Lượt xem của khách bị giới hạn

[Thơ] Dòng Thơ họa Của Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1)

[Thơ] Dòng Thơ họa Của Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1)

Nguyễn Thành Sáng

Thi sĩ
Tác giả
Tham gia
5/5/19
Bài viết
2,826
Điểm cảm xúc
1,582
Điểm
113
hd-nature-flower-wallpapers-download-nature-flower-wallpaper-hd.jpg


Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (691)

Thơ họa chuyện trò vui không đề

Lại chiêu ẵm bồng roài liệng xuống mương

Ơi trời đất hỡi có thương
Phận hồng vóc ngọc mai xương giáng trần
Mịn da mượt tóc trắng thân
Phải bị vùi lần dưới vũng sình hôi

Nhìn mây lãng đãng dòng trôi
Gió đưa man mác dạ bồi hồi đau
Thôi ông đừng có càu nhàu
Hồn tui thu lại mau mau dìa nhà

Dù sao cũng có Mẹ Cha
Ủi an san sẻ cho qua nỗi sầu
Nếu hông tui dắt con trâu
Rồi cưỡi xuống cầu Bà Rịa rong chơi

Cho đời khuây khoả thảnh thơi
Có chồng mà khổ tui thời ở không
Đặng ông sớm tối chiều trông
Ra ngắm ánh hồng mà nhớ xương tui...

TM

Bà ui! Bà nói oan rồi
Tui nào có muốn bà rơi xuống sình
Dẫu chi cũng nghĩa cũng tình
Vợ chồng thắm thiết đôi mình bấy lâu

Bởi vì bà quá ngọt ngào
Tặng chồng yêu dấu những câu ấm lòng
Nên tui có ý lại bồng
Mang bà thong thả ra sông…thả ùm

Rồi tui cũng nhảy cái đùng
Vợ chồng ở dưới ta cùng tắm vui
Sao bà chẳng hiểu ý tui
Buồn buồn nhăn nhó để rơi lệ khờ

Thôi thì bốn khổ vần thơ
Tâm tình khuây khoả bớt đơ quẹo càng
Và rồi nghĩa thiếp tình chàng
Tui ngồi chuẩn bị bà bằng bằng tui…

NTS
 

Nguyễn Thành Sáng

Thi sĩ
Tác giả
Tham gia
5/5/19
Bài viết
2,826
Điểm cảm xúc
1,582
Điểm
113
tumblr-nq8ntml8-JK1u2bcamo2-r1-500.gif


Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (692)

Thơ họa chuyện trò vui không đề

Người ta giọt vắn ngậm ngùi
Mà ông cứ chọc mần tui cười hoài
Ủa mà ông đợi chút thoai
Tui quay xuống bếp nướng khoai ăn mừng

Từ hồi ông giận dửng dưng
Cái bụng lừng khừng hỏng có thứ chi
Giờ cơn hờn dỗi hết thì
Nó kêu rục rịch lại đì tấm thân

Ông ngồi ngắm áng mây ngần
Đây tờ báo sáng dỡ lần ra coi
Vầng dương lấp loé rạng soi
Tiếng con gà nòi rươm rả ngoài hiên

Thôi tui dọt lẹ đi liền
Kẻo không lại 88888888 triền miên hết giờ
Ông nè nhớ nhé ráng chờ
Đừng đi tui nhớ bơ phờ dáng hương...

TM

Bả đó! Thiệt ngọt hơn đường
Làm tui mê mẩn dạ “xương” quá chời
Dẫu hay bị bả khứ hồi
Dùng chiêu giò lái, nhưng rồi cũng yêu

Mà yêu nhiều thiệt là nhiều
Đếm coi ba…bốn…bao nhiêu đây à
Chắc gần chin chin đó nha
Chỉ còn chừa một…để ra chiêu hù

Bởi biết từ nào tới giờ
Bả hay có tật giả khờ làm nư
Khiến cho đối thủ lừ đừ
Ngả nghiêng xiêu vẹo để mừ tấn công

He he! Bà chớ có hòng
Đệ tử Gia Cát là chồng bà đây
Chỉ cần làm bộ đỏ gay
Bậm môi trợn mắt …bà bay vù vù…

