Lượt xem của khách bị giới hạn

[Huyền huyễn] Từ binh lính đột kích bắt đầu Phật hệ đội quân mũi nhọn - Thủy Thủy Bình An

[Huyền huyễn] Từ binh lính đột kích bắt đầu Phật hệ đội quân mũi nhọn - Thủy Thủy Bình An

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,888
Điểm cảm xúc
5,618
Điểm
113
Chương 160: Suy đoán binh cờ
Editor: trucxinh0505

Tô Tề hạnh phúc ăn hết, ăn đến cái bụng tròn xoe, đi đường có chút khó khăn.

Nếu mỗi ngày phàm ăn như vậy, khẳng định sẽ phát sinh vấn đề sức khỏe thật lớn, vì ăn uống quá độ.

Còn may, anh tương đối khắc chế, chỉ ngẫu nhiên phóng túng một chút.

Ăn uống no đủ, lúc này anh mới giữa nhóm học viên vây quanh, chậm rì rì đi xuống lầu, đi đến ký túc xá.

Giờ khắc này, anh chỉ nghĩ trở về ký túc xá nằm trên giường, đánh một giấc thật ngon.

Không phải no cơm trùng mắt sao!

Câu ngạn ngữ này tổng kết rất sâu sắc.

Mà một câu ngạn ngữ khác, co cơm ấm ***...... Nó không có gì quan hệ gì cùng Tô Tề!

Phật hệ sao, liền lười động, cho nên càng miễn bàn làm chuyện gì khác!

Bất quá mới đi đến bên ngoài ký túc xá, liền nghe có người từ phương hướng ba giờ kêu.

“Tô Tề ——”

Không cần xoay đầu đi xem, Tô Tề liền biết là ai, giáo viên Lâm, người phụ trách ban thực nghiệm bọn họ, cũng là giáo viên môn học《hợp thành hóa phát triển lục quân》.

Tiếng nói anh ta có chút đặc biệt, nghe một lần là có thể nhớ kỹ.

“Tô Tề, đến văn phòng tôi một chút!” Gì Lâm vẫy tay, khoảng cách anh ta cách Tô Tề còn 100 mét liền đứng lại, cũng không có đi tới.

“A —— vâng!” Tô Tề sửng sốt một chút, lúc này mới vội vàng đáp ứng.

“Các anh về trước, em qua đi nhìn xem!” Tô Tề hướng mọi người cười cười nói.

“Được được!”

“Lớp trưởng đi chậm một chút, đừng đụng đến miệng vết thương!”

“Lớp trưởng chúng tôi ở ký túc xá chờ cậu!”

Mọi người anh một lời tôi một ngữ.

Tô Tề xoay người, trong ánh mắt mọi người hâm mộ, chậm rãi đi đến chỗ Gì Lâm.

Khi đi đến bên cạnh Gì Lâm, Gì Lâm có chút lo lắng nhìn cánh tay Tô Tề bị thương một chút, hỏi: “Thế nào? Bị thương nặng không?”

“Không có việc gì, bác sĩ nói một tháng sẽ khôi phục!” Tô Tề không cho là đúng nói, tựa như đây chỉ là bị té ngã một cái, trầy một chút da thôi.

“Cậu cái tiểu tử này!” Gì Lâm dùng ngón trỏ điểm điểm anh, dở khóc dở cười.

Những học viên nếu được trải qua như này, cái đuôi còn không giương lên tận trời sao?

Gặp người liền nói bản thân bị thương như thế nào, bản thân mình nào anh dũng tác chiến như thế nào, nói tóm lại là thổi phồng chính mình, mà Tô Tề...

Ngược lại, làm mọi người nhận không ra, bản thân thực sự có thể làm rất tốt.

Học viên như vậy, anh chưa từng gặp qua.

Cho nên trong lòng Gì Lâm, có chút buồn cười lại có chút vô cùng thích.

Lúc này, trong đầu Tô Tề, đúng lúc thanh âm hệ thống vang lên.

【 Đinh —— Cậu về bên người các chiến hữu, đối với chiến tích huy hoàng cùng trải qua cùng người nổi bật, không cho là đúng, không kiêu ngạo không tự phụ, không cảm thấy bản thân ghê gớm, nội tâm lặng yên không dao động, trước sau như một, mị lực lớp trưởng +88, kinh nghiệm cùng thực tiễn hợp thành hóa phát triển lục quân +92】

Sau khi nghe được thanh âm này, Tô Tề lại không có một chút phản ứng, trong não đã tự động lọc.

Anh là một người Phật hệ, lúc này, trải qua hệ thống huấn luyện nhiều thứ, nội tâm càng Phật hệ tới cực điểm, thật sự không gợn sóng chấn kinh nữa.

Anh chậm rì rì mà đi theo Gì Lâm đến phía trước.

Anh đi rất chậm.

Ban đầu Gì Lâm đi rất nhanh, đi vài bước, thấy anh chầm chậm, vì thế tự giác thả chậm tốc độ, còn tưởng anh bị thương đi không mau được.

Khi hai người đi tới khu dạy học, khoảnh khắc bắt đầu đi lên lầu, lúc này Gì Lâm mới phát hiện bộ dáng Tô Tề luôn quái quái, lúc này mới ngẩn người: “Tô Tề, bụng cậu cũng bị thương à?”

“Không, vừa rồi ăn quá nhiều, hơi căng!” Tô Tề không che giấu, trực tiếp trả lời.

“Ăn no căng?” Đôi mắt Gì Lâm trừng to một chút, ngây người ba giây, lúc này anh mới phụt một tiếng cười lên, “Tiểu tử cậu ——” Anh một bên lắc đầu một bên dùng ngón trỏ chỉ chỉ Tô Tề.

Anh phát hiện, ngày càng thích tiểu tử này.

Hai người chậm rì rì đi lên, một hồi lâu, lúc này mới đi tới văn phòng Gì Lâm.

“Cậu trước ngồi, tôi gọi điện thoại!” Gì Lâm chỉ chỉ cái ghế dựa, ý bảo Tô Tề ngồi xuống, anh đi cầm điện thoại bàn ấn một chuỗi con số bạch bạch bạch.

“Này, sư muội, là tôi, Tô Tề đã trở lại, không có việc gì, tay trái bị thương chút, nhưng cậu ta nói, không vấn đề lớn!”

Gì Lâm nói một hồi, lúc này mới đem điện thoại đưa cho Tô Tề.

Tô Tề tiếp nhận điện thoại.

Nói vài câu, báo bình an một chút, lúc này mới treo điện thoại.

Có người ngoài, anh cùng Chu Úc cũng không tiện nói nhiều cái gì.

Bất quá Gì Lâm lại lập tức cầm lấy điện thoại, gọi cho viện trưởng cùng Đường Khung, đầu tiên là hội báo tình huống Tô Tề một chút, sau đó lại đem điện thoại cho Tô Tề, kêu Tô Tề nói vài câu cùng bọn họ.

Như vậy gọi tổng cộng bốn cuộc điện thoại, lúc sau, Gì Lâm mới treo điện thoại, ngồi xuống bên cạnh Tô Tề.

“Phát hiện an toàn của cậu có rất nhiều người quan tâm!” Gì Lâm cười cười nói.

Tô Tề cười hắc hắc, có chút ngượng ngùng, thực mau anh vội vàng bảo đảm nói: “Gì giáo viên, em nhất định tĩnh dưỡng tốt, tranh thủ sớm khỏe lại!”

Gì Lâm gật đầu, đem một ly nước trà đưa cho Tô Tề, chính anh cũng uống một ngụm, lúc này mới hỏi Tô Tề: “Chuyện cậu làm lớp trưởng, người trong ban đã nói cho cậu chưa?”

“Đã nói!”

“Làm cho tốt, cũng đừng để mọi người thất vọng!”

“Gì giáo viên, em...”

“Cậu trước hết nghe tôi nói!” Gì Lâm đánh gãy Tô Tề nói, anh trầm ngâm bốn năm giây, lúc này mới mở miệng: “Mấy ngày hôm trước phía trên mở một cuộc họp, nội dung tôi không tiện nói cho cậu, nhưng tinh thần tương quan có thể nói một chút, cái hội nghị này quyết định, không lâu tương lai, quân ta sẽ đem một tổ chuyên nghiệp hóa lam quân.”

“Chuyên nghiệp hóa lam quân?” Tô Tề sửng sốt: “Chuyên nghiệp hóa lam quân không phải đã có sao? Ông trời ạ, chính là một chi chuyên nghiệp hóa lam quân đó!”

“Không phải đại đội đặc chiến hoặc đặc chiến lữ, không phải kiểu xưa cũ, mà giống quân đội nước ngoài, chân chính, chuyên nghiệp hóa, trọng trang hóa, chuyên nghiệp lam quân!”

“À ——” Tô Tề vừa nghe, liền hiểu rõ, chính là giống quân lữ tuần - ngày - lam sao!

Thời điểm nói chuyện này, Gì Lâm nhìn chằm chằm Tô Tề, vẫn luôn chú ý biểu tình anh, giờ phút này thấy bộ dáng anh một bộ hiểu rõ, trong ánh mắt không khỏi sáng lên.

Thực mau, anh nói tiếp: “Ban thực nghiệm chúng ta, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, tương lai rất nhiều người khả năng sẽ phục dịch cánh lam quân lữ này.”

Tô Tề ngẩng đầu một chút, kinh ngạc nhìn về phía Gì Lâm.

Anh chợt minh bạch ý tứ Gì Lâm.

Gì Lâm nhìn anh, trịnh trọng nói: “Tô Tề, hẳn cậu cũng cảm giác được, phía trên thực xem trọng ban thực nghiệm chúng ta, vì xây dựng tốt lam quân lữ này, trả giá rất nhiều rất nhiều.

Vô luận từ một phương diện nào, xây dựng cánh lam quân lữ này đều quan hệ trực tiếp đến phát triển cùng tiến bộ lục quân quốc gia ta, cho nên, chúng ta phải làm thật tốt.

Hiện tại, chuyện này còn ở giai đoạn chuẩn bị, mà chúng ta, chính là một đám người xông vào trước nhất.

Tôi cũng tự mình lập hạ quân lệnh trạng trước mặt thượng cấp thủ trưởng, ta hướng thượng cấp thủ trưởng bảo đảm, nhất định phải mang ban thực nghiệm ra, ở tháng bảy sang năm, một đám chiến viên lam quân lữ đủ tư cách đưa đến trong tay bọn họ.

Tô Tề, cái gánh nặng này thực nặng, cho nên, cậu giúp tôi!”

Tô Tề đứng lên, bang một tiếng nghiêm, cúi chào: “Gì giáo viên, em nhất định toàn lực ứng phó, tuyệt không làm anh thất vọng!”

【 Đinh —— Gì Lâm giáo viên mời cậu giúp anh ta, thượng cấp thủ trưởng cũng đưa cậu tới cương vị mấu chốt, hy vọng cậu có thể sáng lên nóng lên, cậu biết chuyện này đã thành kết cục đã định, không thể thay đổi, vì thế không hề cự tuyệt, mà vui vẻ tiếp nhận, mị lực lớp trưởng +88, kinh nghiệm cùng thực tiễn hợp thành hóa phát triển lục quân +92】

Gì Lâm thấy anh như thế, cảm thấy vui mừng, anh cũng đứng lên, nâng tay phải lên vỗ vỗ thật mạnh vai phải Tô Tề, nói lời thấm thía: “Cho nên, làm sao bọn họ mới có thể làm trở thành chiến viên lam quân chuyên nghiệp hóa, là nhiệm vụ hàng đầu kế tiếp của chúng ta, nhưng cái công tác này, không dễ làm, cho nên, tôi cần cậu đảm đương lớp trưởng ban này, cùng tôi nỗ lực!

Vì sao muốn cậu làm lớp trưởng, thứ nhất, trong ban tuy cạu trẻ tuổi, nhưng đã trải qua những việc sau này, uy vọng cậu cao nhất, mọi người càng nguyện ý nghe cậu; Thứ hai, tuổi cậu thực trẻ, càng dễ dàng tiếp thu sự vật mới, càng dễ dàng hiểu rõ cùng tôi; Thứ ba, quan hệ cùng tôi tốt nhất, chúng ta nói chuyện, tiện hơn rất nhiều, hơn nữa chuyện này đối với cậu mà nói, cũng là một cái cơ hội, sư muội kêu tôi phải cho cậu thêm gánh nặng, tôi cảm thấy đây là cơ hội; Thứ năm, giữa cậu cùng thượng cấp thủ trưởng càng chặt chẽ, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, hiện tại rất có thể đại đội trưởng Đường Khung sẽ phụ trách cái công tác này! Thứ sáu...”

Gì Lâm không có giấu giếm, mà thẳng thắn thành khẩn nói hết.

Sau khi nói xong, anh lôi kéo Tô Tề ngồi xuống, nhìn Tô Tề nói: “Cho nên, nếu cậu có kiến nghị hoặc ý kiến gì tốt, nhất định phải nói cùng tôi.”

Tô Tề không có ngượng ngùng, cũng không có ý đùn đẩy mà chấp nhận, cúi đầu suy nghĩ trong chốc lát, sau đó ngẩng đầu nói: “Ban thực nghiệm chúng ta nếu muốn hoàn thành nhiệm vụ này, em cảm thấy khó khăn gặp phải lớn nhất, kỳ thật là thay đổi quan niệm tư tưởng!”

Gì Lâm gật đầu, hiển nhiên, về điểm này, anh cũng sâu sắc chấp nhận.

“Em cảm thấy trước có thể thử xem suy đoán binh cờ!” Tô Tề trầm mặc một chút, nói ra kiến nghị bản thân.

“Suy đoán binh cờ?” Gì Lâm đầu tiên là sửng sốt, ngây người khoảng ba giây, anh mới tạch một chút đứng lên, vỗ vào trên bàn một cái, chấn ly nước bắn nước ra bàn, nhưng anh hồn nhiên bất giác, “Suy đoán binh cờ! Suy đoán binh cờ! Ha ha, diệu! Thật sự là diệu ——”
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,888
Điểm cảm xúc
5,618
Điểm
113
Chương 161: Ngũ Lục tới chơi
Editor: trucxinh0505

Ra khỏi văn phòng Gì Lâm, Tô Tề không đi nơi khác, mà trở về ký túc xá, tắm gội xong, thay đổi một thân quần áo sạch sẽ, sau đó ngã đầu liền ngủ, anh thật sự có chút mệt mỏi.

