Lượt xem của khách bị giới hạn

[Truyện teen] Hoa Hồng Xanh - Mèo Yêu

[Truyện teen] Hoa Hồng Xanh - Mèo Yêu
Tham gia
13/12/24
Bài viết
39
Điểm cảm xúc
84
Điểm
18
Tên tác phẩm: HOA HỒNG XANH
Tác giả: Mèo Yêu
Thể loại: Truyện teen, kịch bản truyện, cổ tích, nhẹ nhàng, lãng xẹt..à không, lãng mạn..!
Rating: K
Tình trạng: Đang tiến hành
Số chương: Chưa rõ

Link thảo luận: https://forum.aatruyen.vn/threads/hoa-hong-xanh-meo-yeu.1254/

Văn án:
Chuyện kể về một cô gái sau hai lần bị bạn trai đá và cô đã quyết định không muốn quen một người nào nữa, thế nhưng cô lại phải lòng một người.
Một điều trớ trêu thay người mà cô thích cũng lại là người mà đứa bạn thân nhất của cô thích từ lúc nhỏ. Cô vẫn quyết tâm theo đuổi tình yêu của mình mặc dù gặp phải bao nhiêu sự ngăn trở từ đứa bạn thân.
Chuyện không đơn giản chỉ là cuộc cạnh tranh giữa hai người muốn giành lấy tình yêu cho mình mà có nhiều tình tiết thú vị hơn khi đứa bạn thân của cô là một thằng con trai..!

*Chú thích:
(..) -> Suy nghĩ của nhân vật
[..] -> Lời dẫn, hoạt động của nhân vật
.. -> Chỉ khoảng thời gian ngắn
... -> Chỉ khoảng thời gian dài

- Một số địa danh, nơi ở trong truyện là do tác giả tự đặt cho dễ gọi, ngoài ra thì tác giả hơi lỏ nên mọi người thông cảm..!
 
Sửa lần cuối:
Tham gia
13/12/24
Bài viết
39
Điểm cảm xúc
84
Điểm
18
Chap 1: Gặp gỡ
[Mở màn, hình như là một vở kịch của những đứa con nít]
- ?: Công chúa, nàng sẽ chờ cho đến khi ta chở về chứ?
- ?: Em sẽ đợi, chỉ cần chàng hứa sẽ quay trở lại thì bao lâu em cũng sẽ đợi
- ?: Ta hứa với nàng, chắc chắn có ngày ta sẽ quay trở lại, nhất định ta sẽ quay trở lại..

[Khoảng thời gian trôi qua]...

[Một ngày đẹp trời nọ, cô gái đang lục tìm tủ đồ của mình để kiếm một chiếc đầm phù hợp, cô ướm thử chiếc đầm vào người]
- ?: Cái này chắc được..

[Sau khi thay xong bộ đồ, cô ngồi chải chuốt tóc tai rồi trang điểm thật đẹp, mọi thứ xong xuôi hết, cô đeo mặt dây chuyền hình trái tim rồi đứng trước gương]
- ?: Xong, đẹp rồi!

[Tiếng điện thoại kêu]
- ?: Àh, alo, em đang chuẩn bị tới đây, anh chờ em chút nha [Tắt máy]
- Ahi ♡

..[Bước đi trên phố]
- ?: (Hôm nay là buổi hẹn hò đầu tiên của mình, phải tỏ ra thật hoàn hảo mới được, hihi)
- Ah! [Từ phía xa, cô nhìn thấy một người con trai đang đứng chờ mình]
- ?: [Vẫy tay chào] Anh Tuấn!
- Tuấn: An Di, chào em
- AD: Xin lỗi, anh đợi em có lâu không?
- Tuấn: À, không sao đâu, anh cũng mới tới thôi, hi..vậy bây giờ mình đi chơi trước nha
- AD: Dạ

[Hai đứa dắt nhau đi chơi sau đó vô quán nước]
- Tuấn: Em uống gì thì cứ gọi, hôm nay anh sẽ trả hết
- AD: Hi, cảm ơn anh
[Điện thoại AD đột dưng reo lên]
- AD: (!) Alo?

[Ở đầu dây bên kia, một người không rõ mặt mũi, đang đắp mặt nạ dưa leo, hình như là đang chăm chút làm đẹp]
- ?: Alo cưng, lâu rồi không nói chuyện, tui có việc muốn thông báo đây..
- AD: Hả?! (" ͠• o •)
- Xin lỗi nha, giờ tui không rảnh ( ˘⁰˘)
- ?: Hử?
- AD: Gọi lại sau [Nói xong AD cúp máy]
- ?: [Bíp..] (..) Con kia, dám cúp máy ngang của mình, muốn chết à, grừ!!
- Hứ, mặc kệ, khi nào gặp mình sẽ cho nó biết tay Quan trọng là..

[Người đó tiến tới chỗ cái tủ, trên đó có đặt một tấm hình của ai đó]
- ?: [Cầm tấm ảnh trên bàn lên] Mình sắp được gặp lại.. [Trên hình là một người con trai] anh Thiên!

[Phía bên này AD và bạn trai đang cùng nhau dạo phố]
- Tuấn: [Bỗng dưng nghe điện thoại] Alo..
- AD: (?)
- Tuấn: Àh, xin lỗi, có lẽ không đưa em về được rồi..kì thật, bữa đầu hẹn hò vậy mà..
- AD: Không sao đâu, em tự về được mà ^^

[Sau đó Tuấn tạm biệt AD để đi về]
- Tuấn: Bye..em đi cẩn thận nha
- AD: Vâng..
- Buồn ghê

[Trời đột dưng nhỏ từng giọt mưa xuống]
- AD: Hả, mưa rồi! Kiếm chỗ trú mới được

[AD chạy đến một chỗ có mái hiên để tránh mưa]
- AD: Xui thật, hôm nay lại không mang dù
- ?: Này bạn ơi! Bạn lấy dù của mình đi
- AD: (!) Ơ, nhưng mà nếu đưa cho mình thì cậu che bằng cái gì đây?
- ?: Không sao đâu, tui là con trai mà, nhường cho bạn nữ xíu thôi [Người con trai xuất hiện giống như trong tấm hình]
- ?: Tạm biệt [Vừa đưa dù cho AD xong, cậu vội chạy đi dưới mưa]
- AD: (!) Ây..[Chưa kịp phản ứng thì người con trai đã chạy mất tiêu] Người đó tốt thật..

[AD cầm dù trở về nhà]
- AD: Tính ra ngày hôm nay cũng không tệ..

[Lát sau]..
- AD: Về tới nhà mừng quá đi, cứ tưởng là phải chờ hết mưa mới được về chứ..mà cái bạn cho mình mượn dù tốt ghê, mai mốt nếu có gặp lại thì trả dù cho cậu ấy rồi cảm ơn đàng hoàng mới được ^^

[Nằm lên giường]
- AD: Haizz..mệt quá đi được..àh đúng rồi, gọi lại cho tên kia thử? [Tút..tút] Không bắt máy? (Chắc lại lo đi làm đẹp hay cua trai ở đâu rồi chứ gì ) Kệ, đi ngủ cho sướng cái nào

[Sáng hôm sau]
[AD đang học ở trường]
- AD: (Tui tên là An Di, hiện tại đang sống ở Nam Thành, Lục Niên, là sinh viên năm nhất khoa quản trị kinh doanh của Đại học Nam Thành, học lực của tui cũng không được tốt cho lắm, vậy nên, nên là..) Trời ạ, bài học gì đâu mà không có hiểu cái gì hết trơn =.=
- Giảng viên: Hôm nay học tới đây thôi, để kiểm tra mức độ hiểu bài của các em, tôi sẽ cho một bài kiểm tra nhỏ
- AD: (!) Hả! [Tỉnh ngủ liền] (Chết tui rồi, biết méo gì đâu mà kiểm tra!)
- Giảng viên: Nào, các em lấy giấy ra
...
[Sau đó]
- AD: Tiêu mình rồi, bài kiểm tra làm tùm lum [Chuông điện thoại] Àh, anh hả..anh muốn gặp em hả, có gì không?

[AD không chú ý nên va phải một người, cậu ta đang mang một chồng sách trông có vẻ rất lỉnh kỉnh]
- AD: Ui! ><

[Sách và tài liệu bị rơi vãi xuống sàn]
- AD: Ơ, xin lỗi..
- Bây giờ em không nghe máy được, có gì gọi lại sau nha
- Thành thật xin lỗi, cậu có sao không?

[Một chàng trai tóc vàng, đeo kính và có chiều cao rất khiêm tốn]
- ?: Ah, không sao đâu
- AD: Cậu mang gì mà nhiều thế, để tớ mang phụ cậu nhá
- ?: Àh, không cần đâu, tớ mang hết được mà
- AD: Không sao đâu, dù sao tớ cũng rảnh mà
- ?: Vậy cảm ơn cậu nha
..
- AD: Vậy là cậu học bên khoa luật àh
- Tín: Ừm, ước mơ của tớ là trở thành một luật sư công lý mà, tớ muốn bảo vệ lẽ phải và đem lại công bằng cho người khác
- AD: Wao, lý tưởng của cậu cao cả quá nhỉ, phải chi tớ cũng nghĩ được như cậu
- Tín: Thế cậu đã có dự định gì chưa?
- AD: Tớ hả, tớ còn chưa biết mình sẽ làm được cái gì nữa đây này
- Tín: Ừm, không sao đâu, dù sao thì sớm hay muộn gì cậu cũng tìm được một công việc mà cậu yêu thích thôi, mong cậu mau sớm tìm được
- AD: Cảm ơn cậu nha, chúc cậu sẽ hoàn thành được ước mơ của mình, tớ cũng sẽ cố gắng, haha..
- Tín: Àh, tới đây được rồi, cảm ơn cậu nha..gặp lại cậu sau, tạm biệt
- AD: Ừm, bye..
- Hừm..người ta đến tuổi này có ước mơ, có động lực hết trơn rồi, mình thì vẫn còn chưa biết mình muốn làm cái gì nữa? Haiz..
[Chuông điện thoại]
- AD: Alo, mẹ hả?
- L: Con gái àh, hôm nay nhà chúng ta có khách á, con đi mua giùm mẹ chút đồ ăn được không, nhà cũng hết đồ ăn rồi, bữa giờ mẹ bận quá nên chưa mua
- AD: Dạ biết rồi, con sẽ về sớm
- L: Cảm ơn con gái
- AD: (Hm..khách hả? Nhà mình thường đâu có khách nào hay ghé qua thời điểm này đâu? Là ai nhỉ?) Thôi kệ, mua đồ ăn ngon trước đã..
...
[AD dạo quanh một vòng trong cửa hàng tiện lợi]
- AD: Ừm..lấy cái này..xong, tính tiền thôi
- Tính tiền giúp mình với cậu ơi..

[AD chợt nhận ra người trước mặt là người cho mình mượn dù]
- AD: (!) Ah, có phải là cậu hôm trước cho mình mượn dù không?
- ?: Àh thì ra cậu là cô gái bị ướt mưa đó hả
- AD: Ừm, hi..thật ngại quá, hôm bữa chưa kịp cảm ơn cậu, hôm nay tình cờ gặp lại, may quá, cảm ơn cậu nhiều nha
- ?: Giúp đỡ người khó khăn thôi, có gì đâu mà ^^
- AD: Đúng rồi, dù của cậu tớ có mang theo, trả cậu nè
- ?: Ừm
- AD: Hôm nay tình cờ thật đó, bộ cậu sống ở gần đây hả?
- ?: Àh tớ là sinh viên trường Nam Thành nên chọn nơi ở và việc làm ở gần trường cho thuận tiện đấy mà
- AD: (!) Ah! Vậy là cùng trường với mình rồi Trùng hợp thật, vậy cậu năm mấy rồi?
- ?: Hì, tớ năm 3 rồi
- AD: Ah, vậy phải đổi cách xưng hô rồi, em là sinh viên năm nhất ạ, có gì mong anh giúp đỡ nha
- ?: Àh, ngại ghê..haha..
- Nè, hóa đơn của em đây
- AD: Dạ, khi nào gặp lại em mời anh gì đó để cảm ơn nha
- ?: Có gì đâu mà ^^
..
- AD: Hi, anh ấy tốt ghê..ơ mà mình quên hỏi tên anh ấy rồi..thôi kệ, mai mốt mình ghé qua hỏi lại cũng được
...
- AD: Thưa mẹ con mới về
- L: Ừm, con về rồi đó hả
- AD: Đồ của mẹ yêu đây
- L: Cảm ơn con nhiều nha, ngoan quá
- AD: Dạ chỉ là chuyện nhỏ thôi mà
- L: Mẹ đi làm đồ ăn đây..àh..A Vương đang đợi con ở trong phòng khách đấy
- AD: (!) Hả? A Vương?!
- Ý mẹ nói khách của chúng ta là A Vương đấy hả

