Lượt xem của khách bị giới hạn

[Kiếm hiệp] [Truyện Hoàn] Triệu hoán thần binh - Hạ Nhật Dịch Lãnh

Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
[Kiếm hiệp] [Truyện Hoàn] Triệu hoán thần binh - Hạ Nhật Dịch Lãnh

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1871: Phát động công kích với Bách tộc
Đúng vào lúc này, Lữ Nham đột nhiên lôi kéo Tần Song nói. Sau đó trực tiếp kéo hắn ra khỏi vòng chiến của Tần gia, đi về phía phố xá sầm uất của Cự Quỳnh Thành. Lấy thực lực của Tần Song hiện nay căn bản không có cách nào phản kháng. Cũng không có ai ngăn cản. Hiện tại Tần Song rời khỏi là lựa chọn tốt nhất.

Tần Song không nhịn được lại liếc mắt nhìn Vu Nhai, âm thầm thở dài. Hắn vẫn theo chân hai người rời đi. Hắn tin tưởng hiện tại đã đứng ở tình thế đối lập, Vu Nhai cũng sẽ không hạ tử thủ đối với Tần gia. Hắn hiểu tính cách Vu Nhai.

Đương nhiên, có thể Vu Nhai cũng không có cách nào quyết định được. Bởi vì đứng nơi đó là hai cường giả đỉnh phong của đại lục Thần Huyền.

- A...

Mãi đến lúc này, mọi người trong Tần gia mới âm thầm thở phào một cái.

Người chủ quản khoát tay áo, để cho những người trong Tần gia đang vây quanh lui ra ngoài. Bên trong chỉ còn lại có mấy trưởng lão. Sau đó ánh mắt bọn họ đều tập trung ở trên người Vu Nhai. Hóa ra hắn chính là Vu Nhai, chính là người trẻ tuổi khủng bố nhất trên đại lục Thần Huyền.

Cũng không nhìn ra hắn có ba đầu sáu tay gì, tại sao lại nghịch thiên như vậy?

Nói chung may mắn, may là quan hệ giữa hắn cùng với Tần Song cũng không tệ lắm. Cũng may là Tần Song không làm khó dễ. Nếu không, có trời mới biết gia hỏa này có xuất thủ giết chết thiên tài quân sự nghịch thiên của Tần gia hay không. A, hình như Tần Song đã từng nói qua, hắn có thành tựu như ngày hôm nay, toàn bộ đều là nhờ Vu Nhai ban tặng. Suy nghĩ lại một chút vừa rồi Lữ Nham và Lý Thân Phách...

Đúng vậy, cao thủ Tần gia đều nhìn ra được hai người hiện tại đã là Thần Binh Sư.

Ngọc Vấn Hiền, Lữ Nham, Đan Tinh Tinh, Dạ Tình, Vũ Qua, Tần Song... Con mẹ nó, những người này ở trên đại lục Thần Huyền đều là người trẻ tuổi thiên tài, không ngờ tất cả đều xuất phát từ trong tiểu đoàn tinh binh Bắc Đấu cặn bã trước đó. Thời điểm Tần Song đi tiểu đoàn tinh binh Bắc Đấu, gia tộc cũng đều phản đối nghiêm trọng. Nhưng không nghĩ tới cuối cùng hắn vẫn kiên trì đi, cũng nhờ vậy mới đổi lấy thành tựu ngày hôm nay.

Được rồi. Có thể không có Vu Nhai, sẽ không có cơ hội cho những người này tỏa sáng?

Nhìn bộ dạng Lý Thân Phách, Lý gia quả nhiên không còn đường quay đầu lại.

Đúng vậy, thời điểm Vu Nhai giết chết trưởng công chúa và Lê đại nhân, Lý gia đã bị đế quốc Huyền Binh xếp vào cùng một tội phản nghịch với Vu Nhai. Đế quốc Huyền Binh cũng đã tiến hành bình định đối với Lý gia. Hiện tại trên đại lục Thần Huyền đã không có Lý gia Chùy Lĩnh nữa.

Về phần Lữ Nham. Đúng vậy, Lữ Nham cũng không đại biểu cho Lữ gia.

Đúng vậy, hiện tại tin tức phản loạn về Lữ gia còn chưa truyền tới. Bởi vì mãi đến thời điểm trận chiến cuối cùng, Huyền binh đế quốc mới biết được Lữ gia cũng tạo phản. Đương nhiên, gần như không có người nào biết Lữ gia là bị Tô Thần Hoàng ép phải làm phản.

- Trưởng lão Tần gia, chúng ta không có mục đích gì khác, chỉ muốn biết thế cục đại lục Thần Huyền hiện nay. Mong trưởng lão hãy nói rõ mọi chuyện trong hơn nửa năm qua cho chúng ta biết. Sau khi nghe xong, chúng ta sẽ lập tức rời đi.

Mãi đến khi Vu Nhai xử lý xong chuyện của mình, Độc Cô Chiến Huyền mới quay về phía người chủ quản Tần gia nói. Hoàn toàn không có bá đạo uy hiếp, nhưng lại không cho Tần gia có bất kỳ cơ hội tranh cãi nào.

- Cái này... Ta biết.

Tần gia căn bản không có tư cách phản kháng. Không có cách nào, bọn họ chỉ có thể theo yêu cầu của Độc Cô Chiến Huyền, nói ra những chuyện xảy ra trên đại lục Thần Huyền trong nửa năm gần đây. Đương nhiên, những chuyện nói ra đều là chuyện lớn...

- Cái gì? Đế quốc Huyền Binh phát động công kích đối với Bách tộc ta sao?

Nghe một hồi, Vu Nhai đột nhiên mở to hai mắt nhìn. Theo bản năng khí thế Thần Vương bạo phát ra.

Trong chớp mắt, mấy vị trưởng lão Tần gia ở đây đều theo bản năng lui lại phía sau mấy bước. Sắc mặt mỗi người đều tái nhợt. Mặc dù là người chủ quản là Thần Binh Sư đỉnh phong, sắc mặt cũng đặc biệt khó coi. Trong lòng hắn thầm cười khổ.

Đừng nói là hai Thần Hoàng khủng bố của Độc Cô gia, chỉ riêng một Vu Nhai này đã có thể biến Tần gia bọn họ thành một đống đổ nát. Thật đáng sợ...

- Xin lỗi, ta có chút kích động. Xin hãy nói tỉ mỉ tình hình cho ta nghe một chút được không? Hiện tại tình hình Bách tộc thế nào? Thương vong bao nhiêu?

Vu Nhai lại hít một hơi thật sâu, thu hồi khí thế lại, đè nén tâm tình nói.

- Vu... Tiểu huynh đệ Vu Nhai xin hãy yên tâm. Tuy rằng đế quốc Huyền Binh công kích Bách tộc, nhưng Ngọc Vấn Hiền thực sự đáng sợ. Không ngờ hắn lấy lực lượng của Bách tộc ngăn chặn được đợt tập kích bất ngờ cường đại nhất của đế quốc Huyền Binh. Sau đó, Độc Cô gia và đế quốc Ma Pháp đều ra tay viện trợ. Tạm thời tình hình cuộc chiến vẫn trong giai đoạn giằng co.

Người chủ quản của Tần gia thật sự không biết nên gọi Vu Nhai thế nào. Cuối cùng chỉ có thể gọi là tiểu huynh đệ. Dù sao ngươi không phải cùng Tần Song nhà ta xưng huynh gọi đệ đấy sao? Ta lấy thân phận của trưởng bối gọi ngươi như vậy chung quy không quá phận chứ?

- Chỉ là, chỉ là...

Nghe nói như thế, tim Vu Nhai cuối cùng đã buông lỏng một chút. Nhưng lời nói tiếp theo của người chủ quản lại làm cho tim hắn nhấc lên. Nghe được gia hỏa này này cứ nói chỉ là một hồi không ngừng, hắn vội vàng hỏi:

- Chỉ là cái gì?

- Chỉ là hiện tại Bắc Đấu và tỉnh Chùy Lĩnh không còn nằm dưới quyền khống chế của ngươi...

Người chủ quản Tần gia lại nói.

Vu Nhai có phần sững sờ, nhưng sau đó lại thở phào nhẹ nhõm. Hắn đã đoán trước được, Bắc Đấu sẽ không còn nằm dưới quyền khống chế của hắn. Thời điểm đế quốc Huyền Binh triệu tập các vương đi tới đế đô, hắn đã chuyển những người có liên quan tới hắn đang ở Bắc Đấu tới Bách Tộc Loạn Địa. Nhưng Lý gia...

- Lý gia thế nào?

- Huỷ diệt. Toàn bộ Lý gia gần như đã chết hết. Chí ít mặt ngoài là như thế.

Người chủ quản Tần gia lắc đầu nói.

Theo lý thuyết đứng ở trên lập trường của hắn không nên cảm thán như vậy. Nhưng không biết vì sao tâm tình hắn rất nặng nề. Đúng vậy, Lý gia ở Giản Lĩnh vốn là tồn tại có cùng đẳng cấp với Tần gia bọn họ. Thậm chí so với Giản Lĩnh còn cường đại hơn vài phần. Nhưng bây giờ bọn họ lại bị hủy diệt. Thế cục đại lục càng lúc càng tàn khốc. Có trời mới biết lúc nào sẽ đến phiên bọn họ?

- Đại đế yên tâm. Chúng ta trước khi đi tới Huyền Binh Đế Đô đã an bài đầy đủ. Lý gia còn chưa bị thương gân động cốt. Chỉ là đường đi tới Bách tộc đã bị phong tỏa. Nếu như người của Lý gia còn không thể an bài thích đáng, sợ rằng sẽ bị đế quốc Huyền Binh nhổ sạch.

Đúng vào lúc này, trưởng lão Lý gia Lý Thế Đạc ở trong tiểu thế giới của Vu Nhai nói. Đương nhiên, cũng chỉ có một mình Vu Nhai có thể nghe được.

Tần gia vẫn thuộc về đế quốc Huyền Binh. Lý Thế Đạc tất nhiên sẽ không nghênh ngang nhảy ra nói những lời như vậy.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1872: Thánh thần giáo hội
- Được rồi, ta đã biết. Ta nhất định sẽ đưa Lý gia các ngươi tới được Bách tộc. Chỉ có điều, hiện tại ta còn cần thêm nhiều tin tức nữa, mới có thể an bài tốt cho cuộc chiến đấu kế tiếp được.

Vu Nhai gật đầu, đáp lại Lý Thế Đạc một câu.

Kế tiếp, người chủ quản Tần gia lại bắt đầu kể về những chuyện khác đã phát sinh trên đại lục...

Thật ra cũng giống như Vu Nhai đã dự đoán khi ở trong dải đất mảnh vụn Huyền Binh đi ra, trong nửa năm, đại lục Thần Huyền cũng không có quá nhiều biến hóa. Hơn nửa năm trước, bởi vì đế quốc Ma Pháp náo động, lại thêm chuyện Bách Tộc Loạn Địa, khiến cuộc chiến giữa đế quốc Huyền Binh cùng dân Cổ Duệ ở Phá Thần Tuyến nhận được ưu thế rất lớn. Thậm chí đẩy Phá Thần Tuyến dịch về phía nam...

Nhưng hơn nửa năm qua, đế quốc Huyền Binh đã phát sinh đại biến. Không ít quân đội của đế quốc Huyền Binh đều di chuyển về phía Độc Cô gia và Bách Tộc Loạn Địa. Lại thêm chuyện Độc Cô gia làm phản khiến lòng người trong đế quốc bàng hoàng. Bởi vậy dân Cổ Duệ lại ra sức phản kích.

Lúc này, dân Cổ Duệ đã đánh đế quốc Huyền Binh trở về vị trí Phá Thần Tuyến ban đầu.

Đồng thời, đế quốc Ma Pháp bởi vì vị nữ đại đế Nguyệt Lâm Sa này kế vị, cộng thêm sự tồn tại của Ma Thiên Nguyên Giới, lòng người ổn định, đã khiến đế quốc Ma Pháp tạm thời bình yên. Chỉ là bởi vì trước đó bị dân Cổ Duệ đánh rất tàn nhẫn, hơn nữa bọn họ còn bị các thế lực thâm nhập. Đất đai của đế quốc Ma Pháp bây giờ bị xâm chiếm còn nhiều hơn so với đế quốc Huyền Binh...

