Lượt xem của khách bị giới hạn

[Ngôn tình] [Truyện Hoàn] Hôn Trộm 55 Lần - Diệp Phi Dạ

Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
[Ngôn tình] [Truyện Hoàn] Hôn Trộm 55 Lần - Diệp Phi Dạ

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,911
Điểm cảm xúc
5,648
Điểm
113
Chương 654: Tin nhắn trong điện thoại di động (5)
Editor: Xiu Xiu

Kiều An Hảo cắn môi dưới, nghĩ đến những lời Triệu Manh nói khi cãi vã với Lâm Thi Ý.

Cô không xác định được Lục Cẩn Niên nếu biết được cô cùng người khác ganh đua so sánh có mất hứng hay không.

Nếu anh thực sự để bụng, nhỡ đâu lại liên lụy đến Triệu Manh thì làm sao bây giờ?

Tuy nhiên sự việc không phải như Kiều An Hảo nghĩ, đúng là trong đầu anh đang xoay xoay, nhưng vẫn ôm lấy cô: “Sau đó, em khó chịu rồi cãi vã với cô ta…”

Tuy nhiên trong lời nói của mình, Kiều An Hảo lại bỏ bớt lời nói của Triệu Manh, những cái khác đều trình bày rất chi tiết: “Em mắng cô ta trước…”

Trên thực tế là Triệu Manh mắng Lâm Thi Ý không biết xấu hổ trước.

Nói tới đây, Kiều An Hảo có chút lo lắng, vụng trộm vén mi mắt lên, liếc mắt nhìn anh, thấy anh không hờn giận gì khi nghe thấy cô mắng người, lúc này mới nói tiếp: “Sau đó cô ta liền nói với em, người nào có tiền thì lời nói của người đó đáng giá…”

Lục Cẩn Niên cau mày..

“Cô ta còn nói, nếu em có bản lĩnh, có thể chi ra mấy ngàn vạn tiền đầu tư, để kịch bản đổi về như cũ…”

Lông mày của Lục Cẩn Niên càng nhăn lại lợi hại hơn.

“Sau cùng cô ta còn nói em không có làm được, trong lòng rối loạn, …” Nói lâu như vậy, rốt cuộc cũng đến trognj điểm, cô nhìn cũng không dám nhìn Lục Cẩn Niên, chỉ cúi đầu, âm thanh tinh tế nói: “Em không phục, sau đó em liền nói với cô ta, đừng ngày nào cũng mang người đàn ông của mình ra ngoài khoe, người đàn ông của em còn lợi hại hơn nhiều, đừng nói mời mọi người uống trà chiều, có thể để cho mọi người cầm tiền nghỉ ngơi luôn, đừng nói thay đổi kịch bản, còn có thể cắt hết cảnh diễn của cô ta…”

Tất cả mọi người trong phòng hóa trang cực kỳ yên tĩnh, chỉ có mình Kiều An Hảo thao thao bất tuyệt nói chuyện với Lục Cẩn niên, mà đáy mắt của anh, cũng chỉ có hình bóng cô gái nhỏ đang nói chuyện với mình, dường như toàn bộ chung quanh đều không tồn tại.

bạn nào muốn đọc trước full thì có thể mua trước giá rẻ để ủng hộ dịch giả thêm đường sữa nhé :) ai mua có thể liên hệ qua gmail này : [email protected] nhé

Kiều An Hảo càng nói càng không chắc chắn, khuôn mặt nhỏ nhắn đã hồng lên rất nhiều, xong đời, Lục Cẩn niên khẳng định sẽ cảm thấy cô là một người phụ nữ ham hư vinh phù phiếm, thế cho nên một câu sau cùng, âm thanh của cô chỉ như muỗi kêu vo ve: “Em còn nói, có thể đình chỉ việc quay bộ phim này…”

Trời ạ, Triệu Manh sao có thể mạnh miệng như thế chứ?

Nói mạnh miệng như thế còn chưa tính, cô vậy mà còn tích cực thật sự gọi Lục Cẩn Niên đến đây….

Đừng nói Lục Cẩn Niên khinh thường cô, chính cô còn khinh thường mình, Lục Cẩn Niên chắc chắn sẽ cực kỳ thất vọng về cô?

Kiều An Hảo áp đầu vào ngực anh, giống như đứa trẻ bị phạt, bất an tóm lấy vạt áo của anh, tiếp tục thành thực nói: “Lâm Thi Ý không tin, nói em chỉ mạnh miệng, sau đó em liền gọi điện thoại cho anh…”

Kiều An Hảo nói đến đây, cuối cùng cũng có thể nói rõ ràng sự việc.

Cô không dám tưởng tượng giờ khắc này vẻ mặt của anh như thế nào, cũng không dám ngẩng đầu nhìn.

Trong phòng trang điểm rất yên tĩnh, đủ để khiến lòng cô càng thêm bất an, cảm thấy có thể Lục Cẩn Niên sẽ mất hững, vì thế liền theo bản năng trấn an anh, tiếp tục mở miệng nói: “Thật ra em cũng không muốn so đàn ông với cô ta, là em nóng giận quá, cô ta nói người đàn ông của em có thể là bất kỳ người nào, nhận không ra, em… em…”

Dường như giải thích thế nào, đều có vẻ…
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,911
Điểm cảm xúc
5,648
Điểm
113
Chương 655: Tin nhắn trong điện thoại di động (6)
Sau cùng Kiều An Hảo liền im lặng, đứng một lúc, đang chuẩn bị thành thật thừa nhận với anh là bản thân đã sai rồi, kết quả người đàn ông lại mở miệng nói: “Cho nên, mục đích em kêu anh đến đây, thật ra là vì muốn nói cho người khác biết, người đàn ông của em có thật sự lợi hại như thế không?”

