Lượt xem của khách bị giới hạn

[Ngôn tình] [Truyện Hoàn] Hôn Trộm 55 Lần - Diệp Phi Dạ

Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
[Ngôn tình] [Truyện Hoàn] Hôn Trộm 55 Lần - Diệp Phi Dạ

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 544: Yêu em 13 năm (14)
Hứa Gia Mộc dừng xe ở cửa truyền thông Hoàn Ảnh, đi vào đại sảnh, nhân viên lễ tân mới tới không biết anh ta, lễ phép ngăn anh ta lại, hỏi anh ta muốn tìm ai?

Hứa Gia Mộc đang chuẩn bị nói tên của “Lục Cẩn Niên”, di động bên trong liền vang lên, anh ra dấu nói nhân viên lễ tân chờ, sau đó bước đi đến một bên nghe.

Nghe những lời nói của quản gia, vẻ mặt Hứa Gia Mộc dần dần trở nên phẫn nộ, đến cuối cùng, anh ta không hề nghĩ ngợi tắt điện thoại, không để ý đến sự ngăn trở của nhân viên lễ tân, liền nộ khí đằng đằng đi về phía thang máy, thẳng ấn mở cửa thang máy, lên lầu, thẳng đến tầng cao nhất.

Cửa thang máy mở ra, Hứa Gia Mộc thẳng tắp đi về phía văn phòng của Lục Cẩn Niên, trên đường có đi qua bộ thư ký của Lục Cẩn Niên, có một lão bí thư biết Hứa Gia Mộc, vội vàng đứng lên lễ phép lên tiếng tiếp đón: “Hứa tiên sinh, ngài tìm Lục tổng sao?”

Hứa Gia Mộc không có để ý đến lời tiếp đón của lão thư ký, mang theo vài phần phẫn hận tiêu sái đi đến trước phòng làm việc của Lục Cẩn Niên, nâng tay lên, dùng sức đẩy cửa ra, liền xông vào.

Lục Cẩn Niên đang ngồi ở trước bàn làm việc, nghe điện thoại, nghe được tiếng vang, nâng đầu một chút, thấy vẻ mặt giận dữ của Hứa Gia Mộc, liền nói một câu vào điện thoại “Thật có lỗi”, rồi để điện thoại xuống, đứng lên, vòng qua bàn làm việc, đi tới cửa, đóng cửa văn phòng bị Hứa Gia Mộc đẩy ra lại..

“Lục Cẩn Niên, anh đóng cửa làm cái gì? Là sợ nhân viện bên ngoài nghe thấy chuyện làm ghê tởm cửa anh sao?” Hứa Gia Mộc cũng chưa chờ Lục Cẩn Niên đóng xong cửa, liền nổi trận lôi đình tiến lên, một phen kéo cổ áo Lục Cẩn Niên, đáy mắt lóe ra hung ác thô bạo, biểu tình gần như dữ tợn mở miệng nói: “Lục Cẩn Niên, anh đi a, đầu tiên là dụ mẹ tôi đầu tư toàn bộ hơn mười triệu vào bên trong, sau đó liền mượn cơ hội hạ thấp cổ phần tập đoàn Hứa thị, rồi tự mình thu mua vào! Thật không có nhìn ra được, trong bụng anh lại chứa nhiều chiêu như vậy, giấu đủ thâm a, mệt tôi nhiều năm như vậy, vẫn coi anh trở thành anh trai, cuối cùng anh lại đối với tôi như vậy, có phải hay không? Tôi nói cho anh biết, lúc trước mẹ anh làm một tiểu tam ti tiện, không phải mẹ tôi......”

Một câu cuối cùng của Hứa Gia Mộc, khiến cho mặt Lục Cẩn Niên nháy mắt trở nên lạnh xuống dưới, đáy mắt anh nhiễm một tầng băng hàn tức giận, nhẹ giọng hỏi một câu: “Nói đủ sao?”

Cùng câu nói đĩnh đạc của mình, Lục Cẩn Niên nâng tay lên, một phen đẩy ra tay của Hứa Gia Mộc đang nắm cổ áo mình, giọng điệu nặng nề mở miệng nói: “Ở thời gian làm việc, tôi không nghĩ cùng cậu nói về chuyện riêng...... Cho dù là có thể đàm luận, tôi cũng sẽ không đàm luận với người hiện

tại không có lý trí, cho nên, nếu nói đủ, hiện tại liền rời đi cho tôi, tôi sẽ coi như vừa rồi cậu chưa nói cái gì!”

“Lục Cẩn Niên, anh ở khắp nơi tự cao tự đại trước mặt tôi, anh có tư cách gì mà tự cao tự đại trước mặt của tôi......”

Hứa Gia Mộc còn chưa nói xong, Lục Cẩn Niên liền mạnh ở ra cửa văn phòng ở trước mặt, chỉ ra ngoài cửa: “Tôi lặp lại lần nữa, thời gian làm việc công tôi không xử lý việc riêng, cho cậu hai lựa chọn, hoặc là tự mình đi, hoặc là tôi gọi bảo vệ đưa cậu đi!”
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 545: Yêu em 13 năm (15)
Lúc Lục Cẩn Niên nói xong chữ cuối cùng, liếc mắt nhìn ra ngoài cửa văn phòng một cái, sau đó liền nhìn thấy Kiều An Hảo đứng ở cửa sắc mặt tái nhợt, cánh môi anh giật giật, ánh mắt liền dừng ở trên người của cô không có chuyển.

“Lục Cẩn Niên, anh tốt nhất nên cầu nguyện mẹ tôi không có việc gì, nếu ta mẹ có việc, tôi chắc chắn không để yên cho anh!” Hứa Gia Mộc nghiến răng nghiến lợi nói xong câu đó, liền dị thường tức giận xoay người, đi về phía bên ngoài cửa văn phòng.

Lúc Hứa Gia Mộc đi qua trước mặt Kiều An Hảo, đáy lòng cô xuất hiện một chút hoảng hốt, rõ ràng chuyện này là Lục Cẩn Niên làm, nhưng mà cô lại cảm thấy giống như bản thân mới là người có lỗi Hứa Gia Mộc, nhỏ giọng mở miệng hô một tiếng: “Anh Gia Mộc.”

Hứa Gia Mộc nghe thấy âm thanh của Kiều An Hảo, bước chân hơi hơi dừng một chút, cũng không dừng lại, nhìn thoáng qua cô.

Kiều An Hảo theo bản năng xoay người, đuổi theo Hứa Gia Mộc, bắt lấy tay áo của anh ta: “Anh Gia Mộc, anh đừng tức giận......”

