Lượt xem của khách bị giới hạn

[Kiếm hiệp] [Truyện Hoàn] Triệu hoán thần binh - Hạ Nhật Dịch Lãnh

Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
[Kiếm hiệp] [Truyện Hoàn] Triệu hoán thần binh - Hạ Nhật Dịch Lãnh

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1760: Huyền binh đế lệnh
Tuy rằng hắn rất sĩ diện, nhưng hắn cũng rất sợ chết. Hắn vội vàng chuyển đề tài nói:

- Người vô danh tiểu tốt như ta, Bách Tộc Vương tất nhiên sẽ không nhớ rồi. Nếu như Bách Tộc Vương ngài cũng ở nơi đây, vậy ta cũng không cần phải đi một chuyến tới lãnh địa đế quốc Huyền Binh Bách nữa. Ta ở đây, tuyên bố đế lệnh cho Bách Tộc Vương luôn!

- Còn có cả cho ta sao?

Vu Nhai cũng nghi ngờ. Hắn vốn có cho rằng chỉ tìm Độc Cô gia chủ mà thôi.

- Thần Kiếm Vương và Bách Tộc Vương nhận đế lệnh...

Trương Tả không nói dông dài nữa, mà bắt đầu tuyên lệnh. Khí tức của hai người trước mắt kia thật sự quá mạnh mẽ. Thoạt nhìn rất bình thường, lại làm cho lòng người lạnh giá. Chỉ có thời điểm cầm đế lệnh hắn mới có sức lực. Hắn nói tới câu trên liền ngừng lại, nhìn hai người phía dưới một chút. Nói như vậy, nhận đế lệnh tất nhiên là phải quỳ xuống. Nhưng hai người kia lại không hề nhúc nhích...

- Nói đi, chúng ta nhận là được.

Độc Cô gia chủ thản nhiên nói.

Nực cười. Cho dù là đích thân Huyền Binh Đại Đế đến, Độc Cô gia chủ hắn cũng không có khả năng quỳ xuống. Cùng lắm chính là chắp tay một cái xem như đã hành lễ mà thôi.

Còn Vu Nhai? Đừng quên, những người khác đều gọi hắn là đại đế Bách tộc hoặc là Vu Nhai đại đế...

Trương Tả chợt phát hiện đế lệnh có vẻ như cũng không khiến thể diện của hắn tăng lên là mấy. Mặt hắn đỏ lên.

Nhưng không có cách nào, hắn không có khả năng yêu cầu hai người trước mắt quỳ xuống, càng không dám nói nửa câu. Hắn chỉ có thể thì thầm:

- Huyền Binh Thừa Thiên, đại đế thần lệnh. Ở tỉnh Hoàng Vực của đế quốc, có một nơi thần kỳ... Trải qua tra xét cùng học giả nghiên cứu, nghi ngờ là Thần Chi Nguyên Giới trong truyền thuyết. Thậm chí có thể là Huyền Thiên Nguyên Giới. Hiện tại yêu cầu các vương trong thiên hạ về đế đô, cùng mưu đoạt Huyền Thiên Nguyên Giới. Khâm thử.

Thời gian bắt đầu nghe được mấy câu đầu trong phần đế lệnh này, Độc Cô Chiến Huyền và Vu Nhai cảm thấy rất nghi ngờ.

Phát hiện ra nơi thần kỳ thì phát hiện. Dù sao đại lục Thần Huyền này vốn có rất nhiều tuyệt địa. Thật không biết Huyền Binh Đại Đế muốn làm gì.

Nhưng khi nghe tới câu cuối cùng, bọn họ lại kinh sợ.

Không ngờ là Thần Chi Nguyên Giới. Nhưng lại nói ra bốn chữ Huyền Thiên Nguyên Giới. Không ngờ đế quốc Huyền Binh cũng biết Thần Chi Nguyên Giới?

Hai người liếc mắt nhìn nhau, đều cảm giác được trong đế lệnh mang theo điều gì đó không bình thường...

- Hai vị Vương gia, mời tiếp chỉ.

Trương Tả thúc giục.

Nói thật ra, hắn cũng không biết Thần Chi Nguyên Giới rốt cuộc là vật gì. Trước đó, hắn cũng không xem qua đế lệnh. Nhiệm vụ sứ giả truyền lệnh của hắn cũng chỉ là Độc Cô gia và liên minh bách tộc mà thôi. Các tỉnh khác, không liên quan đến hắn.

Bởi vậy, Trương Tả cũng không biết gì về sự tồn tại của Thần Chi Nguyên Giới.

Chỉ có điều lấy biểu tình của hai người này, xem ra, cái gọi là cùng mưu đoạt Huyền Thiên Nguyên Giới chỉ sợ không phải chuyện đơn giản gì.

Được rồi. Yêu cầu các vương trong thiên hạ cùng tập hợp ở đế đô, đã nói rõ tầm quan trọng của chuyện này. Nói thật ra, thời điểm hắn đọc đế lệnh, cũng khiếp sợ gần chết. Hắn cũng có thể nghe thấy được điểm bất thường trong đó. Sợ rằng Huyền Binh Đại Đế đang bày bố cục. Còn nữa, Huyền Binh Đại Đế cho gọi Vu Nhai đi Huyền Binh Đế Đô, Vu Nhai sẽ đi sao? Mình có nên giúp đại đế xác nhận một chút hay không?

Như vậy, Độc Cô gia chủ cùng Vu Nhai lần lượt tiếp nhận đế lệnh. Trương Tả do dự một chút, vẫn không hỏi gì, muốn cáo từ rời đi. Đúng vào lúc này, Độc Cô Chiến Huyền lại đột nhiên nói:

- Trương Tả đại nhân, nói cho đại đế, chúng ta sẽ tới đúng hạn.

- Các ngài sao?

Trương Tả dừng lại, sau đó ánh mắt lại rơi vào trên người Vu Nhai.

- Không sai. Chúng ta đều sẽ tới đúng hạn. Tuyệt đối sẽ không để cho đại đế phải thất vọng.

Vu Nhai cũng khẽ cười nói.

Không biết vì sao, Trương Tả ngửi thấy được mùi thuốc súng nồng nặc. Thân thể hắn không nhịn được khẽ run rẩy một cái.

Rất rõ ràng, Huyền Binh Đại Đế chính là sử dụng Huyền Thiên Nguyên Giới gì đó để câu dẫn Vu Nhai và Độc Cô gia chủ tới. Sợ rằng còn có lý do khiến Vu Nhai và Độc Cô gia chủ phải đi, mà mình không biết. Hai người kia cũng căn bản không sợ Hồng Môn Yến!

Cuối cùng, Trương Tả rời khỏi Độc Cô gia, cũng không ở lại tiếp nhận khoản đãi gì. Hắn không dám.

Thần Kiếm Các lại chỉ còn có hai người Độc Cô Chiến Huyền và Vu Nhai. Vẫn là Độc Cô Chiến Huyền mở miệng trước nói:

- Hắc, đế quốc Huyền Binh ở phía sau công khai bọn họ có khả năng phát hiện Thần Chi Nguyên Giới, chính là đoán chắc chúng ta không thể không đi. Có lẽ căn bản cũng không có Huyền Thiên Nguyên Giới gì cả. Chẳng qua là muốn giết chết hai chúng ta mà thôi. Ha hả, Huyền Binh Đại Đế hắn cũng quá coi thường Độc Cô gia ta. Thật sự cho ta đi Huyền Binh Đế Đô chính là miệng thịt nằm trên thớt cho hắn chém sao? Đúng rồi. Vu Nhai, ta vừa thay ngươi đáp ứng. Ngươi sẽ không cho rằng ta tự chủ trương chứ?

- Ta nào dám. Ngài là gia chủ, ngài nói đi ta có thể không đi sao?

Vu Nhai mỉm cười. Đúng vậy, không quan tâm đế lệnh của Huyền Binh Đại Đế là thật hay là giả. Không quan tâm có Huyền Thiên Nguyên Giới tồn tại hay không, hắn đều muốn đi. Cho dù Độc Cô Chiến Huyền không đi, hắn cũng sẽ đi. Để hiểu rõ cách giải phiến đá thần bí, cho dù nguy hiểm nữa hắn cũng không thể lùi bước. Vẫn là những lời này, đại lục Thần Huyền hiện tại, bất cứ người nào cũng đang liều mạng. Ngươi không ra sức sẽ càng dễ dàng mất mạng hơn.

Phần hình vẽ của Lạc Thiên Nguyên Giới trên phiến đá thần bí đã hoàn toàn được mở ra. Đáng tiếc trên phiến đá vẫn không có gì thay đổi.

- Ha ha ha...

Độc Cô Chiến Huyền cười to. Hắn quả thực khẳng định Vu Nhai nhất định sẽ đi. Sau khi cười xong, hắn lại nói:

- Bất kể thế nào, lần này quan hệ giữa Độc Cô gia cùng đế quốc Huyền Binh chỉ sợ sẽ trở nên quyết liệt. Phải chuẩn bị thật tốt, mấy ngày nữa sẽ lại xuất phát.

- Được!

Trong mắt Vu Nhai lóe lên tinh quang, gật đầu. Độc Cô gia quả nhiên đã chuẩn bị xong tâm lý đoạn tuyệt với đế quốc Huyền Binh.

Đúng vậy. Đặc biệt rõ ràng. Người đầu tiên đế quốc Huyền Binh muốn đối phó chính là Vu Nhai. Nhưng Vu Nhai cũng là người của Độc Cô gia. Nếu như chỉ đối phó với Vu Nhai, vậy có thể tìm lý do hoặc bí mật thông báo thậm chí để lộ cho Vu Nhai biết, bảo Vu Nhai đi Huyền Binh Đế Đô trước là được. Cần gì phải triệu tập cả Độc Cô gia chủ chứ? Dưới tình huống biết rõ Độc Cô gia chủ nhất định sẽ bảo vệ Vu Nhai còn gọi hắn?

Còn nữa, Độc Cô Chiến Huyền vừa đạt được Thần Hoàng, cho gọi hắn đi tới đế đô. Huyền Binh Đại Đế muốn làm cái gì không phải rất rõ ràng sao?

Đương nhiên, khẳng định Huyền Binh Đại Đế cũng đã biết Độc Cô Chiến Huyền và Vu Nhai sẽ nghĩ tới bến trong Huyền Binh Đế Đô chính là long đầm hổ huyệt. Nhưng điều hắn muốn chính là nắm chắc sẽ bắt được hai người này. Cho dù Độc Cô Chiến Huyền có là Thần Hoàng đi nữa hắn cũng sẽ không từ bỏ...
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1761: Hắc đồ nhai
Sợ rằng Huyền Binh Đế Đô còn muốn hung hiểm hơn nhiều so với sự tưởng tượng.

Phía trên đã nói, Độc Cô gia cũng không phải không dám phản lại đế quốc Huyền Binh. Mà kẻ địch thật sự của Độc Cô gia vẫn luôn là dân Cổ Duệ mà thôi. Mấy nghìn năm qua đều vậy. Nếu Huyền Binh Đại Đế muốn ép hắn phản lại, vậy hắn sẽ phản lại.

Có thể không thể nói là làm phản. Bởi vì từ trước đến nay Độc Cô gia chỉ thuộc về đế quốc Huyền Binh trên danh nghĩa mà thôi.

Ở đế đô, Huyền Binh Đại Đế tự tin có thể bắt Độc Cô Chiến Huyền. Độc Cô Chiến Huyền cũng tự tin có thể thoát thân thậm chí phản kích. Hiện tại phải xem thực lực người nào mạnh hơn, lá bài tẩy của người nào nhiều hơn, người nào có thể cười cuối cùng...

- Ta cũng cần thông báo với liên minh bách tộc...

Vu Nhai cũng từ biệt Độc Cô Chiến Huyền, đi ra khỏi Thần Kiếm Các. Gió làm mái tóc dài của hắn bay loạn. Hắn hít một hơi thật sâu, sau đó lướt bay trên khoảng không. Chỉ vài bước hắn đã biến mất khỏi phạm vi của Thần Kiếm Các. hắn cũng cần đối liên minh bách tộc tiến bước có chút bố trí, đồng thời, quan trọng nhất vẫn tỉnh Bắc Đấu, phải để cần thiết người lùi đến liên minh bách tộc trong, giống mẹ hôn Vu Thiên Tuyết và Vu gia...

Nói chung, đế quốc Huyền Binh cũng sắp loạn. Đại lục Thần Huyền càng ngày càng loạn, cũng có nghĩa cách là ngày đại chiến cuối cùng càng lúc càng gần.

