Lượt xem của khách bị giới hạn

[Kiếm hiệp] [Truyện Hoàn] Triệu hoán thần binh - Hạ Nhật Dịch Lãnh

Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
[Kiếm hiệp] [Truyện Hoàn] Triệu hoán thần binh - Hạ Nhật Dịch Lãnh

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 700: Xử lý một tên rồi nói tiếp
Ngày mai Thủy Tinh sẽ đến tìm Vu Nhai, cũng là ngày cuối cùng của thánh hội kế hoạch thần binh. Trong thư Thủy Tinh viết đã được phụ thân cho phép, bây giờ cơ thể nàng suy yếu không thể dùng điện thoại màn hình hiệu Tiểu Hắc.

Vu Nhai nhỏ giọng nói:

- Ngày mai sao? Chỉ được thành công, không được thất bại!

Vu Nhai mang Tiểu Hắc xuất phát.

Mặt nạ đen, y phục võ sĩ màu đen, là cách ăn mặc U Hoang.

Vu Nhai nhanh chóng đến tường ngoài nội điện, hắn không đi vào từ cửa chính. Vu Nhai muốn mọi người nghĩ rằng trong thời gian này hôm nay hắn không bước vào Huyền Thần điện, luôn bận rộn tu luyện.

phòng ngự trong nội điện rất nghiêm ngặt, nhưng không có siêu cao thủ phòng ngự mà toàn là kỵ sĩ chính thức bình thường. Đối với những người này Vu Nhai né tránh dễ như chơi. Tất nhiên kỵ sĩ chính thức là trăm dặm mới tìm được một, hắn không dám quá lơ là. Vu Nhai cẩn thận vô cùng, vận chuyển ám chi trạc, ám ảnh tiệt sát thuật, u linh kiếm ý đến cực độ.

Khi Vu Nhai tới Huyền Bảo Lâu càng cẩn thận hơn.

Tiếp theo mới là giai đoạn mấu chốt, đương nhiên khi vào trong Vu Nhai càng quen tay hay việc hơn. Bây giờ bên ngoài là ban ngày, mỗi khi Vu Nhai đi qua phải tìm một góc chết khó phát hiện.

Huyền Bảo Lâu của Huyền Thần điện, khi Vu Nhai lẻn vào thì Thôn Thiên kiếm trong cơ thể hắn rung dữ dội, bên trong có hấp dẫn mãnh liệt. Lần trước Vu Nhai đến Huyền Thần điện thì Thôn Thiên kiếm đã rục rịch, suýt bị lão nhân họ Kiều phát hiện. Lần này Thôn Thiên kiếm cũng nhưng biết khốn không dám dao động, biểu hiện sốt ruột trước mặt Vu Nhai thì rất mất mặt.

Đương nhiên Thôn Thiên kiếm biết rõ lần này không trộm được thần binh. Như lần trước đã nói, Huyền Thần điện, đế đô cao thủ như mây, Thôn Thiên kiếm không phải vạn năm, nó chỉ có thể giống như Vu Nhai ráng nhịn.

Nếu có cơ hội đương nhiên Thôn Thiên kiếm sẽ không khách sáo.

Bên trong có hơi thở dụ dỗ Thôn Thiên kiếm, cơ hội rất lớn. Dĩ nhiên Thôn Thiên kiếm sẽ không nói cho Vu Nhai biết.

Huyền Bảo Lâu chia làm ba bảo các trái, phải, chính giữa. Bân trái là nơi đặt đan dược, thảo dược, chính giữa là Huyền Binh bảo các, cũng là nơi quan trọng nhất của Huyền Bảo Lâu. Nghe nói huyền binh từ thất giai trở lên sẽ được thu trong đó, phải là huyền binh thất giai đặc biệt mới được. Nơ'i Thôn Thiên kiếm muôn đi nhất tất nhiên à chỗ này.

Bảo các bên phải là nơi Vu Nhai muốn đến, chỗ đặt các loại báu vật, chủng loại lộn xộn. Có báu vật với công dụng đặc biệt, có quyển trục ma pháp, có ma tinh của ma thú cường đại.

Những điều này là Vu Nhai thám thính từ chỗ Hạng giáo quan.

Hạng giáo quan đúng là oia, tuy gã chỉ là kỵ sĩ ngoại điện nhưng hiểu biết rất nhiều, bình thường gã làm vài chuyện nghịch thiên nên Huyền Thần điện phải thưởng cho gã.

Vu Nhai đi ngay đến khu vực bên phải, chuyện diễn ra suôn sẻ hơn hắn nghĩ. Vu Nhai rất nhanh trông thấy cánh cửa chứa báu vật, chỉ cần lẻn vào, tìm ra báu vật quý hiếm đó, mang ra ngoài là hắn không uổng công đến Huyền Thần điện một chuyến. Trận quyết đấu cuối cùng gì đó, danh hiệu thần binh gì đó, thậm chí là cơ hội tiếp xúc gần gũi với binh linh, thần binh đều không quan trọng với Vu Nhai.

Đang lúc Vu Nhai thả tưởng tượng bay cao bay xa chợt vang tiếng cười âm trầm:

- Khục khục khục . . .

Lông tơ Vu Nhai dựng đứng, hắn như thằn lằn bám chặt góc âm u trong đường hầm tối tăm. Vu Nhai tự tin chỉ cần không chuyên môn nhằm vào hắn thì tuyệt đối sẽ không phát hiện ra hắn được. Trừ phi đối phương là thánh binh sư, hơn nữa dù có là thánh binh sư cũng phải cố ý tìm Vu Nhai mới được.

Kinh nghiệm trong căn phòng ma pháp sư cường đại nhất của Huyền Binh ma pháp tháp cho Vu Nhai biết dù là thánh binh sư nếu không cố ý dùng tinh thần lực, linh giác tìm thì hắn rất an toàn. Chính vì chuyện này mà Vu Nhai càng tự tin vào năng lực ẩn giấu của mình.

Tạm thời Huyền Bảo Lâu chỉ có mấy thiên binh sư, không có nửa thánh binh sư.

thánh binh sư đã bị kéo đi bế quan, nghe nói vị thánh binh sư đột nhiên được tặng báu vật và đã đột phá chính là người bảo vệ Huyền Bảo Lâu. Nếu không phải biết đeìu này thì Vu Nhai đã cẩn thận hơn nữa, ít nhất băn khoăn rõ ràng, chuẩn bị nhiều hơn.

Thanh âm lúc trước lại âm trầm nói:

- Khục khục, đừng trốn nữa, chúng ta biết ngươi ở trong góc đó. Từ khi ngươi vào bảo các bên phải là chúng ta đã cảm ứng được. Chúng ta chờ ngươi mấy ngày nay, bày bao nhiêu là thứ nếu không phát hiện ra ngươi thì chúng ta tự sát cho rồi.

Người đó liếc mắt ngay vị trí Vu Nhai ở.

Cạm bẫy . . .

Tim Vu Nhai đập nhanh, trong đầu nổi lên hai chữ này, người ướt đẫm mồ hôi lạnh. Là cmạ bẫy? Sao có thể? Là ai muốn đối phó với hắn? Là ai tốn công tốn sức như vậy? Tốn công . . . Không lẽ là Tông đại nhân? Không thể nào, gã muốn đối phó với Vu Nhai cũng không cần tốn sức đến tận đây. Làm sao Tông đại nhân biết Vu Nhai có năng lực tiềm sát nghịch thiên?

Lưu Hàn Trạch? Không, Lưu Hàn Trạch không có năng lực đó, vậy là ai?

Vu Nhai suy nghĩ, chậm rãi trượt xuống. Dù trong lòng Vu Nhai khó hiểu, căng thẳng nhưng mặt ngoài phải bình tĩnh, nếu không chờ đợi hắn chính là địa ngục.

Thanh âm hiểm độc không đợi Vu Nhai trả lời đã hỏi ngược lại:

- Nếu chúng ta không bày ra mấy thứ này, chỉ dựa vào thực lực mới vào thiên binh sư không biết có ám sát được ngươi không?

Tim Vu Nhai đập nhanh, bọn họ không giết được hắn, nếu thật sự đánh nhau có lẽ sẽ bị nuốt không còn mẩu xương nhưng muốn trốn thì không khó. Đừng nói là mới vào thiên binh sư, dù là thiên binh sư trung đoạn bình thường cũng không cản được Vu Nhai khi hắn bỏ chạy.

Ý của bọn họ là biết Vu Nhai có năng lực tiềm sát khủng bố?

Vu Nhai thầm nghĩ:

- Là ai muốn đối phó với mình? Quang minh thánh nữ? Không thể nào, dù Tông đại nhân là người ma pháp đế quốc cũng không có lý do phát động rầm rộ đối phó mình. Hoàng Phủ Cung? Càng không thể, hắn chỉ là một thế tỷ, không có quyền lực lớn như vậy. Hơn nữa phụ thân của Hoàng Phủ Cung sẽ không cho hắn làm như vậy. Thế thì chỉ còn một người, Hoàng Phủ Nhàn, mẫu thân của Độc Cô Cửu Dương.

- Đúng vậy! Huyền binh bản mệnh của Độc Cô Cửu Dương bị mình dùng 'dung binh thần thuật' phế không còn cặn. Báu vật quý hiếm như vậy làm sao Hoàng Phủ Nhàn không muốn tranh giành? E rằng thứ này không phải phần thưởng cho thánh hội kế hoạch thần binh.

Vu Nhai truy sát Độc Cô Cửu Dương nên bị cao tầng Độc Cô gia biết thân phận U Hoang, ít nhất biết hắn có u linh kiếm ý, có năng lực tiềm sát khủng bố. Hoàng Phủ Nhàn là thê tử của Độc Cô Chiến Phong nên có biết chuyện cũng không lạ.

- Xem ra ngươi đã đoán được. Nói thật là ban đầu Nhàn quận chúa đặt ra kế hoạch này chúng ta rất khó hiểu, mãi khi nàng nói ngươi rất có thể là người thừa kế tương lai của kiếm các bí ẩn nhất Độc Cô gia thì chúng ta mới chú trọng hơn, nhưng hơi khó chịu làm theo. Cho đến khi ngươi tiến vào chúng ta mới biết Nhàn quận chúa không xem thường người.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 701: Xử lý một tên rồi nói tiếp (2)
Thanh âm hiểm độc chờ Vu Nhai suy nghĩ gần hiểu ra tiếp tục bảo:

- Khục khục, không ngờ ta có thể tiêu diệt một thiên tài, cảm giác quá sướng. Một trong các trụ cột tương lai của Độc Cô gia chết trong tay ta, khục khục khục . . .

- Tuy ta nghĩ ra nhưng còn nhiều chỗ không thông, không biết các ngươi có thể giải thích thắc mắc? Để lát nữa ta làm quỷ chết hiểu được?

Vu Nhai biết hôm nay chín chết một sống, nếu không tỉnh táo thì 'một sống' cũng mất. Giọng Vu Nhai thản nhiên, chậm rãi bước ra, người bình tĩnh như đang chờ chết.

Giọng âm hiểm nhìn thấu suy nghĩ của Vu Nhai, bóc trần ra:

- A? Muốn câu giờ? Vô dụng, nguyên bảo các bên phải đã bị chúng ta bày trận pháp, ma pháp dung hợp, trận pháp huyền binh. Khi ngươi bước vào thì chúng ta đã phong kín mọi lối ra vào, trong thời gian ngắn sẽ không ai vào được.

Giọng âm hiểm tiếp tục bảo:

- Nhưng nếu ngươi đã chắp cánh khó bay thì cho ngươi làm quỷ chết hiểu cũng được. Nhàn quận chúa đầu tiên là khiến thế tử Hoàng Phủ Cung đả kích ngươi, khiến ngươi hoàn toàn mất niềm tin vào mình. Nhàn quạn chúa không ngờ Hoàng Phủ Cung vô dụng như vậy, càng không ngờ thiên tài trẻ của Độc Cô gia không ra tay. Mấy tên Dương gia Kiếm vực thua vào tay ngươi thì nằm trong dự đoán. Khi đó báo hại chúng ta sợ gần chết, sợ trong tình huống ngươi không bị đả kích sẽ phớt lờ song huyền binh hấp dẫn. May mắn ngươi vẫn đến, xem ra ngươi có bóng ma lớn với huyền binh cục gạch?