Bách tộc bên kia, ngoại trừ bị đế quốc Huyền Binh công kích ra, còn có áp lực từ dân Cổ Duệ. Chỉ có điều như người chủ quản Tần gia vừa nói, bởi vì có sự trợ giúp của Độc Cô gia và đế quốc Ma Pháp, lại thêm biểu hiện nghịch thiên của Ngọc Vấn Hiền trên phương diện quân sự, hơn nữa có Lan Quân gia gia nhập và trấn thủ, lúc này liên minh bách tộc thoạt nhìn vẫn ổn định. Chỉ là gặp phải áp lực chiến tranh vẫn rất lớn. Dù sao đế quốc Ma Pháp và Độc Cô gia cũng có cảm giác ốc còn không mang nổi mình ốc.

Vu Nhai biết rõ, hiện tại Huyền Thiên Chân Thần xuất hiện, mình cùng Huyền Thiên Chân Thần có mối hận. Rất nhiều bí mật của mình bị tiết lộ. Đế quốc Huyền Binh đã cảm thấy mình là một sự uy hiếp lớn.

Sợ rằng khi Huyền Thiên Chân Thần và Thần Vũ Thần Hoàng trở về đại lục Thần Huyền, sẽ tăng cường mức độ công kích Bách tộc.

- Hiện tại thế cục đại lục thật ra cũng không khác mấy so với hơn nửa năm trước đây. Dân Cổ Duệ chiếm cứ toàn bộ phía nam của đại lục Thần Huyền. Đế quốc Huyền Binh ở phía đông. Đế quốc Ma Pháp ở phía tây. Bách Tộc Loạn Địa và Độc Cô gia ở giữa đại lục Thần Huyền.

Người chủ quản Tần gia nói rất cặn kẽ. Đột nhiên hắn lại nói:

- A đúng rồi. Ngay hai tháng trước còn có hai thế lực mới quật khởi. Một thế lực tên là Thanh Môn, nghe nói là lấy hoàng hậu viễn cổ của đế quốc Ma Pháp làm Thần Giáo Hội. Nhưng đây là một giáo hội lấy dân chúng làm chủ, lại còn chống đỡ cho đế quốc Ma Pháp. Đối với việc trấn an lòng người của đế quốc Ma Pháp có tác dụng không nhỏ. Nhưng cũng không cường đại!

Nghe nói tới Thanh Môn, trong mắt Vu Nhai lóe lên tinh quang. Thật không nghĩ tới thời gian mới hơn nửa năm Thanh Môn đã khiên cho Tần gia ở phía đông đại lục cũng biết đến. Nhưng quả thực, Thanh Môn lấy dân thường thậm chí là dân nghèo là chủ yếu. Muốn phát triển trong khoảng thời gian ngắn gần như là không có khả năng.

- Vậy còn thế lực khác?

Độc Cô Chiến Huyền thuận miệng hỏi.

- Một thế lực khác mới quật khởi lại có chút quỷ dị. Hơn nữa uy hiếp rất lớn. Bọn họ ở phía nam của đế quốc Ma Pháp giáp ranh với nơi dân Cổ Duệ chiếm lĩnh, thành lập một tòa thành lớn. Không có ai biết tòa thành lớn này được xây dựng lên lúc nào. Ba tháng trước, nó đột nhiên xuất hiện. Quỷ dị hơn chính là trong thành có vô số cao thủ. Có Huyền Binh Giả cũng có ma pháp sư. Thậm chí có tướng lĩnh của đế quốc Huyền Binh và đế quốc Ma Pháp, còn có vài gia tộc nhỏ trực tiếp bỏ qua chức vị hoặc lãnh địa đi tới tòa thành lớn này. Một con số nhiều tới mức khiến người ta phải khiếp sợ...

Nghe đến đó, Vu Nhai và Độc Cô Chiến Huyền không nhịn được liếc mắt nhìn nhau. Một cái tên lập tức xuất hiện ở trong đầu bọn họ. Không ngờ chính là nghiệp đoàn Lữ Giả. Cuối cùng, lực lượng của nghiệp đoàn Lữ Giả đã trồi lên khỏi mặt nước sao?

- Các ngươi sợ rằng cũng nghĩ ra đi? Nếu như đoán không nhầm, đây chính là nghiệp đoàn Lữ Giả trước đây. Nhưng bây giờ bọn họ đã không gọi là nghiệp đoàn Lữ Giả nữa, mà tự xưng là Thánh Thần Giáo Hội. Tuy rằng tên nghe rất tục rất có tính lừa dối, nhưng bây giờ thế cục đại lục lại khiến cho rất nhiều người cảm thấy trong lòng cần phải được thoải mái. Cái tên này lại khiến người ta cảm thấy an tâm. Bởi vậy, chỉ ba tháng, tín đồ Thánh Thần Giáo Hội gần như đã vượt qua Thanh Môn. Rất nhiều người, bao gồm cả ở bên trong đế quốc Huyền Binh đều gia nhập thế lực này.

- Điều này không đúng. Thanh Môn còn có Hoàng hậu nương nương làm chỗ dựa tinh thần. Nhưng Thánh Thần Giáo Hội này dựa vào cái gì, chỉ trong vòng ba tháng có thể vượt qua Thanh Môn?

Độc Cô Khúc Phong không nhịn được nói chen vào. Điều này quả thật có phần giải thích không thông. Dù sao thời gian quá ngắn.

- Bởi vì nguyện vọng của rất nhiều tín đồ, Thánh Thần Giáo Hội đều có thể giúp bọn họ đạt được...

- Có ý gì?

- Nói ví dụ như ở trong Cự Quỳnh Thành ta có người mắc bệnh cấp tính. Sau đó, người bệnh cấp tính này chỉ cần có được đá Thánh Thần, bóp nát ra, như vậy không đầy ba ngày sẽ có thành viên của Thánh Thần Giáo Hội xuất hiện, cũng tìm được cách trị liệu cho người bị mắc bệnh cấp tính này.

Người chủ quản thở dài nói tiếp:

- Chỉ là ví dụ. Nhưng những chuyện tương tự xuất hiện rất nhiều lần. Truyền đi rất nhanh.

- Đá Thánh Thần?

Vu Nhai lại nghi ngờ nói.

- Một loại đá có phủ phù văn. Nếu như đoán không nhầm, chỉ cần bóp nát là có thể truyền tới một phân hội bên trong Thánh Thần Giáo Hội. Đương nhiên, ta nghĩ loại đá này chắc là dùng để tạo thế lúc đầu. Hiện tại tín đồ nhiều hơn, không có khả năng có nhiều đá Thánh Thần như vậy. Nhưng vẫn có rất nhiều người của Thánh Thần Giáo Hội trong dân gian, đi trợ giúp thế nhân. Đáng sợ nhất vẫn là... có vài người không gặp được Thánh Thần Giáo Hội, cũng không có đá Thánh Thần, chỉ cần ở trên đường phố kêu khóc, sau đó, rất nhanh có người tự xưng là Thánh Thần Giáo Hội xuất hiện cũng giúp đỡ bọn họ.

Người chủ quản nói đến đây, biểu tình có phần không mấy tự nhiên.

- Mạng lưới tình báo trải rộng khắp đại lục Thần Huyền. Nghiệp đoàn Lữ Giả thật đúng là không lên tiếng thì thôi, một khi lên tiếng liền khiến cho người ta phải kinh ngạc! Cho dù người được giúp đỡ chỉ là một phần nghìn, một phần vạn, nhưng có một phần nghìn, một phần vạn người này truyền đi, Thánh Thần Giáo Hội cũng sẽ lập tức cường mạnh. Những người này chẳng khác nào đang ra ngoài tạo thế.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1873: Kinh Thiên cùng Lạc Thiên (1)
Độc Cô Chiến Huyền cũng cảm thấy tim đập nhanh. Nghiệp đoàn Lữ Giả quả thực đáng sợ. Gần như là phát triển đường nhỏ a.

Thật ra người nào hiểu lịch sử đế quốc Ma Pháp đều biết, giáo hội tồn tại không phải là cách làm thông thường. Hôm nay nghiệp đoàn Lữ Giả đã khiến Pháp Thần Điện trước khi sụp đổ dám cùng hoàng tộc ma pháp đối đầu, thậm chí không nghe hoàng lệnh, nắm giữ mạng lưới tình báo gần như trải rộng đại lục Thần Huyền có thể tưởng tượng được, nó có khả năng tạo ra bao nhiêu dư luận và tín đồ. Ở trong thời loạn như vậy, rất nhiều người cần gửi gắm hy vọng...

Đáng sợ nhất chính là cái gọi là Thánh Thần Giáo Hội này còn không phải là trống rỗng. Bọn họ có Đoạn Thiên Nguyên Giới làm hậu trường, lại qua nghìn năm bồi dưỡng được rất nhiều cao thủ. Trong đó có không ít người tràn ngập cảm kích đối với nghiệp đoàn Lữ Giả. Đồng thời, người có dã tâm cũng sau khi nhìn thấy Thánh Thần Giáo Hội lập thế sẽ trực tiếp gia nhập. Bọn họ cũng muốn tranh đoạt đại lục...

Đoạn Thiên Chân Thần chính là lợi dụng sự cảm kích và dã tâm lại thêm mạng lưới tình báo khủng khiếp để xây dựng giáo hội như vậy. Không quan tâm bọn họ lừa dối thế nhân thế nào, chí ít hiện tại bọn họ thành công.

Sợ rằng thời điểm tòa thành lớn đột nhiên xuất hiện, cũng có thể tuyên truyền thành Thần tích đi?

- Đúng rồi. Tòa thành lớn của Thánh Thần Giáo Hội kia tên gì gì. Không biết có phải là gọi Thánh Thần Đô hay không?

Vu Nhai đột nhiên hỏi.

- Tiểu huynh đệ Vu Nhai quả nhiên thông minh. Nơi đó thực sự được gọi là Thánh Thần Đô.

Người chủ quản Tần gia trả lời.

Vừa nghe nói vậy, khóe miệng Vu Nhai liền co giật vài cái. Cái tên này quả thật khiến người ta cảm thấy có chút tầm thường. Nhưng sự tầm thường cũng có nghĩa là rất dễ nhớ. Rất nhiều bá tính bình dân lại thích chính sự tầm thường như vậy. Nó thực sự cho người ta một cảm giác đại chúng. Còn có thể khiến cho bọn họ cảm thấy an tâm. Ôi, đặc biệt ở đế quốc Ma Pháp, chuyện Quang Minh Thần Điện đầu nhập dân Cổ Duệ đã đả kích rất nhiều người tâm. Hiện tại bọn họ thật sự cần nơi để gửi gắm niềm tin.

Đồng thời, Thánh Thần Đô thành lập ở đế quốc Ma Pháp cũng không phải không có lý do. Bởi vì đế quốc Ma Pháp đối với giáo hội lại có thể càng dễ tiếp nhận hơn. Hơn nữa đối chữ Thánh này hình như cũng tương đối có cảm giác. Bởi vì Đoạn Thiên Chân Thần tự xưng là thánh thần.

- Được rồi. Chúng ta cũng đã hiểu rõ về thế cục đại lục. Cáo từ trước.

Độc Cô Chiến Huyền cúi đầu suy nghĩ, chợt lắc đầu. Hắn tạm thời cũng không nghĩ ra được biện pháp nào có thể đối phó với Thánh Thần Giáo Hội này, chỉ có thể trở về Độc Cô gia thương lượng trước rồi nói sau. Nhìn bộ dạng Độc Cô Chiến Huyền, rõ ràng rất coi trọng chuyện Thánh Thần Giáo Hội. Cũng không có cách nào, bởi vì Đoạn Thiên Chân Thần đã từng lừa gạt gần như toàn bộ Độc Cô gia.

- Độc Cô gia chủ mời...

Tần gia lại hoàn toàn không có ý định giữ ba người Độc Cô Chiến Huyền ở lại. Bọn họ chỉ hận không thể lập tức tiễn người rời đi.

- Đúng rồi gia chủ. Ta không thể trở lại cùng mọi người được. Đã lâu ta không gặp Tần Song huynh đệ. Rời đi vội vàng như vậy v cũng có chút không đúng.

Vu Nhai cảm giác được Độc Cô Chiến Huyền muốn dẫn hắn bay đi, đột nhiên chặn lại nói.

Độc Cô Chiến Huyền, Độc Cô Khúc Phong thậm chí người của Tần gia cũng có phần sững sờ. Độc Cô Chiến Huyền trầm tư một hồi, sau đó mới gật đầu, nói:

- Vậy bản thân ngươi cẩn thận một chút. Chúng ta đi trước.

