Lượt xem của khách bị giới hạn

[Xuyên không] Nguyên Thủy Thời Đại - Kỳ Phương

Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
[Xuyên không] Nguyên Thủy Thời Đại - Kỳ Phương

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,485
Điểm cảm xúc
1,410
Điểm
113
Chương 170: Saita lên âm mưu
Tuy chưa nhìn thấy bộ dáng của bầy thú kia, thế nhưng Minh Vũ cũng đã mườn tượng ra được chúng là loại động vật gì rồi.

Thân hình giống hươu, đầu không có sừng, màu sắc khác nhau, thì hết chín phần là ngựa hoang đồng cỏ rồi.

Đồng cỏ chính là nới thích hợp để sinh tồn và phát triển các loài động vật ăn cỏ cở lớn hay cở trung trung.

Kiểu như Voi, Hà Mã, Tê Giác, hay những loài thú ăn cỏ sống theo từng bầy lớn, như Linh Dương, Sơn Dương, Hươu, Ngựa Vằn, Trâu và cả Ngựa.

Ngựa chính là một loại động vật có thể thuần hóa làm vật cưỡi cũng như vật kéo cực kỳ tốt, chúng là một loại động vật có tính bầy đàn rất cao, như vậy chỉ cần thuần hóa con đầu đàn thì những con khác trong đàn hết chín phần cũng sẽ được đồng hóa theo.

Trâu tuy có sức khỏe và độ bền bỉ cực kỳ tốt, nhưng so với ngựa thì vẫn kém xa về mặt tốt độ và chuyển hướng chạy một cách nhanh chóng.

Vì không có động khác thay thế, nên Minh Vũ phải bắt trâu đi cưỡi, nếu như lúc này phát hiện ra một bầy người thì Minh Vũ quyết tâm bắt cho bằng được tất cả bầy ngựa hoang này.

Còn về phần ngựa vằn, dọc đường Minh Vũ cũng phát hiện ra khoảng hai bầy lớn có số lượng trên 200 con mỗi bầy, thế nhưng hắn không có ý định thuần hóa ngựa vằn làm vật cưỡi hay thú nuôi.

Có thể nói ngựa vằn là một trong những giống loài ăn cỏ hắc dịch nhất, không khác gì những con thú lưu manh. Bọn chúng rất là hiếu chiến, nhưng cũng rất dễ bị kinh sợ.

Mà phương thức chiến đấu của chúng cũng thật là đê tiện, đó là cắn, bọn chúng ngoài việt đá chân ra thì phương thức thứ hai đó chính là cắn nhau.

Thử nghĩ mà coi, khi vòa chiến đấu giửa hai bên, kỵ binh hai bên không ngừng chạy nước rút xông vào nhau, tiếng hét thảm vang đầy trời. như thế sẽ dọa sợ chết những con ngựa vằn ngu ngốc.

Mà còn chưa tính chúng còn có thể cắn lấy tai nhau khi di chuyển, như vật với một giống loài không có tính kỹ luật, hiếu chiến, nhưng lại nhác gan kia sẽ làm gì cho một đội quân.

Mà cho dù dùng nó kéo xe cũng không được, thì bộ khung xương của chúng không phù hợp với yêu cầu, vì xương lưng và đùi chúng khá yếu.

Từ những đặc điểm trên loại ngựa vằn chỉ có thể cung cấp thịt và da mà thôi, không khác gì những loại động vật ăn cỏ khác.

Bữa tôi hôm đấy, không khí đã dịu đi rất nhiều, không biết là có phải phụ cận quanh đây có nhiều cây xanh hay không, mà trong đêm đó mọi người rất dễ chìm trong giấc ngủ.

Minh Vũ đương nhiên là mặt cực dày xông vào trong lều trại của Melly mà ngủ cùng nàng, phải nói ngủ cùng phụ nữ là thích nhất một tay sờ ngực, một tay sờ mông, ngủ một giấc cho đến tận sáng.

Mà dường như Melly cũng thích cái cảm giác khi có người ôm khi ngủ. khi nàng được hắn ôm ngủ, sẽ ngủ được sâu hơn, tuy cái tay tên kia lúc ngủ cũng không ngừng quấy phá nàng.

Một đêm an bình đối với nhóm người Minh Vũ, nhưng lại không yên bình tại vùng đồng cỏ hoang dã này.

Vào ban đêm cũng là thời gian hoạt động mạnh mẽ của các loài động vật săn mồi về đêm như rắn, sói, linh cẩu, thậm chí là những loài động vật khác mà Minh Vũ cũng không hề biết đến.

Mà cách nơi đóng cứ bộ lạc Đại Việt không xa về phía đông chừng một ngày đi bộ, đó cũng là nơi đồn trú của một bộ lạc khác, cái bộ lạc này cũng đến từ rừng vùng núi phía bắc, bộ lạc Sầm Sơn.

Thật không ngờ ngoài bộ lạc Đồ Sơn ra thì bộ lạc Sầm Sơn cũng đi đến vùng đồng cỏ này, thậm chí còn đến sớm hơn gần nữa tháng.

Saita vẫn bộ dáng như củ, thân hình cao lớn cơ bắp cuồng cuộn khắp người, đó chính là hình mẫu lý tưởng của các phụ nữ bộ lạc Sầm Sơn.

Thế nhưng lúc này đứng kế bên Saita là một người phụ nữ cũng có dáng người hình mẫu của một nữ chiến binh, hai người kết hợp với nhau quả thật là một sự hoàn mỹ nhất.

Người phụ nữ này không ai khác đó chính là Uver người đã từng lập mưu hãm hại Melly cũng như là khiếp sợ với lực chiến đấu của bộ lạc Đại Việt mà rút lui ra khỏi lãnh địa bọn họ.

Uver đã dẫn theo gần 500 chiến binh của mình gia nhập bộ lạc Sầm Sơn, nơi mà có người mà ả ta cho là mạnh mẽ nhất giữa các bộ lạc. Saita thủ lĩnh bộ lạc Sầm Sơn.

Người của bộ lạc Sầm Sơn cũng không hề hay biết là ở giữa vùng đồng cỏ lại có một cái hộ trao đổi cực lớn, có thể trao đổi được rất nhiều thứ hữu ít đễ chuẩn bị cho mùa đông. Đó là mai rùa, thứ duy nhất chỉ có thể tìm thấy trao đổi ở vùng đồng cỏ này mà thôi.

Mai rùa có tác dụng tương tự nồi sành của bộ lạc Đá Lớn, có thể dùng để nấu thức ăn, nhưng độ bền sẽ không bằng nổi sành và nước nấu bên trong cũng lâu hơn rất nhiều.

Đó là nguyên nhân thứ nhất mà thôi, còn nguyên nhân thứ hai là bọn họ có thể săn bắt thú ở đồng cỏ này, thú ở đây rất nhiều bắt hoài không hết.

Chính vì lẽ đó Saitai mới có chuyến đi đến đồng cỏ này. Hắn dự định sẽ săn thật nhiều thú lấy da cùng thịt để rồi vào mùa đông bọn họ sẽ tranh thủ tiêu diệt bộ lạc Đá Lớn lấy đi cách bọn họ làm ra nồi sành cũng như đoạt lại Melly từ trong tay tên thủ lĩnh bộ lạc Đá Lớn yếu ớt kia.

Tuy có Uver trong tay, thế nhưng Saita vẫn chưa hài lòng, bởi vì hắn luôn cho rằng trong tất cả các bộ lạc tại nơi đây chỉ có Melly mới là người mạnh nhất, giỏi nhất, chỉ có như thế, mới đủ tố chất sinh con cho hắn, con của hắn sau này cũng sẽ trỡ thành người mạnh nhất các bộ lạc, giống như hắn vậy.

Trong những ngày vừa qua, Saita cùng đồng bọn đã săn giết được rất nhiều thú ăn cỏ, mỗi ngày sối lượng lên tới 7 -8 con thậm chí có ngày lên đến 10 con. Những con thú kia bao gồm, linh dương, sơn dương, trâu đồng cỏ.

Dường như bọn họ đây là lần đầu tiên săn được nhiều thú lớn đến như thế, chỉ trong thời gian ngắn mà bọn họ đã tích góp hơn 100 tấm da thú lớn. với số lượng da thú đó do dù bọn bọn tích góp trong 2 năm vẫn không đủ.

Saita lúc này mới hiểu tại sao bộ lạc Syk lại mạnh mẽ như thế, bởi vì bọn họ đi ra vùng đồng cỏ, vùng đồng cỏ rất nhiều tài nguyên, thú săn hoài không hết. chỉ cần phục kích nơi gần nguồng nước thì thú sẽ tự mò tới mà thôi.

Nhưng hắn ta không hề biết, mọi thứ mà hắn có được lúc này đều là do Uver mà ra, trong suốt quãng đường nàng ta không ngừng nói về những kiến thức của mình về đồng cỏ cho hắn nghe cũng như vị trí của khe nước và nơi phục kích thu hoang tốt nhất.

“ Saita! Ngươi đang nghĩ gì thế!” Uver đang ngồi cạnh đống lửa, trên tay nàng là một xiên một quả tim đang được nướng trên bếp lửa.

Bộ lạc Sầm Sơn quan niệm, tim chính là bộ phật thiết yếu nhất của động vật, vì thế tim là nơi ăn tốt nhất, vì thế chỉ có người có công lớn hay thủ lĩnh và Vu mới có quyền được ăn tim mà thôi.

Ăn Tim cũng chính là biểu tượng sức mạnh của bộ lạc Sầm Sơn, Uver đang nướng trái tim thuộc về mình, đồng thời ánh mắt nhu tình nhìn về Saita đang đứng. từng ánh lửa bập bùng càng tô thêm vẽ kiệt tác hoàn mỹ của một vị chiến binh.

“ ta đang dự định! Vào mùa đông ta sẽ liên minh các bộ lạc với nhau để tiêu diệt bộ lạc Đá Lớn!”

“ bằng cách nào! Bộ lạc bọn chúng có thứ vũ khí rất lợi hại, có thể trong một đêm giết cả một bầy chim đồng cỏ!” Uver nhắc đến chuyện kia làm cho Saita có chút không vui

“ ta có cách! Chỉ cần đủ lợi! bọn họ sẽ giúp ta thôi!” Saita âm hiểm nói.

“ bộ lạc bọn chúng có cách làm ra nồi, nồi rất quan trọng, dùng rất tốt, ngưng giá rất cao! Chỉ cần thông báo cho những bộ lạc khác biết, chỉ cần đánh bộ lạc Đá Lớn, nồi của bọn họ sẽ được chia đều, ngay cả cách làm ra nồi cũng sẽ đem cho bọn họ!”

“ ta không tin với điều kiện kia, bọn họ sẽ không đồng ý!” Saita cười âm hiểm.

“ tốt! quá tốt! ngươi là tốt nhất!” Uver nghe Sai ta nói thế cười thích chí không ngậm được mồm.

Nàng ta định cắn trái tim đã được nướng chín kia, thì lại có một cảm giác buồn nôn ập đến, nàng ta nôn ọe không ngừng….

Nguyên Thủy Thời Đại - một tác phẩm của Hoàng Kỳ Phương

bạn có thể bàn luận cùng chia sẽ thông tin bộ truyện tại đây. mong được sự ủng hộ của đọc giả.

Thân!!!
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,485
Điểm cảm xúc
1,410
Điểm
113
Chương 171: Rừng gập mặn nguyên sinh
Mà cũng cách nơi đóng trú bộ lạc Sầm Sơn không bao xa, khoảng cách cũng chỉ nửa ngày đi đường bộ lạc Đồ Sơn cũng đang tụ tập tại nơi này,số lượng hơn 100 người lúc ban đầu, lúc này chỉ còn khoảng 100 người.

Lúc này Bamma thủ lĩnh bộ lạc đang ngồi cùng các chiến binh bộ lạc ăn tối, trên bếp lửa là một con Linh Dương to thịt đã được cắt ra phân nửa, chỉ còn một ít ở xương sườn mà thôi.

“ ngày hôm nay thu hoạch không tệ!” Bamma thích chí nói.

“ Thủ Lĩnh! Tại sao ngươi biết đồng cỏ này rất dễ săn thú!” một tên chiến binh có bộ dạng to con,nhưng cũng có mấy phần ngu ngốc giống Orc ồm ồm lên tiếng.

“ ta từng bị bộ lạc ăn thịt người bắt đi, nhưng may ta chạy thoát khỏi. “ Bamma nhớ lại ký ức khi xưa, trên khuôn mặt phong trần của hắn để lộ ra một vẻ tang thươngs cùng tiếc nuối.

“ năm đó ta cùng rất nhiều người bị bắt, trong đó có Vu bộ lạc Đá Lớn nữa.! khi đó Lão Vu kia lớn hơn ta rất nhiều! bọn ta cùng nhau bị nhốt tại một cái chuồng, hằng ngày chỉ biết gặm cỏ vỏ cây mà sống.”

Bamma trầm ngâm một chút rồi nói tiếp.

“ rồi bọn ta bị bắt đi đến chỗ này để chuẩn bị làm hội trao đổi. nhưng rất may giữa đường lại bị một bầy Linh Cẩu tập kích, bọn ta may mắn sống sót rời khỏi đồng cỏ này.!”

“ Thủ Lĩnh thật lợi hại!” mấy tên xung quanh nghe thủ lĩnh kể chuyện chưa, nghe thế liền khen không dứt miệng.

Phải nói cái thói nịnh hót vỗ mông ngựa ở thời kỳ nào cũng có, mà bản thân Bamma nghe tộc nhân của mình khen tài giỏi cung thấy bản thân mình cao ngạo hơn một chút so với những thũ lĩnh bộ lạc khác.

Ít nhất hắn ta có thể sống sót từ trong tay bọn chúng, mà còn quay ngược trở lại trao đổi lấy thức ăn, da thú, vũ khí của bọn chúng để cho bộ lạc bản thân ngày trở nên hùng mạnh.

Và Bamma luôn tự hào về điều đó.

“ Thủ Lĩnh! Ngày mai chúng ta làm gì?” một tên hăm hở hỏi.

