Lượt xem của khách bị giới hạn

[Truyện teen] Hoa Hồng Xanh - Mèo Yêu

[Truyện teen] Hoa Hồng Xanh - Mèo Yêu
Tham gia
13/12/24
Bài viết
39
Điểm cảm xúc
84
Điểm
18
Chap 10: Thất tình
[AD sau chuyến dã ngoại cùng CLB về]
- AD: Chưa bao giờ đi chơi mà về được tới nhà mình lại mừng như thế (¬¬) [Mệt mỏi leo lên giường nằm] Đi với tên Minh đó cứ tưởng là không còn mạng để về nhà [Điện thoại bỗng có tin nhắn]..
- Q: [✉️: Em về đến nhà chưa?]
- AD: (!) Ah, anh Quân! (• ▿ •)

[AD sau khi nhận được tin nhắn thì đi đến chỗ hẹn]
- AD: Anh Quân (^▿^)
- Q: Ah, An Di, lâu rồi không gặp em
..Mèo con đâu rồi?
- AD: Em sợ nó bị lạnh nên để ở trong giỏ này
- Mèo nhỏ: Meow..
- Q: Vậy mình đi thôi
- AD: Dạ
...
[Hai người sau đó đem mèo con đến giao lại cho chủ mới]
..
- AD: Nó ở nhà em mấy bữa nay rồi, giờ cho đi thấy buồn quá
- Q: Mèo con qua chỗ ở mới rồi sẽ được chăm sóc thật tốt thôi, em đừng buồn nha
- AD: Dạ em cũng mong là vậy, hy vọng chủ mới sẽ chăm sóc và yêu thương em ấy
- Q: Di à, em tốt thiệt đó, anh rất thích những cô gái như em
- AD: (!) (˵• o •˵) Anh..anh nói thiệt không?!
- Q: Đương nhiên là thiệt rồi (^▿^)
- AD: (˵• o •˵) (..)
- Q: (• ༚•) Hở..em sao vậy?
- AD: [Lấy hết can đảm] Anh Quân, em rất là thích anh đó!
- Q: (!) Hả!
[AD cuối mặt xuống không dám nhìn thẳng vào mặt Q]
- AD: (⁄ ⁄•⁄-⁄•⁄ ⁄) (..)
- Q: (..) Nếu vậy sao mình không thử yêu nhau đi ^^
- AD: (!) Anh nói thật đó hả?!
- Q: Ừm, nếu em đồng ý
- AD: Câu trả lời của em là đồng ý! Hi, em vui quá đi (^▿^)
...
[AD sau khi trở về nhà]
- AD: Là..lá..la..♪
- AV: Đi đâu về mà vui quá vậy? (¬¬)
- AD: Nãy tui đi cho con mèo rồi đó
- AV: Oh..đem nó đi rồi à! Mà cho con mèo rồi thì đáng ra người vui phải là tui mới đúng, sao pà còn vui hơn cả tui vậy? Tui tưởng pà thích con mèo đó lắm chứ (¬¬)
- AD: Đâu có, cho nó đi tui buồn lắm chứ bộ
- AV: Buồn thế này à?
- AD: Tui vui vì chuyện khác cơ
- AV: Chuyện gì chứ?
- AD: Anh Quân đồng ý làm người yêu tui rồi đó, vui quá (ﻭ^▿^)ﻭ
- AV: Hở..(• ༚•) Đúng là một tin gây sốc thiệt, không ngờ ảnh lại đồng ý quen một đứa khùng như pà ( ᵕ ༚ᵕ)
- AD: Gì chứ! (¬¬)
- AV: Nhưng mà dù sao cũng chúc mừng pà, lần này ráng đừng có để bị đá như lần trước nha
- AD: Nè ông bớt vô duyên lại có được không? ( •̀ - •́)
- AV: Thì tui chỉ nói vậy thôi, chúc pà hạnh phúc nha gái ;)
- AD: Cảm ơn A Vương nha (^▿^)

[Hôm sau]
[Sau khi tan học, AD vẫn đang đi cùng AV như mọi khi]
- M: Bạn An Di
- AD: (• ༚•)
- AV: Σ(• ▿ •)
- M: Tặng bạn một bông hồng nè
- AD: Minh à, sẵn tiện tui nói với cậu cái này luôn, từ giờ đừng có tặng hoa hay bánh gì cho tui hết ( ᵕ ༚ᵕ)
- M: Sao thế? Cậu còn giận cái vụ hôm bữa à? ( •᷄ ༚ •᷅ )
- AD: Đâu có, vụ hôm bữa tui quên rồi
- M: Vậy thì tại sao?
- AD: Tui đã có bạn trai rồi nên cậu đừng có theo đuổi tui nữa, chúng ta chỉ nên là bạn thôi
- M: Σ(°ロ°)
- AV: Đúng đấy anh, từ bỏ và đến với em đi ( ˘⁰˘)
- M: (!)
- Q: An Di!
- M, AV: (?)
- Q: Hi, chào mấy đứa
- AD: Ah, anh Quân
- AV: Trời ơi, trai đẹp kìa!
- M: (• ༚•)
- AD: Giới thiệu với cậu luôn, đây là người yêu của tớ
- M: Hả!
- Q: Em là bạn của Di hả? Anh là Quân, rất vui được gặp em
- M: [Đóa hoa chưa kịp tặng bỗng dưng úa tàn]
- AD: Giờ tui với ảnh phải đi rồi, tạm biệt cậu nha!
[AD bỏ đi cùng với Q]..
- M: [Vẻ mặt đầy sự tiếc nuối] ( •᷄ o •᷅ ) ...
- AV: Tạm biệt anh (^▿^) [Vẫy tay chào]
- M: Có người yêu rồi..
- AV: Yên tâm, anh vẫn còn em mà! (≧▽≦)
- M: Tránh ra!! (>o<)
...
[AD sau khi về đến nhà]
- AD: ~♪
[AV đang nằm trên giường của AD bấm điện thoại]
- AV: Về rồi à (¬¬)
- AD: Ừm
- AV: Có người yêu rồi vui tươi hẳn ra nhỉ
- AD: Đương nhiên rồi, ngay từ lúc đầu gặp tui đã thấy thích anh ấy rồi, giờ anh ấy đồng ý làm người yêu của tui nên tui phải vui chứ (^▿^)
- AV: Pà sướng thế kia, tui cũng thích anh Minh ngay từ lúc đầu gặp rồi, vậy mà anh ấy không chấp nhận tui (¬¬)
- AD: Mà tui thấy ông cứ đi theo ông Minh hoài nha, vậy còn anh Thiên của ông thì sao? ( ͠• ༚•)
- AV: Ừ thì tui vẫn luôn yêu ảnh mà, chỉ tại giờ tui chưa tìm thấy ảnh thôi
- AD: Ông tìm biết bao lâu rồi hả mà vẫn chưa tìm được ảnh?
- AV: Làm sao mà tui biết được chứ, tui cũng tìm nhiều chỗ lắm rồi chứ bộ nhưng mà có tìm thấy ảnh đâu..nhưng mà sớm hay muộn gì thì tui cũng sẽ tìm thấy ảnh thôi ( ˘⁰˘)
- AD: Ừm, hy vọng ông sớm tìm được anh Thiên của ông để khỏi ganh tị với tui nữa ( ˘⁰˘)
- AV: Xớ, ai thèm ganh tị với pà! Anh Thiên của tui còn tốt gấp nhiều lần bạn trai của pà nữa đó
- AD: Ừ, ừ.. ( ᵕ ༚ᵕ)

[Ngày hôm sau]
[AD đang đi cùng Q thì bỗng chạm mặt một người]
- ?: (!)
- Q: Mỹ Hồng!
- AD: Hở? (• ༚•)
- MH: ( •̀ - •́)
[Cô gái không nói gì cứ thế mà lướt qua]..
- AD: (Wow..chị ấy đẹp quá!)
- Q: (..)
- AD: Ai thế ạ?
- Q: Người quen cũ ("^▿^)
- AD: Người quen cũ? ( ͠• ༚•) (Có khi nào là người yêu cũ của ảnh không? ☹️)

[Vài ngày sau]
- AV: Nè pà tính đi đâu vậy?
- AD: Hôm nay anh Quân rủ tui đi chơi á nên giờ tui chuẩn bị đi nè
- AV: Oh..vậy đi chơi vui vẻ nha gái
- AD: Ừ (^▿^)

[AD cùng Q đi đến công viên giải trí để chơi]
...
- AD: Haizz..ăn no quá
- Q: Em còn muốn đi đâu nữa không? (^▿^)
- AD: Mm..đi đâu hả?
[AD nhìn từ xa thấy chiếc đu quay]
- AD: Ah! Σ(• ▿ •) Em muốn đi cái đó kìa!
[Hai người cùng nhau đi đến chỗ đu quay]
- Q: Em đợi xíu anh đi mua vé nha
- AD: Dạ (^▿^)
..
[Q đang đi bỗng dưng nhận được cuộc điện thoại]
- Q: Alo? (!) Hả?!
- AD: [Đang đứng đợi] (.❛ ᴗ ❛.)
- Q: [Chạy tới]
- AD: Σ(• ▿ •) Anh mua xong rồi sao
- Q: Xin lỗi nha, anh không đi với em được ( •᷄ o •᷅ )
- AD: (!) Sao vậy ạ?
- Q: Mỹ Hồng đang ở trong bệnh viện, anh phải đến coi cô ấy như thế nào?
- AD: (!) [AD giữ tay Q] Để em đi với anh nữa
- Q: Ừ..

[Tới bệnh viện]
- Q: Mỹ Hồng..Ngọc Yến, Mỹ Hồng sao rồi?
- Y: Cậu ấy giờ không sao rồi, giờ đang nằm trong phòng hồi sức
- Q: Vậy hả, may quá..
- Mà tại sao cô ấy lại phải vào bệnh viện vậy?
- Y: Nghe bác gái nói mấy bữa nay cậu ấy không chịu ăn uống cái gì hết nên mới bị ngất xỉu, làm bác ấy lo quá trời
- Q: Tại sao cô ấy phải làm như vậy chứ?
- Y: Cậu không biết sao? Gia đình Mỹ Hồng bắt cậu ấy phải kết hôn với một người mà cậu ấy không thích nên cậu ấy buồn lắm
- Q: (!) Đó là lý do cô ấy chia tay với tớ sao?
- Y: (..)

[Q đứng từ bên ngoài nhìn vào cửa phòng hồi lâu]..
- Y: À, cậu là..
- AD: ☹️ (..) Em chỉ là bạn của anh ấy thôi ^^
- Y: Oh..

[Lúc sau]
- AD: Anh Quân, anh không ở lại chăm sóc chị ấy sao?
- Q: Tối rồi anh phải đưa em về trước chứ, với lại cô ấy ở đó đã có người lo cho rồi..àh, An Di..
- AD: Anh không cần nói ra đâu, em hiểu mà (^▿^) Anh không yêu em đúng không, chúng ta chia tay đi
(• ▿ •)
- Q: Hả! An Di, ý anh định nói không phải như vậy!
- AD: Em biết là anh vẫn còn yêu chị ấy nhiều lắm, đừng vì em mà cảm thấy khó xử. Vì vậy nên em sẽ dừng lại ở đây ^^
- Q: (..)
- AD: Chúng ta chỉ nên là bạn, cảm ơn anh vì thời gian qua đã làm em cảm thấy rất vui [Quay đi] Anh hãy về với chị ấy đi, những lúc như thế này thì chị ấy cần anh lắm á, chúc anh hạnh phúc..( •᷄ - •᷅ )
[AD rời đi]
- Q: ( •᷄ ༚•᷅ ) (..)

[AD bước đi một mình trên đường, trời bắt đầu có tuyết rơi, cô kìm lòng không được mà ngồi xuống khóc]
- AD: :'(
- ?: Nè cô bé..sao em lại ngồi dưới đường như vậy? Tuyết rơi lạnh thế này rồi, giờ em còn ở đây làm gì?
[AD ngước lên, một chàng trai cầm dù đang đứng trước mặt cô]
- AD: Anh là..
[Nhớ lại:"Này bạn ơi! Bạn lấy dù của mình đi"]

[Chàng trai cầm dù che cho AD]
- AD: Anh là người lần trước cho em mượn dù phải không ( •᷄ ᵕ •᷅ )
- ?: Em vẫn còn nhớ à, đúng rồi (^▿^) Mà sao em lại ngồi một mình như thế?
- AD: (..)
- ?: Không nói cũng không sao đâu, trông em có vẻ buồn..Ah! Đợi anh một chút!
- AD: (• ༚•) (?)
[Cậu ta lục tìm gì đó trong túi]
- ?: Cho em thanh socola nè, ăn đi cho đỡ buồn (^▿^)
- AD: Àh..hi, cảm ơn anh nhiều nha
(" ͠^▿^)
- ?: Có gì đâu nà!
 
Tham gia
13/12/24
Bài viết
39
Điểm cảm xúc
84
Điểm
18
Chap 11: Đi chơi đu quay
- L: Tiểu Di về rồi đó hả con..sao hôm nay con về trễ thế?
- AD: Dạ..xin lỗi, con đi gặp bạn lâu ngày mới gặp nên mới về trễ ạ ^^" Mẹ có cần làm cái gì không, con phụ cho (^▿^)
- L: Mẹ không có làm cái gì đâu
- AD: A Vương ngủ rồi hả mẹ?
- L: Chắc là vậy..thôi con tắm rửa, ăn cơm rồi nghỉ ngơi sớm ik
- AD: Dạ

[Ngày hôm sau]
[AD đang nằm trên giường đọc sách thì AV bước vào phòng]
- AV: Nè sao hôm nay không thấy pà đi đâu hết vậy? ( ˘⁰˘) (!) Ah trời ơi, pà lại đọc sách nữa hả?!
(°ロ°)!
- AD: Thì sao, bộ tui đọc không được à? (¬¬)
- AV: Giờ đang là kì nghỉ, có phải tới thư viện đâu mà pà lại siêng thế? (" ͠• ૦•)
- AD: Mình thích thì mình đọc thôi, hỏi nhiều thế
- AV: Pà đang đọc sách gì vậy? (• ༚•)
- AD: Thế giới của phù thủy
- AV: Sao cơ? Thế giới của bầy khỉ? Pà chuyển sang đọc sách nghiên cứu động vật hoang dã rồi à?
- AD: (ー_ー) Khỉ cái đầu ông á, là thế giới của phù thủy (•̀ ༚•́)
- AV: Thôi kệ ( ˘⁰˘) Mà không đi chơi với anh Quân của pà nữa à?
- AD: (..) Tui với ảnh chia tay rồi ( ᵕ ༚ᵕ)
- AV: Hả! Chia tay gì mà nhanh vậy? Ảnh biết pà bị khùng nên đòi chia tay đúng không? ( ͠• ૦•) Thấy chưa tui nói rồi, người ta đẹp trai như vậy mà quen pà bị khùng thì ai mà chấp nhận được ( ᵕ ༚ᵕ)
- AD: Ông thôi tào lao đi nha, mình không thích thì mình chia tay thôi (¬ 。¬)
- AV: Không phải pà thích anh Quân lắm sao? Suốt ngày cứ anh Quân, anh Quân! Trời ơi mê trai thấy sợ luôn, nói vậy ai tin? ( ˘⁰˘)
- AD: Ơ thế ông thì sao hả? Không phải cứ suốt ngày bám theo ông Minh hoài sao! (•̀ ٥ •́)
- AV: Mình bám thì đã sao nào? Dù sao mình cũng thành thật với bản thân, bày tỏ cho anh ấy thấy tấm lòng của mình như thế nào chứ đâu có như ai kia, có gì cũng không chịu nói thì ai mà biết được chứ
- AD: Mình có bày tỏ cho người ta biết thì cũng được cái gì chứ, dù gì trong lòng người ta cũng đã có ai đó rồi ( ᵕ ༚ᵕ)
- AV: Là sao?
- AD: Thôi không nói với ông nữa đâu, ông đi ra giùm tui cái ik ( ˘⁰˘)
[AD lấy chăn trùm kín người xong quay đi]
- AD: Gì kì vậy?

