Lượt xem của khách bị giới hạn

[Huyền huyễn] [Truyện Hoàn] Nhất niệm vĩnh hằng - Nhĩ Căn

Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
[Huyền huyễn] [Truyện Hoàn] Nhất niệm vĩnh hằng - Nhĩ Căn

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 1068: Kẹp ở giữa (1)
Hắn nghĩ, cho dù thôi diễn phương pháp luyện chế hỏa diễm mười bảy màu hay mười tám màu đều là sáng tạo độc đáo, gia tăng màu sắc lúc ở trạng thái biển lửa cứ không cần ngưng hỏa, sau đó lại ngưng tụ thành hỏa diễm mười tám mười, Bạch Hạo tiêu hao tâm thần không nhỏ, sau đó hắn nhiều lần thương nghị với Bạch Tiểu Thuần.

Những việc này, nếu do Bạch Tiểu Thuần tự mình làm sẽ rất khó khăn, cho dù có thể hoàn thành cũng mất rất nhiều thời gian cũng không cách nào tưởng tượng nổi.

Ngay vào lúc Bạch Tiểu Thuần đang chìm vào trong luyện hỏa, các nghị luận về hắn ở bên ngoài truyền ra như gió, đám người Lang Thần đang lựa chọn bàn bạc kỹ hơn nhưng vẫn có hai người dùng ánh mắt âm lãnh quan sát từ xa, bọn họ nhìn về hướng cửa hàng của Bạch Tiểu Thuần ở khu tám mươi chín.

- Đám người Tiểu Lang Thần là một đám phế vật, chỉ là một Bạch Hạo, bọn chúng cố kỵ quá nhiều, chân tay co cóng!

Trong khu vực thứ ba thành Khôi Hoàng, tại một lầu các cao cao, sắc mặt thế tử Chu Hoành thành Cửu U âm trầm nhìn về hướng đó.

Hắn vốn đang ở thành Cửu U, sau khi biết tin tức Bạch Tiểu Thuần đi vào thành Khôi Hoàng, lại không nuốt trôi ác khí trong Luyện Hồn Hồ nên chạy tới, lúc chạy tới lại nghe chuyện thê thảm của Trần Hùng.

- Chu huynh nói đúng, Bạch Hạo chỉ ỷ vao Cự Quỷ Vương mà thôi, cho dù bản thân hắn có chiến lực không tầm thường, hắn cũng chỉ có một mình mà thôi, hơn nữa không phải con nối dõi của Cự Quỷ Vương, Chu Tử Mạch lại chán ghét hắn, loại người này... Muốn đối phó không khó khăn.

Bên cạnh Chu Hoành là một nam tử trung niên, nam tử trung niên tướng mạo tuấn lãng, quần áo xa hoa, nhìn tướng mạo có chút giống Hứa San, sau khi nghe vậy liền cười nói.

- Hứa huynh, ta nghe nói Hứa San có hảo cảm với Bạch Hạo, dường như rất có ý thì phải?

Chu Hoành quay đầu nhìn sang nam tử trung niên.

- Muôi muội của ta không hiểu chuyện, sau khi về nhà liền nói lời hữu ích thay Bạch Hạo, từ đó phụ thân tức giận biến mất không ít, nàng không hiểu chuyện, ta là huynh trưởng của nàng, thành Linh Lâm hiện tại ăn thiệt thòi không có khả năng không đáp trả, cho nên lần này Chu huynh mời, ta buông mọi việc tới đây tương kiến.

Nam tử trung niên nói ra, hắn là thế tử thành Lâm Minh, Hứa Bằng.

- Không biết Chu huynh có biện pháp gì đối phó Bạch Hạo này?

Ánh mắt Hứa bằng tỏa sáng, hắn chậm rãi lên tiếng, trên thực tế hắn không có thù hận gì với Bạch Tiểu Thuần, nhưng vương vị trong Man Hoang không phải loại truyền nam không truyền nữ, Linh Lâm Vương có nhiều con nối dõi cả Man Hoang đều biết, cho nên trong thành Linh Lâm, hắn có rất nhiều đệ đệ muội muội nhưng người cực kỳ uy hiếp lại là Hứa San.

Hắn cũng thăm dò và biết Hứa San có tâm tư với Bạch Tiểu Thuần, cho nên mới đáp ứng Chu Hoành mời, tuy hắn còn chưa gặp qua Bạch Tiểu Thuần nhưng đã sinh ra mâu thuẫn trực tiếp trong đầu, hắn ý định biết thời biết thế, dựa thế mà làm, đương nhiên nếu kế hoạch của Chu Hoành là mạo hiểm, hắn sẽ không do dự cự tuyệt.

Chu Hoành nhìn Hứa Bằng, hắn cũng hiểu tâm tư của Hứa Bằng, bởi vì hắn hiểu nên không đi cải biến, mà hắn chẳng những mời Hứa Bằng tới đây, còn mời Tiểu Thắng Vương Công Tôn Dịch.

Đáng tiếc Công Tôn Dịch không những không tới, thậm chí còn lạnh lùng mỉa mai, hắn khinh thường dùng âm mưu quỷ kế tính toán đối thủ, hắn có ý định dựa vào chiến lực bản thân tìm mặt mũi.

Chuyện này làm Chu Hoành rất không vui, hắn càng cố kỵ Tiểu Thắng Vương cho nên nhịn xuống, không để ý tới làm gì, lúc này tới gặp mặt Hứa Bằng.

- Hứa huynh yên tâm, Bạch Hạo đã ra hồn, muốn động thủ giết hắn là ít có khả năng, Chu mỗ muốn không phải hiệu quả này, ta chỉ nhìn kẻ này không thoải mái, không muốn hắn ở lại thành Khôi Hoàng, ý định đá hắn chạy về thành Cự Quỷ mà thôi.

Chu Hoành mở miệng, đây cũng là suy nghĩ thật của hắn, dù sao co đầu rút cổ tại thành Cự Quỷ và phong sinh khởi thủy tại thành Khôi Hoàng là hai khái niệm khác nhau, người phía trước chăng khác gì bị hạn chế, người phía sau là đi lên lôi đài khiêu chiến, tương lai có thể đi rất xa.

Chu Hoành rất lo lắng, nếu Bạch Tiểu Thuần chính thức đứng vững trong thành Khôi Hoàng, thậm chí còn ngưng tụ thế lực bên cạnh, như vậy sẽ khó thu thập hắn.

- Ah? Xin lắng tai nghe.

Hứa Bằng cười cười, hắn làm ra bộ dạng lắng nghe.

- Chu mỗ còn chưa nghĩ ra biện pháp chu toàn, cũng không thể để hắn được tự tại, không phải cửa hàng kia rất náo nhiệt sao, Chu mỗ ý định mời một vị luyện hồn đại sư trong thành Cửu U tới mở một cửa hàng bên cạnh cửa hàng của Bạch Hạo.


- Đấu chiến lực, Bạch Hạo thật sự lợi hại, nhưng đây là chuyện sinh ý, ta không tin hắn còn có thể sắc bén như thế, đoạn tài lộ của hắn, như vậy hắn sẽ chủ động sai lầm, hắn sai càng nhiều, chúng ta càng chủ động.

Chu Hoành bình tĩnh lên tiếng, thật ra trong lòng hắn đã có kế sách vô cùng nguyên vẹn nhưng không nói, trong nội tâm cũng phẫn uất, nếu thật sự có thể đánh thắng Bạch Tiểu Thuần thì hắn đã sớm ra tay, bởi vì đánh không lại, nếu muốn báo thù cũng chỉ có thể dùng tâm cơ thủ đoạn.

Hứa Bằng như có điều suy nghĩ, trầm ngâm một lát như cười mà không cười nhìn sang Chu Hoành, suy nghĩ Chu Hoành nhất định còn có kế hoạch khác, bản thân mình cũng không cần tìm hiểu cụ thể làm gì, hắn chỉ biết thời biết thế mà thôi, mở cửa hàng, không ai có thể nói mình sai lầm, bản thân mình cũng đạt mục đích, hắn gật đầu.

- Cũng tốt, Hứa mỗ cũng mời một vị luyện hồn đại sư trong thành Linh Lâm cùng mở một cửa hàng với Chu huynh tại khu tám mươi chín.

Hai người nhìn nhau cười cười, cũng không nói nhiều, bắt đầu an bài.

Thời gian qua đi, qua nửa tháng, Bạch Tiểu Thuần vẫn nghiên cứu cách điều chế hỏa diễm mười bảy màu, Bạch Hạo luôn cải tiến hoàn thiện phương pháp luyện chế mười bảy màu, cho dù muốn quen thuộc một ít cũng cần thời gian và kiểm tra thực tế mới có thể tìm ra vấn đề và giải quyết.

Sinh ý luyện linh càng ngày càng tốt, người lui tới không ít, cùng lúc đó cửa hàng hai bên trái phải của Bạch Tiểu Thuần bị người khác dùng cái giá xa xỉ thu mua cũng không phải cửa hàng luyện linh của Bạch Tiểu Thuần, mà là người khác mua.

Sau khi sửa sang một phen, hai cửa hàng này cùng khai trương với nhau, quy mô của nó xem như rất lớn, trình độ xa hoa cũng như thế, về phần sinh ý trong đó cũng là bán hồn dược và luyện linh!

Kinh người nhất là trên biển hiệu cửa hàng viết hai cái tên.

Một là Tư Mã Đào, một người là Tôn Bất Phàm!
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 1069: Kẹp ở giữa (2)
Này hai gã chữ xuất hiện, tâm tâần của người khu vực tám mươi chín rung động, hơn nữa Bạch Tiểu Thuần bị người chú ý cho nên rất nhiều người trong thành Khôi Hoàng đều biết có kẻ cạnh tranh với Bạch Tiểu Thuần!

- Tư Mã Đào.. Đó là đại trưởng lão Tư Mã gia của thành Linh Lâm, hơn nữa là Luyện Hồn Sư Huyền phẩm, thực tế am hiểu luyện linh chi pháp, được vinh dự là luyện linh đệ nhất nhân thành Linh Lâm!

- Người này có danh tiếng thật lớn, truyền thuyết người này có hi vọng đột phá Huyền phẩm nhất, là một trong những người có thể bước vào Luyện Hồn Sư Địa phẩm.

- Tôn Nhất Phàm cũng không phải thế hệ tầm thường, hăn không có gia tộc, đã từng là một vị tán tu, nghe nói được Cửu U Vương coi trọng cho nên về sau một bước lên mây, thể hiện tư chất luyện hỏa kinh người, thành tựu Luyện Hồn Sư Huyền phẩm!

- Ta từng nghe nói Tôn Nhất Phàm vì báo đáp Cửu U Vương, cam nguyện trở thành gia thần Chu gia, tạo nghệ luyện hồn của hắn tương xứng với Tư Mã Đào!

Đây là hai cái tên oanh động Hoàng thành, mặc dù không bằng đánh bạc lớn như Bạch Tiểu Thuần và Trần Hùng nhưng cũng làm nhiều người coi trọng, dù sao nơi này là khu tám mươi chín, cũng không phải trong Hoàng thành, mà là khu vực xa xôi, nơi này tụ tập hai vị đại sư, ý vị trong đó thế nào mọi người hiểu rõ.

- Đây là nhắm vào Bạch Hạo.

- Một là thành Cửu U, một là thành Linh Lâm... Hảo thủ đoạn, đây là đánh lôi đài làm không người nào nói được, là dương mưu.

