Lượt xem của khách bị giới hạn

[Kiếm hiệp] [Truyện Hoàn] Triệu hoán thần binh - Hạ Nhật Dịch Lãnh

Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
[Kiếm hiệp] [Truyện Hoàn] Triệu hoán thần binh - Hạ Nhật Dịch Lãnh

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 730: Ta chính là sư phụ bọn họ (1)
Khi Vu Nhai nói chuyện trong tay thêm một cây búa. Huyền hoàng kim tinh kiếm công kích Vệ Hiên lại là bán thành phẩm đặt trên đài, tiếng keng keng vang lên phối hợp với bộ pháp của Vu Nhai. Lần này cho người cho người cảm giác hơi khác, khó nói khác ở đâu, chỉ biết là Vu Nhai trở nên cường đại hơn.

Thiên địa nguyên tố quanh người Vu Nhai trở nên hỗn loạn như ùa hướng hắn.

- Họ Vu, đến lượt ngươi!

Hai cây thiết côn đánh nhau cùng Vệ Hiên một phút xong nhanh chóng rút xuống. Vu Nhai giơ kiếm xông lên. Cuối cùng Vệ Hiên đã hiểu mấy người này muốn làm gì, mặt gã đen như lọ nồi. Bọn họ lấy gã làm máy kiểm tra so tài, chết tiệt!

Ba người một bên rèn một bên thì đánh với Vệ Hiên, khi đánh nhau kiếm sẽ bị mài mòn, dùng nó kiểm nghiệm xem kiếm của ai mạnh hơn.

Vệ Hiên điên cuồng nghĩ:

- Phản kích, phải phản kích!

Bất đắc dĩ tuy Vệ Hiên có công kích nhưng lực công kích có hạn. Chớp mắt một phút qua đi, đổi người.

- Ta nói này họ Vu, tên này là con rùa, dựa vào huyền hoàng kim tinh kiếm không thể phá mở phòng ngự của hắn!

- Cũng đúng, vậy thử xem ai kéo dài lâu hơn, ai cứng hơn.

Vu Nhai cũng nhận ra vấn đề này, tấm thuẫn của Vệ Hiên ít nhất là huyền binh thất giai, dựa vào huyền hoàng kim tinh kiếm bán thành phẩm của bọn họ không thể thành công.

- Đổi thời gian thành hai mươi giây, ta nghĩ như vậy càng thể hiện năng lực rèn của chúng ta. Kiếm mài mòn thì dùng hai mươi giây tu sửa, cho đến khi của ai gãy trước thì ngừng.

- Được, chúng ta nhất định sẽ kéo dài, càng cứng hơn.

Hai cây thiết côn cảm giác đề nghị này không trệ, nhưng khi bọn họ và Vu Nhai đối thoại làm khiến các nữ khán giả trợn mắt há hốc mồm. Nam nhân đúng là không phải thứ tốt lành, lời này quá ghê tởm.

Chiến đấu tiếp tục luân phiên, hai mươi giây không ngừng trao đổi. Hai cây thiết côn, Vu Nhai phải dốc hết sức, không thể nào không hết sức mà kiếm không bị mài mòn. Vệ Hiên không đứng im cho ngươi đánh, tuy gã không muốn trở thành máy kiểm tra cho ba người Vu Nhai nhưng bây giờ thân bất do kỹ.

Hai cây thiết côn chỉ có thực lực đỉnh hoàng binh sư nhưng bọn họ vốn không phải là hoàng binh sư bình thường, nếu không thì bọn họ đã chẳng xuất hiện ở chỗ Vu Nhai.

Hai huynh đệ phối hợp lại thực lực tăng lên gấp mấy lần.

Nếu không có Vu Nhai thì Vệ Hiên dễ đối phó với Vệ Hiên, nhưng hai mươi giây đổi người làm gã rất bực tức. Vệ Hiên khó mà dễ dàng đánh gục Vu Nhai, không, nên nói là không thể.

Cứ thế trong gian hình vuông chiến đấu bằng cách này, các cuộc chiến khác cũng trong tình trạng yên tĩnh trước cơn bão.

Kẻ yếu đã bị đào thải hết, số còn lại thực lực sàn sàn như nhau. Có kỵ sĩ dự bị hợp sức lại như Dạ Tình, Nghiêm Sương, có người bị thương, hoặc ở trong gian hình vuông của mình hồi phục sức khỏe.

Có một số bắt được lỗ hổng đấu trường hoàng gia, bọn họ không liên hợp cũng không chủ động đánh nhau mà giống như Vu Nhai tạm hợp tác trong một gian hình vuông, dùng cách này ôm cây đợi thỏ. Bọn họ chờ người xui xẻo đến rồi tiêu diệt, hai người cuối cùng chia thắng bại. Nên biết chỉ cần không cùng nhau ra gian hình vuông thì không tính là liên kết.

Cho nên cách gian hình vuông đơn giản nhưng lại không giản đơn, nguy hiểm đầy rẫy.

Cao thủ có ưu thế cường đại như Độc Cô Cửu Diệp vẫn chưa rời khỏi gian hình vuông của mình, sợ sơ sẩy đào thải người Độc Cô gia ra. Độc Cô Cửu Diệp tham gia kế hoạch thần binh chỉ để quan sát thực lực của Vu Nhai.

Cuộc so tài với các loại tình huống kéo dài một lúc lâu, còn lại khoảng ba mươi người, cơ bản toàn là người thượng lục tỉnh. Mấy người trung lục tỉnh liên kết lại, nếu không làm vậy bọn họ sẽ bị đào thải.

Không còn cơ hội thần chi binh sĩ nhưng con đường đi ma pháp đế quốc chưa bị phá hỏng.

Lúc trước Hoàng đế có nói sẽ châm chước xem nhận mấy người, tức là quan sát các kỵ sĩ dự bị chiến đấu rồi mới quyết định.

Lý Thân Bá và Lý Huyền Bá khá may mắn, hai người gặp nhau. Lý Thân Bá chiến thắng đại ca, nhưng vận may của gã đến đây chấm dứt. Lý Thân Bá xui xẻo vào gian hình vuông của Vu Nhai, tính cách của gã cũng thuộc loại mất kiên nhẫn.

Không chỉ là Lý Thân Bá, còn một thành viên hạ lục tỉnh siêu may mắn khác cũng bước vào, xong váng mắt.

Trong gian hình vuông của Vu Nhai có quá nhiều người. Người Bắc Đầu hành tỉnh, Thần Tượng hành tỉnh đang làm cái gì? Người Thuẫn lĩnh quá tội, bị người xem như con rùa thi nhau đập.

Người hạ lục tỉnh không dám hành động lỗ mãng. Nếu không có Lý Thân Bá, Vu Tiểu Dạ thì người hạ lục tỉnh không ngại tham gia phe Vệ Hiên, bây giờ gã đành ngồi trong góc chờ.

- Hai mươi giây đã đến, tới lượt các ngươi.

- Chết tiệt, sao nhanh tới hai mươi giây vậy? Chúng ta . . .

Hai cây thiết côn càng lúc càng bất lực, thanh kiếm sứt mẻ chưa kịp tu sửa đã đến giờ, kiếm trong tay Vu Nhai còn hoàn chỉnh.

- Hy vọng các ngươi đừng chơi xấu, có nhiều cặp mắt đang nhìn, các ngươi gánh vinh diệu Thần Tượng hành tỉnh!

Hai cây thiết côn định không dùng huyền hoàng kim tinh kiếm mà đổi sang búa đập Vệ Hiên, nhưng nghe Vu Nhai nói làm mặt họ nóng ran. Hai cây thiết côn không dám làm bậy nữa, nhưng hôm nay đã định là này tàn của bọn họ, huyền hoàng kim tinh kiếm bị gãy.

Ồn ào!

trận chiến căng thẳng, kích động đã có kết quả thứ nhất, Vu Nhai chiến thắng. Lúc trước tuy bảo đẳng cấp khác biệt nhưng có lẽ chất lượng bên trong không khác bao nhiêu. Có máy trắc nghiệm Vu Nhai là so tài công bằng, một mình Vu Nhai ra kiếm còn nhanh hơn hai cây thiết côn.

đoàn tạo đại sư, thiên tài đoàn tạo đại sư.

Trên bình đài to lớn, Huyền Binh đại đế vừa lòng nhìn Vu Nhai:

- Không tệ, thật sự rất khá.

Hoàng đế nhìn hướng Thất hoàng tử, khen ánh mắt của gã sắc bén. Nhị hoàng tử âm trầm nhìn Vu Nhai. Trừ Hoàng Phủ Cung ra không ai chú ý thấy biểu tình của Nhị hoàng tử.

Huyền Binh đại đế trầm ngâm một lúc, lên tiếng:

- Lúc trước phú thân vương nói muốn đề bạt hắn làm hạ phẩm tướng quân, trẫm chuẩn.

Mọi người ngẩn ngơ. Hạ phẩm tướng quân gì? Chỉ có Thất hoàng tử đã điều tra vè Vu Nhai biết phú thân vương Hoàng Phủ Dụ cũng là Hoàng Phủ đại tướng quân ở Kiếm Sơn hùng quan muốn đề bạt Vu Nhai làm hạ phẩm tướng quân nhưng bị quân bộ ném về. Sao có thể cho một tiểu tử trở thành tướng quân? Quan quân đã là miễn cưỡng, trong Huyền Binh đế quốc không có nhiều tướng quân, và phải có kinh nghiệm.

Hoàng Phủ đại tướng quân nói muốn biến Vu Nhai thành tướng quân, quyết không từ bỏ.

Hoàng Phủ đại tướng quân khó chịu trực tiếp viết thư cho Huyền Binh đại đế. Đối với đường đệ này Hoàng đế bó tay, nhìn tấu chương của Hoàng Phủ Dụ một lúc rồi bỏ xó. Bây giờ Hoàng đế chợt nhớ ra, chính miệng đồng ý.

- Hồi cung đi, chuyện kế tiếp do lão thất chủ trì, ngươi muốn chọn bao nhiêu người đi theo ngươi đến ma pháp đế quốc thì tự quyết định.

Huyền Binh đại đế dặn dò xong liền rời đi.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 731: Ta chính là sư phụ bọn họ (2)
Vu Nhai khiến Hoàng đế chú ý, làm gã chính miệng ra lệnh đề bạt hắn làm hạ phẩm tướng quân, nhưng chẳng qua là Huyền Binh đại đế vừa lòng Thất hoàng tử nên tạo thế cho gã, chờ về cung Hoàng đế sẽ quên hết. Nhân vật phong vân tương lai? Chuyện tương lai nào ai biết, không thực sự trở thành nhân vật phong vân thì không lọt vào mắt Huyền Binh đại đế.

Nếu mỗi thiên tài nổi lên đều cần Hoàng đế chú ý chẳng phải là mệt chết người?

Huyền Binh đại đế nhìn Tư Mã Tường, hỏi:

- Tư Mã tiên sinh có cùng nhau về cung không?

Hoàng đế rất chú trọng Tư Mã Tường, thậm chí có thể nói là lễ ngộ. Dược sư cường đại có lẽ một lúc nào đó sẽ cứu mạng Huyền Binh đại đế, đây mới là nhân vật phong vân trưởng thành.

Tư Mã Tường cười nói:

- Tạ ơn bệ hạ, ta chưa về, còn có chút chuyện muốn nói với tiểu huynh đệ của ta.

Hoàng đế không biết Tư Mã Tường không muốn về cung, gã phải chờ lâu thật lâu mới thấy Tư Mã Tường. Trong khoảng ngày tiếp theo bởi vì Tư Mã Tường không về cung khiến Huyền Binh đại đế khắc sâu ấn tượng với Vu Nhai.

Nhị hoàng tử mở miệng nói:

- Phụ hoàng, ta cũng không ngờ thánh hội lần này hay như vậy, ta không theo người về.

Mắt Nhị hoàng tử nhấp nháy, gã ở lại không phải vì muốn xem cuộc so tài trận quyết đấu cuối cùng mà gã phát hiện Hoàng Phủ Cung, ánh mắt của đường đệ thân vương tương lai là lạ. Hoàng Phủ Cung cứ nhìn hướng Nhị hoàng tử. Mông thân vương không tùy tiện theo phe ai, vậy gã có thể bắt đầu từ thế tử Mông thân vương.

