Lượt xem của khách bị giới hạn

[Võng du] Dạ Khúc - Trò Chơi Tử Vong - Linh Phong

[Võng du] Dạ Khúc - Trò Chơi Tử Vong - Linh Phong

Linh Phong

Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
23/4/20
Bài viết
319
Điểm cảm xúc
575
Điểm
93
Chương 30: Nhiệm vụ chuyển cấp 20 (Mở)
Âm thanh ầm ầm của súng may vang lên, mùi thuốc súng khích thích trí óc điên cuồng của hắn. Thế nhưng khi hắn tỉnh lại, trước mặt hắn làm gì còn người nào. Đồng thời sau lưng hắn bốc lên một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng.

Không đợi hắn quay người lại, hắn đã gục xuống bởi vì một cán dao đã đập mạnh vào đầu hắn.

- Ngủ đi ông anh.

Quân lạnh lùng nói, đồng thời hắn quay người lại, tiếp tục cuộc chiến của mình. Ở phía bên kia chiến tuyến, Linh cũng đã hạ gục gần hết những tên còn lại. Dưới sự hỗ trợ của Hạ từ đằng xa và cái khả năng ngắm bắn siêu việt của Đạt, hai Quân và Linh chẳng mấy chốc mà kết thúc cuộc chiến trước khi màn khói tan hết.

Xe cộ ngổn ngang, những kẻ áo đen nằm la liệt khắp nơi. Dĩ nhiên là cả hai không ra tay hạ sát bất cứ ai, đùa, đây là thế giới thật đó, giết người thì vào tù như chơi ấy.

Tiếng còi xe cảnh sát hú lên inh ỏi, Hải, tài xế xe ôm tay loạng choạng bước ra.

- Tôi đã gọi cảnh sát và xe cứu thương đến rồi.

Linh gật đầu:

- Làm tốt lắm, cậu cũng vào vào viện nghĩ dưỡng mấy ngày đi. Tiền viện phí tôi sẽ chi trả.

- Cảm ơn cậu chủ.

Cảnh sát rất nhanh đã làm việc của mình, tất nhiên là mọi người đều chém gió về quá trình hạ gục đám người áo đen chứ không kể sự thật. Kể ra có ma nó tin ấy, có ai nghĩ rằng sẽ có kẻ đem đồ vật từ trò chơi ra ngoài sử dụng chưa, cũng có ai sẽ tin rằng ngoài này có những kỹ năng bá đạo như trong trò chơi không, Thế nên sự thật nên được giữ kín, còn chuyện chém gió cứ giao lại cho Hạ đã.



Một vài ngày sau, tại thành phố B – Đại lục địa Alpha.

- Tổng bộ nghe rõ trả lời.

Một nữ đặc công nói chuyện qua bộ đàm. Đồng thời trước mặt cô là một đám chuột đang kêu chít chít đinh tai.

- Tổng bộ nghe rõ.

Bộ đàm rè rè phát ra âm thanh trả lời.

- Chúng tôi đã bao vây được một đám chuột. Yêu cầu chỉ thị.

- Được, ra lệnh tiến công.

Nữ đặc công vừa nhận lệnh liền hét lớn:

- TIẾN CÔNG!!!

Dưới sự dẵn dắt của một thanh niên, tất cả nhanh chóng lao ra khỏi chỗ nấp. Đây chính là nhóm tinh nhuệ của loài người, chỉ có khoảng một phần ba là mang theo vũ khí và sức mạnh từ trò chơi nhằm đối đầu với chính những kẻ địch từ trò chơi kia. Tuy rằng chỉ mới có khoảng 30 người và khoảng vài người có mang theo vũ khí nhưng cũng đủ để hạ gục mấy con chuột lạc loài này.

- Báo cáo, mục tiêu đã hoàn thành. Thương vong 2 người, bị thương 13 người.

- Tốt, yêu cầu rút lui khỏi chiến địa.

