Lượt xem của khách bị giới hạn

[Ngôn tình] [Truyện Hoàn] Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng Một - Quẫn Quẫn Hữu Yêu

Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
[Ngôn tình] [Truyện Hoàn] Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng Một - Quẫn Quẫn Hữu Yêu

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,916
Điểm cảm xúc
5,656
Điểm
113
"Tiểu Tịch, cảm ơn! Cảm ơn cậu! Mình thật sự thích cậu quá quá quá quá đi mất!" Trang Khả Nhi quay lại ôm chầm lấy cô.

Không có chuyện gì khiến con người ta vui hơn việc được một cô gái đáng yêu như vậy tặng cho một cái ôm cả, Ninh Tịch mỉm cười nói: "Mình cũng thích cậu!"

Lúc này, một ánh sáng xe ô tô rọi tới, sau đó một chiếc Maybach từ từ đỗ lại bên cạnh hai người.

Cửa xe mở ra, một đôi chân thon dài bước xuống...

Ngay sau đó, một thân ảnh lạnh lẽo bỗng xuất hiện trước mắt hai người.

Ninh Tịch trông thấy thế suýt chút nữa thì quỳ xuống luôn giữa đường.

Tại sao! Tại sao! Tại sao lần nào làm chuyện xấu cũng bị Đại ma vương tóm được, mệt tim quá đi mất thôi!

Ninh Tịch vội buông Trang Khả Nhi ra: "Lục Đình Kiêu ~ Sao anh lại tới đây?"

Lục Đình Kiêu sầm mặt: "Đón em."

Ninh Tịch bỗng nhớ tới lời tối qua Lục Đình Kiêu nói với cô, gặp thì được nhưng không được phép vượt quá giới hạn...

Giờ thì hay rồi, lại tự vả vào mặt mình rồi.

"Mình vốn định tiễn cậu về nhà cơ..." Trang Khả Nhi thấy Lục Đình Kiêu, rõ ràng có chút mất hứng.

Cô cảm thấy Lục Đình Kiêu chẳng xứng với Ninh Tịch chút nào, vừa lạnh lùng vừa cứng nhắc, cứ như hòn đá vậy, đã thế cả ngày chỉ biết trưng ra vẻ mặt dọa người, Tiểu Tịch thật đáng thương quá!

Chắc không phải Ninh Tịch bị cưỡng ép đấy chứ...

Trang Khả Nhi càng nghĩ càng lo, cô tránh Lục Đình Kiêu ra, kéo kéo Ninh Tịch sang một bên, nhỏ giọng nói: "Tiểu Tịch, cậu đừng sợ anh ta, nếu anh ta ức hiếp cậu, cậu phải nói cho mình biết. Không được để bản thân miễn cưỡng chịu ấm ức nghe chứ! Tuy mình không có cách gì cả, nhưng mình có thể bảo ba mình và ông nội giúp!"

Ninh Tịch cảm kích nhìn Trang Khả Nhi, sau đó cô ngoảnh lại nhìn Đại ma vương, thấy anh đang trừng mắt nhìn cô và Trang Khả Nhi thì thầm to nhỏ, mặt đơ sợ phát khiếp.

Phụt, Trang Khả Nhi thấy anh như vậy bảo sao không nghi ngờ cô sẽ bị ức hiếp chứ…

Nhưng thật ra thì, từ đầu đến giờ anh đều dung túng và chiều cô đấy thôi, thậm chí còn đến mức mất hết cả nguyên tắc nữa.

"Khả Nhi, cảm ơn cậu nhưng cậu đừng lo, anh ấy sẽ không ức hiếp mình đâu. Hơn nữa, mình rất yêu anh ấy, không tủi thân hay miễn cưỡng gì hết... Là cam tâm tình nguyện."

Có vẻ như Lục Đình Kiêu nghe thấy những lời này rồi, bởi vì vẻ mặt đang khó chịu kia bỗng dại ra.

Đây là lần đầu tiên... lần đầu tiên anh nghe thấy chính miệng Ninh Tịch nói ra những lời này...

Cô nói, cô yêu anh...

Hạnh phúc đến thật bất ngờ...

Lúc đầu Trang Khả Nhi không thể hiểu nổi, cảm thấy Lục Đình Kiêu chẳng hợp với Ninh Tịch chút nào.

Nhưng vào lúc này, thấy vẻ mặt không thể nghiêm túc hơn của Ninh Tịch lúc nói chuyện với cô, và khi cô ấy nhìn phía Lục Đình Kiêu, sự ấm áp trong đáy mắt của cô ấy khiến cô tin hai người thật sự yêu nhau.

"Mình đi đây, lần sau lại ra ngoài chơi nhé, cậu nhớ lái xe chậm thôi đấy." Ninh Tịch tạm biệt Trang Khả Nhi.

Trang Khả Nhi quyến luyến vẫy tay: "Ừm, được, ối..."

Đang nói dở, chiếc túi đựng gấu bông của Trang Khả Nhi bỗng bị rách, thú bông trong túi lăn hết xuống đất.

Ninh Tịch và Trang Khả Nhi vội cúi xuống nhặt.

Lục Đình Kiêu cúi người, nhặt lên một con thỏ: "Mấy cái này... là gì thế?"

Trang Khả Nhi ôm trong lòng một đống thú bông vừa nhặt lên, tỏ ra tự hào nói: "Là thú bông Ninh Tịch gắp cho tôi đấy! Ninh Tịch lợi hại lắm, gắp liền tù tì được 12 con luôn!"

"Con này không được." Lục Đình Kiêu nói rồi cầm luôn con thỏ kia không trả lại.

Trang Khả Nhi tức giận nhảy tanh tách lên: "Này! Đó là của tôi!"

Lục Đình Kiêu thờ ơ miết chặt con thỏ: "Của tôi."

Ninh Tịch hắc tuyến đầy đầu, đỡ trán, Đại ma vương à, anh còn ấu trĩ hơn được nữa không...
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,916
Điểm cảm xúc
5,656
Điểm
113
Dưới căn hộ.

"Vậy em lên trước đây ~ anh ngủ ngon nha~"

Ninh Tịch đang định mở cửa xe thì Lục Đình Kiêu đột nhiên vươn tay ra kéo cánh tay cô ngăn lại: "Nói lại đi."

"Hả? Nói cái gì?" Ninh Tịch mơ mơ hồ hồ nghiêng đầu nhìn anh.

"Cái câu em vừa mới nói với Trang Khả Nhi." Lục Đình Kiêu nhìn cô chằm chằm, ánh mắt chăm chú tựa như đang có hai ngọn lửa cháy hừng hực.

"Em nói với Trang Khả Nhi cái gì?" Ninh Tịch chớp mắt, cố làm ra vẻ không hiểu.

"Trang Khả Nhi bảo anh ức hiếp em, câu trả lời của em." Lục Đình Kiêu vừa nói thì ngọn lửa trong mắt anh ngày càng mãnh liệt...

"À... cái này à..." Ninh Tịch sờ cằm một cái ra vẻ đang cố nhớ lại, sau đó mở miệng nói: "Cảm ơn cậu nhưng cậu đừng lo, anh ấy sẽ không ức hiếp mình đâu..."