Huyền Binh đại đế gật đầu, nói:

- Ừm!

Hoàng đế cùng đám người hầu rời đi.

- Lý Thân Bá, giúp ta chặn tên này một lát, ta tính tiền cược với hai cây thiết côn rồi đến thay ngươi.

Vu Nhai không biết hắn bỗng nhiên trở thành tướng quân danh xứng với thực, càng không biết hoàng đế đã đi. Bây giờ chủ yếu nhất là lấy tiền cược, trừ tài liệu, thuật rèn ra còn có lời hứa, Vu Nhai muốn hai cây thiết côn giúp hắn rèn 34l.

Lý Thân Bá đá ngay:

- Được!

Lý Thân Bá đơn tế bào sớm mất kiên nhẫn muốn đánh nhau.

Lý Thân Bá vừa dứt lời đã vọt ra ngoài, búa tạ đập xuống. Lý gia Chuy lĩnh rất giỏi về rèn nhưng Lý Thân Bá chỉ thích vũ lực, không hứng thú về rèn nên rất dở nghề rèn. May mắn Lý gia chia thành hai phần, một phần chuyên tấn công võ đạo, một phần tập trung vào rèn. Lý Thân Bá không giỏi rèn cũng không có gì.

- Không tệ không tệ, tài liệu rèn rất tuyệt. Hai thuật rèn thì hơi dở, nhưng cũng dẫn dắt ta nhiều, coi như các ngươi có lợi.

Bên kia Lý Thân Bá chiến đấu, bên này Vu Nhai bắt đầu kế hoạch bóc lột. Biểu tình của hai cây thiết côn cực kỳ khó coi. Thua, bọn họ thật sự thua, chẳng những thua đồ còn thua người, thua Liễu Mị Nhi.

Thiết côn đệ đệ bị Vu Nhai chà đạp thời gian lâu đầu óc hơi sáng lên chút, tìm viện cớ phản bác hắn:

- Không được, thế này là không công bằng. Ngươi là cao thủ kiếm thuật, chúng ta thì không nên dễ bị hỏng.

- Ừm! Tiền cược cuối cùng cũng thực hiện ngay tại đây đi. Lấy thâm hải huyền tinh kiếm của ta làm cơ sở dung hợp thanh huyền hoàng kim tinh kiếm này, phối hợp những tài liệu này. Cha nó, hôm nay xem như các ngươi chiếm lợi, cho các ngươi biết cái gì là rèn kiếm thật sự.

Vu Nhai không quan tâm thiết côn đệ đệ cãi chày cãi cối, đồ vật đã vào tay đời nào hắn chịu phun ra? Vu Nhai không như hai cây thiết côn nói, kim tinh kiếm mạnh hoặc yếu chờ hai cây thiết côn phối hợp hắn rèn sẽ biết ngay.

Vu Nhai chỉ chờ thánh hội kết thúc là nhanh chóng rời khỏi đế đô đuổi bắt trọng bảo kia, khi trở về lại đế đô e rằng hai cây thiết côn đã rời đi. Không lẽ kêu Vu Nhai chạy đến Thần Tượng hành tỉnh tìm hai cây thiết côn cùng nhau rèn?

Không thể nào, vì vậy Vu Nhai lấy kiếm, ma nhẫn ra tại chỗ.

Kế hoạch do Khắc Liệt Luân Tư làm, mục đích là tạo ra huyền binh có độ dẻo, cứng siêu mạnh.

Các mặt khác như phối hợp này nọ thì thực lực hiện tại của Vu Nhai, hai cây thiết côn không làm được, rất có thể không đến yêu cầu thất giai. Vu Nhai chỉ mong hai thanh huyền binh có thể chịu được đại chiêu, cho hắn dùng lâu hơn chút. Tiếc rằng trong trường hợp công khai trận quyết đấu cuối cùng Vu Nhai không lấy U Hoang kiếm ra rèn được.

U Hoang kiếm qua Thiên Tội Uyên cải tạo, sau này Vu Nhai lại cải tạo mấy lần nhưng vẫn cứng cổ, đến nay hắn chịu bó tay với vài mảnh vụn tài liệu cường đại trong kiếm.

- Chúng ta . . .

- Đừng nói nhảm nữa. Thâm hải huyền tinh, huyền hoàng kim tinh, cùng với móng vuốt thiên thần cự tích có được từ Ngự Hương viên của Thất hoàng tử làm tài liệu chính, những thứ khác là tài liệu phụ. Dùng tạo hình, chất cảm huyền hoàng kim tinh kiếm của ta làm cơ sở rèn ra thanh kiếm có độ dẻo, cứng ít nhất là đỉnh thât giải, một thanh kiếm có thể phá mở mai rùa Thuẫn lĩnh kia.

Vu Nhai cắt ngang lời hai cây thiết côn, tiếp tục bảo:

- Ừm! Móng vuốt thiên thần cự tích là phụ trợ tốt nhất trong rèn kiếm, chủ thể mỏng vuốt ta sẽ dung vào ma nhẫn. Lát nữa các ngươi phải điêu móng vuốt ra hình dạng dao găm, sau đó những mảnh vụn của móng vuốt thiên thần cự tích mới dung nhạp kiếm. Đây là cách rèn, mau nhìn kỹ, bắt đầu đi.

Hai cây thiết côn bị Vu Nhai nói tới tấp không chen vào được, bản năng làm theo lời hắn nói.

Khi hai cây thiết côn thấy cách rèn Vu Nhai đưa thì ngơ ngẩn. Có lẽ hai cây thiết côn ngốc nghếch nhiều mặt nhưng rất giỏi về rèn, liếc sơ liền hiểu diệu dụng trong đó, mắt nhìn trân trân.

Thiết côn ca ca lầm bầm:

- Cách rèn này hình như đã thấy ở đâu. Phải rồi, đôi phụ tử Ải Nhân tộc Khắc Lạp Phu, Khắc Lạp Ngạo, là đồng nguyên. Nhưng cái này cao thâm hơn thuật rèn của bọn họ nhiều.

- Ủa? Các ngươi biết Khắc Lạp Phu, Khắc Lạp Ngạo sao?

Vu Nhai ngẩn người, đã lâu không nhớ đôi phụ tử Ải Nhân tộc.

- Biết, từng so tài với Khắc Lạp Phu, Khắc Lạp Ngạo, đôi phụ tử rất lợi hại. Ngươi cũng quen bọn họ?

Vu Nhai vô sỉ nói:

- Đúng vậy! Ta chính là sư phụ của họ.

Khắc Liệt Luân Tư trợn trắng mắt. Binh linh đúng là bi kịch, loại truyền thừa này cũng bị chủ nhân cướp mất, gã là Khắc Liệt Luân Tư vĩ đại!

- Ngươi là sư phụ của họ?

Hai cây thiết côn nghi ngờ nhìn Vu Nhai. Khắc Lạp Phu sắp xuống lỗ, Vu Nhai mới bao nhiêu tuổi? Hai cây thiết côn hơi ngốc nhưng không phải thiếu não.

Vu Nhai khiêm tốn nói:

- A! Cũng không hoàn toàn, xem như chỉ điểm bọn họ một chút.

- Hình như Khắc Lạp Phu, Khắc Lạp Ngạo từng nói nhận được một người trẻ tuổi Bắc Đầu giúp đỡ, chẳng lẽ là Vu Nhai?

Hai cây thiết côn liếc nhau, lòng rất giật mình, lập tức tin Vu Nhai.

Nếu Vu Nhai chỉ điểm hai Ải Nhân tộc lợi hại Khắc Lạp Phu, Khắc Lạp Ngạo thì kỹ xảo rèn yếu hơn hắn cũng không có gì mất mặt.

Hai cây thiết côn lấy cớ cho mình, ôm thái độ học tập nghiên cứu cách rèn Vu Nhai viết. Hai cây thiết côn càng xem càng mê mẩn, cảm giác không chịu thiệt thòi trong đợt giao dịch này, không sợ bị sư phụ quở trách. Có phương án này khi hai cây thiết côn trở về có thể ăn nói với sư phụ.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 732: Huyền binh chứa sự sống (1)
Tuy bên trong không có thuật rèn cao sâu nhưng đủ để các đoàn tạo sư cảm ngộ.

Hai cây thiết côn làm theo lời Vu Nhai nói, cầm huyền hoàng kim tinh kiếm hắn mới rèn lên, bọn họ bắt tay vào rèn. Hai cây thiết côn mới gõ búa xuống thì ngẩn ngơ, khó tin nhìn huyền hoàng kim tinh kiếm trước mặt.

- Sao có thể như vậy? Sao mật độ có thể đáng sợ thế này?

Thiết côn ca ca ngơ ngác nói:

- Cái này xem như chuẩn lục giai huyền binh. Chỉ dùng huyền hoàng kim tinh đã rèn thành chuẩn lục giai kiếm, cái . . . Này . . .

Chuẩn lục giai, theo yêu cầu của Khắc Liệt Luân Tư thật ra mới là đoàn tạo sư ngũ giai.

Yêu cầu của Khắc Liệt Luân Tư là chỉ khi đạt đến đỉnh nhất giai mới tính là đoàn tạo sư một giai. Ví dụ tuy bây giờ Vu Nhai có thể rèn ra huyền binh lục giai nhưng chưa đến đỉnh lục giai, hắn mới là đoàn tạo sư ngũ giai.

Các mặt khác Khắc Liệt Luân Tư khá dễ tính nhưng về rèn thì không chịu được một hạt cát.

Nếu không phải Vu Nhai đang rèn có cảm giác địa binh sư đệ nhị tầng thì không cách nào chỉ với một loại tài liệu huyền hoàng kim tinh chế tạo ra chuẩn lục giai.

Thiết côn đệ đệ chợt phát hiện một thứ, giật mình kêu lên:

- Không đúng, hình như bên trong ẩn chứa cái gì. Sự sống, đúng rồi, sự sống này sắp thành sinh linh!

huyền binh sinh linh bình thường phải dung nhập vào cơ thể huyền binh giả, tu luyện đến linh binh sư mới đạt tới. Nhưng có đoàn tạo sư có thể rèn huyền binh sinh ra sinh linh. Ví dụ lúc trước Khắc Lạp Phu rèn U Hoang kiếm, Vu Nhai bỏ U Hoang kiếm linh vào trong thanh kiếm khiến U Hoang kiếm mới ra lò có linh, do đó khiến phụ tử Khắc Lạp Phu, Khắc Lạp Ngạo vào Mê Vụ sơn mạch tìm đoàn tạo đại sư.

Có thể tưởng tượng đoàn tạo sư muốn thổi sinh linh vào huyền binh khó khăn cỡ nào.

Dù có đoàn tạo đại sư có thể đúc ra huyền binh có linh nhưng không phải lần nào cũng thành công, còn nhờ vào may mắn. Muốn nâng cao may mắn thì phải giao sự sống càng nhiều, càng mạnh cho huyền binh.

Sức sống càng nhiều thì xác suất sịnh ra sinh linh càng cao.

Đương nhiên nhiều đoàn tạo sư không thích tốn công rèn huyền binh có sinh linh. Huyền binh dung nhập vào cơ thể huyền binh giả, chỉ cần tu luyện theo từng bước, đạt đến địa binh sư là sẽ có sinh linh, đâu cần rắc rối như vậy?

Tuy nhiên huyền binh sinh linh mới ra lò giống như huyền binh có linh sau khi chủ nhân chết thì lùi xuống, có tác dụng rất lớn cho huyền binh giả bình thường, ít nhất bảo đảm linh binh sư thiên phú tệ mấy cũng không sợ. Sinh linh trong huyền binh thì không có ý thức, trống rỗng nên càng quý giá hơn là huyền binh có linh lục, thất giai.

Huyền binh có linh tựa như của Độc Cô Cửu Tà, khiến binh linh thành lão sư tốt nhất.

Huyền binh sinh linh do đoàn tạo sư tạo ra binh linh trống trơn, khả năng đắp nặn mạnh.

Huyền binh sinh linh được tạo ra chỉ ngộ chứ không thể gặp, đối với đoàn tạo sư thì mất nhiều hơn được.

Nếu cần dựa vào huyền binh sinh linh mới đạt đến linh binh sư thì huyền binh giả đó thiên phú quá rác rưởi. Thường chỉ có tử tôn đại gia tộc được cưng yêu mới dùng nó, đây là sỉ nhục với đoàn tạo đại sư.