“ Ngày mai ư! Ta định đi đến hướng kia, nơi có một con suốt cực lớn, nơi đó có thứ mà chúng ta cần!”

“ thủ lĩnh là cái gì?”

“ ta không biết phải gọi nó là gì, thế nhưng ta có thể dùng nó thay thế nồi của bộ lạc Đá Lớn!”

“ thật! thủ lĩnh ngươi nói thật! giống như nời bộ lạc Đá Lớn, vậy là bộ lạc Đá Lớn lấy nồi từ chỗ đó!” tên kia lại hỏi.

“ không! Ta không biết nồi bọn họ lấy ở đâu, thế nhưng ta từng thấy bộ lạc ở bên kia dòng sông lớn dùng nó để nấu thuốc!”

Sau một hồi trò chuyện thì cả một đám người không hiểu thứ mà Bamma muốn nói là cái gì, nhưng bọ họ chỉ biết rằng, ngày mai sẽ có thức ăn ngon, mà một thứ giống như nồi của bộ lạc Đá Lớn để bọn họ thu thập.

Phải nói Bamma cũng là một người có năng lực lãnh đạo, thời trẻ tuổi Vu của bộ lạc Đá Lớn cũng giống như hắn, cũng từng bị bộ lạc ăn thịt người bắt được.

Vậy mà một người lại quay ngược trở lại vùng đất này để tìm lợi ích cho bộ lạc, làm cho bộ lạc ngày càng hùng mạnh, không sợ thiếu thức ăn, thiếu da thú vào mùa đông lạnh giá.

Còn Vu bộ lạc Đá Lớn với cái tính cố hữu và nhát chết đã khiến cho bộ lạc ngày càng đi xuống, nếu như không có Minh Vũ thì cái bộ lạc nhỏ bé kia hẵn là đã diệt vong từ mùa đông năm trước rồi.

…………………………………………………….

Đêm hôm nay nhiều nhà vui, nhiều nhà buồn, nhiều nhà ngủ không được, trong đó có Minh Vũ, cả đêm hắn cứ trằng trọc không ngủ được, hắn nghĩ về thứ mà Klu nhìn thấy khi tuần tra xung quanh.

Đó là là bầy ngựa hoang ở phụ cận, ngựa chính là tình thế bắc buộc cho cả bộ lạc lúc này, ngựa là là thú nuôi thuộc dạng khá dễ thuần hóa nhất trong các loài động vật mà con người từng thu phục.

Chỉ cần khống chế một con đầu đàn thì có thể hàng phục cả bầy ngựa, nhưng làm sao để bắt cả một bầy ngựa thì đó là cả một vấn đề lớn.

Ngựa chạy rất nhanh, chúng có thể dể dàng vượt qua các chướng ngại vật cao, thậm chí là lên tới 2m bọn chúng cũng có thể nhảy qua một cách dể dàng.

Mắt ngựa cực kỳ phát triển, với đôi mắt lồi và nhãn cầu cực lớn chúng có thể nhìn bao quát lên đến 280 độ, nếu chia ra mai phục từ xa và bao vây chúng thì rất khó mà làm cho được.

Theo như trí nhờ của Minh Vũ thì trong các bộ phim miền viễn tây nói về các bộ lạc da đỏ. Bọn họ bắt ngựa hoang bằng cách dùng ngựa đuổi theo và dùng một cái thòng lọng để kéo và khống chế ngựa.

Nhưng với tình hình bộ lạc lúc này khó để thực hiện điều đó, đầu tiên là dây thòng lọng và quăng dây,những thứ này, Minh Vũ chỉ nhìn thấy trên phim ảnh, không hề thấy thậ sự cả, mà trên phim ảnh thì với kỹ nghệ ánh trăng làm gì mà chẳng được, cho dù có làm sao thì lên hình cũng sẽ đúng, cũng chuẫn mà thôi. như thế cách quăng dây là không thể thực hiện rồi.

Còn đuổi theo đến tận cùng thì càng không thể nữa, ngựa chạy rất nhanh, hơn nữa là trên đồng cỏ bằng phẳng, bọn ngựa sẽ đạt vận tốc cực hạn trong thời gian rất ngắn.

Mà trong tay Minh Vũ chỉ là một bầy trâu với 24 con chạy chậm gấp đôi thập chí là gấp 3 so với ngựa. như thế cũng sẽ không có hiệu quả.

Cho đến tận sáng hôm sau, Minh Vũ với một đôi mắt thâm quầng, ngay cả Melly cũng phải giật mình vì trạng thái lúc này của Minh Vũ, giống như là một tên vừa trên mây xuống thần thái không ổn mộ chút nào cả.

“ Vũ! ngươi làm sao! Ngươi không khỏe! mắt ngươi! Đen! Rất đen!” Melly ngạc nhiên.

“ Cho ta một ly nước đường nóng!” Minh Vũ bỏ qua nét mặt ngạc nhiên của Melly mà trực tiếp sai người chuẩn bị thức ăn cho hắn.

Đường là một chất kích thích nhẹ cho thần kinh với một cốc nước dường nóng sẽ làm cho tinh thần tĩnh táo hơn rất nhiều.

Sau khi dùng bữa sáng xong, Minh Vũ đã cùng Klu mang theo một ít người đi tuần tra xung quanh và quan sát địa hình, cũng như là bầy ngựa hoang mà Klu nhắc đến ngày hôm qua.

Nhìn bộ dạng của Minh Vũ, Klu biết thủ lĩnh rất chú trọng đám thú kia, liền nhanh chóng dẫn người mang đi.

Nhưng rất là đáng tiếc cho Minh Vũ, cho dù hắn đi dạo cả một buổi sáng lại không thề thấy một cục phân ngựa nữa chứ huống chi là bầy ngựa.

Tin thần Minh Vũ có một chút xa sút, nhưng hắn không hề từ bỏ ý định của mình.

Buổi sáng hôm nay, tuy không tìm được thứ mà mình muốn, thế nhưng hắn cũng tận mắt chứng kiến địa hình xung quanh cũng như là cảnh quan.

Quả thật như lời Chok nói Raiquada chính là một dòng sông rất lớn, nước cũng không phải là mặn lắm, nhưng nếu dùng nước này để uống thì thật là không được.

Dòng nước khá là đục, không phải trong xanh như nước biển, chứng tỏ bên trong có rất nhiều sinh vật sinh sống dưới dòng nước kia.

Thực vật hai bên bờ sông cũng phát triển không ít, hẳn là đây là những loại cây có thể chịu được nước mặn, nên chúng mới có thể sinh sống và phát triển.

“ Thủ Lĩnh! Không nên đi xuống a! dưới có cá sấu! rất nhiều cá sấu! ta không mang theo cường nỏ! đánh không lại chúng!” Chok đi bên cạnh Minh Vũ, nhìn thấy Minh Vũ có ý định đ xuống phụ cận dòng sông liền lên tiếng cản lại.

“ không! Ta cần xác nhận, nhưng cây kia có phải là thứ ta đang cần hay không!” Minh Vũ kiên định nhìn đám thực vật sinh sống phụ cận hai bên bờ dòng sông.

Nếu như Minh Vũ không nhận lầm, thì bãi cây rừng phía dưới chính là giống loài của rừng ngập mặn. mà hệ sinh thái rừng ngập mặn thì vô cùng phong phú, nếu như có thể tìm được các loại tài nguyên bên trong đó thì cực kỳ tuyệt vời.

Từ đồng cỏ, nơi Minh Vũ và mọi người quan sát dòng sông cũng khá xa, ít nhất cũng phải 3 4 cây số mới có thể đi tới.

Chừng một giờ sau, Minh Vũ đã đi đến phụ cận dòng sông, đây là một bãi bùn lầy lớn, rừng rậm cực kỳ chằng chịt. mùi bùn đất cùng hương bị mặn tràn ngập không khí xung quanh. Melly đi thoe sau Minh Vũ cũng nhíu mày, đồng dạng có bộ dáng buồn nôn.

Cảm nhận được hương vị này, lòng Minh Vũ cảm giác nao nao, nhớ lại hương vị quê nhà, đây là mùi cá mặn, múi mắm mùi của quê hương.

Nguyên Thủy Thời Đại - một tác phẩm của Hoàng Kỳ Phương

bạn có thể bàn luận cùng chia sẽ thông tin bộ truyện tại đây. mong được sự ủng hộ của đọc giả.

Thân!!!
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,485
Điểm cảm xúc
1,410
Điểm
113
Chương 172: Nguyên tố của quỹ dữ
Đám người theo sau Minh Vũ lần lượt đi về phía trước, chỉ còn lại Chok với một bộ dạng lưỡng lự lo lắng không dám nói.

Chok có rất nhiều không biết phải nói làm sao với Minh Vũ, khu rừng phía dưới hắn đã tới một lần, lần đó đi theo hắn có gần cả 30 người, thế nhưng chỉ có một mình hắn sống sót rời khỏi.

Khi hắn trở về kể lại với Tù trưỡng cùng Già. Già không nói gì, thế nhưng ánh mắt xa xăm cũng nhưng tràn đầy hoảng sợ thốt ra hai từ “ Tà Thần!”

Và kể từ đó khu vực đầm lầy cũng như rừng rậm quanh dong suối lới Raiquada trở thành nơi cấm kỵ của cả bộ lạc.

Cũng như là hai từ “ Tà Thần!” hễ ai nhắc tới từ này sẽ bị bộ lạc trực tiếp trừng phạt, đó là điều cấm kỵ, ai nhắc đến sẽ bị tà thần trừng phạt, giết chết.

“ Thủ Lĩnh! Không được! Không Được! đi xuống sẽ chết! sẽ chết!” Chok vô cùng sợ hãi lớn tiếng.

Minh Vũ quay đầu lại, nhìn thấy bộ dáng kia của Chok, nên cũng đoán được có cái gì ở bên dưới mà tên kia chưa nói với mình.

“ Thủ Lĩnh! Không được đi đến đó, chỗ đó có Ai cũng biết là gì?” Chok mập mờ nói.

“ Ai cũng biết đó là gì?” Minh Vũ hỏi lại một lần nữa.

“ Đúng! Xuống dưới đó sẽ chết! Lửa trong rừng cây sẽ hút đi linh hồn! sẽ chết người! xuống dưới là chết!” Chok buôn ra những từ ngữ khó hiểu.

Mà mấy cái tộc nhân nghe thế cũng bán tính bán nghi không hiểu ra sau, mà nhìn bộ dáng của bọn họ cũng biết đã có một chút sợ hãi.

“ Ngươi từng đi đến đó!” Minh Vũ tiếp tục hỏi.

“ Đúng! Bọn ta đi rất nhiều người! nhưng chỉ có mình ta sồng trở lại! nơi đó có “ TTTTT..À!!!! Thần……” Chok nói ra hai từ kia thì cực kỳ nhỏ giọng cũng như run rẫy trong lời nói.

“ Tà Thần! lại tà thần!” Minh Vũ cau mày thật chặt nhiêm nghị nhìn Chok.

“ bên dưới có lửa trên ngọn cây, lửa màu lá cây, rất kinh khủng, lửa đó sẽ hút chết người!” Chok hoảng sợ nhớ lại sự kiện trước kia.

“ Lửa màu xanh!”

“ Đúng Lửa màu xanh! Già nói là Tà thần! vùng đát của thần linh không được xâm phạm, xâm phạm sẽ chết!”

“ Ngươi bình tĩnh! Kể lại gì mình thấy xem nào!” Minh Vũ bình tính lấy lại phong độ nói, chuyện tà thần kia Minh Vũ 10 phần sẽ không tin vào chuyện kia.

Chok có bộ dáng run sợ, hắn ngồi bệch xuống đất, bắt đầu nhớ lại những chuyện trước kia.

“ Mùa khô năm đó, khi ta vừa mới vượt qua ngày lễ trưởng thành, thì cùng Ramset đi săn thú.! Bọn ta đi rất lâu, nhưng không tìm thấy con mồi nào cả.

Trời đã tối! bọn ta không tìm được thức ăn liền nghĩ đến sẽ đi tới chỗ kia tìm thức ăn! Chỗ có có nhiều Cua! Ăn rất tốt!”

“ban đầu bọn ta bắt được nhiều cua lớn! Ramset muốn bắt nhiều hơn mang về bộ lạc, nên đi vào sâu bên trong!”

“ Lúc đó! Lúc đó!” nét mặt Chok càng trở nên xanh mét, nhưng vẫn tiếp tục kễ.

“ Phía trước! trên ngọn cây! Xuất hiện tà thần! một đám lửa màu lá cây bốc cháy trên ngọn cây! Mumu là người đầu tiên phát hiện! hắn cũng là người chết đầu tiên!”

“ lúc đó bọn ra rất hoảng sợ! sau đó có nhiều lửa xanh lá cây cháy lên khắp nơi! Tà thần xuất hiện càng nhiều! lửa càng cháy nhiều thì người càng chết nhiều!”

“ ta ở phía sau mang theo cua nên nhìn thấy tất cả! ta hoảng sợ! một mạch bỏ chạy! ta không dám quay đầu lại, không dám nhìn lửa màu xanh kia!”

“ chỉ có mình ta sống sót! Cả Ramset cũng chết! ta rất sợ!”

Lúc này Chok đã run cầm cập sợ hãi khi nhớ lại ký ức kinh hoàn khi xưa.

Mấy cái tộc nhân xung quanh nghe Chok kể cũng kinh hãi, sắc mặt xanh mét,1 ngay cả Melly cũng có bộ dạng như thế.

Chỉ riêng có Minh Vũ vẫn giữ được bình tĩnh, tiếp tục hỏi.

“ bọn họ chết như thế nào!”

“ Ta không biết! chỉ thấy bọn họ ôm cổ, không ngừng ho, ho rất nhiều rồi ngã xuống bùn chết!” Chok sợ hãi.

“ Có thật ngươi nhìn thấy lửa màu lá cây!”

“ đúng lửa màu lá cây trên ngọn cây! Ta chưa từng thấy lửa nào như thế cả!” Chok run rẫy.