Kỳ thật người trong ban còn đang ngồi trong ký túc xá khoác lác thổi phồng, bất quá thấy bộ dạng anh, liền đều thức thời rời đi.

Tô Tề một đêm ngủ tới sáng bảnh, thể dục buổi sáng ngày hôm sau tham gia bình thường, chẳng qua dùng tay huấn luyện, anh không thể hoàn thành, chương trình dạy tương đối thiếu.

Buổi chiều ngày này, sau khi ăn xong, không nghĩ một người tìm tới cửa.

Là Ngũ Lục.

Lúc ấy Tô Tề đang ở cùng một ít học viên trong ban ở trong ký túc xá thổi phồng, thịch thịch thịch, tiếng đập cửa vang lên, sau đó cửa bị mở ra, người trong ký túc xá đều ngừng nói chuyện, cùng nhau nhìn ra.

“Anh tìm ai?” Một học viên gần cửa nhất nhìn Ngũ Lục mặc thường phục, có chút nghi hoặc.

“Xin hỏi —— Tô Tề ở đây sao?”

Tô Tề vốn đang dựa trên tường, phía trước cùng bên cạnh đều có người, chặn tầm mắt anh, mà anh tương đối Phật hệ, chẳng sợ có người gõ cửa, cũng lười nhìn xem là ai trước tiên, cho nên khi nghe được Ngũ Lục vừa hỏi tên mình, lúc này mới vội vàng đứng lên: “Ban phó ——”

“Tô Tề, cậu thật sự ở nơi này!” Ngũ Lục vừa nhìn thấy Tô Tề, mừng lớn, mấy bước to đã đi tới.

Tô Tề cũng vội vàng đứng lên đi đón.

Khi Ngũ Lục vừa đi đến trước mặt Tô Tề, lúc này mới phát hiện anh khác thường, trên mặt không còn tươi cười, mà đầy lo lắng hỏi: “Tay trái sao lại thế này? Bị thương? Sao lại không cẩn thận, trước kia đã dặn dò cậu, thời điểm huấn luyện phải cẩn thận mà! Thương nặng không? Là té ngã hay bị làm sao?”

Ngũ Lục giống như thời điểm còn ở Cương Thất Liên, vừa oán trách lại có quan tâm.

Lúc này, một học viên bên cạnh nhìn không được, bất mãn nói: “Lớp trưởng chúng tôi là thời điểm chấp hành nhiệm vụ bị súng bắn trúng, Bị thương quang vinh, không phải huấn luyện té ngã!”

“Ách? A ——” Ngũ Lục ngạc nhiên há to miệng.

Sau khi lấy lại tinh thần, anh có chút hồ nghi nhìn về phía mọi người.

Các học viên trong ký túc xá thấy, tất cả đều cùng gật đầu.

“Tô Tề, cậu?” Ngũ Lục quýnh lên vội quay đầu lại nhìn Tô Tề, nhưng trong khoảng thời gian ngắn lại không biết nên nói cái gì cho phải.

Tô Tề cười cười: “Không có việc gì, chút thương nhỏ, qua một đoạn thời gian thì tốt!” Anh lôi kéo Ngũ Lục vào tận cùng bên trong ngồi xuống.

Những người còn lại thấy, cũng đều thức thời đứng lên.

“Lớp trưởng, chúng ta đi về trước!” Có người thực thức thời đứng lên.

“Được, có rảnh chúng ta lại nói chuyện!” Tô Tề cũng không có ý tứ bọn họ lại, anh cùng Ngũ Lục đã lâu không gặp, thật đúng là có nhiều lời nói muốn nói, nhiều tâm sự.

“Lớp trưởng, vậy tôi đi trước!”

“Đi trước lớp trưởng!”

Mọi người từng người tiếp theo đứng lên, sôi nổi chào hỏi cùng Tô Tề.

Trần Quân hơi chút sửa sang ký túc xá lại một chút, liền cũng cười với Tô Tề nói: “Lớp trưởng, tôi đi chô Lý Bân một chuyến, hai người trò chuyện đi.”

“Được!” Tô Tề gật đầu.

Kỳ thật anh hiểu là Trần Quân cố ý cho bọn họ không gian, cho nên anh rất cảm kích, nếu có người ở đây, có chút lời nói thật đúng là khó nói.

Phịch một tiếng, Trần Quân giữ cửa đóng lại, trong ký túc xá lại im ắng.

Tô Tề cầm một cái ly pha lê, rót trà, cười đẩy tới trước mặt Ngũ Lục: “Nếm thử, trà liền lớn đưa!”

“Liền trường? Anh ấy đến thăm cậu?” Ngũ Lục có chút kinh ngạc.

“Thời điểm đi ngang ghé vào một chút, lúc ấy các anh còn huấn luyện dã ngoại ở bên ngoài!”

“À ——” Ngũ Lục có chút buồn bã mất mát.

Nhìn ra được, anh ta vẫn rất nhớ Cao Thành.

Ngũ Lục cũng thi ở học viện chỉ huy lục quân.

Bất quá không giống Tô Tề, anh là tham gia trường quân đội chiêu sinh cả nước, lấy thành tích ưu dị trúng tuyển, hiện tại anh là sinh viên năm nhất, muốn ở bên trong học bốn năm mới có thể tốt nghiệp.

Anh xem như sinh viên chính thức trường quân đội.

Nhưng Tô Tề là thuộc về đến tiến tu, cho nên hai người tuy ở cùng một trường học, nhưng thân phận không giống nhau.

Cho nên Ngũ Lục vào trường học, dựa theo đại cương dạy học trường học yêu cầu, tân sinh cần phải tiến hành huấn luyện quân sự ba tháng, bắt đầu từ tháng tám mãi cho đến giữa tháng mười một, vừa đúng ba tháng.

Hẳn là hôm qua mới trở về.

Ngũ Lục là học viên thi đậu bộ đội, kỹ năng quân sự cùng các phương diện năng lực xem như không tồi, đã là lão binh, bất quá giữa một ít học viên bọn họ, khoảng một phần ba là từ địa phương trực tiếp đưa tới, những sinh viên này thuộc khoá cao tam, tốt nghiệp trực tiếp nhập học, chưa làm qua quân huấn, còn thuộc về dân chúng, cho nên trong ba tháng bọn họ muốn làm tập huấn nhiều chút, chỉ có như thế, bọn họ mới có thể hoàn toàn từ người địa phương biến thành người bộ đội.

Thời điểm Tô Tề vừa đến lục chỉ, đám người Ngũ Lục đã bị kéo ra ngoài dã ngoại huấn luyện, tự nhiên cũng không đi tìm anh ta.

Lúc này, bọn họ mới vừa trở về.

Cũng không biết từ chỗ nào anh nghe được tin tức Tô Tề cũng tới nơi này học tập, hôm nay mới tìm được tới nơi này.

Uống một ngụm trà, Ngũ Lục ngẩng đầu nhìn Tô Tề hỏi: “Học viên chỗ cậu, tuổi tác đều có chút lớn!”

“Vâng.” Tô Tề gật đầu: “Tuổi nhỏ nhất cũng khoảng 27, tuổi tác bình quân khoảng 30!”

“Sao lớn như vậy?” Ngũ Lục có chút kinh ngạc.

“Bởi vì một kỳ này chính là tiến tu chỉ huy viên trung cấp, phần lớn tham dự tiến tu đều là cấp phó doanh thậm chí phó đoàn cấp chỉ huy viên, cho nên tuổi tác khá lớn!”

“Phó doanh?” Tay Ngũ Lục cầm ly ngừng giữa không trung, không động, qua ba giây, đột nhiên anh ngẩng đầu nhìn về phía Tô Tề: “Bọn họ vừa rồi gọi cậu cái gì? Lớp trưởng?”

Tô Tề gật đầu: “Hiện tại em tạm thời đảm nhiệm lớp trưởng ban thực nghiệm!”

“Ban thực nghiệm?” Ngũ Lục lần nữa thứ bắt được một từ ngữ mấu chốt.

“Vâng, một đám học viên này tổng cộng năm ban, nhưng chỉ có một ban thực nghiệm chúng em!”

“...” Ngũ Lục có chút không nói nên lời, chỉ cúi đầu, trầm mặc uống trà.

Tô Tề cũng không nói chuyện nữa.

Anh biết, chuyện như vậy đối với kiêu ngạo Ngũ Lục mà nói, thật có chút đả kích người.

Bất quá anh cảm thấy đả kích Ngũ Lục một chút cũng tốt, nếu không với tính quá mức kiêu ngạo, thật sự không tốt lắm, đặc biệt là đối với Ngũ Lục mà nói, ngay cả Cao Thành đều mấy lần cảnh cáo anh ta, bất quá cái cảnh cáo này giống như hiệu quả không lớn.

Tên này sau khi thi đậu vào trường quân đội, đặc biệt là trong ba tháng quân huấn, khả năng lực lượng anh ta lại lần nữa xuất hiện, cho nên chút kiêu ngạo kia lại bành trướng, cho nên đánh kiêu ngạo anh ta một trận, cũng tốt!

Ngũ Lục trầm mặc một hồi lâu, lúc này mới ngẩng đầu, nhìn Tô Tề cười khổ một tiếng: “Tô Tề, kỳ thật hôm nay tới tìm cậu, tôi có ý tứ khoe một chút, rốt cuộc một đoạn thời gian này tôi biểu hiện khá tốt, cũng lên làm đội trưởng, chính là nào biết so cùng cậu...”

Tô Tề an ủi nói: “Ban phó, kỳ thật anh đã không tồi!”

“Không tồi?” Ngũ Lục cười khổ một tiếng.

“Ban phó, thật sự, anh đã thực không tồi!”

“Đúng vậy, nếu không so cùng cậu, tôi còn xem như không tồi, nhưng...” Ngũ Lục thở dài một tiếng, sau đó không nói cái gì nữa, chỉ là bưng ly trà lên uống ừng ực ừng ực.

Trà này thực đắng ——
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,888
Điểm cảm xúc
5,618
Điểm
113
Chương 162: Chỉ huy đặc chiến
Editor: trucxinh0505

Ngũ Lục uốn xong ly trà thấy đấy, tựa hồ anh đã điều tiết tốt tâm tình, lại nhẹ nhàng lên, đương nhiên, khả năng lớn nhất vẫn là miễn cưỡng cười vui.

Anh đứng lên, đánh giá nơi này một chút, sờ nơi đó một chút, cười ha hả nói: “Chỗ này các cậu điều kiện so chỗ chúng tôi khá hơn nhiều, chúng tôi bốn người một phòng, các cậu hai người một phòng, tấm tắc, chênh lệch này... Bất quá cũng có thể hiểu được, chỗ này người kém cỏi nhất cũng là phó doanh, chỗ chúng tôi... Liền tính học viên ưu tú, sau khi rời khỏi đây cũng chỉ là một phó liền!”

Cảm khái điều kiện chỗ ở một phen, lúc này anh mới xoay người lại, đánh giá Tô Tề một phen, nâng tay lên nghĩ vỗ vai Tô Tề một chút, bàn tay vừa rơi xuống, đột nhiên mới nhớ tới Tô Tề bị thương, vì thế anh lại thu tay trở về.

“Tiểu tử cậu không tồi, lăn lộn so với trong tưởng tượng của tôi khá hơn nhiều, tôi còn tưởng cậu vẫn bộ dáng lười biếng kia, sau hai năm trở về nhà, không nghĩ làm chút cái gì!”

“Vận khí tốt mà thôi!” Tô Tề cười cười nói.

【 Đinh —— Ngũ Lục khích lệ cậu làm được không tồi, nhưng nội tâm cậu bình tĩnh, không cảm thấy chuyện này có gì kiêu ngạo, tâm cảnh cậu trước sau như một, thuần túy giống như mới vào tân binh liền, mị lực lớp trưởng +88, lý luận cùng thực tiễn phát triển hợp thành hóa lục quân +92】

Ngũ Lục xá dạo qua một vòng trong ký túc, mới lại ngồi xuống.

“Thế nào, một đoạn thời gian này còn có liên hệ cùng nhóm người Sử Kim không?” Ngũ Lục chủ động trò chuyện.

“Có, tuần trước còn gọi điện thoại!”

Bất quá Ngũ Lục ngồi khoảng nửa giờ liền nói phải đi.

Anh nói bên kia còn có chút việc.

Tô Tề đương nhiên biết đây là lấy cớ, bất quá anh cũng không có vạch trần.

Thời điểm tới, Ngũ Lục hứng thú ngẩng cao đầu, thời điểm đi, anh có chút ảm đạm mất tinh thần, tuy anh ra vẻ nhẹ nhàng, nhưng kỹ thuật diễn quá kém, hoàn toàn không che giấu được.

Tô Tề tuy cũng có chút không đành lòng, bất quá cũng không nói thêm gì, cũng không an ủi, vấn đề lớn nhất Ngũ Lục chính là cái này, nếu không thay đổi, cả đời này anh ta đều sẽ thực phiền toái.

Anh tiễn Ngũ Lục một chút lâu, vẫn luôn đưa đến phân giới viện cũ cùng viện mới.

“Tô Tề, trở về đi, đừng tiễn nữa, về sau tôi có rảnh lại đến tìm cậu!” Ngũ Lục miễn cưỡng bày cái tươi cười, hướng Tô Tề vẫy vẫy tay.

“Ban phó ——”

“Ừ!”

“Ban phó, về sau anh nghĩ phương hướng phát triển nào?” Tô Tề do dự một chút, bất quá cuối cùng vẫn quyết định đưa ra cho Ngũ Lục một chút đường ra.

“Có ý tứ gì?” Ngũ Lục hơi ngốc lăng.

“Em nghe nói lục chỉ muốn tăng một cái hệ mới, chỉ huy đặc chiến, nếu ban phó có hứng thú, có thể lưu ý một chút.”