"Còn nữa."

"Không tủi thân hay miễn cưỡng...?"

"Còn nữa."

"Cam tâm tình nguyện?"

"..." Chờ mãi vẫn không nghe được câu mà mình muốn, Lục Đình Kiêu mím chặt môi, rõ rành rành là tâm tình đang không tốt chút nào.

"Phụt..." Rốt cuộc Ninh Tịch cũng không nhịn được mà bật cười.

Đúng là hiếm lắm mới thấy Lục Đình Kiêu đáng yêu như vậy...

Ninh Tịch mau chóng xích người lại gần, giọng nói đè thấp xuống như có ma lực cuốn lấy con người ta vào vực sâu, kề sát vào bên tai Lục Đình Kiêu nói: "Mình rất yêu Lục Đình Kiêu..."

Vừa dứt lời, Ninh Tịch lập tức hóa thân thành con cá chạch chuồn vội ra ngoài trước khi Lục Đình Kiêu kịp đảo khách thành chủ. Vừa chạy cô vừa giảo hoạt vẫy tay: "Nha nha nha, bí mật đó nha ~"

Nhìn cái con người tung một bao “thính” xong lại bỏ của chạy lấy người kia, Lục Đình Kiêu khẽ rủa một tiếng. Khóe mắt liếc về con thỏ bông xù lông bên cạnh, anh đưa tay ra nhéo nhéo lỗ tai của nó tựa như đang trừng phạt ai kia...

...

Trong mấy ngày kế tiếp, Ninh Tịch vẫn một mực chú ý tình hình của công ty SF. Nhưng kết quả lại chỉ nhận được thông báo là người phụ trách vẫn chưa đi công tác về cho nên chỉ có thể tạm gác lại chuyện này.

Tin tốt là vai diễn mối tình đầu của Ninh Tịch tuy chỉ xuất hiện có mấy phút thôi cơ mà lại khiến hình ảnh của cô hot hơn một chút.

Sau khi bộ phim kết thúc có rất nhiều người muốn biết diễn viên đóng vai mối tình đầu này là ai, kết quả tìm được theo danh sách diễn viên là Lương Bích Cầm.

Nhưng mà gương mặt đó hoàn toàn không có khả năng là Lương Bích Cầm!

Bởi vì có quá nhiều người yêu cầu tìm hiểu nên phía nhà sản xuất đã công bố câu trả lời trên weibo chính thức của bộ phim.

Bài đăng đó đồng thời cũng đăng lên một tấm hình chụp mối tình đầu trong phim cùng với một tấm hình của vai Mạnh Trường Ca. Hơn nữa còn tag thêm cả tên Ninh Tịch và Giang Mục Dã nữa.

Sau khi biết được diễn viên là ai thì tất cả đều sợ đến ngây người!

Mối tình đầu trong sáng như nắng mai với yêu phi hại nước Mạnh Trường Ca đều là một người!

Có lẽ vì Ninh Tịch đã bị người xem gắn liền với một hình ảnh diễm lệ và mạnh mẽ. Cho nên khi cô đột nhiên xuất hiện dưới hình hài một nhân vật thuần khiết lại trong sáng như vậy thì mọi người đều không nhận ra, một số ít khán giả có hoài nghi nhưng đều không dám khẳng định có thật sự là cô.

Từ một yêu phi nữ tương có vẻ đẹp lộng lẫy nghiêng nước nghiêng thành, cho đến một thiếu nữ mười tám tuổi như một bông hoa trong sương sớm. Khoảng cách chênh lệch đến thế nhưng khi cô diễn lại không có bất cứ một cảm giác gượng gạo nào, dường như vai diễn đó chính là bản thân của Ninh Tịch vậy.

Càng khiến cho các fan thêm kích động đó là, mối tình của Mạnh Trường Ca với Tôn Hoán Khanh vừa vặn có kết cục gần giống với bộ phim lần này, đều là kết cục sinh ly từ biệt buồn thảm khiến khán giả thổn thức khôn nguôi, đồng thời fan CP của Ninh Tịch và Giang Mục Dã đã đông lại càng đông hơn!
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,916
Điểm cảm xúc
5,656
Điểm
113
Sau khi Hàn Mạt Mạt biết Ninh Tịch với Giang Mục Dã có cảnh quay chung ở bộ phim đó, thì lập tức chạy đi coi đi coi lại ba lần và cũng không ít fan CP làm giống như Hàn Mạt Mạt...

Về sau hãng phim còn làm một bản chế hài hước hấp dẫn không ít người xem đi ra rạp. Phía đầu tư còn nhờ Thẩm Miên gửi cho Ninh Tịch một bao lì xì coi như là lời cảm ơn của họ, đồng thời cũng hy vọng Ninh Tịch phối hợp với bọn họ quảng bá một chút cho bộ phim này.

Thu hoạch ngoài ý muốn như thế đúng là khiến Ninh Tịch bất ngờ.

Nhưng mà cái kiểu chuyện đôi bên cùng có lợi thế này thì đương nhiên Ninh Tịch sẽ không từ chối, cô cũng phối hợp share thông tin của bộ phim kia vài lần.

Chẳng qua là trong một mảnh khen ngợi như vậy không tránh khỏi có một vài kẻ ghen ăn tức ở, trên mạng cũng dần dần xuất hiện một ít lời đồn khó nghe.

[Hình như vai diễn này vốn là của Lương Bích Cầm thì phải? Sao cuối cùng lại thành Ninh Tịch?]

[Cái này còn phải hỏi sao? Rõ ràng là cướp vai rồi chứ còn gì! Đúng là không biết xấu hổ! Cô ta vì la liếm Giang Mục Dã mà cái gì cũng dám làm!]

[Điên rồi! Ngay cả một vai khách mời mà cô ta cũng không tha! Không hiểu Giang Mục Dã vừa mắt cô ta ở điểm nào nữa! Cứ ngây ngốc cho cô ta lợi dụng ghép CP]

...

Thật rà thì cái kịch bản nữ giả nam mà Ninh Tịch vừa ý đợt trước, phí đầu tư chỉ có một nghìn vạn tệ, miễn cưỡng cũng được coi là một tác phẩm nhỏ.

Lấy độ nổi tiếng của Ninh Tịch lúc này dù không có khả năng nhận vai chính trong phim lớn nhưng mấy kiểu phim nhỏ lẻ thế này vẫn có thể dễ dàng lấy được một cái.

Ai mà ngờ sau khi Lương Bích Cầm nhảy dù vào lại thành ra bộ phim được đầu tư lớn, kinh phí cũng thuộc hàng cao nhất trong mảng phim hiện đại, chưa kể lại còn tụ hội vô số cameo nổi tiếng nữa...

Rõ ràng là chính Lương Bích Cầm ỷ vào có chỗ dựa là Tô Dĩ Mạt làm Nhất Tỷ ở Thịnh Thế nên cô ta thuê thủy quân ùn ùn kéo đến điên cuồng hắt nước bẩn vào Ninh Tịch.

