Lượt xem của khách bị giới hạn

[Đoản] [Truyện Hoàn] Vai ác hoài ta nhãi con - Linh Lộc sansan

[Đoản] [Truyện Hoàn] Vai ác hoài ta nhãi con - Linh Lộc sansan

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,856
Điểm cảm xúc
5,574
Điểm
113
Chương 10:
Converter: Reine
Editor: trucxinh0505

Thời điểm Hạ Khải Dận đẩy cửa kho hàng ra, nhìn mặt đất đầy hỗn độn, không chút nào ngoài ý muốn.

Chiến trường đã đâu vào đấy, giờ cần dọn dẹp nữa thôi.

“Anh không có gì muốn hỏi tôi sao?”

Tôi ngồi xổm trên cái ghế duy nhất sạch sẽ, nói ra nghi vấn.

“Tôi biết cô có thể giải quyết.”

Tôi đột nhiên phản ứng lại, đây thật là mưu kế tốt.

“Cô sẽ giúp tôi, đúng không?”

Hạ Khải Dận nói còn bí ẩn sờ sờ bụng mình.

Vì đứa nhỏ của bọn họ, tôi cần phải giúp hắn.

Tôi xem như đã rõ ràng.

Thế lực đối địch lợi dụng đứa nhỏ, âm thầm ra tay.

Mà hắn ngược lại có thể chiếm cứ vị trí chủ động.

Đứa nhỏ ở chỗ hắn, hơn nữa tôi cũng không phải nhược điểm thật sự.

Không ai chịu thương tổn, chỉ có người đối diện hắn xui xẻo mà thôi.

Hạ Khải Dận rất rõ ràng điểm này, mới có thể nơi nơi tuyên dương chuyện của tôi.

Làm cho mọi người xôn xao, ồn ào huyên náo.

Đây là hắn muốn thấy.

Ở bệnh viện tâm thần, tôi cư nhiên bị kỹ thuật diễn tinh vi của kia hắn lừa gạt.

Ban đầu phẫn nộ, là vì để tôi cho rằng bản thân đang nắm giữ hết thảy trong tay.

Sau hắn quyết định giữ lại đứa nhỏ, lựa chọn mang tôi về ở cùng một chỗ.

Thật làm khó cái đầu nhỏ thông minh kia của hắn, có thể suy xét nhiều như vậy.

Nhưng tộc Trùng thờ phụng cường giả, thờ phụng vì thắng lợi có thể không từ thủ đoạn.

Cho nên tôi không chỉ không chán ghét người như hắn, ngược lại làm chon tôi càng thêm hưng phấn.

Chỉ có thể trách tôi đẳng cấp bản thân không đủ cao.

“Muốn tôi giúp anh cũng được, nhưng anh mặc cái này vào.”

Tôi lấy từ lên xe một bộ đồ bảo hộ, nói.

“Bộ đồ thai phụ.”
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,856
Điểm cảm xúc
5,574
Điểm
113
Chương 11:
Converter: Reine
Editor: trucxinh0505

Không phải nghi vấn mà là trần thuật, dù sao cũng là dùng tài khoản của hắn mua.

Hừ, đã biết ngươi cũng phải mặc vào cho ta.

Hạ Khải Dận trầm tư trong chốc lát, đại khái suy xét vũ lực chúng ta kém.

Cuối cùng lựa chọn ngoan ngoãn duỗi tay tiếp nhận.

Cũng may những thủ hạ đó thực thức thời.

Khi tới không nói một lời, lúc đi cũng thực an tĩnh.

Còn tri kỷ để lại chiếc xe tốt cho chúng tôi xuống núi.

Hạ Khải Dận cũng không chú ý, kéo nơ ra liền phải đổi.

Khi ngón tay hắn chạm vào đai lưng hơi dừng một chút.

“Yên tâm tôi không nhìn.”

Tôi dùng bàn tay che hai mắt, chỉ để một khe hở ở giữa rất nhỏ.

Hắn lại không tiếp tục, trực tiếp tròng váy thai phụ lên.

Sau khi che bộ phận quan trọng, mới cởi quần tây ra.

Thiết ~ không thú vị.

Khuôn mặt hắn vốn tinh xảo nhu hòa.

Mang tóc giả cùng mặc váy lên, nhìn qua không khác nào cô gái cao gầy xinh đẹp.

Tôi nhặt tây trang vứt trên mặt đất lên, phủi phủi tro bụi, không chút nào để ý mặc vào.

Hơi có chút lớn, hắn mặc quần áo này có chút gầy, thoát y có loại hình cơ bắp.

Bạn hiểu mà, phần lớn nhân vật nam tính trong tiểu thuyết đều như thế.

Hạ Khải Dận không có hỏi nhiều, chỉ đứng ở một bên nhìn tôi muốn làm cái gì.

