Lượt xem của khách bị giới hạn

[Khoa huyễn] Linh Dị: Chiến Tranh Ca - MUALARUNG91

[Khoa huyễn] Linh Dị: Chiến Tranh Ca - MUALARUNG91

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,805
Điểm cảm xúc
782
Điểm
113
Chương 10:
10

Sáng sớm, tại nhà Chúc Ly.

Anh ngồi bên bàn đọc sách cạnh cửa sổ vừa nhâm nhi tách cà phê tự pha trong tay vừa như có như không ngắm nhìn cảnh sắc bên ngoài.

Hớp một chút cà phê vào miệng, cảm nhận vị đắng thơm nồng của cà phê nguyên chất pha lẫn chút ngọt ngào của đường trắng, anh đưa tay vào trong túi lấy ra điện thoại, mở camera hướng về phía mình. Nhìn gương mặt quen thuộc hiện lên trên màn hình, anh sử dụng kỹ năng mắt thẩm định với ảnh chiếu của bản thân.

Lập tức trong đầu Chúc Ly hiện lên một bảng thông tin:

“Tên: Chúc Ly

Giới tính: Nam

Chủng tộc: Nhân loại/ Dị năng giả/ (????)

Tuổi thọ: 18-59 (Có thể thay đổi)

Cấp bậc: E (Quá yếu, một con rệp cũng có thể đập chết ngươi)

Kỹ năng: Quỷ nhãn (E)

Vật phẩm: Vạn Quỷ Sách (????)

Đánh giá: Thực lực quá rác rưởi chẳng buồn nói, chậc!”

‘Cái kỹ năng thẩm định này còn có thuộc tính ẩn là mỏ hỗn thì phải.’ Chúc Ly nhìn bản thông số trong đầu mà không khỏi câm nín chẳng biết làm sao với cái kiểu gấu báo của nó.

Dù gì cũng là kỹ năng của bản thân, đành chịu vậy chứ biết sao giờ, không lẽ anh còn vì thế mà đi đánh chính mình?

Anh nên cảm thấy may mắn là những gì kỹ năng thể hiện chỉ mình anh có thể ‘xem’ được sao? Bằng không chắc chắn sẽ đưa đến không ít rắc rối đấy.

“Ai! Đã ba ngày trôi qua rồi, ba ngày bình yên. Nếu không phải bản thân hiện sở hữu dị năng và sự kiện linh dị xảy ra ở trường học mới cách ba ngày trước khiến trường học phải tạm đình chỉ hoạt động để khắc phục hậu tục, thì ai mà tin được đây là một thế giới tràn nghập nguy cơ bốn phía chứ.

Mà sách vạn quỷ cũng im lặng từ đó đến giờ không thấy cho ra nhiệm vụ mới. Chán ghê, cứ cảm thấy buồn tay chân thế nào ấy!” Chúc Ly vươn vai vặn người nhìn khoảng trống bên ngoài cửa sổ tự nói một mình.

Sách vạn quỷ dường như nghe được lời anh than phiền, nó vẫn luôn giả làm một mặt dây chuyền bình thường treo lủng lẳng trước ngực anh chợt ấm nóng lên, như một lời nhắc nhở anh mau chóng mở ra xem.

Chúc Ly cảm giác được hơi ấm quen thuộc, mắt anh sáng lên một độ, lập tức đem cửa sổ đóng lại thuận tiện kéo luôn mành cửa, sau đó một hơi nốc hết tách cà phê dang dở vào miệng đem ly để vào bồn rửa chén.

Rồi không nói hai lời chạy vào phòng khách, ngồi xuống chiếc sofa mềm mại quen thuộc, các bước tiến hành tuần tự đúng cách lấy máu, mở sách.

Trang sách đen quen thuộc mở ra, một loạt các dòng chữ máu hiện lên rõ ràng. Quả nhiên là thật ra nhiệm vụ mới.

“Địa chỉ: Thành phố Thủ Đức, Phường 7, nhà để xác số 5, ô số 13.

Nội dung: Dùng năm cây đinh thép bảy phân nhúng bảy lần qua thủy ngân đã tinh luyện đặc biệt lúc 12 giờ đêm đóng vào tứ chi và đỉnh đầu thi thể trong ô chứa số 13.

Thời hạn: Bảy ngày.

Thưởng: Xích quỷ x1 (Quỷ khí cấp D).

Tình trạng: Chưa hoàn thành.”

Chúc Ly nhìn nội dung nhiệm vụ xong, lại nhìn xuống phần thưởng thì không khỏi kinh ngạc trợn trừng mắt.

“Cư nhiên là quỷ khí cấp D, xem ra nhiệm vụ này không đơn giản, mình cần phải chuẩn bị trước một số thứ dự phòng mới được, còn đinh thép nhúng thủy ngân nữa. Đinh thép thì dễ rồi nhưng thủy ngân đã tinh luyện là sao? Mình phải đi đâu mua nó đây?” Chúc Ly nhíu mày trầm tư.

Đang lúc anh suy nghĩ xem làm sao để có được thủy ngân thì trang giấy đen tự động lật qua một tờ khác, vài dòng chữ máu mới hiện ra, có vẻ vô cùng nhân tính hóa để lộ bản chất con buôn của nó.

“Bạn đang lo âu không có vật phẩm thuận tay để sử dụng?

Đừng lo, hãy đến với cửa hàng Vạn Quỷ, bạn sẽ được chúng tôi phục vụ ân cần, cung cấp tất cả nhu cầu bạn muốn.

Cửa hàng Vạn Quỷ, chỉ có thứ bạn không nghĩ đến không có sản phẩm nào mà chúng tôi không có.

Cửa hàng Vạn Quỷ giá mềm, chất lượng, là lựa chọn hàng đầu dành cho bạn.

Các vật phẩm lên kệ hôm nay có thể mua sắm:

1.Đinh thép bảy phân x10 =>Giá bán: Một năm thọ nguyên.

2.Thủy ngân nguyên chất đã tinh luyện xử lý đặc biệt x10 =>Giá bán: Một năm thọ nguyên.

3…. Sản phẩm đang trên đường vận chuyển, chờ lên kệ.”

“Rồi, đây là muốn kiếm tuổi thọ từ tôi đây đúng không? Nói cái gì cũng có mà trong khi chỉ hiện lên có hai thứ để mua, ha hả. Đúng là quảng cáo đều không đáng tin.” Chúc Ly nhìn những dòng chữ máu trên trang sách chỉ muốn đỡ trán trợn mắt. Càng nhìn anh càng thấy rõ bản chất gian thương của nó.

Nội dung nhiệm vụ chỉ cần năm cây đinh, nhưng lượng bán của cửa hàng là gấp đôi, còn không có mục mua lẻ chỉ có thể mua nguyên bó mười cây như vậy. Đây rõ ràng là cường mua cường bán mà.

Chúc Ly nhìn lại nhìn cuối cũng vẫn cắn răng dùng tuổi thọ mình đổi lấy hai thứ kia từ sách vạn quỷ, không, là cửa hàng vạn quỷ.

Không vì lý do gì chỉ là khi anh có ý nghĩ chỉ mua thủy ngân từ cửa hàng còn đinh thép sẽ ra ngoài mua sau thì trực giác lại xuất hiện. Đó là một cảm giác rùng mình khó tả, tựa như nhắc nhở, nếu không sử dụng vật phẩm mua từ cửa hàng vạn quỷ đi thực hiện nhiệm vụ, thì anh sẽ phải hối hận. Và cái giá phải trả cho sự ân hận đó là điều anh không mong muốn nhất.

Lẽ đó, tin vào trực giác bao lần cứu mình lúc nguy nan, Chúc Ly cắn răng mua hết hai loại vật phẩm hiện có trong cửa hàng.

Lại nói giá của thủy ngân và đinh thép đều cao quá đáng, cả hai cộng lại ngốn hết của anh tận hai năm tròn. Với mức giá đó, anh cho rằng chúng nó đều không đơn giản như vẻ ngoài.

Ví như thủy ngân kia, điểm đặc biệt của nó nhất định nằm ở chỗ đã qua tinh luyện xử lý đặc biệt kia. Còn đinh thép, nhìn không ra.

