Lượt xem của khách bị giới hạn

[Đoản] [Truyện Hoàn] Nhật Ký Người Điên 2 - Nhược Cẩn Trần

[Đoản] [Truyện Hoàn] Nhật Ký Người Điên 2 - Nhược Cẩn Trần

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
15,599
Điểm cảm xúc
6,379
Điểm
113
Chương 60: Ngày 12 tháng 2
Editor: trucxinh0505

Tôi có hỏi qua Quân Quân, vì sao tình thế hiện tại khẩn trương như vậy, trên đường người đi đường rất ít, trung tâm thương mại vẫn mở cửa làm buôn bán.

Quân Quân dùng một loại tươi cười cổ quái trả lời tôi: “Cậu không phát hiện sao? Những nhân viên thu ngân cùng phục vụ đó… Đã sớm không phải người rồi.”

Trong khoảng thời gian này gặp được quá nhiều chuyện chấn kinh, cô ấy nói như vậy tôi đều không cảm thấy kinh ngạc chút nào, ngoài cảm thấy không thoải mái, cái ý tưởng đầu tiên trong lòng là “Quả nhiên là thế”.

Rất sớm trước đó tôi hoài nghi rồi.

Bất luận tố chất nhân viên trung tâm mua sắm cao bao nhiêu, thời khắc nhân tâm hoảng sợ cảnh giác nguy hiểm, những người phục vụ đó trên mặt vẫn luôn mang mỉm cười, không có một chút cảm giác sợ hãi nào.

Không chỉ một người, cho nên tất cả đều không có biểu hiện cảm xúc “Sợ hãi”.

Nhìn cùng chung quanh, thật là quá khác thường.

Chính là, vì sao muốn làm như vậy?

Tôi thật sự không giải thích được, nếu muốn nhân loại tử vong, trực tiếp bức đến tuyệt cảnh là được, hà tất còn muốn lưu lại hy vọng sinh tồn?

“Tớ nói nhân loại sẽ diệt vong khi nào? Quân Quân say mê hút một ngụm thuốc lá, một bên phun vòng khói một bên vươn ngón tay lắc lắc với tôi: “Ý tứ bên trên, chỉ làm một bộ phận người biến mất, người còn lại đương nhiên tiếp tục sinh hoạt.”

Một bộ phận người biến mất, bộ phận người khác còn tồn tại…

Chúng ta thì sao? Những người như chúng ta được xem là gì? Người sống sót?

“Chúng ta? Chúng ta đương nhiên là người chấp hành, là người vệ sinh giảm bớt áp lực cho thế giới.”

-----------------

Tác giả có lời muốn nói:

Ta: Bạn phán đoán người nên biến mất như thế nào?

Quân Quân: Đơn giản, không cho người bình luận liền dùng thu hoạch khí một chút ~~~
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
15,599
Điểm cảm xúc
6,379
Điểm
113
Chương 61: Ngày 13 tháng 2
Editor: trucxinh0505

Trước kia xem phim truyền hình, mỗi lần nhìn thấy những “Anh hùng” kêu gọi “Cứu vớt thế giới” đều sẽ cảm thấy đặc biệt khôi hài.

Mà bọn họ là cứu vớt thế giới sao? Cũng không phải, bọn họ chỉ cứu vớt nhân loại của họ.

Mà nhân loại, chưa bao giờ là toàn bộ thế giới.

Cho nên, thời điểm cảm thấy gánh nặng thế giới quá nặng, tự nhiên làm sạch “Ký sinh trùng hút máu” …

Quân Quân là nhận từ bên trên truyền lại tư tưởng cho tôi.

Nhưng bản thân cô ấy không tín nhiệm tôi, trong lòng tôi cũng nghi ngờ lời cô ấy nói.

Trận “Thanh tẩy lớn” này đến tột cùng là ý chí thế giới, hay là xuất phát từ những người đó muốn tàn sát đồng loại?

Còn có thái độ cô ấy coi mạng người như cỏ rác làm cho tôi canh cánh trong lòng.