[AD vội chạy vào phòng khách]
- AD: Sao A Vương lại ở đây chứ [Nhìn]
[Một cậu con trai tóc vàng, đẹp trai đang ngồi trên ghế, tay cầm một tách trà đang uống dở]
- AD: Hả? (" ͠• o •) A Vương, sao ông lại ở đây giờ này?
- (Đây là Anh Vương, bạn thân từ lúc nhỏ của tui nhưng mà do quen miệng rồi nên tui cứ gọi cậu ấy là A Vương vậy thôi. Cậu ta sống ở Hoa Dương, một nơi rất xa so với ở đây, lúc trước A Vương chỉ thường đến đây vào mỗi dịp hè thôi, những năm gần đây tui ít có liên lạc với cậu ấy nên chúng tui cũng không có gặp nhau nữa, vậy mà bây giờ đột dưng cậu ấy lại xuất hiện ở đây?)
- AV: Sao hả? Mắc cái mớ gì mà tui không được ở đây vào giờ này chứ?
( ˘⁰˘) Bộ không hoan nghênh à?
- AD: À đâu có, tui đang thắc mắc sao ông lại đột nhiên qua đây thôi, không phải ông đang ở bên đấy sao? Ông có bao giờ qua đây vào thời điểm nào khác ngoài dịp hè đâu?
- AV: Con kia, hôm bữa dám cúp máy ngang xương của ông, ông còn chưa xử lý nữa, thắc mắc tán cho cái chết bây giờ
- AD: Thế ông qua đây có gì không •-•"
- AV: Có thì mới qua, không có gì qua đây chi cho mệt vậy
- AD: Ùm, tui xin lỗi, đáng lẽ ra tui không nên cúp máy, tui thật vô ý, tui là người có lỗi, hãy tha thứ cho tui, vậy ông tới đây làm gì thế?
- AV: Thôi được, tui sẽ tạm thời cho qua vụ này, giờ nghe tui tuyên bố đây, bắt đầu từ hôm nay, tui sẽ tạm thời chuyển đến đây
( ˘⁰˘)
- AD: (!) H..hả! Sao đột xuất vậy?!
- AV: Bây giờ cưng chưa cần biết lý do đâu nhá, tui cũng đã xin phép dì Lam rồi nên cứ yên tâm đi Giờ thì đem cái hành lý này lên lầu giùm tui ik, cảm ơn [AV đưa vali cho AD cầm]
- AD: (!) [Vừa cầm đã bị sức nặng của vali kéo xuống] Ui ><
- A Vương đáng ghét!
..
- AD: [Cố kéo] Hừ..mang gì mà nặng thế không biết ><
[Tới chân cầu thang]
- AD: [Nhìn lên] (..) (─.─")
[Sau khoảng thời gian lê lếch]..
- AD: Tên đó! Chỉ biết ăn hiếp mình mà thôi ><
- Phù..cuối cùng cũng tới rồi..Hắn ta đi đâu mất tiêu rồi?

[AD đi về phòng của mình thì thấy AV đang ngồi trên giường]
- AD: Ông làm gì trong phòng của tui vậy hả?
- AV: Muốn coi pà chăm sóc phòng mình như thế nào thôi, ah trời ơi, sao mà pà bầy hầy quá vậy ( ˘⁰˘) Hm..con gái gì đâu mà..đồ đạc thì để lung tung, quần xì, áo dú thì quăn tùm lum, tùm la (¬¬) [AV cầm lên cái áo trong của AD]
- AD: (!) [Vội chạy đến giựt lại] Cái đó là do tui bận nên chưa dọn thôi, ai bảo ông tùy tiện vô phòng con gái người ta chi vậy!! ><

[AD dọn hết số đồ nhỏ vào trong giỏ đồ với vẻ mặt xấu hổ]
- AV: Ồ, cái gì đây?
- AD: (!)
- AV: Wow, bài kiểm tra 3 điểm (• ૦ •) Pà học hành tốt chán nhỉ (¬֊¬)
- AD: Grừ, trả đây, ông chỉ toàn bơi móc tui không à ><
[AD với tới lấy bài kiểm tra nhưng AV vốn cao hơn nên cô có cố với cũng không tới]
- AV: Thấy cưng học hành tệ hại quá, dì Lam mà thấy chắc là phải đau lòng lắm
- AD: Cấm ông nói ra đấy!
- AV: Thôi được rồi, cưng nên cảm thấy biết ơn đi vì từ hôm nay anh đây sẽ kèm thêm cho cưng, trả nè!
- AD: >< Hừm..(!) Kèm? (• ૦ •) Ông chuyển qua đây vậy còn việc học của ông thì sao?
- AV: Thì tui chuyển qua học cùng trường với pà rồi đó (¬¬)
- AD: Hở, không lẽ ông học cùng ngành với tui luôn hả?
- AV: Yên tâm đi, pà nên cảm thấy biết ơn vì tui đã đến đây để cứu vớt cuộc đời thảm hại của pà
- AD: Hời, ông mà tốt vậy sao? (¬¬) Thế còn anh Thiên của ông bỏ ở bển ai lo?
- AV: Trời, tui đến đây chủ yếu là để tìm anh Thiên mà ( ꈍᴗꈍ)
- AD: (Anh Thiên là anh trai nuôi của A Vương, anh ấy được gia đình A Vương nhận nuôi từ lúc nhỏ, ngay từ nhỏ A Vương đã thần tượng anh ấy như một vị thần rồi, cậu ta cuồng anh Thiên đến phát rồ luôn!)
- Tui biết ngay là ông qua đây sẽ không có gì tốt lành mà, chủ yếu là qua tìm trai thôi! ( •̀ o •́) Ủa mà..anh Thiên của ông chuyển qua đây lúc nào vậy, sao mà không nghe ông nói?
- AV: Ảnh đi mà không nói với tui một tiếng nào hết, chỉ để lại vỏn vẻn một lời nhắn "Anh đi rồi sẽ về" Thế là ảnh đi biền biệt suốt mấy năm trời Tui có hỏi ba, mẹ mới biết ảnh qua đây nên mới cố gắng học xong nốt cấp ba để mà qua đây với ảnh
- AD: [Ôm an ủi] Tội nghiệp chưa kìa, thứ mê trai
- AV: Tán chết bây giờ (¬¬)
- AD: ..Mà ông không gọi được cho ảnh hả?
- AV: Ảnh đổi số rồi còn đâu, nếu đã gọi được thì tui đâu có khổ sở đi tìm như vậy (¬¬)
- AD: Vậy là ông sẽ ở tạm đây tới khi nào tìm được ảnh à, xong rồi sao nữa?
- AV: Lúc đó tui sẽ dọn qua ở chung với ảnh, trời ơi chỉ có hai đứa thôi à, quỷ hà..(≧▽≦)
- AD: " (Hm..chỉ biết tới trai thôi) Áh! Quên mất anh Tuấn

[AD lấy điện thoại gọi điện]
- AD: (..) Không gọi được, kì vậy?
- AV: (?) Thôi tui về phòng đây, không nói chuyện với pà nữa Mà nè, mai pà có nhiệm vụ phải dẫn đường cho tui đó (¬¬)
- AD: (ー_ー ) (..)
 
Sửa lần cuối:
Tham gia
13/12/24
Bài viết
39
Điểm cảm xúc
84
Điểm
18
Chap 2: An Di bị bạn trai đá rồi!
[Ngày hôm sau]..
[AD và AV cùng nhau đến trường học]
- AV: Wao..trường này cũng rộng phết đấy chứ (• ༚•)
- AD: Ủa mà sao ông đi học mà không có mang cái gì theo hết vậy?
- AV: Xớ, đại học mà đâu cần mang chi nhiều, với lại có mang gì thì tui cũng bỏ vô túi bà hết trơn rồi
- AD: (!) Hả! [Kiểm tra túi thì đúng thật là vậy] (Hèn gì thấy nặng muốn chết) ( •̀ - •́)
- A Vương đáng ghét, ông làm biếng vừa thôi \(>o<)ノ
..
[Trong lớp học]
[AD chăm chú ngồi nhìn AV]
- AV: Pà cười cái gì?
- AD: Tại đó giờ tui chưa từng được học chung với ông như thế này. Còn nhớ lúc nhỏ chúng ta chỉ gặp nhau mỗi năm một lần trong hè thôi nên giờ tự dưng học chung thấy cũng vui
- AV: Vậy sao? Pà không nói thì tui cũng không biết (¬¬)
- AD: [Quê] #( ー_ー)

[AD để ý thấy mấy bạn nữ trong lớp đang hướng ánh nhìn về AV]
- AD: [Thì thầm] 'Này, ông có để ý là hình như mấy bạn nữ đang nhìn ông không?'
- AV: Hời, đó là chuyện bình thường thôi, mấy đứa con gái nhìn thấy trai đẹp như tui dĩ nhiên là phải ham rồi, đó là sự thật không thể chối cãi, trời ơi đẹp trai quá cũng là cái tội ( ˘⁰˘)
- AD: (..) Công nhận là ông cũng đẹp thật, nhưng mà nếu mấy người đó biết bản chất thật của ông thì cũng phải chạy mất dép thôi
- AV: Vậy càng tốt, lũ đứa con gái phiền phức, tui không thích con gái, đặc biệt là mấy con bánh bèo vô dụng giống như pà
- AD: Gì chứ! Tui bánh bèo vô dụng khi nào, tui là kiểu con gái mạnh mẽ đó nha!
- AV: Gái vừa ảo tưởng thì có, pà cũng mê trai đẹp có kém gì mấy gái kia đâu
- AD: Xin lỗi nha! Mặc dù chụy có mê trai đi nữa nhưng vẫn chưa đến nỗi mất hình tượng đâu ( ˘⁰˘)
- AV: Chứ không phải thấy trai đẹp là cứ sáp sáp vô à
- AD: Sáp hồi nào?
- AV: Đã vậy còn cưỡng hôn người ta nữa chứ
- AD: Cưỡng.. cưỡng hôn khi nào chứ?! Tui đâu có tùy tiện như vậy, ông đừng có nói bậy bạ nha!
- AV: Nói gì bậy bạ chứ, chẳng phải tui là nạn nhân đầu tiên của pà sao?
- AD: Gì chứ?! (" ͠• ૦•)
- AV: Pà còn giả bộ quên nữa sao, để tui nhắc lại ngày đầu tui gặp pà như thế nào cho pà nhớ..

[AV nhớ lại lần đầu tiên gặp AD, mẹ cậu dẫn cậu đến chỗ cô]
- Mẹ AV: Chào tiểu Di đi con
- AV: (• ૦ •) (..)
[AD chạy đến hôn vào má AV một cái)
- AV: (!) Hả! Σ(°ロ°)
[Cú sốc ngày đó vẫn còn ám ảnh cậu tới giờ]

[Quay lại hiện tại]..
- AD: [Đang nhớ lại] Ờ thì..
- AV: Ờ thì cái gì, đừng có tưởng ông đây sẽ quên vụ này nhé! Giờ còn chối nữa không? Tui còn chưa tính sổ với pà vụ đó nhá!
- AD: Cái đó là do ông chứ bộ! (" ͠• ૦ •)
- AV: Giờ pà còn dám đỗ lỗi cho tui nữa á, chính pà là người bày ra chuyện đó chứ ai!
- AD: Ừ thì là do tui được chưa nhưng lúc đó tui còn nhỏ mà, đâu có liên quan gì tới bây giờ
- AV: Người ta có câu giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời mà, với lại pà đã biến thái từ lúc nhỏ vậy rồi, ai biết lớn lên nó có nhiều hơn không, chơi với pà lâu vậy mà còn giữ được tấm thân này thì đúng là cũng may đấy
- AD: (!) (*゚ロ゚) Nè! Tui là con gái mà biến thái gì chứ
- AV: Vậy thì gọi pà là siêu biến thái
- AD: Ông thôi đi nha, tui không có biến thái \( ≧△≦)/
- AV: Biến thái, biến thái..
- AD: Cái tên A Vương đáng ghét! [Đập bàn]
- Giảng viên: Bạn kia có ý kiến gì không?
- AD: Hở?

[Mọi ánh nhìn trong lớp đổ dồn về phía AD]
- AD: Ahaha..không có gì đâu ạ, haha..
- AV: Trời ơi mất mặt quá đi! Tí nữa có ai hỏi thì đừng có nói là quen biết với tui nha
- AD: [Liếc] (¬¬)⚡
- AV: •-• (..)

