Bài mới trên hồ sơ

Bạn gì ơi, sao bạn ở thể gửi tấm ảnh bạn quấn khăn tắm qua cho tui đúng thời điểm thế, k tui đi xem mắt xong là thuyền chốt ván luôn r, ngoa
Chào bạn nè!
Bộ tâm linh cứu lại hoàn rồi
Mong bạn tiếp tục ủng hộ tụi mình những bộ truyện sau nha!
Chào bạn
Cám ơn ủng hộ bộ truyện chúng mình edit nha!
Mong bạn tiếp tục ủng hộ bọn mình :emoji_smiley:
Trời độ cho một trận mưa từ 2h chiều tới tối, moé khỏi đi xem mắt, mợt à
Đằng tây loé lên một ánh nắng chiều lộng lẫy rồi vội vàng tắt ngấm. Giống như quá trình của một triều đại, dù thịnh thế bao lâu thì cũng chóng vánh suy tàn. Lý Dương Hoán đứng giữa sân Rồng, nhìn bầu trời dần tối sẫm, trong lòng xót xa - hoàng hôn Lý triều đã thật sự đến rồi!
Hai người đã có hôn ước với nhau, nhưng mà anh lại hoàn toàn không đoái hoài tới cô, mà dành tình cảm cho Tiểu San, bạn thân của cô. Mối quan hệ ngang trái này khiến cô khó thở và tuyệt vọng, nhất là khi anh muốn cô từ chối hôn ước giữa hai người.



Tôn Tử Đằng: "Nhược Y, tôi biết em có tình cảm với tôi. Nhưng tôi chỉ xem em như một người em gái. Giữa chúng ta dù là có hôn ước định sẵn nhưng suy cho cùng tôi vẫn không thể nào chấp nhận được, vì người tôi yêu là tiểu San điều đó em cũng biết rõ mà. Tôi nghĩ em là một cô gái hiểu chuyện, cho nên sẽ không mù quáng đến nổi tranh giành người yêu của bạn thân mình đâu đúng không?"
trucxinh0505
trucxinh0505
-Bạn ơi, về phần muốn pr truyện, bạn hạn chế đăng ở khu vực này nhé, nếu đăng tiếp một nội dung tương tự, bài viết sẽ bị xóa không báo trước.
-Không chèn link ngoài, vi phạm quá ba lần sẽ bị ban nick
-Nếu là giới thiệu truyện, bạn được phép đăng khu vực dịch vụ, bạn đọc kỹ quy định trước khi đăng,
-Nếu rewier từng đầu truyện, bạn vào khu vực rewier đăng nhưng phải đảm bảo đúng quy định về rewier bài,
-Mình nhắc 1 lần, không nhắc lại nha!
Lana
Lana
Cám ơn bạn đã nhắc nhở ạ. Mình sẽ rút kinh nghiệm và không tái phạm lần sau ạ.
Lana
Lana
Rất xin lỗi bạn vì đã không chịu tìm hiểu và đọc kỹ nguyên tắc của cộng đồng ạ
[ GÓC GIỚI THIỆU TRUYỆN ]
ĐIỀU TUYỆT NHẤT CỦA CHÚNG TA - BÁT NGUYỆT TRƯỜNG AN
Tình bạn, tình yêu, cả hai đều không phải.
Mình ngồi cùng cậu ba năm, bóng dáng của cậu và bụi phấn đan xen vào nhau, hai thứ đó vẫn luôn hiện rõ trong tâm trí mình.
Mọi người vẫn luôn hỏi tại sao mình nhớ cậu rõ ràng như vậy, không vì sao cả, chỉ là mọi thứ giống như một cuốn sổ thu chi cần tỉ mĩ rõ ràng.
Mình không còn nhớ những gì chúng ta đã nói với nhau, những gì chúng ta làm cùng nhau, ai là người trộm bánh của người kia nữa...
Nhưng có một thứ mình luôn nhớ rõ, đó chính là cậu.
Mình nhớ rõ, trong quãng thời gian ba năm đó thì dù mắt mình nhìn về hướng nào thì mãi ngập tràn bóng dáng của cậu
Gửi cậu - người bạn cùng bàn
354036949_594158582819445_7581839052037915196_n.jpg
Top