Lượt xem của khách bị giới hạn

[Thơ] | Tập Thơ | Thu Thương

Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
[Thơ] | Tập Thơ | Thu Thương
Tham gia
16/4/19
Bài viết
377
Điểm cảm xúc
543
Điểm
93
Thu Thương
hinh-anh-mua-thu-la-vang-22-scaled.jpg


Gói lòng một chút tương tư
Trao nơi phương ấy phong thư tỏ lời
Mong người góc bể chân trời
Khi thu buông lá hoa rơi cuối mùa...

Hay rằng trong những cơn mưa
Trong người thổn thức duyên thừa cho tôi
Nhặt từng mảnh vỡ đơn côi
Ai đem xếp lại buông trôi nỗi niềm.

Dành dành đợi nắng thâu đêm
Đến khi tàn úa bên thềm chẳng than
Thương cho quốc quốc xa đàn
Khan hơi kêu tiếng oan oan tàn đời.

Người người thổn thức buông lời
Sao hoa kia ngốc, quốc thời vô tri
Ta cười lòng dạ ai bi
Nữ la phỉ dạ, thố ti lỡ làng...

Xót xa lệ cũng tuôn tràn
Hoa kia rơi rụng biết than nơi nào
Xưa còn Đại Ngọc táng hoa
Mai sau ta chết ai là người chôn...

Ai thương những cánh hoa còn
Nằm nghe hơi đất, buông hồn nơi đây
Dặn lòng chẳng ngỏ cùng ai
Duyên nay tôi đã trót vay nơi người.

Ngẩng trông nơi cuối chân trời
Hoàng hôn dần khuất, nắng thời lịm tan
Hoa xưa nay cũng úa tàn
Dạ cùng chôn lấp mây ngàn xa xăm...

Lạc Mỹ Xuyên Thu
Nếu chân trời của người là nắng,
tôi nguyện hóa dành dành rơi rụng giữa đêm trăng
ngày sau, mỗi thu sang rơi một lá vàng,
chỉ mong người nhớ nơi đây một người.

19/4​
 
Tham gia
16/4/19
Bài viết
377
Điểm cảm xúc
543
Điểm
93
Chờ một người thương khác

Sao em cứ đau lòng vì người khác
Mà quên đi hạnh phúc của riêng mình
Giữa vạn người đâu thiếu kẻ hy sinh
Cớ sao không vô tình vờ chẳng thấy?

Sao em cứ mỉm cười vì ai đấy
Mà quên đi đau đớn ở trong lòng
Tự đau mình thêm chút nữa được không
Đừng cố để vết thương càng lan rộng.

Sao em cứ trông chờ vào hy vọng
Rằng một mai ai đó sẽ quay về
Quá khứ buồn em chôn lấp niềm vui
Còn tương lai lại phủ mờ hạnh phúc.

Sao em cứ nhớ thương một thằng ngốc
Đã quên em trong tuổi nhớ tuổi chờ
Người ấy bước đường dài đi xa lắm
Còn chân em, chẳng níu lấy một lần.

...

Em chỉ chờ người thương khác mà thôi!
Sợ lỡ nhau trên đoạn đường xa ấy
Nên em vẫn đứng yên hoài ở đấy
Rồi ngày mai, hạnh phúc sẽ tìm về...

Lạc Mỹ Xuyên Thu
Khi gặp nhau, em còn trẻ, người thì đã già
Người muốn yên bình nơi phố cổ, lại là lúc em dấng mình giữa xa hoa
Sài Gòn lớn lao là thế, đã từng có chúng ta trọn vẹn
Em đang chờ, người thương khác...
phải không?​
 
Tham gia
16/4/19
Bài viết
377
Điểm cảm xúc
543
Điểm
93
Lạc Thu

Em ghét gió khi mưa còn chưa đến
Bởi trong tim luôn thổn thức êm đềm
Rồi một ngày mưa lặng đến trong đêm
Lại chẳng thấy gió kia về gọi trước.

