Lượt xem của khách bị giới hạn

[Kiếm hiệp] [Truyện Hoàn] Triệu hoán thần binh - Hạ Nhật Dịch Lãnh

Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
[Kiếm hiệp] [Truyện Hoàn] Triệu hoán thần binh - Hạ Nhật Dịch Lãnh

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1000: Ngươi vẫn bị ta cảm động (2)
Ba người Độc Cô gia báo cáo xong Thất hoàng tử nói cho Độc Cô Cửu Diệp, Độc Cô Cửu Tà, Độc Cô Cửu Thiên biết những gã rành về Cổ Duệ chi dân. Thất hoàng tử nói câu trên là lời chấm dứt cho lịch sử Cổ Duệ chi dân, biểu thị gã không biết nhiều bằng Độc Cô gia.

Thất hoàng tử lại hỏi:

- Phải rồi, trừ các ngươi ra chỉ có ba nữ nhân của Vu Nhai biết đúng không?

Độc Cô Cửu Thiên kể lại chuyện từng nói với công chúa Nguyệt Lâm Sa cho Thất hoàng tử nghe, nên gã biết Vu Nhai còn sống. Thất hoàng tử gọi Dạ Tình, Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ là ba nữ nhân của Vu Nhai, không biết Nghiêm Sương nghe xong có buồn bực muốn nhảy lầu không?

Độc Cô Cửu Diệp, Độc Cô Cửu Tà, Độc Cô Cửu Thiên gật đầu, nói:

- Đúng vậy!

- Ừm! Bọn họ thì không lo, lát nữa dặn dò một chút là được, sẽ không làm lộ bí mật.

Thất hoàng tử gật gù, kêu Độc Cô Cửu Diệp, Độc Cô Cửu Tà, Độc Cô Cửu Thiên đi trước. Thất hoàng tử không hỏi Vu Nhai ở đâu, không cần hỏi.

Trong gian phòng không quá tối tăm, mắt Thất hoàng tử nhấp nháy. Khi Vu Nhai muốn xuất hiện thì hắn sẽ lộ mặt, nếu hắn không muốn thì Thất hoàng tử có la bể giọng cũng vô dụng.

- Một kẻ bí ẩn đáng sợ, chắc chắn hắn biết nhiều bí mật về Cổ Duệ chi dân hơn, là Vu Nhai phát hiện chuyện này. Ta cần đứng vững vị trí đã chọn, Hoàng Phủ Cung bị đám quái thú giết.

- Người đâu!

- Xin Thất hoàng tử sai bảo!

Thất hoàng tử mở miệng nói:

- Kêu Nhị hoàng tử lại đây, ta cần bàn bạc với Nhị hoàng tử vấn đề trở về.

Thất hoàng tử sẽ không nói về Cổ Duệ chi dân cho Nhị hoàng tử biết, chỉ bàn bạc nhanh chóng về nước, gã sẽ nhanh chóng gửi mật thứ đi.

Vù vù vù vù vù!

Thất hoàng tử không biết rằng gã rất mong về nhà, Vu Nhai cũng lẻn vào chỗ sứ đoàn Huyền Binh đế quốc. Vu Nhai không nghe những lời Thất hoàng tử lầm bầm nhưng hắn đoán được phản ứng của gã sau khi biết những điều này.

Vu Nhai chạy tới chạy lui rất nhanh phát hiện mục tiêu, đó là phòng của Dạ Tình.

Linh giác cảm ứng, lúc này Dạ Tình, Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ đã trở về từ chỗ công chúa Nguyệt Lâm Sa. Trong phòng Dạ Tình chỉ có một mình nàng, Tiểu Mỹ không đi theo. Phòng của Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ ngay kế bên. Tiểu Mỹ đang tò mò hỏi Nghiêm Sương tại sao không cho nàng ngủ chung với Dạ Tình tỷ tỷ, tại sao để Dạ Tình tỷ tỷ ở một mình trong phòng? Nàng rất muốn nói chuyện với Dạ Tình tỷ tỷ.

Nghiêm Sương khôn ngoan lấy đủ các cớ giải thích, không cho Tiểu Mỹ chạy qua nói chuyện với Dạ Tình.

- Khụ khụ, Tiểu Mỹ, Nghiêm Sương đâu?

Vu Nhai chui vào phòng Dạ Tình ngay, thầm cảm kích Nghiêm Sương biết điều. Nhưng một khắc xuân tiêu đáng giá ngàn vàng, Vu Nhai tạm thời không tỏ vẻ biết ơn với Nghiêm Sương.

Người Dạ Tình run lên, khẽ khàng nói:

- Ở phòng kế bên.

- A! Vậy . . . Mấy ngày nay có khẻo ko?

Tình huống trước mắt làm Vu Nhai bối rối, lúc trước dẻo mồm dẻo miệng giờ thì lắp bắp. Bắt đầu từ đêm Vu Nhai, Dạ Tình vào Ma Pháp đế đô thì hai người không còn ở chung một mình.

Tuy Dạ Tình, Vu Nhai bên nhau ba ngày trong di tích ma pháp viễn cổ nhưng có Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ kẹp ở giữa, hoàn cảnh không thích hợp tâm sự.

Chân mày Dạ Tình dựng đứng, ai oán nói:

- Không tốt, cực kỳ tệ.

Bất giác giọt nước mắt rơi, như nước lũ bị ức chế nhiều năm tuôn trào. Dù có công chúa Nguyệt Lâm Sa nói dối nhưng áp lực mấy ngày nay làm Dạ Tình sắp điên. Dạ Tình nghĩ đến chuyện Tiểu Mỹ bị Quang Minh thần điện bắt, mọi thứ dồn nén đổ ra, nước mắt không ngăn được.

- Không sao, ta đã trở về, hiện tại rất tốt.

Vu Nhai sợ nhất là nước mắt của nữ nhân, nước mắt càng nhiều là lòng hắn càng loạn. Vu Nhai nói lộn xộn mấy câu rồi ôm chặt Dạ Tình, bây giờ nói nhiều đều là lời trống rỗng, vòng tay ấm áp mới là sự an ủi cần nhất. Vòng tay hiệu Vu Nhai bị Dạ Tình dựa thật lâu, hắn cảm giác y phục ước đẫm.

Vu Nhai thầm nghĩ:

- Nữ nhân quả nhiên làm bằng nước.

Tham lang nữ thần cũng không ngoại lệ.

- Dạ Tình, sau này dù xảy ra chuyện gì nàng phải tin vào lão công của nàng không gì không làm được, tuyệt đối sẽ không dễ chết.

Dạ Tình nức nở nói:

- Ta biết, ta luôn tin như vậy, nhưng . . . Nhưng tình huống khi đó . . .

Tình huống khi đó là Vu Nhai dùng đạo cụ cầu cưu xong thì mất liên lạc, rồi xảy ra chuyện khủng bố như vậy. Dạ Tình có tin Vu Nhai cách mấy cũng không bình tĩnh nổi.

Nếu không nhờ công chúa Nguyệt Lâm Sa nói dối thì mấy ngày nay Dạ Tình càng tan vỡ nghiêm trọng hơn.

Vu Nhai trầm giọng nói:

- Mặc kệ thế nào, mọi chuyện đã tốt đẹp.

- Ừm!

Thật lâu sau Dạ Tình ngừng khóc, hai người ngồi song song trên giường. Dạ Tình tựa đầu vào vai Vu Nhai, mới đầu không có gì, nhưng từ từ không khí trong phòng trở nên kỳ lạ.

Thình thịch thình thịch!

Tim hai người đập nhanh, đặc biệt là Dạ Tình. Tuy đã làm chuyện đó với Vu Nhai nhưng mới có mấy lần, Dạ Tình vẫn rất xấu hổ. Chủ yếu là hình như Dạ Tình rất khao khát.

Dạ Tình dằn vặt nỗi lòng:

- Chẳng lẽ ta là nữ nhân dâm đãng sao?

Vu Nhai phá vỡ bình tĩnh:

- Ủa? Dạ Tình, sao mặt nàng đỏ vậy? Khóc đến mặt đỏ sao?

Dạ Tình ngẩn người, còn tưởng là Vu Nhai an ủi mình, ai ngờ nàng ngước đầu lên thấy ánh mắt trêu cợt của hắn. Dạ Tình biết ngay tên khốn kia lại trở về bộ dạng miệng chó không phun ra ngà voi, dù biết vậy nhưng nàng không nói nên lời.

- Ta . . . Ta . . .

- Ủa? Sao thân thể cũng đỏ lên? Không được, phải để thầy thuốc . . . Khụ, để ta kiểm tra cho nàng, lỡ bị gì thì phiền.

Vu Nhai nhớ đến vài câu nói tà ác kiếp trước, kiềm không được lấy ra dùng, chuẩn bị kiểm tra cơ thể Dạ Tình.

- Ngươi . . . Ngươi làm gì . . . Ta . . . A!

Dạ Tình không chống cự được Vu Nhai biến thân 'thầy thuốc' 'kiểm tra'. Miệng Dạ Tình bị chặn, quần áo rớt xuống lộ ra cơ thể đỏ rực. Bác sĩ Vu Nhai ném Dạ Tình lên giường, tà ác 'kiểm tra', khi ánh mắt nhìn đến chỗ quan trọng nhất của nữ nhân thì . . .

- Nữ nhân quả nhiên làm bằng nước.

Đây là lần thứ hai bác sĩ Vu Nhai cảm thán về nước, kiểm tra sâu hơn. Đây là một đêm trắng, suốt đêm Dạ Tình phát huy định nghĩ 'Nữ nhân quả nhiên làm bằng nước'.

Thực lực Vu Nhai mạnh mẽ, dù bị chìm trong nước cả đêm cũng phấn chấn tinh thần.

* * *

- Siêu lừa đảo, ngươi đúng là siêu lừa đảo, Tiểu Mỹ tức chết! Ngày hôm qua ngươi ngủ với Dạ Tình tỷ tỷ nhưng không mang theo Tiểu Mỹ, giờ ngươi lại sắp rời đi, vậy tấm thuẫn của Tiểu Mỹ thì sao đây?

Sáng hôm sau Vu Nhai, Dạ Tình mới ngừng cuộc chiến, đang định ngủ thì Tiểu Mỹ bạo lực phá cửa lao vào làm hai người trần truồng nằm trên giường lúng túng, đặc biệt là Nghiêm Sương vào theo. May mắn Nghiêm Sương thấy tình hình không đúng thì vội kéo Tiểu Mỹ ra ngoài. Những lời bên trên là khi Tiểu Mỹ bị Nghiêm Sương kéo ra, chờ một lúc lâu quay vào phòng Dạ Tình thì lên tiếng oán trách.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1001: Nữ nhân, quả nhiên làm bằng nước
Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ mới vào không lâu, nói vài câu xong Tiểu Mỹ biết Vu Nhai chuẩn bị đi. Tiểu Mỹ còn đang cõng tấm thuẫn to như mai rùa, đã qua lâu như vậy mà siêu lừa đảo chết tiệt còn chưa rèn lại cho nàng.

Vu Nhai vội vàng an ủi:

- Chờ quay về Bắc Đẩu thành ta nhất định sẽ làm ngay cho nàng, chế tạo đẹp nhất, xinh nhất.

Vu Nhai hứa rất nhiều, nhưng Tiểu Mỹ không quá tin vào siêu lừa đảo. Tuy nhiên Tiểu Mỹ biết Vu Nhai không muốn đi theo sứ đoàn Huyền Binh đế quốc, nàng đành ngéo tay với hắn rồi mới tha cho đi.

Vu Nhai ở trong phòng Dạ Tình nửa ngày sau đó ra khỏi thành.

Vu Nhai muốn thập thò ở lại Ma Pháp đế quốc thêm mấy ngày cũng được, nhưng đó là theo kế hoạch của sứ đoàn Huyền Binh đế quốc. Buổi sáng Nghiêm Sương mới nhận được tin sứ đoàn Huyền Binh đế quốc bỗng nhiên quyết định giữa trưa sẽ khởi hành về nước.

Thất hoàng tử, Nhị hoàng tử đã bàn bạc xong, về nước trước dự định.

Sáng sớm sứ đoàn Huyền Binh đế quốc một hơi giải quyết những công việc cần thiết, cũng không có gì nhiều, chẳng qua là vấn đề cãi cọ biên cương, hai nước có nên giao dịch buôn bán không? Bây giờ vì chuyện Cổ Duệ chi dân ai còn tâm trạng lo mấy chuyện đó?