Sau khi mặc hoàn chỉnh, trong lúc lơ đãng tôi điều chỉnh thân cao cùng với ngũ quan một chút.

Nếu không phải hắn nhìn toàn bộ hành trình, cũng sẽ không tin tưởng tôi có thể dễ dàng từ bộ dáng một nữ tính lập tức biến thành bề ngoài nam nhân.

Thẳng đến hình thể vừa vặn với tây trang Hạ Khải Dận, mặt cũng giống hắn chín phần mới ngừng.

Cho dù là người quen cũng khó phân biệt ra hai chúng tôi.

“Lợi hại đi, chính là chưa thấy qua chỗ kia nên biến không giống.”

Trong giọng tôi tràn đầy tiếc nuối.

Hạ Khải Dận không nói gì thêm, nhưng vẻ mặt bộc lộ ghét bỏ.

Tôi khom lưng nhỏ giọng cảnh cáo đứa nhỏ trong bụng hắn vài câu, thành thật cho tôi, đừng có dọa người bệnh viện.

Sau đó móc ra một cái khẩu trang nhăn dúm mang lên cho hắn.

Hoàn mỹ.

Chuẩn bị hết thảy ổn thoả, cuối cùng có thể xuất phát.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,856
Điểm cảm xúc
5,574
Điểm
113
Chương 12:
Converter: Reine
Editor: trucxinh0505

Bệnh viện phụ khoa, nhóm mẹ bầu đều ưỡn bụng.

Tôi cố ý không có đi bệnh viện tư nhân đắt đỏ.

Mà mang Hạ Khải Dận đi cảm thụ cái bầu không khí này một chút.

Nhưng hắn giống như không có hiểu nổi khổ tâm này của tôi.

Đăng ký giao tiền liền mạch lưu loát.

Trong tưởng tượng của tôi là thẹn quá thành giận hoặc là xấu hổ ngại ngùng đều không có.

Hạ Khải Dận như chim nhỏ nép vào trong lòng ngực tôi, kỳ thật hiện tại chúng tôi cao giống nhau.

Nếu muốn làm được hiệu quả như vậy, hắn phải hơi cong đầu gối xuống.

“Nếu tôi thật sự như vậy mới dễ dàng bị người khác nhìn ra khác thường đi.”

Hơi thở Hạ Khải Dận thở ra thổi quét bên tai.

Thật là làm cho lỗ tai tôi hơi đỏ lên.

Không được, không được, bị vai ác thổi hơi một chút liền xấu hổ.

Thật vất vả có chỗ ngồi không, tôi nhanh giành chỗ trước để Hạ Khải Dận ngồi chờ hộ sĩ gọi tên.

Cái hành vi này tôi làm được người khen ngợi.

“Chồng chị thật săn sóc, không giống lão chồng nhà tôi, mang thai lần hai rồi, số lần bồi tôi đi khám đếm trên đầu ngón tay.”

Cô gái vươn hai ngón tay ra.

“Vậy không phải khá tốt sao, một thai đi một lần.”

Tôi thiên chân trả lời.

“Chính là đại khái mang thai phải đi kiểm tra bảy đến mười một lần, anh đó, nên quan tâm vợ mình nhiều chút.”

“Đặc biệt là thai cuối, đi đứng không có tiện, còn phải chạy lên lầu xuống lầu, phụ nữ mỗi lần mang thai không dễ dàng.”

“Đương nhiên tôi cũng biết công việc lão chồng vất vả, không có thời gian, nhưng muốn được quan tâm chiếu cô hy vọng các người có thể hiểu.”

Đoạn lời nói này khiến cho mọi người ở đây tán đồng.

Tôi rất xúc động, quyết định mỗi lần kiểm tra thai sản tiếp theo đều phải đi cùng.

Hạ Khải Dận lôi kéo góc áo tôi, ý bảo tôi không cần quá phận.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,856
Điểm cảm xúc
5,574
Điểm
113
Chương 13:
Converter: Reine
Editor: trucxinh0505

“Nghe nói Hạ Khải Dận mang theo một nữ nhân xinh đẹp đi bệnh viện.”

“Cô bất quá chỉ là một tấm bình phong thôi.”

Không đúng, là tôi mang theo Hạ Khải Dận xinh đẹp đi làm kiểm tra.

Nhưng lại không thể nói ra, tôi bị nghẹn đến mức hoảng.

Nhìn ra tôi nhẫn nại, Giang Hồng làm trầm trọng thêm mà móc di động ra, cưỡng bách tôi xem hot search buổi sáng hôm nay.

Là hình ảnh tôi cùng Hạ Khải Dận đi vào bệnh viện khi phụ khoa.

Truyền thông tỏ vẻ sắp tới chuyện tốt Hạ gia thành đôi.

Hạ tổng xuân phong đắc ý, sự nghiệp cảm tình cùng gặt hái thành công.