Khi việc này truyền ra, Bạch Tiểu Thuần biến thành phụ gia của bọn họ, danh khí hai tên luyện hồn đại sư không nhỏ, đức cao vọng trọng, một khi bọn họ tọa trấn cửa hàng lập tức làm nhiều người chú ý, tuy nói Bạch Tiểu Thuần cũng có thể luyện ra pháp bảo luyện linh mười lăm lần, cho dù tu vi, bối cánh hay danh khí cũng chỉ là vãn bối của người ta mà thôi.

Từ đó sinh ý của Bạch Tiểu Thuần bị phân lưu nghiêm trọng, dù sao trong cửa hàng của hai đại sư cũng có hồn dược thượng phẩm, hơn nữa trên mỗi hồn dược như vậy đều có ấn ký danh gia, phẩm chất có thể bảo đảm, đồng thời cũng có giá trị cất chứa, đồng thời luyện linh cũng như thế, hai người bọn họ đều luyện ra vài món pháp bảo luyện linh mười lăm lần, nhất là Tôn Nhất Phàm, tác phẩm đỉnh phong của hắn là luyện cho Cửu U Vương một pháp khí luyện linh mười sáu lần.

Hai cửa hàng này kẹp cửa hàng của Bạch Tiểu Thuần vào giữa, hiệu quả cũng rất mạnh, thời gian ba ngày làm sinh ý của Bạch Tiểu Thuần giảm rất lớn.

Tất cả đều bị Bạch Tiểu Thuần nhìn vào trong mắt, hắn không vui, sau khi đi ra khỏi cửa hàng nhìn qua hai bên, nội tâm tức giận càng lớn, hai cửa hàng này lớn hơn hắn nhiều, thấy thế nào cũng bảo đảm hơn nhiều, cửa hàng của hắn quá nhỏ, nhìn qua rất đơn sơ.

- Đây là đạo lý gì, võ không thành tới đấu văn?

Bạch Tiểu Thuần nhìn hai cửa hàng có người ra vào hối hả, mặc dù cửa hàng của mình cũng có người tới nhưng so sánh ra lại quá khó coi.

- Thành Cửu U... Đây là Chu Hoành ra tay, mà thành Linh Lâm lại không đúng, ta cũng không hút sinh cơ của Hứa San, tại sao đối phó ta?

Bạch Tiểu Thuần đứng ở đó nhìn một lát, hắn đi ra làm không ít người chú ý, nhất là Tư Mã Đào cùng Tôn Nhất Phàm, hai người đồng loạt chú ý nhưng không có hiện thân, đồng thời mang theo một chút khinh thường, đồng hành là oan gia.

Bọn họ xem ra, mặc dù chiến lực của Bạch Tiểu Thuần không tầm thường, lại có tu vi Nguyên Anh, phương diện luyện linh và luyện hồn, mặc dù hắn có tư chất nhưng hai người bọn họ đắm chìm trong đạo này nửa đời, càng có tích lũy và kinh nghiệm luyện hồn vững chắc, cũng không phải tiểu tử mới ráo máu đầu có thể so sánh.

Bạch Tiểu Thuần nhìn nửa ngày, cuối cùng hắn tức giận quay về bên trong, tuy hắn không xem nặng cửa hàng luyện linh nhưng vì nghiên cứu hỏa diễm, hắn biết rõ mình tu hành ngày sau cần số lượng hồn càng lớn, có thể đạt tới mức nhiều không kể xiết.

Hắn không thể quay về thành Cự Quỷ, lại không có cơ hội xét nhà, Hồng Trần Nữ không trông cậy vào được, muốn đạt được hồn, trừ phi hắn đi ăn cướp, Bạch Tiểu Thuần hiểu chuyện này quá nguy hiểm, chỉ làm được vài lần và không ổn thỏa, hắn phát sầu.

Một khi thiếu khuyết hồn thì hắn không thể luyện hỏa, tu vi cũng khó tăng lên, là biện pháp duy nhất rời khỏi Man Hoang, hơn nũa áp lực từ Hồng Trần Nữ làm nội tâm Bạch Tiểu Thuần gấp gáp.

Hắn chỉ có một người, không có gia tộc, Cự Quỷ Vương không thể ủng hộ hắn vô hạn, cho nên muốn luyện hỏa đề cao tu vi cũng chỉ có thể dựa vào oan hồn.

Từ cửa hàng này, Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy hi vọng, cảm giác mình có thể duy trì được, chèo chống tới lúc tu vi tăng lên và rời khỏi Man Hoang.

Bây giờ xem ra hai nhà cửa hàng xuất hiện chẳng khác gì phá hư kế hoạch của Bạch Tiểu Thuần, trực tiếp đâm hắn hai đao, mà hắn lo lắng, một khi tiếp tục như vậy, đám thiên kiêu quyền quý khác sẽ tham gia vào, đến lúc đó hắn không thể làm sinh ý trong thành Khôi Hoàng, cả kế hoạch cũng tan vỡ.

- Không đựoc, phải nghĩ biện pháp!

Sau khi quay về cửa hàng, Bạch Tiểu Thuần cau mày, trong lòng có nhiều suy nghĩ, nội tâm cảm khái, chính mình quá yếu ớt, mỗi lần gặp phải phiền toái đều phải nghĩ biện pháp.

Bạch Hạo ở bên cạnh nhìn qua Bạch Tiểu Thuần, hắn nhìn người đi trên đường phần lớn đi vào hai cửa hàng kia, trầm ngâm một phen, bỗng nhiên mở miệng.


- Sư tôn, ta có hai sách có thể hóa giải việc này!

- Ah? Hai sách?

Bạch Tiểu Thuần đang phát sầu, nghe được Bạch Hạo nói thế liền sững sốt không nhỏ, trên thực tế trong khoảng thời gian tiếp xúc với Bạch Hạo tới bây giờ, hắn cũng nhìn ra đồ nhi của mình có thiên phú luyện hỏa cực cao, thậm chí đủ để chấn động cả Man Hoang.

Nếu không có Bạch Hạo, Bạch Tiểu Thuần muốn luyện hỏa, độ khó sẽ tăng lên vô số lần.

Trừ tư chất luyện hỏa ra, tâm trí Bạch Hạo càng không tầm thường, có thể nói kinh doanh cửa hàng này trọng yếu với Bạch Tiểu Thuần, những chuyện chi tiết đều là Bạch Hạo xử lý, bất cứ chuyện gì giao cho hắn đều làm Bạch Tiểu Thuần thỏa mãn.

Bạch Tiểu Thuần xem ra đồ nhi của mình cũng có khuyết điểm chính là thói quen tiến hành mọi thứ trong quy củ, tư duy không phóng khoáng bằng mình, giống như thiên mã hành không, huy sái tự nhiên... Khục khục...

- Sư tôn, hai sách này thô ráp, nếu không gấp thì cho ta chút thời gian, ta sẽ hoàn thiện biện pháp và thực hành.

Trong mắt Bạch Hạo trầm ngâm và nói ra.

- Không có việc gì, ngươi cứ nói ra đi.

Bạch Tiểu Thuần khoát tay chặn lại, hắn chờ mong nhìn đồ nhi của mình.
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 1070: Không phải là thương chiến sao?
- Sư tôn, thành Cửu U Tôn Nhất Phàm và thành Linh Lâm Tư Mã Đào, hai người này đều là Luyện Hồn Sư Huyền phẩm, một là gia thần Cửu U Vương, một là xuất thân thế gia luyện hồn, hai người nhìn như hòa thuận nhưng trên thực tế... Cũng là luyện hồn đại sư, tâm cao khí ngạo, bọn họ trong âm thầm cũng không phục nhau.

Bạch Hạo chậm rãi lên tiếng, trong mắt cũng mang theo suy tư, trên thực tế cũng không phải hắn nói cho có, mà là âm thầm điều tra và quan sát suốt một thời gian ngắn.

- Cho nên mặc kệ kẻ giật dây là ai, chỉ cần không phải đạt tới cấp độ Vương gia, như vậy quả quyết không cách nào hoàn toàn áp chế hai người này, cũng không thể làm bọn họ nghe lệnh hoàn toàn, kể hai người này mang thanh danh và chiêu bài ra áp chế chúng ta là không thỏa đáng, trên thực tế đúng là không thỏa đáng, hai người này cực kỳ xem trọng danh tiếng bản thân, tuy có khắc chế nhưng nội tâm cũng đấu với nhau trong bóng tối... Chỉ cần chúng ta ném một mồi lửa sẽ làm hai người này tự loạn trận cước!

Ánh mắt Bạch Hạo lóe sáng và dần dần âm lãnh.

- Nếu sư tôn có thể ủy khuất một chút, ngài tự mình cung kính đi bái phỏng một người, tự nhận không bằng, tuyên bố ra ngoài thành tựu thanh danh của hắn, khinh miệt đả kích tên còn lại, thủ đoạn ngoài sáng trong tối phối hợp, đồ nhi sẽ đi an bài, kể từ đó qua một thời gian ngắn sẽ có thể nhìn ra hiệu quả.

Bạch Hạo nói xong liền nhìn sang Bạch Tiểu Thuần.

Bạch Tiểu Thuần nháy mắt mấy cái, cảm thấy bảo hắn giả ý đi bái phỏng một tên và tỏ ra yếu thế cũng không phải không thể làm, đồng thời Bạch Hạo nói làm Bạch Tiểu Thuần nhớ tới một chuyện, đó là chuyện lúc ở Tinh Không Đạo Cực Tông.

- Còn có một sách đơn giản mà trực tiếp, làm như vậy vô cùng cao điệu, chỉ sợ sẽ dẫn thêm nhiều việc, đó là sư tôn tự thân xuất mã khiêu chiến Tôn Nhất Phàm cùng Tư Mã Đào, nghiền ép bọn họ ở phương diện luyện hồn và luyện linh, nhưng làm thế sẽ có rất nhiều hậu hoạn, nếu như nghĩ biện pháp làm bọn họ tới khiêu chiến sư tôn, chúng ta ở vào yếu thế, tuyệt địa phản kích còn có thu hoạch cực lớn.

Bạch Hạo nhìn thấy sắc mặt sư tôn hơi hoảng hốt, chần chờ một lúc liền nói ra cách thứ hai.

Chờ hắn nói xong Bạch Tiểu Thuần vẫn đắm chìm trong hồi ức, qua một lúc lâu ánh mắt sáng ngời tỉnh táo lại, bộ dạng hưng phấn và kích động.

- Ha ha, đồ nhi ngoan, hai biện pháp của ngươi không tồi, ở chuyện lần này, vi sư có biện pháp tốt hơn.

Bạch Tiểu Thuần cười ha ha nói ra.

- Sư tôn...

Bạch Hạo khẽ giật mình, hắn cảm thấy trái tim đập mạnh, bởi vì phương pháp làm việc của Bạch Tiểu Thuần làm hắn cảm thấy rất không yên tâm, hơn nữa còn được kiểm chứng nhiều lần.

- Đồ nhi yên tâm, vi sư có kinh nghiệm xử lý việc này, ngươi xem là được.

Bạch Tiểu Thuần đứng dậy sảng khoái tinh thần, trong lòng tràn ngập tự tin, hắn cảm thấy bầu trời sáng sủa hơn không ít.

Bạch Tiểu Thuần không nói có kinh nghiệm còn khá tốt, vừa nói những lời này, Bạch Hạo có cảm giác toàn thân không tốt, có cảm giác không yên, vừa muốn khuyên bảo, Bạch Tiểu Thuần vô cùng hăng hái, hắn kích động cầm ngọc giản truyền âm.

