Lượt xem của khách bị giới hạn

[Kiếm hiệp] [Truyện Hoàn] Triệu hoán thần binh - Hạ Nhật Dịch Lãnh

Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
[Kiếm hiệp] [Truyện Hoàn] Triệu hoán thần binh - Hạ Nhật Dịch Lãnh

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1600: Quyển trục hệ thổ Thần cấp
Sắc mặt Lan Quân Hi từ từ trở nên ngưng trọng. Sợ rằng có âm mưu lớn nào đó đang được tiến hành. Cho nên nàng phải tiếp tục nói vài lời khách sáo. Nàng nhất định phải biết Băng Tuyết Ma Vương rốt cuộc muốn làm gì.

- Ta nói đã đủ rồi. Giết chết bọn họ. Ngoại trừ Lan Quân Hi ra, không chừa lại một tên nào cho ta.

Đầu óc Nguyệt Ninh Á có thể vì kiêu ngạo mà làm ra một vài hành động kỳ lạ, nhưng nàng không phải hoàn toàn ngu ngốc. Nàng không có khả năng nói quá nhiều. Ma pháp có đôi khi lại rất thần kỳ, có thể truyền những lời nàng đang nói ra ngoài. Nàng đang cố ý khoe hoang với Lan Quân Hi, sau đó sẽ giết chết thủ hạ của Lan Quân Hi. Khi chỉ còn lại có một mình Lan Quân Hi, thật ra nàng có thể nói ra nhiều hơn. Đương nhiên, trước khi nói, vẫn phải từ từ đùa bỡn với nàng ta một chút đã.

Tinh quang lóe lên. Lan Quân Hi cũng không nghĩ tới Nguyệt Ninh Á nói động thủ là động thủ luôn. Trong tay nàng lóe lên bạch quang. Sau đó nàng đột nhiên nhìn về phía bên cạnh Vu Nhai, đưa một thứ qua nói:

- Ngụy Linh, lập tức mở quyển trục này của ta ra. Đúng rồi, Ngụy Linh?

- Vưu Y Nhi thật là đẹp...

"Ngụy Linh" mà Lan Quân Hi đang gọi, miệng vẫn thì thào tự nói, nước miếng còn đang chảy ra đầm đìa.

Vừa rồi, nàng cùng Nguyệt Ninh Á đấu võ mồm, bất kỳ ai cũng không chú ý tới gia hỏa kia. Hen tại mới phát hiện "Vưu Y Nhi" đã đi rất lâu rồi, gia hỏa này còn chưa có hồi hồn. Con mẹ nó, đây là loại người gì vậy? Thật đáng chết.

Lan Quân Hi có chút do dự không biết có nên đưa quyển trục cho hắn hay không.

Nhưng bây giờ bên người nàng ngoại trừ "Ngụy Linh" là ma pháp sư hệ thổ ra, cũng không có người nào khác. Sớm biết vậy, mình đã không phân hắn đến đội ngũ của mình. Sớm biết vậy, cứ tiếp tục sử dụng Đặc Lai Nhĩ. Thật đáng chết, sóng ma pháp trên người Lan Quân Hi chợt bay lên. Bởi vì người phía bên Nguyệt Ninh Á đã bắt đầu muốn phát động ma pháp. Không ngờ lại là khí tức của mười mấy thánh ma đạo sư.

Không chỉ có vậy, còn có mười mấy ma đạo sư Thiên cấp. Không trách được Nguyệt Ninh Á lại tự tin như vậy.

Đáng chết, nếu như không thể phát động quyển trục này, có lẽ mình vẫn sống, nhưng đám người phía sau sợ rằng một người cũng không sống sót. Nàng vội vàng quát lớn:

- Ngụy Linh, nếu như ngươi cứ ở chỗ nào mộng tưởng hão huyền, ta sẽ là người đầu tiên đánh ngươi.

- Được, ta lập tức phát động quyển trục.

Vừa rồi còn đang nước chảy miệng "Ngụy Linh" nào đó đột nhiên giành lấy quyển trục, lấy tốc độ nhanh như chớp mở quyển trục ra. Sóng ma pháp hệ thổ ở trong quyển trục bạo phát. Vu Nhai lấy cảm ngộ thổ đạo thành thần, có thể cảm nhận được sóng ma pháp hệ thổ bên trong còn cường đại hơn so với thổ đạo thành thần của hắn. Đây là một phần quyển trục ma pháp hệ thổ Thần cấp. Lan Quân Hi thật đúng là không tầm thường.

Nhưng điều này cũng không có gì kỳ quái. Ở trong gia tộc Lan Quân thần bí khẳng định không thiếu ma đạo sư Thần cấp. Nếu có nắm giữ Thần Vương cũng là chuyện rất bình thường. Quyển trục Thần cấp chắc không thiếu. chỉ có điều quyển trục Thần cấp cũng không phải là vạn năng. Đặc biệt nếu như không có thực lực tương đương và thuộc tính tương ứng qua phát động, uy lực quyển trục không thể đạt đến mức lớn nhất. Như vậy người phía Nguyệt Ninh Á có thể ung dung ứng phó.

Dù sao, thánh ma đạo sư cũng rất cường đại. Mười mấy thánh ma đạo sư tuyệt đối đáng sợ.

Uy lực ma pháp từ quyển trục so với ma đạo sư Thần cấp chân chính phát ra có thể sẽ không kém hơn là bao. Nhưng những thiết sót trong đó sẽ nhiều hơn rất nhiều. Bởi vậy, Lan Quân Hi mới có thể để cho "Ngụy Linh" có lực khống chế hệ thổ cường đại tới phát động.

Đương nhiên, bất kỳ ai cũng có thể khiến quyển trục ma pháp bị phát động.

Giống như một thanh kiếm, bất kỳ ai cũng có thể lấy ra khoa tay múa chân vài cái, thậm chí giết người. Nhưng có người ngay cả đâm cũng đâm không ổn.

- quyển trục hệ thổ Thần cấp. Mọi người cẩn thận. Tìm kiếm sơ hở khi hắn phát động, phá nó.


Nguyệt Ninh Á có phản ứng đầu tiên. Tinh thần lực của đám ma đạo sư Thánh cấp, Thiên cấp lập tức tập trung ở trên người Vu Nhai, tìm kiếm những sơ hở xuất hiện trong nháy mắt. Bọn họ là ma pháp sư, khả năng phá giải những quyển trục này vẫn thuận buồm xuôi gió hơn nhiều so với Huyền Binh Giả thậm chí dân Cổ Duệ. Trong nháy mắt, hơn mười đạo tinh thần lực đã đánh về phía Vu Nhai, bao vây xung quanh hắn. Nếu như có thể khiến tinh thần của người này trong nháy mắt khi phát động quyển trục bị suy sụp, như vậy quyển trục sợ rằng sẽ trực tiếp rơi xuống chính trên thân người đó.

Đáng tiếc, bọn họ đến vẫn chậm một bước.

Khi tinh thần lực của bọn họ đánh vào trong đầu gia hỏa tên là "Ngụy Linh" kia, cũng chính là lúc "Ngụy Linh" kia đã khởi động xong quyển trục. Chỉ có điều không có vấn đề gì. Cho dù khởi động, hắn cũng không có lực lượng tinh thần để khống chế quyển trục này. . .

- A, không ngờ là quyển trục ma pháp trận hệ thổ.

"Ngụy Linh" kia bị xác định là chịu hơn mười đạo lực lượng tinh thần công kích, tinh thần sợ rằng gần suy sụp. Đột nhiên giọng điệu của hắn vang lên, lại không có bất kỳ biến hóa nào. Bộ dạng hình như vẫn rất tò mò. Nhưng khi đám người Nguyệt Ninh Á ý thức được lời "Ngụy Linh" nói ra có ý nghĩa thế nào, sắc mặt mỗi người đều đại biến. Bọn họ không có thời gian tiếp tục để ý xem tinh thần của người phát động quyển trục kia tại sao lại không bị ảnh hưởng. Bọn họ điên cuồng thu hồi lực lượng tinh thần lại, điên cuồng chú ý tới ma pháp trận hệ thổ đã được phát động kia.

Hiện tại, bọn họ vẫn có cơ hội tìm kiếm sơ hở trước khi ma pháp trận còn chưa có hoàn toàn này thành hình, lại hủy diệt ma pháp trận. Cho dù chỉ hủy diệt một chút cũng tốt. Quyển trục ma pháp trận, tên như nghĩa, chính là quyển trục ma pháp trận trước mắt. Loại quyển trục này hiếm có hơn nhiều so với quyển trục ma pháp bình thường. Người tạo ra quyển trục trước mắt này là ma đạo sư Thần cấp, còn là một vị ma trận sư Thần cấp.

- Ngụy Linh, ngươi không sao chứ? Cố gắng hoàn thành quyển trục này một cách hoàn mỹ cho ta.

Lan Quân Hi vốn cảm nhận được hơn mười đạo lực lượng tinh thần lao đến, sắc mặt thoắt cái liền biến đổi. Nhưng thời điểm nghe được tiếng nói của "Ngụy Linh" này, tâm tình nàng lại thả lỏng, vội vàng nói.

- Ta đã nhận. Bảo đảm sẽ hoàn thành nhiệm vụ được giao.

Vu Nhai có chút hưng phấn nhỏ. Tuy rằng đây không phải là lần đầu tiên hắn phát động quyển trục ma pháp, nhưng là lần đầu tiên có thể thật sự khống chế, phát động quyển trục ma pháp. Trước đây hắn chỉ mò mẫm làm. Hơn nữa, chỉ cần có thể thành công, quyển trục ma pháp Thần cấp khác trong chiếc nhẫn không gian của hắn cũng có thể phát động một cách hoàn mỹ, không đến mức lãng phí. Đúng vậy, lần này làm coi như tích lũy kinh nghiệm.

Nếu như Lan Quân Hi biết được suy nghĩ trong đầu hắn, nói không chừng sẽ lấy ra thêm một quyển trục Thần cấp, tiêu diệt hắn trước rồi nói sau.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1601: Quá hoàn mỹ
A, mặc dù Vu Nhai có thể thật sự khống chế phát động quyển trục ma pháp trận này, nguyên nhân chủ yếu vẫn bởi vì hắn có thổ đạo thành thần. Nếu như thuộc tính quyển trục Thần cấp khác bên trong nhẫn không gian của hắn không phải thuộc tính thổ, vẫn rất khó làm được hoàn mỹ

Đương nhiên, Vu Nhai tin tưởng các loại thánh đạo của hắn luôn luôn có thời điểm cảm ngộ thành thần.

Linh giác của Huyền Binh Giả nhanh chóng lao ra, trên quyển trục ma pháp trận hệ thổ lên đã phát động ra ngoài, cảm nhận các loại biến hóa bên trong. Trong mắt hắn lóe lên tinh quang. Hắn lại cảm thấy từng đạo tinh thần lực muốn tìm kiếm sơ hở và phá hỏng quyển trục này.

Đáng tiếc đối với hắn, chuyện đó là vô ích. . .

Ầm. . .

Thật sự phát động. Toàn bộ hẻm núi trong lúc bất chợt chấn động. Băng tuyết trong nháy mắt này không ngờ trực tiếp biến thành hơi nước. Khí tức thuộc tính thổ từ bốn phương tám hướng vọt tới. Ngay cả người ở bên ngoài hẻm núi cũng có thể thấy và cảm nhận được. Chính là đất rung núi chuyển một cách khủng khiếp.

Mỗi người đều điên cuồng lao đi rời xa hẻm núi đó. Mẹ nó, quả nhiên bọn họ không thể tùy ý quan sát loại chiến đấu đẳng cấp như vậy.

- Mẹ nó. Thật đáng sợ, hai đại nữ thần chiến đấu quả nhiên giống như cuộc chiến đấu của thần. Chỉ có điều sương mù mờ mịt, thật sự chẳng thê nhìn thấy rõ ràng. Ngay cả tinh thần lực cũng không thể xuyên vào được. Không biết đã xảy ra chuyện gì.