Minh Vũ trầm ngâm một hồi, thái độ dường như suy tư, bộ dáng giống như không muốn đi xuống bên dưới nữa.

Nghĩ như thế Chok cảm giác thở phào nhẹ nhõm, muốn li khai nơi này. Thế nhưng trái ngược với ý nghĩ của Chok cùng đồng bọn. Minh Vũ càng muốn đi đến vùng đất kia xem thử.

“ tà thần ư?” hắn là người đầu tiên không tin. Lừa màu xanh lá, đối với người Nguyên Thủy đó là hiện thân của tà thần, của thần linh của một cái gì đó siêu nhiên, nhưng đối với Minh Vũ đó là kiến thức thường thức nhất mà bất kỳ một đứa học sinh lớp 8 trở lên ai cũng biết.

Đó là hiện tượng phốt pho phản ứng với Oxi trong không khí. điều kiện để hình thành việc này trong tự nhiên đó là phốt pho bên trong xương động vật phát ra bên ngoài, kết hợp với oxi trong không khí sẽ tạo ra một đám cháy nhỏ lơ lững trên không trung. Tạo cho người nhìn thấy là là lửa của địa ngục, của quỷ dữ.

Mãi cho đến năm 1660, vì một cuộc thí nghiệm vô tình để tìm vàng mà Photpho được tìm ra. Còn trước kia mọi người đều cho nó là hiện thân của quỷ dữ.

Còn chuyện những tộc nhân của Chok bị chết, cái chết kỳ lạ, rất có khả năng là bọn họ bị ngộ độc CO2.

Nếu như trong rừng rậm tự nhiên trên cai nguyên đồng cỏ, hay bình nguyên sẽ không gặp trường hợp này, thế nhưng trong rừng rậm nguyên sinh ngập mặn thì đó là chuyện bình thường.

Với điều kiện bùn lầy, kết hợp với mặt nước, bùn lầy, đó là điều kiện thuận lợi cho các vi khuẩn hiếu khí phát triển và phân hủy các protenin hữu cơ có trong lá cây, cây cối, xác động vật.

Khí CO2 sẽ tích tục bên dưới lớp bùn, nếu không có biến cố gì xảy ra thì trăm triệu năm sau, rất có khả năng nơi đây sẽ tình thành một bãi than bùn, than đá, thậm chí là dầu mỏ, nếu có điều kiện phù hợp.

Nhưng chí ít bên dưới lớp bùn kia sẽ ẩn chứ rất nhiều CO, CO2,Photpho trắng thậm chí là các hợp chất khí dể cháy như Metan.

Mà nguyên nhân dẫn đến cái chết của những người kia hết tám phần là do những khí trên.

Chok đã nhắc đến một chi tiếc đó là một người trong nhóm nhìn thấy lửa màu xanh, sau đó hét lên, cả đám chạy, như thế, khi chấn động trên lớp bùn, khí bên người sẽ thoát ra, gây ngạt khí, ngộ động không khí dẫn đến ngất tạm thời.

Mà nhưng tên xấu số kia rất có khả năng bị úp mặt xuống bùng và chết do ngạt thở.

Sau một hồi phân tích cùng lý luận của mình, Minh Vũ xác định mục tiêu phía trước, cũng như là tìm ra một thứ tốt để sử dụng. đó chính là Photpho.

Photpho trong tự nhiên có trong xương động vật rất nhiều, nhưng hắn còn biết một cách khác lấy Photpho khác đó chính là nung nước tiểu, y như cách mà cái tên dở hơi kia nung nước tiểu để tìm vàng vậy.

“ Chok! Ngươi rất tốt! ngươi đã cho ta biết điều rất quan trọng! chúng ta trở về!” Minh Vũ người nhẹ.

Chok nghe thế dường như được đại xá thoát khỏi cái chết liền dẫn đầu chạy trước tiên.

“ Vũ! thật có tà thần! ngươi bảo là không có tà thần gì cả mà!” Melly hỏi.

Quả thật, như lúc trước, hắn từng giải thích cho Melly biết,trên đời này sẽ không có tà thần, nhưng những hành động của hắn lúc này lại đi ngược lại với những gì hắn nói trước kia.

“ Đúng không có tà thần!” Minh Vũ cười.

“ nhưng lửa màu lá cây!” Melly truy vấn.

“ Đó là Nguyên tố của quỷ dữ!” Minh Vũ cười đáp.

Melly nhất thời hoảng sợ không biết nói gì, một mực trèo lên con hươu của Minh Vũ, ôm chặt lấy hắn không dám thả ra cho dù là một tý

Đêm hôm qua mất ngủ, nhưng hôm nay, Minh Vũ lại phát hiện ra một điều thú vị, nếu vận dụng tốt cái thứ kia sẽ mang lại rất nhiều hiệu quả tốt cho bộ lạc.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,485
Điểm cảm xúc
1,410
Điểm
113
Chương 173: Giải thích mối nghi hoặc
Photphos thông thường được biết đến hai dạng, đó là phophos trắng và photphos đỏ. Photphos là một phi kim có nhiệt độ cháy khoảng 30 độ, khi cháy sẽ tạo ra ngọn lữa màu xanh lá. Photphos trắng là một dạng chất độc của photpho, độc photphos có thể gây chết người.

Nhưng ứng dụng của photphos lại khá là phổ biến, như chế tạo axit photphoric, các chất như P2O5, P3O4. Hay cao cấp hơn là chế tạo phân bón hóa học và thuốc trừ sâu.

Chế tạo diêm cũng là một ý tưởng không tồi với ứng dụng của Phostpho, thế nhưng sẽ còn rất xa Minh Vũ mới có thể ứng dụng điều nói trên.

Minh Vũ đã nghĩ ra một cách ứng dụng photphos có hiệu qủa nhất hiện tại, đó là dọa ma những bộ lạc khác để lấy được lợi ích tốt nhất, thậm chí là lấy đó ép thế đè người thu phục những bộ lạc khác mà không cần phải động đến binh đao.

Người nguyên thủy, kiến thức thường thức hầu như là rất thiếu hiểu biết, chuyện ngọn lửa màu xanh chính là điều không thể tưởng tượng trong mắt họ. vì thế chỉ cần sử dụng photspho một cách thích hợp sẽ rất dễ dàng làm việc.

Cứ nghĩ đến chuyện, vào ban đêm từng đám lửa màu xanh trôi lơ lững trên không không trung sẽ dọa đám người kia ta nước tiểu. là Minh Vũ cười thích cả mắt.

Khi trở lại bộ lạc thì cũng đã khá trưa. Ngày hôm nay bộ lạc tăng cường sản xuất chế tạo đồ gốm. chưng cất nước cũng tích cực làm việc, hiện tại bộ lạc đã chưng cất được một vại nước lớn, đủ cho đám người sử dụng ăn uống trong một ngày.

Nhóm người Orc và A’khim cũng đã thu gom được nhiều vật liệu đá bắt đầu xây tường rào dã chiến, xung quanh khu đóng trại cũng được dọn cỏ sạch sẽ, tọa ra một khoảng trống lớn, thuận tiện cho việc quan sát tình hình, cũng như là phòng tránh thú dữ đột ngột tập kích.

Ngay khi bữa ăn trưa kết thúc, Minh Vũ cho tập trung mọi người lại đồng thời công bố ra một thông báo quái gỡ, đó chính là bắt buộc mọi người phải thu gom nước tiểu, khi mắc tiểu phải đi vào một cái nồi lới chỉ định.

Yêu cầu quái gỡ này, làm cho nhiều người khó hiểu, thậm chí là hoang mang.

“ Thủ lĩnh! Chúng ta có nước! không cần phải uống nước tiểu!” Chok là người đầu tiên phản ứng kịch liệt nhất.

Quả thật như lời Chok nói, mấy cái bộ lạc sống ở đồng cỏ này, một khi thiếu nước, bọn họ ngay cả nước tiểu cũng phải uống, Chok cũng đã từng uống nước tiểu, mùi vị đó cực kỳ kinh khủng, hắn cũng không muốn nhớ lại chuyện kinh hãi trước kia.

“ Nếu ngươi thích thì ngươi cứ uống!” Minh Vũ lạnh mặt nhìn Chok, khiên cho tên kia run lên cả người không dám hó hé cho dù là một câu.

“ Vũ! chẳng lẽ ngươi muốn uống thứ nước đó!” chỉ có Melly là không sợ Minh Vũ tiếp tục gặng hỏi.

“ Làm lửa màu xanh!”

“ Thủ Lĩnh! Không được à! Thủ lĩnh! Đó là lửa của tà thần! không được! chúng ta sẽ chết! tà thần sẽ trừng phạt tất cả chúng ta!” Chok là người đầu tiên hét lên cang ngăn. Lúc này hầu như dưới khố của hắn đã ướt sũng một bãi, không còn một bộ dáng của một chiến binh hoang dại vùng đồng cỏ cả.

“ Tà Thần!” lại một đám người lại đồng thanh hét lớn lên. Đường như hai từ tà thần kia chính là điều cấm kỵ tại cái thời đại này.

Theo bọn họ quan niệm, Tà Thần chính là thần linh của cái ác, là vị thần lấy đi sinh mạng của bất kỳ ai dám bất kính với thần linh, kẽ nào kinh nhờn thần linh, sẽ bị Tà Thần hành quyết.

Không chỉ riêng những bộ lạc ở vùng đồng cỏ có quan niệm như thế, mà những bộ lạc ở vùng núi hay bất kỳ đâu cũng suy nghĩ như thế.

Tất cả những thứ bọn họ có được đều không phải do bọn họ làm ra, tất cả đều do thần linh ban tặng, thần linh thương xót sẽ cho bọn họ thức ăn, đi săn sẽ có được nhiều thú, hái lượm được nhiều hoa quả hơn. Mùa đông sẽ không bị chết.

Thế nhưng với một người hiện đại như Minh Vũ, vấn đề thần linh dường như không còn sâu sắc như thời kỳ mới sơ khai hoặc cổ đại nữa.

Không làm mà đòi muốn có ăn thì chỉ có cạp đất mà ăn thôi. không làm mà suốt ngày cầu nguyện thần linh thì cũng thế thôi, đợi chết đói lên thiên đàn hít nhang mà sống.

Tất cả những người xung quanh, trừ những thành viên bộ lạc Đá Lớn như Orc và Klu thì toàn bộ trở nên hoang mang và lo sợ.

Đối với Klu và Orc mà nói, trong thời gian gần đây, bọn họ đã trải qua nhiều thứ kinh khủng hơn cả Tà Thần rồi, giữa đường ranh giới sinh tử sống và chết, bọn họ đã quái chai sờn.

Trong nội tâm bọn họ luôn mặt định, cho dù là Tà Thần đi chăng nữa, thì khi gặp phải Thủ Lĩnh của bọn họ cũng phải thất bại, cũng phải chết mà thôi.

Cảm nhận được sự hoang mang và lo sợ của những tộc nhân kia, Minh Vũ cũng nhận ra đây là lúc giải thích cho tộc nhân mình hiểu biết.

“ Các ngươi nói cho ta biết lửa có màu gì?”

“ Màu Cam? không phải màu vàng!” Kori nói đầu tiên.

“ đúng! Lửa là màu vàng!”

“ Không phải! lửa màu cam!”

Mấy cái tộc nhân bắt đầu tranh luận, dường như chỉ trong vòng 2 phút bọn họ dường như đã quên đi sự sợ hãi ban nãy.

“ Vũ! ngươi nói xem! Lửa màu gì? là Cam hay Vàng?” Melly lộ ra bộ mặt tò mò muốn nhận được trả lời xác thực nhất từ Minh Vũ.

“ lửa có rất nhiều màu, không nhất thiết là màu vàng hay cam!”

“ tùy theo chất liệu đốt khác nhau mà lửa cháy màu cũng sẽ khác nhau!”

“ sử dụng củi khô lửa cháy sẽ có màu cam. Sử dụng lá cây khô lửa sẽ có màu vàng. Còn dùng than sẽ có màu đỏ hồng!”

“ Lửa màu xanh lá cũng như thế!”

“ Không Thủ lỉnh! Lửa màu xanh lơ lững trên cây! Nó là của tà thần!” Chok vẫn ngoan cố tin vào mắt mình. Nỗi hoảng sợ đến từ bên trong linh hồn không thể nào dễ dàng xóa bỏ cho cho được.

“ đó chính là nguyên nhân tại sao ta bảo các ngươi thu thập nước tiểu!”

“ cái thứ lửa màu xanh lá cây chính là do phophos cháy mà tạo thành!”

“ Phospho! Là cái gì?” một đám người mắt tròn xoe lên.

“ Phospho là một chất có nhiều trong xương và nước tiểu, ngay cả trong phân cũng có một ít!”

“ Chok! Ta hỏi ngươi có phải tại chỗ các ngươi nhìn thấy có nhiều xương phải không?” Minh Vũ nhìn chằm chằm Chok.

Chok ngợ ra một chút rồi trả lời

“ Đúng! Chỗ có là một bãi xương cá sấu lớn! nó bị chìm dưới bùn, Mumu là người phát hiện ra xương Cá Sấu, hắn ta muốn lấy xương về làm vũ khí! Lúc đó ta nghe mọi người nói là phát hiện xương cá sấu lớn!” Chok nhớ lại.

Nghe chok xác định như thế, mọi người bắt đầu có mấy phần tin với lời giải thích của Minh Vũ.

“ nhưng tại sao Mumu khi nhìn thấy lửa xanh lại chết! hắn chết cực kỳ đau đớn, giống như ai đó đã giết chặt lấy cổ hắn, hắn thở không được! không ngừng ho.!”

Chok vẫn tiếp tục ngoan cố.

Minh Vũ cũng không có tức giận, đó là điều hiển nhiên, con người chuyện gì không thể giải thích được, như thế sẽ quy cho thần linh làm ra.

“ đó cũng là do phospho. Phospho có trong xương, nhưng xương lạibị chôn dưới bùn, phospho thoát ra không có bay ra ngoài mà bị bùn cản lại, tích tụ bên dưới bùn. Do tên Mumu lôi xương từ trong bùn ra, đồng thời cũng giải thoát phospho trong bùn. Phospho rất độc, sẽ độc chết người!” Minh Vũ cố gắng dùng những từ ngữ dễ hiểu nhất để giải thích.

