Lượt xem của khách bị giới hạn

[Kiếm hiệp] [Truyện Hoàn] Triệu hoán thần binh - Hạ Nhật Dịch Lãnh

Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
[Kiếm hiệp] [Truyện Hoàn] Triệu hoán thần binh - Hạ Nhật Dịch Lãnh

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 520: Trò chơi hôn nhau
Rung động qua đi vẫn phải lên đường. Đám kỵ sĩ chính thức Yến đại nhân dẫn dắt các kỵ sĩ dự bị xuất phát, vẫn chia thành hai đoàn thể. Bốn tháng không khiến đội kỵ sĩ dự bị có gì thay đổi, dân bản xứ và người tỉnh ngoài.

Bây giờ thủ lĩnh hai đội đều chảy dòng máu Độc Cô gia, một họ Độc Cô, một họ Vu.

Lý Thân Bá không phục Độc Cô Cửu Tà, không biết hai người quyết đấu bằng cách gì,m sau đó Lý Thân Bá đỏ mặt rút lui. Vu gia chủ thì thực lực kém hơn Lý Thân Bá một chút.

- Ủa? Hình như thiếu vài người?

Vu Nhai chợt phát hiện trong kỵ sĩ dự bị thiếu mất vài người. Kỵ sĩ dự bị vốn có năm mươi người, sau đó Vu Tiểu Dạ, Võ Qua đi thì còn lại bốn mươi tám người, nhưng bây giờ chỉ có bốn mươi mốt người.

Ngọc Vấn Hiền thản nhiên nói:

- Ừm! Rèn luyện đi kèm nguy hiểm, Huyền Thần điện sẽ không bảo vệ chúng ta như dê con. Tiếp theo là chiến trường, sẽ càng tàn nhẫn hơn.

Thực lực của Ngọc Vấn Hiền vẫn ở đỉnh cao trong đội kỵ sĩ dự bị.

Thực lực là thứ yếu, quan trọng là đầu óc của Ngọc Vấn Hiền.

Vu Nhai gật gù hiểu ra, nếu không khắc nghiệt thì kế hoạch thần binh sẽ mất đi ý nghĩa.

Như lúc trước Yến đại nhân có nói, hai người đi ra ngoài rèn luyện chưa về nhưng đã đến giờ đành bị bỏ lại, có lẽ bọn họ đã chết trong xó xỉnh nào đó.

Đoàn người đi hướng bắc, giống như lúc từ Bắc Đẩu hành tỉnh đến Kiếm vực hành tỉnh, do kỵ sĩ chính thức dẫn dắt, kỵ sĩ dự bị theo đuôi. Đám người cưỡi lân giác mã chạy nhanh, chớp mắt đến buổi tối. Cả nhóm chạy đi rất xa, Hàn Kiếm thành không còn bóng dáng.

Đám kỵ sĩ không ngừng lại khi màn đêm đến, bọn họ chạy rầm rập ngoài hoang dã mấy canh giờ, cuối cùng dựng lều trên sườn núi lúc nửa đêm. Mọi người xuống ngựa vẫn tỉnh như sáo, không thấy mệt mỏi, khó chịu vì chạy đường dài mười canh giờ, so với lúc từ Bắc Đẩu hành tỉnh đến Kiếm vực hành tỉnh có thể nói là cách biệt một trời một vực.

Đêm đã khuya, người thì nghỉ ngơi, người thì luyện công, mỗi người dùng cách của mình phục hồi thể lực. Dù tạm thời không mệt nhưng không biết sẽ sống trên lưng ngựa bao nhiêu ngày, tuyệt đối không thể lơ là.

Vu Nhai không có cảm giác gì, so với thử thách trong kiếm ảnh trận, Minh Huyễn cổ lâm thì bôn ba kiểu này không là gì.

Ánh lửa bập bùng vặn vẹo trước mặt Vu Nhai, hắn ngồi trước đống lửa viết thư, gửi cho Thủy Tinh. Có lẽ Thủy Tinh từ các đường thông tin đã biết tình huống của Vu Nhai trong Độc Cô gia suốt bốn tháng.

Lúc ở Bắc Đẩu hành tỉnh Đan Đạo Hùng đã nói gã mơ hồ đoán ra phụ thân của Vu Nhai là ai, nhưng chắc Thủy Tinh chưa biết hắn trở về. Vu Nhai vội vàng viết thư báo bình an cho Thủy Tinh.

Cuối cùng Vu Nhai viết xong, lầm bầm:

- Thư tình thật khó viết.

Vu Nhai nhẹ nhàng xếp giấy lại bỏ vào không gian giới chỉ, bên trong còn một phong thư khác gửi cho Vu Thiên Tuyết, hắn mới viết xong. Chờ đến thành thị Vu Nhai sẽ gửi thư.

Vu Nhai viết thư xong ăn thịt nướng một lúc sau mở miệng nói:

- Này Dạ Tình, nàng định rình ngó bao lâu? Muốn xem ta thì hãy đến gần mà nhìn, ta cho nàng xem đến chán. Nàng muốn nhìn chỗ nào ta cho xem chỗ đó, đừng lén lút rình rập.

- Ai . . . Ai rình ngó? Ta có vài lời muốn nói với ngươi, thấy ngươi đang viết thư nên không quấy rầy.

Mặt Dạ Tình đỏ ửng nhăn nhó đi tới. Dạ Tình bây giờ không giống như nàng trước kia, phong độ tham lam thần nữ không còn. Dạ Tình như thiếu nữ đến nhận tội.

- Vậy sao? Xem ra lúc ta ăn thịt nướng cũng rất đẹp trai, nàng không muốn muốn quấy rầy. Dạ Tình vị hôn thê, tuy ta rất đẹp trai nhưng không cần say mê ta đến thế, ta sẽ đắc ý.

Dạ Tình biểu tình khó xem nói:

- Vu Nhai, ngươi không thể nói chuyện đàng hoàng được sao?

Dạ Tình rất muốn đánh bay cái tên vô sỉ này. Tâmtình Dạ Tình siêu rối rắm, định tìm Vu Nhai bình tĩnh nói chuyện nhưng hắn cứ không đàng hoàng. Lúc trước Dạ Tình ngần ngừ không đi ra là vì không biết nên nói cái gì, nếu bàn chuyện vị hôn phu hôn thê, với tính cách của Vu Nhai không biết hắn sẽ làm gì.

