[Huyền huyễn] Từ binh lính đột kích bắt đầu Phật hệ đội quân mũi nhọn - Thủy Thủy Bình An
- Tham gia
- 14/4/19
- Bài viết
- 14,849
- Điểm cảm xúc
- 5,554
- Điểm
- 113
Chương 80: Lại tranh chạy một chút
Editor: trucxinh0505
Tô Tề thảnh thơi ở một bên nhìn.
Dưới ánh trăng, Bạch Thiết Quân cùng Cam Tiểu Ninh đang vượt chướng ngại 400 mét trên sân huấn luyện, mồ hôi chảy như mưa, chạy 100 mét, chuyển vượt qua ba bước cọc, vượt qua chiến hào, vượt qua tường thấp, thông qua bản cầu cao nhảy, trình độ bò thang, thông qua cầu độc mộc, vượt tường cao, nằm trườn thông qua cọc võng thấp; Chuyển ngược lại, vượt qua cọc võng thấp, nhảy qua tường cao, vòng trên hàng trụ, trình độ bò thông qua thang, thông qua cầu bản cao nhảy, vượt chông, nhảy xuống leo lên chiến hào, vượt qua năm bước cọc, lại chạy 100 mét.
Chạy mấy hiệp, Bạch Thiết Quân mệt đến thở hồng hộc, Cam Tiểu Ninh trực tiếp ghé vào trên mặt đất.
“Tề ca, có thể chứ?” Bạch Thiết Quân hữu khí vô lực hỏi.
“Lại lần nữa!” Tô Tề không chút nghĩ ngợi, lập tức đáp.
“Còn nữa sao?” Biểu tình Cam Tiểu Ninh cứng đờ, sau khi lấy lại tinh thần, anh xoay đầu, nhìn Bạch Thiết Quân nhỏ giọng nói thầm: “Bạch Thiết Quân, có phải Tô Tề cố ý chỉnh chúng ta hay không? Như vậy rồi mà vẫn phải chạy, có cái ý nghĩa gì sao?”
Bạch Thiết Quân liếc mắt trừng Cam Tiểu Ninh một cái: “Cam ca, anh không hiểu rồi, Tề ca làm chúng ta làm như vậy khẳng định là có ý thâm sâu, anh đừng nghĩ nhiều như vậy, chiếu theo làm là được!”
“Có ý thâm sâu? Anh xem chính là cố ý thì có?” Cam Tiểu Ninh mệt đến miệng khô lưỡi khô, nói chuyện có chút không nhanh nhẹn, anh mệt tới cực điểm rồi tự nhiên là một bụng bực tức.
Bạch Thiết Quân nghe đến đó, bất mãn: “Cam ca, anh cũng không thể nói Tề ca như vậy, anh không thể bởi vì không lý giải được ý tưởng Tề ca liền cho rằng anh ấy đang nhằm vào anh, nếu em trước kia cũng nghĩ giống như anh, hiện tại có thể một chân đá gãy xương ống chân một người sao, mọi người có thể gọi em là chiến thần sao?”
Thằng nhãi này chẳng biết xấu hổ còn thổi phồng.
Sở dĩ người ta gọi là chiến thần, ngay từ đầu đều là châm chọc cùng trào phúng, sau đó chậm rãi nhiều năm mới có ý tứ bội phục, cậu ta lại trực tiếp cho làm, cái tên hiệu chiến thần này là mọi người khen thưởng mình!
Da mặt thật là dầy tới cực điểm.
“...” Cam Tiểu Ninh há miệng thở dốc, cuối cùng chỉ có thể không nói được lời gì.
“Cam ca, tiếp tục thôi!” Bạch Thiết Quân dùng tay chống đất, cố sức bò lên.
“Được đi!” Cam Tiểu Ninh than một tiếng, cũng chỉ có thể đi theo đứng lên.
Hai người tiếp tục huấn luyện vượt 400 mét chướng ngại.