“Chỉ huy Đặc chiến?” Đôi mắt Ngũ Lục đột nhiên trừng lớn.

Tô Tề thấy biểu tình này của Ngũ Lục, trong lòng nói một tiếng quả nhiên, sâu trong nội tâm người này vẫn không quá an phận, rất cái thích bầu không khí tác chiến đặc chủng, có kích thích, có khẩn trương, có cảm giác nguy hiểm trực diện.

Trời sinh người này thích hợp làm đặc chiến.

Sinh hoạt lục quân có nề nếp bình thường thật sự không thích hợp với anh ta.

Đợi Ngũ Lục hồi thần, Tô Tề mới nói tiếp: “Nếu anh muốn chạy phương hướng chỉ huy lục quân bình thường, vậy lưu ý phương diện đồ vật hợp thành lục quân nhiều một chút, nghe nói đoàn 702 chúng ta về sau có khả năng chuyển làm một bộ phận lam quân lữ trọng trang, đến lúc đó yêu cầu chỉ huy viên hiểu thật nhiều phương diện hợp thành lục quân, cơ sở trung tầng cũng yêu cầu, cho nên nếu anh muốn chạy phương hướng chỉ huy lục quân bình thường, lưu ý đồ vật phương diện này nhiều một chút.”

Tô Tề còn chưa nói xong, Ngũ Lục liền nói: “Nếu trường học chúng ta thật sự muốn thiết lập chỉ huy chuyên nghiệp tác chiến đặc chủng, vậy tôi chọn cái hướng chuyên nghiệp này, đến lúc đó tôi sẽ nghĩ cách chuyển tới cái chuyên nghiệp này đi. Cảm ơn cậu Tô Tề, cảm ơn cậu nói điều này cho tôi!”

“Nếu đến lúc đó có vấn đề gì, anh tới tìm em, em nói vài lời cùng viện trưởng!” Tô Tề nói.

Kỳ thật anh nào nói chuyện cùng viện trưởng, chỉ gọi điện thoại cho viện trưởng nói vài câu, bất quá nếu Ngũ Lục nghĩ muốn chuyển chuyên nghiệp, đến lúc đó anh cũng nguyện ý trực tiếp đi tìm viện trưởng, anh vẫn hy vọng có thể giúp Ngũ Lục nhiều chút, cho nên hiện tại anh mới mở lời như vậy.

Ngũ Lục vừa nghe anh nói, lại chấn động một lần.

Bởi vì anh có hiểu biết Tô Tề, anh còn nghiên cứu hồ sơ Tô Tề vài lần, thời điểm lúc ấy còn ở tân binh liền, anh còn cùng Cao Thành thảo luận qua, cho nên anh biết Tô Tề không có quan hệ cùng bối cảnh gì, nhưng mới đến lục chỉ hơn một tháng, thế nhưng có thể nói chuyện được cùng viện trưởng, lại liên tưởng đến một loạt đại bang doanh trưởng phó đoàn vừa rồi thế nhưng đều tâm phục khẩu phục kêu anh là lớp trưởng, trong lòng Ngũ Lục... Cái loại kinh ngạc cùng bị đè nén, không biết sao chợt liền biến mất không thấy.

“Mình là làm sao vậy? Mình so gì được cùng Tô Tề? Cậu ta trâu bò nhất, toàn quân chỉ có một Tô Tề! Mình sao có thể so cùng cậu ta? Liền những phó đoàn còn phục cậu ta, mình là cái gì chứ!”

Nghĩ như vậy, tâm tình Ngũ Lục liền tốt lên.

“Được, Tô Tề, vậy tôi thử xem, nếu có vấn đề, sẽ lại đến tìm cậu!”

“Vâng!” Tô Tề cười cười.

Anh cũng nhìn thấy biến hóa của Ngũ Lục, cũng cảm thấy kinh ngạc, bất quá lại lười miệt mài theo đuổi.

Tiễn Ngũ Lục đi, Tô Tề liền xoay người trở về ký túc xá.

Anh ngẫm lại một bước kế tiếp nên làm như thế nào.

Phía trước anh đề ra một ý kiến cho Gì Lâm, nói trong ban có thể làm một cái suy đoán binh cờ, nhưng cụ thể giải quyết như thế nào, anh còn phải suy nghĩ một chút.

Ngày hôm sau, ban kết thúc khóa, Tô Tề đi lên bục giảng.

Anh trước nhìn chung quanh một vòng.

Thời điểm vừa mới bắt đầu còn có người ríu rít nói nhỏ, nhưng thực mau, đại gia đều ngậm miệng lại, lặng ngắt như tờ.

Mị lực cùng quyền uy lớp trưởng, lặng yên phát huy tác dụng.

Lúc này, Lý Vân Vinh cũng không dám đối nghịch cùng anh, càng miễn bàn những người khác.

“Các vị, hôm nay, em chủ yếu tham thảo cùng mọi người một chút nghiên cứu hợp thành lục quân như thế nào, mọi người có cái ý tưởng gì hay không, trước nói một chút!”

Lời nói còn chưa lạc, liền có người ồn ào lên: “Lớp trưởng, hiện tại chúng ta căn bản không có điều kiện làm thứ này, ngoài lý luận suông!”

“Đúng vậy, lớp trưởng, lão Lý nói đúng, hiện tại tin tức hóa chúng ta đều mới vừa bắt đầu, mới có manh mối, hiện tại liền làm hợp thành, ăn ngay nói thật, tôi cảm thấy có chút dục tốc bất đạt!”

Bất quá cũng có người phản đối: “Lão Hà, anh nói vậy không được, hiện tại điều kiện đúng là tạm thời thiếu, nhưng chúng ta là chỉ huy viên, phải tiến đi trước, nếu chờ có điều kiện rồi mới nghiên cứu, vậy không phải so ngoại quân tuột hậu mười mấy năm sao?”

Mọi người ríu rít thảo luận, tranh luận rất là nhiệt liệt.

Thấy mọi người thảo luận gần rồi, Tô Tề vỗ vỗ tay, đợi mọi người đều an tĩnh, lúc này anh mới nói: “Vừa rồi mọi người đều nói ý nghĩ của bản thân, vậy em cũng nói ý nghĩ của em, được chứ?”

“Đầu tiên, hiện tại đại bộ phận bộ đội quân ta, ăn ngay nói thật đều chưa có công cụ điều kiện hợp thành hóa, nhưng có một cái tiền đề cho đại bộ phận bộ đội quân ta, cho nên nói cách khác, bộ đội chúng ta vẫn có chút ít miễn cưỡng thỏa mãn điều kiện này, điểm này, mọi người không phản đối đi?”

“Không phản đối!” Mọi người cùng kêu lên trả lời.

“Điểm thứ hai, ban chúng ta, là ban gì, ban thực nghiệm, đúng không? Sao gọi là ban thực nghiệm? Ý tứ chính là toàn quân hiện tại đều còn chưa có hợp thành hóa bộ đội, nhưng chúng ta muốn tìm tòi thử con đường đó, hợp thành hóa là cái gì, thế nào là hợp thành hóa, cần trang bị những gì, huấn luyện như thế nào, tác chiến như thế nào, đều cần chúng ta đi làm thí nghiệm, có phải ý tứ này hay không?”

Mọi người lại gật đầu.

Tô Tề nhìn chung quanh một vòng, tiếp tục nói: “Chúng ta là chỉ huy viên, hơn nữa chúng ta là chỉ huy viên trung cấp, có phải chúng ta càng nên đi phía trước hay không, vì bộ đội lục quân cả nước tìm ra con đường!”

Mọi người đều trầm mặc, cúi đầu không nói!

“Hiện tại chúng ta đích xác còn chưa có điều kiện cụ bị có sẵn, nhưng, đừng quên, tổng biện pháp còn khó khăn hơn nhiều, chỉ cần chúng ta nguyện ý làm, nhất định chúng ta có thể làm thành. Em đã tìm được một loại biện pháp!”

Bá ——

Mọi người cùng ngẩng đầu, cùng nhau nhìn về phía Tô Tề.

“Chúng ta có thể trước làm suy đoán binh cờ!” Tô Tề nói.

Suy đoán binh cờ?

Mọi người đầu tiên là ngẩn ra, sau khi lấy lại tinh thần, tất cả đôi mắt đều sáng lên.

“Đúng vậy, chúng ta có thể làm suy đoán binh cờ, sao tôi không thể nghĩ ra nhỉ?”

“Nói là suy đoán binh cờ, vậy đơn giản hơn nhiều!”

“Càng mấu chốt chính là, suy đoán binh cờ chúng ta không cần trang bị cùng thiết bị cụ thể, chúng ta không cần cái trang bị gì nhưng chúng ta có thể huấn luyện ra phương pháp chỉ huy của chúng ta!”

“Lớp trưởng, nếu nói muốn làm suy đoán binh cờ, tôi kiến nghị có thể liên hợp máy tính cùng làm, làm suy đoán binh cờ máy tính!”

“Đúng đúng đúng, suy đoán binh cờ máy tính! Cái này hay, cái này hay!”
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,888
Điểm cảm xúc
5,618
Điểm
113
Chương 163: Ngoại quân muốn tới phỏng vấn giao lưu
Editor: trucxinh0505

Khoảnh khắc Tô Tề ở trong phòng học đang tham thảo cùng các học viên ban thực nghiệm khí thế ngất trời.

Tầng 305 hành chính, văn phòng Gì Lâm.

Đinh linh linh.

Tiếng chuông điện thoại đột nhiên vang lên, làm Gì Lâm đang vùi đầu viết gì đó giật mình, anh vội vàng buông bút, cầm ống nghe máy bàn lên, một bên nhìn thứ mình vừa viết một bên nghe điện thoại: “Alo, tôi A Lâm, xin hỏi anh là...”

Nghe được thanh âm ống nghe, Gì Lâm ngẩng đầu một chút, ngạc nhiên nhìn về phía ngoài cửa sổ, nghe xong vài câu, anh kích động một chút đứng lên, làm cho ghế dựa rung động lách cách.

“Không phải, viện trưởng, chuyện này căn bản không có khả năng, thời gian ngắn như vậy không làm được...”

Nhưng bên kia đánh gãy lời anh nói, vì thế Gì Lâm chỉ có thể bất đắc dĩ ngậm miệng lại, chỉ phải an tĩnh nghe, qua một hồi lâu, anh đứng nghiêm, lớn tiếng trả lời: “Bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ!”

Treo điện thoại, Gì Lâm tựa như mất hồn, tùy ý thả người ngồi xuống trên ghế, nhưng hai tròng mắt ngốc ngốc, ánh mắt trống rỗng, vẫn luôn như thế qua bảy tám giây, lúc này anh mới buồn rầu kêu một tiếng: “Làm sao bây giờ? Phải làm sao bây giờ?” Anh thống khổ nắm nắm tóc.

Vừa rồi viện trưởng gọi điện thoại cho anh, nói là thượng cấp an bài một hồi hoạt động giao lưu quốc ngoại cho anh.

Kỳ thật nói là thượng cấp an bài cũng không được đầy đủ, người ta chỉ tên nói họ, muốn tìm một học viện lục quân tốt nhất tiến hành giao lưu, cho nên cũng coi như trực tiếp bị điểm danh.

Tháng sau, sẽ có trường học ngoại quân đến giao lưu, đề tài trung tâm thảo luận chính là hợp thành hóa phát triển lục quân.

Nhưng trận giao lưu này kỳ thật không chỉ là giao lưu, càng là một hồi đánh giá.

Đây là một hồi chỉ có thể thắng lợi, không thể đánh giá thất bại.

Thượng cấp đem nhiệm vụ này giao cho Gì Lâm, giao cho ban thực nghiệm.

Gì lâm vừa chợt nghe tin tức này, lập tức phản đối mãnh liệt, bởi vì nhiệm vụ này cơ hồ không có khả năng hoàn thành, chính là ——

Đây là mệnh lệnh, anh không có khả năng cự tuyệt.

Gì Lâm ngồi, đôi tay đặt ở trên bàn, ngón tay dùng sức kéo tóc, từ trán ra tới cổ, sau đó lại đảo trở về, lặp lại như thế mấy lần, đem da đầu muốn xước, nhưng vẫn nghĩ không ra biện pháp gì tốt.

Ngồi ba phút, anh đứng lên, khuôn mặt trầm xuống, đi nhanh hướng phòng học.

Anh cảm thấy vẫn nên đi tìm mọi người thương lượng một chút tương đối tốt hơn, ba anh thợ giày còn hơn một Gia Cát Lượng, trí tuệ quần chúng là vô cùng, vấn đề anh không giải quyết được, có lẽ những người khác có thể giải quyết.

Anh bước đi về phía phòng học.

Trong phòng học kêu loạn, nhưng cửa đóng lại, không biết bên trong xảy ra cái gì, đương nhiên, lúc này anh cũng lười đi truy cứu, trực tiếp vặn mở cửa, đi vào.

Phòng học đang kêu loạn bởi vì anh đến, liền lặng ngắt như tờ, biểu tình trên mặt mọi người khác nhau, có biểu tình hưng phấn vừa rồi, có ngạc nhiên nhìn anh, có nhíu mày, có kỳ quái.

Tô Tề đang ở trên bục giảng, kinh ngạc nhìn lại.

Anh hướng Tô Tề gật gật đầu, ý bảo anh về chỗ ngồi trước.

Qua bảy tám giây, anh đi tới trên bục giảng, sắc mặt nghiêm túc quét một vòng, lúc này mới mở miệng nói: “Vừa mới nhận được một nhiệm vụ khẩn cấp, tháng sau sẽ có một ít bạn học ngoại quân tới trường học chúng ta tiến hành giao lưu.”

Ngoại quân? Giao lưu?

Rất nhiều người sau khi nghe hai chữ này, đôi mắt đều sáng ngời, hưng phấn lập tức bộc lộ ra ngoài.

Đối với rất nhiều người mà nói, cả đời không nhất định có cơ hội nhìn thấy ngoại quân một lần, nếu có thể tự mình giao lưu cùng bọn họ vài câu, về sau tốt nghiệp trở về, cũng có thể khoát lác một chút.