Hơn nữa đoàn tạo sư có thể rèn ra sinh linh hiếm như một cọng lông trâu.

Vì vậy huyền binh bên trong chứa sự sống là một loại cực phẩm vô linh huyền binh, khó khăn nhỏ hơn nhiều, cũng khiến huyền binh giả đột phá linh binh sư dễ hơn. Tử tôn vài đại gia tộc không muốn dung hợp đoàn tạo sư có linh mà càng thích kiểu huyền binh sự sống này.

Huyền binh ẩn chứa sự sống tức là huyền binh có sức sống nhưng không có sinh linh điều khiển.

Mặc dù khó khăn nhỏ hơn nhưng bình thường phải là đoàn tạo sư giàu kinh nghiệm mới làm ra được. Tuổi Vu Nhai còn rất trẻ đã rèn ra thanh kiếm sản sinh sự sống, một giọt mồ hôi lạnh toát ra từ trán hai cây thiết côn. Bọn họ biết lần này thua không còn đường chối, thua tâm phục khẩu phục. Liễu Mị Nhi đã định không có duyên với bọn họ.

Keng keng keng!

Hai cây thiết côn liếc nhau, bắt đầu rèn theo cách Vu Nhai chỉ, bọn họ cực kỳ nghiêm túc rèn. Tính cách của hai cây thiết côn rất dễ phục người, đã phục rồi thì thái độ thay đổi một trăm tám chục độ.

- Tốt lắm, làm theo cách của ta, bây giờ ta đi đối địch. Chờ chút nữa đến phần của ta sẽ tính tiếp.

Vu Nhai nhìn hai cây thiết côn nghiêm túc, hắn biết huyền hoàng kim tinh kiếm đem lại rung động quá lớn cho bọn họ. Nếu không đủ rung động Vu Nhai sợ hai cây thiết côn sẽ miễn cưỡng làm cho có, giờ hắn yên tâm đi đánh nhau.

Muốn chinh phục một người phải đè ép họ từ thứ họ sở trường nhất, để bọn họ tôn sùng mình.

Dù hai cây thiết côn không phải đoàn tạo sư trẻ tuổi thiên tài nhất Thần Tượng hành tỉnh nhưng cũng đứng trên đỉnh, xui là bọn họ gặp siêu biến thái Vu Nhai, đã định bị đè đầu, bị lợi dụng.

Tuy Lý Thân Bá lợi hại nhưng không chống nổi Vệ Hiên công kích. Cùng là lĩnh, là thiên tài nhất trong thế hệ trẻ gia tộc lĩnh chủ, Lý Thân Bá so với Vệ Hiên hơi kém chút, nhưng tất cả chỉ vì tuổi tác.

Lý Thân Bá nhỏ hơn Vệ Hiên mấy tuổi.

Vu Nhai vẫn dùng Phong Doanh kiếm kỹ, tay cầm thanh huyền hoàng kim tinh kiếm thứ nhất lúc trước thắng thiết côn đệ đệ. Vu Nhai và Lý Thân Bá hợp tác nhưng đương nhiên không thể phá phòng ngự của Vệ Hiên, người Thuẫn lĩnh quả nhiên toàn là con rùa.

Với thực lực hiện giờ của Vu Nhai muốn phá phòng ngự thì phải lấy Thất Tinh Thần Kích hoặc phản nghịch chi chuy ra mới được.

Nếu là Thí Thần Ma Nhẫn thì Vu Nhai sẽ thắng dễ dàng, mặc thêm bộ khắc long càng tuyệt, vung Đế Long kiếm kỹ có thể phá mở phòng ngự của Vệ Hiên, như lúc trước hắn pá mở quang minh thánh tử. Nhưng Vu Nhai không muốn dùng cách hay này, không thể dùng.

Vệ Hiên âm trầm nói:

- Vu Nhai, các ngươi không thể phá phòng ngự của ta. Ha ha ha ha ha ha! Chỉ cần ta đứng đây là các ngươi có làm gì cũng phí công. Đúng vậy, ta không làm gì được các ngươi, nhưng ta không tin tiếp theo không ai vào. Kẻ thù của ngươi không chỉ một mình ta.

Vệ Hiên rất tức giận việc bị Vu Nhai lấy ra làm 'máy kiểm tra', nhưng nghĩ đến hắn không thể phá vỡ phòng ngự của mình là gã cười đắc ý. Vệ Hiên chỉ việc chờ, đợi có người vào là có thể lôi kéo liên minh.

Vệ Hiên thầm nghĩ:

- Hì hì, trừ phi người vào là Bắc Đầu hành tỉnh, nếu không thì đều là kẻ thù của Vu Nhai. Có lẽ Độc Cô gia sẽ không, với tính cách của người Độc Cô gia tuyệt đối không hợp sức đối địch, cùng lắm là đứng một bên nhìn chờ quyết đấu ra thắng bại mới đến lượt họ.

- Ta nói này hạ lục tỉnh kia, dù sao ngươi không thể vượt qua cửa này, hãy hợp tác với ta. Chờ sau khi ra ngoài ta sẽ cung cấp cho ngươi vài giúp đỡ. Tin tưởng Thuẫn lĩnh ta mạnh hơn Bắc Đầu.

Vệ Hiên dụ dỗ người hạ lục tỉnh:

- Đừng chần chừ, tốt nhất là chọn ngay chỗ đứng cho mình. Đương nhiên nếu người Dương gia Kiếm vực hay Tiên vực hành tỉnh đến thì ngươi không có cơ hội lựa chọn.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 733: Huyền binh chứa sự sống (2)
Người hạ lục tỉnh do dự:

- Cái này . . .

Người hạ lục tỉnh không biết nên quyết định thế nào.

- Ngươi có thể tham gia vào phe Thuẫn lĩnh hoặc trung lập, sau đó ta sẽ đá ngươi ra ngoài ngay. Chúng ta không phá mở được phòng ngự của hắn nhưng hắn không có thực lực che chở ngươi. Bây giờ lập tức tham gia hành động phá mai rùa cho ta!

Vu Nhai bay tới trước mặt người hạ lục tỉnh xui xẻo, âm trầm nhìn gã nói:

- Lựa chọn đi, bây giờ bị ta đá ra hay vào phe ta?

Đúng vậy, Vệ Hiên hứa hẹn ích lợi, ít nhất người hạ lục tỉnh có thể không giúp ai. Vu Nhai thì buộc gã phải vào phe mình. Nếu người hạ lục tỉnh không tham gia thì Vu Nhai sẽ đưa gã ra ngoài ngay.

Người hạ lục tỉnh xui xẻo nói:

- Cái kia, ta . . . Ta . . . Ta tự mình đi ra.

Người hạ lục tỉnh chạy ra khỏi chiến trường ngay, nếu không thể đắc tội hai bên vậy đành trốn, gã có thể đi đến một bước này đã rất giỏi.

Vệ Hiên cười to bảo:

- Ha ha ha ha ha ha! Vu Nhai, lợi hại lợi hại, chỉ uy hiếp đã khiến người rút lui.

Vu Nhai nhún vai, khi hắn mở miệng thì tức chết người:

- Hì hì, xem ra hạ lục tỉnh sợ Bắc Đầu ta hơn. Từ bao giờ Bắc Đầu hành tỉnh ta lấn áp được Thuẫn lĩnh?

Lời Vu Nhai nói không có gì nghiêm trọng, nhưng Vệ Hiên luôn bị Bắc Đầu hành tỉnh đè đầu nên tâm tình rất buồn bực.

- Vu Nhai, rất nhanh, người Hoàng Phủ Nhàn Kiếm vực sẽ nhanh chóng tới đây.

Vu Nhai liếc xéo Vệ Hiên:

- Ta rất mong chờ.

Vu Nhai ngoái đầu nhìn Vu Tiểu Dạ, nói:

- Tiểu Dạ, vết thương của nàng đã đỡ hơn một chút. Vậy đi, nàng và Lý Thân Bá cùng nhau tích lũy kinh nghiệm phá mai rùa, nhớ là đừng háo thắng, biểu ca tiếp tục rèn.

- Được!

Vu Tiểu Dạ mới ăn thuốc trị thương, Vu Nhai còn cho nàng một quyển trục ma pháp quang minh, vết thương tốt hơn nhiều. Vu Tiểu Dạ hăm hở muốn hành động, Vu Nhai kêu nàng ra tay, hắn ở bên cạnh trông chừng, cộng với lực công kích của Vệ Hiên không mạnh, Lý Thân Bá góp sức, không sợ xảy ra chuyện gì. Cho Vu Tiểu Dạ thêm kinh nghiệm đối địch cũng tốt.

Vu Nhai trở về bên đài rèn, cùng hai cây thiết côn đúc kiếm.

Một vài thứ kỹ xảo như huyền binh vừa có sự sống vừa suôn sẻ thì cần Vu Nhai tự tay làm. Hai cây thiết côn chỉ làm công việc tay chân như kéo phong tương. Nếu người Thần Tượng hành tỉnh biết suy nghĩ của Vu Nhai chắc sẽ xông lên đánh người, đường đường là song tử tinh nghề rèn lại thành lao động tay tay chân của hắn.

Bóc!

Không lâu sau, có hai người từ phía tây lao vào, là hợp tác xuất kích. Khi thấy người đến, trừ hai cây thiết côn ra những người trong gian hình vuông đều biến sắc mặt. Vu Tiểu Dạ, Lý Thân Bá hơi giật mình. Vệ Hiên mừng như điên, rốt cuộc hết khổ. Dương gia, là hai người Dương gia Kiếm vực hành tỉnh.

Vệ Hiên nói nhanh:

- Dương Tiên Phong và vị huynh đệ Dương gia này, trong gian hình vuông trừ ta ra những người khác là phe Vu Nhai, chúng a hợp tác đi.

Ngày tháng bực tức đã qua đi.

Hai người Dương Tiên Phong ngẩn ra, không ngờ trong gian hình vuông này có nhiều người đến vậy, càng bất ngờ hơn khi thấy Vu Nhai bọn họ tìm rất lâu cũng có mặt. Hai người Dương gia Kiếm vực hành tỉnh không muốn danh hiệu thần chi binh sĩ, bọn họ chỉ mong xử lý Vu Nhai, nên vừa vào chiến trường đã tìm cách hội hợp. Hai người Dương Tiên Phong biết rõ nếu không hợp sức thì không phải đối thủ của Vu Nhai.

Nếu hai người Dương gia Kiếm vực hành tỉnh không hợp tác rất có thể sẽ bị loại, dù không bị đào thải cũng sẽ bị thương.

- Tiểu Dạ, cá người tiếp tục chơi cùng Vệ đại công tử. Hai cây thiết côn huynh, các người rèn tiếp đi. Hai người Dương gia để ta giải quyết.

Vu Nhai không cho hai ngời Dương gia cơ hội phản ứng, hắn cầm chặt thanh kiếm giết ra.

Hai người Dương Tiên Phong nhìn Vu Nhai xung phong, lạnh lùng nói:

- Tuy chúng ta chưa hiểu có chuyện gì xảy ra nhưng Vu Nhai, ngươi tiêu đời rồi.

- Giết!!!

Cự kiếm vào tay, hai người Dương gia phối hợp đẩy Vu Nhai ra. Nam nhân Dương gia Kiếm vực hành tỉnh đa số thích dùng cự kiếm, nữ nhân thì thích kiếm mỏng.

Người như Vu Tiểu Dạ dùng kiếm mỏng, đó là một trong các lý do Dương Như Tiêm chọn nàng.

- A! Xin lỗi, đối với vài người Dương gia Kiếm vực các ngươi ta nên dùng cự kiếm mới đúng. Như lúc trước ta đã nói với Dương Tiên Tuấn, các ngươi xứng dùng cự kiếm sao?

huyền hoàng kim tinh kiếm trong tay Vu Nhai bỗng biến thành một thanh cự kiếm. Dương Như Hóa đã chết, cự kiếm này vô chủ, Vu Nhai không thu nó làm huyền binh bản mệnh, thất giai chưa đáng lọt vào mắt hắn. Binh linh trên thanh kiếm không ngeh lời Vu Nhai, lúc hắn sử dụng có khi bị phản phệ.