Ừm, đại khái là hắn ta thả ra đi.

Mỗi góc độ đều thực xảo quyệt, mặt nữ tử đều bị che đậy kín mít.

Giang Hồng chỉ vào hai chữ mỹ nữ trên đó, di động như muốn dán trên mặt tôi.

Cái ý vị này rất rõ ràng.

Tôi không phải mỹ nữ, nhưng trên tin tức tuôn ra tôi là một mỹ nữ.

Cho nên tôi không phải cô ấy.

Tôi cũng xác thật đó không phải tôi.

“Dì Giang à, dì còn nhớ rõ một chuyện ăn dưa giới giải trí hai năm trước không.”

“Nam nghệ sĩ nổi danh nào đó qua đêm cùng mỹ nữ tóc bạc, cũng mang về nhà, một chỗ một đêm.”

“Cuối cùng phát hiện mỹ nữ tóc bạc kia là bà nội nam nghệ sĩ.”

“Cho nên, đây là cô?”

Giang Hồng có chút chần chờ.

“Đúng, là tôi.”

Mau xem ánh mắt chân thành của tôi đi.

Nhìn vẻ mặt Giang Hồng mất mát, tôi cũng rất đồng tình với bà ta.

Người bị ý thức thế giới tiểu thuyết khống chế, vĩnh viễn chạy không thoát vai nữ phụ ác độc.

Giúp bà ta lau một giọt nước mắt cá sấu khóe mắt.

Tôi bắt đầu tẩy não, cái gì girls help girls, cái gì đề phòng nam nhân PUA, KTV, CPU.

Yên tâm, tôi chính là chuyên nghiệp, ngay cả người bệnh viện tâm thần đều khen ngợi đánh giá tôi năm sao.

Rót hết một thùng canh gà lớn, thành công dậu đổ bìm leo đầu bà ta vốn không thông minh.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,856
Điểm cảm xúc
5,574
Điểm
113
Chương 14:
Converter: Reine
Editor: trucxinh0505

Giang Hồng mơ mơ màng màng, lúc gần đi còn nói cảm tạ cùng tôi.

Làm tôi ngẫm lại, hiện tại đúng là thời điểm cuộc chiến giữa vai ác Hạ Khải Dận cùng nam chủ dầu sôi lửa bỏng.

Nhưng có tôi ở đây, đại khái hắn sẽ không bắt cóc nữ chủ đi.

Kết quả buổi tối liền thấy thủ hạ chân thành nhất của hắn đẩy ra một đại mỹ nhân từ trong bao tải.

Tóc dài đen nhánh, màu da trắng ngà voi, dáng người lả lướt hấp dẫn.

Cái bụng hiện tròn vo hiển nhiên đang mang thai.

Đây không phải nữ chủ còn có thể là ai.

Cư nhiên vả mặt tới nhanh như vậy.

Chỉ nghe được ưm ư một tiếng, mắt thấy nữ chủ liền phải tỉnh.

Tôi liền đánh sau cổ cô ta một cái, trình độ không đả thương người mà chỉ ngủ một giấc.

“Ngươi mang từ chỗ nào mau trả về chỗ đó đi.”

“Không được.”

“Chẳng sợ cô là nữ nhân chủ nhân, tôi cũng không thể vi phạm mệnh lệnh chủ nhân.”

Thật là một kẻ chết não.

“Vậy đi, vậy ngươi cô ta đến phòng khách, tốt xấu ngủ trên giường.”

Nữ chủ sau khi bị ôm đi, một đám cô gái nhỏ xông vào, mồm năm miệng mười an ủi tôi.

“Yên tâm, chúng tôi đều ủng hộ ngài.”

“Chính vậy, chính vậy.”

“Nữ nhân kia vừa thấy chính là hồng nhan họa thủy, sao so được với tiểu thư nhà chúng ta.”

Ô ô ô, tôi quá cảm động.

Tôi nhất định sẽ cố lên!

Cố lên cứu vớt nữ chủ từ trong tay vai ác ra.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,856
Điểm cảm xúc
5,574
Điểm
113
Chương 15:
Converter: Reine
Editor: trucxinh0505

Màn đêm buông xuống.

Không đợi tôi chất vấn, Hạ Khải Dận liền giành trả lời tôi trước.

“Chuyện lần trước là cô nhắc nhở tôi.”

Lấy cớ, đều là lấy cớ, nguyên văn không có tôi, còn không phải anh làm việc này.

Thủ đoạn vai ác của anh cũng quá ít đi.

Có thể có chút ý mới hay không.

“A, hôm nay phạt anh ngủ một mình, đứa nhỏ nháo lên, tôi cũng mặc kệ.”

Trong khoảng thời gian này hai đứa nhỏ lớn lên rất nhanh, hơn nữa vừa đến ban đêm liền sinh động dị thường.