[Vài ngày sau]
- AV: Ê An Di, bữa giờ không thấy pà ra ngoài, tui có mua hai tấm vé, cái này cho pà nè ( ˘⁰˘)
- AD: Hở? Sao lại đưa cho tui? (• ༚•)
- AV: Mới mấy ngày không ra ngoài mà pà không biết gì về thế giới này nữa à, đừng nói hôm nay là ngày gì pà cũng không biết nha (¬¬)
- AD: Ngày gì á?
- AV: Hôm nay là ngày idol của tui sẽ cho ra mắt tác phẩm mới nhất! (≧▽≦)
- AD: Idol của ô g thì tui cần biết để làm cái gì? (¬¬)
- AV: Pà không biết cái gì hết, người ta là người nổi tiếng, các tác phẩm của người đó lúc nào cũng được nằm trong top các hạng mục đề cử tác phẩm xuất sắc nhất có biết chưa?
- AD: Vậy ra là viết sách sao? (Chắc lại là idol trai đẹp nào nữa đây) (¬¬)
- AV: Pà đừng có coi thường, các tác phẩm mà idol tui viết đều hay vô cùng, hay hơn thế giới bầy khỉ của pà nhiều ( ˘ᵕ˘)
- AD: Đã nói là thế giới của phù thủy
- AV: Tui không quan tâm ( ˘⁰˘) Lát nữa sẽ có buổi kí tặng, đây là dịp hiếm có nên nhất định hôm nay tui phải xin bằng được chữ ký của người đó! (✧ω✧)
- AD: ("¬¬) Vậy liên quan gì tới hai tấm vé này không?
- AV: À cái đó, nơi diễn ra buổi ký tặng sẽ ở gần công viên giải trí nên sẵn tiện tui mua luôn, với lại giá vé hiện giờ đang được giảm 25% nên phải tranh thủ chớ ( ˘ᵕ˘)
- AD: (¬¬) (..) Thế sao ông không mua một mình ông đi ik, tự dưng mua cho tui chi dạ?
- AV: Đâu có, tui mua cho tui với anh Minh mà ảnh không chịu đi nên tui mới nhường lại cho pà á
( ˘⁰˘)
- AD: •-• (Biết ngay là không tự dưng tốt vậy mà) (ー_ー) Dù sao tui cũng không có hứng, hay là ông rủ trai nào đó đi chung cũng được, mặc kệ tui ( ˘⁰˘)
- AV: Hở..nè dù gì tui cũng đã lỡ mua rồi, hôm nay cứ coi như là kỉ niệm pà bị trai đá y, pà thích cái gì thì cứ nói, tui sẽ khao hết
- AD: Kỉ niệm trai đá gì chứ, ông quá đáng thật đó (¬¬) Nhưng mà ông chịu chi hết sao?
- AV: Chứ sao, gì chứ tiền thì ông đây không thiếu
( ˘⁰˘)
- AD: (Hiếm khi thấy tên keo kiệt này chịu chi một cái gì đó, giờ mà không bào thì cũng uổng) (¬¬) Nếu vậy thì tui không có khách sáo đâu nha
- AV: Chỉ bữa nay thôi đó cưng, hôm khác thì đừng hòng

[AD với AV đi đến khu giải trí]
- AD: (Thật ra A Vương đã rủ rồi thì mình đi thôi chứ giờ mình cũng chẳng có tâm trạng đi đâu hết) ☹️
- AV: Σ(• ▿ •) Ê pà Di, trò kia trông có vẻ hay quá, hay là qua chơi thử đi (≧▽≦)

[AV lôi AD đi chơi hết trò này tới trò khác]
...
- AD: (*゚ロ゚) (Ổng toàn chơi mấy trò cảm giác mạnh thôi)
- AV: Nè đi tiếp chỗ kia ik! (≧▽≦)
- AD: Thôi nghỉ y, mấy trò đó tui chơi không nổi nữa đâu
- AV: Hở..thế giờ pà muốn chơi cái gì? ( ͠• ༚•)
[AD nhìn xung quanh, cô thấy cái đu quay lần trước]
- AD: (..) Tui muốn đi cái đó kìa ( •́ - •̀ ) [Chỉ tay về hướng đu quay]
- AV: •-•

[AD cùng AV đi lên đu quay, cô ngắm nhìn ra ngoài cửa sổ và nhớ lại lúc cùng Q đi đến đây]
- AD: (Đợt trước mình với anh Quân tính đi đu quay này nhưng mà lại không có cơ hội) ☹️

[AV ngồi đối diện có vẻ không thích thú gì, cậu im lặng ngồi cùng An Di cho đến hết vòng quay rồi đi về]
...
- AD: Ngày hôm nay đi chơi mệt thiệt nhưng mà cảm ơn A Vương nha, tui thấy tâm trạng tốt lên rồi (^▿^)
- AV: Dù sao tui cũng dư vé mà ( ˘⁰˘)
 
Sửa lần cuối:
Tham gia
13/12/24
Bài viết
39
Điểm cảm xúc
84
Điểm
18
Chap 12: Cùng nhau xem pháo hoa
- AD: Mới đó mà sắp tới giáng sinh rồi..nè A Vương, noel ông có tính đi đâu chơi không? (• ▿ •)
- AV: Noel tui đi chơi với mấy trai rồi, cưng ở nhà vui vẻ nha ( ˘⁰˘)
- AD: Hả..ông tính bỏ tui ở nhà một mình vậy sao?
- AV: Pà muốn sao không rủ đứa bạn nào đó, không thì rủ mấy chị em trong CLB đi chơi chung ik, sao suốt ngày cứ bám theo tui hoài thế
- AD: (A Vương đáng ghét, ai thèm bám theo ông chứ) (¬¬)
...
[Chuyển cảnh AD đang nói chuyện cùng với H và MÂ]
- AD: Cậu ta nói vậy đấy ( ˘⁰˘)
- H, MÂ: Oh..
- H: Mà tớ thấy cậu với cậu ấy thân nhau thật, hình như ngoài An Di ra thì Anh Vương chẳng chơi với bạn nữ nào nhỉ?
- AD: Mấy cậu cũng biết đó, cái tên đấy không có thích con gái đâu, tớ chơi với hắn ta từ nhỏ rồi nên mới thân vậy thôi, mà từ nhỏ tới giờ tên đó cũng chỉ toàn là ăn hiếp tớ ( ˘⁰˘)

[Nhớ lại lúc nhỏ]..
- AV: Tiểu Di, tiểu Di, tớ có cái này hay lắm nè!
- AD: (?) (• ༚•)
- AV: Xòe tay ra đi
[AD xòe tay ra, AV bỏ gì đó vào tay của cô]
- AD: Hở?
[AD nhìn vào thấy mấy con sâu thì sợ xanh mặt]
- AD: (!) ( •᷄⌓•᷅ ||) Áh!!
- AV: Haha (>ヮ<)

...
- AV: Tiểu Di, ở kia có gà con dễ thương lắm kìa
- AD: Wow..gà con dễ thương ghê (^▿^)♡
- Gà mẹ: Cục tác!
- AD: Hả?!
[AD bị gà mẹ đuổi dí]
- AD: Áh! ><
- AV: Hahaha..

...
- AV: Tiểu Di, cậu biết đây là cây gì không?
- AD: Mm..không •-•
- AV: Cầm lên thử đi, tui nói cái này cho nghe
[AD bứt một nhánh cây cầm trên tay]
- AV: Nghe nói nếu đụng vào nó sẽ bị ngứa khắp người đấy (• ༚•)
- AD: (!)
- AV: Cái đó thì tớ cũng không biết là có thật hay không nhưng nếu cậu thấy ngứa thì đúng là thật rồi á ( ˘ᵕ˘)
- AD: (ꏿ_ꏿ; )

...
[AV nhìn thấy chiếc đu quay trục xoay nên rủ AD chơi]
- AV: Ê tiểu Di, chơi cái đó không? Để tui đẩy cho
- AD: Ừm (^▿^)
[AD leo lên và rồi AV dùng hết sức lực đẩy mạnh đu quay]
- AV: Quay! (≧▽≦)
- AD: Ah!! (><)

...
[Cảnh AV dạy AD học bơi]
- AD: A Vương sẽ chỉ tớ tập bơi hả?
- AV: Đúng rồi, bơi y
[Vừa nói xong cậu đẩy AD xuống bể bơi]
- AD: Hở? (!)
[AD rơi xuống nước, giẫy giụa]
- AD: ><
- AV: (¬¬)

[Quay lại hiện tại]..
- AD: (Mới nghĩ lại thôi mà muốn điên lên rồi) (¬¬)
- H: Mà tớ thấy Anh Vương cũng tốt mà, chẳng phải cậu ấy đã mua vé dẫn cậu đi chơi công viên sao?
- AD: Đâu có, chẳng qua là mua cho ông Minh mà ổng hổng thèm nên mới chuyển qua cho tớ đấy ( ˘⁰˘)
- H: Ồ
- MÂ: Ra vậy..
- AD: Ừ mà nhắc tới ông Minh, bữa giờ không thấy ổng đâu, ổng giờ sao rồi?
(• ༚•)
- H: Ông đó thì cậu không cần lo đâu, nghe đâu bây giờ lại đang theo đuổi cô tiểu thư nào đó rồi, haizz..đúng là cái tật mê gái không bỏ
- AD: Đúng là phong cách của ổng thiệt ("^▿^)
- H: Mà thôi, đừng bàn chuyện của mấy tụi con trai nữa, tụi mình đi đâu đó chơi y
- AD: Ừ (^▿^)

[Mùa đông sắp sửa trôi qua, chuẩn bị nhường chỗ lại cho mùa xuân sắp tới]...
[Sau tiết học]
- AD: Kết thúc tiết học mừng ghê..
- Àh đúng rồi A Vương, sắp tới có lễ hội xuân, ông đi với tui nha
- AV: Hả..sao pà không đi một mình ik, rủ tui theo làm gì? (¬¬)
- AD: Tại đó giờ ông không có ở đây nên giờ ông ở đây rồi thì tui muốn đi cùng với ông, lễ hội mùa xuân mỗi năm chỉ có một lần thôi, thường thì tới những ngày đó người ta sẽ đốt pháo hoa đẹp lắm, tui muốn cùng với A Vương đi xem pháo hoa
- AV: Pháo hoa thôi thì có gì vui chứ (¬¬)
- AD: Ông đi rồi thì mới biết vui hay không chứ, đợt trước noel ông cũng không thèm đi với tui mà, lần này ông phải đi đó!
- AV: Rồi, thích thì đi, nói mãi mắc mệt. Để tui coi lễ hội mùa xuân có gì hay mà pà phải đòi đi cho bằng được ( ˘⁰˘)
- AD: Vậy mới được chứ (^▿^)
...
[Tới ngày diễn ra lễ hội]
- AD: Hm..tiếc thật, nghe nói là năm nay người ta sẽ không bắn pháo hoa, buồn ghê..
- AV: Pháo hoa thôi mà, không có thì thôi làm gì mà tiếc dữ vậy, năm nay không bắn thì năm sau bắn (¬¬)
- AD: Pháo hoa người ta đẹp vậy, tui chỉ muốn ông xem nó thôi mà
- AV: Pháo hoa ở đâu thì chả như nhau chứ, làm như đó giờ tui chưa từng xem pháo hoa á
- AD: Nhưng mà coi với bạn thân đương nhiên vui hơn chứ, đó giờ ông có coi với tui lần nào đâu
- AV: Năm nay không được thì năm sau, năm sau không được thì năm tới, không được nữa thì năm kia, pà muốn coi bao nhiêu lần thì tui coi với pà, như vậy là được rồi chứ gì ( ˘⁰˘)
- AD: Nói chuyện với ông thật là..Thôi dù gì đi chơi cũng vui mà, lễ hội cũng có nhiều trò hay lắm, mình qua đó coi thử ik (^▿^)

[AD và AV đi dạo qua từng gian hàng của lễ hội, cùng chơi vớt cá, cùng ăn xiên que, AD nhìn ngắm những món đồ trên quầy hàng lưu niệm, sau đó cùng nhau đi đến gian trò chơi. AD chơi ném trái banh nhưng chẳng trái nào vào trúng mục tiêu, AV thấy vậy thì kêu AD lui lại để cho cậu thể hiện, trái đầu tiên đã trúng vạch đích, AD nhận ra cậu ta không những học cũng giỏi mà cả chơi cũng giỏi nữa. AV chơi bắn súng sau đó đổi được con gấu bông cho AD, AD ôm gấu bông tỏ ra thích thú như một phần thưởng mà cô nhận được cho ngày đi chơi hôm nay]
...
- AD: Mặc dù không được coi pháo hoa nhưng mà hôm nay đi chơi vui thật, công nhận ông giỏi thiệt đó A Vương
- AV: Xớ, tui mà ( ˘⁰˘) ..Nè, đợi tui một chút
- AD: (?) (• ༚•)
[AV chạy đi đâu đó, lát sau AD thấy cậu quay lại, trên tay cầm một thùng đồ gì đó]
- AD: Gì vậy?
- AV: Không phải pà nói thích pháo sao? Tui mua nguyên một thùng rồi nè
- AD: (!) Woa..ông biết trước nên mua luôn đó hả, có phải là cho tui không? Thích ghê! (•̪ ▿ •̪)
- AV: Không có gì, cứ gửi lại tiền cho tui là được ( ˘ᵕ˘)

[AD và AV cùng nhau thắp những cây pháo sáng nhỏ, hai người cầm que pháo cùng chơi đùa, rượt đuổi nhau. AV cắm cây pháo sáng lớn xuống mặt đất rồi đốt để cho nó cháy lên, ánh sáng của pháo bắt đầu dâng cao tựa như những cột nước đang sáng lấp lánh, AD và AV đều tỏ ra hào hứng như những đứa trẻ lần đầu được chơi pháo vậy. Tiếp đến là pháo hoa tầm thấp, cả hai đặt pháo ở một chỗ xong rồi chạy ra xa. Tiếng pháo hoa vang lên, AD và AV ngước nhìn lên bầu trời ngắm nhìn những chùm pháo hoa rực rỡ. Cuối cùng là pháo thăng thiên, khoảnh khắc AV vừa thắp xong, hai vệt sáng bay trên bầu trời như những ngôi sao băng đang phát sáng, cả hai đứng nhìn theo những tia sáng đang bay xa..]
- AD: Đẹp quá! (A Vương nhiều lúc đáng ghét thật nhưng mà có cậu ấy nên mình cảm thấy vui hơn) [Ôm AV] Cảm ơn A Vương nhiều nha! (^▿^)
- AV: Tới giờ nữa hả mẹ?!