Em ghét lá khi chưa sang ngày hạ
Bởi nhớ thu nên lòng dạ mong chờ
Rồi một ngày thu đến với cơn mơ
Lại là lúc lá kia về đất cũ...

Em ghét nắng trong sương mờ giăng phủ
Bởi hoàng hôn em đợi biết bao lần
Rồi một chiều sắc đỏ cũng dừng chân
Lại vắng bóng nắng kia về gọi nhỏ.

Em ghét mưa khi đông về bỏ ngỏ
Bởi trong em chưa phân định bốn mùa
Rồi một chiều khi xuân đến chẳng thưa
Lạnh lẽo kia, em một mình chống chọi...

Em ghét sao trên bầu trời tăm tối
Bởi đôi khi em mơ ước thật nhiều
Rồi một ngày ai đó nói: Khi yêu,
Thì hạnh phúc chẳng như điều mơ ước.

...

Em thích đêm những ngày không ngủ được
Bởi tối tăm che phủ vết thương lòng
Đợi một người chẳng biết có về không
Tự buồn tủi, gió đông còn thương xót.

...
Ai đó nơi nào, còn nhớ đến thu không?

Lạc Mỹ Xuyên Thu

=====
Những tâm tình ngày cũ, khi chưa sẵn sàng dứt bỏ, em đều lưu nó một góc, phủ bụi với thời gian, cứ ngỡ mãi mãi cũng không cách nào đem ra bày giải.
Nhưng, chẳng biết tự bao giờ em lại chấp nhận buông xuôi, rồi một lần lại một lần đem ra nhìn ngắm.
Người từng nói không thích ở lại Sài Gòn, nhưng người lại chưa bao giờ nói với tôi rằng chúng tôi từng gần nhau đến thế...

 
Tham gia
16/4/19
Bài viết
377
Điểm cảm xúc
543
Điểm
93
Mưa Thu

Mưa rơi nơi cuối chân trời
Giọt sầu buông kẽ hay lời người đi?
Buồn nào nơi phút chia ly
Ai còn quay gót tiếc gì hoài mong.

Mưa rơi đau xót trong lòng
Dang tay ôm lấy nhớ mong sao đành?
Thương nào như giấy mong manh
Xa nhau đâu chỉ để dành thương tâm.

Mưa rơi ướt tấm thân tằm
Sương giăng khóe mắt lệ trầm hay mưa?
Mưa nào nhỏ giọt song thưa
Mưa nào cho thỏa, cho vừa lòng ai...

Mưa rơi ngày cũ chưa phai
Mưa sao lại khóc duyên này chia phôi?
Tình nào xếp lại nơi tôi
Mưa sao cho hết, cho thôi hững hờ.

Lạc Mỹ Xuyên Thu
=====
Có những ngày chỉ muốn buông xuôi tất cả, không cần lý trí, không cần lo toan,
cứ thế hòa vào cơn mưa như trút,
trôi đi mệt mỏi và nghĩ suy,
trôi đi vướng bận và ưu phiền.
Tôi nếm vị đời bằng cái đắng mặn cay, nhưng đâu mặn bằng vị mưa?
ừ, có thể là mưa, từ khóe mắt...
 
Tham gia
16/4/19
Bài viết
377
Điểm cảm xúc
543
Điểm
93
Thu về thương lá rụng ngoài sân
Ve ngân một khúc biết bao lần
Hỏi người năm tháng đi phương đó
Đêm về có nhớ khách dừng chân!?

...

Xin người giữ lại chút thanh xuân
Để tháng năm qua nhớ thương dần
Một chiều thu cuối bên hiên ấy
Người hồi mong lại dáng hình nhân...



| Thu Thương - Lạc Mỹ Xuyên Thu |​


=====
Làm cách nào để khóc, mà người ta không biết mình đau...
Làm sao để xa nhau, mà không khiến người ta bồi hồi thương nhớ.
 