Vu Nhai ngẩn người, sau đó hiểu ra. Hoàng Phủ Nhàn dựa trên khía cạnh suy nghĩ kỳ binh giả dụ dỗ Vu Nhai, nhưng không ngờ hắn nghĩ đến mẫu thân. Coi như Vu Nhai xui, âm thác dương sai vẫn bị dụ vào Huyền Bảo Lâu.

Đương nhiên trước khi trận quyết đấu cuối cùng bắt đầu Tông đại nhân nói những lời đó với kỳ binh giả cũng vì kế hoạch hành động của Hoàng Phủ Nhàn.

Giọng âm hiểm đâm trúng điểm yếu của Vu Nhai:

- Là các chủ tương lai của kiếm các bí ẩn nhất Độc Cô gia, khi ngươi nghe nói có báu vật như vậy sao có thể không động lòng? Cộng với đám thánh binh sư đều bế quan, rất có thể sẽ nhanh chóng trộm đồ ra ngoài, ngươi sẽ không nhịn được lẻn vào ăn cắp. Với biểu hiện của ngươi trong Phiêu Tuyết hành tỉnh ma pháp đế quốc, ngươi thành công lẻn vào phòng ma pháp sư cường đại nhất, chắc chắn ngươi sẽ làm như vậy, ngươi rất tự tin.

Giọng âm hiểm tiếp tục bảo:

- Đúng vậy! Thánh binh sư của Huyền Bảo Lâu bế quan vào lúc này là do Nhàn quạn chúa tặng một viên đan dược cực phẩm.

Vu Nhai hờ hững bổ sung:

- Đúng là từng khâu nối liền. Báu vật quý hiếm đó là thật đúng không? Chẳng qua nó sẽ không được đem ra làm phần thưởng mà là cho Độc Cô Cửu Dương bị ta phế bỏ huyền binh bản mệnh?

Vu Nhai đã cách bọn họ mấy thước.

Giọng âm hiểm giải thích sự thật:

- Đúng vậy! Có một điều muốn đả kích ngươi một chút. Viên đan dược cực phẩm đó không chỉ vì giết ngươi mà còn để đổi báu vật này, ít nhất mặt ngoài là dùng đan dược trao đổi báu vật.

Cái này hợp tình hợp lý, nếu không có chuyện gì mà tự dâng tặng mới khiến thánh binh sư canh giữ Huyền Bảo Lâu lấy làm lạ.

Vu Nhai gật đầu, nói:

- Đã hoàn toàn hiểu, Hoàng Phủ Nhàn đúng là tốn nhiều công sức.

- Nói vậy là ngươi chịu đi chết?

Vu Nhai lạnh nhạt nói:

- Trước khi chết ta còn có vài chuyện muốn nhờ các ngươi chuyển cho Hoàng Phủ Nhàn. Thật ra rất nhiều điểm Hoàng Phủ Nhàn tính sai, ta khá xui xẻo, tuy nàng sai nhưng ta vẫn vào cạm bẫy của nàng.

- A? Sai chỗ nào?

Mắt Vu Nhai chợt sáng rực nói:

- Lý do ta muốn báu vật không phải vì ta cần dùng, ta sớm đã là song huyền binh giả.

Ánh mắt sáng làm mặt nạ càng kỳ dị. Vu Nhai nhẹ phất tay, Thất Tinh Thần Kích hiện ra. Vu Nhai triệu hoán rất chậm, không để người hiểu lầm là lấy từ không gian giới chỉ.

- À không, ta là tam huyền binh giả.

Nhìn Vu Nhai triệu háon ra Thất Tinh Thần Kích thì hai người kia ngây ngẩn, bao gồm người nãy giờ không lên tiếng. Khi phản nghịch chi chucy hiẹn ra thì hai người không thể bình tĩnh. Khi bọn họ chưa kịp phản ứng lại thì cây búa thứ hai, tức là Thâm Hải Huyền Tinh Chuy hiện ra theo. Ba huyền binh bản mệnh cộng với cục gạch mà mọi người đều biết.

Vu Nhai tiếp tục bảo:

- Sai, ta nên là ngũ huyền binh giả mới đúng.

Thí Thần Ma Nhẫn cũng lên sân khấu, chỉ còn lại Thôn Thiên kiếm, Tinh linh thần nỗ khiếm khuyết, thả ra hai món này không ích gì. Còn Phong Doanh, binh linh chỉ U Hoang mới có thì Vu Nhai không dùng, năm huyền binh này đã đủ rung động.

Cuối cùng Huyền Binh Điển cũng ra sân, năm huyền binh bản mệnh phập phềnh quanh người Vu Nhai.

- Sao . . . Sao có thể?

Giọng âm trầm không còn âm hiểm nổi, giật mình trợn trừng mắt. Chuyện trước mắt đảo điên hiểu biết của gã. Tên này là thần sao? Nếu không phải thần sao có được nhiều huyền binh bản mệnh đến thế?

Vu Nhai khẽ quát:

- Giết!

Vu Nhai mang theo hơi thở tuyệt vọng khủng bố của Thí Thần Ma Nhẫn vọt tới gần hai người kia.

'Thí thần tuyệt, thượng bộ' chi tà ảnh bộ phát ra, tốc độ nhanh hơn phong túng bộ của Phong Doanh, mau hơn ám ảnh tiệt sát, càng tuyệt. Tuy mất bí ẩn nhưng mang đến lực lượng tuyệt sát cường đại.

- Cẩn thận!

Vu Nhai quát to:

- Tà nhẫn thất trảm!

Mục tiêu của Vu Nhai là người từ đầu đến cuối không lên tiếng. Tuy người này không nói chuyện nhưng ánh mắt càng âm trầm, khinh thường hơn cái tên nói nhiều. Không phải người đó lạnh lùng mà là coi rẻ Vu Nhai, nên hắn chọn gã làm mục tiêu. Mặc kệ ngươi có phải là thiên binh sư hay không, lão tử có siêu thần binh, chỉ cần cho ta cơ hội thì chém ngươi tuyệt đối không thành vấn đề.

Nếu đã lấy ra nhiều huyền binh bản mệnh thì Vu Nhai cũng chuẩn bị tử chiến đến cùng, hôm nay không phải bọn họ chết tại chỗ thì là hắn tiêu đời, không có con đường thứ hai. Đương nhiên nếu Thôn Thiên kiếm mang theo Vu Nhai bỏ chạy thì lại là chuyện khác.

Nhưng dù Thôn Thiên kiếm mang Vu Nhai chạy ra khỏi bảo các bên phải thì có thể chạy ra Huyền Thần điện không?

Trong khoảnh khắc này Vu Nhai hoàn toàn không tính Thôn Thiên kiếm vào kế hoạch.

Vu Nhai sử dụng Thí Thần Ma Nhẫn, huyền binh khác, tà nhẫn thất trảm điên cuồng chém hướng người im alặng. Đây là lần đầu tiên Vu Nhai dùng Thí Thần Ma Nhẫn chiến đấu, cũng là lần đầu hắn đánh ra tà nhẫn thất trảm bằng Thí Thần Ma Nhẫn.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Người im lặng không uổng là thiên binh sư, chớp mắt phản ứng lại nhưng gã vẫn bị áp chế, chỉ có huyền khí không ngừng bùng nổ. Tà nhẫn thất trảm với sức sát thương kinh khủng đè ép, không ngừng chém huyền khí nổ.

- Nghịch, tà nhẫn thất trảm!

Thất trảm kết thúc, Vu Nhai liên tiếp nghịch tà nhẫn thất trảm, uy lực không ngừng chồng chéo lên nhau, bội số kinh hoàng bùng nổ. Lúc trước Vu Nhai với thực lực hoàng binh sư tam đoạn cộng với dẫn động kiếm ảnh trận, Thôn Thiên kiếm lấy kiếm tâm thôn phệ chỉ miễn cưỡng thi triển đệ ngũ trảm, chém Độc Cô Cửu Dương cũng 'dẫn động' suýt nữa chết.

Vu Nhai phỏng đoán dùng thất trảm không thành vấn đề, nhưng cơ thể phải chịu áp lực khủng bố. Khi đó Vu Nhai dùng đoạn kiếm bình thường, bây giờ là bản thể Thí Thần Ma Nhẫn.

- Mặc kệ nó, giải quyết một tên rồi tính.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 702: Vu Nhai đấu với Binh thiên sư
Đệ nhất trảm, đệ nhị trảm, đệ tam trảm . . . Đệ lục trảm . . .

huyền khí trong cơ thể Vu Nhai điên cuồng bộc phát, nguên hành lang vì lực lượng Thí Thần Ma Nhẫn mà trở nên nặng nề. Đệ lục trảm là gấp ba mươi hai lần đệ nhất trảm.

Vang tiếng nổ điếc tai.

Người im lặng tuôn trào máu tơi, bay ngược ra. Từ khi nào tay người đó cầm một thanh huyền binh, đó là huyền binh bản mệnh cứu mạng gã. Lúc này huyền binh bản mệnh đã nứt rạn.

- Đệ thất trảm!!!

- Cẩn thận!

Nếu Vu Nhai kiên trì chém ra đệ thất trảm với người im lặng này thì gã chết chắc, nhưng bản thân hắn sẽ bị tên âm hiểm vỗ nát. Nếu Vu Nhai mặc bộ khắc long ám huyết thì có thể liều thử, nhưng hắn không mặc nó.

Từ bỏ cơ hội giảm bơét kẻ thù chặn công kích của tên âm hiểm? Hay liều mạng giết một người trước rồi tính sau?

- Đệ thất trảm!

Vu Nhai không chọn hai con đường đó, lựa chọn của hắn là dùng đệ thất trảm chém vào người âm trầm. Người im lặng thì bị các thánh binh phản nghịch chi chuy, Thất Tinh Thần Kích chém giết. Vu Nhai quay người lướt qua Thất Tinh Thần Kích, dùng đệ thất trảm với uy lực gấp sáu mươi bốn lần chém hướng người âm trầm.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Người âm trầm vì cứu ngươi nên vội vàng xuống tay giết Vu Nhai, lực lượng chưa phát huy đến mạnh nhất. Vu Nhai dùng Thí Thần Ma Nhẫn gấp sáu mươi bốn lần, còn có lực lượng đáng sợ nhất trên Thí Thần Ma Nhẫn, lực lượng hoàn toàn đè ép thiên binh sư một bậc. Huyền khí bộc phát, hai người bị hất văng ra.

Hành lang trước bảo các bên phải sụp đổ đất đá bay đầy, có cứng rắn đến mấy cũng không chặn được lực lượng của thiên binh sư, hoặc nên nói lực lượng tương đương với thiên binh sư. May mắn bốn phía bày ra trận pháp nghiêm ngặt vì không muốn lộ ra chút hơi thở nào, dù đụng độ mãnh liệt như vậy nhưng không khiến người bên ngoài chú ý.

Người im lặng cuồng rống:

- A!!!!

Cơ thể người im lặng đầy vết máu, là của hắn, nghịch tà nhẫn thất trảm tập kích chấn vỡ gây ra. Còn có Thất Tinh Thần Kích tập kích để lại. Tiếc rằng Thất Tinh Thần Kích, phản nghịch chi chuy đều không có chủ nhân thúc giục, uy lực tập kích không quá lớn, dù đánh trúng người im lặng bị thương nặng nhưng không thể giết chết gã.

Vu Nhai bị hất văng ra xa đụng vào người im lặng.

Người im lặng từ giật mình biến thành giận dữ. Người im lặng vốn không để Vu Nhai vào mắt, coi rẻ hắn nhiều hơn cả người âm trầm, nhưng lần này gã bị thương nặng như vậy, chờ mọi chuyện kết thúc sẽ bị cười chết. Giết, phải tự tay giết tiểu tử này!

Giữa địa binh sư và thiên binh sư cách biệt xa lắc. Dù Vu Nhai làm nhiều chuẩn bị nhưng vẫn tùy thời sẽ bị giết. Người âm trầm chỉ vung một cái, nghịch tà nhẫn thất trảm rút sạch huyền khí của Vu Nhai.

Dù người im lặng bị thương nhưng vẫn không để Vu Nhai vào mắt.

Trong khoảnh khắc này Vu Nhai không nhúc nhích được một ngón tay, trơ mắt nhìn người im lặng tức giận áp sát.

- Tiểu Hắc, đến lượt ngươi!

