Lượt xem của khách bị giới hạn

[Kiếm hiệp] [Truyện Hoàn] Triệu hoán thần binh - Hạ Nhật Dịch Lãnh

Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
[Kiếm hiệp] [Truyện Hoàn] Triệu hoán thần binh - Hạ Nhật Dịch Lãnh

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1780: Ngươi lại vào làm gì?
Mặc dù chỉ là diễn kịch, nhưng không biết vì sao, muốn cho nữ tính Binh Linh khác giúp hắn phát ra loại âm thanh này, nàng vẫn cảm giác rất không thoải mái. Chí ít ở trong Binh Linh nàng phải là độc nhất vô nhị.

- Nàng nguyện ý giúp ta sao?

Trong lòng Vu Nhai thầm vui vẻ. Ngày hôm nay Thôn Thiên Kiếm Linh thật đúng là khác thường.

- Ai muốn giúp ngươi?

Mặt Thôn Thiên Kiếm Linh còn có chút hồng. Nghe được Vu Nhai nói vậy, nàng lại đảo mắt nói.

Vẻ mặt này không ngờ trong sự cổ điển lại mang theo vài phần khả ái, khiến Vu Nhai có phần chịu không nổi. Hắn lại kích động muốn đòi một cái hôn nữa, chợt nghe nàng nói:

- Căn bản không cần diễn kịch. Trực tiếp bố trí một phù văn trận cách âm là được. Để cho bọn họ phát hiện phù văn trận. Dù sao trong lòng bất kỳ ai cũng biết rõ. Ngươi biết có người theo dõi là chuyện rất bình thường. Làm chuyện như vậy, có ai lại muốn bị người theo dõi chứ?

Nói đến đây, mặt Thôn Thiên Kiếm Linh lại nóng rần lên. Lần đầu tiên của Vu Nhai, chính là nàng theo dõi thậm chí trợ giúp mới hoàn thành. Nàng không nhịn được nhớ lại tình cảnh thời điểm đó. Nàng vội vàng ném suy nghĩ này sang một bên, lại nói:

- Còn nữa, lấy suy nghĩ của ngươi trước đó, Huyền Binh Đại Đế chỉ muốn kích động Luyện Khinh Vũ mà thôi. Ngươi đã đem công chúa Linh Vũ vào trong Huyền Vân Cung, cũng qua đêm một tối. Mục đích của hắn đạt được. Hắn không biết ngươi biết chuyện giữa Luyện Khinh Vũ cùng công chúa Linh Vũ, càng không biết Luyện Khinh Vũ nói chuyện Huyền Thiên Nguyên Giới cho công chúa Linh Vũ. Mặc dù ngươi nghi ngờ về vấn đề công chúa Linh Vũ, theo Huyền Binh Đại Đế, công chúa Linh Vũ đối vấn đề của ngươi hoàn toàn không hay biết. Hắn không sợ ngươi hỏi ra được điều gì. Từ chuyện hắn không nói cho công chúa Linh Vũ mọi chuyện, có thể đoán được. Bởi vậy, ngươi chỉ cần cùng công chúa Linh Vũ cô nam quả nữ ở qua một đêm, không hơn.

Quả thực giống như Thôn Thiên Kiếm Linh phân tích, lúc trước Huyền Binh Đại Đế nhìn thấy hành động của Vu Nhai, hoài nghi Vu Nhai có thể muốn lấy tiến làm lùi. Nhưng hắn không ngăn cản, cũng không quan tâm. Hắn chỉ muốn Luyện Khinh Vũ biết Vu Nhai cùng công chúa Linh Vũ từng qua một đêm mà thôi.

Vu Nhai suy nghĩ một lát, sau đó liền gật đầu nói:

- Xem ra quả thực không cần diễn kịch.

- Được rồi. Ngươi vẫn ra ngoài bố trí đi.

Thôn Thiên Kiếm Linh gật đầu, sau đó không tiếp tục để ý tới Vu Nhai nữa, trực tiếp ẩn vào trong sương mù. Vu Nhai cũng ra ngoài. Một phù văn trận đặc biệt rõ ràng đã được hắn bố trí ra. Cái phù văn trận nho nhỏ lúc trước quá bí ẩn, gần như không điều tra ra được. Hiện tại cái này là muốn cho người ta có thể điều tra ra.

Quả nhiên, sau khi hắn bày bố phù văn trận xong liền đợi. Hắn phát hiện thật sự không có người nào để ý tớim, hắn mới xác định được phân tích của Thôn Thiên Kiếm Linh trước đó là đúng. Xem ra suy đoán của hắn đối với công chúa Linh Vũ trước đó, chỉ sợ là sự thật. Chắc hẳn có một vài chi tiết hắn còn chưa biết mà thôi.

- Ngươi lại vào làm gì?

Vu Nhai lại trở lại tiểu thế giới Binh Linh của Thôn Thiên Kiếm. Xũng không biết nguyên nhân có phải vì nụ hôn lúc trước hay không, Thôn Thiên Kiếm Linh vừa nhìn thấy Vu Nhai liền khẩn trương, không có nửa điểm khí chất của một đại tỷ. A, còn có chút, cứng rắn chống đỡ.

- Đương nhiên là tìm nàng trò chuyện tán gẫu. Tâm tình không tốt lắm.

Vu Nhai thở dài. Câu này là lời nói thật. Không chỉ bởi vì chuyện công chúa Linh Vũ, còn cả chuyện ra oai phủ đầu trước đó. Nghĩ đến những kỵ sĩ chính thức đã chết. Hiện tại cũng không biết nên đối mặt với Yến đại nhân và Hạng giáo quan như thế nào. Hắn còn có thể nghĩ đến kế tiếp, sợ rằng vẫn có rất nhiều chuyện khiến hắn càng khó có thể tiếp nhận hơn. Có thể lúc này hắn mới chính thức lớn lên.

Thôn Thiên Kiếm Linh cũng cảm giác được con đường khó khăn của Vu Nhai. Sau khi trầm mặc một hồi, nàng đi tới trước mặt Vu Nhai. Sương mù đột nhiên tan ra. Xung quanh biến thành cảnh tượng tiếng chim vang vọng, mùi hoa thoang thoảng. Còn có từng lâu đài cổ...

Thôn Thiên Kiếm Linh chân thành đi về phía một người đang ngồi trong đình nhỏ bên cạnh dòng suối. Nàng nhẹ nhàng ngồi xuống.

- Ngươi còn ngồi ở đó làm gì? Không phải muốn ta nói chuyện phiếm với ngươi sao?

Nếu có cameras, Vu Nhai nhất định sẽ quay lại cảnh tượng trước mắt. Thôn Thiên Kiếm Linh giống như tiên nữ cổ đại ngồi ở trong đình tràn ngập sương mờ mỏng mong, biểu tình trên mặt điềm tĩnh thần thánh. Thánh nữ Quang Minh gì đó so với nàng, quả thực phàm tục đến cực điểm. Mà khi nàng nói chuyện, chút giận dỗi lại khiến cho nàng có thêm chút khả ái.

Đúng rồi. Không có cameras không phải có đạo cụ ma pháp ghi chép lại sao? Hắc hắc...

- Ngươi làm gì vậy?

Thấy Vu Nhai đột nhiên lấy đạo cụ ma pháp ghi chép ra, nàng không nhịn được hỏi.

- Không có gì? Chỉ là đột nhiên có kích động muốn chụp ảnh thôi. Được rồi nàng theo ta cùng chuyển kiếp tới đây. Hơn nữa còn nhìn thấy ta từ nhỏ lớn lên. Hẳn nàng biết cameras chứ?

Vu Nhai rất trực tiếp thừa nhận nói.

- Ai nhìn ngươi từ nhỏ lớn lên chứ?

Trong lòng Thôn Thiên Kiếm Linh thầm oán hận nói.

Nhưng nàng sẽ không thừa nhận, càng không nói ra miệng, chỉ trừng mắt với hắn một cái. Trong lòng nàng vẫn cảm thấy ngọt ngào. Chụp ảnh, lấy loại tình huống trước mắt này Vu Nhai nhất định là có kích động muốn ghi lại. Vu Nhai cảm giác mình rất đẹp sao?

Nữ nhân, có ai không muốn được khen là xinh đẹp?

Không để ý đến hắn, Thôn Thiên Kiếm Linh cứ ngồi yên. Nàng hoài niệm nhìn cảnh sắc trước mắt. Đây là cảnh sắc thế giới sư môn của nàng. Nàng đem nó biến thành tiểu thế giới Binh Linh của mình, khiến cho nàng có cảm giác như đang ở nhà. Có lẽ là tức cảnh sinh tình, nàng cũng có kích động muốn tìm người tới trò chuyện. Đúng vào lúc này. Vu Nhai ngồi xuống, rất vô sỉ còn ngồi rất gần.

Nàng không ngăn cản hắn, chỉ hỏi:

- Muốn trò chuyện một chút chứ?

- Rất muốn biết Huyền Binh Điển tại sao lại chạy đến thế giới kia của ta.

Vu Nhai nói.

- Ta cũng không biết. Ta đã nói với ngươi, ta đang trưởng thành. Thời điểm ta biết Huyền Binh Điển, nó đã trong thế giới kia. Có lẽ là thí sinh xuyên qua thời không, sau đó chọn trúng ngươi lại xuyên qua thời không trở lại.

Thôn Thiên Kiếm Linh thâm trầm nói. Nàng quả thực không biết chuyện Huyền Binh Điển là thế nào.

Vu Nhai hiểu rõ, gật đầu, sau đó lại nói chuyện tào lao, tâm sự thế cục bây giờ, tâm sự chuyện trước kia. Bọn họ chung sống lâu như vậy, chung quy có rất nhiều lời có thể nói. Chỉ là trước đây vẫn không có thời gian yên tĩnh để trò chuyện mà thôi.

- Đúng rồi. Khẩu quyết nàng dạy cho ta trước đó là sao vậy?

Luc này Vu Nhai mới nhớ tới chuyện khẩu quyết kia.

Thôn Thiên Kiếm Linh trầm mặc một lát, sau đó mới nhẹ giọng nói:

- Đó là kiếm quyết của một môn phái cổ xưa trong thế giới kia của ngươi. Ngay cả Thôn Thiên Huyền Thân Quyết này cũng vậy. Nó ban đầu không phải được gọi là Thôn Thiên Huyền Thân Quyết, mà là một loại bí quyết luyện thể tương đối bình thường.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1781: Phiến đá thần bí chấn động
Kiếm quyết kia gọi là Âm dương thần ý kiếm quyết. Lúc đầu, Huyền Binh Điển bị môn phái kia đoạt được. Sau đó bởi vì môn phái nội đấu, không biết thế nào lại chuyển đến trong tay gia gia ngươi. Lhi đó... ừm, lúc mơ lúc tỉnh...

- Nói như vậy, hai loại pháp quyết này đều là do nàng xem trộm từ trong môn phái kia sao?

Vu Nhai rất không có nhã hứng nói. Trên thực tế phần lớn những gì Thôn Thiên Kiếm Linh nói đều là sự thật. Duy nhất chỉ có chuyện trước đây nàng chính là Thôn Thiên Kiếm Linh này là giả.

- Ách...

Nghe nói như thế, Thôn Thiên Kiếm Linh rất muốn cầm gạch đập vào đầu Vu Nhai. Nàng còn đang muốn đập, chợt nghe hắn lại nói:

- Trời ạ. Ta rốt cuộc đã biết tại sao tên tiểu tặc đáng chết kia lại vọt vào nhà ta trộm Huyền Binh Điển. Khẳng định chính là đệ tử của môn phái kia. Mẹ nó, không trách được ta không phải là đối thủ của hắn. Chỉ có điều như vậy cũng tốt, tiểu tặc đáng chết kia cuối cùng vẫn không có được Huyền Binh Điển.

- Ngươi đi ra ngoài cho ta...

Trong lòng Thôn Thiên Kiếm Linh chợt oán hận, đột nhiên kêu lên.

- Ách, đang nói chuyện tốt như vậy, vì sao lại muốn ta ra ngoài? Ta còn chưa hỏi kỹ về chuyện Âm Dương Thần Ý Kiếm Quyết. Đúng rồi. Có có kiếm quyết khác hay không? Nàng ở trong môn phái kia coi lén được... Đừng. Ta đi còn không được sao?