Vốn là Kiều An Hảo đang bất an, nghe được những lời này liền cảm thấy tự gây họa không thể sống, xong rồi, xong rồi, Lục Cẩn Niên đang muốn phát giận sao? Nhiều người như vậy, nếu anh trở mặt thì…

Lần này Kiều An Hảo nói cũng không dám nói, chỉ là nhẹ gật đầu một cái, sau đó theo bản năng mở miệng, tủi thân nói một câu: “Em sai rồi”, kết quả tay của người đàn ông liền xoa đầu cô, Kiều An Hảo sợ đến mức nghẹn họng, ánh mắt mạnh mẽ đóng lại, hu hu hu… Lục Ảnh đế nổi giận rồi, trực tiếp muốn đánh cô sao?

Ách?

Trong đầu Kiều An Hảo không biết thế nào, liền ngây người, Lục Cẩn Niên xoa đầu cô, mà còn rất dịu dàng…

Dường như Kiều An Hảo không tin lắm, lặng lẽ ngẩng đầu, vụng trộm nhìn anh, kết quả trên mặt anh không hề có lấy một chút lạnh lẽo nào, ngược lại còn như có như không yếu ớt cười, cùng với khuôn mặt anh tuấn của anh, có chút dịu dàng khó nói.

Kiều An Hảo cho rằng bản thân xuất hiện ảo giác, dùng lực chớp mắt đến hai lần, sau đó lại chớp tiếp hai lần, phát hiện vẻ mặt của anh vẫn ấm áp đầy cưng chiều với cô như thế, liền có chút kinh ngạc mở to đôi mắt đen láy nhìn anh, lại ngây người.

Lục Cẩn Niên giống như… chẳng những không nổi giận, ngược lại còn rất cao hứng…

Lục Cẩn niên bị dáng vẻ đần độn đáng yêu này của Kiều An Hảo trêu chọc đến, khiến khuôn mặt trở nên dịu dàng, sau đó liền cầm tay cô đi ra ngoài phòng trang điểm.

Thật ra thẳng thắn mà nói, Lục Cẩn Niên thật sự không lý giải được trong đầu của Kiều An Hảo cấu tạo từ gì, bình thường mà nói, kêu anh qua đây, không phải vì tức giận vì bị sửa kịch bản sao? Sao náo loạn hồi lâu, lại thành ganh đua so sánh đàn ông?

Được rồi, anh thừa nhận, Kiều An Hảo cùng người khác so sánh đàn ông, hành vi này chẳng khác gì học sinh tiểu học so xem ai có nhiều kẹo hơn, ngây thơ nhàm chán, nhưng là không thể không thừa nhận, từ trong miệng cô kêu ra cụm từ “người đàn ông của em”, anh cũng rất hưởng thụ, để cho anh trong nháy mắt liền quyết định không để ý đến hành động ngây thơ nhàm chán của cô.

Nếu cô thích như vậy, cùng người khác so sánh, cũng nên bỏ giữa chừng.

Huống chi, vợ chỉ có một, anh không che chở cho cô, còn có thể che chở cho ai?

Lục Cẩn Niên để cô ngồi trên ghế trong phòng trang điểm trước, sau đó nhìn mấy chiếc bình màu sắc rực rỡ kia, Lục Cẩn Niên rất quen thuộc, bởi vì ở Cẩm Tú Viên, mỗi lần mở tủ lạnh ra có thể thấy một loạt những chai này, chắc là cô thích nên mang theo để uống lúc quay phim, vì thế anh thuận tay rút một chai màu hồng, mở

nắp, đặt trước mặt cô, ý bảo cô uống, sau đó liền vươn tay, lấy kịch bản trên bàn: “Đây là kịch bản sau khi thay đổi sao?”

“Không phải, là cái này.” Triệu Manh vội vàng cầm một kịch bản khác, đổi lấy cái trong tay Lục Cẩn Niên.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,911
Điểm cảm xúc
5,648
Điểm
113
Chương 656: Tin nhắn trong điện thoại di động (7)
Lúc Lục Cẩn Niên nghe Kiều An Hảo nói, vốn không giận dữ gì, nhưng sau khi nhìn kịch bản xong, không biết biến thành dáng vẻ gì nữa, chỉ duy trì bình thản.

Lúc anh quay phim, không thiếu lúc đọc kịch bản, nhiều năm đã thành thói quen, tốc độ xem rất nhanh, không bao lâu đã lật trang tiếp.

Theo một tờ anh lật lên, sắc mặt của anh liền trở nên vô cùng nghiêm túc.

Vốn dĩ bình thường, trên mặt anh không có biểu cảm gì, khiến người ta có một cảm giác bức bách, lúc này, tất cả mọi người trong phòng hóa trang đều theo vẻ mặt thay đổi của anh, nhiệt độ xuống càng thấp, không ai dám thở mạnh, chỉ riêng Kiều An Hảo bình thản ung dung ngồi bên cạnh anh, cắn ống hút, còn phát ra âm thanh chùn chụt.

Đột nhiên, Lục Cẩn Niên khép lại kịch bản, phát ra một âm thanh nặng nề, khiến Kiều An Hảo nghi ngờ ngẩng đầu lên, chỉ là còn chưa thấy rõ Lục Cẩn niên thế nào

đã nghe được âm thanh lạnh nhạt của anh truyền đến: “Hiện giờ các người muốn tiếp tục bộ phim này, là cô …”

Theo lời nói của anh, anh chỉ tay vào Lâm Thi Ý, sau đó giơ tay lên, vỗ vỗ, bởi vì đang ngồi, nên chỉ vào người Kiều An Hảo: “Đánh cô ấy?”

Trong phòng trang điểm, không ai dám nói tiếp.

Rõ ràng Lục Cẩn Niên tới để giúp đỡ Triệu Manh và Kiều An Hảo, nhưng là Triệu Manh nhìn thấy tư thế của anh hiện giờ, lại vẫn thấy sợ hãi, thế nhưng liền bình tĩnh lại, hướng về anh gật gật đầu, nói: “Vâng ạ.”

“Là?”