Gần, lại gần, chỉ cần nửa giây là Vu Nhai sẽ bị thiên binh sư người im lặng xé nát. Chính lúc này Vu Nhai khẽ cười, rất nhẹ. Một bóng đen bay ra từ không gian giới chỉ của hắn, tiếng gầm như bùa đòi mạng người im lặng. Răng nanh cực kỳ sắc nhọn cắn cổ người im lặng.

- A a a . . .

Người im lặng không bao giờ ngờ trong không gian giới chỉ có thể giấu ma thú. Xem bộ dạng Vu Nhai vừa rồi rõ ràng là chờ chết, không chút cảnh giác. Khi người im lặng đến gần Vu Nhai gã không cảnh giác, tức giận làm não gã trống rỗng.

Từ khi Tiểu Hắc đi theo Thủy Tinh nó trở thành con thú ngoan. Tiểu Hắc ở sâu trong Mê Vụ sơn mạch thật lâu, nó sống sót trong đó làm sao có thể là con thú ngoan hiền? Không thấy Tiểu Hắc có lực lượng quang minh nhưng cơ thể hắc ám sao?

Tiểu Hắc không chút do dự giết chóc, răng nhanh sắc bén hầu như cắn đứt cổ đối phương. Người im lặng chết.

Vu Nhai thở hồng hộc:

- Hộc hộc hộc . . .

Hiện giờ Vu Nhai chưa đủ sức giết một thiên binh sư nhưng hắn phải giết thiên binh sư thứ hai. Hoàng Phủ Nhàn quá đề cao Vu Nhai, nhưng lúc trước phút cuối hắn dùng lực lượng Thôn Thiên kiếm hầu như phế bỏ huyền binh của Hoàng Phủ Nhàn và nhi tử Độc Cô Cửu Dương, đánh xỉu bọn họ, hỏi sao nàng không xem trọng hắn?

Tuy nói khi đó Vu Nhai có thể dẫn động kiếm ảnh trận nhưng thực lực hiện giờ của hắn không như khi xưa.

Nếu Hoàng Phủ Nhàn biết Vu Nhai không chết, có lẽ là người thừa kế tương lai của U linh kiếm các chắc nàng cũng biết các chủ hiện tại, tức là Độc Cô Chiến Phong trượng phu của nàng đáng sợ như thế nào, hỏi sao Hoàng Phủ Nhàn không xem trọng?

Vu Nhai thở hổn hển một lúc sau vùng vẫy đứng lên, lấy Ám Hắc Ma Vân căn ra cắn một miếng to. Có hạt giống Ám Hắc Ma Vân căn và đã nẩy mầm, chỉ cần Vu Nhai để lại một chút thì sau này sẽ có càng nhiều Ám Hắc Ma Vân căn cho hắn ăn, không cần lo sẽ ăn hết. Bây giờ Vu Nhai ưu tiên cố gắng giữ mạng, phải ăn Ám Hắc Ma Vân căn.

Khóe môi người âm trầm tràn máu, tay gã cầm huyền binh cũng chảy máu nhưng gã không chút quan tâm những điều này, giật mình nhìn Vu Nhai. Người âm trầm nhìn Tiểu Hắc miệng dính máu, gầm rú đứng trên vai Vu Nhai.

- Sao có thể như vậy? Sao có thể . . .

Người âm trầm không dám tin vào mắt mình, chuyện hôm nay thật sự quá khó tin. Người này có được năm huyền binh bản mệnh, một con ma thú có thể giấu trong không gian giới chỉ?

Nếu tin tức này lan ra ngoài thì sợ là . . . Mọi người nghĩ người âm trầm là đồ khùng?

Mọi chuyện chứng minh lúc trước Nhàn quận chúa bài bó tỉ mỉ là chính xác, hoặc nên nói Hoàng Phủ Nhàn còn đánh giá thâp Vu Nhai, theo lý thuyết thì một thiên binh sư đã đủ. May mắn dù Hoàng Phủ Nhàn xem thường Vu Nhai nhưng vì để phòng ngừa vẫn thu mua hai thiên binh sư.

Mặc kệ thế nào, người âm trầm phải giết Vu Nhai, nếu không thì tạm không nói đến tương lai hắn sẽ kế thừa kiếm các bí ẩn nhất Độc Cô gia, chỉ bằng biểu hiện nghịch thiên hôm nay, chờ Vu Nhai đi ra ngoài người âm trầm cũng không còn đường sống.

- Giết!!!

Người âm trầm không nói nhiều, trực tiếp hành động. Không thấy tiểu tử này còn đang nhai sao? Nếu chờ hắn phản ứng lại có trời biết chuyện gì sẽ xảy ra, không chừng người âm trầm nối gót theo người im lặng.

Vu Nhai đáo lại người âm trầm là vô số thủ ấn. Vu Nhai tung ra từng mảng phù văn trận miếng thiết lúc trước giam cầm đệ tử ma pháp sư cường đại nhất. Phù văn bay đầy nhưng bị người âm trầm dùng lực lượng đánh tan, miếng sắt thành tro bụi. Lúc trước đã nói Vu Nhai nhập môn phù văn trận chỉ có thể ngăn tinh thần lực, tương khí công kích. Chỉ cần lực lượng của đối phương cường đại, huyền khí chấn một cái là tan vỡ hết, nhưng nửa giây đủ tranh thủ thời gian cho Vu Nhai.

Bóng người chợt lóe, Vu Nhai bỏ chạy.

Giọng âm trầm vang lên sau lưng Vu Nhai:

- Ngươi nghĩ có thể đi được sao? Đừng quên chúng ta đã bày ra thiên la địa võng!
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 703: Siêu tổ hợp (1)
Vu Nhai phớt lờ người âm trầm, lao thẳng hướng hành lang, ẩn vào bóng tối. Vu Nhai thấy người âm trầm hơi khựng người không đuổi theo thì yên lòng. Mới rồi tà nhẫn đệ thất trảm bạo phá khiến trận pháp người im lặng, người âm trầm bày bố có thiếu sót, cộng với một người đã chết, không thể hoàn toàn khống chế bốn phía.

Bảo cá bên phải không chỉ có một lành lang, một gian phòng, mà nó có nhiều phân loại khác. Đường đường là Huyền Bảo Lâu của Huyền Thần điện không thể nào đơn sơ được, nó cho Vu Nhai cơ hội. Vu Nhai không vội bỏ chạy, người âm trầm biết bí mật của hắn nên phải xử lý gã.

- Tiểu tử, ngươi không trốn thoát, ngoan ngoãn đi ra chịu chết!

Người âm trầm buồn bực tìm kiếm Vu Nhai, gã ngẫu nhiên cảm ứng được hắn nhưng không hoàn toàn nắm bắt. Lúc người âm trầm ra tay sẽ phát hiện Vu Nhai đã chạy đi chỗ khác, gã không thể rời đi. Nên biết người âm trầm chỉ còn đường tiêu diệt Vu Nhai, nếu không đừng nói về sau tiểu tử có tiềm lực to lớn này báo thù, Huyền Thần điện cũng không bỏ qua cho gã. Chỉ cần người chết sẽ không nói được, mới bảo đảm người âm trầm an toàn.

Người âm trầm không quên Vu Nhai dùng mỏ nhọn chọc ma pháp sư cường đại nhất tức điên. Thêm nữa người âm trầm đường đường là thiên binh sư sao có thể bỏ chạy trước một tiểu tử địa binh sư? Người âm trầm chưa từng suy nghĩ điều này.

Chợt có thanh âm từ bên trên vọng xuống:

- Ám ảnh tiệt sát, minh ám giao thác . . .

Vu Nhai nhờ nhánh Ám Hắc Ma Vân căn bổ sung nhiều lực lượng bị tiêu hao, rốt cuộc bắt được cơ hội nhất kích tất sát. Sau khi đánh hụt Vu Nhai nhanh chóng rụt về, tìm cơ hội khác.

Thời gian chậm rãi trôi, Vu Nhai ám sát người âm trầm lần thứ chín nhưng vẫn hụt, lực lượng của hắn chậm rãi hồi phục. Người âm trầm thì bực mình muốn chết nhưng dần bắt giữ được quy luật, mấy lần gã phản kích chém vài vết thương trên người Vu Nhai. Trong lần thứ chín cuối cùng người âm trầm vỗ ra một chưởng làm Vu Nhai suýt đi bán muối.

Người âm trầm tin tưởng dù bây giờ Vu Nhai không chết nhưng chắc chắn bị thương nặng, dù lực lượng hồi phục dược chút ít thì sao?

Đúng là Vu Nhai bị thương khá nặng. Vẫn là câu nói cũ, chênh lệch đẳng cấp quá lớn. Người âm trầm đã chuẩn bị sẵn sàng, Vu Nhai không có cơ may ám sát thành công. Hơn nữa người âm trầm là kỵ sĩ chính thức, mạnh hơn thiên binh sư bình thường rất nhiều.

Đương nhiên Vu Nhai có Ám Hắc Ma Vân căn căn nguyên tuôn trào lực lượng không dứt, tạm thời đè nén vết thương.

- Ám ảnh tiệt sát, minh ám giao thác . . .

Cảm ứng được lực lượng của Vu Nhai, người âm trầm lạnh lùng cười:

- Vẫn là chiêu này, tiểu tử, ngươi hết trò mèo rồi sao?

Người âm trầm hành động, gã quyết tâm tiêu diệt Vu Nhai, không cho tiểu tử này có cơ hội nào. Cứ kéo dài thế này e rằng sẽ khiến người khác chú ý.

Rất nhanh người âm trầm phát hiện có điều lạ, lực lượng của Vu Nhai vẫn là ám ảnh tiệt sát, nhưng trong tay hắn không phải kiếm mà là Thí Thần Ma Nhẫn khủng bố tuyệt vọng. Người âm trầm suýt quên tiểu tử này có huyền binh bản mệnh khủng bố. Nghĩ đến bốn chữ huyền binh bản mệnh là tim người âm trầm rớt cái bị ch.

Đúng rồi, chín lần ám sát Vu Nhai đều không sử dụng Thí Thần Ma Nhẫn, có lẽ lần này sẽ khác.

Khi người âm trầm nhận ra điều đó thì Thí Thần Ma Nhẫn đã đâm tới trước mặt, không phải ám ảnh tuyệt sát mà là thí thần tuyệt thượng bộ chi tà ảnh cuồng đao, lưỡi dao khủng bố không ngừng cắt hướng người âm trầm, tốc độ nhanh đến không kịp phản ứng. Chỉ một giây rồi Vu Nhai bay ngược về, không đấu dây dưa với người âm trầm, đó cũng là nguyên nhân hắn còn sống.

- Tiểu tử, vô dụng, dù ngươi có dùng bao nhiêu chiêu cũng vô dụng, nhưng ta ngày àng khâm phục ngươi. Nếu sớm biết ngươi khủng bố như vậy ta sẽ không nhận Nhàn quận chúa dụ dỗ ngược lại sẽ thân thiện với ngươi, đáng tiếc . . .

Người âm trầm nói thật, với biểu hiện của Vu Nhai chờ khi hắn trưởng thành sẽ là nhân vật đỉnh cao Thần Huyền đại lục.

- Lúc trước ngươi cố ý dùng kiếm pháp khiến ta bản năng quên ngươi có ma nhẫn, ta suýt trúng chiêu, nhưng ngươi vẫn thất bại.

- Ám ảnh tiệt sát . . .

Vu Nhai không nói nhảm với người âm trầm, cũng không núp trốn nữa, lại công kích. Lần này là ám ảnh tiệt sát thật sự, nhưng người âm trầm đã sớm thói quen. Vu Nhai đổi sang Thí Thần Ma Nhẫn, vẫn không làm gì được người âm trầm. Vu Nhai lại đổi, Thất Tinh Thần Kích, thất tinh điểm tướng, lần này rốt cuộc có hiệu quả. Dường như người âm trầm thích ứng được Vu Nhai âm u bỗng chuyển sang chiêu thức đại khai đại hợp làm gã hơi luống cuống, nhưng chẳng qua là phòng ngự chậm hơn chút.

- Phản nghịch chi chuy!!!