Mấy tháng cô ấy mất tích, đến tột cùng gặp phải cái gì, đã xảy ra chuyện gì? Là cái gì có thể đem một người hoạt bát rộng rãi, yêu thương động vật biến thành một người như hiện giờ, thờ ơ máu lạnh ra tay giết người…

Ma quỷ mà.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
15,599
Điểm cảm xúc
6,379
Điểm
113
Chương 62: Ngày 14 tháng 2
Editor: trucxinh0505

Những trung tâm mua sắm lớn, bệnh viện, tiệm cơm buôn bán bình thường, nhưng sau khi nghe Quân Quân nói cảm thấy những nhân viên phục vụ đó thực quái quái.

Bọn họ không phải người, mà là một đám con rối.

Nếu con rối có thể thay thế nhân loại sinh hoạt, vậy còn muốn cùng ký sinh trùng chúng ta để làm cái gì?

Quân Quân trả lời là, con rối không có suy nghĩ, không thể tiến hành sáng tạo, kỳ hạn sử dụng ngắn, dễ dàng hư hao rất khó sửa chữa.

Quan trọng nhất chính là, chế tác mỗi một con rối, đều cần một bộ túi da nhân loại.

Thì ra, con rối dùng người tạo thành! Khó trách giống con người như đúc.

Quả là châm chọc, nhân loại tùy ý sử dụng vạn vật thiên nhiên làm nguyên vật liệu, chưa bao giờ nghĩ tới có một ngày, thân thể bọn họ cũng trở thành nguyên vật liệu bị thiên nhiên tùy ý sử dụng.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
15,599
Điểm cảm xúc
6,379
Điểm
113
Chương 63: Ngày 17 tháng 2
Editor: trucxinh0505

Cô ấy đã biến thành một ác ma.

Tất cả trải qua ngày hôm nay như một hồi ác mộng, tôi chưa bao giờ khát vọng giống như lúc này được tỉnh lại.

Hôm nay cô ấy mang tôi đi nhà cô ấy, rất bình tĩnh gõ mở cửa gọi ba mẹ một tiếng, sau đó trong ánh mắt cha mẹ cô ấy hưng phấn kích động, dùng thu hoạch khí mỗi người một chút.

Cha mẹ cô ấy cứ như như băng tuyết tan biến, trên mặt còn treo vui mừng con gái tìm về nhà.

Xong rồi cô ấy xoay người liền đi, không có nửa phần lưu luyến.

Sao cô ấy có thể xuống tay với ba mẹ ruột của mình?! Tôi chất vấn.

Mà thanh âm cô ấy, không có nửa phần phập phồng: “Bọn họ là mục tiêu nhiệm vụ, đáng chết.”

Ngữ điệu không có một chút biến động, phảng phất người cô áy giết không phải ba mẹ cô ấy, mà là hai người râu ria, thậm chí phải nói là hai con gà, con chó…

A, con gái được ngàn vạn yêu thương che chở lớn lên, sau khi giết họ, đánh giá bọn họ bằng hai chữ —— đáng chết!

Nếu ở niên đại hoà bình, hành vi thái độ như vậy như vậy, không phán tử hình sợ không đủ an lòng dân chúng phẫn nộ.

Thật đáng buồn, hiện tại mọi người mình ốc còn không mang nổi, pháp luật trật tự giống như không có tác dụng, con gái ruột có thể động thủ giết ba mẹ mình, lại không có ai để ý?
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
15,599
Điểm cảm xúc
6,379
Điểm
113
Chương 64: Ngày 20 tháng 2
Editor: trucxinh0505

Sau ngày đó, đã vài ngày tôi không nghĩ phản ứng cô ta.

Cô ta là một hung thủ, ác ma, đao phủ!

Cô ta không phải bạn của tôi, mà là một ác ma giết ba mẹ ruột không chớp mắt!

Thời điểm cô ấy giết ba mẹ, không có một tia không đành lòng nào, còn xem là người sao? Không có nhân tính!

