[Đoản] [Truyện Hoàn] Vai ác hoài ta nhãi con - Linh Lộc sansan
- Tham gia
- 14/4/19
- Bài viết
- 14,856
- Điểm cảm xúc
- 5,574
- Điểm
- 113
Chương 10:
Converter: Reine
Editor: trucxinh0505
Thời điểm Hạ Khải Dận đẩy cửa kho hàng ra, nhìn mặt đất đầy hỗn độn, không chút nào ngoài ý muốn.
Chiến trường đã đâu vào đấy, giờ cần dọn dẹp nữa thôi.
“Anh không có gì muốn hỏi tôi sao?”
Tôi ngồi xổm trên cái ghế duy nhất sạch sẽ, nói ra nghi vấn.
“Tôi biết cô có thể giải quyết.”
Tôi đột nhiên phản ứng lại, đây thật là mưu kế tốt.
“Cô sẽ giúp tôi, đúng không?”
Hạ Khải Dận nói còn bí ẩn sờ sờ bụng mình.
Vì đứa nhỏ của bọn họ, tôi cần phải giúp hắn.
Tôi xem như đã rõ ràng.
Thế lực đối địch lợi dụng đứa nhỏ, âm thầm ra tay.
Mà hắn ngược lại có thể chiếm cứ vị trí chủ động.
Đứa nhỏ ở chỗ hắn, hơn nữa tôi cũng không phải nhược điểm thật sự.
Không ai chịu thương tổn, chỉ có người đối diện hắn xui xẻo mà thôi.
Hạ Khải Dận rất rõ ràng điểm này, mới có thể nơi nơi tuyên dương chuyện của tôi.
Làm cho mọi người xôn xao, ồn ào huyên náo.
Đây là hắn muốn thấy.
Ở bệnh viện tâm thần, tôi cư nhiên bị kỹ thuật diễn tinh vi của kia hắn lừa gạt.
Ban đầu phẫn nộ, là vì để tôi cho rằng bản thân đang nắm giữ hết thảy trong tay.
Sau hắn quyết định giữ lại đứa nhỏ, lựa chọn mang tôi về ở cùng một chỗ.
Thật làm khó cái đầu nhỏ thông minh kia của hắn, có thể suy xét nhiều như vậy.
Nhưng tộc Trùng thờ phụng cường giả, thờ phụng vì thắng lợi có thể không từ thủ đoạn.
Cho nên tôi không chỉ không chán ghét người như hắn, ngược lại làm chon tôi càng thêm hưng phấn.
Chỉ có thể trách tôi đẳng cấp bản thân không đủ cao.
“Muốn tôi giúp anh cũng được, nhưng anh mặc cái này vào.”
Tôi lấy từ lên xe một bộ đồ bảo hộ, nói.
“Bộ đồ thai phụ.”
Editor: trucxinh0505
Thời điểm Hạ Khải Dận đẩy cửa kho hàng ra, nhìn mặt đất đầy hỗn độn, không chút nào ngoài ý muốn.
Chiến trường đã đâu vào đấy, giờ cần dọn dẹp nữa thôi.
“Anh không có gì muốn hỏi tôi sao?”
Tôi ngồi xổm trên cái ghế duy nhất sạch sẽ, nói ra nghi vấn.
“Tôi biết cô có thể giải quyết.”
Tôi đột nhiên phản ứng lại, đây thật là mưu kế tốt.
“Cô sẽ giúp tôi, đúng không?”
Hạ Khải Dận nói còn bí ẩn sờ sờ bụng mình.
Vì đứa nhỏ của bọn họ, tôi cần phải giúp hắn.
Tôi xem như đã rõ ràng.
Thế lực đối địch lợi dụng đứa nhỏ, âm thầm ra tay.
Mà hắn ngược lại có thể chiếm cứ vị trí chủ động.
Đứa nhỏ ở chỗ hắn, hơn nữa tôi cũng không phải nhược điểm thật sự.
Không ai chịu thương tổn, chỉ có người đối diện hắn xui xẻo mà thôi.
Hạ Khải Dận rất rõ ràng điểm này, mới có thể nơi nơi tuyên dương chuyện của tôi.
Làm cho mọi người xôn xao, ồn ào huyên náo.
Đây là hắn muốn thấy.
Ở bệnh viện tâm thần, tôi cư nhiên bị kỹ thuật diễn tinh vi của kia hắn lừa gạt.
Ban đầu phẫn nộ, là vì để tôi cho rằng bản thân đang nắm giữ hết thảy trong tay.
Sau hắn quyết định giữ lại đứa nhỏ, lựa chọn mang tôi về ở cùng một chỗ.
Thật làm khó cái đầu nhỏ thông minh kia của hắn, có thể suy xét nhiều như vậy.
Nhưng tộc Trùng thờ phụng cường giả, thờ phụng vì thắng lợi có thể không từ thủ đoạn.
Cho nên tôi không chỉ không chán ghét người như hắn, ngược lại làm chon tôi càng thêm hưng phấn.
Chỉ có thể trách tôi đẳng cấp bản thân không đủ cao.
“Muốn tôi giúp anh cũng được, nhưng anh mặc cái này vào.”
Tôi lấy từ lên xe một bộ đồ bảo hộ, nói.
“Bộ đồ thai phụ.”