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Thất Tinh Thần Kích thu về đổi thành phản nghịch chi chuy, cơ hồ không gián đoạn. Vẫn là cách cũ, không cho người âm trầm thở dốc một hơi nào. Tuy nhiên không có kết quả gì. Đế long kiếm kỹ, cự kiếm mở ra, lần này lại có hiệu quả. Cổ Đế Long linh không thua kém gì Thôn Thiên kiếm, tuyệt kỹ của nó cũng rất khủng bố, đương nhiên không đáng sợ như thôn thiên nhất thức.

Vẫn chỉ buộc người âm trầm thụt lùi được mấy bước.

Sau khi đại khai đại hợp đổi thành Phong Doanh kiếm kỹ phiêu dật, trong phút chốc người âm trầm bị buộc liên tục thụt lùi. Nếu bây giờ có ia nhìn thấy trận chiến đấu này có lẽ sẽ kinh ngạc không nói nên lời.

Bây giờ người âm trầm đã sửng sốt. Tuyệt kỹ của tiểu tử này thật tạp, không ngừng thay đổi thì thôi, huyền binh bản mệnh của hắn thanh nào cũng trên thánh binh, thả ra các tuyệt kỹ toàn làm người điên cuồng. Nếu là tuyệt kỹ, huyền binh bình thường thì người âm trầm đã sớm giải quyết địa binh sư Vu Nhai.

Hơn nữa thiên binh sư bị địa binh sư buộc đến mức này quá nghịch thiên, người âm trầm trở thành người chứng kiến sự kiện.

- Bính tiễn thuật. Nhiễu tiễn thuật, phá!

Cự ly kéo giãn, Vu Nhai dùng cự nỗ. Từng đợt mũi tên ánh sáng xẹt qua hành lang. Mọi người đều biết cao thủ mạnh đến mây sợ nhất là tiễn thủ kéo giãn khoảng cách, bọn họ thường có thể vượt cấp hoặc mấy cấp bắn chết cao thủ.

- Không lẽ cự nỗ cũng là huyền binh bản mệnh của tiểu tử này? Cha nó, thế đi mũi tên có thể đổi hướng? Sao tiểu tử này biến thái quá vậy?

Người âm trầm sửng sốt. Mũi tên ánh sáng có tác dụng hơn mấy đợt công kích trước, tuy không làm người âm trầm bị thương nhưng buộc gã tránh né, nghiêm trọng phá hủy trận pháp xung quanh, phong kín đường đi của gã.

- Thôn thiên nhất thức!

Vu Nhai bắn xong mười mấy mũi tên lại bộc phát ra tuyệt chiêu mạnh thứ hai của hắn, mạnh thứ nhất là thôn thiên nhị thức. Vu Nhai sợ về sau không sức đánh nên không dùng, dù sao Ám Hắc Ma Vân căn bổ sung lực lượng không nhanh đến thế.

Tóm lại chiêu này phải phát huy ra hiệu quả, nhất định . . .

Người âm trầm bị mười mấy mũi tên ánh sáng chặn đường, thiên binh sư phải đỡ một kiếm này, không cách nào tránh khỏi.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 704: Siêu tổ hợp (2)
Chỗ này là trung tâm nội điện Huyền Thần điện, bốn phía có lực lượng cường đại như kiếm ảnh trận, đương nhiên kém hơn kiếm ảnh trận của Độc Cô gia nhiều, nhưng đã quá đủ để thông thiên nhất thức tăng thêm đẳng cấp, dẫn động cắn nuốt. Thôn thiên nhất thức . . . Bạo!

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Một nơi trong bảo các bên phải lại vang lên tiếng nổ điên cuồng. Thôn Thiên kiếm quả nhiên siêu khủng bố, Vu Nhai thấy rõ ràng lực lượng của đối phương bị hao mòn, thấy huyền binh bản mệnh của người âm trầm chậm rãi nứt ạn.

Vu Nhai cũng thấy kiếm trong tay vỡ thành mảnh vụn, đây là di chứng mỗi lần hắn sử dụng tuyệt kỹ Thôn Thiên kiếm. Không một thanh kiếm nào chịu nổi lực lượng cường đại của thôn thiên nhất thức, U Hoang kiếm cũng có nguy hiểm nứt rạn. Vu Nhai vốn định dùng Thí Thần Ma Nhẫn đánh ra thông thiên nhất thức nhưng nó không chịu, Thí Thần Ma Nhẫn cho rằng tuyệt kỹ của nó không kém hơn thôn thiên nhất thức.

Vu Nhai biết nhưng hắn trừ chính, nghịch tà nhẫn thất trảm ra không quen tay cái khác, không thể đánh giá cần sử dụng bao nhiêu lực lượng. Vu Nhai xông lên trước nhưng hắn cần chuẩn bị đường lui, khi hắn sử dụng thôn thiên nhất thức có thể dẫn động lực lượng cắn nuốt xung quanh, Thí Thần Ma Nhẫn không sánh bằng được. Vu Nhai dùng chiêu này là muốn . . . Tuyệt sát.

Lực lượng dần tan biến, người âm trầm cười khùng khục:

- Tuyệt kỹ thật đáng sợ, còn có thuộc tính cắn nuốt. Tiếc rằng chưa đủ để giết ta, tiểu tử hãy bỏ cuộc đi.

Người âm trầm cảm giác lực lượng thôn thiên nhất thức rút đi, cũng cảm giác được sức mạnh trong cơ thể Vu Nhai yếu dẫn, rất nhanh chiến thắng sẽ thuộc về gã.

Vu Nhai trầm giọng nói:

- Vậy sao?

Rõ ràng Vu Nhai suy yếu đến không có lực lượng nhưng không hiểu sao lòng người âm trầm lạnh lẽo, dường như gã đã quên thứ gì quan trọng. Nhưng tuyệt kỹ, huyền binh của Vu Nhai quá hỗn độn, người âm trầm có quên cũng là bình thường. Rốt cuộc gã quên cái gì?

Lúc này một tiếng rít gào trầm thấp vang lên khiến người âm trầm chợt nhớ ra.

Từ khi nào Tiểu Hắc quay vào trong không gian giới chỉ của Vu Nhai giờ nó vọt ra. Vẫn như tình huống lúc trước, Tiểu Hắc há to mồm táp cổ người âm trầm. Vì khoảng cách quá gần nên người âm trầm không kịp phản ứng.

Nhất kích tất sát!

- A a a . . .

Người âm trầm không bao giờ ngờ gã sẽ chết giống đồng bạn người im lặng, bọn họ có thể gặp nhau dưới suối vàng. Người âm trầm nghĩ vậy, nặng nề té xuống.

- Hộc hộc . . .

Vu Nhai té cái bị ch, vết thương trên người tuôn ra. May mắn dược hiệu Ám Hắc Ma Vân căn vẫn còn, tạm treo một mạng. Vu Nhai nhìn thiên binh sư bên cạnh chết không nhắm mắt, hắn gượng cười. Vu Nhai không ngờ có thể vượt một đẳng cấp lớn giết thiên binh sư, lần đầu tiên hắn phải dốc hết mọi vũ khí bí mật, cuối cùng nhờ Tiểu Hắc mới thắng.

- Chít chít!!!

- Đúng vậy! Chúng ta là siêu tổ hợp, ha . . . Khụ khụ . . .

Vu Nhai nghe hiểu Tiểu Hắc nói cái gì, hắn há mồm cười to động vết thương, đau suýt tắt thở. Bỗng nhiên Vu Nhai biến sắc mặt, mới rồi Thôn Thiên kiếm dẫn động lực lượng nào đó trong Huyền Thần điện, có lẽ bây giờ nơi này đã bị phát hiện.

Vu Nhai nhỏ giọng nói:

- Đi, chỗ này không tiện ở lâu.

Tiểu Hắc bỗng sốt ruột kêu chít chít.

Tiểu Hắc với khứu giác nhạy bén đã cảm ứng được cái gì. Sắc mặt Vu Nhai lại thay đổi, bây giờ có đi cũng không kịp nữa. Đừng nói là với thân tàn này, dù lúc Vu Nhai còn khỏe mạnh cũng không thoát khỏi.

Vu Nhai trầm giọng nói:

- Thôn Thiên kiếm, đánh tan hơi thở xung quanh, sau đó chúng ta đi Huyền Binh bảo các ở chính giữa.

chỉ còn một cách này, Vu Nhai chỉ có thể cá cược, đánh cược thành công lặng lẽ lẻn vào Huyền Binh bảo các, cược Thôn Thiên kiếm sẽ giúp đỡ, cược người đến không tìm tòi trong Huyền Binh bảo các.

- Tiểu Hắc, ngươi đi lấy không gian giới chỉ của hai người chết kia cho ta.

Tuy Vu Nhai không biết báu vật có thể hoán đổi huyền binh bản mệnh có nằm trong không gian giới chỉ của người im lặng, người âm trầm không nhưng bây giờ hắn phải cược, nếu không có thì sau này tìm cách khác.

Bây giờ Vu Nhai không rảnh vào bảo các bên phải xác nhận, tìm kiếm báu vật.

Vù vù vù vù vù!

Lần này Thôn Thiên Kiếm không kiêu kỳ, đánh tan hơi thở xung quanh. Khi Tiểu Hắc cuỗm hai không gian giới chỉ vọt trở về thì xuất phát đi Huyền Binh bảo các nằm ở chính giữa. Thôn Thiên kiếm không cần dẫn đường, nó chỉ cần biết thần binh ở đâu là được.

Nhóm Vu Nhai khá may mắn, bảo các bên phải và bảo các chính giữa liền nhau, hắn bị Thôn Thiên kiếm mang vào trong Huyền Binh bảo các.

Nhóm Vu Nhai càng may mắn, vì phát hiện chuyện bảo các bên phải nên bây giờ một số người chạy qua đi, xác suất Vu Nhai bị phát hiện giảm đến thấp nhất. Nhưng dù vậy vẫn có khả năng Vu Nhai bị phát hiện, đối phương không tìm thấy người sẽ tìm tòi nguyên Huyền Bảo Lâu. Vu Nhai không ra được, sợ là Huyền Bảo Lâu đã bị phong tỏa.

Vu Nhai đành tiếp tục vào sâu bên trong, tốt nhất có thể đi vào trung tâm Huyền Binh bảo các, nơi đó mới là an toàn nhất, cũng có thể tiếp xúc với huyền binh khoảng cách gần. Nếu may mắn nghịch thiên, có lẽ Vu Nhai sẽ được một món binh linh hoặc thánh binh, hay thần binh.

Đương niên bây giờ Vu Nhai không có thời gian suy nghĩ nhiều, chủ yếu là co giò bỏ chạy.

- Có bốn thiên binh sư canh giữ, làm sao đây?

Thôn Thiên kiếm rất nhanh đi tới trước Huyền Binh bảo các, chỗ này phòng ngự nghiêm ngặt hơn bảo các bên phải, bốn thiên binh sư mạnh hơn người âm trầm, người im lặng lúc trước, sắp ngang ngửa với Yến đại nhân. 347 là gốc của Huyền Binh đế quốc, những thứ khác chỉ là lối nhỏ trong Huyền Binh đế quốc, chỗ này không canh giữ nghiêm ngặt mới lạ.

Vù vù vù vù vù!

Đang lúc Vu Nhai không biết nên làm sao thì Thôn Thiên kiếm bỗng nhúc nhích, hắn vòng qua một gian phòng, bên trong giống như bảo cách bên phải, có nhiều phòng phân loại đặt huyền binh, ít nhất cũng cỡ thất giai. Có một số kỵ giáp cho kỵ sĩ chính thức, đều là thứ hiếm có nhưng không lọt vào mắt Vu Nhai.

Bây giờ Vu Nhai thắc mắc là Thôn Thiên kiếm mang hắn tới đây làm gì?

Đang lúc Vu Nhai khó hiểu, bên tai nghe giọng Thôn Thiên kiếm lạnh băng:

- Kêu con ma thú vừa quang minh vừa hắc ám đậy miếng gạch đá đó lại.

Thôn Thiên kiếm vòng xuống dưới một giá binh khí, cạy mở một khối gạch đá, mang theo Vu Nhai chui xuống. Vu Nhai chiến hữu đáng thương vừa bị thương nặng lại còn phải ăn đất.

Tiểu Hắc trong siêu tổ hợp đậy lại miếng đá như cũ rồi cũng chui xuống theo.

Chỉ cần không phải cố ý cạy miếng đá này tuyệt đối sẽ không phát hiện có người đào đất bên dưới, mặt trên có nhiều đất cát rải rác. Nhưng Tiểu Hắc siêu thông minh, nó dọn sạch đất xát.