Tất nhiên Vu Nhai không cho binh linh cự kiếm phản phệ, hắn muốn binh linh nghe lời dễ như chơi, chỉ cần khiến đám binh linh trong cơ thể tạo áp lực là được, như lúc trước hắn đối phó với Độc Cô Cửu Tiên. Nếu Cổ Đế Long linh chịu ra tay hay bài trừ binh linh ra khỏi thân kiếm, hoặc đánh tan nó càng tốt. Tiếc rằng Cổ Đế Long linh còn bướng bỉnh hơn cả Thôn Thiên kiếm.

Đế Long kiếm kỹ.

Vu Nhai không cần biết ngươi có binh linh hay không, Đế Long kiếm kỹ bùng phát. Huyền kiếm thất giai ầm vang, thân kiếm phát ra thanh âm vừa hưng phấn vừa phức tạp của binh linh ở bên trong. Chỉ mới là Đế Long kiếm kỹ đã làm binh linh cự kiếm thần phục.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Cự kiếm va nhau phát ra tiếng gầm rú to lớn. Vu Nhai dùng thí thần tà ảnh bộ phối hợp Đế Long kiếm kỹ nhanh chóng lao lên giữa mau và nặng nề, đẩy hai người Dương gia Kiếm vực hành tỉnh liên tục thụt lùi. Nếu bọn họ chỉ có một người đã bị Vu Nhai đá ra khỏi cuộc chơi từ lâu.

Dương Tiên Phong nhận ra bộ pháp này, là lúc người Dương gia Kiếm vực hành tỉnh mới đến đế đô Vu Nhai dùng bộ pháp này trêu đùa bọn họ, còn dùng Dương gia làm bồi luyện. Vì bộ pháp này báo hại cả đám Dương gia Kiếm vực hành tỉnh cộng với ma thú bay đều không bắt được Vu Nhai, bây giờ hắn lại sử dụng nó đúng là nhục nhã, làm nhục người Dương gia.

- Bạo Long kiếm!

Trong mắt Dương Tiên Phong và đồng bạn chất chứa hoảng sợ. Đối phương thật sự biết kỹ năng cự kiếm, phối hợp với bộ pháp khủng bố trở nên đáng sợ như thế, nếu để Vu Nhai xông lên mãi thì người Dương gia Kiếm vực hành tỉnh không có cả cơ hội đánh trả.

Dương Tiên Phong tự nhận gã không phải là kẻ yếu, huống chi bọn họ có hai người, bị Vu Nhai áp chế chỉ vì hắn chiếm tiên cơ. Muốn ché ngự được Vu Nhai thì phải giành tiên cơ, nên hai người Dương gia Kiếm vực hành tỉnh cùng phát ra kiếm kỹ siêu mạnh.

- Cũng là rồng, hì hì, đế long khoát trảm!

Vu Nhai đương nhiên nhận ra hai người Dương gia Kiếm vực hành tỉnh muốn chiếm tiên cơ, hắn sẽ không cho bọn họ cơ hội đó. Thời gian gấp gáp, không biết thanh kiếm và ma nhẫn kia rèn đến khi nào, Vu Nhai phải nhanh chóng giải quyết hai cục nợ Dương gia Kiếm vực hành tỉnh.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 734: Giẫm đạp Quan Vân Liên
Rồng, như có ba con rồng bay len trời, xóa tan chút sương mù trong mỗi gian hình vuông. Nhưng ba con rồng có chênh lệch lớn. Trong đó con rồng của Dương Tiên Phong mơ hồ, chỉ là huyền khí thúc phát ra rồng. Người Dương gia Kiếm vực càng không bằng Dương Tiên Phong. Rồng của Vu Nhai rất lạ, đó không phải vì mơ hồ mà là một con quái long.

Quái long gầm rống:

- Grao!

Quái long cùng với kiếm trảm lao vút ra ngoài, hai con rồng mơ hồ bị đánh tan. Có hai tiếng binh linh cự kiếm hét thảm, hai bóng đen bị đánh bay ra. Cự kiếm bản mệnh trong tay hai người Dương gia Kiếm vực hành tỉnh rơi ra.

- Các ngươi tự mình đi ra khỏi đây hay cần ta hỗ trợ?

Hai người Dương Tiên Phong ngẩng đầu lên, muốn chiến đấu nữa. Nhưng cự kiếm thuộc về tộc thúc Dương Như Hóa xuất hiện trước mặt bọn họ. Vu Nhai không giết hai người Dương gia Kiếm vực hành tỉnh, hắn không thể giết chóc lung tung trong cuộc so tài thế này. Vu Nhai không ngốc, hắn sẽ không phá hỏng quy tắc.

Hơn nữa hai người Dương gia Kiếm vực hành tỉnh không đáng hận như Dương Như Hóa, Dương Tiên Tuấn.

Dương Tiên Phong ngơ ngác nói:

- Không ngờ . . . Không ngờ ngươi thật sự biết cự kiếm kỹ, còn đáng sợ như vậy. Kiếm của tộc thúc Dương Như Hóa nằm trong tay ngươi không xem như bôi nhọ. Chúng ta tự mình đi ra ngoài.

Nếu không tính ngày từ đầu bị áp chế thì hai người Dương gia Kiếm vực hành tỉnh bị đánh bại trong một chiêu, đả kích đủ làm bất cứ người trẻ tuổi nào suy sụp. Đáng sợ nhất là Vu Nhai dùng cự kiếm kỹ, như đã nói, muốn chinh phục ai thì phải đánh bại họ bằng thứ bọn họ sở trường nhất. Có lẽ là tâm phục, có lẽ là tan vỡ . . .

Dương Tiên Phong vừa phục vừa tan vở nhìn Vu Tiểu Dạ chằm chằm, cùng người Dương gia Kiếm vực hành tỉnh rời khỏi chiến trường.

Ồn ào!

Đấu trường hoàng gia lại vang lên tiếng xôn xao. Mới rồi Vu Nhai đánh nhau toàn trường yên tĩnh, cứ tưởng sẽ có trận chiến khốc liệt, thậm chí là hỗn chiến, ai ngờ mới bắt đầu một lúc thì thiên tài Dương gia Kiếm vực hành tỉnh bị đánh tơi bời đá ra khỏi cuộc chơi. Đẳng cấp hai bên nên ngang bằng nhau mới đúng, tại sao lại như vậy?

Vu Nhai chẳng những biết dùng bsua còn dùng kiếm, trọng kiếm.

Đại nhân vật đứng đầu Huyền Bảo Lâu nhướng mày, gã mơ hồ bắt giữ được cái gì rồi lại như không có.

Không chỉ khán giả thấy khó tin mà Vệ Hiên có mặt trong gian hình vuông càng cảm nhận sâu sắc.

Vệ Hiên thầm nghĩ:

- Tại sao họ Vu đáng sợ như vậy? Chết tiệt, sao người Dương gia Kiếm vực hành tỉnh vô dụng đến thế? Ta còn muốn nghỉ ngơi một lúc.

Vu Nhai thu cự kiếm về, trở lại bên đài rèn.

Vu Nhai nói với Vu Tiểu Dạ, Lý Thân Bá:

- Ừm! Các ngươi tiếp tục đi, yên tâm đánh, có gì khó khăn ta sẽ giúp. Ta rèn kiếm tiếp đây.

Toàn đấu trường hoàng gia chỉ có hai cây thiết côn chìm trong công việc rèn là không cảm giác được tình hình chiến sự.

Cơ mặt Lý Thân Bá co giật. Gã vốn định chờ giải quyết hết kẻ thù thì sẽ khiêu chiến với Vu Nhai, bây giờ dù Lý Thân Bá thô thần kinh đến mấy cũng hiểu là không có chút hy vọng.

Lý Thân Bá thầm nghĩ:

- Tổ cha nó, nhớ lúc trước ở Lý gia ta là tiểu thiên vương . . .

Lý Thân Bá không suy nghĩ tiếp, gã chỉ có thể càng cố gắng tiến bộ nhiều hơn, tiến bộ, tiến bộ, tiến bộ nữa . . .

Mắt Vu Tiểu Dạ phát ra ánh sáng chói lòa sau đó vụt tắt. Thực lực của nàng vẫn không giúp được biểu ca, lần này trở về quyết tâm cố gắng hơn, tuyệt đối không thể kéo chân biểu ca. Quyết tâm của Vu Tiểu Dạ không kém hơn Lý Thân Bá.

Lại giải quyết hai người, gian hình vuông của Vu Nhai dung hợp với gian hình vuông của hai người Dương gia Kiếm vực hành tỉnh, diện tích càng lúc càng lớn.

Vẫn chỉ có bốn cánh cửa, vẫn là bốn hướng đông tây nam bắc, xác suất gặp kẻ địch không thay đổi. Ngày càng nhiều người bị loại, số người càng ít. Những binh linh ở lại khá lợi hại, càng lúc càng nhiều người chờ trong gian hình vuông chứ không chu động tấn công, có lẽ giằng co quá lâu nên bọn họ bắt đầun óng nảy.

Vu Nhai mới rèn chưa đến ba mươi giây thì cửa phái đông nhấp nháy ánh sáng, một người lao vào. Áo lông màu xanh thêu song đao, tóc đen dài bay dưới ánh nắng, cảnh tượng khá đẹp mắt.

Nhưng khi thấy mặt nàng thì cảm giác khắc khổ, nhiều nam nhân không dám cưới. Đôi mắt hẹp dài ti hí gian manh, hoặc là cả ngày tính toán muốn người này chết, người kia đi bán muối, như thể trên đời này trừ người nàng thích ra những kẻ khác không được trái y. Tóm lại là cho cảm giác như rắn độc.

- Tiện chủng Bắc Đầu!

Quan Vân Liên mới vào gian hình vuông, thấy nhiều người thì mặt sa sầm. Lúc trước Quan Vân Liên vượt qua nhiều cửa toàn nhờ uy hiếp, cộng với chưa gặp cường giả trong gia tộc lĩnh chủ thượng lục tỉnh. Quan Vân Liên dùng thân phận Quan gia uy hiếp.

Ví dụ:

- Ngươi tốt nhất là ngoan ngoãn biến đi, không hì hứng chịu cơn giận của Quan gia. Ta sẽ cho các ngươi không ra khỏi đế đô được!

Đại loại thế. Đương nhiên thực lực của Quan Vân Liên không tệ, ít nhất đã là đỉnh hoàng binh sư, nếu không nàng sẽ chẳng đi đến được cửa cuối cùng. Từ lúc ra khỏi Bắc Đầu hành tỉnh Quan Vân Liên điên cuồng tu luyện, vì trừng phạt tiện chủng Bắc Đầu, vì xử lý Lý Thân Bá, nữ nhân Độc Cô gia mà nàng cho là kẻ thù suốt đời.

Có lẽ còn rất nhiều người Quan Vân Liên ghi hận, đây xem như động lực để tu luyện và tiến bộ.

Vệ Hiên như trông thấy hy vọng, lặp lại lời đã nói với hai người Dương Tiên Phong:

- Quan Vân Liên tiểu thư, trong gian hình vuông này trừ ta ra những người khác đều thuộc phe Vu Nhai, chúng ta hãy hợp tác.

Bây giờ hễ ai bước qua từ bốn cánh cửa kia chính là đối tượng Vệ Hiên hợp tác, đây là nguyên nhân gã mừng rỡ.

Nhưng tiếp theo nét vui mừng biến mất, đúng hơn là nó đông trên mặt Vệ Hiên. Bởi vì khi Quan Vân Liên la lên tiện chủng thì Vu Nhai vụt ngẩng đầu, hắn không đổi vũ khí, cầm Thâm Hải Huyền Tinh Chuy đang giã sắt xoay tròn bay cái vèo qa. Vu Nhai không nói nửa câu, Quan Vân Liên bị đánh bay ra ngoài, nàng hét chói tai.

Đương nếu chỉ có thế thì chưa thể làm Quan Vân Liên trọng thương. Đợi khi Quan Vân Liên định phản kích thì từ khi nào Vu Nhai đã đến trước mặt nàng, hắn không chút phong độ quý ông hay thương hương tiếc ngọc, một chân đạp mạnh vào cằm nàng. Quan Vân Liên bị đá bay, máu phun ra.

Vu Nhai lạnh lùng nói:

- Một cước này đá thay Tiểu Thúy.

- Tiện chủng Bắc Đầu . . .

Rầm!

Một cước này vẫn đá thay Tiểu Thúy, thay Tiểu Thúy, thay Tiểu Thúy . . .