Bất kể thế nào, điều kiện trước tiên chính là cuộc hành trình của hắn và Độc Cô Chiến Huyền tới Huyền Binh Đế Đô lần này có thể sống sót!

...

- Ha ha, hài tử Vu Nhai? Ngươi ở dưới mí mắt Chân Thần, ở dưới mí mắt lão phu, không ngờ mang bầu hài tử của Vu Nhai. Hơn nữa ngươi còn dám cả gan sinh ra. Được lắm, được lắm, được lắm. Hiện tại ta bóp chết nó!

Ngay thời điểm Độc Cô Chiến Huyền cùng Vu Nhai chuẩn bị đi tới Huyền Binh Đế Đô, ở Hắc Nguyệt Thần Thành trong Vị Tri Chi Địa, Hắc Nguyệt Thần Hoàng đã trở về. Vừa trở về hắn thiếu chút nữa thì tức giận hôn mê bất tỉnh. Ngay cả vết thương do trước đó bị hai đại Thần Hoàng của Độc Cô gia bao vây tấn công, hắn cũng không xử lý đã trực tiếp vọt tới trong sân viện của Tiểu Mỹ. Trên tay trực tiếp điên cuồng hút hài tử trong lòng Tiểu Mỹ tới, sau đó điên cuồng tức giận nói.

Tiểu Mỹ bị dọa giật mình. Nhưng rất nhanh nàng đã kịp phản ứng. Nàng chỉ lạnh lùng theo dõi hắn, nhìn chằm chằm vào người phụ thân cùng nàng gần như không bất kỳ cảm tình gì đáng nói này. Nàng đã sớm dự đoán được, ngày này sẽ đến. Nàng đã sớm chuẩn bị tâm lý.

Nàng rất may mắn. Vị phụ thân này mất tích lâu như vậy, còn bị Vu lường gạt làm cho mất tích. Chí ít, có lẽ có cơ hội sinh ra được hài tử của nàng và Vu Nhai. Trong khoảng thời gian đó, tâm tình của nàng rất buồn phiền, không biết nên làm thế nào cho phải. Nàng thật sự rất sợ rất sợ phụ thân nàng trở về, sau đó hủy hài tử trong bụng của nàng.

Trong lòng nàng thậm chí tà ác chờ mong Hắc Nguyệt Thần Hoàng vĩnh viễn cũng không cần trở về...

Nhưng dù nói thế nào đó cũng là cha ruột của nàng. Trong khoảng thời gian này, trái tim thuần khiết của Tiểu Mỹ chỉ có bất lực và rầu rĩ.

Sau khi sinh hài tử ra, nàng vẫn sợ, đặc biệt sợ. Nàng không biết nên làm thế nào. Đã vô số lần nàng muốn chạy trốn, chạy ra khỏi Hắc Nguyệt Thần Thành, chạy ra khỏi Vị Tri Chi Địa... Nhưng nàng trốn không thoát. Sau khi sinh hài tử xong, nàng rất yếu. Vị Tri Chi Địa đều nằm trong sự khống chế của Chân Thần. Cho dù là mỗi truyền tống trận rời khỏi Cổ Duệ đều bị ý thức của Chân Thần quét qua.

Không có cách nào. Lần trước sự kiện Vu Nhai Mộc Nguy đã khiến Kinh Thiên Chân Thần thật sự mất mặt.

Dày vò. Mấy ngày qua, Tiểu Mỹ đều luôn sống trong sự dày vò. Cho đến lúc này, thời điểm Hắc Nguyệt Thần Hoàng xuất hiện ở trước mặt nàng, nàng dường như trở nên thoải mái hơn. Chết cũng không sợ. Đáng sợ chính là phải đợi chết...

Nhìn hài tử bị bóp ở trong tay Hắc Nguyệt Thần Hoàng, Tiểu Mỹ cũng không thét chói tai, cũng không có khóc rống cầu xin tha thứ. Từ trước đến nay nàng cũng không phải là nữ hài bình thường. Nàng có thể khiến mình quên hết mọi thứ không thoải mái, biến thành thiếu nữ ngây ngô. Nàng cũng có thể trở nên thành thục. Đối mặt với tình cảnh trước mắt, nàng chỉ nhẹ nhàng cầm chủy thủ đã sớm chuẩn bị lên, nhẹ nhàng để ở trên cổ của mình...

- Con cho rằng làm nữ nhi của Hắc Hoàng ta, có thể chết đơn giản như vậy sao?

Hắc Nguyệt Thần Hoàng lạnh lùng nói.

- Chỉ cần con muốn chết, không ai có thể ngăn cản.

Giọng nói Tiểu Mỹ cũng lạnh tới thấu xương. Thật ra trong khoảng thời gian Hắc Nguyệt Thần Hoàng mất tích, Tiểu Mỹ đã thử tạo dựng thế lực của riêng mình trong Hắc Nguyệt Thần Tộc. Đáng tiếc, căn cơ nàng thật sự quá yếu. Hơn nữa sự kiện Mộc Nguy khiến rất nhiều người nảy sinh sự thù địch đối với nàng. Lại nói, Hắc Nguyệt Thần Hoàng bị Vu Nhai làm mất tích. Vu Nhai lại có quan hệ mật thiết với nàng.

Tất cả chỉ có thể khẳng định Tiểu Mỹ biến thành một vị công chúa ở trong cung điện lạnh như băng, không cách nào bước ra ngoài một bước. Nếu không phải bởi vì Hắc Nguyệt Thần Hoàng chỉ mất tích mà không phải là chết, sợ rằng số phận nàng cùng con trai của nàng sẽ càng gặp nhiều sóng gió...

Ở nơi này trong cung điện lạnh như băng, hai cha con lạnh lùng nhìn nhau.

Cuối cùng, Hắc Nguyệt Thần Vương lại cười một cách quỷ dị. Động tác trên tay hắn cũng trở nên nhẹ hơn. Hắn lại bế hài tử nhẹ nhàng đưa lên, mỉm cười nhìn đứa bé này. Tiểu Mỹ thấy vậy, trong lòng có chút sợ hãi. Nàng không biết Hắc Nguyệt Thần Hoàng muốn làm gì.

Đúng lúc này, Hắc Nguyệt Thần Hoàng nói:

- Ánh mắt của con thật sự không tệ. Vu Nhai đúng là người trẻ tuổi đỉnh phong nhất trong thiên hạ. Vẫn giống như trước đây ta từng nói, hắn làm con rể của ta, ta cũng không phản đối. Nhưng điều kiện trước tiên là hắn phải gia nhập Thần Duệ ta...

Hắc Nguyệt Thần Hoàng dừng lại, đưa hài tử trả lại cho Tiểu Mỹ. Sau đó lại hắn hăng hái đùa nghịch với hài tử. Đó là một cậu bé. Tròng mắt đen láy, nhìn chăm chú, cũng không có vẻ gì khiếp sợ. Thậm chí nó còn cười khanh khách.

Lại nghe Hắc Nguyệt Thần Hoàng nói:

- Dù nói thế nào, ta cũng là ông ngoại của hài tử này. Ta làm sao có thể giết nó được? Đúng là một cậu bé không tồi. Tương lai nhất định phải bồi dưỡng nó thành Hắc Nguyệt Thần Hoàng mạnh nhất. Có huyết mạch cường đại của ta và Vu Nhai, ta rất chờ mong. Đúng rồi. Đã đặt tên cho hài tử này chưa?

- Chưa...

Tiểu Mỹ thật sự choáng váng, thật sự không hiểu Hắc Nguyệt Thần Hoàng muốn làm gì. Nhưng bất kể như thế nào, ôm hài tử ở trong lòng mình chung quy vẫn an lòng hơn là ở chỗ Hắc Nguyệt Thần Hoàng. Nàng nhẹ nhàng nhìn Hắc Nguyệt Thần Hoàng nói. Bởi vì Vu Nhai vẫn chưa từng gặp mặt hài tử. Vu Nhai còn không biết chính hắn và Tiểu Mỹ có hài tử. Bởi vậy còn chưa đặt tên. Tiểu Mỹ vẫn luôn gọi tiểu quỷ này là tiểu lừa đảo...

- Vậy gọi nó là Hắc Đồ Nhai!

Hắc Nguyệt Thần Hoàng dùng giọng nói thâm trầm thốt nên Hắc Đồ Nhai, sau đó thản nhiên liếc mắt nhìn Tiểu Mỹ.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1762: Lưu lại đường lui
Sau đó hắn chợt xoay người rời khỏi đó. Hắn cũng không nói thêm về chuyện để Vu Nhai gia nhập vào gia tộc bọn họ. Hắc Nguyệt Thần Hoàng cũng không có lòng tin lại để cho Vu Nhai gia nhập. Cái tên Hắc Đồ Nhai này đã nói rõ tất cả. Trước khi rời đi, hắn lại nhìn đám người đang canh gác phía ngoài, nói:

- Chiếu cố tốt cho công chúa và tiểu vương tử...

- Vâng, Hắc Hoàng điện hạ.

Bởi vì hai chữ Thần Hoàng sẽ lặp lại của Thần Hoàng Cổ Duệ. Bởi vậy các Thần Vương khác trong Thần tộc nếu như tiến vào Thần Hoàng cảnh, chỉ được mang một chữ Hoàng, không có chữ Thần. Bởi vì dân Cổ Duệ tự xưng là thần. Thần Hoàng không phải là đẳng cấp, mà là đại đế của bọn họ. Đẳng cấp của bọn họ chỉ có chữ Hoàng, Hắc Nguyệt Thần Hoàng dĩ nhiên được gọi một cách kính trọng là Hắc Hoàng.

- Hắc Đồ Nhai sao? Hì hì, tên đại siêu cấp lừa đảo kia làm sao có thể tha thứ cho cái tên ngu xuẩn như vậy xuất hiện được? Chỉ có điều tạm thời chấp nhận sử dụng nó. Tiểu lừa đảo, chờ sau này lại để cho phụ thân con đổi lại tên giúp con. Bởi vì con phải sống đến khi phụ thân lừa gạt của con gặp con mới thôi.

Tiểu Mỹ lại một mình trốn ở trong phòng, nhẹ nhàng đùa với hài tử. Chỉ cần có thể sống, tốt hơn so với bất kỳ điều gì. Nàng tin tưởng Vu Nhai nhất định sẽ tới cứu mẹ con các nàng. Nàng vĩnh viễn tin tưởng, đây là trụ cột tinh thần để nàng mang theo Hắc Đồ Nhai tiếp tục sống sót...

- Hắc Hoàng điện hạ, không biết ngài có kế hoạch gì?

Vừa rồi, sau khi Hắc Nguyệt Thần Hoàng rời khỏi gian phòng của Tiểu Mỹ không lâu, một thân ảnh chợt xuất hiện trước mặt hắn, cung kính nói. Không ngờ chính là đại quản sự Hắc Nguyệt. Mạng lão gia hỏa này thật sự lớn. Bị lực lượng không gian của Tiểu Hắc cắt thành mảnh nhỏ vẫn còn chưa chết.

Cũng may là hắc chú lực gần như không có cách nào thành thần, nếu không lực lượng như vậy thật sự quá kinh khủng.

- Không có kế hoạch gì. Đúng rồi, ngươi đem chuyện Hắc Đồ Nhai nói cho Thần Hoàng và Chân Thần biết. Có thể bọn họ có thể lập ra ra kế hoạch nào đó. Không cần quan tâm là kế hoạch nào, ta là một ngoại công cũng sẽ không phản đối...

Hắc Nguyệt Thần Hoàng cười nhạt. Sở dĩ hắn không giết, là đột nhiên nghĩ đến đứa bé này vẫn có chỗ hữu dụng. Mặc dù bây giờ Vu Nhai vẫn đối với dân Cổ Duệ vẫn chưa tạo thành uy hiếp, nhưng Ma Thiên Nguyên Giới đã xuất hiện. Chân Thần đã nói, ngay cả hắn cũng không nhìn thấy rõ về thế cục hiện nay, không nhìn thấy rõ sự phát triển của Vu Nhai sau này. Vậy tốt nhất là lưu lại một đường lui.

- Vâng, Hắc Hoàng điện hạ.

Đại quản sự Hắc Nguyệt đáp. Sau khi do dự một chút, đại quản sự Hắc Nguyệt lại nói:

- Đúng rồi, Hắc Hoàng điện hạ, vừa rồi ta nhận được một tin tức. Hình như đế quốc Huyền Binh đã phát hiện ra Huyền Thiên Nguyên Giới. Không biết là tình hình thế nào, bọn họ còn triệu tập các vương trong thiên hạ nói muốn cùng nhau mưu đoạt Huyền Thiên Nguyên Giới. Ngay cả Vu Nhai, được gọi là Bách Tộc Vương cũng sẽ đi tới đó. Sợ rằng trong đó có điểm không bình thường?