[Tan học]
- AD: Cuối cùng cũng tan, mệt quá àh
- AV: Wow..ở đây cũng có nhiều trai đẹp phết! [AV tỏ ra hào hứng nhìn ngó xung quanh]
- AD: Phải rồi, ở đây có nhiều trai đẹp lắm, hôm bữa chụy cũng gặp được một trai rất đẹp nè muốn chụy dẫn đi gặp mặt không?
- AV: Trời, pà tốt vậy sao? Có trai đẹp không hưởng một mình mà chia cho tui àh?
- AD: Có đâu, tại tui có người yêu rồi nên mới chia cho ông đó, chứ thôi còn lâu
- AV: Ra là vậy, biết ngay không tốt lành vậy mà, nhưng thôi cũng tốt

[Bỗng dưng điện thoại AD reo lên]
- AD: Alo.. anh Tuấn hả..xin lỗi nha, hôm qua nhiều việc quá nên em quên mất
( ͠^ ^)..Anh muốn gặp em bây giờ hả..ừm được thôi, vậy mình hẹn gặp ở đâu đây..dạ, em sẽ tới liền
- Êy, bây giờ tui phải đi gặp anh Tuấn rồi, không về với ông được, ông về một mình nha
- AV: [Kéo lại] Gặp cái con khỉ, tính vứt ông ở đây rồi chuồn à, đâu có dễ như vậy, mơ ik cưng! (¬¬)
- AD: Nhưng mà bây giờ tui bận rồi, sao ông không đi một mình ik
- AV: Con kia, ông chỉ mới về đây thôi, đường xá thì còn chưa quen, nghĩ sao mà tính bỏ mặc một đứa lạc lõng nơi xứ người không ai quen biết ở lại đây vậy? À thế lỡ tui đi lạc hay có chuyện gì xảy ra ở ngoài kia thì ai mà biết được? Pà có chịu trách nhiệm nổi không hả? Xin lỗi nha chứ cái mạng của tui quý lắm đó! ( ˘⁰˘)
- AD: Hơi zời, làm như là con trai của tổng thống không bằng ("¬¬)
- AV: [Tiếp tục nói] @$%#..
- AD: Thôi tui đưa ông về là được chứ gì!
\( ≧△≦)/

[Sau khi về tới nhà]
- AD: Hm..thiệt là mệt mỏi
- AV: Dì Lam đầu rồi?
- AD: Mẹ tui hả, chắc đi làm rồi, có lẽ tối mới về lận
- AV: Mẹ pà đi làm cực nhỉ, sao không đi làm phụ mẹ ik?
- AD: Tui cũng có làm chứ bộ
- AV: Làm cái gì chứ tui thấy pà suốt ngày cứ đi chơi mà
- AD: Suốt ngày đi chơi cái gì (¬¬)
- AV: Còn không phải sao, trai vừa gọi cái là đi liền
- AD: Hơ, kệ tui, công việc của tui không nhiều, chỉ làm thêm để kiếm ít tiền tiêu xài thôi. Còn ông thì sao hả, sao không đi làm phụ mẹ y? Suốt ngày cứ đi kiếm trai
- AV: Xin lỗi nha, nhà mình chẳng có gì ngoài điều kiện hết nên không cần phải đi làm giống cậu
- AD: (Chỉ ỷ được cái nhà có tiền) (¬¬) Ah! Không nói với ông nữa, tui trễ hẹn với anh Tuấn rồi [Vội chạy đi]
- AV: •-• (..)
...
- AD: Anh Tuấn, anh chờ em có lâu không?
- Tuấn: Ah không sao đâu, anh có chuyện muốn nói với em ^^

[Hai người ghé vào một quán nước]
- AD: Anh có chuyện gì muốn nói với em vậy?
- Tuấn: Chuyện là..
- AD: (?)
- Tuấn: Chúng ta hãy chia tay đi!
- AD: (!) Sao..sao tự dưng lại thế?!
- Tuấn: Anh cũng không biết phải nói như thế nào, nhưng hiện tại đây là điều anh cần phải làm. Vì gia đình của anh, mặc dù anh còn thương em lắm nhưng mà anh cần phải có trách nhiệm..mong em hãy hiểu cho anh, hy vọng là em sẽ tìm được người tốt hơn, thành thật xin lỗi em..
- AD: [Đứng hình] (*゚ロ゚)
[Tuấn rời đi để lại AD ngồi một mình thẩn thờ]
- AD: (..)

[Tối đó]..
- AD: Con về rồi..
- L: Con về rồi à, sao con về trễ thế?
- AD: [Im lặng bước về phòng không nói tiếng nào]..
- L: (• ༚•) (?)

[AV đang nằm trong phòng của AD để đọc sách]
- AV: Trời ơi, giờ pà mới chịu về đó hả? Con gái con đứa gì mà đi chơi với trai tới giờ này mới về
- AD: (..)
- AV: Tui nói mà không trả lời luôn á?

[AD leo lên giường nằm quay đi, chẳng buồn để tâm những gì AV nói]
- AV: Sao vậy? (• ༚•)
[Tiếng của mẹ AD vọng lên từ dưới nhà]
- L: Xuống ăn cơm nè mấy đứa!
- AV: [Bước xuống cầu thang] (Pả bị gì thế không biết?)
- Woa..dì Lam nấu buổi tối ngon quá!
- L: Con thích là dì thấy vui rồi ^^
- Mà sao tiểu Di chưa xuống vậy?
- AV: Con cũng không biết

[Lát sau AD bước xuống ngồi vào bàn ăn, không khí đột dưng trở nên im lặng]
- AV: (..)
- AD: Con ăn no rồi..
- L: Sao hôm nay con ăn ít thế?
- AD: [Bỏ lên trên phòng]
- L: Con bé bị sao thế?
- AV: Con cũng không biết nữa
..
- AV: Nè hôm nay pà bị sao vậy? Cứ im im suốt từ nãy đến giờ không chịu nói gì hết trơn! (¬¬)
- AD: [Vẫn nằm im trên giường không thèm trả lời]
- AV: Hem..cái kiểu này chắc là bị trai đá rồi chứ gì! ( ˘⁰˘)
- AD: [Đột dưng ngồi dậy, hai bên nước mắt rưng rưng] Híc! ( ᵒ̴̶̷᷄ ^ ᵒ̴̶̷᷅ )
- AV: (!) Đúng thiệt hả trời! Σ(O_O)
- ( ˘⁰˘) Thôi rồi, ngoan...ngoan nào, nín ik cho kẹo [Vỗ đầu an ủi]
[AD dụi mặt vào người AV rồi ôm cậu khóc thút thít]
- AV: •-• (..)

[Lát sau]..
- AD: Híc..
[AD dùng hết tờ khăn giấy này đến tờ khăn giấy khác, AV nằm bên cạnh rút khăn giấy đưa cho cô]
- AV: Thôi được rồi, quên thằng đó đi! Đời thiếu gì trai đẹp, không có thằng này thì còn thằng khác, còn cả một rừng trai đẹp bạc ngàn ngoài kia kìa, lo gì không có trai đẹp để mà yêu..

[AV dỗ dành xong rồi kéo chăn cho AD]
- AV: Thôi giờ ngủ sớm ik để mai còn đi học nữa ( ˘ᵕ˘) [Đang tính rời đi thì bị AD níu áo giữ lại]
- AV: Gì nữa đây? (¬¬)
- AD: Tui ngủ không được
- AV: Ráng nhắm mắt lại là ngủ được chứ gì
- AD: Nhưng mà giờ tui buồn lắm
( •᷄ ༚•᷅ )
- AV: Thế giờ má muốn con làm gì?
- AD: A Vương kể cho chuyện cho tui nghe ik!
- AV: Mẹ bao nhiêu tuổi rồi mà còn đòi nghe kể chuyện trước khi ngủ nữa hả?
- AD: Nhưng mà tui buồn mà ☹️ Đi mà, kể chuyện ik..
- AV: (¬¬)..Thôi được rồi, thích thì ông đây sẽ chiều, thế giờ pà muốn nghe chuyện gì?
- AD: Chuyện gì cũng được
- AV: Được rồi..
 
Sửa lần cuối:
Tham gia
13/12/24
Bài viết
39
Điểm cảm xúc
84
Điểm
18
Chap 3: Đó là câu chuyện về một nàng công chúa..
- AV: Đây là câu chuyện kể về một nàng công chúa có mái tóc dài sống ở trên một tòa tháp cao thật là cao
- AD: Ah... Câu chuyện này tui biết nè, chuyện về nàng công chúa tóc dài và hoàng tử tới đưa nàng đi và sống một cuộc sống hạnh phúc đúng không?
- AV: Chưa kể hết làm gì mà sắn vậy!
- AD: Ừm
- AV: Rồi đến một ngày đẹp trời nọ, khi nàng đang ngồi gọt trái cây ở bên cửa sổ thì bỗng có một thằng hoàng tử ghé qua, nhìn thấy nhan sắc lồng lộn của nàng, hoàng tử đã hét lên:"Hỡi nàng công chúa xinh đẹp, hãy quăn mái tóc của năng xuống để ta leo lên"
- AD: Hoàng tử mới gặp làm sao mà biết công chúa có mái tóc dài được?
- AV: Theo kịch bản là vậy, khỏi biết nhiều (¬¬)
- AD: •-•
- AV: Sau khi nghe thấy tiếng gọi của đồng loại..à không! Hoàng tử! Bỗng chốc nhìn thấy trai đẹp nên nàng bị qíu. Thay vì ném tóc, nàng quăn con dao đang gọt trái cây xuống ghim thẳng đầu thằng hoàng tử
- AD: Sao chuyện cổ tích tự dưng biến thành chuyện kinh dị rồi?! (" ͠• o •) Mà qíu gì đến nỗi phóng lộn dao vậy?
- AV: Tại thường ngày ở trên tháp chán quá nên nàng có sở thích tao nhã là phóng dao đó mà, tự dưng hôm nay quen tay lỡ phóng chết mọẹ thằng hoàng tử luôn thì có gì là lạ đâu ( ˘⁰˘)
- AD: (..)
- AV: Cha nàng vì lo lót, che đậy tội lỗi cho nàng đến nỗi phải bán cả lâu đài nên đau lòng sinh bệnh mà chết Bởi vậy mai mốt có con đừng có cho nó học phóng dao lung tung, lỡ phóng chết thằng nào thì mang vạ ( ˘⁰˘)
- AD: Công chúa có lâu đài sao không về đó mà lại sống ở tòa tháp vậy?
- AV: Ai biết được, con đó bị dở mà! Cũng có khi lâu đài gắn máy điều hòa lạnh quá nên không thích, muốn lên trên cao để hít khí loãng đó mà
- AD: ???
- AV: Từ đó gia cảnh xuống dốc, nàng cùng dì ghẻ phải dọn qua một khu ổ chuột nghèo nàn và phải bán diêm để sống qua ngày!
- AD: Dì ghẻ? Thế mẹ của công chúa đâu?
- AV: Mẹ của công chúa mất rồi nên ba nó mới rước má ghẻ về đó, hỏi vậy cũng hỏi nữa à (•̀ o •́)
- AD: •-•
- AV: Nhưng mà cũng may cho cô là dì ghẻ không xấu như ở trong chuyện khác. Những ngày cô sống tự kỷ ở trong tháp chính là nhờ dì ghẻ mang đồ ăn đến cho cô á
- AD: Vậy là họ bỏ cả tòa tháp để dọn tới nơi khác sinh sống sao
- AV: Đương nhiên, hiện trường án mạng thì ai mà dám ở lại (¬¬)
- Tiếp tục câu chuyện, đó là một ngày mùa đông lạnh lẽo, cô lê thê từng bước trên con đường lạnh băng để bán từng gói diêm, trên người chỉ có bộ đồ mỏng manh không đủ để giữ ấm, nghèo đến nỗi không có dép để mà mang, chẳng khách qua đường nào thương mà mua giùm cô hộp diêm hết, cô mới kiếm một góc nhỏ trong hẻm phố ngồi co ro. Trời thì lạnh mà cô chẳng bán được diêm nào, thế là cô quyết định đốt một diêm lên, cô chợt nhìn thấy lò sưởi ấm áp xuất hiện ở trước mặt mình. Đến khi cô định đưa tay ra để sưởi ấm thì lò sưởi bỗng nhiên biến mất, đồng thời que diêm cũng vụt tắt Thế rồi cô đốt tiếp que diêm thứ hai, một mùi thơm bỗng bốc ra, trước mặt cô là một bữa tiệc thịnh soạn với bao nhiêu là món ngon, lại một lần cô muốn với tới nữa nhưng cứ khi que diêm vụt tắt là những điều kì diệu ấy lại biến mất!
- AD: Sao giống câu chuyện cô bé bán diêm quá vậy, những gì cô nhìn thấy chỉ là ảo giác rồi đến cuối cùng phải chết trong cái lạnh, tội nghiệp cô quá :'(
- AV: Cô bắt đầu đốt que thứ ba lên, cô thấy bà mình xuất hiện, bà dang hai cánh tay ấm áp ôm cô vào trong lòng
- AD: Ừm.. :'(
- AV: Rồi bà khẽ nói với cô một câu:"Chơi số để đổi đời ik con ạ!"
- AD: Hả?! ( ͠• o •)
- AV: Chưa kịp cho số thì que diêm vụt tắt, bà cô chợt biến mất! Vừa đói, vừa lạnh, vừa bán ế, thế là cô quyết định chơi xả láng, cô đốt hết diêm này tới diêm khác và cuối cùng là cô đốt cháy nhà người ta
- AD: ("¬¬)
- AV: Sợ bị bắt tội nên cô quyết định lại cùng dì ghẻ chạy trốn thật xa ra khỏi khu thành phố đó, cô chạy, chạy mãi tới tận khu rừng, nơi có một lâu đài đồ sộ nhưng lại chẳng có bóng dáng một ai. Có một điều mà cô không ngờ rằng lâu đài đó là nơi ở của một con quái thú
- AD: Đừng nói là quái vật trong chuyện người đẹp và quái vật nha! Rồi cuối cùng nàng bị quái vật bắt giam tại lâu đài xong ở lại lâu đài sống hạnh phúc với quái vật luôn nha! (¬¬)
- AV: Đúng rồi, nhưng người bị bắt không phải là cô mà là bà dì ghẻ
- AD: (!) Sao tự dưng không bắt công chúa mà đi bắt bà dì ghẻ vậy?
- AV: Trời ơi, trai trẻ bây giờ còn ham lái máy bay bà già nữa mà, huống chi gì quái vật!
- AD: (⊙_⊙) Thế rồi công chúa thì sao?!
- AV: Từ từ chứ!
- Sau khi lo cho mẹ kế yên bề gia thất, cô bắt đầu tiếp tục cuộc hành trình chạy tội của mình
- AD: Sao lại thành ra như thế?
- AV: Kể cho pà biết cuộc đời này tàn nhẫn lắm, có nhiều gia cảnh bất hạnh thế kia thì bị trai đá có là cái gì đâu
- AD: Rồi cuối cùng cuộc đời của nàng công chúa sẽ đi về đâu?
- AV: Trên đường đi chạy tội của mình, nàng đã tình cờ gặp được ba người. Một là con sư tử đi tìm sự dũng cảm, hai là người máy muốn có trái tim, cuối cùng là một người rơm muốn có trí thông minh
- AD: Tới vụ gì nữa đây?
- AV: Sau khi nghe cô kể về cuộc đời và cuộc hành trình chạy tội của mình, cả ba đều thấy thương cảm và khâm phục trước ý chí kiên cường, bất khuất chạy án của cô nên đã chấp nhận gia nhập và trở thành đàn em của cô. Từ đó, cô đã thành lập băng nhóm buôn người xuyên quốc gia
- AD: Sao mà từ một người hiền lành tử tế như thế kia lại bị biến thành một kẻ buôn người xuyên quốc gia rồi?!
- AV: Dòng đời đưa đẩy mà chế! Đời bạc bẽo thì con người phải bội bạc chứ sao
( ˘⁰˘)
- AD: Nhưng mà tui không thích công chúa biến thành kẻ xấu, tui muốn nghe chuyện người tốt cơ!
- AV: Rồi rồi..Sau khi phi vụ cuối chót lọt là bắt cóc đem bán cô bé quàng khăn đỏ, cô quyết định giải tán tổ chức buôn lậu phi pháp của mình và quy về làm một công việc lương thiện đó là bán trái cây
- AD: Cô bé quàng khăn đỏ cũng là nạn nhân ở trong chuyện này
- AV: Mặc dù đã hoàn lương lui về ở ẩn nhưng mà cuộc đời nào có chịu để cho nàng sống yên ổn, quyết vùi dập nàng tới cùng
- AD: Có ông vùi dập pả thì có! (¬¬)
- AV: Sau khi cô bán táo made in Chini cho con Bạch Tuyết ăn mắc cổ xém chết, nó đã kiện cô ra hầu tòa
- AD: Gì vậy?! Không phải Bạch Tuyết là người rất nhân hậu sao?
- AV: Thôi đi mẹ, giờ là thời đại nào rồi? Con Bạch Tuyết này không như trong chuyện Bạch Tuyết, 7 chú lùn bị mẹ kế độc ác đuổi ra khỏi nhà suốt ngày lang thang trong rừng, nói chuyện với thú, chơi với mấy ông già đâu. Con cà trớn đó ỷ nhà mặt tiền, bố làm to, COCC nên suốt ngày cứ ăn chơi, đú đởn. Nó còn coi dì ghẻ nó như con ở đợ trong nhà vậy, suốt ngày ẻ xong cứ bắt chà tolet!
(•̀ o •́)
- AD: (" ͠• -•)
- AV: Chính bởi thế nên nàng công chúa tội nghiệp đã bị chèn ép đến mức phải vào tù. Đúng là người ta sống hiền lành quá thì bị áp bức, chỉ toàn gặp những chuyện đau thương mà thôi
- AD: Chứ không phải gieo nhân nào gặp quả đó à?
- AV: Nhưng mà trong cái rủi cũng có cái may, vào trong đó nàng vô tình gặp được một ông lão, ông ta nói có 3 hạt đậu thần và đưa cho nàng rồi còn dặn là nó có thể giúp nàng đi lên trời để lấy trứng ngỗng vàng về thay đổi cuộc đời bi thương của mình!
- AD: Vậy ông ấy đưa 3 hạt đậu thần cho nàng thiệt hả?
- AV: 3 cục cứt chuột thì có! Nghĩ sao mà nghe lời thằng cha điên đó vậy? Thằng chả có vấn đề, lâu lâu cơn nó bộc phát đi chém người nên mới vào tù đó! (¬¬)
- AD: Σ(▼□▼)
- AV: Vậy mà con kia nó cũng tin sái cổ cứ giữ khư khư 3 cục cứt chuột, xong người ta cứ nghĩ cô bị tâm thần nên mới chuyển cô từ nhà ngục sang nhà thương điên có uy tín. Và thế là cô thoát khỏi cảnh tù tội, cuộc đời của cô đã chuyển sang một trang mới
- AD: Nghe cứ như là cuộc đời của cô đã trở nên tốt đẹp hơn nhưng thực chất còn bi thảm hơn là lúc trước nữa (¬¬)
- AD: Yên tâm đi, thời gian sau, khi dì ghẻ nghe tin nàng phải sống ở trong trại tâm thần, cảm thấy tội nghiệp nên đã xin đưa nàng về sống cùng lâu đài với mình và kể từ đó nàng sống cuộc sống yên bình cùng với mẹ kế và quái vật ở trong lâu đài
- AD: Kết chuyện gì mà kì vậy? Không lẽ công chúa sống ế tới già?
- AV: Ờh thì sau này cô kết hôn với anh da đen và cùng ảnh sống hạnh phúc tới già
- AD: Thế còn hoàng tử thì sao?
- AV: Hoàng tử bị nó ghim chết mọe rồi còn đâu (¬¬)
- AD: Nhưng mà công chúa phải sống chung với hoàng tử chứ!
- AV: Quên đi! Hoàng tử người ta đẹp trai lai láng như vậy thì ai mà chịu cái con đã từng có tiền án tiền sự, trời ơi đã vậy còn bị tâm thần nữa chứ! Chỉ có anh da đen là bao dung, chấp nhận con người thật của cô Còn hoàng tử cưỡi bạch mã tới rước công chúa thì xin lỗi cưng, nó chỉ có ở trong mơ mà thôi, hiện thực nó lại phũ phàng như vậy đó! ( ˘⁰˘)
- AD: Nhưng mà đã là chuyện cổ tích thì phải có một cái kết đẹp chứ!
( •᷄ o •᷅ )
- AV: Happy Ending thế rồi còn gì! (¬¬)
- AD: Chuyện của ông tào lao quá, tui không muốn nghe nữa đâu, đi ngủ cho rồi (¬ 。¬)
- AV: Xin lỗi chứ cưng muốn nghe cũng không có nữa đâu, kết chuyện rồi còn gì. Đã bảo lúc đầu là đi ngủ ik không chịu nghe
- AD: Ùm, nhờ nghe chuyện của ông xong nên tui mới có động lực để ngủ nè
- AV: Vậy thì ngủ lẹ giùm con đi mẹ
(¬ 。¬)
- AD: Nhưng mà dù sao cũng cảm ơn ông Chúc ngủ ngon nha!
- AV: Xùy! (¬¬)
 