Làm cho Hạ Khải Dận căn bản ngủ không được.

Sau đó hắn cũng sẽ đá tỉnh tôi, bởi vì chỉ có tôi có thể nói thông cùng đứa nhỏ trong bụng.

Như vậy, hiện tại tôi đã có thể ngủ trên giường.

Nói xong, tôi quay đầu tiến vào phòng cho khách.

Đương nhiên là ôm nữ chủ thơm tho mềm mại ngủ đến càng ngon lành.

“Ô ô ô, đây là chỗ nào, sao tôi ở đây?”

Mới ngủ đến nửa đêm, ta bị thanh âm nữ chủ khóc nức nở làm cho bừng tỉnh.

Không rảnh thưởng thức mỹ nhân này rơi lệ.

Cầm lấy gối đầu, che đầu lại.

Tôi chỉ nghĩ ngủ ngon.

Nhưng có người không muốn buông tha tôi.

Nữ chủ thấy tôi tỉnh, cũng không khóc, liền quấn lấy tôi nói chuyện.

“Cô cũng là bị người trói đến nơi đây sao, đừng sợ, tin tưởng tôi, nhất định sẽ có người tới cứu chúng ta.”

Vâng vâng vâng, tôi không có sợ, cho nên có thể để tôi ngủ được đi?

Cũng không biết có phải mang thai hay không, nữ chủ không thể tốt lắm bình phục cảm xúc bản thân.

Tôi chỉ phải đánh lên tinh thần an ủi.

Cửa phòng dành cho khách bị mạnh mẽ mở ra, nữ chủ bị thanh âm này làm cho sợ không dám nói.

Dựa vào năng lực nhìn rõ ban đêm, tôi thực dễ dàng thấy rõ người tới.

Là Hạ Khải Dận, ăn mặc áo ngủ tơ tằm loại tốt, đứng bên trong bóng đêm như bóng ma.

Chỉ cảm thấy eo mình bị thít chặt gắt gao.

Nói sẽ bảo vệ người ta thật tốt thế mà chui vào trong lồng ngực tôi.

Cũng khó trách cô ta sợ hãi.

Tựa như tiểu bạch thỏ gặp phải sói xám.

Rốt cuộc thật lâu Hạ Khải Dận không biểu hiện âm ngoan lệ khí như vậy trước mặt tôi.

Ngoài thời điểm gặp mặt một lần đầu tiên.

Đại khái hai đứa nhỏ nháo đến quá lợi hại, làm hắn không kiên nhẫn đi.

“Cùng ta trở về phòng.”

Tôi cứ như vậy kẹp giữa hai người, cánh tay bị lôi kéo qua lại.

“Hạ Khải Dận, cái người ác ma này, tôi sẽ không để quỷ kế anh thực hiện được.”

“Buông ra, đây là chuyện của tôi cùng cô ấy, cô biết cái gì.”

Người mau tới cứu cứu tôi đi.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,856
Điểm cảm xúc
5,574
Điểm
113
Chương 16:
Converter: Reine
Editor: trucxinh0505

Một thai phụ một dựng phu, tính tình đều quật cường.

Hơn nữa đều không thể chạm vào ai.

“Các người đều không thoái nhượng đúng không, vậy tôi đi!”

Tôi làm bộ phẫn nộ đứng lên, muốn rời đi cái nơi thị phi này.

Lại bị một chưởng Hạ Khải Dận ấn trở về.

Tiếp theo nghe vang một chút, thủ hạ đứng gác cửa đi vào, khiêng nữ chủ không ngừng giãy giụa đi ra ngoài.

Được đi, hiện tại chỉ còn lại cái người khó làm nhất này.

Nhưng tôi là ai.

Ngửa đầu, lay đầu Hạ Khải Dận cao ngạo.

Trước hôn một chút, làm hắn khôi phục chút thể lực.

Lại dùng ngôn ngữ trùng trấn an bọn nhãi ranh xôn xao.

Một bộ lưu trình này tôi làm rất quen thuộc.

Hạ Khải Dận thuận thế đem đầu vùi vào cổ tôi.

Dùng sức một chút đẩy ngã tôi xuống.

“Hương vị trên người của cô làm tôi thực thoải mái.”

Hạ Khải Dận dán dán trên người tôi lẩm bẩm nói.

Đó là đương nhiên, tôi phóng thích tin tức tố giúp hắn điều tiết thân thể, đương nhiên thoải mái rồi.

Nhìn xem bụng nhỏ đối phương phồng lên, ngẫm lại bản thân mình tạo nghiệt.

Tính, nên chịu đi.

Chính là ngày hôm sau khi rời giường, nửa thân mình đều không phải của chính mình, hoàn toàn tê rần.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,856
Điểm cảm xúc
5,574
Điểm
113
Chương 17:
Converter: Reine
Editor: trucxinh0505

Sáng sớm Hạ Khải Dận liền đi ra cửa.