Vu Nhai liên tục giẫm kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu như phát điên. Vu Nhai cứ tưởng trong thánh hội trận quyết đấu cuối cùng lần này sẽ không có cơ hội báo thù giúp Tiểu Thúy, thực lực như kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu rất có thể sớm bị loại, ai ngờ ông trời thương hắn đưa nàng lành lặn đến.
 
Sửa lần cuối:

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 735: Hợp tác, ngươi cũng xứng?
Nếu ông trời đưa Quan Vân Liên đến trước mặt thì sao Quan Vân Liên có thể không chiêu đãi nàng?

Đáng tiếc Tiểu Thúy không thể vào đấu trường hoàng gia, nếu không Vu Nhai sẽ để nó mổ mấy cái lỗ trên người nữ nhân độc ác này. Vu Nhai tin tưởng Tiểu Thúy ở trên trời chứng kiến.

- Grao!

Trên bầu trời xanh biếc bát ngát, khu phong thứu vươn đôi cánh to, cánh rộng lớn hơn lúc ở Bắc Đầu hành tỉnh gấp mấy lần. Tiểu Thúy phóng lên cao, ánh mắt sắc bén xuyên qua sương mù chính giữa đấu trường hoàng gia rơi vào người Vu Nhai, Quan Vân Liên. Tiểu Thúy phát ra tiếng hú dài như áp lực, bi thương, sợ hãi, bất nhẫn, hưng phấn.

Tiểu Thúy được Quan Vân Liên nuôi tới lớn, là nàng đặt tên cho nó. Lúc trước Tiểu Thúy kiêu ngạo như chủ nhân của mình, nó muốn gì là Quan Vân Liên cho thứ đó. Chỉ có Tiểu Thúy ăn hiếp người khác chứ không ai khi dễ nó được.

Nhưng Tiểu Thúy gặp Vu Nhai, gặp công chúa ma pháp Nguyệt Lâm Sa thì tất cả thay đổi. Thì ra thế giới bên ngoài đáng sợ như vậy.

Tiểu Thúy mình đầy vết thương trông thấy chủ nhân cưng yêu nó như báu vật thì cảm giác giống đứa con gặp mẫu thân, là bản năng lưu luyến của ma thú. Khi mẫu thân vươn ra bàn tay ma quỷ muốn lấy mạng Tiểu Thúy chỉ vì nó bị Vu Nhai cưỡi lên chiến đấu, Quan Vân Liên cho ràng nó dính mùi của tiện chủng Bắc Đầu, nó đáng chết. Còn Vu Nhai bị Tiểu Thúy xem là nước lũ mãnh thủ lại xem nó là chiến hữu, mãi đến bây giờ nó vẫn không hiểu nổi sinh vật phức tạp như nhân loại.

Xó một điều Tiểu Thúy hiểu, nó hiểu ai là người thật sự tốt với nó, ai xem nó là quần áo khi không đẹp chẳng chút lưu luyến vứt bỏ.

Dù vậy nhưng nữ nhân này nuôi Tiểu Thúy từ nhỏ đến lớn, sâu trong lòng nó chôn giấu sự kính sợ mãi mãi không thay đổi. Mấy ngày trước thánh hội Tiểu Thúy có nhìn Quan Vân Liên từ xa, vẫn thấy rất sợ, muốn cách xa nữ nhân này, không dám đối diên. Vu Nhai cũng biết điều đó, hắn ghim trong lòng đợi bây giờ bùng nổ.

Muốn cho Tiểu Thúy bước ra khỏi bóng ma thì phải giẫm nữ nhân này dưới chân, để nó biết chủ nhân cũ không cao lớn như nó tưởng, Vu Nhai có thể tùy tiện ngược giết.

- Grao!

Giọng Tiểu Thúy càng trong trẻo, cao vút, mọi cảm xúc mặt trái trút ra theo chân Vu Nhai giẫm xuống. Mãi đến lúc này Tiểu Thúy mới co trái tim không chút vướng bạn của ma thú bay.

Nếu đổi lại nhân loại có lẽ không thể thoải mái ngay được, nhưng Tiểu Thúy là ma thú.

Nếu hôm nay không có cơ hội này, Vu Nhai sẽ tìm cơ hội khác giúp Tiểu Thúy tự hành động. Vu Nhai không lo Tiểu Thúy có dám ra tay hay không, bây giờ hắn là chủ nhân của nó, hắn và Tiểu Thúy cơ hồ tuy hai mà một.

- Hộc hộc . . .

Vu Nhai đạp liên tục, hắn không dùng sức nhiều, thở hổn hển là vì rống to nên khô nước miếng. Quan Vân Liên thì đã nằm bẹp dí dưới đất. Không biết là lần thứ mấy đấu trường hoàng gia yên lặng, mọi người bao gồm kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu trợn mắt há hốc mồm. Nữ nhân của Quan gia này có thù giết vợ cướp con của Vu Nhai sao?

Quá điên cuồng, thật sự là quá điên cuồng. Hay nam nhân si tình Vu Nhai có khuynh hướng ngược đãi nữ nhân? Dù là kẻ dã man cỡ nào khi đối diện nữ nhân, thậm chí là kẻ thù nữ giới cũng không điên cuồng đến vậy.

Khi mọi người bản năng nhìn Thủy Tinh, nàng vẫn đeo mặt nạ, không thấy biểu tình, chỉ nhẹ nhàng buông một câu:

- Vu Nhai chỉ muốn giải mở tâm kết cho vật nuôi của mình.

Thủy Tinh không cần giải thích nhiều, đánh thì đánh, sợ cái gì? Nhưng Thủy Tinh muốn nâng cao nam nhân của mình, không muốn bị người ngoài nhìn bằng ánh mắt lạ lùng. Từ nhỏ Thủy Tinh đã lớn lên trong các ánh mắt khác lạ đó.

Nghe Thủy Tinh nói, mọi người ngẩng đầu lên trời nhìn khu phong thứu bay lượn.

Nhiều người không nghe thấy câu Vu Nhai nói, Vệ Hiên nằm trong số đó, gã không ở trên khán đài. Vệ Hiên trợn mắt há hốc mồm nhìn Quan Vân Liên, đầu óc trống rỗng. Tóm lại là có vẻ Vệ Hiên lại đơn độc chiến đấu.

Vu Nhai ngước nhìn trời, trông thấy Tiểu Thúy. Vu Nhai cảm giác Tiểu Thúy hoàn toàn giải phóng, mặt nở nụ cười. Vu Nhai không thèm nhìn Tiểu Thúy cái nào, quay về đài rèn của mìnchùng hai cây thiết côn tiếp tục rèn. Vu Nhai không quan tâm Quan Vân Liên sống hay chết, giá trị của nàng là giải mở tâm kết cho Tiểu Thúy, không hơn.

Keng keng keng!

Vu Nhai tiếp tục rèn, Vu Tiểu Dạ, Lý Thân Bá tiếp tục vây công dây dưa Vệ Hiên. Trong gian hình vuông trừ một 'con chó chết' ra không có gì thay đổi. Tất nhiên chỉ người trong gian hình vuông Vu Nhai thấy vậy.

- Mau nhìn kìa, Quan Vân Long hành động, hình như hướng hắn đi là gian hình vuông nhóm Vu Nhai.

- Quan Vân Long giống như đôi huynh đệ thợ rèn lúc trước, có cách cảm ứng với muội muội của mình.

- Quan Vân Long đối chiến Vu Nhai, lần này có kịch hay để xem.

Đám khán giả ở bên ngoài lại thấy tình cảnh khác. Quan Vân Long cũng như Độc Cô Cửu Diệp không rời khỏi gian hình vuông của mình bỗng nhiên hành động. Mặt Quan Vân Long nổi gân xanh, hiển nhiên gã có cách cảm ứng được tình huống bên Quan Vân Liên.

Gian hình vuông của Quan Vân Long cách Vu Nhai hơi xa, hắn vượt qua cường giả số hai Côn vực, cường giả số ba trong Tiễn vực, thậm chí đụng độ ba người trung lục tỉnh hợp tác. Tiếc rằng Quan Vân Long siêu cường giả, cường giả số hai Côn vực ngăn cản mấy chục chuôi cuối cùng bị gã đá ra. Người Tiễn vực chưa kịp bắn tên đã bị Quan Vân Long tiêu diệt trong một chiêu. Ba người trung lục tỉnh làm Quan Vân Long tốn chút công sức nhưng vẫn không tiêu hao bao nhiêu.

Khán giả nín thở, ai nấy rất mong chờ, hy vọng Quan Vân Long mau xông qua cửa, nhanh hơn nữa. Kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu thì bắt đầu lo, hy vọng Quan Vân Long sẽ xông hướng Độc Cô Cửu Diệp. Dù Quan Vân Long không đụng độ Độc Cô Cửu Diệp thì tham gia cuộc chiến của Dương Tông Liệt và cường giả Độc Cô gia số hai cũng tốt.

Đúng vậy, Dương Tông Liệt thật xui xẻo, sau khi đanh thắng cường giả số ba của Độc Cô gia trong thánh hội lần này thì gặp cường giả Độc Cô gia số hai. Dương Tông Liệt bây giờ còn đang vất vả đại chiến. Tiếc rằng trời không chiều lòng người, Quan Vân Long chỉ cần tiêu diệt ba người trung lục tỉnh là sẽ bước vào gian hình vuông của Vu Nhai.

- Ta cảm giác đại địch sắp đến, hình như với thực lực của ta bây giờ nếu đánh nhau sẽ khá rắc rối.

Vu Nhai bỗng ngừng gõ búa, cảm ứng nhìn hướng có Quan Vân Long. Tuy cách nhau một cánh cửa nhưng bốn phía là sương mù giăng đầy, Vu Nhai không cảm ứng được hơi thở trong gian hình vuông khác, phải có cách đặc biệt mới được.

Vu Nhai có thể cảm ứng được là nhờ vào khí cơ chứ không phải hơi thở, đó là chiến ý, hư vô hơn trực giác nhưng thật sự tồn tại. Đó là thần kinh nhạy bén của người trải qua trăm trận chiến mới có được.

Mắt Vu Nhai nhấp nháy, dặn dò:

- Hai vị thiết côn huynh, mấy bước còn lại giao cho các ngươi, ta phải tu luyện nghênh đón trận ác chiến tiếp theo.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 736: Miên hoa cùng kích kỹ (1)
Vu Nhai ngồi xếp bằng, nhắm mắt lại. Lực hút cường đại bùng nổ trên người Vu Nhai, vốn thực lực của hắn đã đến đỉnh địa binh sư, sau khi dung hợp Đại Địa chi thuẫn nếu không phải hắn cảm ngộ không đủ đã sớm đến tam đoạn. Mới rồi lúc Vu Nhai rèn huyền hoàng kim tinh kiếm thì sự sống trong kiếm khiến hắn cảm ngộ được đến đột phá. Sương mù huyễn ảnh đệ lục trọng Thần Huyền Khí Điển lại xé một tầng. Trong khi rèn Vu Nhai không ngừng hấp thu nguyên tố thiên địa, lúc này hắn bùng nổ, không cần dùng dược vật.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Chỉ ba phút sau Vu Nhai đã đột phá lên địa binh sư tam đoạn.

Chỉ ba phút gian hình vuông của Quan Vân Long lại biến to lên chứng minh ba người trung lục tỉnh bi kịch. Quan Vân Long từng bước đi vào gian hình vuông của Vu Nhai, mang theo sát khí không gì sánh kịp. Vu Nhai đột phá xong mở to mắt. Khí thế và sát khí va chạm mạnh, cuộc đụng độ cường cường sắp bắt đầu.

Cảm ứng được hơi thở của Quan Vân Long, Quan Vân Liên hơi tỉnh táo lại, suy yếu mở mắt ra, trong mắt nàng chất chứa oán hận.

- Đại . . . Đại ca . . . Giết . . . Giết tiện chủng . . . Giết . . . Giết hắn . . .

Quan Vân Long chỉ cảm ứng được hơi thở trên người muội muội chứ không biết tình hình cụ thể trong gian hình vuông. Lúc Quan Vân Long bước vào thấy nhiều người thì rất ngạc nhiên, giây sau ánh mắt gã giao nhau với Vu Nhai. Quan Vân Long cảm ứng được Vu Nhai cường đại nhưng không vội chiến đấu, đưa mắt nhìn hướng Quan Vân Liên, tròng mắt gã lồi ra.