Bàn bạc qua loa, chờ một thời gian nữa đại thần quan trọng của hai nước sẽ có cuộc gặp mặt.

Vu Nhai rời Ma Pháp đế đô không bao lâu, vài đại nhân vật Ma Pháp đế quốc đưa tiễn sứ đoàn Huyền Binh đế quốc. Đội tiễn đưa bao gồm cả công chúa Nguyệt Lâm Sa. Dạ Tình nhân cơ hội này ôm tâm tình phức tạp cảm ơn Nguyệt Lâm Sa.

Dạ Tình, Nguyệt Lâm Sa không nói gì nhiều, cũng không có thời gian. Hai nữ nhân ôm tâm tình nghi ngờ, rối rắm ra hiệu với nhau rồi từ biệt.

Công chúa Nguyệt Lâm Sa nhìn theo sứ đoàn Huyền Binh đế quốc rời đi, nàng buồn bã lạc lõng.

- Không biết khi nào có thể gặp lại, tiểu bịnh đáng ghét không chịu gặp ta lần cuối.

Vẫn giống như lúc ở phản nghịch chi cốc, khi tiểu binh rời đi công chúa Nguyệt Lâm Sa lại trở về trạng thái cô đơn, không biết khi nào nàng mới lại cất tiếng cười to.

* * *

- May mắn không xảy ra vấn đề gì, những con thanh kỳ tuấn mã thú này là bảo bối.

Vu Nhai trở lai tiểu sơn mạch nơi hắn bỏ thanh kỳ tuấn mã thú lại, cưỡi lên thủ lĩnh đã hoàn toàn thần phục hắn, lập tức lên đường. Trên đường về chắc sẽ gặp chút rắc rối, nhưng giờ Vu Nhai có chứng minh huyền binh giả của Ma Pháp đế quốc, thực lực không yếu, lại đi đường núi nên không sợ gì. Vu Nhai còn có rất nhiều chuyện phải làm.

Chủ yếu là rèn tạo, tu luyện, phù văn, nhiều chuyện muốn chết.

Đầu tiên là rèn, Vu Nhai phải rèn bảy long thương thành chiều dài chgo nhân loại sử dụng, sau đó là Đế Long kiếm cho Cổ Đế Long Linh, phải dùng sống lưng long hoàng. Tuy thực lực bây giờ của Vu Nhai không thể rèn ra thứ khiến Cổ Đế Long Linh vừa lòng nhưng cứ rèn trước rồi từ từ chỉnh sửa. Tóm lại Cổ Đế Long Linh sốt ruột không đợi kịp.

Sau đó là tăng mạnh các huyền binh, với những binh linh không có huyền binh Vu Nhai định tạo ra thanh huyền binh cho bọn họ chơi.

Về tu luyện, trên bầu trời huyễn ảnh Thần Huyền Khí Điển đã có bốn ngôi sao, bây giờ Vu Nhai cần ngôi sao thứ năm, tức là trừ Khắc Liệt Luân Tư ra hắn không còn lựa chọn nào khác. Trừ phi Vu Nhai muốn đối diện nhất kiếm kinh thiên ngay bây giờ.

Nhưng nếu đối mặt nhất kiếm kinh thiên thì biết đến bao giờ làm ra ngôi sao thứ năm?

Về phù văn, phải cố gắng học giỏi long văn, để chữa bệnh mắt cho Thủy Tinh không thể thiếu long văn. Sau đó là phù văn bình thường, đặc biệt cố gắng hiểu rõ một góc Huyền Binh Điển.

Bên trên là chuyện quan trọng nhất, rất nhiều điều phải làm.

chớp mắt ba ngày qua đi. Vu Nhai đắn đo suy nghĩ, bắt đầu từ phần đơn giản nhất. Cổ Đế Long Linh ai oán thì kệ nó. Ba ngày nay ban ngày Vu Nhai cưỡi trên lưng thanh kỳ tuấn mã thú nghiên cứu phù văn, buổi tối hì hục rèn.

- Phong Doanh, đây là kiếm cho nàng, hãy dung hợp vào. Tuy chỉ có thất giai nhưng chúng ta có thể từ từ thăng tiến.

Buổi tối đầu tiên Vu Nhai cải tạo lại U Hoang kiếm, thêm vào tài liệu cự long nâng nó lên đỉnh thất giai rồi dung hợp vào Huyền Binh Điển. Vu Nhai định làm huyền binh cho tất cả binh linh của mình.

Trước kia thực lực rèn của Vu Nhai không đủ, nếu huyền binh quá kém mà cho binh linh dung hợp vào sẽ ảnh hưởng binh linh trưởng thành, phát huy. Bây giờ có tài liệu, thực lực rèn vì cảnh giới của Vu Nhai, cộng với hắn cảm ngộ sự sống rèn càng sâu sắc nên đã rất mạnh. Vu Nhai có thể rèn từ cao đoạn đến đỉnh thất giai, nên Cổ Đế Long Linh mới háo sức muốn nhanh có nhà, binh linh không bám vào huyền binh hì như không mặc y phục, rất bứt rứt.

Buổi tối thứ hai, Vu Nhai bắt đầu rèn Phong Doanh. Mãi đến đêm thứ ba Vu Nhai mới rèn ra thứ làm hắn vừa lòng.

Tức là bây giờ.

- Đa tạ chủ nhân!

Phong Doanh như chim nhỏ vui vẻ nhanh chóng dung hợp vào kiếm. Thanh kiếm này là Vu Nhai chế tạo teo hình dạng kiếm chủ nhân cũ của Phong Doanh, tuy tài liệu khác nhau nhưng mạnh hơn thanh kiếm cũ, vì Vu Nhai cảm ngộ với gió nên thanh kiếm phát ra thuộc tính gió rất mạnh. Huyền binh giả có tương khí gió, thích gió trông thấy thanh kiếm này sẽ chảy nước miếng.

Phong Doanh vào trong kiếm, Vu Nhai lập tức vận chuyển huyền khí để nàng và Phong Doanh kiếm kết hợp hoàn mỹ, sau đó dung nhập vào Huyền Binh Điển, trở thành một thành viên thật sự của Huyền Binh Điển.

Sau khi giải quyết xong Phong Doanh, Phong Doanh kiếm thì Vu Nhai không tu luyện tiếp mà đi ngủ.

Lúc rèn và dung hợp Vu Nhai vẫn không quên tu luyện giây nào, nhưng hắn không tiếp tục cảm ngộ cảnh giới thiên binh sư. Vu Nhai quyết định tạm gác chuyện giải gút mắc của Khắc Liệt Luân Tư, chiết xuất ra Vu Nhai rồi tính.

Đừng quên lúc trước Vu Nhai liên tục đột phá ba đoạn nhưng không qua chiết xuất gì, hắn chỉ hấp thu lực lượng bảy long thương.

Sáng sớm ngày thứ tư từ khi Vu Nhai rời khỏi Ma Pháp đế đô, hắn tiếp tục lên đường.

Ban ngày Vu Nhai cưỡi thanh kỳ tuấn mã thú học tập, nghiên cứu phù văn. Vu Nhai không đi nhanh, có thể nói là nhàn nhã. Bởi vì tốc độ của sứ đoàn Huyền Binh đế quốc không mau, trong đoàn có nhiều người lại phải giữ hình tượng Huyền Binh đế quốc, rất khó tăng tốc độ.

Qua chuyện lần trước Quang Minh thần điện, Hoàng Phủ Cung hợp tác hãm hại đám người Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ, Độc Cô Cửu Tà, Lý thân Bá làm Vu Nhai không yên lòng khi bọn họ ở trong lãnh thổ Ma Pháp đế quốc. Trên đường đi Vu Nhai sai khu phong thứu Tiểu Thúy thỉnh thoảng báo cáo vị trí của sứ đoàn Huyền Binh đế quốc, hắn thì mang đám thanh kỳ tuấn mã thú đi đường hiếm dấu chân người. Thanh kỳ tuấn mã thú không uổng là 'tọa kỵ ước mơ', dù đi đường khó khăn cỡ nào cũng như giẫm trên đất bằng. Tuy rằng chúng nó không biết bay nhưng như vậy càng giảm bớt rắc rối hơn.

Khi Vu Nhai rời khỏi Ma Pháp đế quốc đã hội hợp với Tiểu Thúy.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1002: Đường về
Dù sao Vu Nhai không vội trở về Bắc Đẩu hành tỉnh, nhiệm vụ chủ yếu bây giờ là làm xong ba mục đã nhắc bên trên.

Chờ về Bắc Đẩu hành tỉnh Vu Nhai sẽ lại đi Huyền Binh đế đô một chuyến, hoặc Thủy Tinh đến Bắc Đẩu thành. Đến lúc đó nếu Vu Nhai vnã không nắm giữ long văn rành rọt thì có chạy gấp gáp về cũng uổng công, thời gian không vội.

Keng keng keng!

Vẫn là ban đêm, trong sơn cốc phát ra tiếng ngân khẽ, thanh âm trầm đặc. Dưới ánh trăng, một cây lưỡi hái to lớn bỗng nhiên xuất hiện, bên cạnh lưỡi hái là một nam nhân, cảm giác như Tử Thần

- Ma Liêm cũng thành, Ma Liêm binh linh, dung hợp đi!

Hôm nay là buổi tối ngày thứ năm cuối cùng Vu Nhai giải quyết xong một binh linh khác không có huyền binh. Hiện tại trừ Cổ Đế Long Linh ra tất cả binh linh đều có huyền binh của mình, Tinh Linh thần nỗ viễn cổ vẫn đang tu sửa.

Cổ Đế Long Linh sốt ruột vô cùng, mắt long lanh nói:

- Vu tiểu tử, đơn giản đều đã làm xong, đến lượt ta đúng không?

Vu Nhai bóp nát ước mơ của Cổ Đế Long Linh :

- Rất đáng tiếc, bắt đầu từ ngày mai ta sẽ rèn bảy long thương, thật tình không thể chú ý ngươi. Ngươi hãy cầu nguyện là ta có thể nhanh chóng giải quyết xong bảy long thương đi.

Cảm giác khá tàn nhẫn, nhưng Vu Nhai cảm thấy Đế Long kiếm của Cổ Đế Long Linh không cần quá nhanh. Bảy long thương thì phải mau chóng hoàn thành, sau đó sinh linh.

Keng keng keng!

Ngày thứ mười, vẫn trong sơn cốc lãnh địa Ma Pháp đế quốc, lại là tiếng sắt thép ngân vang. Nếu ngươi nghe kỹ sẽ nghe được trong tiếng ngân có tiếng rồng ngâm.

Một cây trường thương màu vàng dài hai thước bảy rơi vào tay Vu Nhai, là long thương đã rèn xong.

Có lẽ ngươi cảm thấy long thương hai thước bảy rất ngắn, nhưng Vu Nhai bàn bạc, nghiên cứu với Khắc Liệt Luân Tư, xác nhận bảy cây long thương không cần quá dài. Chiều dài hai thước bảy là phối trí tài liệu thích hợp nhất cho long thương, mục tiêu của ngươi cắm bảy long thương này vào đầu long hoàng cũng là hai thước bảy.

Nếu là hai thước bảy thì không xứng cái tên long thương, nhưng nó có thể biến dài, biến to ra.

Như lúc trước Đan Đạo Hùng một gậy đánh bay Ma pháp sư mạnh nhất Huyền Binh đế quốc, huyền côn bản mệnh của gã đã biến to ra, trạng thái ban đầu thì không to. Nếu huyền côn bản mệnh của Đan Đạo Hùng rất dài, rất to thì gã làm sao vác trên lưng mỗi ngày để ra oai?

Hai thước bảy là chiều dài ban đầu, khiến không gian trang giấy Huyền Binh Điển không đến mức quá tải.

Nếu không có tọa kỵ thì chiều dài này là vừa vặn, sau đó long thương tùy thời có thể biến dài ra, chỉ cần rót huyền khí vào là được. Ví dụ Vu Nhai cưỡi thanh kỳ tuấn mã thú biến long thương to ra ba thước sáu, nếu cưỡi cự long thì nó sẽ biến thành long thương khổng lồ thật sự. Cự long to lớn như vậy nếu cây thương chỉ có hai thước bảy thì làm gì được?