- Chẳng qua là lý do muốn giết cả Vu Nhai và Độc Cô gia chủ mà thôi. Cục diện đế quốc Huyền Binh đã bắt đầu hỗn loạn. Cơ hội của chúng ta cũng càng ngày càng nhiều. Nhưng Huyền Thiên Nguyên Giới... Được rồi. Nhanh chóng đưa tin tức này đến trước mặt Chân Thần.

Hắc Nguyệt Thần Hoàng nói.

Hắc Nguyệt Thần tộc chịu trách nhiệm về các loại tin tức và tình báo. Tất nhiên bọn họ là người đầu tiên biết được.

Chuyện Đại quản sự Hắc Nguyệt vừa nói, hắn không có lý do gì không báo cho Chân Thần. Về phần Chân Thần sẽ quyết định thế nào, Hắc Nguyệt Thần Hoàng không thể biết được... Về phần chuyện của Vu Nhai, nếu đế quốc Huyền Binh muốn đối phó, vậy hãy để cho bọn họ đối phó là được. Có thể giết chết hắn là tốt nhất. Nếu như không chết, vậy sau này hãy nói tiếp. Tạm thời chuyện của Vu Nhai đã không liên quan gì đến Hắc Nguyệt Thần Hoàng hắn.

...

- Đế quốc Huyền Binh phát hiện ra Huyền Thiên Nguyên Giới? Huyền Thiên Nguyên Giới không phải có liên quan với đế quốc Ma Pháp Ngụy Linh sao? Tại sao lại biến thành đế quốc Huyền Binh. Chỉ là đế quốc Huyền Binh dẫn Vu Nhai đi tới Huyền Binh Đế Đô là giả vờ sao? A, kỳ quái. Trong khoảng thời gian này cũng không tra ra được Ngụy Linh có lai lịch thế nào. Thậm chí dường như đột nhiên nhảy vào trong nhân gian.

Thời điểm Kinh Thiên Chân Thần nhận được tin tức do đại quản sự Hắc Nguyệt đưa lên, hắn cũng nhíu mày. Phản ứng đầu tiên cũng giống như Hắc Nguyệt Thần Hoàng, chính là đế quốc Huyền Binh sắp bắt đầu đại loạn. Đế quốc Huyền Binh sẽ đối phó Vu Nhai và Độc Cô gia.

Nhưng chuyện Huyền Thiên Nguyên Giới vẫn khiến cho hắn rầu rĩ.

Hắn chỉ có thể nhìn thấy vật dẫn Huyền Thiên Nguyên Giới trong trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực, nhưng không biết Huyền Thiên Nguyên Giới sẽ ở chỗ nào của đại lục Thần Huyền. Hắn càng không biết truyền tống trận ở chỗ nào...

Cũng như Vu Nhai, chỉ cần xuất hiện tin tức về Nguyên Giới, mặc dù cảm thấy là giả cũng sẽ coi trọng. Huyền Thiên Nguyên Giới là Nguyên Giới cuối cùng trong sáu đại Thần Chi Nguyên Giới còn không có hiện thân.

- Ngụy Linh Ngụy Linh... Rốt cuộc là ai?

Tâm tình Kinh Thiên Chân Thần rất buồn bực. Hắn suy nghĩ một chút lại lắc đầu. Hắn lại xem các tin tức khác do đại quản sự Hắc Nguyệt đưa tới. Chuyện Hắc Nguyệt công chúa sinh ra hài tử của Vu Nhai, tất nhiên hắn cũng lưu tâm. Chỉ có điều, Vu Nhai tạm thời còn chưa khiến hắn để ý nhiều. Phải biết rằng, theo Kinh Thiên Chân Thần thấy, Lục Thiên Nguyên Giới trong tay Vu Nhai đã xong đời...

- Không đúng. Rất không bình thường. Về phương diện này khẳng định ta đã bỏ quên thứ gì đó.

Kinh Thiên Chân Thần đột nhiên cảm giác có chỗ nào đó không đúng. Nhưng chỉ có điều hắn không nhớ ra được. Không có cách nào, hắn lại tìm kiếm trong một đống tin tức lớn được chuyển tới trước mặt hắn. Từ từ, ánh mắt hắn trở nên nghiêm túc. Mấy tin tức bị hắn lấy ra. Chuyện Ngụy Linh, Ma Thiên Nguyên Giới xuất hiện nhanh chóng, và giúp đỡ liên minh bách tộc cùng Độc Cô gia. Lúc đó vừa đúng lúc Vu Nhai tiến vào Độc Cô gia...

Gia tộc Lan Quân thần bí đột nhiên gia nhập liên minh bách tộc cùng một vài chuyện Lan Quân Hi và Ngụy Linh sớm gặp gỡ.

Đặc biệt là tin tức Ma Thiên Nguyên Giới cùng Vu Nhai ở Độc Cô gia. Đây là chuyện bản thân hắn tự mình trải qua. Phải biết rằng, tại sao Ma Thiên Nguyên Giới phải giúp trợ liên minh bách tộc? Có thể Vu Nhai cùng Nguyệt Lâm Sa đã xác định hiệp nghị nào đó. Nhưng cũng không thể nhanh như vậy được. Độc Cô Chiến Huyền vừa trở thành Thần Hoàng, Ma Thiên Nguyên Giới lập tức phát hiện, đồng thời ra tay. Hơn nữa còn phối hợp với một gã Thần Hoàng khác của Độc Cô gia?

Trước đó không suy nghĩ còn không cảm thấy có gì lạ. Dù sao hắn không ý thức liên hệ giữa Ngụy Linh và Vu Nhai. Nhưng bây giờ sau khi để Vu Nhai vào vai của Ngụy Linh, hình như mọi chuyện đều có thể lý giải được.

- Đúng rồi. Thánh nữ Quang Minh Lộ Luân Na kia đã từng nói qua Quang Ma Kinh là ở Bắc Đấu.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1763: Ngụy Linh chính là Vu Nhai
Quan hệ giữa Vu Nhai cùng Vưu Y Nhi của gia tộc Mạc Luân Tạp Đế không tầm thường... Có vấn đề. Đây tuyệt đối có vấn đề...

Kinh Thiên Chân Thần càng xem lại càng cảm thấy trong đó có nhiều điểm không hợp lý. Hắn trực tiếp gọi đại quản sự Hắc Nguyệt đến, sau đó nói:

- Điều tra rõ ràng những tài liệu này cho ta...

Đại quản sự Hắc Nguyệt nhận lệnh rời đi, sắp xếp lại các tin tức. Sau đó hắn tìm được những manh mối khác, giống như Minh bà bà. Cuối cùng, hắn nhận được một kết luận. Kết luận đó là: Ngụy Linh chính là Vu Nhai.

Hắn bị dọa sợ giật mình. Hắn vội vàng báo lại cho Kinh Thiên Chân Thần.

Đúng vậy. Huyền Binh Đại Đế có thể thu mua thủ hạ của Băng Tuyết Ma Vương, không có nghĩa là Kinh Thiên Chân Thần cũng có thể. Tuy rằng Băng Tuyết Ma Vương đã từng hợp tác với dân Cổ Duệ. Nhưng Băng Tuyết Ma Vương cũng không có ý đầu nhập vào dân Cổ Duệ. Thậm chí chính bởi vì như vậy, đối với chuyện thủ hạ của có liên lạc với dân Cổ Duệ hay không, đều bị điều tra chặt chẽ. Nói chung, đến bây giờ, dân Cổ Duệ mới biết Ngụy Linh chính là Vu Nhai.

- Vu Nhai, Ngụy Linh lại chính là Vu Nhai. Vậy hắn học được Huyền Thiên Trận Pháp thế nào?

Kinh Thiên Chân Thần khiếp sợ. Ngụy Linh thật sự là Vu Nhai. Vậy chuyện Huyền Thiên Trận Pháp càng khiến hắn khó có thể tiếp nhận được. Trong nháy mắt, hắn cũng coi trọng Vu Nhai hơn. Vu Nhai không chỉ từng có Lục Thiên Nguyên Giới, bây giờ còn có chung Ma Thiên Nguyên Giới với đế quốc Ma Pháp. Cũng có thể có liên hệ với Huyền Thiên Nguyên Giới. Nếu như xem Độc Cô gia là Lạc Thiên Nguyên Giới, vậy Vu Nhai có liên hệ với cả bốn Thần Chi Nguyên Giới. Tín hiệu này rất nguy hiểm, vô cùng nguy hiểm.

- Nếu như Huyền Thiên Nguyên Giới lựa chọn Vu Nhai, hoặc là cùng hợp tác với Vu Nhai, hoặc là cùng hợp tác với Ma Thiên Nguyên Giới, như vậy đế quốc Huyền Binh phải lấy Huyền Thiên Nguyên Giới tới mê hoặc Vu Nhai. Vậy chẳng phải là gậy ông đập lưng ông sao?

Kinh Thiên Chân Thần cũng cảm thấy bối rối. Hắn hoàn toàn nhìn không thấu được Vu Nhai hiện tại. Chủ yếu vẫn là tình báo không đủ rõ ràng...

Đúng vậy. Nếu như Vu Nhai biết Huyền Thiên Nguyên Giới, vậy cái đế quốc Huyền Binh gọi là Huyền Thiên Nguyên Giới, chính là giả.

- Điều tra. Điều tra xem châm trận kia của Vu Nhai là từ đâu tới? Còn nữa, bảo Thời Hoàng và Không Hoàng tới gặp ta. Chuyện ở Huyền Binh Đế Đô cần bọn họ ra tay. Ta sợ đế quốc Huyền Binh không giết chết được Vu Nhai. Ta cũng sợ đế quốc Huyền Binh sẽ giết chết Độc Cô gia chủ...

Cuối cùng Kinh Thiên Chân Thần tự lầm bầm nói với mình.

Vu Nhai phải diệt trừ. Độc Cô gia chủ tạm thời không thể chết được. Chỉ có như vậy, đế quốc Huyền Binh loạn lên, mới càng thú vị hơn. Độc Cô gia cùng đế quốc Huyền Binh sẽ phát sinh xung đột...

Chỉ có đại lục Thần Huyền loạn hơn, cơ hội của Kinh Thiên Nguyên Giới hắn mới lớn hơn nữa. Ôi, thời đại này đã phát triển đến mức ngay cả Kinh Thiên Chân Thần cũng không có cách nào nắm trong tay. Thần Chi Nguyên Giới cũng đang thức tỉnh hoặc xuất hiện. Hắn có thể làm được gì? Ban đầu, khi công kích đại lục Thần Huyền, Kinh Thiên Nguyên Giới vô cùng tự tin. Bởi vì tộc dân của hắn cường đại hơn so với bất kỳ thời đại nào khác. Bố cục của hắn đối với đại lục Thần Huyền cũng tinh vi hơn với so với bất kỳ thời đại nào khác. Hắn còn cho rất nhiều nhân loại bình thường có cơ hội đầu nhập vào...

Thế nhưng lại thế nhưng...

Chỉ có điều Kinh Thiên Chân Thần tự tin, hắn vẫn là tồn tại cường đại nhất. Cho dù Ma Thiên Nguyên Giới phát triển, cũng không phải là đối thủ của hắn. Bởi vì Ma Thiên Nguyên Giới không có tộc dân.

- Đúng rồi, Hắc Nguyệt công chúa và cả con trai của Vu Nhai nữa, phải bảo đảm cho ta, cả hai không thể có việc gì.

Kinh Thiên Chân Thần lại ra lệnh. Mệnh lệnh này cũng có nghĩa là Chân Thần không nắm chắc đối với hai người Thời Hoàng và Không Hoàng. Bọn họ đồng thời ra tay, không ngờ cũng không chắc có thể giết chết Vu Nhai sao?

Đại quản sự Hắc Nguyệt âm thầm chặc lưỡi. Nhưng hắn không dám có bất kỳ nghi ngờ nào, nhận lệnh rời đi.

Thời Hoàng và Không Hoàng chính là lão đại của Ngự Thời Thần tộc và Ngự Không Thần tộc. Từ cách xưng hô của Kinh Thiên Chân Thần đối với bọn họ, có thể biết bọn họ đều là cường giả cấp Thần Hoàng. Thời gian chi Hoàng và không gian chi hoàng. Đây là tồn tại khủng khiếp tới mức nào?