Vu Nhai mỉm cười gật đầu. Nhưng nụ cười mỉm của Vu Nhai rơi vào trong mắt người của Tần gia lại khiến bọn họ không nhịn được cảm thấy rét lạnh. Tại sao Vu Nhai lại muốn lưu lại. Hắn còn có mục đích gì? Gia hỏa này lại là kẻ phản bội của đế quốc Huyền Binh, hình như không thể ở lại đế quốc Huyền Binh? Hắn thật sự chỉ muốn cùng Tần Song ôn chuyện thôi sao? Cho dù là kẻ ngu ngốc cũng sẽ không cho là như vậy.

Hơn nữa, hắn còn muốn nói ra ở trước mặt nhiều người của Tần gia như vậy... A, Tần gia cũng chỉ còn lại mấy trưởng lão. Từ lúc Tần Song bị hai người Lý Thân Phách kéo đi, những người khác đã rút đi, tất nhiên không có khả năng nghe được tin tức Vu Nhai muốn lưu lại.

Ngay thời điểm Tần gia đang suy đoán, Độc Cô Chiến Huyền và Độc Cô Khúc Phong đã bay lên. Nhưng đúng lúc bọn họ chuẩn bị tăng tốc, trời chợt tối sầm xuống. Một áp lực kinh khủng đột ngột xuất hiện...

Trong nháy mắt, sắc mặt tất cả mọi người đều đại biến.

- Kinh Thiên Nhất Kiếm!

Vu Nhai và Độc Cô Chiến Huyền ngẩng đầu lên, con ngươi chợt co lại. Bọn họ đều đã từng cảm nhận Kinh Thiên Nhất Kiếm. Áp lực này đối với bọn họ mà nói căn bản không xa lạ. Không ngờ Kinh Thiên Nhất Kiếm xuất hiện. Kinh Thiên Chân Thần làm thế nào tìm được vị trí của bọn họ?

Rất rõ ràng, Thời Hoàng và Không Hoàng đã từ trong nơi khởi nguồn Nguyên Giới bị bọn họ phong ấn đi ra. A, hiện tại không phải là thời điểm suy nghĩ về những điều này, mà nên suy nghĩ xem Kinh Thiên Chân Thần muốn làm gì? Lẽ nào hắn muốn xuất kiếm tuyệt sát hai Thần Hoàng của Độc Cô gia và Vu Nhai ngay tại đây sao?

- Kinh Thiên Nhất Kiếm?

Nghe được lời Vu Nhai và Độc Cô Chiến Huyền nói, sắc mặt mấy trưởng lão Tần gia càng khó nhìn. Ban đầu bọn họ kinh hãi bởi áp lực bất ngờ xuất hiện. Nhưng rất nhanh bọn họ liền nghe được tiếng kêu kinh ngạc của Vu Nhai và Độc Cô Chiến Huyền. Bọn họ vốn còn có chút nghi ngờ, nhưng khi bọn họ nhớ tới Kinh Thiên Nhất Kiếm là vật gì, bọn họ trực tiếp bi thương, mặt cắt không còn giọt máu. Suy nghĩ cũng theo đó trở nên trống rỗng.

...

Sáu thân ảnh đồng thời xuất hiện ở phía sau Độc Cô Chiến Huyền và Độc Cô Khúc Phong. Đó chính là sáu gã cao thủ Thần Vương của Độc Cô gia. Cùng lúc đó, Vu Nhai cũng bí mật mang theo Thôn Thiên Thần Kiếm xông tới, cùng các cao thủ Độc Cô gia tạo thành tâm trận. Thêm một người thêm một phần lực. Lạc Thiên Thần Kiếm cũng đã xuất hiện ở trong tay Độc Cô Chiến Huyền. Một tâm ý cảnh khủng bố trong nháy mắt giống như gió bão xuất hiện...

Các cao thủ Độc Cô gia không có cách nào không hài lòng. Nếu như chờ Kinh Thiên Nhất Kiếm chém xuống, mới vung Lạc Thiên Nhất Kiếm lên, chỉ sợ bọn họ đều sẽ trực tiếp chết ở chỗ này. Nhưng hiện tại, ở trong mắt Tần gia thậm chí trong mắt của tất cả mọi người trong toàn Cự Quỳnh Thành, áp lực trên không trung thực sự khủng khiếp, nhưng chín người đang cầm trường kiếm trên bầu trời cũng khủng khiếp. Bọn họ đứng ở đó kiếm chỉ thẳng vào phía chân trời...

- Kinh Thiên, đã lâu không gặp. Thế nào? Ngươi vẫn trốn ở trong tầng mây không ra gặp mặt lão hữu sao?

Lạc Thiên Kiếm Linh đột nhiên từ trong Lạc Thiên Thần Kiếm xông ra, nói.

- Lạc Thiên, không nghĩ tới sau khi Nguyên Giới của ngươi bị nghiền nát, ngươi còn có thể tiếp tục đánh xuống. Chỉ có điều, ngươi cho rằng dựa vào chút lực lượng của ngươi hiện giờ có thể ngăn cản được Kinh Thiên Nhất Kiếm của ta sao?

Giọng nói Kinh Thiên Chân Thần vang vọng truyền thẳng xuống mặt đất, tồn tại giống như thần.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1874: Kinh Thiên cùng Lạc Thiên (2)
- Chắc là không ngăn cản nổi. Nhưng trong chúng ta, trong cơ thể Vu Nhai còn có một Lục Thiên Nguyên Giới. Nếu không ngăn cản được cùng lắm chúng ta trốn vào đó là được. Dù nói như thế nào Lục Thiên Nguyên Giới cũng có thể ngăn cản được mấy kiếm của ngươi chứ? Đến lúc đó chờ Huyền Nguyên Chi Lực của ngươi tiêu hao hết sạch, hoặc chờ người Độc Cô gia ta tới nhiều hơn, tất nhiên sẽ cho đám dân Kinh Thiên các ngươi một đòn đánh trả rực rỡ.

Lạc Thiên Kiếm Linh nhún vai một cái nói.

Đúng vậy, trong chớp nhoáng này, hắn đã thông báo với các cao thủ lĩnh ngộ kiếm đạo chi tâm khác của Độc Cô gia. Chỉ cần những người này có thể đến Cự Quỳnh Thành, như vậy hắn có thể phát huy ra uy lực cường đại nhất của Lạc Thiên Nhất Kiếm. Mặc dù yếu hơn Kinh Thiên Nhất Kiếm, cũng sẽ không yếu quá mức.

Mà lúc này bọn họ quả thực chỉ có thể tỏ ra yếu kém. Hình như an toàn nhất chính là trốn trong Lục Thiên Nguyên Giới trước.

Dân Cổ Duệ không có cao thủ ở xung quanh, trốn vào cũng không sợ Lục Thiên Thần Ấn bị lấy đi hoặc phong ấn.

Đương nhiên, trước ở trốn vào trong, vẫn phải phô trương thanh thế. Không chỉ muốn cho Kinh Thiên Nhất Kiếm nhìn thấy lực lượng của Độc Cô gia, cũng muốn để người Tần gia phía dưới biết Độc Cô gia khủng khiếp. Trong lúc đối đầu với Kinh Thiên Nhất Kiếm đồng thời cũng muốn chấn áp Tần gia...

- Hừ, ngươi không sợ hiện tại ta lập tức đi tập kích Độc Cô Thần Thành sao?

Kinh Thiên Chân Thần lạnh lùng nói.

- Tập kích Độc Cô Thần Thành? Độc Cô Thần Thành nói thế nào cũng là chủ thể Lạc Thiên Nguyên Giới ta. Ngươi phải thêm vài Kinh Thiên Nhất Kiếm mới có thể hủy diệt? Đến lúc đó, nói không chừng chúng ta cũng đã trở về. Đừng quên có loại truyền tống trận này. À đúng rồi, Vu Nhai, ngươi có thể liên hệ với Ma Thiên Chân Thần, để cho nàng đến Độc Cô Thần Thành hay không. Ta cũng đã lâu không gặp nàng.

Lạc Thiên Chân Thần vừa nói vừa nhìn về phía Vu Nhai. Hơn nửa năm, Ma Thiên Chân Thần cũng thu thập một ít Huyền Nguyên Chi Lực, đã có thể phát ra Ma Thiên Nhất Kiếm.

- Đương nhiên có thể. Ta lập tức liên hệ.

Vu Nhai cầm Thôn Thiên Kiếm trả lời.

- Hừ, lần này vẫn bỏ qua cho các ngươi. Vu Nhai đúng không? Ngươi rất tốt, rất tốt. Chỉ có điều ngươi tốt nhất không nên để cho ta dễ dàng biết được vị trí của ngươi.

Giọng nói Kinh Thiên Chân Thần vang lên, thực sự không tốt, mang theo sự lạnh lùng và sát ý. Từ trước tới nay hắn chưa từng coi trọng một nhân loại nào như vậy. Sau khi Thời Hoàng và Không Hoàng truyền tin tức từ nơi khởi nguồn Nguyên Giới trở lại, hắn đã liệt Vu Nhai vào danh sách những người nhất định phải giết chết. Nhưng hắn tạm thời không có cách nào. Trên người Vu Nhai vẫn mang theo Lục Thiên Nguyên Giới. Thứ này không phải dễ dàng chém nát được.

Kinh Thiên Chân Thần vẫn không biết rõ, vì sao lúc đó Lục Thiên Nguyên Giới đã tàn gần như sẽ nổ tung lại có thể chữa trị được. Phải biết rằng, trước khi Vu Nhai tìm được trung tâm nơi khởi nguồn Nguyên Giới, Thời Hoàng và Không Hoàng đã từng nhìn thấy Lục Thiên Thần Ấn...

Nói cách khác, Lục Thiên Thần Ấn không phải do trung tâm nơi khởi nguồn Nguyên Giới chữa trị. Điều này căn bản giải thích không thông!

- Đi thong thả, không tiễn.

Lạc Thiên Kiếm Linh đưa tay ra hiệu.

- Hừ!

Kinh Thiên Chân Thần hừ lạnh một tiếng. Chợt áp lực trên bầu trời trong nháy mắt trở nên sáng sủa. Hiển nhiên hắn đã lui đi. Nhưng lúc này đám người Độc Cô gia không còn trầm tĩnh nữa, mà vẫn cầm Lạc Thiên Nhất Kiếm. Bọn họ rất sợ Kinh Thiên Nhất Kiếm lại quay ngược trở lại.

- Trưởng lão, truyền tống trận...

Đúng vào lúc này, hộ vệ trông coi truyền tống trận của Tần gia xông vào trong viện trung tâm Tần gia. Cũng không chờ hắn nói xong, từng thân ảnh phóng lên cao. Mỗi người mang theo khí thế cường đại, giống như từng thanh lợi kiếm. Bọn họ tập hợp lại với đám người Độc Cô Chiến Huyền. Trong đó còn có một đại cao thủ cấp Thần Hoàng, trong đó còn có Độc Cô Chiến Phong...

Tất nhiên, đó chính là các cao thủ Độc Cô gia. Độc Cô gia vẫn còn có vị Thần Hoàng thứ ba.

Đúng vậy, sau khi bọn họ nhận được thông báo của Độc Cô Chiến Huyền sau, đã trực tiếp từ chỗ Độc Cô Thần Thành cứng rắn truyền tống qua. Tốc độ nhanh tới mức khiến lòng người kinh sợ. Trong nháy mắt, một tâm trận hoàn chỉnh xuất hiện, do các cao thủ lĩnh ngộ kiếm đạo chi tâm tạo thành. Cũng như Lạc Thiên Kiếm Linh đã từn nói với Vu Nhai, đó là tâm trận có thể phát huy Lạc Thiên Nhất Kiếm. Mỗi người đều lạnh lùng nhìn chằm chằm vào bầu trời. Mới tới nhưng mọi người đều yên lặng không nói gì.

- Hừ, Độc Cô gia...

Kinh Thiên Chân Thần lạnh lùng nhìn chằm chằm vào các cao thủ của Độc Cô gia phía dưới, lại không nhịn được hừ lạnh một tiếng. Xem ra hắn quả nhiên còn chưa hoàn toàn rời đi. Hiện tại hắn rốt cục mới xác định được Độc Cô gia có thực lực cùng hắn đối kháng. Không ngờ thật sự có thể mượn lực lượng của nhân loại tích lũy Huyền Nguyên Chi Lực phát ra Lạc Thiên Nhất Kiếm. Đương nhiên, hắn cũng biết Lạc Thiên Nhất Kiếm này nhất định sẽ giảm đi rất nhiều.