Chỉ để lại tôi cùng nữ chủ khóc sướt mướt.

Cô một bên khóc còn một bên an ủi tôi.

Giống như tôi bị người đạp hư.

Giải thích cũng không rõ ràng lắm.

Tôi trực tiếp bất chấp tất cả.

Chỉ cần nữ chủ hoàn hảo đợi ở chỗ này chờ Hạ Khải Dận hoàn thành nghiệp lớn.

Sau đó hoàn chỉnh đưa trở về cho nam chủ là được.

Vì những sản phẩm dưỡng thai chuẩn bị cho Hạ Khải Dận đều bị tôi nhét vào bụng nữ chủ.

Nguyên bản mỹ nhân gầy yếu dần dần mượt mà lên, mắt thường có thể thấy được trong trắng lộ hồng, khí sắc thật tốt.

Khó trách con người nuôi động vật nhỏ có thể đạt được cảm giác thành tựu.

“Chúc mừng hai vị phu nhân, thai nhi đều thực khỏe mạnh.”

Cái bác sĩ này là người Hạ Khải Dận, chỉ là làm bộ làm kiểm tra cho tôi.

Mà tôi cũng phối hợp, điều chỉnh hình thể mình, đến bây giờ còn không có người phát hiện tôi mang thai giả.

Có nữ chủ cái này làm tham khảo, liền càng không thể lộ tẩy.

Đến nỗi Hạ Khải Dận bên kia, thai nhi tộc Trùng có thể khống chế bản thân lớn nhỏ.

Hơn nữa có quần áo che đậy, người ngoài chỉ thấy hắn béo một chút.

Cho nên đến bây giờ mỗi đêm Hạ Khải Dận bắt tôi đi, trong mắt nữ chủ chính là một kẻ không thể nói lý, đại cầm thú.

“Cô phải học được phản kháng.”

Đây là lần dặn dò thứ một trăm linh tám.

Những lời này tôi nên nói cho cô.

Chị hai à, chị còn nhớ rõ bản thân là bị bắt cóc lại đây không vậy?

Tính, cô vẫn nên bảo trì như bây giờ tốt nhất.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,856
Điểm cảm xúc
5,574
Điểm
113
Chương 18:
Converter: Reine
Editor: trucxinh0505

Ngoài cửa sổ mây đen giăng đầy, từng trận tiếng sấm nổi lên.

Thực thích hợp phát sinh chút chuyện xưa khủng bố.

Nhưng cùng tình huống hiện tại có chút kém xa.

Ngoài cửa là thanh âm nam chủ nôn nóng hò hét.

Bên trong cánh cửa là hai sản phụ sắp sinh.

Mà tôi đứng ở cạnh cửa tiến thoái lưỡng nan.

Đến nỗi vì sao biến thành cái cảnh tượng hiện tại.

Để từ từ tôi nói.

Nam chủ bởi vì mất tin tức nữ chủ cùng đứa nhỏ, trên thương trường liên tiếp lui bại.

Hạ Khải Dận thừa thắng xông lên, cắn nuốt bộ phận nam chủ hầu như không còn.

Nam chủ lâm vào bên trong buồn khổ vô hạn.

Thẳng đến có người hướng hắn lộ ra tin tức nữ chủ là bị Hạ Khải Dận cầm tù.

Nam chủ hận cùng xương tủy, quyết định ăn cả ngã về không.

Trực tiếp chạy đến hang ổ địch nhân, dũng cảm cứu người yêu mình ra.

Kỳ thật giai đoạn hiện tại mà nói, nữ chủ đối với Hạ Khải Dận đã không hề có tác dụng.

Hắn sớm thu được tin tức phản đồ truyền báo ra ngoài, lưu lại nơi này chỉ là muốn nhìn một chút giãy chết cuối cùng.

Nhưng hắn không biết, nữ chủ bởi vì khẩn trương mà sinh trước thời hạn.

Lúc này hai người đang giằng co ngoài cửa phòng ngủ.

Tôi đẩy cửa ra một cái, đem chuyện này nói cho mọi người.

Nam chủ gấp đến độ giống như kiến bò trên chảo nóng.

“Các người mau đi gọi bác sĩ tới, ông ấy ở cửa tiệm.”

Tôi kịp thời đưa ra kiến nghị.

Vì để ngừa vạn nhất, người đỡ đẻ vẫn luôn đợi mệnh ở biệt thự.

Hơn nữa tôi còn cải tạo qua phòng giam giữ nữ chủ, tùy thời có thể làm phẩu thuật nhỏ.

Đối chuyện này, Hạ Khải Dận khịt mũi coi thường.

Ha hả, vậy là anh không biết, dưới tác dụng cốt truyện, nữ chủ có bao nhiêu yếu ớt sao.

Bác sĩ sắp tới, không khí hiện trường bình thản một ít.