Sửa lần cuối:
Tham gia
13/12/24
Bài viết
39
Điểm cảm xúc
84
Điểm
18
Chap 4: Mục tiêu mới!
[AD ngủ gật trong giờ học suốt buổi sáng]
[Sau khi tan học]..
- AV: Nè sao từ sáng tới giờ không nghe pà nói câu nào hết vậy? Bộ còn buồn hả?
- AD: Àh đâu có, tại giờ tui không biết phải như thế nào thôi, chắc có lẽ tui chưa quên được
- AV: Thôi được rồi, ngồi đó đợi tui một xíu ik..
- AD: (?) (• ༚•)

[AD ngồi chờ ở một cái ghế đá, lúc sau AV quay lại]
- AV: Nè!
- AD: Gì vậy?
- AV: Kem chứ là cái gì [Đưa cây kem cho AD] Ăn đi cho đỡ buồn, tiền kem trả tui sau cũng được ( ˘⁰˘)

[Điện thoại của AV reo lên]
- AV: Alo?..Hả! Àh được! (≧▽≦)
- AD: (?)
- AV: Ùm giờ tui có việc rồi, có gì pà về một mình nha [Nói xong liền đi luôn]
- AD: Chắc là có hẹn với trai chứ gì (¬¬)

[AD đang đi bộ một mình thì từ phía xa, một người chạy xe đạp đang lao tới]
- ?: Ah..cẩn thận!
- AD: (!) [Rầm!] Ui ya! ><

[Cả hai ngã ra đất, AD ngồi dưới đường, người lái xe thì nhanh chóng đứng dậy dựng xe lên]
- AD: Nè! Cậu chạy xe kiểu gì vậy hả, có biết nhìn đường không?!
- ?: Hả?
[Cậu con trai đang loay hoay dựng xe lại xong cậu quay sang nhìn AD, lúc này hiệu ứng hoa lá lấp lánh đột dưng xuất hiện]
- ?: (• ૦ •) Ah! Xin lỗi cậu nhiều nha, tại mình có việc gấp nên sơ ý đụng phải cậu, cho mình xin lỗi
- AD: Đi đứng kiểu gì á, lần sau đừng có như vậy nữa nha! (•̀ ٥ •́)
- Dơ hết quần áo rồi nè.. ( •᷄ ༚•᷅ )
- ?: Àh mà cậu ơi..
- AD: Sao nữa? (" ͠• ༚•)
- ?: Cậu học ở khoa nào vậy?
- AD: Tui ở khoa QTKD, có gì không?
- ?: Ùm, mình biết tên bạn được không?
- AD: Tên tui hả? An Di
- ?: Oh..An Di, tên bạn đẹp nhỉ! Mình chỉ hỏi cho biết vậy thoy, hi! Giờ mình phải đi rồi, chào bạn, hy vọng sẽ gặp lại..
- AD: Đúng là người kì lạ? ( ͠• -•́)
- Hả..! Cây kem mà A Vương cho chưa kịp ăn bị rớt mất tiêu rồi, đúng là ngày xúi quẩy không àh!
...
[Chuyển sang một khung cảnh khác]
(Đó là lần đầu tiên tôi gặp cậu ấy)..
[Một cô bé đang ngồi khóc]
- Bé gái: Huhu..
- ?: Sao cậu lại khóc vậy?
[Một cậu bé xuất hiện]
- ?: Nín đi, đừng khóc nữa [Cậu đưa tay ra]
- Đi với mình..
- Bé gái: Ừm! [Nắm lấy tay cậu]
...
[AD tỉnh dậy vào buổi sáng]
- AD: Hở..một giấc mơ?
..
[AD thức dậy kéo rèm cửa sổ để cho ánh nắng chiếu vào phòng]
- AD: Hôm nay là một ngày mới, mình phải thay đổi tâm trạng tốt hơn mới được..
[Sau khi thay đồ xong xuôi]
- AD: [..] Không còn những chuyện buồn, vui vẻ lên! Không có trai này thì vẫn có thể kiếm trai khác, cố gắng lên nào! ٩(•̤̀ᵕ•̤́๑)૭✧
- Giờ đi học thôi!

[Ở trong lớp học]
- AV: Hôm nay trông pà có vẻ tươi tỉnh hẳn ra nhỉ
- AD: Đương nhiên, tui đã quyết tâm rồi, lần này tui sẽ cố gắng đứng vững, thề cho dù chuyện gì xảy ra cũng không gục ngã [Thái độ kiên quyết]
- AV: Vậy luôn
- Giảng viên: Các em lấy giấy ra kiểm tra 15'
- AD: (!) Hở!
- AV: Oh..Để tui coi pà đứng vững không bị gì làm cho gục như thế nào?

[Lát sau]..
- AD: Bài kiểm tra nát bét rồi (A Vương đáng ghét, ngồi bên cạnh chả chịu giúp đỡ gì hết)
- AV: Trời ơi bài kiểm tra dễ thế không biết
( ˘⁰˘)
- Thôi giờ tui đi đây!
- AD: Ông đi đâu vậy?
- AV: Việc của tui pà khỏi hỏi nhiều, bye nha!
- AD: Thằng chả ngoài đi chơi với trai và làm đẹp ra thì chắc chẳng còn đi đâu nữa đâu (¬¬)
- Giờ về nhà sớm thì chán quá, hay là đi đâu đó chơi ta?

[AD suy nghĩ một lúc rồi đi đến thư viện, sau đó cô gặp được Tín]
- AD: Ah Tín
- Tín: Ơ, An Di!
- Hi, bữa giờ mới gặp lại, cậu cũng tới đọc sách sao?
- AD: Tại tui rảnh nên tới thư viên xem sao thôi, cậu đang làm gì vậy?
- Tín: Mình đang xếp sách cho thư viện á
- AD: Để tớ giúp cậu nha
- Tín: Hi, cảm ơn cậu nhiều nhé

[AD cùng Tín mang mấy cuốn sách đi đến kệ]
- Tín: Ah, anh Quân!
[Nghe Tín gọi tên ai đó, AD liếc nhìn sang thấy một chàng trai đang ngồi đọc sách trong thư viện]
- Tín: Cậu đợi tớ chút nha
- AD: (• ༚•) (..)
- Tín: Quyển sách anh nhờ em tìm hôm bữa, nay có rồi nè
- Q: Ah vậy thì hay quá, cảm ơn em nha
- Tín: Dạ không có chi, anh đợi em xíu để em đi lấy nha

[Tín đi vào trong còn AD thì ở lại đứng đợi]
- Q: Anh chưa từng thấy em trước đây, bạn gái của Tín hả?
- AD: Hở? Àh đâu có, tụi em chỉ là bạn thôi àh
- Q: Oh..vậy là em học chung với Tín àh?
- AD: Dạ không phải, bọn em chỉ tình cờ gặp nhau thôi
- Q: Vậy à, em học bên khoa nào ấy?
- AD: Dạ khoa QTKD ạ
- Tín: Sách mà anh cần đây
- Q: Oh, cảm ơn em nhiều nha
- Tín: Dạ có gì đâu anh
- Mình đi thôi
- AD: Hở..ừ
- Chào anh
- Q: Tạm biệt em
..
- AD: Ây, cái anh hồi nãy là người quen của cậu hả?
- Tín: Ừm, anh ấy hay tới thư viện đọc sách lắm
- AD: Oh..anh ấy nhìn đẹp trai quá ha, không biết là có người yêu chưa?
- Tín: Anh ấy không những đẹp trai mà còn học giỏi nữa nên có nhiều cô gái thích anh ấy lắm, mà nghe đâu anh ấy mới chia tay người yêu hay sao á..
- AD: (!)
- Tín: Ê mà nếu cậu có để ý anh ấy thì hãy tranh thủ lúc này ik
- AD:
...
[AD sau khi trở về nhà]
- AD: (Hôm nay mình tình cờ gặp được anh ấy)
Trời ơi, người gì đâu mà đã đẹp trai lại còn học giỏi nữa, mình muốn gặp lại anh ấy quá ( ꈍᴗꈍ) Mai mình sẽ lại tới thư viện nữa!