Cách mua hàng rất đơn giản, chỉ cần dùng ý niệm câu thông sách vạn quỷ và cho thấy bản thân xác nhận muốn mua thứ gì cũng đồng ý dùng thọ nguyên trao đổi là xong.

Tuổi thọ bị rút ra anh không cảm nhận được, nhưng vật phẩm được sách vạn quỷ phun ra thì anh có rồi. Không đến một giây ngay sau khi xác nhận thanh toán thành công, cả hai món hàng đều nằm ngay ngắn trên bàn trà trước mặt anh. Không nói đến vụ giá cả, riêng phần tốc độ giao hàng này quả thật đáng giá đánh khen ngợi năm sao.

Hai món hàng anh mua được đưa đến xong thì sách vạn quỷ cũng yên tĩnh xuống biến hóa trở lại hình thái mặt dây chuyền vô hại quay về treo lủng lẳng trước ngực.

Chúc Ly ngồi trên ghế cầm lên một bình thủy tinh chứa chất lỏng màu trắng bạc bên trong xem xét, là thủy ngân. Lại cầm một cây đinh thép lên nhìn.

Nhìn ngang ngó dọc anh đều không nhận ra chúng có điểm gì đặc biệt mà tốn từng ấy thọ nguyên. Nhất là đinh thép, bên trên thân đinh thậm chí còn bị gỉ sét, càng xem càng thấy như mình bị lừa.

‘Mắt thường không thể phân biệt vậy dùng quỷ nhãn xem thế nào.’ Chúc Ly nghĩ thầm.

Nghĩ vậy, anh lập tức sử dụng mắt thẩm định lên đinh thép và thủy ngân trong bình, trong đầu lập tức hiện lên hai bộ tin tức:

“Tên: Bình chứa thủy ngân dung tích 1ml x10

Phân loại: Vật phẩm thông thường cấp E (loại tiêu hao dùng một lần).

Đánh giá: Thủy ngân đã qua xử lý đặc biệt, là sản phẩm thất bại do học đồ luyện kim sư luyện chế. Tuy nhiên vẫn có chút tác dụng với một số thứ thuộc cấp E trở xuống.”

“Tên: Đinh thép gỉ sắt.

Phân loại: Vật phẩm cấp thấp, cấp D (loại tiêu hao dùng một lần).

Đánh giá: Là những cây đinh bị vứt bỏ được nhặt lại từ trong thùng rác của tên đồ tể nào đó, từng được hắn sử dụng để cố định con mồi trong lúc tiến hành công việc mổ xẻ của mình. Do lâu lắm nên đã gỉ sét, tuy nhiên bên trên vẫn còn tàn lưu một chút xíu khí vị của đồ tể nọ, có tác dụng trấn áp tuyệt đối với các loài linh dị từ cấp E trở xuống.

**Lưu ý: Nếu kết hợp đinh thép gỉ sét với thủy ngân tinh luyện (dù là hàng lỗi) sẽ có tác dụng tăng phúc mạnh mẽ, có thể đối phó linh dị cấp D trở xuống. Để đạt được hiệu quả tốt nhất, khuyến khích sử dụng ít nhất năm cây đinh cho một đối tượng.”

Chúc Ly ‘đọc’ xong toàn bộ thông tin thì không khỏi kinh ngạc, cảm thán: “Trời đất, mấy cây đinh này lại cư nhiên là vật phẩm cấp D, chậc, không thể tin được! Thủy ngân tuy có cấp thấp hơn nhưng quả nhiên cũng không phải loại thông thường mà bên ngoài có thể tự do mua được bằng tiền.

Có câu nói rất đúng trong trường hợp này chính là không thể xem mặt mà bắt hình dong. Nếu không phải có trực giác nhắc nhở thì mình đã phạm sai lầm lớn. Xem ra cửa hàng vạn quỷ cũng rất có này và nọ, không hoàn toàn là giang thương. Ít nhất trước mắt xem ra nó không hố người ta về chất lượng.”

Chúc Ly càng xem phần mô tả hai loại vật phẩm thì càng tấm tắc không thôi.

Phải biết rằng trên thị trường hiện nay những vật phẩm có phẩm cấp đều vô cùng hiếm có và đắc đỏ. Dù là vật cấp E cũng hút hàng cung không đủ cầu, huống chi vật cấp D càng khó mua được bằng tiền giấy.

Ước chừng một chút, với hai thứ này nếu anh đem bán để giá hơi cao hơn so với giá thị trường cũng sẽ lập tức bị mua ngay.

Theo được biết giá sàn trung bình một vật phẩm loại tiêu hao thuộc hệ hỗ trợ cấp E là dao động trong khoản 1-2 triệu, loại có tính công kích thì giá sẽ gấp đôi thập chí gấp ba bốn lần nếu gặp đợt hiếm hàng.

Còn cấp D là gấp mười lần cấp E và cũng đồng dạng thường xuyên không có hàng bán, đặc biệt những món có tính thực dụng tốt càng dễ đạt được giá cao hơn và rất được săn đón không lo bán không ra.

Như thế, nếu tính giá thấp nhất, thì mười bình thủy ngân trong tay anh có giá chừng 10 triệu, còn đinh thép chính là hơn ba bốn trăm triệu.

Nếu có người biết anh dùng hai năm tuổi thọ có thể đổi được loại vật phẩm khi kết hợp lại tương đương một vật phẩm bảo mệnh cấp D quan trọng, thì chắc rằng sẽ có khối người xua như xua vịt chạy đến muốn đổi. Tuy tuổi thọ quan trọng nhưng phải còn mệnh mới có tuổi thọ, vì thế hy sinh hai năm để đổi lấy một vật phẩm bảo mệnh thì dù là ai có chút hiểu biết, trừ người đến hạn ra, thì đều sẽ đồng ý đi đổi.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,805
Điểm cảm xúc
782
Điểm
113
Chương 11:
11

Vật phẩm cần dùng cho nhiệm vụ có rồi, lúc này, Chúc Ly mới mở máy tính ra tra tư liệu về địa điểm cần đến.

Không tra không biết, tra xong nhìn thông tin mình tìm được thì không khỏi lâm vào trầm tư.

Nhà để xác số 5 ở phường 7, thành phố Thủ Đức quả thực có nơi này. Trước thời điểm thế giới Linh Dị xuất hiện, giáng lâm xuống thế giới này cách đây hai năm thì nó đã tồn tại ở đó rồi.

Khi thế giới linh dị giáng lâm, quỷ quái xuất hiện, bách quỷ dạ hành, nhà để xác chính là một trong những nơi được đánh giá là địa phược tập trung nhiều khí âm sát, dễ dàng nuôi dưỡng và sinh ra quỷ quái nhất chỉ sau nghĩa trang, lò mổ quy mô lớn với tổng suất bình quân giết mổ trên ngàn con súc vật mỗi ngày hoặc nơi từng là bãi tha ma mộ chung hay chiến trường cũ xưa.

Từ sau thời khắc linh dị giáng lâm các sự kiện linh dị được báo cáo liên quan đến nhà xác có rất nhiều. Đặc biệt là quy mô nhà xác càng lớn khả năng xuất hiện sự kiện linh dị càng cao.

Sau khi Chúc Ly tra xét thì phát hiện một điều thú vị là thành phố Thủ Đức có tổng cộng bảy nhà để xác nằm phân biệt rải rác ở các khu vực khác nhau.

Trong đó nhà để xác số năm là nhà xác có quy mô lớn nhất trong cả bảy nhà xác. Ấy vậy mà, tất cả sáu nhà xác còn lại đều từng có ít nhất một trường hợp linh dị xảy ra.

Còn cái nơi được coi là có khả năng cao xảy ra sự kiện linh dị nhất vì lí do quy mô lớn dễ tập trung được nhiều khí âm sát nhất, lại từ khi thế giới linh dị xuất hiện đến nay chưa từng nghe tin nhắc đến có bất kỳ sự kiện linh dị nào xảy ra hay có liên quan đến nơi đó.

Nhìn qua cứ như nơi đó bị đám quỷ dị kia bỏ quên mất hoặc giả có thứ gì đó khiến chúng nó kiên kỵ không dám tùy ý làm bậy. Hoặc là bị thứ gì hay ai đó trần áp không thể tác oai tác phúc trên địa bàn ấy vậy.