Lúc trong long quật Vu Nhai vội vàng không biết tài liệu trong long thương có loại không gian biến to, khi đó hắn chỉ biết cắm đầu rèn nhỏ. Tuy nhiên lúc ấy Khắc Liệt Luân Tư có kinh nghiệm phong phú sớm nhìn ra vấn đề.

Bởi vì quá gấp nên Khắc Liệt Luân Tư không nói nhiều, gã cũng đang nghiên cứu.

Tuy nhiên Khắc Liệt Luân Tư kêu Vu Nhai đừng lãng phí chút tài liệu nào, cứ rèn thoải mái, rèn hết sức miễn là không lãng phí tài liệu. Phù văn ở mặt ngoài long thương cũng phát huy tác dụng lớn.

Cụ thể chính là áp súc, hết sức áp súc.

Khi long thương hai mươi thước giống như bọt biển trướng to ra, giờ long thương hai thước bảy là bị bóp lại, không lãng phí một chút nào.

Nếu không như vậy thì long thương hai thước bảy sẽ không biến to mà bị phá hỏng kết cấu trong đó.

Cũng vì vậy Vu Nhai chế tạo long thương rất vất vả, càng về sau càng khó rèn. Nếu không phải trong long quật thực lực của Vu Nhai từ thiên binh sư nhị đoạn đến bây giờ là ngũ đoạn thì khó hoàn thành trong vòng năm ngày.

Đây còn là trong trạng thái bản thân long thương đã đặt sẵn dễ rèn.

Tóm lại bảy long thương bây giờ như gậy như ý của Tôn Ngộ Không, biến to biến nhỏ, dài nhất vẫn là hai mươi thước.

- Ừm! Toái hồn của rồng này hình như hơi lạ, sau khi ta chế tạo xong hình như toái hồn không yên phận?

Làm xong long thương thứ nhất, Vu Nhai thở phào. Vu Nhai nhìn long thương màu vàng lóe phù văn bí ẩn, hắn vô cùng vừa lòng. Đây là binh phôi thần binh!

Vu Nhai đang quan sát đột nhiên phát hiện long hồn yên phận trong long thương bỗng dưng trở nên táo bạo. Hình như vì đạt đến yêu cầu của ngươi lúc trước cầm thương khiến thứ bên trong vỡ nát, nhưng rồi lại không giống, long hồn chỉ nóng nảy chứ không có bước hành động tiếp theo.

- Mặc kệ nó, tạm không sinh ra binh linh, chế tạo xong bảy long thương rồi tính.

Vu Nhai đặt quyết tâm nếu long hồn chỉ nóng nảy thì cứ lờ nó đi, hắn tiếp tục rèn cây long thương thứ hai.

Những ngày tiếp theo ban ngày Vu Nhai nghiên cứu phù văn, buổi tối rèn long thương.

Buổi tối ngày thứ mười lăm, long thương thứ hai hoàn thành, tối nay còn chút thời gian vì Vu Nhai càng rèn càng quen tay, về sau không cần tốn nhiều thời gian.

Ngày thứ mười chín, cây long thương thứ ba hoàn thành.

Ngày thứ hai mươi ba, cây long thương thứ bốn. Ngày thứ hai mươi bảy, cây long thương thứ năm. Ngày thứ ba mươi mốt, cây long thương thứ sáu.

Trừ năm ngày đầu Vu Nhai rèn huyền binh cho các binh linh Phong Doanh ra, hắn bỏ ra hai mươi sáu ngày giải quyết xong sáu cây long thương đầu. Chỉ còn lại cây long thương dài hai mươi thước Vu Nhai chưa từng đụng đến, ước chừng hắn sẽ phải tốn năm ngày trời.

Hết cách, Vu Nhai cảm giác tốc độ rèn của hắn đã đến cực hạn, không nhanh hơn được nữa. Mỗi cây long thương về sau đều mất bốn ngày.

Vu Nhai rời khỏi Ma Pháp đế đô đã một tháng trời, không xảy ra chuyện gì. Vu Nhai dự tính rắc rối cũng không xuất hiện, không phải hắn không gặp nhân loại mà là chưa đụng độ cường giả gì. Khi Vu Nhai bộc lộ thực lực thì đối phương chạy mất dép. Buổi tối khi rèn Vu Nhai bày phù văn, không sợ thanh âm, khí thế mãnh liệt phát ra ngoài. Vì vậy một tháng này rất thoải mái cho Vu Nhai.

Vu Nhai có nhận một phong thư từ công chúa Nguyệt Lâm Sa, gửi vào hai ngày trước. Thư viết chuyện liên quan đến Cổ Duệ chi dân, không có tiến triển gì. Ma Pháp đế quốc đang hết sức thanh lý Long Thực Thú trong di tích ma pháp viễn cổ, bí mật tìm tai msắt ngầm của Cổ Duệ chi dân có lẽ lẩn trong thế giới nhân loại bình thường. Đáng tiếc không có tiến triển gì.

Trừ điều này ra cuộc sống của Vu Nhai không khác gì người nguyên thủy, không bao nhiêu người biết hắn tồn tại.

Nói không bao nhiêu người tức là còn mấy người biết, ví dụ như Dạ Tình, Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ.

Mới rồi Vu Nhai đã nói sợ ba nữ nhân gặp chuyện trong lãnh địa Ma Pháp đế quốc, trên đường sứ đoàn Huyền Binh đế quốc đi đâu là hắn theo tới đó. Nếu Vu Nhai khao khát chuyện nam nữ sẽ hoàn thành nhiệm vụ mỗi ngày xong lẻn vào sứ đoàn Huyền Binh đế quốc, rồi cùng Dạ Tình làm chuyện kia.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1003: Mau giấu hài tử trong nhà đi (1)
Mới đầu Dạ Tình chống cự nhưng về sau thì quen dần, thậm chí kích thích. Tham lang thánh nữ đã bị dạy xấu. Dạ Tình kích thích qua đi luôn nghi ngờ có phải nàng trời sinh dâm đãng?

Vu Nhai không quá háo sắc, suốt một tháng chỉ lén lút vài lần. Dù sao trong sứ đoàn Huyền Binh đế quốc có cao thủ thánh giai, Vu Nhai không dám làm lồ lộ lỡ như bị bắt gian tạgiiường thì biết làm sao?

Hôm nay tức là ngày thứ ba mươi hai, Vu Nhai và Dạ Tình sẽ không thể nghiệm cảm giác lén lút kích động nữa.

Rất đơn giản, hôm nay sứ đoàn Huyền Binh đế quốc bước vào lãnh thổ Huyền Binh đế quốc. Trong lnxh địa Huyền Binh đế quốc thì thân phận sứ đoàn, hoàng tử đều không sợ có nguy hiểm gì, trừ phi có người điên và thực lực ít nhất cỡ thánh binh sư cao đoạn.

Vu Nhai từ xa nhìn sứ đoàn Huyền Binh đế quốc trong biên cảnh Huyền Binh đế quốc, mãi khi bọn họ biến mất trong núi rừng bao la.

Vu Nhai vỗ thanh kỳ tuấn mã thú dưới thân, nói:

- Đi đi, chỗ đó là bách tộc loạn địa, xông vào.

Vu Nhai và thanh kỳ tuấn mã thú chạy vào lãnh địa bách tộc loạn địa.

Lúc trước Vu Nhai, Dạ Tình theo thương đội từ bách tộc loạn địa đến Ma Pháp đế đô mất một tháng lẻ ba ngày.

Tốc độ của sứ đoàn Huyền Binh đế quốc tất nhiên nhanh hơn thương đội nhiều, nhưng bọn họ phải vòng qua bách tộc loạn địa, từ chỗ giao giới phía bắc và Ma Pháp đế quốc đi vào Huyền Binh đế quốc, đường xa xôi hơn.

Cho nên Vu Nhai từ tận cùng phía bắc lao vào bách tộc loạn địa, mục tiêu của hắn là phía nam Bắc Đẩu hành tỉnh, tức là Loạn Xuyên sơn mạch. Vu Nhai sẽ phải vượt qua nguyên bách tộc loạn địa.

Vu Nhai không đắn đo điều gì, giục thanh kỳ tuấn mã thú tăng tốc độ nhanh nhất xuất phát hướng nam.

- Cái gì? Mới vào đã gặp ma thú bát giai? Kệ nó, trực tiếp lao qua đi!

Có thực lực thật tốt. Lúc trước đã nói bách tộc loạn địa là chỗ cực kỳ nguy hiểm, có nhiều bí mật thời đại viễn cổ, có ma thú đáng sợ. Nhưng bây giờ Vu Nhai kẻ tài cao gan cũng lớn, thêm vào trăm con thanh kỳ tuấn mã thú, hắn hầu như đi ngang.

Vu Nhai mới vào đã gặp ma thú bát giai, hắn không e ngại xông qua.

Với lực lượng thiên binh sư ngũ đoạn hiện giờ của Vu Nhai chỉ cần không gặp ma thú từ bát giai trung đoạn trở lên, chỉ một mình hắn cũng có tự tin an toàn rút lui. Dù sao ma thú trừ những con nghịch thiên ra cùng đẳng cấp thì yếu hơn nhân loại.

Ma thú nghịch thiên không dễ gặp.

Tuy nhiên Vu Nhai không dám lơ là, hắn vẫn đi theo khu vực an toàn đánh dấu trên bản đồ.

Ngày thứ ba mươi sáu từ khi rời khỏi Ma Pháp đế đô, theo kế hoạch giải quyết xong long thương thứ bảy.

Vu Nhai cầm cây long thương đen thui, lẩm bẩm:

- Bảy long thương đã hoàn thành hết.

Bảy long thương dựa theo thuộc tính long hoàng có khác biệt về màu sắc.

Giây sau Vu Nhai nhíu mày nói:

- Xem ra phải giải quyết toái long hồn trong bảy long thương, sợ sẽ xảy ra tình huống gì không hay.

Sau khi Vu Nhai giải quyết xong bảy long thương thì toái hồn trong cây thương to sẽ trở nên nóng nảy, mỗi cây thương đều như vậy.

Lúc trước Vu Nhai lười quan tâm nhưng sau khi làm xong long thương thứ bảy, có rất nhiều toái hồn bên trong. Vu Nhai có cảm giác không khống chế được, nếu vào trang giấy long thương sẽ thấy bên trong loạn hồn.

Giống như vào địa ngục, là địa ngục chỉ thu long hồn.

Cho nên Vu Nhai tạm ngừng, hắn bắt đầu sửa sang, dung hợp toái hồn táo bạo bên trong.

Rất đơn giản, lúc trước Khắc Liệt Luân Tư có nói sinh linh bảy long thương lấy toái hồn long hoàng làm cơ sở, dung hợp từng hồn lực toái hồn tinh thuần vào cây thương chế tạo ra long linh mới. Trong quá trình phải loại bỏ những thứ vô dụng, nóng nảy.

Vu Nhai nhíu mày suy nghĩ:

- Nhưng tại sao sau khi rèn xong toái hồn sẽ nóng nảy?

Vu Nhai không nghĩ ra được kết quả, nhưng khi hắn bắt đầu sinh linh, bắt đầu dung hợp toái hồn thì đã biết nguyên nhân.

- Thì ra là vậy. Lúc trước người cắm thương khiến những phù văn trên long thương hấp thu toái hồn, áp chế bản tính toái hồn. Chỉ khi rèn long thương đến mức hoàn mỹ thì bản tính mới xuất hiện.

- Dù sao chủ thể linh hồn rồng đã tan biến, không biết có đầu thai chưa, chỉ còn lại toái hồn. Toàn là tàn niệm, oán niệm, mấy thứ này tất nhiên sẽ rất nón nảy.

- Như quỷ hồn trong truyền thuyết kiếp trước, chỉ những quỷ hồn oná khí ngút trời mới vào luân hồi được. Khi long thương hai mươi thước đang hấp thu long thương, mà không áp chế, có lẽ toái hồn đánh nhau bên trong cây thương sẽ ảnh hưởng chất lượng.

- Chờ rèn hoàn mỹ tức là hai thước bảy, phù văn đặt sẵn không áp chế cảm xúc của toái hồn nữa, cảm xúc nóng nảy lộ ra. Những cảm xúc này là thứ vô dụng, phải trừ bỏ.

- Lúc bị áp chế không nhìn ra được nên trừ bỏ cảm xúc nào, ngược lại khi phù văn không ức chế thì sẽ xuất hiện táo bạo, chủ nhân thấy rõ ràng và dễ dàng loại bỏ, hủy diệt nó.