Cũng khó trách trong lòng đại quản sự Hắc Nguyệt lại khiếp sợ. Nghĩ lại vừa rồi hình như cũng không có gì đáng suy nghĩ.

Dù sao cấp Thần Hoàng muốn ra tay là chuyện vô cùng nguy hiểm. Bởi vì ở đại lục Thần Huyền, Thần Hoàng của nhân loại bình thường đã có ước định. Khi gặp Thần Hoàng của Cổ Duệ không quan tâm có ân oán gì, tất cả đều phải bao vây tấn công trước đã. Kinh Thiên Chân Thần cũng không dám phái các Thần Hoàng khác. Bởi vì chỉ có hai vị Thần Hoàng này mới có thể chắc chắn, sau khi xuất thủ còn toàn thân trở ra. Bởi vì khi phối hợp lực lượng thời gian và không gian, cho dù bị mấy Thần Hoàng cảnh bao vây tấn công cũng có thể trốn thoát.

Đúng vậy. Đó chính là ở trên địa bàn của người ta. Bất kỳ ai cũng không biết sẽ phát sinh tình huống gì.

Nói chung, chủ yếu nhất Kinh Thiên Chân Thần vẫn muốn biết hướng đi của Huyền Thiên Nguyên Giới. Bất kể là điều tra châm trận của Vu Nhai hay phái cao thủ đi tới Huyền Binh Đế Đô đều giống nhau. Về phần giết chết Vu Nhai, vẫn là sợ Vu Nhai cùng Huyền Thiên Nguyên Giới có quan hệ gì đó!

Cũng đúng như Huyền Binh Đại Đế dự đoán. Sau khi dân Cổ Duệ nghe được tin tức về Huyền Thiên Nguyên Giới, nhất định sẽ ra tay.

...

- Đúng rồi, phía trước phát sinh chuyện gì vậy? Vì sao tự nhiên lại dừng lại?

Thời gian trôi qua cực nhanh. Chớp mắt hai mươi ngày đã qua. Độc Cô Chiến Huyền cùng Vu Nhai đều đã an bài những chuyện cần thiết. Sau đó cả hai ngồi trên vật cưỡi, dẫn theo vệ đội trùng trùng điệp điệp đi tới Huyền Binh Đế Đô. Đúng vậy, ngay cả Vu Nhai cũng dẫn theo vệ đội. Chỉ có điều vệ đội của hắn là từ trong Độc Cô gia phái ra. Vu Nhai cũng không muốn dẫn theo binh sĩ Bách tộc tới Huyền Binh Đế Đô...

Hắc, đi tìm cái chết sao?

Về phần Độc Cô gia, bọn họ ở Huyền Binh Đế Đô cũng có bố trí mà Vu Nhai không biết. Căn bản là không cần lo sợ.

Điều này cũng có nghĩa là căn cơ đại đế mới Vu Nhai này không ổn...

Đúng vậy, hiện tại bọn họ đã đi tới trước cửa thành Huyền Binh Đế Đô. Đúng vào lúc này, vệ đội của Độc Cô gia chủ cùng Vu Nhai đều dừng lại. Hình như phía trước xảy ra chuyện gì đó!

Khiến đội ngũ của Thần Kiếm Vương và Bách Tộc Vương dừng lại, chuyện này cũng không hề nhỏ.

- Gia chủ, phía trước hình như vừa vặn đang phán xử, chém đầu phạm nhân nào đó. Không ngờ bọn họ chém đầu ở ngay trước cửa thành đế đô. Sợ rằng những phạm nhân này tội cũng không nhẹ. Đúng vậy, bất kể thế nào, ta đi phải bảo bọn họ nhường đường cho chúng ta qua.

Thân vệ của Độc Cô Chiến Huyền nói, sau đó liền trực tiếp bay về phía trước cửa thành, nói chuyện với Giám Trảm Quan.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1764: Giám trảm quan thần vương
Rất nhanh, Giám Trảm Quan lắc mông điên cuồng đi tới. Giám Trảm Quan bộ dạng béo trắng, gương mặt tươi cười, tóc hoa râm. Nhưng khi ánh mắt Độc Cô gia chủ cùng Vu Nhai vừa nhìn thấy hắn, nhất thời nhíu mày.

Thực lực của gia hỏa béo mập này đạt đến cấp Thần Vương. Để một Thần Vương tới trước cửa thành làm Giám Trảm Quan sao? Đây là tình huống gì vậy?

- Xin lỗi xin lỗi. Hai vị Vương gia, tiểu quan không ngờ hai vị Vương gia trẻ tuổi lại đến vào hôm nay, cho nên đã quyết định xử trảm ở trước cửa thành. Không chỉ ngăn cản lôi đi của hai vị Vương gia, còn mang theo xui xẻo. Ta sẽ lập tức áp giải phạm nhân xuống, quét dọn sạch sẽ nơi này. Mong hai vị Vương gia chờ một chút.

Giám Trảm Quan nói rất nhanh, dáng vẻ đặc biệt cung kính, căn bản không như là một vị siêu cấp cao thủ cấp Thần Vương.

- Không cần. Tránh một lối đi là được.

Độc Cô Chiến Huyền đáp lại.

Cho dù là ai cũng cảm giác được chuyện này quá kỳ quặc. Thật ra hắn muốn xem thử phạm nhân mà Giám Trảm Quan này muốn chém đầu là ai. Tim Vu Nhai lại đập rộn lên. Hắn luôn cảm thấy phạm nhân phía trước có liên quan đến hắn...

- Vâng, vâng. Mời hai vị Vương gia.

Giám Trảm Quan gật đầu, căn bản không có ý định ngăn cản. Hắn dùng tay làm dấu mời, trên mặt vẫn mang theo cười. Chỉ có điều hắn cười rộ lên trông rất cổ quái. Thỉnh thoảng hắn còn nhìn chằm chằm vào Vu Nhai vẫn luôn không nói gì.

Quần chúng xung quanh hình như cũng cảm giác được bầu không khí quỷ dị. Cục diện trở nên an tĩnh dị thường.

Phải biết rằng, chém phạm nhân cũng có rất nhiều người tới xem. Thần Kiếm Vương và Bách Tộc Vương đồng thời đến, đương nhiên cũng có rất nhiều người qua xem. Đặc biệt bọn họ muốn xem Bách Tộc Vương trong truyền thuyết kia có đúng là có ba đầu sáu tay hay không? Đối với vị Bách Tộc Vương này, quần chúng Huyền Binh Đế Đô phần lớn không có thiện cảm. Dù sao rất nhiều người đều nói Vu Nhai ở Bách tộc bên kia đã tự xưng là đại đế Bách tộc...

Đại đế? Đây chẳng phải là địa vị ngang hàng cùng Huyền Binh Đại Đế sao? Điều này làm cho dân chúng bình thường của đế quốc Huyền Binh làm sao tiếp nhận được?

Đương nhiên, cũng có rất nhiều người cảm thấy Vu Nhai rất trâu bò, thật sự bội phục hắn. Nhưng nơi này là Huyền Binh Đế Đô. Nhiều người bội phục hắn hơn nữa, so sánh ra vẫn chỉ là một phần rất nhỏ. Nói chung, rất nhiều người đều cảm thấy kỳ quái, tại sao Vu Nhai còn dám quay về Huyền Binh Đế Đô?

Bây giờ còn có không ít người nghĩ thầm, không biết có phải lời đồn là sai lầm. Vu Nhai cũng không ý làm phản?

Vô số ánh mắt nhìn chăm chú vào Thần Kiếm Vương cùng Bách Tộc Vương. Hai người dẫn theo vệ đội như vậy, theo vị Giám Trảm Quan cấp Thần Vương kia đi tới. Dân chúng rất tự giác tránh một lối đi. Rất nhanh bọn họ đã bước vào cửa thành.

Mà lúc này, ngồi ở trên xe thú sa hoa, Vu Nhai cũng nhìn thấy được tình cảnh ở pháp trường. Trong nháy mắt này, một khí tức cuồng bạo chợt phóng lên cao. Máu cũng sôi sục...

Chỉ thấy ở trên pháp trường tạm thời trước cửa thành đã có mấy người ngã vào trong vũng máu. Đầu và thân chia lìa.

Nếu như chỉ có vậy, Vu Nhai sẽ không có cảm giác gì. Dù sao hắn cũng đã từng trải qua chiến trường. Nhưng những người này lại là người hắn quen biết. Đó chính là một trong những giáo quan của Huyền Thần Điện Thánh Hội trước đây... Cũng chính là kỵ sĩ chính thức trước đây theo Yến đại nhân. Đúng vậy, chính là thủ hạ của Yến đại nhân. Lúc đó thời gian ở Huyền Thần Điện Thánh Hội, Vu Nhai và các kỵ sĩ dự bị đi cùng nhau. Theo sự dẫn dắt của Yến đại nhân, các kỵ sĩ dự bị xông qua ải. Thân thể Vu Nhai theo bản năng run rẩy, hàm răng cắn chặt...

Yến đại nhân và Hạng giáo quan?

Tim Vu Nhai càng đập nhanh hơn. Hắn quét mắt nhìn thật nhanh. Nhất thời ánh mắt dừng lại. Yến đại nhân và Hạng giáo quan còn sống. Hình như chính vì hắn chạy tới đã cứu được hai người. Cũng chỉ còn lại có hai người bọn họ. Nhưng lúc này, tình trạng của bọn họ cũng không tốt lắm. Bọn họ mặc quần áo tù, toàn thân đầy những vết thương. Cả người mang theo tử khí. Hiển nhiên đây là kết quả bị giam giữ và ngược đãi lâu ngày. Huyền khí trên người gần như bị phế bỏ.

Chỉ có ánh mắt của bọn họ vẫn kiên định, cũng yên lặng nhìn về phía Vu Nhai...

Chậm rãi, bên khóe miệng Hạng giáo quan cong lên, hiện ra một nụ cười. Bàn tay đang bị trói lại giơ ngón cái lên, hướng về phía Vu Nhai. Xem ra tính cách Hạng giáo quan vẫn dũng cảm như vậy. Mặc dù chịu sự đối xử như vậy, mặc dù đối mặt với cái chết, cũng không có nhát gan run sợ.

Hắn đã từng là giáo quan của Vu Nhai. Hắn dựng thẳng ngón cái lên, hướng về phía Vu Nhai, đó là bởi vì hắn đang cảm thấy kiêu ngạo vì Vu Nhai.

Hạng giáo quan đang kiêu ngạo vì mình. Hắn đang kiêu ngạo vì mình, ngay cả trước khi chết. Hắn đang vĩnh biệt mình. Mẹ nó, làm sao có thể để hắn vĩnh biệt như thế? Nếu như mình đã tới, nếu bọn họ còn sống, vậy tuyệt đối không thể để cho bọn họ chết được.

- Bách Tộc Vương đại nhân, sao ngài lại đột nhiên làm thế nào? khí thế của ngài sẽ hù dạo đám thường dân mất.

Vừa rồi khi Vu Nhai cùng Yến đại nhân và Hạng giáo quan đối mặt với nhau, tên Giám Trảm Quan Thần Vương kia đột nhiên đi tới, cũng mở miệng nói. Khi nói, trên người hắn cũng phát ra khí tức Thần Vương, đè ép khí tức của Vu Nhai xuống...

Cuối cùng, ánh mắt Vu Nhai lại rơi xuống trên người Giám Trảm Quan.

Vu Nhai rốt cuộc đã biết vì sao Giám Trảm Quan là Thần Vương. Đây rõ ràng là đế quốc Huyền Binh muốn hạ uy thế của mình. Giết chết người quen của mình ở trước mặt mình, đây chính là đang nói cho mình biết, đế quyền không thể xâm phạm!


Vu Nhai thu lại sự run rẩy, ở trên xe thú sang trọng lạnh lùng nhìn chằm chằm vào tên Giám Trảm Quan Thần Vương trước mắt. Sau đó, trên mặt hắn cũng dần dần lộ ra vẻ tươi cười. Chỉ có điều trong nụ cười mang theo sự lạnh lẽo. Sát ý cấp Thần Vương đã hoàn toàn rơi vào trên người Giám Trảm Quan. Đương nhiên, cùng lúc đó, xung quanh có vô số khí tức cường giả cũng từ trên tường thành phóng xuống, khóa chặt ở trên người Vu Nhai.

Độc Cô Chiến Huyền lại không làm gì cả, chỉ âm thầm thở dài.

Vu Nhai còn quá trẻ. Trên con đường vua Bách tộc của hắn chắc hẳn sẽ phải gặp vô số chuyện tàn khốc, phải chuẩn bị tâm lý đối mặt với những sự tàn khốc đó.