Hứa Gia Mộc dừng lại bước chân, hai cánh môi mím chặt, trên mặt vẫn lộ ra một tầng lửa giận như cũ, anh ta muốn nói với Kiều An Hảo cái gì đó, nhưng mà lúc này anh ta căn bản không có tâm tình nói gì đó, cuối cùng chỉ hơi hơi gật đầu một cái, sau đó đã dùng sức kéo tay áo mình từu trong tay Kiều An Hảo ra, mại bước chân, không quay đầu lại đi về phía thang máy, rời đi.

Lục Cẩn Niên nhìn một màn trước mặt, cảm thấy có chút chói mắt, anh cúi đầu theo bản năng, nâng tay lên, sửa sang lại quần áo của mình vừa bởi vì Hứa Gia Mộc mà có chút loạn, thẳng đến nghe thấy tiếng vang từ thang máy

truyền tới, mới ngẩng đầu, lên tiếng nói với Kiều An Hảo đang đứng ở cách đó không xa: “Vào đi.”

Kiều An Hảo đứng ở tại chỗ đó một lúc lâu, mới xoay người, không rên một tiếng tiêu sái vào văn phòng Lục Cẩn Niên.

Lục Cẩn Niên đóng cửa, chỉ vào sô pha một chút, ý bảo Kiều An Hảo tùy tiện ngồi, sau đó lại hỏi: “Muốn uống cái gì không?”

Kiều An Hảo lắc lắc đầu, ngồi ở trên ghế sa lon.

Lục Cẩn Niên đi đến trước bàn làm việc, một tay cầm điện thoại, thấp giọng phân phó vào bên trong một câu: “Một ly cà phê, một ly trà sữa.”

Lục Cẩn Niên tắt điện thoại, nhìn thoáng qua Kiều An Hảo đang ngồi im lặng ở trên ghế sa lon, chậm rãi đạp bước chân, đi tới trước mặt cô, ngồi xuống.

Kiều An Hảo ngẩng đầu, nhìn ánh mắt Lục Cẩn Niên, hỏi: “Bác Hứa đầu tư vào công trình kia hơn mười triệu, đến cuối cùng sở dĩ đối phương hủy hợp tác, là anh làm ?”

Lục Cẩn Niên không có mở miệng nói chuyện, trong phòng làm việc có vẻ có chút im lặng.

Đại khái qua khoảng ba phút, truyền đến một tiếng đập cửa, Lục Cẩn Niên thanh thanh cổ họng, mở miệng nói: “Mời vào.”

Cửa bị đẩy ra, vào là thư ký của Lục Cẩn Niên, bưng một cái khay, đi đến trước ghế sa lon, đặt cà phê cùng sữa ở trên bàn, liền vô thanh vô tức lui đi ra ngoài.

Lục Cẩn Niên đặt sữa ở trước mặt của Kiều An Hảo, rốt cục cũng mở miệng trả lời vấn đề của Kiều An Hảo: “Là tôi làm .”

Lục Cẩn Niên trả lời khẳng định chắc chắn, không có chút chần chờ, ngón tay Kiều An Hảo run run một chút, nhìn chằm chằm ánh mắt của Lục Cẩn Niên hơi chớp mắt một chút, tiếp tục mở miệng hỏi: “Thị trường chứng khoán của tập đoàn Hứa thị, sở dĩ trượt giá lợi hại như vậy, cũng là do anh thao túng ở sau lưng?”

Lục Cẩn Niên vẫn không có cãi lại, lần này trả lời muốn so với lần trước lưu loát hơn rất nhiều: “Đúng vậy.”

“Sau đó, ở lúc thị trường chứng khoán của tập đoàn Hứa thị trượt giá, anh thu mua lượng lớn cổ phần tập đoàn, mục đích vì muốn cướp lấy Hứa thị?” Lần này tốc độ hỏi của Kiều An Hảo phá lệ chậm, cơ hồ nhả từng chữ từng chữ ra bên ngoài, thậm chí lúc cô hỏi xong những lời này, cô cảm giác được tim mình như ngừng đập, chỉ biết tập trung tinh thần theo dõi ánh mắt ánh mắt anh.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 546: Yêu em 13 năm (16)
Lần này Lục Cẩn Niên chỉ mở miệng nói một chữ, không có gì chần chờ hay do dự, đơn giản rõ ràng một chữ: “Đúng.”

Thật ra Kiều An Hảo rất hy vọng, mỗi vấn đề mà mình hỏi, sẽ đổi lấy phủ định của Lục Cẩn Niên, chỉ cần anh phủ định, chẳng sợ cô vừa mới đứng ở ngoài cửa chính tai nghe thấy được những lời nói của Hứa Gia Mộc, cô đều lựa chọn tin tưởng anh vô điều kiện, chỉ cần anh phủ định, cho dù tất cả các trang báo đều đưa tin anh thu mua cổ phần tập đoàn Hứa thị, cô cũng có thể giả ngu không biết, nhưng mà, cố tình không như mong muốn, cô hỏi ba vấn đề, ba vấn đề anh đều khẳng định với cô, thậm chí vẻ mặt anh thực bình tĩnh, bình tĩnh giống như việc này, anh làm theo luân lý thường tình.

Cô biết có người ở sau lưng nhằm vào tập đoàn Hứa thị, nhưng mà cô có nghĩ cũng không có nghĩ đó là Lục Cẩn Niên.

Cô không hiểu nhiều lắm chuyện của anh, chỉ biết là con riêng của Hứa gia, nhưng mà lại ở trong Hứa gia, đi theo mẹ của mình lớn lên , dường như Hứa Vạn Lý và Hàn Như Sơ không thích anh lắm, tuy rằng anh là đứa nhỏ của Hứa gia, nhưng là lại không biết nói bởi vì chuyện gì, không thể tiếp quản tập đoàn Hứa thị, anh và Hứa Gia Mộc quan hệ vẫn rất tốt, công ty của chính mình phát triển cũng rất tốt, anh vì sao đột nhiên không có dấu hiệu đoạt tài sản với Hứa Gia Mộc a......

Cô còn nhớ rõ, khi mình gặp chuyện không may vào một đêm kia ở tập đoàn Hứa thị, còn nhắc qua với anh, lúc đó anh lạnh nhạt thong dong như vậy, thậm chí lúc cô nói anh nên quan tâm Hứa Gia Mộc một chút, anh còn không có chần chờ mở miệng nói “Tốt”.

Trong khoảnh khắc này Kiều An Hảo cảm thấy bản thân không hiểu việc làm trước mắt của Lục Cẩn Niên, cô liền mở miệng thì thào theo bản năng, hỏi một câu: “Vì sao? Vì sao anh muốn làm như vậy?”