Nữ đặc công kia liền hạ lệnh rút. Tất cả đều gắng hết sức mà rút lui khỏi cuộc chiến.

Ở tòa cao ốc công ty Thiên Hà, Lang nộp một bản báo cáo lên cho Thiên, đồng thời nói:

- Đội 1 đã khiến cho con Cự Mãng ở Thành phố X phải bị thương nặng, đồng thời họ đang dẫn người truy lùng nó. Chẳng bao lâu thì tin thắng lợi sẽ được gửi về thôi ạ.

- Đám chuột ở thành phố B thì sao?

Thiên không nhanh không chậm hỏi lại.

- Ngày hôm qua đội hai đã tiến công, đánh đuổi một phần đồng thời đã làm giảm khu vực hoành hành của bọn chúng. Chiến dịch ở thành phố B có thể sẽ kéo dài hai đến ba ngày nữa mới chấm dứt.

- Tổn thất?

- Đội một có 6 người chết, 8 người bị thương nặng, 3 người bị thương nhẹ. Đội hai chết 2 người, bị thương 13 người.

- Ta hy vọng rằng không phải nghe thêm tin thương vong nữa. Đồng thời ngươi phải cố gắng tìm kiếm thêm nhiều người đăng ký vào chiến dịch này.

- Dạ vâng.

Thiên nói tiếp:

- Ngoài ra ta muốn bổ sung lực lượng đội hai thêm một vài người xuất sắc nhằm nhanh chóng kết thúc chiến dịch. Người có ý kiến gì không?

Lang trầm ngâm một chốc, sau đó hắn đáp:

- Có thể, nhưng tổ nhân tài của Linh Đan chỉ mới tuyển được hơn năm người. Lúc này điều động có vẻ hơi gấp gút.

- Cái ta cần chính là tốc độ xử lý công việc. Hiện tại bên quân đội đã rục rịch muốn ra tay. Ta không thể để họ chiếm đóng khu vực được. Nếu như thế thì tất cả những nghiên cứu của chúng ta sẽ bị gián đoạn.

- Thuộc hạ hiểu. Thuộc hạ sẽ nhanh chóng liên hệ với tổ nhân sự nhằm điều động người giỏi nhất vào đội hai.

- Còn gì nữa không?

- Còn, hôm qua chúng tôi đã cho phân tích một mẩu vảy của con Cự Mãng kia. Đây là bản phân tích hóa học và thành phần có trong vảy của nó.

Thiên liếc nhìn bản báo cáo vừa được Lang đặt lên bàn mình, sau đó hắn trầm ngâm giây lát rồi cất tiếng:

- Được rồi, các nhà khoa học đã sẵn sàng rồi chứ? Ta muốn kế hoạch lần này phải triển khai nhanh, nhưng không được làm ẩu.

- Không có vấn đề. Các bước nghiên cứu đã gần như hoàn thành, chỉ còn lại một vài bước cuối cùng. Nếu không có gì sai sót thì chỉ trong khoảng nửa tháng đến một tháng tới thì nghiên cứu kia sẽ đến tay ngài.

- Được rồi, nếu không có việc gì nữa thì ngươi lui đi.

- Vâng.

Nói xong hắn lui bước rời khỏi phòng để lại một mình Thiên ngồi nhìn về phía tệp hồ sơ đang nằm lặng im trên bàn. Bên trong chính là những tài liệu và ghi chép khoa học về những mảnh vảy kỳ lạ hoàn toàn không thuộc phạm trù thế giới này.

Ngồi xuống chiếc ghế êm ái của mình, xoa xoa trán, Thiên cảm thấy mọi việc dần có chiều hướng thoát khỏi dự tính của hắn. Tuy nhiên vẫn còn một điều tốt chính là việc luyện cấp của hắn đã tiến triển rất lớn. Hiện giờ tên trò chơi của hắn cũng đã đứng hàng top 3, điều đó cũng minh chứng cho sức mạnh của hắn đã đạt đến ngưỡng nhất định. Giờ chỉ cần… nếu có thể, chiêu mộ được top 1 và 2 thì mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn nhiều.