Giờ Dạ Tình nghe Vu Nhai nói ba chữ vị hôn thê làm tim nàng đập nhanh, nỗi lòng phức tạp.

Vu Nhai chớp mắt hỏi:

- Nghiêm túc? Chẳng lẽ ta không nghiêm túc sao?

Dạ Tình mặc kệ Vu Nhai, tự mình nói:

- Vu Nhai, chúng ta . . . Chúng ta có thể đừng xưng hô là vị hôn phu hôn thê nữa được không?

Biểu tình Dạ Tình nghiêm túc, từ khi Vu Nhai xuất hiện là nàng đã rối rắm đến bây giờ. Hết cách, Dạ Tình luôn nhớ đến những lời đã nói lúc từ biệt Vu Nhai ở Thiên Kiếm hùng quan, làm nàng rất xấu hổ.

Như lúc trước Nghiêm Sương nói, Dạ Tình không thấy rõ mình. Dạ Tình hơi thích Vu Nhai, rất khó tưởng tượng rồi lại đúng là cảm xúc như tế. Đặc biệt khi nói ra những lời này lòng Dạ Tình rối bời.

Dạ Tình thầm nghĩ:

- Chẳng lẽ ta là loại nữ nhân lả lơi không ng bướm, vừa thích U Hoang vừa mến Vu Nhai?

Nhưng lời đã thốt ra, Dạ Tình chỉ có thể yên lặng chờ Vu Nhai trả lời, tim nàng đập nhanh muốn rớt khỏi lồng ngực.

Dạ Tình thầm nghĩ:

- Dạ Tình ơi Dạ Tình, từ khi nào ngươi biến thành như vậy?

Khí chất tham lang thần nữ hoàn toàn không còn, Dạ Tình hơi cúi đầu không dám nhìn thẳng vào Vu Nhai. Dạ Tình vừa thầm mắng mình vừa chờ đợi, nàng đợi mãi không nghe Vu Nhai đáp lời.

- Vu Nhai . . .

Dạ Tình ngẩng đầu lên, thấy Vu Nhai tay chống đầu, mắt nhắm nghiền. Dạ Tình giật nảy mình, Vu Nhai bị gì? Hay lời nàng nói đả kích hắn choáng váng?

Nhưng rất nhanh Dạ Tình suýt nổi khùng, nàng nghe tiếng ngáy khò khò, khỏi nói cũng biết Vu Nhai bị gì. Dạ Tình khó khăn lắm mới nổi lên can đảm nói ra vậy mà tên này đi ngủ.

- Vu Nhai, Vu Nhai, ngươi tỉnh tỉnh, tỉnh tỉnh . . .

Tính cách Dạ Tình nóng nảy, đặc biệt là bị kích động, a không, bị chọc tức. Hôm nay nếu không nói rõ ràng Dạ Tình sẽ mất ngủ, tâm tình băn khoăn rất khó chịu.

Vu Nhai mơ hồ nói:

- Làm gì? Ta muốn ngủ.

Vu Nhai không biết nên giải thích với Dạ Tình thế nào. Nói thẳng là U Hoang thì khả năng Dạ Tình liều mạng với Vu Nhai rất cao, hắn cũng không muốn nói. Tuy cao tầng Độc Cô gia đã biết, phụ tử người lùn Khắc Lạp Phu rõ ràng nhưng chỉ giới hạn vài người. Nếu Vu Nhai nói cho Dạ Tình e rằng sẽ gây lớn chuyện đến nỗi mọi người đều biết.

U Hoang trừ là thu đoạn giữ mạng của Vu Nhai còn để hành động bí mật.

Ví dụ chuyến đi Huyền Thần điện lần này, hai mươi hành tỉnh cao thủ như mây. Vì thực hiện nguyện vọng vào kho tàng binh Huyền Thần điện ngắm nghía các loại thần binh, thánh binh, Vu Nhai phải giấu dốt.

Vu Nhai sẽ không vì chút thành tựu mà đắc ý vong hình, hắn không cho là đánh thắng Độc Cô Cửu Dương liền vô địch thiên hạ.

Đừng quên hơn hai mươi năm trước khi Độc Cô Chiến Phong vào Thiên Tội Uyên, Cổ Đế Long Linh không dám đụng vào gã. Thuở ấy Độc Cô Chiến Phong cùng tuổi với Vu Nhai, thực lực của gã đáng sợ đến mức nào?
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 521: Kiếm sơn hùng quan (1)
Bây giờ hàng chữ cửu của Độc Cô gia không ai có thiên phú như Độc Cô Chiến Phong sao?

Nếu đã không biết nói sao thì Vu Nhai giả bộ ngủ, để Dạ Tình thích một người hư ảo rất đáng thương, chẳng bằng tiếp tục làm hôn phu hôn thê. Nếu Dạ Tình thích Vu Nhai quên U Hoang càng tốt.

Vu Nhai vừa ích kỷ vừa thấy sung sướng vì trả thù Dạ Tình đã phỉ báng mình.

- Vu Nhai, hãy tỉnh lại cho ta, tỉnh tỉnh . . .

Thời gian càng kéo dài lâu thì Dạ Tình càng buồn bực, không chừng U Hoang đứng bên cạnh đang nhìn. Dạ Tình bóp cổ Vu Nhai lắc đầu hắn lắc lư.

Khóe môi Vu Nhai co giật, cô nàng này quá bạo lực.

Nếu có ngày nào hắn cưới Dạ Tình làm thê tử, quá buồn ngủ không làm 'chuyện đó' với nàng, có khi nào nàng cũng bóp cổ hắn mạnh mẽ đè xuống? Vu Nhai tuyệt đối không dám nói lời này thành tiếng.

Nói thật thì nói, lão tử bất chấp! Dù sao không phải không đánh lại nàng, đến lúc đó nếu Dạ Tình dám liều mạng thì dùng bạo lực. Lúc trước Vu Nhai bị Dạ Tình ô miệt vẫn chưa đánh mấy chục cái vào mộng, cứ giằng co thế này không phải là cách. Vu Nhai quyết định nói thẳng ta chính là U Hoang, người nàng tôn sùng là kẻ vô sỉ ta đây, nàng hãy từ bỏ ý định đi.