Nhưng cô ấy nói gì đó với tôi?

Cô ấy nói: Vật cạnh thiên trạch, người thích ứng được thì sống sót, xưa nay như thế.

Ở sinh tử tồn vong trước mặt, giết ba mẹ tính là cái gì? Hơn nữa, liền tính cô ấy cãi lời mệnh lệnh bên trên không giết bọn họ, bọn họ cũng không có khả năng sống sót.

Bởi vì còn có rất nhiều người khác chấp hành, cô không đi giết, tự nhiên những người khác sẽ tới giết, kết quả có khác gì nhau đâu.

“Đừng nghĩ quá nhiều.” Cuối cùng cô ấy nói với tôi: “Cậu cho rằng cậu có năng lực quyết định sinh tử người khác? Đừng quá xem trọng vấn đề, cậu chỉ là một người chấp hành, sinh tử bản thân còn nằm trong tay người khác.”
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
15,599
Điểm cảm xúc
6,379
Điểm
113
Chương 65: Ngày 29 tháng 2
Editor: trucxinh0505

Gần đây nhiệm vụ ngày càng nhiều.

Trước kia hai ba ngày mới giết một người, sau đó một ngày một người, hiện tại một ngày ba bốn người.

Thường thường vừa làm xong một nhiệm vụ, Quân Quân liền quay đầu ngựa chạy qua nơi khác.

Nhưng cô ấy chưa bao giờ để tôi động thủ, chỉ để tôi đứng một bên nhìn, cái này làm tôi nhẹ nhàng thở ra.

Tôi cũng hỏi vì sao không cho tôi động thủ.

Cô ấy trả lời, tôi hận cô ấy như vậy, sợ tôi cầm được thu hoạch khí, người tôi động thủ đầu tiên là cô ấy.

Tôi biết, lấy hành vi của tôi mà nói, cũng không phải là một người vô tội, liền tính tôi không tự mình giết người, cũng coi như tội đồng lõa rồi.

Chiếu théo cách nói người xưa, sau khi chết phải xuống địa ngục.

Nhưng đó là chuyện sau này.

Hiện tại, tôi còn chưa muốn chết.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
15,599
Điểm cảm xúc
6,379
Điểm
113
Chương 66: Ngày 5 tháng 3
Editor: trucxinh0505

Quân Quân nói, “Cuộc thanh tẩy lớn” sắp bắt đầu rồi.

Cứ việc đến hiện giờ, tôi chưa gặp qua những người khác tổ chức này, nếu không phải mọi người chung quanh nhanh chóng biến mất, tôi sẽ cho rằng cái tổ chức này, chỉ có hai người chúng tôi.

Theo thống kê, thành phố A dân cư mất tích đã đạt tới 139.700 người, chiếm khoảng 8% dân cư thành phố A.

Tôi hỏi cô ấy, sau khi rửa sạch nhân loại sẽ còn dư lại bao nhiêu.

Cô ấy nói, chiếm khoảng 40%-60% dân cư.

Vậy tiêu chuẩn rửa sạch dựa vào đâu? Hoặc nói, lấy cái tiêu chuẩn nào đào thải người?

“Không có tiêu chuẩn, những người đó đều là tùy cơ rút ra.”

Nói xong, cô ấy lộ ra cái tươi cười cứng đờ.

“Cái này như một loại rút thăm, trúng tên ai, người đó liền sẽ chết. Một người có thể bị bắt trúng hay không, xem ở vận khí.”

Một khi đã như vậy, hà tất còn phải phiền toái?

Trực tiếp gặp một người, liền giết không khải tốt rồi sao?

“Như vậy quá không công bằng.”

Công bằng? Một kẻ tự tay giết chết ba mẹ mình, khi đàm luận cùng tôi giết người như thế nào công bằng?

Chuyện thật buồn cười cỡ nào.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
15,599
Điểm cảm xúc
6,379
Điểm
113
Chương 67: Ngày 11 tháng 3
Editor: trucxinh0505

Khi nào “Thanh tẩy lớn” bắt đầu, cụ thể tôi không rõ lắm.

