Lượt xem của khách bị giới hạn

[Game Xuyên Nhanh] Chơi đồng đội - Xuyên qua thời không

Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
[Game Xuyên Nhanh] Chơi đồng đội - Xuyên qua thời không

Hắc sắc

Tác giả
Tham gia
5/8/19
Bài viết
153
Điểm cảm xúc
329
Điểm
63
Chu Hiểu Dương là một nhân viên công chức bình thường, sống có quy luật, không ăn chơi. Hắn là cô nhi nên lúc nào cũng thui thủi một mình, tính tình âm trầm nên không có bạn bè thân nào. Một hôm hắn đi làm về gặp một đứa trẻ đang chơi bóng trên vỉa hè. Qủa bóng đột nhiên trượt khỏi tay cậu bé rơi xuống lòng đường. Cậu bé đuổi theo sau mà không biết đằng xa đang có một chiếc xe ô tô lao nhanh tới. Chu Hiểu Dương đầu óc còn chưa suy nghĩ đã theo bản năng đẩy cậu bé kia lại vỉa hè, còn bản thân bị xe tông chết.
Lúc hắn tỉnh dậy thì thấy mình đang nằm trong một đống xác chết còn đang chảy máu tươi. Người xung quanh đang lao vào nhau chém giết, hoá ra đây chính là chiến trường, còn hắn thì trở thành một người lính. Lúc hắn còn bỡ ngỡ, một tên lính quân đối dịch phát hiện hắn vẫn còn sống nên lao về phía hắn, mũi thương chỉa thẳng về Chu Hiểu Dương.
*Mọi người, hãy viết tiếp phần sau xem Chu Hiểu Dương sẽ sống sót bằng cách nào nhé:giggle:
 

Sợ Cẩu Phập

Thành viên BQT
Bếp Trưởng
Tác giả
Mod - Sáng Tác
Newspaper Team
Tham gia
12/4/19
Bài viết
489
Điểm cảm xúc
947
Điểm
93
Chu Hiểu Dương bị tên lính kia đánh tới vội hồi thần né tránh, cả người lăn sang một bên. Hắn cầm lấy một trường thương của người chết bên cạnh lên đỡ một thương của tên lính kia.
Hắn vội nói.
"Khoan đã!"
Tên lính kia không vì hắn mở lời mà dừng tấn công ngược lại gương mặt càng phẫn nộ, thương giáng xuống càng nặng. Hắn ta dùng giọng nói nặng phương ngữ hô lên.
"Bọn lợn thúi các người mau chết đi!!!"
Chú Hiểu Dương lúc này mới nhận ra không có cách nào hoà giải được. Hắn chỉ có thể chống đỡ rồi lật người bỏ chạy.
Tên quân địch kia đuổi theo sau hắn. Chu Hiểu Dương đi đến đâu cũng suýt bị giết. Hắn không còn cách nào khác phải giả làm xác chết, tận lực vừa trốn tránh hỗn chiến vừa ra khỏi chiến trường.
Không ngờ chiến trường này lại cạnh bờ sông. Hắn một đường bị đuổi giết cúi cùng vì tránh mũi tên của một tên lính mà trượt chân rơi xuống sông. Dòng sông máu tươi nhuộm đỏ thẳm. Đầu hắn đập vào đá bất tỉnh. Khi hắn tỉnh dậy thì bản thân đã trôi dạt vào một bờ đá ở hạ lưu.
Chu Hiểu Dương thở hồng hộc nghĩ.
"Đây là đâu thế này?"
"Mình phải làm gì tiếp theo đây?"
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
13,690
Điểm cảm xúc
5,212
Điểm
113

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
13,690
Điểm cảm xúc
5,212
Điểm
113
... mũi thương chỉa thẳng về Chu Hiểu Dương nhưng hắn là ai chứ?
Hắn là cô nhi cho nên từ khi có trí khôn hắn đã tự xoay sở mọi việc cho chính bản thân mình.
Hắn luôn thui thủi một mình vì hắn khinh thường những đứa trẻ, những người cùng trang lứa với hắn sống quá ảo vọng mà thôi.
Mỗi lúc rỗi hắn luôn tự luyện sức khỏe bản thân,
Mặc dù chưa rõ chuyện gì xảy ra nhưng cảm giác nguy hiểm tiến gần, hắn theo phản xạ hắn né được, trong lúc tên địch chưa kịp đâm một kích tiếp tới, hắn xoay người rời chỗ nằm và nhanh chóng cầm lên vũ khí rơi đầy đất chống trả tên kia.
Hắn không ngừng mệt mỏi chống trả với ý nghĩ 'mình không vì mình trời chu đất diệt' vả lại, đây là chiến trường giữa ranh giới sống - chết, không biết qua bao lâu bỗng một tiếng hét đầy uy lực bảo hắn dừng lại, khi ấy hắn mới sực tỉnh trong trận máu tanh kia.
Người gọi hắn trông bộ dạng rất giống tướng quân như trên phim truyền hình, hắn đang ngớ người thì có tiếng nói vang lên.
"Người bạn trẻ, ngươi chính là công thần của chúng ta"
Sau đó là một trận cười sảng khoái vang lên...
 

