[Thơ] | Tập Thơ | Thu Thương
- Tham gia
- 16/4/19
- Bài viết
- 377
- Điểm cảm xúc
- 543
- Điểm
- 93
Thu Thương
Gói lòng một chút tương tư
Trao nơi phương ấy phong thư tỏ lời
Mong người góc bể chân trời
Khi thu buông lá hoa rơi cuối mùa...
Hay rằng trong những cơn mưa
Trong người thổn thức duyên thừa cho tôi
Nhặt từng mảnh vỡ đơn côi
Ai đem xếp lại buông trôi nỗi niềm.
Dành dành đợi nắng thâu đêm
Đến khi tàn úa bên thềm chẳng than
Thương cho quốc quốc xa đàn
Khan hơi kêu tiếng oan oan tàn đời.
Người người thổn thức buông lời
Sao hoa kia ngốc, quốc thời vô tri
Ta cười lòng dạ ai bi
Nữ la phỉ dạ, thố ti lỡ làng...
Xót xa lệ cũng tuôn tràn
Hoa kia rơi rụng biết than nơi nào
Xưa còn Đại Ngọc táng hoa
Mai sau ta chết ai là người chôn...
Ai thương những cánh hoa còn
Nằm nghe hơi đất, buông hồn nơi đây
Dặn lòng chẳng ngỏ cùng ai
Duyên nay tôi đã trót vay nơi người.
Ngẩng trông nơi cuối chân trời
Hoàng hôn dần khuất, nắng thời lịm tan
Hoa xưa nay cũng úa tàn
Dạ cùng chôn lấp mây ngàn xa xăm...
Lạc Mỹ Xuyên Thu
Gói lòng một chút tương tư
Trao nơi phương ấy phong thư tỏ lời
Mong người góc bể chân trời
Khi thu buông lá hoa rơi cuối mùa...
Hay rằng trong những cơn mưa
Trong người thổn thức duyên thừa cho tôi
Nhặt từng mảnh vỡ đơn côi
Ai đem xếp lại buông trôi nỗi niềm.
Dành dành đợi nắng thâu đêm
Đến khi tàn úa bên thềm chẳng than
Thương cho quốc quốc xa đàn
Khan hơi kêu tiếng oan oan tàn đời.
Người người thổn thức buông lời
Sao hoa kia ngốc, quốc thời vô tri
Ta cười lòng dạ ai bi
Nữ la phỉ dạ, thố ti lỡ làng...
Xót xa lệ cũng tuôn tràn
Hoa kia rơi rụng biết than nơi nào
Xưa còn Đại Ngọc táng hoa
Mai sau ta chết ai là người chôn...
Ai thương những cánh hoa còn
Nằm nghe hơi đất, buông hồn nơi đây
Dặn lòng chẳng ngỏ cùng ai
Duyên nay tôi đã trót vay nơi người.
Ngẩng trông nơi cuối chân trời
Hoàng hôn dần khuất, nắng thời lịm tan
Hoa xưa nay cũng úa tàn
Dạ cùng chôn lấp mây ngàn xa xăm...
Lạc Mỹ Xuyên Thu
Nếu chân trời của người là nắng,
tôi nguyện hóa dành dành rơi rụng giữa đêm trăng
ngày sau, mỗi thu sang rơi một lá vàng,
chỉ mong người nhớ nơi đây một người.
19/4
tôi nguyện hóa dành dành rơi rụng giữa đêm trăng
ngày sau, mỗi thu sang rơi một lá vàng,
chỉ mong người nhớ nơi đây một người.
19/4