- Tức là sinh linh chỉ cần thứ tinh thuần nhất trong toái hồn.

Vu Nhai đã nghĩ thông. Lúc bắt đầu vì áp chế nên không thấy thứ nào hữu dụng, vô dụng, rèn long thương tới mức độ hoàn mỹ thì bộc lộ ra thứ vô dụng. Phô bày rõ ra mấy thứ này là đồ bỏ, ngươi hãy xóa đi.

- Ha ha ha ha ha ha! Vị tiền bối kia đắn đo thật chu đáo, cứ tưởng sinh linh sẽ rất rắc rối ai ngờ trở nên đơn giản như vậy.

Vu Nhai mở cờ trong bụng, nếu đã vui thì bắt tay làm đi, tranh thủ cho bảy long thương có sinh linh trước khi quay về Bắc Đẩu hành tỉnh.

Đang lúc Vu Nhai sung sướng định tìm hang núi tạm bế quan thì có tia sáng lóe qua đầu, hắn nghĩ đến chuyện tốt hơn.

- Phải rồi, nếu trong những toái hồn có ký ức thì có thể cảm ngộ được không?

Nghĩ đến đây tâm tình Vu Nhai rất hưng phấn.

Mấy ngày nay Vu Nhai định cảm nhận thế giới của Khắc Liệt Luân Tư, giải quyết gút mắc. Qua hơn ba mươi ngày chiết xuất lực lượng thiên binh sư ngũ đoạn đã hoàn toàn củng cố, Vu Nhai nên tiếp tục cảm ngộ.

Nếu những toái hồn rồng có tác dụng thì tạm gác cái gút của Khắc Liệt Luân Tư sang một bên.

Nói làm liền làm, Vu Nhai rót ý thức vào trang giấy. Toái hồn điên cuồng tuôn ra nhấn chìm Vu Nhai, tâm lý của hắn rất kiên cường, đâu dễ bị ảnh hưởng?

Vu Nhai hừ lạnh một tiếng:

- Hừ!

Vu Nhai rót ý thức vào một toái hồn. Những toái hồn không có ý thức chỉ có bản năng, không như đám Phong Doanh cần Vu Nhai khuyên thả lỏng thể xác và tinh thần mới cảm nhận được quá khứ của bọn họ.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Quả nhiên có cảnh tượng tràn vào ý thức của Vu Nhai, là ký ức một con rồng.

Bóc!

Chỉ mấy hình ảnh đã kết thúc ký ức của toái hồn, rất ngắn. Vu Nhai đã dự tính trước, ý thức trở về hiện thực. Vu Nhai lấy Thần Huyền Khí Điển ra, trên bầu trời huyễn ảnh trong thiên binh sư quả nhiên xuất hiện một luồng sáng đỏ rất ngắn, tức là lúc trước Vu Nhai suy đoán có hiệu quả.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1004: Mau giấu hài tử trong nhà đi (2)
Mặt Vu Nhai lộ vẻ vui mừng, tuy ký ức toái hồn này rất ngắn nhưng hắn có vô số toái hồn.

Vu Nhai bỏ kế hoạch, hắn không bắt tay tạo sinh linh bảy long thương nữa mà điên cuồng cảm ngộ ký ức trong mỗi toái hồn.

Các cảm ngộ này gọi là mệnh luân, cảm ngộ trong giai đoạn địa binh sư. Địa binh sư và thiên binh sư liên thông nhau, dùng cách này tuy không giúp Vu Nhai tiến bộ vượt bậc nhưng vẫn có hiệu quả, thúc đẩy cảnh giới của hắn không ngừng tiến lên.

Vu Nhai liên tục xem ký ức của toái hồn.

Trên bầu trời huyễn ảnh trong Thần Huyền Khí Điển không ngừng xuất hiện từng luồng sáng đỏ hoặc lớn hoặc nhỏ, khi Vu Nhai bước lên đường về, tới lãnh địa Tinh Linh tộc thì huyễn ảnh trên bầu trời tràn đầy cầu vồng. Vu Nhai sướng rơn.

Cổ Đế Long Linh thì buồn bực, sao Vu Nhai luôn có chuyện dể làm?

Tuy khi đến lãnh địa Tinh Linh tộc thì Vu Nhai đã cảm ngộ hết tất cả mệnh luân toái hồn nhưng đó mới chỉ là mệnh luân địa binh sư, còn cảm ngộ thiên binh sư, tức là vào trong mệnh hồng, cảm ngộ những chuyện toái hồn trải qua.

Tức là Vu Nhai cần biến mệnh hồng toái hồn thành ngôi sao trên bầu trời.

- Thôi, nghỉ ngơi một ngày đi, đến Tinh Linh tộc còn có chuyện cần làm.

chuyện biến thành ngôi sao có thể tạm gác lại, trước tiên giải quyết sinh linh bảy long thương đã. Toái hồn trong long thương còn đang nóng nảy, nếu ký ức tất cả toái hồn biến thành mệnh hồng tức là chúng đã vô dụng, nhanh chóng giải quyết cho xong chuyện. Tiếc rằng chuyện này phải kéo dài một ngày, vì Vu Nhai đã đến lãnh địa Tinh Linh tộc.

Khi Vu Nhai bước vào lãnh địa Tinh Linh tộc thì Tinh Linh tộc nhân giơ cung tên chui ra, biểu tình khó chịu, nhưng rất nhanh bọn họ phát hiện người đến là ai.

Tinh Linh tộc nhân đứng đầu lắp bắp hỏi:

- Là ai? Dám xông vào ta . . . Vu . . . Vu đại hiệp, sao là người?

Vu Nhai cứng ngắc gật đầu, nói:

- A ừ, là ta.

- Mau, mau đi thông báo cho nữ vương, lão nữ vương, nói là Vu . . . Vu đại hiệp đã đến.

- Vâng, chúng ta đi ngay!

Các Tinh Linh tộc nhân đứng đằng sau nhận được lệnh vội vàng chạy hướng Thánh thụ Tinh Linh. Vu Nhai mơ hồ nghe các Tinh Linh tộc nhân gào rống.

- Vu giáo sư đại hiệp đã trở lại, mọi người mau đi ra nghênh đón!

Mặt ngoài Vu Nhai là đại ân nhân của Tinh Linh tộc.

Tuy nhiên Vu Nhai nghe bọn họ gào 'nghênh tiếp' hơi là lạ.

Vu Nhai cảm giác rất chính xác, các Tinh Linh tộc nhân rất muốn nói: Vu khiếu thú lại đến. Mau, mau giấu hài tử trong nhà đi, tuyệt đối đừng cho chúng ra ngoài!

Vu Nhai giáo dục đóa hoa tương lai của Tinh Linh tộc rất có hiệu quả, mấy tháng hắn rời đi gây ra rất nhiều chuyện làm người trưởng thành Tinh Linh tộc nhân hết sức nhức đầu.

* * *

Trong khi Vu Nhai lại bước vào lãnh đại Tinh Linh tộc thì phủ Mông thân vương Huyền Binh đế đô, Mông thân vương biểu tình lạnh lùng nhìn chằm chằm ma trận sư già nua trước mặt mình. Ma trận sư này là con tin bị giam trong Huyền Binh đế quốc.

- Đã điều tra ra chưa? Rốt cuộc ra chưa? Tra Lý thánh ma trận sư, nhi tử của ta chết như thế nào? Thật sự bị đám ma thú đột nhiên chui ra giết sao?

- Mông thân vương, những lời lúc trước người hứa còn giữ lời không?

- Đương nhiên, ta đường đường là đệ nhất thân vương của Huyền Binh đế quốc, lời ta nói tất nhiên không nuốt lời. Ta hứa cho ngươi thứ đó, tuy Huyền Binh đế quốc tổn tất một phù văn sư nhưng nếu thật sự là ngoài ý muốn thì ta sẽ thuyết phục hoàng huynh không giam cầm ai trong các ngươi.

Mông thân vương chém đinh chặt sắt nói:

- Chỉ cần ngươi thật sự điều tra ra kết quả.

Nghiên cứu lâu như vậy rốt cuộc sắp có kết quả.

- Vậy mời xem.

Tra Lý thánh ma trận sư lấy một viên ngọc thạch ra, là ngọc thạch hoàn chỉnh, song sinh tử ngọc thạch lúc trước đã vỡ vì cái chết của Hoàng Phủ Cung bây giờ bị dung hợp lại. Song sinh tử ngọc thạch nằm trên tay Tra Lý thánh ma trận sư, trận văn ma pháp phức tạp bao quanh nó. Trận pháp dần tỏa sáng tạo ra một hình ảnh.

Đó là gian phòng đầy xác chết, trong phòng có một cái bóng màu đỏ, chớp mắt cái bóng đến gần. Khuôn mặt trẻ trung hiện ra trong hình ảnh, chớp mắt hình ảnh tan vỡ.

Mông thân vương nghi hoặc hỏi:

- Đây là . . .

Giọng Tra Lý thánh ma trận sư già nua vui sướng khi người gặp họa nói:

- Đây là thế giới cuối cùng trong mắt thế tử, người trong hình ảnh chính là người đã giết thế tử. Xem cách ăn mặc rõ ràng hắn là một huyền binh giả.

- Tốt tốt tốt, dù người này là ai ta muốn hắn chết, niêm phong nhà hắn, tiêu diệt cả tộc!

Mông thân vương không còn nhớ người mặc áo đỏ đoạt giải nhất trong thánh hội Huyền Thần điện, nhưng gã muốn điều tra rất dễ tra ra, đặc biệt khi người này là huyền binh giả.

Mông thân vương chỉ sợ nhi tử chết dưới vuốt ma thú, vậy là không báo thù được. Chỉ cần không phải, dù là người của Ma Pháp đế quốc thì Mông thân vương vẫn có cách trả thù. Nếu hung thủ là ma pháp sư Ma Pháp đế quốc thì không có khả năng khám nhà diệt tộc, Mông thân vương cũng không đoan được người này rất có thể là người của mười tám đại gia tộc.

Diệt mười tám đại gia tộc? Huyền Binh Đại Đế huyền huynh của Mông thân vương còn không làm được, trừ phi gia tộc này phản quốc.

* * *

Lãnh địa Tinh Linh tộc xinh đẹp trải qua một ngày khủng hoảng nghênh đón giây phút chúc mừng. Tốt quá, Vu giáo sư đại hiệp chỉ ở một ngày là đi, lệ rơi đầy mặt. Tinh Linh tộc vẫn thuần khiết, không sợ bị người gọi là Tinh Linh tộc tà ác. Các đứa trẻ tránh khỏi vận mệnh bị trưởng bổi 'ngược đãi giam cầm', tất cả thật tuyệt vời.

Đây là cảm giác vui vẻ đưa tiễn ác ma trong truyền thuyết, đã vui vẻ đưa tiễn hai lần.

Vu Nhai như không thấy ánh mắt tiễn ôn thần ác ma của mọi người, âm hiểm nói:

- Vậy tạm biệt tất cả, sau này ta sẽ thường đến, đừng quá nhớ ta.

Bởi vậy Vu giáo sư đại hiệp hướng dẫn Tinh Linh tộc biết học biểu tình ngoài cười nhưng trong không cười trong nhân loại thường dùng, ai nấy ủ rũ đồng ý.

Vị trưởng lão lần trước đầu óc không quá thông minh muốn hưng phấn biểu thị hoan nghênh Vu Nhai:

- Vu . . . ư ư ư . . .

Trưởng lão đáng thương bị Tinh Linh tộc nhân đằng sau bịt miệng kéo đi, đã sớm đề phòng trưởng lão nói bậy.

Vu Nhai cưỡi trên thanh kỳ tuấn mã thú lao nhanh đi hướng nam, mục tiêu là Bắc Đẩu hành tỉnh.

- Được rồi, mọi người hãy về trước đi. Buổi chiều có một hội nghị rất quan trọng, các vị trưởng lão nhất định phải đến.

Tuyết Đế Nhi nữ vương vẫn rất bắt mắt, mấy tháng qua đi khiến nàng trưởng thành hơn, vẻ mặt tự tin không phải cảm giác ưu việt như thời còn nhỏ mà là khí chất người đứng trên, lắng đọng lại.

Ồn ào!