Đồng thời, thời điềm đi tới đế đô, hắn cũng có thể nghĩ tới!

Tuy rằng Vu Nhai từng trải rất nhiều rất nhiều chuyện, nhưng hắn lại không có tự giác của một vị thượng giả. Kế tiếp có thể càng ngày càng có nhiều tàn khốc chờ đợi hắn. Sẽ có những chuyện ép tới mức hắn không có đường về. Không, hiện tại hắn đã không có đường về. Hắn không có khả năng bắ đầu lại từ đầu.

Muốn quay đầu lại cũng chỉ có thể đi tới, đứng ở nơi đỉnh phong nhất của đại lục Thần Huyền.

Lúc này Độc Cô Chiến Huyền cũng không muốn giúp. Trừ khi uy hiếp đến tính mạng Vu Nhai, nếu không hắn không muốn ra tay. Tất cả những điều này đều phải dựa vào bản thân Vu Nhai đi ứng phó.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1765: Ra uy phủ đầu
Hắc, hắn là Độc Cô gia chủ đi tới Huyền Binh Đế Đô lẽ nào không nguy hiểm sao? Trước nói tự tin như vậy, tuy rằng cũng đúng là có phần tự tin ở bên trong, nhưng hắn sao có thể không biết chuyến đi này nguy hiểm thế nào. Hắn cũng cần phải suy nghĩ cho Độc Cô gia.

- Bách Tộc Vương đại nhân, không biết ngài làm vậy là thế nào?

Giám Trảm Quan đã biết rõ còn cố hỏi.

- Không có gì. Ta chỉ đột nhiên nhớ tới thiếu gia Tạp Đức kẻ phản bội siêu cấp kia. Đối mặt với bức tường cao lớn của Huyền Binh Đế Đô, đột nhiên ta cũng muốn làm thơ như hắn.

Vu Nhai thoáng cười nói. Trong nháy mắt, Giám Trảm Quan và mọi người xung quanh nghe được Vu Nhai nói đều ngây ngẩn cả người. Vị Bách Tộc Vương này đột nhiên phát điên cái gì vậy?

Đúng rồi, nghe nói khi hắn gặp phải chuyện gì, thường có biểu hiện khác hẳn với người bình thường, thận trọng tuyệt vời.

- Nguyện nghe lời hay ý đẹp của Bách Tộc Vương. Nói không chừng có thể trở thành câu nói lưu lại thiên cổ!

Giám Trảm Quan vẫn cười nói.

- Nhưng thật đáng tiếc. Ta là một huyền kiếm vũ phu đâu có thể có được tài văn chương như thiếu gia Tạp Đức. Ta chỉ nghĩ được hai câu, cũng không tính là thơ, chính là: Con đường phía trước và tương lai, bình thường đều bị quá khứ ép...

Vu Nhai đặc biệt nói trắng ra. Đây là thơ gì chứ? Đây chẳng qua chỉ là một sự cảm khái mà thôi. Nhưng Giám Trảm Quan và cao thủ đế quốc đều nghe ra mùi vị trong đó. Lại nghe Vu Nhai đột nhiên ngửa mặt lên trời than thở:

- Mấy thi thể này đều đã trở thành thi thể, đã là quá khứ. Muốn xoay chuyển cũng không xoay chuyển được.

Không biết vì sao, nghe được Vu Nhai nói vậy, Độc Cô Chiến Huyền lại nở nụ cười. Hắn biết Vu Nhai đã quyết định, quyết tâm đoạn tuyệt với đế quốc Huyền Binh, không có khả năng quay đầu lại, cũng không lại có khả năng nương tay.

Thi thể đã là thi thể. Thâm cừu đại hận đã kết..

Lúc trước, từ trong giọng nói Vu Nhai không khó nghe ra, hắn cũng không có lòng tranh thiên hạ. Cùng lắm chính là bảo vệ Bách tộc mà thôi. Đến lúc đó chỉ cần đại lục Thần Huyền khôi phục lại bộ dạng trước kia, ai thích làm lão đại thì làm đi. Dù sao hắn là lười để ý tới. Ung dung tự tại khoái hoạt mới thật sự là đạo lý. Đế quốc Huyền Binh cũng tốt, đế quốc Ma Pháp cũng được, hắn cũng không muốn tham dự vào. Tất cả có liên quan gì tới người xuyên qua như hắn chứ?

Nhưng bây giờ đã khác. Đế quốc Huyền Binh ra uy đánh phủ đầu đẩy hắn vào con đường không thể không đoạn tuyệt.

Trước đó, Vu Nhai chẳng qua chỉ muốn bảo vệ sự an toàn của người nhà cùng bằng hữu. Trước đó, kẻ địch của hắn cũng chỉ là Thần Chi Nguyên Giới. Mặc dù hắn biết sẽ có xung đột với đế quốc Huyền Binh, nhưng vẫn duy trì hiện trạng, chưa từng nghĩ tới chuyện sẽ phá hủy đế quốc Huyền Binh.

Nhưng hiện tại đã khác trước. Ngoại trừ liên minh bách tộc và các đồng minh tạm thời ra, những người khác đều có thể là kẻ địch. Ở trong mắt hắn không phân chia giữa nhân loại bình thường cùng dân Cổ Duệ nữa. Đây mới chân chân chính chính là chinh chiến đại lục...

Độc Cô Chiến Huyền đã sớm đoán được, nếu Vu Nhai lựa chọn nhất định sẽ có một ngày như vậy. Chỉ có Vu Nhai vẫn hậu tri hậu giác không biết gì.

- Đúng vậy. Đều là thi thể. Những nghịch tặc này đều phải chết hết. Thật sự là khiến người ta hả lòng hả dạ. Thật hy vọng nghịch tặc và kẻ phản bội trong thiên hạ tất cả đều chết hết mới tốt.

Giám Trảm Quan tiếp tục kích động Vu Nhai. Hắn không quan tâm trong lời nói của Vu Nhai là có ý gì. Hắn thấy Vu Nhai chính là một khỉ đang làm trò. Ở trước mặt đế quốc Huyền Binh ngay cả cặn bã cũng không phải. Chỉ cần đi vào Huyền Binh Đế Đô, vậy hắn nhất định sẽ phải chết.

- Nghịch tặc? Kẻ phản bội?

- Đúng vậy, bọn họ chính là kẻ phản bội lại đế quốc Huyền Binh.

Giám Trảm Quan trả lời.

- Không biết bọn họ vì sao lại làm phản?

Ngay sau đó Vu Nhai liền hỏi.

- Chuyện này... Ta chỉ là một Giám Trảm Quan nho nhỏ làm sao biết được. Nói chung bọn họ chính là kẻ phản bội, chính là tội nhân của đế quốc.

Sắc mặt Giám Trảm Quan lạnh lùng. Hiện tại hắn cũng không thể nói là bọn họ làm phản đến liên minh bách tộc ngươi đi? Hiện tại Vu Nhai, Bách Tộc Vương trên danh nghĩa này còn chưa phải là kẻ phản bội. Hắn lại tiếp tục nói:

- Được rồi, đừng để mấy tên phản bội nho nhỏ này quấy rầy hứng thú của hai vị Vương gia. Mời vào thành trước...

- Nếu ngươi không biết bọn họ vì sao phản bội, vậy ta muốn bảo vệ bọn họ. Thả người, Giám Trảm Quan đại nhân.

Vu Nhai trực tiếp cắt ngang lời Thần Vương Giám Trảm Quan, lạnh lùng nói. sát ý cấp Thần Vương càng nồng đậm.

- Bách Tộc Vương đại nhân. Kẻ phản bội thì không thể bảo vệ. Nếu như chỉ phạm phải tội nhỏ, vậy Bách Tộc Vương tất nhiên có thể bảo vệ...

- Thả người...

Vu Nhai lại cắt ngang. Giọng nói càng lúc càng lạnh. Băng thần đạo gần như phun đến trên mặt Giám Trảm Quan.

- Bách Tộc Vương, ngài đừng làm cho tiểu nhân khó xử. Ngài hỏi dân chúng xung quanh thử xem. Người phản bội đế quốc có nên chém hay không?

Trên mặt Giám Trảm Quan rất bình tĩnh, trong lòng chỉ chấn động với thực lực củaVu Nhai. Làm Thần Vương, hắn đương nhiên có thể cảm giác được sự khủng khiếp của Vu Nhai. Sát ý đã thành tựu cấp Thần Vương, còn có băng thần đạo.

Tuy rằng huyền khí của Vu Nhai chỉ là Thánh Binh Sư đỉnh phong, nhưng hắn có thể trở thành Thần Vương bất cứ lúc nào. Thần Vương còn trẻ như vậy, thực sự là danh bất hư truyền. Chỉ có điều Giám Trảm Quan lại đoán chắc Vu Nhai không có cách nào cứu người. Ngày hôm nay hắn ở nơi này chính là muốn chém cho Vu Nhai nhìn. Dân chúng xung quanh cũng không có khả năng để Vu Nhai cứu người...

Nếu như hắn dám cứng rắn cứu người, như vậy, trực tiếp bắt lấy hắn, trực tiếp chém hắn.

Huyền Thiên Nguyên Giới chẳng biết thật hay giả kia cũng không cần phải đi nữa. Về phần Độc Cô Chiến Huyền, hắn là gia chủ Độc Cô gia. Hắn muốn xuất thủ cũng phải suy nghĩ một chút. Dù sao hắn tới cùng mưu đoạt Huyền Thiên Nguyên Giới. Trước khi nhìn thấy Huyền Thiên Nguyên Giới, hắn nhất định phải thu liễm. Cho dù ra tay, hắn cùng lắm chính là cứu Vu Nhai mà thôi. Đến lúc đó, vẫn có thể chém hai người kia ở ngay trước mặt Vu Nhai.

- Chém, đương nhiên phải chém...

- Chém, Bách Tộc Vương cũng tự xưng là đại đế Bách tộc chó má gì chứ? Cũng chém.

- Đúng vậy, hắn cũng người phản bội đế quốc. Chém, chém!

Dân chúng là đám người nghe gió tưởng mưa. Tình huống trước mắt là do đế quốc Huyền Binh bày ra cho Vu Nhai nảy vào, khiến hắn tiến không được, lùi cũng không xong. Không, có thể lui. Lui chính là trơ mắt nhìn Yến đại nhân cùng Hạng giáo quan bị chém đầu.

- Xin lỗi, quốc có quốc pháp, không thể trì hoãn được nữa. Kẻ phản bội phải lập tức bị chém đầu. Đúng rồi. Xin lỗi tiểu quan không thể lại đi cùng hai vị Vương gia. Ta phải đích thân qua bên kia giám sát xử trảm.

Giám Trảm Quan đột nhiên nói. Đúng vậy. Vừa rồi không phải nói hắn muốn chém hai người kia ở ngay trước mặt Vu Nhai sao? Vậy cứ lấy thời gian và quốc pháp mà nói.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1766: Cướp phạm nhân
Giám Trảm Quan nghênh ngang đi về phía Yến đại nhân và Hạng giáo quan.

Xung quanh, vô số tiếng cười nhạo Vu Nhai vang lên. Bách Tộc Vương chó má gì chứ? Chém người của ngươi ngươi cũng không dám làm gì.

- Ha hả a...

Vu Nhai lại đột nhiên cười. Tiếng cười của hắn bị Giám Trảm Quan nghe rõ ràng. Không, tất cả mọi người ở trước cửa thành đều nghe thấy rõ ràng. Thoáng cái, đám cao thủ cảm giác lông tóc dựng đứng. Ánh mắt Độc Cô Chiến Huyền chợt trở nên ngưng trọng. Giám Trảm Quan đang chuẩn bị ra tay.

Đúng vào lúc này, Thần Vương Giám Trảm Quan đột nhiên cảm giác được nguyên tố thời gian xung quanh đang chấn động...

- Nguy rồi, thần đạo thời gian...

Giám Trảm Quan theo bản năng kêu lên một tiếng. Đáng tiếc đã quá trễ.

Bởi vì thần đạo thời gian của Vu Nhai căn bản không phải hướng về phía hắn. Hắn không có cách nào đưa ra phản ứng trước. Bởi vì cho dù là hắn cũng khó tìm được. Đó không phải là thần đạo thời gian tập trung vào hắn. Sau đó chỉ trong chớp mắt, trước mắt hắn đã không thấy bóng dáng của Yến đại nhân và Hạng giáo quan nữa. Vu Nhai vẫn ở vị trí cũ không hề cử động, cũng không còn tiếng cười nữa. Xung quanh dường như chỉ là hoa trong gương, trăng trong nước.

- Bách Tộc Vương...