Trong văn phòng im lặng hồi lâu, Lục Cẩn Niên quan sát vẻ mặt chết lặng của Kiều An Hảo, anh có chút không rõ rốt cuộc trong lòng cô đang suy nghĩ cái gì, lúc này bên cạnh anh không có chứng cớ, anh không có chắc chắn khi

mình mở miêng giải thích, cô có thể tin tưởng anh hay không, nhưng anh vẫn mở miệng: “Kiều Kiều......”

Lục Cẩn Niên vừa hô tên Kiều An Hảo, chợt nghe thấy âm thanh chất vấn của cô, anh hơi cụp mí mắt xuống một chút, che lấp khổ sở ở đáy lòng, tuy rằng đã sớm biết lúc cô biết việc này, khẳng định sẽ nghi ngờ bản thân, nhưng mà lúc thật sự nghi ngờ, vẫn còn có chút bị thương.

Lục Cẩn Niên nuốt một ngụm nước miếng, làm cho bản thân không cần để ý nhiều như vậy, tiếp tục mở miệng giọng trầm thấp nói: “Tôi sở dĩ làm như vậy, là vì chúng ta ......”

Lục Cẩn Niên còn chưa nói xong, anh chợt nghe thấy âm thanh có chút kích động của Kiều An Hảo: “Lục Cẩn Niên, anh làm sao có thể làm ra chuyện như vậy, nếu đổi lại là anh Gia Mộc, anh ấy khẳng định sẽ không làm như vậy.....”

Kỳ thật con người khi động đến một số chuyện khó tin, khó tránh khỏi đầu óc rối loạn, Kiều An Hảo lúc này, hoàn toàn bị Lục Cẩn Niên thừa nhận mà sụp đổ, nhưng mà cô lại không nghĩ rằng, đối lập với sự vô tâm của cô, quả thực là muốn mạng của Lục Cẩn Niên.

Lời nói kế tiếp của Lục Cẩn Niên, liền cứ như vậy biến mất ở bên miệng, anh nhìn chằm chằm ánh mắt của Kiều An Hảo, trở nên có chút phức tạp.

Hứa Gia Mộc gặp loại chuyện này, phát hỏa với anh, không tin anh, anh lý giải.

Cô nghe những lời của Hứa Gia Mộc, không tin anh, anh dễ dàng tha thứ.

Nguyên nhân trong lòng anh rõ ràng, anh muốn phá tan cảm nhận tốt đẹp của bọn họ về Hàn Như Sơ, cho nên anh mới làm như vậy

Nhưng mà cô lại so sánh anh đối lập với Hứa Gia Mộc, tin tưởng chắc chắn Hứa Gia Mộc sẽ không làm như vậy, mà không nghi ngờ rằng anh làm việc này là có ẩn tình?

Nguyên lai từ trước đến nay, ở trong lòng của cô, anh không bằng Hứa Gia Mộc, cho nên việc anh làm sao có thể chịu nổi? Chuyện làm sao chịu nổi!
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 547: Yêu em 13 năm (17)
“Đủ, em nói đúng......” Lục Cẩn Niên bỗng nhiên ôm lấy môi cười khẽ, anh nhìn chằm chằm đáy mắt Kiều An Hảo, thoáng hiện một tia tự giễu :“Bất quá, thật đáng tiếc, tôi chung quy không phải Hứa Gia Mộc.”

Anh nghĩ đến khi Hứa gia gặp chuyện không may vào một đêm kia, cô ghé vào trong ngực của anh, nói với anh, khiến cho anh đi quan tâm Hứa Gia Mộc.

Anh nghĩ đến cô vừa xuất hiện ở cửa văn phòng của anh, đồng thời nhìn thấy anh và Hứa Gia Mộc, cô lại mở miệng hô tên Hứa Gia Mộc trước tiên......

Cho dù là Hứa Gia Mộc và cô đã giải trừ hôn ước, cho dù anh đối tốt với cô như vậy, thì ở lòng của cô, Hứa Gia Mộc vẫn là tồn tại trọng yếu!

“Em khẳng định vẫn luôn suy nghĩ, nếu tôi có thể trở thành Hứa Gia Mộc, thì tốt rồi, đúng hay không?” Lục Cẩn Niên cảm giác được rõ ràng trong cơ thể mình có một cỗ ghen tị đang lan tràn, anh rất muốn khống chế tốt tính tình của chính mình, nhưng là cảm xúc lại bị lời nói so sánh vừa rồi của Kiều An Hảo mà không thể khống chế, cũng chưa đợi cô phản ứng lại, giây tiếp theo giọng điệu anh mở miệng trở nên nghiêm khắc lạnh như băng: “Nhưng mà, Kiều An Hảo, tôi nói cho em, tôi cả đời cũng không khả năng biến thành Hứa Gia Mộc!”

“Em đã để ý Hứa Gia Mộc như vậy, ngay bây giờ em đi mà tìm hắn.” Lục Cẩn Niên vừa nói, vừa từ trên ghế salon đứng lên, kéo cánh tay Kiều An Hảo, kéo cô tới trước cửa văn phòng, hung hăng đẩy ra ngoài.

Lực đạo của Lục Cẩn Niên rất lớn, thân thể cô lảo đảo, đợi đến khi cô ổn định lại thân thể, cửa phía sau đã đóng sầm lại, sau đó Kiều An Hảo nhìn cửa văn phòng đóng chặt, mới ý thức được mình vừa nói gì, bảo sao Lục Cẩn Niên tức giận như vậy.

Cô cũng không phải thật sự muốn lấy anh so sánh với Hứa Gia Mộc, chỉ là chuyện anh đột nhiên thu mua Hứa thị, nàng có điểm không thể chấp nhận, rõ ràng anh và Hứa Gia Mộc là anh em, anh vì sao ra tay liền ra tay, một chút tình cảm cũng không lưu đâu?

Kiều An Hảo nhìn bộ phận thư ký cách đó không xa, tầm mắt đang nhìn về nơi này, hơi cúi đầu, xoay người đi đến trước văn phòng, đẩy cửa trước, phát hiện đã bị khóa trái, sau đó liền gõ cửa.

Kiều An Hảo đợi khoảng nửa phút, không có thấy đáp lại, lúc chuẩn bị giơ tay lên chuẩn bị gõ cửa, cửa đột nhiên bị Lục Cẩn Niên từ bên trong mở ra.

“Lục Cẩn Niên….” Lục Cẩn Niên làm như không nhìn thấy Kiều An Hảo, bước chân cực nhanh đi về phía thang máy.