Tất cả trưởng lão Tinh Linh tộc rất nhanh tản ra, nhỏ giọng xì xầm tâm đắc Vu giáo sư đại hiệp rời đi. Không khí Tinh Linh tộc nhẹ nhàng, thoải mái.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1005: Đại di của tuyết đế nhi
Tuyết Đế Nhi nữ vương nhìn các Tinh Linh tộc nhân, biểu tình cười thỏa mãn. Mấy tháng nay Tinh Linh tộc thay đổi rất lớn, trước kia sẽ không thấy khi Tinh Linh tộc nhân đi còn xì xầm bàn tán như vậy.

Lúc trước Tinh Linh tộc yên lặng, khắp nơi đầy sức sống rồi lại như không có.

Tinh Linh tộc không ngừng bị chủng tộc khác rình rập nên buồn bực, tuy trông vui vẻ nhưng đó chỉ là Tinh Linh tộc nhân bình thường. Các trưởng lão luôn chịu áp lực lớn, từ khi Vu Nhai xuất hiện đã thay đổi tâm tình của bọn họ. Tuy các trưởng lão né xa Vu Nhai nhưng bọn họ nhìn thấy tất cả, trong lòng biết hắn tốt như thế nào.

Nhưng tiểu tử này quá tà, con nít sẽ bị hắn dạy hư, vì tư tưởng bọn chúng chưa hình thành.

Sau khi nghiên cứu mấy tháng Tuyết Đế Nhi nữ vương có nhiều suy nghĩ, đó là làm sao khiến Tinh Linh tộc giữ tâm tình lạc quan rồi lại biết mạnh ăn thịt yếu tàn nhẫn, không như trước kia bị người tùy ý ăn hiếp.

Như lúc trước đã nói, cách của Vu Nhai tuy giúp Tinh Linh tộc sinh tồn nhưng Tinh Linh tộc nhân cần có cách sống của mình.

Thời gian còn quá ngắn, cơ bản tình hình chưa theo nữ vương mới ảnh hưởng, mọi thứ đến từ Vu Nhai đại ca. Vô hình trung Vu Nhai dạy nhiều thứ cho Tinh Linh tộc, vì bản thân hắn rất lạc quan và sống tốt. Nếu không phải tính cách của Vu Nhai rất kỳ dị có lẽ đã thành điển hình cho Tinh Linh tộc noi theo.

Tuyết Đế Nhi nữ vương siết chặt nắm tay:

- Bất kể như thế nào, ta tuyệt đối sẽ không để Tinh Linh tộc sụp đổ.

Biểu tình Tuyết Đế Nhi nữ vương trầm trọng, nàng đi hai bước rồi ngoái đầu nhìn hướng Vu Nhai đại ca biến mất, tia buồn bã lóe qua đôi mắt. Trong một ngày Tuyết Đế Nhi nữ vương không nói được mấy câu với Vu Nhai đại ca, có chút buồn, bi thương.

Tuyết Đế Nhi nữ vương nhanh chóng đè nén tâm tình này, nhẹ nhàng đi nhanh hướng nhà gỗ bên hồ.

Hôm nay lão nữ vương Tinh Linh không đưa tiễn Vu Nhai, với bối phận của nàng không cần tiễn hắn. Lần trước lão nữ vương Tinh Linh tiễn Vu Nhai là vì cảm ơn hắn giúp đỡ Tinh Linh tộc.

Vẫn là nhà gỗ đó, tâm tình Tuyết Đế Nhi nữ vương trầm trọng là vì ngày hôm qua nàng cùng nãi nãi nghe Vu Nhai kể nhiều chuyện, buổi chiều sắp mở hội nên cần bàn bạc với lão nữ vương Tinh Linh.

Tuyết Đế Nhi nữ vương thầm nghĩ:

- Hình như nãi nãi có chuyện rất quan trọng muốn nói với mình.

- Là Đế Nhi sao? Vào đi.

Giọng lão nữ vương Tinh Linh vẫn rất trong, không khác gì mấy tháng trước. Nhưng nếu nhìn kỹ sẽ cảm giác hơi thở trên người lão nữ vương Tinh Linh yếu bướt vài phần, thực lực đang giảm xuống, không quá rõ ràng nhưng hật sự xói mòn.

Tuyết Đế Nhi bước vào định dìu lão nữ vương Tinh Linh:

- Nãi nãi . . .

Lão nữ vương Tinh Linh cười nói:

- Tư Mã đại sư nói nãi nãi có thể sống thêm vài năm, chưa đến mức đi mấy bước cần người dìu.

Lão nữ vương Tinh Linh vẫy tay ra hiệu mình rất khỏe, mắt nàng lóe tia nghiêm túc rất giống với Tuyết Đế Nhi vừa rồi.

- Đế Nhi, nếu có ngày nào ngươi đối địch với đại di tuyệt đối đừng nương tay, biết không?

Tuyết Đế Nhi nữ vương hoang mang hỏi:

- Nãi nãi nói vậy là sao?

Đại di, xưng hô hơi xa lạ.

Vu Nhai đến Tinh Linh tộc chủ yếu làm ba chuyện. Thứ nhất, lấy phần dược vật Tinh Linh tộc chữa mắt cho Thủy Tinh, gom đủ sáu phần. Thứ hai giao đan dược tìm dưới di tích ma pháp viễn cổ, đan dược của Đan Diễm Tâm giao cho Tư Mã Tường nghiên cứu. Thứ ba, báo cho lão nữ vương Tinh Linh biết chuyện Cổ Duệ chi dân, hỏi thăm nhiều tin tức liên quan Cổ Duệ chi dân.

Bởi vì Tư Mã Tường còn ở trong Tinh Linh tộc bồi dưỡng tình cảm với Sương trưởng lão nên hai việc đầu hoàn thành rất nhanh. Đặc biệt là điều thứ hai, Tư Mã Tường mừng muốn xỉu, trong thời gian dài Sương trưởng lão sẽ hận Vu Nhai thấu xương.

Bởi vì Vu Nhai mang những dược vật này đến khiến nàng cảm nhận được thời gian yêu đương bị rút đi.

Hai chuyện đầu không ảnh hưởng gì đến Tuyết Đế Nhi nữ vương, việc cuối cùng thì ảnh hưởng rất lớn. Khi Vu Nhai, lão nữ vương Tinh Linh nói chuyện Tuyết Đế Nhi ở bên cạnh lắng nghe, cơ bản đã biết Cổ Duệ chi dân đáng sợ, biết nguy hiểm lớn nhất Thần Huyền đại lục đã đến. Tinh Linh tộc không thể tránh khỏi bị ảnh hưởng.

- Đúng vậy! Đại di của ngươi, tỷ tỷ ruột của mẫu thân ngươi.

Ánh mắt lão nữ vương Tinh Linh buồn bã nói:

- Ngươi biết tại sao ta đột nhiên bị bệnh không? Vì ta nhận được phong thư đại di của ngươi gửi đến, là phong thư này làm ta bệnh.

- A!

Trong phút chốc Tuyết Đế Nhi nữ vương khó thể chấp nhận tin tức về đại di, nhưng nàng là Tinh Linh thông minh, mắt lóe tia sáng.

Biểu tình Tuyết Đế Nhi nữ vương giật mình kêu lên:

- Nãi nãi, ý người nói lúc trước người nhắc đến phản đồ của Tinh Linh tộc với Vu đại ca là . . . Chẳng lẽ chính là . . .

Mới rồi đã nói khi Vu Nhai đối thoại với lão nữ vương Tinh Linh thì Tuyết Đế Nhi ở bên cạnh nghe.

Lão nữ vương Tinh Linh đã nói mấy tháng trước cảnh báo Vu Nhai về chuyện Cổ Duệ chi dân không phải chợt nổi hứng mà vì nàng nhận được tin tức có Tinh Linh tộc nhân đầu vào Cổ Duệ chi dân.

Tin tức khẳng định vào vài năm hoặc mấy chục năm nữa Cổ Duệ chi dân sẽ tập kích Thần Huyền đại lục.

Lão nữ vương Tinh Linh nói cho Vu Nhai sau khi Cổ Duệ chi dân xuất hiện sẽ xuống tay với bách tộc loạn địa, không phải giết người mà chỉnh hợp lại mỗi tộc quần khiến bọn họ đầu vào Cổ Duệ chi dân cùng nhau đối phó nhân loại.

Lão nữ vương Tinh Linh không nói cho Vu Nhai kẻ phản đồ là đại di của Tuyết Đế Nhi.

Không phải lão nữ vương Tinh Linh cố ý giấu mà chuyện xấu trong nhà không nên nói ra ngoài, nàng hy vọng có ngày đại di của Tuyết Đế Nhi sẽ đổi ý.

Tuyết Đế Nhi nữ vương không biết chuyện đại di, nàng rất quan tâm về phản đồ. Tuyết Đế Nhi vô cùng kinh ngạc, không ngờ người đó là đại di nàng nghe đồn bấy lâu nay.

Lão nữ vương Tinh Linh đưa ra phong thư làm nàng suýt tức chết:

- Đúng vậy! Là đại di của nàng. Lúc trước không phải nàng bị nhân loại bình thường dụ đi mà là Cổ Duệ chi dân. Đây là thư nàng viết cho ta, ngươi đọc đi.

Tuyết Đế Nhi nữ vương nghiêm túc nhận lá thư, giở ra xem, sắc mặt biến càng ngày càng khó coi.

- Đại di thật là . . .

- Ha ha, thật ra nàng có suy nghĩ của riêng mình, đầu vào Cổ Duệ chi dân cũng là sự lựa chọn. Dù Cổ Duệ chi dân hay nhân loại bình thường thống nhất quản lý thì đại lục này đã không phải thiên hạ thuộc về Tinh Linh tộc chúng ta. Tinh Linh tộc sẽ sinh tồn rất khó khăn, nhưng nàng không nên dùng Cổ Duệ chi dân uy hiếp Tinh Linh tộc chúng ta, càng không nên uy hiếp ngươi, không nên nêu ý thông hôn với Cổ Duệ chi dân. Làm như vậy Tinh Linh tộc chúng ta còn là Tinh Linh tộc không?

Lão nữ vương Tinh Linh càng nói càng tức giận, nàng rất đau lòng con gái cả
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1006: Háo hức về nhà (1)
Trong thư dại di của Tuyết Đế Nhi nói rất đơn giản, khi đó nam nhân làm nàng quyết ý ra đi là Cổ Duệ chi dân. Nàng kể sau khi đến mảnh đất bí ẩn sống tốt đẹp như thế nào, ưu việt bao nhiêu. Nàng nói Cổ Duệ chi dân chuẩn bị lại xuất hiện trên Thần Huyền đại lục, đến lúc đó hy vọng Tinh Linh tộc sẽ giúp Cổ Duệ chi dân một tay.

Sau khi thành công Cổ Duệ chi dân sẽ cho Tinh Linh tộc không gian sinh tồn lớn hơn, Tinh Linh tộc sẽ là chủng tộc địa vị cao nhất trừ Cổ Duệ chi dân ra. Có thể tranh thủ quyền thông hôn với Cổ Duệ chi dân, nói theo phong thư là giành quyền lực giao phối với thần. Sinh ra hài tử sẽ có huyết mạch của thần, chuyện này rất hấp dẫn vân vân và vân vân.

Đại di của Tuyết Đế Nhi nói nàng đã sinh mấy đứa con, đều có huyết mạch thần, là tôn nhi ngoan của lão nữ vương Tinh Linh.

Lão nữ vương Tinh Linh tức giận nói:

- Quá buồn cười, đầu óc đại di của ngươi đã bị hậu duệ thần gì đó tẩy sạch sẽ.

Ngực lão nữ vương Tinh Linh phập phồng, hèn gì lúc trước nàng tức chết. Có một đôi tôn nhi tạp chủng hỏi sao lão nữ vương Tinh Linh vui nổi? Thế này cũng đành thôi, lão nữ vương Tinh Linh rộng rãi nhìn xa. Lúc trước lão nữ vương Tinh Linh từng nói nếu đến lúc bất đắc dĩ sẽ để Tuyết Đế Nhi gả cho Vu Nhai.

Tinh Linh tộc có cách khiến Tuyết Đế Nhi, thậm chí là đại di của nàng không tiếp xúc bất cứ nam nhân vẫn dựng dục ra huyết mạch Tinh Linh vương tinh thuần nhất, tuy phải trả giá rất đắt nhưng khi cần thiết phải làm vậy.

