[Hướng Dẫn] Những điều cần lưu ý khi viết truyện - SCP
- Tham gia
- 12/4/19
- Bài viết
- 513
- Điểm cảm xúc
- 1,025
- Điểm
- 93
NHỮNG ĐIỀU CẦN LƯU Ý KHI VIẾT TRUYỆN
-Đây là những lưu ý từ một người đã nỗ lực trên con đường viết truyện-
Trước khi bắt tay vào viết một bộ truyện, đầu tiên chúng ta cần phải trả lời câu hỏi: Một bộ truyện thu hút người đọc bao gồm những yếu tố nào?
Theo Phập, một bộ truyện thu hút người đọc là một bộ truyện có cả hình thức và nội dung tốt.
Hình thức: Tại sao nó lại quan trọng? Tôi có thể không cần quan tâm đến hình thức không?Theo Phập, một bộ truyện thu hút người đọc là một bộ truyện có cả hình thức và nội dung tốt.
Đứng dưới góc độ người đọc, Phập không nghĩ ai đó sẽ có kiên nhẫn đọc một bộ truyện trình bày hỗn loạn, sai chính tả.
Ví dụ như:
am thanh to lớn vag vọng như tiếeng bom nổ làm taii trần Thiên THANH đau đớn, cũng cắt đứỤt mạCh suY nghĩ của cậu. CậuU theEo bản năng chÊ tai mình lại, ôm đEầu chịu đựng. Dòng nướCc bị khuấy động càNng lúc càng hỗNNNNNn loạn. Trần ThiênV ThanhF cảm thấy cơ thSể bị siết theo nhiều hướSng. Cậu khHông thể khống chế cơ thể của mình, chỉ cDó thể bị cuốn đi.
Thay vì một bộ truyện được trình bày rõ ràng. Ví dụ như:
Âm thanh to lớn vang vọng như tiếng bom nổ làm tai Trần Thiên Thanh đau đớn, cũng cắt đứt mạch suy nghĩ của cậu. Cậu theo bản năng che tai mình lại, ôm đầu chịu đựng. Dòng nước bị khuấy động càng lúc càng hỗn loạn. Trần Thiên Thanh cảm thấy cơ thể bị siết theo nhiều hướng. Cậu không thể khống chế cơ thể của mình, chỉ có thể bị cuốn đi.
Việc trình bày đúng, dễ nhìn không những ảnh hưởng đến người đọc mà còn ảnh hưởng sâu sắc đến người viết. Bởi vì cơ bản trước khi câu chuyện được đăng tải thì người viết cũng phải đọc đi đọc lại chương truyện mình viết rất nhiều lần. Hay nói cách khác người viết chính là độc giả đầu tiên của quyển truyện. Làm sao bạn có thể viết tiếp khi mà sau khi viết xong bạn không thể nhớ nổi mình đã viết những gì hoặc phải tốn thời gian giải mã đống từ ngữ mất chân, mất tay. Thông thường một chương truyện dài có thể chứa từ 1000 chữ trở lên. Tôi nghĩ bạn có thể giải mã một hoặc hai chương đó dễ dàng nhưng với 100 chương thì đó đúng là thảm hoạ!
Ngoài ra mỗi diễn đàn cũng sẽ có những quy định về việc đăng tải nội dung. Nếu không đáp ứng được mặt hình thức, truyện của bạn sẽ không được duyệt.
Nội dung: Tôi muốn viết một câu chuyện thật hay nhưng không biết phải làm thế nào? Tôi rất hay quên tình tiết, làm sao để thay đổi? Tại sao những gì tôi viết không giống như những gì tôi muốn?
Dĩ nhiên một quyển truyện hay không thể thiếu nội dung hấp dẫn. Nhưng trước khi viết truyện, tôi mong mọi người hiểu một điều: Đó là không có quyển truyện nào được tất cả mọi người yêu thích tuyệt đối! Mỗi người đều có “gu” của riêng họ. Việc lựa chọn đọc quyển truyện nào là quyền tự do của mỗi người. Cho nên nếu lượt xem một quyển truyện nào đó kém đôi khi không phải vì nó có nội dung không hấp dẫn.
P/S: Mặc dù không hấp dẫn là một lý do quan trọng để người ta không lựa chọn đọc một quyển truyện.
Vì vậy trước hết bạn cần có một tâm thái tìm kiếm những người cùng “gu” với mình. Ví dụ: Phập viết một quyển truyện đam mỹ, những người không thích thể loại namxnam sẽ không muốn đọc quyển truyện Phập viết.