NTS
 

Nguyễn Thành Sáng

Thi sĩ
Tác giả
Tham gia
5/5/19
Bài viết
2,826
Điểm cảm xúc
1,582
Điểm
113
Background-Wallpaper-HD-Autumn-Nature-Photo-95.jpg


Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (693)

Thơ họa chuyện trò vui không đề

Đó coi cũng lại chiêu hù
Thầy Gia Cát Lượng mần dù phởi hông
Thoai tui làm bộ như không
Tai nghe mắt thấy cho ông thả dòng

Giả mù qua ải cho xong
Bởi tui nặng lòng tha thiết yêu xương
Dù cho lắm lúc nhiễu nhương
Xô té xuống giường còn đạp thẳng chân

Mần tui chưng hửng mấy lần
Đầu sưng ửng đỏ, bần thần xót xa
Ngày xưa ông học võ ha
Nên đá tui mà ông hỏng thấy đau

Ngẫm suy trái thận nát nhàu
Trái cau khô héo miếng trầu kém tươi
Giờ như cục tác đang bươi
Kiếm nguồn lục ý roài cười đắm say...

TM

Ôi ôi! Tui nói thiệt đây
Tui Xương bà nhắm từ ngày tui cua
Nhìn ai dáng vẻ thướt tha
Nói năng từ tốn, đậm đà thắm duyên

Rồi đêm hôm ấy trên thuyền
Xuôi dòng nước chảy nỗi niềm miên man
Hai ta cùng ngắm trăng thanh
Gieo vần xướng họa ngọt lành tâm giao

Tình cờ một tối chiêm bao
Thấy ta cùng xoải bay vào mênh mông
Nhìn tui bà ửng má hồng
Còn tui dào dạt cõi lòng lâng lâng

Nhẹ nhàng bước lại sát gần
Hai bên “đá bóng” muôn phần cảm rung
Mơ màng đang ngủ tay vung
Giật mình tỉnh giấc cái mùng đè tui…

Kể từ dạo đó “xương” rồi…

NTS
 

Nguyễn Thành Sáng

Thi sĩ
Tác giả
Tham gia
5/5/19
Bài viết
2,826
Điểm cảm xúc
1,582
Điểm
113
hd-wallpapers-1080p-widescreen-nature-free-download-for-desktop.jpg


Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (694)

Thơ họa chuyện trò vui không đề

Nghe ông nhắc, dạ bồi hồi
Ngược về ký ức khi đôi quả hồng
Tương phùng khoảnh khắc quyện không
Ấp e cánh mỏng mênh mông đất trời

Từ mùa thu trước vàng rơi
Đến nay cũng đã tạm thời tròn năm
Lắm khi đón ánh trăng rằm
Nhiều đêm thao thức lặng thầm suy tư

Vậy mà thoáng chốc bây chừ
Đậm đà gương lược tình như ánh tròn
Thôi rồi trắc trở héo hon
Thôi rồi hết phút mỏi mòn ngóng trông

Kề tai nói nhỏ nè ông
Chung tay vun xới ruộng đồng mới xanh
Đươm hoa nặng trĩu sai cành
Sum sê nảy nở yến oanh rộn ràng

Cõi lòng phấn khởi âm vang...

TM

Lời bà ngọt mát muôn phần
Tui nghe, tui cảm lâng lâng từng hồi
Thiết tha vun xới đắp bồi
Dần dà vườn mộng cũng rồi tốt xanh

Thời gian lặng lẽ trôi nhanh
Nhánh cành kết nụ ngập tràn sum sê
Đêm đêm sảng khoái ngắm thề
Cõi lòng dào dạt lê thê nhịp tình

Đôi ta kết chặt bóng hình
Dưới bầu lồng lộng lung linh ngọn lùa
Duyên nồng thắm đượm ngàn xưa
Sắt son, thương nhớ khiến mà gặp nhau

Chẳng may trần lỡ nhịp cầu
Để cho ngày tháng nghẹn đau, thẫn thờ
Chỉ còn gặp gỡ khung mơ
Tặng trao ấm áp, đợi chờ phù vân

Qua đi nối lại cung đàn…

NTS
 

Nguyễn Thành Sáng

Thi sĩ
Tác giả
Tham gia
5/5/19
Bài viết
2,826
Điểm cảm xúc
1,582
Điểm
113
1.jpg


Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (695)

HỒ THU GỢN SÓNG

Chẳng nói, chẳng rằng em khuất lơ
Làm cho vàng võ cánh hoa mơ
Trăng sương mấy độ ta thao thức
Nắn nót, nâng niu, dõi đợi chờ!