Chúc Ly có thiên hướng về điều sau hơn, anh cho rằng trong nhà xác số năm nhất định ẩn tàng bí mật nào đó không để người ngoài biết rộng rãi.

Lại nói, cho dù nơi đó đã được các cấp chính quyền xác nhận không có vấn đề, mà chỉ là một vùng tịnh thổ hiếm có, thì anh cũng không tin.

Bởi không vì điều gì khác, chỉ riêng nhiệm vụ do sách vạn quỷ đưa ra đã nói lên phần nào không thích hợp rồi. Bằng không sao lại có nhiệm vụ kêu anh đem đinh đi đóng năm cây vào một cái xác bình thường cơ chứ.

Có lẽ là do ẩn quá sâu khiến cho cơ quan nhà nước và các gia tộc hay tổ chức dị năng giả tự do khác cũng không phát hiện hoặc mơ hồ biết đến nhưng vì lý do nào đó đều lựa chọn im lặng.

Càng như thế, anh càng xem trọng nhiệm vụ lần này hơn. Dù sao cũng là một nhiệm vụ với phần thưởng cấp D không phải sao. Nó nhất định không yên bình, thậm chí nguy hiểm. Nhưng anh không vì thế mà nao núng hay có ý lùi bước bỏ qua nhiệm vụ.

Dù sao không sớm thì muộn anh đều cần đem nhiệm vụ này hoàn thành thì phần công bố nhiệm vụ mới được làm mới ra cái tiếp theo. Bằng không nó sẽ vẫn mãi treo ở đó không cách nào đổi mới ra cái khác được.

Chúc Ly một khi đã chọn đi trên con đường này thì sẽ không hối hận càng không quay đầu.

Từ lúc anh quyết định chọn lựa kế thừa di sản từ ông lão ăn mày kia và mở sách vạn quỷ ra, thì anh đã không thể hối hận hay quay đầu được nữa rồi. Con đường anh đã chọn, dù có biết trước mặt là đường chết anh cũng phải cắn răng bước tiếp.

Bởi chỉ có đi tiếp anh mới có thể chủ động nắm bắt lấy một tia sinh cơ cho chính mình có thể tiếp tục tồn tại trong thế giới đáng sợ này. Nếu không, không sớm thì gần anh sẽ giống như đa số người thường khác bị thế giới này đào thải xóa sổ.

‘Thời hạn cho nhiệm vụ là bảy ngày, nếu là trước kia đi xe từ đây đến đó chỉ mất khoản ba tiếng. Nhưng hiện tại không giống thời kỳ yên bình trước đó, muốn rời khu vực thành phố này đi đến một thành phố khác không đơn giản như vậy.’ Chúc Ly bắt đầu suy tính đường đi nước bước.

‘Mình hiện tại chỉ có một mình, tuy thức tỉnh thành công quỷ nhãn, nhưng lực lực quá yếu, trong phạm vi thành phố có đội bảo vệ tuần tra linh dị không nói. Nếu rời đi ra ngoài thì không ổn chút nào.

Mình cần có kế hoạch rời đi an toàn đến địa điểm nhiệm vụ mới được, ít nhất cũng phải bình an tiến vào khu vực thành phố Thủ Đức.’ Chúc Ly nghĩ.

Anh lo lắng việc rời thành phố mình đang ở đi đến một thành phố khác là có nguyên do cả.

Phải biết rằng, khi linh dị giáng lâm mang theo tai ương và khủng bố rơi xuống thế giới này. Thì những khu vực bên ngoài vòng bảo vệ do các cơ quan chính phủ hay đại tộc, tổ chức dị năng giả tự do gây dựng lên đều bị xếp vào phạm vi khu vực nguy cơ cao vô cùng nguy hiểm.

Dị năng giả cấp thấp nếu như không có chuẩn bị chu đáo trước khi đi mà tùy ý tiến vào đó thì mười người, chín chết một hấp hối. Huống chi là người thường yếu ớt không có một chút sức phản kháng trước mặt quỷ dị, dù là loại cấp thấp nhất.

Không nói những địa vực thuộc quyền quản lý của các tổ chức lớn khác ngoài nhà nước, chỉ nói đến các thành phố do chính quyền nhà nước lãnh đạo. Mỗi một khu vực tập trung nơi con người sinh sống có tổ chức đều có ít nhất một vị dị năng giả cấp cao trấn thủ với mục đích kinh sợ và bảo vệ. Vị cường giả ấy được xưng hô chung là người thủ hộ.

Bình thường những người thủ hộ này sẽ không ra tay, chỉ khi phòng tuyến cuối cùng gặp nguy cấp hoặc có quỷ dị cấp cao xâm phạm khu vực do họ quản hạt thì họ mới xuất hiện ngăn cản đem mối nguy diệt trừ hoặc đánh lui.

Bởi thực lực càng mạnh, mỗi lần ra tay cái giá phải trả cũng là một con số khổng lồ không tưởng, là thứ khó mà chi trả nổi nhiều lần.

Trong khi hiện tại, thực lực bình quân bên phe nhân loại vẫn còn rất thấp, số người đạt cấp độ cao vô cùng hiếm. Mất một người là một tổn thất vô cùng to lớn đối với trận doanh con người.

Do đó, những người cấp bậc cao thực lực cường thuộc hàng ngũ đỉnh tiêm hiện tại đều là các bảo vật cấp quốc gia, là vũ khí bí mật lưu trữ dùng cho lúc quyết định sinh tử, hòng bảo về làn ranh cuối cùng của nhân loại không thể tùy ý sử dụng.

Vũ khí dùng tốt là khi vận dụng nó đúng cách, đúng thời điểm.

Trước tình hình tương lại đen tối, bảo toàn lực lượng tranh thủ cơ hội dùng cho lúc cấp thiết một kích tất sát đem kẻ địch giết chết hoặc thương nặng mới là ưu tiên hàng đầu, cũng là phương châm mà những người lãnh đạo đứng đầu thống nhất quyết định cùng ban bố thực hiện.

Ngoài người thủ hộ thì các khu vực dân cư còn có trận pháp bảo vệ. Nó không có năng lực công kích, nhưng có tác dụng thanh lọc một phần và ngăn cản sự xâm thực của quỷ khí từ bên ngoài, cũng như được xem như còi báo động cho người thủ hộ và các cơ quan bảo vệ liên quan khi có quỷ dị cấp cao vượt qua tiến vào tấn công khu vực dân cư.

Vì là trận pháp không hoàn mỹ, nên nó chỉ có thể ngăn chặn được quỷ dị cấp trung trở xuống trong một thời gian ngắn vừa lúc tranh thủ cho đội bảo vệ tiến đến đối phó. Còn lại chủ yếu vẫn là dùng như công cụ báo động.

Đồng thời trận pháp cũng không thể hoàn toàn ngăn cách quỷ khí xâm thực mà chỉ có thể ngăn lại phần lớn quỷ khí ở bên ngoài. Thế nên trong dân cư vẫn xuất hiện các sự kiện linh dị vừa và nhỏ là do vậy.

Đó là chưa kể sự kiện linh dị nhân tạo do một số phần tử khủng bố với suy nghĩ lệch lạc, tinh thần bị ô nhiễm đi đầu quân cho linh dị.

Vì mỗi người thủ hộ đều là tài nguyên quan trọng chỉ ra tay khi thật cần thiết nên những vấn đề dưới cấp báo động tím (S) trở xuống sẽ do người bên dưới phụ trách.

Đó là các cơ quan đặc biệt trực thuộc nhà nước, các tổ chức dị năng giả tự do hay các gia tộc lớn thuộc giới huyền môn có chi nhánh hoặc nhà chính cư ngụ tại khu vực đó chống đỡ, chịu trách nhiệm tiên phong giải quyết những vấn đề linh dị bộc phát bên trong khu vực sinh sống, đảm bảo an toàn cho khu vực nói riêng cũng như duy trì trật tự xã hội nói chung.

Tính đến hiện tại, nhờ có những chính sách và thái độ cương quyết thi hành đúng đắn của lãnh đạo quốc gia mà đa phần cư dân là người thường có thể sống sót tiếp tục truyền thừa đi xuống.

Tóm lại, sau khi linh dị giáng lâm, khủng bố trỗi dậy, thế giới chính thức bước vào kỷ nguyên mới, kỷ nguyên chiến tranh giữa con người và linh dị xâm lược.