Cuối cùng, Vu Nhai vẫn bị Thôn Thiên Kiếm Linh, tiểu tặc trong miệng hắn ném ra ngoài, khiến hắn rất phiền muộn. Hắn rất nghi ngờ gương mặt Kiếm Linh nàng đỏ như vậy, có phải kinh nguyệt đột nhiên tới hay không? Không có chuyện gì, hắn liền lăn lên trên cái gường lớn ngủ. Đầu óc hắn vẫn có chút hỗn loạn. Hóa ra thế giới kia cũng có môn phái gì đó...

Chỉ có điều những chuyện này không liên quan đến hắn. Hắn chỉ là nhân vật chính trên đại lục Thần Huyền.

Trời đã sáng, Vu Nhai thả công chúa Linh Vũ từ trong tiểu thế giới Binh Linh của Phong Doanh ra.

Sau đó hắn liền đi ra khỏi Huyền Vân Cung, tới sận rộng phía trước Kim Bằng Điện. Tất cả các cao thủ sắp xuất phát đều tập trung ở đây. Có quân chủ lực của đế quốc Huyền Binh, cũng có cường giả của các vương. Còn có Luyện Khinh Vũ đang đứng ở nơi đó không tính là quá bắt mắt.

Khi lại nhìn thấy Luyện Khinh Vũ, Vu Nhai có phần sững sờ.

Hắn so với bộ dạng tửu quỷ trước đó thật sự khác nhau một trời một vực. So với thời điểm gặp hắn ở đế quốc Ma Pháp cũng không giống. Lúc này trên người Luyện Khinh Vũ tràn ngập sát khí vô tận. Không chỉ như vậy, trong cơ thể hắn còn lộ ra khí tức đáng sợ hơn...

Chỉ là một buổi tối, khí tức của hắn đã biến thành như vậy?

Đồng thời, ánh mắt của hắn cũng không còn là thiếu niên ngây thơ nữa, mà là một loại cảm giác rất cổ quái. Cảm giác dường như già dặn hơn, lại không giận mà uy. Ánh mắt này Luyện Khinh Vũ căn bản không nên có. Đặc biệt là thời điểm khi hắn nhìn về phía Vu Nhai, không ngờ không loại này cảm giác thù hận, thực sự giống như là một thiếu niên bị kích động, hoặc là chịu kích thích quá nghiêm trọng, xuất hiện loại nhân cách thứ hai?

Vu Nhai có cảm giác chính là... Luyện Khinh Vũ bị bám vào người, ừ, chính là loại cảm giác này.

- Luyện Khinh Vũ huynh đệ, ngươi cũng muốn đi theo sao?

Vu Nhai biết rõ còn hỏi.

- Đúng vậy. Vu đại ca, đến lúc đó chúng ta có khả năng còn cùng tổ.

Luyện Khinh Vũ cũng không thể hiện sự thù hận gì, mà rất hữu hảo nói. Rõ ràng hắn còn nhớ mình... Điều này khiếnVu Nhai càng cảm thấy cổ quái hơn. Theo lý thuyết, Luyện Khinh Vũ là một thiếu niên, chắc hẳn sẽ biểu hiện tất cả sự phẫn nộ ở trên mặt mới đúng. Nhưng người trước mắt này...

Ban đầu Vu Nhai vẫn suy nghĩ, có nên sớm nói chuyện công chúa Linh Vũ cho hắn biết, cũng đưa Đạo cụ ma pháp ghi chép lại cho hắn hay không? Dù sao cảm giác này quá thống khổ...

Đúng vậy. Trước đó hắn nói với công chúa Linh Vũ, sẽ không giao Đạo cụ ma pháp ghi chép lại cho hắn chỉ là kích động. Vu Nhai dự định đưa cho hắn, sau đó sẽ đánh hắn ngất xỉu thu vào trong tiểu thế giới Binh Linh. Để hắn ở trong một Huyền Thiên Nguyên Giới không phát huy ra tác dụng. Nhưng Luyện Khinh Vũ đột nhiên biến hóa khiến hắn tạm thời gạt ý niệm này sang một bên. Trước tiên tạm thời yên lặng xem tình thế diễn biến thế nào rồi nói sau.

Có thể suy nghĩ của hắn đối với công chúa Linh Vũ trước đó có chút thành kiến. Hắn thật sự không biết Huyền Binh Đại Đế rốt cuộc muốn làm gì. Trước mắt Luyện Khinh Vũ lại phát sinh biến hóa gì vậy? Đúng rồi, châm trận tiến bước... Lẽ nào đế quốc Huyền Binh cuối cùng đã nghiên cứu ra được điều gì?

Nói chung Vu Nhai có loại cảm giác mãnh liệt, người trước mắt này không phải là Luyện Khinh Vũ...

Lắc đầu, Vu Nhai quyết định trước đi bước nào xem bước đó...

Cùng lúc đó, thật ra Vu Nhai lại phát hiện ánh mắt các vương xung quanh nhìn hắn trở nên cổ quái và thâm ý. Sợ rằng đêm qua bọn họ đã nhận được mệnh lệnh bí mật nào đó của Huyền Binh Đại Đế. Về điểm ấy không cần đoán cũng có thể biết.

Vu Nhai cũng nhận được một phần địa đồ gọi là Huyền Thiên Nguyên Giới. Chỉ có điều hắn chưa từng xem qua. Sợ rằng bản đồ này cũng có vấn đề.

Được rồi. Kế tiếp các cao thủ đi tới truyền tống trận trong hoàng cung, trực tiếp truyền đến truyền tống trận cổ ở nơi Huyền Binh Đại Đế đã nói tới. Nếu phát hiện ra thứ thần kỳ như vậy, tất nhiên phải chế tạo một truyền tống trận từ Huyền Binh Đế Đô đến truyền tống trận cổ xưa. Rất nhanh, những cao thủ kia đã bị truyền đến chỗ truyền tống trận cổ xưa kia. Đó là một nơi đặc biệt bí ẩn. Dường như là một nơi trong lòng đất. Nhưng bởi vì truyền tống, bọn họ cũng không biết chính xác đó là nơi nào.

Được rồi, trong đế lệnh trước đó có nói, truyền tống trận cổ xưa này nằm ở bên trong tỉnh Hoàng Vực. Nhưng có trời mới biết điều đó có đúng hay không.


- Đi thôi, chúng ta sẽ qua ruyền tống trận cổ xưa. A, bên kia đã thiếp lập một doanh địa. Có chuyện gì đến bên kia nói sau.

Huyền Binh Đại Đế tự mình chỉ huy. Như vậy, các cao thủ lại thông qua truyền tống trận cổ xưa, đi tới nơi đế quốc Huyền Binh phát hiện, gọi là Huyền Thiên Nguyên Giới. Ở đây Vu Nhai cùng Độc Cô Chiến Phong cũng đặc biệt cảnh giác.

Ai cũng không biết phía sau truyền tống trận sẽ phát sinh chuyện gì. Không chừng chính là bao vây tấn công bọn họ.

Nhưng vừa đến địa giới, nơi gọi là Huyền Thiên Nguyên Giới, trong mắt Vu Nhai lập tức lóe lên tinh quang. Hắn cảm giác được phiến đá thần bí trong chiếc nhẫn không gian đang điên cuồng chấn động...

Không ngờ phiến đá thần bí này lại đang chấn động?

Vu Nhai không kịp quan sát xem thế giới xung quanh thế nào. Hắn đã bị phiến đá thần bí chấn động làm cho giật mình. Lẽ nào ở đây thật sự là Huyền Thiên Nguyên Giới hay sao?

Hơn nữa, truyền tống trận cổ xưa kia còn trực tiếp truyền tống bọn họ đến một nơi tràn ngập ký hiệu Ma Thiên tương tự như không gian truyền thừa bên trong Ma Thiên Nguyên Giới trước đây hay sao?

Không đúng. Mặc dù là ở không gian truyền thừa Ma Thiên Nguyên Giới lúc trước, phiến đá thần bí cũng không có chấn động mãnh liệt như vậy?
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1782: Tiến vào nơi thần bí
Xung quanh có quá nhiều người. Cao thủ cũng quá nhiều. Nếu không Vu Nhai thật muốn lấy phiến đá ra xem thử.

Ách, ngay vài giây sau, phiến đá lại đột nhiên dừng chấn động, trở nên yên tĩnh. Lúc này ý thức của Vu Nhai đã đưa vào trong chiếc nhẫn không gian để thăm dò. Thời điểm vừa chấn động, hắn đã đưa ý thức vào. Đáng tiếc ngoại trừ chấn động ra cũng không có biến hóa nào.

Sau khi phiến đá trở lại yên tĩnh cũng không có gì khác so với trước đây. Hình vẽ vẫn là hình vẽ...

- Được rồi. Nơi này chính là doanh địa ở nơi thần bí của đế quốc Huyền Binh chúng ta. Mọi người tạm thời ở lại chỗ này nghỉ ngơi và làm quen với hoàn cảnh nơi này một chút đã. Sau nửa canh giờ nữa sẽ chia tổ xuất phát.

Vừa rồi, thời điểm Vu Nhai quan sát phiến đá, Huyền Binh Đại Đế lại mở miệng nói. Lúc này ngoại trừ Vu Nhai ra, tất cả mọi người đang quan sát thế giới rất có khả năng chính là Thần Chi Nguyên Giới này...

Chỉ thấy chung quanh đều có kiến trúc của đế quốc Huyền Binh. Đó chính là một trang viên cực lớn hoặc nói là cung điện.

Thoạt nhìn thời điểm xây dựng nó cũng không quá lâu. Nhưng đó chỉ là biểu hiện bên ngoài. Nếu như cẩn thận quan sát có thể thấy được rất nhiều manh mối, chứng minh trang viên này đã có niên đại tương đối lâu. Chắc gần đây đã được tu sửa lại.

Đúng như mọi người thầm suy nghĩ, sợ rằng đế quốc Huyền Binh đã phát hiện nơi thần bí này từ lâu.

Trang viên là lối kiến trúc của đế quốc Huyền Binh, không ai quá lưu ý. Tất cả mọi người đều nhìn lên bầu trời của thế giới này. Bầu trời rất xanh, vạn dặm không thấy có một dám mây. So với bầu trời bên ngoài cũng không có gì khác nhau.

Nhưng mọi người ở đây đều là cao thủ. Rất nhanh bọn họ đã phát hiện ra bầu trời không giống bình thường. Trên phương diện khí tức rõ ràng có sự khác biệt. Rõ ràng không khác gì so với bầu trời bên ngoài, nhưng lại khiến người ta có một cảm giác sâu không lường được. Đó cũng không phải là tác dụng tâm lý, mà là cảm thấy tim đập nhanh. Khi Vu Nhai ngẩng đầu nhìn lên, đồng thời có loại cảm giác này...

Hắc, phiến đá thần bí có thể chấn động, đã nói rõ vấn đề.

- Hiện tại, chúng ta tới phân tổ trước. Sau khi mọi người xem địa đồ có gì không hiểu, có thể nói ra.

Sau khi Huyền Binh Đại Đế nói xong, ánh mắt đã liếc nhìn về phía mọi người. Hắn đúng là muốn tra xét rõ ràng nơi này, cũng hi vọng các vương không ai có thể giúp hắn hoàn thành. Đúng vậy. Các vương cùng nhau mưu đoạt Huyền Thiên Nguyên Giới cũng không phải là nói đùa. Đây là mục đích chủ yếu. Thứ hai mới là giết chết Độc Cô Chiến Huyền và Vu Nhai. A, hoặc nói là hai bên quan trọng ngang nhau.

Nói chung, mục đích chủ yếu nhất của Huyền Binh Đại Đế chính là muốn nhận được Thần Chi Nguyên Giới, hoặc giải được thần bí ở nơi này hoặc lấy được Thần Chi Nguyên Giới trên người Vu Nhai. Đương nhiên, hoàng tộc nghiên cứu nơi này mấy nghìn năm. Trước khi triệu tập các vương bọn họ đã bố trí nghiêm mật.


Chủ yếu nhất là, còn muốn dẫn dân Cổ Duệ tiến vào, nên phải chuẩn bị chu đáo.

- Vị trí của không gian đã nắm giữ. Đi, chúng ta qua.

