Bậc phụ huynh xưa rất quan tâm về giáo dục tam quan con mình.
Hiện nay các bậc phụ huynh vì cuộc sống mưu sinh nên lơ là con cái mình.
Thêm ngành giáo dục mình giờ càng thiên về vật chất, rất nhiều giáo viên đánh mất tâm ngành, chỉ có 1 số ít là yêu nghề thôi.
Như giáo viên cháu mình, ép buộc học sinh phải học thêm bằng cách lên tiết là gọi hs không học thêm khảo bài, đọc thuộc bài vì giọng không lớn đánh 2đ, bài thơ dài 2-3 trang phải học thuộc, đề bài ra không rõ ràng, dùng chiêu đánh đố đến phụ huynh cũng choáng...
Nhà có điều kiện không nói, nhà cố gắng cho con học cái chữ, mà ép vậy, chẳng khác nào nói, mài nghỉ học đi vì phí học thêm mỗi tháng các môn ít nhất 5, 6trđ.
@Hoa Tử Đúng vậy, giáo viên ngày xưa rất tận tâm với nghề, coi học sinh như con và dạy dỗ chúng tử tế. Mình rất sợ giáo viên đánh bằng thước kẻ, nên tính răn đe của cô giáo giúp các con phát triển và không hư như hiện tại. Học phí cũng rẻ hơn rất nhiều, bây giờ là thời cơm áo gạo tiền nên giáo dục cũng không nằm ngoài sự lạm phát.
Tuổi thơ truyện tranh tác giả nhắc Hoa đều đọc hết, hơn sáu phần là mua, còn lại là thuê về đọc
Hết mượn thư viện trường đến thư viện xã sang nhà sách luôn
Mê đến nỗi, tuần nào được nghỉ học, hết truyện đọc, đạp xe hơn 20 cây đến cái nhà sách có đủ loại , giá cả thuê rẻ.
Bây giờ giới trẻ đọc sách điện tử nên nhà sách đó đã đóng cửa từ lâu.
Tuổi thơ truyện tranh tác giả nhắc Hoa đều đọc hết, hơn sáu phần là mua, còn lại là thuê về đọc
Hết mượn thư viện trường đến thư viện xã sang nhà sách luôn
Mê đến nỗi, tuần nào được nghỉ học, hết truyện đọc, đạp xe hơn 20 cây đến cái nhà sách có đủ loại , giá cả thuê rẻ.
Bây giờ giới trẻ đọc sách điện tử nên nhà sách đó đã đóng cửa từ lâu.