Lượt xem của khách bị giới hạn

[Kiếm hiệp] [Truyện Hoàn] Triệu hoán thần binh - Hạ Nhật Dịch Lãnh

Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
[Kiếm hiệp] [Truyện Hoàn] Triệu hoán thần binh - Hạ Nhật Dịch Lãnh

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1901: Lực lượng tinh không
Ánh sáng gần như hút ý thức của hắn vào. Ở đây sao cũng không giống như đứng ở dưới đại lục Thần Huyền chỗ nhìn thấy. Ở đây sao tuy rằng sáng, nhưng chắc sẽ không chớp động. Cũng chính là cảm giác không chớp mắt, không linh động, dường như được vẽ ra.

- Tại sao lại như vậy. trong Thần Huyền Khí Điển, Mệnh Hồng rõ ràng biến thành sao mới giống như vẽ ra. Khi ta đạt được Thần Binh Sư, mở ra một tầng công pháp huyễn ảnh cuối cùng, bầu trời sao đã linh động?

Vu Nhai ngẩn người tự hỏi.

Nói xong, Vu Nhai còn không mấy tin, lấy Thần Huyền Khí Điển ra, tiến vào bầu trời bên trong huyễn ảnh...

Hắn quả nhiên nhớ không lầm. Mệnh Hồng biến thành sao có chút đờ đẫn, là tồn tại không có thần vận. Bầu trời sao thuộc về cảnh giới Thần Binh Sư cũng tràn ngập cảm giác linh động. Dường như mỗi vì sao đều có sinh mệnh, cũng như tinh linh...

- Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra vậy?

Vu Nhai có phần suy nghĩ không thông. Chân mày hắn nhíu thật chặt. Nhưng hắn không buông tha, mà cố gắng phân tích. Đây là cơ hội cuối cùng của hắn. Hắn cũng không biết thời gian của hắn có thể kiên trì bao lâu. Nếu như thời gian ngừng dừng lại, hắn sẽ phải lặp lại động tác trước đó. Nói không chừng, trong nháy mắt đó, chờ đợi hắn là Hoa Nộ Hải lao tới nơi.

- Người sáng tạo Thần Huyền Khí Điển hướng tới bầu trời sao, sáng lập Mệnh Hồng hóa tinh ý cảnh. Nhưng phải sáng tạo làm sao?

Nhìn thấy bầu trời sao, hắn cảm thấy được đại lục Thần Huyền chịu sự ảnh hưởng của nguyên tố thiên địa hoặc nói tầng khí quyển, không thể thấy được bầu trời sao thật sự. Dù sao bởi vì tầng khí quyển tồn tại, ở dưới đại lục Thần Huyền sẽ nhìn thấy sao chớp mắt... Tuy mỹ lệ như vậy, nhưng ở trong mắt đại năng giả đều là vô căn cứ. Cho nên hắn xông vào trong Tử Vực Tinh Không, sẽ nhìn thấy sao không chớp động...

- Không bị ảnh hưởng, sao chính là vĩnh viễn không chớp động.

- Đúng vậy. Nhưng sau khi sáng lập ra bầu trời sao Mệnh Hồng, vẫn luôn cảm thấy không đúng. Sao có khả năng chớp động được? Cho nên hắn lại sáng lập bầu trời sao đầy thần vận, cũng chính là điểm quan trọng cuối cùng trong Thần Huyền Khí Điển. Hiện tại vấn đề là làm sao khiến bầu trời sao trong mắt mình cũng tràn ngập linh động giống như của người sáng tạo Thần Huyền Khí Điển?

Vu Nhai không ngừng phân tích.

- Xem ra thật sự có thể cảm ngộ bầu trời sao.

Cuối cùng, Vu Nhai đã có kết luận. Nhưng kết luận thì có, còn cảm ngộ bầu trời sao thì thế nào? Đây cũng là một vấn đề khó khăn rất lớn. Nhưng lúc này Vu Nhai đang khát vọng. Có lẽ chỉ cần cảm ngộ bầu trời sao, hắn có thể chân chính giải được tình thế nguy hiểm trước mắt.

Đã như vậy, cứ liều mạng...

Trước hết hắn cần phải làm là tiến vào huyễn ảnh bầu trời trong Thần Huyền Khí Điển này, sau đó ghi nhớ thật kỹ thần vận của bầu trời sao ở trong đầu, cố gắng phục chế. Nếu không có cách nào cảm ngộ, cũng không có thời gian cảm ngộ, vậy cũng chỉ có thể học bằng cách ghi nhớ.

Nhưng lúc này hắn mới biết được học bằng cách ghi nhớ này có bao nhiêu khó khăn. Bởi vì bầu trời sao này thật sự quá rộng lớn. Hắn căn bản không có nhiều thời gian để ghi nhớ như vậy. Vậy phải làm sao bây giờ? Trước tiên hắn học bằng cách nhớ một mảnh nhỏ bầu trời sao huyễn ảnh vậy.

Đúng vậy. Sau đó hắn nghiêng về hướng bắc. Có thể bởi vì hắn vẫn khắc sâu ký ức về tỉnh Bắc Đấu. Cứ như vậy, hắn nhìn chằm chằm vào bầu trời sao phía bắc...

Chính hắn cho mình một phạm vi ghi nhớ.

Hắn cứ học bằng cách ghi nhớ như vậy. Cũng không biết thời gian trôi qua bao lâu, hắn lại từ trong tinh không huyễn ảnh của Thần Huyền Khí Điển ra, sau đó đối chiếu với bầu trời sao thật sự, Tiếp sau đó, dường như khiến hắn xuất hiện ảo giác, tưởng tượng bầu trời sao Chân Thần thành bầu trời sao huyễn ảnh, lại lợi dụng phương pháp cảm ngộ địa thế để cảm ngộ. Đồng thời, lại vận chuyển phần công pháp Thần Huyền Khí Điển...

- Thất bại sao?

Không biết thời gian trôi qua bao lâu, Vu Nhai vẫn không có cảm giác được hắn có cảm ngộ gì, không có cảm giác được trong ý thức của hắn có sự nhảy vọt về chất nào. Hắn khẽ nhíu mày, cắn răng nói:

- Tiếp tục. Ta cũng không tin không thể làm được.

Cứ như vậy, Vu Nhai lại tiến vào bầu trời sao huyễn ảnh, lại học bằng cách ghi nhớ, tiếp sau đó tiếp tục cảm ngộ bầu trời sao thật sự.

- Hấp dẫn, thật sự là làm trò...

Vu Nhai không ngừng lặp lại những hành động này. Cũng không biết thời gian trôi qua bao lâu, đột nhiên thấy một vì sao trong đó chớp hiện một cái. Trong lòng vốn có chút nguội lạnh và tuyệt vọng, trong nháy mắt lại hừng hực thiêu đốt...

Lòng tin tăng lên, Vu Nhai tiếp tục học ghi nhớ, tiếp tục quan sát bầu trời sao Chân Thần...

- Thành công. Thật sự thành công. Đây là lực lượng thế nào? Lực lượng tinh không sao?

Có lẽ là bởi vì nhập môn cuối cùng, những ngôi sao hắn học bằng cách ghi nhớ chớp động một cái. Tuy rằng vẫn rất yếu ớt, nhưng lại có thể cảm ứng được rõ ràng. Chớp động này thật sự giống như mỹ nữ phóng điện khiến Vu Nhai được sủng chợt kinh. Sau đó hắn lại vui mừng vạn phần. Đúng lúc này, hắn đột nhiên cảm giác được bầu trời sao chớp động phóng ra một lực lượng, làm dịu những vết thương của hắn.

Gần như tất cả Binh Linh đều trợn mắt há hốc mồm. Bọn họ cũng không biết tình huống trước mắt là có chuyện gì xảy ra. Có trời mới biết bầu trời sao thật sự có thể cảm ngộ được. Ngay cả Thôn Thiên Kiếm Linh cũng trực tiếp ngây người. Mà lúc này cũng không có Binh Linh nào phát hiện ra tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn có chút đặc biệt.

Ầm ầm ầm...

Đúng lúc Vu Nhai hưng phấn hút lực lượng của bầu trời sao vào trong cơ thể, trong nháy mắt trong cơ thể hắn phát ra những tiếng động đột phá, giống như trùng tu Thần Huyền Khí Điển, khiến huyền khí trong cơ thể vốn đã thông qua trạm kiểm soát lại được thông lại một lần. Không biết vì sao, Vu Nhai cảm giác vận chuyển huyền khí càng thông thuận hớn. Có cảm giác thoải mái tới mức muốn rên rỉ ra thành tiếng.


Hơn nữa...

- Huyền khí của ta không ngờ lại phát sinh biến hóa, đang lột xác từng tầng một. Điều này là do lực lượng của bầu trời sao mang tới sao?

Vu Nhai đột nhiên lại phát hiện ra chuyện để hắn rất ngạc nhiên...

Nhưng rất nhanh, sự ngạc nhiên của hắn biến thành niềm vui bất ngờ. Bởi vì hắn cảm giác được huyền khí của hắn đang trở nên cường đại hơn. Tuy rằng, lượng huyền khí của hắn cũng không có bất kỳ biến hóa nào, nhưng huyền khí lại có sự biến đổi về chất. Biến đổi về chất đấy.

Ở trên đại lục Thần Huyền huyền khí của hắn vốn đã được tính là rất tinh thuần. Ở trên cùng một cảnh giới, căn bản không có người nào có thể so sánh được với hắn. Hiện tại dưới sự ảnh hưởng của lực lượng tinh không, huyền khí của hắn sẽ biến thành tình trạng như thế nào?

Liệu hắn có thể lấy thực lực Thần Vương chiến đấu vượt cấp với Thần Hoàng hay không?

Trong lòng Vu Nhai cảm thấy vô cùng mong đợi.

Bất kể thế nào, hắn tạm thời hấp thu tất cả lực lượng tinh không mà hắn có thể hấp thu được trước, đợi tới khi hắn đạt được cải tạo cực hạn lại nói sau.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1902: Tuyệt kỹ chiến đấu của đài Nguyện rèn
Cứ như vậy, Vu Nhai tiến vào tu luyện lực lượng tinh không. Đó là lực lượng, mà trên đại lục Thần Huyền, thậm chí sợ rằng ngay cả Chân Thần cũng chưa từng nghe nói qua.

Vết thương trên thân thể hắn cũng khôi phục lại thật nhanh. Dưới huyền khí huy động, từng mảnh xương gãy rất nhanh được nối liền. Cùng lúc đó, lĩnh vực thời gian vốn chắc hẳn đạt đến cực hạn cũng bởi vì hắn khôi phục lại kéo dài, khiến hắn có nhiều thời gian tu luyện hơn. Tất cả đều giống như đang tiến về phía hy vọng mới.

Ầm...

Lại không biết thời gian trôi qua bao lâu, trong cơ thể Vu Nhai lại truyền tới những tiếng ầm ầm. Huyền khí của hắn lại phát sinh biến hóa. Thật sự bị ảnh hưởng bởi lực lượng tinh không, cảm giác vĩnh viễn không phai nhòa. Đương nhiên, đây cũng chỉ là nhập môn mà thôi.

- Cực hạn sao?

Vu Nhai chậm rãi đứng lên, cảm nhận toàn thân dâng trào huyền khí, thì thào tự nói:

- Tuy rằng cường đại hơn không ít, nhưng muốn dùng lực lượng này đối phó với Thần Hoàng, vẫn không có khả năng. Lực lượng tinh thần của ta tuy rằng khôi phục không ít, nhưng dùng để thời gian ngừng lại kéo dài thêm nữa, sợ rằng lát nữa tinh thần sẽ mệt mỏi, vậy còn đánh cái gì nữa. Ta phải làm sao bây giờ?

Đúng vậy, mặc dù có đan dược tinh thần chống đỡ, tinh thần Vu Nhai vận dụng thời gian Thần Vương chi đạo lâu, cũng sắp cạn sạch. Cũng không phải nói đã cạn hết. Hắn vẫn có thể chống đỡ. Nhưng giống như lời hắn nói, nếu tiếp tục như vậy nữa hắn sẽ không có tinh thần đánh nhau nữa. Nói cách khác, hiện tại hắn đã không còn nhiều thời gian để cảm ngộ bầu trời sao nữa. Hắn không có cách nào để huyền khí tiếp thu thêm lực lượng tinh không...

- Tiểu tử, triệu hồi ta ra, sau đó mở đạo thời gian chiến đấu!