Đáng tiếc là Ninh Tịch với Lâm Chi Chi chưa kịp làm cái gì thì Thẩm Miên đã ra mặt đính chính tin đồn. Anh ta cũng nói thẳng là do Lương Bích Cầm đã đơn phương hủy hợp đồng rồi bỏ bom đoàn làm phim. Chính vì lẽ đó mới phải nhờ Ninh Tịch đến cấp cứu, hoàn toàn không có chuyện cướp vai diễn nào cả. Hơn nữa Thẩm Miên còn tỏ thái độ nghiêm khắc chỉ trích Lương Bích Cầm, đồng thời cũng tuyên bố từ nay về sau chỉ cần là tác phẩm của anh ta thì tuyệt đối sẽ không để cô ta diễn.

Ninh Tịch nhận được điện thoại của Lâm Chi Chi nên chạy đến Thịnh Thế một chuyến, vừa vặn đụng phải đoàn người của Lương Bích Cầm trên hành lang.

Chuyện Ninh Tịch với Tô Dĩ Mạt đối đầu nhau cơ hồ là chuyện ai ai cũng biết, chỉ cần không phải trước mặt công chúng thì dù cho có chạm mặt nhau cũng chẳng cần thiết phải khách sáo. Vì thế cho nên song phương đều coi như không nhìn thấy đối phương, Ninh Tịch cũng chỉ đơn giản đi thẳng về phía trước.

Cơ mà sau lưng, Lương Bích Đàn dường như sợ cô không nghe được mà cố ý nói lớn lên: "Đúng rồi, mọi người có biết gì không? Nghe nói Thẩm Miên đó muốn phong sát tôi đấy, sau này không để tôi đóng phim của anh ta, ha ha ha... Một tên đạo diễn hết thời thôi mà cũng đòi!"

"Chẳng đúng sao, tuyên truyền lớn như thế mà ngay cả một đồng vốn cũng không thu lại được! Tìm chỗ dựa cũng phải tìm chỗ nào cứng rắn một chút chứ!"

"Chờ phim mới của Bích Cầm ra mắt là thời đại của Thẩm Miên cũng chấm dứt mà thôi!"

"Nói mới nhớ, gần đây Ninh Tịch bận rộn cái gì vậy? Cô ta có nhận phim gì mới sao?"

"Chẳng phải còn đang bị trói lại làm tuyên truyền cho bộ phim dở tệ kia của Giang Mục Dã sao, hình như là không có nhận phim gì mới!"

"Tôi thấy có nhận cũng chỉ là mấy cái phim rẻ tiền thôi, nếu mà nhận tác phẩm lớn nào á, chắc chắn cô ta phải thông báo cho cả thế giới này biết rồi!"

...
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,916
Điểm cảm xúc
5,656
Điểm
113
Đến công ty, Lâm Chi Chi thông báo cho Ninh Tịch thời gian và lịch trịch của đoàn phim để cô về nhà chuẩn bị trước.

....

Vài ngày sau, cuối cùng cũng đến ngày khởi quay.

Bởi vì đây là ngày đầu tiên Ninh Tịch đến đây nên cần phải thử trang điểm và đạo cụ trước. Nhân vật của cô cần trang điểm tương đối đặc thù và mất thời gian cho nên Ninh Tịch cố ý tới sớm hơn bình thường.

Dẫu sao cũng là vai chính nên cô có phòng hóa trang riêng, đồng thời đoàn làm phim cũng cố ý chuẩn bị chuyên viên trang điểm riêng cho Ninh Tịch.

Một lát sau, nam diễn viên chính Thẩm Hạo Thần cùng nam phụ thứ 3 cũng lục tục đến dần, sau khi chào hỏi và trang điểm xong thì ngồi đợi một bên.

Nhìn bề ngoài thì hai người này có vẻ cũng ít tuổi, xem chừng là tầm hai mươi thôi, mặt mũi sáng sủa đẹp trai. Chắc vì chưa từng bị cái giới giải trí này nhuộm màu nên cả hai người họ đều tản ra một hơi thở thanh xuân tươi mát. Khó có được nhất là ở trong cái giới mà ai ai cũng phẫu thuật thẩm mỹ này thì khuôn mặt của hai người họ đều vô cùng nổi bật.

Gia cảnh Thẩm Hạo Thần không tệ, từ nhỏ đã được mọi người trong nhà chiều chuộng. Lúc này cậu ta đang nằm ngửa trên cái ghế dựa, mi mắt khép hờ nghỉ ngơi. Từ trên người cậu ta dường như mơ hồ lộ ra một chút hình bóng của Giang Mục Dã, vẻ ngoài đẹp trai, dáng vẻ kiêu căng đó khiến cho cậu ta tỏa sáng lấp lánh như một ngôi sao vậy. Tùy tiện nhấc tay một cái cũng có thể hấp dẫn ánh mắt của các cô gái, khí chất như vậy tựa hồ rất hợp với hình tượng nam chính lần này.

Kỳ Phóng có ngoại hình trẻ trung như một cậu bé mới lớn đồng thời tuổi của cậu ta cũng không nhiều, mới vừa tròn mười chín mà thôi. Lúc nói chuyện cậu ta để lộ ra hai cái răng khểnh vô cùng đáng yêu.

Đại khái là vì hình tượng của cậu ta không đủ "man" cho nên đã kí hợp đồng với công ty nhiều năm rồi mà vẫn chưa tìm được vai diễn thích hợp. Người quản lý của cậu ta đồng thời cũng là cũng là cô ruột của cậu ta luôn, người này vô cùng chăm sóc cho cháu trai của mình, không muốn sắp xếp những vai diễn phá hủy hình tượng cho nên mới để cậu ta đến thử sức trong phim của Thẩm Miên, sau đó được chọn vào vai nam phụ thứ ba.

Mặc dù chỉ là một vai nam phụ, nhưng Thẩm Miên vốn nổi danh là đạo diễn "sản xuất ngôi sao", sau khi cô của cậu ta biết cháu trai mình đã trúng tuyển thì mừng như điên, không nói hai lời kí hợp đồng luôn.

"Này này anh Thần, em nghe nói vai chính là một đại đại đại mỹ nhân đó! Không biết người thật có đẹp như trong phim không nhỉ?" Dẫu sao Kỳ Phóng vẫn còn nhỏ, tính tình tương đối hiếu động. Ngồi một lúc cậu ta đã không nhịn được tám nhảm với Thẩm Hạo Thần.

Mắt của Thẩm Hạo Thần vẫn nhắm như cũ, cậu ta không hề lên tiếng như thể chẳng có chút hứng thú nào.

Mặc dù cậu ta là một người mới nhưng tuyệt đối không giống với Kỳ Phóng. Công ty của Thẩm Hạo Thần là một trong ba công ty đứng đầu của ngành truyền thông, điểm mạnh là chuyên đào tạo về thần tượng và có hệ thống đào tạo chuyên nghiệp. Mục tiêu của công ty là đưa Thẩm Hạo Thần trở thành một Giang Mục Dã thứ hai.

Cho nên một người có bối cảnh như Thẩm Hạo Thần khó trách khỏi có chút tự kiêu và không thèm phản ứng với cái người không đẹp trai mà lại còn không đóng được vai chính như Kỳ Phóng.