[Liệu tình bạn này sẽ thay đổi hay không khi có sự xuất hiện của người thứ ba?]
 
Tham gia
13/12/24
Bài viết
39
Điểm cảm xúc
84
Điểm
18
Chap 13: Dọn nhà!
- ?: Công chúa, nàng sẽ chờ cho đến khi ta chở về chứ?
- ?: Em sẽ đợi, chỉ cần chàng hứa sẽ quay trở lại thì bao lâu em cũng sẽ đợi..
(Và cái kết của câu chuyện đó là..)
[Chàng trai bước tới đem đóa hoa tặng cho cô gái]
..
[AD tỉnh dậy sau giấc mơ]
- AD: Hở..lại là mơ hả? Mà giấc mơ đó..thôi kệ, dậy trước đã, hôm nay có nhiều việc phải làm lắm

[AD sửa soạn xong rồi bước ra khỏi phòng, AV từ ngoài đi tới]
- AV: Hôm nay dì Lam không có ở nhà, pà phải nấu cơm đó ( ˘⁰˘)
- AD: Biết rồi, mới sáng sớm thôi mà ông đã đến nhắc rồi sao (¬ 。¬)
- AV: Thì tui nhắc trước cho pà nhớ thôi
- AD: Mà công việc nhà nhiều lắm, ông phải phụ tui đó
- AV: Hả? ( ͠• ༚•)
- AD: [Đặt tay lên vai AV] Phận ở ké mà, cũng phải làm chút gì chứ ( ˘ᵕ˘)
- AV: Pà chắc chứ? (¬¬)
- AD: Quyết định vậy ik, bây giờ tui đi mua đồ ăn về trước, còn ông thì ở nhà dọn dẹp, cứ thế mà làm
( ˘⁰˘)
[Nói xong AD bắt đầu ra ngoài]
- AD: Nhớ dọn cho sạch nha
- AV: (¬¬) (..)

[Lúc sau]
- AD: Tui về rồi nè (!)
[AD bỗng trượt té vì sàn quá trơn]
- AD: Ui ya! ><
- Sao sàn nhà trơn vậy trời?
- AV: Về rồi à
[AV bịt khẩu trang kín mặt, tay cầm cây lau nhà]
- AD: Nè A Vương, ông làm gì cái sàn nhà vậy hả? (•̀ o •́)
- AV: Thì pà bảo dọn sạch nên tui đã chà xà bông khắp sàn cho nó sạch rồi đó (¬¬)
- AD: Ông bị khùng hả? Dùng nước lau sàn là được rồi, sao lại dùng xà bông chứ!
- AV: Xớ! Nước lau sàn đó chẳng có sạch gì hết, lau hoài mà có miếng bọt nào đâu, như vậy thì sao mà sạch được, bởi thế nên tui mới lấy thêm xà bông đó ( ˘⁰˘)
- AD: Nè ông đừng có nói là dùng hết chai nước lau nhà luôn rồi nha!
- AV: Đúng rồi
- AD: Thiệt luôn hả trời! (°ロ°)! Nước lau nhà chứ có phải là nước rửa chén hay bột giặt đâu mà đòi có bọt hả ông nội! (•̀ o •́) ..Hở, tiếng gì vậy?

[AD vội chạy nhanh tới chỗ phát ra âm thanh, sàn nhà trơn trượt làm cô xém té]
- AD: (!)
[Nhìn vào bên trong là chiếc máy giặt đang tràn bọt xà bông ra bên ngoài]
- AD: Hả!!
- Trời ơi A Vương, ông làm gì với cái máy giặt vậy hả?!
- AV: Thì tui giặt đồ chứ gì nữa
- AD: Ông cho hết bao nhiêu bột giặt rồi hả?!
- AV: Làm sao mà biết được chứ, mà hình như nãy lỡ tay cho hơi nhiều
( ᵕ ༚ᵕ)
- AD: Thật là đáng sợ! (;ŏ﹏ŏ)
- Thôi ông làm ơn đừng dọn dẹp nữa, để đó cho tui y (•̀ o •́) Giữ lấy!
[AD đưa lại đồ mới mua cho AV cầm xong rồi đi dọn dẹp bãi chiến trường]

[Một lúc sau]..
- AD: Haizz..cuối cùng cũng dọn xong, tên A Vương đó hại mình lau dọn lại mệt chết ik được..Tên đó đi đâu mất tiêu rồi? (¬¬)

[AD đi vào bếp thì thấy AV ở trong]
- AD: Nè ông lại làm cái gì nữa hả?
- AV: Thấy pà dọn dẹp nhiều quá nên tui mới giúp pà nấu ăn nè ( ˘⁰˘)
- AD: (!) [Một cảm giác bất an ngập tràn] Ông có nấu được không vậy?
- AV: Cái đó thì hên xui, thử rồi mới biết được
(" ͠ᵕᴗᵕ)
- AD: Cái gì!
- AV: Nè thử ik!
- AD: (!) Ông nói như vậy thì ai mà dám thử hả!
(•̀ o •́)
- AV: Nói nhiều quá ( ˘⁰˘)
[AV gắp đồ ăn cho vào miệng AD]
- AD: Σ(ʘ_ʘ) Sao mà mặn dữ vậy nè! Ông nấu đồ còn chưa chín nữa á!
- AV: Chết thật, hình như mình lại sai sót gì nữa rồi..
- AD: Tui thấy sợ ông rồi đó, không biết thì cứ để đó cho tui đi, ông liều chi vậy!
- AV: Tui biết nấu chứ bộ, chỉ là thành phẩm nó khác so với dự tính ban đầu xíu thôi (" ͠ᵕᴗᵕ)
- AD: # Thôi ông đi ra, đi đâu đó chơi cũng được, để tui làm hết cho (ー_ー)
[AD đẩy AV ra ngoài]
- AV: (• ༚•) (?)

[Lát sau]
- AD: A Vương, tui nấu xong rồi đó, ông có đói thì ăn đi..mệt chết đi được
[AD bước ra cửa sân sau ở phòng bếp ngồi nghỉ mệt]
- AV: Nè pà không ăn hả?
- AD: Tui thấy mệt quá, ngồi nghỉ chút đã rồi tí nữa ăn sau, ông cứ ăn trước cũng được
- AV: Nãy tui phụ cho không chịu, ai kêu ôm hết việc chi rồi hô mệt ( ˘⁰˘)
- AD: Ông còn nói vậy được á, nhờ ông phụ nên tui mới mệt vậy nè (¬¬)
- AV: Thế không phải lúc đầu pà là người bảo tui phụ à (¬¬)
- AD: Lúc đó có biết là ông không làm được đâu
- AV: Xớ! Người ta đã có ý tốt giúp cho rồi vậy mà
( ˘⁰˘)
- AD: Cảm ơn! Giờ tui biết rồi, ý tốt của ông tui không dám nhận nữa đâu..
- Mà chơi với ông lâu rồi tới giờ tui mới biết ông dở mấy công việc nhà này ghê
- AV: Việc nhà thì đó giờ ở nhà có người lo rồi nên ai mà quan tâm chứ
- AD: (Đúng là thiếu gia con nhà giàu có khác) (¬¬)
- AV: Còn nấu ăn thì tui biết nấu mà
- AD: Biết nấu kiểu như thế hả?
- AV: Chỉ là thành phẩm thất bại ngoài dự tính thôi
- AD: (─.─") Chà, A Vương không phải cái gì cũng giỏi nhỉ? (¬֊¬)
- AV: Gì chớ, con người thì ai mà chẳng có sai sót chứ! Đợi đó, mai mốt tui sẽ học nấu thành công cho pà xem
- AD: Ừ, ừ.. ( ᵕ ༚ᵕ)
- AV: Nhưng một người mà hoàn hảo quá thì cũng không được..
- AD: (Tự tin thấy ghê) ( ̄༚ ̄)
- AV: Pà nên cảm thấy tự hào vì có đứa bạn khiêm tốn, không quá hoàn hảo như tui ik ( ˘⁰˘)
- AD: Ừm, tui cảm thấy may mắn ghê! Ông biết không, sáng nay tui vừa có một giấc mơ
- AV: Mơ gì chứ? (¬¬)
- AD: Tui mơ thấy chúng ta lúc nhỏ, ông làm tui nhớ đến một người bạn
- AV: Hả? Ngoài tui ra thì pà còn đứa bạn nào nữa hả?
- AD: Ừm, nhưng mà từ khi chuyển đi thì tui không còn gặp lại người đó nữa
- AV: Dù gì cũng qua lâu rồi, tui nghĩ chắc là người ta không còn nhớ đến pà nữa đâu ( ˘⁰˘)
- AD: Có lẽ là vậy, chỉ tại tui đột dưng nhớ lại thôi, có những kỉ niệm dù cho thời gian có trôi đi bao lâu cũng không thể nào quên được
- AV: Bộ pà có kỉ niệm gì đáng nhớ lắm sao
- AD: Dĩ nhiên là có rồi!
- AV: Là gì vậy?
- AD: Đó là lúc tui được làm công chúa, rồi có một hoàng tử lúc nào cũng đối xử tốt với tui
- AV: Hoàng tử gì chứ? Pà lại nằm mơ giữa ban ngày phải không?
- AD: Hơ, có nói thì ông cũng không biết đâu..thôi tui thấy đỡ rồi, đi ăn cơm đây ( ˘⁰˘)
- AV: Hở? (• ༚•) Rốt cuộc là sao chứ? ( ͠• -•́)
 
Sửa lần cuối:
Tham gia
13/12/24
Bài viết
39
Điểm cảm xúc
84
Điểm
18
Chap 14: Tạm biệt A Vương
[AD và AV sau khi tan học]
- AD: Ê A Vương, hôm nay ông không đi về với tui hả?
- AV: Bữa nay tui có hẹn trước rồi, ai mà rảnh đi với pà hoài chứ
- AD: (Nói chuyện thấy mà mắc ghét) (¬¬)
- AV: Bye bye! ( ˘⁰˘)
..
[AV đang đi bỗng có điện thoại]
- AV: Alo?..Ừ, tui biết rồi..[Vừa đi vừa nghe điện thoại không chú ý nên va phải một người] Ui ya!
- Àh..xin lỗi
- ?: Cậu có sao không?
- AV: Không có gì đâu..(!) [Tỏ ra bất ngờ] Hả! Σ(• ▿ •)

...
[AD đang nằm trong phòng bấm điện thoại thì AV đi vào]
- AV: Nè pà Di
- AD: Ông về rồi đó hả (^▿^)
- AV: Ngày mai tui sẽ dọn đi á
- AD: (!) Hả!..Sao tự dưng bất ngờ quá vậy?
- AV: Tui cũng bất ngờ lắm đây nè
- AD: Không lẽ ông tìm được anh Thiên rồi đó hả?
- AV: Chứ còn cái gì nữa, chờ đợi suốt bấy lâu cuối cùng tui cũng tìm được ảnh ( ˘ᵕ˘)
- AD: Ông tìm thấy ảnh ở đâu vậy?
- AV: Ờm..ngay tại trường mình á
- AD: Cái gì! Ở trường của mình! Anh ấy học cùng trường với mình luôn hả?
- AV: Ừm
- AD: Thế mà ông làm cái gì trong suốt mấy tháng trời mới tìm được ảnh vậy?
- AV: Ai mà biết ảnh lại học ở đây cơ chứ, đáng lẽ một người đẹp trai, sáng láng như anh ấy nên học ở một trường danh tiếng hay là có điều kiện tốt hơn chứ :'(
- AD: Thế không phải ông cũng học ở đây à? (¬¬)
- AV: Nghĩ học chung với pà cho vui thôi chứ với năng lực của tui thì thích học ở đâu mà chẳng được ( ˘⁰˘)
- AD: (Nói chuyện chảnh thấy ớn) (¬¬) Bớt bớt đi ông nội, anh Thiên của ông cũng là người bình thường thôi, đừng có nghĩ xa quá
- AV: Bởi vậy nên lúc gặp lại anh ấy tui mới thấy ngạc nhiên á
- AD: Thế hai người gặp nhau rồi nói cái gì vậy?
- AV: Mm..

[Hồi tưởng]:
[AV nhảy vào ôm T]
- AV: Anh Thiên, cuối cùng em cũng tìm được anh rồi!
- T: Hả A Vương!
- Sao em lại ở đây vậy, chẳng phải em đang ở Hoa Dương sao?
- AV: Em qua đây để kiếm anh chứ đâu (^▿^) Tự dưng đi mất tăm không nói ai tiếng nào, cũng không để lại tung tích, cứ thế đi suốt mấy năm liền (¬¬) Anh Thiên, anh có biết là em nhớ anh lắm không :'(
- T: ( ͠^ ^)

[AV lại ôm tiếp rồi làm nũng với T]
- AV: Huhu..
- T: Vậy là em qua đây học luôn hả? (^▿^)
- AV: Đúng rồi.. :'( Nhưng tại sao anh đi mà không thèm liên lạc gì với em hết vậy? Cũng không cho ba, mẹ biết anh đang ở đâu luôn?
- T: A Vương em biết đó, trước khi đi anh nói là sẽ trở về. Anh không muốn em vì anh mà sao lãng việc học nên anh đã quyết tâm lắm mới không từ biệt em lần cuối mà bỏ đi! :'( [Xạo đấy!] Thỉnh thoảng anh cũng có gọi điện về hỏi thăm ba, mẹ nhưng mà anh không cho họ biết chỗ vì biết được thì thế nào họ cũng sẽ qua đây. Mục đích anh rời đi là muốn thử sức mình, sống tự lập, không muốn ba, mẹ phải lo lắng cho anh nữa. Anh gọi về nói cho họ biết là cuộc sống của anh vẫn rất tốt để cho họ yên tâm ◞‸◟ Anh tính hè năm nay sẽ về thăm em và cả ba, mẹ nhưng giờ em đã ở đây rồi thì thế nào họ cũng biết thôi
- AV: Thế tại sao những năm trước anh không về mà phải đợi tới tận năm nay? ( •᷄ o •᷅ )
- T: Em không biết đâu, khoảng thời gian đầu anh vừa dọn tới đây, không quen biết ai hết, không rành rọt đường xá, đã vậy còn phải một thân, một mình cặm cụi đi kiếm việc làm thêm từ ngày này qua ngày khác để trả tiền thuê nhà rồi các khoản chi phí khác, đến cả thời gian đi chơi còn không có nữa mà ◞‸◟
- AV: Hả ( •́ ༚•̀ )
- T: Vì thế những tháng hè chính là lúc anh phải tranh thủ để kiếm thêm thu nhập trang trải cuộc sống!
- AV: Trời ơi anh Thiên, tội nghiệp anh quá
( •᷄ o •᷅ ) Em nào giờ có hay anh phải sống khổ cực như vậy chứ :'(
- T: ◞‸◟
- AV: Nhưng mà anh cứ yên tâm, có em ở đây rồi! Từ giờ em sẽ chăm sóc anh, em sẽ dọn qua ở với anh ( ˘⁰˘)
- T: Hở..dọn? (!) Dọn qua ở! (° ロ °) !
- AV: Phải rồi, dọn qua ở thì em mới chăm sóc cho anh được chứ..anh thấy sao? (ﻭ^▿^)ﻭ
- T: Àh..em thích thì cứ dọn qua đi ("^▿^)
- AV: Vậy em dọn qua liền nha anh!
- T: Em làm anh bất ngờ quá, để anh về dọn dẹp lại nhà cửa cái đã rồi hẳn mai em dọn qua ^^
- AV: Dạ
- T: Ah chết!
- AV: (?)
- T: [Nhìn đồng hồ] Sắp trễ giờ rồi!
- A Vương à, giờ anh phải đi rồi, anh ghi địa chỉ lại em tìm được chứ?
- AV: Dạ được (^▿^)
[T ghi tờ giấy lại đưa cho AV]
- T: Nè..trưa mai anh sẽ ở nhà, có gì thì cứ gọi cho anh nha, anh ghi cả số điện thoại trong đó luôn rồi, vậy nha!
- AV: Oh (• ༚•)
- T: Hẹn gặp lại em sau nha ^^
- AV: Tạm biệt anh Thiên, đi đường cẩn thận (> ▿ <)