- Dạ Tình, đừng lắc, thật ra ta chính là U . . . A!

Vu Nhai chưa nói hết câu thì bi kịch.

Bởi vì Vu Nhai đặt quyết tâm, hắn dùng sức quá lớn, ngẩng đầu quá nhanh. Dạ Tình đang rối rắm, xúc động, nói dễ hiểu là 'tới tháng', khi nàng lắc cổ Vu Nhai khoảng cách quá gần.

Môi Vu Nhai lỡ ấn lên môi Dạ Tình, động tác này gọi là môi chạm môi hay còn gọi là hôn môi.

Dạ Tình trợn to mắt ú ớ:

- Ư . . . ư . . . ư . . .

Dạ Tình muốn đẩy Vu Nhai ra nhưng không hiểu sao mất hết sức lực. Còn Vu Nhai? Hắn cũng không có kinh nghiệm, choáng váng mặt mày, chỉ cảm giác mùi vị không tệ.

Hai người môi chạm môi, mắt to trừng mắt nhỏ.

Tâm lý Vu Nhai mạnh mẽ hơn, hắn chậm rãi phản ứng lại. Hôn môi, có vẻ hắn không chịu thiệt, có nên làm thêm điều gì không? Nếu không làm có khi bị cho là không bằng cầm thú.

Ví dụ đút lưỡi vào, tay luồn vào vị trí mềm mại nào đó?

Vu Nhai thầm nghĩ:

- Mềm mại, hình như tay thật sự cảm nhận được mềm mại.

Vu Nhai co tay lại, phát hiện hắn bất giác đã cong tay bấu dãy núi mềm. Về bản chất hắn quả nhiên là dê xồm, nhưng kinh nghiệm quá ít nên còn cách lớp vài. Có nên tiến một bước hay giữ nguyên như cũ?

Hai lựa chọn cầm thú hoặc không bằng cầm thú là lựa chọn rất tốt cho người 'ngồi trong lòng không loạn'.

Vu Nhai đang định tiến thêm một bước thì giọng Tiểu Mỹ trong trẻo vang lên:

- Dạ Tình tỷ . . .

Sau đó Tiểu Mỹ nói tiếp:

- Ta không thấy gì hết, không thấy gì, các ngươi tiếp tục chơi trò hôn đi . . .

Miệng Tiểu Mỹ nói không thấy nhưng không có vẻ định rời đi. Năm ngón tay che mắt lộ khe hở to, đôi mắt to tròn xoe lấp lánh. Cô nương này không biết điều, tò mò xem hiện trường.

Ban đêm vốn yên lặng, cộng với huấn luyện mấy tháng, các kỵ sĩ có linh giác như dã thú. Chớp mắt mọi người lao ra khỏi lều, phản ứng siêu nhanh, nếu lúc chiến đấu bọn họ cũng có phản xạ mau như vậy thì không cần sợ gì nữa. Dạ Tình phản ứng cũng mau, khi Tiểu Mỹ hét lên thì nàng đã phản ứng lại, nhanh chóng đẩy Vu Nhai ra.

Độc Cô Cửu Tà là kẻ e sợ thiên hạ không loạn, gã lên tiếng là không có chuyện gì tốt:

- Nói này Vu Nhai, tuy chúng ta biết hai ngươi tương thân tương ái nhưng có cần quang minh chính đại vậy không? Ít nhất hãy tìm địa điểm khuất góc chút. Ngươi làm như vậy còn mặt mũi nào gặp Cửu Huyền? Nói sao thì nàng xem như là đại phu nhân đi? Nên xếp vị trí thứ nhất bảng nồng nhiệt mới đúng.

Những người khác không quen thân với Vu Nhai, người như Lữ Nham thì . . . Ngươi nghĩ gã sẽ buông lời trêu chọc được sao?

Từ mặt nào đó thấy được đoàn đội này chưa đủ mạnh, chưa đủ đoàn kết, lực ngưng tụ còn thiếu nhiều. Tuy rằng mọi người đều biết Vu Nhai rất lợi hại nhưng thiếu thử thách sống chết, đoàn đội tác chiến.

Cuối cùng Dạ Tình phản ứng lại:

- A! Vu Nhai, ngươi đi chết đi!

Nếu là trước khi gặp Vu Nhai cùng lắm Dạ Tình đỏ mặt bỏ chạy, nhưng giờ nàng tưởng tượng U Hoang ở bên cạnh nhìn là tâ tình càng rối rắm hơn. Song chùy ngưng tụ đâm hướng Vu Nhai.

- Mưu sát chồng!

Vu Nhai câm nín, nữ nhân quả nhiên là sinh vật đầy cảm tính, ta không phải cố ý! Bàn tay sờ là bản năng, không xem như cố ý. Con người Vu Nhai càng như vậy, ngươi càng phản đối thì hắn càng thích đối nghịch. Hai tay Vu Nhai bắt chặt đôi tay Dạ Tình, với thực lực của hắn bây giờ nàng không phải là đối thủ.

- Thả ta ra!

Huyền khí cuồng bạo, Dạ Tình vùng vẫy kịch liệt nhưng vẫn bị Vu Nhai áp chế chặt chẽ.

- Thả ra đế nàng giết sao? Chúng ta hãy tỉnh táo lại, bình tĩnh nói chuyện đi.

Dạ Tình không tâm tình nói chuyện với Vu Nhai:

- Thả ra!

- Không thả!

Độc Cô Cửu Tà bực mình nói:

- Bà nội nó, ta không nhìn được nữa. Các ngươi đang kích thích đám độc thân chúng ta sao?

Tuy còn cách song chùy nhưng động tác của Vu Nhai, Dạ Tình rất mập mờ.

- A!

Dạ Tình không chịu nổi cặp mắt của nhiều người, lòng rối rắm. Dạ Tình thu song chùy về chạy đi xa.

- Dạ Tình tỷ, chờ ta với!

Tiểu Mỹ chạy theo. Nghiêm Sương hung dữ trừng Vu Nhai, đuổi theo Dạ Tình.