Bởi vì băng tuyết trực tiếp biến thành hơi nước, toàn bộ hẻm núi giống như núi lửa bạo phát, biến thành một màn sương mù dày đặc. Cái gì cũng không nhìn thấy rõ. Đám người vây xem chạy ra thật xa liền quay đầu nhìn lại. Nhưng cái gì cũng nhìn không thấy. Đương nhiên, rất nhiều người đều đang chờ đợi. Chờ đợi tình cảnh hiện ra sau khi màn sương mù tan đi.

- A, tại sao hẻm núi lại không giống trước kia vậy?

Chờ đợi chừng mười phút, bọn họ rốt cuộc mới thấy màn sương mù dần mỏng đi. Mơ hồ, bọn họ có thể thấy cảnh tượng trong màn sương mù. Nhưng với cảnh tượng hẻm núi trước kia, hoàn toàn dường như đã hoàn toàn đổi khác. Núi ở hai bên hẻm núi căn bản không giống trước kia.

- Làm sao có thể như vậy được? Không ngờ trực tiếp hình thành ngọn núi mới. Hơn nữa nguyên tố hệ thổ chấn động mãnh liệt. Trận pháp chấn động mãnh liệt. Không ngờ hẻm núi trước đó bị người ta trực tiếp dùng một ma pháp trận hệ thổ cực lớn biến thành bộ dạng như vậy?

Lại có người kinh ngạc kêu lên ra. Dường như đó là tồn tại có thực lực cường đại nhất trong đám người vây xem. Hắn đoán được biến hóa bên trong.

- Lão huynh, huynh nói vậy là có ý gì? Có thể nói rõ ràng một chút cho ta hiểu được hay không?

- Nói đúng ra, trong hai phe quận chúa cùng tiểu thư Lan Quân Hi có một bên phát động một khủng khiếp trận pháp hệ thổ. Ta nhìn ra được, trận pháp này chắc hẳn đã đạt được Thần cấp. Nói cách khác, ngọn núi trước mắt biến thành một tuyệt địa trận pháp. Trừ khi có người cứng rắn phá hủy, nếu không chỉ sợ trận pháp này sẽ tồn tại ở đây suốt mấy trăm năm.

Cao thủ đang đứng xem rất kiên nhẫn giải thích.

- A. . .

Mọi người hít một hơi khí lạnh. Có người nhanh chóng hỏi:

- Quận chúa và tiểu thư Lan Quân Hi tạo ra trận pháp này làm gì? Có thể giết người sao? Hình như bản thân người bày trận cũng bị nhốt ở bên trong? Trận pháp này tới đột ngột như vậy, nhất định là do quyển trục ma pháp trận làm ra.

- Không sai. Nhất định là quyển trục ma pháp trận Thần cấp. Mặc dù là do ma trận sư bố trí rất nhanh, bình thường cũng tạo ra được quyển trục ma pháp trận. Về phần có phải bản thân người phát động cũng bị nhốt ở bên trong hay không, ta cũng không biết. Nếu như người phát động trận pháp hệ thổ này không phải là ma trận sư, như vậy hắn khẳng định sẽ bị nhốt ở bên trong. Nếu như là ma trận sư, vậy hắn rất nhanh sẽ đi ra được. Nhìn thể xem.

Người cao thủ kia lại giải thích:

- Về tác dụng của trận pháp này, thật đáng tiếc, thực lực ta không đủ, cái gì cũng không nhìn ra được.

Mọi người gật đầu, cứ như vậy chờ đợi. Nhưng chờ hồi lâu, chờ khoảng chừng một canh giờ, cũng không nhìn thấy bong dáng người nào đi ra. Trong lúc đó, càng lúc càng có nhiều cao thủ trẻ tuổi tới. Không ít người đã xác định, người phát động ma pháp trận này cũng bị nhốt ở bên trong. Xem ra, hai vị nữ thần chiến đấu không chết không dừng. Nếu không, không có khả năng phát động ma pháp trận kinh khủng như vậy.

Quyển trục ma pháp trận không giống với quyển trục ma pháp bình thường. Dù thế nào đi nữa, ma pháp bình thường thoáng cái liền kết thúc. Nhưng ma pháp trận cũng có thể tồn tại lâu dài. Bởi vậy, không phải ma trận sư, hầu hết đều không dám động tới quyển trục ma pháp trận.

Nguyệt Ninh Á và Lan Quân Hi đúng là không chết không dừng. Bọn họ cũng quả thực giống như bên ngoài phỏng đoán, đều bị nhốt ở bên trong. Về phần ma pháp trận có thể giết người hay không? Thật đáng tiếc, ma pháp trận hệ thổ này có vẻ như chỉ là khốn trận. Trên phương diện giết chóc cũng không quá cường đại.

Đương nhiên, mặc dù không quá cường đại, cũng khiến cho hai phe người ứng phó tới mệt mỏi.

Mặc dù là Lan Quân Hi, cũng mất một canh giờ cuối cùng mới ứng phó được nguyên tố trên phương diện giết chóc trong trận pháp này. Lấy Lan Quân Hi dẫn đầu ba gã thánh ma đạo sư mệt như chó chết, trên cơ bản, đều là bọn họ ứng phó với nguyên tố giết chóc trong trận pháp này.


- A, các ngươi nhìn ta như vậy làm gì?

Mặc dù mệt như chó chết, ba người vẫn nhìn chằm chằm vào Vu Nhai. Nhìn thấy vậy, Vu Nhai cảm thấy có chút không hiểu. Hình như hắn đã làm chuyện gì sai. Nhưng không sai. Hắn đã phát huy quyển trục ma pháp trận Thần cấp tới mức hoàn mỹ mà.

Hiện tại, xung quanh đã nhìn không thấy bất kỳ băng tuyết nào. Chỉ có điều trong đó dường như không có thực vật núi non trùng điệp. Có thể thấy được bầu trời, cũng có thể thấy băng tuyết phía xa. Nhưng bọn họ không ra được. Thật giống như Cốc Phản Nghịch lúc trước. Rõ ràng có thể thấy được bầu trời, nhưng nếu như muốn bay ra ngoài, vậy sẽ bị ma pháp trực tiếp đánh giết.

Bọn họ hoàn toàn ở trong thế giới do quyển trục hệ thổ tạo ra. Hơn nữa, đây là ma pháp trận Thần cấp. So với Cốc Phản Nghịch còn đáng sợ hơn nhiều. Mặc dù không bay ra ngoài, cũng sẽ bị công kích tới khổ sở.

Lại nói, đợt công kích của quyển trục ma pháp trận mà đám người Lan Quân Hi vừa hóa giải, trên cơ bản không tính là phần công kích quá cường đại. Hiện tại bọn họ không cần lo lắng bị công kích nữa. Đương nhiên, với điều kiện là bọn họ đứng nguyên tại chỗ, không đi lung tung.

- Ngươi biết kế hoạch của chúng ta là gì không?

- Kế hoạch? Kế hoạch gì? Các ngươi lại không nói với ta, làm sao ta biết được?

Vu Nhai trợn trừng mắt, có phần không hiểu nhìn Lan Quân Hi.

- Kế hoạch của chúng ta là như thế này. Ta đã sớm dự đoán được Nguyệt Ninh Á nhất định sẽ động thủ với chúng ta. Hơn nữa, lực lượng Nguyệt Ninh Á đưa ra đối phó chúng ta khẳng định có thể là chủ lực chính của nàng, cũng chính là đội ngũ chủ lực của phía Băng Tuyết Ma Vương. .
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1602: Sao không sớm nói?
- Bởi vậy, chúng ta đã sớm chuẩn bị xong một quyển trục ma pháp trận hệ thổ, chuẩn bị vây khốn Nguyệt Ninh Á và chủ lực của Băng Tuyết Ma Vương. Đương nhiên, trong lúc đó chúng ta cũng sẽ bị vây khốn. Không có cách nào. Nếu như không phát động quyển trục như vậy, sẽ không nhốt được lực lượng cường đại như của Nguyệt Ninh Á. . .

Lan Quân Hi giải thích thật nhanh:

- Sau đó khi chúng ta bị nhốt, lại do tự ta phá giải, rời khỏi nơi này. Dù sao ta hiểu rõ thuộc tính và trận pháp của quyển trục này. . . Rời khỏi nơi này, ta sẽ nghĩ biện pháp triệu tập nhân mã tới đây giết ngược lại Nguyệt Ninh Á. Đồng thời, nếu như chủ lực chính của Nguyệt Ninh Á ở chỗ này, như vậy các đội ngũ khác của Băng Tuyết Ma Vương nhất định sẽ yếu hơn rất nhiều, cũng có thể giết chết. . .

- A, vậy kế hoạch này không phải rất hoàn mỹ sao?

Vu Nhai trợn trừng mắt:

- Tình huống trước mắt không phải như nàng nói sao?

Đúng vậy, giống như lời Lan Quân Hi nói, bởi vì nàng hiểu rõ trận pháp, cho nên mới phá giải, cũng tạm thời an toàn. Trái lại đám người phía Nguyệt Ninh Á, bây giờ còn đang bị điên cuồng công kích. Nếu không phải ma pháp sư phía nàng cường đại, chỉ sợ đã sớm bị tiêu diệt.

- Nhưng có hai điểm ta không dự đoán được. Thứ nhất, ta không ngờ rằng Nguyệt Ninh Á ra tay nhanh như vậy, còn ra tay trắng trợn như vậy. Không biết Băng Tuyết Ma Vương cho nàng dũng khí gì, khiến ta có phần trở tay không kịp.

Lan Quân Hi hít một hơi thật sâu trả lời. Nàng dự đoán chính là trong lúc ở đại hội săn bắn Nguyệt Ninh Á sẽ tìm cơ hội bí mật giết chết nàng, chứ không phải phát động trước mặt vô số người như vậy. Nàng thở dài, lại nói:

- Điều thứ hai ta không ngờ tới chính là ngươi thật sự phát động quyển trục ma pháp trận này tới mức hoàn mỹ như vậy. Phát động không có nửa điểm sai sót. Dường như do đích thân người chế tạo quyển trục ma pháp trận này phát động vậy.

- Ách, đa tạ đã khích lệ. Phát động hoàn mỹ không phải rất tốt sao?

Vu Nhai tiếp tục mờ mịt nói.

- Tốt em gái ngươi ấy. Sau khi phát động hoàn mỹ chính là ma pháp trận Thần cấp hoàn mỹ. Ta làm sao phá giải được. Chúng ta làm sao rời khỏi được? Vậy chúng ta còn làm sao tiến hành kế hoạch giết ngược được nữa?

Lan Quân Hi không nhịn được lớn tiếng mắng. Không có cách nào, nàng thật sự có chút uất nghẹn. Nếu như phát động không tốt, nàng còn có thể yên tâm thoải mái điên cuồng mắng gia hỏa "Ngụy Linh" này. Nhưng người ta lại phát động quá mức hoàn mỹ. Cho dù nàng mắng cũng chỉ là tức giận mắng mình, không có cách nào trách tội người ta. Thật sự quá ủy khuất. Tại sao từ khi gặp phải người này, nàng luôn luôn có cảm giác này?

- Cái này. . . Làm sao có thể trách ta được. Vừa rồi vẫn là nàng bảo ta phát động hoàn mỹ. Ta nói với nàng, bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ.

- Cái này. . .

Lan Quân Hi bị nói vậy, nghẹn họng. Đúng vậy, vừa rồi, đúng là nàng bảo người ta phát động hoàn mỹ. Nhưng nàng cũng chỉ đang khích lệ mà thôi. Nàng không nghĩ tới gia hỏa "Ngụy Linh" này lại thật sự làm được. Nàng vì sợ "Ngụy Linh" làm không tốt mới bảo hắn cố gắng hết mức.

Càng lúc càng thấy ủy khuất. Lan Quân Hi có cảm giác muốn rơi lệ lại không rơi được. Không, là trong bụng đang sôi ầm ầm.

- Còn nữa, nàng cũng không sớm nói với ta, nàng có một kế hoạch như thế. . . A, tiểu thư Lan Quân Hi, vì sao nàng không sớm nói cho ta biết?

Vu Nhai lại cường điệu hỏi thăm. Thật ra hắn hiểu rất rõ. Nhất định là Lan Quân Hi không tin được mình mới không nói gì.