Cho nên trong lòng rất nhiều học viên đều thực hưng phấn.

Bất quá cũng có một ít người phát hiện không thích hợp, bởi vì sắc mặt Gì Lâm có chút khó coi, nếu là chuyện tốt, khẳng định anh tươi cười thân thiết, mặt đầy vui mừng, chính là giờ phút này, biểu tình —— thật không tốt!

Phần lớn các học viên trong phòng học thực mau phát hiện không khí không thích hợp, sắc mặt đều trầm xuống, đều không nói lời nào, chỉ yên lặng nhìn.

Lúc này Gì Lâm mới lại nói: “Tuy là giao lưu, nhưng càng giống một hồi đánh giá! Hoặc là nói, chỉ có thắng được người ta tôn kính, chúng ta giao lưu mới có thể tiến hành bình thường!”

Những lời này vừa ra, ở đây người, trong lòng đều bị nhảy dựng.

Mọi người đều là lão binh, điều này đối với bộ đội đều có phần hiểu biết, nghe huyền ca tới nhã ý, khoảnh khắc liền minh bạch đây là có ý tứ gì.

Thần sắc mọi người đều ngưng trọng lên.

“Trận giao lưu này, thông qua suy đoán binh cờ hoàn thành, ngoại quân thiết trí điều kiện giao chiến, sau đó từ chỉ huy quân ta hợp thành một lữ, hoàn thành chiến đấu nhiệm vụ ngoại quân đưa ra. Sau đó xoay ngược lại, chúng ta thiết trí điều kiện, ngoại quân hoàn thành nhiệm vụ.”

Gì Lâm đem tình huống nhất nhất giới thiệu một chút.

Mọi người vừa nghe, khoảnh khắc minh bạch tầm quan trọng nhiệm vụ này.

Đây là một hồi giao lưu, nhưng kỳ thật, càng là một hồi đánh giá.

Về tương lai lục quân, về hợp thành hóa, thông qua trận suy đoán binh cờ này, bày ra hoàn mỹ.

Phía trên tính toán, thông qua cái giao lưu này, triển lãm bộ đội quân ta hợp thành ra bên ngoài tình huống mới nhất, đương nhiên, loại tình huống này mới không phải hoàn toàn khẳng định chân thật nhất, mà là hư hư thật thật, thật thật giả giả, vừa không để ngoại quân nhìn đến tình huống chân chính bên ta, nhưng lại làm ngoại quân biết được sức chiến đấu quân ta cường hãn, không dám khinh thường.

Một phương diện, là uy hiếp, về phương diện khác, chấn trụ đối phương, mới có thể làm đối phương đem đồ vật chân thật nhất nói thẳng ra.

Cho nên, đây chính là một nhiệm vụ chợt chiến.

Nhưng vấn đề là, ngoại quân không phải kẻ ngốc, người ta là chuyên gia, anh muốn gạt người, đầu tiên anh phải có đồ vật chân thật, hơn những cái đó nhất định phải thực thật, như thế, mới lừa được người, bởi vì ngoại quân cũng biết quân ta nhất định sẽ lừa dối bọn họ, cho nên, bọn họ cũng nhất định đánh bóng đôi mắt, bọn họ nhất định thông suốt các loại chi tiết phản đẩy tình huống chân thật của chúng ta.

Gì Lâm nhất nhất đem tình huống giới thiệu, sau đó phun ra một hơi nói: “Tình huống này chính là một cái tình huống, cho nên, muốn làm thế nào mới có thể hoàn thành tốt nhiệm vụ này, tôi hy vọng mọi người đều nói lên ý nghĩ của chính mình, tiếp thu ý kiến mọi người!”

Gì Lâm mới nói xong, Trần Quân đi đầu đứng lên nói: “Gì giáo viên, kỳ thật phía trước chúng tôi đang tham thảo đồ vật phương diện suy đoán binh cờ, trải qua tham thảo vừa rồi, tôi cảm thấy nếu muốn hoàn thành nhiệm vụ anh nói, chỉ có thể thông qua phương thức suy đoán binh cờ truyền thống.

Suy đoán binh cờ hệ thống hiện đại hoá, chúng ta làm không được! từ bàn cờ binh cờ truyền thống, quân cờ cùng quy tắc tạo thành, thao tác tương đối tốt, nhưng suy đoán binh cờ hệ thống hiện đại hoá... Chúng ta đều không có gặp qua... Cho nên nhiệm vụ hàng đầu trước mặt chúng ta, là lập tức chế định ra bàn cờ tương ứng, quân cờ cùng quy tắc.”

Trần Quân mới nói xong, Lý Vân Vinh liền đứng lên nói: “Gì giáo viên, vừa rồi Trần Quân nói rất chính xác, nhiệm vụ hàng đầu chúng ta là làm suy đoán binh cờ, nhưng nếu muốn làm tốt binh cờ, đầu tiên chúng ta phải có một cái hiểu biết trực quan đối với bộ đội hợp thành hiện đại hoá.

Tôi cảm thấy tốt nhất là có một chi có sẵn bộ đội hợp thành cho chúng ta làm tham khảo, nhưng vấn đề là, chúng ta đến chỗ nào tìm cái tham khảo này? Nếu không có tham khảo sẵn, bộ đội hợp thành chúng ta chế định ra rất ư giả tạo, ngoại quân vừa thấy là có thể tìm được sơ hở, đến lúc đó ngược lại chúng ta có vẻ trình độ không đủ, phát triển hữu hạn!”
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,888
Điểm cảm xúc
5,618
Điểm
113
Chương 164: Các người không biết, tôi biết
Editor: trucxinh0505

Các học viên ban thực nghiệm vốn không quá yêu phát biểu ý kiến, rốt cuộc tuổi tác lớn, không thích biểu hiện.

Hơn nữa rất nhiều thứ làm mệt não, đều đã thấy rõ ràng, chỉ có chân chính liên quan đến ích lợi bản thân, lúc này mới dụng tâm đi tranh.

Bất quá, từ sau khi Tô Tề lên làm lớp trưởng, dưới ảnh hưởng của anh, mọi người đều yêu phát biểu, thời điểm có cái ý tưởng gì đều sẽ đứng lên nói.

So sánh mà nói, trái lại Tô Tề trầm mặc ít lời.

Nhưng mọi người không vì vậy mà xem thấp Tô Tề, ngược lại càng tôn trọng anh, bởi vì anh không nói thì thôi, vừa nói liền giải quyết dứt khoát.

Cho nên chỉ cần có anh, mọi người đều sẽ đứng lên nói chuyện, hơn nữa không có cố kỵ, muốn nói cái gì liền nói, bởi vì mọi người hiểu rõ, chẳng sợ nói sai, cũng sẽ có Tô Tề sẽ phụ trách sửa đúng.

Lúc này, học viên ban thực nghiệm, đều sôi nổi phát biểu ý kiến bản thân, nói cái thời gian này thật vội, chỉ có thể dùng binh cờ truyền thống, mà binh cờ truyền thống cũng rất khó, bởi vì mọi người cũng không biết bộ đội hợp thành hóa chân chính là cái dạng gì, nếu phác hoạ quá bình thường, liền sẽ bị ngoại quân xem nhẹ, nhưng nếu miêu tả quá mức phù hoa, vậy càng làm cho ngoại quân liếc mắt một cái liền nhìn ra, kỳ thật mọi người căn bản không hiểu hợp thành hóa.

Ríu rít ríu rít, không ngừng phát ngôn.

Nghe xong mọi người lên tiếng, tâm tình Gì Lâm tốt hơn rất nhiều, phía trước anh có một chút không biết giải quyết vấn đề như thế nào, trong lúc mọi người tranh luận, anh tìm được đáp án rồi, phía trước có một ít vấn đề anh không thể tưởng được, mọi người cũng đã giúp anh nói ra.

Lớp học giằng co loạn khoảng nửa giờ, Gì Lâm vỗ vỗ tay, ý bảo mọi người an tĩnh lại.

Đợi đến tất cả mọi người ngẩng đầu nhìn về phía anh, lúc này anh mới mở miệng nói chuyện.

“Tôi tổng kết ý kiến mọi người một chút, vấn đề trước mắt chúng ta gặp phải, có mấy cái, thứ nhất, bởi vì thời gian gấp rút, hơn nữa giữa chúng ta có vài người không hiểu máy tính, cho nên muốn muốn trong một tháng làm ra một cái hệ thống binh cờ suy đoán, cho dù là bản thô ráp, cũng không có khả năng, cho nên chỉ có thể dùng binh cờ truyền thống.”

Nói xong này, Gì Lâm cố ý tạm dừng, trầm ngâm ba giây, lúc này mới nói: “Vấn đề này tôi giải quyết, đầu tiên, tôi nhận thức một chuyên gia viện khoa học quân sự, hạng mục mấy năm nay anh ấy làm chính là nghiên cứu phát minh hệ thống binh cờ suy đoán, bọn họ đã có một bộ sơ đồ hiệu quả, chỉ cần chúng ta đem số liệu tương quan nói cho bọn họ, nhiều lắm một tuần là bọn họ có thể làm ra cho chúng ta một bộ hệ thống thích hợp, chúng ta liền có thể dùng bộ hệ thống này bắt chước lục quân trọng trang hợp thành tác chiến!”

Xôn xao ——

Không biết là ai đi đầu vỗ tay, trong phòng học vang lên vỗ tay nhiệt liệt một chút, hơn nữa vẫn luôn giằng co thật lâu.

Đợi đến vỗ tay bình tĩnh xuống, lúc này Gì Lâm mới lại nói: “Chỗ khó thứ hai, chính là chúng ta không quá hiểu một điểm hợp thành hóa bộ đội, cái này không có biện pháp, một đoạn này thời gian chúng ta chỉ có thể tăng ca thêm giờ, học tập nhiều, thảo luận nhiều, nghiên cứu nhiều, chẳng những nghiên cứu lý luận, còn muốn suy đoán các loại chiến thuật chiến pháp nhiều hơn, chỉ có thể dùng khổ công khắc phục, thông một chút điểm này, tôi tin tưởng mọi người nhất định có thể làm được, có phải hay không?”

“Vâng ——” Mọi người cùng kêu lên trả lời.

“Điểm thứ ba, cũng là khó nhất, đó chính là chúng ta không có sẵn tư liệu tham khảo, chúng ta rất khó biên chế ra một bộ tham số hợp thành bộ đội chân thật đáng tin cậy, về điểm này...”

Gì Lâm buồn rầu gãi gãi đầu.

Anh cũng không biết phải làm sao bây giờ.

Trên thế giới, hợp thành bộ đội là phương hướng các quốc gia chú ý nghiên cứu nhất không hề nghi ngờ, đặc biệt là đối với lục quân, càng hạng nặng, quân Mỹ cùng một ít ngoại quân khác đã làm ra một ít thành quả, nhưng vài thứ kia là cơ mật người ta, người bình thường rất khó tiếp xúc đến.

Quân ta đương nhiên cũng có một ít phương diện tương quan thăm dò, nhưng ăn ngay nói thật, hiệu quả hữu hạn, hơn nữa rất nhiều đều là trường hợp thất bại, kinh nghiệm thành công ít.

Cho nên làm thế nào mới có thể biên chế ra một chi chuyên nghiệp, thành công tham số tương quan bộ đội hợp thành hóa, thật quá khó khăn.

Bất quá, khoảnh khắc Gì Lâm vò đầu, khoảnh khắc một đám học viên không biết làm thế nào cho phải, Tô Tề đứng lên, hô một tiếng báo cáo.

Nhìn Tô Tề đứng lên, Gì Lâm ngây người một chút, khoảnh khắc hai tròng mắt tỏa sáng, kích động đến thanh âm đều có chút run rẩy: “Tô Tề, cậu có biện pháp?”

“Báo cáo Gì giáo viên, phía trước em xem qua một quyển sách ám võng, bên trong có giới thiệu tương quan!”

“Ám võng?” Gì Lâm có chút thất thần.

Ám võng? Cái ám võng gì?

Học viên trong ban, ngoài Trần Quân, những người khác đều không hiểu ra sao.

Bất quá Tô Tề cũng không giải thích, Trần Quân cùng Gì Lâm cũng không có giải thích.

Gì Lâm chớp chớp mắt, hỏi: “Có thể tin sao?”

“Không dám bảo đảm trăm phần trăm, nhưng căn cứ phán đoán của em, cơ bản có thể tin! Cho nên em cảm thấy chúng ta có thể đem nó trở thành tham khảo quan trọng nhất.”

“Được, nói một chút xem!” Gì Lâm thở hắt ra, tâm vèo một chút nhắc tới cổ họng, khẩn trương cùng chờ mong, lại có chút sợ hãi.

Tô Tề thanh thanh giọng, cao giọng nói: “Quyển sách này là một chuyên gia quân Mỹ viết, trong đó ông nói, năm 1991 sau chiến tranh, lục quân nước Mỹ liền nhận thức bộ đội trọng trang truyền thống không đủ, bọn họ cảm thấy bộ đội trọng trang truyền thống khó có thể ứng đối tác chiến mặt đất thế kỷ mới yêu cầu. Cho nên kinh nhiều năm cải cách cùng tìm hiểu, trong 45 đội quân lữ chiến đấu, hình thành 16 đội quân lữ chiến đấu trọng trang, 8 đội quân lữ chiến đấu cỡ trung, 21 đội quân lữ chiến đấu bộ binh. Trong sách này giới thiệu, chỉ huy khống chế chiến trường cơ động, bảo đảm tình báo, đả kích hỏa lực chờ phương diện trọng trang hợp thành bộ đội!”

Tô Tề mới đem những lời này nói xong, Gì Lâm liền kích động đến môi đều có chút run run, bởi vì bằng trực giác, anh cảm thấy Tô Tề xem quyển sách này khẳng định là thật.

Trong ám võng thường sẽ có một ít đồ vật không tưởng được, chuyện này anh đã sớm biết, chỉ là không có tận mắt chứng kiến, cho nên lúc này, anh cũng không hoài nghi lý do Tô Tề thoái thác.

Nuốt chút nước miếng, Gì Lâm nói: “Tô Tề, tiếp tục!”