Lại lập lại ba lần, hai người liền nằm rạp trên mặt đất, rốt cuộc bò không dậy nổi.
Lúc này, Tô Tề mới đạp ánh trăng, từ từ đi đến.
“Tề ca, không chạy được nữa, bất động luôn rồi!” Bạch Thiết Quân há to miệng, thở hổn hển giống chú chó đại bạch.
Cam Tiểu Ninh vẫn luôn không nhúc nhích, như một bãi bùn lầy, nói đều không ra hơi, đến sức phun tào đều không có.
“Mọi người có phát hiện không?” Tô Tề ngồi xổm xuống bên hai người, mỉm cười nói.
“Cái gì?” Bạch Thiết Quân sửng sốt, Cam Tiểu Ninh quay đầu đi, dùng đôi mắt vô thần nhìn Tô Tề.
“Kỳ thật thể năng của hai người so với trong tưởng tượng hai người còn tốt hơn!”
“Sao?” Bạch Thiết Quân ngẩn ra, Cam Tiểu Ninh nghe xong, cũng nhíu nhíu mày.
Sau một lát, đột nhiên Bạch Thiết Quân ngồi dậy một chút, vỗ một cái trên đùi Cam Tiểu Ninh, bởi vì anh dùng sức quá mức, Cam Tiểu Ninh bị đau cũng ngồi dậy một chút, mắng to: “Bạch Thiết Quân, cậu vỗ vào chỗ nào vậy!”
Cam Tiểu Ninh cười hì hì, tiện hề hề: “Ngượng ngùng ngượng ngùng, Cam ca, em quá kích động, vỗ sai rồi!”
Cam Tiểu Ninh oán hận mắt trừng nhìn Bạch Thiết Quân một cái, anh biết Bạch Thiết Quân là cố ý.
Bạch Thiết Quân vội vàng nói sang chuyện khác: “Cam ca, vừa rồi anh đi theo em chạy mấy lần 400 mét!”
“Bảy lần!” Cam Tiểu Ninh không chút nghĩ ngợi trả lời, sau khi nói xong, anh chợt mở to hai mắt một chút, mặt đầy không thể tưởng tượng.
Cam Tiểu Ninh sợ nhất chính là vượt chướng ngại 400 mét, mỗi một lần huấn luyện đều như bị kéo vào địa lao nghiêm hình tra tấn, như thể sống không bằng chết, cho nên dần dần, anh đối với chương trình dạy vượt chướng ngại 400 mét liền sợ hãi đến trong xương cốt, chỉ cần tưởng tượng đến sẽ huấn luyện cái này, cái đầu liền phình to, sợ hãi, sợ hãi, lùi bước, đủ loại đủ loại, tất cả đều nảy lên trong lòng.
Chính là anh không có nghĩ đến, vừa rồi anh đi theo Bạch Thiết Quân một hơi vượt bảy lần 400 mét chướng ngại, tuy sau vài lần thành tích đều rối tinh rối mù, chính là ——
Chính là cái này vượt xa xa trong tưởng tượng của anh.
Mà trước đây, anh vẫn luôn cho rằng bản thân vượt cao nhất là ba lần mà thôi, nếu muốn ép anh chạy vượt lần thứ tư, vậy khẳng định anh sẽ mệt chết ngất.
Nhưng hiện tại sự thật chứng minh không phải vậy, thể năng của anh vượt xa trong tưởng tượng.
Trong khoảnh khắc, trong chỗ sâu đáy lòng Cam Tiểu Ninh, đối với sợ hãi vượt 400 mét chướng ngại liền ít đi rất nhiều.
Trong lòng anh nhẹ nhàng một mảng lớn.
Bạch Thiết Quân sau khi lấy lại tinh thần, cũng kinh ngạc đến cực điểm: “Tề ca, thể năng em thật sự so trước kia tốt hơn quá nhiều, hơn nữa so với trong tưởng tưởng của em, cho rằng bản thân có thể chạy nhiều lắm là năm hiệp mà thôi!”