Nhưng, Kinh Thiên Chân Thần không có nhiều Huyền Nguyên Chi Lực như vậy để có thể tiêu hao. Cho dù thắng cũng rất phiền phức...

Nếu như đổi lại là thời điểm các Nguyên Giới còn chưa xuất thế, hắn không ngại ở chỗ này tiêu hao hết tất cả Huyền Nguyên Chi Lực, hoàn toàn hủy diệt Độc Cô gia. Nhưng bây giờ không được. Các Nguyên Giới đều đã xuất thế. Nếu như hắn tiêu hao hết Huyền Nguyên Chi Lực, đến lúc đó bị Thần Chi Nguyên Giới khác phản kích, vậy hắn sẽ rất thảm. Mặc dù là hắn, lúc này cũng phải đặc biệt cẩn thận.

Đương nhiên, nếu như không phải ban đầu tiêu hao hết bảy kiếm ở chỗ Vu Nhai, hắn có thể còn có thể liều mạng.

- Vu Nhai...

Kinh Thiên Chân Thần lại không nhịn được đưa ánh mắt nhìn về phía Vu Nhai. Tiểu tử này thật sự nên lập tức diệt trừ. Hắn đột nhiên nghĩ đến Hắc Nguyệt công chúa và con trai của Vu Nhai. Nhưng hắn đường đường là Kinh Thiên Chân Thần đối phó với một nhân loại bình thường nho nhỏ, bây giờ không thể nói ra miệng chuyện dùng Hắc Nguyệt công chúa và con của hắn để uy hiếp. Chỉ là nhân loại bình thường nho nhỏ, lại còn cần lấy nữ nhân và nhi tử của hắn ra uy hiếp sao? Quá nực cười đi?

Dân Cổ Duệ có thể cao ngạo như vậy, không thể không tính tới công lai truyền thụ tư tưởng của Kinh Thiên Chân Thần hắn.

Hắc Nguyệt công chúa còn là con gái của Hắc Nguyệt Thần Hoàng, dù thế nào cũng là thần dân của hắn. Hắn cũng không thể quang minh chính đại hy sinh nàng. Dù sao thần dân hắn không phải là con rối không có tư tưởng. Có rất nhiều nhân loại bình thường đầu phục hắn. Đến lúc đó làm ầm ĩ lên, lòng người sẽ hoang mang.

Đúng vậy, Hắc Nguyệt công chúa có thể hy sinh, nhưng lòng người hoang mang sẽ không tốt.

Đương nhiên, sớm muộn gì hắn cũng có lúc có thể sử dụng đến Hắc Nguyệt công chúa và con trai của Vu Nhai. Thật ra hắn cũng không cần phải vội vàng. Mọi chuyện cũng không cần Kinh Thiên Chân Thần hắn phải tự mình nói ra những lời uy hiếp. Bởi suy nghĩ như vậy, lần này Kinh Thiên Chân Thần đã hoàn toàn lui đi...
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1875: Thực lực chân chính
- Chúng ta cũng đi thôi. Trưởng lão Tần gia, ta muốn mượn truyền tống trận của gia tộc ngươi dùng một lát. Sẽ không có vấn đề gì chứ?

Độc Cô Chiến Huyền sau khi xác nhận Kinh Thiên Chân Thần đã thật sự lui đi mới quay sang nhìn về phía đám người chủ quản Tần gia, hỏi.

- Xin cứ tự nhiên...

Khóe miệng các trưởng lão Tần gia đều giật giật vài cái. Các ngươi vừa mới rồi đã từng sử dụng qua một lần. Hiện tại còn cần phải trưng cầu ý kiến của Tần gia ta nữa sao?

Độc Cô Chiến Huyền gật đầu. Hắn cứ như vậy, dẫn theo tất cả cao thủ Độc Cô gia bao gồm cả Vu Nhai vọt tới vị trí truyền tống trận. Sau đó truyền tống trận lập tức được mở ra.

Trong nháy mắt, tất cả đám người Độc Cô gia đều biến mất ở trong truyền tống trận. Trong chớp mắt bọn họ có thể đã trở lại bên trong Độc Cô Thần Thành. Mãi đến khi truyền tống trận không còn lóe sáng nữa, đám người của Tần gia cuối cùng mới có thể thở hắt ra một hơi.

Con mẹ nó, thật sự, thật sự đáng sợ. Đây chính là thực lực chân chính của Độc Cô gia, đệ nhất gia tộc đại lục Thần Huyền sao?

- Đúng vậy, đây là thực lực của Độc Cô gia.

Đúng vào lúc này, một giọng nói quen thuộc lại xuất hiện trong tai bọn họ, nói giống như biết bọn họ đang suy nghĩ gì. Mọi người đều giật mình. Bọn họ vội vàng ngẩng đầu nhìn lên. Bọn họ liền nhìn thấy một người trẻ tuổi xuất hiện. Đó chính là Vu Nhai.

Đúng vậy, lúc trước hắn nói muốn lưu lại. Vừa rồi hắn theo người của Độc Cô gia đến truyền tống trận chẳng qua là để che dấu hành tung.

Hắc hắc, Kinh Thiên Chân Thần vừa nói, không nên để hắn dễ dàng tìm ra được vị trí của Vu Nhai. Đương nhiên, Vu Nhai cũng không phải quá sợ hắn. Dù sao chỉ cần trốn vào Lục Thiên Nguyên Giới hoặc Huyền Binh Điển, hắn không cần quá lo lắng. Chí ít có thể tạm thời giữ được tính mạng.

Chỉ là hắn sợ trốn vào sẽ không có cách nào phản kháng, sẽ trực tiếp khiến cả Lục Thiên Thần Ấn hoặc Huyền Binh Điển cùng bị mang đi.

- Tiểu huynh đệ Vu Nhai. Chẳng biết ngươi lưu lại còn có gì chỉ giáo?

Người chủ quản Tần gia cười khổ. Tiểu tử trước mắt này thật sự không khác gì ôn thần. Nếu để cho Huyền Binh Đại Đế biết bọn họ nhìn thấy Vu Nhai cũng không dám chiến đấu, làm không tốt cũng sẽ bị nhổ tận rễ. Đương nhiên, hiện tại bọn họ không biết vì sao, bọn họ thật sự không dám xông lên bao vây tấn công tiểu tử này. Có lẽ bọn họ thật sự khó có thể coi Vu Nhai là kẻ phản bội? Có lẽ là sợ vũ lực của Vu Nhai? Lại có lẽ là vừa rồi Độc Cô gia cho bọn họ một chấn động quá đáng sợ? Cuối cùng có lẽ tận đáy lòng bọn họ còn có chút bội phục đối với Vu Nhai.

Ban đầu, hắn còn muốn nói ra một vài lời nói nặng. Ví dụ như mời tiểu huynh đệ Vu Nhai rời khỏi, không để cho chúng ta khó xử v.v. Nhưng lời đến cửa miệng lại có phần nói không nên lời. Hắn lại cười khổ. Nơi này chính là ở địa bàn Tần gia hắn đấy!

- Đúng rồi. Dù sao ta cũng không phải là gia chủ Tần gia. Ta không có cách nào hạ lệnh bao vây tấn công Vu Nhai. Đây chính là nguyên nhân

Người chủ quản Tần gia chỉ có thể tự an ủi mình như thế. Hắn thật sự không có cách nào, thật sự có chút buồn khổ. Đối mặt với người thanh niên còn nhỏ hơn hắn không biết bao nhiêu tuổi này, hắn lại chỉ có thể tự mình an ủi cho số phận bi thương của mình

- Chỉ giáo thì không dám nhận. Chỉ là trong tiểu thế giới Binh Linh của ta còn có mấy bạn cũ của ngươi muốn gặp ngươi.

Vu Nhai mỉm cười, sau đó để đám người gia chủ Lữ gia và Lý Thế Đạc đi ra. Trong khi người chủ quản Tần gia đang ngây người ra, hắn lại nói:

- Được rồi, các ngươi trò chuyện đi. Ta đi tìm đám người Tần Song huynh đệ ôn chuyện...

Nói xong, Vu Nhai liền trực tiếp rời đi. Trong viện chỉ còn lại có đám người trưởng lão Tần gia và Lữ gia, Lý gia nhìn nhau.

- Ha ha, trưởng lão Tần Phi, thật sự là đã lâu không gặp. Gần đây có khỏe không?

Gia chủ Lữ gia đột nhiên phá lên cười ha ha, sau đó lại nói:

- Thế nào? Trưởng lão Tần Phi không chào đón chúng ta sao? Tại sao không mời chúng ta đi vào ngồi một chút?

- Lữ gia chủ, hai vị trưởng lão Thần Vương, đã lâu không gặp. Mời mời mời...

Sắc mặt người chủ quản Tần gia có phần khó coi, đưa tay ra hiệu mời. Hiện tại Lý Thế Đạc lại là kẻ phản bội đế quốc, nhưng hắn lại không thể đuổi? Lực lượng Tần gia Bọn họ đối mặt với những người trước mắt này cũng chỉ có kết quả bị diệt. Hơn nữa, không ngờ Lữ gia chủ và trưởng lão Thần Vương Lữ gia cũng đi cùng với Vu Nhai. Hình như đã rất nói rõ ràng chuyện nào đó mà hắn cũng không dám suy nghĩ tới.

Nói chung, mọi người cùng tiến vào trong chủ điện của Tần gia, sau đó bắt đầu nói về chuyện nào đó không muốn người khác biết.

...

- Tần Song huynh đệ, nào, uống rượu...

Vu Nhai rất nhanh liền tìm được đám ba người Lữ Nham và Tần Song. Bọn họ cũng không làm chuyện gì khác, cũng chỉ uống rượu. Thật ra nhìn sắc mặt Tần Song đã biết, những gì nên nói, Lữ Nham và Lý Thân Phách đều đã nói. Mà với phân lượng của Tần Song ở Tần gia cũng không quyết định đượcchuyện gì. Cùng lắm có quyền phát biểu nhất định mà thôi. Hiện tại hắn cũng không muốn nhiều lời làm gì, cũng chỉ thuần túy gặp mặt chiến hữu.

Thời gian một canh giờ cứ như vậy trôi qua, mọi người ngược lại cũng dần dần thả lỏng, uống rượu cười ha ha, quên đi rất nhiều chuyện không vui, quên đi thế cục đại lục hiện tại. Trong lúc đang uống rượu, Vu Nhai mới nghĩ tới Yến đại nhân và Hạng giáo quan còn đang ở trong tiểu thế giới Binh Linh hắn. Tần Song cũng từng là thủ hạ kỵ sĩ Huyền Thần Điện dự bị của bọn họ. Hắn tất nhiên cũng để bọn họ đi ra.

Tần Song nhìn bọn họ sững sờ.

Rất nhanh, chuyện tại sao Yến đại nhân và Hạng giáo quan lại phải ở trong tiểu thế giới Binh Linh của Vu Nhai đã trở thành trọng tâm câu chuyện. Sau khi nghe được đế quốc Huyền Binh không ngờ sử dụng tính mạng của bọn họ ra để ra oai phủ đầu với Vu Nhai, Tần Song cũng không nhịn được nắm chặt nắm đấm.

Vu Nhai biết, xiềng xích đang cuốn chặt ở sâu trong nội tâm Tần Song bắt đầu thật sự run rẩy...

Lại qua gần nửa canh giờ, mọi người cuối cùng rời khỏi tiệc rươu, trở lại Tần gia. Hành tung của bọn họ rất bí ẩn. Cũng không có ai biết bọn họ đi uống rượu. Mặc dù biết cũng không biết thân phận chân chính của bọn họ.

Khi gặp lại các trưởng lão Tần gia, chỉ thấy ánh mắt tất cả trưởng lão Tần gia nhìn Vu Nhai lộ vẻ phức tạp...

- Các vị Tần gia, không quan tâm các ngươi đưa ra quyết định gì, ta đều sẽ tôn trọng các ngươi, cũng sẽ không giở thủ đoạn ép buộc gì. Cho nên ta hiện tại sẽ mang theo tất cả những kẻ phản bội đế quốc Huyền Binh rời khỏi Cự Quỳnh Thành...

Sau khi Vu Nhai gặp lại mọi người trong Tần gia, liền trực tiếp không đầu không cuối nói ra những lời như vậy.