Đúng lúc Vu Nhai không biết nên làm cái gì, đột nhiên trong đầu vang lên một giọng nói non nớt lại vô cùng khó nghe. Đó chính là tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn của chúng ta. Không đợi Vu Nhai kịp phản ứng, hắn lại nói:

- Bệ rèn cũng là Huyền Binh. Ta cũng có thể chiến đấu. Hơn nữa muốn ta phát huy lực lượng lớn nhất, nhất định phải sử dụng lực lượng tinh không!

Vu Nhai ngẩn người một lát hỏi:

- Cái gì? Sử dụng huyền khí có chứa lực lượng tinh không huy động đài Nguyệt Rèn chiến đấu có thể chiến thắng được Thần Hoàng sao?

- Ta cũng không nói như vậy. Lấy chút lực lượng tinh không của ngươi, muốn chiến thắng Thần Hoàng quả thực chính là nằm mơ. Nhưng nếu như Thần Hoàng muốn giết ngươi không thể dễ dàng như bóp chết con kiến nữa. Nói cách khác, ngươi có sức liều mạng!

Tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn nói. Nói xong, một truyền thừa của đài Nguyệt Rèn xông vào trong đầu Vu Nhai. Đó là tuyệt kỹ chiến đấu của đài Nguyệt Rèn.

Thấy phần truyền thừa này, trên mặt Vu Nhai trở nên thư giãn, mơ hồ mang theo sự hưng phấn. Hiện tại hắn được xem như là đại cao thủ Thần Huyền, làm sao có thể không nhìn ra được lực lượng thật sự của đài Nguyệt Rèn sau khi phát huy ra. Tuyệt đối có sức liều mạng, có thể chống lại Thiên Bằng Hoàng và Độc Cô Khúc Phong loại tồn tại ở trên con đường Thần Hoàng đã cường đại này. Tuy nhiên hắn không có khả năng đánh thắng được. Chỉ có điều rất rõ ràng Hoa Nộ Hải còn kém hơn so với Thiên Bằng Hoàng không ít...

- Ta nói này tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn, trước đó không phải ta đã bảo ngươi đưa tất cả truyền thừa cho ta sao? Thế nào còn chưa ra hết sức vậy.

Vu Nhai đột nhiên thâm trầm nói. Tâm tình hắn đã khá hơn nhiều, tất nhiên muốn đùa giỡn tiểu bằng hữu một chút.

- Ngươi còn gọi ta là tiểu bằng hữu, cút, ta không muốn lại nhìn thấy ngươi nữa.

- Ha ha... Chiến!

Vu Nhai chỉ cười ha ha, tất nhiên sẽ không thật sự đi tính toán gì với Nguyệt Rèn. Hắn trực tiếp triệu hồi ra đài Nguyệt Rèn, sau đó giải thần đạo thời gian. Dưới ánh mắt ngạc nhiên của Hoa Nộ Hải, hắn cầm búa rèn của đài Nguyệt Rèn, nặng nề đập đài Nguyệt Rèn xuống...

Ừ, giống như đánh gôn, hắn đập đài Nguyệt Rèn về phía Hoa Nộ Hải...

Ở trong mắt Hoa Nộ Hải, Huyền Thiên Chân Thần và Ma Thiên Chân Thần ba vị siêu cấp trâu bò có thể nhìn thấy Tử Vực Tinh Không này, Vu Nhai vốn bị thương rất nặng trong nháy mắt đã khôi phục. Tuy rằng y phục toàn thân vẫn đầy máu, nhưng trạng thái lại khôi phục tới đỉnh phong. Điều này tất nhiên khiến cho bọn họ có chút kinh ngạc. Nhưng rất nhanh bọn họ lắc đầu bỏ qua. Chỉ là bọn họ có chút khiếp sợ. Bọn họ cũng không nghĩ tới Vu Nhai dám cả gan vận dụng thần đạo thời gian.

Có lẽ chỉ có Hoa Nộ Hải tương đối khiếp sợ. Bởi vì hai đại Chân Thần đều biết trong Tử Vực Tinh Không có thể vận dụng thần đạo thời gian. Nhưng Hoa Nộ Hải lại không biết. Hắn khiếp sợ cũng đại biểu hắn không ngờ lại không phát hiện ra Vu Nhai vận dụng thần đạo thời gian.

Đúng vậy, nếu như ở trên đại lục Thần Huyền hắn đã sớm phát hiện đồng thời loại bỏ.

Chỉ trong chớp mắt, Hoa Nộ Hải đã cảm thấy bình thường. Hóa ra Vu Nhai đi tới Tử Vực Tinh Không chỉ muốn khôi phục chiến lực sao? Nếu chỉ là như vậy hắn có gì phải lo lắng chứ? Nếu khôi phục lại, hắn giết chết một lần nữa là được. Hơn nữa, Vu Nhai còn lớn mật xoay người muốn chiến đấu với mình. Quả thực chính là không biết tự lượng sức mình. Hắn sợ nhất là Vu Nhai ở trong Tử Vực Tinh Không có thủ đoạn gì đó có thể tránh được sự truy sát của hắn.

- Muốn chết...

Nhìn thấy Vu Nhai lấy ra một đài rèn cổ quái đồng thời còn đập về phía mình, hắn chỉ cười lạnh. Chỉ cần Vu Nhai không thể giở thủ đoạn cổ quái gì ở trong Tử Vực Tinh Không, hắn không sợ... Nhưng khi bệ rèn mạnh mẽ ép xuống, nụ cười lạnh trên mặt hắn đột nhiên trở nên cứng đờ. Bởi vì hắn cảm giác được sự uy hiếp bên trong bệ rèn...

Ầm...

Bởi vì quá mức khinh địch, bây giờ hắn muốn trốn cũng không trốn nổi. Trong nháy mắt khi cảm giác được sự uy hiếp từ bên trong truyền tới, bệ rèn đã trực tiếp đập xuống. Điều hắn có thể làm chỉ là điên cuồng ngăn cản, thậm chí còn từ thần đạo thời gian của Vu Nhai tìm được linh cảm. Làm Thần Hoàng, đạo gì cũng đã tìm hiểu qua. Đúng vậy, ở trong nháy mắt khi trở thành Thần Hoàng, trong lòng gần như có thể hiểu rõ được quy tắc của đại lục Thần Huyền.

Đương nhiên, cũng không phải mỗi loại quy tắc Thần Huyền đều sẽ rất cường đại. Vẫn phải xem bản thân Thần Hoàng này coi trọng lực lượng nào.

Nói chung, Hoa Nộ Hải cũng sử dụng đạo thời gian. Nhưng điều khiến hắn khiếp sợ không gì sánh được chính là, bệ rèn không ngờ không để ý tới thời gian chi đạo của hắn, trực tiếp xuyên qua, đập lên trên người hắn...

- Cái gì...

Cùng lúc đó, hai đại Chân Thần đều phát ra tiếng kêu kinh ngạc. Bọn họ cũng không thể tin được Vu Nhai lại có thể khiến Hoa Nộ Hải bị thương. Hai chữ vượt cấp này áp dụng đối với loại cường giả Thần Hoàng căn bản là không có khả năng. Cho dù nghe cũng chưa từng nghe nói qua chuyện Thần Vương có thể chiến đấu vượt cấp với Thần Hoàng.

Phải biết rằng. Vu Nhai, Tiểu Hắc và Thủy Tinh, Đan Đạo Hùng bốn Thần Vương còn bị Hoa Nộ Hải đánh, chỉ có thể chạy trốn. Nhưng bây giờ chuyện này lại thật sự phát sinh.

- Giết...

Vu Nhai không để ý tới khiếp sợ gì đó.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1903: Thủ đoạn thật sự quá tạp
Hắn truyền huyền khí có chứa lực lượng tinh không vào Nguyệt Rèn búa trong tay. Sau đó, búa Thần Vương chi đạo cũng theo đó bạo phát...

Hắn nắm giữ Huyền Binh đại đạo Thần Vương cảnh. Bất kỳ thứ gì, chỉ cần rơi vào ở trong tay hắn cũng có thể trở thành vũ khí chiến đấu. Hắn còn có thể nắm giữ Thần Vương ý cảnh. Cái búa Nguyệt Rèn này vẫn là thứ có thể phát huy ra lực lượng tinh không. Trên phương diện khí thế, không ngờ trực tiếp ép cả huyền khí khi hắn dùng cho Thôn Thiên Kiếm trước đó. Ngay trong nháy mắt này, Vu Nhai cho thấy khí thế trước đó không hề cường đại như hắn vẫn tưởng.

Một lần nữa hắn từ trong Tử Vực Tinh Không nhào vào trong tầng khí quyển. Không nhìn các loại hiện tượng thiên văn xung quanh. Thời gian chi đạo Thần Vương và không gian chi đạo Thần Vương bạo phát toàn diện. Gần như chớp mắt sẽ đến trước người Hoa Nộ Hải đang vô cùng khiếp sợ. A, hiện tại Hoa Nộ Hải còn đang chống đỡ với đài Nguyệt Rèn... Cũng không có đập ở trên người Hoa Nộ Hải, mà trực tiếp quay về phía đài Nguyệt Rèn đánh xuống một búa...

- Keng...

Một tiếng động vang lên. Trong nháy mắt đài Nguyệt Rèn bạo phát ra ánh sáng màu xanh giống như ánh trăng. Một lực lượng khủng khiếp trực tiếp từ đài Nguyệt Rèn truyền tới trên người Hoa Nộ Hải. Chỉ thấy Hoa Nộ Hải buồn bực hừ lạnh một tiếng. Toàn thân hắn rốt cuộc không cách nào điều chỉnh được trọng tâm bị đập về phía mặt đất. Bởi vì tốc độ thật sự quá nhanh, các loại khí lưu và hiện tượng thiên văn xung quanh dường như đều vì hắn mà thay đổi...

Phía bên kia, Vu Nhai trực tiếp ngồi lên đài Nguyệt Rèn, đuổi theo xuống dưới, tạo thành một hồng quang kéo dài.

Thần Vương truy sát Thần Hoàng, cục diện này nhìn thế nào cũng cảm thấy cổ quái.

- Không biết có phải chúng ta bị hoa mắt hay không? Hoa Thần Hoàng lại bị đập xuống sao?

Các cao thủ đế quốc Huyền Binh phía dưới dụi dụi con mắt, ngơ ngác nhìn nhau, hỏi. Trước đó, bọn họ căn bản không nhìn thấy tình huống xảy ra phạm vi sát với Tử Vực Tinh Không. Nhưng bây giờ Hoa Nộ Hải bị đập xuống, bọn họ đã bắt đầu có thể nhìn thấy rõ ràng. Lúc đầu, bọn họ còn tưởng rằng Vu Nhai bị đập xuống, còn muốn đón đầu, cũng như cướp công lao. Nhưng đến khi nhìn thấy rõ, bọn họ ban đầu lại tưởng mình bị hoa mắt.

- Vu Nhai...

Thật may, Hoa Nộ Hải đúng lúc thu lại thế đi. Hắn cũng không bị tổn thương gì. Lực lượng của đài Nguyệt Rèn tạm thời vẫn không gây thương tổn được hắn. Nhưng trong lòng hắn lại bị tổn thương. Con mẹ nó, hắn đường đường là Thần Hoàng lại bị một Thần Vương đập bay xuống cũng như truy sát. Loại chuyện như vây, quả thực từ trước tới nay chưa từng phát sinh. Sợ rằng cho dù ngày hôm nay hắn giết chếtđược Vu Nhai, chuyện này cũng sẽ bị lưu truyền ra ngoài...

Hắc, đến lúc đó có người sẽ cổ vũ tiểu bối nói:

- Nhớ năm đó, Vu Nhai đại đế lấy thực lực Thần Vương còn có thể đập Hoa Nộ Hải bay ra ngoài. Thần Hoàng cũng không phải không thể chiến đấu vượt cấp. Vu Nhai đại đế có thể, chúng ta cũng có thể...

Hắn sẽ bị trở thành tài liệu dạy dỗ phản diện, để tiếng xấu muôn đời. Như vậy bảo hắn làm sao có thể không giận cho được?

Hai găng tay phát ra ánh sáng đại to. Hai nắm đấm thật lớn đập thẳng tới...