[Quay lại hiện tại]
- AV: Chỉ là hỏi thăm được vài ba câu thế rồi anh ấy bảo có việc bận nên phải đi ( ˘⁰˘)
- AD: Thế là ông phải dọn đi thật sao ( •᷄ ༚•᷅ )
- AV: Ừ
- AD: Ông dọn đi rồi không có ai ở lại chơi với tui hết, buồn ghê.. :'( Với lại sắp thi nữa rồi, ông dọn đi thì ai chỉ bài cho tui đây? o(TヘTo)
- AV: Cái này lúc đầu dọn qua tui cũng đã nói trước với pà rồi còn gì. Còn vụ ôn thi thì sau này chịu khó qua bển ik nếu muốn tui chỉ bài ( ᵕ ༚ᵕ)
- AD: Phải qua bển nữa sao?
- AV: Chứ sao mẹ! Không lẽ muốn tui qua đây chỉ cho pà luôn hả? Mơ đi! (¬¬)
- AD: (..) :'(
- AV: Thông báo cho pà biết rồi đó, bây giờ tui phải chuẩn bị đồ để mai dọn đi đây
[Nói xong AV bước ra ngoài đóng cửa lại]..
- AD: ( •᷄ ༚•᷅ ) (..)

[Hôm sau]
- AV: Đi nha gái, chừng nào dì Lam về thì nhớ gửi giùm tui lời chào tạm biệt
- AD: A Vương đừng đi mà [Níu tay lại]
- AV: (!) ..Cuộc gặp gỡ nào cũng đến lúc chia ly thôi cậu àh! Với lại tui dọn qua anh Thiên chớ có phải là đi chết đâu, pà muốn tới thăm tui lúc nào mà chẳng được ( ˘⁰˘) Níu kéo không có hạnh phúc, thôi đi đây!
- AD: :(
 
Sửa lần cuối:
Tham gia
13/12/24
Bài viết
39
Điểm cảm xúc
84
Điểm
18
Chap 15: Chỗ ở mới
[AV lần theo địa chỉ ghi trong giấy đến một dãy nhà cao khoảng 2 tầng, trên dưới là các dãy phòng cho thuê cách đều nhau, cậu bước lên tầng lầu rồi đi đến căn phòng số 3]
- AV: [Bấm chuông] "Ding dong~♪"
[T đi ra mở cửa, AV vội lao vào ôm lấy anh]
- AV: Ha..anh Thiên, gặp được anh vui quá!
- T: (!) (• ༚•) (^^)

[T dẫn AV vào nhà]
- T: Nhà nhỏ nên có hơi bất tiện, em chịu khó ở chung phòng với anh nha
- AV: Anh nói thiệt hả?! Đương nhiên là em đồng ý rồi (Được ở chung phòng với anh Thiên, hí hí hí)
- T: Mà trước khi dọn qua đây em đã ở đâu vậy?
- AV: À, em ở nhà của pà An Di ( ᵕ ༚ᵕ)
- T: Ra vậy, anh nghe em kể nhiều về cô bé ấy rồi nhưng mà vẫn chưa gặp lần nào, khi nào có cơ hội thì cho anh gặp mặt bạn của em nhá, để anh còn cảm ơn em ấy vì thời gian qua đã chăm sóc cho em trai của anh (^▿^)
- AV: Anh khỏi cảm ơn cũng được, em ở ké nhà của dì Lam chứ có phải nhà của pả đâu ( ˘⁰˘)
- T: Như vậy sao mà được, ít ra cũng phải cảm ơn người ta một tiếng chứ
- AV: Anh thích sao cũng được..mà trong suốt khoảng thời gian qua anh ở đây có một mình à, không ai chăm sóc cho anh hết, anh ốm đi rồi nè! :'( Thương anh quá, để em chăm sóc, nấu ăn cho anh nha
( •᷄ o •᷅ )
- T: (" ͠^ᴗ^) Thôi em cứ để đó đi, anh lo cho
- AV: Như vậy sao mà được, anh đã phải vừa học, vừa làm, bây giờ còn phải lo cho em nữa
- T: Không sao đâu, nấu ăn chỉ là chuyện nhỏ thôi mà ("^▿^) [Để AV nấu là chuyện lớn hơn á!]
- AV: Hu..nói là qua đây chăm sóc cho anh nhưng mà lại phiền anh nữa rồi
- T: Hây..có gì đâu, là anh thì phải chăm sóc cho em chứ, đó là trách nhiệm của anh mà (^▿^) [Xoa đầu AV]
- AV: Nghe anh nói em cảm thấy vui lắm [Ôm T] Lâu lắm rồi mới được ở chung với anh Thiên, cho hôn cái nha ( ^ ɜ ^)
- T: [Dùng tay chặn đầu AV lại] Vui thôi đừng vui quá ( ˘ᵕ˘)
..
[AV đi vào trong phòng của T]
- AV: Quao..phòng của anh Thiên nè..từ nay mình sẽ được ở chung phòng với ảnh! (≧▽≦) [Nhảy lên giường] Trời ơi, phòng gì đâu mà vừa gọn gàng lại còn sạch sẽ nữa..haizz, dễ chịu quá đi mất, chứ đâu có giống như phòng của ai kia chớ ( ˘ᵕ˘)
[AD ở bên kia]
- AD: Hắt xì! ><
- Lạ thật, ai nhắc mình nhỉ? ..Không biết tên A Vương đó sao rồi? Để gọi điện cho ổng thử xem?
..
- T: A Vương à, anh ra ngoài mua đồ chút, có gì em trông nhà giùm anh nha
- AV: Dạ, anh đi cẩn thận nha..
- Hi, ảnh đi rồi, để mình xem xung quanh thử (ﻭ>ᴗ<)و
[AV ra khỏi phòng, điện thoại bị rơi trên giường nên không nghe máy]
- AD: (..) Làm cái gì mà không bắt máy nhỉ?

[AV đi một vòng quanh nhà xem những đồ đạc có gì cần dọn không]
- AV: [Nhìn thấy giỏ đồ] Hình như là đống quần áo mà anh Thiên mới dọn..trời, quần áo phơi xong để vậy mà không ủi anh Thiên mặc vào sẽ bị nhăn hết cho mà coi ( •᷄ o •᷅ ) Đây chính là lúc mình phải ra tay!
..
[AV kiếm được một cái bàn là trong góc tủ nên đi ủi áo]
- AV: Gì chớ ủi quần áo dễ ẹc chứ gì! :D Biết đâu anh ấy thấy mình chu đáo quá rồi cảm động cũng không chừng ( ˘ᵕ˘)
[Vừa đang ủi áo, vừa ảo tưởng:
- T: Woa..em ủi đồ giùm anh rồi đó hả, em đúng là chu đáo quá đi! Cảm ơn em nhiều nha, hun cái nè! (っ˘з(˘⌣˘ ) ♡ ]
- AV: Ahihi, ngại quá đi!

[Tiếng chuông điện thoại từ đâu reo lên]
- AV: Hở..có điện thoại? (• ༚•) [Đi đến chỗ phát ra tiếng chuông] Điện thoại của anh Thiên nè, anh ấy quên mang theo nhỉ
[AV bật điện thoại lên, một giọng nữ xuất hiện]
- ?: Alo anh Thiên hả?
- AV: (Hừ..là gái gọi) ( ͠• ૦•) Alo, cô là ai vậy?
- NH: Phải anh Thiên không? Nghe giọng anh hơi khác á, em là Nhật Hạ nè
- AV: Gọi tui có gì quan trọng không? (¬¬)
- NH: À cũng không có gì quan trọng, em chỉ muốn gọi hỏi thăm anh chút thôi (^▿^)
- AV: Cảm ơn, tui khỏe, nếu không có gì quan trọng thì đừng có gọi cho tui nha ( ᵕ ༚ᵕ)
- NH: •-•
- AV: Còn nữa, tui không quan tâm Xuân, Hạ, Thu, Đông thì hết, nhưng mà tui không thích mấy đứa con gái suốt ngày cứ đi gọi điện cho trai như vậy, làm ơn đừng có gọi lại nữa nha! Thân! ( ˘⁰˘) [Cúp máy]
- NH: (*゚ロ゚) (..)
- AV: Xong (¬֊¬) Loại bỏ triệt để ( ˘⁰˘) ..Mùi gì khét thế nhỉ? ( ͠• ༚•) [Chợt nhớ ra vẫn đang ủi đồ] (!) Thôi chết, quên mất!

[AV chạy lại bàn thì thấy chiếc áo đã bị cháy xém]
- AV: Ah chết rồi, đồ của anh Thiên (*゚ロ゚) Sao giờ, sao giờ? Đừng có bốc khói nữa
(>。<)
[Cầm chiếc áo lên giũ vài cái thì lửa bốc lên]
- AV: (!) Cháy rồi! (°ロ°) [Hoảng loạn chạy tới, chạy lui] Cháy rồi, cháy rồi, cháy rồi..!
(" •᷄ ༚•᷅) Nước, nước, nước, nước..

[AV đem áo vào bồn rửa mặt trong nhà tắm rồi xả nước]
[Một lúc sau]
- AV: Hả..! Nguyên một lỗ luôn rồi •-•"

...
- T: Anh về rồi nè
- AV: Hi, anh về rồi đó hả ^^" Để em xách đồ giùm anh nha
- T: Ngoan quá, cảm ơn em nha
- AV: Đó là bổn phận của em mà
- T: (À nãy có dọn đống quần áo chưa kịp xếp lên nữa)
[AV đem túi đồ đặt trên bàn thì nghe tiếng T gọi]
- T: A Vương à
- AV: Dạ em nghe, có gì nữa không anh? (^▿^)
- T: Nãy giờ em có đụng vào đống quần áo của anh ở ngoài này không vậy?
- AV: Σ(° ロ °) ..Sao..vậy anh? ( ͠^▿^)
- T: Không hiểu sao cái áo anh mới dọn hồi nãy mất tiêu rồi?
- AV: Àh..em cũng không biết nữa ("^▿^) [Cái áo khi nãy đã nhanh chóng thủ tiêu]
- T: Kì lạ nhỉ, anh nhớ là đã dọn vô rồi mà? ( ͠• ༚•)
- AV: Có khi phơi ở ngoài bị gió thổi bay mất mà anh không biết á (" ͠ᵕ ▿ᵕ)
- T: Không lẽ mình nhớ lộn hả ta? Nhưng mà đó giờ phơi có bị bay đâu nhỉ?
- AV: Không gì là không thể anh à, chắc tại lần này xui thôi, lần sau phơi cẩn thận hơn anh nhá!
- T: ( ͠• -•)
- AV: Thôi đừng tiếc nữa, để em mua cái mới cho
( ᵕ ༚ᵕ)
- T: Cảm ơn em, không cần đâu ^^
- AV: •-• (Xin lỗi anh Thiên) (╥。╥) [Mới qua đã báo]

[Hôm sau ở trên trường]
- AD: Ah! A Vương, gặp ông tui vui quá
- AV: Chào (¬¬)
- AD: Ông ở bên đó sao rồi?
- AV: Đương nhiên là ổn rồi, anh Thiên chăm sóc cho tui tốt lắm ( ᵕ ༚ᵕ)
- AD: Vậy hả? Thế tui cứ tưởng là ông bảo ông qua chăm sóc cho ảnh chứ?
- AV: Ờ thì tụi tui chăm sóc qua lại lẫn nhau, không được à?
- AD: Ừ thì không có gì, nghe ông ổn thì tui cũng mừng cho ông rồi (^▿^)..Woa, lần đầu tiên thấy ông sách cặp mang đi học nha
- AV: Thì không ở chung với pà nữa ai mang đồ giùm tui chứ, phải tự xách thôi, pà thì khỏe rồi còn gì (¬¬)
- AD: Ông không biết là từ lúc ông dọn đi ở nhà trống vắng lắm cơ, mẹ thì đi làm suốt ngày, ở nhà chỉ có mình tui cô đơn thấy mà sợ luôn
- AV: Nếu buồn thì cứ qua nhà tui chơi cũng được, nhưng mà nếu qua thì phải báo trước cho tui biết một tiếng chứ lỡ tui không có ở nhà là cho pà đứng ở ngoài luôn ( ᵕ ༚ᵕ)
- AD: (Đi chơi không mà cứ như là bận rộn lắm) (─.─ ) Thế anh Thiên thì sao?
- AV: Ảnh đi làm thêm tới tối mới về lận
- AD: Oh..nhưng mà tui có biết nhà ông ở đâu đâu?
- AV: Thích thì tí học xong tui dẫn qua luôn
- AD: Thiệt hả, dù gì tui cũng rảnh, cũng muốn xem thử chỗ ở mới của ông như nào (^▿^)
- AV: Đi thì đi, hôm trước anh Thiên có nói với tui là cũng muốn biết mặt của pà
- AD: Vậy hả, thế giờ ảnh có ở nhà không? (• ▿ •)
- AV: Tui đâu có ở nhà thì làm sao mà biết được chớ ( ᵕ ༚ᵕ)
- AD: •-• (..)

