[Thảo luận - góp ý] Những Truyện Của Thần Dạ
- Tham gia
- 4/6/20
- Bài viết
- 28
- Điểm cảm xúc
- 65
- Điểm
- 18
Sửa lần cuối:
Cảm ơn bạn! Mình biết rồi, để mình sửaPhong ơi, tiêu đề cậu thiếu tên tác giả rồi
-> Tiêu ma tình kiếm lục - Thần Dạ
Cậu nhìn bên góc tay phải có dấu ba chấm -> sửa tiêu đề -> lưu
Văn án, cậu cho vào thẻ trích dẫn nha.
Phong hiểu rồi, cảm ơn bạn nhiều nhé, Phong sẽ sửa lại.Dạ dẫn link truyện mình vào thảo luận của mình nữa nha, sau này, tất cả đầu truyện Dạ dẫn link vào đây còn link này sẽ dẫn vào tất cả đầu truyện nhé
T góp ý chút chương truyện nè
T thấy, nếu tả nhân vật nam xinh đẹp, một dạng tựa trích tiên, không vướn bụi trần hai thuộc dạng mặt lạnh khó gần, hào khí mạnh mẽ hay hào sảng nghĩa khí... chứ không nên dùng từ tinh xảo, cảm giác yếu đuối ủy mị của phái nữ
Than như thế, nhưng nam nhân trung niên lại không làm gì Hận Thiên Thu cả, mà cất bước đi vào sâu bên trong núi rừng, để tìm vài thứ. Hận Thiên Thu lúc này cũng nhíu mày, rồi lẩm bẩm nói.
"Người đó là thiên hạ đệ nhất nhân ngày nay, Mộ Thừa Thiên?"
Ngẫm nghĩ một lát, Hận Thiên Thu thở dài một hơi, khen.
"Thiên hạ đệ nhất nhân không phải hư danh, quả thật rất đáng sợ, ta còn chưa phải là đối thủ a!"
Cảm ơn Truc, mấy chương sau Phong sẽ sửa lại cách viết về ngoại hình nhân vật, có gì thì góp ý tận tình giúp Phong nhé, Phong chỉ nghĩ viết, nên mong các bạn góp ý nhiệt tình vàoGhé góp ý chút nhé!
Đọc hai chương truyện của Phong, Trúc thấy bạn đặt nặng tả ngoại hình và cách ăn mặc của nhân vật nhiều
Thiết nghĩ, bạn nên dành phần đó cho nhân vật chính còn nhân vật ất/giáp thì sơ lược một chút, ngoài ra bạn có thể nhấn mạnh chút điểm đặc biệt của những nhân vật đó sẽ hay hơn.
Tả dung mạo nhân vật, ngoài trực tiếp bạn có thể lồng ghép giáng tiếp như người đó xuất hiện thì ảnh hưởng thế nào đối với đám đông...
T thấy bạn hành văn theo lối conver nhiều, T nghĩ chuyển dạng ngôn ngữ edit sẽ hay hơn, nó thuần việt, câu cú mạch lạc hơn
-> Dù trong lòng có để ý nhưng nam nhân trung niên nọ không dừng lại bắt chuyện mà đi lướt qua hướng vào trong rừng.
Hào khí người nọ tỏa ra Hận Thiên Thu khó bỏ qua được, hắn nhận ra đây không phải Mộ Thừa Thiên, thiên hạ đệ nhất không đối thủ hiện nay sao? Hắn lẩm bẩm than thở.
"Quả nhiên cao thủ có khác, võ công ta chưa xứng tầm làm đối thủ ngài ấy!"
Một đoạn khác, trên đoạn này, Phong dùng từ 'lủi thủi' í biểu đạt dáng đi cô đơn mỗi người hay sao? Trúc nghĩ nên đổi góc tả sẽ hay hơn.
À, Phong bớt dùng từ 'a' thay vì nêu tâm trạng than thở nhân vật trước sẽ hay hơn, Lâu lâu dùng từ đó thì được đằng này dùng nhiều quá sẽ nhạt ấy!
Vài í thế nha, chúc Phong thành công!
Phong biết thiếu, nhưng Phong là loại người rất nhạt về nội tâm, nên Phong nghĩ sao viết vậy, để mấy chương sau Phong sẽ cố gắng thêmTruyện Phong dùng từ ngữ tả ngoại cảnh tốt quá nhưng mà đọc thì ít thấy nội tâm nhân vật nhỉ? Nếu mà làm rõ hơn về nội tâm và tính cách của nhận vật thì sẽ hay hơn nhiều nữa á.
Không sao, vẫn có thể học và bổ sung được nèPhong biết thiếu, nhưng Phong là loại người rất nhạt về nội tâm, nên Phong nghĩ sao viết vậy, để mấy chương sau Phong sẽ cố gắng thêm