“Tít! Tít!...”
Trong phòng bệnh vip cao cấp thập phần yên tĩnh được bao phủ thuần một màu trắng tinh khiết, âm thanh máy điện tim nơi đầu giường không ngừng phát ra âm thanh tít tít đều đặn biểu hiện cho thấy chủ nhân vẫn nằm yên liên tục hơn một năm trên giường kia vẫn còn sinh cơ. Trên chiếc giường bệnh đồng nhất một kiểu của bệnh viện, thiếu nữ yên tĩnh bất động nhắm mắt nằm đó tựa như đang say ngủ. Cô gái sở hữu một dung nhan đặc biệt nhu mỹ, nước da trắng ngần càng thêm bạch do trường kỳ không tiếp xúc với ánh nắng mặt trời. Cô nằm yên không chút động tĩnh. Tuy hơn một năm qua chỉ có thể dùng dung dịch dinh dưỡng trực tiếp truyền vào mới hòng kéo dài sinh cơ và chưa từng một lần thức tỉnh, nhưng cô vẫn trông mỹ đến lạ. Do lâu ngày nằm trên giường bệnh lại mang thêm một nét mỹ nhân bệnh khiến người khác vừa nhìn thấy đều phải mềm lòng.
Đến thời gian khám, bác sĩ mang theo các y tá cùng hộ sĩ lần lượt tiến vào phòng làm kiểm tra tổng thể cho cô gái, nhìn bản biểu trên tay lại nhìn sang thiếu nữ trên giường vị bác sĩ già không khỏi lắc đầu thầm hô đáng thương. Kiểm tra xong, bác sĩ ghi chép kết quả lên bản biểu rồi đưa cho một y tá bên cạnh, căn dặn các điều cần lưu ý rồi mới xoay người dẫn đầu đi trước rời đi.
Y tá sau khi thu dọn dụng cụ cùng đổi xong bình truyền dịch cũng nhanh chóng theo gót vị bác sĩ ra khỏi phòng mà không hay biết nữ bệnh nhân sau lưng mình ngón tay vừa hơi cử động, hai hàng lông mi cũng rung động nhè nhẹ.
“Cạch.” Không biết qua bao lâu, cánh cửa phòng bệnh lại một lần nửa hé mở, một nam nhân tầm ngoài 30 vóc người áng cao ráo thập phần soái khí nhẹ nhàng bước vào.
Nam nhân mặc trên người một bộ tây trang màu xám tro được là ủi thẳng tắp, trên chiếc mũi cao nằm chễm chệ một cặp kính gọng vàng ẩn tàng đi phần nào ánh mắt sắc bén bên dưới. Nam nhân đi đến bên cạnh giường bệnh cầm lên một cái ghế đẩu để nơi góc phòng đem đến ngồi bên cạnh giường cô gái. Anh ngồi đó, ánh mắt lẳng lặng ngắm nhìn dung nhan người con gái trên giường. Trong đôi mắt đào hoa kia ẩn chứa thật nhiều cảm xúc đang chéo nhau, có yêu thương, sủng nịnh, cũng có lo lắng cùng không tha, lại cũng có một chút rối rắm, vô thố, và những cảm xúc khác không rõ.
Nếu có người khác ở đây sẽ nhận ra người nam nhân này không ai khác chính là Sawada Taka đương nhiệm vương tọa của làng cờ vây Nhật Bản, và người con gái đang nằm trên giường kia chính là tứ sư muội Takao Michiru cờ sĩ thập đoạn của anh.
Vào hơn một năm trước, Takao bị tai nạn giao thông tuy cô không qua đời nhưng lại so với chết cũng không mấy khác biệt, bởi đại não bị chấn thương nặng nên cô đã lâm vào chiều sâu hôn mê trở thành một người sống đời thực vật. Ngày qua ngày chỉ có thể dựa vào dung dịch dinh dưỡng cầm cự sinh mệnh.
Takao Michiru là người có thiên phú nổi bật nhất trong các sư huynh đệ, tính tình cũng rộng rãi, tuy đôi khi thẳng chút nhưng đó cũng là một ưu điểm của cô ấy. Ít nhất, khi đối diện cùng Takao ta sẽ không cần phải mê man suy nghĩ vòng bảy tám vòng, bởi cô nói chuyện đều hoàn toàn trắng ra, đơn giản dễ hiểu nghĩa trên từ, nhưng cũng có đôi khi khiến người khác phải dở khóc dở cười. Trước đây, anh luôn xem cô như một người em gái và anh chưa từng nghĩ điều này sẽ thay đổi.
Nhưng vào một năm trước, khi Takao lâm vào giấc ngủ sâu, thì anh cũng bắt đầu hành trình những giấc mơ kỳ lạ của mình. Chỉ cần nhắm mắt vào ngủ là anh lại mơ về bản thân ở một thế giới xa lạ. Ở thế giới trong mộng đó có rất nhiều thứ quen thuộc nhưng cũng lại thập phần không giống với hiện thực.