Ngày tháng trôi dần dưới bóng mây
Tình thơ, ý nhạc tụ thành cây
Cây thương, cây nhớ, cây tình ái
Nở đóa hương lòng vạn thắm say

Đất, nước đủ đầy với dưỡng sinh
Bàn tay cầm nắm tấm chân tình
Nắng mưa, khô đẫm lo vun xới
Sớm tối, thâu canh trọn bóng hình

Trông ngày ấm áp, lá xanh tươi
Óng mượi thân xinh dưới ráng trời
Duyên dáng khoe mình thân lắc nhẹ
Nhánh cành trổ nụ trải niềm vui!...

Vậy mà oi bức với mưa sa
Lung lắc, đong đưa dáng ngọc ngà
Khắc khoải, dật dờ tim mộng ái
Để mờ, bảng lảng mảnh trăng thoa

Tôi biết yêu ai là chuốc đau
Bước dài nâng chén rượu thu sầu
Hồn uyên lạc nẻo mang nhung nhớ
Lặng lẽ, cô đơn thả nhịp cầu

Vì sao ánh loé tận nơi nầy
Để kẻ đang buồn, ngậm đắng cay
Lãng đãng, mơ màng nơi viễn xứ
Chờ cây lắm gió nở hoa say!...


Nguyễn Thành Sáng


Tình Bỗng Vụt Bay

Lấp lóe đèn khuya lạnh lẽo lòng
Ánh tà bàng bạc chiếu xuyên song
Gối chăn chiếc bóng màu u ám
Quạnh chổ nằm trơ tợ phủ rong

Duyên bèo mây giạt lững lờ trôi
Nhung nhớ phút giây nay vỡ rồi
Thắm thiết phiêu diêu đà lắng đọng
Ai làm ngọn gió buốt hồn côi

Có phải hoa rơi ngắm chán chường
Câu thề dạo ấy cuốn phong sương
Cầu tre mấy nhịp mà lơ đễnh
Vội vã rẽ dòng khứa vết thương

Thiên đường khoáng đãng anh thênh thang
Lối nhỏ riêng em phận bẽ bàng
Bến đục nông sâu, tình đặt cược
Bụi trần cô lẻ đọng mầu tang

Nào dám mong Ai sống trọn đời
Yêu đương chót lưỡi thoả trò chơi
Bao la diệu vợi xa tầm với
Ước vọng mù khơi chuốc rã rời

Hương nồng tắt lịm dạ hoài đau
Da diết trầm ưu chuỗi nát nhàu
Nguồn lệ suối khô niềm khắc khoải
Nghĩa ân bạc bẽo héo trầu cau

Còn đâu giấc điệp phả non ngàn
Ơi hỡi! Trăng hờn điệp chứa chan
Lặng lẽ võ vàng tim khép lại
Nỗi buồn trĩu nặng giọt ly tan.


December 26, 2018
Tam Muội
 

Nguyễn Thành Sáng

Thi sĩ
Tác giả
Tham gia
5/5/19
Bài viết
2,826
Điểm cảm xúc
1,582
Điểm
113
3.jpg


Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (696)

Nhỏ Lòng

Ra đi để lại mối tơ vương
Vò võ năm canh khóc đoạn trường
Gió mộng ưu buồn xuôi đổi hướng
Trăng tình thảm đạm ngược quay phương
Cô đơn lặng lẽ trôi dòng tưởng
Quạnh quẽ âm thầm nhỏ lệ thương
Tan tác trưa hè, rơi đoá phượng
Đêm tàn lạnh lẽo, giọt sương buông!