Ngay thời điểm bọn họ truyền tống đến chỗ truyền tống trận cổ xưa, Thời Hoàng và Không Hoàng của dân Cổ Duệ đã xuất hiện ở trong hoàng cung đế quốc Huyền Binh. Thần Hoàng thời gian cùng không gian phối hợp, bọn họ tự tin không ai có thể cảm thấy được. Chủ yếu là bọn họ cảm giác sự chú ý của đế quốc Huyền Binh đối với truyền tống trận này không quá nghiêm mật. Chí ít đối với bọn họ mà nói, có thể rất dễ dàng tiến vào...

Ngay trong nháy mắt khi đám người Vu Nhai và Huyền Binh đại đế truyền tống, Ngự Không Thần Hoàng cũng đã kiểm tra ra vị trí không gian truyền tống trận khác.

Sau khi hắn nói xong câu đó, thân hình trực tiếp chớp hiện lao ra khỏi hoàng cung. Rất nhanh, hắn có thể chế tạo ra không gian truyền tống trận truyền tống đến Truyền tống trận cổ xưa. Sau đó, bọn họ cũng có thể nghĩ biện pháp truyền tống từ Truyền tống trận cổ xưa về phía nơi thần bí.

- Đáng chết, cũng không biết có phải là cạm bẫy hay không. Chỉ có điều chúng ta không có cách nào khác. Cho dù là cạm bẫy chúng ta vẫn phải đi.

Đúng vậy, trong lòng bọn họ cảm thấy nghi ngờ. Bởi vì bọn họ lẻn vào hoàng cung quá dễ dàng. Mặc dù bọn họ là người mạnh nhất về thời gian cùng không gian, nhưng hoàng cung đế quốc Huyền Binh cũng không phải là nơi nói lẻn là có thể lẻn vào được. Có lẽ thật sự có cạm bẫy gì đó cũng không chừng... Có lẽ, một đầu khác chính là Huyền Thiên Nguyên Giới thật sự. Đế quốc Huyền Binh đã nhận được Huyền Thiên Nguyên Giới. Nhưng không có cách nào, bọn họ mặc dù biết là cạm bẫy vẫn phải đi tới. Bởi vì Kinh Thiên Chân Thần cuối cùng đã tra ra được Vu Nhai nhận được Huyền Thiên Trận Pháp là từ đâu. Đó là một tiểu tử có tên Luyện Khinh Vũ.

- Không có cách nào. Ai bảo tin tức về tên Luyện Khinh Vũ này quá chậm. Hiệu suất làm việc của Hắc Nguyệt Thần Tộc thật đúng là càng ngày càng kỳ cục, khiến chúng ta chậm một bước. Hiện tại này Luyện Khinh Vũ đã tiến vào trong nơi gọi là 'Huyền Thiên Nguyên Giới' kia. Bằng không, có thể bắt hắn tra hỏi trước thì tốt rồi.

Ngự Không Thần Hoàng cúi đầu trả lời.

Bọn họ đã đi đến một chỗ ẩn mật, bắt đầu bố trí truyền tống trận nối đến chỗ truyền tống trận cổ xưa.

Rất nhanh bọn họ đã bố trí xong. Thời điểm đang muốn truyền tống qua, Ngự Không Thần Hoàng còn nói thêm:

- Bất kể thế nào, chúng ta đã chuẩn bị chu đáo. Cho dù thực sự Huyền Thiên Nguyên Giới, chúng ta cũng có thể nhanh chóng thoát đi.

- Ừ, đi thôi!

Ngự Thời Thần Hoàng gật đầu. Thân ảnh của hai người lóe lên, biến mất ở trong truyền tống trận không gian loại nhỏ trước mắt. Kế tiếp điều bọn họ phải chính là nghĩ biện pháp làm thế nào lặng lẽ không một tiếng động thông qua truyền tống trận cổ xưa, đến nơi thần bí của đám người Vu Nhai.

Thời gian nửa canh giờ chậm rãi trôi qua. Mọi người giống như Huyền Binh Đại Đế nói, đang nghiên cứu địa đồ. Đồng thời, bọn họ cũng vạch ra phương hướng bản thân phải đi. Mọi người đều không biết Ngự Không và Ngự Thời hai Thần Hoàng của Cổ Duệ đã hành động. Thậm chí có rất nhiều cao thủ đế quốc Huyền Binh xem địa đồ, sau cũng bay đến không trung phía trên doanh địa, quan sát nơi thần bí này...

Vu Nhai cũng xem địa đồ. Diện tích trên bản đồ vẽ ra không phải quá lớn. Cơ bản là đi dọc theo doanh địa này, cũng không tính là quá xa. Cho dù có xa cũng vẽ không đủ rõ ràng. Không ít nơi cũng chỉ nói nơi này có nguy hiểm gì mà thôi.

Nói ví dụ như nơi đó có một mảnh sa mạc khủng khiếp. Sau đó liền giải thích trong sa mạc này sẽ có huyễn cảnh gì. Nhưng lại không có nơi nào nói ra một cách cụ thể cả.

Giống như Huyền Binh Đại Đế đã nói. Nếu như là sa mạc, vậy vẫn để cho các cao thủ nắm giữ thần đạo thổ đi trước thì tốt hơn. Những người nắm giữ thần đạo giống nhau có thể lựa chọn đi cùng một hướng, tạo thành một tổ nhỏ.

- Cũng không biết địa đồ của ta có giống với địa đồ của những người khác hay không?

Trong lòng Vu Nhai thầm nghĩ.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1783-1784: Nguyên tố cuồng bạo
Lúc trước, thời điểm còn ở trong hoàng cung, ánh mắt rất nhiều người nhìn hắn đã bắt đầu trở nên khác thường. Có thể đêm qua các vương đều nhận được ám chỉ gì đó của đế quốc Huyền Binh, hoặc nhận được một phần địa đồ khác với Vu Nhai và Độc Cô Chiến Huyền. Chỉ liếc mấy cái, Vu Nhai cất địa đồ vào, sau đó bay theo sau. Hắn nhìn về phía thế giới xung quanh doanh địa.

Ở xung quanh doanh địa gần như đều là rừng rậm. Phiá sau rừng rậm là từng ngọn núi cực lớn, ngăn cản tầm nhìn của hắn. Doanh địa giống như một cái chậu nhỏ bị từng ngọn núi cao vây xung quanh. Điều này cũng không khác gì các ký hiệu trên bản đồ.

Thế giới phía sau ngọn núi được vẽ trên bản đồ, chắc hẳn bắt đầu xuất hiện các loại biến hóa...

- Không biết địa thế của nơi này thế nào?

Vu Nhai thì thào tự nói, sau đó bắt đầu cảm ngộ địa thế của nơi này. Nhưng chỉ qua vài giây hắn liền dừng lại. Bởi vì hắn cảm thấy rất kỳ quái. Không ngờ địa thế của nơi này bình thường không có gì lạ. Chí ít thung lũng trong rừng rậm là bình thường không có gì lạ. Bình thường giống như rừng rậm bình thường nhất mà Vu Nhai đã nhìn thấy trên đại lục Thần Huyền. Hắn khẽ nhíu mày. Theo lý thuyết không phải như vậy.

Nghĩ tới đây, Vu Nhai lại nhìn trên không trung một chút. Thân ảnh hắn chớp hiện, liền bay lên cao hơn. Nhưng chỉ trong nháy mắt hắn liền dừng lại. Bởi vì đúng vào lúc này, không ít người không biết là vô tình hay cố ý đều nhìn lên. Điều này lập tức khiến Vu Nhai cảnh giác.

- Phía trên có nguy hiểm?

Trong đầu Vu Nhai lập tức xuất hiện ý nghĩ này. Quả nhiên, không ít người đều bị Huyền Binh Đại Đế âm thầm căn dặn. Nếu không, không có khả năng chỉ có mình cảm giác được địa thế có vấn đề. Chỗ tốt lớn nhất trong tính cách của Vu Nhai chính là không tự cho mình là đúng. Hắn có thể nghĩ tới, người khác cũng có thể nghĩ đến. Nhưng nếu tất cả đều cảm thấy địa thế có vấn đề, nhưng không có một ai bay lên cao, điều này rất kỳ quái. Thật sự kỳ quái.

Vu Nhai cười lạnh. Có vấn đề thì có vấn đề. Mình vốn chính là tới đánh. Nếu như ngay cả chút nguy hiểm này cũng không dám mạo hiểm, vậy dựa vào cái gì chiến đấu cùng Huyền Binh Đại Đế, dựa vào cái gì giành được chiến thắng trong trận đấu ở sân nhà người ta. Cứ co chân rụt tay như vậy không thể là thói quen tốt.

Thời điểm mọi người ở đây nhanh chóng đưa mắt nhìn xuống, Vu Nhai lại tiếp tục bay lên trên không trung.

- A...

Chợt trong lúc đó, Vu Nhai nghe được tiếng gió thổi vù vù. Đồng thời, hắn dường như cảm giác được hắn đi tới thế giới kia. Trước đó, trên bầu trời hắn cảm thấy tim đập nhanh. Nhưng trong nháy mắt này lại càng đập mạnh. Đồng thời, khi hắn vẫn chưa kịp phản ứng, cuồng phong lao tới.

Vốn chỉ là gió mạnh thổi vù vù, nhưng trong nháy mắt...

Gió khủng khiếp, mây dày đặc không biết đã đột kích từ lúc nào. Hắn có thể thấy chỉ trong một thoáng bầu trời tối sầm lại.

Vu Nhai vẫn bình tĩnh. Gió, hắn có thần đạo phong. Mây vốn là nước, hắn có thần đạo thủy. Hơn nữa, chịu sự ảnh hưởng của Ma Thiên Nguyên Giới, các loại nguyên tố thần đạo của hắn đều đạt trạng thái hoàn mỹ nhất. Gió tới, vậy dung hòa trong gió. Mây tới, vậy dung hòa trong mây. Thậm chí không lâu sau đó còn có lôi quang kéo tới. Hắn cũng có thể dung hợp ở trong lôi điện. Hắn phát huy thần đạo của mình đến mức cường đại nhất.

Hắn cũng không tiếp tục bay lên nữa, mà dừng lại ở chỗ này thích ứng một chút.

Không thích ứng thì thôi, vừa thích ứng sắc mặt Vu Nhai thoáng cái lộ vẻ cổ quái. Ở đây thật sự rất cổ quái. Bởi vì không ngờ hắn ngửi thấy được khí tức Ma Thiên Nguyên Giới. Dường như nguyên tố xung quanh giống hệt với nguyên tố hoàn mỹ của Ma Thiên Nguyên Giới.

Dường như hắn một lần nữa lại xông vào mê huyễn chi địa của Ma Thiên Nguyên Giới lúc trước.

Chỉ có điều, mê huyễn chi địa của Ma Thiên Nguyên Giới cũng không phải là lực lượng mạnh nhất của Ma Thiên Nguyên Giới. Đó chỉ là do Ma Thiên Nguyên Giới dùng để thử thách tộc dân mà thôi. Thậm chí nguyên tố trong đó cũng không cuồng bạo. Ngoại trừ mê huyễn và hỗn loạn ra, không có nửa điểm lực sát thương.

Nhưng nguyên tố ở đây lại cuồng bạo, tràn ngập lực sát thương. Ở đây so với mê huyễn chi địa của Ma Thiên Nguyên Giới còn khủng khiếp hơn.

Đúng vậy, nguyên tố xung quanh mê huyễn chi địa Ma Thiên Nguyên Giới ổn định, thậm chí có thể nói là phân chia mạnh và yếu rõ ràng. Nói ví dụ như một trận gió vừa rồi rất mạnh. Một trận gió kế tiếp lại là gió bình thường, không có nửa điểm lực sát thương.

Cơn gió vừa rồi đạt được mức độ đủ để hủy diệt Thánh Binh Sư. Nhưng kế tiếp nhưng ngay cả người bình thường cũng không có cách nào thổi ngã.

- Sợ rằng càng lên cao, nguyên tố hỗn loạn sẽ càng hỗn loạn hơn. Có lẽ còn có lực lượng có thể giết chết Thần Vương thậm chí là Thần Hoàng.