Anh mơ bản thân trở thành một thiếu niên tên Ogata Seiji, cũng mê say với nghiệp cờ vây. Và rồi ở thế giới đó thế nhưng anh lại động tâm đối với một thiếu niên. Ban đầu anh cũng rối rắm qua, tranh đấu tư tưởng rất nhiều, anh biết như vậy là không đúng, cảm tình này của mình nếu để lộ ra sẽ làm ảnh hưởng không tốt đến thiếu niên trong sáng kia, mà anh thì không muốn như thế.
Thông qua thiếu niên anh như nhìn thấy hình ảnh của tứ sư muội đáng yêu, càng tiếp xúc càng phát hiện thêm nhiều điều đặc biệt từ thiếu niên khiến anh ngày càng bị hấp dẫn sâu. Anh giãy dụa qua, nỗ lực qua, hy vọng dùng sự tự chủ của bản thân đi xóa bỏ mầm non tình yêu đối với thiếu niên nọ. Nhưng nghĩ là một chuyện, thực tiễn lại không thuận lợi, đặc biệt là chuyện liên quan đến tình cảm. Trong trận chiến giữa lý trí vào cảm tình, anh hoàn toàn thất bại, lý trí vốn cường hãn của anh đứng trước hai chữ tình cảm đều không chịu nổi một đòn. Anh biết mình sa ngã, mà anh từ trước đến nay chưa bao giờ là một người sẽ đi ủy khuất mình.
Xác định cảm tình của mình đối với thiếu niên, cũng xác nhận bản thân không cách nào không đi yêu cậu ấy, sẽ không chịu nổi nếu thấy đứng bên cậu không phải là mình mà là một người khác. Thế nên, anh bắt đầu lên kế hoạch cho cuộc chinh phục ái nhân của mình, với đầu óc cùng kiên trì anh cuối cùng thành công.
Trong mộng, anh cùng bạn lữ cùng dắt tay nhau tiến lên đỉnh cao của thế giới cờ vây. Tuy chỉ là mộng nhưng anh lại cảm thấy nó hoàn toàn chân thật, trải qua các trận đấu trong mộng, cỡ kỹ của anh trong hiện thực lại thăng hoa lên một tầng cao mới. Anh nghĩ có lẽ giấc mộng kia chính là kiếp trước của anh cũng nên. Còn người yêu trong mộng của anh, không hiểu sao anh lại nghĩ đến cô sư muội đang ngủ sâu Takao trong bệnh viện. Sự đang chéo giữa mộng và thực ngày lại ngày khiến anh bắt đầu có chút mơ hồ không cách nào phân đâu là thực đâu là mơ. Lúc có thời gian anh thường xuyên đến thăm sư muội Takao của mình, kể cho cô nghe về giấc mộng nam kha của anh, anh cảm giác cảm xúc của mình rối thành nùi, anh không biết mình đây là ra sao. Bởi anh chợt phát hiện ra mình đối với cô gái đang nằm im trên giường bệnh kia đã không còn đơn thuần là tình sư huynh muội như ngày nào.
Là từ khi nào, anh không biết. Cô (Takao) và cậu ấy (Kurata) hoàn toàn là hai người, từ giới tính đến thế giới sinh sống, chỉ là khi đối mặt với cả hai anh đều cảm giác được hai thân ảnh trùng điệp lên nhau phù hợp đến lạ, trong tâm khảm luôn có một âm thanh nói cho anh rằng cô chính là cậu ấy và cậu ấy cũng chính là cô. Anh thật hoan man, cũng không dám xác định, anh cảm thấy mình thật hỗn đản, quá hoa tâm.
Và rồi đêm qua, anh lại mộng như mọi ngày. Ở thế giới đó anh và cậu đi đến những giây phút cuối của cuộc đời khi tuổi đã sớm xế chiều.
Cậu nghiêng đầu dựa vào lòng anh như dĩ vãn vẫn làm, cậu muốn anh thinh lặng lắng nghe cậu kể chuyện, một câu chuyện về một cô gái tên Takao Michiru – cờ sĩ thập đoạn xuyên không đến dị thế nhập vào một cậu bé trai, rồi cậu bé đó dần lớn lên, may mắn gặp được nửa kia của mình, càng may mắn đạt được hạnh phúc sống bên cạnh người mình yêu thương nhất....
Anh không nói gì, chỉ yên lặng lắng nghe, nhưng nào ai biết được rằng khi anh nghe đến người con gái tên Takao Michiru bị tai nạn rồi xuyên qua kia trong lòng anh dậy sóng đến chừng nào. Hóa ra anh không có hoa tâm chân đạp hai thuyền, hóa ra anh trước nay đều chỉ yêu một người, không phân biệt tuổi tác, giới tính, người anh yêu chỉ là chính bản thân cô/cậu ấy mà thôi.