Hắc sắc

Tác giả
Tham gia
5/8/19
Bài viết
153
Điểm cảm xúc
329
Điểm
63
@trucxinh0505 , chị viết cũng hợp lí, hay ở chổ còn thêm thiết lập nhân vật để xử lí nhưng mà còn có câu "không biết qua bao lâu bỗng một tiếng hét đầy uy lực bảo hắn dừng lại" diễn tả ý còn chưa rõ ràng lắm. Có lẽ là thiếu dấu "," chăng:)
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
13,690
Điểm cảm xúc
5,212
Điểm
113
Bị con chuột nó nhảy xóa mất một khúc
Đọc lại Trúc mới thấy, :cry::cry::cry:
 

Tam Thất

nhân chi sơ, tính bản thiện
Tham gia
13/4/19
Bài viết
1,705
Điểm cảm xúc
1,399
Điểm
113
Ôi mẹ ơi, gì thế này?

Mặt Chu Hiểu Dương trắng bệnh.

Mẹ kiếp, gì đây? Mình đang ở đâu đây? Không phải xuyên không chứ? Sao lại xuyên vào thời điểm máu chó thế này? Chu Hiểu Dương thầm phỉ nhổ trong lòng.

Nhìn tên địch đang đến gần, anh hoảng hốt giơ tay xin hàng, miệng nhanh nhảu: "Này anh bạn, chúng ta có hiểu lầm gì, hạ vũ khí xuống được không?"

Dường như hắn ta không nghe thấy anh nói gì. Hắn cầm súng, đi đến trước mặt anh. Vẻ mặt lạnh lùng của hắn làm Chu Hiểu Dương rợn tóc gáy.

"Này, này, anh bạn! Hey you! We are friend!"

Tên địch mặc kệ lời lảm nhảm của Chu Hiểu Dương, hắn đưa súng lên...

Chu Hiểu Dương vội vã đứng dậy. Anh định chạy, nhưng chạy được vài bước thì vấp ngã. Anh quay phắt lại, đối diện với anh là họng súng của tên kia.

Anh chỉ thấy tay hắn bóp cò.

Chu Hiểu Dương nhắm tịt mắt lại, hét toáng lên.

"Aaaaaaa!"

Hét một lúc lâu, Chu Hiểu Dương vẫn chưa thấy đau. Anh khó hiểu mở mắt, tên địch trước mắt vẫn giữ tư thế đó. Mà điều đặc biệt là, viên đạn đang ngừng lại trước không trung.

Tất cả những người xung quanh Chu Hiểu Dương đều đứng đơ như thế, không một động tĩnh. Vãi, cái này trong sách gọi là gì nhỉ? Chu Hiểu Dương trợn mắt.

A! Dị năng!

Nhân cơ hội, Chu Hiểu Dương đứng lên, chạy thục mạng về phía trước. Mà xa xa, có người nhìn thấy tất cả, hắn lẩm bẩm: "Ồ, dị năng thời không?"
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
13,690
Điểm cảm xúc
5,212
Điểm
113
Trong lúc dầu sôi lửa bỏng, Cam vẫn luôn khôi hài thật duyên :LOL:
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
13,690
Điểm cảm xúc
5,212
Điểm
113
Cam chuyển sang thế giới ảo hiện đại luôn mà :LOL:
 

Hắc sắc

Tác giả
Tham gia
5/8/19
Bài viết
153
Điểm cảm xúc
329
Điểm
63
Cái này tôi không rõ quy tắc lắm?:unsure:
 

Tam Thất

nhân chi sơ, tính bản thiện
Tham gia
13/4/19
Bài viết
1,705
Điểm cảm xúc
1,399
Điểm
113
Cái dị năng Cam chọn là thời không. Nếu cầm súng thì mất thời gian đưa súng, ngắm, bóp cò, đạn bay nên dễ dùng dị năng. Còn thương chỉ đưa lên và đâm, chưa kịp ngã hét ~hb16~
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
13,690
Điểm cảm xúc
5,212
Điểm
113
Đồng ý :emoji_ok_woman:
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
13,690
Điểm cảm xúc
5,212
Điểm
113
Còn sung nà, vậy Phập thế nào?
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
13,690
Điểm cảm xúc
5,212
Điểm
113
Tuy không nhìu người tham gia nhưng cảm giác khá thú vị
Hy vọng game sắp tới có nhiều bạn tham gia nữa
Bây giờ chúng ta tạm nghỉ hen!
 

Sợ Cẩu Phập

Thành viên BQT
Bếp Trưởng
Tác giả
Mod - Sáng Tác
Newspaper Team
Tham gia
12/4/19
Bài viết
489
Điểm cảm xúc
947
Điểm
93
Vâng, vậy lần sau chơi tiếp vậy:love::LOL::LOL::LOL::LOL::LOL:
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
13,690
Điểm cảm xúc
5,212
Điểm
113
À, lần sau Cam trước khi đổi sang súng, Trúc nghĩ chuyển cảnh ảo cũng hay ấy
Ví dụ đang chưa biết việc gì xảy ra thì quang cảnh xung quanh đổi, và cây thương trước mặt biến thành nòng súng... :LOL:
 
Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
Top