Tham gia
16/4/19
Bài viết
377
Điểm cảm xúc
543
Điểm
93
Anh Có Thích Tháng Năm?

Anh có thích tháng năm mùa hoa đỏ
Có tiếng ve, hàng phượng thắm, cô trò
Tà áo trắng như gọi mời ai đó
Thư tình, bỏ ngỏ phút chia tay.

Anh có thích tháng năm ngoài biên ải
Có súng reo, mùi thuốc lá, đêm này
Người chinh chiến tựa bên ngoài hiên ấy
Đau lòng, xếp lại lá vàng phai.

Anh có thích tháng năm ngày gặp lại
Có chim ca, lời âu yếm khiêm nhường
Người con gái ấm e vòng tay lạ
Trông người, ai lau vết bi thương.

Anh có thích tháng năm đến bên đường
Có nước vang, hoa dành dành lộng gió
Mà chẳng thấy bóng xưa hoài nơi đó
Lệ sầu, ai vội bước biên cương.

...

Anh chẳng thích tháng năm đến vô thường
Chẳng ai cười, mắt sáng đượm mờ sương
Sao chỉ có bóng đêm hoài giăng phủ
Tí tách, mưa cũ đã về... người thương?


Lạc Mỹ Xuyên Thu

=====
Rất nhiều năm của sau này, khi mà người ấy trở về quê cũ, tôi lạc chốn đô thành, cả bầu trời ngăn chúng tôi bằng một nỗi nhớ vô hình, trong thoáng chốc, tôi sẽ chợt nhận ra, đến một lúc nào đó, khi tháng năm vội về, tôi vẫn không kịp hỏi,
"Người... có thích tháng năm không!?"
 
Tham gia
16/4/19
Bài viết
377
Điểm cảm xúc
543
Điểm
93
Tư Thu

Sài Gòn thương nhớ bến Vân Lâu
Sông Hương phương đó cũng ưu sầu
Hỏi người lữ khách đi năm tháng
Mấy bận thu về ghé nơi đâu?

Gió sương gõ nhịp với hàng cau
Trăng thu soi bóng khách ra vào
Hỏi chăng lòng người qua giông tố
Còn giữ ân tình phút bên nhau?

Tháng bảy mưa ngâu phủ mái đầu
Em về gom lại những thương đau
Xếp gọn tâm tư vào trang vỡ
Đêm về ai giở lệ dâng trào.

...

Thương người ai xếp mảnh yêu xưa
Góp lại trong tim thành kỉ niệm
Mai sau khi bão giông vừa dứt
Anh về ôn lại nhớ yêu thêm...


Lạc Mỹ Xuyên Thu
=====
Người mà mình thương nhất
Cũng bỏ mình đi rồi
Ừ thì, không sao cả
Thất tình, thì buồn thôi!
|Du Phong|
 
Tham gia
16/4/19
Bài viết
377
Điểm cảm xúc
543
Điểm
93
703


Tháng tư vừa kịp tới
Hoàng hậu trổ bông rồi
Thế mà người tôi đợi
Vẫn mãi hoài xa xôi...

Tháng tư ông mặt trời
Cũng ghét hờn đêm tối
Nên chân trời vừa rạng
Phủ khuất màn mưa rơi.

Tháng tư hạ về chơi
Mà gieo lòng bối rối
Bản tình ca ly biệt
Chẳng lấp đầy tim tôi.

...


Tháng tư này, nắng hạ đã về chưa?
Cách gió mưa bao mùa se nỗi nhớ
Bản tình ca vang lên chừng bỡ ngỡ
Đã lịm tan bỏ hạ đứng trông chờ.

Tháng tư này, ai nhớ phượng bơ vơ
Giữa đường xưa mong chờ người năm cũ
Gió mây buồn nên đôi lần ũ rủ
Sớm mai về nắng cũng trĩu màu thu.