Lục Cẩn Niên đột nhiên cười lạnh một tiếng, ánh mắt sắc bén đảo qua từng người trong phòng, mãnh mẽ cầm kịch bản trong tay hung hăng đập xuống bàn, “bốp” một tiếng, mấy người trong phòng hóa trang sợ đến mức run rẩy một phen, sau đó liền nghe thấy giọng nói dịu dàng của anh vang lên: “Được, tiến hành đi, tôi thực sự muốn nhìn xem, trước mắt tôi, ai dám động đến một ngón tay của Kiều An Hảo.”

Lúc này đừng nói là Triệu Manh, ngay cả Kiều An Hảo cũng bị toàn thân tràn đầy sát khí của anh làm sợ, chỉ dám cắn ống hút, không dám uống nước, thậm chí cũng không dám nhìn anh, chỉ thi thoảng liếc mắt xem.

Đạo diễn bị khí thế của Lục Cẩn niên dọa đến mức chân nhũn ra, lúc này hắn ta đâu còn lòng dạ nào lo lấy lòng Lâm Thi Ý, chỉ nghĩ đến Lục Cẩn Niên tức giận thì

mình sẽ bị liên lụy, lập tức run rẩy nói: “Không… không… Lục tổng, phân cảnh kế tiếp không phải như kịch bản kia, chỉ là đùa với cô Kiều một chút…”

“Vui đùa?”

Vui đùa cũng thật là vui đùa, đã khiến cô mất hứng, còn ở nơi này nói với anh là vui đùa.

Đột nhiên Lục Cẩn Niên cầm lấy hai kịch bản trên bàn, ném về phía đạo diễn, thẳng tắp nện vào đầu của đạo diễn: “Là người nào cho anh quyền lợi, để anh tùy tiện dám đùa với cô ấy?”

Đạo diễn cúi đầu, một tiếng cũng không dám nói, chân nhũn ra đã bắt đầu run run.

“Còn có, kịch bản lúc đầu sao lại đổi thành kịch bản như thế này, liền đổi thành kịch bản mới cho tôi, để tự tôi thay đổi!”
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,911
Điểm cảm xúc
5,648
Điểm
113
Chương 657: Tin nhắn trong điện thoại di động (8)
“Tôi chỉ có một yêu cầu, đó chính là, ở kịch bản này cô ta tát Kiều An Hảo bao nhiêu cái, ở kịch bản sau khi sửa trả lại gấp 10 lần!”

Lục Cẩn Niên dùng từ “cô ta” thay thế cho Lâm Thi Ý, vẻ mặt tựa như vô cùng khinh thường.

Trả lại gấp 10 lần… Chính là, Lâm Thi Ý dùng tiền để đổi lại kịch bản, cô muốn cho Kiều An Hảo ăn vài cái tát, thế nào là chuyển thành bị ăn tát của Kiều An Hảo.

Như vậy nghĩa là… Lục Cẩn Niên cũng không có cắt bỏ cảnh diễn của cô?

Lâm Thi Ý ngồi trên ghế của mình, hơi ngẩng cằm, trong lòng chậm chạp suy nghĩ.

Cô không thể trêu vào Lục Cẩn niên, thậm chí đã bị anh làm cho đủ thảm, cũng là thảm đến bị đóng băng, cô cũng không cần như những người khác, để có thể tồn tại được trong giới giải trí mà lấy lòng Lục Cẩn Niên.

Một khi đã như vậy, cô cũng không cần trước mặt nhiều người như vậy, lúc cô nhục nhã như vậy, lại vẫn nén giận.

Huống chi, sợ là sau lưng cô có đầu tư, Lục Cẩn Niên cũng không muốn vì một người phụ nữ mà đắc tội đi…

Nghĩ tới đây, Lâm Thi Ý nhẹ cười một phen, không sợ chút nào mở miệng nói: “Không phải nói là có thể cắt bỏ toàn bộ cảnh diễn của tôi sao? Như thế nào lại không bỏ? Hóa ra Lục Ảnh đế trong miệng cô Kiều cũng chỉ lợi hại thế thôi sao?”

Người trong phòng nghe được những lời này của Lâm Thi Ý, đều đã toát mồ hôi dầm dề vì cô.

Tất cả mọi người đều cho rằng kế tiếp Lục Cẩn Niên sẽ trút ngay lửa giận vào cô, ai ngờ anh lại coi cô ta giống như không hề tồn tại, vốn không thèm để ý đến lời nói của cô ta, chỉ đưa ánh mắt lạnh lùng liếc đạo diễn nói: “Nếu Kiều Kiều nói ngừng quay, vậy thì liền ngừng quay ba tháng đi.”

Thật đúng là ngừng quay… tổn thất sẽ rất lớn… đạo diễn mở miệng cầu xin theo bản năng: “Lục Tổng…”

Từ đầu Lục Cẩn Niên đã không cho đạo diễn cơ hội nói chuyện, dáng vẻ không muốn thương lượng, mở miệng nói: “Năm tháng.”

Đạo diễn nhìn về phía Kiều An Hảo, để cô hỗ trợ: “Cô Kiều…”

“Tám tháng.” Lục Cẩn Niên không hề nghĩ ngợi nói ra. “Anh dám mở miệng nói một chữ, tôi tiền trực tiếp cho ngừng quay hẳn một năm.”

Đạo diễn hoàn toàn không dám lên tiếng.

Kiều An Hảo ngồi ở một bên, dùng lực cắn ống hút, rất không dễ dàng bởi vì Lục Cẩn Niên không có nổi giận mà để thả tâm, lại là bốn bề dậy sóng, có phải náo nhiệt quá rồi không?

Lục Cẩn Niên không nhanh không chậm đưa tầm mắt trên người đạo diễn thu hồi lại, chậm rãi nhìn Lâm Thi Ý: “Bạn trai của cô Lâm có tiền như thế, đầu tư vào những mấy ngàn vạn, ngừng quay bảy tám tháng, cũng không đáng để ý đâu.”