Vu Nhai đã bĩnh tĩnh trở lại. Hắn ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, thì thào tự nói. Nhưng rất nhanh sắc mặt của hắn lại biến đổi. Hắn khẽ nói:

- Không. Mặc dù ở chỗ này cũng có tồn tại lực lượng nguyên tố giết chết Thần Vương, ẩn nấp ở trong nguyên tố hỗn loạn xung quanh, có thể còn có lực lượng giết chết Thần Hoàng. Chỉ là với thực lực của ta bây giờ vẫn không có cách nào điều tra ra mà thôi. Nếu không phải bởi vì ta có toàn bộ nguyên tố thành thần, nếu không phải bởi vì thần đạo của ta là hoàn mỹ nhất, sợ rằng cũng không phát hiện được trong nguyên tố cuồng bạo này có tồn tại khủng khiếp ẩn nấp. Ta còn tiếp tục bay lên, lên cao nữa, những tồn tại khủng bố đang ẩn nấp này cũng sẽ càng lúc càng đáng sợ hơn. Sợ rằng đến trên cùng, khắp nơi đều là nguyên tố có thể đánh giết Thần Vương. Thậm chí chúng không ẩn nấp nữa. Không trách được ánh mắt mỗi người nhìn ta đều cổ quái như vậy.

Dừng lại, Vu Nhai lại cười lạnh nói:

- Huyền Binh Đại Đế à Huyền Binh Đại Đế. Có lẽ hắn sẽ nghĩ căn bản không cần bày bố. Có lẽ sau khi ta vừa đi vào đã trực tiếp bị giết chết. Ha hả, từng bước kinh tâm. Xem ra kế tiếp ta phải cẩn thận, cẩn thận hơn nữa mới được.

- Hừ, nếu ta có thể phát hiện nguy hiểm ẩn nấp bên trong, vậy ta có thể tiếp tục đi lên...

Vu Nhai vẫn tự tin. Bởi vì hắn có toàn bộ nguyên tố thành thần, nguyên tố thần đạo hoàn mỹ. Đương nhiên, như vậy vẫn có nguy hiểm. Nhưng vẫn như hắn đã nói phía trên, nếu như chút nguy hiểm ấy hắn cũng không dám xông, vậy dựa vào cái gì có thể đấu với Huyền Binh Đại Đế nắm giữ sân nhà khủng khiếp đây?

Chí ít, cái sân nhà khủng khiếp này cũng không bị Huyền Binh Đại Đế hoàn toàn nắm giữ.

Đúng vậy, chí ít người của đế quốc Huyền Binh cũng không dám tùy tiện bay lên. Điều đó không phải chứng minh, Huyền Binh Đại Đế chưa hoàn toàn nắm giữ thế giới này sao? Thậm chí vừa tiến đến cũng không dám bay quá cao. Ngay cả bầu trời phía trên doanh địa cũng không chinh phục được.

Chỉ có điều thật kỳ quái. Nếu như nói nơi này là Huyền Thiên Nguyên Giới, vì sao nguyên tố lại hoàn mỹ như vậy?

Sáu đại Thần Chi Nguyên Giới đều có trọng điểm riêng của mình.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1785: Địa thế bình thường không có gì lạ
Nguyên tố của Đoạn Thiên Nguyên Giới không hoàn mỹ như vậy.

Vu Nhai lắc đầu. Hiện nay hắn không có khả năng suy tính được những cái này. Hắn vẫn đi lên. Mãi đến khi hắn cảm giác nguy hiểm xung quanh càng lúc càng nhiều hắn mới dừng lại. Cùng lúc đó, hắn còn dặn dò Huyền Binh Điển. Một khi thấy có nguy hiểm thì hút hắn vào. Nhờ có chỗ dựa là Huyền Binh Điển, hắn mới dám xông lên như thế. Cứ như vậy, ở trên cuồng bạo nguyên tố, Vu Nhai nhìn xuống...

Tuy rằng trời đã biến đổi, nhưng hắn vẫn có thể thấy rõ tình huống phía dưới. Tầm nhìn của hắn cũng cuối cùng đã vượt qua ngọn núi, thấy được thế giới phía ngoài ngọn núi. So với địa đồ không khác nhau là mấy. Hắc, Huyền Binh Đại Đế vẫn không đến mức gian lận từ điểm xuất phát. Vu Nhai cũng không phải tới để xác nhận địa đồ là thật hay là giả, mà hắn muốn cảm ngộ địa thế nhiều hơn. Cứ như vậy, hắn bắt đầu cảm ngộ.

- A, vì sao vẫn bình thường không có gì lạ cả?

Lại chỉ qua vài giây, Vu Nhai lại mở mắt, tràn ngập nghi ngờ. Từ trước tới nay hắn chưa từng gặp phải loại tình huống này. Phóng qua phía sau ngọn núi, đã bắt đầu tiến vào địa giới của các loại nguy hiểm. Theo kinh nghiệm trước kia mà nói, tuyệt địa, đều có thể thúc đẩy cảm ngộ địa thế tiến bước. Nhưng phía ngoài ngọn núi có nhiều tuyệt địa như vậy làm sao có thể vẫn bình thường không có gì lạ được?

- Chuyện khác thường tất có yêu. Chỗ này sợ rằng thật sự không phải là Huyền Thiên Nguyên Giới.

Vu Nhai khẽ nói. Phải biết rằng, mặc dù là trong thế giới Thần Chi Nguyên Giới, địa thế cũng không phải là bình thường không có gì lạ. Chỉ là cảm thấy cảm ngộ đặc biệt khó khăn mà thôi.

Đương nhiên, Vu Nhai vẫn không thể xác định được. Có trời mới biết Huyền Thiên Nguyên Giới có đúng là đặc biệt trâu bò hay không.

Phải biết rằng, các tộc đều có Thần Binh trấn tộc. Các Thần Chi Nguyên Giới đều có thần kiếm trấn giới. Điều này đã nói rõ địa vị của Huyền Binh ở đại lục Thần Huyền. Huyền Thiên Nguyên Giới khẳng định chính là lấy thuộc tính Binh làm lực lượng nòng cốt. Có lẽ là cường đại nhất cũng không chừng.

Bất kể thế nào, có thể nơi khiến cho phiến đá thần bí phát sinh chấn động tuyệt đối không bình thường.

Kế tiếp, Vu Nhai lại thử bay lên cao hơn một chút, nhìn xa hơn một chút. Nhưng sau khi cảm ngộ, địa thế vẫn bình thường không có gì lạ. Hắn lắc đầu. Tạm thời xuống trước rồi nói sau. Tránh mình ở phía trên này thật sự bị đánh thành cặn bã.

Cứ như vậy, Vu Nhai vọt xuống dưới thật nhanh.

Lại có một tiếng chấn động. Xung quanh không thấy nguyên tố cuồng bạo nữa. Bầu trời vừa rồi tối sầm lại đầy áp lực cũng theo đó biến mất. Xung quanh vẫn là một màu xanh thẳm. Gió hơi lạnh dường như đang nói cho hắn biết, tất cả cảnh tượng trước đó đều là mơ.

Phía dưới, các cao thủ đều ngẩng đầu nhìn hắn. Trong đó tất nhiên có không ít người lộ vẻ thất vọng.

Cũng có người cảm thấy hiếu kỳ. Bọn họ chỉ nghe Huyền Binh Đại Đế nhắc nhở, nói phía trên rất nguy hiểm, vô cùng nguy hiểm. Nhưng bọn họ không biết rốt cuộc có bao nhiêu nguy hiểm. Nhìn bộ dạng Vu Nhai chỉ thấy y phục có chút không chỉnh tề mà thôi. Hình như cũng không quá nguy hiểm đi?

- Không có sao chứ?

Thân ảnh Độc Cô Chiến Huyền chợt xuất hiện ở bên cạnh Vu Nhai. Vừa rồi hắn đã cảm thấy không ổn, đã từng muốn đi lên nhìn một cái. Chỉ có điều hắn vẫn cố kìm chế sự kích động này. Cho dù thật sự rất nguy hiểm, Vu Nhai cũng có thể ứng phó được. Lạc Thiên Kiếm Linh đã căn dặn hắn. Nếu không phải là thời điểm rất rất nguy hiểm, không cần để ý tới Vu Nhai, để hắn tự sinh tự diệt là được. Mạng của người này thật sự rất cứng. Hơn nữa bình thường còn có thể từ trong nguy hiểm tìm được cơ hội đột phá, thậm chí tìm được đố tốt mà người khác không tìm được...

Nực cười, một gia hỏa bất cứ lúc nào cũng có thể trốn thoát khỏi Thần Chi Nguyên Giới, sao có thể dễ dàng bị giết chết như vậy được?

- Ta rất tốt. Chỉ có điều thật đúng là bị dọa giật mình. Không nghĩ tới phía trên lại tràn ngập ba loại nguyên tố phong, thủy và lôi. A, nếu như ba loại nguyên tố này của ta không thành thần, nói không chừng sẽ thật sự nguy hiểm... Nhưng thật ra ta cảm thấy ba loại nguyên tố thần đạo của ta hình như có chút tiến bước. Nói không chừng có thể mượn cơ hội này cảm ngộ ba loại nguyên tố này tới Thần Vương.

Vu Nhai cười ha hả nói.

Những lời hắn nói đều là sự thật. Trải qua thử thách vừa rồi, đặc biệt sau khi thấy được những nguyên tố đủ để hủy diệt Thần Vương, hắn cảm giác thật sự có tiến bộ. Có lẽ ở chỗ này có thể rèn luyện nguyên tố thần đạo thật tốt.

Nhưng lời này lọt vào trong tai một vài người lại mang một ý nghĩa khác hẳn.

Huyền Binh Đại Đế nói bầu trời rất nguy hiểm, hình như thật sự rất nguy hiểm. Nhưng Vu Nhai lại nói, chỉ cần nguyên tố phong, thủy và lôi thành thần sẽ không sao? Thậm chí còn có cơ hội thành Thần Vương? Có vài người có cũng ba loại nguyên tố này thành thần có phần mong đợi đứng lên.

Thậm chí những người có ba loại nguyên tố đó chưa thành thần cũng chờ mong. Không thành thần, nói không chừng đến phía trên có thể thành thần. Vu Nhai chỉ là Chuẩn Thần cũng không có việc gì. Bọn họ có thể có chuyện gì chứ...

Nói cách khác, những lời Vu Nhai nói ở trên là đang bẫy người. Dù sao ở đây gần như đều là người của Huyền Binh Đại Đế. Hãm hại một chút cũng chẳng sao. Dù sao Huyền Binh Đại Đế đã hãm hại mình. Chẳng qua là hãm hại lẫn nhau thôi...

- Vu ái khanh, khanh thật sự không có việc gì. Vừa rồi ta đang định nhắc nhở các khanh, trên bầu trời rất nguy hiểm. Nhưng còn chưa kịp nói, đã thấy khanh đi lên trên. Thật may, thật may là khanh bình yên trở về.

Lúc này Huyền Binh Đại Đế đã bay tới, trong mắt đương nhiên là khó giấu nổi sự thất vọng. Nhưng vẻ mặt vẫn là cấp bậc ảnh đế, còn thể hiện sự quan tâm, còn nói không kịp nhắc nhở. Thật sự mệt cho hắn còn nói ra miệng như vậy.

- Thật sự không có việc gì. Ba loại thần đạo này của ta vẫn tính là có thể... Chỉ có điều, những người khác tốt nhất vẫn không muốn đi lên đó. Những người có ba loại thần đạo thành thần nhưng còn chưa đủ hoàn mỹ, tốt nhất cũng không nên đi tới trên đó đùa với lửa. Quả thực rất nguy hiểm.

Vu Nhai lắc đầu. Huyền Binh Đại Đế ngươi muốn làm ảnh đế, vậy ta cũng tới làm ảnh đế một chut. Hơn nữa những lời lão tử nói cũng là lời nói thật.

Hắc hắc, tuyệt đối thật sự là những lời nói thật. Chỉ là, Vu Nhai cúi đầu nhìn ánh mắt của những cao thủ đã nhận được lời nhắc nhở của Huyền Binh Đại Đế không dám đi lên kia. Rất không có thiện ý, rất khiêu khích, rất kích thích người.

Lời hắn nói nhìn như đang nhắc nhở, nhìn như đang cảm thán, nhưng lại khiến cho người ta cảm thấy đặc biệt khó chịu. Cái gì mà ba loại thần đạo của ta còn tính là có thể, ba loại thần đạo của các ngươi không đủ hoàn mỹ. Một tiểu tử miệng còn hôi sữa....