Hắn biết bên dưới lớp bùn không những có khí phospho trắng, mà còn có nhiều thứ khác dẫn đến việc ngạc thở, mất ý thức tạm thời dẫn đến tử vong.

Nhưng đây là một vấn đề chuyên sâu phải học qua cơ sở hóa học cũng như và kiến thức về thường thức mới có thể hiểu được vất đề.

Mọi người tiếp tục bán tính bán nghi.

“ Orc! Mau lấy nước tiểu tới đây! Ta sẽ tạo lửa xanh cho mọi người xem!” Minh Vũ lúc này cũng chẳng buồn giải thích nữa, hắn sẽ lấy hành động để chứng minh.

Orc ngay ngô, trực tiếp vạch khố ra tự xử tại chỗ, chưa đầy 2 phút đã có một nồi nước tiểu nóng hổi, bốc ra mùi khai khai.

“ đem cái kia đun sôi lên!” Minh Vũ ra lệnh.

Rất nhanh nồi nước tiểu được khô cạn dưới ánh mắt của mọi người, bên trong nồi nước cạn dần. dần dần hiện ra một hợp chất sền sệt màu trắng đục.

Khi phát hiện chất lỏng bên trong dần cô đặc lại, Minh Vũ ngay lập tức nhắc xuống bếp lửa. hắn không để cho khô cạn lại, bởi vì phospho là một phi kim rất dể cháy, ngay tại nhiệt độ thường, chúng cũng có thể tự bốc cháy.

“ Đây là Phospho! Thứ mà khi cháy tạo ra ngon lửa màu xanh.!” Nói đoạn Minh Vũ trực tiếp cho mấy khối than đang nóng cháy từ bên trong bếp lò cho vào nồi đất.

Nhất thời bên trong phát ra những tiếng xèo xèo, khói trắng bốc lên nghi ngút, cũng như là có một chút tia lửa màu xanh phát ra, tuy không có thật sự rõ ràng, thế nhưng vẫn có thể nhận diện nó là màu xanh.

“ là lửa màu xanh! Thật sự là màu xanh!” mấy cái tộc nhân hô lên thành tiếng.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,485
Điểm cảm xúc
1,410
Điểm
113
Chương 174: Kai phát triển
Sau khi phát hiện ra thứ kỳ lạ bên trong nước tiểu mà được thủ lĩnh gọi bằng cái tên kỳ lạ phospho, mọi người cũng bắt đầu thu gom nước tiểu, quyết chế tạo ra cái thứ kia một lần nữa.

Cho tới khi trời tối hẳn, sau nhiều mẻ khô cạn nước tiểu. thì Minh Vũ thu gom được một khối phospho trắng thô, bên trong vẫn còn chứa khá nhiều mùi khai.

Nếu như trong trời đêm, lại dùng khối phospho này đốt cháy trong đêm. Như thế sẽ dạo ra nước tiểu những kẽ không hiểu sự tình. Thậm chí là có thể dọa chạy một cái bộ lạc đóng trú.

Nhưng đó chỉ là cách dùng hạ sách mà thôi. ứng dụng của phospho rất là nhiều.

Thứ nhất đó chính là có thể trộn vào hợp chất than, lưu huỳnh, và Diêm Tiêu sẽ tăng thêm uy lực cho chất gây nổ. nhưng vấn đề này khó mà ứng dụng trước khi tìm được Kno3.

Thứ hai là đốt cháy là thu lấy khí thải của nó. Khi phospho cháy trong không khí sẽ tạo ra sản phẩm là diphospho pentaoxit ( P2O5). Lại cho chất khí này vào trong nước sẽ tạo ra một dung dịch mới là axit phosphoric ( H3PO4).

Dung dịch axit phosphoric có thể cho thêm vào làm phụ gia bên trong đồ gốm sứ để tăng thêm độ bền cho sản phầm, hay còn có thể dùng để quét lên gỗ, vũ khí để tránh ẩm mốc, hư hại.

Ngoài ra axit phosphoric khi trộn với một số chất như nước tỏi ngâm có thể tạo ra thuốc trừ sâu cực kỳ hiệu quả.

Minh Vũ quyết định cất kỹ mấy khối phospho này, ứng dụng của nó thật là nhiều, nhưng lúc này không phải lúc để dùng đến. mục tiêu của hắn trong lúc này chính là hội giao dịch ở vùng đồng cỏ, cũng như là tìm ra thuốc trị bệnh cho tộc nhân.

…………………………………………………………..

Một đêm yên bình đối với nhóm người Minh Vũ, nhưng lại không hề yên bình với bộ lạc Đồ Sơn. Saita cùng Uver mang rất nhiều tộc nhân cũng như lực lượng chiến đấu tốt nhất của bộ lạc mang đến vùng đồng cỏ.

Với ý định là thu mua, săn giết cũng như trao đổi ra nhiều thứ hữu ích cho bộ lạc. thế nên ở bộ lạc chỉ còn lại một bộ phận nhỏ chiến binh, số còn lại chính là phụ nữ, người già và trẻ con, sức chiến đấu cực kỳ thấp. Và đó cũng trở thành con mồi hoàn hảo cho một cái bộ lạc mới nổi gần đây.

Cái tên Mông Kai đã được gọi bằng cái tên vua chúa Champa xưa Chế Bồng Kai. Đã chính thức xây dựng bộ lạc trở thành một bộ lạc rất mạnh mẽ ờ phía Tây Nam vùng đất.

Mà cái tên bộ lạc Báo Đen cũng không còn nửa, cũng được hắn thay bằng bộ lạc Chămpa. Nơi bộ lạc hắn đang chiếm đóng cũng được đổi tên bằng bộ cái tên khác Đồ Bàn. Đồ Bàn cũng trùng với tên Kinh Thành Chăm pa xưa.

Vì nằm tại cửa ngõ giữa vùng núi và đồng cỏ, thế nên tin tức của hắn cực kỳ tinh thông, dựa theo những thợ săn bộ lạc, hắn biết được thời gian trước bộ lạc Đồ Sơn mang theo đại lượng chiến binh bộ lạc cùng hàng hóa đi đến vùng trung tâm đồng cỏ.

Cũng như biết được thông tin từ thuộc hạ đó là ngoài đồng cỏ kia có một cái hội trao đổi lớn tại đó. Ban đầu Kai cũng có ý định đi ra vùng đồng cỏ để trao đổi.

Nhưng hăn nghĩ lại lúc này bộ lạc của hắn có thiếu cái gì đâu mà đổi, thức ăn ư! Hắn có không thiếu, da thú ư, cũng đã đầy kho. Cái mà bộ lạc hắn thiếu nhất lúc này đó chính là phụ nữ và nhân khẩu.

Mà trong cái thời đại này làm gì có thể gia tăng nhân khẩu một cách nhân nhất, đó chính là cướp và giết.

Với cái tư tưởng đó, chỉ trong một thời gian ngắn, bộ lạc Chămpa đã đánh cướp hơn 6 cái bộ lạc nhỏ lân cận. nhưng lần này chính sách của hắn có mấy phần mềm dẻo hơn.

Đầu tiêu là lấy tư thế sét đánh, lợi dụng số lượng chiến binh áp đảo cũng như vũ khí tầm xa là cung tên trực tiếp trấn áp bộ lạc nhỏ. Nhưng lại không có giết, chỉ bao vây và co cụm bọn chúng lại mà thôi.

Bước thứ hai là tìm ra được hai tên đứng đầu của cái bộ lạc kia, đó là Vu và thủ lĩnh bộ lạc. chỉ cần giết hai tên kia bằng một hình thức tàn ác nhất sẽ uy hiếp những kẻ còn lại.

Bước thứ ba là chia cách bọn chúng ra, phụ nữ một nhóm. Trẻ em một nhóm và chiến binh một nhóm. Những nhóm người này sau khi được phân tách ra từng khu vực riêng lại dùng chính sách thương thảo mềm dẽo dụ lợi để bọn họ gia nhập bộ lạc Chămpa.

Ví dụ như trẻ nhỏ là đối tượng dễ thuần phục nhất, chỉ cần bỏ đói bọn chúng 2 3 ngày, sau đó dùng thức ăn làm mồi dụ. bọn chúng sẽ nhanh chóng quy thuận mà thôi.

Tiếp theo là nhóm phụ nữa, nhóm người này được nhốt gần khu vực nấu ăn, để cho bọn họ nhìn thấy thức ăn của bộ lạc nhiều đến như thế nào, những chiến binh bộ lạc dũng mãnh,thiện chiến như thế nào, lại tiếp tục dụ lời. bọn họ trong thời gian ngắn xẻ xui lòng đi thoe mà thôi.

Chỉ có những chiến binh bộ lạc là cứng đầu một chút, thế nhưng cũng có cách đó chính là hằng ngày khuyên nhủ, cho bọn họ thức ăn, cũng như nói cho bọn họ biết khi giap nhập bộ lạc sẽ nhận được cái gì, có vũ khí tốt, thức ăn tốt. có nhà ở, mùa đông không sợ đói, không sợ chết vì lạnh.

Chỉ dựa vào chiến lược đó mà trong thời gian ngắn bộ lạc Chămpa đã mở rộng phạm vi cực hạn, dân số cũng lên đến 1200 dân.

Lần này mục tiêu của Kai chính là bộ lạc Đồ Sơn, thề nhưng rất may cho bộ lạc Đồ Sơn, nhóm trinh sát của Kai không tìm ra bộ lạc Đờ Sơn, mà thay vào đó là bộ lạc Sầm Sơn.

Chỉ trong vài ngày thám thính được tin tức, bộ lạc Champa đã huy động toàn bộ binh lực mà mình đó chuẩn bị đánh cái bộ lạc kia.

Dựa theo quân trinh sát, bộ lạc Sầm Sơn đã mang theo khoảng 150 chiến binh đi về vùng đồng cỏ, số chiến binh còn lại chỉ còn chưa tới 100 người.

Bên trong bộ lạc lại có rất nhiều người, đa phần là phụ nữ, hơn nữa là phụ nữ trong độ tuổi trưởng thành. Đó là một nguồn tài nguyên cực lớn trong mắt Kai.

Phụ nữa có thể sinh con, có thề cung cấp sức lao động. mà cái bộ lạc của hắn lại thờ thần linh chính là Linga và yoni. Thế nên vấn đề tình dục của bộ lạc được đẩy cao và cho nó là biểu tượng của sức mạnh.

Thế Kai không hề biết, những phụ nữ kia cũng không phải mà dạng bình thường, bọn họ chính là những chiến binh bộ lạc Syk được Uver mang đến. bọn họ có sức chiến đấu rất cao, nếu như trực diện đánh nhau thì cũng chưa biết miu nào thắng mĩu nào đâu.

Kai tưởng bộ lạc kia là một miếng mỡ dể ăn, thế nên hắn muốn tốc chiến tốc thắng chiếm lĩnh cái bộ lạc kia. Đầu tiên hắn phân kế hoạch thành hai bước.

Bước thứ nhất là mai phục trong rừng, để tiêu diệt đại lượng thợ săn và chiến binh bộ lạc Sầm Sơn trong lúc bọn họ đi săn.

Bước thứ hai là tấn công và vây giết bộ lạc kia.

Kế hoạch được vạch ra khá là tốt, ngay trong trận đánh đầu tiên, nhóm người với ưu thế cung tên trong tay đã dễ dàng tiêu diệt và bắt gọn khoảng 40 chiến binh bộ lạc Sầm Sơn, cũng như moi ra được không ít thông tin quan trọng từ miệng bọn họ.

Đầu tiên là thủ lĩnh mang theo nhiều người đi về đồng cỏ để săn thú, cái này trùng với tin tình báo của hắn.

Thứ hai là bên trong bộ lạc có rất nhiều người, chiến binh bộ lạc còn lại cũng rất ít.

Thứ ba là Vu đang bị bệnh, không thể đi lại bên ngoài

Với những thông tin kia Kai có thể tin chắc hết chín phần đấu bại bộ lạc kia.

Khi trời sập tối nhóm người Kai đã áp sát bộ lạc Sầm Sơn, từ trên ngọn cây cao, Kai có thể nhìn thấy bộ lạc kia đang đốt những đám lửa lớn, đồng thời cũng xuất hiện rất nhiều người đang ăn tối.

Kai quyết định lúc nữa đêm cũng là thời khắc tấn công. Đột kích bất ngờ luôn mang lại hiệu quả cực cao.

Thế nhưng Kai không hề nay biết tung tích cùng ý đồ của hắn đã bị phát hiện từ sớm. từ nhiều ngày trước khi Saita đi về vùng đồng cỏ, cũng là lúc bộ lạc đi vào cảnh giới cao nhất. những tên trinh sát gà mờ của Kai là sao qua được những con mắt già đời cũa những chiến binh bộ lạc Syk.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,485
Điểm cảm xúc
1,410
Điểm
113
Chương 175: Bộ lạc chuyển biến
Vào lúc nữa đêm, cả khu rừng bao rùng bởi bóng tối u ám và tĩnh mịt. những bóng đen từ từ áp sáp bộ lạc Sầm Sơn.

Nơi bộ lạc Sầm Sơn trú đóng là một hạp cốc nhỏ hẹp có diện tích từng một dặm vuông, xung quanh bao bọc bởi những cây gỗ lớn.

Cả bộ lạc chỉ có một lối đi chính duy nhất, vì thế muốn công phá bộ lạc cần phải đánh vào chính diện, nhưng bộ lạc Sầm Sơn cũng biết chổ yếu hại thế nên khu vực ngõ thông thường đóng trú rất nhiều tộc nhân cùng chiến binh bộ lạc trấn thủ.

Ngay trước cồng trại là một đống lửa khá lớn, ánh sáng lập lèo chiếu rọi một vùng lớn, nhưng lại không hề xua đi bóng đêm rừng già.