Vu Nhai lại không sợ hãi, hung hăng đập đài Nguyệt Rèn dưới thân xuống, va chạm vào phía trên hai quyền lớn này. A, thật là đáng tiếc. Đài Nguyệt Rèn lại bị nặng nề đập bay ra ngoài. Xem ra giống như lời tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn nói, Vu Nhai chỉ có một cơ hội nhỏ như vậy mà thôi. Cũng chính là có thể liều mạng phản kháng, đồng thời không dễ dàng chết như lúc trước mà thôi. Cuộc truy sát vừa rồi cũng không thể đại biểu cho cái gì.

Nhưng như vậy đã rất khủng khiếp. Chí ít hắn sử dụng đài Nguyệt Rèn đập lệch hướng của hai quyền lớn, đồng thời có cơ hội tránh né, thậm chí còn có cơ hội phản kích. Trong nháy mắt khi đài Nguyệt Rèn cùng quyền lớn va chạm vào nhau, toàn thân hắn liền mang theo búa Nguyệt Rèn vòng về phía Hoa Nộ Hải...

Đúng vậy. Binh Điển Thần Trận phía sau lưng hắn cũng lại bao vây Hoa Nộ Hải...

Từ khi hắn xông lên Tử Vực Tinh Không đến khi hắn lại trở về lần nữa, 198 loại Huyền Binh này vẫn chưa trở lại trong Huyền Binh Điển. Bởi vì chúng đuổi không kịp. Cũng bởi vì Vu Nhai đang hút thu lực lượng tinh không, sau khi quay lại tầng khí quyển cũng không thu hồi chúng. Trong lúc hắn chiến đấu cùng Hoa Nộ Hải, những Huyền Binh này cũng chỉ theo sát phía sau hắn. Lúc này Vu Nhai tất nhiên cũng sẽ huy động chúng.

Ầm...

Hoa Nộ Hải sao có thể để Binh Điển Thần Trận bao vây hắn được. Hắn lại nặng nề đánh ra một quyền đập tan Binh Điển Thần Trận vừa tổ hợp lại. Nhưng kỹ năng ẩn nấp và ám sát khủng khiếp của Vu Nhai đã phát huy ra, mang theo búa Nguyệt Rèn xông tới.

- A...

Hoa Nộ Hải tất nhiên cũng nhận ra Vu Nhai lao đến. Hắn gầm lên một tiếng đầy giận dữ, lại đánh về phía Vu Nhai.

Nhưng thời điểm hắn biết Vu Nhai đã đến, nói cách khác lực lượng Thần Hoàng của hắn không thể hoàn toàn phát huy ngay lập tức, kết quả không ngờ lại ngang ngửa với một lực liều mạng của Vu Nhai.

Sau đó trong ánh mắt khiếp sợ của mọi người, Vu Nhai lại triệu hồi Binh Điển Thần Trận vừa bị đánh bay, bao vây Hoa Nộ Hải. Cùng lúc đó, đài Nguyệt Rèn lại bay trở về...

- Keng keng keng...

Âm thanh rèn đột nhiên vang lên. Vu Nhai đập từng búa lên phía trên đài Nguyệt Rèn. Từng luồng ánh sáng mặt trăng xuyên qua kẽ hở ở trong Thần Trận Huyền Binh của Binh Điển, chính xác không có đập nhầm ở trên người Hoa Nộ Hải.

Đương nhiên, chỉ có vậy mà muốn đả thương hắn vẫn quá khó. Nhưng Hoa Nộ Hải muốn ra tay với Vu Nhai lại càng khó hơn.

Hiện tại Hoa Nộ Hải có cảm giác rất ủy khuất. Rõ ràng hắn có thực lực cường đại hơn Vu Nhai rất nhiều, nhưng thủ đoạn của Vu Nhai thật sự quá nhiều quá tạp. Các loại thủ đoạn làm cho hắn khó chịu. Nếu như lực lượng của Vu Nhai vẫn như trước đó, hắn sẽ không để vào mắt. Nhưng có cái bệ rèn, cái búa kia và cả ánh sáng giống như ánh trăng kia nữa nếu như hắn không cẩn thận ứng phó sẽ bị thương tổn. Nói cách khác, Vu Nhai đã có lực lượng uy hiếp được hắn.

Đúng vậy. Với lượng huyền khí của Vu Nhai trước đó căn bản không uy hiếp được hắn.

Nhưng bây giờ, Vu Nhai đang ở trong Tử Vực Tinh Không, lại vận dụng thần đạo thời gian, thực lực sẽ được tăng cường tới mức nào?

- Nghịch tặc Vu Nhai, đi tìm chết...

Cuối cùng các cao thủ đế quốc Huyền Binh đã rời khỏi trạng thái khiếp sợ, kịp thời phản ứng. Bọn họ cũng không quan tâm Hoa Nộ Hải có phản đối hay không, đã trực tiếp xông qua bao vây tấn công Vu Nhai. Nhưng bọn họ căn bản không thể tới gần Vu Nhai. Bởi vì khi bọn họ thoáng đi tới, Tiểu Hắc, Thủy Tinh và Đan Đạo Hùng lại xuất hiện. Bởi vì bị thu vào Huyền Binh Điển, đám người Thủy Tinh cũng trải qua thời gian giống như Vu Nhai, vết thương trên người cũng khá hơn nhiều.

Tiểu Hắc cơ bản đã không nhìn thấy thương tích nào. Thậm chí thực lực cũng giống như Vu Nhai, trở nên cường đại hơn một cách rất rõ ràng.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1904: Thần vương mạnh nhất trong lịch sử
Rất đơn giản, bởi vì hắn ở trong thần đạo thời gian của Vu Nhai lại cảm ngộ không gian chi lực của nơi khởi nguồn Nguyên Giới.

- Ha ha ha, Hoàng Phủ Huyết Binh, nhìn thấy không? Đây là huyết mạch của Độc Cô gia ta!

Độc Cô Khúc Phong cười ha ha. Hắn vẫn luôn chú ý tới tình hình phía bên Vu Nhai. Nói thật ra, đối với chuyện Vu Nhai có thể chống đỡ được từng công kích của Hoa Nộ Hải, hắn thật sự không có lòng tin. Nhưng hắn lại không có cách nào. Hắn phải đối phó với Hoàng Phủ Huyết Binh. Lại nói, Độc Cô Chiến Huyền không phải nói Vu Nhai là nhân vật giống như chúa cứu thế sao? Hắn thật ra muốn xem thử có đúng như vậy hay không...

Hắc, nếu như Vu Nhai chết, vậy hắn nên cái gì hắn sẽ làm cái đó.

Độc Cô Khúc Phong đã từng là U Linh Các Chủ, tính tình lạnh lùng. Đối với Vu Nhai hắn cũng không quá yêu thích. Dù sao đường đường là Độc Cô gia vẫn phải có chút lợi thế. Đặt ở trên người tiểu tử này, thật sự không đáng tin lắm...

Độc Cô Khúc Phong thật ra muốn xem thử Vu Nhai có phải thật sự rất nghịch thiên hay không, có phải thật sự có thể tránh thoát được thế cục trước mắt hay không. Nếu như không tránh khỏi cái chết, chứng minh chúa cứu thế gì đó, thánh đạo tiên đoán gì đó đều là lời nói vô căn cứ. Nếu như tránh được, vậy Độc Cô Khúc Phong hắn tin tưởng.

Mà bây giờ hắn đã tin. Vu Nhai quả thực chính là Thần Vương cường đại nhất trong lịch sử, làm được chuyện người khác không làm được.

Trước đó, thời điểm Vu Nhai lao lên Tử Vực Tinh Không, Độc Cô Khúc Phong cho rằng hắn sẽ xong đời. Thật không nghĩ tới hắn rơi vào tuyệt địa lại phản kích lớn.

- Hừ, Hoa Nộ Hải thật sự vô dụng...

Hoàng Phủ Huyết Binh lạnh lùng nói. Ánh mắt hắn cũng tập trung ở trên người Vu Nhai. Thật ra hắn thật sự rất muốn uống máu của tiểu tử này. Trước đó, hắn thật sự không thèm để ý. Nhưng Thần Vương có thể ngăn cản được Thần Hoàng, ai có thể không để ý được? Phải biết rằng, Hoàng Phủ Huyết Binh tự cho mình là thiên tài. Thời điểm hắn mới vào Thần Hoàng đã bị Độc Cô Khúc Phong đánh chạy ra khỏi Độc Cô gia, chứ đừng nói là thời điểm hắn là Thần Vương.

- Huyền Thiên, ngươi muốn làm gì?

- Ma Thiên, nàng cứ việc ra tay là được. Ngày hôm nay ta nhất định phải giết chết tên tiểu tử này.

Không biết vì sao Huyền Thiên Chân Thần bất ngờ thấy sợ hãi, Vu Nhai tạo cho hắn quá nhiều khiếp sợ. Hắn quyết định cho dù liều mạng chết một hai Thần Hoàng, cũng phải giết chết Vu Nhai ở chỗ này. Đúng vậy, ngay cả hắn cũng để ý. Tuy rằng hắn không biết Vu Nhai ở Tử Vực Tinh Không đã gặp phải chuyện gì, cũng nhìn không ra lực tượng tinh không trên người Vu Nhai là gì, nhưng hắn không quan tâm nhiều chuyện như vậy. Cứ giết chết sẽ hiểu rõ mọi chuyện!

- Huyền Thiên, ngươi dám ra tay thử xem lão tử có đánh ngươi tới mức ngay cả mẹ ngươi cũng không nhận ra hay không!

Một giọng nói du côn vang lên. Rõ ràng chính là Lạc Thiên Kiếm Linh. Lạc Thiên Kiếm Linh xuất hiện cũng có nghĩa là tất cả cao thủ Độc Cô gia đã xuất hiện. Từng đạo lưu quang giống như lướt gió lao đến, kéo theo từng thân ảnh. Trong nháy mắt, một tâm trận của Lạc Thiên Nguyên Giới xuất hiện. Đồng thời, khí thế Lạc Thiên Nhất Kiếm cường đại nhất cũng theo đo xuất hiện...

- Huyền Thiên. Không bằng chúng ta liên thủ đi. Ta giúp ngươi ngăn chặn Lạc Thiên. Ngươi ra tay giết chết Vu Nhai! Ngươi thấy thế nào?

Đúng thời điểm tất cả mọi người còn chưa kịp phản ứng, một giọng nói khác cũng truyền tới. Ma Thiên, Huyền Thiên cùng Lạc Thiên Kiếm Linh đồng thời nhìn về phía bầu trời phía nam. Tất cả đồng thời khẽ kêu lên:

- Kinh Thiên...

Khi hai tiếng Kinh Thiên này vừa dứt, cục diện thoáng cái trở nên yên tĩnh một cách quỷ dị. Trong nháy mắt, tất cả những người đang chiến đấu đều dừng tay. Ngay cả cuộc chiến đấu giữa Hoàng Phủ Huyết Binh và Độc Cô Khúc Phong cũng ngừng lại. Không có cách nào, áp lực của bốn đại Chân Thần thật sự quá khủng bố.

Vào lúc này, phần lớn ma thú và dã thú ở tỉnh Hoàng Vực đều đang run rẩy. Nhân loại bình thường đều cảm giác được một sự sợ hãi xuất phát tận đáy lòng.

- Huyền Thiên, ngươi có thể đánh thử xem...

Đúng vào lúc này, lại có người gọi ra hai chữ Huyền Thiên. Chỉ thấy bên cạnh Vu Nhai lại xuất hiện một đại ấn. Đó chính là Lục Thiên Thần Ấn. Cùng lúc đó, hai thân ảnh cũng từ bên trong Lục Thiên Thần Ấn xông ra. Chính là Vu Thuấn và hoàng hậu tiền bối. Người nói tất nhiên là Vu Thuấn có khí thế hơn. Đã từng là người gần như mạnh nhất trong cả thời đại Cổ Ma, Vu Thuấn căn bản không sợ khí thế của Chân Thần.

Lại nói, hiện tại Vu Thuấn cũng là Chân Thần...

- Lục Thiên Chân Thần, Lục Thiên Chân Thần mới sao? Thực sự buồn cười. Chỉ bằng loại nửa vời như ngươi sao?

Huyền Thiên Chân Thần lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Vu Thuấn và hoàng hậu tiền bối. Chợt trong giọng nói của hắn mang theo sự giễu cợt nồng đậm. Hắn căn bản không để bọn họ vào trong mắt. Nhưng trong mắt hắn vẫn mang theo sự nghi ngờ.

Sao Lục Thiên Thần Ấn lại có thể có Chân Thần mới được? Vu Nhai làm sao làm được điều đó chứ?