Khóe môi Vu Nhai co giật. Lúc này nên là nam nhân đuổi theo, điện ảnh, phim truyền hình đều diễn như vậy. Thôi, chờ ngày mai rồi tính. Sao cứ cảm giác là lỗi của mình? Rõ ràng là nàng luôn cố ý tuyên truyền vị hôn phu hôn thê làm hắn thành công địch của các trai đẹp, hắn chỉ vô tình trả thù một ván.

Chuyện U Hoang thì hắn cứu Dạ Tình chẳng lẽ có sai sao? Hắn không bảo nàng vừa thấy đã yêu!

Vu Nhai lắc đầu, không suy nghĩ nhiều, tìm một góc tu luyện. Có quá nhiều thứ cần tu luyện, phù văn, các loại tuyệt kỹ, công pháp vân vân, Vu Nhai không rảnh lãng phí thời gian với nữ nhân.

Không có kịch hay để xem, mọi người tản ra.

Lý Thân Bá hơi buồn bực, không biết có phải gã đã hoàn toàn từ bỏ theo đuổi Dạ Tình? Tóm lại tiếp theo chiến đấu, huấn luyện, Lý Thân Bá quyết tâm chiến thắng Vu Nhai, dù hắn lại sử dụng Miên Hoa quyền gã cũng muốn thắng.

Bỗng giọng Yến đại nhân vang lên sau lưng Vu Nhai:

- Vu Nhai!

Yến đại nhân cũng thích xem náo nhiệt sao?

Vu Nhai hành lễ:

- Yến đại nhân, lần trước chưa cảm tạ người chuyện Thiên Kiếm hùng quan.

Yến đại nhân lắc đầu, nói:

- Không cần, nếu ta là người dẫn đội tất nhiên sẽ chịu trách nhiệm với các ngươi.

Yến đại nhân tiếp tục bảo:

- Ta tìm ngươi là muốn hỏi chuyện ngươi dùng dung binh thần thuật. Loại ma pháp này năm xưa tạo khủng hoảng cực kỳ đáng sợ, Huyền Binh đế quốc từng vì hủy diệt ma pháp này trả giá rất đắt. Bây giờ ma pháp này đột nhiên xuất hiện, e rằng sẽ không bình tĩnh.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 522: Kiếm sơn hùng quan (2)
Vu Nhai ngẩn người, không ngờ Yến đại nhân muốn nói chuyện với hắn là về chuyện này. Dung binh thần thuật có lịch sử như vậy sao?

- Huyền Binh đế quốc trả giá đắt cũng có hiệu quả, loại ma pháp này hầu như thất truyền. Mấy năm nay Ma Pháp đế quốc định phục hồi truyền thừa ma pháp này nhưng bọn họ không thành công, Ma Pháp đế quốc cần một ma pháp hoàn chỉnh làm chỉ dẫn.

Nói đến đây Yến đại nhân nhìn Vu Nhai chằm chằm. Tim Vu Nhai đập nhanh, ma pháp hoàn chỉnh . . .

- Ý đại nhân nói rất có thể Ma Pháp đế quốc sẽ tìm đến ta?

- Không phải có thể mà chắc chắn sẽ tìm ngươi. Không chỉ Ma Pháp đế quốc, e rằng Huyền Binh đế quốc cũng tìm ngươi hỏi chuyện.

Vu Nhai tự nhiên nói:

- Yến đại nhân yên tâm, ta vô tình tìm được một quyển trục này, lúc trước ta thậm chí không biết nó là gì. Bây giờ đã dùng hết, sẽ không có chỉ dẫn gì xuất hiện.

Vu Nhai giật mình sự đáng sợ của dung binh thần thuật nhưng không để bụng, chỉ là vật ngoài thân.

- Thế thì tốt, nhưng ngươi phải cẩn thận.

- Đa tạ Yến đại nhân, ta đã hiểu.

Vu Nhai hiểu cần cẩn thận Ma Pháp đế quốc sẽ công kích, hắn từng tiếp xúc với công chúa Ma Pháp đế quốc.

Vu Nhai không để bụng, mở miệng nói:

- Đại nhân đã nói lần này sẽ vào chiến trường phương bắc, chắc thử thách có liên quan đến ma pháp sư. Có lẽ chúng ta sẽ lợi dụng điều này.

Mắt Yến đại nhân lóe tia sáng, nói:

- Lợi dụng cũng được nhưng mạng sống quan trọng nhất, đừng hiếu thắng.

- Vâng, ta tuyệt đối sẽ không lấy mạng mình ra đùa. Ta thích đùa mạng sống kẻ địch hơn.

Nếu đổi lại người khác nói câu này Yến đại nhân sẽ cho rằng kẻ đó ngông cuồng, câu đầu tiên chỉ nói qua loa. Nhưng Vu Nhai nói thì không hề làm ra vẻ, Yến đại nhân đã thấy chiến thuật xấu xa của hắn.

Có mặt quái nhân như vậy có lẽ lần này Bắc Đẩu hành tỉnh tràn trề hy vọng.

* * *

Trời tờ mờ sáng kỵ sĩ dự bị cưỡi ngựa đi nhanh giống như ngày hôm qua, nhưng không khí một đoàn thể nhỏ hơi khó chịu. Đó chính là đoàn thể của Dạ Tình.

Đêm hôm qua một lúc sau Dạ Tình trở về, sáng sớm nàng hành động như mọi khi, không có gì thay đổi.

Dạ Tình thái độ đối với hung thủ Vu Nhai thì thay đổi, nàng phớt lờ hắn. Vu Nhai vốn định tìm Dạ Tình nói chuyện riêng.

Phải nói chuyện riêng, Dạ Tình mà nổi điên lên là rắc rối, nói chuyện đàng hoàng ít nhất kiềm chế được nàng.

Bây giờ Dạ Tình thấy Vu Nhai là quay ngoắt đi ngay, hoặc đưa mắt nhìn hướng khác, phớt lờ hắn. Vu Nhai vốn định gải mở sương mù trong lòng Dạ Tình, giờ thì mặc kệ nàng tiếp tục thầm mến U Hoang.

Trừ chuyện đêm hôm qua ra Vu Nhai chưa từng làm gì có lỗi với Dạ Tình nên lòng hắn bằng phẳng.