Các bạn thân nam chủ bắt đầu chúc phúc hắn sắp làm cha.

Không chỉ có suy đoán giới tính thai nhi, còn nổi lên đặt tên.

“Mặc kệ là con trai hay con gái đều tốt, con trai liền gọi Ngạo Thiên, con gái liền gọi Li Mộng.”

“Thật tốt, thật tốt.”

Các người có xem tình huống không vậy, không phát hiện mặt Hạ Khải Dận đều đen rồi à?

Tôi thuận miệng an ủi một câu: “Không có việc gì, tuy hắn thu hoạch được tình yêu, nhưng anh thu hoạch được sự nghiệp của hắn.”

Hạ Khải Dận cũng không có trả lời, mồ hôi hột lặng yên chảy xuống.

Một loại cảm ứng kỳ diệu xuất hiện trong đầu tôi.

Không thể nào, anh cũng tới.

Tôi vội vàng kéo Hạ Khải Dận vào trong phòng, khóa trái cánh cửa lại.

Nữ chủ còn ở trên giường dựa theo tôi dặn dò làm hít sâu.

Thấy tôi lại kéo một người tiến vào, có điểm trố mắt.

“Cô tiếp tục, tôi xử lý bên này trước.”

Đúng lúc ngoài cửa truyền đến thanh âm nam chủ kêu to.

Chất vấn vì sao tôi khóa cửa, vì sao kéo Hạ Khải Dận đi vào.

Tôi vội đến não phình choáng váng, lại bị ồn ào mất kiên nhẫn, rống to một câu: “Tôi cũng muốn sinh, không được sao!”

“Còn cứ ồn ào nhét đứa nhỏ trở lại đi.”

Tôi bế Hạ Khải Dận đi vào phòng trong.

Nữ chủ khiếp sợ mở to hai mắt nhìn, thanh âm rên rỉ đau đều nhỏ một chút.

“Vợ tôi cũng muốn sinh, vì sao không cho tôi đi vào.”

“Không đúng, bác sĩ còn chưa có đi vào đâu.”

Nam chủ vâng vâng dạ dạ nói, nhưng tôi đã không nghe được.

Còn may tôi có học qua tri thức sinh dục nhân loại.

Nữ chủ bên kia dễ làm, chỉ cần dựa theo sách đi từng bước, sẽ không ra vấn đề lớn.

Khó chính là Hạ Khải Dận bên này, bởi vì không thể bị người khác biết, chỉ có thể dựa vào tôi.

Cái này cũng đã nói tốt ngay từ đầu.

Không nghĩ tới, dụng cụ y tế ở đây là vì chuẩn bị cho hắn.

Bình tĩnh lại, tôi có thể.

Cổ vũ cho chính mình.

Trước đi ra ngoài nhìn trạng huống nữ chủ một chút, cô ấy đã nhịn qua lần từng cơn đau đầu tiên, hiện tại giống như không có việc gì.

Thậm chí nghĩ xuống giường tới chỗ tôi hỗ trợ.

“Cô đừng nhúc nhích, nằm yên đó, tôi thực mau sẽ sinh, sinh xong tôi lập tức liền tới.”

Đại khái dư uy vừa rồi của tôi còn đó, cô ấy thực nghe lời nằm trở về.

Được rồi, nên xử lý Hạ Khải Dận.

“Yên tâm tôi chỉ rạch một cái miệng nhỏ trên bụng thôi.”

“Anh tin tưởng tôi sao?”

Hạ Khải Dận ẩn nhẫn gật đầu.

“Vậy tôi bắt đầu đây.”

Hết thảy thập phần thuận lợi.

Hai đứa nhỏ lần đầu tiên tiếp xúc đến thế giới bên ngoài, làm như phát hiện chuyện thú vị gì.

Nghịch ngợm bay nhanh biến hóa ngũ quan trên mặt.

Trường hợp thật quỷ dị lại khôi hài.

Tôi vỗ vỗ mông nhỏ hai đứa nhỏ.

Ngoan ngoãn biến trở về cho ta.

Đừng dọa đến “Ma ma” các ngươi.

Sau đó đem hai đứa nhỏ yên ổn đặt trong khuỷu tay Hạ Khải Dận.

Bên ngoài còn có một người đang chờ tôi.

Lúc này nữ chủ đã dựa vào bản năng bản thân sinh hạ một đứa nhỏ.

“Còn một đứa nữa, cô đừng mất ý chí.”

Tôi vội vàng chạy qua, tiếp theo bận rộn.

Hoàn toàn quên có thể giữ cửa cho bác sĩ đi vào.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,856
Điểm cảm xúc
5,574
Điểm
113
Chương 19:
Converter: Reine
Editor: trucxinh0505

Thời điểm Hạ Khải Dận ôm hai đứa nhỏ đi ra, nam chủ đã bị bảy tám nam thanh niên áp đảo trên mặt đất.