Thật là đáng chết. Tại sao trên người Vu Nhai có quá nhiều điều bí ẩn như vậy. Chỉ có điều mình chung quy vẫn không bắt được hắn. Hiện tại cảm giác được, Vu Nhai mang lại sự uy hiếp. Thậm chí hắn còn có thể trực tiếp nghĩ tới chuyện tiêu diệt. Hắn cũng không muốn bắt sống Vu Nhai nữa.

- Kinh Thiên, đã lâu không gặp. Tuy rằng ta chưa từng gặp ngươi, nhưng ngươi khẳng định đã gặp ta.

Vu Thuấn xoay người nhìn về phía bầu trời phía nam. Đó chính là nơi Kinh Thiên Chân Thần đang đứng. Thời kỳ ở Cổ Ma, Kinh Thiên Nhất Kiếm thậm chí cũng không trực tiếp giết chết Vu Thuấn, mà vượt qua Thí Thần Ma Điện, nơi Vu Thuấn trấn thủ giết chết hoàng tộc Cổ Ma. Về điểm này có thể nói rõ Vu Thuấn năm đó đáng sợ tới mức nào. Sợ rằng Vu Thuấn ở thời kì toàn thịnh, bất kỳ một Thần Hoàng nào ở đây cũng không phải là đối thủ của hắn.

Phải biết rằng, khi đó trong tay Vu Thuấn vẫn chỉ có Thí Thần Ma Nhận mà thôi!

Đương nhiên, khi đó Cổ Ma tộc đánh lui dân Cổ Duệ xong, chỉ còn lại Vu Thuấn một Thần Hoàng nghịch thiên. Một cây chẳng chống vững nhà. Cổ Ma tộc cuối cùng vẫn thất bại. Nhưng bất kỳ ai cũng không giết chết được Vu Thuấn. Hắn cuối cùng còn hóa thành ấn linh...

- Ngươi là người mạnh nhất của Cổ Ma tộc sao? Một gia hỏa bị diệt tộc cũng có tư cách nói chuyện với ta sao?

Kinh Thiên Chân Thần trầm mặc một hồi, cuối cùng chỉ từ tốn nói một câu. Hắn làm sao có thể không có ấn tượng gì đối với Vu Thuấn. Khi đó Vu Thuấn là cản trở lớn nhất của tộc dân Kinh Thiên hắn. Khi đó nếu không phải sau khi hoàng tộc Cổ Ma bị toàn diệt, Vu Thuấn xưng đế, dẫn theo Cổ Ma tộc còn sót lại giết hết tộc dân của hắn. Hơn nữa hắn không có cách nào đánh xuống Kinh Thiên Nhất Kiếm. Hiện tại đâu chỉ có nhân loại bình thường.

Lại nói, sau trận chiến ở liên minh bách tộc, hắn cũng đã từng gặp qua gia hỏa kia.

Đương nhiên, trước đây hắn không phải không giết chết Vu Thuấn, chỉ là không muốn lãng phía Huyền Nguyên Chi Lực của hắn ở trên người Vu Thuấn mà thôi.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1905: Đã lâu không gặp
Tiếp sau đó, bởi vì không thu thập đủ Huyền Nguyên Chi Lực phát động Kinh Thiên Nhất Kiếm, hắn mới buồn chán rời đi

Có thể nói, ở thời đại Cổ Ma, Kinh Thiên Nguyên Giới hắn thất bại, nguyên nhân lớn nhất vẫn là do Vu Thuấn đưa đến.

- Đúng vậy, Cổ Ma tộc ta bị diệt tộc, nhưng tiêu diệt chúng ta lại không phải là tộc dân Kinh Thiên các ngươi.

Vu Thuấn hờ hững nói. Tuy nói nguyên nhân chủ yếu nhất khiến Cổ Ma tộc bị diệt là dân Cổ Duệ, nhưng cuối cùng lại bởi vì Bách tộc. Nói xong, hắn lại nhìn sang hoàng hậu tiền bối đứng bên cạnh:

- Đúng rồi. Chỉ sợ ngươi cũng sẽ không quên người đang đứng bên cạnh ta. Hiện tại nàng giống như ta, cũng là Lục Thiên Chân Thần.

Trong nháy mắt, ánh mắt Kinh Thiên Chân Thần có phần dao động. Cuối thời đại Tinh Linh, nữ nhân này cũng là mấu chốt quan trọng nhất ngăn cản Kinh Thiên Nguyên Giới hắn thống trị đại lục. Hiện tại không ngờ nàng cũng trở thành Lục Thiên Chân Thần...

- Kinh Thiên, đã lâu không gặp...

Hoàng hậu tiền bối cũng thản nhiên nói. Trong hai mắt nàng mang theo cảm giác thâm thúy nồng đậm.

- Vu Nhai, chạy trốn ở đâu...

Đúng lúc Vu Thuấn đang nói chuyện, Vu Nhai lại đột nhiên hành động. Trên thực tế Vu Thuấn và hoàng hậu tiền bối đi ra chính là muốn chuyển dời sự chú ý của mọi người. Nếu không, ở trong cục thế như vậy Lục Thiên Chân Thần của Lục Thiên Thần Kiếm, thật sự không có cách nào phát huy ra tác dụng quá lớn.

Người vừa hô lớn chính là Hoa Nộ Hải. Hắn không quan tâm tới Chân Thần gì đó. Hiện tại mục tiêu của hắn chính là Vu Nhai. Nhưng không thể phủ nhận được, hắn vẫn bị Vu Thuấn làm chuyển dời lực chú ý. Bởi vậy mới có thời gian Vu Nhai bắt đầu động tác.

Trên thực tế không phải Vu Nhai có động tác, mà là Tiểu Hắc...

- Chít...

Ngay thời điểm sự chú ý của tất cả mọi người bị chuyển dời, trong nháy mắt Tiểu Hắc đã cắt ra không gian chỗ Vu Nhai. Sau đó, nó đưaVu Nhai đi. Đáng tiếc Hoa Nộ Hải vẫn phát hiện ra. Nhưng vào lúc này, giọng nói ôn nhu của Thủy Tinh lại vang lên:

- Định!

Lưu Tinh Đồng lại được phát huy. Đương nhiên, muốn định trụ Thần Hoàng thật sự quá khó khăn. Trước đây với thực lực của nàng có thể định trụ Hắc Nguyệt Thần Vương một giây, nhưng không có nghĩa là với thực lực bây giờ nàng có thể định trụ Thần Hoàng một giây. Nói cách khác, trước đây hoàng hậu tiền bối định trụ Thần Hoàng của dân Cổ Duệ, thực lực khẳng định cũng là Thần Hoàng, chỉ là che giấu quá sâu...

Thần Hoàng mạnh nhất của dân Cổ Duệ sẽ mạnh như thế nào? Sợ rằng các Thần Hoàng ở đây cũng không có một người nào là đối thủ của hắn.

Đương nhiên, cũng bởi vì Thủy Tinh quá trẻ tuổi, hiểu biết đối với Lưu Tinh Đồng còn chưa đủ. So với hoàng hậu năm đó còn kém hơn nhiều. Phải biết rằng trước đây hoàng hậu tiền bối còn tu luyện mê hoặc cường đại nào đó, có thể dụ dỗ, khiến cường giả nhìn vào hai mắt của nàng.

Tuy rằng Thủy Tinh cũng tu luyện qua, nhưng vẫn không cường đại được như nàng.

Nhưng chỉ nhìn thẳng nửa chớp mắt cũng đủ. Vu Nhai đã được Tiểu Hắc trực tiếp ném ra ngoài. Ngay cả Lục Thiên Thần Ấn và đám người Vu Thuấn cũng bị kéo đi. Mãi đến khi bọn họ truyền tống ra ngoài, trong nháy mắt Hoa Nộ Hải mới cử động được. Thật ra hắn biết Thủy Tinh có khả năng định trụ người khác. Bởi vì Huyền Binh Đại Đế đã căn dặn. Dù sao lúc còn ở Ma Thiên Nguyên Giới, Thủy Tinh đã từng phát huy ra. Sau khi nhận được tin tức này, rất nhiều người đã lập tức suy đoán ra. Huyền Binh Đại Đế đã tìm hiểu kỹ càng về tình hình của Vu Nhai.

Lại nói, thời điểm tấn công Bách tộc, cũng chính là trước nửa năm khi Vu Nhai nhận được đài Nguyệt Rèn này, Thủy Tinh đã từng dùng qua Lưu Tinh Đồng. Bởi vậy thời điểm Thủy Tinh phát động, tâm Hoa Nộ Hải nhấc lên, không nhìn vào hai mắt của nàng.

Nhưng bởi vì Vu Nhai khiến hắn phẫn nộ, có phần mất lý trí, vẫn thoáng trúng chiêu...

Bất kể thế nào, Hoa Nộ Hải thoát khỏi định thân, vừa cử động, lại khiến không gian xung quanh gần như bị chấn động vỡ nát. Hắn tuyệt đối không để cho Vu Nhai chạy thoát. Không chỉ hắn, Huyền Thiên Chân Thần và Kinh Thiên Chân Thần cũng sẽ không để cho Vu Nhai chạy thoát.

Không gian vặn vẹo. Đặc biệt ở gần đám người Độc Cô gia. Bọn họ là đối tượng chủ yếu nhất cần phải chú ý, đề phòng. Cũng không thể để Vu Nhai trở lại trong đội ngũ Độc Cô gia.

Nhưng bọn họ vẫn không tìm được Vu Nhai. Điều này có chút kỳ quái. Đúng vào lúc này, có người kêu lên:

- Hắn ở phía dưới.

Vèo vèo vèo...

Vô số ánh mắt nhìn về phía mặt đất. Sau đó, bọn họ liền nhìn thấy Vu Nhai đã dẫn theo Lục Thiên Thần Ấn xuất hiện ở trên đại địa. Biểu tình mỗi người thoáng cái đã trở nên cổ quái. Vu Nhai chạy đến trên đại địa để làm gì? Căn bản không thay đổi được là cái gì cả?

- Bốp...

Đúng lúc sự chú ý của mọi người đều đang tập trung ở trên người Vu Nhai, Tiểu Hắc mang theo Thủy Tinh và Đan Đạo Hùng đi tới bên cạnh Vu Nhai. Lúc này căn bản không có người để ý tới đám người Tiểu Hắc. Bọn họ vẫn cảm thấy cổ quái nhìn Vu Nhai. Ngay cả các cao thủ Độc Cô gia cũng vậy.

Ầm...

Vu Nhai đối mặt với ánh mắt mọi người chỉ thoáng mỉm cười. Cho dù là Hoa Nộ Hải đang lao xuống, hắn cũng để ý. Sau đó một khí tức Thần Hoàng từ trên người Vu Nhai bạo phát ra. Không phải là khí tức huyền khí, mà là Thổ chi đạo Thần Hoàng cảm ngộ ra.

Theo sát đó, trong nháy mắt khi mọi người kinh ngạc kêu lên thành tiếng, Vu Nhai lại dường như cùng cả vùng nhô cao lên. Điều này cho thấy cảm ngộ địa thế của hắn thật sự không ai có thể sánh bằng.

Các cao thủ đều có thể nhìn ra được, trong chớp nhoáng này Vu Nhai gần như cùng toàn bộ tỉnh Hoàng Vực nổi lên. Nói cách khác, địa thế của hắn có thể ảnh hưởng đến toàn bộ tỉnh Hoàng Vực. Đây là cảm ngộ địa thế đáng sợ tới mức nào?

Gần như tất cả Thần Hoàng ở đây đều có cảm giác mặc cảm. Có lẽ bọn họ cảm ngộ địa thế không yếu hơn so với Vu Nhai, chỉ là không có được sự hoàn mỹ giống như Vu Nhai. Cảm giác hắn cùng đại lục Thần Huyền như hòa làm một thể.

Đúng vậy, Vu Nhai chính là cho người ta một loại cảm giác hoàn mỹ.

- Huyền Thiên, nếu như ngươi muốn cùng Kinh Thiên liên thủ cũng được, giết chết cũng được, nhưng trước đó, ta sẽ khiến toàn bộ tỉnh Hoàng Vực của đế quốc Huyền Binh các ngươi phát sinh động đất. Đương nhiên, trận động đất này của ta không giết được bao nhiêu người, nhưng đối với trận pháp phòng ngự của đế quốc Huyền Binh không biết có ảnh hưởng hay không?

Vu Nhai vẫn mỉm cười vừa nói, vừa nhìn Huyền Thiên Chân Thần đang ở trên không trung.

