Lượt xem của khách bị giới hạn

[Tản văn] | Tuyển tập tản văn | Bức thư đến từ quá khứ - Penguin Cute

[Tản văn] | Tuyển tập tản văn | Bức thư đến từ quá khứ - Penguin Cute

Cố Trinh

Unstoppable
Tham gia
26/6/20
Bài viết
336
Điểm cảm xúc
513
Điểm
93
BỨC THƯ ĐẾN TỪ QUÁ KHỨ
la-thu-chua-gui.jpg

Tác giả: Penguin Cute
Thể loại: Tản văn
Tình trạng: Đang hoàn
Link thảo luận góp ý: Vô đây
Văn án:​
Gửi cho chính tôi ở tương lai. Một bức thư đến từ quá khứ này hi vọng có thể xoa dịu được tâm hồn cậu lúc ấy. Hi vọng cho cậu luôn được như hiện tại. An yên và hạnh phúc. I love you 3000
 
Sửa lần cuối:

Cố Trinh

Unstoppable
Tham gia
26/6/20
Bài viết
336
Điểm cảm xúc
513
Điểm
93
Tháng 4 năm 2021...
Hãy đọc nó vào cuối tháng 4, sau khi các kì thi HSG kết thúc, khi mà thi Học kì đang đến gần, lúc mà em đang cảm thấy vui sướng nhất hoặc đau khổ nhất.

Kết quả của cuộc thi lần này, liệu em có hài lòng? Với gần 300 ngày nỗ lực ở cả ba lĩnh vực: Học, Thi 11 và Thi vượt cấp 12, em có đạt được thành quả xứng đáng với những gì bản thân đã bỏ ra chưa? Em có nhớ mình đã mong ước điều gì không? Có thể đạt điểm trung bình cả kì thấp thôi cũng được, nhưng hi vọng sẽ được giải nhì Tỉnh, HCV khu vực và giải nhất vượt cấp... Em làm được đến đâu rồi?

Cô gái à, hiện tại em đang rất mệt mỏi và lười biếng, nhưng chỉ vì khiến em có thể tốt hơn, mà nó đã phải lết cái thân xác còm cõi của nó để đi học. Nó chẳng có ai dạy học cả, nên nhiều lúc bù đầu không giải quyết được vấn đề. Nó hay ốm hay đau, nên lắm lúc chỉ đành ngồi chịu trận. Nó mất hết động lực, sau khi phần mềm countdown và những ghi chú ruột gan mất hết sau khi rơi vào tay đứa em.

Hmm.

Em đang vui đúng không? Kết quả thi đã làm em rất hài lòng sau bao tháng ngày nỗ lực không mệt mỏi. Tưởng tượng đến cái cảnh em cười thật tươi là tâm trí nó thấy nhẹ nhõm hơn hẳn và lại có quyết tâm rồi. Bao nhiêu năm qua, kết quả không đền đáp em xứng đáng, nên mong lần này, mọi thứ sẽ chiều chuộng em hơn. Hạnh phúc nhé em tôi...
 

Cố Trinh

Unstoppable
Tham gia
26/6/20
Bài viết
336
Điểm cảm xúc
513
Điểm
93
Ai rồi cùng phải có lúc thay đổi. Chỉ là thay đổi như thế nào...

Có một lần, Suki hỏi tại sao giờ tôi lại ít nói như thế. Ngày xưa ấy, tôi rất hay nói chuyện, tính tình lại vui vẻ. Khuôn mặt của tôi lúc đấy bỗng đờ lại, vẫn chưa thể tin được là mình lại có thể biến đổi thành con người không mong muốn như vậy. Thì ra, ai rồi cũng phải khác, có khi trở thành phiên bản mà mình không mong muốn.

Tôi tự tưởng tượng xem tương lai, tôi sẽ là một mẫu người như thế nào. Dù trở thành ai đi nữa, thì tôi vẫn ước mong mình có thể giỏi giang hơn, tốt đẹp hơn, thay vì trở thành một phiên bản mà trước đây đã từng rất ghét. Tôi đang có một đứa bạn thân đúng nghĩa, có một mối quan hệ mập mờ đúng nghĩa, gần như bây giờ đang có tất cả mọi thứ và chỉ mong sau này thêm HSG các cấp nữa là hoàn hảo.

Chẳng biết tôi của sau này sẽ thế nào nhỉ?

Nhưng tôi ơi, làm ơn, đừng đòi hỏi quá đáng và ích kỉ đấy nhé. Không được vì cái tính khó ưa của cậu mà làm "Em gái" của tôi bỏ chạy, "Đũy mê chim" của tôi không thấy đâu, đừng làm tôi của sau này trượt dài trên cái dốc thất bại. Có thể không cần giỏi, thay đổi nhiều, nhưng phải là một con người tiến bộ... Ít nhất là như bây giờ.
 