Thôn Thiên kiếm có năng lực cảm ứng thần binh, nó ở trong lòng đất vẫn tìm ra vị trí rất chính xác. Thôn Thiên kiếm lao ra ngoài, cạy mở một miếng đá. Đương nhiên dưới lòng đất có một lớp như vòng phòng ngự, là Huyền Thần điện ngăn chặn người đào đât. Tiếc rằng vo odụng với Thôn Thiên kiếm, nó âm thầm nuốt mất năng lượng phòng ngự.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 705: Ta bị bệnh
Vu Nhai mới trồi lên, chưa kịp cảm nhận hoàn cảnh xung quanh thì nghe Thôn Thiên kiếm nói:

- Tiểu tử, lập tức đánh ra Luân Chuyển Thần Ấn phong tự quyết, phong mình lại.

- Cái gì? Phong ta lại?

- Đúng vậy! Phong mình ngay!

Vu Nhai choáng váng nói:

- Ta không biết làm.

Luân Chuyển Thần Ấn phong tự quyết chẳng phải dùng để trấn phong binh linh sao? Từ khi nào có thể phong mình? Chắc không phải Thôn Thiên kiếm đào đất rồi ngu ngốc?

- Ngươi mới ngu!

Thôn Thiên kiếm biết suy nghĩ của Vu Nhai, nói:

- Không hiểu nổi ngươi có đúng là chủ nhân của Huyền Binh Điển không? Ngươi đã hợp thể với Huyền Binh Điển, khi ngươi đạt đến địa binh sư là bắt đầu dung hợp, tức là linh hồn nhân loại của ngươi từng bước thẩm thấu vào huyền binh bản mệnh. Linh hồn của ngươi ẩn chứa một chút thuộc tính binh linh nên đương nhiên có thể phong lại.

Vu Nhai ngẩn ngơ, mắt sáng rực lên. Nghe Thôn Thiên kiếm nói vậy chẳng phải là Vu Nhai sử dụng đế đô có thể phong lại linh hồn của người khác sao? Hoặc nên nói là linh hồn các huyền binh giả từ địa binh sư trở lên?

- Mơ xa quá, đúng là có thể phong nhưng nếu người ta không chu động cho ngươi phong thì làm sao dung hợp? Chỉ có một chút xíu, linh hồn chủ nhân vĩnh viễn không thay thế được binh linh.

Thôn Thiên kiếm tiếp tục bảo:

- Được rồi, đừng nghĩ vớ vẩn nữa. Nếu ngươi không muốn toàn bộ binh linh xung quanh thức tỉnh thì phong lại ngay, tùy tiện phát ra một hơi thở binh linh.

Vu Nhai thế mới biết sau khi đến địa binh sư thì binh linh và chủ nhân hoàn toàn dung hợp là phù hợp linh hồn.

Bình thường địa binh sư bình thường có thể trực tiếp liên lạc với binh linh của mình, sau đó hình thành chút biến đổi. Vu Nhai cũng vậy, lúc trước khi hắn đột phá đã có hiện tượng này, hơi giống tình huống hoàng binh sư, nhưng không có dị tượng xuất hiện hoàng quan như hoàng binh sư. Linh hồn Vu Nhai xúc động với các binh linh, bao gồm Thôn Thiên kiếm.

Nhưng khi đó Huyền Binh Điển vẫn chỉ có thể biến thành tấm ván cửa to, có thể liên kết, dung hợp được không thì chắc là có. Chẳng qua Vu Nhai không tìm hiểu rõ tình huống, đến bây giờ vẫn ù ù cạc cạc.

Làm chủ nhân như Vu Nhai đúng là bi kịch.

binh linh Huyền Binh Điển rốt cuộc là cái gì? Chẳng lẽ chính là miếng ván cửa sao? Vu Nhai và các binh linh không hiểu, có lẽ Thôn Thiên kiếm biết nhưng không muốn nói cho hắn.

Vu Nhai biết Huyền Binh Điển có ý thức của mình, nếu không đã chẳng có Luân Chuyển Thần Ấn xuất hiện.

- Nhưng bây giờ ta không có sức.

Thôn Thiên kiếm nói thẳng:

- Vậy chờ chết đi.

Thôn Thiên kiếm vẫn có ấn tượng xấu với chủ nhân của mình.

Vu Nhai hết cách, lầm bầm một câu:

- Thật không biết 'thương Vu tội Nhai', lão bà khó hầu hạ.

Trước khai Thôn Thiên kiếm kịp tức giận Vu Nhai vội vàng thi triển Luân Chuyển Thần Ấn, may mắn còn chút lực lượng sót lại của Ám Hắc Ma Vân căn.

Vu Nhai cảm giác như bị giam cầm, biến thành Huyền Binh Điển, như mấy lần vào trong thế giới thuộc về binh linh nhưng lần này rõ ràng hắn đứng bên ngoài.

Vù vù vù vù vù!

- Mới rồi hình như có hơi thở nhân loại dẫn chúng ta đến?

- Grao!

- Không biết, hình như không phải, là binh linh mới đến . . .

Ngay khi Vu Nhai phong bản thân lại thì bốn phía bỗng kêu vù vù, phát ra tiếng huyền binh rung rinh, các loại binh linh nói chuyện, có giọng binh linh hình người, sau đó im lặng lại.

Vu Nhai thở hắt ra, nếu chậm một bước e rằng hắn đã bị đám binh linh này vây công.

Không, không phải bị vây công mà bị vây xem.

Vu Nhai nghe những binh linh thảo luận bằng tiếng người, dường như mỗi lúc nào đó sẽ có người được đưa đến đây chọn huyền binh bản mệnh thuộc về mình. Trong đại gia tộc nào đều giống như vậy, có thứ giống kho tàng binh, tộc nhân đến mười sau tuổi có thể dung hợ huyền binh, chỉ cần là tử ôn trung tâm sẽ được đưa đến kho tàng binh, chọn lựa huyền binh bản mệnh thuộc về mình. Ví dụ như Độc Cô Cửu Tà, Độc Cô Cửu Huyền đều như thế. Có thể không phải bọn họ chọn huyền binh mà là huyền binh lựa chủ nhân mới đúng.

Vu Nhai tiến vào là có tư cách chọn lựa, ít nhất đám binh linh nghĩ thế, nên chúng nó sẽ điều tra nếu thích hợp liền đến, không thích hợp thì nhìn một cái cũng không mất gì.

Những binh linh này dù gì có ý thức, chúng muốn điều tra sẽ ghi nhớ nhân loại Vu Nhai, nếu ngày nào một đại nhân vật Huyền Thần điện vào trong không chừng đám binh linh sẽ oán trách. Ví dụ người lần trước đến vân vân và vân vân, hậu quả rõ rành rành. Chỉ còn hai ngày là Huyền Binh bảo các sẽ bị mở ra, thậm chí là chưa tới thời gian đó.

Nên biết kế hoạch thần binh sắp kết thúc.

Nếu vào vào Huyền Binh bảo các là huyền binh, binh linh đơn thuần thì không sao.

Bình thường sẽ có binh linh, huyền binh bị ném vào, có thể là moi được từ chỗ nào đó, có thể là thế hệ trước của Huyền Thần điện sau khi chết để lại. Chúng nó không cần quan tâm. Vu Nhai có vào bằng cửa chính hay đào hố thì ngại quá, chúng ngủ say thời gian dài, không chú ý, nếu không thì từ khi hắn xuất hiện chúng đã cảm giác được ngay, không đến nỗi lâu như vậy mới chạy lại thảo luận.

Vu Nhai thở hắt ra:

- Phù, may mắn phản ứng mau. A phải rồi, thần binh . . .

Mắt Vu Nhai sáng rực nhìn bốn phía. Đây là một đại điện to lớn, bên trong như không gian khác lơ lửng vô số huyền binh, có thất giai, có thánh binh cường đại hơn, hoa cả mắt.

Vù vù vù vù vù!

- Cha nó, Thôn Thiên kiếm, định làm gì vậy?

Vu Nhai đang nhễu nước miếng thì Thôn Thiên kiếm rục rịch, làm hắn chết sặc.

- Ngươi có muốn nhúc nhích cũng phải báo trước một tiếng, bây giờ ta là người bị thương.

Thôn Thiên kiếm phớt lờ Vu Nhai, chớp mắt đến bên cạnh một huyền binh nằm ở góc không chút bắt mắt.

Thôn Thiên kiếm lạnh nhạt nói:

- Tới đây, thu nó!

Vu Nhai ngẩng đầu lên nhìn, phát hiện đó là một tấm thuẫn to cao ít nhất ba thước, ngang ngửa với tấm thuẫn của Tiểu Mỹ. Nhưng tấm thuẫn của Tiểu Mỹ là có tạp chất, phải rèn lại. Tấm thuẫn trước mắt Vu Nhai màu vàng sậm, dày nặng hơn, trông hơi giống mai rùa, tấm thuẫn của Tiểu Mỹ không giống. Nếu thu nhỏ tấm thuẫn lại thì như 'tộc người rùa'.

Vu Nhai chớp mắt, ý thức hỏi Thôn Thiên kiếm:

- Thu nó?

Thôn Thiên kiếm giải thích rằng:

- Đúng vậy! Chỗ này chỉ có nó là thần binh, những thứ khác là thánh binh.

Vu Nhai chớp mắt lia. Một tấm thuẫn to khổng lồ, không chút bắt mắt là thần binh, mấy cái khác chỉ là thánh binh? Không đúng, sao thần binh và thánh binh bị ném chung một chỗ? Hoặc nên hỏi tại sao Huyền Thần điện chỉ có một thần binh?

Thôn Thiên kiếm cáu kỉnh nói:

- Ngươi cho rằng thần binh là nước lã đi đâu cũng thấy?

Không hiểu sao Thôn Thiên kiếm mà thấy Vu Nhai là chỉ muốn đánh hắn bầm dập.

- Nguyên Huyền Thần điện chỉ có cái này là thần binh ta cảm ứng được, có lẽ vẫn còn, hoặc bị người dung hợp, hoặc bị giấu ở chỗ bí ẩn hơn, ngươi vĩnh viễn không thể có được. Hơn nữa ngươi chỉ còn lại hai tờ giấy có thể dùng.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 706: Đại địa chi thuẫn (1)
Mới một cái, ít quá. Không lẽ kế hoạch thần binh chỉ có một món? Cái gì cơ hội tiếp xúc gần gũi với binh linh, thần binh, khẩu hiệu tuyên truyền hố cha, chẳng phải là gạt người sao?

- Ở trong mắt nhiều người thì thánh binh chính là thần binh, chẳng phải ban đầu ngươi cũng nghĩ vậy?

Cha nó, quả nhiên Huyền Thần điện hố người, lợi dụng bọn họ không biết rõ thánh binh và thần binh khác nhau tuyên truyền khẩu hiệu, hại Vu Nhai chảy nhiều nước miếng uống phí. May mắn là còn có một thần binh.

Vu Nhai bực bội nói:

- Tổ cha nó, sớm biết chỉ có một cái thì không cần lo được lo mất thế này!

Thôn Thiên kiếm nói đúng, trong tay hắn có huyền binh xem như là Thôn Thiên kiếm gồm Thôn Thiên kiếm, không biết có phải mang từ trái đất đến. Hai là Thí Thần Ma Nhẫn, tồn tại trong vùng đất có chết không sống sâu trong Mê Vụ sơn mạch. Ba, Tinh linh cự nỗ, nằm dưới Thiên Tội Uyên, đã vỡ thành mảnh vụn, đến bây giờ chưa hoàn chỉnh. Bốn, Cổ Đế Long linh, thứ này không thể xem là 'món' mà chỉ là một binh linh. Tức là thứ hữu dụng chỉ có Thôn Thiên kiếm, Thí Thần Ma Nhẫn.

Mỗi thần binh không phải tàn khuyết thì là nằm trong chỗ siêu nguy hiểm, Huyền Thần điện có được bao nhiêu thần binh?

- Không đúng, cái này là thần binh, ta dung hợp nó bây giờ chẳng phải là muốn chết?

Thôn Thiên kiếm tiếp tục bảo:

- Hừ! Ta biết ngay ngươi sẽ ngu ngốc như vậy. Nếu Huyền Thần điện ngu xuẩn biết tấm thuẫn này là thần binh thì sẽ ném nó trong góc xó xỉnh này sao?