Khóe miệng Lan Quân Hi giật giật vài cái, lại nghẹn một hồi không nói ra được nửa câu. Đúng là nàng đã không sớm nói với hắn về chuyện này.

Nhưng có trời mới biết được gia hỏa này lại đáng sợ như vậy. Nàng vốn cảm thấy thực lực của Đặc Lai Nhĩ sợ rằng không có cách nào khống chế được ma pháp trận này. Thời điểm phát động sẽ bị Nguyệt Ninh Á phá hỏng. Bởi vậy nàng mới tìm tới "Ngụy Linh" có lực khống chế mạnh hơn. Kết quả "Ngụy Linh" quá mạnh mẽ.

- Nhất định là nàng sơ suất nên quên nói với ta đúng không? Ai, nếu chuyện đều thành thế này, ta cũng không oán giận nàng. Hiện tại quan trọng nhất vẫn là vấn đề chúng ta phải làm thế nào để ra ngoài.

Vu Nhai nhìn thấy Lan Quân Hi trước sau không nói gì, nghẹn tới mức sắc mặt đỏ bừng, lại thở dài nói. Lời này vừa nói ra, khiến Lan Quân Hi đang uất nghẹn thiếu chút nữa thì tức giận tới hôn mê bất tỉnh. Đây là loại người gì vậy? Còn muốn oán giận ta sao?

Lan Quân Hi rốt cuộc vẫn quyết định ép nỗi tức giận này xuống.

Trên thực tế, từ đầu đến cuối đều là do nàng sai. Nàng đoán sai thực lực của người ta, còn không tin tưởng người ta, còn không báo cho người ta biết kế hoạch của mình. Cuối cùng lại bảo hắn phát động hoàn mỹ, mới tạo thành tình huống trước mắt.

Những người của Thanh Môn ủng hộ Lan Quân Hi nhiệt tình nhất cũng tức giận thiếu chút nữa thì giậm chân đấm ngực. Nhưng bọn họ cũng không có lý do gì để gây khó dễ cho hắn. Vẫn phải nói tới đạo lý.

Ngược lại, Tô Lôi và Tu Tư cũng ở trong đội ngũ, chỉ có điều bọn họ không có quyền phát ngôn gì. Tuy nhiên, ánh mắt hai người nhìn Vu Nhai càng ngày càng sợ hãi. Gia hỏa này chính là ma pháp sư đến từ đế quốc Huyền Binh, làm sao lại đáng sợ như vậy?


- Không có cách nào khác, chỉ có thể đi từng bước hóa giải trận pháp để ra ngoài.

Cuối cùng Lan Quân Hi kìm chế được lửa giận, nói.

Vừa rồi đã nói, nàng chỉ mới hóa giải được một phần ma pháp trận ở vị trí bọn họ đang đứng. Nếu như bọn họ lại di chuyển, sẽ gặp phải công kích khác. Bởi vậy, bọn họ chỉ có thể chậm rãi, đi từng bước một, hóa giải trận pháp, từ từ đánh ra một lối đi, giống như đang đào đường hầm.

Về phần phía bên Nguyệt Ninh Á, nàng cũng lười để ý tới.

Hiện tại tuy rằng đều có thể nhìn thấy đối phương, nhưng ở giữa lại cách một bức tường vô hình. Qua đó cũng sẽ bị công kích. Lan Quân Hi cũng không có khả năng đi về phía Nguyệt Ninh Á hóa giải trận pháp. Đi hướng đó, không phải là giúp bọn họ sao?

- Lan Quân Hi, tiện nhân nhà ngươi, không ngờ phát động loại trận pháp đáng chết này.

Nguyệt Ninh Á vẫn ở bên kia tức giận mắng. Chỉ có điều, khi phát hiện bản thân Lan Quân Hi cũng bị nhốt ở trong này, nàng lại cười ha ha. Đương nhiên vẫn là những lời châm chọc. Phía bên Lan Quân Hi vẫn không nhìn bọn họ. Ra ngoài quan trọng hơn.

Cứ như vậy. Lan Quân Hi bắt đầu hóa giải trận pháp, từng bước hóa giải. . .

Nhưng con mẹ nó, khi màn đêm buông xuống, không ngờ chỉ hóa giải được một khu vực nhỏ đủ cho 60 người bọn họ hoạt động mà thôi. Chẳng qua bọn họ không còn phải chen chúc với nhau như lúc trước. Chờ sau khi hoàn toàn hóa giải, cũng không biết phải chờ tới ngày tháng năm nào. Thời điểm nghỉ ngơi ăn cơm, mặt Lan Quân Hi đã hoàn toàn sầm xuống. Bây giờ nàng mới giống như một ma pháp sư hắc ám.

Ánh mắt hung hăng nhìn chằm chằm vào tên đầu sỏ gây ra chuyện kia. Đáng chết, ngươi nghe xem gia hỏa này còn nói cái gì nữa.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1603: Ma Uyên hiện ra
- Làm sao bây giờ? Ta cũng không biết phải làm thế nào mới có khả năng ra ngoài được? Nếu cứ bị nhốt ở chỗ này, làm không tốt, sợ rằng đại hội săn bắn cũng sẽ kết thúc, chứ đừng nói là Ma Uyên. Ta ngay cả cơ hội biểu hiện ở trước mặt Vưu Y Nhi cũng không có. A, thật vất vả mới nhìn thấy được mùa xuân. Không ngờ mới ngày đầu tiên đã bị bóp chết.

Khóe miệng Lan Quân Hi và tất cả mọi người giật giật vài cái. Bọn họ thật sự muốn đánh hắn một trận thật đau. Đặc biệt là Lan Quân Hi. Chung quy ở trước mặt một mỹ nữ khen ngợi mỹ nữ khác, cảm giác này thật sự khó chịu giống như ăn phải con ruồi. Bên kia, Tô Lôi lại rất an tâm. Bởi vì Ngụy Linh như vậy sẽ không tổn thương sư phụ. Người như vậy so với vài gián điệp âm trầm đáng sợ, chí ít khiến người ta an tâm hơn.

Thời gian trôi qua thật nhanh. Trong nháy mắt đã sáu ngày qua. Xung quanh ma pháp trận đã không còn người đứng xem nữa. Tất cả đều đi thật nhanh vào sâu trong dãy núi Phiêu Phong Tuyết. Phải biết rằng, ở đây chỉ cách Phiêu Phong Thành có ba canh giờ mà thôi.

Sáu ngày, trong dãy núi tuyết tất nhiên là các loại tranh đấu không ngừng. Số người chết cũng không ít. Nhưng không có người nào đi ra can thiệp.

Vào lúc này, sợ rằng người bên trong Phiêu Phong Thành cũng phát hiện ra sự tồn tại của ma pháp trận này, nhưng không có người đi ra can thiệp. Cho dù phía bên Băng Tuyết Ma Vương muốn phái người tới cứu, các thế lực khác cũng không cho phép. Nếu không thế hệ trước tham gia, vậy càng không ổn.

Phía bên Mạc Luân Tạp Đế và hoàng tộc, sợ rằng đều mừng rỡ khi thấy Nguyệt Ninh Á bị nhốt lại.

- Đáng chết đáng chết. Đã sáu ngày. Sáu ngày rồi. Các ngươi đều là những kẻ ngu ngốc sao? Nhanh chóng suy nghĩ biện pháp đi!

Cuối cùng Nguyệt Ninh Á không cần lo lắng sẽ lại bị ma pháp trận công kích nữa. Bọn họ cũng dọn được một địa bàn nhỏ. Nhưng muốn ra ngoài, khoảng cách vẫn còn xa. Trong lòng nàng sao có thể không sốt ruột được. Hiện tại nàng không nghĩ tới chuyện giết Lan Quân Hi và Vưu Y Nhi nữa. Nàng chỉ mong có thể mau chóng ra ngoài. Bởi vì phụ thân nàng vẫn giao cho nàng nhiệm vụ. Nếu như không thể hoàn thành, sợ rằng kế hoạch lớn của phụ thân cũng sẽ chịu ảnh hưởng.

- Quận chúa, chúng ta đang nghĩ biện pháp.

Các thánh ma đạo sư trẻ tuổi đều câm như hến.

- Nghĩ đi nghĩ đi. Cứ nói nghĩ mãi. Thực tế đi. Mau chóng tìm lối ra cho ra. . . Ừ?

Nguyệt Ninh Á điên cuồng mắng. Vừa mới mắng xong nàng khẽ hừ một tiếng. Rất nhanh, nàng lấy Đạo cụ ma pháp truyền tintừ trong nhẫn không gian ra. Đó chính là đạo cụ ma pháp dùng để truyền lại tin tức, giống như trò chuyện với Thủy Tinh và Tiểu Hắc vậy. Chỉ có điều không cường đại được như vậy. Trước đó tất nhiên nàng đã sử dụng từng thứ này. Đáng tiếc tất cả đã thất bại. Bởi vì, nàng chỉ có thể gọi người chết.

Chắc hẳn ba đội ngũ khác đã bị Thanh Môn giết chết. Không có cách nào, nàng quả thực dẫn theo lực lượng chủ lực bên người, muốn giết Lan Quân Hi. Các đội ngũ khác của Băng Tuyết Ma Vương tất nhiên yếu hơn. Bọn họ bị người giết chết cũng không có gì kỳ quái. Đây cũng là nguyên nhân khiến Nguyệt Ninh Á tức giận.

Cũng không ngờ lúc này lại có người gọi nàng. Lẽ nào phụ vương an bài người khác? Nghĩ như vậy, nàng lại vội vàng mở đạo cụ ra.

- Quận chúa, Ma Uyên đã hiện ra. Nhanh chóng hành động theo sự an bài của phụ vương ngài.

Quả nhiên, phụ vương đã an bài vài đội ngũ bí mật. Nhưng khi nghe nói như vậy, sắc mặt Nguyệt Ninh Á lại đặc biệt khó coi. Bởi vì nàng căn bản không ra được. Cái này không ổn. Rốt cuộc nên làm thế nào mới tốt? Nếu như bởi vì mình mà kế hoạch thất bại, lấy tính cách của phụ vương…

Nguyệt Ninh Á nghĩ tới đây, không nhịn được rùng mình một cái. Nàng muốn hỏi một chút xem đội ngũ bí mật này có biện pháp nào. . .

- Công chúa Nguyệt Ninh Á, mời xem cái này.

Đúng vào lúc này, một thủ hạ của Nguyệt Ninh Á đột nhiên đưa một quyển trục nói.

- Đây là cái gì?

- Quyển trục ma pháp không gian Thần cấp.

Thủ hạ kia trầm giọng nói.

- Cái gì, ngươi lại có thứ này, vì sao không nói sớm?

Nguyệt Ninh Á ngẩn người. Chợt nàng nhìn chằm chằm vào người thủ hạ này. Trong tay nàng đương nhiên cũng có quyển trục Thần cấp. Nhưng bây giờ bị nhốt ở đây, nàng cũng không dám dùng loạn. Bất kỳ ai cũng không biết được ma pháp trận hệ thổ Thần cấp này sau khi nhận được công kích sẽ như thế nào. Đặc biệt là khi bị nhốt ở bên trong. Nhưng quyển trục không gian Thần cấp sẽ không xảy ra chuyện gì. Bởi vì quyển trục không gian chỉ truyền tống ra ngoài, cũng không động tới ma pháp trận.

Giống như Tiểu Hắc, trước đây đám người Thủy Tinh kỳ vọng nó có thể trở thành ma thú Thần cấp, chính là hi vọng nó có thể lợi dụng ma pháp không gian xuyên ra ngoài sát trận.

- Là Ma Vương điện hạ giao phó. Ma Vương điện hạ nói, ngài cũng cần có sự rèn luyện nhất định. Nhưng điều kiện rèn luyện là không thể làm chậm trễ nhiệm vụ. Cho nên mới giao cái này cho tiểu nhân bảo quản.

Thủ hạ kia vội vàng nói, giọng điệu đặc biệt khiêm tốn.

Mặc dù có Băng Tuyết Ma Vương căn dặn, nhưng quận chúa này mỗi ngày đều trong thời kỳ kinh nguyệt, nói không chừng có thể sẽ động thủ với hắn.