- Hừ hừ, nếu bàn về thương chién, ta sợ các ngươi ah, ban đầu ở Tinh Không Đạo Cực Tông, Bạch gia gia ta đã là thiên hạ vô địch, loại thủ đoạn không đánh nhau này ta chưa sợ ai bao giờ.

Bạch Tiểu Thuần cảm thấy ngạo nghễ, cầm ngọc giản truyền âm cho Chu Nhất Tinh ở thành Cự Quỷ.

Chuyện hắn muốn làm cần Chu Nhất Tinh hoàn thành, thật sự do hắn dùng Chu Nhất Tinh rất thuận tay, trng người Chu Nhất Tinh còn có cấm chế của hắn, sinh tử của hắn chỉ bằng một ý niệm trong đầu hắn.

Sở dĩ sau khi đi vào thành Khôi Hoàng vẫn không liên hệ với Chu Nhất Tinh, là bởi vì chuyện Lý Phong tử vong, sau đó Bạch Tiểu Thuần cũng biết được chuyện bộ lạc Hình bị tiêu diệt.

Việc này làm hắn suy nghĩ sâu xa, hắn suy nghĩ liền hiểu đây là Chu Nhất Tinh tỏ thái đồ và quăng đầu danh trạng với mình.

Bởi vì việc này cũng làm Bạch Tiểu Thuần cảnh giác rất nhiều, vì vậy hắn ném Chu Nhất Tinh ở thành Cự Quỷ, chuẩn bị quan sát một thời gian ngắn lại quyết định có lưu hay không.

Chu Nhất Tinh hiện tại đang ở trong một đại viện trong thành Cự Quỷ, sắc mặt tối tăm phiền muộn, sau khi Bạch Tiểu Thuần rời đi, hắn ở lại thành Cự Quỷ rất không thuận lợi, một ít thế lực ngày thường khách khí với hắn, hôm nay khi Bạch Tiểu Thuần rời đi cũng không nhiệt tình nữa, cho tới bây giờ còn không bằng lúc trước.

Mặc dù không phải toàn bộ đều như này, thế lực của hắn tại thành Cự Quỷ không thể khuếch trương rộng hơn, thậm chí rất nhiều chuyện hắn làm bó tay bó chân.

Nhất là trong lòng của hắn có mâu thuẫn với việc mình ở lại thành Cự Quỷ, hắn không muốn ở lại thành Cự Quỷ, muốn đi theo Bạch Tiểu Thuần tới hành Khôi Hoàng, nhưng Bạch Tiểu Thuần đi vội vàng giống như quên hắn, chuyện này mới làm Chu Nhất Tinh phiền muộn.

- Chẳng lẽ ta lựa chọn sai?

Chu Nhất Tinh thường xuyên tự hỏi nhưng vấn đề này không có đáp án, hắn chỉ có thể kiên định với suy nghĩ của mình lúc trước, suy nghĩ thêm một thời gian ngắn, nếu như Bạch Tiểu Thuần còn không liên hệ với mình, như vậy chỉ có thể chủ động đi tới tìm.


Vào lúc hắn đang cân nhắc, bỗng nhiên ngọc giản truyền âm trong túi trữ vật sáng lên, Chu Nhất Tinh xuất ra xem xét liền hít thở dồn dập, thần thức tiến vào ngọc giản, hắn nghe được Bạch Tiểu Thuần truyền âm.

- Chu Nhất Tinh, nhanh chóng đến thành Khôi Hoàng!

Chu Nhất Tinh đã kích động, hắn cầm chặt ngọc giản sau đó hít sâu mấy hơi, tâm tình phấn chấn, cũng không trì hoãn gì, lập tức an bài liền đi thẳng tới Truyền Tống Trận.

Chu Nhất Tinh thông qua Truyền Tống Trận đến thành Khôi Hoàng, đây là lần đầu tiên hắn tới đây, hắn cũng bị thành Khôi Hoàng bàng bạc chấn nhiếp, hắn áp chế tâm tình bản thân, dựa theo Bạch Tiểu Thuần yêu cầu đi tới một gian khách sạn.

Vào lúc chạng vạng tối, trong một gian khách sạn, Bạch Tiểu Thuần âm thầm tới gặp Chu Nhất Tinh.

- Chủ tử!

Chu Nhất Tinh lập tức đứng dậy ôm quyền cúi đầu với Bạch Tiểu Thuầ, nội tâm lại kích động, trên mặt lộ ra thần sắc chỉ cần Bạch Tiểu Thuần một câu, chính mình sẽ lên núi đao biển lửa không chối từ.

- Ta cho ngươi đầy đủ oan hồn, đầy đủ tài nguyên, ngươi đi tới cửa hàng của Tư Mã Đào và Tôn Nhất Phàm mua hồn dược thượng phẩm có ấn ký của bọn họ.

Bạch Tiểu Thuần hàn huyên vài câu, sau đó hắn giao cho Chu Nhất Tinh một túi trữ vật.
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 1071: Phóng độc (1)
Chu Nhất Tinh lập tức ngẩng đầu, sắc mặt nghiêm túc, mặc dù hắn vừa tới thành Khôi Hoàng nhưng cũng tìm hiểu chuyện xảy ra với Bạch Tiểu Thuần trong thành Khôi Hoàng, mặc dù hắn biết không toàn diện nhưng cũng hiểu đại khái, Bạch Tiểu Thuần nói một câu làm hắn hiểu ý đối phương.

- Chủ tử yên tâm, ta nhất định cam đoan làm tốt!

Chu Nhất Tinh nói rất chắc chắn, trên mặt Bạch Tiểu Thuần tươi cười, cảm giác mình ngự hạ có phương pháp, vì vậy lại an ủi vài câu sau đó cân nhắc một lúc, hắn giao cách điều chế hỏa diễm mười ba màu cho Chu Nhất Tinh, lại chỉ điểm một ít chi tiết trong đó, lúc ở thành Cự Quỷ, Bạch Tiểu Thuần cũng sai khiến Chu Nhất Tinh làm đủ chuyện, cũng chỉ dạy đối phương, Chu Nhất Tinh đã sớm trở thành Luyện Hồn Sư Hoàng phẩm, hắn nắm giữ thủ đoạn luyện chế hỏa diễm mười hai màu.

Lúc này có hỏa diễm mười ba màu, trọng yếu nhất chính là những việc cần chú ý lúc luyện chế hỏa diễm, những kinh nghiệm này cực kỳ quý giá, nội tâm Chu Nhất Tinh kích động và cảm động.

Mặc dù có kinh nghiệm chỉ điểm cũng không có nghĩa luyện chế thành công, cũng tránh đi nhầm đường, mà Chu Nhất Tinh coi trọng nhất chính là thái độ của Bạch Tiểu Thuần với mình.

Nhất là lúc Bạch Tiểu Thuần hứa hẹn, nói hắn sau khi nắm giữ hỏa diễm mười ba màu sẽ truyền thụ cho mình kinh nghiệm luyện chế hỏa diễm mười bốn màu, hắn càng cảm giác lựa chọn lúc trước không sai.

Sau khi an bài Chu Nhất Tinh một phen, Bạch Tiểu Thuần không quan tâm tới hai cửa hàng này nữa, mà là quay về trong cửa hàng chờ đợi, hào hứng bừng bừng suốt nửa ngày mới cảm khía.

- Về sau gặp một ít lão gia hỏa không thể xem thường ah, quả nhiên là kinh nghiệm càng nhiều lại càng cơ trí... Ví dụ như ta, nếu không phải trải qua chuyện ở Tinh Không Đạo Cực Tông, ta cũng không có ngày hôm nay

- Hừ hừ, biện pháp này mặc dù đơn giản nhưng có tác dụng nhất định.

Bạch Tiểu Thuần cười hắc hắc, kế hoạch của hắn là dùng chiêu tổn hại từng diễn ra trên người mình ở Tinh Không Đạo Cực Tông.

Bạch Tiểu Thuần đến nay còn nhớ rõ, lúc trước Thiên Không Hội rất ác độc, lợi dụng Tích Cốc đan làm cho mình ăn đủ bụi đất, đồng thời một viên đan dược thay thế linh thực cũng bị phế.

- Hai luyện hồn đại sư, nếu đã cùng làm khó dễ ta, như vậy đừng trách ta tâm nguyên thủ lạt!

Bạch Tiểu Thuần thở sâu, lúc hắn khoanh chân ngồi xuống, hắn ngẩng đầu nhìn ánh mặt trời ngoài cửa, hắn giấu mặt mình trong bóng tối. Hành động như thế làm Bạch Tiểu Thuần cảm giác mình rất phù hợp với phong thái kiêu hùng.

Về phần Chu Nhất Tinh, cầm Bạch Tiểu Thuần cho hắn rất nhiều hồn, hắn cũng bắt đầu hành động vào ngày hôm sau, hắn không tự mình ra mặt, mà là đưa không ít thủ hạ từ thành Cự Quỷ tới, sau đó bọn họ phân tán tới cửa hàng của Tư Mã Đào cùng với Tôn Nhất Phàm, giả thành các khách nhân mua hồn dược thượng phẩm của đối phương.

Giá cả hồn dược thượng phẩm vô cùng xa xỉ nhưng lúc này Bạch Tiểu Thuần đã hạ tâm tư độc ác, vì vậy Chu Nhất Tinh không do dự mua sắm rất nhiều, mỗi ngày đều thay người đi, dần dần trong nửa tháng Chu Nhất Tinh tại đây trữ hàng hồn dược thượng phẩm đã số lượng không ít.

Những hồn dược này có ấn ký của Tư Mã Đào và Tôn Nhất Phàm, dù sao thân là danh gia, trên hồn dược của mình luyện ra sẽ có ấn ký của mình trên đó, chính những ấn ký này ở mức độ nào đó sẽ gia tăng giá trị của hồn dược.

Trừ hồn dược thượng phẩm ra, còn có hồn dược trung phẩm, chỉ cần có ấn ký, Chu Nhất Tinh đều mua toàn bộ, tính gộp càng ngày càng nhiều, rốt cục cũng tiêu hao hết oan hồn Bạch Tiểu Thuần giao trong mấy ngày.

Lúc này hắn lại liên hệ Bạch Tiểu Thuần, hai người lại gặp mặt nhau trong khách sạn kia vào đêm khuya, Bạch Tiểu Thuần không có ở lâu, sau khi ném một đám hồn dược và oan hồn, cầm lây số hồn dược thu được kia trở về.

Chu Nhất Tinh bắt đầu thu mua lần nữa, đồng thời Bạch Tiểu Thuần cũng bận rộn, hồn Bạch Hạo chú ý mật thiết, suy tư thật lâu cũng đoán ra hơn phân nửa kế hoạch này, trong đó có vài điểm mấu chốt là không nghĩ ra.

- Sư tôn muốn thu hồn dược của đối phương, sau khi gian lận lại âm thầm bán giá thấp ra ngoài, sau khi người ta xuất hiện không khỏe sẽ phát tiết oán khí lên người Tư Mã Đào cùng Tôn Nhất Phàm.

- Kế hoạch này đơn giản trực tiếp, lại vô cùng tàn nhẫn, hồn dược vốn đã hoàn mỹ, trước kia không ai động tay động chân, một khi bị người ta nhìn ra mánh khóe chẳng khác gì lấy đá nện chân mình.