“Tôi muốn viết một câu chuyện thật hay nhưng không biết phải làm thế nào?”
Bạn cần có một định nghĩa về quyển truyện hay cho riêng mình đã. Viết truyện giống như ăn cơm, khi ăn bạn sẽ biết món nào ngon, món nào dở, món nào hợp với mình, món nào không. Bạn phải giữ cái cảm giác đó và thể hiện ra cho những người khác biết, như vậy mới có thể thuyết phục người khác cũng cảm thấy nó ngon như bạn cảm nhận. Bạn có nhớ cảm giác hoặc nội dung một quyển truyện từng đọc mà bạn cảm thấy thật hay không? Nó sẽ là kim chỉ nam để bạn đạt đến nội dung một quyển truyện hay. Bạn không thể viết ra một quyển truyện hay nếu người viết là bạn cũng không thích nó được.
“Tôi rất hay quên tình tiết, làm sao để thay đổi?”
Chuyện này thường hay xảy ra đối với những người viết truyện dài. Những truyện dài hơn trăm ngàn chữ yêu cầu rất nhiều tình tiết, nhân vật cũng như bối cảnh. Để quyển truyện có nội dung hay và mượt thì người viết không nên tạo ra một nhân vật, tình tiết, bối cảnh rồi bỏ dở giữa chừng hoặc xử lí không đầy đủ. Khi bạn đọc truyện lại dưới góc độ độc giả nhất định cũng sẽ thấy khó chịu.
Để khắc phục điều này thì bạn cần có một đại cương. Nó là tổng thể ý tưởng của bạn về quyển truyện đó bao gồm chuỗi mạch truyện, những nhân vật sẽ xuất hiện, những bối cảnh cần thiết. Đại cương càng chi tiết càng tốt. Người viết chuyên nghiệp có thể chú trọng phân bố nội dung từng chương. Hắn các bạn từng nghe đến các thuyết âm mưu về One Piece chứ! Chắc chắn ai cũng phải trầm trồ vì tác giả đã chôn dấu nhiều manh mối về kết truyện từ những chương đầu tiên!
Đại cương sẽ giúp bạn giữ mạch truyện ổn định và logic. Vì vậy trước khi viết, hãy xây dựng truyện mình bằng một đại cương nhé!
Ví dụ: Sắc muốn viết một truyện ngắn 10 chương, mỗi chương khoảng 1500 chữ về thể loại huyền huyễn, xuyên không. Tên truyện là “Xin chào, quý ngài ngủ trong rừng”. Nhân vật chính là Huyền Dương, một người có thể xuất hồn. Vì lý do xxx nên hắn muốn chủ động xuất hồn, thậm chí không tiếc mạng sống. Hắn tìm kiếm Yêu kiều tướng quân là để hợp sức cùng cô đánh bại xxx, cứu vợ hắn. Yêu kiều tướng quân là xxx (thân phận thật sự lẫn lý do Yêu kiều tướng quân xuất hiện, tại sao Yêu kiều tướng quân truy đuổi xxx). Vì đây là truyện ngắn nên không cần quá nhiều tình tiết. Nội dung có thể chia thành 3 phần: Phần một: Huyền Dương gặp Yêu kiều tướng quân. Phần hai: Quá trình hoà hợp của hai nhân vật. Phần ba: Truy bắt xxx.
Phần một: Giới thiệu Huyền Dương như thế nào (tính cách, những điểm mấu chốt về hắn liên quan đến câu chuyện như tại sao hắn hay xuất hồn, tại sao hắn muốn làm những việc nguy hiểm, mục đích của hắn là gì,…). Huyền Dương gặp Yêu kiều tướng quân như thế nào. Yêu kiều tướng quân là người như thế nào. Làm sao Huyền Dương có thể thuyết phục Yêu kiều tướng quân đi cùng hắn. Chênh lệch giữa hai nhân vật sẽ quyết định thái độ bọn họ thể hiện. Ví dụ Huyền Dương ban đầu là hốt hoảng đuổi theo, sau đó nắm bắt được bản tính Yêu kiều tướng quân thì bình tĩnh thương lượng cùng cô…
“Tại sao những gì tôi viết không giống như những gì tôi muốn?”