Quan Vân Long nhìn sơ đã biết tình huống của Quan Vân Liên, cũng thấy vô số dấu giày trên người nàng.

Quan Vân Liên lẩm bẩm:

- Đại ca . . . Giết . . . Giết tiện chủng!

Ngay khi Quan Vân Long sắp bủng nổ thì sau lưng nghe một thanh âm đáng đánh:

- Ui cha, giày của ta dính cái gì mà dơ quá, đốt quách đi.

.Quan Vân Long vụt ngoái đầu, thấy Vu Nhai xách đôi giày hôi ném vào đài rèn. Giày bị đốt không còn một mẩu, mùi khét khó ngửi lan ra.

Vu Nhai đang hủy diệt cứng cứ sao? Quang minh chính đại hủy diệt chứng cứ, đây là khiêu khích.

Quan Vân Long rít qua kẽ răng:

- Vu Nhai!

Mắt Quan Vân Long trợn trừng như ốc bưu, tay cầm thanh quan đao to, bộc phát ra ánh sáng xanh chói mắt. Sát khí bốc lên hầu như đánh tan sương mù xung quanh.

- Quan huynh, trong gian hình vuông trừ ta ra những người khác thuộc phe Vu Nhai, chúng ta hợp . . .

Quan Vân Long ngắt ngang lời Vệ Hiên:

- Cút! Hợp tác? Ngươi xứng sao?

Với thị lực của Quan Vân Long dã nhìn ra tình huống trong gian hình vuông Vu Nhai, biết Vệ Hiên đối đàu với đám người Vu Nhai nhưng gã không quan tâm. Quan Vân Long không để trung lục tỉnh Vệ Hiên vào mắt. Vệ Hiên rất kiêu ngạo, nhưng Quan Vân Long càng kiêu ngạo hơn gã gâp trăm lần. Quan Vân Long không cần hợp tác, một thanh đao đủ tiêu diệt tất cả.

Vệ Hiên nghẹn lời, mặt đỏ gay. Quan Vân Long không thèm nhìn Vệ Hiên cái nào, phớt lờ gã đi tới trước, mỗi một bước sát khí sẽ ngưng tụ một phần.

Vu Nhai lạnh lùng dặn:

- Các người đừng đánh nhau nữa, bảo vệ quanh đài rèn là được. Yên tâm, nếu Vệ Hiên còn dám ra tay thì ngươi cứ chặn hắn vài giây, ta không ngại bây giờ phá mở phòng ngự của hắn.

Vu Nhai từng bước một nghênh đón Quan Vân Long, ánh sáng soe lên trong tay hắn. Thất Tinh Thần Kích vào tay, vẫn không ai phát hiện đây là huyền binh bản mệnh.

Đại nhân vật đứng đầu Huyền Bảo Lâu chớp chớp mắt:

- Kích?

Sao càng lúc càng cảm giác huyền binh của tiểu tử này rất quen?

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Không ai chú ý thấy đại nhân vật đứng đầu Huyền Bảo Lâu lạ thường, lúc này chiến đấu đã bắt đầu. Ánh sáng xanh rực rỡ và Thất Tinh Thần Kích cũng màu xanh chói lòa va chạm kịch liệt, không gian vặn vẹo. May mắn bởi vì Vu Nhai đã xử lý vài người nên không gian gian hình vuông này biến to lớn, nếu không thì người trong gian hình vuông khó mà tránh thoát.

- Có chút bản lĩnh, nhưng vẫn chết đi! Thanh Long nguyệt thần trảm!

Quan Vân Long không muốn giữ lại thực lực. Buồn cười, muội muội của mình bị người ta đạp in bao nhiêu là dấu giày, nếu Quan Vân Long còn giữ thực lực thì gã quá hèn nhát.

- Nguyệt thần trảm? Ha ha, thất tinh đoạn nguyệt.

Xích Thố hí dài, Thất Tinh Thần Kích cũng phát ra lực lượng mạnh nhất từ khi nó ra đời tới nay. Tiếc rằng không phải cưỡi chiến đấu, nếu không thì càng sướng. Vu Nhai biết Quan Vân Long là địa binh sư tứ đoạn, chỉ mạnh hơn hắn một đoạn, Vu Nhai tự tin dù đối diện thiên tài trẻ gia tộc mạnh nhất Huyền Binh đế quốc, dù thiên tài trẻ này mạnh hơn mình một đoạn thì Vu Nhai vẫn nắm chắc khiêu chiến vượt giai.

Đừng quên Vu Nhai từng giết thiên binh sư. Được rồi, thật ra là Tiểu Hắc giết người im lặng, người âm trầm.

Vu Nhai rút ra Thất Tinh Thần Kích vì hắn thích khoe khoang mình biết dùng nhiều huyền binh trước mặt mọi người. Xích Thố yêu cầu mãnh liệt, đã thật lâu nó không đại chiến sung sướng tràn trề, thích nhất là đối chiến với binh khí dài.

Vu Nhai biết rõ quan đao to trong tay Quan Vân Long không phải vật bình thường, thân phận của gã trong Quan gia không kém gì Độc Cô Cửu Dương. Lúc trước Độc Cô Cửu Dương còn được cho huyền binh thánh giai, huyền binh bản mệnh của Quan Vân Long sao có thể không phải thánh giai?

Nếu cùng là thánh giai vậy thì hai bên thử va chạm xem.

Huyền binh thánh giai, Vu Nhai trừ có Thất Tinh Thần Kích ra thì là phản nghịch chi chuy. Tương đối thì Vu Nhai sử dụng Thất Tinh Thần Kích uy lực mạnh hơn phản nghịch chi chuy nhiều, dù sao phản nghịch chi chuy không phải huyền binh chu chiến. Lúc trước đã nói đả kích mặt đối phương sở trường nhất mới có hiệu quả tuyệt nhất, nhưng Vu Nhai không dung hợp huyền binh loại quan đao to, loại đao hắn chỉ có Thí Thần Ma Nhẫn, ma liêm. Trong đó ma liêm chỉ có binh linh.

Tuy Thí Thần Ma Nhẫn cũng là đao nhưng nó là đoản đao, so với thanh quan đao to còn cách rất xa. Vu Nhai không muốn sử dụng siêu thần binh Thí Thần Ma Nhẫn trước bao gặp mắt cao thủ quan sát.

Tuy Thí Thần Ma Nhẫn ngẫu nhiên cho Vu Nhai sử dụng nhưng không phải lần nào nó cũng chịu đi ra, phải có lợi ích dụ nó. Đặc biệt là Ám Hắc Ma Vân căn chỉ còn một khúc, hạt giống Ám Hắc Ma Vân căn vẫn chưa trưởng thành.

Thí Thần Ma Nhẫn vì hạt giống nên cho Vu Nhai thí thần tuyệt thượng bộ.

- Thất tinh liên kích . . .

- Thanh Long vọng nguyệt hiệp . . .

Tuyệt kỹ không ngừng bùng nổ giữa hai người. Thất Tinh Thần Kích của Vu Nhai liên tục tung chiêu. Thất tinh đoạn nguyệt, thất tinh ánh nguyệt, thất tinh điểm tướng vân vân và vân vân. Những thứ này rất quen thuộc, khi Vu Nhai còn yếu có thể sử dụng nó. Bây giờ Vu Nhai là địa binh sư tam đoạn, đã có thể kết hợp những tuyệt kỹ cấp bậc thấp hình thành thất tinh liên kích khủng bố.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 737: Miên hoa cùng kích kỹ (2)
Quan Vân Long không có động tác hoa mỹ như Vu Nhai, mỗi chiêu của gã cực kỳ khủng bố. Ví dụ như thanh long vọng nguyệt hiệp, khi Quan Vân Long chém ra không gian như hình thành một khe núi nuốt Vu Nhai vào. Nếu Vu Nhai bị nuốt vào thì cơ thể sẽ thành mấy mảnh vụn.

Hai người đều dùng binh khí dài, một tấc dài một tấc cường, một tấc ngắn một tấc hiểm. Tuy nhiên Vu Nhai, Quan Vân Long hung hiểm không thua gì đoản binh va chạm, lơ là một cái là sẽ toi đời.

Các khán giả xem không kịp, có vài người toát mồ hôi ớn lạnh. Các khán giả đa số là huyền binh giả dùng binh khí dài, bọn họ dễ dàng nhập vai, kết quả thì khỏi phải nói.

Có nhiều huyền binh giả trung niên địa binh sư trung đoạn, thậm chí cao đoạn cũng nhập vai. Bọn họ phát hiện mình thuộc loại chờ người ta vượt giai khiêu chiến. Đây là thực lực của thiên tài trẻ ra từ đại gia tộc sao? Quan sát thánh hội trận quyết đấu cuối cùng lần này đúng là không uổng chuyến đi.

Mong chờ, mọi người mong chờ cường giả khác đụng độ nhưng rồi lại rối rắm.

Nếu gian hình vuông khác cũng có đánh nhau đẳng cấp cơ Vu Nhai, Quan Vân Long thì bọn họ làm sao xem hết? Các khán giả thầm oán trách. Huyền Thần điện chết tiệt, sao lại cho ra kiểu so tài vừa đấu đơn vừa hỗn chiến thế này? Đánh lôi đài tốt biết mấy.

Các khán giả đã quên, nếu làm thành kiểu đấu lôi đài thì bọn họ có đến không?

Quan Vân Long lạnh lùng nói:

- Quả nhiên có chút bản lĩnh. Huyền binh của ngươi rất khá, tiếc rằng nó không phải huyền binh bản mệnh của ngươi. Ta muốn chống mắt xem khi binh linh của ta bộc phát thì ngươi làm sao chiến?

Quan Vân Long hận không thể nuốt sống Vu Nhai. Không chỉ vì Quan Vân Liên, còn vì những lời đã nói trước mặt Thất hoàng tử trong dạ hội Ngự Hương viên ở Hoàng thành. Người Độc Cô gia dù ở trước mặt Phong Doanh cũng không rút kiếm về, Quan Vân Long thì rút đao về chỉ vì Thất hoàng tử quát ngăn lại. Đối diện hoàng tử, Quan Vân Long không cách nào phớt lờ như vài thiên tài Độc Cô gia, gã không thể hận người ta nên gã hận Vu Nhai.

Tuy Vu Nhai nắm Thất Tinh Thần Kích cảm giác không khác gì huyền binh bản mệnh nhưng Quan Vân Long suy nghĩ theo lối mòn, không cho rằng Thất Tinh Thần Kích là huyền binh bản mệnh của hắn. Quan Vân Long cảm thấy Thất Tinh Thần Kích không phải huyền binh bình thường, rất có thể là thánh binh. Nhưng rồi sao? Không phải là huyền binh bản mệnh thì không thể phát huy ra uy lực của binh linh, kết quả chỉ có con đường chết.

Vang tiếng nổ điếc tai, trên thanh quan đao to như có con rồng bay lên, rồng màu xanh, là binh linh thuộc về Quan Vân Long. Thanh long điên cuồng gầm rống, hung tợn tấn công Vu Nhai. Đây là thanh quan đao to trùng kích chứ không phải binh linh đơn thuần trùng kích.

- Thất tinh nhiễu nguyệt . . .

Vu Nhai không thể quang minh chính đại lộ ra Xích Thố. Tuy Bắc Đầu binh phòng đại nhân biết Thất Tinh Thần Kích tồn tại nhưng với cá tính của đại nhân ấy chắc chắn sẽ không nói ra. Sau khi kết thúc thánh hội Vu Nhai cần dung hợp Đại Địa chi thuẫn, nếu bây giờ công khai Thất Tinh Thần Kích thì hắn thành tam huyền binh giả. Người quá bắt mắt dễ chết nhanh, xác suất tam huyền binh giả chết yểu rất cao trong lịch sử.

Nếu Vu Nhai chỉ là tam huyền binh giả cũng đành, nhưng hắn không chỉ như thế.

Lỡ như có siêu cao thủ nào nổi hứng, ví dụ thần binh sư đột nhiên giáng xuống muốn nhận Vu Nhai làm đồ đệ, chỉ nghiên cứu sơ là sẽ thấy ngay Huyền Binh Điển trong cơ thể hắn.