Hồn Bạch Hạo do dự, hắn cũng mang lo lắng của mình nói với Bạch Tiểu Thuần.

- Đồ nhi yên tâm, vi sư có biện pháp không chê vào đâu được!

Bạch Tiểu Thuần nghe xong đắc ý ngẩng đầu, hắn đi vào trong phòng quan sát hồn dược do Chu Nhất Tinh thu được, quả nhiên không hỗ danh xuất từ tay danh gia, hồn dược ổn định và no đủ.


- Không có biện pháp, các ngươi trêu chọc ta trước.

Bạch Tiểu Thuần thở sâu, trong mắt xuất hiện thần thái kỳ dị, hắn biết rõ mấu chốt của kế hoạch này chính là gian lận nhưng không ai phát hiện, hồn Bạch Hạo lo lắng không phải không đúng, Bạch Tiểu Thuần có tự tin, việc này vào năm đó khi hắn tới Man Hoang, vào lần đầu tiên luyện hồn dược từng có một suy nghĩ lớn mật.

Lúc ấy hắn suy nghĩ dùng hồn dược luyện thành đan dược, muốn kết hợp khu vực Man Hoang và Thông Thiên Hà với nhau, do đó sáng tạo một loại hồn đan uy lực kinh hồn.

Hắn khi đó vắt hết đầu óc, bỏ nhiều thời gian suy nghĩ, cuối cùng hắn lại phát hiện đây chỉ là suy nghĩ đơn phương của hắn mà thôi, cả hai căn bản không thể dung hợp hoàn mỹ sau khi bộc phát sẽ sinh ra điệp gia, cho dù kế hoạch thất bại nhưng không phải không có thu hoạch, lúc trước hắn nghiên cứu đã có phát hiện, nếu muốn dung nhập thứ như huyễn vụ vào trong hồn dược vẫn làm được, cho dù kiểm tra thế nào, bởi vì hệ thống khác nhau nên trống đánh xuôi, kèn thổi ngược, căn bản không cảm giác được.

Trừ phi bản thân chẳng những là luyện hồn đại sư, càng là luyện dược đại sư mới có thể nhìn ra mánh khóe trong đó, nhưng đối với Man Hoang mà nói, luyện hồn sư cường đại thì rất nhiều, nhưng luyện dược đại sư lại không có.

Bởi vì Man Hoang không sinh ra trụ cột cho luyện dược đại sư, cây cỏ nơi này không thể luyện dược, tương tự như đạo lý luyện linh luyện khí trong khu vực Thông Thiên Hà vô cùng thưa thớt.

- Không nghĩ tới thất bại lúc trước lại biến thành thủ đoạn của ta hôm nay.

Bạch Tiểu Thuần thổn thức một phen, ánh mắt mang theo thần sắc suy nghĩ, hắn đang cân nhắc dung nhập khói độc vào trong hồn dược mới hoàn mỹ nhất, cũng không tạo thành sự kiện tử vong.
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 1072: Phóng độc (2)
- Phát Tình Đan? Không được, viên thuốc này quá ác.

- Trí Huyễn Đan... Cũng không được, viên thuốc này danh khí quá lớn, nếu bị người ta hoài nghi và phân tích thân phận của ta, ta không thể giải thích được.

Dù sao việc này liên lụy rất nhiều người vô tội, Bạch Tiểu Thuần không phải loại người có tính cách nhất tướng công thành vạn cốt khô, sau khi suy nghĩ thì đôi mắt sáng lên.

- Khói xanh lúc ở Huyết Khê Tông chính là thứ hoàn hảo nhất! Hiệu quả rất tốt, một khi náo lớn cũng có quá nhiều biện pháp giải thích.

Bạch Tiểu Thuần nhếch miệng nhớ tới khói xanh, lúc trước hắn ở Trung Phong của Khê Tông, lúc luyện chế Phiêu Miểu Linh Hương liền sinh ra ngoài ý muốn.

- Linh dược tứ giai Phiêu Miểu Linh Hương... Hiện tại ta có thể luyện chế dễ dàng.

Bạch Tiểu Thuần lật trong túi trữ vật của mình, tuy hắn không còn nhiều cỏ cây, vừa vặn bản thân hắn là luyện dược tông sư, hắn có thể cải biến phương thuốc, lợi dụng cỏ cây của mình sáng tạo ra hiệu quả giống khói xanh.

Sau khi suy nghĩ một phen, Bạch Tiểu Thuần mở lực lượng ẩn giấu của mặt nạ lên lớn nhất, hắn đặt lò đan trước mặt.

- Đã lâu không luyện luyện.

Bạch Tiểu Thuần vuốt lò đan, nội tâm hoài niệm, sau đó hắn lập tức tập trung tinh thần, bắt đầu dùng thủ đoạn luyện đan dung nhập khói xanh vào trong hồn dược.

Một đêm không có chuyện gì xảy ra, sáng sớm ngày thứ hai, Bạch Tiểu Thuần bước ra khỏi phòng, Bạch Hạo vẫn ở bên ngoài, đôi mắt Bạch Tiểu Thuần mệt mỏi nhưng tinh thần vô cùng phấn chấn, sau khi đi ra còn cười nói.

- Chu Hoành, ngươi đấu với ta, Bạch gia gia ngươi có gì chưa từng trải qua chứ?

Bạch Tiểu Thuần cười to, chung quanh có cấm chế nên không sợ tiếng nói vọng ra ngoài.

Hồn Bạch Hạo hơi bận tâm, hắn lập tức tiến lên, không chờ hắn lên tiếng, Bạch Tiểu Thuần đã ném một hồn dược cho hắn và đắc ý khoe khoang.

- Đồ nhi, dùng toàn bộ thủ đoạn của ngươi có nhìn ra vấn đề trên hồn dược này hay không.

Ánh mắt hồn Bạch Hạo ngưng tụ, cúi đầu nhìn hồn dược thượng phẩm trên tay, nhìn kỹ nửa ngày cũng không thấy nó có gì khác biệt, hắn bấm niệm pháp quyết điểm ngón tay lên hồn dược, hắn không ngừng dò xét trong trong ngoài ngoài, thậm chí còn đổi những phương pháp khác, đến cuối cùng hồn Bạch Hạo há hốc mồm, bởi vì hắn cảm thấy hồn dược này bình thường.

- Sư tôn, ngươi thật sự động tay chân vào hồn dược này? Không sai chứ?

Bạch Hạo kinh ngạc nhìn sang Bạch Tiểu Thuần.

Phải biết rằng Bạch Hạo là hồn thể quỷ tu, tạo nghệ luyên hỏa của hắn sâu đậm, hắn không cảm giác được vấn đề, như vậy trong Man Hoang không có người nào nhìn ra vấn đề, cho dù có cũng là phượng mao lân giác, ít lại càng ít.

Bạch Tiểu Thuần nghe xong vội vàng nhìn sang, xác định mình không có sai thì cười ha ha.

- Không sai, trong một tháng, ta sẽ làm thanh danh hai cửa hàng kia thối tới tận đường cái!

Bạch Tiểu Thuần vô cùng đắc ý, vừa nghĩ tới mình lúc trước bị Thiên Không Hội hại thảm như vậy, hắn đã cảm thấy chiêu này độc ác, nói thầm chiêu này của mình rất tổn hại nhưng người ta đang hại mình...

- Một khi ta ra tay, bản thân ta cũng phải sợ ta.

Bạch Tiểu Thuần nói thầm, sau đó hắn ra khỏi cửa hàng và truyền âm Chu Nhất Tinh, hai người gặp nhau, Bạch Tiểu Thuần lập tức giao hồn dược động tay động chân cho hắn, sau khi đưa còn dặn dò, Chu Nhất Tinh không chút do dự cam đoan, Bạch Tiểu Thuần mới sung sướng rời đi.

Chu Nhất Tinh thật sự có chút năng lực, hắn tới thành Khôi Hoàng thời gian ngắn, cộng thêm có nhân thủ của thành Cự Quỷ, hôm nay cũng đả thông không ít khu vực trong thành Khôi Hoàng, số hồn dược cũng được Chu Nhất Tinh bán đi cho người khác.

Những hồn dược này đều là thượng phẩm, lại có ấn ký đại sư, cho dù kiểm tra thế nào cũng không có khuyết điểm nhỏ nhặt, hơn nữa giá cả thấp hơn bình thường một ít, cho nên quá trình bán đi rất thuận lợi, thậm chí nếu không phải Bạch Tiểu Thuần bàn giao bán cho mỗi người một ít, bằng không đã có người mua số lượng lớn của hắn.

Qua một ngày sau, những hồn dược thượng phẩm này cũng phân tán trong thành Khôi Hoàng, sau đó Chu Nhất Tinh cũng thu được nhóm hồn dược thứ hai bị Bạch Tiểu Thuần động tay chân, sau đó lại vung khắp toàn thành, dần dần càng ngày càng nhiều hồn tu mua đi.

Bản thân Chu Nhất Tinh cố ý tập trung ở khu vực tám mươi chín và vùng gần đó, cho nên nơi này tụ tập hồn dược động tây động chân nhiều nhất.

Khi nhóm thứ ba nhóm thứ tư, nhóm thứ năm... Nửa tháng sau, trong thành Khôi Hoàng, tu sĩ sử dụng hồn dược tu hành bắt đầu chậm rãi xuất hiện một ít biến hóa mà bản thân bọn họ không tưởng tượng nổi...


Biến hóa xuất hiện nằm ở phủ của Tiểu Lang Thần, hắn ngồi ở thủ vị, mặt không biểu tình nhìn hai hồn tu phía dưới quyết đấu.

Trận đấu pháp này người thắng được ban thưởng làm tùy tùng của Tiểu Lang Thần, cũng gia nhập gia tộc của hắn.

Đối với Tiểu Lang Thần mà nói cũng không phải quan trọng, nhưng với hai người đấu pháp mà nói rất quan trọng, người có tu vi yếu hơn là nam tử trung niên, hắn vì trận chiến này đã mua một quả hồn dược thượng phẩm, trước khi chiến đấu đã hấp thu vào người, từ đó bảo trì bản thân ở đỉnh phong thời gian dài.

Trận chiến tiến hành được một nửa, đột nhiên nam tử trung niên lâm vào hạ phong lại biến sắc, thân thể lập tức lui ra phía sau, trên mặt lộ ra thần sắc không dám tin tưởng, muốn mở miệng nói cái gì đó nhưng đối thủ làm sao cho hắn cơ hội này, lập tức tấn công.

- Lý Lâm Hiên, ngươi chờ một chút...

Trung niên hồn tu hít thở dồn dập, hắn vội vàng hô to, đối thủ của hắn không quan tâm tới, hắn sử dụng thuật pháp truy kích tới gần, trung niên kia hồn tu lo lắng, hắn lui ra sau và muốn lên tiếng lần nữa, bởi vì vận động mạnh nên khó áp chế cảm giác khó chịu trong bụng, vào lúc hắn lui ra phía sau lại có tiếng nổ mạnh vang lên.

Âm thanh quá lớn, lúc nó vang lên làm quần của nam tử trung niên bị trùng kích phồng to lên, ngay sau đó là mùi thúi ngập trời xuất hiện, hơn nữa còn khuếch tán tám phương, mùi này quá nồng, thậm chí cho dù gió thổi tới cũng không biến mất.