Quan trọng là đại di của Tuyết Đế Nhi thấy vinh hạnh vì chuyện này, còn muốn Tinh Linh tộc giống như nàng tôn sùng hậu duệ của thần, 'chủng tộc có địa vị cao nhất trừ Cổ Duệ chi dân', ha ha, thật ra là nô lệ có địa vị cao nhất. Lão nữ vương Tinh Linh hiểu biết Cổ Duệ chi dân, trừ bọn họ ra những chủng tộc khác đều là con kiến.

Nếu lão nữ vương Tinh Linh nghe lời Lam Thương Tử đánh giá cự long thì càng khẳng định suy nghĩ của nàng hơn.

Tuy nhân loại bình thường cũng đáng hận nhưng ít ra không xem chủng tộc khác là con kiến, khi cần thiết sẽ ngoại giao đàm phán. Mặc dù nhân loại đứng trên cao nhìn xuống mọi người nhưng mặt ngoài vẫn giữ sự tôn trọng.

Trong nhân loại bình thường có nhiều người lương thiện, Cổ Duệ chi dân có không? Có lẽ có, nhưng Cổ Duệ chi dân lương thiện cách mấy cũng không xem chủng tộc khác ngang hàng với mình.

Lão nữ vương Tinh Linh nói năng lộn xộn:

- Ngươi nhìn xem nàng nói cái gì? Cái gì mà nếu không đồng ý nghênh đón chúng ta sẽ nhận cơn giận của thần. Nàng còn uy hiếp ta là nếu ta không đồng ý nàng sẽ kéo ngươi xuống. Vì bảo vệ Tinh Linh tộc, nàng sẽ nhận vị trí nữ vương Tinh Linh.

Lão nữ vương Tinh Linh tức giận, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, vô cùng thất vọng, cảm xúc hỗn loạn.

Ý đại di của Tuyết Đế Nhi là có ngày Cổ Duệ chi dân đến Thần Huyền đại lục nếu lão nữ vương Tinh Linh không đầu vào Cổ Duệ chi dân thì nàng sẽ tự mình đến nhận Tinh Linh tộc, trở thành nữ vương Tinh Linh mới, phế bỏ điệt nữ của mình.

Khi đại di của Tuyết Đế Nhi rời khỏi Tinh Linh tộc thì nàng chưa sinh ra, nhưng đại di gửi thư đến hiển nhiên hiểu rõ tình trạng của Tinh Linh tộc, đã điều tra rõ.

Nếu điệt nữ dám chống đối thì vì 'tương lai' của Tinh Linh tộc có lẽ đại di của Tuyết Đế Nhi sẽ hành động cực đoan.

- Quả nhiên nàng bỏ trốn với người, nếu sống hạnh phúc thì ta cũng thông cảm, sẽ không trách nàng. Nhưng bây giờ nàng biến thành như vậy, ta thật sự . . .

Lão nữ vương Tinh Linh không biết nên làm sao, rất buồn bực, tức giận.

Tuyết Đế Nhi nữ vương bình tĩnh nói:

- Nãi nãi, người đừng tức giận, có lẽ đây không phải ý của đại di, có lẽ là Cổ Duệ chi dân uy hiếp, hoặc thông qua thuật pháp gì đó khống chế nàng. Hay là Cổ Duệ chi dân sớm chú ý chúng ta.

- Dù sao thì không thể để nàng như ý, e rằng chúng ta sẽ nghênh đón nguy hiểm lớn.

Tuyết Đế Nhi nữ vương nghiêm túc nói:

- Nãi nãi, ta nhất định không để Tinh Linh tộc diệt tuyệt trong tay chúng ta, Vu đại ca cũng sẽ giúp đỡ.

Có lẽ Tuyết Đế Nhi còn bình tĩnh được là nhờ Vu đại ca.

Lão nữ vương Tinh Linh bị tôn nữ ảnh hưởng dần tỉnh táo lại:

- Ừm! Dù sao thì chúng ta phải chuẩn bị đầy đủ.

Lão nữ vương Tinh Linh im lặng một lúc, mở miệng hỏi:

- Ngươi đã thông báo trưởng lão mở hội chưa?

- Rồi.

- Ta sẽ tham gia hội nghị này, nói cho trưởng lão biết Cổ Duệ chi dân đáng sợ, bá đạo. Chúng không thể nói chuyện đại di của ngươi, nàng dù sao là người thừa kế nữ vương, nếu các trưởng lão biết e rằng vài người sẽ có ý nghĩ khác.

Lão nữ vương Tinh Linh âm trầm nói:

- Tóm lại không đến bất đắc dĩ đừng nói ra.

- Biết rồi, nãi nãi.

- Đế Nhi ngoan, nãi nãi muốn nghỉ ngơi, ngươi đi ra ngoài đi.

Tuyết Đế Nhi nữ vương muốn an ủi thêm nhưng bị lão nữ vương Tinh Linh phẩy tay xua đi, đành bất đắc dĩ đi ra ngoài. Tuyết Đế Nhi nhìn hồ nhỏ dần tràn ngập hơi thở Thánh thụ Tinh Linh nữ thần, ngẫm lại phong thư đại di viết, mắt lộ vẻ bất lực rồi trở nên kiên quyết.

Tuyết Đế Nhi nữ vương xoay người lại, nói:

- Nãi nãi, dù là ai muốn phá hủy Tinh Linh tộc bây giờ thì ta sẽ liều mạng chống lại.

Câu này trả lời lại câu hỏi của lão nữ vương Tinh Linh lúc Tuyết Đế Nhi nữ vương mới vào nhà gỗ.

Trong nhà gỗ lặng im. Tuyết Đế Nhi nữ vương không nói gì thêm, nàng chỉ cần cho nãi nĩa biết sự quyết tâm của mình. Tuyết Đế Nhi bước ra bờ hồ đầy dây leo, hành động chuẩn bị nghênh đại địch.

Thật lâu sau lão nữ vương Tinh Linh thở hắt ra:

- Ài.

Ánh mắt lão nữ vương Tinh Linh sâu thẳm như hồ nước, lầm bầm:

- Trời không tuyệt đường người, nếu như không có Vu tiểu ca thì Tinh Linh tộc đầu vào ai cũng khó tránh nguy hiểm diệt tộc. Vu tiểu ca mang đến sự sống, đậm đặc. Hy vọng Cổ Duệ chi dân đến muộn chút, tuy Vu tiểu ca trưởng thành nhanh, đã đến thiên binh sư ngũ đoạn nhưng thực lực quá yếu. Thần binh sư tương lai, đến khi nào Vu tiểu ca mới tới trình độ này?

Lão nữ vương Tinh Linh giống như Tuyết Đế Nhi, ký thác hy vọng vào Vu Nhai.

Lúc trước lão nữ vương Tinh Linh nhận được lá thư ngất xỉu là vì nàng không trông thấy hy vọng. Đang lúc lão nữ vương Tinh Linh tuyệt vọng thì gặp Vu Nhai, hắn mang đến sự sống Thánh thụ Tinh Linh viễn cổ, mang sức sống lớn lao cho Tinh Linh tộc.

Nếu không thì sao lão nữ vương Tinh Linh có thể tùy tiện tặng long khí cho Vu Nhai? Sao có thể tùy tiện hứa hẹn nhiều điều tin tưởng Vu Nhai như vậy? Có lẽ lão nữ vương Tinh Linh muốn đánh cược, nếu không cược thì một chút sự sống cũng không có.

Điều có thể làm thì đã làm, mọi chuyện chỉ chờ xem tương lai có thay đổi gì. Lão nữ vương Tinh Linh không đoán ra được.

Lão nữ vương Tinh Linh nhỏ giọng nói:

- Bách tộc loạn địa, có bao nhiêu chủng tộc có phản đồ như Tinh Linh tộc?
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1007: Háo hức về nhà (2)
Nếu Cổ Duệ chi dân tính kế Tinh Linh tộc thì những chủng tộc khác cũng nằm trong tầm ngắm. Bây giờ lão nữ vương Tinh Linh không được đến đáp án.

Vu Nhai rời khỏi lãnh địa Tinh Linh tộc cũng lẩm bẩm:

- Bách tộc loạn địa, có bao nhiêu chủng tộc có nhân vật quan trọng tham gia vào Cổ Duệ chi dân như Tinh Linh tộc?

Tuy lão nữ vương Tinh Linh không nói kẻ phản đồ là đại di của Tuyết Đế Nhi nhưng nàng nói đó từng là đại nhân vật của Tinh Linh tộc. Vu Nhai biết tại sao lúc trước lão nữ vương Tinh Linh nhắc nhở hắn về Cổ Duệ chi dân, sự việc nghiêm trọng hơn tưởng tượng.

Công chúa Nguyệt Lâm Sa ở trong biên cảnh Ma Pháp đế quốc không điều tra được manh mối về Cổ Duệ chi dân, trong bách tộc loạn địa Vu Nhai đã tìm được chút chuyện.

Vu Nhai không biết bao nhiêu chủng tộc bị Cổ Duệ chi dân tính kế, muốn điều tra cũng không được. Bách tộc loạn địa có quá nhiều chủng tộc, nhưng chắc những đại tộc đều bị đưa vào tầm ngắm.

- Kệ cha nó, binh tới tướng đỡ, nước tới đất ngăn, lão tử không phải đại nhân vật lo nhiều làm gì? Điều lão tử làm được là nhanh chóng tăng cao thực lực, bảo vệ người nhà mới là quan trọng nhất.

Vu Nhai chửi thầm:

- Bây giờ ta phải nhanh chóng trở về cổ thánh mộc, lão tử bỗng sốt ruột muốn về nhà.

Vu Nhai dừng lại, tiếp tục bảo:

- Nếu người Bắc Đẩu hành tỉnh nhìn thấy mình bây giờ có khi nào rất kinh sợ không?

Vu Nhai vứt chuyện Cổ Duệ chi dân sang một bên, hắn hơi nhớ nhà, rất muốn quay về. Vu Nhai nghĩ sau khi về Bắc Đẩu hành tỉnh nên ra oai như thế nào? Binh phòng đại nhân thấy thực lực của hắn sẽ sợ hãi đến mức nào? Mẫu thân có vui không? Mẫu thân nhận được trọng bảo có thể tu lại huyền khí có dùng ngay không? Bây giờ cơ thể của mẫu thân ra sao?

Tất cả khiến Vu Nhai rất nhớ nhung, càng nhớ hắn càng muốn quay về.

- Phải rồi, còn Bắc Đẩu kỵ vệ đội, đám kia lúc kỵ sĩ dự bị Huyền Thần điện đi Kiếm vực hành tỉnh muốn đưa ta vào chỗ chết. Tổ cha nó, mối thù Thiên Kiếm hùng quan phải trả.

Vu Nhai ngẫm nghĩ, chợt nhớ kẻ địch số một trong Bắc Đẩu hành tỉnh là Bắc Đẩu kỵ vệ đội, hắn còn bị bọn họ chơi một vố. Tuy Vu Nhai không quá chắc chắn nhưng lúc ở Thiên Kiếm hùng quan, Độc Cô Cửu Tiên, Độc Cô Minh vây công Vu Nhai chắc chắn liên quan đến Bắc Đẩu kỵ vệ đội. Thù mới hận cũ . . . Được rồi, toàn là hận cũ, hết thảy đều phải tính sổ.

Vu Nhai không biết binh phòng bộ đại nhân Nghiêm Lôi đx lấy được vị trí tổng chỉ huy Bắc Đẩu kỵ vệ đội.

Không phải nói Nghiêm Lôi đi kiêm nhiệm mà khiến thành chủ giao quyền tổng chỉ huy Bắc Đẩu kỵ vệ đội. Kêu binh phòng bộ đại nhân đã quen làm đại ca binh phòng bộ lại cầm quyền Bắc Đẩu kỵ vệ đội thì sao thành chủ yên tâm được?

Lúc đó đánh cuộc là Nghiêm Lôi cá Vu Nhai có thể ra khỏi Kiếm vực hành tỉnh, vẫn họ Vu. Thành chủ nói Vu Nhai hoặc là chết trong Độc Cô gia hoặc sửa họ Độc Cô. Kết quả Vu Nhai đi ra, Nghiêm Lôi thắng.

Vu Nhai không hay biết mấy chuyện này, hắn hưng phấn mong chờ, càng muốn mau chóng trở về.