Về chuyện vị hôn phu hôn thê, nói thật là lúc chia tay ở Thiên Kiếm hùng quan, Dạ Tình nói rất mịt mờ. Vu Nhai không tự kỷ đi hỏi Dạ Tình có đúng là có ý kia không? Tạm thời Vu Nhai và Dạ Tình chiến tranh lạnh, nhưng Tiểu Mỹ lén nhắn lại là hiện tại Dạ Tình chỉ muốn yên lặng một chút, nàng không có ý trách kẻ lừa đảo Vu Nhai.

Vu Nhai lắc đầu mặc kệ Dạ Tình, cứ thuận theo tự nhiên là được.

Đối với Vu Nhai thì bây giờ quan trọng nhất là tăng thực lực, vì mối thù của hắn và mẫu thân, hay cướp Thủy Tinh từ tay Đan Đạo Hùng đều cần có sức mạnh. Vu Nhai cũng mơ ước Dạ Tình nhưng đối với kẻ đến từ trái đất, có suy nghĩ của người hiện đại thì tam thê tứ thiếp nằm trong phạm vi tưởng tượng, hắn không dám mộng tưởng thành sự thật.

Về chuyện vị hôn phu hôn thê, lúc trước Vu Nhai không muốn bị lợi dụng, hết sức phủ nhận. Sau này Vu Nhai cảm thấy không bị thiệt thòi gì nên mặc kệ, lần này là tại Dạ Tình đổ nước bẩn vào người hắn nên Vu Nhai mới làm tới luôn.

Nếu có cơ hội ăn bớt thì Vu Nhai sẽ không khách sáo.

Chuyến đi bình yên, lúc trước Yến đại nhân nói hai kỵ sĩ không kịp chạy về Hàn Kiếm thành đã mất tích, trong đội vẫn chỉ có bốn mươi mốt người. Vu Nhai từng rời khỏi đội khi đến một thành thị, gửi thư cho Vu Thiên Tuyết, Thủy Tinh.

Chớp mắt đã qua bảy, tám ngày, đoàn người vẫn còn trong Kiếm vực hành tỉnh.

Hoàn cảnh ngày càng hoang vu, địa hình phức tạp hơn. Đoàn người ngẫu nhiên đi ngang vài thành thị cảm nhận hơi thở chiến đấu sục sôi, mùi máu ngập trời, khắp nơi là trú binh.

- Yên lặng đi, nếu có thể thì ta sẽ cố gắng cho ngươi xuất chiến thật nhiều.

Xích Thố cảm nhận hơi thở chiến đấu thì xao động, nó sinh ra là vì chiến đấu nên năn nỉ Vu Nhai cho nó xuất chiến. Dù Vu Nhai không dùng Thất Tinh Thần Kích thì trường kích bình thường khác cũng được.

Bây giờ Xích Thố miễn cưỡng phục tùng Vu Nhai chứ không ngang ngược như trước.

Yến đại nhân mở miệng nói:

- Đằng trước là Kiếm Sơn hùng quan, cũng là mục đích chuyến đi của chúng ta.

Mọi người nhìn từ xa, giữa núi non trập trùng có một yếu tắc to lớn như người khổng lồ phát ra sứ uy hiếp đáng sợ. Từ xa đã cảm nhận sóng dao động.

Yến đại nhân bình tĩnh nói:

- Đi đi, dù hiện tại hay tương lai, dù các ngươi có tham gia vào kỵ sĩ dự bị hay không thì tương lai mục đích của các ngươi vẫn là đây.

Trong lời nói của Yến đại nhân chất chứa cảm xúc khác, gã nói 'đây' không chỉ là cảm giác mà là chiến trường, nơi chiến đấu vì Huyền Binh đế quốc.

Các kỵ sĩ dự bị dù là dân bản xứ Bắc Đẩu hành tỉnh hay người ngoài tỉnh đều biểu tình trầm trọng.

Chiến trường, dù lúc ở Bắc Đẩu tinh binh doanh người ta đã cảm nhận áp lực nhưng chiến trường nơi này không như phương nam, đây mới là chỗ hai đế quốc tranh đấu, kéo chiến tuyến thật dài. Không biết bao nhiêu người vùi thây tại đây, không biết bao nhiêu người xây dựng vinh diệu tại đây, không biết bao nhiêu thanh niên nhiệt huyết đạp trên mảnh đất này.

Cảm xúc đó không thuộc về Vu Nhai, hắn không có cảm giác trung thành với Huyền Binh đế quốc.

Nhưng Vu Nhai cũng tràn ngập chiến ý. Vu Nhai là người xuyên đến, tuy hắn không thấy vinh diệu vì Huyền Binh đế quốc nhưng muốn mượn chỗ này tạo ra quang vinh của mình. Là vào thần binh khố của Huyền Thần điện hay vì mẫu thân, vì lời hứa xúc động trước mặt gia chủ, liệt tổ liệt tông Vu gia, sáng tạo cơ hội giết những người cần giết.

Tóm lại mảnh đất này có thể sáng tạo ra nhiều thứ.

Nhiều bình dân chọn lên chiến trường để trở thành quý tộc, có người muốn mạnh hơn nên vào chiến trường. Không chỉ mình Vu Nhai là không chiến đấu vì vinh diệu của đế quốc, nhưng mục đích tất cả tương tự anhu, vì để mình sống tốt hơn.

- Đứng lại, các ngươi là ai?

Yến đại nhân lạnh lùng nói:

- Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị Huyền Thần điện.

Yến đại nhân không cần nói nhiều, tin tưởng cấp trên đã thông báo cho ưnhngx người thủ thành. Nghe Yến đại nhân nói xong quả nhiên binh sĩ thủ thành hét lên chờ chút, nhanh chóng chạy vào thành thông báo.

Thái độ cung kính của bọn họ là đối với đám kỵ sĩ chính thức Yến đại nhân, ánh mắt liếc Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị vẫn đầy coi rẻ.

Không lâu sau một nam nhân trung niên vạm vỡ mặc giáp bước ra.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 523: Vu Nhai gian tế (1)
- Ha ha ha ha ha ha! Thì ra là Yến kỵ sĩ, các vị kỵ sĩ đại nhân. Mời vào, hãy mau vào đi.