[Tan học, AV dẫn AD đến thăm nhà]
- AD: Woa..nhà ông đây hả
- AV: Chứ không lẽ tui vô nhà người ta ( ᵕ ༚ᵕ)
- AD: Nhà nhỏ gọn mà còn đẹp nữa ha
- AV: Phải rồi, chứ đâu có giống như phòng của pà, con gái con đứa gì đâu mà ở dơ thấy sợ ( ˘⁰˘)
- AD: Sao cứ mỗi một câu là ông đều châm chọc tui vậy hả!
- AV: Anh Thiên không có ở nhà vậy chắc là đi làm rồi
- AD: Tiếc ghê, vẫn chưa được biết mặt của ảnh
- AV: Sắp thi rồi nha gái, giờ pà cũng biết nhà tui rồi, có muốn phụ đạo thì tự mà qua khỏi phải nhắc nhá
- AD: Có A Vương chỉ bài là tui sẽ qua mà, A Vương chỉ bài dễ hiểu lắm (ﻭ^▿^)ﻭ

[Sau một khoảng thời gian đến ngày thi]
- AD: Haha, lại qua một kì thi nữa, vui quá đi (^▿^) Hôm nay ông thi như thế nào A Vương?
- AV: Xớ, hỏi thừa! Đương nhiên là không có bài nào làm khó được tui rồi
- AD: Đúng rồi, A Vương của chúng ta học giỏi mà (^▿^)
- AV: Bớt nịnh đê, lo cho cái bài thi của pà trước đi kìa (¬ 。¬)
- AD: Cái đó thì yên tâm rồi, nhờ có A Vương chỉ dẫn nên tui làm tốt lắm
- AV: Vậy mới được chớ, không uổng công ông đây đào tạo
- AD: Àh mà nè, mấy bạn trong CLB rủ mình thi xong đi xõa một bữa á, A Vương có đi không?
- AV: Đi chơi á (• ༚•) Nghe vui đó..được rồi, tui sẽ tham gia ( ˘ᵕ˘)
- AD: Vậy tí nữa tui hẹn nguyên đám đi luôn nha

[AD rủ mấy bạn chơi thân trong CLB bao gồm M, H và MÂ cùng đi chơi]
- H: Ah, các cậu ấy tới rồi kìa
- M: Σ(• ▿ •) Bạn An Di (^▿^)ノ
- AV: Anh Minh kìa!
- M: Hở? ( ͠• ༚•)
[M nhìn thấy AD đến cùng với AV]
- M: (!) Hả! Sao..sao tên đó ở đây vậy?! Tui nhớ là đâu có mời hắn ta đâu? (•̀ o •́)
- H: Thì An Di rủ cậu ấy đi, có sao đâu! Càng đông càng vui mà ( ˘⁰˘) Với lại người yêu của ông mà, ông sợ gì chứ (¬֊¬)
- M: Người yêu gì chứ! :mad:
- AV: Anh Minh [Chạy đến ôm M]
- M: Bỏ ra! (>o<)
- AD, H, MÂ: (^▿^)

[AD cùng mọi người đi chơi, AV thì cứ bám lấy ôm tay M suốt buổi, khiến cậu ta khó chịu chẳng làm được gì. Cả đám rủ nhau đi karaoke sau đó thì đi nhậu đến tối mới về]
- AD: Hừ, tên A Vương này, nặng quá đi mất! ><
[AD phải dìu AV về vì cậu ta say không còn biết trời đất gì luôn]
- AD: Không uống được thì thôi, yếu mà còn bày đặt ra gió (•̀ ٥ •́)
- AV: Tiếp nào, dzô..!
- AD: Trời ơi, làm ơn đừng có quậy nữa! [Đang cõng AV thì bị vấp] (!) Áh!
[Cả hai bị ngã xuống đất]
- AD: Ui ya! ><
- AV: (^▿^)
- AD: (ー_ー) (..)
...
[AD dẫn AV về đến nhà của cậu]
- AD: Cuối cùng cũng về đến nhà >< Mệt chết đi được! [Bấm chuông] "Ding dong" (..) (¬¬)
[Không lâu sau, cánh cửa mở ra]
- T: A Vương về rồi đó hả..
- AD: Dạ..
[AD nhìn thấy người con trai trước đây đã cho mình mượn dù]
- AD: (!) Hở! Anh là..(• ༚•)
- T: (!) Em..
[AV lúc này bước đi chập chững tới chỗ T xong rồi ôm lấy cậu]
- T: Anh Thiên.. (^▿^)
- AD: (!) Hả! (°ロ°) !
 
Sửa lần cuối:
Tham gia
13/12/24
Bài viết
39
Điểm cảm xúc
84
Điểm
18
Chap 16: Tiếng đàn quen thuộc
[T nhìn thấy AV đã ngủ say rồi mới nhẹ nhàng đóng cửa đi ra ngoài, AD lúc này đang ngồi ở ngoài phòng khách]
- T: Ngủ rồi..thật ngại quá, phải để em đưa nó về giùm anh ^^"
- AD: Dạ, kh..không có gì đâu ạ
- T: Anh không ngờ em lại là bạn của A Vương đó (^▿^)
- AD: Hi, em cũng bất ngờ không kém gì anh đâu ^^ Không thể ngờ được cái người đưa dù cho em hôm đó lại là anh Thiên, A Vương lúc nào cũng nhắc tới anh hết á!
- T: Haha..ngại ghê! Em chắc hẳn là An Di đúng không, A Vương cũng từng nhắc em nhiều lần với anh rồi nên là anh muốn gặp em lắm đó
- AD: Tính ra đây là lần thứ tư chúng ta gặp nhau rồi ("^▿^)
- T: Chúng ta gặp nhau cũng nhiều lần rồi mà giờ mới biết nhau, coi bộ anh với em cũng có duyên lắm á
- AD: Hì..anh cũng vui tính thật..
[Nói chuyện một lúc AD chợt nhớ ra đã quá giờ về]
- AD: Ah, mà giờ cũng muộn rồi, em phải về mới được
[AD đứng dậy khỏi ghế, T nhìn thấy đầu gối của cô có vài vết trầy]
- T: Ủa, chân của em bị sao vậy?
- AD: (• ༚•)..Àh, nãy em lỡ vấp té nên bị trầy xước xíu mà (" ͠^ ^)
- T: Khoan đã, đợi anh xíu nha..
- AD: (?)

[AD nhìn thấy T đang tìm một thứ gì đó, lát sau anh mang ra một hộp sơ cứu]
- T: Đây rồi, để anh thoa thuốc cho em xong rồi hãy về nhá
- AD: (!) Ah! Như vậy thì kì quá, anh không cần phải làm vậy đâu, em vẫn ổn mà
(;ŏ﹏ŏ)
- T: Có gì kì đâu, em là bạn thân của A Vương thì cũng coi như người trong nhà rồi, với lại bắt em cõng nó về như vậy thật là ngại quá, cứ coi như là anh bù đắp cho em đi ("^▿^)
- AD: •-•
- T: Đúng không nè?
- AD: (˵• - •˵)
[AD tỏ ra có chút xấu hổ nhưng vẫn đồng ý]
- AD: Àh dạ được ( ͠^ ^)
- T: Vậy mới được chứ..em đợi xíu nha, xong ngay à
..
- AD: (Không thể tin được cái người mà mình tình cờ gặp lần đó lại là anh Thiên, anh ấy không những đẹp trai, tốt bụng mà lại vừa ân cần, nhẹ nhàng nữa..(• ᵕ •) Thảo nào mà cái tên đó lại mê ảnh đến vậy)
(¬֊¬)
- T: Xong rồi đó, giờ em có thể đi được rồi, lần nhau nhớ cẩn thận hơn nha
- AD: Hi, cảm ơn anh ^^
- T: Có gì đâu..mà giờ cũng trễ lắm rồi, em về một mình được không? Hay là để anh đưa em về nha
- AD: À thôi khỏi đâu, phiền anh quá, em tự về một mình được mà "^^ Với lại tên kia tỉnh dậy mà không thấy anh đâu thì thế nào cũng la làng lên cho mà coi ( ᵕ ༚ᵕ)
- T: Em đã nói thế thì thôi vậy, để anh đưa em xuống dưới nhà nha (^▿^")
- AD: Dạ
[T dẫn AD xuống dưới nhà]
- AD: Tới đây được rồi, tạm biệt anh nha
- T: Em về cẩn thận nhá
- AD: Vâng

[Hôm sau, trên lớp học]
- AV: (//¬¬) [Vẻ mặt bất ổn]
- AD: Nè hôm nay ông bị sao vậy?
- AV: Không biết, sáng dậy tự dưng thấy nhức đầu quá
- AD: (Chắc hẳn là tác hại của việc hôm qua uống nhiều quá đây mà) (─.─||
...
[Sau khi tan học]
[AD đang đi thì gặp Tín đang mang sấp tài liệu đi đâu đó]
- Tín: Ah, An Di!
- AD: Ủa Tín hả
- Tín: Gặp cậu ở đây hay quá
- AD: Có việc gì sao? (• ༚•)
- Tín: Tớ phải giao tài liệu này đến phòng A mà giờ tớ còn việc gấp phải làm nữa, thật ngại quá..nhờ cậu đưa giùm tớ được không?
- AD: Chuyện nhỏ mà, cậu cứ giao lại cho tớ ik
- Tín: Cảm ơn cậu nhiều nha..[Tín giao lại tài liệu cho AD] Giờ tớ phải đi đây
- AD: Tạm biệt (^▿^)
- Cậu ấy lúc nào cũng bận rộn nhỉ ^^
- AV: Bạn của pà đó hả?
- AD: Ừ, cậu ấy tên là Tín, cậu ấy có đam mê đọc sách nên rất hay hỗ trợ xếp sách cho thư viện lắm
- AV: Pà vậy mà cũng có bạn siêng thế sao? (¬¬)
- AD: Sao không chứ, cậu ấy không những siêng năng, chăm chỉ, hơn nữa cậu ấy còn có ước mơ trở thành luật sư công lý đó, quả thật là đáng ngưỡng mộ (^▿^)
- AV: Đúng là suy nghĩ trẻ con (¬¬)
- AD: Nè, người ta có đam mê, có ước mơ mà, sao ông lại nói như vậy chứ
- AV: Tui không quan tâm..[Bước đi]
- AD: Ông đi đâu vậy?
- AV: Đi về
- AD: Không tính đi cùng tui sao?
- AV: Thôi khỏi, bây giờ tui chỉ muốn về nhà thôi ( ᵕ ༚ᵕ) Pà muốn đi đâu thì cứ đi ik (¬¬)
[AV cùng với bộ dạng mệt mỏi bước đi về]
- AD: Ờ..vậy cũng được (• ༚•)
..
[AD giao tài liệu đến phòng A]
- ?: Cảm ơn em nha
- AD: Vâng ạ
..
- AD: Giờ về thôi..
[Đang đi thì nghe thấy tiếng đàn]
- AD: Tiếng đàn..(• ༚•) Phải rồi, lần trước mình có đi qua đây, đây là phòng nhạc [Lắng nghe] ~♪ Bản đàn này..

[Nhớ lại lúc nhỏ]:
[Có một cậu bé đang ngồi chơi đàn]
- ?: Tiểu Di, bản nhạc vừa rồi tớ đàn cậu có thấy thích không?
- AD: Có, tớ thích lắm! (•̪ ▿ •̪)
- ?: Vậy thì sau này tớ sẽ học nhiều hơn nữa, tớ muốn đàn thật nhiều bài khác cho cậu nghe..

[Quay lại hiện tại]
- AD: (!) Mình đã từng nghe rồi!
[AD đi tò mò đi vào bên trong xem người đàn là ai, tiến lại gần xem thử cô bất giác tỏ ra ngạc nhiên]
- AD: Hả..! (Là anh Thiên) (• ༚•)
- T: Ủa An Di đó hả?
- AD: Ah! Em chào anh ><
[AD lúng túng cuối chào T]
- T: Sao em lại ở đây vậy? (• ▿ •)
- AD: Àh..cũng trùng hợp thôi, em vô tình đi ngang qua đây nghe được tiếng đàn của anh nên mới tò mò đến đây xem nè..em không ngờ người chơi đàn lại là anh đó
- T: Hi, chơi đàn là sở thích của anh mà, những lúc có thời gian thì anh lại đến đây chơi
- AD: Bản nhạc khi nãy em đã từng nghe rồi, anh cũng biết chơi bản này sao?
- T: Em đã từng nghe rồi sao? Anh có hơi bất ngờ đấy, đây là bản nhạc mà anh thích nhất ^^
- AD: Ra đây là bản nhạc mà anh thích sao? Thảo nào..(Anh Thiên trông rất giống với cậu ấy)
- T: Sao thế?
- AD: Không có gì, chỉ là nghe bản đàn này làm em nhớ tới một người..
- T: Là ai vậy? (• ༚•)
- AD: Một người đã từng nói là sẽ đàn cho em nghe..
- T: Thế giờ cậu ấy sao rồi?
- AD: (..)
- T: Có vẻ như anh hỏi nhiều rồi ("^^) Nếu như người bạn đó của em không có ở đây thì hay là anh sẽ đàn cho em nghe nhé
- AD: Haha..em chỉ nói vậy thôi, anh thích đùa quá, với lại em cũng quên lâu rồi ("^▿^)
- T: Anh có đùa đâu mà, là thật đó! Tin anh đi, nếu em thật sự đã quên thì không có nhắc lại như vậy đâu..
- AD: (..)
- T: Mà chân của em sao rồi nè?
- AD: Cảm ơn anh nha, giờ nó cũng lành lại rồi
- T: Hôm trước gặp nhau bất ngờ quá với lại muộn nữa, anh chưa có dịp để hỏi thăm em nhiều. Hay là coi hôm nào rảnh để anh mời em một bữa coi như anh cảm ơn em vì thời gian qua em đã chăm sóc cho em trai của anh nha
- AD: Có gì đâu anh..à, cái lần trả dù cho anh, em có nói là sẽ mời anh một bữa để cảm ơn rồi (• ༚•) Bây giờ mà kêu anh đãi lại em thì kì quá ( ͠^ ^)
- T: Haha..có gì đâu, vậy chỉ cần anh đãi em một bữa, bữa sau em đãi lại anh là được rồi, coi như hòa ( ˘ᵕ˘)
- AD: Nếu anh đã nói vậy thì cũng được ^^
- T: Vậy là đồng ý rồi hen!