[AD đi vào trong phòng, lúc này AV đang nằm trên giường của cô đọc sách]
- AV: Nè, sao nhìn pà hí ha hí hửng vậy? Mới đi chơi ở đâu về àh?
- AD: Àh, tui mới từ thư viện về đó mà
- AV: Đi thư viện vui đến thế sao? (¬¬)
- AD: Ừm, tại tui quên hết chuyện buồn rồi nên vui chứ sao
- AV: Vậy sao?
- AD: Ừ..giờ tui thấy mệt rồi, ông về phòng mà chơi ik ha!
[AD đẩy AV ra khỏi phòng]
- AV: ?!
- AD: [Đóng cửa]
- AV: Hở? Hôm nay nó bị cái gì vậy?
 
Sửa lần cuối:
Tham gia
13/12/24
Bài viết
39
Điểm cảm xúc
84
Điểm
18
Chap 5: Xin lỗi, cậu là..?
[Sau khi tan học, AD tung tăng bước tới thư viện]
- AV: Nè đi đâu mà lẹ quá vậy?
- AD: Tui đi chỗ này xíu, ông thích đi đâu thì đi ik ha!
- ?: Chào bạn An Di
- AD: (?)

[Lúc này có một chàng trai đang cầm bó hoa bước tới]
- AV: Wao..trai đẹp kìa!
- AD: Có đẹp đâu?
- ?: Xin lỗi, mặc dù hơi đường đột nhưng mình muốn nói với bạn là ngay từ lần đầu gặp mặt mình đã thích bạn rồi
- AD: (!) (O_O; )
- ?: Mình nghe nói bạn vẫn còn độc thân nên mình mới nắm bắt cơ hội này để giải bày tâm tình của lòng mình, bạn chấp nhận làm người yêu của mình chứ?
- AD: Xin lỗi, cậu là..(" ͠• 。•)
- M: Mình là người mấy bữa trước lỡ tông xe vào cậu á! Hi mình quên giới thiệu bản thân nữa, mình là Minh
- AD: Àh..
- M: Mình đã nói hết những điều muốn nói rồi, mong cậu hãy nhận bó hoa này
- AD: Ờm..(" ͠• -•) Mình mới gặp cậu vẫn chưa biết nhiều về cậu lắm nên..xin lỗi, bó hoa này mình không thể nhận được, xin lỗi, mình có việc phải đi rồi, tạm biệt cậu..
[Nói xong AD bỏ đi]
- M: Bạn An Di..
- Bạn ấy từ chối mình à ( •᷄ ༚•᷅ )
- AV: Ây da! Anh đẹp trai, pả không chịu thì hãy để em nhận cho, em thấy thích anh rồi đó
- M: Hở?
[AV chạy tới giựt bó hoa, hai người giằn co qua lại]
- M: Thể loại biến thái gì đây?!

[AV thành công giựt được bó hoa còn M thì bị ngã xuống đất]
- M: Ui! ><
- AV: Hí hí..giựt được rồi! (≧▽≦)
- M: Nè! Đừng..đừng có mà lại gần tui nữa đó, đúng là đồ hâm mà!
[M hoảng sợ bỏ chạy mất dép]
- AV: Tạm biệt anh Minh, hẹn gặp lại nha, iu anh ♡
- M: Không đời nào!!
..
- AD: Ngày gì thế không biết ( ᵕ ༚ᵕ)
- [..] Tới thư viện rồi
[AD nhìn loáng thoáng thì thấy Q đang ngồi đọc sách]
- AD: Ák!
- Hi, chào anh
- Q: Ah, em là cô gái hôm bữa, em cũng tới để đọc sách à
- AD: Dạ
- Q: Phải rồi, hôm trước anh vẫn chưa biết tên của em, nên gọi sao nhỉ..
- AD: Anh cứ gọi em là An Di ạ
- Q: Oh..An Di, một cái tên rất là đẹp
- AD: Hi, ngại ghê
- Q: Anh là Cao Sỹ Quân, chắc em cũng nghe Tín gọi rồi nhỉ, rất vui được biết em
- AD: Em cũng vậy
- Q: An Di cũng thích đọc sách hả?
- AD: Dạ..em cũng có đọc một vài cuốn
- Q: Thế em hay đọc thể loại gì vậy
- AD: (!) Thể loại gì á..(Chết cha, mình có hay đọc sách đâu) Mm..
[Nhớ lại câu chuyện kể của AV:"Đây là câu chuyện kể về một nàng công chúa.."]
- AD: Ah! Em hay đọc thể loại giả tưởng á, đó là những câu chuyện không có thật được người ta tưởng tượng ra rồi kể lại
- Q: Ồ..vậy hẳn em là người rất thích sự sáng tạo và yêu thích khám phá những điều mới mẻ nhỉ
- AD: Àh dạ.. Mà anh Quân hay tới thư viện để đọc sách lắm phải không?
- Q: Ừm, những lúc rảnh rỗi anh thường hay ra đây đọc sách lắm
- AD: Oh! Ngoài tới đây ra anh còn hay đi đâu nữa không, như là đi chơi với người yêu chẳng hạn..
- Q: Mm..đúng là trước đây thì có nhưng mà anh với cô ấy đã chia tay rồi
- AD: (Cơ hội đây rồi!) Àh ra vậy ^^"
- Q: Thế còn em thì sao?
- AD: Hả?
- Q: Em có người yêu chưa?
- AD: Thật ra em cũng vừa chia tay người yêu cách đây không lâu
- Q: Vậy là chúng ta giống nhau rồi, mình hợp nhau quá thì làm người yêu cũng được
- AD: (Anh nói thiệt hông?! ) Hi, anh cứ đùa hoài
- Q: Haha..
- AD: Anh đang đọc sách gì thế?
- Q: Anh đang đọc Nhà khám phá, nó nói về @%&..cũng hay lắm á..àh đúng rồi, em thích đọc thể loại giả tưởng hả, anh biết có cuốn này hay lắm, để anh tìm cho em đọc nha
- AD: Thôi khỏi đâu, mắc công anh quá
- Q: Không sao đâu, dù gì anh cũng rảnh mà

[Q đi đến chỗ kệ sách tìm kiếm một hồi]
- Q: [..] Um..đâu rồi nhỉ?
- AD: Em nghĩ là có người lấy rồi, thôi anh khỏi cần tìm đâu
- Q: Hm tiếc ghê, chắc có người lấy thật
- AD: (May quá!)
- Q: Xin lỗi em nha, chắc để bữa khác
- AD: Có sao đâu anh
- Tín: Anh đang kiếm gì hả?
- Q: Ồ Tín hả, hay quá anh đang muốn tìm cuốn Nơi khu rừng chạm tới những vì sao, em có biết nó ở đâu không?
- Tín: À em biết, để em đi lấy cho anh nha
- Q: Vậy thì tốt quá, cảm ơn em
- AD: (Hở) (" ͠• ༚•)
- Q: Đúng là hên thật, em đợi chút nha
- AD: Dạ..(" ͠^ᴗ^) Mà cuốn đó nhiều không ạ?
- Q: À cũng không nhiều lắm đâu
- Tín: Của anh đây..
[Tín đưa cuốn sách cho Q]
- Q: Đây nè
[AD nhìn vào độ dày của cuốn sách xong muốn xỉu ngang]
- Q: Em cứ đọc từ từ nha
- AD: Vâng..
...
- AD: Haizz, giờ mới về tới nhà Cái cuốn này giải quyết sao đây trời? Nếu như mình không đọc thì..
[Tưởng tượng:
- Q: Trời ơi sao mà em kì quá vậy? Anh đã mắc công tìm cho em đọc, vậy mà..
- Anh không muốn nói chuyện với em nữa đâu
- AD: Ah..( •᷄ o •᷅ ) ]

- AD: Nếu như mình nói mình đọc rồi thì sao?
[- Q: Em đọc rồi hả, em thấy nội dung nó như thế nào?
- AD: Àh..ờ..
- Q: (?)..]
- AD: Như vậy cũng không được
[AD cầm cuốn sách lên nhìn một hồi]
- AD: (..) Haizz..
...
- AV: Hello!
- AD: Đi chơi về rồi đó àh (¬ 。¬)
[AV nhìn thấy AD đang ngồi đọc sách thì tò mò hỏi]
- AV: Đang làm gì đó?!
- AD: Nhìn không biết hay sao mà còn hỏi
- AV: (!) Hả, pà đọc sách àh! Bộ hôm nay trời bão chắc, chuyện lạ gì đang xảy ra vậy?!
- AD: Ờ thì giờ tui thích đọc, có vấn đề gì không
- AV: (¬¬)? Tiểu Di mà thích đọc sách đúng là không thể tin được
- AD: Giờ thì tin được rồi đó ( ̄⁰ ̄)
- AV: Dạo này tui thấy pà đi thư viện hơi bị nhiều nha, giờ còn thích đọc sách nữa, coi bộ thư viện thần kì thật nha..này dù gì ngày mai cũng rảnh hay là để tui đi chung với pà nha, để coi trong đó có gì hay không?
- AD: (!)..Àh thôi, không cần đâu, vào trong đó chán lắm, ông đi chơi đâu vui hơn, không cần đi với tui đâu (Cho hắn đi theo thế nào cũng phá đám mình cho mà coi, tốt nhất là nên né hắn đi )
- AV: Bữa giờ đi chơi cũng nhiều rồi, chứ để pà đi một mình hoài vậy chắc pà buồn lắm, là bạn thân nên tui sẽ rộng rãi với bà một bữa, thôi khỏi nói nhiều nha, cứ thế mà triển ik! ( ˘⁰˘) (Xùy! Cưng tưởng nói thế là ông tin hả! Làm gì có vụ siêng đọc sách thế kia, chắc chắn là trong thư viện có trai đẹp rồi, tính lén ông mà đi hưởng thụ một mình àh? Mơ y cưng! )
- AD: Trong đó yên tĩnh lắm, tui nghĩ ông không thích đâu
- AV: Sai rồi, yên tĩnh càng tốt, như vậy mới dễ tập trung đọc sách chứ
- AD: Tui thấy ông cũng đâu có hay đọc sách đâu
- AV: Xin lỗi nha chứ số sách mình đọc còn nhiều hơn là bạn đó ( ᵕ ༚ᵕ)
- AD: Mà vào trong đó tui cũng mắc đọc sách rồi không có rảnh mà chơi với ông đâu (Đúng là dai nhanh nhách mà )
- AV: Tui vào đó để đọc sách chứ vào nói chuyện với pà chắc, thôi ảo tưởng đi! ( ˘⁰˘) Mà không biết pà vào trỏng đọc sách gì nữa, có khi chắc pà cũng không hiểu mình đang đọc cái gì đâu, hay để tui đi theo chỉ pà cho
- AD: Ông đừng có mà coi thường tui, tui không phải là con nít mà phải có người hướng dẫn mới đọc được đâu
- AV: Ai biết được pà, ngay cả con nít còn siêng đọc sách hơn cả pà nữa á, lười như pà hèn gì bài kiểm tra lúc nào cũng rớt là phải
- AD: Nè! Ai bảo ông gộp chung hai chuyện đó lại chứ, bài kiểm tra của tui thì cũng chẳng liên quan đến việc tui biết đọc sách hay không. Nói cho mà biết, không có ông đi theo tui sẽ có tâm trí để đọc sách hơn á, ông chỉ toàn châm chọc tui không thôi..mà nè, phòng của tui sao ông cứ vô hoài vậy? Ông đi ra ngoài giùm cái ik!
[AD đẩy AV ra ngoài xong rồi đóng cửa lại]
- AV: (..) Đuổi thì đuổi (¬¬) Nhưng mà còn lâu ông mới bỏ qua vụ này
 
Tham gia
13/12/24
Bài viết
39
Điểm cảm xúc
84
Điểm
18
Chap 6: Lời mời tham gia CLB
[Hôm sau]
- AV: Tiểu Di đi đâu vậy? Cho A Vương theo với ( ˘⁰˘)
- AD: Hở?! Tui đã bảo ông là đừng có theo rồi mà
- M: Bạn An Di
- AD, AV: (?)
- M: Hi! Chào cậu, mình lại gặp nhau
- AD: Lại là cậu à (" ͠• 。•)
- AV: (•̪ ▿ •̪)
- M: À hôm nay mình tới muốn hỏi bạn một chuyện
- AD: Hỏi gì á?
- M: Mình tính hỏi bạn đã tham gia CLB nào chưa đó mà, nếu chưa thì mình muốn mời bạn vào CLB của mình
- AD: (¬¬) (Tên này có vẻ nguy hiểm, tốt nhất là nói có rồi để hắn bỏ qua cho mình) Àh..ngại quá, thật ra là mình..
- AV: Đương nhiên là chưa có rồi!
- AD: ∑(O_O)
- AV: Anh Minh
[AV chạy lại, M vội né sang một bên]
- M: (!) Nè sao lại là cậu nữa, chẳng phải tui kêu cậu tránh xa tui ra rồi mà
- AD: (A Vương chết tiệt, ai bảo ông lên tiếng vậy )
- AV: Anh à, bọn em chưa tham gia CLB, anh mời là bọn em chấp nhận hết á ( ˘⁰˘)
- M: Tui mời cổ chứ đâu mời cậu
- AV: Anh không biết rồi, em với pả là bạn thân từ nhỏ nên là tụi em gắn bó nhau lắm, em ở đâu là pả ở đó à, thế nên anh mời em vào CLB cũng có nghĩa là mời pả á ( ˘⁰˘)
- M: Tha cho tui đi
- AV: Anh cứ yên tâm y, em mà vào rồi thì pả cũng sẽ vào thôi
- M: Có thiệt không? (" ͠• 。•)
- Bạn An Di, bạn sẽ vào chứ?
[Quay lại thấy mất tiêu]
- M: (!) Bạn An Di đâu rồi?!
..
- AD: Tranh thủ cơ hội chuồn lẹ cho rồi, dù sao nhờ ổng mình cũng cắt đuôi được A Vương cũng mừng