Đối thủ của hắn cũng chạy tới gần, mặc dù không phải bị dính trực tiếp nhưng khoảng cách quá gần nên bị cái mùi này bao phủ quanh người, hắn có tu vi Kết Đan sơ kỳ, độc tầm thường không thể làm gì hắn, trong nháy mắt hắn bị mùi này vây quanh liền biến sắc, thậm chí khống chế nổi đã buồn nôn.

Cảnh này làm đám người đang xem cuộc chiến ở chung quanh há hốc mồm, Tiểu Lang Thần đang nhắm mắt cũng mở mắt ra, hắn sững sờ nhìn sang.

- Âm thanh đó là...
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 1073: Nói nhỏ chút
- Không đúng ah, hồn tu chúng ta sớm tích cốc... Hẳn là... Đây là thần thông của Chu Trần Vũ?

Đám người chung quanh không kịp phản ứng, cả đám mở to mắt nhìn, Lý Lâm Hiên lâm vào điên cuồng, hắn cố áp chế buồn nôn và gào to.

- Chu Trần Vũ, ngươi làm cái gì đó?

- Lý đạo hữu, hôm nay thôi đi, hôm khác tái chiến.

Chu Trần Vũ đỏ mặt, nội tâm cũng phát điên, hắn cũng không biết mình hôm nay thế nào, trước mắt hắn quay người bỏ chạy, trong lòng của hắn đang rên rỉ, thật sự là do bụng không khỏe nên đau đớn rất lớn, hắn cũng nghe âm thanh ọt ọt ọt trong bụng, âm thanh này làm hắn lo lắng và cảm thấy mất mặt.

- Tại sao ta lại như vậy?

Vào lúc Chu Trần Vũ muốn rời đi, Lý Lâm Hiên cảm giác mình bị nhục nhã, trong cơn giận dữ hắn cố nén cảm giác buồn nôn đuổi theo, vào lúc này Chu Trần Vũ đưa lưng về phía hắn.

- Ngươi đừng tới đây, ta nhịn không được!!

Chu Trần Vũ hô to nhưng đã muộn... Lý Lâm Hiên nổi giận lao tới, hắn chém một kích vào lưng Chu Trần Vũ, lúc này Chu Trần Vũ lại phát ra âm thanh thật to, trong người hắn lại có mùi thúi ngập trời xuất hiện, lúc này Lý Lâm Hiên bị mùi thúi này bao phủ toàn thân.

Mùi này còn nồng hơn lúc trước mấy lần, Lý Lâm Hiên còn ở gần hơn lúc trước, hơn nữa còn trúng chính diện, hắn đã hít vào không ít, Lý Lâm Hiên không ngừng gào thét, hắn lui ra phía sau thật nhanh.

- Chu Trần Vũ, ngươi khinh người quá đáng!

Lúc này Chu Trần Vũ đỏ mặt, hắn bỏ chạy thật nhanh, lúc chạy đi một đoạn lại phát ra âm thanh như sấm sét, phía sau hắn là từng đám sương mù đục ngầu...

Vào lúc hắn biến mất không còn, những hồn tu còn ở lại ngây ngốc không nói được gì, qua thật lâu sương mù bay tới gần bọn họ, mọi người lúc này mới ồn ào khó tin.

- Đó là... Đó là cái rắm?

- Nhất định la Chu Trần Vũ cố ý!

Lúc này mọi người rối loạn, Tiểu Lang Thần cũng buồn nôn không thôi, hắn càng tức giận nhưng nơi này chỉ là nơi xảy ra sự kiện đầu tiên, qua một nén nhang sau trong thành Khôi Hoàng xuất hiện nơi thứ hai, thứ ba và thứ tư...

Nhất là nơi thứ tư càng kinh người, tại khu vực phố xá sầm uất ở khu tám mươi bảy, một nữ tu xinh đẹp tuyệt trần bị mấy nam tu vây quanh, cả đám hoan thanh tiếu ngữ, bỗng nhiên sắc mặt nàng biến hóa và trong người truyền âm thanh thật lớn.

- Đó là tiếng gì?

Đám nam tử chung quanh nàng sững sờ vô ý thức nói ra, ngay sau đó mùi thúi không thể hình dung bao phủ bọn họ, cả đám biến sắc, đám nam tử chung quanh lui ra sau, nữ tử không thể khống chế phóng thêm vài âm thanh như thế.

Âm thanh lớn như tiếng trống, hơn nữa còn từ sau lưng của nàng phát ra, đám người chung quanh mở to mắt, toàn bộ trợn mắt há hốc mồm, sắc mặt nữ tử biến hóa và thét lớn, xấu hổ muốn ngăn cản nhưng càng ngăn cản thì càng lớn.

Oanh oanh oanh...

Sươn mù đục ngầu bay ra, hơn nữa còn lan ra chung quanh, trong khoảng thời gian ngắn có vô số người kinh hô tránh đi.

Chuyện cùng loại không chỉ xảy ra ở khu tám mươi bảy, tại khu tám mươi tám, tám mươi sáu, tám mươi lăm đều xuất hiện, nhất là khu tám mươi chín có nhiều người xuất hiện nhất.

Lúc này hình thành náo động, âm thanh đánh rắm và sương mù đục ngầu bộc phát ngập trời, hơn nữa vô cùng nồng đậm bao phủ bốn phương, phàm là ngửi qua đều chạy như điên, thậm chí người bị nhiễm cũng bị ám mùi.

Ở khoảng cách rất xa còn có thể nhìn thấy sương mù đục ngầu bao phủ trong nội thành.

Việc này không phải khoa trương nhất, những hồn tu có bụng không khỏe đều phát điên, sau khi bọn họ đánh rắm xong lại bắt đầu tiêu chảy, nếu như ở một mình xem như vận khí không tệ, nếu như ở nơi không ít người, ở trong đám người, như vậy... Lúc việc này xuất hiện liền có tiếng kêu thê lương mang theo điên cuồng vang lên, tất cả khu vực chung quanh khu tám mươi chín đều bộc phát.

- Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?

- Chẳng lẽ địch tập kích, không đúng!!

- Là ai, là ai làm, ta muốn giết ngươi!!

Những người này có một ít thanh danh trong thành Khôi Hoàng, hôm nay bọn họ kêu gào thảm thiết, cả đám gào thét trong giận dữ.

Bạch Tiểu Thuần cũng nghe thấy việc này, thậm chí hắn từng nhìn thấy một hồn tu đi tới bên ngoài cửa hàng của mình sau đó trình diễn màn thả rắm ngập trời, nhìn thấy sương mù đục ngầu bay lên cao, đám người chung quanh hoảng sợ.

Bạch Tiểu Thuần mở to mắt, Bạch Hạo ngây ngốc.

- Không đúng, ta thêm vào khói khí hẳn là tiêu chảy, tại sao lại biến thành thả rắm?

Bạch Tiểu Thuần có phần khẩn trương, hắn nhanh chóng lui ra phía sau, không dám đi nhiễm những mùi hôi kia, nội tâm tâm thần bất định, bỗng nhiên hắn mở to mắt, hắn nhìn thấy bên ngoài có hồn tu thứ hai cũng xảy ra chuyện...

Sau đó là thứ ba, thứ tư...

Không qua một nén nhang, bảy tám người trước cửa hàng của hắn xảy ra chuyện, sương mù đục ngầu bao phủ tám phương, đám người chung quanh kinh hô và tránh ra thật xa.

Ngay cả Tư Mã Đào và Tôn Nhất Phàm cũng kinh hãi với biến hóa như thế, tự mình đi ra xem xét, lúc nhìn thấy sương mù kia không biến mất, hơn nữa không ngừng lan ra chung quanh, hắn người cũng kinh nghi bất định.


- Sư... Sư tôn, ta thấy người này cầm hồn dược thượng phẩm trong tay, hẳn là...

Bạch Hạo có cảm giác không ổn, hắn nhìn đám người đang điên cuồng ngoài cửa, lại nhìn Bạch Tiểu Thuần.

- Nói nhỏ chút!

Bạch Tiểu Thuần hồi hộp, hắn lập tức nói một câu sau đó chạy ra đóng cửa lại.

- Chẳng lẽ ta đã lâu không luyện dược nên tay nghề giảm sút? Hẳn là tiêu chảy mà, tại sao lại thả rắm, hơn nữa còn có mùi khoa trương như vậy...

Bạch Tiểu Thuần bứt tóc, hắn buồn bực, không nghĩ tới mình luyện dược luôn xuất hiện những chuyện ngoài ý muốn.

- Lần này ta không cố ý... Không ngờ gây ra tình huống lớn như vậy.

Nội tâm Bạch Tiểu Thuần lo sợ, hắn từ khe cửa nhìn thấy sương mù đục ngầu lan ra chung quanh, nhìn thấy những hồn tu tránh né như tránh tà, nếu có người trúng phải liền chóng mặt buồn nôn, Bạch Tiểu Thuần cũng bị dọa sợ.

- Uy lực của sương mù quá mạnh, có thể bỏ qua tu vi của tu sĩ...

Bạch Tiểu Thuần lạnh mình.

Lần biến cố này càng ngày càng mạnh, thật sự do Chu Nhất Tinh bán hồn dược quá thành công, hắn bán nhiều tới mức có không ít người trúng chiêu, số lượng không ít, hắn dựa theo yêu cầu của Bạch Tiểu Thuần bán trọng điểm ở khu tám mươi chín, mặc dù khu vực khác cũng xảy ra chuyện nhưng rất phân tán, khó thành thảm họa.

Khu tám mươi chín và khu vực chung quanh có đông người nên sương mù bao phủ các nơi, có thể nhìn thấy từ xa, sương mù giống như mây đen nên rất nhiều người giật mình.
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 1074: Dừng tay cho ta
Tất cả làm Chu Nhất Tinh kinh hãi không thôi, hắn nhanh chóng dựa theo kế hoạch, bảo tất cả người tham gia rời đi, mình cũng cải biến bộ dạng và trốn tránh, hắn cũng không quên bước cuối cùng của kế hoạch này, vì vậy tại khu vực hắn ẩn nấp, hắn cắn răng xuất một hồn dược thượng phẩm gian lận và nuốt vào cơ thể.

Hắn vận chuyển thật nhanh, sau đó hắn cũng tự trải nghiệm cảm giác khó chịu trong bụng và đánh rắm, sau đó lập tức hét lớn.

- Là hồn dược, là hồn dược thượng phẩm đáng chết này, ta hấp thu hồn dược này mới xuất hiện biến cố như thế, đáng chết, trên hồn dược có ấn ký của Tư Mã Đào!

Hắn vừa nói ra câu này rất hồn tu đang điên cuồng chung quanh lập tức kinh ngạc, bọn họ do dự, không qua bao lâu đã có người phát hiện ra nguyên nhân của bản thân, vì vậy cũng gào thét phát tiết ủy khuất của mình.

- Là hồn dược thượng phẩm, lúc trơớc ta hấp thu hồn dược có ấn ký của Tôn Nhất Phàm nên xuất hiện biến cố, là hắn...

- Đúng vậy, ta cũng hấp thu hồn dược thượng phẩm, là ấn ký của Tư Mã Đào!

- Ta cũng là như thế!

Những âm thanh như thế vang lên liên tiếp ở các khu chung quanh, càng ngày càng nhiều người bị hại, bọn họ gào thét, bản thân xấu hổ và khuất nhục đến cực hạn, còn có rất nhiều người bị liên quan, tất cả mọi người tức giận bộc phát.