Nhưng người của Tần gia đều biết hắn nói vậy là có ý gì. Trong một hai canh giờ vừa rồi, người của Lữ gia và Lý gia đều đã nói rõ ràng với bọn họ. Rất rõ ràng.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1876: Xúi giục
Sau đó lại nghe Vu Nhai nói:

- Chỉ có điều trước đó, ta cũng cần mượn truyền tống trận của các ngươi dùng một lát. Hơn nữa ta còn muốn đi tới Huyền Binh Đế Đô trước. Lấy một thân phận không phải là Vu Nhai đi vào. Chẳng biết có được hay không?

Các trưởng lão Tần gia có phần sững sờ, Vu Nhai còn muốn đi tới Huyền Binh Đế Đô? Hơn nữa, còn muốn che giấu tung tích đi tới đó. Nhưng vì sao hắn lại nói rõ ràng với bọn họ như vậy? Hắn muốn chúng ta hỗ trợ phối hợp sao?

Đúng vậy. Dù sao Vu Nhai không phải là các cao thủ Độc Cô gia. Hắn càng phải đi tới Huyền Binh Đế Đô. Nếu như không có Tần gia phối hợp, hành tung sợ rằng sẽ lập tức bị phát hiện. Dù sao loại truyền tống trận này bị khống chế rất nghiêm ngặt.

Thật ra Vu Nhai có thể truyền tống đến nơi khác. Nói ví dụ như Lữ gia, bây giờ còn chưa thật sự bị liệt vào hàng phản nghịch. Sau đó sẽ từ Lữ gia truyền tống đi tới Huyền Binh Đế Đô...

Không đúng, sợ rằng hiện tại Lữ gia cũng đã bị đế quốc Huyền Binh quản chế nghiêm mật. Nếu như từ Tần gia truyền tới Lữ gia, chỉ sợ sẽ càng bị nghi ngờ hơn. Đặc biệt tại sao Tần gia lại muốn mở ra truyền tống trận đi tới Lữ gia?

Trước đó, truyền tống trận đi Huyền Binh Đế Đô là chuyện thường xảy ra. Nhưng đi Lữ gia đã ít lại càng ít!

Về phần Độc Cô gia...

Sợ rằng truyền tống trận từ Độc Cô gia đến Huyền Binh Đế Đô đã hoàn toàn bị phong ấn, hoàn toàn không mở ra.

Bất kể thế nào, không ngờ Vu Nhai nói ra như vậy được. Hắn không phải nên chờ đợi tới khi trong Tần gia hoặc nói Cự Quỳnh Thành có người muốn truyền tống đi đế đô, sau đó lại nghĩ biện pháp lặng lẽ trà trộn vào hay sao? Hắn không sợ người của Tần gia đi thông báo với đế quốc Huyền Binh sao? Có thể hắn đang thử thách quyết tâm của Tần gia. Hoặc là Vu Nhai thật sự tự tin đến mức, cho dù người Tần gia đi vạch trần cũng không sợ?

Không hiểu nổi, không hiểu nổi...

Thật ra, chính vì Vu Nhai biết tâm lý do dự của bọn họ hiện tại. Hắn nói thẳng ra, khả năng người Tần gia đi vạch trần sẽ thấp hơn. Bởi vì các ngươi đi vạch trần ta cũng không sợ. Vạch trần đối với các ngươi sẽ càng phiền toái hơn.

Quả thật hắn cũng có ý thử dò xét, xem người Tần gia có dao động hay không.

Do dự một chút, người chủ quản Tần gia vẫn đáp ứng nói:

- Tiểu huynh đệ Vu Nhai, gia chủ chúng ta không có ở đây. Tạm thời ta không có cách nào cho ngươi một câu trả lời chính xác... Chỉ có điều, ngươi có thể yên tâm, về những lời đã nói ngày hôm nay, về chuyện ngươi đi tới đế đô, Tần gia chúng ta có thể xem như không biết gì hết. Chúng ta chỉ biết là ngươi và các cao thủ Độc Cô gia chủ đi tới Độc Cô Thần Thành. Cho dù bị phát hiện, cũng là do ngươi đột nhiên trở về, đồng thời lại lẩn vào trong đội ngũ truyền tống đi tới Huyền Binh Đế Đô.

- Đa tạ. Ta nghĩ không bao lâu nữa, gia chủ Tần gia sẽ trở lại Cự Quỳnh Thành. Đến lúc đó, ta có thể đã xong chuyện ở đế đô trở về. Ta hi vọng lúc đó các ngươi có thể cho ta một câu trả lời chính xác...

Vu Nhai chắp tay nói.

Quả thực, hiện tại phong ấn của hắn và Độc Cô Chiến Huyền đối với nơi khởi nguồn Nguyên Giới đã bị phá. Rất nhanh, Thiên Bằng Hoàng sẽ dẫn theo các cao thủ đế quốc Huyền Binh trở lại đại lục Thần Huyền. Đến lúc đó nhất định sẽ giống như bọn họ, giành lấy sáu tỉnh trước. Gia chủ Tần gia tất nhiên sẽ không muốn đi theo tới Huyền Binh Đế Đô. Bọn họ có thời gian thương lượng chuyện lớn.

Cứ như vậy, Vu Nhai lại thu đám người của Lữ gia và Lý gia vào Huyền Binh Điển, sau đó dịch dung từ Cự Quỳnh Thành truyền tống tới Huyền Binh Đế Đô. Cũng đúng như lời hắn vừa nói. Hắn không phải một mình đi tới, mà là lẩn vào đội ngũ của Tần gia và Cự Quỳnh Thành muốn đi tới Huyền Binh Đế Đô. Có Tần gia hỗ trợ, hắn không sợ bị phát hiện.

- Phù. May là Vu Nhai không bảo chúng ta truyền tống đám người Lữ gia và Lý gia đến tỉnh Kích Lĩnh. Nếu không, đến lúc đó đế quốc Huyền Binh điều tra ra, chúng ta xong đời.

Nhìn theo bóng dáng Vu Nhai rời khỏi Cự Quỳnh Thành, người chủ quản Tần gia không nhịn được thở phào nhẹ nhõm nói.

Đúng vậy, như vừa nói, Lữ gia rất có khả năng đã bị đế quốc Huyền Binh quản chế nghiêm mật. Nếu như Vu Nhai muốn truyền tống những người này đi Lữ gia ở Kích Lĩnh, đến lúc đó nói không chừng đế quốc Huyền Binh sẽ cho điều tra... Đương nhiên, điều này cũng có thể thấy được sự cẩn thận và tâm tư kín kẽ của Vu Nhai.

Chỉ có điều nếu Vu Nhai không muốn chuyển Lữ gia đi, tất nhiên cũng chưa từng nghĩ tới chuyện bảo người của Tần gia đưa đám người Lữ gia và Lý gia đi tới Lữ gia. Hiển nhiên, người chủ quản Tần gia có chút lo sợ vỡ mật, suy nghĩ quá nhiều...

Nói chung, trưởng lão Tần gia bọn họ đã nhìn thấy chính là, Độc Cô Chiến Huyền và đám người Vu Nhai đột nhiên xuất hiện, hỏi thăm thế cục đại lục nửa năm qua. Sau đó Kinh Thiên Nhất Kiếm xuất hiện. Sau khi bức lui, Độc Cô gia lại có cao thủ cứng rắn xông qua truyền tống trận, hợp thành một trận pháp cường đại đối đầu với Kinh Thiên Nhất Kiếm, cũng ép Kinh Thiên Nhất Kiếm phải rời đi. Sau đó, Độc Cô gia và Vu Nhai lại cứng rắn xông qua truyền tống trận rời khỏi đó.

Về phần chuyện Lữ Nham và Lý Thân Phách, cũng theo Vu Nhai rời khỏi...

Chuyện này thật ra có chút phiền phức. Nhưng với sự cẩn thận của Vu Nhai và Lữ Nham trước đó, tin tưởng không có người nào phát hiện ra bọn họ uống chung rượu gì đó. Chuyện này thật ra phải nói rõ ràng cùng Tần Song, để khẩu cung khớp nhau!

- Được rồi. Chúng ta nhanh chóng đi tới cấm địa tìm xem có tìm thấy mật lệnh viễn cổ gì đó hay không.

Sau khi người chủ quản Tần gia cùng với tất cả trưởng lão thương nghị xong, liền nói.

Đúng vậy, nếu quả thật bọn họ cũng có mật lệnh viễn cổ giống như Lý gia và Lữ gia, vậy chuyện đầu nhập vào Vu Nhai hoặc Độc Cô gia thật ra có thể suy nghĩ...

Nhưng không ngờ Độc Cô gia lại đối kháng với Kinh Thiên Nhất Kiếm. Đây cũng là một trong những nguyên nhân quan trọng khiến bọn họ dao động.

Hơn nữa, bọn họ còn suy nghĩ sâu xa hơn. Nếu quả thật có mật lệnh viễn cổ, như vậy bọn họ còn có thể liên lạc các gia tộc và thế lực có qua lại thân thiết với bọn họ. Không nhất định phải là gia tộc lãnh chủ. Thử phản ứng của những thế lực này một chút. Đến lúc đó, không chừng rất nhiều gia tộc hoặc thế lực đều có mật lệnh này. Vậy nói không chừng có thể tạo ra một trận đại bạo phát...

Nói chung tất cả đều phải chờ gia chủ trở về lại thương lượng mới được. A, mặc dù không có mật lệnh viễn cổ, nếu như Độc Cô gia và Bách tộc thế lớn, gia nhập Độc Cô gia cũng không có gì là không thể. Ai. Phá Thần Tuyến phía trước, áp lực quá lớn.

Hiện tại bọn họ còn không biết, Độc Cô Chiến Huyền sau khi trở lại Độc Cô gia đã phát ra lời tuyên bố và hiệu triệu. Cũng chính là hiệu triệu thế lực đế quốc Huyền Binh thậm chí là cá nhân tìm nơi nương tựa vào Độc Cô gia bọn họ.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1877: Diễu hành thị chúng (1)
Độc Cô gia bọn họ đã phản lại đế quốc Huyền Binh. Lời hiệu triệu này vừa phát ra đã có người hưởng ứng. Đương nhiên, hiện tại dám trực tiếp tuyên bố hưởng ứng Độc Cô gia phần lớn vẫn là thế lực ở tỉnh Kiếm Vực.

Tỉnh Kiếm Vực cách Bách tộc rất gần. Thậm chí đã có người hưởng ứng xuất phát trợ giúp Bách tộc...

Những thế lực có khoảng cách xa như Tần gia vậy, tạm thời còn chưa có nhận được tin tức. Mặc dù có nhận được, chỉ sợ cũng âm thầm suy xét hoặc âm thầm hưởng ứng. Dù sao vẫn phải cẩn thận một chút, xem đại thế thế nào. Nhưng bất kể thế nào, tất cả đều có thể thấy được uy tín của Độc Cô gia khủng khiếp tới mức nào!

Huyền Binh Đế Đô...

Vu Nhai đã mượn truyền tống trận đến đây. Kúc này hắn đã dịch dung, dáng vẻ không có gì bắt mắt. Hắn tới Huyền Binh Đế Đô chỉ có một mục đích, đó chính là đưa thi thể Luyện Khinh Vũ và đạo cụ ma pháp ghi lại hình ảnh của Luyện Khinh Vũ trả lại cho công chúa Linh Vũ. Có thể, điều này đối với công chúa Linh Vũ có chút tàn khốc, nhưng hắn vẫn phải trả lại cho nàng. Dù sao chuyện này cũng cần phải có một kết cục.

Thật ra Vu Nhai còn có chút do dự. Nhưng cuối cùng hắn vẫn nắm chặt nắm đấm quyết định thực hiện. Chung quy phải cho Luyện Khinh Vũ đã chết, một câu trả lời thỏa đáng. Dù sao đã ghi lại thời khắc cuối cùng khi hắn chết, còn có lời hắn muốn nói với công chúa Linh Vũ...

- Lữ gia chủ, Lý huynh, ta tin tưởng các ngươi nhất định sẽ có biện pháp trở lại Kích Lĩnh. Tạm thời từ biệt nơi này. Tất cả cứ theo kế hoạch chúng ta đã vạch ra trước đó để hành động.

Đương nhiên, trước đó hắn đã tìm được được một nơi đặc biệt bí ẩn, thả tất cả đám người của Lữ gia và Lý gia ra. Sau đó nói với bọn họ.

Trước đó, khi còn ở trong Huyền Binh Điển, Vu Nhai đã cùng bọn họ nói chuyện rõ ràng, đồng thời vạch ra kế hoạch. Không quan tâm Tần gia có làm theo lời đã nói hay không, bọn họ đều phải mau chóng trở lại Kích Lĩnh...