Kiều An Hảo vội vàng đổi kịp, mở miệng nhỏ giọng theo bản năng, giải thích với Lục Cẩn Niên: “Tôi không có ý tứ như anh nghĩ, tôi không cố ý so sánh anh với anh Gia Mộc, tôi chỉ…”

Kiều An Hảo vì chuẩn bị cho buổi hẹn tối nay, cố ý đeo giày cao gót cao mười phân, tốc độ không thể bằng Lục Cẩn Niên, lời của cô còn chưa nói xong, Lục Cẩn Niên đã bước vào thang máy, đợi đến khi cô đuổi tới thang máy, cửa thang máy đã đóng, chậm rãi quay về.

Lục Cẩn Niên theo văn phòng đi ra, lúc đi qua bộ phận thư ký, có người ôm văn kiện đứng lên, muốn tìm anh ký tên, nhưng là vừa nhìn thấy vẻ mặt lạnh lùng của anh, lập tức sợ tới mức ngậm miệng lại, cúi đầu yên lặng ngồi lại vị trí của mình.

Lục Cẩn Niên dùng thang máy, một đường đi đến bãi đỗ xe, mở cửa xe của mình ra ngồi vào, sau đó dụng lực kéo cà vạt một chút, sau đó liền khởi động xe, thải chân ga rời đi.

-

Kiều An Hảo cũng không biết mình ngồi ở trong phòng làm việc của Lục Cẩn Niên bao lâu, thẳng đến di động vang lên, cô mới hoàn toàn thanh tỉnh lại.

Là Kiều An Hạ gọi điện thoại tới, nói cho cô chuyện Hàn Như Sơ bị đưa vào bệnh viện.

Tắt điện thoại, Kiều An Hảo ở trong phòng làm việc của Lục Cẩn Niên ngây người trong chốc lát, mới đứng dậy, rời đi.

Lúc trợ lý của Lục Cẩn Niên cầm di động cùng bút ghi âm trở về, phát hiện trong phòng làm việc của Lục Cẩn Niên không có một bóng người, chỉ có hai chiếc chén sứ trên bàn trà, bên trong là trà sữa và cà phê đã không còn độ ấm, trợ lý cau mi lại, rời khỏi văn phòng, đi về phía bộ phận thư ký, lên tiếng hỏi: “Lục tổng đâu?”

“Lục tổng ở khoảng một giờ trước, đi ra ngoài.” Thư ký nói xong, lại bổ sung một câu: “Lúc Lục tổng đi ra ngoài, thoạt nhìn tâm tình đặc biệt không tốt.”

“Buổi chiều có ai tới sao?”

“Hứa tiên sinh đã tới.” Thư ký dừng lại một chút: “Nga, còn có Kiều An Hảo, Lục tổng ở trong phòng làm việc hàn huyên vài câu với Kiều An Hảo, đột nhiên tức giận đạp cửa đi rồi.”

Trợ lý “Nga” một tiếng, mơ hồ như là nghĩ tới cái gì đó, đi trở về trong phòng làm việc của mình, xách một cái túi giấy, cũng ly khai truyền thông Hoàn Ảnh.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 548: Yêu em 13 năm (18)
Trợ lý theo Lục Cẩn Niên rất nhiều năm, về một ít thói quen trong cuộc sống của Lục Cẩn Niên, Kiều An Hảo cũng không biết, nhưng mà anh ta lại rõ như lòng bàn tay.

Không cần chính mắt nhìn thấy, một mình dựa vào lời thuật lại của thư ký, trợ lý có thể đoán được, một giờ trước Lục Cẩn Niên và Kiều An Hảo khẳng định là vì chuyện của tập đoàn Hứa thị mà bất hòa.

Lúc tâm tình Lục Cẩn Niên không tốt, thích chạy bộ, cho nên trợ lý trực tiếp lái xe đi phòng tập thể thao mà Lục Cẩn Niên thích.

Huấn luận viên phòng tập thể thao biết anh ta, nhìn thấy anh ta đến đây, lập tức liền dẫn anh ta tới phòng tập riêng của Lục Cẩn Niên.

Hẳn là huấn luyện viên phòng tập thể thao cũng nhìn ra được cảm xúc của Lục Cẩn Niên không tốt, cho nên vừa dẫn trợ lý đến trước cửa, liền dừng bước.

Trợ lý gõ gõ cửa, bên trong không có âm thanh truyền đến, sau đó xoay nắm cửa, đẩy ra, quả nhiên nhìn thấy Lục Cẩn Niên đang đeo tai nghe, chạy trên máy chạy bộ với tốc độ vô cùng nhanh.

Trợ lý cũng không có quấy rầy Lục Cẩn Niên, đặt chiếc túi mang theo trong tay ở một bên, sau đó ngồi ở trên ghế im lặng chờ.

Lục Cẩn Niên chạy được khoảng vạn bước, toàn thân đều ướt đẫm, mới ngừng lại được.

Trợ lý nhìn thấy anh đi tới, cầm một lọ nước khoáng, đưa cho Lục Cẩn Niên.

Lục Cẩn Niên ngẩng đầu, uống ừng ực hơn nửa chai, theo động tác của anh, có vài giọt từ trên đầu rơi xuống.

Trợ lý thấy Lục Cẩn Niên uống nước xong, lập tức lấy ra di động của Lục Cẩn Niên và bút ghi âm từ trong túi ra: “Lục tổng, đây là đồ ngài cần.”

Lục Cẩn Niên cầm khăn mặt lau mồ hôi trên cổ xong, mới vươn tay, nhận lấy.

“Lục tổng, ngài cùng Kiều tiểu thư cãi nhau?”

Lục Cẩn Niên giống như là không có nghe thấy câu hỏi của trợ lý, chỉ giơ bút ghi âm lên bên tai, nghe xong một lần nội dung bên trong, xác nhận không có vấn đề gì, để lại lên trên ghế, sau đó rút một cái khăn tắm, đi về phía phòng tắm.

Khi nước ấm áp tẩy sạch hết mồ hôi trên người, Lục Cẩn Niên mới nhắm mắt lại suy nghĩ lại một lần những chuyện xảy ra vào buổi chiều.

Kỳ thật một màn buổi chiều kia, không phải là cảnh tượng mà anh mong muốn.

Cảnh tượng mà anh mong muốn, cũng có hình ảnh xấu nhất, chính là Kiều An Hảo đối với anh chỉ trích và phẫn nộ, nguyên nhân vì anh sợ hình ảnh xấu nhất xảy ra, cho nên anh mới ghi âm lại nội dung trò truyện của mình và Hàn Như Sơ.

Xế chiều hôm nay thất sách duy nhất, là anh phát tính tình với cô.

Anh sở dĩ ra tay với tập đoàn Hứa thị, là bởi vì Hàn Như Sơ hại chết con của bọn họ thương tổn cô, cho nên lúc cô so sánh anh với Hứa Gia Mộc, anh rất tức giận.