Bọn họ cùng hành động đi tìm người gây ra chuyện này, Chu Nhất Tinh đã sớm an bài tốt, mặc cho bọn họ tìm kiếm thế nào cũng không tìm được, cho nên áp lực đặt lên người Tư Mã Đào và Tôn Nhất Phàm, bởi vì ấn ký trên hồn dược chính là của bọn họ.

- Đi tìm Tư Mã Đào, hắn luyện hồn dược này là tàn thứ phẩm, người này mua danh chuộc tiếng, căn bản là kẻ lừa đời lấy tiếng.

- Còn có Tôn Nhất Phàm, đây là hồn dược của hắn, hắn là luyện hồn đại sư nhưng lừa gạt chúng ta.

- Đi tìm bọn họ!

Mọi người bộc phát lửa giận ngập trời, lúc này người các khu gào thét, một đám người lao thẳng tới khu tám mươi chín, chung quanh đầu đường cửa hàng của Bạch Tiểu Thuần bị vô số hồn tu vây quanh, trong đó chỉ có số ít là người bị hại, đại đa số đều là người bị liên lụy, lòng đầy căm phẫn cho nên phóng thích tức giận đi tới cửa hàng của Tư Mã Đào cùng với Tôn Nhất Phàm.

Cả khu tám mươi chín đại loạn, vô số người vọt tới, lửa giận của bọn họ kinh thiên động địa, Bạch Tiểu Thuần là người giật dây cũng lạnh mình kinh hãi, hắn biết rất khó hóa giải lửa giận của mọi người, điểm này hắn đã trải qua.

- Đây là các ngươi bức ta, ta cũng không có biện pháp.

Bạch Tiểu Thuần khẩn trương thì thào, hắn chổng mông nhìn qua khe cửa, khẩn trương nhìn phía ngoài, thỉnh thoảng còn lẩm bẩm vài câu, sau đó sương mù còn lan qua khe cửa.

Bạch Hạo nhìn thấy tất cả, hắn thở dài một hơi, hắn càng vô lực với sư tôn không đáng tin cậy này, thậm chí cảm thấy sư tôn nhìn thế nào cũng không giống cường giả Nguyên Anh... Hết lần này tới lần khác Bạch Tiểu Thuần lại cho hắn cảm giác chân thật, không phải tính cách cao cao tại thượng gì đó, mà là người giống như mình, hắn cười khổ nhưng không tự chủ cảm thấy thân thiết.

Thời điểm Bạch Hạo hồn cảm thán, Bạch Tiểu Thuần khẩn trương và vụng trộm nhìn ra bên ngoài, người bên ngoài gào thét rất lớn, tiếng nổ sinh ra liên tiếp, sương mù bốc lên cao cao, hằng hà thân ảnh từ các nơi lao tới nơi này, trong quá trình chạy tới còn không ngừng sử dụng thần thông pháp thuật muốn xua tán sương mù bốn phía.

Không bao lâu bọn họ đã tới, Bạch Tiểu Thuần không cần vãnh tai nghe bên ngoài phát ra tiếng nổ, hắn ở bên trong cửa hàng cũng cảm nhận được, lúc này có không ít người gào thét mắng chửi.

- Các ngươi làm gì!!

- Làm gì? Các ngươi làm chuyện tốt, trên hồn dược này có ấn ký Tư Mã Đào ngươi!

- Tôn Nhất Phàm, ta muốn giết ngươi!!

- Dừng tay, các ngươi nghe lão phu nói, hồn dược này không quan hệ với lão phu!

Ầm ầm, tiếng đánh rắm không dứt, trong thần thức Bạch Tiểu Thuần cũng cảm giác được trong hai cửa hàng kia rối loạn, có người đá đập phát, thậm chí bảng hiệu bên ngoài cũng bị người ta đánh nát.

Bạch Tiểu Thuần nháy mắt mấy cái, mặc dù kế hoạch thành công nhưng hắn cảm thấy bất an càng ngày càng mạnh, vào lúc đang cân nhắc giải quyết hậu quả như thế nào, bỗng nhiên hắn biến sắc nhìn thấy bên ngoài có không ít người tức giận lao tới cửa hàng của mình.

- Không tốt, bọn chúng biết là ta...

Bạch Tiểu Thuần kinh ngạc, hắn nghĩ không phải như vậy.

- Không đúng, có lẽ bọn chúng không biết...

Vào lúc nghĩ như thế, oanh, cửa lớn đã bị người ta mở ra, ngay sau đó bên ngoài có không ít hồn tu tức giận xông vào.

- Các ngươi làm gì, nơi này không phải cửa hàng của Tôn Nhất Phàm hay Tư Mã Đào, nơi này là Thiên Hạ Đệ Nhất Luyện Linh Phô của Bạch Hạo ta!

Bạch Tiểu Thuần hét lớn, tiếng thét không khác gì thiên lôi.


Tu vi hắn bộc phát sinh ra uy áp đáng sợ.

Những hồn tu xông tới sững sờ một chút, sắc mặt biến hóa, bọn họ lập tức xin lỗi sau đó rời đi thật nhanh, bọn họ không phải nhìn lầm, mà có ý định nhân lúc cháy nhà đi hôi của, dù sao bên ngoài có không ít người, rồng rắn lẫn lộn, chẳng những cửa hàng của Bạch Tiểu Thuần bị người ta cố ý xông vào, những cửa hàng chung quanh cũng tai bay vạ gió.

Bạch Tiểu Thuần phi thường lo lắng, bởi vì chuyện hôi của này đã thoát ly khống chế của Bạch Tiểu Thuần, vào lúc hắn cân nhắc biện pháp giải quyết, bỗng nhiên hồn Bạch Hạo ở bên cạnh bay tới gần, đôi mắt tỏa sáng nói nhỏ với hắn.

- Sư tôn, ta có một kế...

Nghe kế sách của Bạch Hạo, Bạch Tiểu Thuần không kịp suy nghĩ quá nhiều, sau khi gật đầu liền loa ra khỏi cửa lớn, hắn nhìn thấy bên ngoài có vô số thân ảnh trong sương mù lao vào đập phá cửa hàng sau đó hôi của, tiếng gào thét và đánh nhau loạn xạ, hắn bộc phát tu vi bao phủ chung quanh.

Uy áp tu vi bộc phát, hơn nữa Bạch Tiểu Thuần còn quá lớn như sấm sét.

- Dừng tay cho ta!!

Tiếng quát quá lớn, Bạch Tiểu Thuần càng vận dụng Bất Diệt Đế Quyền chi ý cho nên lời nói không giận tự uy, ẩn chứa uy nghiêm bá đạo không ai dám xâm phạm.

Lời hắn nói quanh quẩn, thân ảnh Bạch Tiểu Thuần xuất hiện trước một cửa hàng, hắn vung tay phải một cái, oanh, tất cả cuồng đồ trong cửa hàng bị hắn đánh bay ra ngoài.

- Các ngươi đi theo ta ngăn cản trận náo động này!

Bạch Tiểu Thuần lập tức nói chuyện với tiểu nhị trong cửa hàng, những người này cũng mang theo tức giận, việc này không quan hệ với bọn họ nhưng bị đám người mất lý trí xâm phạm, trước mắt có người ngăn cản liền cảm kích, sau đó đứng sau lưng Bạch Tiểu Thuần cùng đi ngăn cản trận bạo động này.
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 1075: Không tiết chế tấu (1)
Ngay sau đó bên ngoài cửa hàng thứ hai, đám người Bạch Tiểu Thuần lập tức giải quyết kẻ làm loạn, lại đi cửa hàng thứ ba, dần dần hồn tu sau lưng Bạch Tiểu Thuần càng ngày càng nhiều, bản thân hắn vô cùng dũng mãnh, những nơi đi qua đánh tan đám người náo loạn, được Bạch Tiểu Thuần trợ giúp ho nên cửa hàng chung quanh đều liên hợp với nhau trấn áp cục diện.

- Dừng tay!

- Có chuyện gì cứ từ từ nói, ai động thủ cứ giết bất luận tội.

- Nơi này là thành Khôi Hoàng, các ngươi muốn tạo phản sao?

Những chủ cửa hàng liên hợp với nha, dùng Bạch Tiểu Thuần cầm đầu và trấn áp toàn diện, mặc dù nhân số của bọn họ ít hơn các hồn tu chung quanh nhưng bọn họ chiếm đạo lý, bản thân Bạch Tiểu Thuần quá mức cường hãn, kể từ đó dần dần làm những hồn tu chung quanh tỉnh táo lại, lần náo động này cũng bị khắc chế.

Lúc Bạch Tiểu Thuần ra tay khống chế tất cả, chủ cửa hàng bốn phía đều cảm kích Bạch Tiểu Thuần, có chút càng tự trách mình lúc trước hiểu lầm Bạch Hạo, hôm nay đối mặt nguy cơ, bọn họ mới biết cái gì là đại nghĩa, trong mắt càng tôn kính..

Cho dù là ai, có thể đứng ra vào lúc này và trấn áp cục diện thành công đều được người ta tôn trọng.

Tuy lần náo động này bị áp chế nhưng những hồn tu chung quanh không dễ dàng rời đi, ánh mắt của bọn họ nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thuần, ánh mắt thỉnh thoảng nhìn cửa hàng Tư Mã Đào cùng Tôn Nhất Phàm, nếu không phỉa Bạch Tiểu Thuần ở đây, bọn họ chắc chắn sẽ giết vào.

- Mọi người hãy nghe ta nói, Bạch Hạo ta cam đoan sẽ cho các ngươi một câu trả lời cho sự việc hôm nay.

Bạch Tiểu Thuần nói chuyện khẩn trương, chột dạ càng sâu, hắn tiếp tục nói.

- Bạch đạo hữu, chuyện hôm nay không phải do chúng ta sai, cũng không phải các ngươi, mà là Tư Mã Đào và Tôn Nhất Phàm!

- Đúng vậy, hai người này quá vô sỉ, lại luyện chế hồn dược giả bán cho chúng ta, làm cho chúng ta không chịu nổi, thù này phải báo.

- Bạch đạo hữu, ngươi đã ra mặt, tốt, chúng ta nghe ngươi, ngươi giải quyết giúp chúng ta.

Hồn tu tụ tập nơi này đều hô lớn, bọn họ cũng biết mặc dù trận náo động này không lớn nhưng nơi này chính là thành Khôi Hoàng, sợ rằng thị vệ hộ thành sẽ tới nhanh thôi.

Cho dù nội tâm hận Tư Mã Đào và Tôn Nhất Phàm, âận tới mức nghiến răng nghiến lợi cũng phai nhịn xuống, trên thực tế bọn họ tỉnh táo lại liền do ưự, vì sao đến bây giờ thị vệ thành Khôi Hoàng còn chưa tới?

Phải biết rằng mỗi khu đều có nhiều thị vệ phụ trách an toàn thành Khôi Hoàng, trước mắt không có ai tới.

- Mọi người yên tâm, việc này Bạch Hạo ta và các vị đạo hữu sau lưng sẽ cho các ngươi câu trả lời.

Bạch Tiểu Thuần lập tức vỗ ngực, hắn lớn tiếng nói ra, sau đó các chủ cửa hàng cũng tỏ thái độ.

- Tư Mã đạo hữu, Tôn đạo hữu, mời các ngươi ra đây gặp mặt.

Bạch Tiểu Thuần đã áp chế mọi người, nội tâm thở ra một hơi, hắn cũng sợ chuyện này náo quá lớn thì mình cũng khó xong việc, trong vô tri vô giác mình biến thành người phán xét, điểm này ngay cả hắn cũng không dám tin tưởng..