Kurata kết thúc câu chuyện kể cũng là lúc em ấy lâm vào giấc ngủ ngàn thu, nhìn dung nhan sớm đã không còn xinh đẹp, vuốt mái đầu bạc trắng của em ấy, anh cảm giác thật yên bình lại có chút hy vọng. Anh nhắm mắt lại trong mơ và mở mắt ra ở hiện thực. Trong lòng anh như có một âm thanh không ngừng thúc giục anh dời bước ra ngoài. Anh theo tâm ý đi và đi đến nơi này, đến phòng bệnh Takao đang nằm. Nhìn dung nhan vẫn ngủ say trên giường, anh động dung. Anh lẳng lặng nhìn cô, trong lòng không ngừng gọi tên cô kêu gọi cô mau tỉnh dậy, xin cô mở mắt ra nhìn anh, anh muốn biết liệu có thật như anh đang nghĩ hay không, hay chỉ là mộng ảo.
Đang đắm chìm trong suy nghĩ, đột nhiên Sawada cảm giác tay mình như bị nắm lấy. Anh lập tức hồi thần cúi xuống nhìn thì kinh hỷ phát hiện tay cô đang nắm lấy ngón tay anh, không chặt, nhưng thực sự là nắm lấy, hai hàng lông mi cong cong cũng bắt đầu run nhè nhẹ biểu hiện cho chủ nhân của nó đang nỗ lực muốn mở ra. Thấy thế, anh thất thố hồi cầm chặt lấy tay cô, cúi người xuống bên tai không ngừng gọi tên cô, đồng thời cũng giơ tay ấn nút gọi bác sĩ ở đầu giường.
Một lúc sau, trải qua nỗ lực của bản thân cùng ủng hộ về tinh thần từ anh, Takao cuối cùng cũng hé mở ra được đôi mắt đẹp còn mang theo mê man của mình. Sau khi trải qua bác sĩ kiểm tra cẩn thận và được báo cho kết quả rất tốt, tình hình của cô đã không còn đáng ngại nữa, từ giờ chỉ cần chuyên tâm điều dưỡng cùng đi kiểm tra chi tiết tổng thể thêm một lần là không bao lâu nữa cô liền có thể sinh hoạt như người thường.
Nghe được kết quả trên tảng đá nãy giờ vẫn treo trong lòng anh cuối cùng cũng rơi xuống. Tiễn đi bác sĩ, Sawada xoay người cười vui vẻ nhìn cô, anh nắm lấy tay cô hôn lên mu bàn tay, anh nói: “Mừng trở lại, Kurata,bảo bối!” Vừa rồi, khi cô vừa tỉnh lại con mắt đầu tiên nhìn về phía cô anh liền lập tức xác định, không có nguyên nhân, chỉ đơn giản là anh biết chắc điều đó. Anh nhìn cô gái vừa nghe anh nói thế lập tức từ nhàn nhạt chuyển sang kinh nghi, hai mắt trợn tròn, rồi như nhận ra điều gì cô cười, cười thật sự sáng lạng, dưới ánh sáng hắt qua khung cửa sổ, cô lúc này trông như thiến sứ hạ phàm. Một dòng suối ấm tràn ngập trong lòng, anh cười hạnh phúc cúi đầu xuống hôn nhẹ lên đôi môi phớt hồng của cô. Bầu không khí trong phòng trở nên thập phần ấm áp.
"Cạch!" Đột nhiên, cửa phòng đột ngột bị mở mạnh ra từ bên ngoài, Sawada và Takao đồng thời ngẩn đầu liếc nhìn người khách vừa đến.
..................
Hai người gặp nhau yêu nhau cùng đi đến cuối con đường, rồi lại gặp nhau yêu nhau, lại một tương lai hạnh phúc đang chờ đợi họ Xuyên qua thời gian không gian nhận ra nhau để rồi thuộc về nhau. Xuyên qua đạt được tình duyên trọn vẹn...
Cầu chúc cho mọi cặp đôi yêu nhau trên thế giới vẫn luôn mãi bền chặt hạnh phúc dài lâu, có thể trong cuộc sống sẽ xuất hiện không chỉ một mà là nhiều sự ma sát, không hài lòng, nhưng chỉ cần cả hai cùng nỗ lực cùng biết chia sẽ, nhường nhịn mọt chút, cùng bảo bọc, yêu thương nhau, cùng kinh doanh tổ ấm hạnh phúc, thì dù có bao trắc trở, sóng đời có khắc nghiệt thế nào đi chăng nữa cũng sẽ có thể vững vàng vượt qua và đạt được hạnh phúc cuối cùng. Bởi, một khi đã kết thành một gia đình nghĩa là bạn không phải một mình mà là tuy hai mà một. Hãy nhớ, bên cạnh bạn vẫn luôn hiện hữu một cá nhân cùng bạn chung sức nắm tay tiến về phía trước.