Nam nhân trung niên mặc giáp sau lưng cõng một thanh kiếm to, kiếm lớn như ảo giác kiếm thể Cổ Đế Long Linh Vu Nhai đã thấy bên dưới Thiên Tội Uyên. Nam nhân trung niên mặc giáp râu ria xồm xoàm, đôi mắt sắc bén khiến người không dám nhìn gần. Một nam nhân trẻ tuổi đi theo sau lưng nam nhân trung niên mặc giáp, bộ dạng trưởng thành, cõng trường kiếm, mặt mũi . . . Hơi giống nam nhân trung niên.

- Đa tạ tướng quân, không biết tướng quân là . . .

Nam nhân trung niên mặc giáp to tiếng không thua gì Hạng Phi:

- Tại hạ tên Dương Như Hóa.

Yến đại nhân không giỏi nói lời khách sáo, cứng ngắc bảo:

- Thì ra là Dương tướng quân một trong ba tướng quân Kiếm Sơn hùng quan, hân hạnh.

Dương Như Hóa cười to bảo:

- Làm gì có, kỵ sĩ đại nhân Huyền Thần điện đến đây làm chúng ta phấn chấn. Đi đi đi, Hoàng Phủ đại tướng quân đang chuẩn bị tiếc chiêu đãi các vị.

Dương Như Hóa kéo Yến đại nhân đi vào.

Các kỵ sĩ, kỵ sĩ dự bị theo sát phía sau. Mấy ngày nay Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị rất mệt, tuy không rã rời gần chết như ban đầu nhưng rất ủ rũ, giờ bọn họ chỉ muốn một chỗ nghỉ ngơi.

Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị mới một chân bước vào cửa to Kiếm Sơn hùng quan chợt có tiếng quát to:

- Đứng lại, ai bảo các ngươi được vào?

Các kỵ sĩ chính thức Yến đại nhân ngoái đầu lại.

Dương Như Hóa lên tiếng:

- Yến đại nhân, thứ lỗi cho ta nói thẳng. Sau khi vào Kiếm Sơn hùng quan là kỵ sĩ dự bị của đại nhân sẽ trở thành hạ binh sĩ Kiếm Sơn hùng quan, không biết đại nhân có đồng ý không?

Yến đại nhân mặt không biểu tình nói:

- Đương nhiên, kính nhờ Dương tướng quân.

Sau khi vào Kiếm Sơn hùng quan tất nhiên kỵ sĩ chính thức sẽ không chăm lo cho Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị nữa, mọi chuyện kỵ sĩ dự bị phải tự dựa vào bản thân. Tiếp theo sắp đối diện chiến trường hay tranh đấu với kỵ sĩ dự bị của hành tỉnh khác Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị đều tự xoay sở.

- Tốt, đúng là sảng khoái. Dương Tiên Tuấn, giao những kỵ sĩ dự bị này cho ngươi, hãy chiêu đãi đi.

Dương Tiên Tuấn nhanh chóng hành lễ:

- Tuân lệnh! Bá phụ, không . . . Dương tướng quân.

Dương Tiên Tuấn lỡ miệng gọi sai vội vàng sửa lại. Dương Như Hóa ậm ừ, gã không thèm nhìn kỵ sĩ dự bị cái nào, mang đám kỵ sĩ Yến đại nhân vào trong Kiếm Sơn hùng quan.

Dương Tiên Tuấn chậm rãi ngẩng đầu lên, từ từ liếc qua Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị.

Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị đánh giá Dương Tiên Tuấn, tiếp theo bọn họ sẽ không được kỵ sĩ chính thức chăm lo nữa mà sẽ là binh sĩ của Kiếm Sơn hùng quan. Chắc chắn Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị vẫn ở chung một chỗ, nếu không làm sao so đấu với ba hành tỉnh khác?

Tóm lại người trước mắt rất quan trọng, không biết Dương Tiên Tuấn có thái độ gì?

Mặt Dương Tiên Tuấn rắn đanh không biểu tình, quát to:

- Các ngươi còn muốn ta ngước nhìn bao lâu? Xuống ngựa ngay!

Đoàn Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị thầm thở dài, xem ra tiếp theo sẽ không suôn sẻ.

Dương Tiên Tuấn ra lệnh nhưng không ai nghe, Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị nhìn hướng Vu Nhai, Độc Cô Cửu Tà.

Vu Nhai nhún vai xuống ngựa, mới đến chỗ mới kết bạn là rất quan trọng. Nếu đối đầu với ma cũ, không cần so tài với hành tỉnh khác, chờ bị người ta hành chết đi. Chắc chắn ma cũ sẽ ra oai phủ đầu đám thiên tài Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị, đây là cách rất thường dùng trong quân đội, Vu Nhai đã quá quen thuộc.

Vu Nhai xuống ngựa, Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị xuống theo, chờ đợi mệnh lệnh tiếp theo.

- Rất tốt, bây giờ sắp hàng ngay ngắn.

Lần này không cần Vu Nhai đầu, các Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị dắt lân giác mã của mình sắp hàng ngay ngắn, vẫn hắn rõ kỵ sĩ bản xứ Bắc Đẩu và người tỉnh ngoài cách biệt.

Dương Tiên Tuấn lạnh lùng quét Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị, khóe môi cong lên.

Dương Tiên Tuấn nói:

- Rất tốt không uổng là kỵ sĩ dự bị đến từ Bắc Đẩu. Nhưng vì bảo đảm an toàn của hùng quan, không ra sai sót gì, tiếp theo hãy giao không gian giới chỉ của các ngươi ra, chúng ta muốn kiểm tra. Ta không muốn trong không gian giới chỉ của các ngươi chứa đồ Ma Pháp đế quốc.

Dương Tiên Tuấn dứt lời, Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị trợn tròn mắt trừng gã. Kiểm tra không gian giới chỉ? Có chuyện như vậy sao? Nếu bọn họ không phải kỵ sĩ dự bị thì còn có thể, nhưng bọn họ đã qua kỵ sĩ chính thức xác nhận.

Các kỵ sĩ dự bị không ngốc, nhiều người từng làm lính nên đoán được Dương Tiên Tuấn muốn làm gì.