[Vài bữa sau]
- AV: Ê, nghe nói gần đây mới mở cửa hàng bán đồ đẹp lắm, pà có muốn đi coi không? ( ╹▽╹ )
- AD: Sao tự dưng hôm nay hứng lên rủ tui đi chơi vậy? Không đi với mấy trai nữa à?
- AV: Đi với mấy trai là chuyện thường ngày rồi, nhưng mà lâu lâu cũng dành chút thời gian để sắm sửa cho bản thân chứ ( ˘⁰˘)
- AD: Ông khi nào mà chả thích sửa soạn
(¬ 。¬)
- AV: Đó là hai chuyện hoàn toàn khác nhau, pà đừng có gộp chung như vậy, giờ có đi không thì trả lời nào? (¬¬)
- AD: Ừ, đi thì đi •-•
- AV: Ok, tí nữa tan học đi luôn ;)
...
[Và rồi hai đứa rủ nhau vào cửa hàng xem đồ, AV mua cả tá đồ xách trên tay]
- AV: Công nhận shop mới mở bán rẻ dễ sợ ( ˘ᵕ˘)
- AD: (Cái đồ nhà giàu gì mà ham rẻ dữ vậy! •-• ) Ông mua nhiều thế cơ à?
- AV: Đương nhiên rồi, khuyến mãi tới 50% mà, không mua sao được
- AD: (Ra đây là lí do rủ mình đi) (─.─ )
- AV: Mà sao không thấy pà mua gì hết vậy?
- AD: Nhà mình làm gì có điều kiện như người ta mà sắm một đống như vậy chớ, với lại tiền còn để dành cho dịp khác nữa
( ᵕ ༚ᵕ)
- AV: Dịp khác nào? ( ͠• ༚•)
- AD: Có thể là đi chơi, mua đồ dùng cần thiết, tiền cần khi khẩn cấp, tiêu vặt, v.v..
- AV: Lo nghĩ vấn đề phải chi tiêu như thế nào giống pà nghe rắc rối thật! Thôi kệ, không mua cũng được, muốn ăn cái gì không? Tui bao ( ˘ᵕ˘)
- AV: Hi..gì chớ A Vương mà đã ra tiền thì tui phải đi chứ! (^▿^)

[Thế rồi hai đứa đi vào một quán kem gần đó để ăn kem, vừa ngồi, vừa tám chuyện]
- AD: Dạo này ông với anh Thiên sao rồi?
- AV: Vẫn tốt thôi, chỉ là ảnh đi làm suốt đến tối mới về nên thời gian tui ở bên ảnh không được nhiều lắm
- AD: Vậy ông biết ảnh làm ở đâu không?
(• ༚•)
- AV: Ảnh cũng không nói nữa, ảnh nói tui không cần lo cho ảnh đâu. Nhưng mà tui vẫn không thể yên tâm được, không biết ảnh có làm chung với con bánh bèo nào không nữa? Chắc phải nên theo dõi á!
- AD: (Chắc ảnh sợ ông tới phá nên mới không dám cho biết chỗ làm chứ gì)
(─.─ ) Mà gia cảnh ông tốt thế kia tại sao anh ấy lại phải đi làm vậy?
- AV: Anh Thiên của tui là người sống tự lập mà, anh ấy không cần nhờ vả vào gia đình chứ đâu như mấy thằng ỷ nhà có tiền mà ăn chơi này nọ đâu ( ᵕ ༚ᵕ)
- AD: (Nói như tự vả vào mặt) Oh..thế ông thì sao? ( ˘ᵕ˘)
- AV: Tui đương nhiên là đang học cách chi tiêu tiết kiệm cho gia đình rồi, tiền có dư mà mình đâu có tiêu xài hoang phí như mấy tên nhà giàu kia đâu! Tui lúc nào cũng hạn chế chi tiêu tới mức tối thiểu mà, như vậy không phải tốt chứ còn cái gì nữa (¬¬)
- AD: Keo kiệt thì có! ( ̄༚ ̄)
- AV: Pà vừa nói cái gì đó hả? Có tin là tui cho pà tự trả tiền kem luôn không (¬ 。¬)
- AD: Êy êy bình tĩnh, tui chỉ nói giỡn thôi mà, ăn kem đi cho bớt nóng
(" ͠^▿^) Mà công nhận anh Thiên tốt thiệt ha, người vừa có điều kiện nhưng lại không kiêu, anh ấy không những chững chạc mà còn giỏi nhiều thứ nữa, tui mới biết anh ấy còn chơi đàn rất giỏi nữa đó
- AV: Sao pà biết anh Thiên thích chơi đàn? ( ͠• -•́)
- AD: Ừ thì hôm bữa tui gặp ảnh ở trong phòng nhạc á
- AV: Cái gì! Pà dám gặp riêng anh Thiên của tui ở trong phòng nhạc hả?! (•̀ o •́)
- AD: Chỉ là vô tình thôi mà, tui nghe có người chơi đàn hay quá nên vào xem thử thôi, ai ngờ là ảnh (" ͠^ ^)
- AV: Nếu đúng vậy thì tui tạm tha cho pà đó! Anh Thiên của tui chơi đàn rất là giỏi nha, đó là tài năng thiên phú của ảnh từ lúc nhỏ rồi, ảnh không cần đi học cũng biết đàn luôn đó, pà thấy anh Thiên của tui lợi hại ghê chưa! ( ˘⁰˘)
- AD: (• ༚•) Thật sao, tui cứ nghĩ là ông với ảnh được cho học đàn từ lúc nhỏ chứ
- AV: Học gì chứ? Chỉ có anh Thiên thích chơi đàn thôi, pà nghĩ tui học đàn để làm cái gì hả, tui chả có hứng thú gì với mấy việc đàn hát này hết, tui chỉ thích mỗi việc nghe ảnh đàn thôi ( ˘ᵕ˘)
- AD: Ừ, tui quên mất là ông không thích
(ー_ー)
- AV: Với lại từ lúc tui gặp được ảnh là ảnh đã biết đàn rồi, thử hỏi coi một người tài giỏi như ảnh ở độ tuổi như vậy mà đã biết đàn thành thục rồi thì cần gì phải đi học nữa chứ, anh ấy quả là thiên tài âm nhạc, một người hoàn hảo từ đầu đến chân, xuất sắc nhất từ trước đến giờ..
- AD: ("¬¬)
- AV: [Vẫn đang luyên thuyên] @$%..
- AD: Thôi chả nói với ông nữa, tui đi đây
( ˘⁰˘)
- AV: (• ༚•) (?) Pà đi đâu đó? ( ͠• ༚•)
- AD: •-• (Nói với tên này là mình có hẹn với anh Thiên thì chắc chắn hắn ta sẽ không để yên cho đâu, muốn yên ắng thôi thì cứ..) Tui có hẹn với mấy đứa bạn, giờ tui phải đi đây ( ᵕ ༚ᵕ)
- AV: Lâu lâu nó bị gì thế nhỉ?
 
Tham gia
13/12/24
Bài viết
39
Điểm cảm xúc
84
Điểm
18
Chap 17: Theo dõi
- AD: Không biết anh ấy tới chưa ta?
- T: An Di!
[T đứng đằng xa vẫy tay chào]
- AD: Á..anh Thiên (• ▿ •) ..anh tới lâu chưa ạ?
- T: Anh cũng mới tới thôi àh, hôm nay em muốn ăn cái gì thì cứ nói anh ( ˘ᵕ˘)
- AD: Dạ

[AD với T cùng đi vào một quán ăn]
- AD: Anh thường đi làm về giờ này đó hả?
- T: Ừ, thường thì anh về trễ hơn xíu nhưng mà hôm nay có hẹn với em nên anh xin về sớm tí á, vì công việc nhiều nên anh cũng ít khi đi đâu đó chơi ngoài giờ làm việc
- AD: Oh..mà anh về trễ A Vương có nói gì không? Cậu ấy không biết nấu ăn đâu, nếu anh về trễ thì ai nấu cho cậu ấy ăn chứ?
- T: A Vương ngoan mà, nhìn vậy thôi chứ em ấy hiểu cho anh lắm. Trước khi đi làm thì anh có làm đồ ăn để sẵn rồi, khi nào đói em ấy có thể hâm lại ăn
- AD: Anh chu đáo thật đó
- T: Anh cảm thấy có lỗi vì không có thời gian nhiều để quan tâm, chăm sóc cho em nó ◞‸◟ Nhờ em để ý giùm thằng em cho anh nha ^^
- AD: Anh đừng cảm thấy có lỗi ^^" Theo em thấy được ở chung với anh là hạnh phúc lớn nhất của cậu ấy rồi ( ᵕ ༚ᵕ)
- T: Haha..em chọc anh hả?
- AD: Em có đùa đâu, sự thật là vậy mà, anh không thấy A Vương thích anh lắm sao? Mới vừa gặp lại anh là cậu ấy lập tức bỏ rơi em liền để mà dọn qua ở với anh á
- T: Anh biết mà, nhưng anh với A Vương cũng như anh em bình thường thôi, hoàn toàn không có gì đâu, A Vương cũng vậy mà
- AD: (Em thì không chắc cậu ta nghĩ vậy đâu) ( ͠^ᴗ^)
- T: Đồ ăn ngon quá nè, em ăn thử cái này đi
- AD: Dạ, cảm ơn anh ^^

[Hôm sau]
[AD nhìn thấy khuôn mặt đăm chiêu của AV ở trên lớp nên thắc mắc]
- AD: Hôm nay ông sao thế hả? (• ༚•)
- AV: Anh Thiên hôm qua về trễ hơn mọi ngày, tui hỏi mà anh ấy không chịu trả lời rõ ràng gì hết, thật đáng nghi ( •̀ - •́)
[Hồi tưởng:
- AD: Anh Thiên nè..
- T: Sao thế em?
- AD: Chuyện em đi ăn với anh đừng có nói cho A Vương biết nha
- T: Sao vậy? Em là bạn thân của A Vương thì cũng coi như là bạn của anh mà, có gì phải giấu đâu? (• ༚•)
- AD: Chính vì là bạn thân nên mới sợ á, cậu ấy ghen dữ lắm nên em không muốn bị hiểu lầm đâu
- T: Haha..nếu em sợ vậy thì anh sẽ không nói đâu, yên tâm đi..]
..
- AD: •-• (..)
- AV: Chắc phải theo dõi ảnh quá ( ͠• ༚•)
- AD: À..chắc là ảnh bận cái gì đó thật, tui thấy ông lo xa quá rồi đó, nhất định không có gì đâu (" ͠^▿^)
- AV: Tui phải đích thân đi kiểm tra mới được
- AD: (•⌓•)
- AV: Nè, chiều nay rảnh đi thăm dò ảnh với tui
- AD: (!) [Lắc đầu] Anh Thiên của ông thì ông tự đi một mình ik, tự dưng kêu tui theo để làm gì! (•̀ o •́)
- AV: Có pà đi chung sẽ tốt hơn là đi một mình chứ ( ˘ᵕ˘)
- AD: Thôi tui không đi đâu ( ˘⁰˘)
- AV: (¬¬) (..) Haizz..dì Lam chắc là sẽ buồn lắm khi biết con gái mình học tệ hại như thế nào, đã vậy còn từng bị bồ đá hai lần khi mới năm nhất nữa chứ ( ˘⁰˘) À mà hình như anh Minh chưa biết chuyện pà bị đá rồi đâu ha (¬֊¬)
- AD: Σ(°ロ°) Ông giỡn mặt với tui đó hả!
- AV: Mình chỉ nói như vậy thôi, còn đi hay không là quyền của bạn mà ( ˘ᵕ˘)
- AD: Grừ..

...
[Chiều hôm đó, AV với AD cùng trú sau lùm cây, AD với vẻ mặt không quan tâm, còn AV thì đang chăm chú quan sát, lúc này T dắt chiếc xe đạp đi ra]
- AV: Ảnh ra rồi kìa!
- AD: (¬¬)
- AV: Lẹ lên nào!
[AV nhanh chóng leo lên chiếc xe đạp đã chuẩn bị sẵn, AD tỏ vẻ bất mãn nhưng vẫn phải đi theo, nhìn thấy AV đang ngồi ở phía sau nên bất giác hỏi]
- AD: Hở..gì đây?
- AV: Tui không quen chạy xe đạp đâu, đương nhiên pà phải là người chở rồi
- AD: (!)
- AV: Tui chở lỡ có người té mắc công đổ lỗi cho tui thì mệt lắm
- AD: ( ̄- ̄")
..
[AD vừa chở AV, vừa phải dùng hết sức lực để đuổi theo T]
- AD: (A Vương đáng ghét, bắt mình đi chủ yếu là để đèo hắn ta thôi, đợi đó! Sau này tui sẽ cho ông biết tay! ( •̀ - •́) Ăn gì mà nặng dữ vậy trời >< )
- AV: Này này, ảnh dừng ở kia kìa!
[AD dừng lại dựng chiếc xe xong thở hổn hển]
- AD: (>༚<) ..mệt muốn chết (ー_ー)
[AV nhìn thấy T đi vào một nhà hàng nhỏ]
- AV: Nhanh lên nào, pà làm việc chậm lề mề như vậy thì sau này làm ăn cái gì được hả, ngồi xuống đây nào! [AV kéo AD ngồi xuống sau bụi cây gần đó rồi quan sát]
- AD: Sao rồi? ( ̄༚ ̄)
- AV: Hừ..biết ngay là chỗ làm của ảnh có mấy con bánh bèo mà!
- AD: Đã là chỗ làm thì sao lại không có nam với nữ chứ
- AV: Nhưng nhìn cách con đó cười với ảnh kìa! Tui dám chắc là nhỏ đó đang ngắm ngầm đeo bám anh Thiên của tui đây mà, không thể bỏ qua được!
- AD: (ー_ー)
- AV: Đi vào trong thôi!
- AD: (!) Cái gì, tui thấy đi theo dõi như vậy cũng đã lộ liễu lắm rồi, vào trong lỡ bị phát hiện thì sao (•̀ o •́)
- AV: Yên tâm ik, tui sẽ cẩn thận mà
...
[AD và AV đi vào trong nhà hàng]
- AD: Nè..ông chắc như này có ổn không hả? Tui thấy chả có tự nhiên tí nào ( •́ - •̀ )
- AV: Yên tâm ik, không bị phát hiện đâu
[AV lấy menu che mặt lại, AD cũng lấy menu che rồi cuối mặt xuống bàn vì sợ bị phát hiện, lúc này có một phục vụ đi tới bàn]
- Phục vụ: Quý khách dùng gì ạ?
- AD: Àh..
- AV: Chúng tui đang xem thực đơn, lát nữa sẽ gọi sau (¬¬)
- Phục vụ: Vâng
- AD: Haizz..◞‸◟
..
- AV: [Đang theo dõi thì nhìn thấy người con gái lúc nãy đến nói chuyện với T] Hừ..cái con đó lại tiếp cận ảnh nữa kìa
- AD: Ừm •-•
- AV: Đi làm không lo làm, chủ yếu là để đi tán trai, đúng là không thể chấp nhận được mà, grừ..
[AD đang định đưa tay lấy ly nước trên bàn, lúc này AV nhìn thấy cô gái kia níu tay T, cậu bực bội đứng dậy ném cuốn menu xuống bàn]
- AV: Nó dám nắm tay của ảnh kìa! Thiệt..đúng là cái đồ trơ trẽn mà! :mad:
- AD: Hở?
[Cuốn menu va vào ly nước khiến cho nước đổ vào người của AD]
- AD: Áh! ( •⌓• ) Ông làm cái gì vậy hả? Đổ hết nước lên người tui rồi nè!
- AV: (• ༚•) Ơ..
[Nhìn thấy khuôn mặt tức giận của AD, AV nhận ra là mình vừa làm sai cái gì đó nên nguôi ngoai từ từ ngồi xuống]
- AV: Xin lỗi, tui đâu có cố ý [Cầm chiếc menu lên che mặt lại xong quay đi giả bộ không biết gì hết] (• з •)~♪
- AD: Hừ ( •̀ - •́)
..
- AD: A Vương đáng ghét, hại mình bị ướt..[Đang tính đi vào nhà vệ sinh thì đụng phải xe đẩy thức ăn của một nhân viên đang đi tới] (!) Ah..xin lỗi
- ?: Quý khách có sao không ạ?
- AD: Hở!
[AD nghe thấy một giọng nói quen thuộc bèn ngước sang nhìn thì chợt nhận ra đó là T]
- AD: (Thôi bỏ mẹ!! (*゚ロ゚) ) Anh..anh..anh Thiên ("• ▿ •)
- T: Ủa An Di, sao em lại ở đây vậy?
- AD: ("⁰ ▿ ⁰) Em..em á! ..Ah! Σ(• ▿ •) Tình cờ thật, em đi ăn với đứa bạn, không ngờ là gặp được anh ở đây á! Anh làm ở đây hả? Chúng mình có duyên thật ha! (^▿^)
- T: (• ༚•) (..)
- AD: ( • ▿ •)~ (..) (Mình nói xạo như vậy ảnh có tin không trời (*゚ロ゚) )
- T: Đúng là tình cờ thiệt đó
- AD: ("^▿^)
- T: Ủa sao em bị ướt rồi kìa?
- AD: (!) Ah..em không cẩn thận làm đổ ly nước đó mà ( ͠^ ^)
[T lấy chiếc khăn giấy ra cầm tay An Di lau cho cô]
- T: Em vụng về lắm đó, lần trước là bị ngã, còn lần này là bị đổ nước
- AD: (!)
- T: Đây, lau cho sạch đi
- AD: ("• ▿ •) [Vẻ mặt xấu hổ] Cảm..cảm ơn nha, em tự lau được mà (" ͠^▿^)
- T: Ừm
[Phía bên AV lúc này vẫn đang quan sát]
- AV: Hừ..(¬¬)
- T: Em đi với bạn của em hả, thế bạn em đâu?
- AD: Àh.. ("•́ ༚•̀)
[T nhìn ra bên ngoài, thấy vậy AV nhanh chóng lấy menu che mặt lại]
- T: Ở kia đó hả?
[AD vội trả lời để đánh lạc hướng T]
- AD: Ah..bạn chung lớp của em đó mà!
- T: Vậy em không đi chung với A Vương à
- AD: A Vương nói có việc khác nên về trước rồi ạ (" ͠^ ^)
- T: Oh..vậy em cứ đi chơi với bạn của em đi
- AD: Dạ
- T: Chúc em ngon miệng nha, anh phải làm việc tiếp đây
- AD: Cảm ơn anh