Suy nghĩ thêm một chốc, hắn nhấc điện thoại:

- Nhã Hoa, việc ta kêu cô làm đã xong chưa?

Tiếng của cô nàng từ trong điện thoại vọng ra:

- Việc hack ngược chương trình nhằm tìm kiếm danh tính ngoài đời là bị cấm đấy ạ. Chúng ta cần chuyên gia để mã hóa chương trình, khả năng cao sẽ đụng đến an ninh dữ liệu.

- Có cách nào an toàn hơn không?

- Có, chúng ta sẽ vào trò chơi nhằm lôi kéo họ vào nhóm chúng ta. Nhưng mà top thì hành tung bất định còn top 1 thì…

Thiên nghe cô nàng ngập ngừng liền chậm rãi hỏi:

- Chuyện gì?

- Theo tôi phỏng đoán, top 1 có thể là con cháu của một thế gia nào đó. Với khả năng treo trò chơi, tốc độ cắn thuốc nhân kinh nghiệm của hắn thì chỉ có những gia thế khủng mới có thể làm được.

Đúng lúc ấy, từ màn hình 3D hiện lên tin tức mới, một vụ xả súng trên đường làm vài người bị thương. Trong đó có lướt ngang hình ảnh của Linh và Quân, thế nhưng do quá chăm chú vào cuộc nói chuyện với Nhã Hoa mà Thiên đã không nhìn đến tin tức đấy.



Thời gian chậm rãi trôi qua, một tháng bay vèo trong thoáng chốc.

Một tháng sau sự việc kia, mọi thứ đã trở về bình lặng như thường ngày. Linh và Hạ không còn bị cảnh sát xách đầu đi hỏi về vụ việc đó nữa, thời gian để cày cuốc cũng nhanh chóng được lấy lại. Cả bọn hiện giờ đã đề cao sức mạnh lên một khoảng lớn, trang bị cũng đầy đủ và thêm vài kỹ năng được mua từ chợ đen.

Thế nhưng có một chuyện làm cho cả nhóm phải bực tức thiều điều muốn chửi thề. Trong khi cả nhóm đã đạt đến hàng 3x sắp sửa bước vào cánh cửa cường giả 4x, đều đã lấy được nghề nghiệp cường đại sau vụ chuyển chức hồi cấp 20 thì anh bạn Quân của chúng ta vẫn cứ ở cấp 19 với 99,99% kinh nghiệm. Hóa ra là thằng nhãi này muốn một lần đột phá luôn cả người bảo hộ và vũ khí luôn đấy.

Nhiếp Liên Nhu thì không nói, cô nàng này cũng cần phải chuyển chức, cũng cần lên đến 20 phải làm nhiệm vụ Đồng Hành với chủ nhân của mình. Mà cây vũ khí Nguyệt Nha Lang cũng phải làm nhiệm vụ chung với chủ nhân mới là chuyện làm cho mọi người phải té ngửa. Thế nên một là thằng này không có thuốc để cắn, hai là phải nuôi hai đứa ăn chực điểm kinh nghiệm nên tốc độ luyện cấp của Quân phải nói là hơn rùa bò.

Có đôi lần Linh muốn ném vào mặt Quân mấy viên nhân đôi kinh nghiệm để cắn nhưng hắn vẫn cứ nhất quyết không chịu. Thế nên ngoài việc bị chửi xối xả hồi lúc đầu thì cả bọn chỉ biến ngán ngẩm khi nhắc tới thằng nhãi này thôi.

Nhưng mà… có một chuyện không ai biết. Cây vũ khí Nguyệt Nha Lang của Quân vốn dĩ một một cột chỉ số khác, rất mỏng manh nằm cạnh bên cột kinh nghiệm mà nếu không để ý sẽ không thấy: “Chỉ số tương thích”.