- Tạm thời tha cho ngươi. Phát động.

Nguyệt Ninh Á nhìn chằm chằm vào hắn một hồi lâu, sau đó mới lạnh lùng bỏ lại một câu. Nhiệm vụ quan trọng hơn. Nàng không phải không biết phân biệt nặng nhẹ. Thủ hạ kia khẽ thở phào nhẹ nhõm. Chỉ cần không phải lập tức gây khó dễ, vậy hắn có thời gian nghĩ biện pháp bù đắp. Hắn vội vàng nghe lệnh, phát động quyển trục không gian Thần cấp.

Thời điểm tên thủ hạ kia phát động quyển trục không gian, Nguyệt Ninh Á lại đưa mắt nhìn về phía Lan Quân Hi đối diện. Giữa bọn họ vẫn cách một bức tường vô hình, sáu ngày vẫn chưa thông:

- Tiện nhân Lan Quân Hi, ngươi cứ tiếp tục ở lại mà phá trận pháp tốt của ngươi đi. Chúng ta đi trước một bước. Hừ, chờ tới lúc chúng ta trở lại, chính là thời điểm ngươi phải cầu xin ta, ha ha ha. . .

- Lan Quân Hi, nhắc lại với ngươi một câu, ngươi rất may mắn, có thể nhiều sống một thời gian.

Tiếng nói vừa dứt, bạch quang lóe lên. Nguyệt Ninh Á và đội ngũ của nàng đã hoàn toàn biến mất khỏi ma pháp trận.

- Cái gì? Ma Uyên xuất hiện sao?

Nhìn Nguyệt Ninh Á biến mất khỏi ma pháp trận, đám người Lan Quân Hi biến sắc, có phần đặc biệt khó coi. Không ngờ chỉ mới sáu ngày, Ma Uyên đã xuất hiện. Làm sao có thể nhanh như vậy được? Lấy tiến độ hiện tại, sợ rằng còn phải chờ nửa tháng nữa, bọn họ mới có khả năng phá được ma pháp trận này?

Không may, Lan Quân Hi cũng không biết hiện tại nên dùng tâm tình gì để diễn tả sự phiền muộn của nàng.

Nếu quả thật đánh nhau bị thua còn may. Nhưng nàng lại mang đá tự đập xuống chân của mình. Nàng không nhịn được hung dữ, trừng mắt nhìn Vu Nhai đang tỏ ra vô tội. Lan Quân Hi cũng lấy ra Đạo cụ ma pháp truyền tin, vội vàng liên hệ với ba đội khác của Thanh Môn. Nguyệt Ninh Á không phải là đội ngũ chủ lực.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1604: Ma đạo sư Chuẩn Thần
Nàng sử dụng cái này để chỉ huy các đội Thanh Môn khác tiêu diệt kẻ địch. Bởi vậy Nguyệt Ninh Á mới không liên lạc được với người khác.

- Hi tỷ, ta đang muốn truyền tin cho tỷ, Ma Uyên đã xuất hiện. Phía bên các tỷ có tốt không? Bây giờ chúng ta nên làm gì? Hiện tại chúng ta đang trên đường chạy tới Ma Uyên.

Giọng nói từ trong đạo cụ truyền ra. Dường như người đó tên là Lan Quân Khôi.

- Phía bên ta sợ rằng không ra được. Muội lập tức thông báo với hai đội ngũ khác chạy tới đó, sau đó tùy theo tình hình mà hành động. Cần phải tranh thủ tiến vào Ma Uyên trước người khác. Nếu như ta nhớ không nhầm, ở xung quanh Ma Uyên còn có một ma pháp trận thiên nhiên cường đại. Các muội chắc hẳn sẽ tới kịp. Đúng rồi, không cần trông cậy vào chúng ta, cứ hành động đi!

Lan Quân Hi rất nhanh liền ra lệnh.

Nói xong, nàng ném đạo cụ truyền tin xuống.

Đúng vậy, đạo cụ ma pháp truyền tin cũng không có trâu bò giống như điện thoại di động trong kiếp trước của Vu Nhai, gần như đều là vật phẩm tiêu hao, giá trị chế tạo cực cao. Cũng chỉ có những người quyền quý như Lan Quân Hi và Nguyệt Ninh Á, mới sử dụng. Phải biết rằng, thứ này cũng liên quan đến ma pháp không gian. Trước đây Vu Nhai đã dùng qua. Chính là công cụ kêu cứu mà Nguyệt Lâm Sa đã đưa cho hắn khi ở trong di tích ma pháp đầu phía tây. Đúng vậy, đều giống nhau.

- Tiểu thư Lan Quân Hi, lẽ nào chúng ta thật sự bị nhốt ở chỗ này, chờ Nguyệt Ninh Á tới giết sao? Ta cảm thấy, lấy lực lượng của ba đội Thanh Môn khác, sợ rằng chúng ta căn bản không chiếm được thứ ở bên trong Ma Uyên.

Trong ma pháp trận trở nên yên tĩnh. Một vị thánh ma đạo sư trong đó đột nhiên mở miệng. Đây là một thánh ma đạo sư gần 30 tuổi, là thánh ma đạo sư hai hệ kim hỏa.

- Không có cách nào khác. Khả năng khống chế của tiên sinh Ngụy Linh đối với ma pháp còn đáng sợ hơn so với sự tưởng tượng của ta. Ban đầu còn cho rằng, kể cả phát động hoàn mỹ chúng ta cũng không cần tốn nhiều thời gian như vậy. Tối đa 10 ngày có thể ra ngoài. Nhưng với tình hình hiện tại, sợ rằng 20 ngày cũng không giải quyết được.

Giọng Lan Quân Hi có chút tức giận. Nàng thật sự nhẫn nhịn sắp phát điên, lại không thể mắng thẳng. Bởi vì sai lầm là ở nàng.

Thật ra điều này cũng không tính là kỳ quái. Mà là giọng nói có phần chán nản u oán. Từ trước đến nay nàng đều là người bày mưu nghĩ kế. Đâu có ngờ được, có một ngày lại dùng loại giọng nói này để oán giận người, hơn nữa còn oán trách rất không có lực.

A, thậm chí có chút cảm giác như nữ nhân đang nũng nịu. Trời ạ. . . Nàng là mỹ nữ, ngay cả điều này nàng cũng không để ý.

- Có lẽ ta có biện pháp có thể ra ngoài.

Đúng lúc mọi người than thở, vị "Ngụy thánh ma đạo sư" cường đại kia đột nhiên mở miệng. Trong nháy mắt, tất cả mọi người bao gồm Lan Quân Hi đều ngẩng đầu lên nhìn hắn, nhưng không ai hỏi. Bởi vì bọn họ cũng không quá tin tưởng gia hỏa này có thể dẫn bọn họ ra ngoài. Lại nghe hắn tiếp tục nói:

- Ta có thể thấy được nguyên tố hệ thổ lưu chuyển ở trong ma pháp trận. Ta chắc hẳn có thể tìm được một lối đi ra khỏi ma trận pháp này

.

- Cái gì? ngươi có thể thấy ma pháp trận lưu chuyển? Có thể thấy được bao nhiêu?

- Gần như có thể thấy được tất cả. Thế nào? Các ngươi không nhìn thấy sao?

Vu Nhai trợn trừng mắt nói.

- Gần như đều có thể thấy được tất cả sao? Tiên sinh Ngụy Linh, xin đừng nói đùa như vậy? Trước đây ta đã từng nghiên cứu qua ma pháp trận này. Đồng thời thực lực của ta cũng đạt được thánh ma đạo sư cửu đoạn, chỉ có thể thấy được một chút. Có khả năng từ từ hóa giải trận pháp. Ngươi gần như có thể thấy tất cả sao?

Lan Quân Hi thật sự không tin nổi. Đây chính là ma pháp trận Thần cấp. Có thể thấy nguyên tố lưu chuyển, nghĩa là người này chính là Thần cấp.

- Nhưng ta thật sự có thể thấy. Vì sao nàng không bao giờ tin ta? Nàng xem. . .

Vu Nhai vẫn là bộ dạng vô tội, nói. Hắn dùng phương pháp hóa giải trận pháp Lan Quân Hi đã dùng trước đó, không ngừng tránh xa từng phần nguyên tố ngưng kết thành trận pháp nhỏ. Chính bởi vì mỗi trận pháp nhỏ này, mới có thể hình thành trận pháp lớn. Chỉ cần hóa giải, dĩ nhiên có thể tạo ra một lối đi tới. Có thể nhìn thấy những nguyên tố, lại có phương pháp hóa giải trận pháp của Lan Quân Hi, đương nhiên có thể ra ngoài.

Đúng vậy, trong nháy mắt, mọi người ở đây không tin nổi, trợn mắt hốc mồm nhìn Vu Nhai đã đi tới được vài chục bước. Hắn không bị ma pháp trận công kích. Điều này đã nói rõ tất cả. Chứng tỏ hắn không nói đùa.

- Tiểu thư Lan Quân Hi, nàng xem, ta thật sự có thể hóa giải trận.

Vu Nhai ngừng lại, chớp mắt đầy vẻ vô tội nói.

Lan Quân Hi vẫn không dám tin tưởng. Nàng vọt tới, đi theo bước chân của Vu Nhai. Rất nhanh nàng đã đi tới trước mặt Vu Nhai, đồng thời xác định Vu Nhai thật sự có thể giải trận. Đương nhiên, ở trong mắt nàng, người này vẫn tên là Ngụy Linh.

- Ngươi... ngươi… ngươi rốt cuộc làm thế nào vậy?

Lan Quân Hi nhìn chằm chằm vào hắn nói.

- Ách, cứ làm như vậy thôi.

- Không, không. Ta muốn hỏi ngươi, thực lực của ngươi mạnh như thế nào?

Lan Quân Hi ý thức được mình hỏi nhầm hướng, lại hỏi.

- Thánh ma đạo sư cửu đoạn.

Vu Nhai trả lời.

- Ngươi không phải là Thần Ma đạo sư sao?


Lan Quân Hi rất hoài nghi. Bởi vì người trước mắt này có thể phát huy quyển trục ma pháp trận Thần cấp đến mức hoàn mỹ. Có thể thấy rõ nguyên tố ma pháp trong trận pháp kết thành trận pháp nhỏ. Người này chắc là Thần cấp mới đúng.

Đến bây giờ Lan Quân Hi mới ý thức tới, từ trước tới nay nàng chưa từng nghi ngờ người này là Thần cấp, hiện tại mới bắt đầu nghi ngờ.

- Không phải. Chỉ có điều chắc hẳn cũng không xa. Bởi vì ta đã cảm ngộ nguyên tố thổ thành thần.

Vu Nhai cười ha hả nói. Mọi người ngơ ngác nhìn hắn. Trong nháy mắt, toàn bộ ma pháp trận đều trở nên yên tĩnh.

Gió nhẹ nhàng thổi qua. Tất cả mọi người có một cảm giác trống vắng.

Bởi vì bọn họ thật sự không cách nào tưởng tượng được, người trẻ tuổi như vậy không ngờ đã cảm ngộ nguyên tố thổ thành thần. Nói cách khác, hắn chỉ cần tích lũy ma lực đến mức vừa đủ, có thể một lần hành động trở thành Thần Ma đạo sư. Thần Ma đạo sư. Trời ơi, không ngờ bọn họ lại cùng chiến đấu với một Thần ma đạo sư. Không cần nghi ngờ, trừ khi gia hỏa này hiện tại chết, nếu không nhất định sẽ thành thần.

Ba vị thánh ma đạo sư còn không có gì để nói nữa. Những người khác trong đội ngũ quả thực cho rằng bọn họ đang nằm mơ.

- Chuẩn Thần ma đạo sư. . .

Tuy rằng Lan Quân Hi đã thôi khiếp sợ, nhưng nàng vẫn bị chấn động không thể lập tức phục hồi lại tinh thần. Đúng vào lúc này, nàng đột nhiên mở to hai mắt nhìn nói:

- Vì sao người không nói sớm, vì sao không sớm hóa giải trận pháp.

- Ách, tại nàng không hỏi. Hơn nữa nàng lại là người lãnh đạo.