Thông thường có khoảng 20 chiến binh bộ lạc tụ tập lẫn tuần tra, nhưng hôm nay chỉ có 3 4 cái tộc nhân già đang ngồi trước đống lửa mà thôi.

Kai từ xa quan sát tất cả, bất chợt trong lòng hắn có một cổ cảm giác không yên. Tuy bắt bất học, nhưng không phải là một tên ngu, tuy hắn ham chơi không học hỏi, chứ không có nghĩa hắn là một tên dốt nát.

Tuy hắn ít đọc sách nhưng hắn lại xem nhiều phim cùng tiểu thuyết, từ những động thái của mấy tên bị bắt lúc chiều, cộng thêm cách phân bố, bài trí chiến binh cùng hệ thống tuần tra cảnh vệ. Kai có thể chắc chắc tám phần là có trá.

“ Au!!!!” Kai bất ngờ hú một tiếng dài, tiếng hú không khác gì tiếng sói tru.

Đó là ám hiệu của bộ lạc, đó không phải là dấu hiệu tấn công, mà là dấu hiệu rút lui.

Mấy cái chiến binh nghe thấy âm thanh kia, ngay lập tức bị cụt hứng, bọn họ tưởng chừng sẽ tắm máu kẽ địch, sẽ tận hưởng phụ nữ một cách cuồng hoang nhất, sẽ ăn, sẽ uông những thứ ngon nhất sau chiến thắng. ai ngờ thủ lĩnh bọn họ lại phát lệnh rút lui.

Tuy có bất mãn cùng hụt hẩn. thế nhưng lệnh thủ lĩnh không thể trái.

“ Thủ Lĩnh! Sao lại lui! Ta muốn giết! ta muốn đánh nhau” mấy tên chiến binh nhao nhao lên.

“Không! Bọn chúng đông! Bọn chúng mai phục!” Kai hừ lạnh.

“ đem tên kia tới đây! Ta muốn hỏi!” giọng Kai âm lãnh.

Chừng 5 phút sau 5 6 tên chiến binh bộ lạc Sầm Sơn bị trói tới, nằm vật dưới nền đất lạnh lẽo.

“Bộ lạc các ngươi còn bao nhiêu chiến binh!” Kai lạnh giọng

“ không có! Có ít! Tất cả theo Saita rồi!” tên kia khúm núm.

Kai không nói gì, chỉ lấy một ngọn giáo có mũi được làm bằng đồng trực tiếp đâm thẳng vào ngực tên kia, máu tươi phún ra tung tóe.

“ Ngươi nói cho ta xem! Bộ lạc các ngươi còn bao nhiêu chiến binh!” Kai ánh mắt tà tà lăng lệ hỏi. mấy tên tù binh run rẫy như cầy sấy run run đáp.

“ Đã Đi hết! bộ lạc chỉ còn chiến binh bộ lạc Syk!?”

“ Chiến binh bộ lạc Syk?” Kai không hiểu.

“ Chiến binh bộ lạc Syk là bộ lạc mạnh mẽ nhất vùng rừng núi này!” một tên kỳ cựu trong bộ lạc Báo Đen lên tiếng giải thích.

Kai cau mày “ chẳng lẻ hai cái bộ lạc này liên minh với nhau! Không! Không có khả năng! Với cái trình độ ngu dốt này bọn chúng không thể liên minh với nhau cho được!” Kai tự trấn an.

“ Tại sao Chiến Binh bộ lạc Sky lại ở bên trong bộ lạc các ngươi?”

“ Do thần linh bộ lạc Sky trừng phạt bọn họ, bọn họ không thể về! bộn họ theo Uver trở về bộ lạc!” tên chiến binh bộ lạc Sầm Sơn run rẩy nói.

“ tại sao chiến binh bộ lạc Syk lại ở trong bộ lạc các ngươi!”Kai lại hỏi.

“ là Uver mang đến! bộ lạc Syk đã chọc giận thần linh! Bị thần linh trừng phạt!” tên kia run sợ nói.

“ thần linh trừng phạt!” Kai cau mày.

“ là lửa! là tro! Tro bay đầy trời!” mấy tên kia vội vàng giải thích.

“ à! Ý ngươi là núi lửa phun trào!” Kai lúc này mới ngộ ra.

“ ha ha ha ha! Đúng là lũ ngu! Đó là núi lửa phun trào! Chứ thần linh cái mả mẹ gì!!!” Kai cười dài.

“ Thủ Lĩnh! Bộ lạc Syk rất mạnh! Bọn họ chỉ là phụ nữ! nhưng lại là chiến binh mạnh mẽ nhất! nếu là bọn ta, sẽ không đánh lại! bọn họ rất mạnh!” mấy tên tộc nhân của hắn khuyên ngăn.

“ gì! Là nữ chiến binh” mắt Kai tỏa sáng.

Từ bên trong đầu óc Kai, bỗng nhiên lộ ra một ý nghĩ đen tối. khóe miệng hắn khẽ nhếch lên lộ ra một nụ cười tà mị.

“ Trở về bộ lạc! hôm khác ta đánh bộ lạc Sầm Sơn!” Kai cười tà dẫn đầu rời đi. Để lại những chiến bihn bộ lạc không hiểu gì, đầu ong lên như quả bí.

Quả thật lúc này lựa chọn rời đi là một sự lựa chọn đúng đắn nhất của hắn. không phải lúc nào trong chiến tranh, đánh nhanh thắng nhanh, đánh bất ngờ, đánh áp đảo sẽ nhận được thắng lợi. mà còn phải vận dụng nhiều chiến lực mưu mẹo để giành được lợi ích cao nhất.

Với lại hôm nay bộ lạc Sầm Sơn đã có sự chuẩn bị nếu một nực cường không, thì cho dù bộ lạc của hắn có trang bị đến tận răng thì thương vong chắc chắc sẽ có.

“ Chiến Binh bộ lạc Syk! ha ha ha ha ta sẽ thuần phục các ngươi! Chiến binh! Mỹ nữ!” trong đầu óc hắn lúc này là bộ dáng của những chiến binh rừng rậm amzon trong những bộ phim hollywood. Thân hình bộ lửa, bóng bẩy, làn da bánh mật khỏe khoắn nhưng không kém gợi tình.

Bộ lạc Sầm Sơn không hề hay biết kế hoạch của mình đã bị bại lộ, hơn nữa còn sẽ chịu phải một đợt tấn công kinh hoang nhất mà bọn họ không hề tưởng tượng được.

Các chiến binh ẩn nấp dưới các công sự xây dựng bên trong bộ lạc, phần lớn là những hầm dùng da thú và lá cây đậy lên.

……………………………………………………………

Mặc cho những khu vực khác đang bắt đầu có những chuyển biến, nhưng tại bộ lạc Đại Việt lúc này dần có diện mạo mới.

Trong thời gian gần đây, với mức độ nắng nóng đạt đến đỉnh điểm., kèm theo đó là sự gia tăng tưới tiêu trên các ruộng khoai tây, mực nước bên trong hồ đã giảm xuống 1 mét.

Những khu vực rừng cây không được cư dân bộ lạc chăm sóc tưới tiêu thì trở nên vàng úa, cây lá bắt đâu ngã sang màu vàng úa.

Mặc dù thế, nhưng cánh đồng khoai vẫn xanh tươi tốt. hằng ngày bọn chúng đều được nước tước qua một lần, thậm chí là hai lần nếu như này hôm đó cực nắng nóng.

Tuy vậy,Exp cùng Ashi cũng phải đối mặt với một mối nguy hại mới, đó chính là các loại gặm nhấm bắt đầu đánh chủ ý đến ruộng khoai.

Ban đầu là tại khu vực bìa rừng nơi giáp ranh với ruộng khoai, chỉ trong vòng hai ngày, liên tiếp có rất nhiều bụi khoai lớn đã bị đào đến tận gốc, không ít củ non bị bới tung lên, không còn nhận ra hình dạng.

Ban đầu Ashi cùng Epx khá là đau đầu với lũ gặm nhấm này, nhưng sau hia này suy nghĩ, bọn họ cũng tìm ra cách giải quyết, đó là dùng ba con chó Sói của Ashi, không nhừng suy đuổi săn lùng, thậm chí là lần mò đến hang của lũ chuột mà xông khói. Tiêu diệt không ít chuột.

Còn nhóm người Milla, sau mấy ngày bị nhốt, tâm tính bọn họ cũng đã có một chút chuyển biến, không còn có hộc hằng cũng như cứng đầu như trước nữa, tâm tình khá hơn rất nhiều. thế nhưng Ashi cũng không dám thả bọn họ ra bên ngoài, chỉ hạn chế di chuyển của bọn họ lại mà thôi. chỉ riêng Miila cội nguồn nhóm phản động thì bị nhốt riêng biệt bên trong chuồng trâu.

Đám người lúc này cũng không có ở không mà phải làm việc. những chiến bihn bộ lạc Syk có cách dệt vải cũng như đan lát có một chút thành tựu. vì thế Epx đã vận dụng điểm này để bọn họ làm việc, đầu tiên là dùng những sợi cỏ khô bện thàn từng tấm lớn. những thứ này trước kia Minh Vũ đã từng chỉ dạy cho bọn họ vào lúc mùa đông năm trước. thứ này được gọi là chiếu.

Nhưng trong thời gian gần đây có nhiều biến cố, cũng như nguồn da thú dồi dào, thế nên việc sản xuất chiếu đình trệ, thậm chí là không ai làm/

Với lại chiếu cỏ nằm lên rất không thoải mái, dùng không tốt bằng da thú. Nhưng vào thời điểm này chiếu cỏ lại có sợ dụng khác tốt hơn nhiều, đó là dựng lên mái nhà,sẽ làm cho nhà mát hơn rất nhiều.

Ngoài việc làm chiếu cỏ ra, thì bọn họ còn làm thêm nhiều dây thừng. dây thừng chính là một trong những công cụ, vật dụng dùng rất nhiều trong sinh hoạt hằng ngày cũng như là những không cụ khác.

Đặc biệt dây còn đan thành lưới, lưới có thể dùng để bắt cá, bắt thú, làm võng rất nhiều nơi cần dùng đến.

Vì nguyên nhân dòng chảy bị chặn lại, tích tụ rất nhiều nước, thế nên các loài động vật chung quanh bắt đầu tụ tập xung quanh bộ lạc. vì thế thợ săn không cần đi quá xa bộ lạc để tìm con mồi, bọn họ chỉ cần tìm nơi thuận lợi để phục kích hay làm bẫy là được. dạo gần đây bộ lạc thu hoạch cũng không tệ chút nào.

Trong một lần đi tuần như mọi khi, Ashi bất ngờ phát hiện một kinh hỹ không thể tưởng tượng nổi, đó là nàng đã phát hiện dấu vết một bầy trâu trong lãnh đia bộ lạc.

Dựa theo dấu vết để lại bầy trâu này có khoảng chừng 30 con, trong có có chừng phân nữa là trâu trưởng thành còn lại là trâu non vừa sinh cuối mùa lá rụng năm ngoái, đại khái đến nay cũng gần được một năm tuổi.

Tác đã trở lại. không phải truyện Drop, mà là do công việc bận quá, không thể nào phân thân được. chồng mình làm vựa trái cây, lúc này ngay mùa trái cây, không có khả năng động đến máy tính luôn.

Bây giờ sầu riêng sắp hết, một ngày chỉ còn vài tấn, nên mới có thời gian viết tiếp này.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,485
Điểm cảm xúc
1,410
Điểm
113
Chương 176: Ashi bắt trâu
Sau nhiều này quan sát cũng như lần theo dấu vết Ashi cũng đã tìm thấy bầy trâu, đây là một bầy trâu có sừng nhỏ hơn so với những con quái thú sừng cong của bộ lạc, nhưng bộ dáng lại có mấy phần tương tự. đôi sừng cong to dài đã thay thế bằng một cặp sừng nhỏ hơn 4 5 phần.

Tuy không to và dài, thế nhưng sát thương từ cái vật kia không thể nào tính toán được, nếu như bị bọn chúng húc một trực diện thì cái chết sẽ không thể nào tránh khỏi.

Lần theo mấy ngày liên tiếp Ashi đã phát hiện ra đặc tính cũng như phướng di chuyển của bầy trâu. Đầu tiên là bầy trâu cực kỳ thích tắm bùn, hầu như ngày nào chúng cũng đến phụ cần dòng suối khô cạn, nơi chỉ còn vài vũng bùn lầy đọng lại.

Có mấy lần Ashi muốn động thủ, mang nhiều chiến binh trang bị cung tên tẩm chất gây tê cực mạnh, lấy tư thế sét đánh, đánh nhanh thắng nhanh thu phục bầy trâu trở về bộ lạc.

Thế nhưng nàng lại không ngờ, khi nàng đến gần chưa đến 100 mét phụ cận, thì bầy trâu bất ngờ bỏ chạy.

Sau hai ba lần như thế, Ashi mới phát hiện ra trên lưng bầy trâu lúc nào cũng có khoảng 1 – 2 con chim nhỏ màu xám nâu, bất kỳ có những hành động, hay xung kích nào, bọn chúng sẽ ngay lập lức cất tiếng báo động cho bầy trâu.

Nếu như có Minh Vũ tại đây, hắn sẽ nhìn ra đây là một cặp đôi cộng sinh trong tự nhiên. Khi cộng sinh cả hai đồng thời đều có lợi.

Chim sẽ có chỗ ẩn nấp, tranh khỏi các loại động vật thù địch hay nguy hại với chúng trong tự nhiên, ngoài ra, trâu cũng có khá là nhiều ký sinh trên cơ thể, đây cũng là nguồn thức ăn màu mỡ cho bầy chim.

Trâu cũng được lợi ích không nhỏ, chim sẽ dọn dẹp các động vật ký sinh trên da chúng. Ngoài ra còn có thêm một hệ thống cảnh báo nguy hiểm.

Việc tiếp cận bầy trâu rất khó,dùng cách đánh trực diện là không có khả thi. Nhưng Ashi là một trong những thành viên đi theo Minh Vũ từ đầu, nàng cũng học được mấy phần mưu mẹo cũng như kỹ thuật trong đó, không phải dùng sức mạnh sẽ chiến thắng.