Sau đó khi anh đứng ở trên máy chạy bộ, thể lực giảm, khi phát tiết xong cảm xúc trong cơ thể, anh mới ý thức được rõ ràng, sở dĩ anh phát giận, hoặc nhiều hoặc ít là do khi Hứa Gia Mộc tìm đến anh, nói những lời ảnh hưởng, dù sao cũng em trai của anh, không có khả năng không cần, tuy rằng biết cậu ta do tức giận mới mắng mẹ anh là tiểu tam ti tiện, nhưng mà vẫn có chút...... Phẫn

nộ...... Sau đó ở trong khoảnh khắc Kiều An Hảo mở miệng đó, mượn ghen tuông liền nổi giận với cô.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 549: Yêu em 13 năm (19)
Lục Cẩn Niên tắm xong, quấn khăn tắm đi ra, trợ lý lập tức lấy quần áo mình đã chuẩn bị sẵn, đưa tới trước mặt của anh: “Lục tổng, đây là quần áo ngài phân phó tôi chuẩn bị cho ngài đêm nay cùng ăn cơm với Kiều tiểu thư.”

Trợ lý cố ý nhấn mạnh những từ “Đêm nay” và “Ăn cơm”, quả nhiên sau đó, anh ta liền nhìn thấy được đáy mắt Lục Cẩn Niên chợt lóe ra một tia ảo não.

Rõ ràng lúc trước trợ lý còn nhắc nhở qua anh, nếu chuyện tình thu mua Hứa thị bị lộ, Kiều An Hảo và anh nháo không thoải mái làm sao bây giờ? Anh còn mở miệng nói anh sẽ xử lý. Kết quả đâu? Giận dữ, mất đi tính nhẫn nại, xoay người rời khỏi, đây là kết quả xử lý của anh?

Lục Cẩn Niên giật giật cánh môi, tiếp nhận quần áo từ tay trợ lý lại không xoay người bước vào phòng thay quần áo, ngược lại cầm di động ở trên ghế, tìm số điện thoại của Kiều An Hảo, lúc chuẩn bị gọi điện thoại thì lại đột nhiên dừng lại, cuối cùng đổi thành nhắn tín: [ Thực xin lỗi.]

Thực xin lỗi, cảm xúc quá khích . Thực xin lỗi, thiếu tính nhẫn nại.

Cùng với cảm xúc tiêu cực biến mất, lý trí từ từ thức tỉnh, từng ấy năm tới nay, anh vẫn cảm thấy chính mình rất trấn định, nhưng là duy độc lúc đụng tới Kiều An Hảo, cảm xúc tổng hội khắc chế không được trở nên kích động cùng mẫn cảm.

Lục Cẩn Niên nắm chặt di động, trầm tư một hồi, tiếp tục đánh một hàng chữ: [ Kiều Kiều, đêm nay lúc ăn cơm, chúng ta nói chuyện thật tốt.]

Lục Cẩn Niên nhìn thấy nhắc nhở đã gửi tin nhắn thành công trên màn hình di dộng, liền đưa điện thoại di động thả lại ghế trên, đứng lên, lúc chuẩn bị đi phòng thay quần áo, lại nhớ tới mình còn không có nói địa chỉ cho Kiều An Hảo, vì thế lại cầm lên di động gửi đi một tin nhắn: [ Lệ Cảnh Hiên, tôi chờ em.]

Gửi xong tin nhắn, Lục Cẩn Niên thở ra một hơi thật dài, vẻ lo lắng thời gian dài như vậy, có rất nhiều chuyển biến tốt đẹp, sau đó bước vào phòng thay quần áo.

Kiều An Hảo nhận điện thoại của Kiều An Hạ, biết Hàn Như Sơ vì chuyện của tập đoàn Hứa thị, chịu đả kích quá nặng, nằm trên giường không dậy nổi.

Tuy rằng Kiều An Hảo cùng Hứa gia không có quan hệ huyết thống gì, nhưng từ lúc cô vừa sinh ra hai gia tộc liền tiếp xúc thập phần chặt chẽ, mấy năm nay, Hàn Như Sơ luôn luôn đối xử tốt với cô, hiện nay bà ấy sinh bệnh, cô hẳn là nên đi xem, nhưng là đợi đến lúc cô đến cửa Hứa gia, cả người muốn lại lùi lại, cái loại này ở cửa văn phòng của Lục Cẩn Niên, khi nhìn thấy Hứa Gia Mộc cảm thấy áy náy cùng kích động, từ trong lòng của cô lại lan tràn đi ra.

Tuy rằng chuyện là do Lục Cẩn Niên làm, tuy rằng quan hệ hiện tại của cô và Lục Cẩn Niên khó bề phân biệt ái muội không rõ, nhưng mà ở trong lòng của cô, cô lại theo bản năng đem anh trở thành người nhà, cho nên việc làm của anh, cô tổng cảm thấy chính mình cũng có phần.

Kiều An Hảo đứng ở cửa Hứa gia, chần trừ hồi lâu, mới hít sâu một hơi, nhấn chuông cửa.

Người hầu Hứa gia mở cửa, hẳn là biết cô tới thăm Hàn Như Sơ, mang cô vào cửa đổi giày, chỉ lên trên lầu, nói:“Phu nhân ở trên đó.”

Kiều An Hảo nhẹ nhàng gật đầu một cái, mang theo thực phẩm dinh dưỡng mà mình mua ở trên đường, lên lầu.

Cửa phòng đóng, Kiều An Hảo đẩy cửa đi vào, nhìn thấy quản gia của Hứa gia đang sắp xếp lại đống thuốc bổ chất đống trên bàn trà, chắc là có người vừa mới đến thăm Hàn Như Sơ mang đến .

Hàn Như Sơ nằm ở trên giườn, sắc mặt vô cùng tái nhợt, có lẽ bởi vì kích động quá lớn, cả người không tinh thần, thoạt nhìn so với bình thường già đi rất nhiều, Hứa Gia Mộc canh giữ ở bên giường, đang ở xoa bóp giúp bà.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 550: Yêu em 13 năm (20)
Nhìn thấy Kiều An Hảo vào đầu tiên, là quản gia của Hứa gia: “Tiểu Kiều tiểu thư, ngài lại đây?”

Kiều An Hảo xé ý cười một chút, nhẹ nhàng gật đầu một cái, đặt thực phẩm dinh dưỡng mình mang đến ở bên cạnh nơi mà quản gia đang phân loại thuốc bổ.

Hàn Như Sơ đẩy tay Hứa Gia Mộc đang mát xa trán ra, ngồi dậy, vỗ vỗ vị trí mép giường bên cạnh mình, nói: “Lại đây ngồi.”