Nhóm anh em tốt nghĩ hỗ trợ nam chủ đạp cửa đều nằm rạp đầy đất.

Bác sĩ được xưng là thánh thủ phụ khoa, đang xoa thuốc dán cho anh ta.

“Hạ Khải Dận, đến tột cùng ngươi muốn làm cái gì, trả con tôi lại đây, từ từ rồi nói chuyện.”

Đôi mắt nam chủ đỏ như máu trừng to, đỉnh đầu nổi gân xanh.

“Đừng có ầm ĩ nữa, đứa trẻ này, là con anh.”

Tôi cũng đi theo ra.

Trên tay ôm hai em bé nhăn dúm, đỏ hỏn.

Nam chủ nhìn đôi mắt châu tròn ngọc sáng trước mặt, hai đứa nhỏ chớp đôi mắt, nhìn thế nào cũng có chút xấu.

Hai đứa nhỏ dường như cảm giác bị ba ba mình ghét bỏ.

Đứa sau tiếp đứa trước gào khóc lên.

Mà hai đứa con của tôi đang cắn ngón tay, cười đến thực vui vẻ.

“Nếu không tin, anh có thể làm xét nghiệm ADN.”

Tôi đứng phía sau Hạ Khải Dận, miệng vết thương hắn mới khâu lại, sợ người khác nhìn ra dị thường, nên cố gượng đi ra.

Tôi âm thầm chống đỡ sau eo hắn, giảm bớt chút áp lực cho hắn.

Nam chủ duỗi tay tiếp nhận hai đứa nhỏ.

“Tôi có thể vào xem cô ấy sao?”

Mấy thanh niên tây trang nhìn về phía Hạ Khải Dận, được cho phép mới buông lỏng tay ra.

Nam chủ bay nhanh chui vào trong phòng ngủ.

“Vì sao cô ấy suy yếu như vậy?”

Nhìn khuôn mặt nữ chủ trắng bệch nằm trên giường, nam chủ đau lòng hỏi.

Sợ hãi nam chủ muốn hạ độc thủ chúng tôi, tôi vội vàng giải thích.

“Mới vừa sinh con xong đều như vậy.”

Ánh mắt hắn nghi hoặc dạo qua một vòng trên người tôi.

Giống như không quá tin tưởng.

Ách, điểm này xác thật tôi không có biện pháp giải thích.

“Thượng tiểu thư là người tốt, nhờ cô ấy, em mới có thể sinh hạ đứa nhỏ khỏe mạnh ra.”

Nữ chủ vươn tay trấn an nam chủ.

“Đưa bọn nhỏ cho em nhìn xem.”

Nam chủ đem đứa nhỏ trong tay thong thả đưa ra, nữ chủ làm mẹ vui mừng đến khóc.

Nhìn không khí gia đình họ, tôi tính toán lặng lẽ lui ra ngoài.

Không nghĩ tới nữ chủ cũng không nghĩ buông tha tôi.

“Thượng tiểu thư, tôi có thể kêu cô một tiếng Thanh Hoa không?”

Có thể, có thể, cô gọi gì đều có thể.

“Thanh Hoa tỷ tỷ, có thể sinh con cùng một ngày, nhất định là trời cao cho chúng ta duyên phận đặc biệt, nếu không, chúng ta kết làm thông gia thế nào?”

“Nam nhân cô không ngại?”

Tôi run rẩy hỏi.

Cô bị bắt cóc ba tháng, sản nghiệp nam nhân cô bị “Mẹ” con của tôi chiếm đoạt sạch.

Hiện tại cô nói muốn kết thân hai nhà cùng tôi.

“Tôi tin tưởng ý nghĩ của anh ấy giống tôi.”

Đôi tay hai người nắm bên nhau gắt gao.

Không hổ là tiểu thuyết ngôn tình cẩu huyết nam nữ chủ, chỉ cần có tình yêu, cái gì đều có thể tha thứ.

“Vậy thực xin lỗi, con chúng tôi đều là song bào thai nam, kết thân không được.”

Cho dù giới tính con tôi không phải nam hài, hiện tại cũng cần thiết đúng không.

Tôi sợ lây dính hai gien này, vận mệnh con cháu sẽ trở nên nhấp nhô lên.

Mặt sau cốt truyện, nam chủ bị nữ chủ nói phục.

Quyết tâm đứng cùng một trận chiến tuyến Hạ Khải Dận, hoàn toàn quên mất đủ loại không thoải mái phía trước.

Tôi có thể cảm nhận được Hạ Khải Dận ghét bỏ, nhưng nam chủ ngoài tình yêu ngu muội, xác thật là một người lợi hại.

Chỉ cần khống chế tốt nữ chủ, nam chủ liền sẽ không có nhị tâm.