- Điệu thấp, điệu thấp, khoe khoang quá dễ bị báo ứng. Huống chi thực lực bây giờ của ta chỉ ra oai trong Bắc Đẩu hành tỉnh được, so với Cổ Duệ chi dân còn kém xa. Đi vào đại tộc thành phố lớn ta cũng không quá mạnh, quá tự phụ sẽ dễ chết nhanh.

Miệng nói vậy nhưng Vu Nhai vẫn không kiềm được tưởng tượng đám người binh phòng bộ đại nhân trông thấy hắn sẽ có biểu hiện gì. Còn có Hồng Đại Bảo chết tiệt chia uyên rẽ thúy, tức là tên mập trong công hội võ học, Vu Nhai rất muốn xòe đuôi công trước mặt gã.

Đây là chuyện thường của con người. Giàu sang về quê đương nhiên là muốn người ta nhìn với cặp mắt khác, đặc biệt là những kẻ từng khinh thường mình. Tuy đôi khi Vu Nhai không quan tâm ánh mắt của người khác nhưng hắn chú trọng cảm nhận của mẫu thân. Được rồi, có khi Vu Nhai rất chú ý cách nhìn của người khác, nhất là mỹ nữ.

Dù sao thì Vu Nhai có cảm giác quê hương đối với Bắc Đẩu hành tỉnh.

U Hoang kiếm linh đã thành quê hương của Vu Nhai trong Thần Huyền đại lục, là nơi hắn gửi gắm cảm xúc.

Nên càng đến gần Bắc Đẩu hành tỉnh là Vu Nhai càng sốt ruột nhiều hơn. Sốt ruột thì sống ruột, không thể đến Bắc Đẩu hành tỉnh trong một chốc, đường đi òn mất nhiều ngày. Trừ phi Vu Nhai cưỡi Tiểu Thúy bay nhanh trở về, nhưng thanh kỳ tuấn mã thú bỏ đi đâu?

Vu Nhai cố gắng kiềm nén cảm xúc hành động y như kế hoạch, nên làm gì thì làm cái đó.

Ban ngày Vu Nhai vẫn nghiên cứu phù văn, buổi tối đầu tiên sau khi rời khỏi rừng Tinh Linh hắn tạo sinh linh cho bảy long thương.

Vu Nhai tìm sơn cốc an toàn bày phù văn trận, khiến thanh kỳ tuấn mã thú canh gác xung quanh rồi lấy bảy long thương ra. Bốn cây màu vàng, một cây màu đen, một cây màu xanh, một cây màu bạc trắng. Màu vàng đại biểu cho cự long quang minh hệ, màu đen là hắc ám hệ, màu xanh là phong hệ, màu bạc trắng là không gian hệ, đây là thuộc tính của bảy long hoàng.

Long thương hấp thu một con long hoàng tất nhiên sẽ có thuộc tính tương tự.

Ma pháp sư vô cùng để ý đến thuộc tính nhưng với Vu Nhai thì tối đa cảm thán cự long quang minh cường đại, không ngờ cự long phong hệ có cơ hội làm long hoàng, chỉ có thế. Lúc sử dụng Vu Nhai sẽ xem thuộc tính, suy xét dùng thế nào tăng mạnh uy lực của chúng.

Vu Nhai bắt đầu tạo binh linh cho bảy long thương, loại trừ toái hồn vô dụng trong cây thương, sắp xếp lại năng lượng tinh thuần nhất trong các toái hồn hình thành một long linh.

Người lúc trước chế tạo bảy long thương cũng không ngờ trên đời có loại người như Vu Nhai sở hữu Thần Huyền Khí Điển. Bởi vì Vu Nhai hầu như cảm nhận ký ức tất cả toái hồn, cho nên hắn hiểu rõ toái hồn bảy long thương sâu sắc đến đáng sợ. Khi Vu Nhai sinh linh mọi chuyện mây trôi nước chảy.

- Grao!

Dù hiểu biết đến mấy Vu Nhai vẫn tốn cả buổi tối, mãi khi trời sáng một con long linh hình thành, binh linh long thương thứ nhất. Trên long thương hiện ra một cự long màu vàng khoanh tròn trên long thương, kích cỡ không lớn, trông như rồng con. Đôi mắt ngây thơ của nó toát ra tò mò với thế giới này.

cảm giác rất đáng yêu.

Tuy dùng toái hồn của long hoàng làm cơ sở nhưng ký ức nóng nảy đã bị xóa đi, để lại ký ức bản năng cự long nên binh linh long thương trừ vài tuyệt kỹ bản năng cự long ra không nhớ những gì khác.

Tức là nó chỉ là một binh linh long thương mới sinh có bản năng, kỹ năng cường đại.

Cường đại chỉ là nói tương đối, hiện tại long linh không quá mạnh. Long linh phải tu luyện để mạnh lên, tăng trưởng theo thực lực của Vu Nhai.

Long linh cũng không yếu, ít nhất có lực lượng binh linh thất giai nhưng tạm thời không có suy nghĩ độc lập.

Đám binh linh có suy nghĩ độc lập, long linh mới sinh ra lợi hại đến mây cũng không có suy nghĩ gì.

Nếu Vu Nhai muốn dùng bảy long thương chiến đấu thì hắn phải tự dựa vào chính mình.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1008: Biến rồng
Rồng long thương không như binh linh khác truyền thừa kỹ năng long thương, Vu Nhai thậm chí còn phải sáng tạo hoặc tìm thương kỹ truyền thừa cho binh linh long thương, để nó có tuyệt kỹ riêng.

Giống như huyền binh giả bình thường, dung hợp Mê Vụ sơn mạch, chậm rãi tu luyện sinh linh, dung hợp kỹ năng của mình cho binh linh, cùng nhau học tập, trưởng thành. Chủ nhân cũ của Phong Doanh làm như vậy, không ngừng cảm ngộ lực lượng của gió, dung hợp cho Phong Doanh để nàng trưởng thành. Sau đó Phong Doanh trở binh linh bản mệnh của Vu Nhai mới truyền thừa kiếm pháp của chủ nhân cũ.

Vu Nhai cất bảy long thương vào Huyền Binh Điển, hắn tiếp tục xuất phát, ban ngày nghiên cứu phù văn.

Thời gian trôi qua, chớp mắt đã là bảy ngày bảy đêm. Long thương hắc ám thứ bảy vừa được hoàn thành, lúc này Vu Nhai vào Loạn Xuyên sơn mạch, cách Bắc Đẩu thành chỉ khoảng bảy ngày.

Lúc trước vì làm kỵ sĩ dự bị của Huyền Thần điện, bọn họ theo Yến đại nhân cưỡi lân giác mã từ Bắc Đẩu thành đến Thiên Kiếm hùng quan, chạy ngày đêm mất nửa tháng trời. Từ rừng Tinh Linh đến Bắc Đẩu thành khoảng cách tương đương lúc trước, Vu Nhai ban ngày cưỡi thanh kỳ tuấn mã thú chứ không đi suốt ngày đêm nhưng tốc độ đã ngang bằng.

Từ đó thấy được tọa kỵ quan trọng với kỵ sĩ đến đâu.

Giải quyết long thương xong còn lại bảy ngày làm gì đây? Vu Nhai liếc hướng Cổ Đế Long Linh rồi nhanh chóng dời đi.

Vu Nhai lẩm bẩm:

- Tu luyện đi, bảy ngày cảm ngộ ký ức rồng. Nếu ta không nhớ lầm thì trong những toái hồn này có nhiều hình ảnh cự long chiến đấu, cự long và kỵ sĩ rồng cùng nhau chiến đấu. Bảy long thương chưa có tuyệt kỹ, ta mù mờ về thương pháp, càng nên cảm ngộ học tập.

- Tạm thời không đột phá một góc Huyền Binh Điển, bảy ngày không đủ, tạm gác một bên dố sức cảm ngộ, học tập thương kỹ đi.

Vu Nhai ngẫm nghĩ, quyết định bỏ phù văn sang một bên.

Học tập nhiều ngày qua Vu Nhai hiểu biết phù văn mạnh hơn lúc ở Ma Pháp đế đô nhiều, tiến bộ long văn rất nhiều, có thể bày long văn trận. Tuy nhiên Vu Nhai vẫn không xem hiểu góc phù văn hoàn chỉnh của Huyền Binh Điển, tuy nhờ một góc đó giúp hắn thu hoạch được nhiều thứ nhưng vẫn không hiểu thấu phù văn trung tâm nhất.

Lúc trước có nói thấu hiểu một góc phù văn là có thể dòm ngó vài bí mật trong Huyền Binh Điển nhưng chuyện đó dễ dàng thế sao?

Vu Nhai không nắm chắc có thể xem thấu góc phù văn trong thời gian ngắn nên hắn gác sang một bên, bảy ngày còn lại tập trung vào vận mệnh các toái hồn, biến vô số mệnh hồng rồng trên bầu trời huyễn ảnh thành ngôi sao.

Đã đặt quyết tâm y liền làm, ý thức tiến vào bầu trời huyễn ảnh Thần Huyền Khí Điển.

Vu Nhai tùy tiện chọn một mệnh hồng rồi vào trong lòng, hắn biến thành một con rồng, như lúc biến thân thành Phong Doanh, U Hoang kiếm linh, Xích Thố. Bây giờ Vu Nhai là một con rồng.

Lúc trước có nói ký ức còn lại của rồng rải rác, cơ bản toàn là oán niệm.

Tại sao có oán niệm?

Bởi vì chuyện chưa hoàn thành, vì chuyện khiến cự long sinh ra oán khí lớn. Tuy hình ảnh trong Bắc Đẩu cô nhi viện ngắn ngủi nhưng đa số chung một cái kết, trận chiến khiến rồng chết hoặc chiến đấu không cam lòng.

- Cha nó, long tuyệt kỹ này đánh như thế nào?

Vu Nhai mới biến thân thành rồng đã bị đối thủ cường đại bên trong một chiêu đánh bay ra.

Đối thủ trong toái hồn là một con rồng, nhưng mạnh hơn toái hồn rồng nhiều. Điều Vu Nhai cần làm là biến thành rồng xử lý 'rồng địch'. Nhưng trước mắt Vu Nhai chỉ có vài hình ảnh, không như bên Phong Doanh có thể vừa du lịch vừa học tập. Vu Nhai vừa bước vào đã là lúc sống chết, thắng thua. Vu Nhai vừa vảo phải phát ra tuyệt sát ngay, thời cơ cực kỳ quan trọng.

Nhưng vấn đề là Vu Nhai không biết tuyệt kỹ cự long.

- Tiểu tử, trong bảy binh linh long thương mới sinh có bản năng cự long tạp nham đúng không? Có cách chiến đấu, thậm chí có tuyệt kỹ. Hãy học đi, ngươi có thể học được cách chiến đấu của Xích Thố còn sợ không học hiểu cách chiến đấu của rồng sao?

Khắc Liệt Luân Tư đóng vai trò thầy giáo rất tốt, bình thường toàn gã đứng ra chỉ dẫn. Khắc Liệt Luân Tư thầm thở phào, tuy giải gút mắc không tệ nhưng mệnh hồng chỉ là an ủi, không phải xoay chuyển thời không, chuyện từng xảy ra không thể thay đổi kết quả. Phải đối mặt tình hình khủng khiếp năm xưa thật sự làm Khắc Liệt Luân Tư sợ hãi.

Bây giờ có toái hồn rồng thay thế Khắc Liệt Luân Tư cho Vu Nhai cảm ngộ, gã thở phào nhẹ nhõm. Không phải Khắc Liệt Luân Tư hoàn toàn không muốn đối diện gút mắc của mình, chỉ là lòng vừa mong chờ vừa sợ hãi.

Tâm tình Khắc Liệt Luân Tư rất phức tạp, kéo dài được bao nhiêu hay bấy nhiêu.

- Đúng vậy! Nếu đều là binh linh của ta đương nhiên có thể được truyền thừa mặt cự long.

Vu Nhai không biết tâm tình phức tạp của Khắc Liệt Luân Tư, nghe gã giải thích thì mắt hắn sáng lên.

Trong binh linh long thương không có kỹ năng long thương nhưng có kỹ năng, cách chiến đấu của rồng. Những binh linh long thương không phải loại nghịch thiên như Thôn Thiên kiếm linh, Vu Nhai có thể cưỡng chế chúng nó, để chúng cho hắn tất cả truyền thừa.

Hèn gì một số huyền binh giả tà ác muốn luyện hồn người thành binh linh, đó là vì có thể được đến truyền thừa của người này.