Không ít người dường như còn nghe được một câu Vu Nhai nói bổ sung ở trong đầu:

- Các ngươi cũng không phải là ta, đi tới chính là đi tìm cái chết...
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1786: Có chỗ thiếu hụt
Đúng vậy, theo rất nhiều người ở đây thấy, trong lòng Vu Nhai khẳng định nói một câu như thế.

- Ta đi lên thử một chút.

Đặc biệt là một Thần Tướng Tiên vực cảm ngộ ba nguyên tố phong, thủy, lôi thành thần cảm thấy mình rất có thể làm được. Lão tử ăn muối còn nhiều hơn tiểu tử miệng còn hôi sữa nhà ngươi ăn cơm. Ba loại thần đạo của lão tử sao có thể yếu hơn so với ngươi được?

Thoáng cái, vị Thần Tướng Tiên vực này nổi giận, trực tiếp xông tới.

- Chờ một chút, không nên vọng động. Ngươi đứng lại đó cho ta.

Huyền Binh Đại Đế quát, rèn luyện ở trong đế vương thuật đã lâu, hắn làm sao có thể không nghe ra sự khích tướng trong lời nói của Vu Nhai được. Đáng tiếc khi một câu mệnh lệnh cuối cùng ra khỏi miệng, vị Thần Tướng kia đã xông lên. Hắn đã không nghe thấy mệnh lệnh của Huyền Binh Đại Đế. Cho dù nghe được, lúc này có thể nghe lệnh hay không cũng khó nói.

- A...

Chỉ là ba giây sau, một âm thanh vô cùng thảm thiết lại đột nhiên từ không trung truyền tới. Sau đó, một thi thể nám đen liền từ trên bầu trời đột nhiên xuất hiện, chậm rãi rớt xuống. Hô Diên gia chủ kêu lên một tiếng đi tới bên cạnh thi thể cháy đen này. Cùng lúc đó, vô số cao thủ đều bay tới, sau đó liền hít một hơi khí lạnh...

Chỉ thấy mặt người này đã hoàn toàn vặn vẹo, không biết nhận tổn thương khủng khiếp thế nào. Trong thân thể đang cháy đen dường như bị lưỡi dao cắt qua. Rất rõ ràng cho thấy đó là vết thương do gió gây ra. Nói cách khác, hắn bị gió đáng sợ cắt qua từng mảnh, sau đó, lại do lôi khủng khiếp đánh thành dạng như vậy. Giống như nướng chân giò hun khói, cắt một miếng thịt đặt ở trên lửa nướng. Chỉ là nướng hắn chính là lôi.

Chỉ ba giây, chỉ ba giây một Thần Tướng lại chết như vậy. Điều này khủng khiếp tới mức nào?

- Vu Nhai...

Hô Diên gia chủ đột nhiên gằn ra hai chữ, nhìn chằm chằm vào Vu Nhai, hận không thể nuốt hắn vào. Nếu như không nhìn thấy Độc Cô Chiến Huyền còn đứng ở bên cạnh Vu Nhai, sợ rằng hắn đã ra tay. Không có cách nào, Độc Cô Chiến Huyền Thần Hoàng này có lực lực chấn nhiếp quá lớn.

- Hô Diên gia chủ hãy nén bi thương. Vừa rồi ta đã nhắc nhở qua. Nếu ba loại thần đạo này không đạt được tới mức độ hoàn mỹ không nên dễ dàng đi thử. Thật không nghĩ tới vị tiền bối Thần Tướng này vẫn đi tới. Có thể ta nhắc nhở còn chưa đủ? Xin lỗi, ai.

Vu Nhai cũng thở dài. Trong ánh mắt hắn mang theo sự đau thương nhàn nhạt, giọng điệu tất nhiên là đang an ủi Hô Diên gia chủ. Điều này khiến người ta thực sự không nói được gì.

Nhưng mọi người suy nghĩ lại một chút. Hình như từ đầu tới cuối hắn cũng không xui khiến bất kỳ kẻ nào đi lên trên đó. Thậm chí ngay cả giọng nói cũng không quá kiêu ngạo. Cùng lắm chính là ánh mắt của hắn có phần kích thích người mà thôi. Trong lòng không ít người có tức giận cũng là bởi vì trong đầu bọn họ tự mình suy nghĩ...

Đương nhiên, với tuổi tác của Vu Nhai nói ra những lời như vậy quả thực rất kích thích người. Rất nhiều người ở đây đều không phục Vu Nhai.

Dựa vào cái gì tiểu quỷ trẻ tuổi như vậy có thể có địa vị ngang hàng cùng với bọn họ?

Căn bản bởi vì tâm lý như vậy mới dồn người này vào chỗ chết.

Nói chung, tên Thần Tướng của Hô Diên gia chết thật sự vô nghĩa. Ai bảo hắn tài nghệ không bằng người còn muốn thể hiện mình mạnh mẽ. Ai bảo hắn khinh thường người khác. Ai bảo hắn bị người hắn khinh thường kích thích lại chịu không nổi?

Bất kể thế nào, Vu Nhai vẫn thực sự bẫy người. Trong truyền thuyết, hắn chính là kẻ giả heo ăn lão hổ như thế... A không. Phải nói là giả một con cọp có lòng tốt, câu dẫn một con heo chủ động tới để hắn ăn tươi nuốt sống...

Hô Diên gia chủ hình như cũng nghĩ đến chuyện trước đó Vu Nhai đã nói những lời này. Da mặt hắn điên cuồng co rút. Cái thiệt này hắn đã ăn chắc. Hắn lạnh lùng hừ một tiếng, mang theo thi thể đi xuống. Sắc mặt Huyền Binh Đại Đế thật sự không dễ coi. Hô Diên gia hoàn toàn trung thành với hắn, đồng thời cũng rất thân thiết với Mông thân vương. Giết Vu Nhai tuyệt đối không còn sót lại lực dư thừa. Thật không nghĩ tới nhanh như vậy đã tổn thất một thành viên Thần Tướng.

- Ta đã từng nhắc nhở qua, Vu Nhai rất đáng sợ, tuyệt đối không thể xem thường hắn. Nhưng tại sao vẫn có người không tin vậy?

Trong lòng Huyền Binh Đại Đế chỉ có thể thầm lắc đầu nghĩ. Xem ra vẫn cần phải âm thầm căn dặn lại những người có thể tin cậy một lần nữa.

- Vu Nhai, ngươi còn phát hiện ra điều gì?

Nửa canh giờ còn chưa qua, bởi vì vừa rồi Thần Tướng Hô Diên gia chết khiến trong doanh địa giống như có một bóng đen che phủ. Không ít người theo bản năng đều cách xa Vu Nhai một chút. Cho đến lúc này, bọn họ mới chính thức ý thức được Vu Nhai là một đối thủ khó dây dưa. Ngoại trừ bẫy người ra, thực lực Vu Nhai cũng khiến cho người ta phải chú ý. Hắn đi lên trên đó không chết, nhưng Thần Tướng Tiên vực đi tới còn chưa được ba giây đã biến thành than đen.

Đại đế Bách tộc, cũng không phải chỉ là hư danh.

Nếu không có ai tới gần, Vu Nhai lại càng vui vẻ thoải mái hơn. Đúng vào lúc này, Độc Cô gia chủ lại hỏi một câu.

- Ở đây không giống như là Huyền Thiên Nguyên Giới...

Vu Nhai nói một chút về chuyện vừa phát hiện ra. Bao gồm cả sự hoàn thiện trên phương diện nguyên tố, bao gồm cả địa thế bình thường không có gì lạ. Đồng thời hắn còn biểu thị mình cũng từng cảm ngộ địa thế Thần Chi Nguyên Giới, nhưng không phải là bộ dạng như vạy.



- Nguyên tố hoàn mỹ? Không, chắc hẳn vẫn không thể xem là hoàn mỹ. Ngươi cũng nói, nguyên tố ở đây cuồng bạo hơn so với Ma Thiên Nguyên Giới, dường như không khống chế được muốn bạo phát, muốn phát tiết ra ngoài. Nói cách khác nguyên tố còn có chỗ thiếu hụt. Hoặc là thế giới này có thể khiến nguyên tố xuất hiện sự thiếu hụt. Điều đó cũng không thể nói rõ ở đây không phải là Huyền Thiên Nguyên Giới.

Độc Cô Chiến Huyền phân tích nói. Sau khi nhìn thấy Vu Nhai gật đầu, hắn lại nói:

- Về phần vấn đề địa thế, rõ ràng là tuyệt địa lại bình thường không có gì lạ. Loại tình huống này hình như chỉ có thể nói rõ một điểm, đó chính là địa thế nơi này gần như hoàn mỹ, không có bất kỳ chỗ thiếu sót nào. Chí ít khi ngươi ở phía trên có khả năng thấy địa thế là hoàn mỹ.

Độc Cô Chiến Huyền mặc dù không có Thần Huyền Khí Điển và Huyền Binh Điển, nhưng kinh nghiệm của hắn so với Vu Nhai lại nhiêu hơn. Khi Vu Nhai nghe hắn nói như vậy, trong nháy mắt liền giật mình hiểu ra.

Vu Nhai lập tức nghĩ đến yêu cầu của thánh giả vô cực trong Thần Huyền Khí Điển tầng thứ tám, chính là muốn địa thế không ngừng dung hợp, cảm ngộ địa chi đại thế. Địa chi đại thế cực hạn chính là sự hoàn mỹ khiến cho ngươi không cảm giác ra địa thế.

Hoặc nói là, thực lực của ngươi không đạt được, không cách nào cảm ngộ địa thế nơi này.

Nói cách khác, địa thế nơi này tiếp cận rất gần với sự ổn định. Trừ khi cảm ngộ địa thế của ngươi đạt được cảnh giới ngang hàng. Nếu không ở trong thế giới thần bí này, ngươi không cách nào mượn lực lượng địa thế để tiến hành chiến đấu.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1787: Thiên bằng hoàng
Ngươi căn bản không có cách nào huy động, thậm chí không có cách nào cảm ngộ. Giống như Vu Nhai, chỉ nhìn thấy là địa thế bình thường không có gì lạ. Địa thế của nơi này đã trở lại nguyên trạng!

- Địa thế hoàn mỹ, không ngờ thật sự có địa thế hoàn mỹ như vậy?

Vu Nhai ngơ ngác hỏi.

- Thần Chi Nguyên Giới loại vật này đều có thể được người ta làm ra, còn có cái gì là không thể? Có lẽ, chỗ này không phải là Thần Chi Nguyên Giới, nhưng tuyệt đối sẽ không yếu hơn so với Thần Chi Nguyên Giới.

Biểu tình Độc Cô Chiến Huyền vẫn bình tĩnh. Hắn lại lấy ra đạo cụ ma pháp truyền tin, nói:

- Lát nữa ta sẽ một mình hành động. Ngươi tất nhiên sẽ bị phân vào một nhóm nhỏ đặc biệt bất lợi đối với ngươi. Ngươi không có cách nào tránh khỏi. Có nguy hiểm gì, cứ cho ta biết bất cứ lúc nào. Nhớ kỹ, không cần lo lắng cho ta. Có nguy hiểm cứ việc thông báo là đươc. Cho dù là ở Huyền Binh Đế Đô, cho dù tất cả Thần Hoàng ở đế quốc Huyền Binh cùng bao vây tấn công ta, ta cũng không chắc sẽ chết.

Độc Cô Chiến Huyền vô cùng tự tin. Nếu như lời này bị một vài cường giả đế quốc Huyền Binh nghe được nhất định sẽ xem thường.

Cho dù ngươi là Thần Hoàng từ Độc Cô gia đi ra, cũng không cần lớn lối như vậy chứ? Ngươi chẳng qua là một người mới tiến vào Thần Hoàng mà thôi. Thần Hoàng của Độc Cô gia thật sự cường đại hơn so với các Thần Hoàng khác sao? Chí ít rất nhiều thế lực không tin. Có thể trở thành Thần Hoàng cảnh, đều là những người có thiên phú cường đại nhất trên đại lục. Người nào cũng phải trải qua muôn ngàn thử thách, toàn thân gặp vô số kỳ ngộ, công pháp và tuyệt kỹ cũng là mạnh nhất.

- Ta hiểu được.