Tháng tư này, hạ đến với lời ru
Ru cho giấc mơ thu này tỉnh lại
Bao mộng thắm duyên ưa chừng vỡ vụn
Ai thay người vỗ giấc những đêm say...

Tháng tư này, ai nói dối tôi đây?
Rằng người xưa thương tôi nhiều lắm đấy
Chỉ tiếc thay đoạn đường ta như vậy
Biết nói gì, khi cách mặt buông tay?

Tháng tư này, gió đến với heo may
Giữ trong tim chút gì vương vấn hạ
Bản tình ca bao lâu rồi cũng dứt
Mộng say nào cũng tỉnh mỗi đêm qua...


|Tháng tư, em nhớ một người|
-Lạc Mỹ Xuyên Thu-

=====
Tháng tư là tháng ngày em nhớ nhất
Những đêm thưa em đắn đo lòng, từng chút một nghĩ suy rằng có nên buông bỏ hay không...
Tháng tư, tháng tư, sao anh không về đây nói dối
?
 
Tham gia
16/4/19
Bài viết
377
Điểm cảm xúc
543
Điểm
93
Bản Tình Ca Mùa Hạ

Nhạc khúc xưa rồi hãy còn vang
Cớ sao duyên ấy nay lỡ làng
Chút tình gửi trọn nơi trăng gió
Nào hay mai đó sẽ dở dang.

Cỏ huệ thương rồi bến sông xưa
Trông theo dòng chảy biết bao mùa
Điệu hát ân tình ngày chung lối
Nay đà phải nhỏ lệ chia phôi.

Tình ca hạ ấy vỡ tan rồi
Ai người thấu hiểu nỗi lòng tôi
Say tình say cả người trong mộng
Bao giờ tỉnh giấc giữa đơn côi?

Gió cười nhân thế sao hờ hững
Lại chẳng vô tình lúc vấn vương
Khóc cười như một trang nhạc khúc
Trầm bổng đan xen đến vô thường.

Tình khúc năm nào sớm gửi trao
Trách chi phương đó chẳng quay đầu
Trông về nhạn vắng tình côi lẻ
Giữ chút duyên thừa lúc bên nhau...

...

Có bản tình ca mang tên mùa hạ
Gieo vào lòng người nỗi nhớ xa xưa
Rồi một mai giật mình trong giấc mộng
Nhớ thương này gửi lại phút giao mùa...

Lạc Mỹ Xuyên Thu
=====
Khúc nhạc duy nhất em có, đến giờ cũng chẳng bằng một điệu hát của dư âm, có phải chăng do lòng người hờ hững, nên nhạc tình này, hồi kết định là không...
 
Tham gia
16/4/19
Bài viết
377
Điểm cảm xúc
543
Điểm
93
Đêm

Đêm trăng khuất dạng ánh sao trời
Sóng rời bờ cát vội ra khơi
Người đâu chiếc bóng thầm cô lẻ
Nhung nhớ thêm chồng chất chơi vơi...

Biển nhớ cho chăng lúc buổi đầu
Cát chờ sóng đã vội đi đâu
Năm tháng thoi đưa hoài đơn chiếc
Nến đã canh tàn suốt đêm thâu.

Cách nhạn theo xuân khuất dạng rồi
Ve sầu chờ đợi tháng năm trôi
Người xưa e ấp còn thương nhớ?
Áo trắng đêm nay đã xa vời...

Hàng dừa nghiêng bóng đợi cố nhân
Người mong bến đậu đã xa dần
Khi ngày sóng vỗ về bến cát
Hỏi người khách lạ, có dừng chân?

Lạc Mỹ Xuyên Thu
=====
Những đêm lặng biển về thương nhớ cát
Nhưng đợi sóng về, cát đã vội xa khơi...​
 
Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
Top