Lượt xem của khách bị giới hạn

[Tập tản văn] Hành trình quên anh - Gaily

[Tập tản văn] Hành trình quên anh - Gaily

Tuyết Dương

Shiga Haruki
Tham gia
10/5/20
Bài viết
1,774
Điểm cảm xúc
3,367
Điểm
113
"Gia đình chúng ta đạt tiêu chuẩn ba không: Không lồng lộn - Không chửi tục - Không ỷ mạnh hiếp yếu. Hôm nay, Gaily cute chính thức phong gia đình chúng ta là Gia đình văn hóa! Hãy phát huy vào những năm sau nha~"

- Chắc là phát huy được.​

✤ Sợ thật.
Năm sau và năm sau nữa sẽ ăn mừng vì thành gia đình văn hóa.​

"Nhớ hôm nay là ngày 8/8 nha."

Ngày hôm ấy, gia đình văn hóa được thành lập, được coi như một gia đình hạnh phúc viên mãn, câu nói ngây thơ ngày 8/8 năm sau cùng chúc nhé! Haha, cười phát cho vui cửa vui nhà. Ngày ấy đã không thể nào viên mãn nữa rồi. Xin lỗi nhé, vì sự ngu người của cô mà gia đình cũng chẳng còn chứ nói gì văn với hóa. Chúng ta tuy không thể nắm bắt tương lai nhưng khi ấy cô đã hi vọng tương lai sẽ như thế, một tương lai đẹp vô cùng tựa như là thảo nguyên xanh cỏ có ánh mặt trời chiếu sáng, điểm xuyết vào ấy là vài bông hoa trắng tinh như là tình cảm của họ. Nhưng mà có nắng thì hoa tàn, không có nắng thì hoa chết. Một sự thật khó cưỡng. Chả vui vẻ gì. Tình cảnh bây giờ như là thao nguyên về đêm, ban ngày rực rỡ bao nhiêu ban đêm lại u buồn bấy nhiêu, một đêm không trăng. Thời tiết khá giống với sa mạc, ngày oi ả bao nhiêu đêm lại lạnh giá bấy nhiêu, thật buồn. Dù đêm nay trăng có sáng rọi thì cái lạnh thấu xương cũng không biến mất. Là do thời tiết lạnh giá, khắc nghiệt hay là do lòng người lạnh lẽo úa tàn đây?
 

Tuyết Dương

Shiga Haruki
Tham gia
10/5/20
Bài viết
1,774
Điểm cảm xúc
3,367
Điểm
113
Con Giun có Dat kìa mày.​

Hí hí, em cũng thấy rồi.

Qua đó tung hường không em yêu?​

Có ngu mới không qua a. :')))

Chúng ta hãy cố gắng khiến nó thành Giun nát.​

Mà Dat người ta mình làm thế có ngại không nhỉ?

Thế mày có đi không? Để tao còn vào tag.​

*Giun: /Đốt phong long giải hạn/*​

Kó kó.

~o~​

Nó đuổi mình kìa ca.

Mày đoán xem nó có đuổi được không?​

Haha, nó là Giun mình là đỉa, đuổi thế nào được.

Đấy, tội nghiệp con bé.​

Chậc, chậc, sai lầm có hai người thân yêu dấu vào chúc thế này không vui mà còn khóc lóc đốt phong long, đúng là ngu hết phần thiên hạ.