Trong nháy mắt, sắc mặt đám người đế quốc Huyền Binh liền thay đổi. Ngay cả Hoa Nộ Hải cũng dừng lại.

- Các ngươi phái nhiều cao thủ như vậy đi ra, trấn thủ những nơi quan trọng của trận pháp phòng ngự, nhân thủ khẳng định có chút không đủ đi?

Vu Nhai liếc mắt nhìn lướt qua đám người đế quốc Huyền Binh, lại chợt mỉm cười nói.

- Tiểu tử, chỉ dựa vào ngươi thôi sao?

Hoa Nộ Hải rơi xuống, cũng đứng ở trên mặt đất. Hiện tại hắn thật sự không có thời gian đi thán phục Vu Nhai
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1906: Độc cô kiếm minh
Hắn làm sao có cảm ngộ thần đạo thổ lên tới Thần Hoàng.

Nói cách khác, bọn họ thật sự sợ Vu Nhai sẽ dẫn động địa thế.

- Đương nhiên không chỉ có Vu Nhai. Toàn bộ Độc Cô gia chúng ta cũng sẽ dẫn động địa thế thử xem sao.

Độc Cô Chiến Huyền nhẹ nhàng thốt ra một câu. Không biết từ lúc nào, tâm trận Lạc Thiên do các cường giả Độc Cô gia tạo thành cũng rơi vào bên trên đại địa. Cũng chính là tất cả cường giả Độc Cô gia bao gồm cả Độc Cô Khúc Phong rơi vào phía trên đại địa. Hắn không tiếp tục chiến đấu với Hoàng Phủ Huyết Binh, mà trực tiếp trở về vị trí. Toàn bộ Độc Cô gia dẫn động địa thế, đây quả thực là muốn lấy mạng người khác.

Hoàng Phủ Huyết Binh, vị Thần Hoàng khát máu kia cũng biến sắc, rơi xuống trên đại địa. Các cao thủ đế quốc Huyền Binh cũng vậy.

Huyền Thiên Chân Thần trực tiếp hết nói nổi.

Kinh Thiên Chân Thần cũng không biết nên nói cái gì cho phải. Trong lúc nhất thời hắn không biết nên khuyên Huyền Thiên Chân Thần như thế nào. Phải biết rằng, nếu như trận pháp phòng ngự của Huyền Binh Đế Đô bị hủy, người được lợi ích lớn nhất chính là Kinh Thiên Chân Thần. Đến lúc đó hắn sẽ đánh xuống Kinh Thiên Nhất Kiếm cũng không cần suy nghĩ xem làm vậy có thể lãng phí hay không nữa.

Vèo vèo vèo...

Đúng vào lúc này, ba đạo lưu quang cũng theo đó xuất hiện. Đám người Thiên Bằng Hoàng cuối cùng đã chạy về.

- Địa thế, ta thật ra muốn thử xem Độc Cô gia các ngươi có thể rung chuyển địa thế hay không.

Giọng nói Thiên Bằng Hoàng vang vọng. Hiển nhiên từ phía xa, hắn đã nghe được tiếng tranh đấu bên này. Trong chớp mắt ba đạo lưu quang đã đến nơi, đồng thời hạ xuống đại địa. Mỗi người đều phát ra khí thế ép người.

Trong nháy mắt, ba vị Thần Hoàng của đế quốc Huyền Binh đột ngột chạy đến khiến thế cục dường như lại bị biến đổi.

- Ha ha, ta đột nhiên không muốn dẫn động địa thế nữa. Dù sao giết chết quá nhiều dân chúng, không phải là ý nguyện của ta. Ta vẫn nên tránh một chút thì tốt hơn.

Bầu không khí vô cùng căng thẳng. Nhưng Vu Nhai, kẻ đầu sỏ định dùng địa thế để đại chiến lại phá lên cười. Trong lúc mọi người cảm thấy không hiểu, hắn dẫn theo Thủy Tinh trực tiếp chui vào trong Lục Thiên Thần Ấn đang ở bên cạnh.

Lại sau đó, Độc Cô Chiến Huyền tiện tay vung lên, cuốn Lục Thiên Thần Ấn vào bên trong tâm trận do cường giả Độc Cô gia bọn họ tạo thành.

- Dù sao Vu Nhai cũng là người trẻ tuổi. Các vị Chân Thần, hay là chúng ta tới đánh một trận.

Trên gương mặt Độc Cô Chiến Huyền mang theo ý cười nói.

Yên lặng, đặc biệt yên lặng. Chân Thần, Thần Hoàng còn có các cao thủ đều nhìn chằm chằm vào Lục Thiên Thần Ấn ở bên trong tâm trận. Hiện tại bọn họ mới biết được bọn họ bị Vu Nhai đùa bỡn.

Tiểu tử này từ trước đến nay cũng chưa từng nghĩ qua chuyện muốn sử dụng địa thế để tranh đấu. Hắn chỉ muốn trốn. Hắn muốn trốn ở trong Lục Thiên Thần Ấn còn nấp vào trong đội ngũ của Độc Cô gia. Chỉ cần hắn biến mất, vậy trận chiến này còn đánh nữa sao?

Trời ạ, có Chân Thần nào ở đây nguyện ý đánh xuống vài kiếm để mở Lục Thiên Thần Ấn ra chứ?

Ban đầu, bọn họ cũng chú ý không cho Vu Nhai tới gần tâm trận của đội ngũ Độc Cô gia. Nhưng Vu Nhai đột nhiên bạo phát ra Thổ chi đạo Thần Hoàng lại thêm địa thế hoàn mỹ đã thu hút ánh mắt mọi người. Hơn nữa, các cao thủ Độc Cô gia rất ăn ý, hạ xuống đất, lấy lý do tốt đẹp là muốn giúp Vu Nhai tới tranh đấu địa thế. Kết quả, bọn họ vẫn để cho cao thủ Độc Cô gia tới gần Vu Nhai. Kết quả là thành như vậy...

Ngoại trừ Độc Cô gia và Ma Thiên Chân Thần ra, tất cả những tồn tại có trí khôn ở đây đều nghiến răng nghiến lợi, thật sự hận không thể lột da rút gân Vu Nhai. Nhưng bọn họ không có cách nào. Hiện tại nếu như còn tới nữa sẽ là một trận chiến lớn. Bọn họ thật sự không nắm chắc. Cho dù có thắng cũng sẽ chỉ làm giá áo cho người khác.

Đặc biệt là hai đại Chân Thần Ma Thiên và Huyền Thiên. Bọn họ mới xuất thế không lâu sau, Huyền Nguyên Chi Lực còn chưa đủ nhiều.

Kinh Thiên Chân Thần có khả năng sẽ có nhiều Huyền Nguyên Chi Lực hơn một chút. Không có cách nào, ở Bách tộc, hắn đã lãng phí quá nhiều Kinh Thiên Nhất Kiếm. Bởi vậy hắn cũng không còn lại bao nhiêu. Nhưng hắn cũng rất căm phẫn. Đến lúc đó cường giả nhân loại bình thường trực tiếp liên thủ, đối với hắn sẽ rất bất lợi. Hơn nữa, bây giờ nhìn lại bên trong nhân loại bình thường phân kỳ nghiêm trọng. Hắn thật sự không cần phải làm ngay lúc này. Hiện tại hắn có thể tạm thời ngồi trê núi nhìn hổ đấu...

Ở thời đại Cổ Ma và Tinh Linh, cũng bởi vì hắn quá cao ngạo, quá cấp tiến và tự cho mình là đúng, mới có thể dẫn đến thất bại.

Hiện tại mục tiêu chính của đế quốc Huyền Binh là giết Vu Nhai gia hỏa thần bí khó lường lại càng lúc càng có lực uy hiếp kia. Dù sao Vu Nhai còn quá trẻ tuổi, trưởng thành cũng nhanh khiến người ta khiếp sợ. Chủ yếu nhất là mối quan hệ giữa hắn cùng đế quốc Huyền Binh đã hoàn toàn không cách nào hòa giải được. Nhưng bây giờ không giết được bọn họ còn có thể làm sao nữa? Cùng Độc Cô gia sống mái một trận sẽ chỉ làm cho Kinh Thiên Chân Thần thậm chí đế quốc Ma Pháp được lợi. Không nhất thiết phải làm như vậy. Nhị hoàng tử được Huyền Binh Đại Đế coi trọng cũng như các cao thủ Thần Hoàng đều cam chịu. Đế quốc Huyền Binh không còn là tồn tại không có Thần Chi Nguyên Giới. Lập trường của bọn họ đã không còn đơn giản là nhân loại bình thường nữa. Chuyện hợp tác cùng Kinh Thiên Nguyên Giới không phải là không có khả năng. Điều này không còn là vấn đề mang tính nguyên tắc nữa.

Đương nhiên, cũng bởi vì phía bên Độc Cô gia biểu hiện ra thực lực thật sự quá khủng khiếp...

Về phần Ma Thiên Chân Thần chính là tới áp trận, căn bản không có liên quan tới nàng. Hiện tại nàng chỉ đang cảm thấy may mắn vì không cần đánh xuống Ma Thiên Nhất Kiếm.

- Thế nào? Các vị Chân Thần không muốn đánh nữa sao? Không muốn đánh vậy chúng ta sẽ rời đi.

Trên mặt Độc Cô Chiến Huyền lộ ra ý cười. Nói xong, toàn bộ tâm trận chậm rãi bay lên, ở trước ánh mắt mọi người mang theo Lục Thiên Thần Ấn có giấu Vu Nhai muốn rời đi. Nhưng vào lúc này, toàn bộ tâm trận lại đột nhiên dừng lại. Ánh mắt Độc Cô Chiến Huyền bỗng nhiên trở nên sắc bén. Toàn thân hắn tản ra khí thế cường đại. Người của đế quốc Huyền Binh bắt đầu giữ thế...

Chỉ có điều bọn họ cũng không nhìn thấy Độc Cô gia ra tay. Chỉ nghe Độc Cô Chiến Huyền chậm rãi nói:

- Đúng, có một việc ta cần phải ở chỗ này tuyên bố một chút. Đúng vậy, ở trong này tuyên bố với tất cả mọi người trên toàn đại lục!

- Kể từ hôm nay Độc Cô gia chúng ta hoàn toàn rời khỏi đế quốc Huyền Binh. Từ nay về sau sẽ không còn là Độc Cô gia Kiếm Vực nữa. Đúng hơn là Độc Cô Kiếm Minh. Độc Cô Chiến Huyền ta chính là Minh chủ Kiếm Minh. Hoan nghênh người của toàn đại lục gia nhập. Độc Cô Kiếm Minh sẽ cho các ngươi sự che chở cường đại nhất. Sở dĩ chúng ta không suy nghĩ tới chuyện lập quốc, không phải chúng ta không có thực lực đó.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1907: Đồng loạt tạo phản
- Chỉ là trước khi dân Cổ Duệ còn chưa bị tiêu diệt, chúng ta không cho phép mình suy nghĩ tới chuyện lập quốc. Độc Cô Kiếm Minh chúng ta sẽ là nơi trú ẩn cho tất cả những người bị dân Cổ Duệ và chiến tranh làm hại.

Giọng nói của Độc Cô Chiến Huyền không ngừng vang vọng, cũng không biết truyền đi bao xa. Có lẽ toàn bộ đế quốc Huyền Binh đều có thể nghe được đi?

Mà nghe nói như thế, người của đế quốc Huyền Binh đều lộ ra thần sắc kinh sợ giật mình. Khí thế mỗi người lại càng tăng lên, nhưng vẫn không có ra tay. Chỉ có Thần Vũ Thần Hoàng giận dữ hét lớn:

- Phản nghịch chính là phản nghịch. Cần gì nói nhiều lời quang minh chính đại như vậy.

Giọng nói của Thần Vũ Thần Hoàng cũng truyền đi thật xa...

- Ta có nói những lời quang minh chính đại sao? Độc Cô gia chúng ta mong muốn trở thành một thành viên gia nhập đế quốc Huyền Binh các ngươi, hiện tại bất ngờ muốn rời đi sao? Ta có nói là đế quốc Huyền Binh các ngươi bức bách sao? Ta cần dùng tới lý do gì sao? Không. Chúng ta không cần. Chúng ta cũng chỉ cảm thấy đế quốc Huyền Binh các ngươi không còn có tư cách nhận được sự trợ giúp của Độc Cô gia chúng ta nữa. Chỉ vậy không hơn.