Nói đến Chỉ số tương thích này thì đến cả Nhiếp Liên Nhu cũng không biết giải thích thế nào. Chỉ có thể nói cho hắn biết, cột chỉ số đó sẽ tăng dần sau số lần hắn sử dụng. Thế là cậu chàng cứ tàng tàng mà luyện cấp đồng thời luyện luôn Chỉ số tương thích. Cho đến khi cả Nhiếp Liên Nhu lẫn Nguyệt Nha Lang lên đến 99.99% kinh nghiệm thì Chỉ số tương thích của hắn đã đạt đến 100% rồi.

- Này, tụi mày có ý kiến gì cho vụ chuyển cấp của tao không?

- Ý kiến cái củ cải, nguyên cả cái trò chơi này chỉ có mày mới có vụ chuyển cấp cho cả Người Bảo Hộ và vũ khí thôi đấy.

Giọng Hạ vang lên gay gắt, mà ở màn hình cạnh bên, Linh cũng ra chiều muốn chửi:

- Thằng Hạ nói đúng đấy, vụ chuyển cấp của mày đặc biệt quá nên tao cũng chịu. À tao đã gửi cho mày mười bình hồi máu hồi năng lượng cấp tốc đấy. Trả lại bố mày chém.

- Biết rồi biết rồi, cảm ơn mày.

Hạ lên tiếng an ủi:

- Ráng lên, qua chuyển cấp mày sẽ được nhận kỹ năng tương thích. Nhanh nhanh cả bọn còn một cái nhiệm vụ Thần tích kia kìa.

- Ừ, thôi tao đi nhận nhiệm vụ đây. Cảm ơn bọn mày đã khích lệ.

Ngắt máy, Quân hít một hơi thật sâu sau đó đội mũ lên đăng nhập vào trò chơi.

Nhiệm vụ chuyển cấp 20.
 

Linh Phong

Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
23/4/20
Bài viết
319
Điểm cảm xúc
575
Điểm
93
Chương 30: Nhiệm vụ chuyển cấp 20 (Đóng)
Người giao nhiệm vụ, một ông lão đã tầm ngoài năm mươi. Với bộ râu được tỉa ngắn và đôi mắt sáng quắc mang theo đầy sát khí. Ông ta chăm chú nhìn Quân với một thứ ánh nhìn khó chịu.

Bằng một giọng nói trầm thấp, ông lão cất tiếng:

- Nhiệm vụ chuyển cấp của ngươi vốn chỉ là hạ Boss Cự Nhân. Nhưng ngoài ra ngươi còn mang theo nhiệm vụ chuyển cấp của Người Bảo Hộ và Thần khí. Vậy nên… đây, nhiệm vụ lần này của ngươi.

Quân không nhanh không chậm chạm vào nút đồng ý nhiệm vụ. Sau đó khung nhiệm vụ liền hiện lên trước mặt hắn ta.

Nhiệm vụ chuyển cấp (Đặc biệt).

Xét thấy người chơi thuộc dạng đặc biệt. Vậy nên nhiệm vụ cũng sẽ chuyển biến đặc biệt.

Mục tiêu nhiệm vụ: Hạ gục Boss Vương Giả Cự Nhân.

Phần thưởng nhiệm vụ:

Chuyển cấp người chơi: Dạ Hành Nhân.

Chuyển cấp Người Bảo Hộ: Đại Cung Tiễn.

Chuyển cấp Thần khí: Ám Kim.

Vừa nhìn sơ qua nhiệm vụ, Quân đã cảm thấy sống lưng mình lạnh lạnh. Bà nội nhà nó, cái thằng khứa nào đưa ra nhiệm vụ quái quỷ đến thế này vậy. Rồi hoàn thành bằng niềm tin à.

Chỉ có một tên người chơi cộng thêm một kẻ bảo hộ và một con dao ghẻ, vậy mà nhiệm vụ lại phải đi đánh một con Boss Vương Giả. Ừ thì phần thưởng có vẻ như cũng ngon nghẻ đó, nhưng mà quá trình làm nhiệm vụ là một cái gì đó không thể nào đạt được mà.