Cố Trinh

Unstoppable
Tham gia
26/6/20
Bài viết
336
Điểm cảm xúc
513
Điểm
93
Sẽ có lúc em phải trải qua những mất mát...

Thất tịch của người khác thì có thể nhạt nhẽo, chán, vui vẻ, thất tịch của tui chìm ngập trong nước mắt và mệt mỏi...

Bé con hôm nay đi mất rồi. Mới hôm qua thôi, tui còn vừa cười, vừa cầm điện thoại quay video và hào hứng kể "Xin chào, đây là Vàng, các bạn thấy rồi đấy, suốt ngày ăn no ngủ kĩ, nên người nó béo phị như dị nè"

Ấy vậy mà hôm nay...

Không, tôi không muốn kể gì hết, nhưng tôi vẫn sẽ kể cho bạn nghe, tôi đã khóc rất nhiều, đến sưng mắt lên, nhưng vẫn phải tỏ ra là mình ổn. Tôi mệt mỏi, tủi thân, thương chị của Vàng, đã mồ côi mẹ, còn mỗi đứa em mà giờ cũng bỏ mà đi. Tui đã không kềm được lòng, nấc lên khi thấy bé Trắng kêu em thảm thiết. Tui cứ tưởng Vàng sẽ sống, tôi đã mong chỉ cần nó sống thôi, tiền điện thoại tui hứa sẽ không cần nữa, để đó mua sữa cho nó. Trái ngược với hình ảnh đầy sức sống hồi sáng nay, Vàng của tui lúc này đau đớn lắm, quằn quại lắm, chết cũng không thể nhắm mắt nổi...

Tui cứ thế òa lên, nỗi đau đấy còn lớn hơn cả lúc Đực bị đem đi bán nữa, rồi mấy ngày sắp tới, bé Còi của tui cũng sẽ bị đem đi. Tui chẳng còn gì nữa cả.

Tui tự hỏi rằng, liệu sau này... Cậu còn cái tình yêu thương động vật đó nữa không nhỉ? Cậu có nhớ đến những bé bốn chân cute đấy nữa? Cậu sẽ chẳng vô cảm đúng không?? Dù gì đi nữa, tôi cũng không hi vọng thấy một con người vô cảm trong cậu. Giờ tôi mệt lắm, chẳng biết phải nói gì...
 
Sửa lần cuối:

Cố Trinh

Unstoppable
Tham gia
26/6/20
Bài viết
336
Điểm cảm xúc
513
Điểm
93

Em đã từng là một cô bé kiêu ngạo đến đáng thương. Chẳng muốn động đến ai và cũng chẳng muốn ai động đến. Người em toàn là gai góc, xù xì đến đáng sợ.
Em cũng đã mơ ước về một người yêu thương em đó thôi. Nhưng liệu có ai không nhỉ?
Em cũng đã mơ ước về cuộc sống an yên hơn với em đó thôi. Nhưng đâu có được chứ...

Nhưng đó chỉ là đã từng...

Hiện tại và tương lai sau này, mong cho em có một trải nghiệm như em mơ ước. Sống như bây giờ cũng được mà. Cái gì em cũng có cả. Và em vừa trưởng thành, vì người khiến em vui cũng đã tới, không phải dang dở đến đau lòng như trước đây nữa. Mọi người đều giống như em đã từng mơ ước, em có một đứa bạn thân đúng nghĩa, có một gia đình hoàn hảo, gần như mọi thứ đang được em nắm trong bàn tay.

Sau này em cũng sẽ thế thôi. Luôn nỗ lực, công ăn việc làm ổn định, chịu một xíu áp lực, nhiều người yêu thương, như những gì em có ở hiện tại vậy...
 

Cố Trinh

Unstoppable
Tham gia
26/6/20
Bài viết
336
Điểm cảm xúc
513
Điểm
93
M không phải người đầu tiên cậu thích, nhưng lại la người mà gần 4 năm rồi, vẫn không thể khiến cậu buông bỏ.

Hôm nay có kết quả thi vào 10, tôi đã ngồi nghĩ rất lâu, rốt cuộc M sẽ vào chuyên Tự nhiên hay là Xã hội nhỉ? Bé rất thích TN, giỏi nhưng lại không có hứng với XH. Đã rất tò mò nhưng tôi lại không dám hỏi. Cứ ngồi chờ, chờ mãi.
Bất ngờ thật, em ấy học lớp thường, đó là điều vượt ngoài suy nghĩ. Tôi đã ngồi tự hỏi: Tại sao? Tại sao lại như thế chứ nhỉ? Nhưng vẫn không thể có đáp án.