Giám Trảm Quan cuối cùng không cười nữa, mà quay đầu lại nhìn chằm chằm vào Vu Nhai.

- Giám Trảm Quan đại nhân, phát sinh chuyện gì vậy? Vì sao đột nhiên không nhìn thấy hai kẻ phản quốc kia nữa. Đúng rồi, ngươi vẫn đứng ngây ra ở chỗ này làm gì? Còn không nhanh đi tìm phạm nhân và người cướp phạm nhân?

Trên mặt Vu Nhai lộ ra vẻ mặt mờ mịt, sau đó hỏi ngược lại.

Đám người đứng xem xung quanh đều hai mặt nhìn nhau. Tại sao chỉ trong nháy mắt, người lại biến mất. Thậm chí rất nhiều Huyền Binh Giả dưới Thần cấp đang có mặt ở đó đều cảm thấy rất mờ mịt. Tuy rằng tất cả đều biết là do Vu Nhai làm, nhưng không biết hắn làm sao làm được. Dù sao thần đạo thời gian là thứ quỷ dị nhất. Có lẽ có ít Thánh Binh Sư đoán được, lại không dám xác định. Thậm chí có người tưởng Độc Cô Chiến Huyền ra tay.

- Bách Tộc Vương nói rất đúng. Vậy ta phải đi bắt phạm nhân cướp pháp trường.

Sắc mặt Giám Trảm Quan đừng nói có bao nhiêu khó coi. Quả thực giống như hai người hoàn toàn khác nhau vậy. Nói cũng gần như là nặn ra từng từ. Nhưng hắn không có cách nào. Thần đạo thời gian, Vu Nhai không ngờ nắm giữ thần đạo thời gian. Thật đáng chết.

Tuy rằng thời điểm Vu Nhai đối đầu với Băng Tuyết Ma Vương đã từng sử dụng thần đạo thời gian. Nhưng lúc đó còn có các loại Ma Thiên Trận Pháp quỷ dị và cường đại. Vu Nhai cũng chỉ đối chiến với Băng Tuyết Ma Vương. Vị gián điệp của đế quốc Huyền Binh kia cũng chưa từng tự mình lĩnh hội. Bọn họ căn bản không biết Vu Nhai nắm giữ thần đạo thời gian. Có lẽ bọn họ có phát giác nhưng không dám xác định. Bởi vậy trong tin tức về Vu Nhai không nói rõ.

Vu Nhai sử dụng thần đạo thời gian cứu người. Giám Trảm Quan căn bản không có biện pháp làm được gì. Hắn biết hai người kia khẳng định đã Vu Nhai trong tiểu thế giới Huyền Binh, nhưng hắn không có khả năng đi phá nát tiểu thế giới Binh Linh của Vu Nhai ra, cũng không có thực lực đó.

Trước đó, hắn tự tin có thể tiện tay tiêu diệt cấp Chuẩn Thần như Vu Nhai. Cho dù sát ý đạt được Thần Vương thì thế nào?

Nhưng hiện tại Giám Trảm Quan hoàn toàn không có chút lòng tin nào. Thần đạo thời gian. Đây chính là thần đạo thời gian. Đó là tồn tại có thể khiêu chiến vượt cấp. Hắn nhìn chằm chằm vào Vu Nhai. Càng lúc hắn càng cảm thấy phải lập tức tiêu diệt người trẻ tuổi này, trong khi hắn còn chưa đạt được tới đỉnh phong.

- Vào thành!

Độc Cô Chiến Huyền mỉm cười.

Vu Nhai à. Người trọng tình trọng nghĩa giống như hắn, dùng thủ đoạn dụ dỗ vẫn là tốt hơn. Dùng loại chuyện này tới ép hắn sẽ hoàn toàn chỉ có tác dụng ngược lại mà thôi. Độc Cô Chiến Huyền càng bội phục sự anh minh thần võ của mình trước đây.

- Hừ, Vu Nhai à Vu Nhai, thời gian thần đạo của ngươi đã bị lộ. Ta xem ngươi còn có thể tiếp tục cứu người hay không.

Nhìn đội ngũ của Độc Cô gia chủ và Vu Nhai, Thần Vương Giám Trảm Quan lạnh lùng tự nói. Xem ra bên trong còn có chuyện khiến Vu Nhai tiếp tục bị kích động.

- Lê đại nhân, có chuyện gì xảy ra vậy?

Đúng vào lúc này, một cao thủ đế quốc Huyền Binh đột nhiên xuống, ở bên cạnh Giám Trảm Quan nhỏ giọng hỏi.

- Là thần đạo thời gian. Lập tức thông báo cho Đông Phương Thần Thông, nói Vu Nhai lĩnh ngộ đã thần đạo thời gian. Người đã bị hắn cứu. Bảo Đông Phương Thần Thông tự mình ra tay đối phó Vu Nhai.

Giám Trảm Quan ra lệnh. Lúc này hắn mới bạo phát ra uy nghiêm của cường giả cấp Thần Vương.

Vu Nhai và Độc Cô gia chủ vào thành.

Lúc vào thành, Vu Nhai lạnh lùng nhìn lướt qua Giám Trảm Quan. Yến đại nhân và Hạng giáo quan đã được cứu. Nhưng các kỵ sĩ chính thức khác đều đã chết hết... Thù này không thể không báo. Khí tức của hắn càng trở nên thâm trầm hơn trước. Đó là khí tức đã chuẩn bị tốt tâm lý sẽ tử chiến.

- Vu Nhai, bầu không khí trong đế đô vẫn cổ quái. Sợ rằng còn có chuyện nhằm vào ngươi sẽ phát sinh.

Độc Cô Chiến Huyền đột nhiên nói.

Vu Nhai gật đầu. Nhưng hắn nghĩ không ra còn có chuyện gì có thể nhắm vào mình nữa. Ở đế đô, ngoại trừ đám người Yến đại nhân hắn có quen biết ra, Liễu Mị Nhi cùng đại sư đều đã chạy tới Bắc Đấu.

Đúng vậy. Liễu Mị Nhi bị buộc đến Bắc Đấu. Liễu đại sư phát hiện có điều không thích hợp đã chạy đi. Liễu Mị Nhi thành người của Bắc Đấu, Bắc Đấu sẽ trở thành phản nghịch... Cái mạng già của mình chỉ sợ sẽ gặp nguy hiểm.

Lấy sự khôn khéo của Liễu đại sư lập tức phát hiện ra vấn đề, nhanh chóng rời khỏi đế đô.

Hắn đối với mưu quyền trong đế vương lại hiểu rất rõ. Chỉ một thoáng, đại đế thật sự hoài nghi mình, chỉ sợ sẽ không cho mình bất cứ cơ hội nào. Mặc dù Liễu Mị Nhi thật sự không làm gì cả. Mặc dù phía Bắc Đấu để Liễu Mị Nhi trở lại đế đô, Liễu đại sư cũng không dám ở lại.

Được rồi. Tình huống thật sự là: Liễu đại sư không nhịn được muốn xem phù văn và long văn của Vu Nhai.

Kết quả là bi kịch không thể quay đầu lại. Nếu không liễu đại sư nào dám làm kẻ phản bội gì đó. Đi theo Vu Nhai có vẻ như thực sự không có tiền đồ. Nhưng Mượn kiếm huynh đã ra sân, chính là đem đế vương quyền mưu gì đó nói một cách thông suốt, liền lừa đảo, khiến Liễu đại sư bị rơi vào tay giặc.

Đúng vậy, ngoại trừ Liễu đại sư ra, còn có đám bằng hữu đế đô như Trầm Lâm Trúc. Nhưng đám Trầm Lâm Trúc đều là công tử có bối cảnh cũng không nhỏ, sẽ không tùy tiện lấy bọn họ ra oai phủ đầu hắn. Vậy còn người nào nữa đây?

- Xin lỗi, hai vị Vương gia, phía trước đang xét nhà. Chúng ta vẫn đi đường vòng thì tốt hơn. Đương nhiên, nếu như hai vị Vương gia không muốn đi đường vòng tất nhiên vẫn được. Chỉ là ta sợ những chuyện như xét nhà này sẽ khiến hai vị Vương gia không vui.

Tiến vào đế đô dĩ nhiên là có quan dẫn đường. Vừa rồi, khi Vu Nhai đang suy tính, quan dẫn đường đột nhiên lên tiếng.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1767: Thời gian với thời gian (1)
Tim chợt đập mạnh. Vu Nhai biết lại sắp có chuyện gì đó sẽ xảy ra.

- Không biết là đang xét nhà ai vậy? Cũng là người phản bội lại đế quốc sao?

Vu Nhai trực tiếp hỏi.

- Đúng vậy. Đó là người của nghiệp đoàn võ học. Chúng ta phát hiện ra nghiệp đoàn võ học có lui tới với dân Cổ Duệ... Đương nhiên, chúng ta biết hội trưởng trước đó của nghiệp đoàn võ học là người trong sạch. Dù sao cũng là nhạc phụ của Bách Tộc Vương ngài. Khẳng định không có vấn đề. Nhưng bởi vì hội trưởng Đan Đạo Hùng ở trong lãnh địa Bách tộc của ngài chinh chiến đã từ bỏ trọng trách hội trưởng, không tiện quản thúc, mới xảy ra chuyện người phía dưới cấu kết với dân Cổ Duệ.

Quan dẫn dắt quan đặc biệt giải thích cho phía chính phủ, còn giúp Vu Nhai và Đan Đạo Hùng rửa sạch nỗi oan khuất. Nhưng Vu Nhai lại biết chiêu ra oai phủ đầu thứ hai rốt cuộc vẫn tránh không khỏi. Không ngờ là nghiệp đoàn võ học. Hơn nữa còn là xét nhà.

Lúc đó, thời điểm Vu Nhai nói muốn trở thành vua Bách tộc, Đan Đạo Hùng đã sắp xếp đối với nghiệp đoàn võ học, điều động lực lượng chủ chốt của hắn về. Nhưng có rất nhiều lực lượng không phải là nòng cốt đều được giữ lại. Phải biết rằng, nghiệp đoàn võ học quá tự do tản mạn. Không thiếu người còn không phải là Huyền Binh Giả bình thường. Rất nhiều hội viên cũng không thể nói quá trắng trọn với bọn họ. Nhưng không nói trắng ra, muốn bọn họ rời bỏ quê hương, quả thật không có khả năng. Thậm chí có vài người chủ chốt cũng không muốn đi. Bọn họ muốn tiếp tục phát triển nghiệp đoàn võ học.

Theo bọn họ nghĩ, nghiệp đoàn cũng không phải là gia tộc, chỉ là một đám người cùng chung chí hướng hợp lại một chỗ.

Lại nói, Đan Đạo Hùng cũng đã từ chức hội trưởng nghiệp đoàn, đổi lại là một hội trưởng khác. Ở đó đã không còn là nghiệp đoàn võ học ban đầu. Đáng tiếc vì trừng trị Vu Nhai, vì đối phó với Vu Nhai, Huyền Binh Đại Đế theo dõi nghiệp đoàn võ học...

- Hóa ra là như vậy. Cấu kết với dân Cổ Duệ đúng là nên xét nhà. Không cần đi đường vòng. Bảo bọn họ chờ một chút cho chúng ta đi qua là được.

Độc Cô Chiến Huyền biết Vu Nhai tuyệt đối sẽ không bỏ qua, mặc kệ không quan tâm. Vậy phải xem thủ đoạn của Vu Nhai thế nào. Hắn thay Vu Nhai nói.

Lấy địa vị của bọn họ, mặc dù là trước đây không phải thời kỳ bạo loạn, cũng không có khả năng đi đường vòng...

- Được, ta lập tức bảo bọn họ tạm thời dừng lại. Đi đường vòng quả thực cũng không tốt. Nghiệp đoàn võ học có rất nhiều người cấu kết với dân Cổ Duệ, phân bố ở khắp nơi trong đế đô. Ta cũng quên mất con đường kia có kẻ phản bội. Quả thực không thể đi vòng.

Quan dẫn đường lộ vẻ áy náy, xin lỗi nói. Nhưng lời này ai nghe cũng biết là đang nói cho Vu Nhai nghe. Hắn muốn nói, chỉ cần có qua lại với nghiệp đoàn võ học, lại không có bối cảnh gì, không quan tâm là ai tất cả đều lục soát. Tất cả đều là do Vu Nhai ngươi hại...

Hừ, ngươi muốn cứu người sao? Toàn bộ đế đô lớn như vậy, ngươi cứu được bao nhiêu người?