Mà ngay cả diễn viên đóng vai nữ chính được đồn thổi là đại mỹ nhân kia cậu ta cũng khinh thường. Cũng chỉ là một diễn viên tầm thường thôi mà, vai chính cái gì chứ, chẳng phải cũng giống như người khác đến làm nền cho cậu ta sao...

Hơn nữa cậu ta cũng đã thương lượng với quản lý của mình rồi. Nếu người phụ nữ này diễn quá thối nát thì bất chấp có hủy hợp đồng thì Thẩm Hạo Thần cũng sẽ vẫn rút khỏi bộ phim này. Còn trước mắt cứ tạm thời tin tưởng con mắt của Thẩm Miên đi.

Lúc bàn bạc hợp đồng, người quản lý của Thẩm Hạo Thần đã từng phân tích cho cậu ta nghe rằng, bộ phim lần này là do Thẩm Miên tự bỏ tiền ra quay, không hề nhận bất kỳ một khoản đầu tư hay yêu cầu quảng bá cho bất cứ một ai. Sợ rằng anh ta đã có lá bài tẩy gì đây nếu không thì đã không dám làm như vậy...

Chỉ có điều lá bài tẩy này không biết là cái gì...
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,916
Điểm cảm xúc
5,656
Điểm
113
Kỳ Phóng tương đối rộng rãi nên cũng chẳng thèm để ý đến thái độ lạnh nhạt của Thẩm Hạo Thần. Cậu ta chỉ thở dài rồi lo âu lầm bầm: ""Chẳng hiểu đạo diễn nghĩ gì mà lại tìm con gái diễn vai chính, đến lúc đó mà giả trai thì nhìn sao mà nuốt nổi? Bộ phim này... có thể nổi chứ?"

Dẫu sao đây cũng là tác phẩm đầu tay của cậu ta, là chuyện có liên quan đến tiền đồ sau này cả đấy.

Năm đó quả thực Thẩm Miên từng làm bệ phóng cho không ít người. Trong tác phẩm đó, ngay cả một vai nam thứ n cũng hot. Nhưng hiện tại không giống năm xưa, mấy năm gần đây ai cũng nhìn ra sự xuống dốc của Thẩm Miên, huống hồ đây còn là một bộ phim kinh phí thấp như vậy...

Haiz, thôi kệ, dù gì cậu ta cũng chỉ là một người mới mà thôi, diễn xuất cũng không tệ. Dù là Thẩm Miên hay đạo diễn lớn nào khác thì cứ xem như vận may đi! Giới giải trí này vốn là nơi coi trọng vận may mà...

Hai người họ ngồi một lát thì vai nữ phụ Kỷ Ngữ Manh cũng đến.

"Oa! Thật là đẹp ~" Kỳ Phóng vừa thấy người đã không kìm được hô lên một tiếng.

Thẩm Hạo Thần thì chỉ hơi nâng mắt lên, hiếm lắm mới thấy có người để cậu ta nhìn thêm vài lần.

Kỷ Ngữ Manh đúng là một người đẹp đúng nghĩa, hơn nữa khí chất không chỉ hoạt bát đáng yêu lại có sự thanh thuần khiến người ta yêu thích. Loại hình này rất dễ kích thích ham muốn bảo vệ của cánh đàn ông. Chẳng qua là lúc này mỹ nhân hình như có chút mất hứng, cô ta đang thở phì phò bước nhanh về phía trước. Người quản lý vừa lau mồ hôi vừa chạy theo nói nhỏ như đang khuyên can cái gì...

"Tôi đã bảo rồi, tôi không muốn diễn vai nữ phụ thứ ba, ngay cả cái mặt hồ ly như Ninh Tịch còn có thể diễn vai chính vậy dựa vào đâu mà tôi không thể?"

"Nói nhỏ chút đi mà tiểu tổ tông của tôi ơi, đây không phải nhà cô, cô hét lớn thế là sợ người khác không nghe được sao?"

"Nghe thì cứ nghe đi, tôi đang nói cho bọn họ nghe đấy, tôi không phục! Lần trước Thẩm Miên còn công khai bênh vực cô ta trên mạng cơ mà, còn chưa biết cô ta dùng cách gì để lấy được vai nữ chính này đâu!"

"Im miệng! Ở bên ngoài thì nói năng phải cẩn thận một chút, tôi đã nói với cô bao nhiêu lần rồi! Đừng nói đến người khác, chính cô còn không rõ sao? Vai chính cô đừng có mơ, ngay vai nữ phụ thứ hai còn không đủ tiêu chuẩn ấy, vai nữ phụ thứ ba này là thích hợp nhất với cô rồi! Cô cho là nữ chính bộ phim này dễ lắm à? Kiểu nhân vật thế này diễn tốt thì thôi chứ chỉ cần hơi sơ sẩy một chút thôi là bị ném đá ngay lập tức..."

...

Kỷ Ngữ Manh bị ăn mắng một trận thì cũng tạm thời đè lại oán khí, tầm mắt cô ta rơi vào Thẩm Hạo Thần với Kỳ Phóng cách đó không xa. Hai người này tuy có khí chất khác nhau nhưng đều là trai đẹp hiếm có cả, ánh mắt Kỷ Ngữ Manh nhất thời sáng lên, vẻ mặt rõ ràng hòa hoãn không ít.

Có cô gái nào ở tầm tuổi này mà không thích diễn cùng một anh chàng đẹp trai đây!

Kỷ Ngữ Manh chủ động đi tới chào hỏi hai người họ: "Xin chào hai người, tôi là Kỷ Ngữ Manh."

"Xin chào, xin chào, tôi là Kỳ Phóng!"

"Thẩm Hạo Thần."

"Thẩm Hạo Thần... tôi có nghe danh anh rồi! Trường điện ảnh Bắc Kinh đúng không? Ngưỡng mộ đại danh đã lâu! Kỳ Phóng có phải từng là tay Guitar bass của ban nhạc JOY đúng không? Tôi có một bạn cực kì hâm mộ cậu đấy, cậu thật là đáng yêu!"

"Ha ha ha ha, tôi luôn bị người ta khen là đáng yêu? Kỷ mỹ nữ cũng không vừa, tôi nghe nói cô là thủ khoa đầu vào của trường điện ảnh Bắc Kinh!"

...

Thời điểm Kỷ Ngữ Manh không tức giận thì tính tình vẫn rất vui vẻ thân thiện, vì có thêm một người hoạt bát sáng sủa ra nhập, cộng thêm tuổi tác cả ba vẫn còn rất trẻ nên giao lưu với nhau rất dễ dàng.

"Haizz, xem ra đạo diễn Thẩm tính dùng nhan sắc của chúng ta để chèo chống bộ phim này đây!" Kỳ phóng chống tay nói đùa.

Kỷ Ngữ Manh xoa xoa cằm: "Tôi chỉ sợ sẽ diễn không nổi! Coi như là nữ giả nam đi chăng nữa nhưng vẫn là con gái mà, không những phải si mê đến chảy nước miếng một cô gái mà thậm chí cảnh hôm nay còn phải ngồi lên đùi cô ta... Ôi trời ơi! Mới nghĩ thôi đã thấy nổi da gà rồi!"
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,916
Điểm cảm xúc
5,656
Điểm
113
Kỳ Phóng "phụt" một tiếng, len lén nhìn về phí Thẩm Hạo Thần: "Cậu vừa vừa thôi, ở đây còn có người thảm hơn cậu nữa nè!"