- Thối lắm, các ngươi làm vậy là vong ân phụ nghĩa...

- Đúng? Xin hỏi đế quốc Huyền Binh đã cho Độc Cô gia ta ơn huệ gì? Là mấy nghìn năm qua Độc Cô gia chúng ta bị đả kích nghiêm trọng nào, lại nhờ đế quốc Huyền Binh các ngươi ra tay trợ giúp mới vượt qua được sao? Hoặc là sinh tử tồn vong của người Độc Cô gia ta lại liên quan tới đế quốc Huyền Binh sao?

- A, nếu như ta nhớ không nhầm hình như không có. Một chuyện cũng không. Nhưng thật ra Độc Cô gia chúng ta đã trợ giúp đế quốc Huyền Binh đánh lùi nhiều lần tấn công từ phía đế quốc Ma Pháp? Xin nhớ cho, là Độc Cô gia vẫn luôn giúp đỡ đế quốc Huyền Binh. Đế quốc Huyền Binh từ trước đến nay chưa từng cho Độc Cô gia ta bất kỳ thứ gì. Chúng ta chưa bao giờ thiếu nợ đế quốc Huyền Binh cái gì.

Độc Cô Chiến Huyền thản nhiên nói.

Trong nháy mắt, Thần Vũ Thần Hoàng đành phải ngậm miệng. Bởi vì điều đó dường như chính là sự thật. Độc Cô gia có thể nói là trên danh nghĩa ở trong đế quốc Huyền Binh. Trước đây khi đế quốc Huyền Binh mới lập quốc, nếu như Độc Cô gia không muốn gia nhập, không ai ép được bọn họ.

Nhưng thật ra hơn nửa năm trước đế quốc Huyền Binh còn muốn hoàn toàn tiêu diệt Độc Cô gia, mới khiến bọn họ phải phản bội.

- Nhớ kỹ, mấy nghìn năm qua Độc Cô gia chúng ta muốn rời khỏi đế quốc Huyền Binh lúc nào cũng không thành vấn đề. Đúng rồi, nếu như ta nhớ không nhầm, thời điểm đế quốc vừa thành lập, Độc Cô gia cùng đế quốc Huyền Binh hình như còn có tồn tại hiệp nghị nào đó... A, thôi đi. Ta cũng không nhất thiết phải lấy ra. Độc Cô gia chúng ta thật ra không cần mấy thứ này.

Độc Cô Chiến Huyền thản nhiên cười nói:

- Cáo từ!

Ầm...

Cứ như vậy, Độc Cô Chiến Huyền mang theo tâm trận của Độc Cô gia bay khỏi tỉnh Hoàng Vực. Các cao thủ đế quốc Huyền Binh chỉ có thể cắn răng nhìn chằm chằm vào tâm trận đang càng lúc càng nhỏ. Sau đó bọn họ phát tiết. Cát bay đá chạy.

- Các đại nhân Thần Hoàng, lẽ nào thật sự thả cho đám nghịch tặc kia rời đi sao?

Vị Thần Vương trước đó đã truy sát Vu Nhai vội vàng la lên.

- Trở về thành!

Thần Vũ Thần Hoàng cũng lười trả lời, trực tiếp thốt ra hai tiếng. Chẳng lẽ muốn hắn nói ra: Không thả bọn họ đi còn có thể làm được gì. Bây giờ là thời điểm cùng Độc Cô gia đổ máu sao? Nếu nói ra, vậy không phải là làm yếu đi khí thế của bản thân hắn sao?

Đáng chết, các Thần Hoàng căn bản không có mặt mũi nào để nói ra khỏi miệng những lời như vậy...

- Thú vị, thật thú vị. Nhân loại bình thường thật sự là chủng tộc thú vị.

Kinh Thiên Chân Thần trào phúng vài tiếng, sau đó trực tiếp lui đi.

Ma Thiên Chân Thần cũng rút lui. Cảnh tượng giương cung bạt kiếm trước đó đã kết thúc như vậy. Chỉ có điều không lâu sau đó, toàn bộ đế quốc Huyền Binh bạo phát ra đủ loại âm thanh. Mặc dù là những người không nghe thấy Độc Cô Chiến Huyền nói chuyện, rất nhanh cũng có thể nhận được tin tức.

Tin tức Độc Cô gia trực tiếp phản lại đế quốc Huyền Binh thực sự quá chấn động. Được rồi, trước đó đế quốc Huyền Binh cũng đã tiết lộ chuyện Độc Cô gia là phản nghịch. Nhưng đế quốc Huyền Binh công bố ra, làm sao có thể khiến người ta chấn động như bản thân gia chủ Độc Cô gia tuyên bố được. Hơn nữa hắn còn thành lập Độc Cô Kiếm Minh...

Còn nữa, lời Độc Cô Chiến Huyền nói cũng khiến cho rất nhiều người cảm thấy nhiệt huyết sôi trào. Ca muốn tới thì tới, muốn chạy thì chạy. Ca giúp đỡ đế quốc Huyền Binh các ngươi là vinh hạnh của các ngươi. Hiện tại không muốn giúp liền trực tiếp rời khỏi, căn bản không cần lý do, không cần khóc sướt mướt.

Đây là sự cường đại bá đạo của Độc Cô gia, khiến không biết bao nhiêu người trẻ tuổi hướng về Độc Cô gia.

Đương nhiên, không biết đã khiến bao nhiêu người đố kỵ với Độc Cô gia lại cảm thấy phẫn nộ. Không biết bao nhiêu người được đế quốc Huyền Binh dạy dỗ về vinh quang đế quốc muốn chiến đấu với Độc Cô gia. Nhưng bởi vì chiến loạn và các loại tôn giáo không ngừng xuất hiện, cảm giác vinh quang của đế quốc Huyền Binh ban đầu cũng giảm bớt không ít. Đồng thời, mấy nghìn năm qua Độc Cô gia đã trở thành đối tượng sung bái của rất nhiều người sùng bái.

Nói chung, toàn bộ đế quốc Huyền Binh bắt đầu xuất hiện các loại loạn...

Ba ngày sau, Lữ gia và Lý gia đồng thời tuyên bố rời khỏi đế quốc Huyền Binh, cùng dẫn binh xông về phía Bách Tộc Loạn Địa. Mục tiêu là tỉnh Bắc Đấu tương đối yếu của đế quốc Huyền Binh. Thời điểm Lữ gia và Lý gia sát nhập tỉnh Bắc Đấu, các quan viên và gia tộc Bắc Đấu đều đột nhiên đứng lên, gia nhập đại quân phản nghịch đồng thời tiếp tục đi về phía Bách tộc.

Không lâu sau đó, Phú thân vương Hoàng Phủ Dụ trấn thủ cứ điểm Thất tinh mới qua hai, ba trận đã bị đánh chiếm. A, nghe nói là Phú thân vương đột nhiên biến mất. Hình như là trốn hoặc ẩn núp ở đâu đó, hoặc là là bị Vu Nhai đại đế bắt đi một cách quỷ dị...

Nhưng cũng không có cách nào. Bách tộc và Lữ gia, Lý gia thật sự nội ngoại giáp công.

Hơn nữa, các cao thủ của Bách tộc và phía bên Độc Cô gia cũng theo đó xuất động. Thậm chí dân Cổ Duệ còn giúp một phen, ở trên Phá Thần Tuyến ngăn chặn các cao thủ đế quốc Huyền Binh. Hắc, dân Cổ Duệ cũng vui mừng khi nhìn thấy đế quốc Huyền Binh đại loạn.

Đại lục càng loạn càng tốt.

Đương nhiên, nhân lúc đại loạn này đánh cướp đốt phá một chút cũng không tệ.

Trong đế quốc Huyền Binh lòng người bàng hoàng. Mà vào ngay thứ nắm sau khi Độc Cô Kiếm Minh thành lập, Tần gia ở Giản Lĩnh, Tôn gia ở Côn vực và tỉnh Ma Pháp đồng loạt tuyên bố rời khỏi đế quốc Huyền Binh. Sau đó, vô số lãnh chủ gia tộc nhỏ không phải là lãnh chủ tỉnh cũng bắt đầu gia nhập...

Nhưng trong đó chấn động nhất vẫn phải kể tới Tôn gia ở Côn vực. Thật không có người nào nghĩ tới Tôn gia sáu tỉnh lại cùng gia nhập Độc Cô gia..
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1908: Loạn loạn loạn (1)
Nhưng sau khi cân nhắc một hồi, Tôn gia cũng không phải không có lý do phản lại đế quốc Huyền Binh. Thật ra, sau trận chiến với dân Cổ Duệ khiến cho bọn họ tổn thất quá lớn. Hơn nữa đế quốc vẫn tiếp tục an bài bọn họ ở lại tiền tuyến. Điều này làm cho trên dưới Tôn gia đều rất phẫn nộ. Hiện tại thực lực Tôn gia cùng lắm chỉ cường đại hơn so với Tần gia một chút mà thôi. Bọn họ không muốn Tôn gia bị tiêu diệt, chỉ có thể gia nhập Độc Cô Kiếm Minh.

Chí ít tỉnh Ma Pháp, hắc, tỉnh Ma Pháp ở trong đế quốc Huyền Binh vốn không có địa vị gì. Bọn họ gia nhập liên minh bách tộc khẳng định có thể nhận được sự trọng dụng. Phải biết rằng, quan hệ giữa Vu Nhai Bách tộc và Nguyệt Lâm Sa có thể nói là mọi người đều biết.

Tần gia? Đó là nơi các cao thủ Độc Cô gia đã xuất hiện lúc được. Bọn họ bị khuyên phản bội là chuyện rất bình thường.

Nhưng vẫn có rất nhiều thế lực phản nghịch khiến cho rất nhiều người cảm thấy không thể tưởng tượng nổi. Đặc biệt như gia chủ lãnh chủ. Không phải bọn họ chắc hẳn sẽ do dự rất lâu mới làm sao?

Đế quốc Huyền Binh còn chưa tới mất mất tâm mất đức. Nhưng rất nhanh một tin tức khiến rất nhiều người của đế quốc Huyền Binh thu lại những lời khiển trách. Tần gia, Tôn gia, Lý gia, Lữ gia đồng thời công khai mật lệnh viễn cổ của bọn họ. Cũng chính là: nếu như ngày nào đó cảm thấy không thể thần phục đế quốc Huyền Binh, ngàn vạn lần không nên do dự, trực tiếp gia nhập trận doanh của Độc Cô gia...

Đúng vậy, Tần gia cũng thật sự tìm được mật lệnh viễn cổ.

Theo mật lệnh viễn cổ của bốn gia tộc lớn này xuất hiện, rất nhiều mật lệnh viễn cổ cũng theo đó xuất hiện. Cũng không biết là thật hay là giả. Nói chung những thế lực muốn phản lại đế quốc Huyền Binh gia nhập Độc Cô Kiếm Minh đều sẽ có một đạo mật lệnh. Đồng thời còn có tin tức truyền ra, đế quốc Huyền Binh rất có thể sẽ hợp tác cùng dân Cổ Duệ... Đúng vậy, điều này cũng trở thành lý do để bọn họ làm phản. Đến tận lúc này, đế quốc Huyền Binh thật sự loạn không thể nói.

Có thể nói, cảnh nội đế quốc Huyền Binh không ngừng diễn ra các loại chiến đấu. Tất cả các tranh đấu lớn nhỏ nhiều đếm không xuể.

Đương nhiên, đế quốc Huyền Binh cũng áp dụng rất nhiều biện pháp. Nhưng có thể bởi vì khả năng hiệu triệu của Độc Cô gia quá cường đại, cũng có thể là Vu Nhai tràn ngập màu sắc truyền kỳ. Có lẽ có thể còn có vài lời đồn đại. Nói chung chính là dẹp loạn không được.

Đặc biệt là tuyến Tần gia và Tôn gia kia. Tần gia và Tôn gia muốn đi tới Bách Tộc Loạn Địa cũng không dễ dàng gì. Phải biết rằng, ở giữa còn có một Tiên vực cường đại chắn đường. Vậy bọn họ phải làm sao bây giờ?

Lữ gia và Lý gia đột nhiên quay đầu lại, giáp công. Đồng thời, Bách tộc và Độc Cô gia cũng xuất binh giúp đỡ. Trên con đường này đã phát sinh không ít trận chiến Thần cấp.

Đương nhiên, Thần Hoàng đều rất có ăn ý không ra tay...