Mà lập bẫy cũng mà một trong số đó, biết được đặc tính của bầy trâu này là thích được tắm bùn, Ashi liền dọc theo bở suối tìm địa điểm thích hợp dựng một cái bẫy thật lớn để chào đón bầy trâu.

Xuôi theo dong suối, khoảng chừng một ngày đi đường, Ashi tìm ra một chỗ thích hợp để lập bẫy. đây là một khu vực có lòng suối hẹp, khá sâu, ít nhất cũng 3 4 mét, nơi này còn đọng lại một vũng nước khá lớn, nếu chiếu theo nhiệt độ cũng nhưng nắng mấy ngày nay. Thì vũng nước nãy sẽ nhanh khô cạn đi.

Dọc hai bên bờ cỏ cây vẫn còn khá xanh tươi, không đến nỗi nào khô héo như những khu vực xung quanh.

Ashi bắt đầu cho người mai phục xung quanh vũng nước, bản thân cũng ẩn núp cùng đồng bọn, ngoài cung tên là vũ khí chính, Ashi còn chuẩn bị thêm lưới và dây thừng.

Thậm chí nàng còn cho đào một hố sâu phía trước một đoạn, để phòng hờ bầy trâu hoảng loạn chay nhanh, khó là hốt trọn bầy trâu được.

Cả bọn người nếm mật nằm gai chừng 4 ngày, cuối cùng mục tiêu cũng đã xuất hiện, dẫn đầu là một con trâu lớn, theo sau là mấy con trâu trưởng thành, bên trong cùng là bầy trâu non. Cả đàn trâu di chuyển theo một đội hình thật có quy luật.

Thật ngạc nhiên là con trâu đầu đàn không phải là một con trâu đực, mà là một con trâu cái, là da đen sì bị bao phủ bằng một lớn bùn thật dày. Nhìn từ xa không khác gì mấy khối đất đang di động.

Bầy trâu di chuyển thật chậm, dọc đường chúng thường hay dừng lại gặm cỏ xung quanh bờ suối, nhìn bộ dạng của chúng thật là nhàn nhã không có một chút gấp rút hay vội vã gì cả.

Thìn thấy đối tượng đã xuất hiện, mấy cái thợ săn bắt đầu có náo động, không phải bọn họ sợ, mà là hưng phấn. bên trong đám người này có một số là lão binh giống già đời từng xông pha với nhiều trận chiến lớn, lại cũng có số tân binh vừa mới gia nhập,việc sợ hãi trước những con quái thú lớn là điều đương nhiên.

Hưng phấn, sợ hãi xen kẽ với nhau, cảm xúc xen lẫn thật sực rất mãnh liệt.

Nhưng lúc này ba con sói nanh kiếm của Ashi lại là những thành viên khốn khổ nhất. với thính giác, khướu khác nhạy bén của mình bọn chúng đã phát hiện bầy trâu từ khoảng cách thật xa. Bọn chúng dường như muốn xông ra cắn xé bầy trâu. Nhưng rất tiếc bọn chúng đã bị Ashi khóa mõm ép chặt dưới thềm cỏ.

Bầy trâu dường như đã quá ỉ lại với động vật cộng sinh của mình, bọn chúng thật là nhởn nhơ không một chút cảnh giác. Cứ thế mà bước đi không một chút đề phòng.

“ Ò! O! ò!” con trâu đầu đàn rống lên một tiếng, giống như đang phát hiệu lệnh, thể rồi cả một bầy trâu cùng nhau đi vào vũng nước.

Với thân hình to lớn, mỗi con trâu trưởng thành ước tính chừng 500 – 700 kg, rất nhanh vũng nước đã được lắp đầy. trong miệng bọn trâu không ngừng phát ra những âm thanh thư sướng.

“ Chính lúc này!” Ashi ngay lập tức ra lệnh.

Ngay lập tức những bụi cỏ xung quanh vũng nước không ngừng bắn ra những mũi tên bọc đồng, chí ít cũng có khoảng 40 mũi tên bay ra cùng một lúc.

“ Ò! Rống! rống!” bị tập kích bất ngờ, bầy trâu không ngừng rống lên, ánh mắt giận giữ quan sát xung quanh.

Những con trâu lớn bắt đầu di chuyển tạo thành một bức tường thịt thật dày bao bọc lấy những con non bên trong.

Chiến lược này rất là hiệu quả đối với những bầy đàn săn mồi khác như sói, hay gấu, thậm chí là con người. thế nhưng đối với bộ lạc Đại Việt, thì đây chính là những con mồi dể dàng nhất.

Những mũi tên được tẩm chất gây tê cực mạnh, không ngừng bắn xối xả lên những con trâu phía trước, với khoảng cách chỉ chừng 20 mét, thì với tài bắn cung của bộ lạc thì sẽ không có cơ hội cho bầy trâu tẩu thoát.

Con trâu đầu đàn theo bản năng rống một tiếng kinh thiên, sau đó cắm đầu hết sức mà chạy về phía trước.

Ngay lập tức ba con sói nanh kiếm vùng lên, bọn chúng không ngừng truy theo bầy trâu, có khoảng 12 con trâu gắng sức chạy theo con trâu đầu đàn, số còn lại dường như đã bị ngấp thuốc di chuyển chậm chạp, thậm chí một số con con bị ngất ngay tại chỗ chỉ với một mũi tên duy nhất.

“ Gâu! Gâu! Ò! Ò!”

“ Nhanh đuổi theo!” Ashi gầm lên.

Ngay lập tức đội hình mai phục phía trước xông ra, bọn họ dứng áp hai bên bờ suối, không ngừng bắng ra những mũi tên chứa chất gây tê cực mạnh.

“ Rống!” con trâu đầu đàn bị bắn liên tiếp hai mũi tên vào lưng và bụng, máu tươi chảy ra tung khóe, dường như nó cũng đã bắt đầu thấm thuốc, nó cố gắng chạy từng bước, nhưng đôi chân ngày càng nặng nề, nó chỉ chạy thêm chừng vài bước thì thân thể không chịu nỗi nữa ngã gục xuống đất.

Con đầu đàn đã thế, thì nhưng con khác cũng nhanh chóng chịu số phận. trận chiến chỉ kéo dài chừng 10 phút, thế nhưng kết quả là thắng lợi toàn tập cho bộ lạc Đại Việt.

Quả thật Ashi chính là một tên có tố chất lãnh binh, trong thời gian qua nàng đã học không ít thứ từ Minh Vũ, thậm chí nàng còn được Minh Vũ tin tưởng giao quyền chỉ huy chiến binh bộ lạc cho nàng cũng đi thấy tài năng của nàng đã được Minh Vũ công nhân.

“Hura! Hú!!! Rống rống!” ngay lập tức đám người vùng lên từ nơi phục kích không ngừng gào rống, chứng minh bọn họ đã chiến thấy bầy quái thú.

Từng tiếng cười hoang hô chiến thắng vang lên vang vọng cả một vùng.

Lúc này Ashi cũng thở phào nhẹ nhõm,nàng đã đếm thật kỹ có tất cả 36 con trâu lớn nhỏ, nếu như toàn bộ thuần hóa bầu trâu này bộ lạc sẽ có thêm 36 con để sử dụng, số lượng này không hề nhỏ, chúng sẽ bù đắp lại những thất thoát trâu vừa rồi.

Bỡi vì mỗi con trâu đều quý giá, thế nên nàng cũng chẳng có tâm trạng mà ăn mừng, ngay lập tức nàng bắt đầu chỉ huy mọi người sơ cứu vết thương cho bầy trâu, cũng như công tác chuẫn bị cho việc thuần hóa chúng.

Đầu tiên là nhỗ mũi tên ra khỏi vết thương, công đoạn này không hề đơn giản chút nào cả, bỡi vì mũi tên đã được cải tiến qua, ngoài việc bọc đồng mũi tên còn được chế tác thêm ngạch nhọn giống như thiết kế mũi tên thời Hùng Vương đại việt cổ đại.

Sau khi lấy mũi tên ra, vết thương sẽ được rửa qua nước muối, sau đó lại dùng chất gây tê cực mạnh pha loãng có tác dụng cầm máu và sát trùng. Sau đó lại dùng băng vải và dây buộc băng bó lại vết thương.

Đối với những con trâu trưởng thành thì việc cưa sừng của chúng là điều tất nhiên. Nhanh chóng mỗi người mỗi việc, cho đến giữa trưa công tác đã chuẩn bị hoàn tất. sau khi nghỉ ngơi một lúc, mọi người bắt đầu kéo bầy trâu trở về bộ lạc.

Bởi vì số lượng trâu quá lớn, thế nên lần này, Ashi hầu như huy động 2 phần 3 nhân khẩu bộ lạc đển vận chuyển trâu về bộ lạc.

Chí ít cần đến 3 ngày mới hoàn tất công việc. bầy trâu dường như bị bỏ đói, mỗi ngày chỉ cho uống một ngụm nước nhỏ để duy trì sự sống mà thôi.

Nguyên Thủy Thời Đại - một tác phẩm của Hoàng Kỳ Phương

bạn có thể bàn luận cùng chia sẽ thông tin bộ truyện tại đây. mong được sự ủng hộ của đọc giả.

Thân!!!
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,485
Điểm cảm xúc
1,410
Điểm
113
Chương 177: Chế tạo xe
Con trâu đầu đàn được đưa về bộ lạc sớm nhất, không phải vì để cứu chữa vết thương mà dùng nó để tế lễ cho tổ tiên. Epx không biết làm như vậy có đúng hay không, thế nhưng trâu là vật quý giá, thịt trâu rất ngon, nếu dùng chúng cúng tế bái lạy tổ tiên, tổ tiên sẽ hài lòng rồi sẽ chúc phúc cho toàn thể bộ lạc.

Các bước quy cách tế lễ gần giống như những gì Minh Vũ làm lần trước, ba heo chín gà, ngay tại vị trí trung tâm là đặc một con trâu lớn đã làm thịt sạch sẽ.

Mấy cái tộc nhân bị phạm lỗi cũng được đặc cách cùng mọi người tế lễ, cúng tế thần linh, chỉ riêng Milla thì vẩn vị cột, chỉ cho phép nàng nhìn từ xa mà thôi.

Hôm nay, ngày tế lễ, bái tạ tổ tiên, đó cũng là một ngày thịnh hội cho bộ lạc, mọi người đều trang lên mình bộ đồ đẹp nhất mới nhất, những ai từng được ban tặng áo da sói, áo lông chim cổ đại, huy chương bằng đồng, cũng dát lên thân thể chứng tỏ niềm kiêu hãnh của bản thân.

Còn những người khác đều nhìn với ánh mắt hâm mộ và khao khát.

Đầu tiên là một bài tế thật dài từ lần trước Minh Vũ còn ghi lại trên tấm da thú, tiếp theo đó là từng người, từng ngừng đến dân hương bái lạy lệnh bài tổ tiên.

Đối với những thành viên mới gia nhập bộ lạc, bọn thọ thật ngạc nhiên với cách cúng bái thần linh của bộ lạc, những quy cách thật động đáo, nhưng không thiếu phần trang nghiêm của việc cúng bái.

Tuy không có mấy cái vũ điệu như điên dư dại của Vu, cũng có phần giết thú hay tế lễ đẫm máu, mà trong không khí truyền ra nhưng vị thơm tho nhàn nhạt do nhang cháy.

Isam đến từ bộ lạc Lửa, những ngày này hắn đã hội nhập với bộ lạc Đại Việt, và hầu như hắn không còn có ý định trở lại bộ lạc, hắn muốn ở lại bộ lạc Đại Việt, muốn sống tại đây, muốn sống trong căn nhà bằng đất. cực kỳ rắn chắc, và không hề bị nóng bức.

Hắn muốn ngày nào cũng được ăn no, không phải lo nghĩ tới ngày mai, không lo mùa đông chết vì đói chết vì lạnh.

Người nguyên thủy đơn giản thế đấy, chỉ cần có thức ăn, có nơi ở bọn họ sẽ sẵn rời đi bộ lạc mình sinh ra, rời đi khu vực mình sinh sống.

……………………………………………………………………………………………………….

Vùng đồng cỏ, những ngày qua nhóm người Minh Vũ sinh hoạt thật là thoải mái, việc chế tạo các công cụ bằng bằng đất sét như nồi, lu, vại, chén, tô, muổn, bộ lạc còn tận dụng cường nõ cải tiến để săn giết cá sấu phụ cận vùng đầm lầy.

Cáu rấu vùng đầm lầy trung tâm có thân thể khá nhỏ. Con trưởng thành lớn nhất chỉ khoảng 500 kg. còn thông thường chỉ ở tầm 300 - 400 kg mà thôi.

Tuy trọng lượng nhỏ, nhưng bù vào đó là da dày hơn, sức chống chọi mạnh mẽ hơn. Sau khi mang về lột ca xẻ thịt, Minh Vũ còn phát hiện hai giống cá sấu cực kỳ khác nhau, một giống có số xương sườn bên hông, một bên là 7 còn một bên là 8 thế nên cá sấu giáp ranh đồng cỏ to hơn nhiều. Hẳn là một giống cá sấu nước mặn, một giống cá sấu nước ngọt.

Người ngọt cũng được chưng cất rất nhiều hầu như với công suất một ngày ba vại lớn, dư sức phục vụ cho du cầu ăn uống hằng ngày. Thậm chí Minh Vũ cùng với Melly còn được tắm bằng nước ngọt.

Ngày hôm đó quả thật là một ngày tuyệt vời, sau khi trình diễn lửa màu xanh xong, dường như Melly càng trở nên kích tình hơn. Đêm hôm đó nàng chủ động tìm đến Minh Vũ, nàng chủ động xông tới, như một con báo săn. Đè minh Vũ xuống đất. chỉ một trảo nhẹ Minh Vũ đã trần như nhộng không một mãnh vải che thân.

Làn này hắn bị ngược tương đối là thảm. Melly như một vị nữ kỵ sĩ rong ruỗi trên sa trường, miệng nàng không ngừng phát ra những âm thanh kích tình nhất.