Tô Tề gật đầu: “Chỉ huy cùng khống chế là trung tâm cùng mấu chốt một chi bộ đội, cho nên ở phương diện này quân Mỹ rất coi trọng.

Ở phương diện chỉ huy khống chế, trọng trang quân Mỹ hợp thành doanh có một doanh bộ cùng một doanh bộ liền, biên chế 221 người ( quan quân 27 người, binh lính 194 người ).

Doanh bộ từ tổ chỉ huy cùng tổ tham mưu biên thành, tổ tham mưu phối hợp tham mưu ( phụ trách nhân sự, tình báo, tác chiến, các phương diện công tác phối hợp hậu cần ) cùng chuyên nghiệp tham mưu ( thượng cấp phối hợp chi viện hỏa lực, quan quân phòng không, quan liên lạc không trung, quan quân phòng hóa ), giống như doanh trưởng là từ một giáo quan quân đảm nhiệm.

Chúng ta biết, đánh giá một chi bộ đội, chỉ tiêu đánh giá ở phương diện năng lực tác chiến, hẳn là từ ba phương diện: Cơ sở, cơ chế, các liên hệ bên trong hệ thống.

Quân Mỹ hợp thành doanh, doanh bộ phụ trách chỉ huy, doanh bộ liền có thể chủ chiến, cung cấp hỏa lực tất yếu, điều tra, thông tín, công binh chờ chi viện, cũng có thể phối hợp cùng nhau.

Lữ là một lực lượng tác chiến.”
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,888
Điểm cảm xúc
5,618
Điểm
113
Chương 165: Mau đi kêu viện trưởng
Editor: trucxinh0505

Tô Tề nhất nhất đem vài thứ mình biết nói ra.

Sau khi nghe anh nói xong, Gì Lâm cùng các học viên ban thực nghiệm đều trợn mắt há hốc mồm.

Mọi người không biết Tô Tề nói những này đúng hay sai, nhưng nghe lên —— cảm giác rất là chuyên nghiệp, không giống vô căn cứ, bởi vì liền tính là giả tạo, muốn nói ra được như vậy, cũng cần phải dày công biên soạn.

Hơn nữa, chẳng sợ những số liệu này là giả, cũng có thể lấy giả đánh tráo.

Nếu đem những số liệu này thoáng chỉnh sửa một chút, như vậy, sẽ thực hoàn mỹ, lập ra biên chế lục quân trọng trang chiến đấu của quân ta.

Vài thứ kia không phải chân thật, nhưng có thể trở thành số liệu mô hình hoàn mỹ nhất trong cảm nhận mọi người, nếu đem mấy thứ này nói cho ngoại quân, cũng đủ để dọa ngoại quân một cú sốc.

Sau khi lấy lại tinh thần, Gì Lâm liền nói: “Tô Tề, hiện tại cậu không cần làm gì, trước viết mấy thứ này ra cho tôi!”

“Vâng!” Tô Tề dứt khoát đáp ứng, anh ngồi xuống, lấy giấy cùng bút ra, chuẩn bị viết, nhưng mới mở nắp bút, Gì Lâm đã vọt đi lên: “Tô Tề, đừng viết ở chỗ này, đi, đi văn phòng tôi viết đi!”

Anh lôi kéo Tô Tề đi tới văn phòng mình.

Anh lau sạch sẽ bàn làm việc của mình, còn pha một ly trà cho Tô Tề, mở hộp giấy in mấy chữ to “Học viện chỉ huy Lục quân” lấy giấy ra.

Đang chuẩn bị đưa Tô Tề viết, thịch thịch thịch, tiếng đập cửa vang lên.

“Gì Lâm!”

Có người ở bên ngoài hô một tiếng.

“Hiện tôi đang vội, có việc trong chốc lát lại nói!” Gì Lâm cũng không quay đầu lại, trực tiếp đuổi người bên ngoài rời đi.

Người kia nghe xong, chẳng những không có rời đi, ngược lại đi đến, tò mò hỏi: “Làm sao vậy?”

“Mau đi ra mau đi ra!” Gì Lâm đẩy đối phương đi ra bên ngoài.

“Làm sao vậy? Sao T thần vậy?”

“Tôi muốn Tô Tề viết chút tư liệu, anh đừng tới đây quấy rầy!” Gì Lâm một bên đẩy đối phương ra bên ngoài một bên nói.

“Tư liệu?” Đối phương nghe xong, sửng sốt, ngược lại duỗi dài cổ hướng bên trong nhìn.

“Anh đừng quấy rối, chuyện tháng sau ngoại quân đến phỏng, chuyện rất gấp! Rất quan trọng!” Gì Lâm có chút bất mãn.

Đối phương nghe xong, ngẩn người, không lại đi vào bên trong, bất quá ánh mắt anh ta liền sáng ngời, nói: “Anh là muốn Tô Tề viết ra mấy đồ vật kia, đúng không? Vậy tìm tôi, tôi đánh chữ nhanh nhất, anh làm cậu ta đọc, như vậy tốc độ nhanh nhất, hơn nữa lập tức có thể in ra, làm thành mấy chục bộ tư liệu, còn có thể lập tức gửi cho lãnh đạo thượng cấp, hơn nữa anh xem tay Tô Tề không tiện, nếu viết tay, vậy quá chậm!”

“Di ——biện pháp hay!” Gì Lâm sửng sốt, sau một lát, anh vội vàng kêu: “Tô Tề, khoan đừng viết, cậu ra đây!”

Tô Tề sớm nghe được đối thoại hai người lôi lôi kéo kéo, tự nhiên sớm đã rõ chuyện như thế nào, cũng không nói thêm gì, mà đứng lên.

Gì Lâm Tô Tề đi tới văn phòng tên kia.

Tên kia mở máy tính ra, tạo một thư mục mới, sau đó ngẩng đầu liếc mắt nhìn Tô Tề một cái: “Tiểu Tô, cậu nói, tôi đánh máy. Tiêu đề là cái gì?”

“Vâng!” Tô Tề gật đầu.

Lộc cộc.

Tên kia mở trang soạn thảo ra, đem con trỏ đặt ở vị trí giữa, chuẩn bị đặt tên hồ sơ.

“Biên chế kết cấu hợp thành doanh lục quân trọng trang Nước Mỹ.” Tô Tề nói lên tiêu đề bài viết.

“Gì?” Tên kia ngẩng đầu một chút, kinh ngạc nhìn Tô Tề.

“Nhanh đánh đi!” Gì Lâm thúc giục.

“À! À ——” Tên kia vội vàng bùm bùm đánh lên.

Tốc độ đánh chữ anh ta thực mau, Tô Tề nói xong một câu, cơ bản anh ta có thể đánh xong một câu.

Tô Tề ngồi ở bên cạnh, vừa nghĩ vừa nói, tên kia ngồi trước máy tính, một bên nghe một bên đánh chữ.

Ban đầu Gì Lâm còn đứng ở phía sau hai người, chuyên tâm nghe, nghe trong chốc lát, anh vội vàng chạy chậm đi ra ngoài, bưng nước trà trước đó pha cho Tô Tề đưa tới cho Tô Tề.

Tô Tề uống một ngụm trà, giải khát, lúc này mới lại tiếp tục nói lên.

Thời điểm Tô Tề nói đến giai đoạn ba, tên kia vội vàng nói: “Tiểu Tô, chờ một chút!” Sau khi nói xong anh ta xoay đầu một chút nhìn Gì Lâm, cấp bách nói: “Gì Lâm, anh mau đi gọi viện trưởng tới đi!”

“Viện trưởng?” Gì Lâm sửng sốt.

“Đúng vậy, mau đi, đừng thất thần, bằng không một lát ông ấy liền đi ra ngoài, mau đi, ông ấy ở phòng 403!”

“À ——”

Gì Lâm vội vàng xoay người chạy ra ngoài.

“Tiểu Tô, tiếp tục!” Tên kia ngẩng đầu nhìn Tô Tề cười cười.

“Vâng.” Tô Tề gật đầu, uống thêm chút nước, nhuận hầu, suy tư một lát, mới lại tiếp tục nói lên.

Thời điểm Gì Lâm viện trưởng đi vào cửa, Tô Tề đang nói đến chỗ mấu chốt, Tô Tề suy tư một chút, đầy nhịp điệu nói: “Hỏa lực chi viện cho doanh bộ: Pháo cối doanh bộ m1064—120mm có 4 cửa, hệ thống pháo cối con khống chế số hóa, tầm sát thương 1600m- 7200m, 69 viên đạn, đủ loại viên đạn, tỷ như: m993 /m994 cao – mạnh - viên, m929 trắng / phát đạn, m934a1 cao - mạnh - viên, m930 kiểu mới pháo ánh sáng trắng, m983 pháo sáng hồng ngoại.”

Nghe Tô Tề nói xong đoạn này, viện trưởng đột nhiên xoay đầu, trợn to mắt nhìn Gì Lâm, môi hơi run run, tựa hồ nghĩ nói chút cái gì, nhưng lại không biết nên mở miệng như thế nào.

Gì Lâm cũng nuốt chút nước miếng, nặng nề thở hắt ra, anh nâng chân lên, muốn đi vào, nhưng chân mới nâng lên đã bị viện trưởng giữ lại, viện trưởng hướng anh lắc lắc đầu, dùng ánh mắt ý bảo: “Đừng đi vào quấy rầy bọn họ!”

Vì thế hai người lẳng lặng đứng ở cửa nghe.

Mãi cho đến Tô Tề nhẹ thở một hơi nói viết xong, lúc này bọn họ mới vội vàng chạy vào.

“Tiểu chương, in, tôi nhìn xem!”

Viện trưởng gấp không chờ nổi nói.

“Chờ một chút, em lưu lại rồi copy vài bản đã!”

“Đúng đúng đúng, cop ra vài bản, tài liệu này quá quý giá, cop nhiều mấy bản mới tốt!” Viện trưởng không ngừng gật đầu.

Khi đối phương copy ra xong, lúc này viện trưởng mới có thể ngồi xuống, đọc từng chữ một, bởi vì không mang kính mắt, ông ngồi trước máy tính, có chút cố sức.

“Móc nối chiến đấu: Quân Mỹ yêu cầu, khi hợp thành doanh đi làm nhiệm vụ, căn cứ lựa chọn móc nối linh hoạt tiến hành hình thức tiến công.

Hợp thành doanh độc lập khi thực thi tiếp địch vận động, thông thường chia làm: Điều tra cùng bình hộ phân đội, tiền vệ, doanh đội.

Vị trí điều tra cùng bình hộ phân đội ở trước tiền vệ khoảng 10 cây số hành động; Vị trí tiền vệ liền ở doanh bổn đội vận động khoảng 5-10 cây số. Tiền vệ sau khi đầu nhập chiến đấu, yểm hộ doanh bổn đội thuận lợi triển khai nhiệm vụ.

Tỷ như: Lúc đầu tiền vệ gặp địch, trạng thái phát triển thông thường là nhanh chóng điều tra binh, tiêu diệt địch, phục binh, đánh dấu cho doanh bổn đội hoặc phá bỏ chướng ngại.”

Nhìn đến chỗ này, viện trưởng không ngồi cẩn thận đọc, mà đột nhiên đứng lên.

“Viện trưởng, làm sao vậy?”

“Điện thoại? Điện thoại đâu!”

“Chỗ này!”

“Tôi gọi điện thoại!” Viện trưởng mấy bước to đi tới trước điện thoại bàn, bạch bạch bạch bạch bang ấn mấy dãy số, đầu tiên là gọi tổng đài, sau đó từng bước chờ chuyển line, qua một hồi lâu mới chuyển tới nơi cần gọi: “Alo, Đường Khung, là tôi, mau tới đây, có một cái đồ vật phải cho anh nhìn xem! Tin tưởng tôi, nhất định anh sẽ rất thích!”
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,888
Điểm cảm xúc
5,618
Điểm
113
Chương 166: Kinh động đến Chu lão
Editor: trucxinh0505

“Mau một chút! Lại mau một chút!”

Đường Khung không ngừng thúc giục người lái xe.

Người lái xe nhìn thoáng qua phía sau từ kính chiếu hậu, có chút không thể nề hà nói: “Thủ trưởng, không thể lại nhanh, đã mau nhất có thể...”

Câu nói kế tiếp anh ta không dám nói, nhưng kiên quyết không thể lại tăng tốc.

Lúc này Đường Khung mới phản ứng lại, anh rướn người nhìn phía trước, nhìn tốc độ đồng hồ một chút, không nhịn được mà bật cười: “Thật đúng là không thể quá nhanh! Được rồi được rồi, cậu cứ lái bình thường đi, là tôi quá nóng nảy!”

“Thủ trưởng, có phải xảy ra tình huống gì khẩn cấp hay không?” Người lái xe trẻ tuổi kiêm cảnh vệ thấp giọng hỏi.

Cấp bậc anh không cao, quân hàm bình thường, nhưng bởi vì ở vị trí đặc thù, thường thường có thể biết được một ít chuyện không quá cơ mật quan quân cao cấp cho biết, hơn nữa quan hệ anh cùng Đường Khung không tệ lắm, vừa là lãnh đạo vừa là bạn bè.

Đương nhiên, anh ta rất thông minh, biết có thể hỏi, không thể hỏi, có thể nói, không thể nói.

Tỷ như hôm nay, liền có thể hỏi một câu.

Mục đích chủ yếu không phải là anh thật sự muốn biết đáp án, mà là giảm bớt lo âu Đường Khung một chút, kéo gần khoảng cách cùng lãnh đạo một chút.

Một đoạn thời gian này Đường Khung thường xuyên lo âu, nếp nhăn tăng lên rất nhiều.

“Viện trưởng Lục chỉ nói chỗ ông ta Tô Tề viết ra một phần tài liệu rất quan trọng, kêu tôi chạy nhanh qua nhìn xem, nói tôi nhất định rất thích!”

Đường Khung cũng không có giấu giếm, đơn giản nói một chút, chủ yếu là muốn tìm một người trò chuyện, giảm bớt tâm tình kích động một chút.

Lão viện trưởng là một người trầm ổn, kích động như vậy rất ít, mà vừa rồi trong điện thoại, ông ta hưng phấn đến thanh âm đều run rẩy, cho nên tim Đường Khung đập phanh phanh phanh, tốc độ bình quân 123!