Vu Nhai trợn trừng mắt, hắn thật ra cũng đang học tập phương pháp giải trận.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1605: Giúp dạy dỗ hậu bối
- Ta không có hỏi em gái ngươi ấy. Ta không có hỏi chẳng lẽ ngươi không tự mình quyết định được sao? Ngươi còn là tiểu hài tử sao?

Lan Quân Hi cả giận nói.

- Nhưng ta không phải là người lãnh đạo, không thể tùy tiện quyết định. Nếu không sẽ bị một vài người cho rằng ta có rắp tâm khác.

Vu Nhai nhún vai.

- Ta nhường vị trí lãnh đạo cho ngươi được không?

Lan Quân Hi nổi giận. Vu Nhai nói vậy chính là châm chọc nàng. Cuối cùng nàng đã phát hiện ra, nam nhân này căn bản không phải là kẻ ngốc. Hắn đang cố ý trả thù nàng. Bởi vì, từ đầu đến cuối nàng đều không tín nhiệm hắn. Đáng chết, sao lại có nam nhân như vậy? Hắn không thể nhường nữ nhân một chút sao?

- Được rồi. . .

- Ngươi nghĩ thật hay. Ngụy Linh, ta không cần biết ngươi là người thế nào. Bất kể là ngươi là Thần cấp hay là Chuẩn Thần cấp cũng được, ta không cho phép ngươi đánh chủ ý vào Thanh Môn ta.

Tốc độ Lan Quân Hi bình tĩnh lại thật là nhanh. Bộ dạng nàng chợt trở nên nghiêm nghị.

Không đúng, người này không chỉ đùa giỡn nàng giống như đùa giỡn một kẻ ngu si, không chỉ muốn trả thù nàng. . . Người này tuyệt đối không chỉ đơn giản là muốn trả thù. Về phần điều tra ra được cũng không thể trở thành căn cứ. Dù sao trước kia nàng chưa từng điều tra được người này.

Mệt cho mình trước đó còn tưởng rằng hắn thật sự là người tốt hoặc là người ngay thẳng. Thật không nghĩ tới hắn lại có tâm cơ nặng như vậy.

Không, đây căn bản không phải là tâm cơ, mà là hắn căn bản không coi mình ra gì. Hắn biểu hiện nhiệt tình như vậy, có thể khiến mình nghi ngờ hắn, vốn phải là hành động rất ngu xuẩn. Nếu quả hắn căn bản không quan tâm? A, vậy không phải là ngu ngốc, mà là thái độ thờ ơ đối với mình thậm chí là cả Lan Quân gia. Cũng chính là không để mình và Lan Quân gia vào mắt.

Hắn cũng có thực lực để không quan tâm. Nhưng nếu hắn không thể lưu ý tới Thanh Môn, tại sao lại muốn gia nhập?

Trong chớp mắt, Lan Quân Hi đã suy nghĩ rất nhiều. Nhưng vẫn nghĩ không ra, hắn đối với Thanh Môn có mưu đồ gì.

Lan Quân Hi có thể nói là hoàn toàn không hiểu nổi nam nhân này.

Nàng suy nghĩ nát óc cũng không nghĩ ra được. Vu Nhai đối với Thanh Môn căn bản cũng không có nửa điểm mưu đồ. Mưu đồ của hắn chính là có thể đi vào gia tộc Lan Quân thần bí, có thể đưa hoàng hậu tiền bối đi đi dạo một vòng quanh Lan Quân gia, cũng hoàn thành nguyện vọng của nàng, không hơn.

- Xem đi, tiểu thư Lan Quân Hi lại cho rằng ta có rắp tâm khác.

Vu Nhai nhún vai. không còn bộ dạng ngơ ngác trước đó nữa. Nàng cũng không để ý xem Lan Quân Hi có phản ứng gì. Hắn nhanh chóng hóa giải ma pháp trận. Ma Uyên đã xuất hiện. Hắn cũng không thể tiếp tục bị nhốt ở trong này.

- Ngươi muốn mượn lực lượng của chúng ta nhận được ma kiếm trong Ma Uyên đúng hay không? Ngươi muốn làm ngư ông đắc lợi?

Trong lúc đang giải trận pháp, Lan Quân Hi nhìn chằm chằm vào Vu Nhai hỏi. Mặc dù trong lúc này, nàng cũng không buông tha hắn. Nín nhịn quá thống khổ. Nếu như nàng thật sự không hiểu rõ ràng, làm không tốt, sẽ đi vào vết xe đổ của Nguyệt Ninh Á, chính là mỗi ngày đều giống như trong kỳ kinh nguyệt.

Mấy ngày qua, tên thánh ma đạo hệ thổ đáng chết này khiến nàng nín nhịn đến khổ, hiện tại phải bạo phát tất cả.

- Tiểu thư Lan Quân Hi, nàng thật sự suy nghĩ quá nhiều rồi. Ta đúng là muốn ma kiếm trong Ma Uyên. Nhưng mượn lực lượng của các nàng sao? Các nàng cũng quá đề cao chính mình.

Vu Nhai không tiếp tục che giấu nữa, trực tiếp nói.

Trong nháy mắt, bên trong đội ngũ các loại sóng tinh thần bạo phát. Vu Nhai lại không để ý đến, tiếp tục nói:

- Nàng thật sự cho rằng các nàng có thể nhúng chàm được Ma Uyên sao? Lẽ nào các nàng chưa từng nghĩ qua, tại sao lại có tin tức về Ma Uyên truyền tới. Đã có tin tức truyền tới, khẳng định có người đã từng phát hiện ra Ma Uyên. Còn nữa, người kia thậm chí còn biết bên trong Ma Uyên có ma kiếm. Hắc, nếu như nàng là người kia, vậy nàng sẽ làm như thế nào? Lẽ nào nàng sẽ cao thượng đến mức truyền tin tức này ra ngoài, không ích kỷ giữ lại cho mình, mà làm lợi cho người khác?

Mọi người ngây người. Thoáng cái, sóng tinh thần biến mất. Bọn họ ngơ ngác đi theo Vu Nhai.

- Chuyện này chúng ta cũng từng đoán, cũng đã điều tra qua. Mặc dù không có điều tra được nơi phát ra. Có thể gọi là tin đồn, hoặc là do một sách cổ ghi lại, không có người nào biết.

Lan Quân Hi vẫn còn có chút không phục nói.

- Phải vậy không?

Vu Nhai khẽ mỉm cười, lại nói:

- Nàng vẫn lên bỏ suy nghĩ trẻ con của nàng đi. Tạm thời, nàng dùng suy nghĩ của ta, sau đó liên tưởng hành động và lời nói của Nguyệt Ninh Á với nàng trước, sau đó nghĩ tới suy nghĩ của nàng vừa rồi. Có phải quá ấu trĩ không?

Đúng vậy, hắn nói lời này rất tàn khốc, chỉ có điều cũng là giúp hoàng hậu tiền bối giáo dục hậu bối.


Vu Nhai phát giác trong chuyện này có điểm kỳ quặc. Đặc biệt là sau khi nghe được Nguyệt Ninh Á nói, cũng chính là câu, chờ sau khi đại hội săn bắn kết thúc, bất luận là Mạc Luân Tạp Đế hay Lan Quân gia đều chỉ là nước phụ thuộc vào Băng Tuyết Ma Vương. Câu nói kiên quyết như vậy, còn có lời Lan Quân Hi nói, nàng thật sự không ngờ Nguyệt Ninh Á có can đảm trắng trợn tới giết người. Vì sao Băng Tuyết Ma Vương dám đồng ý cho Nguyệt Ninh Á tới giết người?

Bởi vì, sau đại hội săn bắn, Băng Tuyết Ma Vương không cần để ý tới hai gia tộc lớn này. Đương nhiên không thể quan tâm.

Nói cách khác, người có âm mưu chính là Băng Tuyết Ma Vương. Về phần hắn rốt cuộc muốn làm gì, phải làm sao, tại sao muốn tiến hành đại hội săn bắn lần này? Vu Nhai vẫn không hiểu rõ lắm. Nhưng Vu Nhai lại biết rõ một điều, sợ rằng Ma Uyên thật sự tồn tại. Ma Uyên sợ rằng thật sự chính là một Thần Chi Nguyên Giới hoặc bên trong có thần kiếm. Bởi vì Băng Tuyết Ma Vương chỉ cần lấy được, có thể không cần e ngại bất kỳ tồn tại nào.

Đương nhiên, Vu Nhai cũng là bởi vì có Ngôn thánh ma đạo sư, mới có khả năng suy đoán được nhiều như vậy.

Sắc mặt Lan Quân Hi không ngừng thay đổi. Những người khác cũng không phải là kẻ ngu. Sắc mặt mỗi người trở nên khó coi. Không, đúng hơn là biến đổi không ngừng. Qua một hồi lâu, Lan Quân Hi lại vội vàng lấy ra đạo cụ ma pháp truyền tin mới. Nàng nói thật nhanh:

- Nhớ kỹ, các ngươi quyết không thể có hành động nào thiếu suy nghĩ. Vừa thấy có tình huống kỳ lạ nào đó, lập tức lùi đến nơi an toàn. Chúng ta sẽ lập tức qua đó.

Bốp

Tiếp đó lại ném đạo cụ ma pháp truyền tin đắt đỏ đi, Lan Quân Hi quay đầu nhìn chằm chằm vào Vu Nhai vẫn đang không ngừng đi tới:

- Ngươi rốt cuộc là người của thế lực nào, có mục đích gì? Vì sao lựa chọn Thanh Môn ta?

- Mục đích chính là Ma Uyên và ma kiếm. Vừa rồi ta đã nói qua, ta lựa chọn Thanh Môn, vốn chỉ là vừa vặn. Nhưng nếu nàng hỏi như vậy, thật ra ta còn có một mục đích khác. Chính là bị một vị tiền bối nhờ vả tới giúp các ngươi một tay.

Vu Nhai nói đặc biệt rõ ràng.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1606: Sẽ thành ma pháp trận lớn
Tất cả mọi người chỉ có một ánh mắt, đó chính là nếu tin ngươi mới là lạ.

Thật ra Tô Lôi và Tu Tư lại xem như “Hiểu” rất rõ Vu Nhai thuộc về thế lực nào. Nhưng Tô Lôi sẽ không nói ra. Bất kể thế nào Ngụy Linh cũng đến vì nàng và sư phụ. Mặc dù chỉ là thuận tiện... Tu Tư cũng không dám nói ra.

Mẹ nó, gia hỏa tự tới làm quen này thật đáng sợ. Không ngờ là chuẩn Thần cấp. Trước đó, khả năng quan sát của mình cũng quá tốt. Trong biển người mênh mông cũng có thể chọn hắn được.

Đúng rồi, người này còn là Huyền Binh Giả có Thần Binh. Chuẩn Thần Ma đạo sư như hắn ở phương diện Huyền Binh Giả lại rất cường đại sao?

Tu Tư cảm thấy nếu là hắn có thể còn sống trở về, cũng có thể đi mua Ma pháp vui vẻ.

- Nói chung các nàng có thể yên tâm. Chúng ta sẽ không có ý gì đối với Thanh Môn các nàng. Cùng lắm chính là sau khi tiến vào Ma Uyên, sẽ giành lấy được ma kiếm trước mà thôi.

Vu Nhai mỉm cười, nhưng không nói hắn là người của thế lực nào.

- Tiểu thư Lan Quân Hi, hắn sẽ không phải là dân Cổ Duệ chứ?

Đột nhiên có người kêu lên. Trong nháy mắt, sự thù địch lại bạo phát. Dân Cổ Duệ là danh từ thay thế ác ma. Hơn nữa gia hỏa này thiên tài như vậy, có vẻ như chỉ có những người trẻ tuổi dân Cổ Duệ mới có thể có thiên tài như vậy?

Lan Quân Hi ngẩn người. Thời điểm ở Tuyết Lâm Thành, nàng còn bảo đảm gia hỏa này không phải là dân Cổ Duệ.