Đúng vậy. Trên con đường này vẫn cách Phá Thần Tuyến rất gần, vô cùng nguy hiểm.

Nhưng dân Cổ Duệ cũng như dự đoán, đương nhiên sẽ không xuất thủ vào lúc này. Đế quốc Huyền Binh bị tiêu hao lực lượng bởi các cuộc chiến nội bộ. Bọn họ cùng lắm là châm ngòi thổi gió, đốt lửa đánh cướp mà thôi.

Cùng lúc đó, hai đại thiên tài quân sự Tần Song cùng Ngọc Vấn Hiền cũng bạo phát ra lực lượng khủng khiếp. Bọn họ khiến cho người của toàn bộ đại lục đều biết, không phải chỉ có cường giả mới có thể thay đổi đại lục. Những thiên tài quân sự bọn họ cũng có thể.

- Đáng sợ, thật đáng sợ. Đội ngũ này từ đâu xuất hiện, tại sao lại đáng sợ như vậy? Hình như còn khủng khiếp hơn cả Thí Thần Quân tới vài phần. Đặc biệt là tuyệt kỹ và thuật hợp kích của bọn họ. Đơn giản là quá kỳ huyễn...

Chiến tranh chung quy sẽ xuất hiện anh hùng. Tần Song và Ngọc Vấn Hiền chính là những người như vậy. Nhưng thiên tài quân sự cường đại trên tay cũng phải có binh lính. Tốt nhất là có thể có binh lính cường đại. Mà ở chiến tuyến Giản Bắc xuất hiện một đội ngũ cường đại như vậy. Không biết bọn họ từ đâu xuất hiện. Chiến thuật của bọn họ như thiên mã lướt qua không trung. Thực lực của bọn họ cũng không yếu. Bọn họ trở thành điểm nhấn trong đám phản quân cường đại...

A, cái gọi là chiến tuyến Giản Bắc chính là chiến tuyến từ Giản Lĩnh đến Bắc Đấu.

- Có người nói bọn họ đã từng là thành viên của nghiệp đoàn võ học đế đô, bị đế quốc Huyền Binh vô cớ hãm hại. Chỉ vì hạ uy thế của Vu Nhai, đế quốc đã xét nhà diệt tộc bọn họ. Nhưng Vu Nhai đại đế lại cho ngườ ta thấy được thực lực cường đại. Không ngờ hắn ở trong đế đô đã cứu được mọi người ra. Bọn họ đã từng là thành viên của nghiệp đoàn võ học. Người của nghiệp đoàn võ học tất nhiên có các loại tuyệt kỹ...

- Lợi hại như vậy sao? Bây giờ còn có nghiệp đoàn võ học nữa hay không?

- Có chứ? Tại sao không có? Ở liên minh bách tộc và Độc Cô Kiếm Minh đều có. Thậm chí có rất nhiều dân chúng bình thường từng gia nhập nghiệp đoàn võ học để có thể tiếp tục tham gia nghiệp đoàn võ học đã chạy đến hai nơi này. Có người nói, phía bên đế quốc Ma Pháp cũng muốn thành lập hội kỹ thuật Ma Nhân... Thật không nghĩ tới nghiệp đoàn võ học trước đây bị người ta không để ý, không ngờ có thể phát huy ra lực lượng cường đại như vậy.

- Đúng vậy. Chỉ có điều hình như cũng nhờ dính vào hào quang của Vu Nhai đại đế mới có thể trở nên cường đại. Giống như tiểu đoàn tinh binh Bắc Đấu trong truyền thuyết. Trước đây có thể nói là nơi nát đến cặn bã, hiện tại có bao nhiêu thiên tài yêu nghiệt từ nơi đó đi ra?

- Hiện tại còn có lời đồn nói Vu Nhai chính là vị thần của đại lục Thần Huyền...

- A, điều đó đã bị Thánh Thần Giáo Hội phủ nhận. Nói là thánh thần mới thật sự là chúa cứu thế...

- Ai, hiện tại đại lục thật sự quá loạn. Cũng không biết đâu mới đúng. Tới chỗ nào mới có thể sống sót được? Chúng ta nên đi đâu đây? Ngay cả liên minh bách tộc và Kiếm Minh cũng tách ra. Ngươi nói chúng ta phải đầu nhập vào đâu? Nên nhìn về phía nào đây?

- Hiện tại Độc Cô Kiếm Minh nhất định là cường đại hơn liên minh bách tộc. Bản thân Vu Nhai cũng là người của Độc Cô gia. Theo rất nhiều người nhìn nhận, liên minh bách tộc cũng là một thành viên của Kiếm Minh. Nhưng liên minh bách tộc đã có tồn tại nghịch thiên là Vu Nhai này. Có người nói hắn còn trẻ như vậy đã trở thành Thần Hoàng. Tồn tại nghịch thiên như vậy, sợ rằng rất có thể sẽ trở thành người lãnh đạo Bách tộc và Kiếm Minh sau này... Đúng rồi, hắn còn có thể trở thành đế phu của nữ đế ma pháp Nguyệt Lâm Sa. Đến lúc đó nói không chừng ba thế lực lớn này đều là vật trong bàn tay Vu Nhai!

- Vu Nhai đã là Thần Hoàng sao? Không thể nào?

- Không biết. Nhưng ta khẳng định có chiến lực Thần Hoàng. Nghe nói cách đây không lâu, cũng chính là vào ngày Kiếm Minh thành lập, Vu Nhai đại đế đã điên cuồng chiến đấu với một vị lão Thần Hoàng của đế quốc Huyền Binh. Thậm chí tên Thần Hoàng này còn bị Vu Nhai truy sát.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1909: Loạn loạn loạn (2)
- Xem ra Vu Nhai là hoàn toàn thành công, hiện tại sợ rằng không ai giết được hắn. Nếu không chúng ta đi liên minh bách tộc đi?

Ở đại lục, trong rất nhiều trong quán rượu đều diễn ra những lời đối thoại trên. Đặc biệt ở trong đế quốc Huyền Binh, nơi chiến loạn diễn ra khắp nơi. A, nếu như Hoa Nộ Hải nghe được mấy người này nói chuyện nhất định sẽ nổi trận lôi đình. Con mẹ nó, không phải ta chỉ bị Vu Nhai đánh có cái, trở tay không kịp thôi sao? Chỉ một cái như vậy, không ngờ truyền thành bị truy sát. Thật đúng là hãm hại người ta.

Đương nhiên, không thể phủ nhận được, ai cũng biết hiện tại Vu Nhai gần như không thể giết chết. Chí ít một Thần Hoàng nếu muốn giết hắn rất khó. Thật ra không phải bởi vì trận chiến cùng Hoa Nộ Hải, mà vì Vu Nhai đã nắm giữ Thổ chi đạo Thần Hoàng.

Đúng vậy, Vu Nhai hoàn toàn thành công. Bách tộc hoàn toàn thành công...

- Tin tức nặng ký, tin tức nặng ký đây...

Đúng lúc hai người kia thảo luận sinh động như thật, đột nhiên một người vọt vào bên trong quán rượu điên cuồng hét lên. Trong nháy mắt, quán rượu vốn rất ầm ĩ thoáng cái trở nên yên tĩnh. Tất cả đều theo bản năng nhìn sang. Chỉ nghe thấy người kia thở hồng hộc nói:

- Tiễn Vực, Hoàng gia Tiễn vực cũng phản rồi. Đã đi qua lãnh thổ quốc gia đế quốc Ma Pháp đầu nhập Kiếm Vực... A không, đầu nhập Độc Cô Kiếm Minh!

...

Quán rượu trở nên ồn ào. Lại một gia tộc trong sáu tỉnh phải lại đế quốc Huyền Binh. Tin tức như thế đúng là quá nặng ký. Sau đó tất cả lại bắt đầu thảo luận. Nhưng kế tiếp vẫn là người mang tin tức tới lại nói:

- Còn nữa, còn nữa. Hãy nghe ta nói hết đã... Có người nói dân Cổ Duệ không tiếp tục kéo chân sau của đế quốc Huyền Binh, mà bắt đầu giúp đỡ đế quốc Huyền Binh đả kích phản quân!

Trong quán rượu lại trở nên yên tĩnh, bầu không khí trong nháy mắt trở nên quỷ dị. Nhưng vẫn có không hề sáng ý người hỏi:

- Vì sao?

Gần như tất cả mọi người hai mặt nhìn nhau. Trong lúc nhất thời không ngờ bọn họ không để ý đến người vừa hỏi vì sao. Cuối cùng, đợi một hồi lâu mới có người quay sang nhìn hắn trả lời:

- Bởi vì lời đồn là thật. Đế quốc Huyền Binh đã cùng dân Cổ Duệ đạt được hiệp nghị nào đó. Đế quốc Huyền Binh cùng dân Cổ Duệ thật sự hợp tác rồi. Trước đó rất nhiều người cảm thấy chuyện này là vô căn cứ, không ngờ đã trở thành sự thật.

- Cái gì, làm sao có thể? Chúng ta cùng dân Cổ Duệ đã có mấy nghìn năm thù hận?

Mọi người kinh ngạc kêu lên. Có vài người đã sớm nghĩ thông suốt. Có vài người nghe nói như thế, không thể tin được. Bất kể thế nào, gần như tất cả mọi người đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, không cách nào lý giải nổi.

Vì sao, vì sao đế quốc Huyền Binh sẽ muốn hổ lột da?

- Không có gì là không có khả năng cả. Các ngươi bây giờ còn nhớ tới thù hận mấy nghìn năm cùng đế quốc Ma Pháp sao? Sợ rằng rất nhiều người đã không thèm để ý tới? Như vậy đế quốc Huyền Binh vì sao không thể cùng dân Cổ Duệ liên thủ?

Ông chủ quán rượu đột nhiên đứng dậy, thản nhiên trả lời:

- Hiện tại đã không còn là cuộc chiến tranh giữa nhân loại bình thường cùng dân Cổ Duệ tranh, mà là cuộc chiến của các Nguyên Giới. Lại nói, những người nắm quyền lực chỉ cần có thể tiếp tục duy trì được quyền lực của mình, làm gì quan tâm tới nguyên tắc gì nữa? Làm gì quan tâm tới sự sống chết của những người dân thường như chúng ta nữa? Thù hận và nguyên tắc vĩnh viễn đứng thấp hơn so với lợi ích và quyền lực. Thực sự loạn rồi. Chúng ta vẫn nên tự cầu cho mình nhiều phúc đi.

Bởi vì đại lục Thần Huyền loạn, hiện tại rất nhiều tin tức cũng không hề bị phong tỏa. Thần Hoàng còn có thể lấy ra thảo luận. Trước đây sợ rằng rất nhiều người ngay cả Thần Binh Sư là gì cũng không biết. Tất nhiên, Thần Chi Nguyên Giới cũng không còn là bí mật gì nữa.

Chỉ có điều thời gian còn không dài. Rất nhiều người còn không biết Thần Chi Nguyên Giới là gì. Nhưng không bao lâu sau, đại lúc nhất định sẽ biết rõ.

- Loạn loạn loạn, rốt cuộc đâu mới là chỗ cho chúng ta dung thân đây?

- Có thể rất nhanh sẽ không còn loạn như vậy nữa. Kiếm Minh, liên minh bách tộc và đế quốc Ma Pháp sợ rằng rất nhanh sẽ kết minh. Mà bây giờ đế quốc Huyền Binh cùng dân Cổ Duệ cũng tập hợp lại. Có thể rất nhanh sẽ hình thành cục diện hai thế lực va chạm.

Người trong quán rượu trầm mặc một chút, cuối cùng vẫn lắc đầu một cái. Phần lớn mọi người thở dài. Người như bọn họ chỉ nói cho đã nghiện mà thôi. Chỉ có thể là nước chảy bèo trôi, đến lúc đó được thế nào hay thế ấy. Bây giờ là thời đại mạng rẻ như mạng chó.

- Thánh Thần Đô thật ra cũng là chỗ không tệ. Chỉ có điều nghe nói muốn đi vào, phải là người có cống hiến đối với giáo hội.

- Cho dù không vào được, cũng có thể thờ phụng Thánh Thần. Hắn sẽ chỉ dẫn cho chúng ta.

Rất hiển nhiên, người nói chuyện này là người thờ phụng thánh thần, hơn nữa còn là loại tương đối cuồng nhiệt...

Rất nhiều người thở dài thời khắc lại mang theo sự chế nhạo.Ccũng có người lộ vẻ trầm tư. Thánh Thần Giáo Hội, vừa rồi hình như không tính tới thế lực này?