Cùng song hành với cuộc chiến đó là bước tiến hóa của nhân loại. Tuy nói rằng kết quả cuối cùng còn là một ẩn số. Nhưng với tình hình trước mắt mà nói, thì hiện tại linh dị vẫn đang chiếm thế thượng phong.

Nếu con người trong tương lai gần không thể thành công đạt được bức phá thì nguy cơ cao sẽ bị linh dị xâm thực hoàn toàn xóa sổ khỏi thế giới này.

Chúc Ly nghĩ đến những nguy hiểm trùng trùng trên đường đi giữa hai thành phố thì rất lo ngại. Anh hiện không thể tự mình đi. Vậy nên cách tốt nhất là tổ đội đi cùng người khác có năng lực nhất định, hoặc bỏ tiền ra thuê dị năng giả hộ tống.

Sau một lúc suy đi ngẫm lại, Chúc Ly quyết định chọn cách thứ hai, thuê dị năng giả hộ tống mình cả đi lẫn về.

Quyết định xong, Chúc Ly lập tức mở ra trang web của thương hội Vĩnh Dạ, đăng ký tài khoản xác thực danh tính xong liền lập tức đăng tải yêu cầu của mình lên trang nhiệm vụ, bỏ thêm ít tiền để ghim nó lên đầu trang.

Thương Hội Vĩnh Dạ là thương hội lớn nhất đất nước do chính phủ đứng đầu thành lập và có sự góp vốn đầu tư chung của thập đại tộc và tổ chức huyền môn đứng sau.

Tại đây chuyên cung cấp hầu như tất cả các thể loại từ dịch vụ đến vật phẩm như mua bán, đại lý, đấu giá, đăng phát nhiệm vụ/ yêu cầu,… chỉ cần là thứ liên quan đến linh dị, dị năng,… đều có thể tìm được ở đây.

Chỉ cần ta có yêu cầu thì bên thương hội Vĩnh Dạ sẽ cung cấp cho ta một bảng giới thiệu và báo giá sàn chung, ta có thể dựa theo đó thao tác tuỳ chỉnh phù hợp với điều mình muốn.

Những nhiệm vụ thuê dị năng giả hộ tống như trường hợp của Chúc Ly có rất nhiều, đa phần là các thương gia, người giàu có thuộc tầng lớp trung lưu vì nhiều nguyên do công việc hay chuyện cá nhân mà cần đi lại thường xuyên giữa các khu vực. Có người thường vì lý do nào đó buộc phải rời khỏi khu vực đang sống tiến đến khu vực khác cũng sẽ đăng nhiệm vụ thuê người bảo vệ mình.

Những người thuộc đại tộc tầng lớp cao cấp thì tất nhiên không đến đây thuê người vì bản thân họ đã tự dưỡng và đào tạo những tiểu đội bảo vệ chuyên nghiệp mạnh mẽ hơn nhiều một tổ đội do dị năng giả tự do tập hợp lại khi được thuê.

Một đội bảo vệ chuyên nghiệp là không có khả năng có được, nhưng Chúc Ly có thể thuê một tiểu đội diệt quỷ để làm bảo tiêu nha. Không cần cấp bậc quá cao, chỉ tầm cấp D là được, nếu may mắn thuê được tiểu đội cấp C là lời to.

Tất nhiên giá cả cũng sẽ khác nhau như trời với đất, nhưng vẫn trong khả năng anh có thể chịu được.

Còn chuyện thuê tiểu đội có cấp bậc cao hơn thì anh đành bó tay rồi. Không phải không muốn mà là anh không có năng lực và tiền tài để thuê người ta.

Với lại tuyến đường anh dự định đi là tuyến đường chính, gọi nôm na là quan đạo, do chính phủ xây dựng và quản lý, thường xuyên có người qua lại. Chỉ cần không cố tình tiến vào những vùng cấm hoặc khu vực hoang vu bên ngoài trật tự thì sẽ không có vấn đề gì quá lớn.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,805
Điểm cảm xúc
782
Điểm
113
Chương 12:
12

Chúc Ly ra giá thuê khá cao lại yêu cầu đơn giản nên rất nhanh anh đã thuê được người hộ tống đi và về cho mình giao giữa hai thành phố.

Sáng ngày thứ ba kể từ ngày nhận nhiệm vụ, Chúc Ly vác balo lên vai rời khỏi nhà bắt xe đến địa điểm hẹn trước với tiểu đội Nanh Sói, tiểu đội anh thuê làm bảo tiêu dọc đường. Đây là một tiểu đội diệt quỷ cấp C.

Anh cũng là may mắn khi vừa đăng nhiệm vụ thì một thành viên của tiểu đội nhìn thấy. Sau khi xem nội dung và điều kiện, xét thấy nhiệm vụ hộ tống của anh không ảnh hưởng với nhiệm vụ họ đã nhận trước đó, lại còn thuận đường. Vì họ cũng đang nhận một nhiệm vụ phải làm ở thành phố Thủ Đức. Thế nên, sau khi liên lạc với anh nói rõ tình huống, cuối hai bên thống nhất, thuận lý thành chương họ đã nhận luôn nhiệm vụ của anh.

Dù sao hợp đồng đã ký, anh xem kiểm tra đánh giá từ bên thương hội cung cấp thấy đây là một tiểu đội khá tốt, từ thực lực đến danh tiếng trên cơ bản là không có vấn đề gì lớn.

Anh với tiểu đội Nanh Sói giao hẹn tốt là họ hộ tống anh đến thành phố Thủ Đức, sau khi họ xong việc riêng, dự tính là mất khoản ba ngày rưỡi, sẽ đưa anh trở lại.

Tám giờ ba mươi phút sáng, Chúc Ly đến địa điểm hẹn trước, chốt kiểm tra ra vào ở cổng chính phía đông thành phố.

Sau một loạt thủ tục giấy tờ và đăng ký xuất thành được duyệt cho đi, anh cùng các thành viên tiểu đội Nanh Sói ngồi phía sau xe. Ngồi trước là tài xế và đội trưởng Quang Hùng của đội, một dị năng giả cấp C hệ chiến đấu.

Người tựa như tên, vị đội trưởng trông như một con gấu đen này sở hữu nước da ngăm xạm với thân hình rắn rỏi khổng lồ tiêu chuẩn hai mét tư. Chỉ đứng đó thôi không cần làm gì cũng đủ gây áp lực mạnh mẽ cho người đối diện rồi.

Tiểu đội đi làm nhiệm vụ lần này gồm năm người, bốn nam một nữ.

Người nữ tính duy nhất trong đội với thân hình nhỏ xinh lại không phải hỗ trợ mà là tiên phong. Còn anh chàng to con với cơ bắp cuồn cuộn mang gương mặt hổ báo lại mới là hỗ trợ của nhóm.

Khi nghe họ giới thiệu chuyện này đã khiến Chúc Ly ngây ngốc một chốc đổi lại một tràn cười sang sảng của mọi người.

Phương tiện di chuyển của đội là một chiếc Iveco VM 90 đã được nâng cấp cải tạo đặc biệt càng thêm chắc chắn nại chịu đựng với mọi địa hình.

Có lẽ ngày khởi hành là một ngày may mắn, dọc đường đi bọn họ không gặp bất kỳ vấn đề hay phiền toái gì, rất suông sẻ. Do đó, thời gia đến nơi cũng nhanh hơn dự tính nhiều lần.

Sau khi đăng ký vào thành xong Chúc Ly cùng tiểu đội Nanh Sói xác nhận lại một lần nữa thời gian và địa điểm tập hợp trở về ở ba ngày sau, rồi anh mới chào tạm biệt và vác theo balo của mình tách ra rời đi.

Anh dự tính trước tiên tìm khách sạn vào ở sửa soạn lại hành lý cũng như đi kinh lý thăm dò sơ bộ địa hình trước, rồi mới thực tế hành động. Dù sao thời gian anh còn đủ.

Trên xe, một thành viên tiểu đội Nanh Sói nhìn bóng lưng Chúc Ly rời đi qua cửa kính như có điều suy nghĩ.

Xe khởi động hướng một phương hướng chạy đi một lúc, người thành viên ấy mới nói với đội trưởng của mình đang ngồi phía trước: “Đội trưởng, anh chàng đó rất thú vị.”