Để có thể viết đúng câu chuyện bạn muốn thì bạn cần đại cương. Tuy nhiên từ đại cương đến nội dung truyện cuối cùng thì còn cần rất nhiều thứ. Khi bạn thể hiện nội dung đại cương thành chương truyện, có thể bạn sẽ không hài lòng vì những gì mình đã viết như bạn không cảm nhận được cảm giác, bầu không khí mình muốn truyền tải dù đã đúng nội dung đại cương mình dự tính hoặc nhân vật không thể hiện đúng tính cách mà bạn muốn.
Đầu tiên về bầu không khí: Bầu không khí đặc biệt quan trọng trong việc thể hiện chính xác nội dung, thể loại truyện bạn muốn viết. Ví dụ nếu bạn muốn viết một câu chuyện tình yêu ngọt ngào thì bạn phải thể hiện được bầu không khí ngọt ngào, cũng như phản ứng hoá học giữa hai nhân vật chính. Nếu bạn muốn viết một câu chuyện kinh dị, huyền bí thì bạn cần thể hiện một không gian rùng rợn, bí ẩn, khiến người đọc lẫn bạn phải thấp thỏm và tò mò về nó. Để thực hiện được điều này thì việc lựa chọn từ ngữ, cách ngắt nhịp câu chữ rất quan trọng.
Ví dụ về một bầu không khí ngọt ngào:
[Không cảm nhận được]
Mũi thương dừng lại trước mặt Phùng Hy Viên. Cô “ực” một tiếng nuốt một ngụm nước bọt, đưa hai tay lên đâu, cất tiếng nói.
“Xin đừng giết tôi!”
Cô run rẩy nói. Mũi trường thương dừng trước mặt cô. Máu tươi từ mũi thương nhỏ giọt xuống đất. Tấm da thú trên người người kia trượt xuống để lộ một đôi mắt màu xám bạc.
Phùng Hy Viên nhìn mũi thương rồi lại nhìn lên mặt hắn, không biết tại sao hắn không đem mũi thương này đi.
Thương Cảnh nghe thấy âm thanh mềm mại ngoài ý muốn, hắn đã rất lâu rồi chưa từng nghe qua âm thanh nào dễ nghe như thế, có lẽ trước đây từng có nhưng hắn đã không nhớ rõ nữa.
“Xin đừng giết tôi!”
Cô run rẩy nói. Mũi trường thương dừng trước mặt cô. Máu tươi từ mũi thương nhỏ giọt xuống đất. Tấm da thú trên người người kia trượt xuống để lộ một đôi mắt màu xám bạc.
Phùng Hy Viên nhìn mũi thương rồi lại nhìn lên mặt hắn, không biết tại sao hắn không đem mũi thương này đi.
Thương Cảnh nghe thấy âm thanh mềm mại ngoài ý muốn, hắn đã rất lâu rồi chưa từng nghe qua âm thanh nào dễ nghe như thế, có lẽ trước đây từng có nhưng hắn đã không nhớ rõ nữa.
[Cảm nhận được]
Mũi thương xé gió phanh gấp dừng lại trước mặt Phùng Hy Viên. Cô nhịn không được “ực” một tiếng nuốt một ngụm nước bọt, phản xạ đưa hai tay lên đâu, cất tiếng nói.
“Xin đừng giết tôi!”
Lời này của cô nói ra không dễ dàng, nghe ra được run rẩy. Phùng Hy Viên run rẩy vừa vì sợ vừa vì ngượng, cô cảm thấy đây là lời kì quặc nhất cô từng nói nhưng nhất thời nghĩ không ra câu khác nên đành chịu. Mũi trường thương dừng trước mặt cô hồi lâu không nhúc nhích biểu hiện tâm tình chủ nhân nó đang do dự. Máu tươi từ mũi thương nhỏ giọt xuống đất, Phùng Hy Viên nhíu mày lùi về sau tránh né. Tấm da thú trên người người kia trượt xuống để lộ một đôi mắt màu xám bạc mở to, sắc đỏ trong mắt đã lui đi mất.
Phùng Hy Viên nhìn mũi thương rồi lại nhìn lên mặt hắn, trong mắt là nghi hoặc tại sao hắn còn không đem mũi thương này đi. Tình huống này không giống như những gì cô nghĩ.
Thương Cảnh nghe thấy âm thanh mềm mại ngoài ý muốn trong lòng chấn kinh, âm thanh thật dễ nghe, hắn đã rất lâu rồi chưa từng nghe qua âm thanh nào dễ nghe như thế, có lẽ trước đây từng có nhưng hắn đã không nhớ rõ nữa. Âm thanh này giống như cào nhẹ vào lòng hắn làm hắn ngứa ngáy, tai sau làn tóc đỏ lên. Mắt bạc đảo loạn, hỗn loạn không nói hết, hồi lâu mới hồi phục tinh thần.