“Tô Tề?”

Đôi mắt người lái xe hơi ngưng, nhớ kỹ cái tên này.

Một đoạn thời gian này, tần suất tên này xuất hiện trong miệng thủ trưởng ngày càng cao.

Rốt cuộc tên này là thần thánh phương nào?

Anh ta chợt có chút tò mò.

Kỳ thật anh ta có gặp qua Tô Tề, đương nhiên, không có nói chuyện qua, cũng không chào hỏi qua, chỉ là ở xa xa thấy vài lần.

Lần đầu tiên, là lam quân Đường Khung đối kháng cùng đoàn 702, lần đó Đường Khung bị bắt, anh dẫn người tiến đến đón Đường Khung, ngẫu nhiên liếc mắt thấy Tô Tề một cái, bất quá lúc ấy anh cũng không có nói chuyện, thói quen nhìn lướt qua mà thôi.

Anh không nghĩ tới, từ đó về sau, cái tên Tô Tề này thường xuyên xuất hiện bên lỗ tai anh, tần suất ngày càng cao, hơn nữa rất nhiều người đánh giá với anh ta ngày càng cao, xưng hô cũng thay đổi, ban đầu là “Cái binh kia”, sau đó là “Tiểu tử kia”, hiện tại hô thẳng tên, Tô Tề làm sao vậy, Tô Tề lại làm sao vậy.

“Có lẽ ngày nào đó anh nên tìm một cơ hội cùng anh ta nhận thức?”

Anh vừa nghĩ vừa dẫm phanh lại một chút, sau đó chân trái dẫm ly hợp tay phải đánh phương hướng quẹo trái, qua ngõ quẹo, cửa lớn học viện chỉ huy lục quân đập vào mắt.

“Thủ trưởng, tới rồi!” Anh một bên đem giấy thông hành quơ quơ trước kính chắn gió cho vệ binh xem, một bên đem xe chậm rãi chạy về phía cửa lớn.

Vệ binh đối với một chiếc xe quân bình thường thực mau liền cho đi, cái biển số xe kia anh ta đã nhớ kỹ.

Không vài phút, Đường Khung liền tới chỗ viện trưởng.

“Cái bảo bối gì? Sao gấp vậy?” Đường Khung mở ra vui đùa đi vào văn phòng.

“Anh tự xem đi!” Biểu tình Viện trưởng thực nghiêm túc, ít khi nói cười, làm Đường Khung sửng sốt một chút, cũng không kịp ngồi xuống, vội vàng cầm lấy nhìn xem.

“Chiến trường cơ động không phải chỉ trang bị cho chủ chiến cao nhất sẽ hạn chế tốc độ. Mà ở hoàn cảnh chiến trường, năng lực cơ độn chỉnh thể, chỉ huy, đồng bộ lực năng hỏa lực vân vân.

Trọng trang Mỹ hợp thành doanh lấy phương thức bánh xích bọc giáp làm chủ, hai xe tăng liền vì M1A2 barem xe tăng, hai cơ bước liền vì M2A3 chiến xa bộ binh đặt mìn đức lợi, thông qua năng lực, tua-bin chạy có thể cung cấp động lực chủ chiến xe tăng sung túc.

Doanh thuộc pháo cối M1064 tự hành chọn dùng sàn xe chiến xa đặt mìn đức lợi tương đồng, đồng dạng có cao cơ động, nhanh chóng chi viện, trọng trang Mỹ hợp thành doanh ở địa hình bằng phẳng tốc độ cơ động khoảng 40~ 45km mỗi giờ.”

Xem xong đoạn này, Đường Khung ngẩng đầu một chút, nhìn viện trưởng học viện lục chỉ gắt gao, nhấp mở môi, tựa hồ nghĩ nói chút gì, nhưng một chữ không nên lời.

“Này? Này? Đây thật là bảo bối! Đây thật là bảo bối đó!”

Sau khi lấy lại tinh thần, Đường Khung kích động tìm kiếm tứ phương, tìm được cái ghế dựa, bước nhanh qua, ngồi xuống, sau đó liền gấp không chờ nổi xem tiếp.

Kỳ thật tài liệu này không dài, cũng mấy ngàn chữ, khoảng hai ba trang, Đường Khung xem xong rất nhanh, nhưng sau khi xem xong, lại giống như ngây người, thật lâu không nói gì, vẫn luôn trầm mặc.

Lại qua ba phút, lúc này Đường Khung mới ngẩng đầu, ánh mắt có chút ngốc ngốc, ngơ ngác nhìn viện trưởng hỏi: “Cái này thật là Tô Tề viết?”

Đối phương gật đầu.

Vì thế Đường Khung quay đầu, nhìn về phía Tô Tề đứng ở cửa.

Cánh tay phải đang bị treo lên, nhắc nhở tên nhóc này không lâu trước kia vừa mới hoàn thành nhiệm vụ lớn của quốc gia.

Sự kiện kia, anh từ vài thông tin trong bản tin thời sự nhìn ra manh mối, có một câu nói, lời nói càng ngắn càng hàm ý lớn, là một người ở đặc chiến hăng hái chiến đấu nhiều năm, thân thủ từ trong đại đội lam quân mạnh nhất, tự nhiên có thể lý giải hàm nghĩa mấy câu nói che giấu kia.

Cho nên, khi anh nhìn về phía Tô Tề, trong nháy mắt ánh mắt hiện hoảng hốt.

Người trước mắt này, là chân thật sao?

Vì sao một giây trước còn ở bên ngoài cùng những địch nhân chiến đấu hung tàn, sau một giây, liền ở trong học viện chỉ huy lục quân viết ra bộ sách bảo bối như vậy?

Đây là bảo bối nhân viên tình báo hao tổn tâm cơ đều không nhất định làm được!

Người Tô Tề này chân thật tồn tại sao?

Trên thế giới này thật sự có quân nhân ưu tú như vậy?

Ngay lúc anh đang hoảng hốt, bỗng nhiên thanh âm ầm ầm ầm vang lên, là thanh âm phi cơ trực thăng.

“Sao lại thế này?” Đường Khung cả kinh, vội vàng nhìn về phía viện trưởng.

Trong một lần, anh ở hội trường lục chỉ, vốn dĩ chuẩn bị cùng Tô Tề kẻ xướng người hoạ, đem tương lai phát triển lục quân giải thích một cách sinh động.

Lúc ấy chính là phi cơ trực thăng bay lại đây, sau đó kế hoạch tốt đẹp của anh liền ngâm nước nóng, hiện tại không phải chuyện cũ tái diễn đi?

Trong lòng đang nghĩ rối loạn lung tung, viện trưởng hướng anh cười cười: “Là Chu lão viện khoa học quân sự?”

“Chu lão?”

“Ừ!”

“Chu lão cũng tới!” Đường Khung nheo mắt, khoảnh khắc, anh đột nhiên quay đầu, nhìn về phía Tô Tề.

Tiểu tử này... Đều kinh động đến Chu lão?

Này?

Này...

Trong khoảng thời gian ngắn, anh cũng không biết nên biểu đạt cảm xúc trong lòng mình như thế nào!

-------------

Các huynh đệ, bởi vì nào đó không thể miêu tả nguyên nhân, cái tiểu thuyết này muốn sửa lại tên, từ 《 Từ binh lính đột kích bắt đầu Phật hệ đội quân mũi nhọn 》 sửa thành 《 Binh lính đột kích chi trinh sát đội quân mũi nhọn 》, văn án cũng sửa một chút, không thể Phật hệ, muốn tích cực lên, muốn chính diện, phải hướng chính, nhưng đại cương chuyện xưa không đổi, bất quá mấy ngày kế tiếp, đổi mới sẽ chậm, sửa chữa lớn, bắt đầu từ đầu, bởi vậy mang đến không tiện, còn mong các huynh đệ thứ lỗi! Cuối cùng, tác giả cầu an ủi ~~~~~~~~~~ ô ô ô, viết sách thể loại quân sự thật - mẹ nó - quá không dễ dàng!

《 Từ binh lính đột kích bắt đầu Phật hệ đội quân mũi nhọn 》 sửa tên truyện cùng văn án.

Đang gõ chữ, xin chờ trong giây lát, nội dung sau đổi mới, mong đổi mới giao diện một lần nữa, có thể thu hoạch đổi mới mới nhất!
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,888
Điểm cảm xúc
5,618
Điểm
113
Chương 167: Giới thiệu cháu gái cho cậu ta
Editor: trucxinh0505

Tiếng phi cơ trực thăng gầm rú, tự nhiên Tô Tề cũng nghe được.

Anh cũng biết chuyện này có quan hệ cùng mình, bởi vì thời điểm trước đó Gì Lâm liên hệ viện khoa học quân sự, anh có ở bên cạnh nghe.

Bất quá anh không biết người viện khoa học quân sự tới là ai, anh chỉ nghe Gì Lâm gọi bên kia là sư huynh, nhưng rốt cuộc là người như thế nào, anh lại không biết.

Rốt cuộc sư huynh Gì Lâm là ai, anh hoàn toàn không biết gì cả, nhưng anh suy đoán, người sư huynh này tới chỉ sợ không đơn giản, bằng không, không dùng phi cơ trực thăng đi như vậy.

Trong văn phòng một đám người đều bước mạnh mẽ đi ra ngoài, nghênh đón phi cơ trực thăng đến.

Tô Tề tự nhiên cũng đi theo.

Một khắc kia khi cửa phi cơ trực thăng mở ra, Tô Tề sửng sốt một chút, bởi vì anh phát hiện một hình bóng quen thuộc —— Chu Úc.

Chu Úc nâng một lão nhân tóc có chút hoa râm đi từ cabin ra.

Bất quá không chỉ một mình cô, cùng cô nâng lão nhân, còn có một nam tử trung niên khoảng bốn mươi tuổi, người không rất béo, ít nhất thể trọng không đến mức nặng nề, bất quá cho người ta một loại cảm giác trắng trẻo mập mạp, vừa thấy chính là làm nghiên cứu, mang một đôi mắt đen, hơi thở nồng hậu văn hóa.

“Đây không phải là ông của Chu Úc đi?” Tô Tề nheo mắt.

Bất quá khi nhìn kỹ, không có giống, chỗ tương tự giữa hai người rất ít.

Chu Úc nâng lão nhân hướng đi tới chỗ đám người Đường Khung, vài người hàn huyên một phen, chờ tất cả mọi người cùng chào hỏi, lúc này Chu Úc mới nâng lão nhân cười ngâm ngâm đi tới hướng Tô Tề.

“Nhị gia gia, cậu ta chính là Tô Tề!”

Chu Úc sau khi giới thiệu Tô Tề cho lão nhân kia, lại nhìn Tô Tề, cười ngâm ngâm giới thiệu: “Tô Tề, đây là nhị gia gia tôi Chu Hồng, không phải thân thuộc, nhưng đối với tôi hơn cả ruột thịt, trước kia là viện trưởng viện khoa học quân sự, năm trước vừa mới lui xuống, bất quá hiện tại còn làm chủ một cái hạng mục nghiên cứu viện khoa học quân sự, có quan hệ cùng binh cờ suy đoán, ông nghe nói cậu viết một bài viết về biên chế bộ đội lục quân hợp thành quân Mỹ cùng với nghe nói cậu có rất nhiều suy đoán giải thích về phương diện binh cờ, cảm thấy thực hứng thú, nhất định phải lại đây nhìn xem!”

“Thủ trưởng khỏe ——”

Tô Tề bang một tiếng nghiêm, cúi chào, động tác sạch sẽ hữu lực.

Lão nhân nhìn nhìn cánh tay trái Tô Tề bị thương, cười hỏi: “Miệng vết thương khôi phục thế nào rồi?”

“Miệng vết thương khôi phục rất khá, đã không ảnh hưởng sinh hoạt, chỉ là còn không thể tham gia huấn luyện!” Tô Tề cười trả lời.

Đơn giản trò chuyện vài câu, lúc này đoàn người mới chậm rãi đi đến văn phòng.

Tới văn phòng rồi, lão nhân ngồi xuống, hướng viện trưởng học viện lục chỉ duỗi tay: “Thứ đó đâu!”

“Chu lão, đây!”

Lão nhân tiếp nhận, dưới sự trợ giúp Chu Úc mang kính viễn thị lên, sau đó đôi tay đoan chính cầm lấy một phần tài liệu đóng dấu kia ra, nghiêm túc xem, mới xem xong một đoạn khống chế chỉ huy, ông liền ngẩng đầu, một tay tháo kính viễn thị xuống, ngưng ánh mắt nổi lên đánh giá Tô Tề, nhìn bốn năm giây, một lần nữa mang kính viễn thị lên, lại nghiêm túc xem.

Lúc này, ông đọc liền mạch lưu loát, trực tiếp xem xong phần tài liệu.

Sau khi xem xong, ông duỗi tay đưa cho nam nhân trắng trẻo mập mạp kia, người kia tiếp nhận xem, mới nhìn hơn ba mươi giây, anh liền vỗ vào trên bàn bang một cái: “Bảo bối! Bảo bối —— ha ha ha ha ——” Anh cười có chút làm càn, không coi ai ra gì, tựa hồ căn bản nhớ không nổi bên cạnh còn có một đám người, hơn nữa đều là người quyền cao chức trọng.

Cười vài cái, anh ta tiếp tục xem, một bên xem một bên gật đầu, trong miệng tắc ân ân a a, phát ra các loại thanh âm, một hơi xem xong, anh quay đầu nhìn về phía lão nhân kia: “Chu lão —— có thứ này, hệ thống kia của chúng ta, tôi cam đoan với ngài, nhiều nhất ba tháng là có thể làm ra!” Anh ta có chút đắc ý vênh váo.

Lúc này, lão nhân ngẩng đầu nhìn về phía Tô Tề: “Tô Tề ——”

“Thủ trưởng ——”

“Tô Tề, tuy chúng ta không ai biết số liệu này thật giả, nhưng sau khi xem, tôi cảm thấy mười có bảy tám là thật, cậu có thể nhớ kỹ mấy thứ này, hơn nữa nhớ rõ ràng như vậy, như vậy thuyết minh, cậu hiểu rất rõ đối với mấy thứ này.