Thôi qua quậy tiếp, kẻo Dat vắng, Giun buồn.​

*Giun: /Có buồn tí nào đou, đừng qua, đừng qua. Huhu, bắt nạt con nít./​

Ngày xưa thế đấy, giờ Giun có làm 100 cái Dat cũng không có ai vô tung hường huệ cho nó, nghĩ lại buồn. Dat mình ngày xưa hường huệ không nhiều chỉ tầm vài chục page chứ mấy. Nhưng Wed lại vô cùng nồng thắm a. Cô đã từng nghĩ sau này sẽ làm cô dâu thật sự của anh, nhưng không, mơ mộng quá nhiều rồi. Những hạnh phúc khi xưa bây giờ nhớ lại chỉ còn là kỉ niệm, không thấy vui nữa, chỉ thấy đau đớn vô cùng. Theo lí ấy, những buồn đau khi xưa bây giờ đáng ra phải vô cùng vui vẻ thờ ơ với nó nhưng không nó còn đau đớn gấp bội. Có câu phụ nữ là thứ vô lí nhất trần đời, vậy thì tình yêu chắc chắn là thứ vô lí đứng sau phụ nữ, thật khó hiểu, khó lí giải... Một câu chuyện từng thật đẹp. Nhưng cậu yên tâm, dù giờ khoảng cách có xa đi chăng nữa, TĐ sẽ mãi trong tim chúng tớ, tớ tin anh ấy cũng vậy. Cậu là một phần của gia đình nhỏ của chúng ta, gia đình này tuy không còn có thể dang tay đón cậu về nữa nhưng vẫn mãi hướng về cậu, ít nhất tớ là thế, hôm qua tớ có nói là còn gì để tin tưởng à? Nhưng thật ra tớ vẫn đặt lòng tin rằng chúng ta còn tồn tại trong trái tim của anh ấy, cậu cũng giống tớ, phải không?
 

Tuyết Dương

Shiga Haruki
Tham gia
10/5/20
Bài viết
1,774
Điểm cảm xúc
3,367
Điểm
113
Nè, ca có biết bản thân thích gì không?

Không rõ nữa, thích nhiều thứ lắm. Còn mày thì sao? Mày thích gì?

Trước đây em đã trả lời là "em cũng như ca vậy, không rõ bản thân thích gì cả, có lẽ sau này sẽ biết." Bây giờ thì em biết bản thân thích gì rồi, cơ mà lại không thể có được nó, nó đẹp lắm nhưng cũng biến mất thật nhanh, nhanh đến nỗi thậm chí em còn chưa hiểu rõ về nó thì nó đã biến mất rồi, tựa như pháo hoa vậy. Lung linh vô cùng, mất cũng nhanh vô cùng. Trước đây và cả bây giờ cũng vậy bạn em đều nói em nên thẳng thắn và thật lòng cơ mà em nên như thế nào cho phải? Em thấy em đã vô cùng thẳng thắn và thật lòng rồi. Nếu chưa đủ, em cũng không biết nên làm thế nào cho đủ, nên thêm như nào cho phải, em không biết. Bạn em cũng bảo em khác xưa rồi, không còn theo đuổi ca như xưa nữa. Em cũng không biết nên nói gì, nếu có thể em cũng muốn như xưa lắm. Cơ mà tại sao không ai hỏi vì lí do gì mà em lại khác xưa? Vì lí do gì mà em lại thay đổi? Giống như tất cả tội lỗi là của em vậy, nực cười. Em mong mỏi rằng sẽ có ai thầu hiểu em, như ca ngày xưa vậy. Cũng có lúc em hỏi những câu y hệt như bây giờ, và khi ấy ca nói "cứ như bản thân là được rồi, không cần theo ý muốn của ai hết, sống cho mình sau này không hối hận." câu nói khiến em vô cùng cảm động. Trước ca hỏi, vì sao lại thích ca, đừng như thế và ca xin lỗi. Em đã không trả lời được câu hỏi này, vậy bây giờ em trả lời cho ca nghe đây bởi vì đơn giản là thích mặt trời mọc cần lí do sao? Còn sâu xa hơn nữa em không hiểu, chỉ có trái tim em nó biết nếu muốn biết hãy hỏi nó, đừng hỏi em. Em tin bất kể ai vào hoàn cảnh của em, đều thích ca. Cơ mà bây giờ không như xưa nữa, em không thích ca nữa, thật sự buông bỏ rồi thì là nói dối cơ mà còn thích không thì lại là không bởi vì yêu nó ở trên thích, không thể đánh đồng 9 với 10 được. Đối với một số người khoảng cách 1 điểm là vô cùng ngắn cơ mà đối với em 0.1 cũng là nhiều. Nếu bây giờ ca hỏi em rằng em thích cái gì? Em muốn nói gì? Em như thế nào? Thì em sẽ trả lời rằng... Trước đây em thích một người, bây giờ em thích một mình... Trước đây em muốn nói yêu người, bây giờ em muốn nói một mình cũng không tệ lắm đâu nhỉ?... Trước đây em rất đau khổ, lụy rất nhiều, bây giờ em sống rất tốt mỗi ngày có người trò chuyện cùng không định rõ ai cả, nếu không có ai có thể thoải mái đọc truyện sau đó tùy ý mà ngủ, cuộc sống của em rất tốt. Nhưng... nếu anh hỏi có còn yêu anh không. Thì em sẽ không do dự mà trả lời thật to "có" bởi lẽ tình yêu như một đóa hoa đầy gai, dù biết chạm vô sẽ đau đớn khôn nguôi cơ mà bàn tay thì lại muốn nắm thật chặt, mãi mãi không rời...
 