Nguyễn Thành Sáng


Giọt Sầu

(Thủ Vĩ Ngâm)

Thất thểu đêm đông rũ dáng hường
Ngoài trời tuyết phủ cảnh thê lương
Câu thề chẳng vẹn tình chia ngả
Tiếng hẹn không tròn nghĩa rẽ phương
Thắm thiết dăm ngày chôn tận huyệt
Thân thương chuỗi tháng cất trong rương
Buồn khơi khoé lệ niềm đau đáu
Thất thểu đêm đông rũ dáng hường.


December 26, 2018
Tam Muội
 

Nguyễn Thành Sáng

Thi sĩ
Tác giả
Tham gia
5/5/19
Bài viết
2,826
Điểm cảm xúc
1,582
Điểm
113
5.jpg


Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (697)

Lỡ Làng

Vắng lặng đêm tàn khơi nỗi nhớ
Tình buồn, ảm đạm, trải hồn thơ
Phôi phai kỷ niệm thời trăng tỏ
Phủ lấp tâm tư chuỗi bóng mờ

Thuyền duyên xưa cũ đành tan vỡ
Mộng ước giờ đây chỉ thẫn thờ
Cạn giọt để rồi thôi nhắc nhở
Quay về bó mộng cõi chơ vơ!


Nguyễn Thành Sáng


Lỗi Nhịp

(TNBC 4 Vần)

Tiếc phận trầm tư nhìn tuyết phủ
Hờn tơ mặc tưởng ngắm sương rơi
Nhiều năm cứ ngỡ nồng chăn ấm
Mấy tháng nào hay quạnh chiếu tơi
Bậu mãi cằn nhằn khi tối xuống
Anh luôn gắt gỏng lúc chiều khơi
Lâu nay nhẫn nhịn nhưng không thể
Nối tiếp tình duyên chỉ khổ đời.


December 27, 2018
Tam Muội
 

Nguyễn Thành Sáng

Thi sĩ
Tác giả
Tham gia
5/5/19
Bài viết
2,826
Điểm cảm xúc
1,582
Điểm
113
tea-cup-desktop-wallpaper-8978488.jpg


Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (698)

Ngậm Ngùi Bên Ánh Lụn

Vội vã về sau hồi chiến trận
Để kịp nhìn ánh lặn rồi tan
Ngậm ngùi đưa tiễn hồn trăng
Rụng rơi biền biệt khuất dần xa xăm!

Em yêu ơi! Muôn phần thống thiết
Nỗi đau thương, da diết lòng anh
Cạnh bên thoi thóp lụn tàn
Tim tình tan nát, ngập tràn khổ đau

Sao chẳng cháy người vào khói lửa
Lại tìm nơi ngóng cửa u hoài
Đang tay ngắt đóa hoa lài
Làm cho vườn thắm từ nay lạnh lùng

Sông biển rộng chập chùng sóng vỗ
Thuyền ngược xuôi nhấp nhố trời mây
Khung xanh vạn cánh xa bay
Vẫn còn lững thững, mà đây nát bờ!

Cho suối lạnh thẫn thờ lữ khách
Bên vách buồn tí tách dòng tuôn
Héo hon ảm đạm trên đường
Đêm nhìn mây xám, uống sương canh tàn…

Em héo gầy, võ vàng thân xác
Anh tái tê, héo hắt tâm can
Hết rồi mơ mộng chứa chan
Cõi say lồng lộng ánh vàng thang thênh

Còn đâu nữa trăng lên đỉnh núi
Ấm bên nhau những tối cùng xem
Và nghe nhịp đập con tim
Ngân nga, xúc cảm bên thềm mộng mơ

Còn đâu nữa lững lờ sông chảy
Thuyền duyên ta bơi mãi trên dòng
Đong đưa, thổn thức tiếng lòng
Niềm yêu lai láng, mênh mông ngút ngàn…

Giờ đây chỉ có hai hàng
Uyên ương nhỏ giọt, muôn vàn xót xa!...


