[Thơ] | Tập Thơ | Đi Giữa Đời Người
- Tham gia
- 16/4/19
- Bài viết
- 377
- Điểm cảm xúc
- 543
- Điểm
- 93
Đi Giữa Đời Người
Nhân nghĩa người đời thường nói đến
Lại chẳng bao giờ hiểu hết đâu
Danh vọng tiền tài ai đeo đuổi
Ngoảnh lại mẹ cha đã bạc màu.
Ấp ôm tháng ngày còn nôi trẻ
À ơi câu hát vẫn thường nghe
Hắt hiu cánh quạt dùng đuôi cọ
Mẹ đã ru con mỗi trưa hè.
Tiếng võng đong đưa cùng điệu hát
Câu lý đưa đò mỗi năm canh
Đường chỉ bung đôi ngày lạnh giá
Áo ấm đêm đông mẹ giữ dành.
Cha thường giăng lưới ở ven sông
Lại dạy cho con tường lẽ sống
Khúc khuỷu chông gai cần chi sợ
Căn buồm đón gió biển trời không.
Mái che ủ dột cùng giông bão
Cha dạy con thơ sống ngẩng đầu
Đừng theo danh lợi mà luồn cúi
Thẳng ngay thanh thản đến ngày sau.
Cánh diều con thả cùng mơ ước
Tay mẹ phủ che khoảng chân trời
Vấp ngã chùng chân con không ngại
Chỉ sợ sau lưng thiếu dáng người.
Ai ơi câu hát người xưa đó
Biển trời bao cả lòng mẹ tôi
Thái Sơn sao đủ đo ngày tháng
Cha nâng con bước giữa đường đời.
Lạc Mỹ Xuyên Thu
14/3/2018
Nhân nghĩa người đời thường nói đến
Lại chẳng bao giờ hiểu hết đâu
Danh vọng tiền tài ai đeo đuổi
Ngoảnh lại mẹ cha đã bạc màu.
Ấp ôm tháng ngày còn nôi trẻ
À ơi câu hát vẫn thường nghe
Hắt hiu cánh quạt dùng đuôi cọ
Mẹ đã ru con mỗi trưa hè.
Tiếng võng đong đưa cùng điệu hát
Câu lý đưa đò mỗi năm canh
Đường chỉ bung đôi ngày lạnh giá
Áo ấm đêm đông mẹ giữ dành.
Cha thường giăng lưới ở ven sông
Lại dạy cho con tường lẽ sống
Khúc khuỷu chông gai cần chi sợ
Căn buồm đón gió biển trời không.
Mái che ủ dột cùng giông bão
Cha dạy con thơ sống ngẩng đầu
Đừng theo danh lợi mà luồn cúi
Thẳng ngay thanh thản đến ngày sau.
Cánh diều con thả cùng mơ ước
Tay mẹ phủ che khoảng chân trời
Vấp ngã chùng chân con không ngại
Chỉ sợ sau lưng thiếu dáng người.
Ai ơi câu hát người xưa đó
Biển trời bao cả lòng mẹ tôi
Thái Sơn sao đủ đo ngày tháng
Cha nâng con bước giữa đường đời.
Lạc Mỹ Xuyên Thu
14/3/2018