[Đoản] Nhật Ký Người Điên 2 - Nhược Cẩn Trần
- Tham gia
- 14/4/19
- Bài viết
- 15,433
- Điểm cảm xúc
- 6,216
- Điểm
- 113

Chương 50: Ngày 11 tháng 1
Editor: trucxinh0505
Viết lại ———————
Thật quá buồn cười!
Cũng là chuyện ăn cơm thừa, buổi sáng còn nói làm quá ít, dư lại không đủ, buổi tối lại nói đừng làm quá nhiều, chúng ta không muốn ăn cơm thừa.
Người, vẫn luôn hay thay đổi như vậy sao?
Có một đoạn thời gian rất dài, tôi hy vọng, mình ngủ dậy phát hiện bị bệnh nan y.
Nếu đối phương biết người trước mắt sẽ sống không lâu, mọi người có thể quý trọng nhau một chút hay không? Những “Lời nói vô tâm” có thể châm chước một chút hãy nói ra hay không?
Tôi từng ảo tưởng rất nhiều phương pháp tử vong. Như vô số lần cầm dao để trên mạch tượng, cuối cùng lại không dám ấn xuống.
Hiện tại tốt rồi, có tiếng chuông này. Rốt cuộc có thể làm chuyện bản thân muốn làm, mà không cần tự mình động thủ.
Nếu tôi không rời đi chỉ có thể tha thứ cho bạn, nếu tôi thật sự ủy khuất làm thế nào cũng không bỏ xuống được, nếu tôi không làm được chuyện tổn thương bạn, vậy… Hãy để cho tôi mất tích đi.
Có lẽ trong trí nhớ của bạn hoàn mỹ không có bất luận tỳ vết gì.
Bạn… là người yêu quý nhất của tôi.
Nguyện bạn cả đời bình an.
Nguyện bạn mãi mãi không quên được.
Viết lại ———————
Thật quá buồn cười!
Cũng là chuyện ăn cơm thừa, buổi sáng còn nói làm quá ít, dư lại không đủ, buổi tối lại nói đừng làm quá nhiều, chúng ta không muốn ăn cơm thừa.
Người, vẫn luôn hay thay đổi như vậy sao?
Có một đoạn thời gian rất dài, tôi hy vọng, mình ngủ dậy phát hiện bị bệnh nan y.
Nếu đối phương biết người trước mắt sẽ sống không lâu, mọi người có thể quý trọng nhau một chút hay không? Những “Lời nói vô tâm” có thể châm chước một chút hãy nói ra hay không?
Tôi từng ảo tưởng rất nhiều phương pháp tử vong. Như vô số lần cầm dao để trên mạch tượng, cuối cùng lại không dám ấn xuống.
Hiện tại tốt rồi, có tiếng chuông này. Rốt cuộc có thể làm chuyện bản thân muốn làm, mà không cần tự mình động thủ.
Nếu tôi không rời đi chỉ có thể tha thứ cho bạn, nếu tôi thật sự ủy khuất làm thế nào cũng không bỏ xuống được, nếu tôi không làm được chuyện tổn thương bạn, vậy… Hãy để cho tôi mất tích đi.
Có lẽ trong trí nhớ của bạn hoàn mỹ không có bất luận tỳ vết gì.
Bạn… là người yêu quý nhất của tôi.
Nguyện bạn cả đời bình an.
Nguyện bạn mãi mãi không quên được.