Lâm Thi Ý mấp máy môi không nói gì.

Lục Cẩn Niên tiếp tục từ từ mở miệng: “Nếu cô Lâm thật sự muốn khởi quay bộ phim này, cũng không phải là không thể, có thể bảo bạn trai của cô rót tiền vào, đến lúc đó đừng nói thay đổi kịch bản, cho dù là phim hiện đại đổi thành phim cổ trang, đều theo cô.”

Tay của Lâm Thi Ý nắm thành quả đấm, vẫn không nói gì.

Lục Cẩn Niên nâng một tay lên, lười biếng khoát lên ghế tựa sau lưng Kiều An Hảo, tiếp tục hỏi: “Đúng rồi, cô Lâm, vừa nãy cô nói cái gì? Nói tôi không có cắt hết cảnh diễn của cô?”

Lục Cẩn Niên giống như nghe thấy truyện cười, nhẹ cười một cái.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,911
Điểm cảm xúc
5,648
Điểm
113
Chương 658: Tin nhắn trong điện thoại di động (9)
Lục Cẩn Niên giống như nghe thấy truyện cười, nhẹ cười một cái, sau đó vẻ mặt trở nên lạnh lẽo: “Tôi có khả năng này hay không, lúc cô Lâm quay Khuynh thành thời gian, không phải đã biết rồi sao?”

“Tôi cho rằng lúc đó, cô Lâm đã biết được nên làm thế nào sau này, không nghĩ tới tinh thần của cô Lâm đúng là đánh chết cũng không chừa, lại tự tìm đường chết, càng chạy càng xa, đối với điều này, tôi đúng là bội phục cô Lâm.”

Những lời này của Lục Cẩn Niên nói ra, muốn thành khẩn bao nhiêu có bấy nhiêu, khiến sắc mặt của Lâm Thi Ý thay đổi trở nên khó coi, dường như đã hết kiên nhẫn.

Lục Cẩn Niên giống như không có gì muốn nói, trực tiếp bày ra dáng vẻ không muốn cùng cô ta nói chuyện, quay đầu, nhìn thoáng qua Kiều An Hảo đang cắn ống hút, sau đó vươn tay vỗ đầu của cô, nói: “Thay quần áo đi, về nhà thôi.”

“A…” Kiều An Hảo vội vàng buông chai nước trong tay ra, đứng lên, còn chưa kịp rời đi, Lục Cẩn Niên ở bên cnahj cô, đột nhiên thấy trên bàn có hai túi giấy, nghĩ đến Kiều An Hảo vừa nói với mình là Lâm Thi Ý mời mọi người uống trà chiều, vì thế giống như hiểu ra điều gì, đột nhiên xách lên hai túi giấy, mí mắt cũng không thèm chớp lấy một cái, đột nhiên ném vào trong thùng rác.

Tất cả mọi người ở đây đều được Lâm Thi Ý mời trà chiều, tự nhiên cũng biết đó là của cô ta, kết quả bị Lục Cẩn Niên gọn gàng dứt khoát ném vào trong thùng rác như vậy, còn mang dáng vẻ vô cùng chán ghét, rõ là…

Có người lén lút nhìn Lâm Thi Ý, quả nhiên thấy sắc mặt của cô, đã đỏ ửng lên.

Tuy Kiều An Hảo cực kỳ chán ghét Lâm Thi Ý, nhưng là cô cũng cảm thấy được Lục Cẩn Niên làm những thứ này, hoàn toàn đã giúp cô xả giận, cô thật sự cho rằng chuyện này đến đây là kết thúc, ai ngờ cô mới nhìn về phía phòng thay đồ, còn chưa bước đến, đã nghe thấy Lục Cẩn Niên ở phía sau, giọng nói nhẹ nhàng truyền đến: “A…, đúng rồi, cô Lâm, tôi còn có một việc muốn nói với cô, đó là nếu vì sự việc hôm nay mà bạn trai của cô rút tiền đầu tư Nhất kiến chung tình, hơn nữa lại chia tay với cô, cô yên tâm, tôi bỏ tiền, cũng sẽ tiếp tục cho cô diễn vai nữ thứ.”

Lục Cẩn Niên dừng một lúc, nhẹ nhàng cười, tiếp tục nói: “Sở dĩ bây giờ không cắt bỏ hết cảnh diễn của cô, không phải tôi không dám, mà là vì, tôi muốn nhìn xem, cô không muốn nhìn Kiều An Hảo, lại không thể làm gì được cô ấy!”

Ngược một người ở cảnh giới cao nhất, không phải là khiến cô ta đau khổ tận cùng, mà là muốn cô ta khi đối mặt với bạn, nhìn bạn vinh quang thế nào so với cô ta, tốt hơn cô ta nhiều thế nào.

Nếu cô ta muốn so sánh với Kiều Kiều như thế, tốt lắm… rõ ràng so một cách hoàn toàn, so với thống khổ, sẽ triệt để khiến cô ta không dám lại gần Kiều Kiều!

Lâm Thi Ý đột nhiên bắt lấy điện thoại di động trên bàn, xông ra bên ngoài phòng hóa trang.

Kiều An Hảo thay quần áo, tẩy trang, vào toilet rửa mặt.

Từ lúc đi ra khỏi phòng, Kiều An Hảo nhìn thấy Lâm Thi Ý đứng trước bồn rửa, đang lau nước mắt, cô ta dường như chú ý có người đến đằng sau, lập tức cúi đầu, mở vòi nước ra, rửa mặt.

Kiều An Hảo đứng ở vòi nước cách cô ta xa nhất, lúc cô đang định lấy khăn chuẩn bị lau tay, Lâm Thi Ý vừa lúc quay đầu đi, nhìn cô với ánh mắt đầy oán hận.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,911
Điểm cảm xúc
5,648
Điểm
113
Chương 659: Tin nhắn trong điện thoại di động (10)
Kiều An Hảo giả bộ không có nhìn thấy, giống như không chứng kiến chuyện gì xảy ra lau khô ngón tay của mình, rồi kéo cửa ra, đi ra ngoài.