Vu Nhai đảo mắt, nói:

- Nếu như ta là dân Cổ Duệ, còn ở chỗ này cùng các ngươi làm gì vô nghĩa. Các ngươi đã sớm bị ta sử dụng lực lượng hắc ma chú khống chế. Được rồi được rồi. Ta nghi ngờ công chúa Nguyệt Lâm Sa đã ở bên trong Ma Uyên. Ta tới Phiêu Phong Thành để điều tra nguyên nhân công chúa Nguyệt Lâm Sa mất tích. Mà bây giờ, ta nghi ngờ Băng Tuyết Ma Vương cùng dân Cổ Duệ cấu kết với nhau.

- A, lẽ nào ngươi là người của tổ chức bí mật hoàng tộc sao?

Nghe nói như thế, Lan Quân Hi lại bảo nói.

- Ta có thể nói nhiều như vậy, còn lại tự các ngươi đoán đi.

Vu Nhai nhún vai. Hắn chính là muốn đám người Lan Quân Hi đoán hắn là người của hoàng tộc ma pháp. Hắn nói những lời này đều là lừa gạt. Hắn không nói mình là người đế quốc Huyền Binh, bởi vì sợ trong những người này còn có người thù địch đối với đế quốc Huyền Binh. Hắn không nói hắn là Vu Nhai. Có trời mới biết trong những người phía sau có gián điệp gì đó hay không. Thân phận thật sự vẫn ít người biết thì tốt hơn.

Đám người Lan Quân Hi chìm vào suy nghĩ. Cuối cùng vẫn cảm thấy người trước mắt này không thể là dân Cổ Duệ. Có thể là một ám ảnh của tổ chức trong hoàng thất. Bởi vì chỉ có tổ chức mới không thích người khác biết thân phận của bọn họ.

Nếu như là người do hoàng tộc bí mật bồi dưỡng ra được, thực lực của hắn có cường đại như vậy cũng không có gì kỳ quái.

Thậm chí, hắn có khả năng chính là đệ tử hoàng tộc cấp Thần Hoàng đóng cửa cái gì. Mọi người suy nghĩ rất nhiều, nhưng không nghĩ tới phương diện hắn là người của đế quốc Huyền Binh hoặc là Vu Nhai. Quá khó khăn. Tô Lôi và Tu Tư chỉ có thể thầm kêu, người này nói dối, thật sự không người nào có thể địch nổi.

- Đi ra, đi thôi. Thông qua các đội ngũ Thanh Môn khác, nàng hẳn biết được phương hướng của Ma Uyên chứ?

Mấy phút sau, Vu Nhai cuối cùng đã thông qua ma pháp trận Thần cấp. Mọi người lại nhìn thấy được băng tuyết bao trùm cả trời đất. Sau khi ra ngoài Vu Nhai trực tiếp nhìn về phía Lan Quân Hi. Lan Quân Hi không nghi ngờ thân phận của Vu Nhai, chỉ có điều ánh mắt nhìn hắn không quá tốt. Cho dù là ai bị người đùa giỡn như vậy, trong lòng cũng sẽ không thoải mái. Càng đừng nói nàng thuộc cấp đại mỹ nữ của gia tộc Lan Quân thần bí.

Nhưng nàng cũng biết, kế tiếp có người này ở đây, Thanh Môn bọn họ còn có thể an toàn hơn một chút. Thậm chí có khả năng có cơ hội phá hủy kế hoạch của Băng Tuyết Ma Vương. Đáng tiếc đạo cụ ma pháp truyền tin không thể truyền quá xa, nếu không phải lập tức thông báo cho nhân vật lớn của Lan Quân gia bọn họ.

Thậm chí phải đem Băng Tuyết Ma Vương có thể là phía sau người âm mưu chuyện truyền đi.

Mặc dù chỉ là lời đồn, sợ rằng các thế lực lớn có thể sẽ chạy tới. Đương nhiên, Lan Quân Hi cũng có tâm tư riêng. Chuyện lời đồn tạm thời cứ từ từ, hay là thông báo với gia tộc trước rồi nói sau... Sau đó, nàng bảo hai ma đạo sư Thiên cấp thông báo với Lan Quân gia. Những người khác lập tức chạy về phía Ma Uyên xuất hiện. Vu Nhai cũng không ngăn cản nàng thông báo với người khác. Vu Nhai không tin, sau khi Ma Uyên xuất hiện, những thế lực lớn của đế quốc Ma Pháp sẽ án binh bất động, mặc cho đám thanh niên làm loạn. Cho dù không cần thông báo bọn họ cũng sẽ đến... Chỉ là vấn đề tới sớm hoặc muộn mà thôi. Sợ rằng Băng Tuyết Ma Vương đã làm tốt công tác phong tỏa tin tức đi?


Cứ như vậy, mọi người điên cuồng chạy về phía Ma Uyên xuất hiện. Trong lúc đó, mọi người lại bắt một đám ma thú bay lục giai làm phương tiện chuyên chở. Bọn họ phải chạy nhanh. Người Thanh Môn phía bên kia đã đưa tin nói bọn họ đang gặp phải nguy hiểm.

- Hi tỷ, ngàn vạn lần phải cẩn thận một chút. Ma pháp trận ngoài Ma Uyên thật sự đáng sợ, lại có thể khiến hồn người mê mẩn.

- Hi muội muội, hiện tại nơi này chính là một sát trận khủng khiếp khát máu. May là có muội nhắc nhở, chúng ta còn ở bên ngoài, chưa hoàn toàn rơi vào trong. Nhưng ma pháp trận ở lối vào Ma Uyên lại đang điên cuồng mở rộng ra ngoài. Chúng ta vốn không dám đi vào, nhưng bất tri bất giác đã bị ma pháp trận lan rộng bao trùm. Hiện tại đã không biết làm thế nào để ra ngoài nữa.

- Tiểu thư Lan Quân Hi, có một đám ma pháp sư thực lực bình thường điên cuồng xông về phía chúng ta bao vây tấn. Bọn họ đã hoàn toàn mất đi lý trí, chỉ biết giết người. Những người thực lực yếu trong số chúng tađã bắt đầu có dấu hiệu bị mất phương hướng. Thật đáng sợ, ma pháp trận này quả thực không thể do con người làm ra. Chỉ có điều, tiểu thư cũng không cần lo lắng. Ba đội ngũ chúng ta đã tập hợp lại một chỗ, cũng có đan dược ổn định tinh thần, tạm thời không có việc gì. Nhưng chúng ta không biết ý niệm khiến người ta đang mất phương hướng có thể càng ngày càng khủng khiếp hay không.

Tin tức của Thanh Môn không ngừng truyền tới. Tâm trạng mọi người càng ngày càng nặng nề. Không ngờ trong thời gian không bao lâu, mọi chuyện lại diễn biến thành như vậy. Biến ma pháp trận biến thành một ma trận giết chóc. Rốt cuộc Băng Tuyết Ma Vương muốn làm gì?

Vu Nhai cũng nhíu mày. Hắn có chút lo lắng cho Thủy Tinh. Chỉ có điều tạm thời sẽ không có chuyện gì đâu. Mặc dù có Tiểu Hắc ở đó, an toàn của nàng được bảo đảm, nhưng nếu lâu dài sẽ rất khó nói. Bởi vậy hắn phải cố gắng đi nhanh tới đó mới được.

- Phía trước chính là ma pháp trận ở lối vào Ma Uyên sao? Hình như không có chấn động gì đáng sợ!

Từ ma pháp trận hệ thổ chạy tới ma pháp trận ở trước lối vào Ma Uyên cần một khoảng thời gian.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1607: Phát điên
Mà khi Vu Nhai và Lan Quân Hi chạy đến nơi, lại phát hiện ma pháp kia trận chỉ tràn ngập cảm giác thần bí, nhưng không có cảm giác đẫm máu.

Cũng không khí tức khủng khiếp gì cả, chỉ khiến người ta có cảm giác mê hoặc, dụ dỗ mọi người vọt vào.

Dường như có một giọng nói đang nói cho bọn họ biết, đi vào có thể tìm được lối vào Ma Uyên. Cùng lúc đó, từ phía xa, Vu Nhai cũng cảm giác được ma pháp trận đúng là đang mở rộng, giống như vòng xoáy, không ngừng lan ra bên ngoài, không ngừng lớn lên. Cúi đầu nhìn lại. Có vài người thanh niên đang do dự có nên đi vào hay không, thoáng cái đã bị cuốn vào. Mãi đến khi trở ra, bọn họ vẫn trong tình trạng mờ mịt.

Bọn họ cũng không khẩn trương, bởi vì bọn họ không cảm giác được trong ma pháp trận có gì nguy hiểm.

Đương nhiên, số người do dự suy nghĩ xem có nên đi vào thực sự rất ít. Phần lớn những người vừa chạy tới đều điên cuồng xông vào, rất sợ ma kiếm trong Ma Uyên bị người đoạt lấy trước. Đúng vậy, vô số những người trẻ tuổi tham gia đại hội săn bắn lũ lượt phóng vào trong ma pháp trận.

- Tiểu thư Lan Quân Hi, chúng ta...

- Chúng ta không có lựa chọn thứ hai. Vào thôi. Ta đã tìm được vị trí của ba đội Lan Quân Khôi. Lập tức tập hợp cùng bọn họ.

Lan Quân Hi thoáng nở nụ cười. Nếu như không có đạo cụ ma pháp truyền tin, nàng cũng không biết bên trong có bao nhiêu nguy hiểm. Nhưng bây giờ cho dù nguy hiểm bọn họ cũng phải đi vào. Bọn họ cứ như vậy, trực tiếp cưỡi ma thú bay vào ma pháp trận.

Một khí tức thần bí đập vào mặt, vẫn không có cảm giác đẫm máu. Xung quanh đều là người, đang xông vào bên trong. Lan Quân Hi trực tiếp vung tay lên. Đội ngũ theo sát nàng chỉ cần tập hợp với ba đội ngũ khác.

- Không đúng. Có cảm giác đẫm máu. Dường như còn có khí tức của ma pháp huyễn trận.

Bay được một đoạn, cuối cùng có người phát hiện.

- Không chỉ là ma pháp huyễn trận, còn có trận pháp tâm linh, còn có khí tức giết chóc... Đám người Lan Quân Khôi nói không sai. Khắp nơi bên trong ma pháp trận đều là những thứ dụ dỗ khiến người ta phát điên.

Lan Quân Hi trầm giọng nói. Đối với ma pháp trận này, nàng càng lúc càng thận trọng hơn.

- Ngao...

Ngay khi nàng nàng vừa dứt lời, trong nháy mắt, ma thú bay dưới thân liền phát ra một tiếng kêu điên cuồng. Sau đó, theo tiếng kêu điên cuồng này, càng lúc càng có nhiều ma thú bay kêu theo, đồng thời điên cuồng giằng co. Ma pháp đặc trưng của ma thú ma pháp bắt đầu xuất hiện sự chấn động. Phương hướng chấn động chính là người cưỡi chúng. Rất nhanh chúng công kích đám người chúng vừa phục tùng.

- Ma thú bay nổi điên. Trực tiếp giết chết, không nên nương tay, nếu không người chết có khả năng chính là các ngươi.

Lan Quân Hi cả kinh trong giây lát, sau đó rất nhanh liền đưa ra mệnh lệnh, thủ đoạn tàn nhẫn. Nhưng khi chiến đấu, không phải ngươi chết chính là ta mất mạng. Ngươi không tàn nhẫn với người chính là tàn nhẫn đối với chính mình. Đúng vậy, hiện tại tình huống đã phải xem như chiến tranh để xử lý.

- Ngao ngao ngao...

Mọi người không ai nương tay, rất nhanh đã giết chết ma thú dưới thân. Trên mặt không ít người thật ra vẫn lộ vẻ không đành lòng. Những người gia nhập Thanh Môn phần lớn đều là người tâm địa lương thiện. Cho dù ngay cả là ma thú cũng không nhẫn tâm giết chết. Còn nữa, không ít người nếu chỉ có một mình cũng không bắt được ma thú bay cường đại như vậy. Phần lớn đám ma thú bay này đều là công lao của nhóm cao thủ Lan Quân Hi.

Thật vất vả mới có khả năng giữ trong tay vật cưỡi cường đại như vậy, lại phải tự tay giết chết, có thể tưởng tượng được bọn họ có bao nhiêu giãy dụa.

- Giết...