[AD đến thư viện nhưng không thấy Q ở đó]
- AD: (Không thấy anh Quân đâu hết?)
- Ah Tín!
- Tín: Hở, An Di hả, có gì không?
- AD: Hôm nay cậu có thấy anh Quân tới thư viện không?
- Tín: Mm..tớ cũng không biết nữa, tớ cũng mới tới thôi, hình như không thấy anh ấy
- AD: Àh..( ͠^ ^)
..
- AD: Hôm nay anh ấy không tới thư viện, haizz..
- AV: Thở dài cái gì vậy? Tui tưởng pà đọc sách vui lắm chứ
- AD: (!) Hả..ông tới đây từ lúc nào vậy?!
- AV: Tui có chân thì tui tự đến thôi (¬¬) Sao vậy? Nghe pà nói muốn đọc sách mà, hôm qua còn quyết tâm dữ dằn lắm, sao mới vô được xíu mà đã ra vậy?
- AD: Ờ thì hôm nay tui chán đọc sách rồi nên về sớm ( ˘⁰˘)
- AV: Oh..chứ không phải là hôm nay không có trai đẹp à?
- AD: (Sao mà hắn đoán ra được hay vậy? )
- AV: Thôi bạn ơi, mình hiểu bạn quá mà! Tiểu Di làm gì mà siêng đến mức tự dưng đi đọc sách chứ, phải có động lực nào đó để bạn ráng mà nuốt mấy chữ đó chứ. Trời ơi, pà mà siêng được vậy thì mấy bài kiểm tra kia đâu có thấp lè tè vậy đâu, vấn đề ở đây chỉ có trai mà thôi ( ˘⁰˘) Mình nói đúng không bạn Di?
- AD: Đúng là bị ông nhìn thấu hết
(¬ 。¬)
- AV: Mà đau lòng thiệt đó, pà có trai đẹp mà lại giấu tui, pà làm tui thất vọng thiệt đó ( ᵕ ༚ᵕ)
- AD: Ông thì cũng có khác gì, mà cho ông biết lỡ như ông phá đám tui thì sao
- AV: Mà pà thích cái anh đẹp trai đó thiệt hả?
- AD: (!) Đương..đương nhiên là thích rồi, nếu không tui sợ ông theo làm gì
- AV: Oh..tui chỉ nói vậy thôi, nếu mà pà đã thích rồi thì tui cũng không giành làm gì, dù sao thì tui vẫn còn anh Thiên ( ˘⁰˘)
- AD: Ông nói thiệt đó hả?
- AV: Chứ không lẽ ông nói đùa (¬¬)
- AD: Trời ơi cưng ghê
[AD vòng tay ôm cổ AV]
- AV: Bỏ ra (¬¬)
- AD: Công nhận tui thắc mắc ghê, không biết anh Thiên của ông là người như thế nào? Không biết ảnh có..ờm..
- AV: Xin lỗi, anh Thiên của tui là một người chuẩn men, chuẩn đàn ông đích thực, ảnh vừa đẹp trai, giỏi giang lại vừa tốt bụng, tử tế, dù có đem so với hàng ngàn, hàng vạn người ưu tú khác đi nữa thì cũng không ai có thể sánh được với ảnh..pà mà nghĩ xấu cho ảnh là tui tán chết liền đó biết chưa
( ˘⁰˘)
- AD: Rồi..rồi, mình biết rồi, cái này mình cũng nghe nhiều rồi, tui chỉ muốn gặp ảnh thử một lần để biết thôi..ê mà dù sao cũng về sớm với lại giờ đang rảnh, tui tính đi mua chút đồ, ông đi với tui nha. Mà nhắc tới mới nhớ, ông còn nhớ vụ hôm bữa tui kể với ông là gặp trai đẹp không? Ảnh làm trong cái cửa hàng bán đồ gần đây á, để tui dẫn ông đi gặp ảnh luôn
- AV: Thật á! Trai đẹp! Giờ đi liền đi
Σ(•̪ ▿ •̪)
..
- AV: Trai đẹp, trai đẹp..(^▿^)
[AD với AV đi vào cửa hàng]
- AV: Hở..
[Bán hàng lần này là một người khác]
- AV: [Thì thầm] 'Trai đẹp của pà đây đó hả?'
- AD: Đâu có, là người khác cơ, rõ ràng là lúc trước tui gặp anh ấy ở đây nè
- AV: Thế giờ đâu rồi? ( ͠• 。•)
- AD: Ông hỏi gì lạ, biết rồi tui nói làm gì? Mà thôi kệ, cứ coi như là ông không có duyên với ảnh ik, tui đi mua đồ cái đã
( ᵕ ༚ᵕ)
- AV: Gì kì vậy?
- AD: Mà bữa giờ ông dọn qua đây có thiếu cái gì không, sẵn mua luôn?
(• ▿ •)
- AV: Ai mà biết chứ (¬ 。¬)
- AD: Đồ ông xài mà ông không biết á (¬¬)
..
[Sau khi lựa xong đồ, AD ra quầy thanh toán]
- AD: Thanh toán giúp em nha anh..
- À mà anh ơi, cái anh hôm bữa tính tiền ở đây đâu rồi ạ?
- ?: Anh cũng không biết nữa, anh chỉ mới vào đây làm vài bữa thôi, có lẽ cậu ấy không làm ở đây nữa
- AD: Àh, cảm ơn anh nha
..
- AV: Hừm chán thật, cứ tưởng là gặp được anh đẹp trai rồi chứ, ai dè đâu
- AD: Ông có vẻ tiếc dữ nhỉ (¬ 。¬)
- AV: Đương nhiên rồi, bị pà chơi một vố mà (¬¬)
- AD: Đâu phải do tui muốn đâu
- AV: Thôi kệ, cứ cho qua lần này vậy..nè mà pà mua cái gì nhiều vậy? [AV nhìn đống đồ mà AD đang xách]
- AD: Àh, ít đồ ăn với đồ dùng cá nhân thôi, với lại tui có mua ít đồ cho ông nữa, để dành đó mà dùng
- AV: (!) Có đồ của tui nữa hả
- AD: Ùm, tui không biết là ông có dùng hay không nhưng mà cứ mua đó biết đâu có lúc ông cần thì sao
- AV: Nhìn pà xách lôi thôi quá, đưa đây để tui xách cho (¬¬)
- AD: Hở (..) Cảm ơn A Vương nhiều nha (^▿^)
 
Sửa lần cuối:
Tham gia
13/12/24
Bài viết
39
Điểm cảm xúc
84
Điểm
18
Chap 7: Thành viên mới của CLB
[Tối đó, AD đang nằm xem điện thoại thì bỗng nhận được một tin nhắn]
- AD: [✉️] (?)
[Bạn có 1 tin nhắn mới:"Bạn An Di ngủ ngon mơ đẹp nha! Mình vẫn đang chờ đợi sự phản hồi từ bạn..Minh"]
- AD: Hả? ( ͠• 。•)

[AD đi sang phòng AV]
- AD: Nè A Vương, sao ông Minh ổng biết được số điện thoại của tui vậy?
- AV: Ờ thì tui nói cho ảnh biết đó
( ᵕ ༚ᵕ)
- AD: Tự dưng ông nói cho ổng biết chi vậy (•̀ o •́)
- AV: Thì ảnh nói người tham gia CLB phải cho số điện thoại hết mà
- AD: (!) Cái gì! Tui có nói là tham gia CLB đó hồi nào đâu?!
- AV: Thì tui đăng ký giùm cho pà rồi đó
- AD: Ai nhờ ông tài lanh vậy hả?
- AV: Mà pà khỏi lo, thông tin của pà tui cũng điền đầy đủ giùm rồi nên pà chỉ việc tham gia thôi
- AD: A Vương đáng ghét, ông rõ ràng là biết tui không thích rồi vậy mà cũng cố đăng ký cho bằng được á! (>o<)
- AV: Pà đăng ký vào thì cũng đâu có mất mát cái gì đâu? Hây, làm cái gì mà dữ vậy (¬¬)
- AD: Thế sao ông không đăng ký mình ông đi, tự dưng lôi tui vào chi vậy?!
- AV: Trời, nếu mà được thì tui cần gì thêm pà vào chi cho mắc công vậy
- AD: Ông chỉ tính lợi cho bản thân thôi, tui không nói chuyện với ông nữa [Đóng cửa] "Rầm!"
- AV: Làm như mình quan tâm lắm ý (¬¬) Kệ, miễn sao được vào cùng CLB với anh Minh là được rồi, ahihi..(۶>ᴗ<)۶

[Hôm sau]
- AV: Nè, bộ pà tính vô thư viện nữa hả
- AD: Chứ sao nữa (¬¬)
- AV: Không tới CLB với tui à?
- AD: Ông nghĩ sao vậy, còn lâu á! Tui còn chưa nói tới cái vụ ông tự ý thêm tui vào cái CLB đó nhé (•̀ o •́)
- AV: Ừ sao cũng được, tùy pà! Tại tui sợ mắc công anh Minh lại hỏi không thấy pà đâu thôi ( ˘⁰˘)
- AD: Mà nè, ông tuyệt đối không được nói ổng biết là tui đang ở đâu nha (¬¬)
- AV: Xớ..nghĩ sao, tui đâu có bị khùng đâu! Nói cho ảnh biết để ảnh chạy theo pà à
( ˘⁰˘)
- AD: Vậy thì được rồi, hây..tui đi đây..
- AV: Đúng là cái con mê trai mà
(¬ 。¬)

[Ở CLB]
- H: Ê Minh, nghe nói CLB của mình có người mới hả
- M: Ùm..bạn đó rất đẹp nha, sau này sẽ là người yêu tương lai của tui nữa đó
- H: Chà, vậy luôn!
- MÂ: Mà sao không phải bây giờ mà là tương lai vậy?
- M: Thì tại bây giờ người đó chưa có chấp nhận thôi, nhưng mà tui sẽ quyết tâm kiên định tới cùng ( ˘⁰˘)
- H: Hy vọng ông sẽ thành công nha
- MÂ: Ừm ^^
- AV: Anh Minh!
- M: Tới rồi đó..( ᵕ ༚ᵕ)
- H, MÂ: (!)(• ▿ •)

[AV chạy tới ôm M]
- AV: Trời, nhớ anh Minh quá à! (≧▽≦)♡
- H, MÂ: Σ(°o°)
- M: (!) Hở! An Di đâu?!
- H: Quao, cái người mà ông nói đây đó hả? Đúng là đẹp trai thiệt, nhưng mà..
- M: Đâu!
- H: Minh àh, tui không ngờ bề ngoài ông vậy nhưng mà bên trong ông không phải vậy..nhưng mà giờ tụi tui đã biết được con người thật của ông rồi (¬¬) Dù sao cũng chúc mừng ông nha, chúc ông hạnh phúc!
( ᵕ ༚ᵕ)
- M: Hạnh phúc cái khỉ! Nghĩ sao vậy mấy má, tui chưa có bị biến chất nha!
- H: Thôi mình đi đi Mỹ Ân, ở đây mắc công cản trở người ta hạnh phúc nữa
- MÂ: Ừm..
- M: Wey..
- AV: [Vẫn ôm cứng ngắc]
- M: Bỏ ra!! (>o<)

[AD đi đến thư viện để gặp Q]
- AD: Ah..anh Quân, gặp anh vui quá
- Q: An Di hả, chào em Cuốn sách bữa trước anh đưa em đọc cảm thấy thế nào?
- AD: Dạ em đọc hết rồi ạ, em rất thích nội dung của cuốn sách
- Q: Ừm, như vậy là tốt rồi
- AD: Mà hôm qua anh đi đâu thế? Em tới thư viện mà không thấy anh đâu?
- Q: À hôm qua anh phải học thêm tiết buổi chiều, năm 3 nên phải học nhiều lắm với lại anh phải tham gia mấy cái hoạt động của CLB nữa nên không có thời gian đến thư viện
- AD: Vậy sao, anh học nhiều như vậy mà cũng tham gia CLB nữa à
- Q: Ừm, bởi vì tham gia CLB có nhiều cái hay lắm, mình có thể học hỏi thêm nhiều thứ và giao lưu thêm nhiều bạn bè, An Di đã tham gia CLB nào chưa?
- AD: Dạ cũng có nhưng mà..(" ͠^ᴗ^) (Cái tên A Vương đáng ghét kia đăng ký chứ mình có muốn vào đâu) (¬¬)
- Q: Có vẻ em vẫn còn chưa quen nhưng mà tham gia CLB cũng có nhiều cái thú vị lắm đó, sẽ có những hoạt động trải nghiệm rất hữu ích để em rèn luyện và phát triển kỹ năng của bản thân mình, đôi lúc em sẽ cảm thấy được niềm vui trong đó nữa..
- AD: Vậy sao, em cũng mới vào thôi nên vẫn chưa tham gia được cái gì hết
- Q: Không sao đâu, dù gì thời gian của em cũng còn nhiều mà, mai mốt chắc chắn cũng sẽ có hoạt động gì đó mà em tham gia được thôi, em cứ từ từ mà trải nghiệm nha
- AD: Hi..dạ (^▿^) (Trải nghiệm? Cái CLB đó sao?) (¬¬)

...
[Ngày cuối tuần]
- AD: Hôm nay không có lịch học, ở nhà chán quá đi, không được vào thư viện
[AD đang nằm trên giường than vãn thì điện thoại bỗng có tin nhắn]
- AD: Gì đây?
- M: [✉️:"Bạn An Di có ở nhà không? Mình có bất ngờ cho bạn nè"]
- AD: Bất ngờ? ( ͠• 。•)

[Tiếng của M từ đâu vọng tới]
- M: Bạn An Di!
- AD: (!) Thiệt hả trời?!
[AD vội chạy ra cửa sổ thì thấy M đứng ở dưới sân nhà]
- AD: Đúng là ông Minh rồi [Nép sang góc tường] Chuyện gì đang xảy ra vậy trời?! Sao mà ổng biết nhà của mình chứ?