Cho đến khi cửa phòng rửa tay truyền tiếng vang đóng lại, cảm giác không cam lòng trong ánh mắt Lâm Thi Ý mới biến mất, thay vào đó cuồn cuộn mà rơi nước mắt.

Trước kia, cô ta không phục Kiều An Hảo, bởi vì có Lục Cẩn Niên, lần nào cô ta gây chuyện với Kiều An Hảo, lần nào cũng bị kết cục bi thảm. Bây giờ cô ta và Kiều An Hảo cùng trong 1 đoàn phim, lần này cô ta dám làm vậy với Kiều An Hảo, chẳng qua là vì, cô nghe nói Lục Cẩn Niên rời Bắc Kinh, nhưng lại không nghĩ rằng, giống như trước đây, lại một lần nữa cầm đá đập chân của mình.

Không phải nói, Lục Cẩn Niên đã biến mất sao? Sao bất chợt lại xuất hiện?

Lâm Thi Ý nhíu mày, cô ta nhớ tối hôm qua cùng bạn trai đến khách sạn Bốn mùa mướn phòng, thấy một bóng lưng giống Lục Cẩn Niên, cùng một người phụ nữ ngoại quốc, vào một phòng... Lúc ấy cô ta cho là có người nhìn giống Lục Cẩn Niên, bây giờ nhìn lại, đúng là Lục Cẩn Niên thật...

-

Kiều An Hảo từ trong phòng rửa tay ra ngoài, lúc trở lại phòng hóa trang, Lục Cẩn Niên đã không còn ở đây, cô ôm túi của mình, chuẩn bị đi ra ngoài tìm Lục Cẩn Niên, vừa vặn có một cô bé 18 tuổi tò mò ngẩng đầu lên, gọi cô một tiếng "Chị An Hảo", tò mò hỏi một vấn đề: "Lục tổng thật sự là bạn trai của chị sao?"

Vì Lục Cẩn Niên chờ Kiều An Hảo hơi lâu, ra bên ngoài rút một điếu thuốc, anh trở lại phòng hóa trang, mới vừa đẩy cửa ra, liền nghe được bên trong có người hỏi Kiều An Hảo vấn đề này, sau đó cũng không biết chuyện gì xảy ra, bước chân bỗngdừng lại ở cửa, ánh mắt bình tĩnh rơi vào trên mặt Kiều An Hảo.

Hôm nay vốn là Triệu Manh và Lâm Thi Ý cãi nhau, cô mới gọi Lục Cẩn Niên, hoặc nhiều hoặc ít cũng nói cho mọi người biết, quan hệ của mình và Lục Cẩn Niên không tầm thường.

Cô và Lục Cẩn Niên kết hôn hơn mười ngày, anh chưa từng nói qua vấn đề này, cô cũng không dám tự tiện công khai.

Lúc này có người đột nhiên hỏi chuyện này, cô nên trả lời thế nào?

Kiều An Hảo im lặng chốc lát, cuối cùng chậm rãi lắc đầu một cái, nói: "Không phải."

Lục Cẩn Niên nắm tay thành quyền, cảm giác như bỗng dưng rơi xuống vực.

Bên trong phòng Kiều An Hảo nhìn cô gái trẻ tuổi kia cười dịu dàng, giọng nói nhẹ nhàng chậm chạp nói: "Lục Cẩn Niên không phải là bạn trai chị, anh ấy là ông xã của chị."

Rõ ràng là sự thật, sao cô lại chột dạ chứ? Lục Cẩn Niên biết, có thể tức giận với cô không?

Vốn Lục Cẩn Niên đang thất vọng, trong lòng run rẩy.

Anh thật sự không nghĩ tới, cô sẽ nói như vậy.

Đến giờ anh vẫn không công khai quan hệ của bọn họ, chẳng qua vì anh chưa xác định được tình cảm của cô đối với anh, nhưng mà hôm nay, cô lại khiến anh khó tin, cô dám thừa nhận thành thật với người khác anh là chồng của cô... Chẳng lẽ cô thật sự thích anh?

Lục Cẩn Niên cảm giác tốc độ tim đập bắt đầu tăng nhanh, anh nhìn qua khe cửa, liếc mắt nhìn Kiều An Hảo vẫn còn đứng đó trò chuyện với cô gái kia, cũng không quấy rầy cô, chẳng qua là đi bên ngoài chờ cô.

-?

Kiều An Hảo sợ Lục Cẩn Niên chờ mình nên có chút vội vàng, nói tạm biệt với cô gái, rồi đi tới phía cửa, chẳng qua là mới vừa đi mấy bước, bất chợt nghe tiếng gọi sau lưng truyền đến: "Kiều An Hảo."
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,911
Điểm cảm xúc
5,648
Điểm
113
Chương 660: Tin nhắn trong điện thoại di động (11)
Kiều An Hảo sợ Lục Cẩn Niên chờ mình nên có chút vội vàng, nói tạm biệt với cô gái, rồi đi tới phía cửa, chẳng qua là mới vừa đi mấy bước, bất chợt nghe tiếng gọi sau lưng truyền đến: "Kiều An Hảo."

Kiều An Hảo ngừng chân, Lâm Thi Ý gọi cô làm gì?

Cô nghĩ Lục Cẩn Niên còn đang chờ mình bên ngoài, nhất thời có chút lười phải dây dưa với Lâm Thi Ý, vì vậy dứt khoát mặc kệ, tiếp tục cất bước, rời đi.

"Kiều An Hảo!" Lâm Thi Ý lại gia tăng âm lượng, gọi một câu, sau đó Kiều An Hảo nghe tiếng giày cao gót liên tục vang lên phía sau, lúc tay cô còn chưa kịp mở cửa, Lâm Thi Ý giành trước một bước ngăn trước mặt cô.

Sắc mặt của cô ta thoạt nhìn cũng không tốt, bởi vì đã khóc, hốc mắt còn đỏ hoe.