Tuyết Dương

Shiga Haruki
Tham gia
10/5/20
Bài viết
1,774
Điểm cảm xúc
3,367
Điểm
113
"Hôm nay là ngày sinh nhật của ca. Ừm, năm trước tuy rất buồn nhưng cũng rất vui, buồn vì chuyện của bé mèo, vui vì ta có ta. Năm nay, trời vẫn xanh, mây vẫn trắng chỉ có hai ta là thay đổi, không còn thân nhau như lúc ngày xưa. Em vẫn nhớ ngày ấy ta vui vẻ thế nào, hạnh phúc ra làm sao. Mỗi ưu phiền sau lo đều tan biến khi em gặp ca. Em là thế, còn ca thì sao? Viết những lời này nói thực ra là vô cùng nghẹn lòng. Có cái gì đó nghẹn lại, không thở được, như chú cá nhỏ đang nói về hồi ức của bản thân lần cuối để rồi khi nó uống canh mạnh bà sẽ quên đi tất thảy vậy. Cá sống trong nước, nhưng không thấy nước, nó thấy không khí. Ta sống trong không khí, không thấy không khí nhưng ta thấy nước. Điểm tốt mà nơi ta đang ở, đang có được, bản thân không thấy, đến lúc mất rồi... Trước đây từng lời nói của ca, cảm xúc cũng như sự quan tâm dành cho em khiến em hạnh phúc nhưng em có lẽ có quá nhiều nên không trân trọng nó, để rồi bây giờ đọc lại thấy bản thân thật ngu ngục, đáng ra nên trân trọng hơn. Mất đi rồi mới hiểu, quả không sai. Cuộc đời phải sống thật hạnh phúc, không được lụy. Cuộc đời còn dài phía trước, không được chết. Cuộc đời còn nhiều điều tốt đẹp, không được dậm chân tại chỗ. Em nghĩ giờ em đã tìm lại được chính mình, haha. Em nghĩ giờ em đã có thể không phụ thuộc vào cảm xúc nữa, có lẽ vậy. Em nghĩ mình hiện tại chỉ coi ca là anh trai. Em nghĩ chúng ta đến đây là kết thúc rồi. Sinh nhật ca năm nay, năm sau, sau nữa em đều sẽ chúc, nhưng mức độ trong lòng liệu còn bao nhiêu thì chưa rõ được, là người đầu tiên chúc nhưng liệu có phải người ca nhớ đến mỗi khi sinh nhật? Chắc không đâu nhỉ! Không thì kệ nó, em vẫn chúc, như một thú vui tao nhã là người đầu tiên do chính em công nhận. :')

"Có những người nói câu "tạm biệt" rồi sau này không bao giờ còn gặp lại nữa, có những người tưởng chừng không biết chuyện gì để nói nhưng khi gặp lại chỉ cười khách sáo mà thôi..." thật giống chúng ta nhỉ! Giờ gặp lại còn khó nữa là... cắt hết toàn bộ, dứt tình cạn nghĩa luôn nhỉ? Đau lòng ghê ha... Ca thì sao? Có đau chút nào không?

Bầu trời đó không thể quay trở lại, ngày hôm ấy càng không thể quay về lại, người hôm ấy không thể tìm về lại, nhưng nếu được chọn em vẫn sẽ chọn như thế. Nhất kiến chung tình, một lòng một dạ không thay đổi. Happy birthday to my love, chúc anh sinh nhật vui vẻ, có tuổi mới tràn đầy hạnh phúc, luôn vui vẻ và thi thành công."