[AD đi sang phòng AV]
- AD: Nè A Vương..[Nhìn thấy phòng trống không] A Vương đâu rồi? [Bước ra ngoài] (Không có ở trong phòng)..

[AD chợt nghe thấy có tiếng nước chảy trong phòng tắm]
- AD: Nè A Vương, ông ở trong nhà tắm hả?
- AV: Có gì không? (¬¬)
- AD: Sao ông Minh ổng biết nhà của tui vậy, ông nói với ổng à?
- AV: [Mở cửa] Anh Minh sao?
- M: An Di ơi..

[AV nhảy ra khỏi phòng tắm, trên người chỉ quấn một cái khăn]
- AV: Anh Minh tới đây thiệt hả! Σ(• ▿ •)
- AD: (!) Mặc đồ vô đi cha nội!!
..
[Lát sau]
- M: Lâu thế nhỉ?
[Cánh cửa đột dưng mở ra]
- M: (!) Mình có mang bánh kem tự làm đến tặng cho bạn này
- AV: Cảm ơn anh Minh nha, biết em thích thứ gì luôn, yêu anh ghê vậy á! [AV đứng dựa vào một bên cửa, trên miệng ngậm một bông hồng nháy mắt với M]
- AV: Hello anh!
- M: (!) Hả! Sao lại là cậu?! (°ロ°) !
- AV: Tặng anh hoa hồng tình yêu nè
- M: Thôi dẹp đi! Sao mà cậu cứ ám tui hoài vậy hả? Mà đây là nhà của An Di mà, sao cậu lại ở đây chứ?!
-AV: Trời ơi, bọn em là bạn thân từ nhỏ thì em ở nhà pả có chuyện gì là lạ đâu ( ᵕ ༚ᵕ) [Bước tới]
- M: [Lùi ra xa] Nè..nè, đừng có mà lại gần đây nha
- AV: Pả không có ở nhà đâu, anh yên tâm cứ để em nhận bánh giùm cho
( ˘⁰˘)
- M: (٥ ͠• -•)
[M để hộp bánh dưới đất xong rồi lùi ra xa]
- M: Nhớ đưa cho An Di đó! Mà sẵn tiện nhắc giùm cậu ấy là sắp tới lễ Halloween rồi, nói cậu ấy nhớ đến tham gia sự kiện nha, còn cậu thì khỏi tham gia cũng được! [Chạy]
- AV: (..)
..
- AD: Ông Minh ổng về rồi à
- AV: Ừ (¬¬)
[AV đưa hộp bánh cho AD]
- AV: Nè!
- AD: Hở, gì vậy?
- AV: Bánh của anh Minh đưa
- AD: Thôi ông cứ giữ lấy mà ăn đi, tui không thích đồ ngọt đâu
- AV: Nói xong đừng có mà hối hận đó
- AD: Ừm ( ˘⁰˘)
- AV: Mà nè, pà có tham gia hoạt động sắp tới với CLB không?
- AD: Cái đó thì tui cũng chưa nghĩ tới nữa, thôi để sau vậy
[AD quay đi về phòng]
- AV: Được rồi, tùy pà thôi..
- Được ăn bánh của anh Minh làm, hạnh phúc quá đi! (≧▽≦)♡
 
Sửa lần cuối:
Tham gia
13/12/24
Bài viết
39
Điểm cảm xúc
84
Điểm
18
Chap 8: Meow..!
[AD đang nằm ngủ trong lớp học, AV gọi cô dậy]
- AD: Zzz..
- AV: Nè dậy đi..
- AD: Hả sao vậy? [Đang mơ ngủ]
- Giảng viên: Các em lấy giấy ra kiểm tra
- AD: (!) (*゚ロ゚)
..
[AD đang loay hoay không biết phải làm bài kiểm tra như thế nào]
- AD: (Cứ như vậy hoài chắc rớt quá!) (╥_╥) [Quay sang gọi AV] A Vương..
- AV: [Lơ]
- AD: ..Haizz..
..
[Sau đó]
- AD: (A Vương đáng ghét, không chịu giúp đỡ một tí gì hết) (¬¬) (Không thèm đi chung với ông nữa)

[AD đang đi thì thấy M từ đằng xa]
- AD: (!) [Nép vào góc tường] Lại là cái ông Minh kia nữa, lần này ổng đứng đó canh rồi, mình không đi đường đó được..phải đi đường khác thôi..

[AD đang đi dọc hành lang thì nghe có tiếng đàn]
- AD: ~ Tiếng đàn nghe hay quá..hình như đây là đường tới phòng nhạc, mình rất ít khi qua đây.. Tiếng đàn nghe thật dễ chịu, không biết ai là người đang chơi đàn nhỉ? ( ˘ᵕ˘) Áh! Mà mình không có thời gian để đứng ở đây mãi, phải đi thôi..

[AD đi tới thư viện]
- AD: Chào anh Quân
- Q: Chào em
..Dạo này việc học của em thế nào hả Di?
- AD: Cũng ổn anh à [Bài kiểm tra thì tè le]
- Q: Thế à..mà sắp tới có ngày lễ Halloween, hôm đó em có dự tính làm gì không?
- AD: Dự tính..[Ngẫm nghĩ:"Pà có tham gia hoạt động sắp tới với CLB không?"] (CLB á?) (¬¬)
- Q: Nếu em chưa có dự tính gì thì có muốn đi với anh không?
- AD: Anh nói thật á?!
- Q: Đương nhiên rồi
- AD: (Cơ hội đây rồi) Anh đã mời thì sao mà em từ chối được
- Q: Vậy thì hay quá
- AD: Hi!

###
[Đến ngày Halloween]
- H: Chà..Minh, hôm nay ông hóa trang đẹp thế, xém xíu nữa là tui nhìn ông không ra luôn
- MÂ: Quao..
- M: Ha..đương nhiên rồi, hôm nay tui sẽ là hoàng tử đẹp trai và tui sẽ rước nàng công chúa xinh đẹp về làm vợ của mình
[M hóa trang thành hoàng tử cùng với bộ trang phục sáng chói]✨
- ?: Ôi chàng hoàng tử đẹp trai..

[AV xuất hiện với chiếc đầm màu hồng cùng với bộ tóc dài màu vàng giống như công chúa trong truyện cổ tích]
- AV: Em chính là công chúa trong mơ của chàng đây!
- M: (°ロ°)! Cái mẹ gì vậy trời?!
- H, MÂ: Wow..
- H: Nàng công chúa của ông xuất hiện rồi kìa, chúc mừng ông nha
- MÂ: ^^
- M: Ghê quá! Cút ra!!
- AV: Chàng ơi, rước em về dinh đi chàng! (^▿^)
- M: Làm ơn tha cho tui đi

[Bên phía AD, lúc này cô đang đi dạo bên ngoài cùng với Q]
- Q: Hôm nay em cảm thấy thế nào?
- AD: Dạ vui lắm ạ
- Q: Vậy thì tốt quá
- ?: Meow..
[Bỗng có một chú mèo nhỏ xuất hiện]
- AD: Ha..mèo con dễ thương quá!
(•▿•) Nhưng mà hình như nó bị lạc á, tội nghiệp nó ghê ( •᷄ ༚•᷅ )
- Q: Thế em tính sao hả Di? Hay là em nhận nuôi nó ik, em cũng thích nó mà
- AD: Nhận nuôi nó hả! (..)
...
- AV: ( ˘⁰˘) Nè, hồi nãy pà đi đâu mà không tham gia hoạt động với CLB vậy..hắt xì! ><
[AV hắt hơi liên tục]
- AD: Hở?
- AV: Xì! ><
- AD: Ông bị cái gì vậy?
- AV: Ai mà biết? Hắt xì! ><
- Mèo nhỏ: Meow..
- AV: Nè pà mang cái gì về vậy hả?!
- AD: Có gì đâu..chỉ là con mèo thôi mà [AD ôm con mèo đưa ra trước mặt AV]
- AV: (!) [Né] Trời ơi, để xa tui ra!! Hắt xì!
- AD: Ông bị dị ứng với lông mèo hả?
( ͠• ༚•)
- AV: Không thấy sao mà còn hỏi!
(•̀ o •́)
[Chạy ra ngoài cửa] Nói cho mà biết, pà mà không mang nó đi là tui sẽ dọn khỏi nơi này đó! [Đóng cửa] "Rầm!"
- AD: Thích thì cứ dọn đi ik, ai cản đâu (¬¬) Mèo con người ta dễ thương vậy mà ( ꈍᴗꈍ)
...
[Sáng sớm hôm sau, AV đang ngủ thì đột dưng cảm thấy gì đó]
- AV: Zzz..Hắt xì! ><
[Mở mắt dậy thì thấy con mèo đang ngồi trên giường]
- Mèo nhỏ: Meow!
- AV: (!) Hở?!
[Tiếng thét vọng ra từ trong phòng AV] "Argh..!!"
- AD: Zzz..
- AV: Nè An Di! Sao pà chưa cho con mèo ra khỏi nhà hả?!
- AD: [Tỉnh giấc] (?) Mới sáng sớm mà cái gì vậy? [Dụi mắt]
- AV: Cái đó tui hỏi pà mới đúng á!
(•̀ o •́)
- AD: (!) Hả!
[AV thả con mèo lên giường AD]
- AV: Hắt xì! >< Pà mà giữ nó ở trong nhà nữa thì tui sẽ nói với dì Lam đó!
- AD: Ra ngoài nói cái đã ( ͠^▿^)
[AD dẫn AV ra khỏi phòng]
- AV: Hắt xì! ><
..
- AV: Không! Câu trả lời của tui là KHÔNG!
- AD: Đi mà A Vương, mèo con đó tội nghiệp lắm, chúng ta hãy giữ nó một thời gian đến khi nó có chỗ ở mới ik
- AV: Không đời nào!
- AD: Để nó đi lang thang như vậy nó sẽ chết mất, sắp tới là mùa đông rồi. Ông là người tốt mà, chắc không nỡ nhìn nó chết cóng vậy đâu
- AV: Không là không! (•̀ o •́)
- AD: Đi mà A Vương ( •᷄ ༚•᷅ )
- AV: Quên đi!
..
[Một lát sau]
- L: Xuống ăn sáng nè mấy đứa
- AD: Dạ..
[AV bước xuống cầu thang với vẻ mặt tức giận]
- AD: (^▿^) [Vẻ mặt của người thắng cuộc]
..
- L: Hôm nay A Vương sao vậy con?
- AD: Con không biết nữa, chắc do cậu ấy cảm thấy không được khỏe
- AV: ⚡
- AD: (!) •-•"

[Sau khi tan học, AD đi đến thư viện]
- AD: Chào anh Quân
- Q: Hi, chào Di..
- AD:
- Q: Sao vậy?
- AD: A Vương bị dị ứng với mèo nên em không thể giữ nó ở trong nhà lâu được
- Q: A Vương là cậu bạn mà em hay kể với anh đó hả
- AD: Vâng
- Q: Chà..vậy chúng ta phải nhanh tìm chỗ ở mới cho mèo con rồi (^^)
- AD: Anh cũng sẽ giúp em hả?
- Q: Đương nhiên rồi, anh cũng thích chú mèo con đó lắm mà
- AD: Em cảm ơn anh nhiều nha
- Q: Có gì đâu