“Hả? Là sao? Cậu thích chàng trai đó à? Cậu ta đẹp trai đấy.” Đội trưởng gấu đen, không, là Quang Hùng đáp lại với âm thanh ồm ồm vang như chuông đồng.

“Không, không phải ý đó.” Thành viên kia nghe đội trưởng hiểu lầm ý mình thì lập tức xua tay lắc đầu phủ nhận, anh ta nói tiếp: “Ý tôi là, vị thân chủ này của chúng ta ấy, cậu ta từ lúc mới đến dù đối mặt trực diện với đội trưởng cũng không hề nao núng, phải nói là rất bình thản, tựa như không có gì vậy. Thậm chí cậu ta còn nhìn thẳng trực tiếp đối mắt với anh một lúc lâu.”

“Người ta có thể thể nhìn thẳng tôi không phải rất bình thường sao? Tôi lại không điên đi chủ động dùng khí áp lên khách hàng của mình.” Quang Hùng một bộ hòa thượng sờ đầu không thấy tóc khó hiểu nói.

“Ấy, em biết ý anh Trung muốn nói gì rồi.” Một nam thành viên khác chen vào. Anh giải thích cho đội trưởng của họ hiểu: “Ý anh Trung nói là vị thân chủ này của chúng ta chỉ là người thường và còn rất trẻ tuổi nữa. Nếu không nhầm thì trên thẻ căn cước của cậu ấy ghi là sinh năm 2007, mới mười tám. Vậy mà lần đầu gặp mặt lại có thể bình tĩnh nhìn thẳng vào mắt đội trưởng lâu như vậy còn không hề nao núng chút nào.

Như vậy không phải rất thú vị sao?”

“Này này, lão tử không phải quỷ dị hay đại ác bá không chuyện ác nào không làm, sao qua miệng mấy đứa bây lại biến thành cứ như ông đây là thứ gì rất nguy hiểm, bạo ngược lắm vậy. Lão tử cũng rất hòa ái được không?” Quang Hùng hô lên phản đối sự đánh giá ngầm của đồng đội.

“…” Các thành viên khác trả lại cho anh bằng những cái trợn trắng mắt khinh thường

“Đội trưởng à, anh nên chấp nhận hiện thực đi. Anh quên mới cách đây hai hôm, anh không nghe lời đội phó một mực muốn cùng khách hàng trực tiếp giao dịch. Kết quả vừa xuất hiện liền khiến cho người ta sợ đến bất tỉnh ngay tại chỗ, phải đưa luôn vào bệnh viện sao?” Người tên Trung đáp lại.

“Ấy, ha ha, cái đó, cái đó là sự cố ngoài ý muốn thôi. Tôi lại không làm gì cả. Đúng, là do người kia quá nhát gan, không phải lỗi tôi.” Quang Hùng được nhắc nhở nhớ lại chuyện cũ lập tức xoa xoa mái đầu đinh của mình cười ha hả lấp liếm qua đi.

Một thành viên khác gật đầu, nói: “Đúng đúng, đó là anh không làm gì, nếu anh thật sự làm thì người ta không chỉ bị ngất đơn giản như vậy đâu, được không? Đội trưởng tuyệt vời của chúng ta, sao nói mãi anh vẫn không chịu hiểu là sự hiện diện của bản thân anh quá đặc biệt. Nên cho dù anh không chủ động làm gì chỉ đứng im cũng đã là một sự trấn nhiếp mạnh mẽ với người thường sao?

Không nói cấp bậc anh từ khi thăng lên cấp C, thực lực anh càng mạnh, năng lượng ẩn hình tỏa ra từ anh càng nhiều hơn, lại thêm khổ hình khổng lồ và khí tràng được chui rèn qua vô số trận huyết chiến lớn nhỏ với quỷ dị lẫn con người. Tin tui em đi, anh đã sớm không còn có thể cùng mấy chữ hòa ái, dễ gần dính dáng đinh điểm nào nữa rồi.”

“Đúng đó, dù không vì thực lực hay khí tràng thì với cái khổ người kia cũng đáng sợ lắm á.” Thành viên nữ duy nhất trong đội tổng kết.

“Không phải chứ!” Quang Hùng cúi gằm đầu xuống buồn bã. Tuy sở hữu ngoại hình khủng bố nhưng anh lại là người yêu thích những thứ xinh đẹp dễ thương và mềm mại, đây là bí mật riêng anh mà số ít thành viên nòng cốt của đội mới biết. Anh tự nhận bản thân là một ấm nam hòa đồng. Ấy vậy mà lũ đội viên ác ma kia lại không chút thương tiếc liên tục đâm đao vào tim anh, anh đau quá, hu hu.



Chúc Ly rời đi tìm nơi ở tạm mấy ngày không biết bên phía tiểu đội Nanh Sói đã nhắc đến anh, mà có biết anh cũng không quan tâm.

Do có chuẩn bị trước, anh rất nhanh tìm được khách sạn thích hợp để ở. Nơi này cách nhà để xác số 5 không xa. Nếu bỏ qua tường rào để đi tắt thì nó chỉ cách chỗ anh ở một con đường nhựa hai met vắng vẻ, chỉ cần chạy vài bước là đến.

Chúc Ly bỏ ra một ngày để làm quen địa hình, cũng tìm được một vị trí tốt để lẻn vào trong nhà xác.

Vì nguyên nhân nhiệm vụ, lại nói anh không phải nhân viên nhà xác, nên không thể tùy ý ra vào, vì thế chỉ có thể bí mật đi vào trong đó.

Ban ngày người nhiều mắt tạp, nên ban đêm là thời điểm phù hợp nhất.

Đêm khuya, nhân viên nhà xác đã rời đi hết chỉ để lại một người bảo vệ ngồi canh trong đồn trú trước cổng chính.

Chúc Ly dựa theo sơ đồ địa hình đã thăm dò trước đó nhẹ nhàng tiến đến vị trí đã chọn nơi khuất tầm ngắm của camera.

Sau khi thức tỉnh dị năng, thể chất cơ thể anh đã có sự cải thiện rất lớn so với trước. Do đó, việc tay không vượt qua một bức tường cao hai met rưỡi không là vấn đề.

Trèo tường nhảy vào trong, Chúc Ly sửa sang lại vị trí đeo balo trên vai, khi chuẩn bị rời đi dư quang anh nhìn thấy bóng bảo vệ mơ hồ đang ngồi trong bốt đồn trú. Đó là một ông cụ lớn tuổi đang ngồi dựa trên ghế cúi đầu ngủ gà ngủ gật, đối phương không có phát hiện ra anh đã tiến vào.

Chúc Ly dựa quỷ nhãn không cần kính xem đêm cũng có thể nhìn rõ trong bóng tối, lại nói nhà xác không phải hoàn toàn tối đen toàn bộ. Dọc hành lang đôi ba chỗ cũng sẽ có một vài cái bóng đèn ban đêm được gắn tỏa ra ánh sáng vàng nhạt yếu ớt đến độ có thể nói là lu mờ.

Với ánh sáng đó, người thường không thể nhìn rõ nhưng xem cái đại khái thì không vấn đề.

Chúc Ly ghi nhớ bản đồ địa hình nhà xác trong đầu, sau khi xác định phương hướng anh lập tức hướng căn phòng lưu trữ xác đi đến.

Xác ơi, ta đến đây, có đem quà cho ngươi nè.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,805
Điểm cảm xúc
782
Điểm
113
Chương 13:
13

Chúc Ly mang balo trên vai bước đi nhanh hướng mục tiêu trong đầu.

“Lạnh quá, cũng thật tối.” Chúc Ly nhỏ giọng lẩm bẩm.

Ban đầu anh nghĩ là do máy làm lạnh để bảo quản xác được lâu hơn, và vì người ta tắt hầu hết đèn nên cũng không nghĩ nhiều. Nhưng càng tiến gần đến căn phòng nơi đặt xác thì càng thấy chung quanh không quá bình thường.

Anh nhíu mày nắm chặt lấy cây dùi gỗ đào và đinh thép trong tay, cảnh giác cẩn thận quan sát xung quanh, bước chân vẫn tiến lên không chần chừ.

“Cót két!”