Thôn Thiên kiếm thầm nghĩ:

- Hôm nay có thể thoải mái chửi cái tên ăn nói bỗ bã này thật là sung sướng.

Khóe môi Vu Nhai co giật, thầm nghĩ:

- Cha nó, lão tử không biết rõ thần binh, sao lão tử biết mấy thứ này?

- Ta nói này lão bà Thôn Thiên kiếm, ta phát hiện mình bị bệnh.

- Cái gì?

Vu Nhai mở miệng nói:

- Ta sợ vợ.

Vu Nhai nhanh chóng lấy Huyền Binh Điển ra dùng Luân Chuyển Thần Ấn thu tự quyết. Mặc kệ tấm thuẫn này là cái gì, thu trước nói sau. Tuy thái độ của Thôn Thiên kiếm khó chịu nhưng nàng đã bao giờ nàng mềm mỏng? Khi lực lượng của Vu Nhai còn yếu Thôn Thiên kiếm thậm chí lười lên tiếng, bây giờ nói nhiều như vậy xem như hơi vừa mắt hắn.

Thôn Thiên kiếm ngẩn ra sau đó tức giận run người, rất muốn một kiếm chém chết Vu Nhai.

Một giây sau, Vu Nhai rảnh rỗi lo chuyện khác, ngây người nhìn khoảng trống trước mắt sau đó nhìn trang thứ sáu Huyền Binh Điển, sao một chố đã thành công?

Một giây, không, sau khi Vu Nhai vận dụng Luân Chuyển Thần Ấn thu tự quyết thì chỉ một giây là tấm thuẫn đã bị thu vào Huyền Binh Điển, trang giấy có bốn chữ to, Đại Địa chi thuẫn. Khiến người tan vỡ là Vu Nhai không có binh linh của tấm thuẫn này.

Vu Nhai chỉ biết nói một câu:

- Ta nói này Thôn Thiên kiếm, nàng muốn độc chiếm ta sao? Tuy ta hơi lăng nhăng chút nhưng cho đến nay vẫn giữ mình trong sạch.

Vu Nhai cảm giác như thể Thôn Thiên kiếm tìm đồ bỏ góp cho đủ số là có thể bá chiếm nhiều tài nguyên trong Huyền Binh Điển hơn. Ví dụ như thê tử đồng ý cho hắn nạp thiếp nhưng tìm một người nhìn là buồn nôn, trừ lãng phí tài nguyên ra có ích gì?

- Hừ!

Thôn Thiên kiếm cười lạnh, không nói không rằng trở về Huyền Binh Điển. Không biết Thôn Thiên kiếm khinh thường Vu Nhai thiển cận hay thật sự nghĩ: Đúng vậy, lão nương muốn độc chiếm.

Vu Nhai không hiểu ra sao. Ngay lúc này có một chuyện Vu Nhai biết rõ, đó là Đại Địa chi thuẫn tuyệt đối không phải đồ bỏ, mỗi lần khi hắn dung hợp thần binh sẽ nhận được lực lượng thần binh giao cho, lần này cũng vậy.

Đừng quên lúc trước Thôn Thiên kiếm biểu hiện kích động, nàng có thể nào tìm thứ rác rưởi cho Vu Nhai?

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Vu Nhai cảm giác năng lực khổng lồ cuộn trào trong cơ thể, hắn vội vàng hấp thu ngay. Miễn Đại Địa chi thuẫn không phải phế vật lãng phí tài nguyên là được, nó có chỗ nào kỳ lạ thi sau này Vu Nhai sẽ nghiên cứu sau.

Có thể khiến cao tầng Huyền Thần điện, thậm chí mấy chục đại cao tầng lờ đi, Vu Nhai xem không hiểu cũng bình thường.

- Ui, đau quá, vết thương cehét tiệt!

Đang lúc Vu Nhai định tu luyện Đại Địa chi thuẫn thì vết thương trên người phát tác. Lúc trước đã nói Vu Nhai bị thương khá nặng, có một lần nguy hiểm sinh mạng. Mới rồi Vu Nhai bị các huyền binh hấp dẫn nên tạm quên đau, từ đó thấy được sự tham lam của bạn Nhai, bị huyền binh hấp dẫn đến quên mất vết thương trí mạng, đúng là quái thai trong đám quái dị.

Nếu cứ để mặc vết thương thì Vu Nhai sẽ chết.

Nếu bây giờ Vu Nhai không hấp thu năng lượng Đại Địa chi thuẫn, tuy có thể đè nén lại nhưng chắc chắn nó sẽ biến mất. Vu Nhai bị thương rất nặng, phải mấy ngày mới khỏe, chẳng lẽ áp lực chờ đến chừng đó sao?

Vu Nhai nhỏ giọng nói:

- Phải rồi, ta còn có quyển trục quang minh!

Vu Nhai chợt nhớ vũ khí tuyệt vời trị thương lấy được lúc đấu với quang minh thnáh nữ. Khi đó kỵ sĩ của quang minh thánh nữ mỗi người có mấy quyển trục quang minh chữa trị. Vu Nhai chạy vào góc phòng thả quyển trục quang minh ra.

Một quyển không đủ thì hai, hai quyển không đủ thì mấy quyển, dù sao có rất nhiều. Nếu không được nữa thì Vu Nhai có tuyệt chiêu, là một trong hai quyển trục hắn có được sâu trong Mê Vụ sơn mạch, quyển trục song song với "Dung binh thần thuật". Tuy nhiên Vu Nhai chỉ miễn cưỡng dùng trong chữa thương, không dám dùng cụ thể thế nào, phải chờ lúc cần cứu mạng.

Quyển trục quang minh không uổng là vũ khí chữa trị tuyệt vời, phối hợp với đan dược, Vu Nhai không trúng độc, rất nhanh vết thương gần lành hết. Tiếp theo là hấp thu năng lượng kia, còn có lực lượng lúc trước Ám Hắc Ma Vân căn còn sót lại.

Vu Nhai phong lại dao động nhân loại, các thánh binh, binh linh trong đại điện im phăng phắt, không hay biết vật to lớn trong góc bị người thu đi. Đại điện tĩnh lặng không khác gì thường ngày.

Nhưng bên ngoài Huyền Binh bảo các rất ồn ào náo nhiệt.

Lúc này Huyền Vũ lâu đã ngừng chiến đấu, để lại mấy kỵ sĩ chính thức còn lại ùa đi bảo các bên phải Huyền Bảo Lâu, bao gồm Yến đại nhân. Đám người nhìn hành lang đá vụn giăng đầy, còn có hai xác chết.

Một đại nhân vật cuồng rống:

- Là ai làm? Đã phong tỏa Huyền Bảo Lâu chưa? Chết tiệt, rốt cuộc là kẻ nào?

Đại nhân vật này là người số hai trong Huyền Binh bảo các trừ thiên binh sư đã bế quan. Vị thiên binh sư này là trưởng lão, mặt ngoài cầm quyền Huyền Bảo Lâu. Hai người chết là thuộc hạ của đại nhân vật trưởng lão này, xảy ra chuyện lớn như vậy làm gã tức điện. Đã bao nhiêu năm Huyền Thần điện không xảy ra sự cố bây giờ có chuyện ngay chỗ của gã.

Tuy đại nhân vật trưởng lão đang xem chiến đấu kế hoạch thần binh nhưng gã không thể đùn đẩy trách nhiệm.

Huyền Bảo Lâu sớm bị phong tỏa, thậm chí là nội, ngoại điện, nhưng tạm thời không tìm được hung thủ.

Yến đại nhân, Hạng giáo quan núp sau đám đông.

Hạng giáo quan nhỏ giọng nói:

- Lão Yến, mấy ngày hôm trước Vu tiểu tử đột nhiên hỏi thăm tình huống nội điện Huyền Thần điện với ta, chủ yếu là xoay quanh Huyền Bảo Lâu. Lúc đó ta say khướt nên khai hết.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 707: Đại địa chi thuẫn (2)
Ngày thứ hai kế hoạch thần binh bắt đầu Hạng giáo quan được thả ra, còn cho phép vào nội điện xem chung kết cuối cùng.

Yến đại nhân cứng ngắc nói:

- Hắn cũng hỏi thăm ta về báut vật có thể hoán đổi huyền binh bản mệnh thậm chí là song huyền binh.

- Ngươi đoán xem có phải là tiểu tử này không?

- Hai người chết chính là thiên binh sư, tuy hơi thở xung quanh đã bị đánh tan nhưng có thể cảm giác được dấu vết mấy huyền binh. Có lẽ kẻ thù không chỉ có một người, hai người chết vì bị ma thú cắn.

Hạng giáo quan lầm bầm:

- Ta cứ cảm giác tiểu tử này không gì làm không được, cho dù không phải hắn làm nhưng chắc chắn liên quan đến hắn.

Yến đại nhân công nhận:

- Đúng vậy!

Yến đại nhân nhíu mày nói:

- Đối phương có mấy người, xem tình huống ban đầu thì không quá mạnh, chỉ mới rời đi, tại sao không để lại dấu vết gì?

- Chuyện này đúng là lạ, không lẽ . . .

- E rằng có giặc tay trong.

Một đại nhân vật đằng trước có cùng suy đoán với Hạng giáo quan, lạnh lùng nói ra. Chỉ có giặc tay trong sau khi giết người nhanh chóng đổi thành hình dạng kỵ sĩ Huyền Thần điện, lặng lẽ hòa vào đội kỵ sĩ.

Đại nhân vật cầm quyền Huyền Bảo Lâu hét to:

- Không, có giặc tay trong, bảo các bên phải chưa bị mở ra nhưng không gian giới chỉ của hai kỵ sĩ này bị mất, chắc chắn là giết người cướp báu vật!

- Điều tra tất cả người dùng kiếm, đao, tên, kích, chùy, lưỡi liềm. Chết tiệt, tại sao có dấu vết nhiều vũ khí như vậy?

Hạng giáo quan, Yến đại nhân liếc nhau, suýt quên người nào đó biết dùng tất cả vũ khí.

Bởi vì Thôn Thiên kiếm đánh tan hơi thở nên chỉ tìm được dấu vết xung quanh, không thể cảm ứng hơi thở người dùng. Nếu không thì mọi người sẽ phát hiện nhiều dấu vết huyền binh thật ra chỉ một người làm.

Bọn họ sẽ cảm giác hơi thở tuyệt vọng đặc biệt của Vu Nhai còn sót lại trong hành lang.

Đại nhân vật cầm quyền Huyền Bảo Lâu tiếp tục bảo:

- Còn nữa, bắt lại tất cả người có vật nuôi ma thú, đặc biệt là loài mèo, chuột, đây là manh mối cực kỳ quan trọng. Con ma thú này chắc chắn sẽ không quá yếu.

- Hai người chết bị vết thương trí mạng do con ma thú cắn, nên thực lực những tên giặc tay trong chưa tới thiên binh sư nhưng con ma thú thì đã đến mức đó.

- Có thể nó núp trong không gian giới chỉ đánh lén.

Tóm lại Huyền Thần điện nháy mắt gà bay chó sủa, đúng vậy, chính gà bay chó sủa. Các ma thú gặp họa. Chỉ cần là ma thú, thể hình không lớn đều bị bắt đi kiểm tra, Huyền Thần điện bị oán than quá xằng bậy.

Đương nhiên cần phải làm mặt ngoài như kế hoạch thần binh vẫn tiếp tục. Thí sinh là người đại thế lực từ khắp nơi, Huyền Thần điện là một trong những thế lực lớn nhất Huyền Binh đế quốc phải biểu hiện sự rộng rãi, không thể vì chút chuyện nhỏ óp chết thánh hội. Sau khi mọi người sắp xếp mọi thứ lại quay về Huyền Vũ lâu.

Ngay khi các đại nhân vật bước vào Huyền Vũ lâu, Tông đại nhân bỗng trầm giọng nói:

- Phải rồi, Huyền Thần điện chúng ta nhiều năm qua không xảy ra chuyện lớn, chuyện lại đúng dịp thánh hội, còn có giặc tay trong. Các ngươi nói xem trừ kỵ sĩ chúng ta thì các kỵ sĩ dự bị có tính là giặc tay trong không?

Tông đại nhân chỉ là điểm đáng ngờ lớn nhất.