Đột nhiên bên người xuất hiện rất nhiều người giống Quân Quân, bọn họ tự xưng là người chấp hành, cao cao tại thượng cầm thu hoạch khí tiến hành tàn sát người vô tội.

Tôi trơ mắt nhìn từng sinh mệnh đầy sức sống biến mất trước mắt mình, từ người già không đi nổi, đến đứa nhỏ còn đang ê a học chữ, bọn họ chỉ nhẹ nhàng một cái lóng tay, liền biến mất hoàn toàn.

Phảng phất chưa bao giờ xuất hiện trên thế giới này.

Đây là thời kỳ đen tối nhất, không biết khi nào sáng sớm mới có thể đến.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
15,599
Điểm cảm xúc
6,379
Điểm
113
Chương 68: Ngày 18 tháng 3
Editor: trucxinh0505

Hẳn chỉ có mấy ngày, nhưng tôi thấy như trãi qua thật lâu thật lâu.

Đột nhiên Quân Quân nói, kết thúc “Thanh tẩy lớn”.

Lúc này dân cư thành phố A còn lại không đến 50%.

“Hết thảy đều kết thúc, thực mau, mọi chuyện đều sẽ trở về quỹ đạo, tựa như trước kia.” Khí nhẹ Quân Quân ngữ nhàng nói, phảng phất như buông xuống gánh nặng ngàn cân.

Chính là, sao có thể giống như trước? Nhiều người biến mất, nhiều người đã chết, không có người sẽ quên trận đại thanh tẩy này, tựa như không ai có thể quên cuộc đại tàn sát thành phố J.

Nhưng không có người sẽ lại biến mất.

Cái nhận thức này, làm thần kinh tôi vẫn luôn căng chặt thả lỏng lại.

Ít nhất có thể nói, rốt cuộc chúng ta chờ được đến trời sáng.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
15,599
Điểm cảm xúc
6,379
Điểm
113
Chương 69: Ngày 25 tháng 03
Editor: trucxinh0505

Sự tình giống như có chút không đúng.

Hôm nay tôi đề nghị cùng ba mẹ đi xem ông lão hàng xóm thế nào.

Liên tục hơn một tháng không có người mất tích, rất nhiều người đã bắt đầu dò ra ngoài thăm thử, nhưng ông lão hàng xóm vẫn không có một chút động tĩnh, tôi hoài nghi ông lão mất tích cùng những người đó, nếu hôm nay không gọi mở cửa, tôi tính toán mạnh mẽ mở cửa vào xem.

Nhưng không nghĩ tới, khi tôi nói đến qua thăm ông lão hàng, vẻ mặt ba mẹ cau mày nhìn tôi đầy kinh ngạc, chờ tôi nói đến “Không được liền mạnh mẽ mở cửa”, thì ba tôi đánh gãy lời nói.

“Nhà đối diện vẫn luôn không người ở, từ đâu ra ông lão hàng xóm gì?!”

Mẹ tôi cũng phụ họa gật đầu.

Theo như lời ba mẹ, trong trí nhớ họ, đối diện ở mười mấy năm thế nhưng chưa từng có người ở!

Ít nhất, bọn họ chưa từng gặp qua ai cả.

Tôi có chút mơ hồ!

Đối diện không có người ở sao?

Này, sao có thể?

Thời điểm nhà chúng tôi dọn đến đây, ông lão hàng xóm vẫn ở chỗ đó, có mười mấy năm giao tình, cũng là ông chỉ tôi cờ vây.

Vợ ông ấy qua đời khi còn trẻ, không lưu lại một đứa con nào, mẹ tôi thấy ông sống một mình rất đáng thương, thời điểm nấu cơm cũng nấu thêm một phần, mỗi lần đều là tôi bưng chén cơm gõ cửa nhà ông ta.

Tại sao, mọi người đều quên hết?
 
Top