Tô Tề cười cười: “Cho nên hai người phải có tin tưởng với bản thân.”
“Vâng!” Bạch Thiết Quân gật đầu.
Cam Tiểu Ninh cũng nhấp miệng cười cười.
“Thế nào, Cam ca, em nói cách làm Tề ca thâm ý sâu sắc đi?” Bạch Thiết Quân quay đầu nhìn Cam Tiểu Ninh, đắc ý dào dạt.
Cam Tiểu Ninh gãi gãi đầu, có chút ngượng ngùng.
“Hai người nói cái gì vậy?” Tô Tề khó hiểu.
“Không, không có gì.” Cam Tiểu Ninh vội vàng trả lời.
Tô Tề cũng không có hỏi nhiều, chỉ nói: “Hai người nghỉ ngơi một chút, sau đó lại chạy một chuyến!”
“Còn muốn chạy?” Bạch Thiết Quân cùng Cam Tiểu Ninh đều lắp bắp kinh hãi.
“Một chuyến cuối cùng!”
“Được!” Bạch Thiết Quân gật gật đầu.
“Được... Được đi?” Cam Tiểu Ninh có chút miễn cưỡng.
Nghỉ ngơi một trận, hai người đứng lên.
Tô Tề nói: “Lúc này, Bạch Thiết Quân chạy trước, Cam ca, thời điểm Bạch Thiết Quân chạy anh ở bên cạnh nhìn, anh nhìn kỹ động tác cậu ta, sau đó lại ngẫm lại bản thân. Thời điểm Cam ca chạy, Bạch Thiết Quân đứng nhìn, cũng giống như vậy, cũng ngẫm lại chính mình.”
“Được!” Hai người cùng gật đầu.
Đợi đến hai người chạy xong rồi, Tô Tề nói: “Em cũng chạy một chuyến, hai người nhìn xem em chạy.”
“Được!” Hai người gật đầu.
Thời điểm Tô Tề đi vào vạch chuẩn bị, đợi Bạch Thiết Quân hô khẩu lệnh chạy anh mới chạy đi ra ngoài, chạy 100 mét, chuyển vượt qua ba bước cọc, vượt qua chiến hào, vượt qua tường thấp, thông qua nhảy cầu bản cao, trình độ bò thang, thông qua cầu độc mộc...
Động tác anh không tính đặc biệt mau, nhưng rất linh hoạt, vươn tay giơ chân hào phóng, có thể nói cấp bậc sách giáo khoa.
Sauk hi chạy xong, anh về tới bên người Bạch Thiết Quân cùng Cam Tiểu Ninh.
“Tề ca, anh thật trâu, chạy một chuyến nhưng mặt không đỏ khí không suyễn!” Bạch Thiết Quân không cầm lòng được mà giơ ngón tay cái lên.
Tô Tề cười cười: “Tôi không tận lực, tôi muốn cho hai người xem thực rõ ràng một chút, cho nên tận lực thả chậm tốc độ, nên sao thở mệt được!”
Bên cạnh, Cam Tiểu Ninh trợn tròn đôi mắt, một hồi lâu mới phản ứng lại nói: “Tô Tề, vừa rồi cậu nói cái gì, cậu nói chưa có dốc toàn lực sao?”
“Vâng.” Tô Tề gật đầu.
“Vậy vừa rồi cậu dùng mấy thành lực?” Cam Tiểu Ninh lại hỏi.
“Bảy thành đi!” Tô Tề nói.
Cam Tiểu Ninh vừa nghe nói móa một tiếng.
“Làm sao vậy?”
“Tô Tề, cậu chỉ dùng bảy thành sức lực chạy mất một phút 48, nếu dốc toàn lực, chẳng phải một phút hai mươi mấy sao? Tô Tề, thành tích cậu một lần chạy là một phút 37, nói như vậy, một lần kia cậu chạy cùng ngũ ban phó, kỳ thật cũng không ứng phó toàn lực sao?”