[Tối đến]..
[AD đang chuẩn bị đi ra ngoài]
- AV: Nè, pà chuẩn bị đi đâu vậy?
- AD: (!) Ông làm gì mà bịt khẩu trang kín mít vậy? ( ͠• ༚•)
- AV: Không phải do pà sao mà còn hỏi
- AD: Àh..(" ͠^ ^)
- AV: Tính đi đâu đó?
- AD: Tui tính đi ra ngoài chút đó mà
- AV: Dẹp! Hôm nay pà không được đi đâu hết
- AD: Hả! Sao kì vậy?
- AV: Sắp thi tới nơi rồi, pà có biết là còn bao nhiêu ngày nữa là thi không? Bài kiểm tra thấp lè tè mà giờ ở đó còn đi chơi!
- AD: (٥ •᷄ - •᷅ )
- AV: Tui đã từng nói là tới đây để cứu vớt cuộc đời pà, nếu như mà để cho pà thi rớt như vậy thì còn gì là uy tín của tui nữa ( ˘⁰˘)
- AD: Nhưng mà..
- AV: Không nhưng nhị gì hết, từ giờ trai rú hay là đi chơi long nhong gì là dẹp hết cho tui, đến khi thi xong muốn đi đâu thì đi
- AD: Hả..
- AV: Bớt hả, ông đã tuyên bố rồi, ở nhà mà chuẩn bị tinh thần để học ôn thi đi cưng ( ˘⁰˘) [Nói xong AV quay đi]
- AD: (..) ( •᷄ - •᷅ ) (Mình cũng muốn đi lắm nhưng mà A Vương nói đúng, không lo ôn thi kẻo học lại môn mất) Phải nhắn cho anh Quân mới được
- AD: [✉️:"Xin lỗi anh nha, hiện giờ em không thể đi với anh được, em mắc phải ôn thi cho sắp tới rồi, có lẽ là phải đợi qua thi"]
- Q: [✉️:"Không sao đâu, em hãy cố gắng ôn để thi thật tốt nha!"]
- AD: Anh Quân đúng thật là người tâm lý mà (^▿^)

[Sau đó]
- AD: [Ngồi trên bàn học suy nghĩ đắn đo] Nhưng mà biết ôn từ đâu trước đây?
[AV chợt đi tới đem chồng sách đặt trên bàn AD]
- AD: Σ(O_O; )! Gì đây?
- AV: Đương nhiên là sách vở ôn thi rồi (¬¬)
- AD: Sao mà nhiều dữ vậy?
- AV: Gì chớ, cỡ pà nhiêu đây còn chưa đủ đâu, lo mà ôn hết đống này ik ( ˘⁰˘)
- AD: Giờ nhiều vậy tui biết học cái nào trước đây? (╥ 。╥)
- AV: Bớt than giùm cái đi mẹ..giờ lấy môn toán ra coi trước, không hiểu chỗ nào cứ nói tui chỉ
- AD: A Vương sẽ chỉ tui học hả?
- AV: Chứ không lẽ để cho pà tự ôn, pà mà tự ôn hết được mới lạ (¬¬) Hắt xì! ><
- AD: A Vương, ông tính giúp tui trong tình trạng thế này sao? Cảm động quá đi à
( •᷄ o •᷅ ) [AD ôm lấy AV] Cảm ơn ông nhiều nha
- AV: Thôi đi mẹ!
 
Tham gia
13/12/24
Bài viết
39
Điểm cảm xúc
84
Điểm
18
Chap 9: Chuyến đi dã ngoại
[Đến ngày thi]
..
- AD: Hây, thi xong rồi khỏe quá đi
(^▿^) Cảm ơn A Vương nhiều nha
[AD nhảy tới ôm AV]
- AV: (¬¬)
- M: Nè tên kia, bỏ cô ấy ra!
- AD, AV: (?) (• ༚•)
[M cùng hai người bạn của mình đứng từ đằng xa]
- AV: Ah! Anh Minh! Σ(• ▿ •)
[AV nhìn thấy M liền hất AD sang một bên]
- AD: (!)
- AV: Anh tới tìm em hả (ʃƪ^▿^)♡
- M: Ai mà thèm tới tìm cậu chứ, tui tới đây tìm An Di mà!
- AD: (A Vương đáng ghét, hất một cái cái muốn té luôn)
- H: Ấy nè, bạn là An Di đúng không? (^▿^)
- MÂ: Chào bạn ^^
- AD: (• ༚•) Mấy bạn là..
- H: Bọn mình chung CLB với bạn nè nhưng mà chẳng bao giờ thấy bạn tới hết ( ᵕ ༚ᵕ)
- AD: Àh..hihi ("^▿^)
- H: Mình là Lam Huệ [Một bạn nữ buộc tóc cao trông gọn gàng và đơn giản nhưng vẫn có thể nhìn được nét xinh đẹp đến từ đôi mắt và khuôn mặt rất rõ]
- MÂ: Còn mình là Mỹ Ân [Một bạn nữ tóc ngắn, có dáng hình nhỏ nhắn và khuôn mặt dễ thương]
- AD: Hân hạnh được biết mấy bạn (^▿^)
- H: Hôm nay tụi mình đến đây là muốn rủ bạn tham gia chuyến đi dã ngoại cùng với CLB của mình
- AD: Đi dã ngoại á? (• ༚•)
- H: Nói chung là hoạt động ngoại khóa của CLB đó mà, cậu đi chung chứ?
- MÂ: Vui lắm đó (^▿^)
- AD: Oh..
- M: [Lao vụt tới] Phải rồi, hoạt động đợt trước cậu không đi rồi, lần này cậu hãy tham gia ik!
- AD: (!)
- H: Lẹ vậy..
- Cậu cứ coi như là đi xõa sau thi cũng được
- AD: Àh..(" •᷄ - •᷅)
- AV: Trời, nhiều người đã mời như vậy thì đi đi, còn suy nghĩ cái gì nữa ( ˘⁰˘)
- M: Nè tên biến thái kia tránh xa cô ấy ra! >< [M kéo AV ra]
- AV: (!) Anh Minh, anh ghen với em à
(つ≧▽≦)つ~♡
- M: [Né] Gớm ghiếc! Ai thèm!
- H: Kệ mấy tên đó đi, cậu thấy sao?
- AD: Nếu các cậu đã mời thế thì tớ phải đi chứ (^▿^)
- H: Thế thì hay quá
- MÂ: Hi ^^
- H: Mà nè, đó giờ chưa thấy cậu sinh hoạt ở CLB bao giờ
- AD: (!)
- MÂ: Phải đó
- H: Giờ sẵn tiện cậu đi với bọn tớ luôn đi, rồi chúng ta sẽ phổ biến luôn
[H lôi AD cùng đi đến CLB]
- AD: (・o・; )
...
[AD ngồi trong phòng CLB cùng với các bạn thành viên khác]
- M: Giờ mình sẽ giới thiệu lịch trình cho ngày hôm sau của chúng ta..( ˘⁰˘)
- AV: (۶>ᴗ<)۶
- AD: Nè, bộ ông Minh là trưởng CLB hả?
- H: Ừm
- AD: (!) Hả! Ổng như vậy mà được làm trưởng CLB á, không thể tin được
- H: Đúng là không thể tin thật, mặc dù là con nhà có tiền, đôi lúc có học ngu một chút, tính tình thì như một thằng dở nhưng mà ổng cũng không đến nỗi, cũng tốt tính. Mấy cái hoạt động của CLB ổng rất là tích cực tham gia, hầu như với ai ổng cũng có thể làm thân được hết với lại mọi khoảng chi phí sinh hoạt CLB đều là do ổng trợ cấp nên mọi người đều ủng hộ để cho ổng lên làm trưởng nhóm
- AD: Wow (• ༚•) (Thế mà nào giờ mình cứ nghĩ ông đó chỉ bị khùng thôi chứ, nhưng là ổng cũng đâu đến nỗi tệ)
- H: Nhưng mà hắn ta có tật xấu là suốt ngày cứ ăn chơi rồi đi kiếm gái đẹp thôi ( ˘⁰˘)
- AD: (Cái này thì đúng nè) ( ̄༚ ̄; )
- Cậu có vẻ hiểu ổng nhỉ
- H: Đương nhiên, tớ biết ổng lâu rồi mà..

[Điện thoại AD bỗng có tin nhắn]
- Q:[✉️: Hôm nay không thấy em tới thư viện, thi được không?]
- AD: (◍^ᴗ^◍) [✉️: Em thi tốt lắm, cảm ơn anh. Hôm nay em mắc sinh hoạt với CLB rồi nên không đến thư viện được]
- Q: [✉️: Mai em có rảnh không?]
- AD: [✉️: Sao thế ạ?]
- Q: [✉️: Anh đã tìm được chỗ nhận nuôi mèo con rồi á]
- AD: [✉️: Như vậy thì hay quá! Nhưng mà ngày mai em không đi được rồi, ngày mốt nha anh]
- Q: [✉️: Vậy hẹn em ngày mốt nha!]
- AD: Hi (^▿^)

[Hôm sau]
[AD với AV đang rồi trên xe để đi tới khu dã ngoại]
- AV: Trời ơi chán thiệt, không được ngồi chung với anh Minh chứ (¬¬)
..
[Nhớ lại]:
- M: Bạn An Di, để mình ngồi chung với bạn nha (^▿^)
- AD: (" •᷄ - •᷅)
[AV lao tới ôm M]
- AV: Anh Minh, để em ngồi chung với anh nha!
- M: [Lùi ra xa] Còn lâu nhá! Tui thà đi xe riêng còn hơn là ngồi chung với cậu! (•̀ o •́) [Nói xong M xách hành lý chạy đi]
- AV: Anh Minh..( •᷄ o •᷅ )

[Quay lại hiện tại]
- AD: Nhưng mà cũng tốt, nhờ có ông mà ổng không dám đến gần tui ( ˘ᵕ˘)
- AV: Tốt cái con khỉ! (•̀ o •́) Người ta muốn tận dụng thời gian để ở bên anh Minh, vậy mà.. :'(
- AD: Hiểu rồi, nín ik..( ᵕ ༚ᵕ)
[AD ôm AV để an ủi]
...
- M: Giờ là thời gian tự do, đúng giờ các bạn quay lại điểm hẹn nhé!

[AD đi dạo một vòng quanh khu vực]
- AD: Quao, ở đây có một cái bến nước nhỏ..khung cảnh thật là yên bình (• ▿ •)
- M: Bạn An Di!
- AD: (!)
- M: Tìm được cậu mừng ghê (^▿^)
- AD: Ờ..tìm tui có gì không? (" ͠^▿^)
- M: Tớ có làm ít đồ ăn cho cậu nè, cậu ăn thử đi
- AD: À thôi, tui không có đói đâu, cảm ơn cậu nhiều nha, giờ tui phải đi đây
- M: (• ༚•) Cậu cứ nhận ik
- AD: Không cần đâu mà (" ͠^ ^)
- M: Đi mà..
- AD: Thôi
- M: Đi..
[AD đang tránh M thì vô tình bị vấp]
- AD: (!) Hở..[Ngã xuống hồ] Áh..!
- M: (!) (°ロ°) ! Bạn An Di!
- Đợi đó, mình sẽ cứu cậu! (•̀ o •́)
[M nhìn thấy AD bị ngã nên lao ngay xuống hồ]
- M: Hây..
- AD: [..] Cái tên Gia Minh đáng ghét, hại mình bị té xuống sông (•̀ ༚•́) Phải bơi vào bờ mới được..
[AD vừa bơi lên bờ]
- AD: Ướt hết trơn rồi..( •᷄ ༚•᷅ )
- M: Cứu!!
- AD: (?)
- M: Cứu với An Di, mình không biết bơi ><
- AD: (!) Hả! ( ͠• o•) [Vội lao xuống nước]
- M: Cứu! ><
- AD: Không biết bơi tự dưng nhảy xuống chi vậy cha? (•̀ o •́)

[AD lôi M vào bờ sau đó trở lại khu vực nghỉ ngơi, AV lúc này dang nằm trên ghế dài để tận hưởng]
- AV: Hở? Nè pà mới đi đâu mà mình mẩy ướt nhem vậy?

- AD: (⁰-⁰) (..)
- AV: Bộ mới đi bơi về hả? (¬¬)
- AD: Lần sau tui sẽ không đi dã ngoại với CLB nữa đâu (¬ 。¬)
- AV: Hả?
- AD: [Bỏ đi]
- AV: (..) Nó bị cái gì vậy? ( ͠• 。•)

[Tối đó]
[AD, AV, H, MÂ đang cùng ngồi bên lửa trại]
- M: Giờ chính là cơ hội để mình gây ấn tượng mạnh với An Di! [Quyết tâm]
..
- M: Hây các bạn, dã ngoại mà không làm gì cũng chán, sau đây mình sẽ biểu diễn một tiết mục để góp vui cho mọi người ( ˘ᵕ˘)

[M cầm mấy cây củi lửa xoay vòng rất điêu luyện, mọi người ai cũng đều bất ngờ, trầm trồ]
- Quao..
- AV: Anh Minh tuyệt vời! (/ ≧▽≦)/
- H: Ông học cái đó khi nào thế? Giỏi nhỉ! (• ▿ •)
- MÂ: Hay quá (^▿^)
- M: (An Di giờ chắc đã khâm phục tài năng của mình) ( ˘ᵕ˘)

[M trượt tay, bỗng có một cây rơi xuống]
- M: (!)
[Cây củi cắm vào bộ đồ của An Di]
- H, MÂ: Σ(°o°)
- AD: (?) Hở? (• ༚•)
[Ngọn lửa đột dưng bốc cháy]
- AD: Áh..! (><) [Chạy tá hỏa]
- H: ( •᷄⌓•᷅ )
- MÂ: Cháy rồi ( •᷄ ༚•᷅ )
- AV: [Mặc kệ sự đời vẫn đang tiếp tục cổ vũ] Hoan hô! (/ ≧▽≦)/
- M: Nước..nước..nước..nước..[Loay tìm nước] Ah! [Nhìn thấy xô nước cạnh lửa trại]
- AV: Hoan hô.. (/ ≧▽≦)/
[M nhanh chóng lấy xô nước tạt vào người AD]
- AD: >< [Ướt nhẹp] (*゚ロ゚) (..)
- AV: Hoan hô.. (/ ≧▽≦)/
- H, MÂ: (..)
 
Sửa lần cuối:
Top