Nguyễn Thành Sáng


Loãng Giấc Mộng Vàng

Vắng bóng nguyệt tâm hồn hiu quạnh
Tiếng sét gầm quyện cánh thu phong
Nhẹ nâng thạch bút bên song
Gửi nguồn tâm sự trải dòng chơi vơi

Nghe nhức nhối rối bời cõi mộng
Ước thệ nguyền nay bỗng vỡ tan
Đèn khuya ảo ảnh ngập tràn
Cô phòng loang lổ oán than chất chồng

Cạn chén tửu mênh mông trăn trở
Âm thạch sùng nức nở canh khuya
Rưng rưng khoé lệ đầm đìa
Trần duyên hụt hẫng tình chia phôi rồi

Đàn réo rắt đơn côi u tịch
Mưa hiên lầu rả rích giọt cay
Tìm đâu những chuỗi men say
Hồ hởi tháng ngày xướng hoạ khỏa khuây

Buồn dằng dặc ngất ngây lạnh trướng
Đời nữ nhi mãi vướng khúc sầu
Lỗi lầm chi hỡi bể dâu
Trút xuống đỉnh đầu nghịch cảnh khôn nguôi

Đã nén nuốt ráng xuôi định mệnh
Nhưng mảng thuyền khập khễnh lênh đênh
Khiến chao nghiêng ngả bồng bềnh
Bọt bèo thân phận chênh vênh dáng hường

Ta Tam Muội thê lương ai thấu
Nỗi niềm riêng cố giấu trong tim
Mà sao bão tố nhận chìm
Nhạn sa sóng tạt vạn kim xoáy lòng!


December 26, 2018
Tam Muội
 

Nguyễn Thành Sáng

Thi sĩ
Tác giả
Tham gia
5/5/19
Bài viết
2,826
Điểm cảm xúc
1,582
Điểm
113
Shapla-Water-Lily-tripne-11.jpg


Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (699)

NỖI NIỀM LẶNG LẼ

Mới đó Hạ về sôi sục lửa
Rồi Thu bàng bạc khúc đăm chiêu
Đến Đông giá rét hồn tê tái
Nay lại Xuân tràn rực sắc yêu!

Cuộc đời cứ thế, cánh thời gian
Chầm chậm như mây tận chốn ngàn
Cứ mãi trôi hoài theo vạn kỷ
Chưa hề dừng lại cõi thênh thang

Để cho nhân thế muôn tâm sự
Giữa nẻo mông mênh mặt biển trời
Có cánh tay thần đưa của gió
Vui thì êm ả, giận cuồng tơi

Còn đây loáng thoáng chút xanh lơ
Mấy chục chậu mai tự bấy giờ
Thả nhẹ, bay xa nơi bến lạ
Xuân nầy còn lại bóng hồn mơ!

Có giống cuộc đời ta lắm không
Chuốt trau tự thuở buổi hừng đông
Nhưng chìm quạnh quẽ bầu trăng chết
Sắc thắm, hương ngàn cũng viển vông

Nên buồn, nên tiếc hoặc nên thương
Chiếc bóng, cầu treo, lắc đoạn trường
Tiếng hú, rừng hoang nơi lặng vắng
Âm thầm, trầm tịch ngắm mây sương

Cố nén trong tim một nỗi hờn
Tiếng lòng lai láng nhịp từng cơn
Ai vui xuân thắm, bầu thanh đãng
Ta khảy du dương tiếng nhạc đờn!...


Nguyễn Thành Sáng


Dưới Vòm Ray Rứt

Vui đùa đàn cá quẫy lăn tăn
Uyển chuyển nhẹ nhàng khi kiếm ăn
Sáng loáng dát vàng long lánh nước
Vô tư múa lượn nối đuôi ngoằn

Đỉnh cao nắng nhạt úa màn nhung
Chẳng rạng rỡ tia, chút lạnh lùng
Héo hắt u buồn khơi ảm đạm
Hay lòng ta cảm nỗi mông lung

Ngẫm vòng lẩn quẩn muốn hơn thua
Sắc vọng tiền danh, cơn gió lùa
Thoáng chốc thời gian gần xế bóng
Vẫn đơn độc chiếc tiếc dòng khua

Khi điểm hoàng hôn quạnh sắp tàn
Gợn niềm hụt hẫng lệ tình đan
Muộn phiền len lỏi đau tâm khảm
Cô lẻ bên đời khúc oán than