Kiều An Hảo bị Lâm Thi Ý quấn lấy cảm thấy phiền toái, giọng nói cũng không thiện cảm : "Lâm Thi Ý, rốt cuộc cô muốn như thế nào? Hay là cô thấy vừa rồi còn chưa đủ khó chịu.."

"Kiều An Hảo, cô đừng dùng loại thái độ cao hơn người một bậc nói chuyện với tôi!" Lâm Thi Ý lạnh lùng cắt đứt lời của Kiều An Hảo, sau đó liền mang theo vài phần chế giễu, cong môi tiến tới bên tai Kiều An Hảo dùng giọng nhỏ chỉ hai người nói rõ từng câu từng chữ như mục đích của mình ra : "Cô yên tâm, tôi gọi cô không phải muốn tranh cãi với cô, tôi gọi cô vì muốn nói cho cô biết, người đàn ông vừa giúp cô hả giận, nếu tôi nói người đàn ông của cô, Lục Cẩn Niên, cô thật sự cho là anh ta toàn tâm toàn ý thủy chung với cô sao?"

Sắc mặt Kiều An Hảo lạnh đi, cánh môi giật giật, muốn đánh lại Lâm Thi Ý mấy câu, nhưng cô ta không cho cô có bất kỳ cơ hội mở miệng nói chuyện, tiếp tục nói nhỏ bên tai cô: "Nói thật cho cô biết, tối hôm qua mười hai giờ tôi đến khách sạn Bốn mùa, thấy Lục Cẩn Niên lái xe chở một người phụ nữ ngoại quốc, hơn nữa anh ta còn cùng người phụ nữ kia vào cùng 1 phòng, rất lâu cũng chưa ra ngoài... Kiều An Hảo, cô nam quả nữ, đêm hôm khuya khoắc, ở chung một phòng, cô cảm thấy bọn họ ở trong phòng, sẽ không phát sinh chuyện gì chứ? Quan trọng hơn là, người đàn ông của cô, buổi tối không ở cùng cô lại gặp người phụ nữ khác?"

Lâm Thi Ý cười khẽ một tiếng: "Kiều An Hảo, không phải cô ỷ vào Lục Cẩn Niên, mới phách lối như vậy sao? Nếu như không có anh ta, cô

cảm thấy cô là ai? Chẳng qua, theo tôi thấy, cô cũng không nắm giữ được người đàn ông này!"

Lâm Thi Ý vừa nói, liền nhìn lướt qua Kiều An Hảo hai bàn tay nhỏ bé trắng nõn của cô, còn nói: "Vừa rồi cô nói với người khác, Lục Cẩn Niên là chồng cô? Hai người kết hôn? Kết hôn, ngay cả nhẫn kết hôn anh ta còn không mua cho cô?"

Kiều An Hảo bị Lâm Thi Ý nói theo bản năng đưa tay, giấu sau túi, cố gắng duy trì trên mặt bình tĩnh: "Nói xong chưa? Nếu như nói xong rồi, mời tránh ra. "

Lâm Thi Ý không nghĩ tới Kiều An Hảo sẽ phản ứng như vậy, đầu tiên là sửng sốt một giây, sau đó mới hỏi: "Cô không tin lời của tôi nói?"

"Lâm Thi Ý, cô không cảm thấy lời này rất buồn cười sao?" Kiều An Hảo giống như nghe thấy chuyện cười, bất chợt bật cười, sau đó quay đầu, từ trên xuống dưới quét Lâm Thi Ý: "Toàn thân cô, có nơi nào đáng giá để tôi tin?"
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,911
Điểm cảm xúc
5,648
Điểm
113
Chương 661: Tin nhắn trong điện thoại di động (12)
Nói xong, Kiều An Hảo liền trực tiếp vòng qua Lâm Thi Ý, vươn tay, kéo ra cửa phòng hóa trang.

Lâm Thi Ý bị câu nói kia của Kiều An Hảo mà sắc mặt lúc đỏ lúc trắng, cô ta ngẩng đầu, xoay người, nhìn Kiều An Hảo muốn rời đi, cố ý nhấn mạnh, lại mở miệng nói: "À, đúng rồi, Kiều An Hảo, tôi mới vừa nhớ ra, bọn họ ở phòng 1002, phòng Tổng Thống của khách sạn Bốn Mùa."

Tay Kiều An Hảo nắm cửa hơi run lên, bóng lưng lại thoạt nhìn rất bình tĩnh, giống như lời nói của cô ta không ảnh hưởng gì đến cô, chầm chậm rời đi, để lại tiếng giày cao gót vang lên.

-

Từ phim trường ra ngoài, đã là giờ cơm tối, trở về Cẩm Tú viên trên đường vừa vặn đi qua một nhà hàng Quảng Đông, Lục Cẩn Niên trực tiếp lái xe quẹo đi vào.

Món ăn là Lục Cẩn Niên gọi, ăn cũng rất ngon.

Tốc độ nhà bếp mang lên thức ăn rất nhanh, trước khi ăn cơm, Lục Cẩn Niên còn tự mình đưa khăn giấy cho Kiều An Hảo, trong lúc ăn cơm, lúc ban đầu Lục Cẩn Niên thỉnh thoảng gắp thức ăn cho Kiều An Hảo, đến sau lại, Lục Cẩn Niên dường như không ăn cơm, suốt buổi vây quanh Kiều An Hảo, Kiều An Hảo đặt đũa xuống, anh liền lập tức đưa khăn giấy, ly nước trà của Kiều An Hảo sắp hết, anh lập tức rót đầy, ánh mắt cô dừng ở món nào, anh lập tức sẽ gắp món ăn đó, nếu là món có cá tôm, anh còn lột vỏ, lấy xương ra hết, chỉ chừa thịt rồi gắp tới.