Để thực hiện nhiệm vụ chuyển cấp thì người chơi phải ở trong một map chỉ định đặc biệt. Nơi đó sẽ dựa trên những tiêu chí khắc khe để tạo cho người chơi phát huy khả năng lên cao nhất. Nhưng mà phát huy khả năng thì cũng có giới hạn chớ, Boss Vương Giả, nhân lực thì không có, lỡ thất bại rồi phải đi khóc với ai.

Quân đưa đôi mắt “đẫm lệ” nhìn ông lão giao nhiệm vụ. Sau đó… sau đó hắn liền ôm đùi lão ta:

- Đại nhân… ta với ngài cũng coi như thân thiết. Người ta nói trước lạ sau quen mà, ta với ngài cũng ngó mặt nhau hết mấy chục cái nhiệm vụ rồi. Sao ngài nỡ lòng nhìn khách quen của ngài đi vào chỗ chết vậy chớ.

Ông lão liếc xuống nhìn hắn;

- Đây là nhiệm vụ được phát ra từ hệ thống. Người chơi vui lòng không nịnh nọt.

Mắt hắn liền lóe sáng, tay hắn nhanh nhẹn thò vào túi moi ra ba đồng vàng dúi vào tay ông lão kia. Lão ta vừa nhận được mấy đồng vàng ấy liền rất nhanh chóng cất vào. Sau đó giả vờ ho nói tiếp:

- Nhưng nể tình ngươi cũng có chút quen biết. Con Boss kia thường bị người ta nhắm vào điểm dưới nách tay phải. Khụ khụ…

Quân lập tức bay bắt mặt mừng với lão ta:

- Cảm ơn ngài, cảm ơn ngài nhiều. Nhiếp Liên Nhu, chúng ta đi thôi.

Nói xong hắn liền khởi động dịch chuyển kéo luôn cô nàng Nhiếp Liên Nhu đi vào phó bản nhiệm vụ.

Ngay khi cả hai vừa hiện ra, Nhiếp Liên Nhu đã tức giận chỉ thẳng mặt hắn:

- Ngài… ngài vừa hối lộ hệ thống đó chủ nhân.

Quân lơ đãng nhìn cô trả lời:

- Thì sao nào?

- Nhưng đó là việc làm sai…

Lúc này Quân tỏ vẻ cảm thông vỗ vỗ vai cô nàng mấy cái:

- Có vài thứ… chúng ta phải uyển chuyển cô gái à. Cô còn phải học hỏi nhiều đấy.

Dứt lời hắn đã xuất ra Nguyệt Nha Lang, ánh mắt lóe lên sát khí. Bởi vì trước mặt hắn đã xuất hiện những bóng đen, tầng tầng lớp lớp những bóng đen hiện lên, tay cầm đủ loại vũ khí lăm lăm nhìn về phía hắn.

- Bóng phản chiếu. Cấp độ 20, kỹ năng sơ cấp. Chủ nhân, coi ra phen này người mệt rồi đây.

Quân nhoẻn miệng cười cợt:

- Với nhiêu đây thì chưa đủ để ta nhét kẽ răng nữa là.

Thần Hành Bách Bộ.

Hắn bật kỹ năng di chuyển của mình lên ngay lập tức. Đồng thời cô nàng Nhiếp Liên Nhu cũng quá hiểu hắn, một mũi tên lập tức được đặt lên cung.

Vùng Ô Nhiễm.

Một vùng ô nhiễm hiện ra ngay dưới chân đám bóng kia. Cử động của bọn chúng lập tức chậm lại đi mấy lần. Chỉ chờ có thế, Quân như cái bóng mà lướt thẳng về phía trước. Lưỡi Nguyệt Nha Lang trong tay hắn hoa lên, múa lên những đường kiếm tuyệt đẹp trong không trung.