Chẳng sợ mấy thứ này đều là một mình cậu biên soạn, cũng không có việc gì, cái này ngược lại càng tốt, thuyết minh cậu hiểu rõ đối với hợp thành hóa thứ này, so người bình thường càng rõ, càng thấu triệt.

Cho nên vô luận xem từ góc độ nào, tôi đều cho rằng, trong những người chúng ta, đối với lý giải hợp thành hóa hẳn càng sâu so với vài người, như vậy, tôi hỏi cậu, khi chúng tôi muốn làm tốt hợp thành hóa, chúng tôi nên làm như thế nào?”

Tô Tề nhìn nhìn Chu Úc.

Chu Úc hướng anh doanh doanh mỉm cười: “Cứ yên tâm lớn mật nói, nhị gia gia thực tốt, dù có nói sai, ông cũng không phê bình cậu, nhưng nếu cậu nói tốt, sẽ có khen thưởng đó!” Cô nghịch ngợm hướng Tô Tề chớp chớp mắt.

“Thủ trưởng, vậy tôi nói ——”

“Ừ, nói đi, muốn nói cái gì cứ nói, Chu Úc nói đúng, nói tốt, có khen thưởng!”

“Nhị gia gia, nếu Tô Tề nói tốt, ngài liền giới thiệu cháu gái cho cậu ta làm bạn gái đi!” Chu Úc nói.

“A?” Lão nhân sửng sốt, lắp bắp kinh hãi, trăm triệu không nghĩ tới sẽ là một cái yêu cầu như vậy.

“Sao thế nhị gia gia, Tô Tề thực không tồi, chẳng lẽ cậu ta không xứng với cháu gái ngài?”

“Xứng đôi xứng đôi, chính là —— Cháu gái ta mới 18 tuổi thôi!”

“Tô Tề cũng mới hơn mười chín một chút, còn chưa đến hai mươi đâu!” Chu Úc nói.

“Chính là... Chính là loại chuyện này lão nhân ta không tiện tham dự đi?” Lão nhân gãi gãi đầu đầy tóc bạc, đối với yêu cầu này của Chu Úc cảm thấy có chút khó xử.

“Nhị gia gia, chỉ cần ngài nguyện ý, chỉ cần thúc thúc bọn họ không dám phản đối, chuyện khác, cháu an bài là được!”

Lão nhân chớp chớp mắt, có chút bất đắc dĩ nói: “Được đi, ta thử xem!”

Chu Úc ngẩng đầu, hướng Tô Tề so một cái tư thế thắng lợi, sau đó hướng anh chớp chớp mắt, ý bảo anh biểu hiện cho tốt.

“Nói đi Tô Tề.” Viện trưởng cổ vũ.

Tô Tề châm chước một chút, mở miệng: “Thủ trưởng, tôi cho rằng, nếu quân ta muốn làm tốt hợp thành hóa, yêu cầu làm tốt ba nội dung mấu chốt.”

“Thứ nhất, chạy nhanh thay đổi quan niệm tư tưởng, quan niệm tư tưởng cần thay đổi chính là điều kiện xây dựng hợp thành tiên quyết đẩy mạnh các hạng mục công tác, trên nhận thức đủ tư cách.

Lục quân hợp thành doanh là dưới điều kiện tin tức hóa, thiết kế bối cảnh liên hợp tác chiến lớn cùng tổ kiến, không chỉ điều chỉnh biên chế thể chế, càng muốn nhận thức chiến thắng chiến tranh đầy đủ cần đưa ra yêu cầu mới cơ chế thay đổi đối với lực lượng tác chiến trước mặt, cho nên muốn kịp thời chuyển biến quan niệm tư tưởng, nhận rõ khắc sâu bản chất thuộc tính lục quân hợp thành doanh.

Lục quân hợp thành doanh là dựa theo nguyên lý yếu tố phối trí, thể biên chế đột kích chính xác nhất xây dựng kết cấu hình thức hoà bình chiến mà tổ kiến.”

Tô Tề vừa mới mở miệng, lão nhân buông mi mắt xuống, an tĩnh nghe, biểu tình bình tĩnh, khi Tô Tề nói đến nơi này, ông đột nhiên ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn Tô Tề, trong ánh mắt sáng lấp lánh, tựa như sẽ sáng lên.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,888
Điểm cảm xúc
5,618
Điểm
113
Chương 168: Thổ hào lữ
Editor: trucxinh0505

Tô Tề biết lão nhân ở trước mắt là một nhân vật khó lường, vô luận năng lực hay phẩm đức, đều đáng được tôn kính, cho nên anh thành thật, từ từ kể ra, đồ vật bản thân biết đều nói ra, không mang cái tâm địa gì gian giảo.

Anh nói nếu quân ta muốn kiến thành hợp thành hóa bộ đội lục quân tiên tiến nhất, nhất định phải bắt đầu từ ba phương diện, một là trên tư tưởng, chỉ có tư tưởng nhận thức được tầm quan trọng cùng sự tất yếu của hợp thành hóa, trên dưới một lòng, đoàn kết nhất trí, hạ quyết tâm, mới có thể làm tốt chuyện này;

Tiếp theo, muốn tăng mạnh xây dựng hệ thống chỉ huy, đặc biệt là tăng mạnh bồi dưỡng chỉ huy viên trung cấp sơ cấp;

Cuối cùng, làm nhiều huấn luyện hợp tác, nghĩ đã tốt rồi, không luyện, chỉ là lý luận suông, uổng công học luyện ở trung học.

Anh nói không nhiều, nhưng mỗi một đoạn nói ra, trong đôi mắt lão nhân liền nhiều một phân tinh lượng.

Đợi anh nói xong toàn bộ, lão nhân ngẩng đầu lên, thở hắt ra thật dài, than thở một tiếng: “Quả nhiên là thiếu niên xuất anh hùng!”

“Thủ trưởng, em không phải thiếu niên!” Tô Tề sửa đúng.

Lão nhân sửng sốt, ngạc nhiên nhìn về phía Tô Tề, sau khoảnh đó, ông ha một tiếng phá lên cười.

“Nhị gia gia, thế nào, tiểu tử này thú vị đi!”

“Thú vị! Thú vị!” Lão nhân cười ha ha, rất là vui vẻ.

“Cho nên giới thiệu cháu gái ngài, thực thích hợp phải không!”

Lão nhân không nói, cười mà không nói.

Ngày này, Tô Tề vẫn luôn cùng mọi người bên nhau, nói chuyện một hồi lâu mới có thể rời đi.

Buổi tối ngày này, Tô Tề cùng các bạn học viên ban thực nghiệm đi tới phòng học.

Anh đem một ít đồ vật trước đó nói cho Gì Lâm, chia ra làm, mỗi người làm một cái.

Mọi người sau khi xem, đều bị ngạc nhiên.

Bởi vì một phần đồ vật này thật sự quá hoàn chỉnh, đem toàn bộ kết cấu cùng biên chế hợp thành hóa bộ đội trọng trang quân Mỹ viết ra, xem xong tư liệu này, đối với hợp thành hóa bộ đội trọng trang là cái dạng gì, trong lòng mọi người đã có một chút hiểu biết rõ ràng hoàn chỉnh.

Người đang ngồi ở đây, đều ở bộ đội lăn lê bò lết nhiều năm, tuy năng lực có mạnh có yếu, nhưng có thể đi vào nơi này, đều không phải người bình thường, đều có chút ít bản lĩnh, năng lực chuyên nghiệp không kém.

Đợi mọi người xem xong, Tô Tề gõ gõ cái bàn, hấp dẫn lực chú ý mọi người về phía mình, sau đó nói: “Xem xong lão Mỹ, hiểu biết lão Mỹ, chúng ta đã có nhận thức nhất định đối với hợp thành hóa bộ đội, cho nên, hiện tại, chúng ta nên ngẫm lại chính chúng ta! Phải làm binh cờ suy đoán sao cho tốt, bước đầu tiên, làm ra hệ thống binh cờ của chúng ta! Để đem tưởng tượng ra bộ đội chúng ta hợp thành ưu tú nhất!”

“Lớp trưởng, cái này tôi muốn lên tiếng trước!” Một học viên đứng lên, cười gấp không chờ nổi mà mở miệng: “Trong lòng ta, bộ đội trọng trang hoàn mỹ, cần thuận 99A tuyệt đối.”

“Đúng vậy, cần toàn bộ 99A! Một cái 96A cũng không được!” Một học viên khác cũng nói, nhìn ra được, anh ta rất có đối với 96A.

Những lời này mới vừa ra khỏi miệng, mấy học viên khác rốt cuộc ngồi không yên, vỗ bàn đứng lên, mắng to nói: “Lão Tiếu, các anh cũng quá khi dễ người, mấy ngày này anh kêu 59 người chúng tôi không mở cửa trời sao có thể nào sống? Mỗi ngày chúng tôi mong ngôi sao mong ánh trăng, nghĩ mong một cái 96A, hiện tại anh kêu gào một ngày cũng đừng nghĩ mở 96A, anh kêu chúng tôi sao chịu nổi hả ——”

Cái người vừa rồi nói tức khắc giương miệng, nói không nên lời.

Những người khác thấy, oanh một tiếng, tất cả đều phá lên cười.

Tình huống quân ta trước mặt chính là như vậy, có người còn dùng thiết bị già cỗi, mà có người, đã mở ra tiến trang bị có thể so sánh cùng lão Mỹ, chênh lệch bần phú quá lớn không thể tưởng tượng, “Hệ số cơ ni” chỉ sợ cũng có thể sợ tới mức chết người!

“99A tính cái gì, tôi cảm thấy nhất định phải có cản đạn pháo xe tăng, cái này mới là quan trọng, 99A lợi hại, gặp được xe tăng phản đạn đạo ta phóng ra, đều phải xong đời!” Một học viên thứ ba tạch một chút đứng lên, hồng cổ kêu to.

“An tĩnh! Đều an tĩnh!” Lý Vân Vinh vỗ cái bàn, đợi đến mọi người đều không nói, lúc này anh mới nhìn chung quanh một vòng, bất mãn nói: “Gấp cái gì? Các người gấp cái gì? Đầu tiên chuẩn bị cho tốt trang bị bộ binh, hiểu không? Không làm tốt bộ binh, còn làm 99A chỉ thí!”

Lý Vân Vinh ở doanh bộ binh, xem đầu tiên đương nhiên là trang bị cho bộ binh.

“Bộ binh sao —— đầu tiên là khải có mũ giáp kéo, radio đơn binh phải của Tiêu Xứng!” Có người đứng lên nói.

“Không đủ! Cái này tuyệt đối không đủ!” Lý Vân Vinh lập tức hô: “Mũ giáp là của Tiêu xứng, mũ giáp mặt bảo hộ Sparta lắp ráp cũng cần phải có!”

Mũ giáp mặt bảo hộ Sparta lắp ráp?

Mọi người nghe xong, đều không hiểu ra sao.

Đây là cái quỷ gì vậy!

Bất quá Lý Vân Vinh căn bản chưa từng để ý, tiếp tục oang giọng nói: “Mũ giáp MPLS lắp ráp, cũng cần phải có, loại mũ giáp này giống trang bị bộ đội đặc chủng dùng, nhẹ nhàng thực dụng, ngoài ra cần có, thiết bị coi đêm, đèn pin, kính bảo vệ mắt, tai nghe vân vân, nhưng nếu trong cảm nhận trang phục đơn binh chúng ta, là dùng hù dọa người, vậy cần thiết trang bị, đúng không?”

Đại gia nghe được không ngừng sửng sốt.

Thằng chó Lý Vân Vinh này – Từ chỗ nào nghe được những thứ này, một đơn binh đều phải trang bị nhiều như vậy, có phải có chút quá mức hay không?

Thấy mọi người đều bị hoảng sợ, Tô Tề cười nói: “Những này Lão Lý nói, chúng ta đều có thể suy xét một chút, dù sao cũng là tưởng tượng đúng không, lá gan cần lớn hơn một chút, ánh mắt cần nhìn xa trông rộng một chút.”

Nghe xong Tô Tề nói, một học viên đứng lên: “Lớp trưởng, nếu cậu nói như vậy, vậy tôi cũng không khách khí, tôi nói một chút lý nghĩ trang bị trong lòng tôi, cần phải có mũi tên hồng!

Trước mắt mũi tên hồng là xe tăng phản đạn đạo mạnh nhất lục quân trọng trang ta, bộ binh chọn dùng sàn xe chiến xa ZBD-04A, mặt trên có trang bị hai tòa đạn đạo bốn liên phóng ra, chọn dùng sợi quang học chỉ đạo, người ở đường, có thể trực tiếp thao túng phát đạn đạo, có thể lựa chọn vị trí tùy ý đả kích xe tăng quân địch thậm chí trên đường thay đổi mục tiêu, kháng tính năng quấy nhiễu tốt, trừ phi chủ động cố sát thương hệ thống phòng ngự, hệ thống quấy nhiễu sát thương bình thường không có hiệu quả đối với mũi tên hồng -9. Bay cao tới 1600mm trở lên, trước mắt chưa có xe tăng có thể ăn một phát chính diện. Cái xe này, chúng ta cần phải có!”

“Cái này tôi tán thành, tôi muốn mũi tên hồng cũng không phải một ngày hai ngày, tôi cảm thấy thậm chí chúng ta có thể đề cao kích cỡ một chút, đừng 9 a 9, có thể biến mũi tên hồng thành -10! Dù sao không phải thật, đúng không?”

“Đúng vậy, cần mũi tên hồng -10!”

“Mũi tên hồng -10! Mũi tên hồng -10 là cần thiết!”

Mọi người đều hưng phấn lên, càng nói càng cao hứng.

“Chỉ có mũi tên hồng -10 là không đủ, làm thêm chút gia sản cho chúng ta đi, ừ, toàn bộ chiến xa bộ binh là chiến xa ZBD-04A, tất cả xe vận binh bọc giáp đều là ZSD-89A, tự hành cao pháo là PGZ-09, phòng không đạn đạo là hồng kỳ -17, pháo tự hành là PLZ-07 thức 122mm thức pháo, hoả tiễn là PHZ-10 thức 122mm bánh xích thức mô khối hóa hoả tiễn.”