~o~

Lời chúc sinh nhật của cô gái nhỏ, khi trước cô mong mỏi anh chúc cô một câu thôi cũng đủ hạnh phúc rồi, cơ mà không... Nhìn thấy nó, hững hờ, lạnh nhạt, không khác gì một nhát dao đâm thẳng không lệch tí nào xuyên qua trái tim của cô. Cô bé ấy nghĩ không chúc cũng được, vỗn dĩ nó chả quan trọng. Nhưng cuối cùng thì vẫn chúc, haha. Quả thật không quan trọng khi 24 ngày sau anh mới thấy. Thôi, nó đến được với cô là một may mắn rồi. Sau này chưa biết sẽ ra sao, cơ mà những lời chúc "có lệ" chắc vẫn sẽ có. Một câu chuyện buồn, bởi lẽ hai người từng vô cùng hạnh phúc...
 
Sửa lần cuối:

Tuyết Dương

Shiga Haruki
Tham gia
10/5/20
Bài viết
1,774
Điểm cảm xúc
3,367
Điểm
113
#16042019

Hôm đó là sinh nhật của cô, trước đó một ngày cô muốn bên cạnh anh vì hôm sau cô có việc vô cùng bận, cộng thêm cái Wed ảo của hai đứa, nhưng anh lại vô cùng lạnh nhạt...

Mày bảo là hôm qua sẽ onl, nhưng kết quả là lặn luôn à?​

Em đây!

Ừ​

Đúng lúc hơm? Hum qua em có party nên không on được! Ngàn lần sorry ca!!

Ừ​

Sao mà lạnh thía? Cần bật lò sưởi hun nóng hông hả ca?

Không cần​
~o~​

Ca không biết lúc đó em đau lòng như nào đâu, đồ điên. Thật sự muốn khóc đó. Thâm tâm cô nghĩ vậy, đi ngủ quách cho xong. Hôm sau như dự tính một ngày bận rộn vô cùng, 9h là lúc bắt đầu Wed và hơn 8h30 cô mới onl, 164 thông báo. Tuy là hôm qua có lạnh lùng nhưng thật ra chỉ muốn đuổi cô đi ngủ để bão thôi. Hừm, nên chọn cách khác chứ, đồ ngu. Anh nói thật nhiều, cơ mà 164 không phải con số nhỏ, nên anh đã viết lời bài hát cho cô. Bài đầu tiên là It's not Goodbye, một bài tiếng anh, nhẹ nhàng. Nó hợp tâm trạng vì 1604 là ngày tổ chức wed cơ mà vài tuần sau anh lại thi, nên phải học, không thể bên cô tổ chức được, cô tuy buồn nhưng không sao, anh thi tốt là ổn. Bài thứ hai là Em sẽ là cô dâu, nó cũng hợp vì mai cô sẽ là cô dâu, cô dâu của anh. Cơ mà chỉ là Wed ảo thôi, cũng đủ hạnh phúc. Bao nhiêu lời chúc của anh khi đó vì bận nên cô không thấm nhuần nó vào lí trí, bây giờ đọc lại từng câu từng chữ đều mang tình yêu ngọt ngào thẫm đẫm đau thương. Năm nay không như năm ngoái, anh năm nay đã thay đổi, cô cũng thế, quan hệ của hai người cũng vậy. Cơ mà có một điều cô có thể chắc chắn, cô vẫn còn yêu anh rất nhiều, tính đến thời điểm hiện tại 05082020 cô vẫn sẵn sàng để nói em yêu anh!
 