Dưới sự cần cù cộng siêng năng của hắn, chỉ số tương tương thích với Nguyệt Nha Lang là 100% thì mỗi lần bạo kích là điểm sát thương của hắn nhảy lên gấp đôi. Với mấy con quái bình thường này thì nhiêu đó cũng đã đủ miễu sát bọn chúng.

Cộng thêm sự hỗ trợ của Nhiếp Liên Nhu, gần như chẳng mấy chốc mà cả hai người đã quét sạch được con đường đầy kẻ địch. Tất nhiên là thanh máu của hắn và Nhiếp Liên Nhu cũng đã rơi đi kha khá, nhưng điều đó không phải là vấn đề gì cả.

Một đường thẳng tiến, với sự kết hợp ăn ý của bộ đôi đã trải qua rất nhiều nhiệm vụ, họ nhanh chóng vượt qua kha khá thử thách khó nhằn mà tất nhiên là một người bình thường không thể nào vượt qua được.

Đứng trước cánh cửa Boss, Quân có một chút bất ngờ vì tốc độ cả hai vượt ải quá nhanh, nhanh đến mức khiến người ta kinh ngạc. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, nhiệm vụ chuyển cấp vốn dĩ phải là một nhiệm vụ dành cho một người. Mà thằng này lại kéo theo luôn cả NPC của hệ thống, một người bảo hộ đúng nghĩa cộng thêm thanh vũ khí có khả năng tăng cấp, đây không gọi là hack thì còn có thể gọi là gì nữa.

Có một chút hồi hộp, hắn khẽ chạm lên tim mình, nơi chả có cái quỷ gì nằm đó bởi vì hắn hiện tại chỉ là nhân vật ảo. Xong hắn quay qua nhìn Nhiếp Liên Nhu một cái rồi nói:

- Sẵn sàng chưa?

Cô nàng mỉm cười ngọt ngào:

- Vâng, tiểu nữ lúc nào cũng bên cạnh ngài thưa chủ nhân.

- Được, vậy tiến lên.

Quân hít một hơi lấy dũng khí, sau đó hắn mạnh mẽ mở toang cánh cửa. Cảnh tượng phía trong phó bản lập tức làm hắn sững sờ.

Đó là một vùng thảo nguyên xanh mướt trải dài đến vô ngần, một hình nhân khổng lồ to như quả núi đang nằm gác chân ngủ một cách thoải mái. Tiếng ngáy của hắn ta ầm ầm chấn động cả không gian dường như vô tận ấy, làm cho Quân bất giác có một chút sợ hãi.

Lúc này, Nhiếp Liên Nhu nhẹ nhàng vỗ vai Quân:

- Chủ nhân! Người sao vậy?

- Không, ta chỉ hơi choáng ngợp thôi.

Đó là một cảm xúc vô cùng bình thường. Thông thường con người sẽ trở nên sợ hãi và sững sờ trước sự hùng vĩ của một thứ gì đó. Ở đây chính là con người kia, kẻ đang nằm ngủ quên hết trời đất.

- Chúng ta có lên không?

Nhiếp Liên Nhu hỏi, cô nàng đã đem tên đặt lên cung, bất cứ lúc nào cũng có thể khai tiễn.

Quân cố bình ổn cảm xúc của mình một chút, sau đó hắn gật nhẹ đầu, lưỡi đao trong tay hắn nhẹ nhàng sáng lên, run rẩy theo từng nhịp.

Thế nhưng, ngay lúc hắn vừa định dùng kỹ năng, một giọng nói ồm ồm đã vang lên chấn vang màn nhĩ của hắn.

- Con người nhỏ bé, vì sao ngươi lại đến đây quấy rầy giấc ngủ của ta?

Hắn sững sờ đứng đó, một cảm giác của cái chết lập tức ùa qua đầu. Không đợi hắn kịp suy nghĩ, thân thể Quân lập tức lui về sau mấy bước té dập mông xuống đất. Nhiếp Liên Nhu khó hiểu nhìn hắn:

- Chủ nhân, người sao vậy?