Trùng hợp trong ba tháng ở chung này, không biết có phải xuất hiện hội chứng Stockholm hay không, biểu hiện nữ chủ đối với tôi cực đoan cùng ỷ lại.

Thậm chí không muốn dọn ra khỏi nhà cũ Hạ gia, cùng nam chủ ở cùng nhau.

Cho nên liền biến thành một mình tôi chiếu cố bốn đứa nhỏ, cùng hai người lớn ở cữ.

Nếu có thể trọng sinh, tôi muốn chọn Lý Bạch.

A, không đúng, diễn sai rồi.

Nên là nếu có thể trọng sinh, ở cái buổi tối đêm đen gió mạnh kia, tôi nhất định quản được cái miệng mình, dùng đôi chân chạy thật nhanh.

May mắn hai đứa con của tôi ngoan ngoãn, còn có thể giúp tôi chiếu cố hai đứa em sinh ra sau.

Đứa lớn tên Hạ Thang Viên, đứa nhỏ tên Hạ Nguyên Tiêu.

Tôi theo lý cố gắng, ít nhất có một đứa cùng họ với tôi.

Lại bởi vì chuyện sinh con trả giá quá ít mà bị bác bỏ.

Bất quá tên gọi tôi có thể tự đặt.

Cũng không biết là chuyện tốt hay là xấu.

Ít nhất trước mắt, hai đứa nhỏ vẫn thực vui vẻ kêu tên này.

Nam nữ chủ thu về dưới trướng.

Tôi nghĩ Hạ Khải Dận có thể có một đoạn cuộc sống yên ổn.

Lại không ngờ nữ chủ mang theo bốn đứa nhỏ đi ra ngoài tản bộ lại bị bắt.

Cứu mạng, tôi nên biết, thể chất nữ chủ này vĩnh viễn bị cuốn vào phiền toái.

“Địa chỉ nơi nào?”

“Làm Hạ Khải Dận nghe điện thoại, bằng không, nữ nhân cùng con của hắn, ha hả.”

“Ta hỏi ngươi, địa chỉ ở nơi nào?”

Bọn bắt cóc muốn uy hiếp Hạ Khải Dận, nhưng nữ chủ theo bản năng gọi điện thoại cho tôi.

Tôi điều chỉnh dây thanh, dùng tiếng nói Hạ Khải Dận lại hỏi một lần.

Lần này lấy được trả lời chuẩn xác.

Đi tới địa điểm, căn cứ bọn bắt cóc yêu cầu phát ra ám hiệu.

Cửa hầm mở ra.

“Ngươi là ai?”

Bọn bắt cóc mang khăn trùm đầu màu đen, chỉ lộ ra đôi mắt cùng miệng, vừa thấy liền rất không chuyên nghiệp.

“Hạ Khải Dận sao không có tới?”

“Ngươi trói sai người, đương nhiên anh ấy không tới rồi.”

Nhìn mặt nữ chủ, lại quay đầu nhìn tôi.

Bọn bắt cóc kiên định ý nghĩ của chính mình.

“Đừng nghĩ gạt tôi, nữ nhân Hạ Khải Dận nhất định là cô ta.”

Không khí lạnh run, nếu là chó cũng phải bò rồi.

Tôi vừa ra tay, đám đầu trâu mặt ngựa đều là giả.

Sau hai phút, người xấu bị bó thành bánh chưng, xếp thành một tòa núi nhỏ.

Nữ chủ đẩy xe nôi đặc chế, mang bốn đứa nhỏ lại đây vây xem.

Nguy hiểm đã giải trừ, tôi cũng mặc kệ hành vi bọn họ.

Thang Viên cùng Nguyên Tiêu rõ ràng thực kích động, hận không thể bước xuống dùng hai chân mình đá người.

Hai đứa nhỏ nữ chủ còn bình thường một chút, tuy tò mò, nhưng cũng có chút sợ hãi.

Hạ Khải Dận nhận được tin tức so với tôi tới muộn hơn chút.

Tôi kéo hắn vào một góc nhỏ vắng.

“Anh có thể dùng tôi làm mồi dụ, nhưng không thể để mấy đứa nhỏ bị cuốn vào.”

“Lần này là ngoài ý muốn.”

Hạ Khải Dận nhìn thẳng về phía tôi.

“Nhưng tôi có thể thề, loại sự tình này lại phát sinh, liền phạt tôi lại sinh một đội bóng đá.”

“Thế nào, nguôi giận chưa.”

Hắn thong thả đi tới gần, nhẹ nhàng hôn ở khóe môi tôi.

Thật cẩn thận thử thăm dò.

Người nam nhân này là một yêu nghiệt, thực có thể nắm chắc điểm mấu chốt của tôi.

Cho nên tôi tin tưởng những lời này hắn nói.

Tuyệt đối không phải bởi vì bị mị hoặc.
 
Top