Tuyết Dương

Shiga Haruki
Tham gia
10/5/20
Bài viết
1,774
Điểm cảm xúc
3,367
Điểm
113
Bạn em nói sao em không thăm anh nữa, không tìm anh nữa, không làm phiền anh như trước kia nữa. Thật ra thì nói hết yêu rồi là sai, cơ mà em từng thề, nhất định không làm phiền anh nữa, xin lỗi. Em mệt rồi. Đôi khi, người nào đó từng làm phiền bạn, léo nhéo bên bạn cơ mà giờ lại không đến chỗ bạn nữa, tiếp bạn một cách hời hợt tức là cô ấy mệt rồi, vô cùng mệt rồi, không muốn dây dưa vào nữa, không muốn chuốc thêm đau thương nữa, cô gái đó tổn thương quá nhiều rồi... Em cũng vậy, em không chủ động tìm anh nữa, không phải vì anh không còn quan trọng với em mà là vì em hiểu em vốn không quan trọng đối với anh. Nên là khi em muốn buông thì anh đừng xuất hiện nữa, đừng làm phiền em nữa, em mệt mỏi rồi, muốn nghỉ ngơi thôi... Em ngày xưa thức đêm vì anh nói chuyện với anh. Em bây giờ cũng thức đêm nhưng không làm gì cả, tất cả đã trở thành một thói quen khó bỏ. Khó nhất là từ bỏ anh, em tin em làm được nên hãy ra khỏi cuộc sống của em, đừng làm phiền em nữa, nếu không yêu đừng mang lại đau thương cho nhau đừng cố tình xát muối em như thế, anh làm như không thấy thì em cũng có trách anh đâu? Làm như thế là quá quắt lắm đó. Có những chuyện người trong cuộc mới hiểu, có những chuyện anh và nó không bao giờ hiểu, có những chuyện mà chỉ cần nhìn em cũng đủ tức đến ói máu, có những chuyện tự mình làm ra thì đừng giả vờ không biết. Em sắp bỏ được anh rồi, yên tâm, anh không phải là duy nhất, đừng lầm tưởng, em tin em, tương lai anh sẽ chỉ là kí ức mà thôi, dù là thân phận nào đi chăng nữa, em cũng không tiếp nhận nổi đâu nên làm ơn tránh xa em ra, không yêu thì đừng dây dưa, đừng tạo hi vọng, đừng trao đau khổ, đừng coi bản thân là thế giới. Hôm nay là 7/8/2020 em nói cho anh nghe, làm ơn tránh xa em ra, đừng dùng mấy thân phận đó mà lại gần em, đừng làm hình tượng của anh thay đổi. Em không ngờ anh lại hợp diễn hai vai như thế, haha. Em ghét anh... từ tận đáy lòng, ghét anh...

~o~

Haiz, lời nói tuy dũng cảm của cô gái nhỏ, cơ mà lí trí không thể nào đánh bại trái tim, chỉ có trái tim tự mình buông bỏ, mong một ngày không xa, cô sẽ thực sự làm được điều mình muốn! Um... anni vui vẻ, như một thói quen, không phải muốn bỏ là bỏ!
 

Tuyết Dương

Shiga Haruki
Tham gia
10/5/20
Bài viết
1,774
Điểm cảm xúc
3,367
Điểm
113
Mày thích hoa gì hả em?
Cẩm tú cầu đó.
Mày thích màu xanh dương phỏng?
Ừm.
Mày có nhớ mai ngày gì không?
Có 7/5 sinh nhật Cloud và là anni!

~o~

Thật sự em muốn biết 7/5 có phải sinh nhật của Cloud không, hay là 21/5 nhỉ? Haiz, em thật sự, thật sự muốn nghe sự thật từ ca. Em không muốn phá, không phải vì nó đẹp mà là vì phá xong sẽ thành 521 sẽ thành sinh nhật ca. Đau lòng ghê, nay con tụi mình không vui, em không vui ca có vui không? Cuộc đời lâm li bi đát, đưa ca đến và cho em một thói quen rồi phắt cái đưa ca đi như chưa từng tồn tại... Ác ghê, chắc quả báo, chắc kiếp trước em ác dữ lắm nên kiếp này mới vậy. Nè ca bây giờ có nhớ tới em không? Em thì còn nhớ ca lắm đó, trung thu năm nay không có ai hiên lên chúc em nữa rồi, cả giáng sinh hay tết nữa. Nhớ ca, nhớ ca của ngày xưa, nhớ em, nhớ gia đình chúng ta, nhớ chúng ta từng hạnh phúc đến nhường nào... Mong rằng cuộc đời sẽ rộng mở hơn, trời không phụ người tốt, mong rằng trong tương lai chúng ta ai ai cũng hạnh phúc, mong rằng kí ức sau này sẽ thật đẹp đẽ để rồi em trong tương lai có thể tự hào về quyết định của bản thân trong quá khứ, rằng mình làm đúng! Dây dưa lâu thì đau khổ nhiều dứt ra được cũng tốt...
 