“A?” Bạch Thiết Quân trợn tròn đôi mắt: “Một phút 37 đều không phải trình độ thật của Tề ca sao? Móa, Tề ca, anh có phải là người hay không vậy?”
Tô Tề thảnh thơi ở một bên nhìn.
Dưới ánh trăng, Bạch Thiết Quân cùng Cam Tiểu Ninh đang vượt chướng ngại 400 mét trên sân huấn luyện, mồ hôi chảy như mưa, chạy 100 mét, chuyển vượt qua ba bước cọc, vượt qua chiến hào, vượt qua tường thấp, thông qua bản cầu cao nhảy, trình độ bò thang, thông qua cầu độc mộc, vượt tường cao, nằm trườn thông qua cọc võng thấp; Chuyển ngược lại, vượt qua cọc võng thấp, nhảy qua tường cao, vòng trên hàng trụ, trình độ bò thông qua thang, thông qua cầu bản cao nhảy, vượt chông, nhảy xuống leo lên chiến hào, vượt qua năm bước cọc, lại chạy 100 mét.
Chạy mấy hiệp, Bạch Thiết Quân mệt đến thở hồng hộc, Cam Tiểu Ninh trực tiếp ghé vào trên mặt đất.
“Tề ca, có thể chứ?” Bạch Thiết Quân hữu khí vô lực hỏi.
“Lại lần nữa!” Tô Tề không chút nghĩ ngợi, lập tức đáp.
“Còn nữa sao?” Biểu tình Cam Tiểu Ninh cứng đờ, sau khi lấy lại tinh thần, anh xoay đầu, nhìn Bạch Thiết Quân nhỏ giọng nói thầm: “Bạch Thiết Quân, có phải Tô Tề cố ý chỉnh chúng ta hay không? Như vậy rồi mà vẫn phải chạy, có cái ý nghĩa gì sao?”
Bạch Thiết Quân liếc mắt trừng Cam Tiểu Ninh một cái: “Cam ca, anh không hiểu rồi, Tề ca làm chúng ta làm như vậy khẳng định là có ý thâm sâu, anh đừng nghĩ nhiều như vậy, chiếu theo làm là được!”
“Có ý thâm sâu? Anh xem chính là cố ý thì có?” Cam Tiểu Ninh mệt đến miệng khô lưỡi khô, nói chuyện có chút không nhanh nhẹn, anh mệt tới cực điểm rồi tự nhiên là một bụng bực tức.
Bạch Thiết Quân nghe đến đó, bất mãn: “Cam ca, anh cũng không thể nói Tề ca như vậy, anh không thể bởi vì không lý giải được ý tưởng Tề ca liền cho rằng anh ấy đang nhằm vào anh, nếu em trước kia cũng nghĩ giống như anh, hiện tại có thể một chân đá gãy xương ống chân một người sao, mọi người có thể gọi em là chiến thần sao?”
Thằng nhãi này chẳng biết xấu hổ còn thổi phồng.
Sở dĩ người ta gọi là chiến thần, ngay từ đầu đều là châm chọc cùng trào phúng, sau đó chậm rãi nhiều năm mới có ý tứ bội phục, cậu ta lại trực tiếp cho làm, cái tên hiệu chiến thần này là mọi người khen thưởng mình!
Da mặt thật là dầy tới cực điểm.
“...” Cam Tiểu Ninh há miệng thở dốc, cuối cùng chỉ có thể không nói được lời gì.
“Cam ca, tiếp tục thôi!” Bạch Thiết Quân dùng tay chống đất, cố sức bò lên.
“Được đi!” Cam Tiểu Ninh than một tiếng, cũng chỉ có thể đi theo đứng lên.
Hai người tiếp tục huấn luyện vượt 400 mét chướng ngại.
Lại lập lại ba lần, hai người liền nằm rạp trên mặt đất, rốt cuộc bò không dậy nổi.
Lúc này, Tô Tề mới đạp ánh trăng, từ từ đi đến.