Vu Nhai không dám bảo đảm thần binh sư cao cao tại thượng sẽ hờ hững với Huyền Binh Điển.

Tuy không được lộ ra Xích Thố nhưng Vu Nhai có thể bộc phát lực lượng trong Thất Tinh Thần Kích. Vu Nhai không lộ mũi nhọn ra ngoài, hơi yếu thế một chút là được.

Vu Nhai né tránh, tạm lùi bước là vì chiến thắng cuối cùng. Thất tinh nhiễu nguyệt là một chiêu kích kỹ phòng ngự, lấy lùi làm gốc, cộng với bộ pháp nhanh nhẹn của Vu Nhai, dù thanh long lợi hại gấp đôi thì Quan Vân Long tạm thời không làm gì được hắn.

Nhìn từ mặt ngoài thì Vu Nhai như bị thanh long, đao nhẫn đè đầu đánh, sắp bị nhấn chìm.

Kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu căng thẳng đứng dậy, vài người đế đô có hảo cảo với 'Nam nhân si tình' cũng hồi hộp. Chẳng lẽ Vu Nhai sẽ thua sao? Tại sao Vu Nhai cứ dùng kích? Mau đổi binh khí đi, chẳng phải ngươi là 'binh khí đạt nhân' sao?

Siêu cao thủ nhàm chán xem trận chiến lấy làm lạ hỏi:

- Ủa? Lạ thật, tiểu tử Bắc Đầu bị đè đánh sao động tác trở nên chậm? Lúc trước hắn biểu hiện ra bộ pháp cường đại không nên là vậy.

Không chỉ là siêu cao thủ này, hễ ai đạt đến địa binh sư đều thấy Vu Nhai kỳ lạ, cảm giác như hắn bất lực. Vu Nhai muốn chết sao?

- Không, không phải tìm chết, hình như hắn dung hợp Miên Hoa quyền vào kích kỹ.

Lúc trước Hạng giáo quan bám theo Vu Nhai, ở lại công hội võ học một thời gian nghiên cứu Miên Hoa quyền, lúc này nghiên cứu nổi lên tác dụng, ít nhất gã hiểu Miên Hoa quyền nhiều hơn người khác.

Miên Hoa quyền, giọng Hạng giáo quan vẫn to như còi tàu. Kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu đều biết Miên Hoa quyền tồn tại, đặc biệt là Cự Xỉ hiểu hiểu rõ nhất, tiếc rằng gã không hiểu vận Miên Hoa quyền.

Nghe Hạng giáo quan nói, mọi người thở phào, bọn họ biết Vu Nhai rất giỏi Miên Hoa quyền.

Khuôn mặt Thủy Tinh đỏ hồng dưới lớp mặt nạ, nàng nhớ cảnh tượng lần đầu tiên gặp Vu Nhai. Chính vì Miên Hoa quyền chết tiệt khiên Thủy Tinh và Vu Nhai dây dưa với nhau, mỗi lần tiểu tử này dùng quyền pháp Miên Hoa quyền đều là ăn hiếp người.

Khiến người ta bực tức, bực muốn chết. Thủy Tinh mong chờ thấy biểu tình táo bón của Quan Vân Long.

Các lâu chủ Huyền Thần điện, đám kỵ sĩ dự bị của hành tỉnh khác, bao gồm những kỵ sĩ dự bị bị đào thải ra, có lẽ quanh năm Bắc Đầu hành tỉnh bị người khinh thường nên khi họ thấy Bắc Đầu nổi lên thì rất khó chịu. Dù bọn họ tự an ủi lòng là Vu Nhai không hoàn toàn là người Bắc Đầu hành tỉnh, nhưng hắn đại biểu cho Bắc Đầu, huyền binh bản mệnh của hắn là cục gạch vô dụng.

Tựa như người này ngày hôm qua là ăn mày trước cửa nhà ngươi, được ngươi ban ơn, hôm nay hắn cầm món tiền trăm vạn ném vào mặt người, tâm lý khó thể chấp nhận. Trừ phi là người tấm lòng cực kỳ rộng rãi mới bình tĩnh được. Bọn họ trông thấy Vu Nhai bị đè đầu đánh thì sướng rơn, nhưng khi thấy kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu bình tĩnh lại thì bắt đầu khó chịu.

Miên Hoa quyền là cái gì? Lợi hại lắm sao?

Trong lúc mọi người căng thẳng chợt vang giọng nói âm trầm:

- Vu Nhai, chắc ngươi rất chú trọng thứ đang rèn? Ta đập bể thứ ngươi rèn ngay đây, để xem ngươi làm sao ngăn cản?

Thanh âm đến từ Vệ Hiên.

- Chờ ta đập nát thứ ngươi rèn rồi sẽ chiêu đãi biểu muội của ngươi. Yên tâm, ta nhất định sẽ giải quyết hết trước khi ngươi ngã xuống.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 738: Huyền khí thành nổ
- Vô sỉ!

Thấy hành động của Vệ Hiên, nghe lời gã nói, kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu, khán giả đứng bật dậy. Trong đấu trường hoàng gia chỉ cần chú ý gian hình vuông nào là có thể nghe thấy đối thoại trong gian hình vuông đó.

- Lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, Thuẫn lĩnh quả nhiên không ra gì.

- Lúc trước Vu Nhai nói chỉ cần Lý Thân Bá, Vu Tiểu Dạ bám chân Vệ Hiên vài giây là hắn sẽ phá được phòng ngự của Vệ Hiên.

- Ha ha ha ha ha ha! Đó là nói miẹng uy hiếp, giờ bản thân Vu Nhai còn khó bảo đảm thì làm sao phá phòng ngự của người ta? Lúc trước có nhiều thời gian Vu Nhai còn không làm gì được huống chi là bây giờ. Ta cảm thấy Vệ Hiên chẳng có gì là sai, bên Vu Nhai có đến bốn người.

Các khán giả thảo luận. Có người chửi cha, có người ủng hộ Vệ Hiên, cho rằng đây là một cách so tài. Quan Vân Long đối phó Vu Nhai, Vệ Hiên đấu với người phe hắn không có gì là sai. Không ai cho rằng bây giờ Vu Nhai còn sức đánh trả, kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu cũng nghĩ vậy. Bọn họ chưa từng cảm nhận sự cường đại của Miên Hoa quyền.

Thủy Tinh bắt đầu thấy lo, nàng không cho rằng Vu Nhai có thể ra tay trong tình huống này. Thủy Tinh thầm oán phụ thân, nếu lúc trước Đan Đạo Hùng không kéo nàng ra khỏi Bắc Đầu hành tỉnh thì bây giờ nàng có thể tham gia thánh hội lần này.

Nếu Đan Đạo Hùng biết suy nghĩ của Thủy Tinh sẽ thầm nhủ:

- Nếu ta không amng ngươi về thì bây giờ đã là ngoại công.

Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!

Trong lúc mọi người chờ Vu Nhai bị diệt, ngọn lửa đài rèn đốt cháy, các bóng sáng mỏng nhỏ từ đâu bắn ra bay hướng Vệ Hiên. Bóng sáng nhanh đến không thể bắt giữ, cách Vệ Hiên rất gần. Lúc này Vệ Hiên tập trung phá sập đài rèn để giải mối hạn trong lòng, làm sao chú ý đến bóng sáng gì đó?

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai từ người Vệ Hiên, gã bị bóng sáng kéo ra ngoài, đập mạnh vào mép gian hình vuông sau đó bắn ngược về. Vệ Hiên nằm sấp dưới đất nhưng rất nhanh gã ngẩng đầu lên, vì có hộ thuẫn mạnh mẽ nên người gã không có vết thương gì. Khóe môi Vệ Hiên chảy máu, mặt tái nhợt.

Vệ Hiên biết rõ nếu không phải gã chú ý cẩn thận không đánh tan khí cơ huyền thuẫn bản mệnh thì e rằng đã bị bóng sáng đâm thủng tim. Là ai? Là ai phát ra bóng sáng?

Vu Nhai, Quan Vân Long bị loại. Một là Quan Vân Long không thể nào ra tay tấn công Vệ Hiên, Vu Nhai bị Quan Vân Long công kích bản thân khó giữ mạng. Vu Tiểu Dạ, Lý Thân Bá không có thực lực này. Hai cây thiết côn đang tập trung rèn kiếm cho Vu Nhai. Không lẽ miếng sắt bị giã mạnh quá bay ra? Không thể nào, hai cây thiết côn không phải đoàn tạo sư thánh giai.

Người cuối cùng là Quan Vân Liên, nhưng lúc này nàng còn đang nằm thở.

Vệ Hiên liếc từng người, bỗng ánh mắt gã bị một người hấp dẫn. Hoàng Thăng Long, đệ nhất cao thủ Tiễn vực trong thánh hội lần này. Thực lực Hoàng Thăng Long khó lường, chỉ có mĩ tên của gã mới làm Vệ Hiên bị thương được.

Mọi người trong đấu trường hoàng gia cũng phát hiện Hoàng Thăng Long. Lúc trước người ta bị hấp dẫn bởi Vu Nhai, Quan Vân Long đấu kịch liệt, Vệ Hiên vô sỉ khiến người bất bình, mong chờ nên không chú ý Hoàng Thăng Long vào từ lúc nào.

Lại một vị siêu thiên tài thượng lục tỉnh, gian hình vuông này sắp bùng nổ, thế cục càng hỗn loạn.

Thật mong chờ, thế cục này sẽ phát triển như thế nào?

Hoàng Thăng Long tấn công Vệ Hiên, gã đứng về phe Vu Nhai sao? Nếu vậy thì Quan Vân Long, Vệ Hiên sẽ yếu thế. Chắc chắn Vệ Hiên không đánh lại Hoàng Thăng Long. Nhiều người xem Vệ Hiên như con rùa, gã không thể nào đấu lại Hoàng Thăng Long. Nhưng Hoàng Thăng Long có thể phá mở phòng ngự của Vệ Hiên thì khó nói.

Đang lúc mọi người hưng phấn thì Hoàng Thăng Long thản nhiên nói:

- Không liên quan đến ta, mũi tên kia không phải ta bắn!

Câu nói tạt gáo nước lạnh lên đầu những người hưng phấn, cả đám mờ mịt, bao gồm Vệ Hiên. Với thân phận của Hoàng Thăng Long không thể nào dám làm không dám nhận, Vệ Hiên không đáng gờm đến nỗi khiến gã tránh né. Vậy sẽ là ai? Trong gian hình vuông không còn ai.

Mọi người đang mờ mịt thì Quan Vân Long bùng nổ sát khí khủng khiếp, quát to:

- Vu Nhai, ngươi sắp chết đến nơi còn dám phân tâm!

Có chuyện gì chọc giận Quan Vân Long, lực lượng mạnh mẽ đè ép. Vu Nhai thành cái vẻ tội nghiệp trong phi long màu xanh. Lời Vu Nhai nói làm mọi người chìm trong ngỡ ngàng. Một là tại sao Vu Nhai có thể bình tĩnh như vậy? Hai là lời Vu Nhai nói có ý gì?

Vu Nhai mở miệng nói:

- Tại sao không thể phân tâm, sắp chết đến nơi? Ngươi đã đụng được một cọng long của ta chưa? Đao pháp của ngươi chỉ để trng bày, Quan gia chỉ có thế. Không biết ngươi có thể kiên trì bao lâu trong trạng thái này?

- Thanh Long vọng nguyệt hiệp . . .

Đáp lại Vu Nhai là cường chiêu đó, mạnh mẽ hơn lần đầu Quan Vân Long phát ra, vì lần này có binh linh kéo theo. Vu Nhai hoàn toàn bị nhấn chìm, như rơi vào khe núi nhìn trăng. Mọi người tạm quên ai là người bắn mũi tên, nhưng rất nhanh lại nghe giọng Vu Nhai châm biếm nói:

- Chỉ có bấy nhiêu thực lực sao? Vậy ta không khách sáo tiếp tục phân tâm!

Thanh âm dứt, giọng Vu Nhai không còn thản nhiên mà trở nên lạnh lùng nói:

- Vệ Hiên, mới rồi ta nói không ngại phá phòng ngự của ngươi trước, ngươi nghĩ ta đang nói đùa sao?

Vệ Hiên ngẩn ra, những người trong đấu trường hoàng gia cũng ngây ngốc. Vu Nhai có ý gì?

Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!