Có lẽ bị ảnh hưởng vì sự giãy dụa trong lòng và mùi máu của ma thú bị giết chết, một người thực lực chỉ có đại ma đạo sĩ trong hai mắt đột nhiên biến thành màu đỏ sậm, quát khẽ một tiếng, không bất kỳ dấu hiệu nào đánh về phía người bên cạnh.

Người điên này giống như bị người giết toàn gia vậy...

- Ầm...

Thật may, thực lực người này yếu nhất trong đội ngũ, chỉ trong nháy mắt đã bị Lan Quân Hi ngăn cản. Một đạo tinh thần lực trực tiếp đánh vào trong ý thức người này. Người đó giống như bị sét đánh, trong nháy mắt hôn mê bất tỉnh. Lan Quân Hi cũng không liếc hắn lấy một cái, chỉ hít một hơi thật sâu, nhìn xung quanh nói:

- Đưa hắn đi, đều duy trì tâm trí ở tình trạng tốt nhất. Chúng ta tiếp tục đi tới.

Lan Quân Hi thể hiện ra tâm tính của một ma pháp sư hắc ám lạnh lùng. Chỉ có điều trong ánh mắt vẫn có thoáng run rẩy, thể hiện sự lo lắng trong lòng nàng. Đúng vậy, bọn họ vừa mới tiến vào đã bị ảnh hưởng như vậy. Đội ngũ Lan Quân Khôi sẽ thế nào?

Hiện tại đạo cụ ma pháp truyền tin đã dùng hết. Cũng không biết tình hình bên kia thế nào.

Có lẽ, có lẽ đợi nàng chính là đám người đã phát điên.


Lúc đầu thời điểm mới liên lạc, Lan Quân Khôi còn nói bọn họ ở vòng ngoài. Nhưng bây giờ thì sao, theo ma pháp trận không ngừng lớn lên, sợ rằng đã không thể xem là vòng ngoài nữa? Có lẽ mỗi người đều đang lo lắng, nhưng không ai dám lo lắng. Bởi vì nếu như không tập trung tinh thần bảo vệ ý thức của mình, sợ rằng sẽ giống như người vừa nãy, có thể sẽ ra tay đối với chiến hữu.

Xem đi, xung quanh đã dần dần có nhiều người phát điên hơn. Đã có thể thấy từng cuộc tàn sát điên cuồng. Không phải là người điên tàn sát người không phát điên, thì chính là người không phát điên tàn sát người đã phát điên.

Mặc dù bây giờ còn chưa kinh khủng như vậy, nhưng càng ngày càng đi sâu vào trong, có thể tưởng tượng sẽ là cảnh tượng địa ngục đẫm máu tới mức nào.

Trong đội ngũ Thanh Môn bọn họ cũng lẫn lộn cả tốt lẫn xấu. Người thực lực quá yếu sợ rằng sẽ càng ngày càng chịu không nổi khí tức đẫm máu. Càng đi sâu vào càng dễ phát điên. Lát sau sẽ là cảnh tượng mệt mỏi xử lý ứng phó những người một nhà.

- Chúng ta thay phiên ngăn cản khí tức xung quanh.

Lan Quân Hi trầm mặt nói.

- Được.

Cứ như vậy, tất cả mọi người bao gồm cả Vu Nhai đều thay phiên nhau ngăn cản khí tức có thể ảnh hưởng tâm trí ở xung quanh. Bọn họ là thánh ma đạo sư, những khí tức này tạm thời vẫn không ảnh hưởng được tới bọn họ. Nhưng mặc dù ngăn cản những khí tức kia, lại không thể bịt hai mắt của mọi người. Xung quanh càng ngày càng hiện ra những cảnh tượng Tu La khủng khiếp khiến cho không ít người thực lực yếu toàn thân run rẩy, dường như có cảm giác suy sụp.

Lan Quân Hi cảm thấy bất đắc dĩ, chỉ có thể cho bọn họ thêm đan dược an thần. Không phải nàng lòng dạ hẹp hòi, mà nàng không biết ba đội ngũ khác thế nào. Hiện tại đan dược an thần đặc biệt quan trọng. Tuy rằng mang theo không thiếu, nhưng bây giờ bao nhiêu cũng ít.

Mặc dù có Lan Quân Khôi đưa tin, nhưng vẫn không nghĩ tới ma pháp trận này khủng khiếp đến mức như vậy. Ban đầu dẫn nhiều người như vậy tiến đến cũng là muốn đến lúc đó nếu như cần cứu người cũng có thể một tay giúp một chút. Vừa rồi bọn họ còn có vật cưỡi lục giai, muốn sau khi tìm được ba đội ngũ khác của Thanh Môn có thể lập tức mang theo người bị thương bay ra ngoài.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1608: Khiêu khích gây ly gián
Nhưng không đoán được đám vật cưỡi kia không ngờ còn phát điên trước cả bọn họ.

Càng ngày càng đi sâu vào trong, mặt tuyết đã biến thành màu máu. Có thể nghe được những tiếng kêu đầy kỳ quái.

Kinh khủng hơn chính là do ma pháp trận này còn là huyễn trận. Những người tiến vào muốn đi ra ngoài, đặc biệt khó khăn. Vốn là khó khăn, hơn nữa ma pháp trận còn đang không ngừng lan rộng về xung quanh. Đó chính là khó khăn lại càng thêm khó khăn. Hơn nữa, người thực lực mạnh cũng không muốn đi ra ngoài.

Ma Uyên ở phía trước. Bọn họ còn muốn có được ma kiếm.

- Mọi người không cần lo lắng. Không có việc gì đâu. Bên trong bội ngũ chúng ta còn có chuẩn Thần cấp. Chỉ cần tìm được người của ba đội ngũ khác, chúng ta sẽ tìm cách đưa các ngươi ra ngoài trước.

Lan Quân Hi thỉnh thoảng còn phải trấn an người trong đội ngũ. Hơn nữa đến cuối cùng, nàng vẫn phải ném ra uy danh của Ngụy Chuẩn Thần ma đạo sư. Đúng vậy, tuy rằng rất không thoải mái, nhưng vẫn bịt mũi mà nói.

Quả nhiên có hiệu quả. Tâm tình mọi người thoáng cái đã trở yên bình tĩnh. Chuẩn thần, ở trong mắt rất nhiều người chính là siêu cấp đỉnh phong.

Bọn họ không ngừng đi tới. Cũng may, ba đội ngũ Thanh Môn khác thật sự không đi vào quá sâu vào. Cuối cùng đã tìm được bọn họ ở tỏng một hẻm núi nhỏ. Đúng vậy, bởi vì là dãy núi Phiêu Phong Tuyết, ở đây đặc biệt rất nhiều hẻm núi.

- Lan Quân Hi tỷ, các tỷ thế nào? Đáng chết, ta muốn thông báo các tỷ không nên vào, chúng ta căn bản không ra được. Thậm chí chúng ta chỉ cần đi, đều có cảm giác bị hút vào trong. Đúng vậy, ban đầu chúng ta còn đang ở gần bên ngoài. Nhưng thử vài lần không ngờ lại tiến vào sâu hơn nữa. Hiện tại càng phải đối mặt với kẻ địch điên cuồng. Vừa rồi chúng ta đã phải giết một đợt.

Khi ba đội ngũ khác của Thanh Môn nhìn thấy đám người Lan Quân Hi, phản ứng đầu tiên chính là hưng phấn, giống như được cứu. Nhưng tới khi bình tĩnh lại, sắc mặt rất khó coi. Lan Quân Khôi là người đầu tiên lao tới, sau đó nói năng có chút lộn xộn.

Đúng vậy, ở lối vào hẻm nhỏ này đầy thi thể. Trong hẻm nhỏ, sắc mặt tất cả mọi người tái nhợt. Trên người mỗi người đều có vết máu. Hiển nhiên đó đều là máu của đám người bị phát điên kia. Hiện tại mỗi người đều đnag thở dốc, cho thấy bọn họ thật sự trải qua vài lần chiến đấu thảm khốc, cũng thể hiện cảm giác sợ hãi ở sâu trong nội tâm bọn họ.

- Các ngươi đều không có chuyện gì chứ?

Lan Quân Hi cũng không để ý đến những lời oán giận của Lan Quân Khôi. Tới thì đã tới. Bây giờ muốn ra ngoài cũng quá muộn rồi. Hiện tại điều nàng chú ý chính là không ngờ ba đội ngũ không tổn thất bao nhiêu người. Mỗi người cũng không có tình trạng bị phát điên. Mặc dù ba đội ngũ cộng lại cũng có không ít ma đạo sư Thánh cấp, lại không có khả năng bảo vệ trong thời gian dài. Trong đội ngũ Lan Quân Hi, nếu không có Chuẩn Thần cấp Ngụy Linh và thánh ma đạo sư cửu đoạn là nàng, chỉ sợ đã sớm xảy ra vấn đề. Trong ba đội ngũ cũng không cường đại như bọn họ.

- Cũng may nhờ có huynh đệ Cáp Đạt Nhĩ, chúng ta mới không có người nào bị phát điên. Chỉ có mấy người huynh đệ trong lúc đang chiến đấu, không cẩn thận bị đám ngừoi phát điên kia giết chết.

Một người khác của Lan Quân gia tới bên cạnh Lan Quân Khôi nói.

Lan Quân Hi chớp chớp mắt. Huynh đệ Cáp Đạt Nhĩ là ai?

Một hồi lâu nàng mới phản ứng được, Cáp Đạt Nhĩ không phải là vị thánh ma đạo sư vong linh bên cạnh Vu Nhai sao? Cũng đúng, pháp sư vong linh ở trên phương diện tinh thần và linh hồn vô cùng cường đại. Dưới tình huống như vậy quả thực có thể phát huy tác dụng rất lớn.

Nhưng con mẹ nó, Cáp Đạt Nhĩ cũng là người của Ngụy Linh. Hình như bọn họ bắt đầu nợ nhân tình của Ngụy Linh.

Nàng lắc đầu. Bây giờ không phải là thời điểm rầu rĩ vì những chuyện này. Lan Quân Hi dẫn theo mọi người đi vào hẻm núi, sau đó cẩn thận tìm hiểu tình hình của mọi người và vấn đề ma pháp trận. Vừa rồi Lan Quân Khôi nói năng lộn xộn, khiến nàng thật sự không có cách nào hiểu được cặn kẽ mọi chuyện.

Vu Nhai đương nhiên cũng ở bên cạnh lắng nghe.

Hóa ra, thời điểm ba đội ngũ Thanh Môn này nghe nói Ma Uyên xuất hiện đã đi qua, sau đó tập hợp lại cùng nghe theo ý kiến của Lan Quân Hi, không dám tiến vào quá sâu. Nhưng Ma Uyên và ma kiếm có sức mê hoặc khiến bọn họ không thể hoàn toàn rời khỏi đó. Kết quả bọn họ bị hút vào. Ban đầu còn không có cảm thấy điều gì. Nhưng chậm rãi liền nhìn thấy có người phát điên, bọn họ mới ý thức được trong này có vấn đề, nhưng vẫn bị Ma Uyên mê hoặc, không dự định ra ngoài...

Kết quả là càng lún càng sâu. Khi bọn họ có ý muốn rời khỏi thì đã quá muộn. Trong ma pháp trận tự nhiên này mang theo rất nhiều nguyên tố khủng khiếp, quỷ dị và đặc biệt. Ví dụ như tâm linh, ảo giác và giết chóc. Trong đó ảo giác chính là nguyên nhân khiến cho bọn họ không có cách nào rời khỏi. Thậm chí vài người muốn rời khỏi lại biến thành càng đi sâu vào trong.

Cuối cùng bọn họ không có cách nào, chỉ có thể tìm tới hẻm núi này, sau đó tạm thời dừng lại.

Bởi vì có vong linh huynh ở đó, bọn họ cũng không có phát điên, chỉ kiên trì như thế. Nhưng bọn họ không biết có thể giữ cho ý thức tỉnh táo được bao lâu. Hiện tại mỗi người đều đã ở sát bờ tuyệt vọng. Sợ rằng nếu tiếp tục, không bao lâu sau cũng sẽ suy sụp.