“Tề ca, không chạy được nữa, bất động luôn rồi!” Bạch Thiết Quân há to miệng, thở hổn hển giống chú chó đại bạch.
Cam Tiểu Ninh vẫn luôn không nhúc nhích, như một bãi bùn lầy, nói đều không ra hơi, đến sức phun tào đều không có.
“Mọi người có phát hiện không?” Tô Tề ngồi xổm xuống bên hai người, mỉm cười nói.
“Cái gì?” Bạch Thiết Quân sửng sốt, Cam Tiểu Ninh quay đầu đi, dùng đôi mắt vô thần nhìn Tô Tề.
“Kỳ thật thể năng của hai người so với trong tưởng tượng hai người còn tốt hơn!”
“Sao?” Bạch Thiết Quân ngẩn ra, Cam Tiểu Ninh nghe xong, cũng nhíu nhíu mày.
Sau một lát, đột nhiên Bạch Thiết Quân ngồi dậy một chút, vỗ một cái trên đùi Cam Tiểu Ninh, bởi vì anh dùng sức quá mức, Cam Tiểu Ninh bị đau cũng ngồi dậy một chút, mắng to: “Bạch Thiết Quân, cậu vỗ vào chỗ nào vậy!”
Cam Tiểu Ninh cười hì hì, tiện hề hề: “Ngượng ngùng ngượng ngùng, Cam ca, em quá kích động, vỗ sai rồi!”
Cam Tiểu Ninh oán hận mắt trừng nhìn Bạch Thiết Quân một cái, anh biết Bạch Thiết Quân là cố ý.
Bạch Thiết Quân vội vàng nói sang chuyện khác: “Cam ca, vừa rồi anh đi theo em chạy mấy lần 400 mét!”
“Bảy lần!” Cam Tiểu Ninh không chút nghĩ ngợi trả lời, sau khi nói xong, anh chợt mở to hai mắt một chút, mặt đầy không thể tưởng tượng.
Cam Tiểu Ninh sợ nhất chính là vượt chướng ngại 400 mét, mỗi một lần huấn luyện đều như bị kéo vào địa lao nghiêm hình tra tấn, như thể sống không bằng chết, cho nên dần dần, anh đối với chương trình dạy vượt chướng ngại 400 mét liền sợ hãi đến trong xương cốt, chỉ cần tưởng tượng đến sẽ huấn luyện cái này, cái đầu liền phình to, sợ hãi, sợ hãi, lùi bước, đủ loại đủ loại, tất cả đều nảy lên trong lòng.
Chính là anh không có nghĩ đến, vừa rồi anh đi theo Bạch Thiết Quân một hơi vượt bảy lần 400 mét chướng ngại, tuy sau vài lần thành tích đều rối tinh rối mù, chính là ——
Chính là cái này vượt xa xa trong tưởng tượng của anh.
Mà trước đây, anh vẫn luôn cho rằng bản thân vượt cao nhất là ba lần mà thôi, nếu muốn ép anh chạy vượt lần thứ tư, vậy khẳng định anh sẽ mệt chết ngất.
Nhưng hiện tại sự thật chứng minh không phải vậy, thể năng của anh vượt xa trong tưởng tượng.
Trong khoảnh khắc, trong chỗ sâu đáy lòng Cam Tiểu Ninh, đối với sợ hãi vượt 400 mét chướng ngại liền ít đi rất nhiều.
Trong lòng anh nhẹ nhàng một mảng lớn.
Bạch Thiết Quân sau khi lấy lại tinh thần, cũng kinh ngạc đến cực điểm: “Tề ca, thể năng em thật sự so trước kia tốt hơn quá nhiều, hơn nữa so với trong tưởng tưởng của em, cho rằng bản thân có thể chạy nhiều lắm là năm hiệp mà thôi!”
Tô Tề cười cười: “Cho nên hai người phải có tin tưởng với bản thân.”
“Vâng!” Bạch Thiết Quân gật đầu.