Trong lòng Vu Nhai điên cuồng lạnh lẽo. Mặc dù bây giờ bị xét nhà là thành viên của nghiệp đoàn võ học, hắn cũng không nhận ra, nhưng hắn lại không có cách nào không để ý tới. Ta không giết bá nhân, bá nhân lại vì ta mà chết. Hắn không có khả năng bỏ mặc. Lại nói, bỏ mặc chính là làm bản thân mình trở nên hèn yếu.

Vệ đội tiến về phía trước. Phía trước, những nhà bị tra xét vang lên tiếng khóc rung trời. Vu Nhai cảm giác được vô số ánh mắt tập trung ở trên người mình. Đó đều là ánh mắt của cường giả ở đế đô. Trong đó có cả những Huyền Binh Giả cấp Thần Vương khác. Bao gồm cả vị Giám Trảm Quan cấp Thần Vương trước đó.

Vu Nhai im lặng. Đột nhiên tim hắn trở nên vô cùng yên ổn. Đó là do tâm chí được tâm trận tôi luyện ra. Tâm trận không ngừng phát huy tác dụng đối với kiếm đạo chi tâm, trở thành rèn luyện cực lớn đối với tâm tình và ý chí của hắn. Hắn đang suy ngẫm phải làm sao để cứu được tất cả mọi người trong toàn bộ Huyền Binh Đế Đô. Sát ý của hắn đã lặng lẽ tiến bước. Ký ức hóa thân thành Vu Thuấn ở trong Mệnh Hồng cũng lặng lẽ trở lại, cảm ngộ sát ý khủng khiếp của Vu Thuấn...

Nguyên tố thời gian đang nhẹ nhàng chấn động. Đội ngũ đã đi tới trước cửa của gian nhà đang bị tra xét kia.

Đúng vào lúc này, áp lực xung quanh trở nên cường đại nhất. Nhưng Vu Nhai vẫn hành động. Quỹ tích thời gian lặng lẽ tiến nhanh qua. Những người có thực lực dưới Thần Binh Sư hoàn toàn không cảm ứng được ở trong xe thú lặng lẽ di chuyển, thời gian đã dừng lại khi Vu Nhai bắt đầu hành động...

- Thần đạo thời gian, Đông Phương đại nhân mau ra tay.

Giám Trảm Quan phát hiện trước tiên. Nhưng hắn phát hiện cũng không làm được chuyện gì. Vẫn giống như lúc trước, hắn căn bản không nắm bắt được quỹ tích thời gian của Vu Nhai. Thậm chí trong nháy mắt khi hắn vừa nói, Vu Nhai đã làm không biết bao nhiêu động tác.

- Sao vậy? Là Đông Phương Thần Thông đại nhân sao? Thời gian cũng đã cảm ngộ thành thần. Nhưng ngươi là ma pháp thời gian. Ta cũng không phải chỉ học ma pháp, mà còn bí mật mang theo huyền khí. Còn có kỹ năng truyền thừa thời gian của Ma Thiên Nguyên Giới.

Vu Nhai cũng cảm giác được thời gian xung quanh hắn đang chấn động. Hắn cảm giác được khí tức quen thuộc. Đó là khí tức của Đông Phương Thần Thông. Đông Phương Thần Thông đã từng đưa cho hắn bản ghi chép về kinh nghiệm tu luyện. Nhưng bây giờ hai người ở hai bên trận doanh. Không có người mời, nếu muốn kết hợp thần đạo thời gian, vậy thì tới đi. Nếu như là ở Ma Pháp Đế Đô, Vu Nhai còn có thể lo lắng. Nhưng nơi này là đế quốc Huyền Binh. Thời gian vận dụng tuyệt đối sẽ không nghịch thiên cho lắm.

Vu Nhai cũng không phải đang đánh nhau ở trong Huyền Binh Đế Đô, mà chỉ muốn cứu người mà thôi.

Nguyên tố thời gian lặng lẽ lưu chuyển không một tiếng động. Chấn động ma pháp cũng càng ngày càng mạnh. Xung quanh, thậm chí chỉ cần là Huyền Binh Giả đều có thể cảm giác được. Nhưng phần lớn căn bản không biết đó là vật gì. Chấn động ma pháp là của Đông Phương Thần Thông.

Người như Vu Nhai đưa toàn thân vào trong quỹ tích thời gian, không ngừng qua lại bên trong nguyên tố, đi trong quỹ tích mà Đông Phương Thần Thông bắt không được.

Trong nháy mắt, những tiếng kêu khóc đã biến mất. Mỗi người đều bị bắt vào trong thế giới Huyền Binh Điển. Chỉ trong nháy mắt, tất cả mọi người cảm giác được trong căn nhà đang bị tra xét không có tiếng động...

- Tại sao có thể như vậy được? Người đâu?

Đúng lúc này, đám binh lính đế quốc đang tra xét trong nhà rống lên. Đáng tiếc không có người trả lời. Bất kể là đám cao thủ xung quanh đang âm thầm quan sát hay đám vệ binh Độc Cô gia đều nhìn về Vu Nhai. Vu Nhai dường như chưa từng di chuyển.

- Chuyện này không liên quan đến chúng ta, đi thôi.

Giọng nói Độc Cô Chiến Huyền rất bình tĩnh. Đúng vậy, xét nhà thì mắc mớ gì tới hắn. Không nhìn thấy người bị xét nhà thì mắc mớ gì tới hắn?

- Đông Phương đại nhân, chuyện này...

Giám Trảm Quan trước đó, nhìn Đông Phương Thần Thông đứng bên cạnh. Hắn hoàn toàn khiếp sợ.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1768: Thời gian với thời gian (2)
Cho dù Đông Phương Thần Thông ra tay, Vu Nhai vẫn có thể ung dung cứu người, Đông Phương Thần Thông ở trong cao tầng đế đô lại là cao thủ đặc biệt có tiếng về thời gian.

- Vu Nhai thật đáng sợ. Thần đạo thời gian lại có thể sử dụng như vậy! Quỹ tích của hắn, ta thậm chí xem còn không hiểu. Sợ rằng chỉ có một mình ta, không có cách nào bắt được hắn.

Nhìn chằm chằm vào đội ngũ đang đi tới, Đông Phương Thần Thông nói với vẻ rất kinh hãi. Chỉ có người thật sự hiểu được đạo thời gian mới biết được thần đạo thời gian của Vu Nhai đáng sợ tới mức nào. Lúc đó Độc Cô Chiến Phong nhờ thần đạo thời gian của hắn muốn cảm ngộ trở thành Thần Vương. Chỉ có Thần Tướng đỉnh phong mới có khả năng đấu cùng Vu Nhai. Nhưng Đông Phương Thần Thông rõ ràng không bằng Độc Cô Chiến Phong.

- Vậy làm sao bây giờ?

Giám Trảm Quan trả lời.

Vu Nhai sử dụng thần đạo thời gian, căn bản cũng không có chứng cứ nói hắn phản quốc. Hiện tại cũng không tiện tiến hành bao vây tấn công. Dù sao bên cạnh còn có một Độc Cô Chiến Huyền đang ở đó. Nhưng nếu cứ tiếp tục như vậy, mọi người bị hắn quang minh chính đại cứu, đế quốc Huyền Binh chẳng phải rất mất mặt sao?

- Nếu hắn ra tay, khẳng định còn muốn cứu tất cả thành viên của nghiệp đoàn võ học bị tra xét nhà tại Huyền Binh Đế Đô này. Huyền Binh Đế Đô rất lớn. Nhưng hắn có thể đi, cũng chỉ có một con đường. Hắn cần thời gian, cũng sẽ tổn thất rất nhiều lực lượng. Hắn không cứu được nhiều người như vậy. Nhưng vì lý do an toàn, để trưởng công chúa ra tay đi. Nhất định phải bắt được quỹ tích thời gian của Vu Nhai.

Đông Phương Thần Thông hít một hơi thật sâu nói, sau đó lặng lẽ nhìn theo Vu Nhai.

Ở Huyền Binh Đế Đô không có khả năng chỉ có một mình Đông Phương Thần Thông hiểu được thần đạo thời gian. Trưởng công chúa Hoàng Phủ cũng hiểu. Nàng hiện tại là tỷ tỷ Huyền Binh Đại Đế, siêu cấp cao thủ cấp Thần Vương. Hơn nữa nàng cũng giống với Độc Cô Chiến Phong, không phải là ma pháp thời gian, mà là thần đạo thời gian của Huyền Binh Giả. Đương nhiên, tuy là Thần Vương, nhưng thần đạo thời gian vẫn chỉ dừng lại ở cấp Thần Tướng, không có cách nào đạt được tới Thần Vương.

- Được, bây giờ ta sẽ đi thông báo ngay cho trưởng công chúa.

Giám Trảm Quan đáp, sau đó trực tiếp biến mất ở bên cạnh Đông Phương Thần Thông.

- Vu Nhai quả nhiên lại hành động...

Giám Trảm Quan vừa rời đi, tinh quang trong mắt Đông Phương Thần Thông chợt hiện. Sau đó toàn thân hắn cũng biến mất. Bởi vì Vu Nhai lại đang dựa vào thần đạo thời gian cứu người. Tuy rằng nhà bị tra xét cũng không ở trên con phố chính này của Huyền Binh Đế Đô, nhưng lấy linh giác của Vu Nhai lại có thể cảm giác được. Lấy thực lực Vu Nhai bây giờ cũng có thể di chuyển tới nhà bị tra xét trong phút chốc.

Tuy rằng Đông Phương Thần Thông cảm thấy thần đạo thời gian của mình không phải là đối thủ của Vu Nhai, nhưng hắn không có khả năng ở nguyên một chỗ không ngăn cản.

Nhưng Vu Nhai lại tránh Đông Phương Thần Thông, lần thứ hai cứu người.

Có lần thứ hai sẽ có lần thứ ba, lần thứ tư... Vu Nhai tiến về phía trước, trong lúc đó hắn không ngừng sử dụng thần đạo thời gian. Đông Phương Thần Thông lại điên cuồng đuổi theo, cố gắng muốn bắt được Vu Nhai quỹ tích thời gian, nhưng bao giờ cũng sai như vậy một đường.

Chỉ là nghiệp đoàn võ học bị tra xét nhà đối với Vu Nhai mà nói, thật sự quá nhiều. Vu Nhai sử dụng thần đạo thời gian cũng sẽ tiêu hao tinh thần. Hơn nữa Huyền Binh Đế Đô cũng quá lớn. Muốn cứu tất cả người thật quá khó khăn. Thậm chí cần linh giác tìm được nơi có nhà bị tra xét cũng không dễ dàng gì. Nhưng Vu Nhai không có khả năng bỏ đi như vậy. Hắn chỉ có thể cắn răng điên cuồng qua lại!

- Cái gì? Thần đạo thời gian thứ hai, mạnh hơn Đông Phương Thần Thông sao?

Vừa rồi, thời điểm Vu Nhai lại hành động, hắn lại cảm thấy được thần đạo thời gian thứ hai. Đó không phải là ma pháp thời gian. Tinh quang trong mắt điên cuồng chợt hiện. Hắn không có khả năng bỏ đi như vậy, phải tiếp tục cứu người. Nhưng hắn lại không thể bị đối phương bắt được. Nếu không tội danh lập tức được lập. Các cường giả của đế quốc Huyền Binh sẽ lập tức bao vây tấn công. Đến lúc đó Độc Cô Chiến Huyền cùng lắm chỉ bảo vệ cứu mình thoát đi mà thôi.

Hiện tại tuy rằng bất kỳ ai cũng biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng chỉ cần một lớp giấy mỏng này cần không bị đâm thủng, vậy tạm thời còn chưa đến mức xé rách da mặt. Lại nói, đế quốc Huyền Binh tuyệt đối không muốn thấy con dê vào tới miệng còn chạy mất. Bọn họ cũng không dám khinh thường.

- A...

Không biết từ lúc nào, Huyền Vẫn Thần Kiếm đã bị Vu Nhai nắm trong tay.

Đây là thần kiếm đã từng thuộc về Độc Cô Diệt Ninh với thần đạo thời gian đạt được cấp Thần Hoàng. Hắn có thể mượn lực lượng bên trong. Còn nữa, hắn dung hợp cảm ngộ kiếm tâm của Độc Cô Diệt Ninh và kiếm đạo chi tâm... Tất cả bạo phát ra.

Kiếm quang vô hình vô chất, mang theo nguyên tố thời gian nồng đậm hơn, cắt ra hai thần đạo thời gian phía trước. Vu Nhai lại nghĩ cách cứu viện thành công.