Vu Nhai thả lỏng thể xác và tinh thần, bắt đầu tiếp nhận truyền thừa binh linh long thương.

Trong lúc truyền thừa khóe môi Vu Nhai co giật nói:

- Khoan, kỹ năng ma pháp không cần truyền thừa, có nhận lão tử cũng không dùng được. Hãy truyền thừa các loại chiến đấu gần là được.

Toàn truyền thừa kỹ năng ma pháp, Vu Nhai không phải ma pháp sư, càng không là cự long, học thì có ích gì?

Nói đến đây Vu Nhai nhận ra một vấn đề nghiêm trọng:

- Không đúng, rồng địch toàn dùng ma pháp, nếu ta không biết ma pháp rồng chẳng phải là rất thảm?

mệnh hồng toái hồn rồng chiến đấu với rồng đa phần dùng ma pháp tiếng rồng, Vu Nhai là huyền binh giả phải làm sao?

- Cha nó, cứ tưởng có thể đơn giản biến thành ngôi sao ai ngờ trở nên khó khăn như vậy.

Vu Nhai dở khóc dở cười, trừ chiến đấu xáp lá cà ra hắn chỉ có thể dựa vào bản năng biến thành rồng, nắm giữ điểm yếu của rồng. Bản năng rồng thúc đẩy Vu Nhai ở trong huyễn ảnh mượn cơ thể rồng dùng chút Vu Nhai.

May mắn đây không phải lần đầu tiên của Vu Nhai, Xích Thố là ma thú đương nhiên biết ma pháp. Lúc trước Vu Nhai cũng rất thảm, may mắn khi Xích Thố hiệu Vu Nhai biến thân ma thú có học hỏi chút ít.

Ví dụ như kích phát ma tinh trong cơ thể, phóng thích không gian luồng gió gì đó, lốc xoáy đuôi hồ ly, các loại ma pháp. Khi Vu Nhai vào mệnh hồng hắn không còn cơ thể nhân loại mà là nhân vật chính trong mệnh hồng.

Những ma pháp này không thể mang vào hiện thực, Vu Nhai vẫn không dính dáng gì đến ma pháp sư. Vì vậy Vu Nhai hóa thân Xích Thố có thể dùng ma pháp nhưng không quá thoải mái, cuối cùng giải gút đa phần dựa vào sức mạnh.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1009: Trở về Bắc đẩu
Dựa vào trí tuệ, kinh nghiệm của nhân loại dung hợp lực lượng ma thú, tức là Vu Nhai ở trong mệnh hồng vừa có thể dùng lực lượng nhân loại vừa dùng được sức mạnh ma thú.

Bây giờ tình huống trong vô số toái hồn rồng và Xích Thố là giống nhau, Vu Nhai có thể bản năng thúc giục ma pháp rồng. Nhưng Vu Nhai không thích ứng với ma pháp chẳng bằng không dùng, cơ thể cự long mạnh mẽ cộng với kinh nghiệm chiến đấu của nàng đã đủ.

Tóm lại muốn mở gút toái hồn phải dựa vào con rồng bạo lực chiến đấu, đầy bạo lực.

Điều đáng an ủi duy nhất là chờ khi Vu Nhai hoàn thành công tác biến toàn bộ mệnh hồng toái hồn thành ngôi sao thì hắn sẽ là người hiểu rõ ma pháp rồng nhất trên Thần Huyền đại lục. Dù Vu Nhai không thể dùng nhưng nếu hắn gặp cự long sẽ có ưu thế chiến đấu rất lớn.

- Cha nó, tan vỡ đi, lão tử sử dụng cách chiến đấu của long hoàng, rồng tạp chủng nhà ngươi mơ đấu với ta?

Vu Nhai bắt đầu hành động mở gút toái hồn, mới đầu gian nan rồi dần thích ứng. Vu Nhai phát hiện công tác không quá khó khăn, nguyên nhân thì như hắn nói, hắn đã nhận truyền thừa cách chiến đấu từ bảy long hoàng. Long hoàng tất nhiên cường đại hơn rồng bình thường dù là về mặt gì. Nên rồng địch có ma pháp cũng chịu bó tay.

Từng ngôi sao mờ nhanh chóng treo trên bầu trời huyễn ảnh, mệnh hồng trên trời biến mất dần. Thời gian trôi nhanh, Vu Nhai không ngừng chiến đấu, đấu trong hiện thực, trong huyễn ảnh.

Các ma thú trong Loạn Xuyên sơn mạch gặp xui xẻo, khi Vu Nhai rảnh rỗi sẽ lấy cơ thể nhân loại dùng chiến kỹ cự long liều mạng với cự long, giống như cách hắn hóa thân Xích Thố tàn nhẫn giết đám người Hoàng Phủ Cung, Hình Uyển, Ngũ Thanh, Công Tôn Bình.

Vì càng rảnh rọt năng lực chiến đấu trong thế giới huyễn ảnh không tránh khỏi luyện tập chiến đấu trong hiện thực.

Vu Nhai một đường giết tới, đói thì trứng rồng, mệt mỏi thì ngủ, có tinh thần lại chiến đấu. Nhờ trứng rồng, đấu với rồng trong mệnh hồng tẩy lễ, Vu Nhai hầu như biến thành cự long hình người, phát ra uy nhiếp cự long.

- Grao! Grao grao!

Phía xa hễ cảm nhận được hơi thở rồng là các ma thú trốn sạch. Con ma thú sơ đoạn bát giai cụp đuôi bỏ chạy. Quá đáng sợ, tại sao trong Loạn Xuyên sơn mạch có cự long?

Không đúng, nên hỏi là tại sao trong Thần Huyền đại lục có cự long?

Suốt hai ngày không gặp ma thú làm Vu Nhai bực mình.

May mắn thanh kỳ tuấn mã thú không bỏ Vu Nhai mà đi, tuy trong mắt nó đầy khó hiểu. Uy nhiếp rồng quá quá cường đại làm thanh kỳ tuấn mã thú không cách nào chống cự, có lẽ lúc này chúng nó nghĩ mẫu thân 'tổ tiên' này năm xưa là rồng cái, bị thanh hồ kỹ vĩ thú hiếp rồi sinh ra hắn. Thanh hồ kỹ vĩ thú uy vũ, dám đè cả rồng cái.

Thanh kỳ tuấn mã thú đã không nghĩ 'tổ tiên' Vu Nhai là thanh hồ kỹ vĩ thú mà là thanh hồ kỹ vĩ thú kết hợp cự long cái tạp giao sinh ra hắn, huyết mạch tinh thuần hơn bọn chúng.

- Cha nó, hai ngày đã qua, rốt cuộc lão tử học được cách giấu hơi thở rồng, để xem đám ma thú các ngươi làm sao chạy?

Đã qua hai ngày từ khi ma thú thấy Vu Nhai là cong đuôi chạy. Vu Nhai đành vừa chạy vừa vào trong mệnh hồng trên bầu trời huyễn ảnh giải gút, không ngừng nghĩ cách giấu hơi thở rồng đi.

Cuối cùng Vu Nhai đã làm được, hắn cuồng cười. Nhưng rất nhanh có bồn nước lạnh tạt xuống đầu hắn.

Cổ Đế Long Linh trầm giọng hỏi:

- Vu tiểu tử, bảy ngày đến, đã tới Bắc Đẩu, ngươi nên về nhà trước chờ sau này có dịp lại đến?

Lần này Khắc Liệt Luân Tư không phải Khắc Liệt Luân Tư lên tiếng mà là Cổ Đế Long Linh với oán khí cực lớn. Mỗi ngày nhìn tiểu tử này tu luyện nhưng không thấy chế tạo Đế Long kiếm, Cổ Đế Long Linh thoải mái mới lạ.

- A!

Vu Nhai ngẩn người, khóe môi co giật:

- Mau vậy?

Cổ Đế Long Linh vẫn khó chịu nói:

- Đúng là mau.

Vu Nhai không tin, hắn thầm đếm. Ngày đầu tiên nhận truyền thừa, thích ứng huấn luyện. Ngày thứ hai liều mạng đấu với các loại rồng địch trong mệnh hồng, xem như đã thích ứng. Bắt đầu ngày thứ ba thì quen tay, sau đó chưa thấy đủ nên Vu Nhai tàn sát đám ma thú muốn khóc. Ngày thứ tư tiếp tục, ngày thứ năm cũng nên như vậy nhưng đến buổi tối Vu Nhai phát hiện ma thú xung quanh cảm giác đến hắn liền chạy. Ngày thứ sáu, bảy thì như bên trên đã nói, Vu Nhai cố gắng giấu hơi thở rồng đi.

- Thật sự trôi qua bảy ngày, vậy . . . Về Bắc Đẩu đi.

Vu Nhai ngần ngừ một chút, quyết định trở về Bắc Đẩu hành tỉnh. Khi đã quyết định nỗi nhớ nhung dâng trào trong lòng Vu Nhai, hắn muốn chạy tới trước mặt mẫu thân ngay. Vu Nhai hít sâu đè nén các loại cảm xúc, xoay người chạy hướng Bắc Đẩu hành tỉnh. Nếu cứ đi thẳng hướng nam sẽ vào Lạc Thiên vương quốc.

Sau mấy canh giờ, Bắc Đẩu thành Huyền Binh đế quốc, gần Á Xuyên yếu tắc có một người nguyên thủy dẫn theo trăm con ma thú hình ngựa màu xanh xuất hiện. Người đó khoác da thú, tóc rối xù, râu ria xồm xoàm, người phát ra hơi thở ma thú mãnh liệt, hình tượng này không phải người nguyên thủy thì là gì?

Người nguyên thủy mở miệng nói:

- Lạ thật, chỗ này tuy cách yếu tắc còn một khoảng nhưng theo lý thuyết ta mang nhiều ma thú xông ra từ Loạn Xuyên sơn mạch nên bị phát hiện mới đúng, tại sao im lặng như vậy?

Người nguyên thủy chính là Vu Nhai. Bảy ngày trước Vu Nhai còn chú ý hình tượng, nhưng bảy ngày nay hắn điên cuồng chiến đấu trong hiện thực và huyễn ảnh, không rảnh chú ý nhiều. Vu Nhai lười lấy y phục trong không gian giới chỉ ra thay, khoác đại da thú.

Vu Nhai lắc đầu, nói:

- Chắc sẽ không có chiến đấu gì, hoặc là huấn luyện theo lệ thường, hoặc lơ là giám thị. Thôi kệ nó, đỡ rắc rối cũng tốt.

Vu Nhai không rối rắm vấn đề Á Xuyên yếu tắc, hắn đạp chân lên mảnh đất Bắc Đẩu hành tỉnh. Vu Nhai càng muốn chạy về nhà ngay, hắn mang theo ma thú đến từ đất tận cùng phía tây Thần Huyền đại lục lao nhanh hướng Bắc Đẩu thành.

Vu Nhai không biết mẫu thân sẽ ở Bắc Đẩu thành hay Dao Quang thành, Bắc Đẩu thành gần hơn nên hắn đến đó trước.

- Lạ thật, không khí Bắc Đẩu hành tỉnh rất lạ, chẳng lẽ Cổ Duệ chi dân đến?

Vu Nhai đi qua mấy thành trấn nhỏ, không khí rất kỳ lạ, tiểu thành không náo nhiệt như trước. Vu Nhai thốt ra suy đoán xong lại lắc đầu. Cổ Duệ chi dân sẽ không đến nhanh như vậy, Vu Nhai nghĩ có lẽ đã tưởng tượng nhiều. Trong tình huống này Ma Pháp đế quốc sẽ không đánh với Huyền Binh đế quốc, tiểu quốc xung quanh càng không có can đảm. Vậy chuyện gì xảy ra?

Vu Nhai nhíu mày hỏi:

- Chẳng lẽ là ảo giác?

Vu Nhai quyết định chờ dến tiểu thành tiếp theo sẽ tìm người hỏi chuyện.

Vu Nhai hỏi vài người nhưng không rõ tình huống cụ thể, chỉ biết mấy ngày nay có một siêu đại nhân vật đến Bắc Đẩu hành tỉnh, hình như muốn giết loạn thần tặc tử gì đó. Vu Nhai hỏi mấy người, có người bảo là giết gian tế Ma Pháp đế quốc. Nói tóm lại một chủ nhân đến, chủ nhân muốn giết người, đơn giản như vậy.
 
Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
Top