Không ngờ Dương Tiên Tuấn tuấn tú lịch sử, là điệt tử của Dương Như Hóa tướng quân nhưng làm ra hành động như vậy. Lần này Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị không nhìn Vu Nhai, Độc Cô Cửu Tà, bọn họ không nhúc nhích. Đồ ngu mới giao không gian giới chỉ của mình ra.

- Như thế nào? Các ngươi muốn kháng lệnh sao?

Nghe Dương Tiên Tuấn nói, Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị lại đưa mắt nhìn Vu Nhai, Độc Cô Cửu Tà, chờ hai người phản ứng. Vu Nhai, Độc Cô Cửu Tà cùng làm một động tác, đó là không nhúc nhích nhìn người trước mắt chằm chằm.

Dương Tiên Tuấn hét to:

- Các ngươi muốn kháng lệnh sao?

Dương Tiên Tuấn lạnh lùng nhìn bọn họ. Các binh sĩ trước Kiếm Sơn hùng quan hò hét, huyền binh rút khỏi vỏ, chiến tướng khí ngưng kết như mũi kiếm bén đâm hướng Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị.

Chiến tướng khí, lúc Vu Nhai ở Lạc Thiên vương quốc đã khắc sâu cảm nhận được chúng. Xích Thố từng mượn chiến tướng khí do Dương Như Tiêm lão sư dẫn động các học sinh bộc phát ra lực lượng cường đại, phá vòng vây đoàn ma pháp công chúa Nguyệt Lâm Sa dẫn dắt chạy thoát.

Có thể nói chiến tướng khí là thế ngưng kết từ tương khí, sĩ khí, là vũ khí tinh thần công kích trên chiến trường.

- Ui!

Trong kỵ sĩ dự bị trừ vài người Ngọc Vấn Hiền ra ít ai chân chính cảm nhận chiến tướng khí cường đại như vậy. Chớp mắt các kỵ sĩ dự bị bị chấn mặt trắng bẹch. Bắc Đẩu tinh binh doanh còn đỡ chút, những người khác, bao gồm kỵ sĩ dự bị ngoài tỉnh suýt thụt lùi lại. Bọn họ ít nhất là linh binh sư cao đoạn nhưng chỉ là tay mơ không lên chiến trường bao giờ.

Bùm!

Trong khi các kỵ sĩ dự bị không biết lam sao thì thoáng chốc chiến tướng khí tan biến. Cùng lúc đó, đất trống giữa Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị và cửa thành bốc lên bụi mù, là có người chặn chiến tướng khí lại.

Dương Tiên Tuấn khẽ kêu:

- Ủa?

Dương Tiên Tuấn lạnh lùng nói:

- Xem ra các ngươi thật sự muốn kháng lệnh.

Dương Tiên Tuấn quét mắt từng kỵ sĩ dự bị, cuối cùng ánh mắt ngừng lại trên người Vu Nhai. Mọi người nhìn theo Dương Tiên Tuấn. Người đẩy lùi chiến tướng khí chính là Vu Nhai. Không nhiều binh sĩ phát ra chiến tướng khí, Vu Nhai có được các loại binh linh tương khí dung hợp thể 'ý cứng hơn thép' không khó phá tan chiến tướng khí.

Vu Nhai ngẩng đầu nói:

- Chúng ta chưa từng muốn kháng lệnh, nhưng mệnh lệnh đó phải hợp tình hợp lý.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 524: Vu Nhai gian tế (2)
Dương Tiên Tuấn cười to bảo:

- Hợp tình hợp lý? Ha ha ha ha ha ha! Lời ta nói chính là hợp lý, nơi này là Kiếm Sơn hùng quan chứ không phải Bắc Đẩu hành tỉnh nho nhỏ của các ngươi. Nếu các ngươi còn muốn tiếp tục tham gia kế hoạch Huyền Thần điện thì giao không gian giới chỉ ra ngay!

Nghiêm Sương lên tiếng:

- Điều này có khác gì cướp bóc?

Tính cách Nghiêm Sương kế thừa phụ thân Nghiêm Lôi, rất là ngay thẳng. Nghiêm Sương gai mắt những chuyện bất công, nàng ghét nhất là quang minh chính đại trấn lột.

Dương Tiên Tuấn ra lệnh:

- Bắt nàng, dám ô nhục phẩm cách của Dương hiệu uy!

Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị biến sắc mặt, đây thật sự chỉ là ra oai phủ đầu sao?

- Tuân lệnh! Dương hiệu úy!

Các binh sĩ không cần biết nhiều, tập thể lao lên bắt Nghiêm Sương.

Vu Nhai khẽ quát:

- Chờ đã!

Vu Nhai phát ra tương khí đẩy lùi binh sĩ lao lên, hắn không đợi ai lên tiếng mỉm cười nói:

- Nghiêm Sương chỉ xúc động một chút, mong Dương hiệu úy thông cảm. Thật ra nàng xúc động không nhằm vào Dương hiệu úy mà vì Bắc Đẩu chúng ta quá nghèo, không mua nổi không gian giới chỉ. Cô nương luôn thích sỉ diện, đặc biệt nhẫn là thứ rất mẫn cảm, nên nàng mới xúc động như vậy. Ta xin lỗi Dương hiệu úy thay nàng.

Phe đối diện hay Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị đều ngẩn ra. Quá nghèo? Không mau nổi không gian giới chỉ?

Dương Tiên Tuấn tin lời Vu Nhai nói dối:

- A? Vậy sao? Nhưng ít nhất vài người có không gian giới chỉ đi? Mặc dù Bắc Đẩu các ngươi đúng là vùng heo hút.

Trong mắt hành tỉnh khác thì Bắc Đẩu hành tỉnh là vùng quê, hành tỉnh không nằm trong mười tám binh khí. Ma Đạo hành tỉnh làm người ta tình cảm phức tạp, bởi vì nơi đó là hành tỉnh ma pháp phồn vinh nhất thuộc về Huyền Binh đế quốc. Thần Tượng hành tỉnh khiến người tôn trọng, cũng rất giàu có.

Bắc Đẩu hành tỉnh là không bắt mắt nhất, nhiều người thậm chí không biết nó tồn tại.