Phải chăng tiền kiếp vụng đường tu
Nên vướng lao đao ngập áng mù
Hạnh phúc xa vời hư ảo mộng
Tợ đàn réo rắt nốt trầm u

Cũng duyên má thắm lắm người thương
Sao mãi tơ vương nhặt đoạn trường
Trước mặt nhởn nhơ tim lắng đọng
Hão huyền cưỡi gió uống hàn sương

Cái nợ truân chuyên khiến nguyệt sầu
Trùng dương biển rộng Én về đâu
Đông phong tuyết phủ giăng mờ mịt
Chấp chới chênh vênh ủ rũ bầu.


December 27, 2018
Tam Muội
 

Nguyễn Thành Sáng

Thi sĩ
Tác giả
Tham gia
5/5/19
Bài viết
2,826
Điểm cảm xúc
1,582
Điểm
113
viptalisman-87698.jpg


Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (700)

CUNG ÁI

Mấy bửa hôm rồi dạ xốn xang
Lỡ đưa tay vướng ánh trăng thanh
Cho quầng u tối ngang qua cửa
Dờ dật tâm tình kẻ ngắm trăng!

Thắm thoát trôi qua cận bốn mùa
Từng đêm hồn ái tắm sương khuya
Nở hoa lưu luyến, loang hương ngát
Ngây ngất, đê mê, giạt áng mờ

Niềm thương, nỗi nhớ nhẹ len sâu
Tận đáy giếng lòng, ngược vút cao
Vạn dặm xa xôi, gần gũi tấc
Nầy trông, đó đợi, sóng trùng dao

Đậm khắc yêu đương một ước nguyền
Cánh ngàn hai mảnh nối tơ duyên
Dẫu khung ảo ảnh hay bầu thật
Biển rộng, sông xa, một hướng thuyền!

Chẳng là gió thổi lướt qua nhanh
Một phút đong đưa giỡn lá cành
Chẳng dãy mây ngàn trôi lãng đãng
Để rồi khuất bóng tận phương xanh

Chẳng cánh lang thang ghẹo nắng hồng
Sáng nam, chiều bắc, tối giương đông
Tây bay chao lượn nơi vườn thắm
Lững thững, lăn tăn gợn sóng lòng

Cung mộng hôm nào ta đắp xây
Rực hừng lửa ái với đôi tay
Tay ôm nương tử, tay gieo hạt
Nắn nót yêu đương, đợi tháng ngày!


Nguyễn Thành Sáng


Qua Rồi Vầng Xám Điêu Linh

Bỗng nhiên mây xám phủ lưng trời
Gió bấc chuyển mình lá rụng rơi
Hoa tuyết phủ trùm lên thế giới
Trầm u cõi tạm nỗi chơi vơi

Cứ tưởng ước thề đậm chứa chan
Nào hay bão tố phủ không gian
Tỉ tê dai dẳng côn trùng thán
Nhức nhối con tim len lỏi tràn

Thao thức chuỗi dài xát vết thương
Cô liêu thắc thỏm quạnh canh sương
Nỉ non ngất ngưởng nguyền chung hướng
Thoáng phút vụt bay rẽ nẻo đường

Đối lập cả hai chẳng thiết tha
Vườn thơ nốt nhạc vắng lời ca
Lạnh lùng ngoảnh mặt, người xa lạ
Sóng vỗ sét gầm thuyền dứt ra...

Mấy hôm rồi biển lặng xuôi êm
Rạng rỡ đôi hồn quyện ánh đêm
Nguyệt Lão khắc tơ nồng gối nệm
Phôi pha giăng mắc lệ môi mềm

Đã khuất những ngày dạ xác xơ
Bút nghiêng xướng họa trải khung mơ
Sông xưa chốn cũ tình chồng vợ
Vẫn đợi tái duyên son sắt bờ

Phu Quân ơi hỡi! Thiếp hằng trông
Mãn kiếp âm cung nối chỉ hồng
Cánh bướm chao vòng say bến mộng
Cho giàn sim tím rộ ngàn bông.


December 28, 2018
Tam Muội
 
Top