tạp chủng ra ngoài có một ít tạo hóa, có người tương trợ!

- Hứa Hải bị người tương trợ hắn đánh chết.

Ánh mắt Bạch Tề xuất hiện hàn quang.

- Dám nhúng tay vào việc Bạch gia, bất kể là ai, lá gan quá lớn.

Bạch Tiểu Thuần đứng bên ngoài lầu các sờ sờ cái mũi, hắn cũng có cảm ứng việc của hỏa phân thân, hắn cũng không ngờ Hứa Hải lại yếu kém không chịu nổi như vậy, vừa sưu hồn xong đã hồn phi phách tán.

Trong lầu các hiện tại, Thái phu nhân nghe Bạch Tề nói như vậy miễn cưỡng bình tĩnh trở lại, nàng không sợ Bạch Hạo có người tương trợ, nàng lo lắng nhất chính là phu quân của mình nhúng tay, nhưng cẩn thận suy nghĩ lại cảm thấy phu quân mình không làm ra chuyện như vậy.

- Bất kể như thế nào, Bạch Hạo phải chết, đêm dài lắm mộng...

Thái phu nhân lo lắng nói.

- Mẫu thân yên tâm, cùng lắm chờ lão tổ mở tổ địa, vào bên trong tổ địa ta tự mình ra tay diệt sát hắn, ta cũng không tin người tương trợ hắn có thể bước vào bên trong tổ địa!

Bạch Tề ngẩng đầu, cười lạnh lên tiếng.

- Cũng tốt, ta sẽ thương lượng với phụ thân của ngươi một chút, tranh thủ trong mấy tháng này thuyết phục lão tổ mở tổ địa!

Thái phu nhân không có chủ ý, nhìn thấy Bạch Tề tự tin, nàng cũng tin tưởng.

Bên ngoài lầu các, Bạch Tiểu Thuần nghe tất cả, nội tâm hắn cười lạnh, hắn càng nhìn càng không vừa mắt mẫu tử này.

- Tổ địa sao, cũng tốt, nếu có việc này, ta cứ chờ vào tổ địa rồi giải quyết!

Bạch Tiểu Thuần hạ quyết tâm, hắn tiếp tục nghe một hồi mới quay người rời đi.

Sau khi hai phân thân biến mất, trong gian phòng khu bắc, Bạch Tiểu Thuần mở mắt ra.

- Ta làm việc cao điệu cuối cùng cũng tìm ra nguyên nhân, thu hoạch hôm nay chính là tin tức tổ địa sắp mở ra, cũng tốt...

Bạch Tiểu Thuần vừa nghĩ tới đây, hắn sắp đạt được Thiên Nhân Hồn thứ tư, nội tâm vô cùng vui mừng.

- Bút ký, Thiên Nhân Hồn, ta sẽ đạt được trong tổ địa!

Bạch Tiểu Thuần nghĩ tới đây, lại nhíu mày.

- Ta phải chuẩn bị một chút mới được, một khi động thủ trong tổ địa nhất định sẽ kinh động cả Bạch gia, cho nên phải bảo đảm an nguy của mình...

Bạch Tiểu Thuần trầm ngâm một lát, hắn đi lại trong gian phòng, ngẩng đầu nhìn bầu trời, hắn nhìn tầng tầng trận pháp bảo hộ Bạch gia.

Sau khi trầm ngâm một lúc, bỗng nhiên Bạch Tiểu Thuần tiến lên phía trước, thân thể của hắn phân giải biến mất trong nháy mắt, đột nhiên hắn xuất hiện bên ngoài Bạch gia.

---------------
 
Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
Top