“Bác Hứa, anh Gia Mộc.” Kiều An Hảo hiểu biết đi qua, lên tiếng chào, mới ngồi xuống.

Hàn Như Sơ liếc mắt nhìn thực phẩm dinh dưỡng mà Kiều An Hảo buông xuống một cái, ngữ khí có chút suy yếu, nhưng mà lời nói lại thập phần hiền lành: “Kiều Kiều, cháu đã tới rồi, còn mang cái gì vậy?”

Hứa Gia Mộc săn sóc cầm một cái đệm đặt ở sau lưng Hàn Như Sơ: “Còn không phải Kiều Kiều quan tâm mẹ.”

Quản gia sắp xếp đang lại thực phẩm dinh dưỡng, nói tiếp lời của Hứa Gia Mộc: “Phu nhân nhìn Kiều tiểu thư lớn lên, từ nhỏ liền yêu thương tiểu Kiều tiểu thư, từ lúc ba mẹ Kiều tiểu thư qua đời, mấy năm nay phu nhân đối xử với cô ấy như con gái mình, đương nhiên trong lòng Kiều tiểu thư quan tâm phu nhân.”

Kiều An Hảo nghe được lời của quản gia, áy náy dưới đáy lòng càng dày đặc hơn, cô cụp mi mắt xuống một chút, miễn cưỡng cười trừ, quan tâm hỏi một câu: “Bác Hứa, thân thể bác có khỏe không?”

Mặt Hàn Như Sơ mang ý cười, chắc là bởi vì sinh bệnh, thiếu mạnh mẽ vang dội của ngày thường, âm thanh mở miệng thanh trở nên ôn hòa vô cùng:

“Không có việc gì, lúc ấy cảm xúc hơi xúc động, cả người không biết vì sao lại hôn mê bất tỉnh.”

Quản gia có chút tức giận nói: “Cái gì kêu không có việc gì, lửa giận công tâm, cảm tạ phu nhân phúc lớn mạng lớn, nếu không phải lúc ấy cố gắng liền trực tiếp bị tức chết rồi......”

“Không cần nói hươu nói vượn ở trước mặt bọn nhỏ!” Hàn Như Sơ đột nhiên lớn tiếng đánh gãy lời của quản gia, bởi vì kích động, bắt đầu dồn dập ho khan.

“Mẹ!”

“Bác Hứa!”

Kiều An Hảo và Hứa Gia Mộc đồng thời vươn tay, đi vỗ vỗ phía sau lưng Hàn Như Sơ, Hàn Như Sơ ôm ngực, thở dốc một trận, mới lấy lại sức, ngữ điệu vẫn ôn nhu như cũ: “Ta không có việc gì, lớn tuổi, khó tránh khỏi sinh lão bệnh tử, hôm nay chỉ là vừa khéo.”

Quản gia có phần đau lòng nói: “Phu nhân, đến lúc này, ngài còn che lấp cái gì? Cái tạp chủng kia gọi điện thoại đến đây, rõ ràng vì muốn ngài tức giận, hắn như hổ rình mồi gia sản của tiểu thiếu gia, hắn chính là một con người nham hiểm...... Lúc trước tiểu thiếu gia của chúng ta không nên cứu mạng của cái tạp chủng kia!”

Quản gia một ngụm một cái tạp chủng, Kiều An Hảo nghe cau mi lại một chút, có chút kinh ngạc hỏi: “Cứu mạng gì vậy?”

“Kiều tiểu thư, việc này ngài hẳn cũng không biết, năm 3 tuổi kia, tiểu tạp chủng kia bị bệnh, bệnh ung thư máu, là tiểu thiếu gia của chúng ta hiến tủy cho hắn, nếu không phải có tiểu thiếu gia của chúng ta, hắn sẽ chết! Lúc ấy còn

nói, không có quyền thừa kế tài sản Hứa gia, cũng không thể nhận tổ quy tông, cũng không thể tiến vào cửa Hứa gia, kết quả tạp chủng kia chế giễu, hiện tại trực tiếp động thủ đoạt!”

Năm Lục Cẩn Niên 3 tuổi, bị bệnh ung thư máu, là Hứa Gia Mộc hiến tủy cứu mạng anh?

Khó trách nhiều như vậy năm, Lục Cẩn Niên vẫn luôn không hề quay về Hứa gia, lúc cô đến trường, còn buồn bực, Hứa gia giàu có như vậy, vì sao thoạt nhìn bộ dáng của Lục Cẩn Niên thực nghèo khó, mặc dù cô quan hệ tốt với Hứa Gia Mộc, nhưng mà này là việc riêng của gia tộc họ, nhưng cô vẫn không biết.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 551: Yêu em 13 năm (21)
Cô cũng không biết, lúc Lục Cẩn Niên còn nhỏ, thậm chí đã từng trải qua như vậy.

Đáy lòng Kiều An Hảo hơi hơi run lên, xen lẫn đau lòng nói không nên lời.

Quản gia tựa hồ vô cùng tức giận, ở chỗ này lải nhải trách cứ Lục Cẩn Niên: “Thật sự không biết cái dạng tiện phôi gì sinh ra tiện loại này......”

Tuy rằng những lời này là mắng Lục Cẩn Niên, nhưng mà trong lòng Kiều An Hảo khi nghe xong thập phần khổ sở, giống như là có vô số kim đâm vào lòng của cô, đau đến xương tủy.

Kiều An Hảo đột nhiên không muốn nghe bọn họ bàn luận về chuyện tình của Lục Cẩn Niên, liền đứng lên, lấy cơ đi toilet, từ trong phòng ngủ đi ra, lúc đi qua cửa, Kiều An Hảo còn nghe thấy âm thanh tức giận của quản gia truyền

đến: “Tiểu thiếu gia mấy năm nay không công đối tốt với cái tạp chủng kia như vậy......”

Kiều An Hảo đi xuống toilet ở dưới lầu, trước khi vào toilet, vừa lúc nghe thấy một người phụ nữ trẻ tuổi ở Hứa gia đang gọi điện thoại, hình như là cùng lão công của mình hẹn đêm nay trở về cùng nhau trải qua lễ tình nhân đêm thất tịnh, lão công của người phụ nữ ấy ở nhà chuẩn bị cơm tối, hỏi cô ấy muốn ăn chút gì, cô ấy cầm di động, vẻ mặt hạnh phúc tự mình nghĩ tên món ăn.

Kiều An Hảo cố ý lưu ý liếc mắt nhìn người hầu kia một cái, phát hiện cô ấy vén hai cái mái tóc xinh đẹp, còn đồ trang sức vô cùng trang nhã.