Kiều An Hảo và Lục Cẩn Niên kết hôn đến nay, trong nhiều ngày như vậy, một ngày ba bữa đều ở chung một chỗ ăn cơm với nhau, Lục Cẩn Niên không phải chưa từng kéo ghế cho cô ngồi, đưa khăn giấy, cũng rót nước trà, nhưng cũng không ân cần nhiệt tình như tối nay.

Lúc Kiều An Hảo đang ăn tôm mà Lục Cẩn Niên mới vừa bóc vỏ cho mình, không nhịn được nâng lên mí mắt, quan sát Lục Cẩn Niên đang châm trà, anh vẫn là dáng vẻ lạnh như băng, nhưng gương mặt mềm mỏng, ý nói cho Kiều An Hảo, tối nay từ sau khi rời phim trường đi ra thì tâm trạng Lục Cẩn Niên cực kỳ tốt.

Nhưng mà rõ ràng trong phim trường, rõ ràng cô đã nói hết…

Nghĩ đến đây, Kiều An Hảo liền nghĩ đến Triệu Manh khoác lác những lời đó, khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức trở nên nóng.

Triệu Manh không suy nghĩ nói lung tung thì thôi, cô thuật lại cho anh, anh để ý những lời đó.

Nhất là 《 vừa thấy đã yêu 》 phải ngừng quay tám tháng, còn có bạn trai Lâm Thi Ý có nhiều tiền đầu tư, nói vậy lai lịch cũng không nhỏ, Lục Cẩn Niên ngay cả hỏi cũng không hỏi người kia là ai, chỉ bằng một câu nói, nói ngừng quay thì ngừng quay... Cô nhất thời xúc động và lo lắng, Lục Cẩn Niên có thể rước lấy phiền toái không?

Đáy lòng Kiều An Hảo nhất thời trở nên có chút chột dạ, không nhịn được liền cúi đầu, kết quả thấy trong chén mình có hai con tôm đã bóc bỏ và 1 miếng thịt cá.

Đáy lòng Kiều An Hảo càng thêm bất an và tội lỗi, cô bĩu môi, gắp một con tôm đặt ở trong miệng, sau đó ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm Lục Cẩn Niên, cẩn thận hỏi: "Chuyện chiều hôm nay ở phim trường có khiến anh bị rắc rối gì không?"

So với Kiều An Hảo đang bất an, Lục Cẩn Niên có vẻ bình tĩnh thong dong, thậm chí còn mang theo tia bất mãn: "Có thể gặp chuyện gì chứ?"

Tiếp theo Lục Cẩn Niên không hỏi ngược lại, lại bóc vỏ một con tôm bỏ vào trong chén Kiều An Hảo.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,911
Điểm cảm xúc
5,648
Điểm
113
Chương 662: Tin nhắn trong điện thoại di động (13)
"Dù sao bạn trai của Lâm Thi Ý có thể dùng nhiều tiền như vậy, xem ra vẫn còn có chút khả năng..."

"Bạn trai cô ta có khả năng, em cũng quan tâm sao?" Lục Cẩn Niên gắp một khối thịt cá, vừa nhặt xương, vừa nhẹ nhàng mở miệng, cắt đứt lời của Kiều An Hảo khiến nửa câu còn lại của cô "Lỡ gây thù hằn trên thương trường cho anh" cứng rắn nghẹn trong cổ họng.

Kiều An Hảo nuốt nước miếng, nhìn chằm chằm Lục Cẩn Niên ước chừng năm giây, mới phản ứng được ý nghĩa lời nói của anh, bất chợt ánh mắt trở nên sáng rỡ, khuôn mặt nhỏ nhắn đến gần: "Lục Cẩn Niên, anh đang ghen hả?"

Nháy mắt Lục Cẩn Niên chuyển tầm mắt từ thịt cá đến trên mặt Kiều An Hảo, trợn mắt nhìn cô: "Em cảm thấy, loại đàn ông mà cô Lâm coi trọng xứng đáng để anh ghen sao?"

Ai da... Rõ ràng ai trợn mắt nhìn, nhưng thế nào lại cảm thấy vui trong lòng vậy chứ?

Kiều An Hảo cong môi, bởi vì ăn hột tiêu, bờ môi cực kỳ đỏ hồng: "Rõ ràng anh đang ghen, bởi vì em nhắc đến bạn trai cô ta anh mới ăn..."

Kiều An Hảo định nói chữ "Dấm" còn chưa nói hết, bất chợt, Lục Cẩn Niên gắp miếng thịt cá đã gỡ xương, trực tiếp nhét vào trong miệng của cô, lại một lần nữa chặn lời của cô lại.

Lúc Kiều An Hảo nuốt thịt cá, rõ ràng thấy trên mặt Lục Cẩn Niên trắng nõn trở nên u ám, cô không nhịn được nở nụ cười, kết quả lại rước lấy cái nhìn chằm chằm áp bức, cô vội vàng cắn môi, ngưng cười, nhưng mà ánh mắt lại híp lại thành hình lưỡi liềm, thoạt nhìn cô xinh đẹp mê người, khiến Lục Cẩn Niên không nhịn được xoay đầu, nhìn về phía ngoài cửa sổ, trên mặt một màn đỏ ửng, trở nên rõ ràng hơn một chút.

Chẳng qua, mặc dù Lục Cẩn Niên dửng dưng nói những lời đảm bảo kia, Kiều An Hảo vẫn như cũ còn có chút không xác định, sợ Lục Cẩn Niên vì mình nói những lời đó mà giận, cho nên lúc ăn xong con tôm cuối cùng trong chén, còn khéo léo mở miệng, hỏi một câu: "Lục Cẩn Niên, có phải buổi chiều em quá đáng không?"

Lục Cẩn Niên bóc xong vỏ con tôm cuối cùng, nhét vào trong miệng Kiều An Hảo, rút khăn giấy, chậm rãi lau tay của mình, giọng nói thong thả rồi lại xen lẫn sự dung túng và cưng chiều vô hạn: "Anh không ngại em quá đáng."