[AD quay về bàn ngồi]
- AD: Haizz..
- AV: Nè, nãy giờ pà nói gì với ảnh vậy?
- AD: Chỉ là hỏi thăm bình thường thôi
- AV: Bình thường thế nào? (¬¬)
- AD: (٥ • - •) (!) À, khi nãy ảnh có hỏi ông á!
- AV: Hả! Pà có nói cho ảnh biết cái gì không?!
- AD: Đương nhiên là không rồi, tui nói là ông về nhà rồi, còn tui đi ăn với bạn nên chưa bị lộ đâu, yên tâm đi
- AV: Như vậy thì được ( ˘⁰˘) Ảnh đã thấy pà rồi, cách tốt nhất để không bị phát hiện thì phải về trước thôi
- AD: Tui cũng thấy vậy á, chứ ngồi ở đây hoài thấy kì quá ( •᷄ - •᷅ )

[Hai người đi ra khỏi quán]
- AV: Hôm nay bắt gặp tình hình như thế này thì tuyệt đối không thể chủ quan được, ngày mai tui phải tiếp tục theo dõi ảnh mới được
- AD: Hả! Phải theo dõi nữa á?!
- AV: Ảnh thấy mặt pà rồi nên pà không thể đi theo được nữa, ngày mai tui đành phải hành sự một mình thôi
- AD: (Như vậy thì khỏe) Ông muốn làm gì thì làm y, giờ không liên quan gì đến tui nữa rồi đó ( ᵕ ༚ᵕ) Thôi vậy giờ tui về luôn đây..
- AV: Chưa xong việc mà đi đâu vậy?
- AD: Việc gì nữa chứ?
- AV: Xớ..đương nhiên là trở tui về rồi ( ˘⁰˘)
- AD: (ー_ー)
..
- AD: Ủa chiếc xe đạp đâu mất tiêu rồi?
(• ༚•)
- AV: Gì chứ, chẳng phải pà là người để xe sao (¬¬)
- AD: Nhưng mà khi nãy tui để nó ở đây mà?
- AV: Sao tui biết được chứ
- AD: Không lẽ bị trộm sao?! (*゚ロ゚)
- AV: Rồi xong luôn (¬¬)
- AD: Đừng đùa chứ, chiếc xe đó là tui mượn của ông Minh á, lỡ mất rồi tui biết ăn nói sao với ổng đây?! ( •᷄⌓•᷅")
- AV: Hay là pà gán thân trả nợ cho ảnh đi
- AD: Ông bị điên hả! Nghĩ sao kêu tui gán thân cho ổng vậy? Ông cũng có phần đó!
- AV: Thì bởi vì anh Minh ảnh hổng thích tui nên mới kêu pà á chứ nếu được thì tui đâu cần ( ˘⁰˘)
- AD: Ông làm ơn dẹp giùm tui cách đó đi
- AV: Thế giờ làm sao?
- AD: Ê dù gì ông cũng có tiền mà, với lại vụ này là do ông bày ra hay là ông đền cho ổng đi
- AV: Chơi gì khôn vậy bạn? Xe là do pà mượn nên dù có gì đi nữa thì pà cũng phải chia đôi với tui
- AD: Thôi được rồi, nhưng mà giờ tui không có tiền nên ông cho tui mượn trước đi
- AV: Được rồi, tui sẽ lấy lãi đó nha
- AD: (Hứ..đồ keo kiệt) (¬¬)
 
Tham gia
13/12/24
Bài viết
39
Điểm cảm xúc
84
Điểm
18
Chap 18: Chạm mặt
[Ngày hôm sau]
- AD: Êy A Vương, hôm nay ông lại tiếp tục theo dõi anh Thiên hả
- AV: Thì tui đã bảo từ hôm qua rồi, lần này tui phải giám sát ảnh thật kĩ, hôm qua xém nữa là bị phát hiện rồi nên hôm nay tui phải cẩn thận hơn mới được
- AD: Vậy chúc ông may mắn nha, hôm nay tui không có đi với ông được rồi ( ˘ᵕ˘)
- AV: Thôi bớt những lời giả dối đó đi bạn, tự mình cũng có thể đi được, không cần nhờ tới bạn đâu..mà bạn còn thiếu tiền mình nữa đó, bạn lo mà gom tiền trả nợ ik
( ˘⁰˘)
- AD: ("¬¬) Biết rồi
- AV: [Rời đi]
- AD: Bye bye nha!
- Giờ mình nên đi đâu đây ta?
..
[AD đang đi trên đường thì gặp Tín]
- AD: Ah..Tín! (• ▿ •)
- Tín: [Đi qua như thể không nghe thấy tiếng gọi của AD]
- AD: (?) [Thấy vậy nên vỗ vai Tín một cái] Nè!
- Tín: [Giật mình, làm rơi xấp tài liệu trên tay] Hả?!
- AD: (?) Hôm nay cậu bị sao vậy?
- Tín: (!) Àh, An Di đó hả, xin lỗi nha, tớ không để ý
- AD: Sao vậy, thường ngày cậu đâu có mất tập trung như vậy đâu? Có chuyện gì hả?
- Tín: (!) Ơ..đâu..đâu..không có gì! [Lắc đầu]
- AD: (• ༚•)
- Tín: Không có gì thật mà!
- AD: ( •́ ▿ •̀")
- Tín: Tớ đi trước nha [Nói xong liền bỏ chạy]
- AD: Chạy rồi (• ༚•) ..Hừm, có gì đó rất là khả nghi ( ͠• -•) Được, dù gì mình cũng đang rảnh mà, phải đi theo xem mới được ( ˘ᵕ˘)

[AD đi theo Tín đến thư viện, cô nhìn thấy Tín đang lấp ló vào một gốc để nhìn gì đó. Lúc này H và MÂ cũng đang trong thư viện tìm sách]
- MÂ: Ah nè, mình thấy lấy cái này làm ý tưởng được đó
- H: Oh
- Tín: [Đang theo dõi]
- AD: Nà, cậu đang làm cái gì đó?
- Tín: (?) [Nhìn thấy AD chợt phát hoảng] (!) Hả..hả! Sao cậu lại ở đây vậy?!
- AD: Tớ chỉ muốn biết cậu đang gặp phải chuyện gì thôi ( ᵕ ༚ᵕ)
- Tín: Tớ..tớ đã nói là không có gì rồi mà [Tỏ vẻ lo lắng]
- AD: Thiệt sao?
[AD nhìn theo hướng mà khi nãy Tín vừa nhìn]
- AD: Oh..ai ở đằng đó vậy?
- Tín: (!) Thiệt không phải đâu mà! >< [Tín chặn phía trước để cho AD không nhìn thấy mặc dù với chiều cao khiêm tốn của cậu thì cũng chẳng che được gì]
- AD: (¬ 。¬) Để coi..[Nhìn thấy MÂ với H] Hở, đó là..
- Tín: Hả?
- AD: Nè, cậu để ý cái bạn tóc ngắn đó hả?
- Tín: Ừ..(!) À..không, không! ><
- AD: Tui biết ngay mà (^▿^) Như vậy là tui đoán đúng rồi phải không?
[Bị AD nói trúng tim đen, Tín xấu hổ không biết phải trả lời như thế nào]
- AD: Tui có biết cái bạn đó nha ☝️
- Tín: Cái gì! Cậu quen biết với cậu ấy à?!
- AD: Tín muốn làm quen với bạn ấy phải không? Để tui giúp một tay nhé ;)
- Tín: Khoan..khoan!
- AD: Cậu cứ yên tâm ik, không sao đâu
( ˘ᵕ˘)
- Tín: Ái..đừng mà!
[AD đang định đi tới chỗ MÂ thì vô tình đụng phải một người]
- AD: Ui ya! ><
- Xin lỗi ạ..ơ!
- Q: An Di
- AD: (Anh Quân) (˵• o •˵)
[Nhìn thấy Q, AD đột dưng quay người bỏ chạy]
- Tín: (!?) [Không biết chuyện gì đang xảy ra] Chạy mất tiêu rồi? (• ༚•)
- Q: (..)

..
[AD chạy ra ngoài xong rồi kiếm một chiếc ghế đá ngồi gần đó]
- AD: ( •́ - •̀ ) (Mình làm sao vậy? Mình với anh Quân chia tay cũng lâu rồi, lúc đó mình đã can đảm đứng trước mặt ảnh nói lời chia tay, vậy mà giờ đây gặp lại đến cả một câu chào hỏi mình cũng không dám nói, mình thật là..) Haizz..

[AD ngước nhìn lên bầu trời, vừa suy ngẫm về mớ hỗn độn đang diễn ra trong đầu cô]
- AD: Cảm giác này là thế nào?! (>༚<)
- ?: Ý em là sao hả cô gái?
- AD: Hở? [Ngước lên thì thấy T đang nhìn mình] Σ(°ロ°) Anh..anh..anh Thiên!
- T: Sao vậy? Đang suy nghĩ cái gì mà giờ chưa chịu về nhà nữa, trời sắp chiều rồi đó
- AD: Em có suy nghĩ gì đâu, chỉ là có một số chuyện em đang không biết như nào thôi ( •́ - •̀") Anh làm em hết hồn thật đó, sao giờ này anh không ở chỗ làm mà lại ở đây vậy? ( ͠• ༚•)
- T: À tại vì anh có một số việc riêng nên xin nghỉ đó mà, nhờ vậy mới gặp em đang ngồi lẩm bẩm một mình ở đây nè (^▿^)
- AD: Σ(⁰ ロ ⁰) Đâu có! Em chỉ..
- T: Haha..anh chỉ chọc em xíu thôi mà
- AD: (٥↼↼) (!) (À nếu anh Thiên ở đây thì hôm nay A Vương sẽ theo dõi ai?)
- T: Haizz..đi nãy giờ cũng đói bụng rồi.. [Bước tới ngồi cùng AD] Em còn thiếu anh một bữa ăn mà phải không? Hay là bây giờ em đãi anh luôn đi
- AD: Bây giờ luôn á!
- T: Đúng rồi, không thành vấn đề chứ? (^▿^)
- AD: Àhaha..không thành vấn đề ^^

[Bên phía của AV]
- AV: (Sao hôm nay không thấy anh Thiên đâu hết nhỉ?) (¬¬)

[T với AD đang ngồi ở quán ăn]
- T: Quao..đồ ăn ngon quá! Chúc ăn ngon miệng
- AD: Chúc ăn ngon miệng (^▿^)
...
[Sau khi ăn xong, hai người cùng dạo quanh trước khi về nhà]
- AD: Khi nãy anh Thiên đi đâu vậy?
- T: À..("^▿^) Anh có nhờ người giúp anh tìm hiểu một số vấn đề, khi nãy họ có gọi điện nên anh phải đi gặp họ vì vấn đề này rất là quan trọng đối với anh
- AD: (Không biết vấn đề của anh Thiên là như thế nào? A Vương có biết không nhỉ? Nếu anh ấy không muốn nói thẳng thì chắc mình cũng không nên hỏi nhiều)
- T: Nè, còn chuyện của em thì sao?
- AD: Chuyện của em á? (• ༚•)
- T: Cái chuyện mà em lẩm bẩm một mình hồi chiều đó..gì nhỉ? "Cảm giác này là thế nào" á ☝️
- AD: (*゚ロ゚) Anh nghe hết rồi sao!
- T: Chỉ là vô tình thôi, anh không cố ý nghe lén em nói chuyện một mình đâu (^▿^)
- AD: Anh..anh làm em thấy ngượng quá
(˵•́ - •̀˵)
- T: Có gì đâu mà..dù gì anh cũng đã lỡ nghe được rồi, em có tâm sự gì thì cứ chia sẻ cho anh biết y, biết đâu anh có thể đưa ra lời khuyên giúp em thì sao? (• ▿ •)
- AD: Àh..chuyện này..( •᷄ - •᷅ ) Cách đây không lâu em có quen một người bạn trai
- T: Ừm
- AD: Sau đó anh ấy vẫn còn yêu bạn gái cũ rất nhiều nên em đã quyết định nói lời chia tay với anh ấy để anh ấy có thể ở bên cạnh người mình yêu
- T: Chuyện này có vẻ dài nhỉ, khoan đã, mình kiếm chỗ nào ngồi xong rồi kể tiếp nha
- AD: Dạ