Đúng vậy, trở lại Kích Lĩnh, sau đó Lữ gia có thể lập tức đưa ra sự an bài. Đồng thời, Lý gia cũng có thể âm thầm lẻn vào Chùy Lĩnh, triệu tập các cao thủ Lý gia đã ẩn vào chỗ tối ra, tiếp đó mới có thể khởi binh...

Đế quốc Huyền Binh khẳng định đã biết đám người Độc Cô gia từ trên biển Thần Huyền trở lại đại lục Thần Huyền sắp lên tới đất liền. Tuy người của bọn họ chưa ctrở về nhưng có thể truyền tin. Chỉ sợ bọn họ đã dự đoán được người của Lữ gia và Lý gia sẽ từ Giản Lĩnh quay trở lại Kích Lĩnh và Chùy Lĩnh. Ở đây, rất khả năng đã bố trí mai phục. Hơn nữa chuyện Độc Cô gia đối đầu với Kinh Thiên Nhất Kiếm gây ra ầm ĩ rất lớn. Rất nhanh sẽ có người có tâm để ý. Bởi vậy Vu Nhai mới có thể làm ngược lại, đưa Lý gia và Lữ gia đến đế đô, lại từ đế đô quay ngược trở lại. Như vậy sẽ an toàn hơn nhiều.

Với tình hình hiện tại, hành sự phải đặc biệt cẩn thận.

- Bảo trọng. Chúng ta sẽ chờ ngươi trở về...

Mọi người chắp tay hướng về phía Vu Nhai, sau đó cũng không nhiều lời, liếc mắt nhìn Vu Nhai một cái. Bọn họ cũng đã sớm dịch dung rất nhanh đã lẩn vào trong đám người. Cuộc chiến của bọn họ và gia tộc bọn họ đã chính thức bắt đầu.

- Phù...

Vu Nhai hít một hơi thật sâu. Cuộc chiến đấu của hắn cũng sắp mở ra.

- Mau lên mau lên. Nghe nói đế quốc đã bắt được một nhân vật phản nghịch quan trọng của Bách tộc, đang đi diễu hành thị chúng. Mau tới xem một chút.

Đúng lúc Vu Nhai lao về phía hoàng thành được vài bước, hắn lại đột nhiên nghe được có người lớn tiếng hô. Trong lòng hắn thầm run lên...

Trong phút chốc Vu Nhai dừng bước, sau đó cũng lao về hướng dân chúng đang rời đi.

Nhân vật quan trọng của Bách tộc, sẽ là ai đây...

Bất kể là ai, hắn đều phải cứu người ra. Dù thế nào hắn cũng không nghĩ tới mình đến đế đô trả thi thể Luyện Khinh Vũ sẽ gặp phải chuyện như vậy. Trong lòng hắn vừa kinh sợ vừa tức giận lại cảm thấy mình rất may mắn. May là mình tới đây.

- Chính là hắn. Chính là Đan Đạo Hùng hội trưởng nghiệp đoàn võ học trước kia. Có người nói hắn là nhạc phụ của nghịch tặc Vu Nhai. Hắc hắc, không nghĩ tới hắn lại bị bắt đi diễu hành thị chúng. Không biết khi Vu Nhai biết nhạc phụ của hắn biến thành bộ dạng như vậy sẽ có biểu tình thế nào? Có thể trực tiếp vọt tới đế đô đi tìm cái chết hay không?

Vu Nhai còn chưa tới gần, liền nghe được lời bàn tán như vậy.

Ầm.

Trong đầu hắn thoáng cái nổ tung. Không ngờ là Đan Đạo Hùng?

Hắn nhanh chóng nhìn về phía lực lượng của đế đô. Quả nhiên, lúc này trong phố chính của đế đô có rất nhiều vệ binh áp tải một chiếc xe tù. Trên xe tù không ngờ chính là Đan Đạo Hùng.

Đan Đạo Hùng lại bị bắt sao?

Chỉ thấy toàn thân hắn đầy những vết thương. Trên người còn có gông xiềng lộ ra huyền khí rất cường đại, phong tỏa chặt chẽ huyền khí Thần Binh Trận của hắn. Chỉ thấy trên mặt hắn vẫn lộ vẻ kiên nghị, sắc mặt không đổi. Mặc dù bị thương nặng cũng không khiến tim hắn dao động được...

Trong nháy mắt, Vu Nhai chỉ cảm thấy nhiệt huyết dâng lên, muốn xông tới cứu người...

- Không đúng...

Nhưng mặc dù là loại tình huống này, Vu Nhai vẫn duy trì một chút bình tĩnh. Cũng chính bởi chút bình tĩnh này, khiến linh giác cường đại của hắn cảm giác được một khí tức được che giấu rất sâu. Nếu như không phải thực lực của hắn đạt tới Thần Vương, nếu như không phải các loại cảm ngộ của hắn đã vô cùng cường đại, sợ rằng vẫn không phát hiện ra được. Khí tức được che giấu rất sâu kia rõ ràng là đến từ một Thần Hoàng.

Bên trong Huyền Binh Đế Đô còn có Thần Hoàng, hơn nữa thoạt nhìn là đang chờ đợi mình...

- Chỉ là diễu hành thị chúng, còn chưa tới giờ xử trảm... Không, chỉ cần ta không xuất hiện, vậy nhạc phụ tương lai của ta sẽ tạm thời không có việc gì. Bình tĩnh, trước hết phải tỉnh táo lại... Nguy rồi, Đan bá phụ bị bắt, như vậy Thủy Tinh chỉ sợ sẽ không thể giữ dược tỉnh táo giống như mình? Sợ rằng hiện tại nàng cũng đã đi tới Huyền Binh Đế Đô?

Sau khi tỉnh táo lại Vu Nhai đột nhiên nghĩ đến một chuyện còn đáng sợ hơn. Càng nghĩ hắn lại càng lo lắng. Hắn cũng không dám vận dụng linh giác, chỉ đưa mắt tìm kiếm thật nhanh ở trong đám người đông đúc...

- Sao?

Đúng lúc thời điểm vô cùng khẩn trương này, Vu Nhai đột nhiên nhìn thấy được một nữ nhân dáng dấp bình thường đứng ở trong đám người. Bộ dạng của nàng thực sự không bắt mắt, nhưng trên vai nàng vẫn nằm một con chuột kim sắc đáng yêu. Đây là chuột kim sắc rất được nữ nhân đại lục Thần Huyền sủng ái. Nhưng Vu Nhai lại cảm giác được trên người nữ nhân bình thường này có khí tức đặc biệt quen thuộc. Ở sâu bên trong khí tức này dường như có cuồng phong mưa rào.

Đúng vậy, dường như sẽ lập tức bạo phát ra.

Rất rõ ràng, người này chính là Thủy Tinh. Con chuột kim sắc trên vai nàng chính là Tiểu Hắc. Thủy Tinh quả thực đã tới đây.

Không dám chậm trễ, Vu Nhai lặng lẽ chen về phía Thủy Tinh. Từ lúc còn ở trong nơi khởi nguồn Nguyên Giới, hắn rèn luyện năng lực ẩn nấp gần như ngay cả Thần Hoàng cũng không dễ dàng bắt được.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1878: Diễu hành thị chúng (2)
Trong thời điểm chen lấn đi qua, gần như không bị người nào chú ý tới.

Hắn cứ lặng lẽ không một tiếng động...

Mà thời điểm hắn gần tới nơi, hắn lại chợt phát hiện Thủy Tinh và Tiểu Hắc không ngờ đang giữ thế. Hiện tại xung quanh đang có một Thần Hoàng khủng khiếp quản chế chặt chẽ, thậm chí đợi chờ mình xuất hiện. Nếu như Thủy Tinh và Tiểu Hắc xông ra, kết quả thế nào có thể tưởng tượng ra được.

Tốc độ phải nhanh hơn nữa. Khi các nàng còn chưa kịp ra tay, hắn đã đến bên cạnh, khẽ nói:

- Không nên vọng động!

Trong chớp mắt, Thủy Tinh và Tiểu Hắc vốn đã chuẩn bị xong, thân thể chợt cứng đờ. Cảm giác đầu tiên chính là bị phát hiện. Nhưng cảm giác thứ hai lại cho nàng niềm vui bất ngờ. Bởi vì nàng nhận ra được đó là giọng nói Vu Nhai.

Vu Nhai bị đế lệnh Huyền Binh triệu tập đến Huyền Binh Đế Đô đã hơn nửa năm. Hơn nửa năm qua mỗi ngày nàng đều lo lắng. Đặc biệt là sau khi đế quốc Huyền Binh vì đả kích sĩ khí của Bách tộc, thậm chí còn đưa ra lời đồn đại nói Vu Nhai và Độc Cô Chiến Huyền đã chết. Tuy rằng nàng không tin, nhưng trong lòng vẫn không thể mở được cái nút thắt này. Thời điểm cái nút thắt này còn chưa được mở ra, cha nàng lại bị bắt.

Trong lòng Thủy Tinh loạn thế nào có thể đoán được. Nhưng bây giờ nàng lại nghe được giọng nói mà có nằm mơ nàng cũng muốn nghe. Trong phút chốc, nàng dường như tìm lại được linh hồn mình. Mặc dù thực lực nàng bây giờ đã đạt tới Thần Vương, nhưng nàng vẫn là một nữ nhân cần có chỗ dựa.

Vu Nhai không biết còn sống hay đã chết. Phụ thân bị bắt. Hai chỗ dựa lớn đều bị đổ. Tiếp theo nàng cũng muốn sụp đổ vậy.

- Không nên vọng động. Xung quanh có Thần Hoàng đang theo dõi. Đan bá phụ không có việc gì đâu. Chí ít tạm thời không có việc gì. Mục tiêu của Thần Hoàng chắc chắn là ta. Chỉ cần ta còn chưa bị bắt, Đan bá phụ sẽ không phải chết.

Vu Nhai có thể có thể đoán được tâm tình của Thủy Tinh lúc này. Nhưng hắn thật sự cũng không cảm thấy thoải mái. Hắn rất muốn ôm lấy nữ hài mà hắn yêu sâu nặng này. Nhưng bây giờ hắn không thể làm vậy được.

- Không cần nói nữa. Không nên khiến cho bất kỳ kẻ nào chú ý. Tạm thời duy trì tình trạng hiện tại. Chờ sau khi xe chở tù đi qua chúng ta lại lẩn vào đoàn người. Nghe lời ta. Tất cả đã có ta. Ta sẽ không để cho Đan bá phụ gặp chuyện gì không may.

Vu Nhai dùng giọng điệu rất khẽ, chỉ có Thủy Tinh và Tiểu Hắc có thể nghe được nói.

Thủy Tinh thoáng cái có chỗ dựa vững chắc, cảm giác giọng nói phía sau thật sự rất ấm áp. Nàng cũng kín đáo gật đầu.

Xe chở tù dần dần đi xa. Dân chúng vẫn có người đuổi theo phía sau xem. Nhưng phần lớn đám người còn lại đã tản đi. Vu Nhai và Thủy Tinh cũng chậm rãi biến mất ở trong đám người. Chỉ có điều Thủy Tinh nhìn theo chiếc xe chở tù đi xa, trong lòng vẫn rất lo lắng. Vu Nhai vừa nói, có một Thần Hoàng đang theo dõi cha nàng. Đó là Thần Hoàng đấy. Theo thực lực tăng trưởng, Thủy Tinh càng lúc càng hiểu rõ sự cường đại của Thần Hoàng.

Cách đó lhông lâu nàng vừa đạt được Thần Vương cảnh. Nhưng nàng hiểu rất rõ Thần Vương ở trước mặt Thần Hoàng vẫn là cặn bã. Mà với thực lực Vu Nhai bây giờ thật sự có thể cứu phụ thân sao? Nàng cũng không cảm giác được thực lực Vu Nhai rất cường đại. Nhiều lắm cũng chỉ giống như nàng?

Lại thêm Tiểu Hắc, nhiều nhất chính là ba Thần Vương. Bọn họ thật sự có thể đối đầu cùng Thần Hoàng sao?

Nói sau, nơi này chính là Huyền Binh Đế Đô, thật sự cũng chỉ có một Thần Hoàng sao? Đúng vậy, không có khả năng chỉ có một Thần Hoàng.

Thủy Tinh còn không biết, đám người Thiên Bằng Hoàng và Thần Vũ Thần Hoàng còn chưa trở về đế đô. Mặc dù nàng biết, nhưng Huyền Binh Đế Đô thật sự cũng chỉ lưu lại một Thần Hoàng để trấn thủ thôi sao? Bớt đi ba Thần Hoàng như Thiên Bằng Hoàng, đế quốc Huyền Binh thật sự chỉ còn lại một Thần Hoàng sao?