Lưu Hàn Trạch hát đệm:

- Đúng, Tông đại nhân nói có lý, chắc chắn là ai đó trong số kỵ sĩ dự bị .

Lam Phách kỵ sĩ lúc trước phụ trách cuộc thi đấu so tài Kiếm Sơn hùng quan cũng gật đầu.

Mắt mọi người sáng lên. Yến đại nhân, Hạng giáo quan liếc nhau, cảm thấy không ổn, hình như có mùi âm mưu. Vu Nhai, chắc không phải đúng là hắn đi?

- Nói có lý, lập tức tập hợp toàn bộ kỵ sĩ dự bị lại, mặc kệ là người bị loại hay không đều phải gọi đến.

Đại nhân vật cầm quyền Huyền Bảo Lâu nói:

- Đừng làm rầm rộ, chỉ kiểm tra nho nhỏ, làm ngay đi.

Có kỵ sĩ chính thức lên tiếng. Một số kỵ sĩ dự bị sau khi bị loại không làm khán giả xem mà ở trong chỗ của mình trồng nấm, nhưng đa số người vẫn đứng xem, cho nên tập hợp tất cả kỵ sĩ dự bị không tốn nhiều thời gian.

Gần mười lăm phút sau tất cả kỵ sĩ dự bị tập hợp, không, còn thiếu một người.

Đại nhân vật đứng đầu Huyền Bảo Lâu đứng chính giữa đại sảnh Huyền Vũ lâu, nhìn thẳng kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu, hỏi:

- Thiếu Vu Nhai của Bắc Đầu, các kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu, chẳng phải lúc trước các ngươi nói Vu Nhai ở trong ký túc xá chung với các ngươi?

Khóe môi Yến đại nhân, Hạng giáo quan co giật. Đúng là Vu Nhai làm rồi, tiểu tử này chưa từng yên tĩnh. Nhưng Vu Nhai giết hai thiên binh sư, từ khi nào hắn có ma thú khủng bố như vậy?

Đám người Tông đại nhân và Lam Phách, Lưu Hàn Trạch liếc nhau, mọi chuyện đã rõ. Tuy Vu Nhai không có nhiều người trợ giúp, không có ma thú khủng bố, càng không biết hắn núp đi đâu nhưng chắc chắn là hắn làm. Vu Nhai đã tiêu đời, dù bây giờ hắn lộ mặt thì chắc chắn trên người có vết thương, Vu Nhai có trăm cái miệng cũng không cãi lại được.

Đến nay các kỵ sĩ dự bị không hiểu chuyện gì xảy ra, dường như có người gây sự trong Huyền Thần điện, có người chết, nhưng không biết cụ thể. Không thấy Vu Nhai, tại sao Vu Nhai không có mặt?

Kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu nhìn nhau, không ai hiểu gì nhưng bản năng cho rằng khả năng Vu Nhai gây sự rất lớn.

Tiếp theo là từng người bị điều tra, thẩm vấn. Nếu đối với Kiếm vực hành tỉnh thượng lục tỉnh chắc chắn Huyền Thần điện không dám thô lỗ thẩm vấn, ít nhất sẽ luồn cúi chút, nhưng đối với kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu thì chẳng sao.

Lúc trước chỉ nói là đừng làm lớn chuyện, chỉ điều tra nho nhỏ nhưng bây giờ Huyền Thần điện lật mặt.

Nếu là thượng lục tỉnh khác cũng sẽ có người đứng ra phản đối, nói đây là sỉ nhục thượng lục tỉnh. Nhưng với kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu thì không sao, cùng lắm lúc thẩm vấn Độc Cô Cửu Tà hơi khách sáo một chút.

- Không có chứng cứ thì bị thẩm vấn sao? Huyền Thần điện hiếp người quá đáng.

Tuy khả năng Vu Nhai gây họa rất cao nhưng kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu tràn đầy tức giận. Hạng giáo quan, Yến đại nhân lên tiếng bất mãn, nhưng lời nói của bọn họ không nặng ký, đành ôm cục tức.

Yến đại nhân, Hạng giáo quan rất lo cho Vu Nhai, đến bây giờ hắn còn chưa xuất hiện, hắn thật sự là hung thủ sao?

Đại nhân vật đứng đầu Huyền Bảo Lâu hỏi kỵ sĩ chính thức:

- Như thế nào? Đã hỏi ra chưa?

Một kỵ sĩ chính thức nói:

- Không, bọn họ không ở chung với Vu Nhai. Buổi sáng Vu Nhai ở trong phòng không đi xem cuộc chiến, những điều khác không ai biết.

Đại nhân vật đứng đầu Huyền Bảo Lâu quát to:

- Điều tra, tiếp tục điều tra, thẩm vấn, hỏi đến khi nào ra thì thôi!

Tông đại nhân đứng bên cạnh cười tủm tỉm, giờ thì không liên quan gì bọn họ. Vu Nhai giết hai kỵ sĩ chính thức của Huyền Bảo Lâu, chuyện này khiến đại nhân vật đứng đầu Huyền Bảo Lâu rất tức giận. Đại nhân vật đứng đầu Huyền Bảo Lâu sốt ruột hơn bất cứ ai, đám Tông đại nhân, Lam Phách, Lưu Hàn Trạch chỉ cần chờ Vu Nhai sa lưới là xong.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 708: Mục tiêu sau này
Hai kỵ sĩ đã chết liên quan gì đám Tông đại nhân? Bọn họ chỉ hoàn thành điều Nhàn quận chúa đã dặn.

- Phải rồi, chỗ khác có tin gì không?

- Không có.

Một kỵ sĩ chính thức ngần ngừ nói:

- Không có bất cứ manh mối gì, trong Huyền Bảo Lâu trừ Huyền Binh bảo các nằm ngay chính giữa ra những nơi khác đều đã bị lục tìm, không có manh mối gì.

- Không thể nào, tuyệt đối không thể bỗng nhiên biến mất được. Điều tra tiếp đi, vẫn tỏa định nhân viên nội bộ.

- Tuân lệnh!

Kỵ sĩ chính thức đó lên tiếng, rời đi. Kỵ sĩ chính thức hơi do dự là vì Huyền Bảo Lâu có chút vấn đề, gã không biết nên nói sao. Lúc bọn họ điều tra trận pháp bày ở bảo các bên phải dường như thay đổi chút ít, nhưng không chắc có đúng là bị người sửa hay hai kỵ sĩ thiên binh sư đánh nhau tạo thành. Kỵ sĩ chính thức cho rằng là do hai kỵ sĩ thiên binh sư gây ra nên không nói.

Tên giặc kia không có lý do gì sửa đổi trận pháp trong bảo các bên phải, vì không giúp gì cho việc ẩn núp.

Mắt đại nhân vật đứng đầu Huyền Bảo Lâu lấp lóe, gã cũng có nghĩ đến trung tâm Huyền Bảo Lâu. Chỗ đó có rất nhiều binh linh, nếu ai tiến vào thì các binh linh sẽ báo đậm, đại nhân vật đứng đầu Huyền Bảo Lâu thậm chí có thể ảm ứng được. Huống chi phe địch có mấy người cộng một con ma thú. Rốt cuộc bọn họ núp đi đâu? May mắn có manh mối nên không đến mức sốt ruột.

Đại nhân vật đứng đầu Huyền Bảo Lâu thầm nghĩ:

- Vu Nhai, hừ!

Có một kỵ sĩ chính thức hỏi:

- Mấy vị đại nhân vật, còn tiếp tục thánh hội không?

Đại nhân vật đứng đầu Huyền Bảo Lâu lên tiếng trước:

- Tiếp tục, đương nhiên phải tiếp tục.

Trước mặt các kỵ sĩ dự bị đại nhân vật đứng đầu Huyền Bảo Lâu phải bình tĩnh, không như đám kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu có cũng chẳng sao, trong kỵ sĩ dự bị còn vài người sau này sẽ trở thành kỵ sĩ chính thức.

- Vậy kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu . . .

Đại nhân vật đứng đầu Huyền Bảo Lâu hỏi:

- Tông Thắng kỵ sĩ thấy sao?

Thánh hội lần này do Tông đại nhân phụ trách.

Tông đại nhân cười gian nói:

- Đương nhiên là cho bọn họ tham gia, hiện tại chúng ta không có chứng cứ, nhưng phải giám sát thật nghiêm ngặt, tránh cho bọn họ thông đồng cùng hung thủ.

Tông đại nhân cười lạnh liếc Yến đại nhân.

Hạng giáo quan tức giận, Yến đại nhân vội ngăn gã lại.

Điều này không chỉ nhục nhã kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu còn có Yến đại nhân, nhưng phải chờ Vu Nhai xuất hiện mới được. Yến đại nhân cho rằng đúng là Vu Nhai đã làm, tiểu tử kia không gì không làm chắc chắn có thể giải quyết ổn thỏa, chỉ cần hắn không bị bắt.

Bây giờ Vu Nhai đang ở đâu?

- Địa binh sư nhị đoạn, vẫn còn dư sức . . .

Vu Nhai đang đột phá.

Sau khi aháp thu Đại Địa chi thuẫn rốt cuộc Vu Nhai đột phá, không chút va vấp. Lần cảm ngộ trong hao viên của Tư Mã Tường đem lại thu hoạch phong phú, Vu Nhai không chỉ đột phá còn chữa trị những vết thương chưa được quyển trục quang minh chưa lành. Đại Địa chi thuẫn vẫn đang tràn ra năng lượng, Vu Nhai ở trong Huyền Binh bảo các vô cùng an toàn nên hắn tiếp tục tu luyện.

- Hình như năng lượng này còn có thể trùng kích tam đoạn, nhưng không biết có đủ hiểu địa binh sư không?

năng lượng của Đại Địa chi thuẫn nhiều hơn cả Cổ Đế Long linh, tất nhiên không chênh lệch quá lớn. Lực lượng này rất thích hợp với địa binh sư của Vu Nhai, trực tiếp hấp thu liền biến thành huyền khí, có lẽ vì vậy nên nó mới có tên là Đại Địa chi thuẫn.

Không phải Đại Địa chi thuẫn có đẳng cấp hơn Cổ Đế Long linh mà là Đại Địa chi thuẫn không bị hư hoa gì, ít nhất bản thân huyền binh không bị khiếm khuyết.

Thời gian chậm rãi trôi, Vu Nhai không ngừng tiến hướng địa binh sư tam đoạn. Nhưng tiếc rằng Vu Nhai kẹt ở đỉnh nhị đoạn, cách tam đoạn còn một chút xíu mãi mà không vượt qua được.

Vu Nhai nhỏ giọng nói:

- Xem ra chưa hiểu rõ ràng, không ngờ đệ lục trọng Thần Huyền Khí Điển huyễn ảnh tầng thứ nhất biến thành hoa hải chỉ khiến địa binh sư đến đỉnh nhị đoạn, càng lên cao thì tu luyện càng khó khăn.

Vu Nhai lắc đầu, có thể đến đỉnh nhị đoạn địa binh sư đã là niềm vui bất ngờ, chỉ chờ hắn hiểu biết thêm một chút là tới tam đoạn.

- Còn lại năng lượng không nhiều, Huyền Cực Đỉnh Quyết!

Vu Nhai liên tục áp súc huyền khí trong cơ thể, hấp thu năng lượng trong Đại Địa chi thuẫn. Địa binh sư nhị đoạn của Vu Nhai viên mãn tròn vành vạnh, hiện tại hắn lại dùng chính, nghịch tà nhẫn thất trảm chắc chắn dư sức qua cầu.

- Hình như đã là hôm sau, phải mau chóng chuồn ra.

Vu Nhai tu luyện xong tỉnh táo lại, chợt nghĩ đến hắn không có mắt sẽ gây ra vài chuyện, đặc biệt là ai đó tuy không có chứng cứ nhưng cắn chết hắn là hung thủ giết người. Vu Nhai không nóng nảy, ít nhất chuẩn bị xong hết, xóa sạch chứng cứ. Ví dụ hai không gian giới chỉ có được từ người hai thiên binh sư đã chết.

Vu Nhai nhìn trong không gian giới chỉ không có báu vật quý hiếm mà hắn muốn, những thứ khác linh tinh rải rác. Vu Nhai không đụng đến chúng, lấy mấy phong thư ra xem.

- Đã đưa đi Độc Cô gia.