Tiếng xé gió phát ra từ nơi bị Thanh Long vọng nguyệt hiệp phủ lên, bóng sáng giống y như đợt trước mắt ra. Vệ Hiên chưa kịp phản ứng lại thì bị bắn trúng người, tiếng bùm bùm không dứt.

Ồn ào!

Toàn trường lần thứ hai xáo động. Người đụng Vệ Hiên hộc máu thì ra là Vu Nhai. Làm sao Vu Nhai còn dư sức ra tay? Vu Nhai đang đấu với Quan Vân Long! Không lẽ đúng như Vu Nhai nói, bất cứ chiêu thức của Quan Vân Long chỉ là vô dụng?

Đám người Huyền Thần điện nhìn hướng kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu. Miên Hoa quyền, đây là thứ đáng sợ gì?

Quan Vân Long rống to:

- Vu Nhai, ngươi chết đi!

Vu Nhai phân tâm là sỉ nhục Quan Vân Long lớn lao. Mọi người chìm trong suy đoán Miên Hoa quyền, Quan Vân Long thì sâu sắc cảm nhận được Vu Nhai quái dị. Lúc này Quan Vân Long không biết chiêu thức Vu Nhai đang đánh gọ là Miên Hoa quyền, càng không biết Miên Hoa quyền thật ra là thái cực vô cùng thâm ảo.

Quan Vân Long chỉ biết gã rất bực tức, ban đầu đè Vu Nhai ra đánh rất hưng phấn, sau đó gã không tin tà, bây giờ thì chết lặng và điên cuồng. Bực mình nhất là dường như Vu Nhai lần đầu tiên dùng kích kỹ như cục bông.

Đúng vậy, Vu Nhai đang lợi dụng Quan Vân Long để quen tay kích kỹ khiến người tức chết. Chết tiệt!

Vu Nhai đang rèn luyện tay nhưng không phải lần đầu như Quan Vân Long nghĩ, lúc hắn rảnh có dung hợp các loại tuyệt kỹ với thái cực nhưng rất ít dùng để chiến đấu. Lần này Vu Nhai sử dụng thất tinh nhiễu nguyệt, đột nhiên có linh cảm, tiếp đó không ngừng tiến bộ trong khi đánh nhau với Quan Vân Long. Vu Nhai khiến thất tinh nhiễu nguyệt kèm theo ý thái cực.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 739: Đại nhân vật đứng đầu huyền Bảo lâu suy đoán (1)
Bùm!

Quan Vân Long phát cuồng, nhưng gã chưa nổi điên xong thì cảm giác nguy hiểm đáng sợ ập đến. Quan Vân Long kinh nghiệm đầy mình lập tức nhận ra không đúng, thanh quan đao to khựng lại biến thành tấm chắn. Đao nhẫn thanh quan đao to phát ra tiếng nổ, trong khoảnh khắc đó bóng sáng thanh long hoa lệ tan biến. Quan Vân Long thụt lùi mấy bước, mắt nhìn chằm chằm vào Vu Nhai.

Vu Nhai hoàn toàn lành lặn lộ ra sau khi bóng sáng thanh long tan biến, tay hắn cầm cung nỗ đơn giản ngưng tụ bằng huyền khí, không lớn bằng cự nỗ.

- Ta chưa từng nói mũi tên chỉ nhắm vào Vệ Hiên. Tuy ta nói muốn phá phòng ngự của Vệ Hiên nhưng nói thật là huyền khí ngưng tụ nỗ tiễn rất khói xé mở, mục đích nó xuất hiện là để tập kích ngươi. Đao kỹ của ngươi khiến ta không có thời gian lấy ra cự nỗ thật sự, nếu ta cầm cự nỗ thật thì ngươi đã thua.

Vu Nhai nói xong giơ huyền khí nỗ lên, xoẹt một tiếng huyền khí nỗ tan biến.

Trong đấu trường hoàng gia chỉ còn lại nhịp tim đập. Tiểu tử này là biến thái sao?

Nỗ, Vu Nhai biết dùng cả nỗ, có thể dùng huyền khí ngưng tụ thành nỗ, chắc chắn hắn nắm giữ nỗ mạnh đến khủng khiếp. Đáng sợ nhất là Vu Nhai làm sao bắn tên dưới đao của Quan Vân Long? Không lẽ chân Vu Nhai có thể biến thành gió?

Trong một góc đấu trường hoàng gia, nam nhân trung niên mặc trang phục thư sinh áo trắng, lưng cõng trường côn, mắt nhấp nháy nhỏ giọng nói:

- Miên Hoa quyền, đây là Miên Hoa quyền mà Tinh Tinh đã nói. Ý cảnh thật đáng sợ, nhìn như đơn giản lại tràn ngập thần ý, cơ hồ có thể dung hòa tất cả để chiến đấu. Đáng tiếc ta là nhạc phụ tương lai của hắn, không thể cúi đầu thỉnh giáo hắn.

Nam nhân trung niên mặc áo trắng thư sinh chính là Đan Đạo Hùng, gã muốn xem thực lực của nữ tế tương lai có đúng như Thủy Tinh khen không. Bây giờ Đan Đạo Hùng mới biết nữ nhi Tinh Tinh chỉ hiểu sơ về Vu Nhai, có lẽ do hai người xa nhau quá lâu.

Đan Đạo Hùng lầm bầm toàn câu công nhận nữ tế Vu Nhai, nhưng gã làm phụ thân không muốn dễ dàng yên lòng cho nữ nhi đi theo một người trông không mấy đáng tin, đặc biệt là Thủy Tinh từ nhỏ bị mù nên tâm lý yếu đuối.

Phải thử thách, đây cũng là động lực cho Vu Nhai. Đan Đạo Hùng muốn nhìn thấy nhân vật thiên tài hơn mình.

Đan Đạo Hùng khá vừa lòng các loại thủ đoạn màu mè của Vu Nhai, với thân phận kỳ binh giả có thể tu luyện nhiều huyền binh và quen thuộc như vậy chứng minh thiên phú của hắn cực kỳ nghịch thiên. Biết rèn, biết phù văn, điều này làm Đan Đạo Hùng bất ngờ. Nếu như là người khác Đan Đạo Hùng sẽ bảo pha tạp không tinh, nhưng Vu Nhai giỏi huyền binh, giỏi rèn, cái gì cũng rành rọt.

Các loại biểu hiện của Vu Nhai khiến Đan Đạo Hùng rất vừa lòng, miễn cưỡng chấp nhận hắn là nữ tế tương lai. Chu yếu nhất là chờ xem thực chiến của tiểu tử này này làm ăn ra sao.

Quan Vân Long giúp hoàn thành mong chờ của Đan Đạo Hùng, gã thấy kích kỹ của Vu Nhai, thấy Miên Hoa quyền làm gã ấn tượng sâu sắc nhưng chưa bao giờ thấy tận mắt. Đan Đạo Hùng đã hiểu sự cường đại của Miên Hoa quyền.

Đan Đạo Hùng thiên tài, cường đại như vậy mà không cách nào lĩnh ngộ ý cảnh trong Miên Hoa quyền.

Có lẽ Đan Đạo Hùng có thể hiểu ra vài thứ gã luôn không hiểu trong Miên Hoa quyền, khiến thực lực của gã tăng lên một tầng. Nhưng về chân ý Miên Hoa quyền thì Đan Đạo Hùng giống nh Cự Xỉ, chỉ biết hình chứ không hiểu ý.

Đan Đạo Hùng nhỏ giọng nói:

- Miên Hoa quyền uất hiện như thế nào? Chẳng lẽ Vu Nhai tự mình sáng tạo ra? Hoặc hắn đào từ một vài di tích viễn cổ như Quang Ma Kính của Tinh Tinh?

Đan Đạo Hùng là phụ thân của Thủy Tinh sao có thể không biết đến Quang Ma Kính? Gã càng biết nữ nhi muốn vượt qua gã. Đan Đạo Hùng vừa thấy buồn cười vừa vận dụng lực lượng tìm nguồn gốc Quang Ma Kính, gã không muón nữ nhi tu luyện thứ không rõ lai lịch, trời biết sẽ xảy ra chuyện gì. Tiếc rằng dù Đan Đạo Hùng là hội trưởng công hội võ học nhưng không tìm hiểu được gì, chỉ có ma pháp đế quốc mới ghi chép về Quang Ma Kính. Đan Đạo Hùng còn từng xông vào Mê Vụ sơn mạch.

Với lực lượng của Đan Đạo Hùng vẫn không thể đặt chân vào cung điện có Thí Thần Ma Nhẫn, Quang Ma Kính. Nếu chỉ là một con ma thú còn đỡ, nhưng trong Mê Vụ sơn mạch có rất nhiều ma thú hắc ám. Cuối cùng Đan Đạo Hùng chiến đấu với một con ma thú hắc ám khủng bố rất lâu vẫn không đánh gục được nó, suýt bị thương. Đan Đạo Hùng tiếc nuối rời khỏi Mê Vụ sơn mạch.

Mới rồi Đan Đạo Hùng từ Thâm Hải Huyền Tinh Chuy của Vu Nhai thấy ma thú hắc ám đã cản đường gã, chứng thực suy đoán của Đan Đạo Hùng.

Thủy Tinh không nói cho Đan Đạo Hùng biết hai người thông qua cung điện vong linh quang minh thánh nữ truyền tống vào sâu bên trong. Với năng lực của Đan Đạo Hùng rất dễ tìm ra cung điện vong linh quang minh thánh nữ, càng tìm thấy trận pháp trong đó. Tiếc rằng trận pháp bị phá hủy, Đan Đạo Hùng chỉ suy đoán được công năng truyền tống. Đan Đạo Hùng không thể tu sửa lại trận pháp đành cứng rắn xông vào.

Khi đó Đan Đạo Hùng nghi ngờ trận pháp kia có truyền tống được không, nhưng thấy ma thú hắc ám trên Thâm Hải Huyền Tinh Chuy của Vu Nhai thì mọi chuyện đã sáng tỏ. Cuối cùng Đan Đạo Hùng vẫn không tìm ra lai lịch của Quang Ma Kính, nên gã mới đưa Thủy Tinh đến chỗ ma pháp sư cường đại nhất. Với năng lực của ma pháp sư cường đại nhất vẫn không thể nhìn ra Thủy Tinh tu luyện Quang Ma Kính có để lại tai họa gì không.

Nếu vậy chắc Quang Ma Kính không gây hại gì, Đan Đạo Hùng không quá lo lắng.

Cái gọi là ma pháp sư cường đại nhất thử thách Vu Nhai chỉ là nhân tiện, khi đó Đan Đạo Hùng không suy nghĩ nhiều, càng không ngờ hắn sẽ làm đến mức này. Đan Đạo Hùng tuyệt đối không cho phép nữ nhi từ nay không lập gia đình, lẻ loi hiu quạnh suốt đời, trở thành nữ nhân biến thái như ma pháp sư cường đại nhất.

Lúc đưa Thủy Tinh khỏi Huyền Binh ma pháp tháp Đan Đạo Hùng đã định đập bẹp ma pháp sư cường đại nhất.

- Không đúng, từ lần đầu Tinh Tinh gặp tiểu tử này này thì hắn đã biết Miên Hoa quyền, không phải lấy từ sâu trong Mê Vụ sơn mạch. Chẳng lẽ tìm được trong di tích kim khí thiên hoặc là trong Độc Cô gia?

Đan Đạo Hùng có lợi hại đến đâu cũng không nhìn ra Vu Nhai xuyên qua thế giới Thần Huyền đại lục, Miên Hoa quyền là hắn mang từ bên kia sang.

- Ừm! Không thể là Độc Cô Chiến Phong, với tính cách như hắn không thể quan tâm nhi tử này. Chắc chắn Độc Cô Chiến Phong sẽ không âm thầm giúp đỡ, cá tính như Độc Cô Chiến Phong càng không thể nào tu luyện loại quyền ý này. Thôi, đám trẻ bây giờ ai nấy thích giấu bí mật, không lo được nhiều vậy.

Đan Đạo Hùng lắc đầu, tuy gã có điều tra về Vu Nhai, biêt hắn là nhi tử của Độc Cô Chiến Phong nhưng không chắc trước đó Độc Cô Chiến Phong có biết nhi tử này ra đời chưa? Độc Cô Chiến Phong có âm thầm giúp đỡ Vu Nhai không?
 
Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
Top