Tuyết Dương

Shiga Haruki
Tham gia
10/5/20
Bài viết
1,774
Điểm cảm xúc
3,367
Điểm
113
Hôm nay của 3 năm trước là ngày mình buồn nhất trên đời, hôm nay của 2 năm trước là ngày mình cô đơn đến lạ, hôm nay của năm ngoái mình có người ở bên, hôm nay của năm nay mình mới biết 3 năm trước buồn thật cộng với buồn của năm nay nữa là thế kỉ luôn rồi, cuộc đời đầy những đau thương thú vị và mới lạ!

Hôm nay kể chuyện ngoài lề xíu, mình có con bạn thân, nó gọi chồng mình là Papa nên mình cũng gọi thành Papa luôn nhé! Hôm nay là câu chuyện về gia đình văn hóa nè!

- Con: Năm sau năm sau nữa sẽ ăn mừng vì thành gia đình văn hóa.

- Mama: Hôm nay là 8/8 nhớ nha!

- Con: Cần gì nhớ, conver #1 ghi lù lù còn gì?

- Papa: Mama con bị mù.

- Con: Hahaa, cười chết mất, đau bụng quá, chúng ta phải dành tiền chữa bệnh cho Mama rồi.

- Mama: Mắt tui rất sáng, 10/10, ok hai người hợp sức bắt nạt đứa bé đáng yêu phỏng?

- Con: Ọe, đáng yêu, gớm thì có.

- Con: Papa giàu mà, chia con ít tiền đii

- Mama: Vô vọng rồi con ạ, Papa dư cũng không cho mài đou, để Mama chia cho mày chút sắc đẹp vậy!

- Papa: Tao không biết là tính ảo tưởng của con Giun là di truyền từ mẹ nó hay là mẹ nó học theo nó nữa, khổ quá mà.

~o~

Gia đình nhà tui đáng yêu thật, dù tương lai thế nào thì đây cũng sẽ là quá khứ tuyệt đẹp, không thể quên với tôi, còn hai người kia... chắc cũng vậy!
 

Tuyết Dương

Shiga Haruki
Tham gia
10/5/20
Bài viết
1,774
Điểm cảm xúc
3,367
Điểm
113
Cuộc sống không có gì viên mãn, thứ muốn có lại không có được, thứ không cần thì lại đầy rẫy ra. Vì thế không theo đuổi mới chính là theo đuổi, theo đuổi lại chính là không theo đuổi. Yêu chính là tự ban đau thương, đơn phương chính là ruốc vào tủi nhục. Những điều này chỉ đúng khi yêu một người không yêu mình...

Hôm nay, lúc này, em có kết quả chính thức, em được theo mong muốn của bản thân, được vào nguyện vọng một như lời chúc của ca, vậy mà chẳng vui chút nào cả, trong đầu em chỉ có kí ức, con người là động vật đa cảm, tuy nhiên đôi khi ta chỉ nhớ về kỉ niệm không phải người đó, em liệu có phải? Em không biết...

Em đã thấy trong mơ điều hạnh phúc nhất cuộc đời của em, nhưng tỉnh dậy em lại rơi nước mắt, đôi khi điều hạnh phúc nhất lại không phải điều vui nhất, đôi khi nước mắt không biểu hiện cho đau buồn, đôi khi cuộc đời không đẹp như ta tưởng. Em có đang hạnh phúc không? Em có hài lòng với cuộc sống của chính mình không? Em không biết...

Em có đang đi đúng đường không? Em có thật sự muốn bỏ lại anh và đi tiếp để rồi nhìn lại tất cả chỉ là kí ức? Lựa chọn của em liệu có đúng? Em không biết...

Cơ mà em tin bản thân em, dù đúng hay sai đó cũng là sự lựa chọn của em, em sẽ tiến về phía trước, em ở lại lâu rồi, em cũng nhìn ra nhiều điều, thất vọng về ca nhiều, nhận ra nhiều điều, trong đó có một điều khiến bản thân em tâm đắc, đó là gì, em chưa đủ can đảm nói ra, nhưng hôm nay em có thể hét lớn rằng em sẽ từ bỏ ca, từ bỏ ngay bây giờ, bước đến thế giới mới của em, không vướng bận nữa. Cuộc đời có nhiều trái đắng, có nhiều đau thương, không nhất thiết phải khóc mãi ở một chỗ. Em đi đây, tạm biệt ca, sau này gặp lại ca sẽ là kí ức đẹp của em. Cảm ơn ca vì tất cả!
 
Top