Trong thư là Hoàng Phủ Nhàn chỉ huy sắp xếp, đối phó Vu Nhai, đưa báu vật đi Độc Cô gia. Ngay ngày đầu tiên trận quyết đấu cuối cùng thánh hội đã đưa báu vật đi, bây giờ còn ở trên đường vận chuyển.

Trong thư không nói đưa đi đâu, nếu không thì Vu Nhai đuổi theo còn kịp.

Vu Nhai nhíu mày, chạy đi lung tung không phải cách hay. Dù đến Độc Cô Thần Thành trước bọn họ nhưng Vu Nhai phải biết là ai vận chuyển mới được. Độc Cô Thần Thành quá lớn, Vu Nhai không có chút thế lực tại đó làm sao điều tra? Đánh cược sao?

Từ bỏ? Vu Nhai không cam lòng, từ bỏ chẳng những bỏ hy vọng mẫu thân trở lại làm huyền binh giả, thân thể khỏe mạnh, còn trơ mắt nhìn Độc Cô Cửu Dương lại làm huyền binh giả. Nhưng Vu Nhai hết cách, hắn không thể xông thẳng vào nhà Hoàng Phủ Nhàn cướp giật. Vu Nhai chưa vào được bên trong đã bị cường giả Độc Cô gia xách ra ngoài. Làm sao đây?

Vu Nhai suy nghĩ một lúc lâu, chỉ còn cách tệ nhất là đánh cược, trông nhờ vào may mắn.

Vu Nhai ném thư vào lại không gian giới chỉ, đứng lên nói với Thôn Thiên kiếm:

- Thôn Thiên kiếm, đi.

- Phải rồi, trước khi đi có thể mang vài thánh binh chưa bị sở hữu?

- Đương nhiên có thể, nếu ngươi muốn bị bắt thì cứ làm. Trừ thu Đại Địa chi thuẫn nặng nề tử khí ra, thu thánh binh khác có thể nào không gây ra tiếng động?

Thôn Thiên kiếm nói thẳng:

- Thánh binh đối với ngươi chỉ là thêm chút thủ đoạn, gặp thì thu, không thì thôi, mất chẳng đáng tiếc. Nhớ kỹ, sau này mục tiêu của ngươi là thần binh, thậm chí không thể lãng phí trang giấy Huyền Binh Điển.

- Vậy còn Thất Tinh Thần Kích và phản nghịch . . .

- Lúc trước ngươi quá yếu, suýt không vung được Thất Tinh Thần Kích, thu thần binh có ích gì? Có thần binh cho ngươi thu sao?
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 709: Địa binh sư thật yếu
Vu Nhai buồn bực, Xích Thố, Khắc Liệt Luân Tư cũng bực mình. Bà nội cha nó, sau này phải cố gắng trở thành thần binh, nếu không thì sau này sẽ bị đè chết. Xích Thố mới đầu vào Độc Cô Cửu Diệp rất là kiêu ngạo, bây giờ càng lúc càng thấp cổ bé họng. Lúc Vu Nhai còn nhỏ yếu bọn họ bị sử dụng như vật dự bị, hiện thực quá tàn khốc.

- Được rồi, mục tiêu sau này của ta chính là thần binh, đi.

Thôn Thiên kiếm chợt lên tiếng:

- Để Đại Địa chi thuẫn lại.

- Để lại?

Thôn Thiên kiếm không chút nể mặt Vu Nhai nói thẳng:

- Ngươi muốn thấy điện chủ Huyền Thần điện, trưởng lão thiên binh sư tập thể xuất quan thì cứ mang nó đi.

- Nhưng mà . . .

Thôn Thiên kiếm đề nghị:

- Ngươi bỏ nó lại đây, sau đó tham gia kế hoạch thần binh hoặc tìm cách quang minh chính đại vào một lần, sau đó ngươi sẽ trở thành song huyền binh giả.

Điều này làm mắt Vu Nhai sáng lên.

- Nói vậy là ta có thể quang minh chính đại trở thành tam huyền binh giả, tứ huyền binh giả . . .

Thôn Thiên kiếm tiếp tục thẳng thừng đả kích Vu Nhai:

- Đương nhiên có thể, sau đó ngươi sẽ bị lột da rút xương, nhìn xem ngươi là giống loài gì.

Cuối cùng Vu Nhai đành ném Đại Địa chi thuẫn trở về chỗ cũ, thậm chí không có cơ hội nghiên cứu nó. Thôn Thiên kiếm đào lỗ kéo hắn đi. Vu Nhai thầm thề trong lòng phải tìm cách không để Thôn Thiên kiếm xem thường nữa.

Vu Nhai đã sai, Thôn Thiên kiếm đang trả thù chuyện lần trước hắn thu Cổ Đế Long linh. Khi đó Vu Nhai kêu Thôn Thiên kiếm nhưng nàng không thể phủ nhận ngay lập tức. Tóm lại Khắc Liệt Luân Tư cảm thấy hai người này khá buồn cười.

Thôn Thiên kiếm đào hố rất sa, dưới lòng đất vẫn có vài chỗ phòng ngự nhưng không quá mạnh, chưa hoàn toàn mở ra, chỉ có tác dụng cảnh báo, ví dụ chạm vào sẽ bị cao tầng Huyền Thần điện phát hiện. Tóm lại Thôn Thiên kiếm nhẹ nhàng giải quyết các phòng ngự. Vu Nhai bị Thôn Thiên kiếm mang theo chui lên một chỗ bí ẩn bên đường đằng trước Huyền Thần điện.

Vu Nhai phủi đất cát dính trên người, lại đổi bộ đồ khác, ném không gian giới chỉ trấn lột từ người người im lặng, người âm trầm sang một góc khuất. Vu Nhai nghênh ngang đi vào cửa chính Huyền Thần điện.

- Mang mặt nạ, là ngươi? Ngươi là họ Vu?

- Là nàng! Người có mặt trong đêm họ Vu đối kháng với ma pháp sư cường đại nhất, đều biết. Suốt ngày đeo mặt nạ không dám gặp người, nàng là lý do họ Vu đối kháng với ma pháp sư cường đại nhất.

- Bắt nàng lại! Nhìn xem nàng cả ngày không dám gặp ai bằng mặt thật, thích nam nhân thì không phải thứ tốt gì, chắc thường xuyên thậm thò thậm thụt. Hì hì, bắt nàng rồi ta không tin họ Vu sẽ không lộ mặt.

Vu Nhai đi tới cửa chính thấy bốn kỵ sĩ ngoại điện Huyền Thần điện bao vây một nữ nhân áo trắng. Nữ nhân áo trắng đeo mặt nạ kỳ lạ, đó là mặt nạ cho nàng ánh sáng, là Thủy Tinh.

Hôm qua Tiểu Hắc mang thư đến có viết hôm nay Thủy Tinh sẽ tới Huyền Thần điện tìm Vu Nhai.

Thủy Tinh mờ mịt hỏi:

- Các ngươi đang nói Vu Nhai xảy ra chuyện?

- Đừng giả ngu, cho rằng đeo mặt nạ là ngây thơ sao? Không nhìn bộ dạng đê tiện của nhà ngươi, chắc công hội võ học các ngươi có tham gia chuyện này đúng không? Là họ Vu phái ngươi đến tìm hiểu tin tức?

- Đừng nói nhảm, bắt láy nàng, tháo mặt nạ xuống để xem nàng có giả bộ được không! Lão tử ghét nhât là thứ hèn hạ còn giả bộ che mặt ngây thơ. Đặc biệt là kỹ nữ, lão tử đến thanh lâu thích nhất đè loại kỹ nữ này!

- Ra tay!

Thủy Tinh hoang mang. Hôm nay Vu Nhai có thể đi ra ngoài hít thở không khí, ngày hôm qua nàng khiến Tiểu Hắc đưa thư cho Vu Nhai. Thủy Tinh không ngờ mới đến trước Huyền Thần điện đã gặp kỵ sĩ ngoại điện buông lời nhục nhã, quan trọng nhât là nàng không hiểu gì hết.

Mấy hôm nay Tiễn Linh chăm sóc Thủy Tinh mệt đừ người nên không đi theo, chỉ một mình nàng đi, thân thể mảnh khảnh ở trước mặt mấy kỵ sĩ ngoại điện hung dữ càng yếu đuối. Đây chỉ là mặt ngoài, lúc trước Thủy Tinh có thực lực mạnh nhất trong tổ kỳ binh, gần đây thực lực của nàng càng tăng lên.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Không đợi Thủy Tinh bày ra thực lực thì một bóng đen giây lát đã đến trước mặt nàng, đánh mạnh vào một kỵ sĩ ngoại điện, nhấc gã lên.

Người đó hỏi:

- Ngươi nói ai là kỹ nữ?

Thủy Tinh kinh ngạc nói:

- Vu Nhai . . .

- Họ Vu?

Mấy kỵ sĩ ngoại điện giật mình kêu lên, sau đó biểu tình vui mừng.

Kỵ sĩ ngoại điện bị Vu Nhai xách lên nói:

- Đang nói người đeo mặt nạ giả bộ ngay thơ bên cạnh ngươi, ha ha ha ha ha ha! Không ngờ ngươi xuất hiện. Họ Vu, mau buông ta ra, ngươi sắp chết đến nơi. Đúng vậy, chúng ta đang nói người đứng cạnh ngươi là kỹ . . .

Rầm!

- A!

Kỵ sĩ ngoại điện chưa nói xong thì trong tay Vu Nhai cầm cục gạch màu đen vả miệng gã, đánh bay gã đi. Vu Nhai lắc người đuổi theo, một đấm đập vào huyền binh bản mệnh của kỵ sĩ ngoại điện. Huyền binh bản mệnh bị chấn văng ra, Vu Nhai chộp lấy nó, cục gạch đập mạnh xuống.

Tiếng hú lại vang lên:

- A!

huyền binh của kỵ sĩ ngoại điện bị đập thành mấy mảnh, gã bị thương nặng. Nếu Vu Nhai muốn có thể đánh ra Luân Chuyển Thần Ấn khuếch tự quyết, là ấn quyết tiểu thế giới huyền binh bản mệnh binh linh bản mở rộng, là chiêu giúp tấm thuẫn của Tiểu Mỹ dung hợp Ngọc nữ tộc. Vu Nhai sử dụng chiêu này là có thể đập nát bấy huyền binh bản mệnh của kỵ sĩ ngoại điện nhưng đây là bí mật, hắn không dùng nó.

Tiếng hét thứ ba vang lên:

- A!

Vu Nhai đập dẹp huyền binh bản mệnh của kỵ sĩ ngoại điện xong một chân đạp mặt gã ngay vị trí cái miệng, huyền khí phát ra. Mặt kỵ sĩ ngoại điện vặn vẹo, tình hình cực kỳ máu me.

- Ngươi . . . Ngươi . . . Ngươi . . .

Ba kỵ sĩ ngoại điện khác run lập cập chỉ vào Vu Nhai, hắn sắp chết còn dám kiêu căng như vậy.

Rất cả người trong Huyền Thần điện, dù là ngoại điện hay nội điện đều bị điều tra từ ngày hôm qua đến hiện tại, ai nấy buồn bực. Kỵ sĩ ngoại điện nhận được tin người tình nghi là Vu Nhai của Bắc Đầu hành tỉnh, các đại nhân vật đã khẳng định là hắn. Lúc trước ngoại điện trông thấy Vu Nhai nên điên cuồng trút bực tức ra.

Những kỵ sĩ ngoại điện trừ xui xẻo như Hạng giáo quan thì là đệ tử gia tộc không lớn không nhỏ trong Huyền Binh đế quốc, hoặc bàng chi đại gia tộc. Bọn họ không lấy được vị trí kỵ sĩ chính thức thì muốn có một thân phận, cho nên có kỵ sĩ ngoại điện. Mỗi năm những người này cung cấp nhiều tài trợ Huyền Thần điện, dĩ nhiên Huyền Thần điện nhận hết. Các kỵ sĩ ngoại điện này có vấn đề về mặt đạo đức.

Vu Nhai không cần biết bọn họ là ai, mới rồi hắn đã nghe rõ lý do của các kỵ sĩ ngoại điện. Thủy Tinh đeo mặt nạ vì giả bộ ngây thơ? Có thiếu nữ nào không thích ăn diện, không thích bày ra mặt dẹp nhất của mình?
 
Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
Top