Khi hắn vừa lên tiếng, sắc mặt Tư Mã Đào cùng Tôn Nhất Phàm vô cùng khó coi ra khỏi cửa hàng, mặc dù tu vi bọn họ không tầm thường nhưng nơi này có quá nhiều hồn tu cuồng bạo, bọn họ không thể ứng phó, cửa hàng cũng bị nện thành đống đá vụn, bọn họ tức giận không nhỏ, ánh mắt nhìn sang Bạch Tiểu Thuần càng ngày càng sắc bén.

- Bạch Hạo, chắc chắn hồn dược của bọn họ bị người ta động tay động chân, chỉ cần cho ta một quả hồn dược, ta sẽ tra ra sự tình, mọi việc cũng sáng tỏ.

- Hung phạm là ai, dùng không bao lâu sẽ được chiêu cáo thiên hạ.

Tư Mã Đào cùng Tôn Nhất Phàm lạnh lùng nói ra.

Vừa nghĩ tới chuyện hôm nay, hơn nữa bọn họ ác ý chèn ép Bạch Tiểu Thuần, kẻ này lại ra mặt giải quyết, nội tâm của bọn họ không có tư vị, bọn họ không lo lắng có người cầm việc này ra làm văn, đồng thời bọn họ cũng có suy đoán, có lẽ chính là Bạch Tiểu Thuần làm ra.

Bọn họ lại khó hiểu, nếu là Bạch Tiểu Thuần làm, hắn làm cách nào cải biến hồn dược?

Cũng mặc kệ ảo não xấu hổ thế nào, hồn dược bị động tay chân là chuyện khẳng định, bọn họ tự tin có thể tìm ra mánh khóe trong đó, hiện tại xem ra, chỉ cần chuản thực và kéo dài thời gian chờ đợi Chu Hoành đến.

Trên thực tế bọn họ đã liên hệ Chu Hoành từ lâu, sở dĩ thị vệ không tới cũng là Chu Hoành thôi động, hắn không thể để chuyện này náo lớn, một khi như vậy, cho dù là hắn cũng không thoát khỏi liên quan.

Bạch Tiểu Thuần nháy mắt mấy cái, nội tâm khen đồ nhi nhanh trí, cũng có một ít bội phục, trên thực tế biện pháp này do đồ nhi hắn nghĩ ra, vừa rồi Bạch Tiểu Thuần nói đơn giản, tình thế lại gấp gáp, Bạch Tiểu Thuần lựa chọn dùng cách này thật sự quá đẹp..

Triệt để cải biến thân phận của bản thân, hóa bị động thành chủ động, nhất là một lời có thể quyết định thanh danh của Tư Mã Đào cùng Tôn Nhất Phàm.

Nghĩ tới đây Bạch Tiểu Thuần phấn chấn, hắn biểu hiện ra bộ dạng trầm ổn.


- Hai vị đạo hữu, ta cũng là luyện hồn sư, ta tin tưởng... Luyện hồn sư chúng ta luyện chế hồn dược không có khả năng xuất hiện sơ suất lớn như thế, điểm này ta tin tưởng các ngươi!

Hắn vừa nói ra lời này làm Tư Mã Đào cùng Tôn Nhất Phàm sững sờ, hiển nhiên không nghĩ tới Bạch Tiểu Thuần lại tỏ thái độ rõ ràng như vậy, trong lòng hai người ẩn ẩn cảm thấy không đúng.

Lửa giận của hồn tu chung quanh vừa tắt lại bị lời này chọc giận không nhỏ.

- Bạch đạo hữu, ngươi có ý gì?

- Ngươi tin tưởng bọn họ, như vậy nói chúng ta gây sự hay sao?

Lúc nhiều người cùng tức giận, Bạch Tiểu Thuần khoát tay chặn lại, hắn lớn tiếng nói ra.

- Đồng thời ta cũng tin tưởng mọi người sẽ không vô duyên vô cớ tới đây, nhưng bây giờ nói lời thật lòng, ta chỉ biết kết quả chứ không biết cụ thể, các ngươi nói mình hấp thu hồn dược của hai vị đại sư mới xuất hiện biến cố này, hiện tại còn có người nào có hồn dược này hay không?

Bạch Tiểu Thuần vừa nói ra lời này, mọi người cũng áp chế tức giận xuống, trong đó có tu sĩ trung niên hừ lạnh và ném một quả hồn dược thượng phẩm tới.

Bạch Tiểu Thuần tiếp được, cầm trong tay giả vờ giả vịt xem nửa ngày, sắc mặt dần dần biến hóa, đến cuối cùng càng khó xem, lúc ngẩng đầu nhìn sang Tư Mã Đào cùng Tôn Nhất Phàm.

- Hai vị, Bạch mỗ chỉ là hậu bối ở phương diện luyện hồn, tài sơ học thiển kinh nghiệm chưa đủ, ta không nhìn ra hồn dược này bị người ta động tay động chân chỗ nào.

Bạch Tiểu Thuần nói xong liền đưa hồn dược cho Tư Mã Đào.
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 1076: Không tiết chế tấu (2)
Nội tâm Tư Mã Đào hừ lạnh, hắn tiếp lấy, chuyện xảy ra quá đột ngột, hắn chỉ biết người ta nói do hồn dược gây ra nhưng chưa từng có gì chứng minh cả, hiện tại hắn cũng được cầm hồn dược.

Sau khi cầm lấy hồn dược, ánh mắt Tư Mã sáng ngời, cẩn thận quan sát, ánh mắt hắn dần dần mở to, nội tâm càng rung động, thậm chí bấm niệm pháp quyết vận dụng tu vi thăm dò tình hình, trong trong ngoài ngoài, xem hồi lâu cũng không tìm ra hồn dược có vấn đề gì, hắn đổ mồ hôi lạnh trên trán.

Hắn có thể xác định hồn dược do mình luyện chế, mặc kệ hắn xem xét thế nào cũng không tìm ra dấu vết bị động tay chân, hắn thở dốc, nỗi lòng khó bình tĩnh, nhất là nghĩ tới hậu quả sau đó thì hắn cảm thấy không ổn.

Tôn Nhất Phàm cũng sốt ruột, vào lúc mặt Tư Mã Đào xám như tro, hắn trực tiếp cầm lấy hồn dược xem xét, hắn cũng tìm đủ biện pháp thăm dò sơ hở nhưng sắc mặt tái nhợt thật nhanh, thậm chí còn mang theo dáng vẻ không dám tin.

- Không có khả năng, hồn dược đúng là do Tư Mã Đào luyện chế, nó không có vấn đề... Hồn lực no đủ không nói, lại cực kỳ ổn định... Hẳn là, đây là hồn dược kia? Là bọn họ cố ý lấy ra lừ dối?

Tôn Nhất Phàm nghĩ tới đây liền lên tiếng nói với Bạch Tiểu Thuần.

- Chư vị đạo hữu, ta không nhìn ra vấn đề trong hồn dược, không nhìn ra thật giả, ta hoài nghi nó là thật, việc này cần thí nghiệm một chút.

Hắn vừa nói ra, Tôn Nhất Phàm cũng lên tiếng.

- Đúng vậy, hồn dược này hẳn là thật!

Ánh mắt Tư Mã Đào ngưng trọng, hắn không tin có người có thể động tay động chân trên hồn dược mà bản thân hắn không tra ra vấn đề, nếu thật sự có người làm được, hắn phải là Luyện Hồn Sư Địa phẩm, nếu thật là Luyện Hồn Sư Địa phẩm đối phó chính mình... Cần gì phải phiền toái như vậy, chỉ cần mở miệng cũng có thể làm mình cút ra khỏi thành Khôi Hoàng.

Nghĩ tới đây hắn nhìn sang hồn dược, hắn chỉ vào tiểu nhị trong cửa hàng của mình, tiểu nhị này do hắn mang từ thành Cửu U tới đây, cũng rất tín nhiệm.

- Ngươi tới hấp thu!

Tiểu nhị do dự một chút, hắn tiếp nhận hồn dược trước mặt mọi người, hít sâu một hơi và nhắm mắt ngồi xuống, bắt đầu hấp thu hồn lực trong hồn dược.



Vạn chúng nhìn trừng trừng, hắn cũng không giả vờ, ánh mắt mọi người nhìn sang chờ đợi kết quả, không bao lâu sau tiểu nhị mở mắt ra, hồn dược trong tay biến mất, hắn đứng lên giống như bình thường, Tư Mã Đào thở ra một hơi, lúc muốn lên tiếng thì sắc mặt tiểu nhị biến hóa, trong cơ thể của hắn sinh ra tiếng nổ mạnh oanh oanh, sương mù đục ngầu bộc phát.

Rất nhiều hồn tu chung quanh thấu hiểu cảm giác trong đó, cũng biết rõ cảnh tượng này là cái gì, cho nên bọn họ gào thét.

- Quả nhiên hồn dược có vấn đề, Tư Mã Đào, ngươi còn muốn nói cái gì?

- Tôn Nhất Phàm, hai người các ngươi khinh người quá đáng!

- Không có khả năng, không có khả năng ah, ta đã điều tra, không có vấn đề mới đúng.

Sắc mặt Tư Mã Đào tái nhợt, thân thể lảo đảo lui về phía sau, nội tâm rung động vì hết đường chối cãi.

Tôn Nhất Phàm cũng run rẩy, hắn biết rõ xong rồi, lúc mình và Tư Mã Đào xong rồi, hồn dược thật sự có vấn đề.

Nhìn thấy mọi người như thế, Bạch Tiểu Thuần lắc đầu trầm mặc không nói, bộ dạng không nói lời nào, các chủ cửa hàng sau lưng hắn cũng thở ra.

- Nếu đã chứng minh, như vậy Tư Mã Đào, Tôn Nhất Phàm, các ngươi phải cho chúng ta một câu tra rloiwf.

- Phải cho chúng ta câu trả lời, nếu không cho dù náo tới Khôi Hoàng thì chúng ta cũng không bỏ qua.

- Mọi người truyền việc này ra ngoài đi, để cho cả Man Hoang đều biết hồn dược của Tư Mã Đào và Tôn Nhất Phàm vô cùng hại người.

Đám người chung quanh gào thét không nhỏ.

Tư Mã Đào và Tôn Nhất Phàm đổ mồ hôi lạnh, vào lúc lo lắng thì có một giọng nói từ xa truyền tới vang vọng bốn phương.

- Chu mỗ sẽ cho mọi người câu trả lời.

Khi giọng nói vừa xuất hiện, ở xa xa có một đạo hào quang phá không bay tới, chính là thế tử Chu Hoành của thành Cửu U, hán không tới một mình, phía sau hắn là mấy chục hồn tu gia thần, thậm chí còn có mấy trăm hồn tu mặc giáp đen.

Những hồn tu giáp đen mặt không biểu tình, cũng không quan tâm tới người nào khác, bọn họ lập tức tách ra và bấm niệm pháp quyết tạo thành trận pháp.

Trận pháp vừa vận chuyển đã sinh ra chấn động kinh người, hình thành một cổ cực lớn hấp lực, khiến cho nơi đây những cái kia đục ngầu sương mù, bị rất nhanh hút đi.

Lập tức sương mù biến mất thật nhanh, những hồn tu chung quanh vô cùng kinh ngạc, sau khi bình tĩnh đã biết rõ người tới là ai.


- Thế tử thành Cửu U...

- Là Chu Hoành...