- Ngươi… ngươi có nghe giọng nói đó…

- Giọng nói nào chủ nhân, tiểu nữ chỉ thấy ngài định tấn công mà lại lui người xong té thôi. Ngài đang diễn xiếc à?

- Ta…

Hắn vừa định phản bác, giọng nói kia một lần nữa vang lên, âm thanh ầm ầm vang dội:

- Chỉ có nhân tộc mới có khả năng nghe được lời ta nói. Nói đi con người, vì sao ngươi lại đến quấy rầy giấc ngủ của ta.

- Tôi…

Nuốt nước bọt, hắn ngồi dậy, bằng hết dũng khí của mình, hắn nhìn về phía con người đang nằm kia cất tiếng:

- Ta đến đây để làm nhiệm vụ chuyển cấp.

- Chuyển cấp? Nhiệm vụ? Ha ha ha…

Âm thanh kia phá lên cười, giọng cười làm không khí run động dữ dội. Quân vẫn đứng đó, vẫn lấy hết bình tĩnh mà nhìn chầm chầm vào thân thể khổng lò kia.

- Đây là câu chuyện ta cảm thấy hài hước nhất trong suốt trăm ngàn năm qua. Ngươi, một con người nhỏ bé, sức mạnh chỉ đạt đến cấp độ 19 mà dám đối đầu với ta…

Vừa nói, thân thể khổ lồ kia ngồi bật dậy, đầu hắn chạm tới trời, lẩn khuất sau những làn mây xám đang bắt đầu cuồn cuộn lại. Quân lúc này có chút hốt hoảng, mà Nhiếp Liên Nhu cũng nhìn về phía hắn ta thốt lên không tin nổi:

- Đây… đây đâu phải là Vương Giả Cự Nhân…

Cô nàng há hốc mồm nhìn thân thể khổng lồ như quả núi trước mặt, mà Quân cũng câm nín không nói được gì. Trong lòng hắn tuy đang nguyền rủa tên khốn nạn nào tạo ra cái nhiệm vụ này nhưng ngoài mặt hắn vẫn rất sửng sốt.

Lúc này, không có âm thanh hệ thống, không có cột kỹ năng hay chỉ số thể hiện, một luồng uy áp khủng bố ép xuống làm cho hắn ta nghẹt thở. Chỉ nghe âm thanh kia có chút tức giận vang lên:

- Ta, vị thần của Nhân tộc, kẻ sáng tạo ra loài người mà lại bị ngươi nhắm mũi dùi tới, đây có phải là chuyện nực cười không?

Quân lúc này hoảng hồn xua tay:

- Không không không, ta nào dám bất kính với ngài. Nhưng mà ta được truyền tống tới đây, nếu như ngài nói vậy thì ta sẽ từ bỏ nhiệm vụ, không dám quấy rầy giấc ngủ của ngài nữa.

Vừa nói hắn vừa dùng tay thao tác bảng nhiệm vụ. Thế nhưng vào lúc này, hắn chợt nhận ra rằng bảng nhiệm vụ đã không thấy, thậm chí là cả bảng số liệu nhân vật cũng hoàn toàn biến mất. Cứ như là hắn đã trở lại thế giới thực, thế giới của chính bản thân mình.

Ngạc nhiên, bối rối, ngỡ ngàng, các loại cảm xúc đan xen lấy nhau làm Quân không thể nào hiểu được chuyện gì đang diễn ra trước mắt mình. Lúc này, hắn đưa tay lên ngực lần nữa. Nơi đó rõ ràng đang có một trái tim đang đập rất mạnh mẽ, hoàn toàn khác với lúc hắn đứng trước cánh cửa kia.

Cũng có thể nói, một bước chân qua cánh cửa, hắn đã vượt khỏi phạm trù trò chơi.

Hắn, và cả Nhiếp Liên Nhu nữa, cả hai đang đứng trong thế giới hiện thực.
 
Top