[AD với T kiếm một ghế đá gần đó để ngồi xong rồi kể tiếp chuyện của cô]
- AD: Mặc dù khi đó em đã rất bình tĩnh nhưng không hiểu sao khi gặp lại anh ấy thì em lại không thể đối diện nói chuyện với anh ấy một cách bình thường được, em đã không nói gì hết, đến cả câu chào hỏi cũng không, cứ vậy mà bỏ chạy, em thật không hiểu mình đang nghĩ cái gì luôn..
- T: Hm..
- AD: Em..không phải là còn lưu luyến gì với anh ấy đâu, em thực sự đã quên anh ấy rồi! (° ロ °)
- T: Anh có nói gì đâu ("^^)
- AD: Chỉ tại hiện giờ em muốn cư xử với anh ấy như bình thường thôi, nhưng em không thể coi như chưa từng có gì xảy ra hết, dù gì em và anh ấy cũng từng quen nhau cho nên..là vậy đó!
- T: Có thật là em chỉ muốn coi anh ấy là bạn không?
- AD: Em cũng không rõ lắm, khi nãy không nói gì mà đã bỏ đi nên giờ em thấy kì lắm
- T: Mm..vậy trong khoảng thời gian chia tay đó em có còn nhớ đến cậu ta nữa không?
- AD: Khoảng thời gian đầu thì buồn thật nhưng đến sau này thì em không còn buồn nữa, thực sự em đã không còn nghĩ đến ảnh cho đến ngày hôm nay bất chợt gặp lại..
- T: Vậy thì có thể là em đã thực sự quên cậu ta rồi, nhưng điều làm em ái ngại bây giờ đó chính là làm thế nào để trở thành bạn bình thường với người mà mình đã từng quen, em không biết phải bắt đầu như thế nào thì mới đúng..
- AD: (• ༚•)
- T: Nhưng mà em yên tâm đi, nếu em thực sự đã không còn ý gì với người ta thì việc làm bạn cũng trở nên đơn giản thôi ☝️ Chỉ cần có chút dũng khí là em sẽ làm được, trốn tránh không phải là cách, nó chỉ làm em có cảm giác ái ngại hơn thôi, tin anh đi ;)
- AD: Có thật là vậy không?
- T: Anh đã nói rồi mà, em chỉ cần chút can đảm để đối diện với nó là sẽ ổn thôi (^▿^)
- AD: Nhưng mà..
- T: Em đang cảm thấy lo lắng phải không?
- AD: (!)
- T: Đưa hai tay ra đây đi
- AD: Sao vậy ạ?
[AD đưa tay ra, T nhẹ nhàng đặt bàn tay của mình lên tay cô]
- T: Đây
- AD: (!) Hả! Anh..(˵• o •˵)
- T: Anh sẽ truyền cho em chút dũng khí
- AD: (• ༚•)
- T: Như vậy em sẽ có thêm can đảm để đối diện với nó, sẽ ổn thôi (• ▿ •)
- AD: (Bàn tay của anh ấy..ấm quá! Cảm giác thật an tâm) Cảm..cảm ơn anh [Xấu hổ]
- T: Thật ra là lúc nhỏ khi anh cảm thấy lo lắng thì mẹ của anh đều làm như thế này
( •́ ▿ •̀ )
- AD: Mẹ của anh? Ý anh là..
- T: Àh, là mẹ ruột của anh (^▿^)
- AD: (Mẹ ruột của anh Thiên?)
- ?: Xin lỗi vì đã chen ngang buổi hẹn hò lãng mạn của hai cô cậu nhé!
- AD: Hở? (!) Σ(°ロ°) Hẹn..hẹn hò [Vội rút tay lại]
- T: (?)
- AD: (Ai mới vừa lên tiếng vậy?)
 
Tham gia
13/12/24
Bài viết
39
Điểm cảm xúc
84
Điểm
18
Chap 19: Đánh ghen!
[Đột dưng có hai người đàn ông lạ mặt xuất hiện]
- 1: Đại ca, có đúng là hai đứa đó không?
- 0: Thằng con trai tóc đen đẹp trai và con nhỏ tóc nâu trông cũng xinh xắn, tao nghĩ là chắc đúng rồi
[Vì là nhân vật phụ nên mình không đặt tên và thay bằng những con số cho dễ đọc, số 0 là tên cầm đầu]
- T: Ờm..xin lỗi, cho hỏi hai anh là ai vậy ạ?
- 0: Ha..cậu em nếu có thắc mắc cái gì thì hãy về mà hỏi cô người yêu của cậu đi nha, bọn này tới đây chỉ để làm theo những gì đã thỏa thuận thôi
- T: Người yêu? Thỏa thuận? ( ͠• ༚•)
- AD: Hả! Anh Thiên có người yêu rồi sao?
- T: Làm gì có chứ, anh còn không biết bọn họ đang nói gì?
- Các anh có lộn người không vậy? Chúng tôi không có hiểu anh đang nói cái gì hết
- 0: Tao không cần biết, đầu tiên là xử lý con nhỏ này trước
[Tên giang hồ giữ lấy tay AD]
- AD: (!)
[T nhanh chóng đi tới hất tay tên kia ra khỏi AD rồi thực hiện động tác khóa tay hắn lại]
- T: Nè, anh có gì thì từ từ mà nói, đừng có động tay, động chân với con gái thế chứ
(•̀ o •́)
- 0: Grừ..[Tên đại ca tức tối kêu người tới hỗ trợ] Cái thằng này, còn đứng đó làm cái gì nữa? Gọi tụi nó đến đây!
- 1: (!) Dạ..thưa đại ca (>༚<)
- T: Đi kêu người sao, không ổn rồi
- 0: Haha..thằng nhóc, mày dám chống đối lại tao, mày sắp tiêu rồi con ạ
- AD: (!) Bọn họ tới rồi kìa anh Thiên!
[Từ phía xa, T nhìn thấy có khoảng 5, 6 người đang đi tới]
- 0: Hừ, sao hả thằng nhóc?
- T: Hm..đáng ghét thật, bây giờ mình không muốn đánh nhau tí nào (" ͠ᵕ ᵕ)
- Ngủ đi này!
[T đánh gục tên thủ lĩnh sau đó kéo tay AD chạy đi]
- T: Chạy thôi!
- AD: (!)
- 1: Áh..đại ca!
- Đuổi theo chúng nó! (•̀ o •́)
..
[Hồi sau]
[T với AD đang núp vào trong một con hẻm nhỏ]
- T: Eh..nguy hiểm thật!
- 1: Tìm cho kĩ vô, phải tìm được chúng nó!
- T: Đúng là dai như đỉa vậy (ー_ー)
[Có một tên đang đi tới gần, T thấy vậy liền vội kéo AD ngồi xuống phía sau góc khuất, hai tay đặt lên vai cô, khoảng cách của hai người dường như rất gần nhau. Sau khi tên kia đi khỏi thì T mới an tâm quay lại nhìn AD, lúc này cô tỏ ra vẻ mặt xấu hổ]
- T: Hả?
- AD: (˵• ༚ •˵)
[T nhận ra khoảng cách quá gần nên thu tay lại]
- T: Ah..xin lỗi em (" ͠^▿^)
- AD: Không..không sao (˵•́ ༚ •̀˵)
- T: Chúng ta đi tiếp thôi
[T đứng dậy kéo AD đi tiếp]
- AD: À ừ..(• ༚•)
...
[T dắt tay AD, cả hai vẫn tiếp tục chạy]
- 1: À há, bắt được rồi nhá!
- T, AD: (!)
- 1: Hehehe, tên này khi nãy dám cả gan tấn công đại ca của chúng ta
- AD: (Thôi rồi, lần này tiêu thật rồi)
- T: Chết tiệt thiệt chứ, đã bảo là không muốn đánh nhau rồi mà lại..(" ͠ᵕ ᵕ)
- AD: Anh Thiên?
- T: Đã thế rồi thì anh phải ra tay thôi
- 1: Háhá..tới đường cùng làm liều hả nhóc? Để bọn tao tiễn mày lên đường
- T: Được rồi, là do các người gây sự với tui trước đó nhá, đừng có trách! Để coi..
[T đang đếm có 1, 2, 3, 4, 5, 6, 7..và tên đại ca đã bất tỉnh nhân sự rồi nên hiện tại có tổng cộng là 6 tên]
- 1: Hừ..phải cho nó biết thế nào là lễ độ mới được..anh em, đánh nó! ☞
- T: (Tới đây!)
[Số 2 và số 3 đồng loạt lao tới]
- T: An Di, em cẩn thận đó!
- AD: (!)
[AD vẫn chưa biết chuyện gì đang xảy ra thì bỗng dưng thấy tên số 2 đã bị bay ra nằm đo đất]
- AD: (• ༚•)
- 1: (!) Nè hai đứa bây còn đứng đó làm gì vậy? Mau tới đập cho tụi nó một trận đi!
- 5, 6: Dạ!
[Số 5 với số 6 đang đứng dìu tên đại ca đã bất tỉnh thì quăn hắn ta xuống đất xong rồi chạy ra tiếp viện]
- 0: (><)..(×_×)⌒☆
- 1: Σ(ʘᗩʘ) Trời đợu..tụi bây dám quăn đại ca như vậy à!
- 5: Không phải do em, là thằng "số 6" đó anh! ☞
- 6: Em không biết cái gì hết, là do thằng "số 5" đó anh! ☜
[Hai đứa đang đùn đẩy qua lại thì T đến đá số 5 bay vô ôm số 6]
- 1: Σ(ʘoʘ) Tụi kia đâu hết rồi? [Nhìn xung quanh, số 2 thì đang nằm dưới mặt đường, số 3 thì đang dính trên cây, còn số 4 thì..]
- 4: (..) [Đang ngồi một góc chơi với mèo]
- 1: Ê! Mày đang làm cái gì vậy?!
- 4: (!) Xin lỗi, tui tới ngay..
- 1: Tụi bây đúng là lũ ăn hại mà, đến lượt tao phải ra tay thôi
- Tất cả đứng dậy hết!!
- 2, 3, 5, 6:‼️
[Sau đó cả đám tập trung lại xếp thành một hàng]
- 2, 5, 6: Dạ!
- 4: (..)
- 3: Anh ơi..
- 1: Gì nữa đây?!
[Số 3 lúc này còn đang mắc trên cây]
- 3: Giúp em với, em sợ độ cao lắm
- 1: Mày đùa với tao à?!
- "Số 4" đi giúp nó xuống (# ͠ᵕ ᵕ)
- 4: Vâng..
[Thế là số 4 chạy tới giúp số 3 leo xuống, sau đó quay lại chỗ tập trung]
- 1: Được rồi, tất cả đồng loạt đánh nó!
- T: (Bọn chúng dai thật chứ)
[Sau đó tất cả đồng loạt bay vô để xử T]
- 4: (..) [Riêng ông này chỉ đứng một bên để xem]
- AD: Chết rồi, như vậy anh Thiên có sao không? ( •᷄ ༚•᷅ )
[AD đang lo lắng thì bất chợt số 5 và số 6 đều bay ra nằm đo đất dưới chân cô]
- AD: (!) (• ༚•)
[Lúc này tên đại ca đang nằm nãy giờ mới lơ mơ tỉnh dậy]
- AD: Hở? [Hai người nhìn nhau] (!)
Σ(⁰ ロ ⁰) Đừng có tỉnh, đừng có tỉnh! (>༚<) [Lấy túi gõ vào đầu tên đại ca liên tục]
- 0: Éc! (>⌓<)
- AD: ( ⁰ ロ ⁰)
- 0: (#××)⌒☆ [Tiếp tục bất tỉnh]
- AD: [Thở phào nhẹ nhỏm]
..
[Sau một hồi]
[Tất cả bọn giang hồ đều đã nằm xếp hàng một loạt]
- AD: Woa..anh Thiên..ghê thiệt (• ༚•)
[AD ngó sang thì thấy vẫn còn một tên đang chơi với mèo]
- AD: (?)
[Số 4 nhìn thấy AD liền ra hiệu cho cô giữ im lặng]
- 4: (!) Suỵt!
- AD: Hả?
[Sau đó hắn ta đi tới nằm xuống xếp hàng, giả vờ như mình cũng bị ăn đòn]
- AD: (Cậu ta bị sao vậy?) ( ͠• ༚•)
- T: Tui đã nói rồi mà, ai bảo các người cứ muốn gây sự làm chi ( ᵕ ༚ᵕ) [Phủi tay]
- Mình phải giữ phong độ thật tốt để mai còn đi làm, vậy mà..
- AD: Anh có bị thương ở đâu không?
( •᷄ ༚•᷅ )
- T: Hi, không sao! Cái mặt vẫn ổn là được
- AD: (• ༚•) (Như vậy mà còn đùa được)
(ー_ー)
- T: [Nói với tên số 1] Nè, rốt cuộc tụi tui đã gây thù gì với các anh mà các anh lại tới kiếm chuyện với tụi tui vậy? (¬¬)
- 1: [Cuối đầu quỳ xuống] Tụi tui không có quen biết gì với cậu hết, chỉ là làm theo yêu cầu thôi, xin cậu thứ lỗi!
- T: Yêu cầu? ( ͠• ༚•)
[Lúc này điện thoại của tên số 1 gọi tới]
- 1: Alo? [Mới vừa bật điện thoại đã nghe một tràn chửi từ đầu dây bên kia] (>~<)
- ?: Nè!! Giờ các người đang ở đâu vậy hả?! Tui thuê mướn các người mà làm ăn kiểu đó sao!! :mad:
- 1: Gì chớ, tui này đã tới đúng địa điểm được cho rồi mà (•̀ o •́)
- ?: Cái gì?!
[Hai bên cãi qua, cãi lại] @$%#..
- AD: Hình như đây là vụ đánh ghen hay sao á (• ༚•)
- T: Có thể lắm
- 1: Hả!!
[Sau khi kết thúc cuộc gọi]..
- 1: Thông báo chính thức, chúng ta đã bị nhầm mục tiêu rồi (" ͠ᵕ ᵕ)
- 2, 3, 5, 6: (!)
- 4: (?)
- AD: (Tụi giang hồ này lỏ thiệt chứ) (¬¬)
- T: Lúc đầu tui đã bảo là không biết gì rồi mà ( ᵕ ༚ᵕ)
- 1: (!) [Vội quỳ xuống] Chúng tui xin lỗi ạ! Chúng tui sẽ rút liền (^▿^) [Nói xong cả đám rón rén chuẩn bị chuồn]
- T: Khoan đã!
- 1: (!) (*゚ロ゚)
- 2, 3, 5, 6: (!)
- 4: (?)
- T: Các anh định đi tới điểm hẹn à? ( ͠• -•́)
- 1: (• - •) (..)
- T: Tui khuyên các anh đừng có nên đi làm mấy cái này nữa, kiếm việc nào đó tốt hơn để làm đi ( ᵕ ༚ᵕ)
- 1: Dạ..("^▿^)
- T: Còn nữa..
- 1: (!) ("⁰ ロ ⁰)
- T: Lần này tui sẽ bỏ qua, nếu lần sau còn để tui bắt gặp cái cảnh này nữa thì..( ᵕ ༚ᵕ) Đừng có trách! (╬◣д◢)!!
- 1: Σ(°ロ°) Dạ chúng tui biết rồi ạ!
[Cả đám nhanh chóng tháo chạy]
- T: Hm..
- AD: (Anh Thiên cũng có lúc trông đáng sợ thật •-• )
- T: À..xin lỗi em nha, tự dưng lôi em dính vào vụ này ( ͠^ ^)
- AD: (!) Đây đâu phải lỗi của anh, nhiều lúc có những chuyện không đoán trước được sẽ xảy ra mà, em mới là người cảm thấy có lỗi chứ, đi theo mà chẳng giúp được gì cho anh (..)
- T: Sao em lại nghĩ như vậy chứ
- AD: (• ༚•)
- T: Bảo vệ phái yếu là trách nhiệm của bọn con trai các anh mà (• ▿ •)
[Vừa nói, T đưa tay xoa đầu AD]
- AD: (˵• ༚ •˵) (..)
- T: À..giờ cũng trễ rồi, rượt đuổi nãy giờ tốn thời gian quá, để anh đưa em về nha (^▿^)
- AD: Dạ (• ▿ •)
 
Top