Chỉ có điều Vu Nhai lại tin tưởng. Lúc trước, ở Độc Cô Thần Thành, Độc Cô Chiến Huyền đã từng tự tin nói qua, Huyền Binh Đế Đô hắn không có nơi nào không dám tiến vào. Độc Cô Chiến Huyền cũng không phải chỉ có da mặt dày. Trong tay hắn nhất định có con bài cường đại nào đó còn chưa mở ra.

- Đương nhiên. Ở thế giới này ngay cả Thần Hoàng cũng sẽ gặp nguy hiểm. Ta không có khả năng gọi đến là đến ngay được. Bản thân ngươi cẩn thận một chút.

Độc Cô Chiến Huyền lại dặn dò một câu, sau đó gật đầu, thân ảnh chớp hiện, đã rời khỏi doanh địa, xông về phía ngoài của thung lũng. Những người còn lại, phải chờ sau nửa canh giờ nữa mới xuất phát. Nhưng chuyện đó liên quan gì tới hắn? Thậm chí lúc hắn xuất phát cũng lười đánh tiếng với Huyền Binh Đại Đế. Đúng vào lúc này, thân ảnh của hắn lại dừng ở trên không trung một lát. Nhưng chỉ trong chớp mắt hắn đã biến mất.

Cùng lúc đó, Vu Nhai cũng cảm giác lông tóc toàn thân dựng đứng, có cảm giác nguy hiểm khủng bố khóa chặt ở trên người hắn. Sợ rằng cảm giác này là do một cao thủ Thần Hoàng cảnh gây ra cho hắn. Nhưng rất nhanh hắn lại cười lạnh, thờ ơ nhún vai, đi phân tổ.

- Hừ, Độc Cô Chiến Huyền tiểu bối đáng chết này.

Tổ gia gia Huyền Binh ở nơi nào đó trong doanh địa lạnh lùng hừ một tiếng nói. Chợt hắn nhìn về phía hai con mắt kim sắc đang ở trong bóng tối bên cạnh, nói:

- Thiên Bằng Hoàng, nếu như bây giờ xuất thủ, ngươi có thể được ngăn chặn Độc Cô Chiến Huyền hay không?

- Thực lực của bản thân Độc Cô Chiến Huyền cũng rất đáng sợ. Tuy rằng hắn mới tiến vào Thần Hoàng, nhưng căn cơ hắn rất vững chắc. Thần Hoàng của Độc Cô gia từ trước đến nay đều như vậy. Hơn nữa trên phương diện kiếm đạo cũng không ai bằng. Nếu như chỉ có thế, đừng nói là ngăn chặn hắn, đánh hắn trọng thương thậm chí giết chết hắn cũng có phần nắm chắc. Nhưng đáng sợ nhất chính là trên người hắn còn có thứ ta nhìn không thấu. Ngươi chắc hẳn cũng cảm giác được, trên người Độc Cô Chiến Huyền có con bài chưa lật nào đó. Ngay cả chúng ta cũng cảm giác hắn có con bài nguy hiểm tính mạng chưa lật.

Con ngươi kim sắc chính là thần thú trấn quốc đế quốc Huyền Binh.

Nó không thể giống như con Thiên Bằng thú kim sắc cấp Thần Tướng trước đây đã phái đi tới chiến trường phía nam Cổ Duệ kia. Hắn là trưởng bối, thần thú Thần Hoàng cảnh.

Thú hoàng Thiên Bằng kim sắc, nó cùng tổ gia gia Huyền Binh đã sớm đi tới thế giới này, đã sớm chờ thời cơ ra tay. Nhưng từ khi Độc Cô Chiến Huyền bắt đầu tiến vào Huyền Binh Đế Đô, bọn họ lại không dám hành động thiếu suy nghĩ. Bởi vì trên người Độc Cô Chiến Huyền cảm giác đáng sợ nào đó.

- Ngày hôm qua ta ở Huyền Binh Đế Đô đã từng chiến đấu với Độc Cô Chiến Huyền về linh giác, cũng cảm giác được, sợ rằng hiện tại hắn thực sự chờ đợi chúng ta ra tay. Bất kể thế nào, Thiên Bằng Hoàng, ngươi đi theo chú ý động tĩnh của hắn. Tuyệt đối không thể để hắn thoát khỏi sự khống chế của chúng ta. Hừ, lấy tính cách của Độc Cô Chiến Huyền, đến lúc đó chỉ cần Vu Nhai phát động, hắn nhất định sẽ tiến vào cạm bẫy chúng ta đã bố trí dành cho hắn...

- Yên tâm, không ai có thể rời khỏi hai mắt của ta. Không ai có thể so sánh với tốc độ của ta.

Thiên Bằng Hoàng lạnh lùng nói. Chợt nó muốn rời đi, theo dõi Độc Cô Chiến Huyền. Nhưng đúng vào lúc này, nó đột nhiên ngừng lại. Ánh mắt hắn xuyên qua tất cả nhìn vào phía trên truyền tống trận kia.

- Thế nào?

- Cá của chúng ta đã cắn câu. Thần Hoàng của Ngự Không Thần tộc và Ngự Thời Thần tộc tới.

Thiên Bằng Hoàng khẽ nói.

Ngay cả tổ gia gia Huyền Binh cũng không phát hiện ra bọn họ, nhưng Thiên Bằng Hoàng lại có thể phát hiện ra. Trên thực tế, Thiên Bằng Hoàng mới là tồn tại đáng sợ nhất của đế quốc Huyền Binh. Tất cả mọi người chỉ biết Thiên Bằng thú kim sắc là một trong thần thú trấn quốc của đế quốc Huyền Binh. Nhưng tất cả chỉ là những con Thiên Bằng thú kim sắc cấp Thần Tướng, dùng để khoe khoang ở bên ngoài. Ít người biết được còn có một con cấp Thần Hoàng ẩn nấp ở trong đế quốc.

Thần thú trấn quốc của đế quốc cũng chỉ có nó mà thôi. Cái gọi là Một trong chẳng qua là lừa gạt người.

A, Ngự Không và Ngự Thời Thần Hoàng rất khủng khiếp, nhưng nó lại phát hiện ra. Dựa vào điểm ấy có thể khiến các Thần Hoàng cảnh khác tim phải đập nhanh.

- Thời Hoàng và Không Hoàng. Dân Cổ Duệ thật sự dám phái tới. Chỉ có điều, cũng chỉ có bọn họ mới có thể ung dung tiến vào Huyền Binh Đế Đô. Xem ra tiểu tử Vu Nhai kia lúc trước không có bị nguyên tố trên không trung đánh chết, cũng là vận khí của chúng ta. Tiểu tử này vẫn chưa thể chết được. Tất cả tạm thời tiến hành theo kế hoạch ban đầu. Ngươi đi theo dõi hành tung của Độc Cô Chiến Huyền trước.

Tổ gia gia Huyền Binh nói.

- Được rồi. Tên Luyện Khinh Vũ kia có thể tin được không? Hắn rốt cuộc là vật gì?

Thiên Bằng Hoàng cũng không sốt ruột. Trên thế gian này không có bất kỳ tính mạng nào có thể so sánh với tốc độ của nó. Lúc này, Độc Cô Chiến Huyền vẫn không thoát khỏi hai mắt của nó. Nó không nhịn được hỏi.

- Không biết. Chỉ có điều nhận lấy kích thích đêm qua, hắn trở nên đáng tin hơn.

Tổ gia gia Huyền Binh lạnh lùng cười. Chuyện công chúa Linh Vũ căn bản không phải là âm mưu dành cho Vu Nhai.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1788: Hại chết tất cả
Để Luyện Khinh Vũ ghen ghét chỉ là một phần nho nhỏ mà thôi. Cho dù không ghen ghét cũng không có vấn đề gì. Hắn có thể hạ thủ được với Vu Nhai sao?

Hắc, đế quốc Huyền Binh có ngàn vạn phương pháp có thể khiến hắn đi hạ thủ. Tất cả cũng chỉ vì kích thích Luyện Khinh Vũ mà thôi.

Đúng vậy, không hơn. Từ lần trước, sau khi dẫn Luyện Khinh Vũ đi tới nơi thần bí này, trong một lần kích động, tổ gia gia Huyền Binh và Huyền Binh Đại Đế phát hiện sau khi hắn chịu sự kích thích châm trận sẽ trở nên mạnh mẽ hơn, trở nên cường đại một cách rất không có đạo lý.

Bởi vậy, hắn và Huyền Binh Đại Đế không ngừng kích thích Luyện Khinh Vũ. Sau khi thử nghiệm, thật sự phát hiện có mê hoặc. Chỉ có điều, Luyện Khinh Vũ tiến bước vẫn quá chậm, cần phải có một sự kích động lớn hơn nữa. Kết quả là xuất hiện chuyện tối ngày hôm qua.

- Lấy biểu hiện của Vu Nhai đêm qua có thể thấy, hắn có lẽ đã phát hiện ra điều gì đó. Đáng tiếc, hắn lại tự cho mình là thông minh, ở cùng Linh Vũ trong một phòng. Không quan tâm có phát sinh cái gì hay không, Luyện Khinh Vũ chịu kích thích đã đủ rồi.

Tổ gia gia Huyền Binh nở nụ cười.

- Ban đầu ta còn lo lắng Luyện Khinh Vũ tuy rằng bị kích thích, nhưng sau khi phát hiện ra điều gì đó, khi Vu Nhai tiến vào thế giới này sẽ động thủ với hắn. Đáng tiếc, lúc này Luyện Khinh Vũ đã không phải là tồn tại Vu Nhai muốn giết là có thể giết được... Nhắc tới cũng thấy kỳ quái. Không ngờ Luyện Khinh Vũ có thêm một nhân cách thứ hai. Tuy rằng còn nhớ rõ tất cả, cũng mặc kệ đối với Linh Vũ hay là đối với Vu Nhai, đều hoàn toàn không có tình cảm tồn tại. Thậm chí ta còn có thể thấy trong mắt hắn thể hiện sự cuồng nhiệt đối với đế quốc Huyền Binh.

- Tiểu tử này có thể tin được hay không. Đừng để đến lúc đó lại lật thuyền trong mương.

- Sẽ không đâu. Loại cuồng nhiệt này cũng không phải là phá hủy đế quốc Huyền Binh, cũng không bị dân Cổ Duệ phụ thể. Ta nói không ra là cảm giác gì. Có lẽ là một kiểu nhiệt tình yêu thương đối với đế quốc Huyền Binh. Nói chung, đến lúc đó ta sẽ sai người giám sát hắn chặt chẽ.

- Được rồi, ta đi trước.

Nếu tổ gia gia Huyền Binh tự tin như vậy, Thiên Bằng Hoàng cũng không có gì để nói nữa. Thân ảnh nó chớp hiện, sau đó trực tiếp biến mất.

Không ai phát hiện ra nó biến mất, bởi vì không ai nắm được tốc độ của nó. Nó dường như dung nhập vào trong gió, trực tiếp rời khỏi doanh địa... Không, có người phát hiện ra. Đó là Thời Hoàng và Không Hoàng. Hai người liếc mắt nhìn nhau, sau đó cũng biến mất. Bọn họ vừa cảm ứng một chút, lại không tìm được vị trí của Độc Cô Chiến Huyền. Bọn họ hiểu Độc Cô Chiến Huyền khẳng định đã rời khỏi doanh địa..

Kinh Thiên Chân Thần giao nhiệm vụ cho bọn họ là bảo vệ thật tốt tính mạng của Độc Cô Chiến Huyền, tiêu diệt Vu Nhai, tìm được Luyện Khinh Vũ. Nếu có thể, lại giết chết một vài Thần Hoàng của đế quốc Huyền Binh...

Hiện tại Vu Nhai và Luyện Khinh Vũ vẫn ở trong doanh địa này. đế quốc Huyền Binh tuyệt đối không thể để cho doanh địa bọn họ bị đánh chiếm dễ dàng. Bên trong không biết có bao nhiêu cạm bẫy, cũng không biết giấu bao nhiêu cao thủ. Đế quốc Huyền Binh có bao nhiêu vị cao thủ Thần Hoàng cảnh. Ngay cả Chân Thần có bao nhiêu, bọn họ cũng không biết rõ ràng lắm. Cho dù trong doanh địa chỉ có một vị Thần Hoàng, nhưng bọn họ xuất thủ, Độc Cô Chiến Huyền và ma thú vừa nãy chỉ lóe lên rồi biến mất nhất định sẽ trở về, liên thủ giết chết bọn họ. Bọn họ phải vô cùng cẩn thận.