Tôi đã có cơ hội nói chuyện, nhưng vẫn không dám mở mồm... Vẫn giống như thời trẻ trâu, tôi luôn động lòng trước em, luôn mất kiểm soát và sự bình tĩnh.

Tôi tưởng xa nhau như thế, tôi sẽ mở lòng. Nhưng không phải rồi...

Cậu vẫn còn thích em nó nữa không? Hay đã kiếm được ai khác tốt hơn rồi? Chắc cậu cũng như tôi, không ume nhưng vẫn yêu thương hết lòng hết dạ nhỉ?
Cậu và em ấy... Vẫn ổn đúng không?
 

Cố Trinh

Unstoppable
Tham gia
26/6/20
Bài viết
336
Điểm cảm xúc
513
Điểm
93
Cuộc hẹn của bốn năm sau...
Trước khi gặp T, tôi hi vọng cậu sẽ đọc được nó...

Tôi có một người bạn đồng môn, gắn bó với nhau từ tháng hai đến bây giờ. Hai đứa ngày càng thân thiết, lầy lội và vui vẻ hơn rất nhiều. Tôi cứ nghĩ mình khó tính như thế, ai có thể chịu đựng được, thì thật không ngờ lại xuất hiện cậu, mang cho tôi rất nhiều sự ấm áp và yêu thương. Tôi ngày càng muốn được găp cậu ấy, gặp người đã bên tôi bao nhiêu ngày tháng qua, đã cho tôi tất cả mọi thứ, bao gồm cả những cái ấm áp mà cậu ấy mang lại... nhưng khoảng cách địa lí quá xa khiến tôi chẳng thể làm được gì. Mối quan hệ tuy gần là thế, nhưng nó lại mong manh lắm, chỉ cần một đứa tắt mạng xã hội, tất cả chỉ đều là như người dưng.

Cậu đã gặp được cậu ấy chưa? Người đã hứa sẽ nấu ăn cho cậu khi gặp mặt, người mà vì cậu đã hứa sẽ thi vào cùng trường đại học ở HCM, người đã tô cho thanh xuân của cậu thêm tươi đẹp ý...

Hôm nay hai cậu sẽ gặp nhau nhỉ? Gặp một người bạn gắn bó qua mạng ấy à, tin tớ đi, cậu sẽ hồi hộp như đi gặp người yêu vậy. Cậu lo lắng, bồn chồn, sửa soạn mọi thứ tốt nhất có thể. Cậu sẽ nằm cười đến soái quai hàm sang tận hôm sau nữa ấy. Nó hứa với tôi là khi nào gặp nhau sẽ nấu ăn cho cậu. Giờ nó thực hiện rồi chứ nhỉ? Hóng lắm ấy nhớ. Mong cho hai cậu xuôi chèo mát mái, đừng dọa em yêu của tôi chạy mất nhá cô gái.
 

Cố Trinh

Unstoppable
Tham gia
26/6/20
Bài viết
336
Điểm cảm xúc
513
Điểm
93
Gửi cậu... của bất cứ khi nào nhìn thấy. Cậu phải nhớ rằng, cô gái ấy đã kiên cường và cố gắng đến thế nào.

Hôm nay, tôi quyết định thi HSG trong khi còn 17 ngày nữa là bắt đầu. Thật liều lĩnh nhỉ? Vẫn như trước đây thôi, tôi luôn áp dụng công thức "Cơ hội đến tôi sẽ nắm bắt lấy" dù có gian nan thế nào, dù có khó khăn ra làm sao, tôi vẫn tin rằng khi nào cậu nhìn thấy, cậu sẽ mỉm cười và hài lòng.
Tôi cảm thấy thật khoái chí khi 17 ngày nữa cậu sẽ cậu. Cậu - sẽ - chuyển - trường. Nhấn mạnh là chuyển trường nhé. Vì cậu thi đậu chọn HSG QG mà. Cậu sẽ đến vùng đất mới, thầy cô mới để thực hiện hóa ước mơ của mình.

Tôi bây giờ vẫn chưa biết được, chuyện gì đang xảy ra. Tôi lo lắng lắm. Tôi đang cố gắng từng ngày. Mới sáng nay thôi, tôi đang kể cho bạn nghe về ước mơ của mình, thì tối nay, tôi nhận được tin nhắn của cô... Haha, nó thành sự thật rồi. Tôi vui lắm.

Mặc dù chưa học được nhiều. Nhưng chẳng sao cả, tôi tin cậu sẽ đậu. Tôi tin cậu sẽ làm nên được kì tích, tôi tin tất cả mọi thứ.

Cảm xúc lẫn lộn, 17 ngày sau gặp lại nhé. Yêu.
Phải nói với tôi là... Cậu đã làm được đó.
 
Sửa lần cuối:
Top