Trên thực tế Chu Hoành cũng khẩn trương khi phát hiện ra việc này, cho dù chuyện nhỏ xảy ra trong thành Khôi Hoàng cũng có thể bị phóng đại vô hạn, tuy hắn là thế tử nhưng cũng phải cảnh giác, dù sao bốn đại Thiên Vương không hợp nhau.

Chuyện lần này bất kể có phải trách nhiệm của Tư Mã Đào và Tôn Nhất Phàm hay không, chỉ cần trên hồn dược có ấn ký của bọn họ, bọn họ có oan hay không cũng bị liên quan, đồng tơời Chu Hoành cũng khó bứt ra, nếu như náo lớn, mặc dù Bạch Tiểu Thuần sợ nhưng Chu Hoành cũng sợ.

Dù sao nơi này là thành Khôi Hoàng đấy.

Cho nên hắn vô cùng khẩn trương, lập tức điều động tất cả nhân mạch và thị vệ tới nơi này, bởi vì một khi thị vệ đến thì việc này khó giấu được nữa, tất nhiên sẽ bị báo cáo lên trên...

Cũng không phải nói không báo sẽ không người biết rõ, thì thì biết nhưng không cần xử lý, chỉ khi nào báo cáo mới cần phải xử lý.

Sau khi kéo dài thời gian thị vệ tới, hắn lập tức điều thân vệ của phụ thân trong thành Cửu U tới đây, hình thành trận pháp ngăn cản mùi hôi lan ra trong thành Khôi Hoàng.

Trên đoạn đường này hắn rất bận rộn, nội tâm biệt khâất và giận dữ nhưng không có biện pháp, thời gian cấp bách nên chỉ có thể tự chạy tới nơi này, giọng nói của hắn vang vọng như lôi đình.

- Bất kể việc này hình thành thế nào, cuối cùng cũng xuất hiện chỗ sơ suất, mọi người yên tâm, Chu mỗ sẽ bàn giao thỏa đáng!

Chu Hoành nói xong lời này, mấy chục hồn tu sau,ưng hắn lập tức tản ra và dung nhập vào đám người, bắt đầu an bài.

Những người dung hợp hồn dược xảy ra vấn đề được Chu Hoành bồi thường lớn, mỗi người đều có thu hoạch tương đối khá nên thoả mãn, trên thực tế bọn họ không biết bồi thưởng lại nặng như vậy, có một bộ phận không so đo.
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 1077: Làm người tốt đến cùng
Còn những hồn tu bị liên quan cũng nhận được bồi thường, mặc dù không bằng người trước nhưng cũng hài lòng, người nơi này rất nhiều, khoản bồi thường này rất lớn, cho dù Chu Hoành cũng có cảm giac đau lòng như cắt thịt nhưng lại không có biện pháp, phải mau chóng giải quyết việc này.

Bạch Tiểu Thuần híp mắt, hắn nhìn cảnh tượng trước mặt, cũng bội phục Chu Hoành quyết đoán, đồng thời nội tâm thở ra một hơi, suy nghĩ Chu Hoành cũng sợ sự việc lan rộng.

Những người cầm được bồi thường liền thỏa mãn, đôi mắt Bạch Tiểu Thuần xoay tròn, vội ho một tiếng, dùng giọng nói dễ nghe nói với các chủ cửa hàng sau lưng..

- Cửa hàng của chúng ta cũng có tổn thất.

Hắn vừa nói ra lời này, những chủ cửa hàng phía sau vốn nói thầm trong bụng, vào lúc này cũng đồng loạt lên tiếng, Chu Hoành cách đó không xa nghe được liền đau lòng, hắn càng hận ngứa răng, hắn cố gắng làm bản thân bình tĩnh, cho dù biệt khuất cũng phải cắn răng vung tay lên, lập tức có người tới chỗ đám người Bạch Tiểu Thuần đàm luận chuyện bồi thường, sau đó cực kỳ không tình nguyện giao túi trữ vật vào tay Bạch Tiểu Thuần.

Không bao lâu kể cả Bạch Tiểu Thuần cùng mọi người rất thỏa mãn, trên thực tế nội tâm Bạch Tiểu Thuần có áy náy với mọi người, giờ phút này mượn hoa hiến phật, dứt khoát hào sảng giao phần của mình cho những người bị hại, danh vọng Bạch Tiểu Thuần tăng cao không ít.

Nhìn thấy mọi người đang tươi cười, trái tim Chu Hoành đau lòng không dứt, chuyện mở cửa hàng là kế nhắm vào Bạch Tiểu Thuần, hắn không ngờ chuyện còn chưa thành công đã làm bản thân tổn thất lớn như vậy.

- Cũng may giải quyết được vấn đề.

Chu Hoành cũng an ủi bản thân mình, lúc hắn muốn lên tiếng nói gì đó với mọi người, nhưng lại nhìn thấy đám hồn tu cầm được bồi thường bay tới trước mặt Bạch Tiểu Thuần ôm quyền cúi đầu cảm tạ.

- Đa tạ Bạch đại sư bênh vực lẽ phải!

- Bạch đại sư, ngươi là người tốt!

- Bạch Hạo đạo hữu, chuyện này là ta thiếu nợ nhân tình của ngươi.

Những người này cảm kích Bạch Tiểu Thuần cho nên ôm quyền cúi đầu mới rời đi, chẳng những bọn họ như thế, những chủ cửa hàng sau lưng Bạch Tiểu Thuần cũng ôm quyền cảm kích một phen, kể từ đó Bạch Tiểu Thuần cũng cảm động không thôi, trực tiếp mở miệng, sau này mọi người tới cửa hàng của hắn, tất cả đều giảm giá, hắn nói như vậy làm nhiều người vui sướng, lúc nhìn Bạch Tiểu Thuần cũng có hảo cảm hơn nữa...

Chu Hoành cảm giác mình trả giá lớn bồi thường tất cả mọi người nhưng không có ai cảm tạ mình cả, ngược lại đi cảm tạ Bạch Tiểu Thuần, càng giúp Bạch Tiểu Thuần mượn cơ hội tăng nhân khí, đầu óc của hắn như vỡ tung, hắn suýt nữa không khống chế cảm xúc của mình xông lên đấu với Bạch Tiểu Thuần, xem như thù hận khắc cốt minh tâm.

Hắn bị áp chế gắt gao, không muốn chưa xong một chuyện lại xảy ra chuyện khác, sau nửa ngày lúc mọi người rời đi, sương mù cũng biến mất, lần náo động lần này cũng được giải quyết.

Bạch Tiểu Thuần đứng xem náo nhiệt, lúc này mới mang theo vô số cảm kích đắc ý quay về cửa hàng, Bạch Tiểu Thuần vô cùng thỏa mãn với kế sách của Bạch Hạo.

- Chiêu này quá tuyệt, thật xinh đẹp.

Bạch Tiểu Thuần cười ha ha, hắn tán thưởng nhìn về phía Bạch Hạo, Bạch Hạo xấu hổ, trong lòng cũng có chút ấm ám, với hắn mà nói, trong Man Hoang đã không có thân nhân nào khác, sư tôn là thân nhân duy nhất của mình, sư tôn thỏa mãn là hắn vui vẻ.

Bạch Tiểu Thuần trắng trợn khích lệ một phen, sau đó hắn quay về trong phòng, cảm giác lần này mình không ăn thiệt thòi còn có thu hoạch không nhỏ.

Vì vậy hắn xuất phương pháp luyện chế hỏa diễm mười bảy màu ra nghiên cứu một phen.

Thời gian ba ngày trôi qua thật nhanh, trong ba ngày này, Chu Hoành vẫn xử lý hậu quả của vụ việc, hắn chuẩn bị từ trên xuống dưới nên sứt đầu mẻ trán, cuối cùng cũng triệt để hóa giải mới không bị truy cứu.

Vào đêm ngày thứ ba, hắn mang theo mỏi mệt gọi Tư Mã Đào cùng Tôn Nhất Phàm tới, sắc mặt ba người âm trầm ngồi trong mật thất.

- Tìm ra vấn đề chưa? Có phải Bạch Hạo làm hay không?

Chu Hoành cắn răng hỏi.

Tư Mã Đào cùng Tôn Nhất Phàm trầm mặc, sau nửa ngày Tư Mã Đào hít sâu một hơi mới đắng chát nói ra.

- Hai người chúng ta thử rất nhiều phương pháp, thậm chí còn mời một ít đồng đạo trợ giúp cũng không tìm ra dấu vết động tay động chân trên đó.

- Không tìm ra dấu vết? Như vậy hồn dược xảy ra vấn đề là lỗi của các ngươi?

Chu Hoành tức giận nói ra, hắn nói chuyện rất không khách khí, nếu đổi lại lúc khác hắn nói như vậy sẽ làm Tư Mã Đào không vui, sẽ quát tháo, dù sao hắn không phải gia thần của Cửu U Vương, hắn là đại trưởng lão Tư Mã gia thành Cửu U.

Còn có Tôn Nhất Phàm, hắn chỉ hừ lạnh, hắn không giống Tư Mã Đào, hắn là gia thần Linh Lâm Vương, dù Chu Hoành là thế tử thành Cửu U thì hắn cũng dám phản bác.

Lúc này tình hình không giống, tuy hai người không cam lòng nhưng vẫn nhịn xuống.

- Hồn dược bị động tay động chân nhưng chúng ta không tìm ra vấn đề, chúng ta chưa từng nghe nói qua luyện hồn đạt tới tiêu chuẩn này, sợ răng chỉ có bí thuật mới làm được.


Tư Mã Đào chậm rãi nói ra.

- Chúng ta không thể tìm ra hung phạm trên hồn dược, chúng ta lại bắt được manh mối nơi phát ra, số hồn dược này được mua từ trong cửa hàng của chúng ta, ta và Tư Mã huynh sửa sang lại một phen, phát hiện trong háng này có một đám người khả nghi!

Tôn Nhất Phàm cắn răng lên tiếng, hắn hận người giật dâu thấu xương, hắn xuất ra một cái ngọc giản ném cho Chu Hoành.

Ánh mắt Chu Hoành tỏa sáng, sau khi nhận lấy nhìn xem và đứng lên, an bài xong xuôi, phát động thế lực thế tử trong thành Cửu U tìm kiếm, rốt cục chỉ qua vài ngày đã tìm được manh mối.

Mặc dù những người mua sắm hồn dược cải biến tướng mạo nhưng nhân mạch của Chu Hoành rất rộng, lại tra ra được mánh khóe tại Truyền Tống Trận, biết có một nhóm người thông qua Truyền Tống Trận đi thành Cự Quỷ trong ngày xảy ra chuyện!

Hắn lại thông qua thủ đoạn xác minh nhóm người mua hồn dược này chính là những kẻ này, sau đó lại thăm dò ngày đám người này đi tới thành Khôi Hoàng.

Kể từ đó trải qua một ít thời gian cũng chưa có đáp án chuẩn xác nhưng chân tướng rất sinh động.

- Bạch Hạo, bất kể có phải là ngươi hay không, cho dù tìm nhầm người thì ta cũng nhận định là ngươi.

Chu Hoành lửa giận ngập trời hét lớn, lúc này truyền âm cho Tư Mã Đào và Tôn Nhất Phàm

Tư Mã Đào cùng Tôn Nhất Phàm ngồi trong cửa hàng, sau khi biết rõ mọi việc, hai người tức giận xung thiên, lửa giận trong mấy ngày qua bộc phát ra xông ra ngoài.
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:
Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
Top