Kỷ Ngữ Manh gật đầu liên tục, cũng không nhịn được mà bật cười nói: "Đúng nha... Hạo Thần còn phải làm bộ từ đầu tới cuối phải xưng huynh gọi đệ với một tên ẻo lả nữa, thậm chí còn phải yêu đương..."

Thẩm Hạo Thần nghe vậy thì sắc mặt lập tức đen xì...

Mấy người đang trò chuyện đến sôi sục trời đất thì cách đó không xa, một người thanh niên đi về phía bọn họ.

Người này có mái tóc đen hơi rối, tóc mái che đi một phần ánh mắt. Trên người mặc một chiếc quần bò rách hơi khoa trương theo phong cách đua xe, đi một đôi bốt tán đinh màu đen, cả người lộ ra khí thế vô cùng mãnh liệt...

Thẩm Miên đang bố trí phim trường thấy vậy cũng chạy tới trò chuyện với người thanh niên kia.

Thấy Thẩm Miên, cậu thanh niên kia lập tức thu liễm khí thế lại, mắt hơi sụp xuống tỏ vẻ rất chuyên chú nghe anh ta nói chuyện, liên tục gật gật đầu.

Trợ lý đạo diễn đứng một bên cũng chu đáo đưa chai nước tới, cậu thanh niên đưa tay nhận lấy rồi nhoẻn miệng cười với cô trợ lý kia. Lúc nói chuyện với đạo diễn vì vẫn bình thường nhưng khi ánh mắt của cậu ta chuyển về phía cô gái đưa nước cho mình thì không khí xung quanh lập tức thay đổi. Cảm giác còn ấm áp hơn cả ánh mặt trời mùa đông, dịu dàng hơn cả nước mùa xuân, ánh mắt cưng chiều khiến người ta như muốn chết chìm trong đó...

Sau đó, chỉ thấy cô bé trợ lý kia ôm khuôn mặt đỏ bừng chạy đi...

Ngay giây phút nhìn thấy cậu thanh niên kia, Kỷ Ngữ Manh đột nhiên im bặt, một lúc lâu sau mới lắp ba lắp bắp hỏi: "Kia... kia là ai... người đang nói chuyện với đạo diễn kia kìa!!!"

"Nam chính, nam phụ thứ ba, nữ phụ thứ ba đều đến cả rồi, nữ phụ thứ hai mấy ngày nữa mới đến, giờ chỉ còn có nữ chính với nam phụ thứ hai chưa tới... cho nên, chắc cậu ta là vai nam phụ thứ hai Kha Minh Vũ, đúng không nhỉ?" Kỳ Phóng suy đoán.

Ngay sau đó cảm giác bài xích khi thấy người mạnh hơn cùng giống loài dâng lên khiến cậu ta cảnh giác.

Gì thế! Ông đây vốn không phải đẹp trai kiểu nam tính rồi, đã có một nam chính Thẩm Hạo Thần đè ông đây đã đủ thảm rồi, bây giờ ngay cả nam phụ thứ hai cũng đẹp trai như thế thì trong cái phim này, ông đây còn có cảm giác tồn tại à?

"Kha Minh Vũ?" Giờ phút này vẻ mặt của Thẩm Hạo Thần cũng thay đổi hoàn toàn, trong lòng cậu ta bỗng dâng lên một cảm giác nguy hiểm mãnh liệt.

Trước đây cậu ta đã từng tìm hiểu mấy nhân vật trong phim rồi, rõ ràng Kha Minh Vũ có tướng mạo và khí chất rất phổ thông cơ mà, tại sao lại có thể như vậy...

Có phải là đoán sai rồi không?

Nhưng mà ngay lúc cậu ta đang tự an ủi mình thì đạo diễn đã dẫn người thanh niên kia tới chỗ bọn họ.

Thẩm Miên vỗ tay một cái gọi mọi người tới: "Đến đây nào, tới đây, để tôi giới thiệu với mọi người một chút..."

Vẻ mặt Thẩm Hạo Thần nhất thời cứng đờ, không ngờ đây thật sự là nam phụ thứ hai...

Có câu một núi không thể có hai hổ, Thẩm Miên tìm một diễn viên chói sáng như vậy diễn vai nam phụ thứ hai... là có ý gì?

Mà ánh mắt của Kỷ Ngữ Manh lúc trước vẫn luôn nhìn về Thẩm Hạo Thần thì lúc này gần như dính chặt vào người mới tới. Đến giờ vẫn còn đắm chìm trong nụ cười mê người lúc nãy của cậu thanh niên...

"Đây là nam chính Thẩm Hạo Thần, đây chính là bạn cùng phòng với nam chính Kỳ Phóng, cô nhóc này chính là bạn thân của nữ chính Kỷ Ngữ Manh..." Thẩm Miên giới thiệu từng người cho Ninh Tịch xong xuôi, ông mới nhìn về phía ba người kia giới thiệu: "Đứng cạnh tôi bên này chính là diễn viên đóng vai nữ chính của chúng ta, Ninh Tịch!"
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,916
Điểm cảm xúc
5,656
Điểm
113
What?

Kỳ Phóng đang chuẩn bị đưa tay ra để bắt tay chào hỏi với "Kha Minh Vũ" thì đột nhiên nghe được câu cuối cùng của đạo diễn, nhất thời ngu người luôn đứng đờ ra ở đó, thậm chí còn đưa tay ngoáy ngoáy lỗ tai: "Đạo diễn, anh vừa nói cái gì?"

Kỷ Ngữ Manh cũng hoang mang: "Đạo diễn, có phải anh giới thiệu nhầm rồi không? Đây không phải nam phụ thứ hai Kha Minh Vũ sao?"

Thẩm Miên dở khóc dở cười nhìn ba đứa nhóc trước mặt: "Ai bảo các cô các cậu đây là nam phụ thứ hai?"

Thẩm Hạo Thần đờ đẫn nhìn người "con trai" đối diện một lần nữa: "Cậu ta... cô ấy là Ninh Tịch?"

Kỳ Phóng: "Là nữ chính?"

Kỷ Ngữ Manh: "Đạo diễn chắc chắn chứ? Đạo diễn đừng có đùa mà!"

Thẩm Miên cười lắc đầu một cái: "Ninh Tịch, cô giải thích với bọn họ đi!"

Ninh Tịch tỏ vẻ vô tội: "Tôi phải giải thích kiểu gì bây giờ? Tôi vừa mới hóa trang xong đó!"

Cũng không thể lại chạy đi thay đồ nữ ra để bọn họ ngắm đúng chứ?

Thẩm Miên ho nhẹ một cái, đúng là không có cách để chứng minh...

"Sao đây có thể là nữ chính được chứ... hơn nữa, dáng dấp cũng không giống Ninh Tịch... được rồi, nhìn kỹ thì hình như cũng có chút giống... nhưng mà vẫn có chỗ nào đó sai sai... chắc chắn không đúng... Đạo diễn, chắc ông không tìm một diễn viên nam nào đó đến đóng vai nữ chính chứ?" Kỷ Ngữ Manh tự cho là thông minh đột nhiên trả lời.