Cam Tiểu Ninh cũng nhấp miệng cười cười.
“Thế nào, Cam ca, em nói cách làm Tề ca thâm ý sâu sắc đi?” Bạch Thiết Quân quay đầu nhìn Cam Tiểu Ninh, đắc ý dào dạt.
Cam Tiểu Ninh gãi gãi đầu, có chút ngượng ngùng.
“Hai người nói cái gì vậy?” Tô Tề khó hiểu.
“Không, không có gì.” Cam Tiểu Ninh vội vàng trả lời.
Tô Tề cũng không có hỏi nhiều, chỉ nói: “Hai người nghỉ ngơi một chút, sau đó lại chạy một chuyến!”
“Còn muốn chạy?” Bạch Thiết Quân cùng Cam Tiểu Ninh đều lắp bắp kinh hãi.
“Một chuyến cuối cùng!”
“Được!” Bạch Thiết Quân gật gật đầu.
“Được... Được đi?” Cam Tiểu Ninh có chút miễn cưỡng.
Nghỉ ngơi một trận, hai người đứng lên.
Tô Tề nói: “Lúc này, Bạch Thiết Quân chạy trước, Cam ca, thời điểm Bạch Thiết Quân chạy anh ở bên cạnh nhìn, anh nhìn kỹ động tác cậu ta, sau đó lại ngẫm lại bản thân. Thời điểm Cam ca chạy, Bạch Thiết Quân đứng nhìn, cũng giống như vậy, cũng ngẫm lại chính mình.”
“Được!” Hai người cùng gật đầu.
Đợi đến hai người chạy xong rồi, Tô Tề nói: “Em cũng chạy một chuyến, hai người nhìn xem em chạy.”
“Được!” Hai người gật đầu.
Thời điểm Tô Tề đi vào vạch chuẩn bị, đợi Bạch Thiết Quân hô khẩu lệnh chạy anh mới chạy đi ra ngoài, chạy 100 mét, chuyển vượt qua ba bước cọc, vượt qua chiến hào, vượt qua tường thấp, thông qua nhảy cầu bản cao, trình độ bò thang, thông qua cầu độc mộc...
Động tác anh không tính đặc biệt mau, nhưng rất linh hoạt, vươn tay giơ chân hào phóng, có thể nói cấp bậc sách giáo khoa.
Sauk hi chạy xong, anh về tới bên người Bạch Thiết Quân cùng Cam Tiểu Ninh.
“Tề ca, anh thật trâu, chạy một chuyến nhưng mặt không đỏ khí không suyễn!” Bạch Thiết Quân không cầm lòng được mà giơ ngón tay cái lên.
Tô Tề cười cười: “Tôi không tận lực, tôi muốn cho hai người xem thực rõ ràng một chút, cho nên tận lực thả chậm tốc độ, nên sao thở mệt được!”
Bên cạnh, Cam Tiểu Ninh trợn tròn đôi mắt, một hồi lâu mới phản ứng lại nói: “Tô Tề, vừa rồi cậu nói cái gì, cậu nói chưa có dốc toàn lực sao?”
“Vâng.” Tô Tề gật đầu.
“Vậy vừa rồi cậu dùng mấy thành lực?” Cam Tiểu Ninh lại hỏi.
“Bảy thành đi!” Tô Tề nói.
Cam Tiểu Ninh vừa nghe nói móa một tiếng.
“Làm sao vậy?”
“Tô Tề, cậu chỉ dùng bảy thành sức lực chạy mất một phút 48, nếu dốc toàn lực, chẳng phải một phút hai mươi mấy sao? Tô Tề, thành tích cậu một lần chạy là một phút 37, nói như vậy, một lần kia cậu chạy cùng ngũ ban phó, kỳ thật cũng không ứng phó toàn lực sao?”
“A?” Bạch Thiết Quân trợn tròn đôi mắt: “Một phút 37 đều không phải trình độ thật của Tề ca sao? Móa, Tề ca, anh có phải là người hay không vậy?”