Đoạn lời nói người này vừa ra, khoảnh khắc học các học viên trong phòng đều trợn tròn mắt.

Trang bị như vậy cũng quá xa xỉ đi?

Trong hiện thực có thể thực hiện sao?

Thổ hào lữ, nếu thật sự có một chi bộ đội như vậy, tuyệt đối là thổ hào lữ!
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,888
Điểm cảm xúc
5,618
Điểm
113
Chương 169: Ngoại quân tới
Editor: trucxinh0505

Tô Tề cùng mọi người nhiệt liệt thảo luận, chẳng sợ những người không thích nói chuyện nhất trầm mặc ít lời cũng đứng lên nói vài câu.

Hiển nhiên, cái đề tài này thật sự thực hấp dẫn người, lý tưởng trong lục quân lữ trọng trang, thật sự làm mọi người cảm thấy hứng thú.

Mọi người bắt đầu từ đơn binh, cùng thảo luận, ký lục tỉ mỉ.

Đơn binh nên mang mũ giáp gì, mặc hành cụ gì, dùng cái thương gì, dụng cụ nào súng ống nhắm chuẩn, mãi thảo luận đến đạn đạo phòng không dùng kích cỡ gì, điện tử đối với bộ đội đối kháng quy mô có bao nhiêu lớn, có thể đạt tới một ít công năng gì, vân vân, mọi người thảo luận từng cái, chế định ra một bộ tiêu chuẩn kỹ càng tỉ mỉ.

Trải qua một phen tham thảo này, mọi người hiểu biết rõ ràng hơn đối với hợp thành hóa trong bộ đội lục quân trọng trang, hơn nữa mỗi một học viên hiểu biết, không chỉ hiểu biết một bộ phận bản thân chuyên, mà là hiểu biết toàn diện, tỷ như bộ binh cũng hiểu biết lính thiết giáp, tỷ như lính thiết giáp cũng hiểu biết đạn đạo binh.

Sau đó, mọi người đem số liệu thảo luận ra giao cho chuyên gia.

Chuyên gia đem số liệu này ghi vào hệ thống.

Hệ thống thực mau liền sinh thành một hệ thống binh cờ suy đoán.

Vì thế, sau mấy ngày, mọi người chỉ cần rỗi, từ sớm đến tối đều ngâm mình ở phòng máy tính, trong chốc lát làm hồng quân trong chốc lát làm lam quân, vận dụng hệ thống binh cờ suy đoán, các người tới tôi làm chỉ huy quân ta chém giết lam quân lữ tiên tiến nhất.

Các loại địa hình, các loại khí tượng, các loại hoàn cảnh, các loại chiến trường bắt chước, mọi người đều giết đến trời đất tối sầm!

Sau đó, chuyên gia viện khoa học quân sự lại chế tác vài đối thủ, lão Mỹ, bọn mũi lõ, lão Pháp, lão Anh, đương nhiên, những bộ đội trọng trang này đều có một cái danh hiệu không dễ làm người hiểu lầm.

Sau nữa, mọi người mang binh cờ suy đoán chém giết giữa lam quân lữ cùng bộ đội.

Thời điểm vừa mới bắt đầu, mọi người có chút vụng về, thậm chí sai lầm chồng chất, tỷ như vẫn dùng kiểu chỉ huy bộ đội trước kia, phát hiện mục tiêu, lữ bộ phát mệnh lệnh đến Đoàn Bộ, sau đó là doanh bộ, liền bộ, cuối cùng mới đến trong tay nhân viên một đường tác chiến, như thế lăn lộn qua lại một phen, địch nhân đã sớm chạy, rất nhiều người bởi vậy bị đánh đến rối tinh rối mù, sau có giáo huấn thảm, rất nhiều học viên lúc này mới rút kinh nghiệm xương máu, nghiêm túc nghĩ lại.

Vì thế, chậm rãi, tư duy truyền thống, hình thái truyền thống, dùng binh cờ suy đoán một lần lại một lần đối kháng, có chuyển biến trong lặng yên, khái niệm hợp thành hóa dần dần thâm nhập trong lòng mọi người, lý niệm chỉ huy cùng lý niệm tác chiến hệ thống tiên tiến dần mọc rễ sâu nảy mầm trong lòng.

Trái lại, mọi người không ngừng huấn luyện, bất tri bất giác thúc đẩy hệ thống quân binh cờ suy đoán tiến bộ, mà hệ thống tiến bộ, trái lại làm kỹ xảo cùng tư duy mọi người càng thêm tinh vi thăng hoa.

Nói ngắn lại, mọi người đều có thu hoạch!

Mỗi ngày đều bận rộn mà phong phú, trong bất tri bất giác, tin tức ngoại quân đã đến truyền tới chỗ Tô Tề.

Bất quá anh cũng không có vội vàng đi cùng gặp ngoại quân, lúc này có thượng cấp lãnh đạo ra mặt, tiếp đãi nhiệt tình ngoại quân —— ít nhất làm người ta thoạt nhìn cảm thấy chúng ta còn rất nhiệt tình, cho nên lúc này, còn không tới phiên mấy người Tô Tề ra ngựa.

Đến lúc đó bọn họ muốn sắm vai nhân vật, là dũng sĩ ở trên chiến trường anh dũng giết địch, xuống tay muốn tàn nhẫn, ra tay phải cay, cùng nhiệt tình hiếu khách là không giống nhau.

Hơn nữa anh có được tư liêu ngoại quân, cho nên phải nắm chặt thời gian nghiên cứu chi tiết đối thủ, tranh thủ làm trong lòng có hiểu rõ.

Cho nên một anh không có thời gian, hai không có hứng thú đi tìm những người đó.

Bất quá mấy học viên trong ban hứng thú tăng vọt, vừa nghe ngoại quân tới, sớm hứng thú dạt dào chạy đi nhìn lén, một ít lá gan lớn trình độ ngoại ngữ tạm, chủ động lại tiếp xúc cùng đối phương.

Đến Trần Quân cũng chạy tới xem náo nhiệt.

Bất quá Tô Tề, lại hết sức chuyên chú nghiên cứu tư liệu những người mới tới đó.

“Ivanov, nam, trung giáo, đoàn phó đoàn trưởng bộ binh, từng tham gia chiến tranh xx, có kinh nghiệm bọc giáp tác chiến phong phú.”

Xem xong một phần này rồi, Tô Tề suy nghĩ trong chốc lát, sau đó đem tư liệu người này để qua một bên, lại tùy tay cầm một phần khác.

“Hả?”

Khi nhìn đến một phần tư liệu này, Tô Tề sửng sốt.

Bởi vì ảnh chụp một phần tư liệu này là nữ, hơn nữa nhìn cũng không tệ lắm, thoạt nhìn còn trẻ.

Tô Tề nhanh chóng xem thông tin người này, cô là nữ quan quân tên Anna, sau đó nhìn chằm chằm không chớp mắt bức ảnh kia.

Không phải anh mê luyến sắc đẹp người ta, bởi vì xem xong tư liệu nữ nhân này, anh chợt có một loại trực giác —— nữ nhân này, hẳn là một nhân viên tình báo.

Phía trước anh được kinh nghiệm trực giác tình báo từ hệ thống, giác quan thứ sáu rất mãnh liệt, hơn nữa chuẩn xác, cho nên anh liếc mắt một cái liền nhìn ra người này không giống người thường, anh nghe được hương vị đồng loại trên người.

Nhưng vấn đề là, lúc này giao lưu, vô luận từ lý luận hay từ một phương diện nào, đều không nên có nhân viên tình báo xuất hiện.

“Có điểm ý tứ! Nhân viên tình báo giả dạng lục quân bình thường, có ý tứ!”

Anh đang tự hỏi đến nhập thần, phịch một tiếng, cửa bị người đẩy ra một chút, thực mau, sắc mặt Trần Quân khó coi vọt tiến vào.

“Lớp trưởng, đã xảy ra chuyện!”

Đã xảy ra chuyện?

Tô Tề ngẩng đầu liếc mắt nhìn Trần Quân một cái, lúc này mới không vội không vàng buông phân tư liệu kia xuống: “Làm sao vậy?”

Không phải là anh không có chút nào quan tâm, anh liếc mắt một cái liền nhìn ra, không phải là chuyện gì lớn, nhiều lắm là đánh nhau cùng người không thắng, nhìn sắc mặt Trần Quân sẽ biết, không phải kinh hoảng thất thố, mà là âm trầm.

Không đợi Trần Quân trả lời, Tô Tề liền hỏi tiếp một câu: “Các người đi tìm bọn Tây?”

Lúc này ngoại quân tiến vào giao lưu, là bọn mũi lõ.

Đối với bọn mũi lõ, Tô Tề hiểu biết rất nhiều, cái gọi là chiến đấu dân tộc, khẳng định mang tính tình rất lớn, hơn nữa rất thích tranh đấu tàn nhẫn, tính tình càng bạo nổ.

Trên mạng truyền lưu một truyện cười, phi công người ta chiến đấu, trước lái phải lấy ra một lọ Vodka nhấp vài ngụm, như vậy, phi cơ cất cánh mới đặc biệt có lực.

Cách làm bọn họ rất nhiều, quân ta đều không thể tưởng tượng, bất quá cẩn thận nghĩ, nghĩ sâu chút, sẽ cảm thấy đương nhiên, chiến đấu ý thức cùng chiến đấu tinh thần người ta, không thể không thừa nhận, đã thâm nhập trong cốt tủy.

Cho nên Tô Tề đoán một chút liền có được chân tướng, đó chính là hai bên xảy ra xung đột, hoặc nói chuẩn xác một ít, là đánh giá, nhưng mấy người Trần Quân bị đối phương nghiền áp.

Quả nhiên, nghe xong Tô Tề nói, Trần Quân gật đầu: “Chúng ta đang ở sân huấn luyện luyện cách đấu, không biết sao những kẻ đó tìm tới cửa, đầu tiên là hứng thú dạt dào nhìn chúng ta luyện, nhìn trong chốc lát, có người cởi áo ngoài liền đi lên nói muốn so cùng chúng ta.

Chúng ta vừa thấy tuổi tác người ta so với chúng ta lớn hơn nhiều, liền đều cự tuyệt, nào biết đối phương vừa thấy, không vui, liền kêu huyên náo lên, nói chúng ta đều không có một người có thể đánh, chúng ta nghe xong, liền phái một người đi ra luyện chút cùng đối phương, nào biết cái lão kia là một nhân vật đáng gờm, chúng ta ra liên tục bốn chiêu đều bị chế phục, lớp trưởng, cậu mau đi xem một chút, bằng không mặt đều ném hết!”

Tô Tề nghe xong, không chút hoang mang, nâng chung trà lên uống ngụm trà, lúc này mới đứng lên đi theo Trần Quân đi ra ngoài, đi đến sân huấn luyện.

Còn chưa tới sân huấn luyện, liền thấy trong ba tầng ngoài, có rất nhiều học viên lục chỉ đang vây quanh ở bên ngoài, bất quá trường hợp lại có chút quỷ dị, lặng ngắt như tờ, mọi người đều chỉ trầm mặc mà nhìn.

Nếu là tình huống lui tới bình thường, hiện trường khẳng định là một mảnh kêu loạn, tiếng gào trầm trồ khen ngợi cùng thanh ồn ào không dứt bên tai, mà hiện tại...

Xem ra tình huống rất không ổn.

Tô Tề cùng Trần Quân đẩy đám người ra đi vào.

Lúc này, học viên ban thực nghiệm đã không có người tỷ thí cùng họ, giữa sân huấn luyện, hai ngoại quân đang chơi đánh nhau thực giữ dội, cẩn thận nghe ngóng, là bọn họ sau khi đánh mấy học viên ban thực nghiệm, cảm thấy không thú vị, vì thế dứt khoát chơi với người mình.

Lúc này, là hai chiến sĩ quân Nga đang đối luyện, khi hai người tới, một người trong đó bị đánh đến máu mũi giàn giụa, chính là hai người không hề để bụng, còn đang đánh nhau.

Hai người xuống tay mạnh mẽ, hơn nữa đều thực tàn nhẫn, một đám học viên vây quanh xem, bao gồm học viên tiến tu cùng học viên đại học nghẹn họng nhìn trân trối.

Tô Tề nhìn vài lần liền minh bạch, chiêu số hai người này luyện hoàn toàn chính là của bộ đội đặc chủng, xuống tay đều tàn nhẫn lại nặng, từng chiêu trí mệnh.

Phía trước thời điểm Tô Tề còn ở Cương Thất Liên, liền tổng kết qua đủ loại vấn đề thuật đấu vật quân ta, lúc này những học viên đó chấn động cùng kinh ngạc, bất quá là những vấn đề tập trung biểu hiện mà thôi.

Hai người kia còn đang đánh đến khí thế ngất trời, Tô Tề đi qua, trực tiếp dùng tiếng Anh nói: “Này —— hai vị, tạm dừng một chút!”

Hai người kia đồng thời dừng động tác lại, từng người lui về phía sau một bước, cùng nhau nhìn về phía anh.

“Thượng úy, xương mũi anh đã bị thương, nên lập tức xử lý.” Tô Tề chỉ vào một người trong đó nói.

Quan quân kia ngẩn ra, ngẩng đầu hơi đè trên mũi, tê một tiếng, anh hít hà một hơi, hiển nhiên vô cùng đau đớn.

Lúc này, một nữ quan quân vội vàng bước nhanh tới, liếc mắt nhìn kỹ một cái, hoảng sợ: “Ivanov, anh không thể lại đánh, xương mũi anh thật sự có vấn đề rồi!”

Cái quan quân kia gật đầu, hướng đối thủ của mình bất đắc dĩ nhún vai, lúc này mới đi theo nữ quan quân kia xử lý.

Bọn họ đi rồi, người kia còn đứng ở giữa sân nhìn về phía Tô Tề, cười như không cười: “Hai, quân nhân Trung Quốc, dám chơi một chút không?”
 
Top