Không chỉ là Huyền Vẫn Thần Kiếm, Vu Nhai cũng điên cuồng hấp thu và vận dụng vài kỹ năng thời gian do Ma Thiên Nguyên Giới truyền thừa. Thần đạo thời gian của hắn đang không ngừng tiến bước. Nhưng vẫn là câu nói kia, Huyền Binh Đế Đô quá lớn.

Hiện tại những người có nhà bị tra xét xung quanh con đường chính đều được hắn cứu hết. Nhưng phía xa vẫn còn không ít nhà.

Không biết từ lúc nào, Vu Nhai lại trở về trên xe thú sang trọng. Ngoại trừ các cao thủ xung quanh ra, không có ai biết Vu Nhai rời đi. Hoặc nói mặc dù biết cũng bắt không được quỹ tích hắn rời khỏi. Nhưng lúc này sắc mặt của hắn đã có phần tái nhợt. Vận dụng thời gian khiến hắn quá tiêu hao tinh thần. Nếu như chỉ cứu người còn may. Nhưng hắn còn phải đối kháng với hai cao thủ thời gian.

- Ai...

Tất cả mọi chuyện xảy ra, Độc Cô Chiến Huyền đều nhìn thấy. Hắn khe khẽ thở dài. Vu Nhai có thể làm được đến mức này đã không tồi. Kế tiếp chắc là phải tiếp nhận thực tế tàn khốc. Có thể đã không quá tàn khốc. Bởi vì hắn có thể cảm giác được xung quanh, những người bị tra xét nhà đều được hắn cứu xong. Có chỉ ở phía xa, ở những nơi không tận mắt nhìn thấy. Cũng sẽ không quá khó tiếp nhận chứ?

- Không. Tuyệt đối không thể buông tha như vậy. Khẳng định vẫn còn biện pháp. Nhưng hiện tại ta còn không cảm giác được chỗ người bị tra xét nhà, vậy đi cứu như thế nào? Nhưng bên trong Huyền Binh Đế Đô còn có người đang vì ta mà phải đối mặt với tai họa?

Trên mặt Vu Nhai mang theo sự kiên định. Có lẽ bây giờ không phải là cứu người thuần túy, mà là đang liều mạng tới hơi thở cuối cùng, ;à một bầu nhiệt huyết. Hắn vẫn là một người trẻ tuổi mang trong người bầu nhiệt huyết.

- Đúng rồi, Thần Huyền Khí Điển, nếu như ta có thể cảm ngộ được địa thế của toàn bộ Huyền Binh Đế Đô, ta có thể dẫn động được địa thế của toàn bộ Huyền Binh Đế Đô. Vậy không phải có thể mượn cơ hội này tiếp tục cứu người sao?
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1769: Thần hoàng ám chiến
Ánh mắt Vu Nhai đột nhiên lộ vẻ điên cuồng. Hắn điên cuồng nuốt vào đan dược bổ sung tinh thần, sau đó thời gian theo hắn dừng hình ảnh. Chỉ là dừng hình ảnh ở trên người bản thân hắn. Giống như trước đây, khi hắn ở cùng Nguyệt Lâm Sa ở trên không trung trong Ma Thiên Trận Pháp. Hắn cần tu luyện. Có thể các loại đan dược bổ sung tinh thần không có cách nào hoàn toàn khiến hắn khôi phục, nhưng vẫn có thể khiến hắn kiên trì.

Cứ như vậy, hắn trực tiếp tiến vào trong thời không của bản thân hắn...

- Hắn đang làm gì vậy? Lợi dụng thần đạo thời gian để tu luyện sao? Chúng ta lkhông phải đi ngăn cản hắn sao?

Ánh mắt Đông Phương Thần Thông chớp động. Hắn cùng với trưởng công chúa bên cạnh dường như cũng dừng lại trong thời không của bọn họ. Lúc bọn họ nói chuyện, thời gian phía ngoài cũng không trôi qua.

- Hừ, dừng hình ảnh ở trong thời không của chính hắn. Vừa lúc chúng ta động thủ với hắn cũng không có người nào biết. Thời điểm hắn cứu người, cũng không có ai biết. Chúng ta động thủ hắn giết chết cũng... Ách!

Trưởng công chúa lạnh lùng trả lời. Nàng đã có tuổi, trên mặt lại phủ một lớp phấn dày, thoạt nhìn có chút cảm giác của một yêu bà. Trên người lại mặc hào phục. Trưởng công chúa đương nhiên phải mặc đẹp.

Chính như nàng nói, Vu Nhai dám dừng lại ở trong thời gian của bản thân hắn, có thể người khác sẽ không có cách nào bắt được Vu Nhai, nhưng đều là người nắm giữ thần đạo thời gian, bọn họ lại có thể lợi dụng quỹ tích thời gian ra tay với Vu Nhai.

Mặc dù giết chết Vu Nhai, cũng chỉ là Vu Nhai đột nhiên chết, không có ai biết hắn vì sao chết.

Giống như Vu Nhai cứu người, tất cả mọi người biết những người đó biến mất, nhưng không biết vì sao mất tích. Nhưng trưởng công chúa nói đến đây lại im lặng. Bởi vì có một đạo khí tức khủng khiếp đột nhiên bao phủ bọn họ. Đó là khí tức kiếm đạo. Đó là khí tức dường như có thể hủy diệt bọn họ trong nháy mắt. Đó là khí tức của Độc Cô Chiến Huyền. Mặc dù bọn họ ở trong thần đạo thời gian của mình, nhưng Độc Cô Chiến Huyền vẫn có thể khóa chặt bọn họ, thậm chí là hủy diệt bọn họ. Đây là sự đáng sợ của Thần Hoàng cảnh...

Đến Thần Hoàng cảnh, gần như tất cả đều có thể lướt qua, chỉ là vấn đề mạnh mẽ hay yếu.

Đương nhiên, có lẽ chỉ là vị Thần Hoàng Độc Cô Chiến Huyền này đáng sợ. Mới vào Thần Hoàng không có nghĩa là Độc Cô Chiến Huyền nhất định phải yếu hơn so với các Thần Hoàng khác. Bởi vì hắn là người của Độc Cô gia. Hắn sinh ra ở Độc Cô gia. Hắn nắm giữ kiếm nói chi tâm đáng sợ.

Ầm...

Đúng vào lúc này, khí tức một Thần Hoàng khác cũng theo đó bạo phát, chống lại Độc Cô Chiến Huyền, muốn ngăn cản ý thức của hắn khóa chặt lấy Đông Phương Thần Thông và trưởng công chúa. Nhưng Độc Cô Chiến Huyền lại thoáng cười nhạt. Phần lớn lực lượng đối kháng này là khí tức Thần Hoàng từ trong hoàng thành truyền tới. Một phần nhỏ vẫn bao phủ Đông Phương Thần Thông và trưởng công chúa, cảm giác rất thành thạo.

- Hừ...

Trong hoàng thành truyền đến một tiếng hừ lạnh. Hắn cảm giác được mình bị Độc Cô Chiến Huyền xem thường. Hắn cũng trực tiếp phân ra một đạo ý thức, chém về phía Vu Nhai ở trong thần đạo thời gian. Nếu như Vu Nhai bị giết như thế, cũng không ai biết được, không cần đưa ra xử án!

- Hắc hắc...

Nhưng Độc Cô Chiến Huyền căn bản không rảnh để ý tới hắn, cũng không đi bảo vệ Vu Nhai, mà giống như cao thủ Thần Hoàng trong hoàng thành, trực tiếp chém về phía Đông Phương Thần Thông và trưởng công chúa. Tương tự, giết hai người này, cũng không ai biết. Hơn nữa Độc Cô Chiến Huyền căn bản cũng không lo lắng cho Vu Nhai. Thần Hoàng bên trong hoàng thành này chỉ dựa vào một tia ý niệm đã muốn giết chết Vu Nhai sao? Hắn đang nằm mơ?

Cao thủ Thần Hoàng kia bị dọa giật mình, lại vội vàng thu ý niệm chém giết Vu Nhai về, bảo vệ Đông Phương Thần Thông và trưởng công chúa.

Đây là một trận ám chiến. Trên thực tế Huyền Binh Đế Đô có phải chỉ là một vị Thần Hoàng hay không, không có ai biết. Theo dự đoán chắc hẳn không chỉ có một. Nhưng đế quốc Huyền Binh sẽ không để cho quá nhiều Thần Hoàng bị lộ ra. Con bài chưa lật không thể bởi vì chuyện nhỏ như hiện tại mà bị lộ được. Tuy rằng giết Vu Nhai vô cùng quan trọng, nhưng còn có những chuyện khác quan trọng hơn.

Hơn nữa, hai Thần Hoàng có tham dự ở trong cuộc ám chiến đối phó Độc Cô Chiến Huyền hay không cũng rất khó nói. Có trời mới biết bên cạnh Độc Cô Chiến Huyền hoặc trong tiểu thế giới Binh Linh của hắn có phải cũng chứa vị Thần Hoàng thứ hai hay không.

Vu Nhai là không để ý đến bất kỳ điều gì. Cũng đúng như Độc Cô Chiến Huyền nghĩ. Mặc dù ý thức Thần Hoàng kéo tới, hắn cũng không sợ. Cùng lắm thì nhảy vào trong thế giới của Thôn Thiên Kiếm hoặc trong Lục Thiên Thần Ấn. Dù sao đang ở trong thần đạo thời gian, ngoại trừ cao thủ thời gian cùng Thần Hoàng ra, bất kỳ ai cũng không nhìn thấy. Thần Hoàng sẽ phá được Thôn Thiên Kiếm hoặc Lục Thiên Thần Ấn sao? Nực cười, làm sao có thể. Trừ khi cao thủ Thần Hoàng có thể lập tức chạy tới lấy đi Thôn Thiên Kiếm hoặc Lục Thiên Thần Ấn... Hắc, Độc Cô Chiến Huyền sẽ để hắn tới gần sao?

Cho nên Vu Nhai căn bản không sợ.

Thảm nhất chính là Đông Phương Thần Thông cùng trưởng công chúa. Hai đạo khí tức Thần Hoàng ở trên người bọn họ bơi qua bơi lại. Đây không phải là chuyện đùa gì. Bọn họ cũng không có Huyền Binh bản mạng nghịch thiên giống như Vu Nhai.

Hắc, nếu như thực lực và tâm chí của bọn họ yếu hơn một chút, cũng sẽ tè ra quần.

- Đúng rồi, Vu Nhai lại muốn làm gì vậy?

Vừa rồi trong thời gian Thần Hoàng ám chiến, Đông Phương Thần Thông và trưởng công chúa đột nhiên phát hiện Vu Nhai mượn quỹ tích thời gian đột nhiên bay lên. Nhưng không phải là để cứu người, mà là cảm giác cao lên được bao nhiêu thì bay cao bấy nhiêu. Trong chớp mắt hắn đã dung hợp tiến vào trong tầng mây.

Đúng vậy, vẫn là ở bên trong thần đạo thời gian của Vu Nhai, cho nên mọi người xung quanh vẫn dừng lại. Cũng không biết ai biết Vu Nhai bay lên.

Ngay cả Độc Cô Chiến Huyền cũng không biết Vu Nhai muốn làm gì. Chỉ có điều tiểu tử này có suy nghĩ của riêng hắn. Nói không chừng lại có thể một lần nữa sáng tạo ra kỳ tích.

Độc Cô Chiến Huyền rất chờ mong. Nếu chờ mong tất nhiên hắn sẽ tiếp tục chống đỡ với ý thức Thần Hoàng bên trong hoàng thành.

Vu Nhai muốn làm gì?

Tất nhiên là muốn cảm ngộ địa thế của toàn bộ Huyền Binh Đế Đô. Vừa rồi hắn tiến vào trong Thần Huyền Khí Điển. Đây là bên trong ảo giác của thánh giả vô cực bát trọng. Hắn đứng ở trong tinh không ảo giác mắt nhìn xuống phía dưới, cảm ngộ địa thế. Hắn đang cố gắng chỉnh hợp và làm quen với địa thế. Hắn trực tiếp phóng lên cao, dùng Quan tự quyết của Luân Chuyển Thần Ấn mở ra...

Hai mắt lộ ra màu sắc giống như thần, thân thể càng bay càng cao. Mãi đến khi có thể hoàn toàn thù được toàn bộ Huyền Binh Đế Đô vào mắt mới thôi.

Hắn điên cuồng cảm ngộ, mượn ý cảnh Thánh cấp vô cực cảm ngộ tất cả.

Bởi vì ở trong huyễn ảnh, hắn đã có kinh nghiệm ở trên không trung bao quát tất cả, lúc này biến thành thuận buồm xuôi gió.
 
Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
Top