Cánh cửa phòng chứa xác mở ra, anh tiến vào trong, bỏ qua những chiếc giường y tế trải khăn trắng đặt theo hàng có thứ tự ở phía trước và một vài băng ca đặt tùy ý sát vách tường, ánh mắt anh hướng về những dãy tủ cấp đông đựng xác cao lớn ở phía sau. Nơi đó có mục tiêu cho nhiệm vụ của anh.

Nhìn từ đằng trước tủ đông được phân thành nhiều ô vuông, mỗi ô đều có đánh số theo thứ tự được vẽ bằng sơn xanh ngay phía trên đầu tay nắm. Muốn xem hoặc lấy xác ra chỉ cần nắm tay nắm kéo về phía trước là được.

“Số bốn mươi, số ba tám,.. Ai, sao họ lại sắp xếp số lớn bên dưới thế này? Như vậy số nhỏ hơn phải ở trên cao, mình cần đem nó lấy xuống hoặc dẫm lên thứ gì đó đủ cao mới có thế để đóng đinh.” Chúc Ly nhìn qua hàng tủ dưới cùng gần nhất thì không khỏi cau mày nói.

Tủ đông thiết kế có tổng cộng bốn tầng, mỗi tầng mười ô chứa, theo cách sắp xếp trước mắt thì số mười ba anh cần sẽ nằm ở hàng thứ hai hướng bên trái tính từ trên xuống, cách mặt đất khoản hơn một met.

Đứng trên sàn nhà dựa thân cao anh có thể nhìn thấy bên trong ô chứa những hàng thứ hai kia, nhưng muốn đóng đinh thì không quá thuận, vì vậy Chúc Ly cần thứ gì đó để đứng lên.

Nhìn quanh mãi anh không phát hiện dụng cụ nào như thang, có lẽ công nhân đã đem nó cất vào nhà kho trước khi tan ca. Cuối cùng, anh đành lựa chọn chiếc giường y tế trông có vẻ khá chắc chắn ở gần đó làm bệ đứng thay cho thang.

Dựa theo thứ tự con số, Chúc Ly đem giường y tế kéo đến bên dưới ô tủ mà anh cho rằng là số mười ba, mặc cả giày đạp trực tiếp lên giường.

“Hửm? Sao mấy hàng trên ngày số thứ tự bị trầy sơn hết cả thế này, nhìn có vẻ như có ai đó cố tình làm làm vậy. Thật kỳ lạ!” Chúc Ly đứng trên giường nhìn thấy những ô tủ đông ở hàng thứ nhất và hai bị thứ gì cứng rắn xóa đi các con số thì không khỏi nghi hoặc.

Tuy có chút khó hiểu việc con số trên tủ bị xóa nhưng dựa theo những con số không vị xóa gần đó và hàng thứ tự anh vẫn có thể tìm được ô nào là ô số mười ba.

Ngay khi Chúc Ly định nắm lấy tay nắm ở ô thứ mười ba mà anh nghĩ là, thì đột nhiên một dự cảm chẳng lành xâm chiếm cơ thể anh, trực giác đang cảnh báo anh điều gì đó.

Tim anh đập nhanh hơn bình thường, trong không gian lạnh lẽo lại khiến anh đổ mồ hôi đầm đìa.

“Không đúng.” Chúc Ly nhíu chặt mày kiếm, anh nheo mắt nhìn kỹ vị trí con số bị xóa trước mặt.

Tuy màu sơn đã bị cạo ra nhưng nếu nhìn kỹ sẽ vẫn có thể thấy được đường nét mơ hồ ban đầu của nó.

“Chết tiệt, suýt bị lừa, nó vậy mà không phải ô số mười ba.” Sau khi phân biệt rõ ràng con số trên ô tủ mà mình nghĩ rằng là số mười ba lại không phải số mười ba thực sự khiến anh giật nảy mình. Đồng tử trong mắt co rút lại, mặt anh tái đi một chút. Chỉ một chút sơ sẩy, tý nữa là anh đã bị lừa.

Chợt, trong căn phòng kín từng trận âm phong rét lạnh nổi lên, bóng tối dường như càng thêm đen sẫm, không khí dần trở nên ngột ngạt đặc sệt. Tủ đông chứa xác bắt đầu rung động nhẹ đến dần mạnh lên như có thứ gì bên trong sống dậy muốn phá tan xiềng xích tró buộc chạy ra ngoài.

Nền nhà cũng chao đảo lên như gặp phải động đất nhẹ, không phải, là toàn bộ không gian trong căn phòng này đang rung động.

Những chiếc giường y tế và băng ca bị rung chấn khiến cho di động va chạm vào nhau vang lên âm thanh leng keng.

Dự cảm không lành càng thêm mãnh liệt.

Chúc Ly biết càng là những lúc như này càng phải thêm bình tĩnh giữ cho mình một cái đầu lạnh.

Anh hít sâu vài cái rồi bật ra một hơi mạnh với khí trắng xóa do không khí hạ thấp vì rét buốt. Anh cẩn thận kiểm tra những ô tủ bị xóa con số, cuối cùng, anh cũng tìm được ô tủ chính xác, nó nằm ở vị trí đáng lẽ phải đặt ô thứ bốn.

“Ầm ầm.” Cánh cửa tủ ô thứ bốn, không là ô số mười ba vang lên từng âm thanh va đập trầm đục mạnh mẽ.

Chúc Ly có cảm giác thứ bên trong có thể nhảy ra bất kỳ lúc nào và giáng cho anh một đòn chí mạng.

Để không bị thứ đó đánh anh phải tiên hạ thủ vi cường đem nó đánh gục trước.

Anh hít sâu, thủ thế, một tay nắm chốt mở chuẩn bị mở tủ, tay còn lại nắm chặt cây dùi gỗ đào sẵng sàng cho mọi tình huống.

Anh tin thứ bên trong sẽ không vượt quá khả năng của mình có thể đối phó. Dù gì cuốn sách kia còn cần anh tiếp tục đi làm nhiệm vụ cho nó. Nên công việc nó giao cho anh có thể sẽ gặp nhiều khó khăng, nhưng nhất định vẫn tồn tại một đường sinh cơ mà không phải tất cả đều là cửa tử.

Anh không rõ nó hoạt động thế nào, chỉ là trực giác kết hợp suy đoán từ những thông tin rải rác anh thu thập được trong lúc làm nhiệm vụ cho ra kết quả như vậy.

Quyển sách đó nhất định thông qua việc anh hoàn thành nhiệm vụ của nó đạt được thứ gì đó. Đổi lại nó cũng sẽ trả công cho việc anh làm để có thể tiếp tục duy trì mối quan hệ làm công thuê mướn này.

Anh cần làm nhiệm vụ để nhận phần thưởng hòng khiến bản thân mạnh hơn có đủ năng lực bảo vệ chính mình tiếp tục sống sót. Còn nó cũng cần anh đi thay nó hoàn thành những công việc ấy.

Đây là cộng sinh đôi bên cùng có lợi.

Anh không rõ cũng không quan tâm sách vạn quỷ đạt được gì hay có âm mưu nào. Anh chẳng có khả năng đi lo lắng cho điều đó, trời sập thì vẫn có người cao hơn chống. Anh chỉ là một kẻ tầm thường, một cá thể nhỏ bé trong thế giới mênh mông này.

Nói anh ích kỷ cũng được, anh nhận. Vì anh thật sự như thế, bản chất con người chính là ích kỷ chiếm đa số không phải sao? Anh chỉ là thuộc về cái đa số ấy mà thôi.

Chúc Ly tập trung toàn bộ tâm thần vào chiếc tủ trước mặt mà không chú ý, ngay lúc này có một bóng đen lúc ẩn lúc hiện đang nhìn anh từ phía sau.

Chậm rãi, không một tiếng động, bóng đen dần tiến đến gần sau lưng anh, nó vương ra một bàn tay khô héo trắng bệch với móng vuốt sắc nhọn.

Nhưng ngay khi bàn tay chuẩn bị chạm vào sau lưng anh định từ phía sau định đem tim anh móc ra, thì mặt dây truyền cũng chính là sách vạn quỷ anh đang đeo trước ngực chợt lóe sáng lên ánh đỏ.

