Chòm Lạp Hộ soi bóng nhân gian,
Chẳng hay vẫn nhớ thương nữ thần?
Chàng trai ngông nghênh của đại dương,
Đem lòng yêu em gái thái dương,
Nàng ngộ sát chàng khi chưa tỏ,
Trăng sáng vằng vặc nỗi nhớ thương.
Ánh trăng say đắm ngắm người tình,
Mây quạnh sao sáng ta một mình,
Chẳng hay nàng đang trong tay ấm?
Thôi thì ta cứ giấu mối tình.
Khi đi ngoài đường nhưng ngước lên lại thấy "cảnh đẹp đêm nay khó hững hờ". Cảm giác như đang ăn cẩu lương của trăng và sao.