Điều này sợ rằng chỉ có Huyền Binh Đại Đế mới biết được? Dù sao giống như chiến lực chung cấp, càng ít để lộ ra càng tốt.

- Đúng rồi, nghe nói ngày mai công chúa Linh Vũ cũng sẽ xuất giá. Đáng tiếc là ở bên trong hoàng thành. Nếu không chúng ta còn có thể xem náo nhiệt.

Đúng lúc tâm Thủy Tinh loạn như ma, bên cạnh đột nhiên xuất hiện một tin tức như vậy. Lúc này Thủy Tinh tất nhiên không tâm tình quan tâm công chúa nào đó phải gả. Nhưng Vu Nhai lại nghe rất rõ ràng. Trong lòng hắn thoáng động, nhưng không có bất kỳ biểu lộ gì, tiếp tục dẫn theo Thủy Tinh đi tới một nơi bí mật trong đế đô. Rất nhanh, bọn họ đã đi tới trong ngõ nhỏ không người.

Đúng vào lúc này, hắn nhẹ nhàng cầm tay Thủy Tinh.

- Thả lỏng. Ta tạm thời đưa hai người vào trong tiểu thế giới Huyền Binh Điển ta.

Vu Nhai nhẹ nhàng ghé ở bên tai Thủy Tinh và Tiểu Hắc nói. Bạch quang chợt lóe lên, Thủy Tinh và Tiểu Hắc biến mất. Sau đó Vu Nhai tiếp tục đi tới giống như không có chuyện gì xảy ra, giống như một người nhàm chán đang đi dạo. Ở đây cũng không có khách điếm, sợ rằng hiện tại rất nhiều nơi đều bị điều tra rất nghiêm ngặt. Trước đó khi đi ra truyền tống trận hắn đã bị kiểm tra một hồi, may là không lộ ra dấu vết.

- Tiểu Hắc, nhiệm vụ kế tiếp của ngươi sẽ rất quan trọng. Có thể cứu Đan bá phụ ra được hay không đều phải nhờ tới ngươi.

Trong lúc đi dạo, Vu Nhai chỉ để lại một tia ý thức ở bên ngoài nhìn đường, ý thức thật sự đã lẻn vào trong Huyền Binh Điển.

Hắn không ôn chuyện cũ với Thủy Tinh, mà trực tiếp quay sang nhìn Tiểu Hắc nói.

Tên tiểu tử này từ đầu đến cuối đều có biểu hiện vô cùng tốt. Về phương diện diễn kịch, hình như đã không kém gì Vu Nhai. Nghe được Vu Nhai nói vậy, nó theo bản năng ngẩng đầu lên, mang theo sự nghi ngờ và kiên định.

Đối với chuyện cứu Đan Đạo Hùng ra, nó tất nhiên sẽ không từ chối, nguy hiểm cái gì căn bản không lo lắng.

- Trong những Thần Binh không gian kia có cất giấu không gian chi lực và cảm ngộ không gian rất cường đại. Chỉ cần ngươi có thể hấp thu, mặc dù không đạt được Thần Hoàng cảnh, chí ít cũng có thể đạt được Thần Vương đỉnh phong. Đến lúc đó lấy lực lượng không gian của ngươi, cơ hội tránh được Thần Hoàng và trốn thoát là rất lớn.

Vu Nhai cũng không nói lời vô nghĩa, trực tiếp lấy Thần Binh trước đó đã hấp thu không gian chi lực của nơi khởi nguồn Nguyên Giới qua. Sau đó khi ánh mắt Tiểu Hắc sáng rực, hắn lại tiếp tục nói:

- Nhưng điều kiện trước tiên là phải nhanh. Phải mau chóng hấp thu và cảm ngộ hết. Hiện tại đế quốc Huyền Binh còn có ba Thần Hoàng chưa trở về. Chúng ta phải ra tay cứu người trước khi ba Thần Hoàng đó trở lại Huyền Binh Đế Đô. Yên tâm, ta sẽ dùng thần đạo thời gian giúp ngươi làm tốc độ dòng chảy thời gian chậm lại, tranh thủ cho ngươi nhiều thời gian hấp thu hơn.

- Chít, yên tâm đi. Mặc dù không thể hoàn toàn hấp thu, đến lúc đó ta cũng sẽ ra tay cứu người.

Tiểu Hắc gật đầu.

- Linh linh linh...

Đúng vào lúc này, không ngờ Huyền Binh Điển lại rất thần kỳ phát ra những tiếng động Linh linh linh.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1879: Ngươi vừa gọi tỷ tỷ cái gì
Một đấm khí tức mà Tiểu Hắc vô cùng khát vọng thình lình từ trong đại địa của Huyền Binh Điển bắt đầu chuyển động. Đây chính là lực lượng bản nguyên thuộc về Lạc Thiên Nguyên Giới.

Vu Nhai có phần sững sờ, nhìn chằm chằm vào lực lượng bản nguyên này một hồi, sau đó chợt mừng rỡ nói:

- Điển linh, đa tạ ngươi.

- Linh linh linh...

Điển Linh phát ra những âm thanh đầy vui sướng. Hiển nhiên nó đã tiếp nhận lòng biết ơn của Vu Nhai. Sau đó, nó lại mang theo những tiếng Linh linh linh ẩn vào nơi sâu nhất trong Huyền Binh Điển. Rất rõ ràng, số lực lượng bản nguyên này tất nhiên là do Huyền Binh Điển linh lưu lại cho Tiểu Hắc.

Đúng vậy, thời điểm ở Đoạn Thiên Nguyên Giới và Ma Thiên Nguyên Giới đều có Tiểu Hắc đi theo bên cạnh nó cùng nhau hấp thu. Lúc ở Lạc Thiên Nguyên Giới, Tiểu Hắc lại không có ở đó. Nó lại có chút mong nhớ, thậm chí lưu lại một phần đợi Tiểu Hắc đến. Xem ra Huyền Binh Điển Linh cũng đầy nhân tính.

Về điểm ấy tất nhiên đã khiến Vu Nhai rất hài lòng.

Có chút lực lượng bản nguyên của Lạc Thiên Nguyên Giới, thực lực Tiểu Hắc sẽ tăng trưởng nhanh hơn. Cho dù dù không có cách nào hoàn toàn cảm ngộ không gian chi lực, đạt được Thần Vương đỉnh phong, nhưng có khả năng cũng sẽ tăng lên mấy phần.

Nói thật ra, Vu Nhai thật sự không có nắm chắc, trong khoảng thời gian ngắn ngủi Tiểu Hắc có thể hoàn toàn cảm ngộ được không gian chi lực bên trong các Thần Binh không gian. Đây chính là cảm ngộ của đại năng giả đã sáng lập Thần Chi Nguyên Giới. Nếu như hoàn toàn cảm ngộ được, sợ rằng Tiểu Hắc sẽ thật sự đạt tới Thần Hoàng cảnh...

- Chít...

Hiện tại, không nói nhảm nữa. Bởi vì thời gian cấp bách, Tiểu Hắc đã nuốt vào đám lực lượng bản nguyên của Lạc Thiên Nguyên Giới, đồng thời bắt đầu cảm ngộ không gian chi lực. Vu Nhai cũng lập tức vận dụng thời gian Thần Vương chi đạo, thay đổi tốc độ thời gian xung quanh Tiểu Hắc. Không có cách nào, mỗi lần Tiểu Hắc hấp thu lực lượng bản nguyên đều phải ngủ rất lâu. Chuyện cứu Đan Đạo Hùng, chậm nhất chính là tối mai...

Thật sự không thể kéo dài được nữa. Có trời mới biết nhóm cao thủ Thiên Bằng Hoàng sẽ trở lại Huyền Binh Đế Đô lúc nào.

- Thủy Tinh, nàng tạm thời nghỉ ngơi một lát. Ta còn có chuyện phải làm. Chờ sau khi xong xuôi chúng ta sẽ tìm một nơi bí mật đợi Tiểu Hắc tỉnh lại.

Vu Nhai lại nhìn Thủy Tinh ôn nhu nói. Khi nhìn đến Thủy Tinh nặng nề gật đầu, hắn liền rút ý thức ra, chuẩn bị trở về trong thế giới hiện thực. Nhưng rất nhanh hắn lại trở về, nói:

- Đúng rồi Thủy Tinh, ở trong tiểu thế giới này còn có rất nhiều người của nghiệp đoàn võ học trước đây. Nếu như nàng cảm thấy nhàm chán, hãy tìm bọn họ tâm sự. Đúng rồi, cả Yến đại nhân và Hạng giáo quan cũng ở đây.

- A? Hóa ra người của nghiệp đoàn võ học thật sự đều bị chàng thu vào trong Huyền Binh Điển sao?

Thủy Tinh tạm thời quên đi chuyện của Đan Đạo Hùng. Nàng có chút kinh ngạc. Ban đầu ở Huyền Binh Đế Đô, Vu Nhai lợi dụng đạo thời gian thu từng người của nghiệp đoàn võ học đang bị tra xét nhà vào trong Huyền Binh Điển. Hiện tại đã qua hơn nửa năm. Tuy rằng phía bên đế quốc Huyền Binh đối với chuyện mất mặt này đã cố gắng hết sức phong tỏa, nhưng Đan Đạo Hùng và đại tiểu thư Tiểu Tinh làm sao có thể không điều tra chuyện này?

Sau lại, bọn họ chỉ điều tra được hầu hết các nhân vật quan trọng của nghiệp đoàn võ học ở lại Huyền Binh Đế Đô đều biến mất một cách quỷ dị. Biến mất trong ngày Vu Nhai tiến vào Huyền Binh Đế Đô. Lúc đó bọn họ đã suy đoán là Vu Nhai cứu. Chỉ là khổ nổi không có căn cứ.

- Đúng vậy. A, tại sao Đan bá phụ lại bị bắt?

Hiện tại thời gian còn sớm, chuyện công chúa Linh Vũ xuất giá vẫn phải chờ tới ngày mai. Vu Nhai dừng lại một lát, cũng không có vấn đề gì. Chỉ là sợ chút ý thức bên ngoài mang theo thân thể như vậy tự do đi lại không mục đích sẽ khiến binh lính tuần tra chú ý mà thôi.

Được rồi, đi dạo một hồi sẽ không có chuyện gì.

- Ai, đế quốc Huyền Binh không đánh hạ được Bách tộc hình như rất phẫn nộ. Hơn nữa, trong cuộc chiến giữa Bách tộc cùng Huyền Binh, phụ thân ta còn chém giết một Thần Tướng của đế quốc Huyền Binh. Đế quốc Huyền Binh đã trút giận lên người của các thành viên nghiệp đoàn võ học trên đế quốc Huyền Binh. Phụ thân ta nhìn thấy, tất nhiên muốn ra tay. Kết quả...

Thủy Tinh lộ vẻ buồn bã, thì thầm nói.

Vu Nhai có phần sững sờ. Hắn chợt trầm tư. Nhưng rất nhanh hắn lại lộ ra nụ cười nhạt, nói:

- Chỉ sợ không phải vì trả thù. Huyền Binh Đại Đế muốn bắt được một người có đủ phân lượng trong liên minh bách tộc chúng ta, đồng thời lại là người có thể uy hiếp được ta...

Thủy Tinh ngẩn người một lát, nghi ngờ nhìn về phía bầu trời tiểu thế giới Huyền Binh Điển. Giọng nói Vu Nhai từ phía trên truyền tới.

Vu Nhai chậm rãi giải thích. Rất đơn giản, cụ thể chính là nửa năm trước Vu Nhai biến mất ở trong nơi khởi nguồn Nguyên Giới. Lúc đó hắn rất có thể đã tìm tới vị trí trung tâm, rất khả năng nắm được nơi khởi nguồn Nguyên Giới trong tay. Điều này làm cho cao tầng đế quốc Huyền Binh rất lo lắng. Vì sự lo lắng này, ở đại lục Thần Huyền bọn họ liền trực tiếp trở mặt cùng Bách tộc và Độc Cô gia, tuyên bố hành vi phản nghịch của hai người, đồng thời phát động chiến tranh. Thậm chí không để ý tới cuộc chiến tranh với dân cổ Duệ ở Phá Thần Tuyến. Tất cả chỉ vì có thể bắt được một người có khả năng uy hiếp được Vu Nhai...