Cùng lúc đó, ngay khoản không phía sau đầu Chúc Ly xuất hiện một đôi mắt quỷ dị mở trừng với những ký tự kỳ lạ xung quanh. Ánh mắt ấy dường như chứa đựng uy quyền tuyệt đối có lực trấn nhiếp mạnh mẽ khiến bóng đen đang định đánh lén anh sợ hãi.

Nó còn không kịp hét lên đã phải câm nín trong im lặng, nổ tung như pháo hoa và biến thành khói đen tan đi.

Bóng đen biến mất đôi mắt kia cũng nhắm lại rồi ẩn đi như chưa từng xuất hiện. Mà đằng trướ,c Chúc Ly chẳng hề hay biết việc này, anh chỉ cảm thấy cảm giác nguy hiểm giảm bớt một chút, nhưng cũng chỉ giảm bớt mà không phải biến mất.

Cắng chặt răng đem tủ đông kéo ra.

“Gào! Ầm.”

Tủ vừa mở, không hề bất ngờ, cái xác bên trong lập tức bật mạnh dậy hướng Chúc Ly công kích.

Do có chuẩn bị trước, anh không chút hoang mang nghiêng người hiểm hiểm tránh đi công kích của nó và đồng thời canh chuẩn khe hở dùng dùi gỗ đào đâm mạnh vào ngực nó.

Dưới tác dụng trấn áp của gỗ đào trăm năm cái xác tạm thời mất khả năng dị động chỉ có thể ngoan ngoãn nằm im đó hướng anh gầm gừ đe dọa.

“Phù, suýt nữa là tèo!” Chúc Ly vuốt mồ hôi trên trán, tay vỗ ngực than thở.

Đoạn, anh nheo mắt nhìn cái xác đang không ngừng nhe răng rít gào trong tủ đông, thầm đánh giá: “Thứ này là cương thi hóa trong truyền thuyết phải không ta? May không bị đánh trúng bằng không với số tiền hiện tại mình không biết có mua nổi thuốc trị thi độc trên kênh giao dịch của Vĩnh Dạ không nữa.

Còn cái cửa hàng vạn quỷ kia thì không trông cậy được rồi, nó từ khi bán xong hai món hàng cho mình là cứ luôn ở trạng thái chờ cập nhập, không biết nó còn phải cập nhập đến ngày tháng năm nào, hai!”

Chúc Ly thở dài một hơi rồi không tiếp tục háo thời gian nữa. Anh lấy ra đinh thép đã nhúng qua thủy ngân và búa đem tay chân cùng đỉnh đầu của con tang thi trong tủ kia đóng đinh.

Khi cây đinh thứ năm được đóng vào đỉnh đầu cương thi thì nó lập tức hoàn toàn yên tĩnh xuống. Nếu không nhìn vào năm cây đinh đóng trên cơ thể ấy thì nó hiện tại cùng một cái xác vô hại không khác gì.

Làm xong nhiệm vụ, Chúc Ly vỗ nhẹ lên quần áo hai cái rồi rút dùi gỗ đào đang cắm trên ngực cương thi ra cất trở lại balo. Xong đâu đó, thấy không còn quên sót chuyện gì, anh lập tức theo đường cũ phản hồi, bỏ chạy lấy người trở về khách sạn nghỉ ngơi.

Khi Chúc Ly lật người qua tường rào hướng khách sạn chạy đi, anh không biết xa xa phía sau mình, tại cửa sổ bốt đồn trú bảo vệ, ông lão mà anh cho rằng là bảo vệ của nhà xác đang đứng đó, tay cầm một chiếc đèn bão cũ kỹ chăm chú nhìn bóng lưng anh rời đi.

Trên gương mặt khô gầy nhăn nheo của ông cụ chợt xuất hiện một nụ cười. Không biết là do phản chiếu từ ánh đèn hay thế nào mà nụ cười của ông trông vô cùng âm trầm và quỷ dị.

Cùng lúc đó, đang chạy vội trên đường Chúc Ly chợt cảm thấy sau lưng lạnh căm, cảm giác như bị thứ gì đó theo dõi.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,805
Điểm cảm xúc
782
Điểm
113
Chương 14:
14

Chúc Ly sau khi hoàn thành xong nhiệm vụ thì đêm đó lúc không giờ như thường lệ anh nhận được phần thưởng tương ứng, Xích Quỷ.

Xích quỷ là một quỷ khí cấp D, phương pháp sử dụng giống đại đa số quỷ khí khác là dùng sinh mệnh lực để trao đổi. Nó là một quỷ khí đa năng có tác dụng cả công lẫn thủ.

Sau khi dùng máu nhận chủ ta có thể thông qua tinh thần lực dùng ý niệm khống chế nó co duỗi tùy ý.

Tùy thuộc vào cái giá người dùng chịu chi ra bao lớn đổi lại sức mạnh và độ duỗi kéo dài của sợi xích tỉ lệ thuận theo bấy nhiêu. Và tất nhiên chỉ trong phạm vi cấp D trở xuống, tức là lực lượng sức mạnh tối đa nó có thể thôi động phát ra là ở cấp D+ và chiều dài có thể kéo dãn hết mức là tầm 100m.

Về phương diện công kích xích quỷ có hai nhánh phụ.

Nhánh thứ nhất là tập trung về chất lượng hay đúng hơn là sức mạnh, đem toàn bộ lực lượng quy nạp vào một sợi xích duy nhất.

Nếu là người thiên về đánh cận chiến có thể đem nó bao quanh nắm tay, như vậy cú đấm đánh ra không những chứa đựng năng lượng sát phạt khủng bố, mà còn bảo vệ tay của người dùng an toàn không bị lực phản chấn gây thương tích.

Nếu là dạng viễn trình, có thể vận dụng nó như roi dài dùng để quất đánh hoặc xiết chặt, trói buộc,…

Nhánh phụ thứ hai là về số lượng.

Người sử dụng có thể đem xích quỷ phân thân thành nhiều sợi, cách công kích tương tự nhánh một, chỉ là số lượng xích được phân ra càng nhiều sẽ tỉ lệ nghịch với sức mạnh chúng nó phát ra.

Ưu điểm duy nhất là dùng khá tốt trong những trường hợp quần công khi gặp một đám địch nhân yếu hơn mình.

Còn về hướng phòng thủ thì chỉ có một khả năng chính là đem xích vòng quanh cơ thể, như vậy có thể sử dụng nó như một loại giáp bảo hộ, có thể miễn dịch hoàn toàn với công kích dưới cấp D, giảm 70% khi gặp phải sát thương cùng cấp và đặc biệt là có thể chịu được một đòn toàn lực của cấp C với thương tổn được chia bớt 5%, đảm bảo giữ lại một hơi không chết cho chủ nhân.

Chúc Ly ngồi trên giường trong phòng khách sạn trong tay cầm một sợi dây xích màu đen, dài chừng hai met có kích cỡ bằng hai ngón tay chụm lại.

Anh mân mê nó trong lòng bàn tay mình lật qua lại nghiên cứu, miệng vô thức đánh giá: “Dùng mắt trần nhìn qua thì nó không khác một sợi xích sắt bình thường, chạm vào thì thấy trơn nhẵn và lạnh lẽo đặc trưng của kim loại.”

Anh cầm một đoạn xích gõ lên sàn nhà vang lên âm thanh cộp cộp, gật gù nói: “Chất lượng chắc không tệ đâu nhỉ, dù sao cũng là quỷ khí cấp D mà. Nếu nó quá giòn thì sẽ là sỉ nhục của giới cấp D mất. Phải tìm cơ hội kiếm một con quỷ cấp thấp để thử nghiệm vũ khí mới này của mình mới được.”

Chúc Ly cười nhẹ một tiếng rồi đem xích quỷ vòng hai vòng quanh cổ tay trái lập tức sợi xích lớn dài hai met nhanh chóng thu nhỏ lại vừa khích với cổ tay anh. Nếu không chủ động tra xét khi nhìn vào chỉ sẽ cho rằng đó là một sợi xích đeo tay trang trí bình thường.

Quỷ khí đã nhận chủ sẽ có một chức năng đặc biệt không đòi hỏi trả giá, đó là có thể ẩn mình hoặc biến hóa thu nhỏ bám chặt trên người chủ nhân không lo rơi rớt, càng không tạo cảm giác vướn víu cộm người.

Chỉ khi chủ nhân chết thì nó mới tự động tách rời khỏi thân thể trở lại hình thái vô chủ ban đầu.