Kỳ Phóng với Thẩm Hạo Thần cũng nghiêm túc suy nghĩ về khả năng này.

Thẩm Miên nghe vậy thì mặt mũi đen sì, bọn trẻ bây giờ đứa nào cũng mắc bệnh hoang tưởng à?

Ninh Tịch đỡ trán, vẻ mặt bất đắc dĩ lại lộ ra một nụ cười có chút dung túng. Hết cách, Ninh Tịch chỉ có thể cầm lấy tay của Kỷ Ngữ Manh.

Trái tim thiếu nữ của Kỷ Ngữ Manh đập rộn ràng như đánh trống: "Anh anh... làm gì..."

Kỳ Phóng cũng trợn to hai mắt, cậu ta rất không vui. Hừ! Tên tiểu tử thối này sao có thể tùy tiện nắm tay con gái như thế hả! Ông đây còn chưa từng được nắm tay gái đó! Đạo diễn, sao ông không quản tên lưu manh này đi hả!

Nhưng mà ngay sau đó lại thấy Ninh Tịch nắm bàn tay nhỏ nhắn của Kỷ Ngữ Manh, rồi đặt lên chỗ ngực của mình, tiếp đến là một giọng nói trầm trầm vang lên: "Cưng thấy sao?"

"Có có có có có... ngực!" Kỷ Ngữ Manh đang đè tay trên ngực Ninh Tịch sắp khóc tới nơi rồi: "Thật sự là con gái! Cô thật sự là nữ chính!"

Mặc dù có thể cảm nhận được dưới tay là một tầng vải bó chặt, nhưng mà tiếp xúc gần xát thế này thì bàn tay của cô vẫn có thể cảm nhận được một độ cong mềm mại...

Ợ! Đệch mợ! Cùng là đàn bà con gái với nhau mà! Lúc bình thường cũng hay bóp qua bóp lại đám bạn cùng phòng mà! Sao lúc này chỉ nhẹ nhàng sờ một cái thôi mà xấu hổ quá điiii!

Đừng nói Kỷ Ngữ Manh, Kỳ Phóng đứng một bên đã trợn trừng mắt, mặt đỏ như sắp nhỏ ra máu đến nơi. Thẩm Hạo Thần cũng ho nhẹ một tiếng, sắc mặt có chút không được tự nhiên.

Ừ, một núi đúng là không thể có hai hổ, trừ phi đó là một đực một cái...

Đạo diễn Thẩm vẫn rất lý trí...

Thẩm Miên cạn lời gõ gõ đầu Ninh Tịch: "Biết là được rồi, không cho phép làm bậy!"

Ninh Tịch chớp mắt một cái, cô đâu có làm bậy chứ? Đây đúng là cách nhanh nhất cũng hữu hiệu nhất để chứng minh mà!

"Thật xin lỗi, tôi đến muộn!" Lúc này sau lưng đột nhiên truyền đến một tràng thở hổn hển.

Kha Minh Vũ chân chính đã đến.

Quả nhiên như bọn họ dự đoán, vai nam phụ thứ hai là một diễn viên có vẻ ngoài hết sức bình thường, khí chất cũng thuộc loại dịu dàng lịch sự, hoàn toàn không có tính công kích nào. Làm sao mà giống như Ninh Tịch chứ, vừa ra sân đã chứng minh bản thân là một cái máy chuyên sát gái...

Sau khi xác định Ninh Tịch đúng là con gái xong, Thẩm Hạo Thần nhìn Kỷ Ngữ Manh đang kích động muốn ngất kia một cái, rồi lại nhìn trợ lý nhỏ vẫn luôn len lén liếc về bên này. Mặc dù trong lòng cậu ta vẫn không quá thoải mái, nhưng mà trái lại là có cảm giác thả lỏng không ít.

Con gái thì cuối cùng vẫn là con gái, có đẹp trai thế nào đi chăng nữa thì khi diễn vẫn chỉ diễn được cái mẽ ngoài thôi, làm sao có thể đè được nam chính xuống chứ, cậu ta vẫn rất có lòng tin vào bản thân mình...
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,916
Điểm cảm xúc
5,656
Điểm
113
Sau khi Kha Minh Vũ đến thì mọi người lại làm quen với nhau lại lần nữa.

Tính tình của Kha Minh vũ tương đối hướng nội, lúc mọi người nói chuyện với nhau thì cậu ta chỉ im lặng tìm một chỗ đọc kịch bản.

Một lát sau, bối cảnh cũng đã bố trí xong.

"Tốt lắm, các bộ phận chuẩn bị! Lập tức khởi quay! Ninh Tịch, Kỷ Ngữ Manh, hai người chuẩn bị đi!" Thẩm Miên thông báo.

Cảnh quay đầu tiên chính là bạn thân của nữ chính bị một tên khốn nạn bỏ rơi, nữ chính đi an ủi bạn thân.

Tên thật của nữ chính là Kỷ Phi Tuyết, hiện nay đang thay thế thận phận của anh trai là Kỷ Phi Bạch. Bí mật này hiện giờ chỉ có bạn thân của nữ chính là Ninh Tiểu Manh biết.

"3... 2... 1... Action!"

Bộ phim chính thức khởi quay.

Trên ghế salon tại phòng khách, Kỷ Phi Tuyết vừa mới tắm xong vẫn còn đang mặc bộ đồ ngủ của nam rộng thùng thình. Mái tóc ướt có hơi lộn xộn, trên người vẫn còn sót lại hơi nước sau khi vừa tắm xong.

Cô mở tủ lạnh rồi cầm ra một chai nước, sau đó ngồi xuống ghế salon rồi mở tivi lên.

Bởi vì từ lâu rồi vẫn đóng giả con trai cho nên mỗi hành động của Kỷ Phi Tuyết dường như đều giống y hệt một chàng trai thực thụ, chẳng nhìn ra nửa phần nữ tính. Động tác ngửa đầu uống nước vừa phóng khoảng lại đẹp trai.

Đang xem thì đột nhiên "két" một tiếng, cửa phòng khách được mở ra từ bên ngoài.

Ninh Tiểu Manh đã về.

Kỷ Phi Tuyết vẫn giống như mọi ngày thuận miệng chào hỏi một câu: "Về rồi đấy à?"

Lúc này máy quay bắt đầu thay đổi thành quay Kỷ Ngữ Manh.

"Ừ." Ninh Tiểu Manh không ngẩng đầu lên mà chỉ buồn buồn đáp một tiếng, tâm tình rõ ràng không tốt lắm.

Mặc dù cô không nói gì nhưng Kỷ Phi Tuyết lại lập tức phát hiện điều bất ổn, hơi nhăn mày hỏi: "Sao vậy?"

Ninh Tiểu Manh chầm chậm lê chân bước tới cạnh Kỷ Phi Tuyết, không nói một lời.

Mấy giây sau, bả vai của Ninh Tiểu Manh hơi rung rung, thân thể càng run rẩy lợi hại hơn, tiếp đó thì nước mắt rơi lã chã không ngừng, từng giọt từng giọt rớt xuống nền nhà.