Thời gian ngày thứ mười sáu sau khi Kiếm Minh được thành lập, tại Lục Thiên Thần Đô của liên minh bách tộc, cũng chính là xung quanh hoàng thành Thú Đằng. Ở đây vẫn bị Lục Thiên Sát Trận khủng khiếp bao trùm. Nhưng bên trong trận đã bắt đầu được xây dựng. Sau khi Vu Nhai từ tỉnh Hoàng Vực trở về đã bắt đầu xây dựng. Bởi vì do đại năng giả ra tay, chỉ tốn chưa đầy nửa tháng, bên trong đã xuất hiện một tòa thành nhỏ đơn sơ!

Đương nhiên, bất kể là đại năng giả nào cũng cần có Vu Nhai dẫn đường mới đi vào được.

Hiện tại ở trên phương diện sát trận Vu Nhai đã không còn yếu như trước nữa. Tuy rằng hắn vẫn không có cách nào nắm giữ khắp tất cả Sát trận, nhưng khi đi lại ở bên trong đã không cần phải thận trọng từng li từng tí giống như trước kia. Thậm chí hai ngày trước hắn vẫn đả thông mấy con đường, có thể để cho người khác tiến vào.

Đúng vậy. Nói cách khác, sau này chỉ cần đi qua mấy con đường này, sẽ không cần Vu Nhai dẫn đường nữa.

Bởi vì có mấy con đường này tồn tại, việc xây dựng Lục Thiên Thần Đô cũng có thể nhanh hơn.Ssau đó Vu Nhai còn có thể đả thông nhiều đường hơn, để nhiều người tiến vào hơn. Đương nhiên, vừa đả thông đồng thời cũng phải đề phòng kẻ địch lẻn vào. Về điểm này, cần hắn tìm hiểu sát trận càng tinh thâm hơn mới được. Nói chung, kế hoạch Lục Thiên Thần Đô đã bắt đầu thực hiện. Chỉ còn phải xem lúc nào có thể hoàn công. Cũng phải xem trận đại quyết chiến trên đại lục Thần Huyền khi nào thì bắt đầu. Bách tộc có thể tiếp tục tồn tại hay không.

- Không chỉ là Lục Thiên Thần Đô đang xây dựng, toàn bộ Bách Tộc Loạn Địa đều đang không ngừng xây dựng các thứ mới, phát sinh đủ loại biến hóa.

Đứng ở trên không trung, Vu Nhai đưa mắt nhìn xuống toàn bộ Bách Tộc Loạn Địa, không nhịn được thì thào tự nói.

Hắn mới vừa từ trên Tử Vực Tinh Không xuống. Đúng vậy. Sau khi từ tỉnh Hoàng Vực trở lại Bách tộc, ban ngày hắn xử lý đủ thứ chuyện.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1910: Ký ức bị khóa lại
Đến buổi tối hắn bay vào trong Tử Vực Tinh Không tu luyện. Hắn không ngừng cảm ngộ bầu trời sao và hấp thu lực lượng tinh không. Hắn biết, nếu như hắn muốn trong khoảng thời gian ngắn, trở thành tồn tại mà ngay cả một kiếm chữ thiên của Chân Thần nào đó cũng không giết chết, như vậy hắn chỉ có thể dựa vào lực lượng tinh không...

Con đường tắt này hắn không thể không đi.

Mà mỗi khi Vu Nhai nhảy vào Tử Vực Tinh Không sẽ lập tức sử dụng thời gian chi đạo Thần Hoàng, mong đợi có thể cảm ngộ bầu trời sao nhiều hơn một chút. Đồng thời, cũng không thể dừng cảm ngộ mặt đất được. Thời khắc hắn từ trong bầu trời sao lao xuống sẽ quan sát mặt đất, không ngừng cảm ngộ địa thế của toàn bộ Bách Tộc Loạn Địa. Chỉ có điều Bách Tộc Loạn Địa có hơi loạn, tiến độ của hắn không có kinh khủng giống như ở tỉnh Hoàng Vực.

Nhưng dù vậy, nửa tháng sau trên cơ bản hắn đã có thể dẫn động địa thế của toàn bộ Bách tộc...

Ở trên phương diện địa thế Vu Nhai có thể nói đã đạt đến gần đỉnh phong. Nếu không phải vì thực lực của hắn còn không đủ, ở trên Tử Vực Tinh Không không có cách nào thấy rõ toàn bộ đại lục Thần Huyền, chỉ sợ rằng ngay cả khắp đại lục Thần Huyền cũng có thể hoàn toàn cảm ngộ được.

A, ngày hôm nay hắn không chuẩn bị cảm ngộ địa thế, chỉ lẳng lặng quan sát Bách Tộc Loạn Địa. Hiện tại toàn bộ Bách tộc đã giống như suy nghĩ của hắn trước đây, làm ra các con đường Bách tộc cũng biến các loại tuyệt địa thành của mình, để mình sử dụng. Đồng thời, Bách tộc cũng bắt đầu xây dựng ra các thành phố lớn. Các tộc ở lẫn lộn với nhau. Hiện tại chính là một cảnh tượng vui sướng phồn thịnh, mà không rối loạn như trước nữa.

Chỉ cần cho Bách tộc thêm mười năm, không dám nói Bách tộc sẽ trở nên rất phồn vinh, nhưng ít ra sẽ là một nơi tốt để an cư.

- Bất kể như thế nào, nhất định phải cố gắng tiếp tục giữ vững tình thế này...

Vu Nhai nắm chặt nắm đấm. Không biết vì sao, mắt nhìn xuống khắp Bách Tộc Loạn Địa, trong lòng hắn có dục vọng mãnh liệt. Chính là dục vọng muốn bảo vệ tốt toàn bộ Bách tộc. Hắn cảm giác dường như toàn bộ Bách tộc đều là con gái của hắn, phải che chở. có thể đứng ở vị trí thế nào mới nảy sinh tâm lý như thế. Nói chung, lúc này loại tâm tình này cứ điên cuồng hiện ra.

Một khí phách vương giả lén lút xuất hiện. Đó là khí phách vương giả chi đạo Thần Vương!

Tính cách Vu Nhai không phải là người có chí hướng lớn gì đó. Nhưng tình thế lại ép hắn không thể không làm như vậy. Thù hận, thân tình cùng kẻ địch ép, khiến hắn không ngừng biến hóa. Giống như Độc Cô Chiến Huyền đã nói, nếu hắn đã đi lên sẽ không có đường quay lại.

Nếu như thế, hắn liền tiếp nhận đồng thời có giác ngộ. Khí phách vương giả liền do đó mà hình thành.

Hiện tại, Vu Nhai ngoại trừ cự long khí phách chi đạo ra, vẫn chỉ cảm ngộ tới Thần Tướng, các đạo khác nói đều đã thành tựu Thần Vương. Đối với cự long thần đạo, vẫn bởi vì mấy ngày gần đây ở ngoài sát lục chi địa, tìm được thi thể Tạp Ni Cổ Tư Thần Long hắn mới cảm ngộ được. Đối với cự long khí phách thần đạo, Vu Nhai đã chuẩn bị bỏ qua. Loại đạo này đối với hắn không có tác dụng quá lớn...

Huyền Binh chi đạo Thần Vương, nguyên tố chi đạo Thần Vương, sát ý, khí phách vương giả, cắn nuốt...

Đó mới thực sự là thứ hắn cần.

Hiện tại, hắn vẫn chỉ có hai loại nguyên tố chi đạo mộc và thổ đã thành tựu Thần Hoàng mà thôi. Chỉ có điều hắn tin tưởng, ở trên Huyền Binh, chỉ cần tiếp tục không ngừng tăng cường rèn 198 loại Huyền Binh này, hắn sẽ có cơ hội thành tựu Huyền Binh chi đạo Thần Hoàng. Ở trên phương diện nguyên tố, thời gian đã gần tới Thần Vương đỉnh phong. Không gian có thể theo tiểu bằng hữu Tiểu Hắc cùng nhau cảm ngộ nơi khởi nguồn Nguyên Giới. Những cái khác, Vu Nhai tin tưởng chỉ cần hắn có thể cảm ngộ địa thế nhiều hơn, sớm muộn cũng có thể đi lên. Bởi vì đại lục Thần Huyền vốn chính là do các loại nguyên tố tạo thành.

Ở trên phương diện trận pháp, phù văn trận hắn tạm thời không để ý đến. Cũng chỉ cần địa thế có thể đi lên, trong nháy mắt sẽ lập tức lĩnh ngộ được. Hắn đang từ từ học tập sát trận. Binh Điển Thần Trận, hắn cũng cố gắng học tập. Về phần tâm trận không cần học tập. Ma Thiên Trận Pháp, hắn đương nhiên sẽ không học. Dù sao phần Ma Thiên Trận Pháp trên phiến đá thần bí đã được giải ra...

Cuối cùng chỉ còn lại mạng trận của Kinh Thiên Nguyên Giới!

Đúng vậy, sau khi trở về Vu Nhai thông qua các Chân Thần mới biết được trận pháp của Kinh Thiên Nguyên Giới được gọi là mạng trận. Chỉ có điều ngay cả Lạc Thiên Kiếm Linh và Ma Thiên Chân Thần đều rất nghi ngờ đối với mạng trận. Bọn họ chỉ biết mạng trận của Kinh Thiên Nguyên Giới chủ yếu dùng để bồi dưỡng dân Kinh Thiên.

Bởi vậy, mỗi người dân Kinh Thiên dường như cũng không phải đều bất tử.

Đây cũng là nguyên nhấn khiến Kinh Thiên Nguyên Giới ở trong đại chiến Nguyên Giới trước đây có thể là người đầu tiên khôi phục lại. Hắn dùng cách nói của Lạc Thiên Kiếm Linh và Ma Thiên Chân Thần chính là, lực lượng chủ yếu của Kinh Thiên Mạng Trận chính là... mạng ngạch.

- Trong tay ta đã nắm giữ năm loại trận pháp Nguyên Giới. Ngoại trừ Ma Thiên Trận Pháp và tâm trận ra, chỉ cần ta có thể học hết tất cả, có thể mở các loại đồ án trên phiến đá thần bí. Chỉ còn lại có một loại là mạng trận. Cũng không biết phải làm thế nào mới có thể có được mạng trận...

Vu Nhai nghĩ như vậy, nhưng rất nhanh lại lắc đầu. Tạm thời cố gắng mở ra năm loại hình vẽ trên phiến đá thần bí đã.

Chỉ cần có thể mở ra, cũng có nghĩa là hắn hoàn toàn lĩnh ngộ và nắm giữ ba loại phù văn trận, binh trận, sát trận. Đến lúc đó còn sợ đánh không lại Kinh Thiên Nguyên Giới sao? Đến lúc đó tất nhiên sẽ có cơ hội có thể lấy được Kinh Thiên Mạng Trận...

Lại nói, nếu như có thể đánh nổ Kinh Thiên Nguyên Giới, giải hay không giải phiến đá thần bí hình như cũng không còn quan trọng nữa.

- Đúng rồi, tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn, tại sao ta lại có cảm giác trên mặt trăng cũng có địa thế có thể cảm ngộ được?

Tạm thời ném tất cả những chuyện phiền lòng sang một bên. Ý thức của Vu Nhai lại chui vào trong Huyền Binh Điển, chạy đến trang có bệ rèn kia hỏi.

- Cút. Ta không muốn lại nhìn thấy ngươi.

Tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn tất nhiên lại phản ứng giống như trươc, không thay đổi câu cửa miệng. Sau đó, tiểu gia hỏa này dường như đã quen với biểu hiện lợn chết không sợ nước sôi của Vu Nhai, chỉ có thể căm hận nhăn mặt giải thích:

- Trên mặt trăng đương nhiên cũng có địa thế có thể cảm ngộ. Chỉ là lấy thực lực của ngươi bây giờ ngay cả toàn bộ đại lục Thần Huyền còn chưa nhìn thấy rõ, đã muốn nhìn thấy địa thế trên mặt trăng sao?

- A, cũng đúng...

Vu Nhai gật đầu, chợt lại hỏi:

- Đúng, ta hình như có thể nhìn thấy xung quanh mặt trăng còn có thứ gì đó. Chỉ là chung quy vẫn không nhìn thấy rõ. Còn nữa, vì sao ngươi gọi là Nguyệt Rèn. Có phải có liên quan gì đó tới mặt trăng của đại lục Thần Huyền hay không?
 
Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
Top