[Tập tản văn] Hành trình quên anh - Gaily
- Tham gia
- 10/5/20
- Bài viết
- 1,774
- Điểm cảm xúc
- 3,367
- Điểm
- 113
"Gia đình chúng ta đạt tiêu chuẩn ba không: Không lồng lộn - Không chửi tục - Không ỷ mạnh hiếp yếu. Hôm nay, Gaily cute chính thức phong gia đình chúng ta là Gia đình văn hóa! Hãy phát huy vào những năm sau nha~"
✤ Sợ thật.
"Nhớ hôm nay là ngày 8/8 nha."
Ngày hôm ấy, gia đình văn hóa được thành lập, được coi như một gia đình hạnh phúc viên mãn, câu nói ngây thơ ngày 8/8 năm sau cùng chúc nhé! Haha, cười phát cho vui cửa vui nhà. Ngày ấy đã không thể nào viên mãn nữa rồi. Xin lỗi nhé, vì sự ngu người của cô mà gia đình cũng chẳng còn chứ nói gì văn với hóa. Chúng ta tuy không thể nắm bắt tương lai nhưng khi ấy cô đã hi vọng tương lai sẽ như thế, một tương lai đẹp vô cùng tựa như là thảo nguyên xanh cỏ có ánh mặt trời chiếu sáng, điểm xuyết vào ấy là vài bông hoa trắng tinh như là tình cảm của họ. Nhưng mà có nắng thì hoa tàn, không có nắng thì hoa chết. Một sự thật khó cưỡng. Chả vui vẻ gì. Tình cảnh bây giờ như là thao nguyên về đêm, ban ngày rực rỡ bao nhiêu ban đêm lại u buồn bấy nhiêu, một đêm không trăng. Thời tiết khá giống với sa mạc, ngày oi ả bao nhiêu đêm lại lạnh giá bấy nhiêu, thật buồn. Dù đêm nay trăng có sáng rọi thì cái lạnh thấu xương cũng không biến mất. Là do thời tiết lạnh giá, khắc nghiệt hay là do lòng người lạnh lẽo úa tàn đây?
- Chắc là phát huy được.
✤ Sợ thật.
Năm sau và năm sau nữa sẽ ăn mừng vì thành gia đình văn hóa.
"Nhớ hôm nay là ngày 8/8 nha."
Ngày hôm ấy, gia đình văn hóa được thành lập, được coi như một gia đình hạnh phúc viên mãn, câu nói ngây thơ ngày 8/8 năm sau cùng chúc nhé! Haha, cười phát cho vui cửa vui nhà. Ngày ấy đã không thể nào viên mãn nữa rồi. Xin lỗi nhé, vì sự ngu người của cô mà gia đình cũng chẳng còn chứ nói gì văn với hóa. Chúng ta tuy không thể nắm bắt tương lai nhưng khi ấy cô đã hi vọng tương lai sẽ như thế, một tương lai đẹp vô cùng tựa như là thảo nguyên xanh cỏ có ánh mặt trời chiếu sáng, điểm xuyết vào ấy là vài bông hoa trắng tinh như là tình cảm của họ. Nhưng mà có nắng thì hoa tàn, không có nắng thì hoa chết. Một sự thật khó cưỡng. Chả vui vẻ gì. Tình cảnh bây giờ như là thao nguyên về đêm, ban ngày rực rỡ bao nhiêu ban đêm lại u buồn bấy nhiêu, một đêm không trăng. Thời tiết khá giống với sa mạc, ngày oi ả bao nhiêu đêm lại lạnh giá bấy nhiêu, thật buồn. Dù đêm nay trăng có sáng rọi thì cái lạnh thấu xương cũng không biến mất. Là do thời tiết lạnh giá, khắc nghiệt hay là do lòng người lạnh lẽo úa tàn đây?