"Máy quay số 3 đặc tả!" Thẩm Miên mở miệng nói, ánh mắt vẫn không rời màn hình ống kính.

Thẩm Hạo Thần, Kỳ Phóng với Kha Minh Vũ cũng đều tập trung nhìn hai người diễn.

Trong màn hình, Kỷ Ngữ Manh đứng cạnh Ninh Tịch, từ đầu đến cuối đầu vẫn cúi thấp thậm chí còn không lộ mặt ra. Nhưng chỉ từ nhưng hành động thận thể cũng nhìn ra lúc này cô đang đau đớn nhường nào.

Kỳ Phóng thở dài: "Không hổ là thủ khoa! Thật lợi hại!"

Lúc này Ninh Tịch cử động.

Ninh Tiểu Manh tuy không nói gì nhưng Kỷ Phi Tuyết cũng đã biết chuyện gì xảy ra, vẻ mặt như đã biết trước. Kỷ Phi Tuyết năm lấy tay Ninh Tiểu Manh, sau đó nhẹ nhàng kéo một cái để cô ngồi lên đùi mình một cách tự nhiên, sau đó dùng ngón tay gạt đi nước mắt của cô. Trong giọng nói cũng là sự bắt đắc dĩ, mà nhiều hơn chính là sự đau lòng: "Bảo bối đừng buồn mà, không phải chỉ là một tên đàn ông thôi sao? Mẹ cậu nuôi cậu thành xinh đẹp thế này không phải để người khác hành hạ, mà là để đi hành hạ người khác!"

Nghe được một câu này, trong nháy mắt Kỷ Ngữ Manh như bị thứ gì đâm vào ngực một cái. Nỗi tủi thân từ sâu trong đáy lòng lập tức bị vẻ mặt ôn nhu cùng câu nói an ủi này kéo ra, rồi phóng đại đến vô hạn...

Cô nhớ tới tên bạn trai cũ phách lối, nhớ tới việc hắn ta vì muốn thăng tiến mà chẳng ngần ngại vứt bỏ cô rồi hẹn hò mới một nữ nghệ sĩ nổi tiếng khác. Nhớ đến buổi đêm mưa to tầm tã mà cô phải rời đi một mình, từ đầu đến cuối vẫn chỉ cô đơn một mình. Sáng hôm sau thậm chí phát sốt nhưng vẫn phải đến công ty tập luyện, chẳng có ai ôm lấy cô an ủi như bây giờ, lại càng chẳng có ai nói với cô rằng "Mẹ cậu nuôi cậu thành xinh đẹp thế này không phải để người khác hành hạ, mà là để đi hành hạ người khác..."
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,916
Điểm cảm xúc
5,656
Điểm
113
Trong phút chốc, nước mắt của Kỷ Ngữ Manh cứ như vỡ đê mà chảy xuống, không tiếng động nhưng đau thấu tim. Cảm giác cứ như niềm tủi thân ẩn giấu đã lâu đều theo nước mắt trôi hết ra ngoài...

Có một số thời điểm thì sợ nhất là có người quan tâm đến mình.

Mấy nữ nhân viên đứng xem xung quanh còn có người khóc theo, bởi vì Kỷ Ngữ Manh khóc thật quá đáng thương.

Mà Ninh Tịch chỉ nhẹ nhàng vuốt dọc sau lưng Kỷ Ngữ Manh, vừa giỡn vừa an ủi: "Được rồi, được rồi đừng khóc nữa, mặc dù cậu khóc lên vẫn rất đẹp nhưng tớ sẽ đau lòng..."

"Tốt lắm! Cắt!" Thẩm Miên vô cùng hài lòng mà hô một tiếng cắt.

Cảnh quay đầu tiên chỉ một lần đã qua, hơn nữa hai diễn viên còn thể hiện xuất sắc như thế này đúng là một điềm báo tốt.

Nhưng mà mặc dù Thẩm Miên đã hô cắt mà Kỷ Ngữ Manh vẫn không thể dừng lại, cô bé vẫn ngồi trong lòng Ninh Tịch khóc đến đứt ruột đứt gan...

Ninh Tịch tất nhiên cũng không thể đẩy người ta ra, chỉ có thể tiếp tục an ủi sờ đầu cô bé mà thôi.

Khóe miệng Thẩm Miên giật giật, ông lườm Ninh Tịch một cái: "Người mới định lực thấp, cô nhẹ tay chút đi!"

Ninh Tịch: "..." Sao lại thành lỗi của tôi rồi?

Diễn xuất của diễn viên thường được chia làm hai phái là "phái cảm giác" và "phái hành động". Thẩm Hạo Thần, Kỷ Ngữ Manh đều xuất thân từ những trường lớp chuyên nghiệp, đa số đều học theo phái dùng hành động để thể hiện tình cảm từ các thầy cô trong trường.

Mà phái cảm giác lại có yêu cầu về thiên phú khá cao, cũng chẳng thể thông qua việc học hành mà thành tài được. Trong mười triệu người thì may lắm mới có được một người như vậy.

Ninh Tịch là thuộc về vế sau, cô chính là điển hình của phái cảm giác. Lúc diễn có thể hoàn toàn biến mình thành một người khác, thậm chí là đến cảnh giới nhân vật nhập luôn vào người.

Nhưng mà những người có khả năng biến thái giống như Ninh Tịch là cực hiếm.

Còn những người mới này mặc dù tư chất có đủ nhưng kinh nghiệm lại thiếu. Nếu dựa vào đạo diễn chỉ bảo hướng dẫn thì lấy tiêu chuẩn của Thẩm Miên mà nói, bộ phim này ít nhất phải quay hết một hai năm mới xong. Tác phẩm đầu tiên làm nên tên tuổi của Thẩm Miên cũng phải quay gần hai năm mới xong.

Các tác phẩm điện ảnh ngày nay phần lớn chỉ quay trong vòng hai, ba tháng, thậm chí còn có bộ phim chỉ quay mấy ngày là đã có thể công chiếu. Như thế thì làm gì còn ai tốn nhiều thời gian quay một bộ phim cơ chứ.

Thẩm Miên cũng đã chuẩn bị tinh thần kháng chiến dài kỳ với bộ phim này rồi, hiện giờ nhìn lại... thời gian có lẽ có thẻ rút ngắn rất nhiều...

Có Ninh Tịch chẳng khác nào có một vũ khí ăn gian cực mạnh. Cô có thể khiến bạn diễn nhanh chóng vào nhập vai, diễn xuất đạt đến trình độ cao nhất của bản thân.

Vừa rồi biểu hiện của Kỷ Ngữ Manh cũng là do bị diễn xuất của Ninh Tịch kích thích mà ra, lấy trải nghiệm của chính bản thân mình phối hợp với tình cảnh của nhân vật, biểu hiện như vậy gần như đạt đến hiệu quả của của phái cảm giác.

Kỷ Ngữ Manh cũng không biết chuyện gì vừa xảy ra. Đang êm đang đẹp tự dưng mất khống chế, chờ đến lúc phản ứng lại thì thấy Ninh Tịch vẫn đang ôm lấy rồi dịu dàng an ủi mình. Nhìn Ninh Tịch chẳng có chút nào mất kiên nhẫn, bả vai của cô ấy cũng bị nước mắt của mình thấm ướt...