Kết quả thật sự rất không như ý của đế quốc Huyền Binh. Có Độc Cô gia và đế quốc Ma Pháp thậm chí là Ma Thiên Nguyên Giới giúp đỡ, đế quốc Huyền Binh không ngờ không làm gì được Bách tộc. Lần thứ hai bọn họ lấy lui làm tiến, công kích và lùng bắt người của nghiệp đoàn võ học, dẫn dụ Đan Đạo Hùng ra tay. Kết quả thật sự đã khiến đế quốc Huyền Binh thành công. Đáng tiếc khi bắt được Đan Đạo Hùng, nơi khởi nguồn Nguyên Giới cũng sụp đổ.

- Thật hèn hạ...

Nghe Vu Nhai kể xong, Thủy Tinh không nhịn được thầm oán hận.

- Đều là tại ta. Bất kể thế nào ta nhất định sẽ nghĩ biện pháp cứu Đan bá phụ ra.

Vu Nhai thở dài nói.

- Cũng không thể oán chàng được. Cũng không có gì gọi là đê tiện hay không đê tiện. Càng không có cái gì là chính hay là ta. Cái này gọi là được làm vua thua làm giặc. Khi nàng bước lên con đường này, nhất định phải chuẩn bị tâm lý. Còn muốn thoát khỏi sao? Vậy chỉ khi có khả năng vượt lên trên tất cả sinh mệnh bao gồm cả Nguyên Giới Chân Thần trên đại lục Thần Huyền mới có thể làm được.

Đúng lúc Thủy Tinh sắp mở miệng, một giọng nói lại giành nói. Thời điểm Vu Nhai và Thủy Tinh đờ ra, một nữ tử mặc trang phục cổ màu trắng bạc đi tới. Không ngờ đó chính là Thôn Thiên Kiếm Linh...

- Ách, Thôn Thiên Kiếm lão... Sao nàng lại tới đây?

Vu Nhai thật sự ngây người. Tại sao Thôn Thiên Kiếm Linh lại đột nhiên xuất hiện vào lúc này? Trong lúc mơ hồ hắn có dự cảm không lành. Vì dự cảm này, hắn theo bản năng thiếu chút nữa gọi là Thôn Thiên Kiếm lão bà, may là đúng lúc dừng lại.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1880: Thôn Thiên kiếm Linh cùng Thủy Linh
- Thôn Thiên Kiếm Linh sao? Đúng rồi, Vu Nhai, vừa rồi chàng đã gọi Thôn Thiên Kiếm tỷ tỷ là lão gì vậy hả?

Thủy Tinh đột nhiên hỏi.

Mặc dù Vu Nhai đã dừng lại, nhưng vẫn bị Thủy Tinh, người đã rất quen thuộc với tính cách của hắn nắm bắt được điều này. Thoáng cái nàng quên mất chuyện của Đan Đạo Hùng, không nhịn được mang theo ánh mắt quỷ dị nhìn qua. Khóe miệng Vu Nhai co giật vài cái, trên trán thoáng có mồ hôi lạnh...

Thủy Tinh biết Vu Nhai có Thôn Thiên Kiếm. Thôn Thiên Kiếm Linh đã từng xuất hiện trước khi hoàng hậu tiền bối và Vu Thuấn hóa thành Lục Thiên Ấn Linh.

- Cái này, cái này...

- Phụt... Chàng gọi Thôn Thiên Kiếm tỷ tỷ là lão bà đúng không? Thật đúng không đổi được cái miệng của chàng. Ngay cả Kiếm Linh cũng có thể đùa giỡn. Yên tâm đi, ta sẽ không ghen với Thôn Thiên Kiếm Linh tỷ tỷ.

Thủy Tinh phì cười, sau đó rất rộng lượng nói. Nhưng thời điểm nhắc tới hai chữ Kiếm Linh, nàng lại đặc biệt nhấn mạnh. Thật ra nàng đã sớm nghi ngờ người này. Ai bảo Thôn Thiên Kiếm Linh xinh đẹp như vậy?

Mặc dù ngoài miệng Thủy Tinh nói không ăn giấm, nhưng lời này cho dù là ai cũng nghe ra mùi chua trong đó. Có lẽ là oán giận gia hỏa kia hoa tâm, đồng thời cũng nhấn mạnh Kiếm Linh. Đây là nói cho Thôn Thiên Kiếm Linh nghe. Kiếm Linh a, cũng không cần tới câu dẫn chồng ta.

- Đúng vậy, ta chỉ là một Kiếm Linh mà thôi. Tuy rằng ta đã nhìn tiểu tử này từ khi còn bé tới lúc hắn lớn lên, lại vô số lần cùng hắn vào sinh ra tử, nhưng chung quy ta chỉ là một Kiếm Linh.

Trên gương mặt Thôn Thiên Kiếm Linh lại hiện ra nụ cười u oán, giọng nói yếu ớt, dường như có cảm giác vừa nhu nhược lại vừa cố gắng chống đỡ với sự bất công của số phận đối với nàng. Vẻ đẹp u buồn này, đừng nói là Vu Nhai, ngay cả Thủy Tinh nhìn thấy cũng ngây ngẩn cả người. Lại nghe nàng tiếp tục nói:

- Thủy Tinh muội muội cũng đừng trách Vu Nhai. Chuyện hắn gọi ta là lão bà, cũng nên trách ta...

- Trách tỷ tỷ sao?

Thủy Tinh nghi ngờ nói, sau đó quan sát nàng từ trên xuống dưới. Thôn Thiên Kiếm Linh không giống như sẽ câu dẫn nam nhân?

- Đúng vậy. Trách ta... Đúng rồi Vu Nhai, ngươi ở bên ngoài đã đi dạo đủ lâu rồi. Tốt nhất là đi ra ngoài đi. Nếu như bị người ta nghi vấn sẽ rất phiền toái. Huyền Binh Đế Đô tuy lớn, nhưng bây giờ khắp nơi đều bị cảnh giới nghiêm ngặt.

Thôn Thiên Kiếm Linh nói một hồi, lại đột nhiên nhìn về bầu trời của tiểu thế giới Huyền Binh Điển nói. Ý thức của Vu Nhai đang tập trung ở nơi đó.

- Cái này chắc hẳn là...

- Không nên cầu may. Đừng quên phụ thân của Thủy Tinh muội muội còn đang ở trong tay kẻ địch.

Thôn Thiên Kiếm Linh đột nhiên trở nên nghiêm nghị nói.

- Cũng được. Vậy các nàng trò chuyện, ta đi ra ngoài trước.

Khóe miệng Vu Nhai co giật vài cái, chỉ có thể rút ý thức ra ngoài. Tuy rằng hắn có thể nhất tâm nhị dụng thậm chí mấy dụng, nhưng đó là sử dụng để đánh nhau. Thời điểm nói chuyện trời đất lại khác. Đương nhiên, chỉ cần hắn không tham dự nói chuyện phiếm, chỉ là nghe trộm người ta nói chuyện trời đất thật ra vẫn có thể dùng được. Cho nên hắn lưu lại một tia ý thức ở trong thế giới Huyền Binh Điển. Thật ra cũng không cần lưu lại, chỉ cần quan tâm chú ý là được. Huyền Binh Điển lại Huyền Binh bản mạng của hắn. Nhưng hắn lại nghe thấy Thôn Thiên Kiếm Linh nói chuyện.

- Thủy Tinh muội muội, ta xem chúng ta vẫn không nên ở chỗ này làm phiền Tiểu Hắc tu luyện. Đi, chúng ta đi tới trong tiểu thế giới Binh Linh của ta. Ta thuận tiện để cho muội thăm tiểu thế giới Binh Linh của ta một chút. Ta tin tưởng muội nhất định sẽ thích nơi đó.

Đúng vậy, Thôn Thiên Kiếm Linh chính là nói như vậy. Kết quả Vu Nhai thật muốn mắng chửi người. Tuy rằng Thôn Thiên Kiếm cũng là Huyền Binh bản mạng của hắn. Nhưng nếu như Thôn Thiên Kiếm Linh cố ý không cho hắn đưa ý thức tiến vào tiểu thế giới Binh Linh, Vu Nhai cũng không có cách nào. Mặc dù thực lực của hắn hiện nay đã đạt tới Thần Vương cũng không được. Bởi vì kiếm chữ Thiên lại là tồn tại mà ngay cả Thần Hoàng cũng không có cách nào hoàn toàn phát huy.

Thôn Thiên Kiếm tuy rằng còn đang trưởng thành, nhưng sau khi hút Huyền Nguyên Chi Lực, bất kể là thân kiếm hay linh thể, nàng đều không thể kém hơn so bất kỳ kiếm chữ Thiên nào. Cứ như vậy, nàng dẫn theo Thủy Tinh biến mất ở trong tiểu thế giới Binh Linh của nàng.

- Kiếm Linh này, nàng đột nhiên nổi điên làm gì?

Vu Nhai hoàn toàn không có cách nào làm gì được nàng, chỉ có thể thu ý thức trở về, khóe miệng cũng giật giật vài cái. Sau đó nàng lại lắc đầu nói:

- Bất kể vì sao nàng đột nhiên nổi điên, trước đó ta cũng không làm gì nàng. Cùng lắm chỉ xem qua thân thể nàng mà thôi. Cùng lắm chiếm chút tiện nghi ngoài miệng. Sợ cái lông. A, nàng chẳng lẽ vu oan hãm hại ta sao? Cũng sẽ không. Lấy tính cách kiêu ngạo của Kiếm Linh nàng vẫn không đến mức nói loạn.

Đi ở trên đường phố Huyền Binh Đế Đô, Vu Nhai đưa ra đủ loại suy đoán. Hắn suy đoán Thôn Thiên Kiếm Linh nổi điên cái gì, lại suy đoán nàng sẽ nói những gì với Thủy Tinh. Nhưng cuối cùng hắn vẫn không đoán được điều gì:

- Bất kể nàng làm gì, chí ít Thủy Tinh sẽ không nhàm chán như vậy, sẽ không một lòng chìm đắm trong lo âu. Có thể Thôn Thiên Kiếm Linh chỉ thấy Thủy Tinh lo lắng cho Đan bá phụ, muốn dời đi sự chú ý của nàng?

Vu Nhai càng nghĩ càng cảm thấy có thể như vậy. Hắn cũng cố ý nói thầm lời này ra.

Hắn chính là muốn nói cho Thôn Thiên Kiếm Linh nghe, cũng lơ đãng lấy lòng cùng nhắc nhở Thôn Thiên Kiếm Linh...

Mà trên mặt Thôn Thiên Kiếm Linh trong tiểu thế giới Thôn Thiên Kiếm Linh quả nhiên lộ ra một nụ cười mỉm ngọt ngào. Chợt nàng lại nhìn Thủy Tinh trước mắt nói:

- Thủy Tinh muội muội, muội cũng biết tính tình Vu Nhai là không chịu thua. Trước đây cũng bởi vì ta quá cao ngạo, bao giờ cũng khinh thường chủ nhân này, hắn mới có thể tức giận mà gọi ta là lão bà. Thậm chí còn muốn dụ ta đi ra. Chuyện này quả thực nên trách ta...

- Thôi đi. Vẫn nên xử lý chuyện của công chúa Linh Vũ trước đã.

Vu Nhai tất nhiên chẳng biết Thôn Thiên Kiếm Linh cùng Thủy Tinh nói chuyện gì. Hắn cũng không suy nghĩ nhiều nữa.

Mặt trời đã sắp xuống núi. Tuy rằng vẫn phải chờ tới ngày mai, công chúa Linh Vũ mới có thể lấy chồng, nhưng chung quy vẫn phải chuẩn bị trước một chút. Phải nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ lần này. Huyền Binh Đế Đô cũng đặc biệt lớn. Nếu không phải thực lực của hắn cường đại, có trời mới biết lúc nào mới có khả năng chạy tới hoàng thành.

Thực lực cường thịnh hơn nữa, cũng không thể bay nhanh ở trong không trung của đế quốc Huyền Binh. Vu Nhai phải dưới tình huống ẩn nấp, chạy thật nhanh tới hoàng thành.

- Thời những lời người dân thường thảo luận trước đó, người công chúa Linh Vũ phải gả chắc là đại quý tộc ở bên trong hoàng thành. Nhất định phải tiến vào hoàng thành.

Sau hai canh giờ, Vu Nhai đã đi tới bên ngoài hoàng thành. Vào lúc này, Hoàng thành quả nhiên đã giăng đèn kết hoa. Gả công chúa đối với hoàng tộc mà nói cũng không tính là chuyện nhỏ.
 
Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
Top