Nhìn sợi xích nhỏ trên cổ tay, Chúc Ly lại nhớ đến cây dùi bằng gỗ đào của mình thì không khỏi tiếc nuối: “Ây chà, phải chi cái dùi gỗ của mình cũng có cái công năng như mấy quỷ khí này thì tốt quá!”

Dùi gỗ đào trong tay Chúc Ly tuy cũng giống xích quỷ có thể trấn sát quỷ dị, nhưng bản chất của chúng nó là khác nhau.

Cái dùi gỗ là một pháp khí mà không phải quỷ khí.

Pháp khí là những vật phẩm ẩn chứa sức mạnh linh khí bên trong có tác dụng hữu hiệu trong việc trấn sát khắc chế mọi tà quái âm ma.

Người sử dụng nó không cần trả giá đại giới là sinh mệnh như khi dùng quỷ khí, chỉ là số lượng chúng rất ít, phải nói là cực kỳ hiếm có khó được. Và đại đa số pháp khí đều cần phải có một lượng tinh thần lực mạnh mẽ vượt trội mới có thể thôi động vận dụng năng lượng bên trong phát ra ngoài. Thế nên đa phần các loại pháp khí này đều chỉ có người dị năng hay võ giả, tu pháp,… mới dùng được.

Nói là đa số vì cũng có thiểu số, có một ít pháp khí đặc biệt không cần dùng tinh thần lực làm vật dẫn trung gian để thôi động năng lượng, với loại này dù là người thường cũng có thể sử dụng. Ví dụ như dùi gỗ đào trong tay anh Chúc Ly.

Còn quỷ khí thì bao dung hơn, nó không kén chọn như pháp khí, dù là người thường hay dị năng giả đểu có thể sử dụng được chỉ cần có thể trả được cái giá của nó yêu cầu, đồng thời tác dụng phụ cũng rất lớn.

Như là người thường một khi sử dụng quỷ khí thì trăm phần trăm sẽ chết.

Một khi sử dụng, người đó nếu không bị chính quỷ khí ăn mòn khống chế biến thành thành quái vật giết chóc vô độ rồi bị dị năng giả khác giết chết. Thì cũng vì sử dụng nó tiêu hao hết tuổi thọ bị nó hút khô đến chết.

Còn dị năng giả, do có dị năng trong người đem tinh thần lực và thể chất tăng lên, nên không dễ dàng bị quỷ khí ô nhiễm hay bị nó khống chế.

Còn về tác dụng phụ là cái giá phải trả khi sử dụng thì ai cũng giống ai, đều buộc phải chi trả như nhau theo nhu cầu. Đến cả dị năng của bản thân sau khi thức tỉnh thành công mỗi khi sử dụng còn phải trả giá tương ứng huốn hồ là mượn dùng ngoại lực.

Nói nôm na thì có thể hiểu dị năng là một loại năng lượng được chuyển hóa từ chính sinh mệnh lực của người đó. Mỗi khi sử dụng dị năng cho chiến đấu chính là lấy nguồn sống của bản thân đi liều mạng.

Hiện tại, tạm thời chưa có phương pháp hữu hiệu nào đem tác dụng phụ này loại bỏ trăm phần trăm, mà chỉ có thể thông qua một số vật phẩm có công dụng đặc biệt liên quan đến kéo dài hoặc phục hồi một phần thọ nguyên, hay như phục dụng các loại thiên tài địa bảo ẩn chứa linh khí năng lượng thuần túy của đất trời có tác dụng tương tự hoặc tăng cấp bậc người dùng. Dù sao cấp bậc tăng thì tương ứng thọ nguyên cũng tăng lên theo mà.

Người thường sau khi thức tỉnh thành công trở thành dị năng giả, thể chất tương đương được cải tổ thay đổi về chất, tiến hóa lên một tầng cao mới vượt xa trước đó. Vì lẽ ấy cũng khiến cho tuổi thọ của bản thân người đó tăng lên, cấp bậc dị năng càng cao giới hạn tuổi thọ càng lớn.

Ví như dị năng giả cấp E, vừa mới thức tỉnh thành công sẽ được tăng lên mười năm thọ mệnh so với ban đầu. Lên đến cấp D thọ nguyên được cộng dồn lên thêm trăm năm, cấp C là ngàn năm, cấp B là vạn năm,… tương tự theo đó tính, bình quân mỗi tăng một cấp sẽ được cộng thêm gấp mười lần cấp kế trước đó.

Hiển nhiên, cấp bậc cao, dị năng mạnh mẽ tương ứng cái giá khi vận dụng sức mạnh phải trả cũng tỉ lệ thuận tăng lên theo.

Nói chung là dị năng giả càng thường xuyên sử dụng sức mạnh thì càng sống không lâu, nhưng trong thế giới này luôn gặp nhiều nguy cơ, không thể không sử dụng nó để chiến đấu bảo vệ bản thân trước nguy hiểm.

Dù sao đi nữa vẫn là thọ nguyên mãi không đủ dùng.

Như thế, cho đến khi có phương pháp khắc phục hoàn toàn hoặc giảm bớt cái giá của tác dụng phụ nói trên thì dị năng giả ngoài mang tiếng là cường giả ra thì còn bị gắn mác đoản mệnh trên người.

Hiện tại phần lớn dị năng giả gặp bình cảnh quá lâu, hoặc sắp đến hạn đều lựa chọn tiến vào những vùng cấm, khu vực hoang địa chưa thăm dò để tìm kiếm những vật phẩm hoặc thiên tài địa bảo với mục đích chung là bảo mệnh và gia tăng thực lực.

Trở lại với việc sử dụng quỷ khí.

Trong việc dùng quỷ khí cũng có có hạn chế và quy tắc riêng, không phải cứ là dị năng giả thì có thể sử dụng bất cứ loại quỷ khí nào.

Bởi quỷ khí cũng phân cấp bậc, người có thực lực thấp không thể sử dụng quỷ khí cấp bậc quá cao vượt qua khả năng bản thân.

Có câu người phải biết thân biết phận biết đủ, có thể nảy sinh tham niệm nhưng không nên quá tham lam. Nếu không, một khi lòng tham vượt tầm kiểm soát lẫn khả năng tự thân sẽ trở thành con dao lưỡi ngược đem chính mình giết chết.

Dị năng giả cấp thấp nếu dùng quỷ khí cấp bậc quá cao sẽ không khác gì người thường cầm quỷ khí trong tay và kết cục cũng tương tự.



Chúc Ly không ngờ rằng lần này đến đây làm nhiệm vụ còn khá thuận lợi, không quá khó hay nguy hiểm như anh tưởng tượng. Tuy đoạn giữa có chút khúc chiết suýt thật thuyền trong mương, nhưng kết quả vẫn là tốt.

Do việc hoàn thành nhiệm vụ sớm hơn dự tính, anh hiện tại trở nên rảnh rỗi.

Ngẫm lại hiện tại cũng không có việc gấp, trường học thì còn đang tạm nghỉ, mà thời gian hẹn với tiểu đội Nanh Sói còn hơn một ngày.

Tiền đã chi ra, lại không cần gấp trở về, thêm nữa từ khi xuyên qua đến nay do tình hình chung linh dị hoành hành khiến giao thông giữa các khu vực không dễ dàng. Mỗi lần muốn đi đâu xa đều phải có cũng đủ tài lực hoặc thực lực và sự may mắn, bằng không đừng nói đến chuyện rời nhà đi đến nơi khác, nghĩ cũng đừng nghĩ. Thế nên đây là lần đầu Chúc Ly đến một nơi khác ngoài thành phố Phú Mỹ.

Sau vài giây suy tư anh quyết định đi thăm thú đây đó một chút, thưởng thức và mua một ít đặc sản mình hứng thú trở về.

Nghĩ là làm, Chúc Ly vác balo lên vai rời khỏi khách sạn, dựa theo sổ tay du lịch do nhân viên khách sạn miễn phí đưa tặng, thuê một chiếc xe tự lái trong ngày chạy đi đây đó.

Trong khi anh đang vui vẻ dạo quanh nội thành thành phố Thủ Đức tìm tòi món ngon và vật kỷ niệm, không biết rằng ờ thành phố Phú Mỹ bên kia có người đang nhắc đến mình.
 
Top