Cả hai ngáo động một rồi, cả chiếu lều được dựng bằng da thú và nhanh cây khô không ngừng rung lắc mãnh liệt tạo ra từng trận xao động.

Thủ lĩnh đã thể, thì mấy cái tộc nhân của hắn cũng chẳng vừa chút nào. Với cá tư thế nguyên thủy động vật nữ quỳ bốn chân, nam ở phía sau không ngừng dập mạnh tạo ra những âm thanh phành phạch.

Trân cuồng hoang dưới ánh lửa, có đến khi lửa tắt vẫn còn đâu có bên trong căn cứ vẩn truyền ra cái thứ âm thánh quái quỷ kia.

Minh Vũ nằm dài dưới tấm mệm da thú, cả người hắn uể oải, mồ hôi hòa quyện cùng thứ nước kia tạo ra một mùi ngai ngái khó chịu. Melly cũng không có chịu được cái mùi đó. Liền ôm Minh Vũ đi ra ngoài, trên người không có một mãnh vải che thân.

Sau đó cả hai cùng nhảy vào một cái vại nước ngọt gần đó, cả hai bắt đầu thanh tẩy cũng như tận tưởng cảm giác mát rượi của nước ngọt mang lại.

Và kể từ ngày đó, ngày nào Minh Vũ cùng Melly cũng tắm chung một vại nước. da thịt non mềm đụng chạm vào nhau tạo ra những xúc cảm mãnh liệt.

Thậm chí cả hai còn làm chuyện đó bên trong vại nước, thật là không thể nói nổi.

………………..

Được mấy ngày thư thái, thế nhưng bộ máy vẫn duy trì hoạt động bình thường, Klu cùng Chok vẫn thường xuyên đi tuần tra xung quanh tìm kiếm bầy ngựa hoang đồng cỏ kia. Ngựa hẳn là thứ quan trọng nhất trong chuyến đi lần này. Cho dù chỉ bắt được một con ngựa thì Mihn Vũ vẫn tính là có lời rồi.

Giáp da cá sấu cũng được cải thiện về mẫu mã và kiểu dáng, do có khu sẳn, nên việc gia công may mặc rất là dể dàng. Dây cột cũng được tay thế bằng gân cá sấu.

Ngoài giáp ngực ra, bộ giáp cũng được gắp thêm nhiều phần khác như giáp tay, giáp đùi, và giáp đầu. Giáp đầu được gọi là mũ được làm từ lớ da trên đỉnh đầu cá sấu, đây là lớp da dày nhất.

Da cá sấu sau khi được làm sạch thịt và mở thì được cắt thành một mảnh lớn áp chặt lên khung bằng gỗ. sau đó dùng đinh kéo căng và cố định da cá sấu lai.

Mũ giáp được thiết kế bao trùm cả đầu. phía trước mặt chỉ để một ra hai con mắt, lỗ mũi và miệng mà thôi. tuy rất thô sơ và hơi ngáo, nhưng tính thực dụng vô cùng tốt. có thể bảo vệ được tính mạnh của tộc nhân.

Với sản lượng ngày càng nhiều vận tư đến từ vùng đồng cỏ, vấn đề nan giải đặt ra tiếp theo cho Minh Vũ là phương thức vận chuyện những vật tư kia trở về bộ lạc.

Không thể dung sức người mà vác toàn bộ những thứ kia trở về được. đầu tiên là quảng đường rất xa, thứ hai là sức người có hạn khó mà có thể thực.

Việc chế tạo công cụ chuyên chở trở thành vấn đề nan giải nhất trong lúc này.

Minh Vũ nhớ lại thời gian còn đi học hắn từng chơi một game thể loại sinh tồn mang tên The Forest. Bên trong trò chơi đó có hướng dẫn một công cụ vận chuyển dùng khá tốt, đó là một chiếc xe trượt. dùng những nhánh cây gỗ nhỏ gắn kết với nhau tạo một cái khung lớn. chỉ cần bỏ đồ vào cái khung kìa kéo đi là xong.

Nhưng nó chỉ thuận lợi dùng trên địa hình bằng phẳng có nhiều cỏ, như thế mới phát huy toàn toàn hiệu quả. Với lại công cụ này phải dùng thật nhiều sức kéo mới có thể vận chuyển được. đây là công cụ hạ sách không còn các nào khác hắn mới làm mà thôi.

Ý định của Minh Vũ là chế tạo ra bánh xe để chế tạo một cái xe kéo.

Mà chế tạo bánh xe là một chuyện không hề đơn giản trong thời kỳ này. Tuy rằng trong tay Minh Vũ đã có nhiều công cụ bằng đồng, thế nhưng việc chế tạo một cái bánh xe cũng rất là khó khăn.

Đâu phải chỉ cần làm ra một cái khung hình tròn là chế tác thành công bánh xe. Phần quan trọng nhất của một cái bánh xe là phần trục quay ở giữa liên kết với khung xe.

Minh Vũ không phải là một tên tài năng chuyện gì cũng biết, hắn chỉ là một sinh viên vừa mới tốt nghiệp chuyên ngành địa lý mà thôi. kiến thức địa lý tự nhiên, khí hậu, địa hình hắn toàn toàn nắm rỏ, nhưng vấn đề liên quan đến cơ khí chế tạo thì hắn chỉ là một con gà mời mà thôi.

Minh Vũ bắt đầu vận dụng đầu óc phác thảo ra bộ dáng chiếc xe mà hắn nghĩ trong đầu. một chiếc xe trâu hai bánh. Với khung gỗ lớn có chiều dài chừng 2m chiều ngan chừng 1.2m. như thế banh xe phải có đường kính ít nhất là 60 cm mới phù hợp với chiếc xe này.

Phần khung rất là dễ làm, nhưng phần bánh xe đúng là một chuyện nan giải. ban đầu hắn dự đình vào từng ngập mặn xung quanh tìm những cây to lớn đốn về cưa thành bánh xe. Giống như cách hắn đã làm khi chế tạo bánh xe rùa.

Nhưng thật không may, rừng ngập mặn phía dưới kia gốc cây to nhất cũng chỉ bằng một cái thân người không phù hợp với yêu cầu của hắn một chút nào cả.

Nguyên Thủy Thời Đại - một tác phẩm của Hoàng Kỳ Phương

bạn có thể bàn luận cùng chia sẽ thông tin bộ truyện tại đây. mong được sự ủng hộ của đọc giả.

Thân!!!
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,485
Điểm cảm xúc
1,410
Điểm
113
Chương 178: Xe kéo
Tuy không tìm được gỗ có đường kính phù hợp, thế nhưng chuyến đi không phải hoàn toàn vô ích, Minh Vũ đã tìm thấy một loại cây rừng thân gỗ sống tại ven vùng rừng ngập mặn.

Giống cây này có thân hình khá là nhỏ bé, cây cao và to nhất chỉ tầm 3 mét trở lại, to chỉ bằng bắp tay, thế nhưng thân cây lại thẳng từ gốc đến ngọn.

Giống cây này gỗ có màu nâu đỏ, đồng thời vỏ cây cũng tiết ra một loại nhựa cây khá dính khi được làm khô.

Đánh một cái chủ ý khác trong đầu, Minh Vũ cho người đốn không ít giống cây này về nơi đồn trú bộ lạc.

Minh Vũ có ý đinh sẽ tạo một bánh xe theo phương thức khác. Đó chính là uống con nhanh cây thành hình tròn. Sau đó dùng những thanh gỗ thẳng, cứng đóng trụ lại giúp cũng cố cho banh xe thêm chắc chắn và không thể nào bị bung ra.

Với ý định ban đầu, Minh Vũ sẽ làm bánh xe có đường kính 60 cm, như thế đường kính 60 cm. như vậy thanh gỗ phải có chiều dài ít nhất 188 cm.

Sau khi tuyển chọn những thanh gỗ tốt nhất phù hợp nhất để chế tạo bánh xe, thì Minh Vũ bắt tay vào công việc.

Đầu tiên những thanh gỗ thẳng nhất đều nhất được chọn ra, sau đó lột sạch vỏ và phơi nắng một buổi trưa. Làm như thế sẽ giúp cho thân gỗ ráo nước, cũng như ánh nắng mặt trời cũng làm mềm phần nào thân gỗ.

Cũng giống như uống gỗ chế tạo Cường Nõ. Minh Vũ dùng một sợi dây có chiều dài chừng 30 cm để vẻ một cái hình tròn ngay dưới nền đất.

Ngay lập tức dưới mặ đất xuất hiện một cái hình tròn có bán kình 30 cm. sau đó Minh Vũ cho người đóng những chiếc cọc nhỏ xung quanh hình tròn để tạo khung.

Thanh gỗ buộc chặc vào những chiếc cọc đóng sẵn dưới đất, trong lúc uống con, nơi nào cứng quá không uốn được, sẽ được đem ra hơ lửa. cứ như thế trong vòng một buổi chiều, nhóm người Minh Vũ cũng đã cho thanh gổ uống cong thành hình tròn.

Tại khớp nối hai đầu thanh gỗ, Minh Vũ đã dùng phương pháp mọng gỗ của thợ mộc, đầu đầu đục hình chử u một đầu hình chữ i. khi hai khớp được nối với nhanh chúng sẽ được buộc chặt bằng dây thừng.

Minh Vũ cũng không biết có thể thành công hay không, nhưng hắn vẫn khi vòng tràn đây. Sau khi hoàn tất công việc hắn cũng không có vội nghĩ ngơi mà hắn tiếp tục thiết kế bản vẻ xe kéo.

Vì vật liệu làm bánh xe đã thay đổi thề nên cấu trúc của xe cũng phải thay đổi cho phù hợp.

Sau một đêm nghiên cứu Minh Vũ đã sửa lại bản vẻ thiết kế, đó là bánh xe không được gắn trực tiếp vào khung xe mà phải thông qua một kết nối có hình chữ A ngược, liên kết này thường thấy trên những chiếc xe lôi bán hàng rong ngoài chợ.

Hai bánh xe hai bên sẽ được gắn kết thông qua một thanh trục dài ở dưới khung xe, thiết kế này có thể cho phép hai bánh xe quay với vận tốc khác nhau. Như thế sẽ không ảnh hường đến vòng quay của mỗi bánh xe.

Qua ngày hôm sau Minh Vũ tiếp tục cho tộc nhân làm thêm 6 cái vòng tròn như vậy, những vòng tròn kia vẫn được cột chặt dưới những cọc gỗ. tất cả được phơi trong mát chừng một tuần, Minh Vũ mới cho phép lấy ra xem thành quả.

Trong thời gian chờ đợi, mọi người cũng không có rãnh, mà là cùng nhau đóng khung xe và khớp nối chử A ngược gắn vào khung xe.

Minh Vũ cũng không hề thương tiếc dùng số lượng đồng ít ỏi còn lại để chế tác chững chiếc đinh đồng, đồng dát mỏng để thêm vào các kết nối trên xe để thâm phần chắc chắn.

Bảy ngày sau, cũng là lúc xem thành quả uống con của mọi người, lúc này hầu như toàn bộ tộc nhân đều có mặt tại đây.

Klu là người bước lên từ từ tháo khung gỗ đầu tiên. Klu rất là nhẹ nhàng tháo từng sợi dây buộc trên khung gỗ. dưới ánh mắt lo lắng của mỗi người, Klu đẵ lấy vòng gỗ ra khỏi khung. Vòng gỗ đã khô đi không ít, nước bên trong thân gỗ đi đã thoát đi rất nhiều, khối gỗ cũng nhẹ đi mấy phần. quan trọng nhất là vòng gỗ không bị biến dạng nhiều so với vòng tròn ban đầu.

Thế nhưng Minh Vũ không dám mở dây buộc giữa hai khớp nối. Minh Vũ tự tay tiếp lấy vòng gỗ để quan sát cho thật kỹ rồi mới bắt đầu công đoạn chế tác tiếp theo.

Chế tạo vòng gỗ đà xem như hoàn thành, lúc náy cần gia cố thêm cho vòng tròn thên chắn chắn là có thể dùng làm bánh xe rồi.

Minh Vũ cho dây thừng ngâm chung với nhựa cây, sau đó quất chặt theo vòng gỗ, phương thức quấn giống như quấn dây đồng trong mô tơ vậy.

Tiếp theo đó lại dùng những ván gỗ mỏng to chừng ba ngón tay đóng theo hình chữ thập xuyên qua vòng xe. Chính giữa chữ thập lại khoan mộ cái lỗ có đường kính chừng 5 cm. cái lổ này dùng để xuyên qua trục quay chính của xe.

Nói thì nhanh, thế nhưng để làm xong nhưng công đạon này cũng mất hết cả ngày mới hoàn thành. Chuyện không hề đơn giản như trên lý thuyết.

Ba ngày sau, hai chiếc bánh xe lớn cũng đã hoàn tất mỹ mãng. Vòng ngoài bánh xe được quấn cây thừng thật kỹ. phần dây thừng này có tác dụng tương tự như lốp xe, cũng như gia cố thêm cho bánh xe thêm phần chắc chắn.

Thông qua một trục và khớp chữ A. hai bánh xe được gắn vào khung xe. Và thế là chiếc xe đầu tiên của thời đại nguyên thủy đã hoàn tất.

Minh Vũ vô cùng náo nức không thể chịu được nữa liền kéo hai con trây đến cột vào khung xe.

Dưới ánh mắt của bao tộc nhân Minh Vũ trèo lên xe kéo. Theo từng bước chân của hai con trâu. Bánh xe từ từ di chuyển.

“ A! chạy rồi! chạy rồi!” có người gào lên.

“ cọt! kẹt! cọt kẹt!” âm thanh ma sát gỗ vang lên.

“ Klu! Mang mỡ tới đây!” nghe được cái âm thanh kia, Minh Vũ biết không tốt.

Vì không có bạc đạn, thế nên lực ma sát khi bánh xe quay sẽ vô cùng lớn, nếu không có mỡ bôi trơn, bánh se sẽ rất mau bị bào mòn và hỏng.