Hơn nữa, bọn họ sợ nhất vẫn là khả năng nơi đây thật sự là Huyền Thiên Nguyên Giới. Bọn họ càng sợ Huyền Thiên Nguyên Giới đã bị đế quốc Huyền Binh nắm giữ. Nói vậy, tính mạng bọn họ cũng có thể lập tức kết thúc ở chỗ này. Trước tiên, bọn họ phải điều tra rõ ràng về nơi này đã.

Mặc dù biết Huyền Thiên Trận Pháp xuất phát từ Luyện Khinh Vũ, nhưng có trời mới biết Luyện Khinh Vũ học được nó từ đâu, có trời mới biết có đúng như trong tình báo nói. Luyện Khinh Vũ từ khi bắt đầu sinh ra đã biết hay không?

Lần này bọn họ đi chính là rời khỏi doanh địa này trước, tránh bị hại chết ở chỗ này. Sau đó là thử thăm dò xem đế quốc Huyền Binh hoặc nói là thế giới này đối với sự xâm nhập của bọn họ có phản ứng hay không? Tiếp đó là theo chân con ma thú này xem nó có phải đi giết chết Độc Cô Chiến Huyền hay không. Cuối cùng, mới là điều tra bí mật của thế giới này.

Về phần Vu Nhai và Luyện Khinh Vũ. Dù sao đế quốc Huyền Binh cũng phải cần tiêu diệt Vu Nhai. Điều này không cần phải gấp. Về phần Luyện Khinh Vũ... Chỉ cần thế giới này không phải là Huyền Thiên Nguyên Giới, hoặc đế quốc Huyền Binh không nắm giữ, cũng không cần sốt ruột.

Đương nhiên, nhiệm vụ bắt Luyện Khinh Vũ còn giết chết Vu Nhai...

- Cái gì? Các ngươi muốn cùng một tổ với ta sao? Hai vị chiến hữu này, ta cảm thấy...

- Ngươi cũng đã nói, chúng ta là chiến hữu.

Bất kỳ ai cũng không biết vừa rồi có năm vị Thần Hoàng cảnh hành động. Nửa canh giờ sắp trôi qua. Việc phân tổ cơ bản đã hoàn thành. Vu Nhai quả nhiên rất xảo diệu bị phân đến trong tổ của Luyện Khinh Vũ. Đồng thời còn có Hô Diên gia chủ của Tiên vực. Nói chung, gần như tất cả đều là kẻ địch của Vu Nhai. Nhưng vào lúc này, Lý Thân Phách và Lữ Nham đều đi tới. Bọn họ muốn ở cùng một tổ với Vu Nhai.

Vu Nhai biết chuyến đi này vô cùng nguy hiểm, bất cứ lúc nào cũng có thể xong đời. Bởi vậy hắn không hy vọng Lý Thân Phách cùng Lữ Nham đi cùng hắn. Đáng tiếc hắn còn chưa nói hết lời, Lữ Nham đã trực tiếp nói, trên mặt cảm giác vô cùng kiên định.

- Ha ha, nếu các ngươi là chiến hữu cũ của Vu Nhai, quen biết đã lâu, vậy cùng đi đi.

Vu Nhai tất nhiên là vô cùng cảm động. Nhưng có cảm động nữa, hắn cũng không hy vọng bọn họ theo mình chiến đấu. Quá nguy hiểm. Trên thực tế, từ giây phút Độc Cô Chiến Huyền rời đi, Vu Nhai ở trong doanh địa này chính là trạng thái bấp bênh. Ánh mắt vô số người nhìn chằm chằm vào hắn đáng sợ giống như chó sói. Nếu không phải không đoán ra được Độc Cô Chiến Huyền có ở bên cạnh hắn hay không, sợ rằng đã có người muốn trực tiếp động thủ.

Vừa rồi thời điểm Vu Nhai còn muốn từ chối, Huyền Binh Đại Đế đột nhiên phá lên cười ha ha:

- Giống như ngươi và Luyện Khinh Vũ, cũng ở trong cùng một tổ. Ha ha. Ta nghe nói các ngươi ở đế quốc Ma Pháp cũng đã từng chiến đấu với nhau. Một khi đã quen thuộc vậy hành động sẽ càng có lợi.

Nghe được Huyền Binh Đại Đế nói vậy, trong lòng Vu Nhai chợt điên cuồng bạo phát hàn ý. Hắn hiểu rõ, Huyền Binh Đại Đế đã trực tiếp xếp Lý Thân Phách và Lữ Nham vào trong danh sách phải giết. Đúng vậy, bất kỳ ai cũng có thể nhìn ra Huyền Binh Đại Đế muốn giết Vu Nhai. Nhưng các ngươi còn dám nói các ngươi là chiến hữu của hắn. Đây là đang thể hiện thái độ sao? Nếu là chiến hữu, vậy chết chung đi.

Vu Nhai biết, người thân cận với hắn đều sẽ bị Huyền Binh Đại Đế liệt vào danh sách kẻ địch.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1789: Nước cờ tiếp theo
- Ha ha, được. Đã như vậy, chúng ta cùng một tổ đi.

Vu Nhai cũng cười ha ha. Nếu Huyền Binh Đại Đế đối với Lữ Nham và Lý Thân Phách đã nổi sát tâm, vậy nhất định phải để bọn họ ở bên cạnh mình. Đã như vậy, thoải mái một chút!

- Được, nửa canh giờ đã đến. Các ngươi lên đường đi... Lê đại nhân, Hoàng tỷ, hai người nên nghe theo ý kiến của Bách Tộc Vương nhiều hơn.

Huyền Binh Đại Đế gật đầu, sau đó nói với đội ngũ này. Đội ngũ của Vu Nhai là do vị Giám Trảm Quan trước đó và vị trưởng công chúa tuổi tác đã cao vẫn mặc trang phục vô cùng xinh đẹp dẫn đầu. Thực lực của bọn họ có thể yếu hơn so với Hô Diên gia chủ, nhưng bọn họ đã tới thế giới thần bí này, bọn họ hiểu rõ về thế giới thần bí này hơn.

Đương nhiên, ngoại trừ hai người này và Hô Diên gia chủ ra, trong đội ngũ còn có cao thủ nào ẩn nấp hay không, Vu Nhai không được biết. Vu Nhai cũng không điều tra ra được. Huyền Binh Đại Đế phái trưởng công chúa cùng Vu Nhai ở trong một tổ, mục đích đặc biệt rõ ràng, chính là sợ thần đạo thời gian của Vu Nhai.

- Thần hiểu rõ!

Lê đại nhân và trưởng công chúa đều gật đầu.

- Vu ái khanh, đi đường cẩn thận. Chờ khanh chiến thắng trở về, tới lúc đó trẫm sẽ gặp là nhạc phụ của khanh, ha ha.

Huyền Binh Đại Đế lại giơ chén rượu về phía Vu Nhai, sau đó cười ha ha nói. Cuối cùng hắn còn không quên kích động Luyện Khinh Vũ một chút.

- Ha ha ha...

Vu Nhai cũng chỉ có thể cười to theo, không có tỏ thái độ gì cả. Ánh mắt hắn theo bản năng liếc về phía Luyện Khinh Vũ. Không ngờ hắn nhìn không ra tâm tình Luyện Khinh Vũ có chút biến hóa nào. Sợ rằng Luyện Khinh Vũ thật sự bị kích động xuất hiện hai nhân cách, hoặc đã xảy ra chuyện gì đó.

Có thể khẳng định là, đêm qua Luyện Khinh Vũ nhất định đã xảy ra chuyện gì đó.

Sắc mặt Vu Nhai có chút ngưng trọng. Trước mắt sương mù dày đặc, hắn cũng nhìn không thấu Huyền Binh Đại Đế muốn làm gì, càng nhìn không thấu tiếp theo mọi chuyện sẽ phát triển thế nào. Lúc này hắn đã quyết định chú ý. Nếu như có thể, nghĩ biện pháp rời khỏi đội ngũ này...

Đương nhiên, tạm thời vẫn không thể rời khỏi. Hắn biết rõ trong ngoại trừ Lê đại nhân, trưởng công chúa và Hô Diên gia chủ, trong đội ngũ khẳng định vẫn còn có nhân vật đặc biệt khủng khiếp đang ẩn náu. Nếu như hắn rời khỏi, chỉ sợ nhân vật đó sẽ lập tức động thủ với hắn. Dưới tình cảnh còn chưa quen thuộc với địa hình nơi đây, hắn cũng không muốn tùy tiện rời khỏi. Tất cả đều phải chờ đợi thời cơ.

Bất kể thế nào, mọi người đều uống một hơi cạn sạch rượu, sau đó theo hướng đông tiến lên.

- Hoàng huynh, vì sao không trực tiếp giết chết tên tiện chủng Vu Nhai kia ở chỗ này? Nơi này là địa bàn của chúng ta. Còn sợ tên Vu Nhai kia có thể trở mình hay sao?

Khi đội ngũ của Vu Nhai ừa rời đi, Mông thân vương xông ra hỏi.

- Chỉ cần ở chỗ này động tới Vu Nhai, Độc Cô Chiến Huyền sẽ bật người xuất hiện. Sau đó sẽ phát sinh chuyện gì, bất kỳ ai cũng không biết. Tổ gia gia và Thiên Bằng Hoàng đều nói, trên người Độc Cô Chiến Huyền có chứa khí tức nào đó đặc biệt khủng bố. Không biết là con bài chưa lật thế nào...

Huyền Binh Đại Đế làm sao không muốn giết chết Vu Nhai ở chỗ này. Nhưng hắn không có nắm chắc. Đồng thời, kế tiếp còn có kế hoạch cần lợi dụng Vu Nhai. Hắn còn thật sự muốn giết chết Độc Cô Chiến Huyền và nhận được Thần Chi Nguyên Giới trong cơ thể Vu Nhai. Hắn lại nói:

- Mặc dù không có Độc Cô Chiến Huyền, trẫm cũng không nắm chắc có thể giết chết Vu Nhai. Trong cơ thể hắn còn có Thần Chi Nguyên Giới. Đây là thứ chúng ta đoán không ra. Chỉ cần giết hắn không chết, như vậy không có cách nào lấy được Thần Chi Nguyên Giới trong cơ thể hắn vào tay. Điều ta muốn không chỉ là diệt trừ hắn, ta còn muốn Thần Chi Nguyên Giới trong cơ thể hắn. Nhất định phải làm cho kín kẽ, tuyệt đối không thể có sai sót nhầm lẫn.

- Nhưng Thần Chi Nguyên Giới của Vu Nhai sợ rằng đã bị phế?

Mông thân vương vẫn không cam tâm.

- Ngươi cũng biết chỉ là sợ rằng. Ngươi đừng quên, ngay vừa nãy Vu Nhai xông vào bầu trời khủng khiếp này, lại an toàn trở về. Ngươi nói người như vậy có thể giết chết dễ dàng được sao? Cho dù là tổ gia gia, cũng không dám đảm bảo ở trong bầu trời khủng khiếp kia mà an toàn không có chút sơ sẩy này. Lại nói, nếu như Vu Nhai còn có thể ném ra thứ sát trận ngăn cản bảy kiếm Kinh Thiên, cho dù chỉ là một hai sát trận, cũng sẽ tạo thành tổn thất cực kỳ nghiêm trọng...

Huyền Binh Đại Đế cảm thán nói:

- Còn nữa, vừa rồi tổ gia gia còn thông báo cho ta biết, Cổ Duệ đã phái hai Thần Hoàng tiến vào thế giới thần bí này. Có một số việc, ta không dám đánh cược. Ta đang đánh cược tương lai của đế quốc Huyền Binh này!

- Nhưng...

- Được rồi, không cần nói nữa. Tất cả mọi chuyện cứ tiến hành theo kế hoạch. Mục đích của ta không chỉ là muốn giết Vu Nhai, còn muốn giết hết tất cả những kẻ đối nghịch với đế quốc Huyền Binh ta ở chỗ này.

Huyền Binh Đại Đế lạnh lùng ngăn Mông thân vương lại, không cho hắn nói thêm gì nữa:

- Ta còn có một mục đích nữa, chính là muốn để Vu Nhai giúp chúng ta tìm nhận được một vài manh mối của thế giới này...