- Nhưng không phải chúng ta có thể thuận lợi tìm được các ngươi, cũng không bị ảo giác ảnh hưởng sai?

Trong đội ngũ của Lan Quân Hi có người hỏi.

- Chỉ cần đi sâu vào trong sẽ không có ảo giác. Nếu quay ngược lại, chính là ảo giác liên tục, căn bản không ra được.

Lan Quân Khôi nói:

- Các ngươi thật sự không nên vào. Ai, hiện tại huynh đệ Cáp Đạt Nhĩ cũng quá sức mệt mỏi, sợ rằng không kiên trì được được bao lâu nữa.


Nghe nàng nói vậy, mọi người theo bản năng nhìn về phía vong linh huynh đang ngồi xếp bằng trên mặt đất phía trong hẻm núi. Chỉ có thánh ma đạo sư có thể cảm giác được sự suy yếu của hắn. Đương nhiên, bất kể thế nào, đám người Lan Quân Hi đến vẫn cho bọn họ một tia hi vọng. Đương nhiên, khi biết Lan Quân Hi cũng không có biện pháp gì, một tia hi vọng này cũng theo đó càng ngày càng yếu.

- Đúng rồi, Đặc Lai Nhĩ, tại sao không thấy hắn?

Lan Quân Hi đột nhiên hỏi.

- Chắc đang ở trong một lều nào đó nghỉ ngơi thôi. Cũng không biết chuyện gì xảy ra, hắn không ngờ lại phát điên. Nếu không phải chúng ta cứu đúng lúc, sợ rằng đã biến thành đám người bên ngoài.

Lan Quân Khôi lắc đầu nói, có chút không giải thích được.

- Ngụy Linh, ngươi cười cái gì?

Vừa rồi, lúc Lan Quân Khôi nói chuyện, Vu Nhai ở bên cạnh lại thoáng cười. Lan Quân Hi luôn luôn chú ý tới hắn, bởi vậy hắn căn bản không thể giấu được nụ cười này. Lan Quân Hi không nhịn được trợn mắt nhìn. Thời điểm này hắn còn cười được sao?

- Người lòng dạ hẹp hòi, bao giờ cũng dễ bị ảnh hưởng.

Vu Nhai nhẹ nhàng nói.

- Vị huynh đệ này, trong lúc này mong ngươi không nên nói lời ly gián như vậy.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1609: Tiến vào hay rời khỏi
Trong nháy mắt, đám người Thanh Môn nổi giận. Hiện tại là lúc nào, người này còn ở nơi này nói mát. Đồng thời, không biết từ lúc nào Đặc Lai Nhĩ đã từ bên trong lều đi ra, thâm trầm nhìn chằm chằm vào hắn.

Tuy rằng trước đó, hắn nhận định gia hỏa Ngụy Linh này là người tốt, cũng không đại biểu là có thiện cảm. Đặc biệt là khi nghe được lời gia hỏa này nói.

- Không phải là kích bác gây ly gián. Chẳng qua là nói cho mọi người một phương pháp đối phó với tình trạng phát điên mà thôi.

Vu Nhai nói xong, sau khi lười để ý tới biểu tình của đám người xung quanh khi nghe hắn nói câu thứ hai, trực tiếp đi về phía vong linh huynh hỏi:

- Xem có chuyện gì xảy ra không?

Trong nháy mắt, vô số khó chịu thậm chí mắng hắn liền dừng lại

Hiện tại bọn họ mới nhớ ra, gia hỏa kia cùng một nhóm với pháp sư vong linh đã cứu bọn họ.

- Nhất định là bởi vì ma pháp trận này. Hơn nữa ta ta cảm giác bị người khác nhằm vào. Đám người phát điên không ngừng đuổi theo hướng này, thỉnh thoảng sẽ tiêu hao lực lượng của chúng ta. Chắc hẳn không phải là cố gắng hết sức đối phó với Thanh Môn, mà chỉ cần là đội ngũ nào tương đối mạnh sẽ bị nhằm vào. Hình như, người giật giây ma pháp trận muốn tất cả mọi người đều chết.

Vong linh huynh cũng không để ý đến người khác. Nhìn thấy Vu Nhai, hắn rất tự nhiên giải thích chuyện hắn phát hiện được.

- Cái gì...

Đám người Thanh Môn nghe được vong linh huynh nói vậy, đều rất sợ hãi.

- Lan Quân Hi, nhắc nàng một câu, nàng rất may mắn, có thể sống thêm một thời gian.

Đúng lúc này, Vu Nhai đột nhiên nói.

Mọi người sửng sốt, đầu óc có chút co thắt. Đặc Lai Nhĩ, người lòng dạ hẹp hòi này không mấy lưu ý tới lời vong linh huynh nói, nhưng thật ra lại rất lưu ý tới lời Vu Nhai nói. Hắn có phản ứng đầu tiên:

- Ngụy Linh, ngươi nói cái gì? Ngươi tính làm gì tiểu thư Lan Quân Hi sao?

- Tiểu thư Lan Quân Hi, nếu như ta nhớ không nhầm, chính là câu nói sau cùng, Nguyệt Ninh Á từng nói qua với nàng.

Lan Quân Hi có chút ngây người. Nàng còn tưởng rằng Ngụy Linh thể hiện bộ dạng hung ác. Nhưng khi nghe tới câu nói sau của hắn, nàng mới chợt hiểu ra. Trong mắt lóe lên tinh quang.

- Quả nhiên là Băng Tuyết Ma Vương. Đáng chết, tất cả đều là âm mưu của hắn.

- Lan Quân Hi tỷ, cái gì mà Băng Tuyết Ma Vương?

Mọi người hỏi.

Lan Quân Hi rất nhanh nói ra những phân tích của Vu Nhai nói với nàng, phân tích cho mọi người, đồng thời kết hợp với tình hình trước mắt. Sau đó mỗi người đều khiếp sợ. Dù thế nào bọn họ cũng không nghĩ tới Ma Uyên là do Băng Tuyết Ma Vương ở phía sau thao túng.

- Báo cáo...

Đang lúc mọi người không biết nên làm gì, một giọng nói vô cùng hoảng sợ chợt từ một dãy núi tuyết truyền tới:

- Vô số ma pháp sư phát điên đang lao về phía hẻm núi của chúng ta. Nhân số rất nhiều. Sợ là chúng ta, sợ là chúng ta phải dời trận địa.

Đúng vậy, ở các phương hướng lên núi đều có trinh sát viên.

- Báo cáo, phía bên chúng ta cũng là người phát điên.

Không đợi mọi người kịp phản ứng, một trinh sát viên hướng khác cũng nói.

- Phía bên chúng ta cũng vậy!

- Phía bên chúng ta cũng có!

Ở chớp mắt, các trinh sát viên đều vô cùng hoảng sợ kêu lên. Bên trong hẻm núi, sắc mặt mọi người đều biến thành khó coi. Nói cách khác, bọn họ bị bao vây. Muốn dời trận địa đi sao? Nằm mơ.

- Hi tỷ. Chúng ta làm sao bây giờ?

Hiện tại, tất cả mọi người chỉ có thể nhìn về phía Lan Quân Hi. Trước đó bọn họ không đầu lĩnh, dĩ nhiên là tự đưa ra quyết định. Hiện tại Lan Quân Hi tới, nàng lại là người rất có uy vọng, đều muốn giao tất cả áp lực cho nàng...

Nhìn ánh mắt mong chờ của mọi người, tâm trạng Lan Quân Hi chợt trở nên hoảng loạn. Trong thoáng chốc, Lan Quân Hi rốt cuộc cũng không có chủ ý gì. Trước mắt, với thực lực của nàng không thể nắm chắc.

Tình hình hiện tại thật sự rất gấp. Cáp Đạt Nhĩ tiêu hao thực lực cực lớn. Tinh thần mọi người không phấn chấn, thậm chí gần suy sụp. Nàng thật sự không biết nên làm gì. Đặc biệt, dưới tình huống có người tận lực nhằm vào, chẳng lẽ phải vứt bỏ những người yếu sao?

Theo bản năng, nàng nhìn về phía Vu Nhai...

- Ta đi ra trước, xem thử một chút.

Vu Nhai không mấy hoảng loạn. Chuyện hoảng loạn hơn, hắn cũng đã trải qua. Thân hình chớp hiện, đã ra khỏi hẻm núi. Mọi người nhìn hắn, sau đó lại nhìn về phía Lan Quân Hi, lại nói:

- Lan Quân Hi tỷ. Chúng ta...

- Chờ tiên sinh Ngụy Linh trở lại hẵng nói. Lan Quân Hi trực tiếp đánh cắt ngang lời bọn họ.

- Tiểu thư Lan Quân Hi, người kia có thể tín nhiệm được không?

Đặc Lai Nhĩ đối với Vu Nhai vẫn khó chịu như vậy, vẫn không quan tâm tới sự sống chết của Vu Nhai, chỉ quan tâm có tin tưởng được không. Có thể thấy rõ Vu Nhai nói hắn lòng dạ hẹp hòi chính xác tới mức nào.

- Ta hỏi ngươi, có thể tín nhiệm tiên sinh Cáp Đạt Nhĩ không?

Lan Quân Hi đột nhiên tức giận, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Đặc Lai Nhĩ nói:

- Đặc Lai Nhĩ. Sợ rằng tiên sinh Ngụy Linh nói rất đúng. Lòng dạ ngươi thật sự không mấy rộng rãi. Nhớ kỹ, ngươi phát điên thậm chí chết cũng không sao, nhưng không nên liên lụy tới người khác.

Lan Quân Hi cảm thấy người lòng dạ hẹp hòi thật sự dễ phát điên. Nàng cũng phải cố gắng khiến lòng dạ rộng rãi hơn.

- Tiểu thư Lan Quân Hi, ta...


- Đủ rồi, Đặc Lai Nhĩ, không nên nói nữa. Tiên sinh Ngụy Linh là người của hoàng tộc ma pháp. Tuy rằng không phải cùng đường với chúng ta nhưng có cùng một mục tiêu với chúng ta. Còn nữa, hắn là Chuẩn Thần cấp, có thể đi ra ngoài hay không thật sự phải nhờ vào hắn.

Lan Quân Hi không nói gì, vị thánh ma đạo sư hai hệ kim hỏa đã nói trước. Hắn cũng không nhịn được quát lên. Xem ra nhân duyên của Đặc Lai Nhĩ cũng không được tốt lắm.

Thoáng cái, mọi người lại có phần cổ quái, nhanh chóng hỏi về tình hình của Ngụy Linh.

Thời điểm nghe Ngụy Linh còn là Chuẩn Thần cấp, thoáng cái, tâm tình mọi người liền thả lỏng một chút. Xung quanh, những người khác cũng đốt lên một chút hy vọng. Đương nhiên, trong đó có hai người sắc mặt không giống với những người khác. Một người trong đó dĩ nhiên chính là Đặc Lai Nhĩ. Thời điểm nghe được Chuẩn Thần cấp, hắn khó chịu giống như bị sét đánh trúng, hoàn toàn không có chút hưng phấn nào.

Một người khác, sắc mặt cũng không giống với mọi người, dĩ nhiên chính là vong linh huynh.

- Đại đế chính là đại đế. Trong thời gian vài ngày như vậy lại biến thành người của hoàng tộc ma pháp.

Trong lòng vong linh huynh cảm thán.

- Thu...

Đúng lúc này, Vu Nhai đã trở về. Mọi người vội vàng nhìn sang, trong mắt lộ vẻ mong chờ.

- Quả nhiên là có người ở phía sau xua đám người đã phát điên kia bao vây tấn công chúng ta. Vừa rồi ta bắt được một tên. Đáng tiếc còn chưa hỏi được gì, hắn đã tự sát.

Vu Nhai tiện tay ném một người chết trong tay hắn ra ngoài, nói.

- Vậy chúng ta nên làm gì bây giờ? Còn có thể ra ngoài không?

Một vị thánh ma đạo sư hỏi.

- Vẫn có biện pháp có thể xông ra ngoài. Chỉ có điều phương hướng di chuyển của các ngươi là gì? Tiến vào trong Ma Uyên hay là rời khỏi?

Vu Nhai hỏi lại.
 
Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
Top