Kiều An Hảo đi vào toilet, sau khi đi WC, đứng ở trước bồn rửa tay lúc định đi ra, nhìn thoáng qua mình trong gương, kiểu tóc và trang điểm đã làm tỉ mỉ, cô vốn có dung nhan hoàn mỹ sau khi trang điểm lên càng trở lên tinh sảo động lòng người.

Cô nhớ tới, sở dĩ mình dụng tâm chuẩn bị như vậy, là vì đêm nay sẽ cùng ăn tối với Lục Cẩn Niên trong lễ tình nhân đêm thất tịnh.

Cô còn muốn chuẩn bị thêm, rõ ràng thợ trang điểm đã xử lý rất hoàn mỹ cho bản thân, nhưng mà cô cố tình bới lông tìm vết càng muốn hoàn mỹ hơn, thậm trí trước khi ra khỏi nhà, cô còn lấy hết quần áo trong tủ ra thử một lần, chỉ vì muốn đem những gì tốt đẹp nhất của bản thân đến trước mặt anh.

Tâm trạng lúc ấy của cô, là phức tạp, bất an, rung động, chờ mong, khẩn trương, còn kèm theo nhè nhẹ ngọt ngào......

Kiều An Hảo không yên lòng rửa tay, trở lại trên lầu, còn chưa đẩy cửa, chợt nghe âm thanh của Hàn Như Sơ từ trong phòng ngủ truyền đến: “Lúc trước mẹ đã nói với con, là không nên thân cận quá với nó, hiện tại thì tốt rồi, cái gì con cũng bị mất, mấy năm nay thoạt nhìn nó coi con là em trai, trên thực

tế lại thừa cơ hãm hại con, nó chính là luôn luôn chờ đến một ngày để cười nhạo con...... Này khẳng định là con mẹ đê tiện của nó dạy cho nó, con đàn bà đê tiện kia không đoạt được đồ của ta, khiến cho con của cô ta đến đoạt đồ của con ta......”

“Đủ!” Hứa Gia Mộc vẫn trầm mặc, đột nhiên có chút cáu kỉnh mở miệng: “Hai người các ngươi rốt cuộc nói xong chưa, mẹ của Lục Cẩn Niên đều đã chết gần 20 năm , làm sao có thể dạy hắn làm việc này? Lại nói, hắn cũng không có làm tuyệt tình như vậy? Tốt xấu gì cũng lưu lại con ở Hứa thị!”

Sau lời nói của Hứa Gia Mộc, cửa phòng ngủ bị mở ra.

Kiều An Hảo cảm nhận được một cỗ gió thổi đến, sau đó liền nhìn thấy Hứa Gia Mộc vẻ mặt trầm thấp từ bên trong đi ra.

“Anh Gia Mộc......”

Hứa Gia Mộc thờ ơ, không có phản ứng gì, trực tiếp bước chân xuống lầu, rời đi.

Kiều An Hảo lại hô một tiếng tên Hứa Gia Mộc, theo bản năng muốn đuổi kịp, Hứa Gia Mộc ngừng bước chân lại, vịn vào thang lầu, quay đầu, có chút suy sút nói: “Kiều Kiều, trong lòng anh có điểm phiền, anh nghĩ một người đi ra ngoài hút điếu thuốc.”
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 552: Yêu em 13 năm (22)
Về Lục Cẩn Niên, tâm trạng của Hứa Gia Mộc thật có chút mâu thuẫn.

Người đàn ông ít nhiều đều có điểm xúc động cùng bao che khuyết điểm tính tình, lúc hắn biết Hứa thị bị anh lấy đi, hắn đi tìm anh là cũng muốn hỏi anh vì sao muốn làm như vậy. Nhưng mà khi hắn đi đến dưới lầu truyền thông

Hoàn Ảnh, nhận được điện thoại, biết mẹ đầu tư và thị trường chứng khoán của Hứa thị là do anh ở sau lưng giở trò quỷ, thậm chí lúc mẹ vì tức giận mà ngất xỉu, máu liền nóng lên, lúc ấy tức giận nói bừa, thậm chí cũng nghĩ, tình cảm anh em nhiều năm của mình và Lục Cẩn Niên coi như xong, nhưng mà khi mẹ và quản gia kẻ xướng người hoạ nói không tốt về anh, hắn vẫn có chút phẫn nộ.

Trong lòng Hứa Gia Mộc đột nhiên có chút khổ sở, Lục Cẩn Niên đối xử với hắn như vậy, hắn vẫn có chút luyến tiếc người anh cùng ba khác mẹ này...... Hứa Gia Mộc nâng tay lên chà xát mặt mình, nuốt một ngụm nước miếng, mang theo vài phần vô lực nói: “Kiều Kiều, em đi vào nói chuyện với mẹ anh, vừa nãy anh nói chuyện hơi nặng, hiện tại khẳng định bà ấy rất khó chịu.”

Kiều An Hảo nhẹ nhàng gật gật đầu.

Hứa Gia Mộc liền bước chân, xuống lầu, đi ra khỏi nhà, tìm một cây ở trong sân, dựa vào gốc cây, châm một điếu thuốc, sau đó lúc sương khói lượn lờ, hắn nhớ tới trước đây, tại ngay cây phong này chơi pháo bông, hắn nghịch ngợm gây sự, suýt nữa bị phỏng hai mắt của mình, là người anh trai hay trầm mặc ít nói bộ dạng xinh đẹp kia, đột nhiên vươn tay, cầm cây pháo bông, lúc ấy hắn là tiểu hoàng đế của Hứa gia, hắn vừa khóc thì lập tức tất cả mọi người sẽ vây quanh hắn, cho dù qua nhiều năm như vậy, hắn đều nhớ rõ, lúc ấy hắn được mọi người vậy xung quanh đưa trở về nhà, quay đầu một chút, thấy được một màn mà cho đến nay hắn cũng không thể quên, một mình anh cô đơn đứng dưới cây phong này, biểu tình vẫn đạm mạc như cũ, hẳn bởi vì đau đớn, bàn tay hắn vừa cầm pháo bông, vẫn không ngừng run run .

Nghĩ đến đây, khóe mắt Hứa Gia Mộc nổi lên một tia ướt át, hắn dùng hết toàn lực mạnh hút một ngụm thuốc.

Trở lại phòng ngủ, quản gia đang khuyên Hàn Như Sơ, Kiều An Hảo ngồi ở bên cạnh giường, cũng nhẹ giọng nhỏ nhẹ nói phụ họa hai câu, nhưng mà suy nghĩ lại thỉnh thoảng phiêu xa, trong đầu lảo đảo tất cả đều là thân ảnh của Lục Cẩn Niên.