“Xin đừng giết tôi!”
Lời này của cô nói ra không dễ dàng, nghe ra được run rẩy. Phùng Hy Viên run rẩy vừa vì sợ vừa vì ngượng, cô cảm thấy đây là lời kì quặc nhất cô từng nói nhưng nhất thời nghĩ không ra câu khác nên đành chịu. Mũi trường thương dừng trước mặt cô hồi lâu không nhúc nhích biểu hiện tâm tình chủ nhân nó đang do dự. Máu tươi từ mũi thương nhỏ giọt xuống đất, Phùng Hy Viên nhíu mày lùi về sau tránh né. Tấm da thú trên người người kia trượt xuống để lộ một đôi mắt màu xám bạc mở to, sắc đỏ trong mắt đã lui đi mất.
Phùng Hy Viên nhìn mũi thương rồi lại nhìn lên mặt hắn, trong mắt là nghi hoặc tại sao hắn còn không đem mũi thương này đi. Tình huống này không giống như những gì cô nghĩ.
Thương Cảnh nghe thấy âm thanh mềm mại ngoài ý muốn trong lòng chấn kinh, âm thanh thật dễ nghe, hắn đã rất lâu rồi chưa từng nghe qua âm thanh nào dễ nghe như thế, có lẽ trước đây từng có nhưng hắn đã không nhớ rõ nữa. Âm thanh này giống như cào nhẹ vào lòng hắn làm hắn ngứa ngáy, tai sau làn tóc đỏ lên. Mắt bạc đảo loạn, hỗn loạn không nói hết, hồi lâu mới hồi phục tinh thần.
Ví dụ về bầu không khí kinh dị:
[Không cảm nhận được]
Một người cả người ướt sũng dừng chân trước một bảng dán đầy giấy. Trong đó có một tờ giấy ghi chữ màu đỏ như bằng máu.
Mục tiêu thứ nhất là Hoằng.
Người nọ đứng đó nhìn hồi lâu.
Mục tiêu thứ nhất là Hoằng.
Người nọ đứng đó nhìn hồi lâu.
[Cảm nhận được]
Tí tách! Tí tách!
Tiếng nước nhỏ giọt vang lên trong phòng nhỏ, một người cả người ướt sũng bước đi trên sàn. Ngoài trời sấm chớp đùng đùng như một điềm báo đáng sợ. Người nọ dừng chân trước một bảng dán đầy giấy. Trong đó có một tờ giấy ghi chữ màu đỏ như bằng máu.
“Mục tiêu thứ nhất…”
“Hoằng.”
Đùng! Đoàng!
Sấm chớp chợt lóe bên kia cửa sổ khiến không gian càng thêm u ám.
Người nọ đứng đó nhìn hồi lâu, ánh sáng lúc có lúc không phản chiếu từ kim loại lạnh lên đôi giày đen dính đầy bùn đất nghĩa địa.
Tiếng nước nhỏ giọt vang lên trong phòng nhỏ, một người cả người ướt sũng bước đi trên sàn. Ngoài trời sấm chớp đùng đùng như một điềm báo đáng sợ. Người nọ dừng chân trước một bảng dán đầy giấy. Trong đó có một tờ giấy ghi chữ màu đỏ như bằng máu.
“Mục tiêu thứ nhất…”
“Hoằng.”
Đùng! Đoàng!
Sấm chớp chợt lóe bên kia cửa sổ khiến không gian càng thêm u ám.
Người nọ đứng đó nhìn hồi lâu, ánh sáng lúc có lúc không phản chiếu từ kim loại lạnh lên đôi giày đen dính đầy bùn đất nghĩa địa.
Tính cách nhân vật thể hiện qua lời thoại và hành động của họ. Nếu bạn viết cách nhân vật nói hoặc hành động của họ mâu thuẫn với thiết lập nhân vật trong đại cương của bạn thì câu chuyện sẽ trở nên kì quái ngay. Ví dụ: Bạn viết nam chính là người có tính cách điềm tĩnh, chững chạc nhưng thoại của cậu ấy bạn lại viết: “Ấy ấy ấy, em hổng biết đâu” Hoặc “Ông đây cốc cần quan tâm nhá!” thì không thể hiện được tính cách điềm tĩnh, chững chạc của nhân vật.
Trên đây là một số chia sẻ của Phập, hy vọng có thể giúp ích được cho mọi người!