Rất nhanh Klu mang tới một lọ mỡ động vật, Minh Vũ liền bôi vào ổ bánh xe. Sau khi được bôi mở, tiếng xe kéo không hề phát ra những âm thanh khó nghe nữa.

Minh Vũ lôi Melly lên xe rồi đánh thúc trâu đi một vòng.

Xe kéo chậm chạp lăn bánh, chạy lon ton phía sau là toàn bộ tộc nhân đang có mặt tại đây.

Phải nói xe kéo là một công trinh vĩ đại nhất của bộ lạc trong thời gian qua, ngay cả chặn suối xây đập chứa nước cũng không bằng.

Khi chế tạo được xe, có nghĩa bộ lạc đã bước vào một thời kỳ mới, sức lao động sẽ được giải phóng đi rất nhiều, hàng hóa sẽ dược vận chuyển nhiều hơn, ít sức lao động hơn.

Trên xe Melly vô cùng thích thú, nàng không ngừng hét lên, gió thồi ban chiều làm cho tóc nàng tung bay.

“ Vũ! ngươi thật lợi hại! làm ra được nhiều thứ tốt! ngươi rất tốt! ta sẽ con cho ngươi!” Melly thích thú nói.

“ Ách!” Minh Vũ nhất thời không nói được gì, chẳng lẽ từ trước tới giờ hắn cùng Melly làm tình cũng không tính là chuyện sinh con ư?”

“ ha ha ha! Gió thật mát! Xe chạy thật tốt! Vũ cho chay nhanh lên!” Melly lớn tiếng.

“ Không! Không chạy nhanh được! xe sẽ bị hư!” Minh Vũ không đồng ý, vẫn luôn giữ nguyên tốc độ.

Lấy chiếc xe kéo này cơ sở, Minh Vũ tin tưởng trong một thời gian ngắn hắn có thể làm ra ít nhất 5 chiếc xe kéo như thế này. Như thế việc vận chuyển chiến lợi phẩm về bộ lạc sẽ rất dễ dàng và ít tốn kém sức lực.

p/s: chương này ta viết hơi lủng cũng, bời vì rất khó để mà giải thích được cho một cách dễ hiểu. nói chung nội dung chương này là chế tạo bánh xe và xe kéo
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,485
Điểm cảm xúc
1,410
Điểm
113
Chương 179: Bộ lạc bị nguyền rủa
Lúc hay người trở về cũng là lúc chiều tà, hoàng hôn kéo đến ánh mặt trời kéo dài đến tận chân trời vô biên.

Hai con trâu chậm rãi kéo chiếc xe kéo mà bước đi, bộ dáng có mấy phần thong thả, chạy theo sau chính là đám ruồi bi phá hỏng tâm tình người.

“ Thủ Lĩnh! Cho ta chơi với! cho ta chơi với! ta cũng muốn có một chiếc xe kéo!” Orc giọng ồm ồm.

Minh Vũ mặt đen lại, lời nói tên mập kia có chút hàm hồ, nếu như tại thời hiện đại mà nói chuyện như thế có khi còn bị ăn dao.

“ các ngươi thu thập vật liệu ta sẽ làm cho các ngươi mấy chiếc xe kéo chạy chơi!” Minh Vũ thuận miệng mà nói. Chứ huống hồ gì hắn đến nơi này chỉ yếu là thu thập vật liệu tìm kiếm tài nguyên.

“ Thủ Lĩnh! Thủ Lĩnh! Không tốt! phát hiện người bộ lạc khác!” đằng xa nghe thấy âm thanh cực kỳ gấp rút.

Cả một đám người biến sắc, cái bộ dáng cợt nhã ham vui đã không còn nữa, mà thay vào đó là bộ dáng nghiêm nghị thậm chí có mấy tên đã rút vũ khí ra sữa soạn chuẩn bị chiến đấu

Minh Vũ ngạc nhiên, thế nhưng ngay sau đó trở nên bình tĩnh, hắn cũng rất muốn mấy cái bộ lạc nơi này có bộ dáng như thế nào.

“ chạy! mau chạy! không để cho bọn họ tới gần! bộ lạc bọn họ bị thần linh nguyền rủa! không được! Choc’k hét lớn giống như gặp thứ gì đó làm hắn cực kỳ hoảng hốt.

“ lại gì nữa! cái tên này bị ngu à!” Minh Vũ có chút bực bội, thậm chí tự hỏi tên này có phải từng là người của bộ lạc Báo Đen khát máu hay không.

Từ phía xa xa chỉ thấy một đám có làn da đen sì, trên người bọn họ quấn thứ gì đó nhìn vài cũng không giống vải, lại có mấy phần giống vỏ cây hơn. Nhưng Minh Vũ chưa bao giờ nhìn thấy có giống cây nào có vỏ mềm dẻo để chế tạo y phục cả.

Khi hia bên chạm mặt nhau, không khí có mấy phần ngưng trọng, một số tên còn lấy vũ khí ra, nếu có biến sẽ chuẩn bị chiến đấu khô máu với đối phương.

Trừ bên trong đám người da đen có ba người tự tách ra khỏi hàng, dẫn đầu là một gã trung niên, râu tóc đã hoa râm, chứng tỏ ông ta có lớn tuổi nhất, thậm chí ông ta có thể là tù trưởng cái bộ lạc này.

Minh Vũ cùng Melly cũng điều khiển xe kéo tiên lên về phía trước, Melly cũng rút cung làm chuẩn bị, cả hai bên đều có những chuận bị riêng cho an toàn của thủ lĩnh chính mình.

“ Ngươi đến từ! vùng rừng núi!” lão già kia lên tiếng trước.

Minh Vũ cũng khá là ngạc nhiên bởi vì ngôn ngữ hai vùng rất khác biệt nay, thật khôn ngờ một tên ở vùng đồng cỏ lại biết tiếng nói vùng rừng núi.

“ Đúng! Ta đến từ rừng núi!” Minh Vũ chỉ về phương hướng bộ lạc của mình.

“ ta đến để mở phiên chợ!” lão kia tiếp tục nói.

“ Ta cũng thế!” Minh Vũ nói.

“ ngươi muốn trao đổi cái gì! Thức ăn, da thú, xương cốt, gai nhọn hay thuốc!” lão kia giống như là đang chào hàng hỏi.

“ Thuốc là gì?” Minh Vũ muốn xác định một điều.

“ là ngươi bị đau bụng uống thuốc vào sẽ khỏi! bộ lạc ra có nhiều thuốc đau bụng!” lão già nói.

“ Thủ lĩnh! Không được! bộ lạc bọn họ bị nguyền rủa! không được trao đổi! bộ lạc cũng sẽ bị nguyền rủa, chân sẽ không còn đi được!” Cho’k là người sống nơi này nên biết khá nhiều bộ lạc ở quanh đây.

Minh Vũ đương nhiên là không tin tà, thế nhưng không có lửa làm sao có khói, chuyện này ắc phải có nguyên nhân, nên các bộ lạc gần đây đều tránh xa cái bộ lạc này.

Nét mặt tên tù trưởng kia lúc này của có mấy phần khó coi, hắn định đi chỗ khác tìm mối giao dịch dù sao đi chăng nữa thời gian đến phiên chơ còn không ít ngày nữa, lúc đó hàng hóa của bộ lạc hắn không ai dám trao đổi, hắn phải nhanh chóng tìm những bộ lạc khác không có biết đến danh tiếng bộ lạc bọ họ.

“ bộ lạc ngươi có thuốc trị đau bụng!” Minh Vũ hỏi.

“ Đúng! Rất nhiều! ta chỉ cần năm túi thịt, không ba túi thịt là được!” lão già kia mừng rở.

Thật sự Minh Vũ cũng không biết thuốc kia có giá trị bao nhiêu, thế nhưng thuốc trao đổi nhất thời hắn sẽ không muốn, hắn muốn giống cây, có thể gieo trồng là tốt nhất.

“ trời tối rồi! đến bộ lạc ta đi! Nơi đó tốt hơn nơi này nhiều!” Minh Vũ mở lời.

Tên tù trưởng kia có một chút nghi hoặc phần lớn mấy bộ lạc kia nhìn thấy bộ lạc hắn là chạy mất tăm. Vậy mà cái bộ lạc này lại mời bộ lạc hắn tới.

Trầm ngâm một hồi lâu, lão già kia cũng gật đầu đồng ý, nói nhỏ với hai tên phìa sau rồi cùng Minh Vũ rời đi. Không lâu sau cả một đám người đến nơi đóng trại của bộ lạc Đại Việt.

Nhóm người kia chí ít cũng 50 người đa phần là người trưởng thành phía sau vác rất nhiều túi làm bằng da thú. Khi bọn họ đến nơi này hai mắt cứ trô trố ra, sau đó là dụi dụi mắt dường như không tin trước mắt mình là sự thật.

Treo trên cây có rất nhiều da thú, đó chính là da lớn sấu lớn, đây chính là những con quái vật thực thụ đặc biệt là mù khô, khi bộ lạc đi lấy nước, chúng chính là cơn ác mộng kinh hoàng. Có rất nhiều tộc nhân chết dưới đôi hàm kia.

Vậy mà lúc này xác bọn chúng phơi đầy trên kia. Nhìn sơ qua chí ít cũng có 10 con.

“ Vũ! bộ lạc ngươi giết được cá lớn!” Baba nói.

Lúc trên đường về hai bên cũng trao đổi một số thông tin, Baba chính là tù trưởng bộ lạc này.

“ Đúng! Bọn ta giết rất nhiều! áo trên người bộ lạc bọn ta đều làm từ da cá sấu!” Minh Vũ không ngại nhận, đơn giản đây chính là sự phô trương sức mạnh của bộ lạc.

“ ngươi có thịt chúng! Cho ta! Không trao đổi với bọn ta! Bọn ta muốn ăn thịt chúng giết tộc nhân bộ lạc ta!” Baba có chút gấp.

“ không vội! tối nay sẽ mở đại tiệc! chào đón những người bạn mới!” Minh Vũ tỏ ra cực kỳ thân thiện

Minh Vũ chỉ đạo xuống bên dưới, thế nên tộc nhân vô cùng nồng nhiệt chào đón những người bạn mới này,tại nơi này nước chính là tài nguyên hiếm, thế nên Minh Vũ cho bọn họ mỗi người uống một bát nước thật lớn, uống cho bọn họ thỏa thích mới thôi.

“ Nước! thật nhiều nước! Vũ! ngươi có trao đổi nước không! Ta cần cái này, có cái này chứa nước bọn ta không sợ thiếu nước vào mùa khố” Baba đôi mắt phát sáng nhìn chằm chằm mấy cái vại nước.

“ ha ha ha! Cái đó không vội! trước tiên phải ăn uống cho thật tốt!” Minh Vũ cực kỳ thân thiện lô ra vẻ mặt hòa ái.

Không ai biết trong túi Minh Vũ chứa cái gì, thế nhưng tộc nhân của hắn biết thủ lĩnh không bao giời làm chuyện rỗi hơi, mọi chuyện đều có mục đích cả.

Lửa trại đốt lên, cả trăm con người quây quần cùng dùng chung bửa tối, lấy Minh Vũ làm chủ đạo bữa tiệc chính thức bắt đầu.

Vì hôm nay có người mới từ nơi khác đên, không có thông báo trước, thế nên thức ăn có mấy phần thiếu thốn.

Đa phần là dùng thịt cá sâu ướp muối ớt rồi đem nướng trên bếp lửa mà thôi, những loại thức ăn này đối với bộ lạc là cực kỳ thông thường và nhàm chán.

Thế nhưng đối với cái bộ lạc bị nguyền rủa này đây chính là đại tiệc cả đời chưa được nếm một lần, thịt cá sấu, ớt, đó là những thứ lần đầu tiên bọn họ biết đến.

Rồi còn có canh, súp, khoai,…..

Baba cực kỳ cao hứng thế nên cũng mang thức ăn của bộ lạc ra chiêu đãi Minh Vũ cùng tộc nhân của hắn.

Bên trong túi da thú đó chính là những củ gì đó màu nâu chàm, còn ẩn ẩn một chút màu hồng nhạt.

“ đây là thức ăn bộ lạc ngươi!” Minh Vũ hỏi Baba.

“ đúng! Bộ lạc ta ăn thứ này! Ăn rất tốt! không ngon bằng thịt! nhưng nướng lên ăn rất tốt!” Baba khoe của nói.

Baba ngay lập tức cho mấy củ này vào bên trong bếp lửa, chẳng mấy chốc truyền ra mùi thương thơm kỳ lạ, có mấy phần giống củ khoai nướng

“ Vũ! ngươi sao vậy! mang cái này về trồng! ăn cũng rất tốt a!” Mell đã nhanh chóng chộp một củ vừa lột lớp vỏ bên ngoài ra vừa ăn.

Thế nhưng Minh Vũ lại đi vào trầm ngâm, dường như hắn đang suy nghĩ đến chuyện gì đó.

“ Melly! Ngươi đừng ăn thứ này!” Minh Vũ nhỏ giọng. sau đó hòa ái nới với Baba.

“ Baba! Ăn thử cái này! Là thịt chiên chỉ có bộ lạc chúng ta mới có thứ này thôi!” Minh Vũ bưng lấy một tô thịt cá sấu chiên giòn mang cho Baba. Đồng thời cảnh cao Melly không được ăn thứ kia.

Baba cực kỳ hào sản ăn uống không để ý đến chi tiết nhỏ vừa rồi.

Cả một bữa tiệc chè chén cho đến tận khuya.

Giống như thường lệ, khi mấy cái bộ lạc gặp nhau trên vùng đồng cỏ, ban đên bọn sẽ cùng nhau giao phối trao đổi bạn tình, đó chính là nguyên tắc bất di bất dịch tại vùng đồng cỏ, đó chính là bản năng sinh tồn cũng như duy trì nồi giống.

Dương nhiên Minh Vũ sẽ không cho Melly ngủ cùng với bất kỳ tên nào rồi. cả một đêm bộ lạc lại cuồng hoang cho đến tận sáng. Thậm chí có vài tên sáng ra hai chân muốn nhũng ra, lưng đau khập khiễng.
 
Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
Top