Lúc này Kỷ Ngữ Manh mới vội vàng nhảy lên, vẻ mặt xoắn xuýt: "Thật xin lỗi, thật xin lỗi..."

"Không có gì." Ninh Tịch tốt tính cười cười, còn sờ đầu cô một cái: "Vừa rồi cô diễn rất giỏi nha!"

Trong phút chốc, Kỷ Ngữ Manh được xoa đầu khích lệ mà mặt mũi đỏ bừng, nhiệt độ nóng đến nỗi có thể luộc chín cả một nồi trứng gà...

Mẹ ơi! Con muốn cong đến Đại Tây Dương rồi!"

Cách đó không xa, đôi mắt không chút gợn sóng của Kha Minh Vũ rõ ràng chuyển chuyển vài cái, Thẩm Hạo Thần thì cau mày như thể có điều suy nghĩ. Kỳ Phóng thì đầu đầu hắc tuyến, khóe miệng giật giật, hừ, vừa nãy là ai nói ngồi trên đùi con gái quá kinh khủng hả?

Ông đây thấy cô ngồi rất vui vẻ nha, vui đến độ không muốn xuống luôn. Còn cái vẻ mặt thiếu nữ hoài xuân kia là thế nào hả, cô cho rằng mấy anh chàng đẹp zai tụi này chết hết rồi đúng không...
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,916
Điểm cảm xúc
5,656
Điểm
113
Được Ninh Tịch khen ngợi xong, Kỷ Ngữ Manh lập tức ôm khuôn mặt nhỏ nhắn đang đỏ bừng đến cạnh máy quay phim.

"Đạo diễn, tôi có thể nhìn cảnh tôi mới diễn không?"

"Xem đi!" Thẩm Miên tất nhiên là đồng ý rồi.

Kỷ Ngữ Manh xem đi xem lại cảnh quay vừa rồi, càng xem ánh mắt càng sáng rực: ""Trời ơi... tôi.. vừa nãy tôi diễn tốt thế á..."

Trừ đi cái sự kích động của bản thân ra thì nhìn cảnh Ninh Tịch đặt cô ngồi lên đùi rồi nhẹ nhàng ôm vào lòng kia khiến trái tim Kỷ Ngữ Manh đập loạn ầm ầm.

Nhất là cái ánh mắt của Ninh Tịch lúc nắm lấy tay cô rồi kéo xuống đó, trời ơi đẹp trai chết đi được!

Kỳ Phóng lúc này cũng thò một cái đầu ra xem ké: "Vừa nãy còn có nhân viên khóc theo cậu đó! Không hổ là thủ khoa của trường nha! Quá lợi hại!"

Đột nhiên Kỷ Ngữ Manh biểu hiện tốt như vậy đương nhiên sẽ khiến áp lực của bọn họ tăng lên gấp bội. Mọi người đều là người mới, khởi đầu cũng không khác nhau mấy nên khó tránh khỏi sẽ bị người ta đem ra so sánh, ngay chính giữa bọn họ cũng đang âm thầm cạnh tranh.

Kỷ Ngữ Manh nghe vậy thì lắc đầu một cái, trong mắt hiện lên ánh sáng kỳ dị: "Tớ vẫn luôn có lòng tin với diễn xuất của mình nhưng mà bằng vào thực lực của tớ tuyệt đối không thể diễn được đến mức này. Đây đều là nhờ vào tiền bối Ninh Tịch cả, cảm giác khi diễn chung với cô ấy thật quá thần kỳ..."

"Tớ không cách nào nói ra được cảm giác đó là như thế nào... cứ giống như là có một đôi tay đang cẩn thận dắt tay tớ, hướng dẫn tớ đi từng bước một thật chính xác, dắt tớ đi đến một nơi cao hơn, từng bước một vững chắc... tớ có thể cảm giác được là cô ấy đang cố gắng giúp tớ nhập vai..."

Kỳ Phóng gãi đầu một cái: "Cậu nói mơ hồ quá thì phải? Tớ cũng xem mà, tớ thừa nhận là khả năng diễn xuất của cô ấy không tệ, nhưng trong giới giải trí cũng có rất nhiều người thuộc phái thực lực hơn mà..."

Thẩm Hạo Thần dứng sau hai người họ cũng nhìn màn hình mấy lần, sau khi nhìn tận mắt thì cậu ta cũng phải thừa nhận là diễn xuất của Ninh Tịch không tệ, nhưng hình như Kỷ Ngữ Manh hơi phóng đại quá mức.

Cô ta cùng lắm cũng chỉ chiếm ưu thế mã ngoài thôi, hành động có hơi giống con trai một tí tẹo tèo teo thôi.

Kỷ Ngữ Manh khua khua tay: "Haiz, tớ nói cậu không hiểu đâu, tóm lại là chờ lát nữa chính các cậu diễn chung với cô ấy thì sẽ biết... cô ấy là một người cực kì tốt... diễn chung với cô ấy thật thoải mái..."

"Đáng tiếc là hôm nay tớ không có cảnh quay nào diễn chung với cô ấy cả..." Kỳ Phóng làu bàu nói, nghe Kỷ Ngữ Manh khen ngợi đến tung bay nước miếng như thế làm cậu ta cũng muốn thử xem thế nào.

Những cảnh tiếp theo chỉ có cảnh của Thẩm Hạo Thần với Ninh Tịch, trừ cái này ra thì là của nam phụ thứ hai Kha Minh Vũ.

Sau khi cảnh quay đầu kết thúc Ninh Tịch liền chạy tới phòng hóa trang, để chuẩn bị cho cảnh quay kế tiếp thì phải thay đồ cũng cần trang điểm lại một chút.

Chuyên viên trang điểm sớm đã chuẩn bị xong hết quần áo cho Ninh Tịch. Vừa thấy cô đi vào thì lập tức buông quần áo đang chuẩn bị ra đi tới: "Cảnh đầu đã quay xong rồi sao? Nhanh thế á?"

"Vâng, kết thúc rồi, cảnh kế còn phải phiền chị Diệp!"

"Không phiền không phiền, mau ngồi xuống nghỉ một lát đi!" Diệp Thu kéo một cái ghế lại rồi đưa cho cô một chai nước, sau đó mới chuẩn bị dụng cụ trang điểm.

Cảnh tiếp theo là nam chính với nữ chính cùng tham gia một buổi tiệc, cảnh này không có kịch tính gì chủ yếu là quay lại hình ảnh của nam chính và nữ chính mặc đồ nam cùng nhau xuất hiện tạo thành hình ảnh tươi đẹp thôi.

Sau khí hóa trang sau, Diệp Thu đưa quần áo đã chuẩn bị xong cho Ninh Tịch: "Bộ này mặc có hơi rắc rối, nếu như em cần cứ gọi chị."

"Vâng."

"Quần áo có vừa không?" Diệp Thu đứng ngoài phòng thay đồ thuận miệng hỏi một câu.

"Rất vừa." Đi kèm với câu trả lời là một bàn tay trắng nõn với những ngón tay thon dài vén tấm rèm lên.
 
Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
Top