Huyền Binh Đại Đế nói xong, liền trực tiếp không để ý tới Mông thân vương nữa, mà là đi về phía đội ngũ khác.

Sắc mặt Mông thân vương biến đổi không ngừng, cuối cùng chỉ có thể hừ một tiếng. Trong lòng hắn thầm nói:

- Để Vu Nhai giúp chúng ta tìm kiếm manh mối của thế giới này sao? Ngươi cũng biết Vu Nhai có thứ chúng ta không có. Ngươi sẽ không sợ Vu Nhai lợi dụng những thứ đó, một mình chiếm lấy thế giới này sao? Sẽ không sợ hắn nhận được thế giới này sao? Không được. Ta nhất định phải khuyên nhủ thêm, phải mau chóng diệt trừ tiểu tử này.

Đương nhiên, Mông thân vương cũng biết hiện tại muốn diệt trừ là điều không thực tế. Dù sao Độc Cô Chiến Huyền sợ rằng vẫn ẩn nấp ở đâu đó xung quanh đây. Bất cứ lúc nào hắn cũng có khả năng quay trở lại. Nhưng Độc Cô Chiến Huyền sẽ luôn có thời điểm không chạy tới kịp. Hắn nhất định phải khuyên nhủ hoàng huynh.

Mông thân vương không biết, kế tiếp thế cục trong nơi thần bí này sẽ phát triển tới mức ngay cả Huyền Binh Đại Đế cũng không thể khống chế được. Vu Nhai, Huyền Binh Đại Đế nhất định phải giết. Nhưng muốn mau chóng, lại không có khả năng.

Huyền Binh Đại Đế đang hạ nước cờ tiếp theo. Nước cờ này vừa đi, khắp nơi đều tràn ngập nguy cơ.

Bất kể là Vu Nhai, Độc Cô Chiến Huyền hay dân Cổ Duệ, đều là người đánh cờ. Huyền Binh Đại Đế không chỉ muốn thắng, còn muốn giết hết tất cả bọn họ, thậm chí giết còn chưa đủ, còn muốn cướp. Trận cờ này dường như là đánh cờ với đại lục Thần Huyền. Huyền Binh Đại Đế nhất định phải nhận được Thần Chi Nguyên Giới. Hiện nay đến xem, tất cả đều tiến hành dựa theo kế hoạch của hắn. Thậm chí còn có chuyện tốt bất ngờ. Đó chính là Luyện Khinh Vũ. Đêm qua Luyện Khinh Vũ nhận kích thích, còn khiến cho người ta hưng phấn hơn là sự tưởng tượng của hắn.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1790: Đổi linh hồn
Không chỉ có xuất hiện nhân cách thứ hai, ở trên phương diện châm trận càng thay đổi gấp mấy chục lần. Một đêm bạo phát. Đương nhiên, đế quốc Huyền Binh cũng có một chút lo lắng. Bởi vì sự biến hóa của Luyện Khinh Vũ, hắn cũng không thể hắn nắm giữ. Hắn sợ sẽ bắn ngược.

Bởi vậy, trong đội ngũ của Vu Nhai và Luyện Khinh Vũ, hắn còn phái tới cao thủ siêu cấp ẩn nấp.

Về phần trên đường đi, Vu Nhai có khả năng rời khỏi đội ngũ sao? Huyền Binh Đại Đế lại hoàn toàn không lo lắng. Nói thật ra, đế quốc Huyền Binh đối với thế giới này, khả năng nắm giữ vẫn nhiều hơn so với sự tưởng tượng của người khác rất nhiều. Rất nhiều tuyệt địa hắn tuy rằng không có cách nào giải được bí mật trong đó, nhưng có thể tự do ra vào thậm chí phái người tới ẩn nấp trấn thủ. Vu Nhai trốn không thoát khỏi lòng bàn tay của hắn. Cho dù hắn có thể rời khỏi cũng không sợ. Còn có rất nhiều đội ngũ khác!

Đúng vậy, từ khi đế quốc Huyền Binh bắt được được lập ra, Huyền Binh Đại Đế đời thứ nhất đã phát hiện ra chỗ này. Nhưng mãi đến mấy nghìn năm sau bọn họ vẫn không có cách nào nắm giữ được nơi đây. Ở đây nơi có thể giết chết Thần Hoàng, bọn họ vẫn chưa giải quyết được.

Nói cách khác, thế giới này chỉ còn lại có nơi có thể giết chết Thần Hoàng khiến đế quốc Huyền Binh phải dừng bước lại.

Mà nơi có thể giết chết Thần Hoàng, Vu Nhai đi vào cũng chết.

Đương nhiên, đây cũng chỉ là suy nghĩ chủ quan của bản thân Huyền Binh Đại Đế hiện nay. Hắn căn bản cũng không biết, nơi một vài Thần Hoàng đi vào cũng sẽ xong đời, nhưng Vu Nhai đi vào lại không có việc gì. A, những việc này tạm thời bất kỳ ai cũng không biết...

- Phía trước là một đầm lầy. Được rồi, chúng ta vừa rời khỏi dãy núi. Xung quanh vẫn chưa phải là khu vực quá nguy hiểm. Những người thực lực còn chưa đạt được cấp bậc Thần Tướng chỉ cần cẩn thận một chút là được.

Ở chỗ đội ngũ của Vu Nhai, giọng nói của trưởng công chúa truyền ra ngoài.

Giống như nàng nói, bọn họ tiến vào một đầm lầy. Theo trên bản đồ ghi chú, ở đây còn có nguyên sinh vật và khí độc rất lợi hại. Chỉ có điều đối với người có thực lực đạt được cấp Thần Tướng mà nói, đều không phải là vấn đề. Nhưng thật ra lúc này Vu Nhai lại phát hiện ra vấn đề. Trong thế giới này còn có loại Nguyên sinh vậtt này. Hình như Thần Chi Nguyên Giới chỉ cần tất cả tộc dân chết hết, sẽ không có sinh mệnh khác?

Cho dù là thế giới Lữ Giả, những tính mạng này cũng là do lực lượng Đoạn Thiên Nguyên Giới diễn hóa ra.

Đúng vậy, hoặc có thể thông qua nguyên sinh vật ở đây để phán đoán ra nơi thần bí này rốt cuộc có phải là trong Huyền Thiên Nguyên Giới hay không.

Cứ như vậy, Vu Nhai theo đội ngũ đi tới. Xung quanh ngoại trừ Lữ Nham và Lý Thân Phách và người của Lý gia tại Chùy Lĩnh ra, những người khác đều có chút thù địch với hắn. Nhưng hắn cũng không để ý tới bọn họ.

Nếu các ngươi tạm thời không muốn đánh, vậy ta cứ tiếp tục sắm vai của mình.

Đúng rồi. Còn có tiểu huynh đệ Luyện Khinh Vũ. Không ngờ thỉnh thoảng còn có thể trò chuyện vài câu. Hắn đối với mình vừa không sự thù địch, cũng không có hữ tình, có chỉ là sự thản nhiên nào đó.

Điều này khiến Vu Nhai càng cảm thấy kỳ lạ hơn. Hắn có cảm giác dường như Luyện Khinh Vũ căn bản không để ý tới hắn, hoặc nói là miệt thị hắn. Hiện tại thoạt nhìn bộ dạng Luyện Khinh Vũ rất ôn hoà, nhưng lại luôn luôn cao cao tại thượng?

Đồng thời, trò chuyện vài câu cùng lắm cũng chỉ tâm sự về thế giới thần bí này. Luyện Khinh Vũ không để lộ về vấn đề châm trận. Vu Nhai đã thử, nhưng Luyện Khinh Vũ chỉ là thản nhiên mỉm cười, sau đó liền trực tiếp chuyển đổi đề tài.

- Công chúa Linh Vũ, người đó sắp trở thành nữ nhân của ngươi sao? Chúc mừng ngươi... Đúng rồi, không cần để ý đến ta. Ta đối với nàng hoàn toàn không có chút tình cảm nào.

Cuối cùng Vu Nhai vẫn không nhịn được nói tới chuyện công chúa Linh Vũ. Nhưng Luyện Khinh Vũ lại chỉ nói như vậy:

- Trước đó, ta gần gũi với nàng chỉ là gặp dịp thì chơi thôi. Ta chỉ vì muốn nhận được sự tín nhiệm của Huyền Binh Đại Đế, không muốn rời khỏi trung tâm đế quốc.

Giọng điệu Luyện Khinh Vũ rất thản nhiên, ánh mắt và tim đập đều không có bất kỳ biến hóa nào. Tất cả cũng giống như hắn nói, đối với công chúa Linh Vũ hoàn toàn không có cảm giác. Thoạt nhìn chính là nhớ có một người như thế mà thôi.

Nhưng ngày hôm qua lúc say rượu lại là chuyện gì? Lẽ nào hắn gặp dịp thì chơi sao?

- Quả nhiên đổi một người, hoặc nói là đổi một loại nhân cách, đổi một linh hồn?

Vu Nhai chỉ nghĩ tới khả năng này. Nhìn nụ cười thản nhiên của Luyện Khinh Vũ, trong lòng hắn luôn xuất hiện hàn ý. Chẳng biết tại sao, hắn cảm giác được nụ cười như thế tràn ngập nguy hiểm, vô cùng nguy hiểm. Hình như các cạm bẫy của Huyền Binh Đại Đế cũng không nguy hiểm bằng hắn.

- Người này chỉ nắm giữ ký ức Luyện Khinh Vũ, lúc này cũng đang diễn trò.

Trong lòng Vu Nhai thầm nói.

Hắn không để ý tới Luyện Khinh Vũ nữa. Trước mắt hắn đã không có cách nào khai thông với Luyện Khinh Vũ. Hơn nữa Luyện Khinh Vũ mang đến nguy cơ nào đó khiến Vu Nhai càng thận trọng hơn. Hắn càng muốn hiểu thế giới này. Bởi vậy hắn bắt đầu bắt nguyên sinh vật ở đây...

- Vu Nhai, phát hiện ra điều gì vậy?

Lý Thân Phách dẫn theo cao thủ Chùy Lĩnh của hắn nhích lại gần hỏi.

- Tạm thời vẫn không phát hiện được gì. Những nguyên sinh vật ở đây cũng không khác mấy so với ma thú đại lục Thần Huyền.

Vu Nhai lắc đầu. Phía trên đã nói, có lẽ có thể bắt nguyên sinh vật ở đây để phán đoán nơi này có phải là Huyền Thiên Nguyên Giới hay không. Phải biết rằng, quái thú ở thế giới Lữ Giả đều có chứa khí tức nào đó thuộc về bản thân thế giới Lữ Giả, không giống với đại lục Thần Huyền. Nhưng Vu Nhai phát hiện không ngờ nguyên sinh vật ở đây lại có phần tương tự với ma thú ở đại lục Thần Huyền, cũng không giống như do năng lượng của thế giới này diễn hóa ra.

Thậm chí còn có một loại cảm giác quen thuộc không nói rõ ra được. Không biết cảm giác quen thuộc này là từ đâu tới. Hắn hỏi qua các Binh Linh, các Binh Linh cũng chỉ lắc đầu, cũng không biết cảm giác quen thuộc mà Vu Nhai nói là từ đâu đến.

Trong lúc Vu Nhai nói chuyện, đám người xung quanh đều chú ý đến hắn.

Giống như Huyền Binh Đại Đế đã nói, bọn họ phải lợi dụng Vu Nhai để hiểu rõ thế giới này, tìm kiếm chút manh mối về thế giới này. Chỉ có điều hiện tại xem ra, Vu Nhai cũng không phát hiện được điều gì. Vu Nhai cũng không nói ra hắn có cảm giác quen thuộc nào đó.

- Kỳ quái. Địa thế của nơi này cũng bình thường không có gì lạ, nhưng rõ ràng tràn ngập nguy cơ.

Lúc này Lữ Nham cũng đã đi tới. Vu Nhai chỉ có thể gật đầu công nhận. Đọc đường đi tới, Vu Nhai cũng hi vọng có thể tiến hành cảm ngộ địa thế. Nhưng giống như Lữ Nham nói, địa thế bình thường. Tình huống tương tự như lúc hắn bay trên trời nhìn xuống.

Nhưng càng như vậy, đối với thế giới này Vu Nhai lại càng cảm thấy hiếu kỳ hơn.
 
Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
Top