Anh thật sự không ngại em quá đáng.

Ngược lại, anh rất thích em quá đáng như vậy.

Khiến anh có cảm giác, anh không thể thiếu vắng trong thế giới của em.

Anh yêu em, anh thích em, anh muốn bên cạnh em cả đời... Đây đều là những câu nói lãng mạng tình cảm, tùy tiện có thể nói ra, cũng có thể khiến cho lòng người cảm động.

Nhưng mà, Lục Cẩn Niên lại nói: Anh không ngại em quá đáng.

Kiều An Hảo nghĩ, đây rốt cuộc là câu nói cô cảm thấy là lời lẽ đẹp đẽ nhất, ấm áp nhất trên thế gian này.

Mặc dù cô không tin Lâm Thi Ý nói những lời đó, nhưng vẫn bị câu nói kia của Lâm Thi Ý ảnh hưởng, "Kết hôn sao, ngay cả nhẫn kết hôn cũng không mua cho cô?" Chạm đến chỗ tổn thương nhất của cô.

Rời đi phim trường dọc theo đường đi, cô vẫn lặp đi lặp lại với mình, Lâm Thi Ý muốn thấy cô khổ sở, cô không thể khổ sở, bằng không sẽ trúng kế cô ta.

Hơn nữa, không phải chỉ là nhẫn kết hôn sao?
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
14,911
Điểm cảm xúc
5,648
Điểm
113
Chương 663: Tin nhắn trong điện thoại di động (14)
Hơn nữa, không phải chỉ là nhẫn kết hôn sao?

Cùng lắm thì, là ai quy định kết hôn phải có nhẫn!

Cô và Lục Cẩn Niên là trường hợp đặc biệt!

Vậy mà, dù cô đã suy nghĩ nhiều cách tự an ủi, trong lòng cô rõ ràng, cô vẫn cảm thấy đau khổ.

Nhưng mà, lúc này cô lại bị một câu nói của anh, khiến tâm tình trở nên ấm áp.

- Lục Cẩn Niên, có phải buổi chiều em hơi quá đáng không?

- Anh không ngại em quá đáng.

Câu nói chứa đựng ý tứ đẹp đẽ.

-

Ăn xong cơm tối, lúc Lục Cẩn Niên kêu phục vụ tính tiền, bất chợt giống như nhớ ra điều gì, nhìn Kiều An Hảo vươn tay: "Điện thoại di động. "

Đầu tiên Kiều An Hảo không hiểu nhìn anh chớp mắt, sau đó mới chậm chạp nhận ra, vội vội vàng vàng lấy điện thoại trong túi xách, đưa cho Lục Cẩn Niên.

Lục Cẩn Niên nhận lấy, ngón tay lướt phía trên màn hình mấy cái, sau đó liền đưa điện thoại di động trả lại cho Kiều An Hảo: "Sau này có chuyện, gọi số điện thoại này."

Kiều An Hảo "Ừ" một tiếng, nhận lấy điện thoại di động, thấy là đầu số bên Mỹ, khẽ nhăn trán, ngẩng đầu lên hỏi: "Anh về nước còn không đổi đầu số sao?"

Lục Cẩn Niên nhận lấy một hóa đơn tính tiền phục vụ đưa, cầm bút, vừa ký tên, vừa trả lời: "Lần sau anh đi làm số khác đến lúc đó sẽ nói em biết."

"Tại sao muốn làm số khác?" Kiều An Hảo nghi ngờ hỏi ngược một câu: "Số điện thoại trước đây dùng không được sao? Đi mở sim là được mà?"

Số điện thoại trước kia... Lục Cẩn Niên nghe mấy chữ này, rõ ràng động tác ký tên dừng lại một chút, vẻ mặt của anh trở nên có chút lạnh lùng, nhưng trong nháy mắt, liền lấy lại tinh thần, tiếp tục ký tên, chẳng qua là bút tích không còn lưu loát như lúc nãy.

Ký tên xong, anh trả bút lại cho người phụ vụ, sau đó cầm áo khoác treo bên cạnh, giọng nói rất nhạt nói một câu: "Đi thôi." Liền dẫn đầu xoay người, đi ra khỏi bao sương.

Sao Lục Cẩn Niên bỗng nhiên mất hứng vậy? Cô cũng không nói gì sai mà...

Kiều An Hảo ngồi một mình ở chỗ ngồi, qua hồi lâu ngẩn người mới cầm túi đi ra khỏi bao sương.

Đi ra phòng ăn, Lục Cẩn Niên đã lái xe ở cửa chờ, trên mặt anh thoạt nhìn rất bình thường, giống như lúc ăn cơm, thậm chí lúc cô lên xe, tự thắt dây an toàn cho cô, giống như chuyện không vui trong bao sương kia chớp mắt đã biến mất.

Trở lại Cẩm Tú viên, thời gian đã không còn sớm, Kiều An Hảo trước tắm tắm, sau đó mở nước tắm, ra ngoài gọi Lục Cẩn Niên.

Nằm ở trên giường, Lục Cẩn Niên ôm Kiều An Hảo, cũng không có hành động gì.

Kiều An Hảo cố ý ở trong ngực anh cọ tới cọ lui, cuối cùng anh cũng chỉ hôn môi của cô, sau đó liền ôm chặt cô không để cho cô động đậy.

Không biết rốt cuộc qua bao lâu, ngoài cửa sổ bóng đêm đã rất sâu, bên tai hoàn toàn yên tĩnh, lúc Kiều An Hảo nhắm mắt lại sắp ngủ, cảm giác được Lục Cẩn Niên ôm mình rón rén buông cô ra.

Nháy mắt, không còn vẻ buồn ngủ trong mắt, vẫn như cũ nhắm mắt lại, giả bộ ngủ say, không động.

Cô rõ ràng nghe thấy động tác Lục Cẩn Niên đi xuống giường rất nhẹ, sau đó đi vào phòng thay quần áo, tiếng mặc quần áo truyền đến.
 
Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
Top