Lúc anh 3 tuổi, bị bệnh ung thư máu, Hứa Gia Mộc cứu anh...... Hứa Gia Mộc đã cứu mạng của anh, vì sao anh lại ra tay với ân nhân cứu mạng của mình? Hơn nữa, nếu anh thật sự muốn đối phó Hứa gia, thì có thể diệt cỏ tận gốc, vì sao còn muốn cho Hứa Gia Mộc ở lại Hứa thị?

Thẳng thắn mà nói, lúc cô mở miệng hỏi ba sự việc có phải do anh làm hay không, anh thẳng thắn như vậy, nghe câu trả lời từ anh so với lúc nghe thấy tin tức càng làm cho cô chấn động hơn, trực tiếp làm cho cô không có gì để hỏi cũng không có năng lực để phản ứng, hiện tại bình tĩnh lại, suy nghĩ một chút lời nói vừa rồi của quản gia và Hứa Gia Mộc, đáy lòng Kiều An Hảo một tầng nghi hoặc, càng nghĩ càng cảm thấy không thích hợp.

Đến buổi chiều, bởi vì một bên là bạn từ nhỏ cùng nhau lớn lên, một bên là người đàn ông cô yêu nhất, tiềm thức của cô không muốn đối mặt với cục diện như vậy, cho nên mới không khống chế được cảm xúc, bởi vì rất kích động, nên cô không có chú ý lời nói của mình, cũng không có chú ý tới lúc ấy anh nói gì...... Hiện tại nhớ đến, tựa hồ lúc cô nói ra “Hứa Gia Mộc sẽ không làm như vậy”, dường như anh có nói gì đó với cô? Có thể là anh giải thích với cô hay không?
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 553: Yêu em 13 năm (23)
Kiều An Hảo nghĩ đến đây, nhịn không được liền lấy điện thoại di động ra, thấy không có cuộc gọi nhỡ cũng không có tin nhắn, đáy lòng nhịn không được có chút uể oải.

Cô thật là vô tâm, nhưng mà anh lại phẫn lộ như vậy, cô đuổi theo anh đến tận bãi đỗ xe, anh cũng không chịu nghe cô giải thích, đến bây giờ, cũng không có liên hệ với cô...... Là còn đang tức giận sao?

Yêu 13 năm, thật vất vả mới có một cái lễ tình nhân đêm thất tịnh, lại tức giận như vậy, đêm nay ăn cơm, chẳng phải là để lỡ sao?

Kiều An Hảo nghĩ đến đây, trong lòng nhất thời có chút hoảng.

Cho dù buổi chiều anh rất tức giận, nhưng mà cô cũng đã nói cô sai rồi, bằng không cô chủ động nói lời xin lỗi, sẽ tốt đi...... Đợi đến lúc ăn cơm, cô thật tốt hỏi anh một chút, vì sao muốn làm như vậy, nếu thật là bởi vì ân oán của ba mẹ, cô có thể khuyên bảo anh, nói lời xin lỗi Hứa Gia Mộc, sau đó quan hệ giữa hai anh em bọn họ có thể sẽ tốt đẹp như trước......

Bằng không, thật có chút không cam lòng, cô chờ đợi ăn cơm tối cả một ngày, liền cứ như vậy không có.

Kiều An Hảo nghĩ, đi xuống lầu mở di động, tìm số điện thoại của Lục Cẩn Niên, biên soạn một cái tin nhắn, đánh một chữ “Uy” trước, sau đó lại cảm thấy không đủ thành ý, sợ Lục Cẩn Niên không tha thứ cho mình, không nhìn tin nhắn, vì thế liền xóa đi, sau đó nghiêng đầu, nghĩ nghĩ, hoàn toàn quên Hàn Như Sơ một bên.

Kiều An Hảo đi khoảng một phút đồng hồ, mới sắp xếp được từ ngữ tốt, cúi đầu, bắt đầu gõ lên di động: “Buổi chiều là tôi quá kích động, thực xin lỗi, anh nói đêm nay mời tôi ăn cơm , đến lúc đó chúng ta nói chuyện thật tốt, có thể chứ? Bây giờ tôi trở về nhà chờ anh......”

“Kiều Kiều.”

Hai chữ “Được không” Kiều An Hảo còn chưa kịp đánh ra, Hàn Như Sơ lại đột nhiên lên tiếng kêu tên cô.

Kiều An Hảo không yên lòng lên tiếng, tay vẫn đặt trên màn hình di động như cũ, sau đó cánh tay bị quản gia nhẹ nhàng vỗ vỗ, cô mạnh hoàn hồn, nhìn về phía Hàn Như Sơ: “Bác Hứa, có chuyện gì vậy?”

“Không có việc gì, chỉ là khát nước, muốn nhờ cháu đi rót hộ bác ly nước.” Vẻ mặt Hàn Như Sơ ôn hòa nở nụ cười: “Nếu cháu có việc, thì ta bảo Vân di đi.”

“Không, để cháu đi.” Kiều An Hảo vội vàng khóa màn hình di động, nhét vào trong túi, cầm ly thủy tinh bên cạnh, ngay lập tức đi xuống lầu.

Kiều An Hảo rót một ly nước, trên đường đi trở lại phòng ngủ, trong đầu nghĩ đến mình mới đánh được một nửa còn một nửa tin nhắn chưa đánh xong, có vấn đề gì không.

Một khúc quanh ở thang lầu của Hứa gia, mặt trên bị tường che khuất, Kiều An Hảo bưng ly thủy tinh, cho nên sẽ không vin tay vào thành thang, lúc tới chỗ quẹo, quản gia đột nhiên từ sau vách tường ôm túi lớn túi nhỏ đi ra, đứng giữa, thẳng tắp đụng vào Kiều An Hảo.

Sự tình phát sinh thật sự đột nhiên, trên tay Kiều An Hảo đang bưng ly nước, trong đầu lại đang suy nghĩ chuyện của mình, căn bản không có để ý thấy sau vách tường có người, lực đạo của quản gia rất lớn, tốc độ rất nhanh, chân của cô chuẩn bị bước lên bậc cầu thang đột nhiên đạp vào một khoảng không, cả người không báo đước liền ngã lăn xuống cầu thang..

Kiều An Hảo bị dọa đến kinh hô một tiếng, bên tai mơ hồ truyền tiếng gọi ầm ĩ của quản gia “Kiều tiểu thư”, đầu đụng thật mạnh vào sàn, di động trong túi rơi ra, dừng ở cạnh tay của cô.

Kiều An Hảo không cảm giác đau đớn, chỉ cảm thấy người có chút khinh phiêu phiêu, hai gò má dán lên sần, dính máu , tản ra hương vị của máu.
 
Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
Top