Từ khi Huyền Binh đế quốc lập quốc không biết có bao nhiêu đại thần đề nghị sáp nhập Bắc Đẩu hành tỉnh vào hành tỉnh khác, nhưng vì lý do gì đó mà không thành công, có lẽ vì muốn có vật điển hình làm mẫu.

Vu Nhai gật đầu, nói:

- Đúng là trong chúng ta có vài người co không gian giới chỉ, hãy chờ chút, ta kêu bọn họ giao ra ngay.

Mọi người nhìn Vu Nhai, không biết hắn định làm trò mèo gì. Vu Nhai đi tới bên cạnh mấy người, xì xầm điều gì đó. Khi Vu Nhai quay về đã cầm vài không gian giới chỉ, thật ra toàn là của hắn. Vu Nhai chỉ giả bộ bàn bạc với mấy kỵ sĩ dự bị, Kim Mã săn ma đoàn cống nạp nhiều không gian giới chỉ còn chưa xử lý.

Vu Nhai thật sự tặng không gian giới chỉ cho bọn họ sao?

Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị suy đoán, rối rắm rất nhiều nhưng chỉ có thể im lặng, nhìn Vu Nhai đưa mấy không gian giới chỉ cho Dương Tiên Tuấn. Bọn họ nhìn Vu Nhai trở về.

Vu Nhai hỏi:

- Bây giờ chúng ta vào được chưa, Dương hiệu úy?

- Đương nhiên . . . Là không!

Trước cặp mắt bao người, Dương Tiên Tuấn cười gian bảo:

- Ngươi nghĩ chúng ta ngốc sao? Cho rằng chúng ta tin tưởng các ngươi chỉ có vài không gian giới chỉ? Giữa các ngươi ít nhất còn có vài không gian giới chỉ, giao ra hết đi.

Mắt Vu Nhai hấp háy, Dương Tiên Tuấn không đơn giản là muốn lợi lộc, gã cố ý kiếm chuyện.

Vu Nhai cười tủm tỉm:

- Dương hiệu úy thật thông minh, cái gì đều không lừa ngươi được. Thật ra mỗi chúng ta đều có không gian giới chỉ. Chúng ta rất nghèo, nhưng khi làm kỵ sĩ dự bị thì Bắc Đẩu hành tỉnh vì không để chúng ta ra ngoài có vẻ nghèo nàn nên tặng cho một không gian giới chỉ.

Vu Nhai làm bộ dạng vô hại, chân chất, xoay người nói:

- Được rồi, không nghe Dương hiệu úy nói sao? Mau giao không gian giới chỉ ra đây. Yên tâm, Dương hiệu úy chỉ kiểm tra, nhanh lên!

Mọi người chớp mắt, nếu không phải quá hiểu biết Vu Nhai còn tưởng hắn chung bọn với Dương hiệu úy gì đó.

Rất nhanh có người hành động. Lữ Nham không chút do dự giao không gian giới chỉ cho Vu Nhai, người thứ hai không ngờ là Dạ Tình, nàng ném cho hắn. Ném không gian giới chỉ xong Dạ Tình quay đầu sang chỗ khác, không thèm nhìn Vu Nhai. Tiếp theo là đám người Huyết Lệnh, Cự Xỉ.

- Cái này . . .

Người ngoài tỉnh khó chịu, Bắc Đẩu hành tỉnh đúng là Bắc Đẩu, không chút khí phách, bọn họ định nói gì nhưng bị Độc Cô Cửu Tà ngắt ngang.

- Này gì mà này? Kêu các ngươi giao thì giao ra đi, lảm nhảm cái gì? Đón lấy, nhẫn của ta!

Vu Nhai nhẹ nhàng nhận lấy không gian giới chỉ của Độc Cô Cửu Tà, nếu gã chị giao nộp thì những người khác không có lý do gì từ chối.

Nhiều người không hiểu ra sao, đám người Dạ Tình, Độc Cô Cửu Tà cũng ù ù cạc cạc. Không thấy nụ cười xấu xa của Vu Nhai sao? Biểu tình đó là tín hiệu nguy hiểm, tiếp theo sẽ có trận đánh lớn.

Vu Nhai vẫn treo nụ cười đặc trưng giao ra toàn bộ không gian giới chỉ, hỏi:

- Đã xong, tổng cộng bốn mươi mốt chiếc nhẫn, chắc Dương hiệu úy đại nhân đã vừa lòng? Lần này chúng ta vào được chưa?

Dương Tiên Tuấn nhíu mày, sao chuyện thuận lợi như vậy? Gã không muốn chút nào.

- Làm rất khá, không uổng là người Bắc Đẩu, rất biết điều.

Trong lòng Dương Tiên Tuấn bất mãn nhưng ngoài mặt nặn nụ cười nói:

- Ta vốn nên tin tưởng trong các ngươi không có gian tế của Ma Pháp đế quốc, nhưng ta làm việc theo thông lệ, phải mang nhẫn về kiểm tra.

Mọi người nhướng mày, nếu bị Dương Tiên Tuấn mang đi kiểm tra thì thứ trong không gian giới chỉ có còn không?

Vu Nhai hỏi lại lần nữa:

- Xin cứ tự nhiên, chúng ta chờ tin lành. Bây giờ chúng ta vào được chưa?

Vu Nhai rất bình tĩnh.

Dương Tiên Tuấn nhìn Vu Nhai chằm chằm:

- Có thể, vào đi.

Tên này là đồ ngốc hay đã nhìn ra cái gì? Tại sao thuận lợi như vậy?

Dương Tiên Tuấn muốn Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị chống cự, nhưng cố tình . . . Dương Tiên Tuấn bất đắc dĩ gật đầu, vẫy tay khiến người chắn trước cửa thành nhường đường.

Vu Nhai mỉm cười, quay lại dắt lân giác mã đi đằng trước nhất vào thành. Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị bất đắc dĩ, rất lo không gian giới chỉ của mình nhưng lúc này chắc chắn không lấy lại được, trong lòng chửi Vu Nhai xối xả.

Khi bọn họ chuẩn bị bước vào cửa thành thì sau lưng vang giọng Dương Tiên Tuấn:

- Chờ chút!

Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị quay đầu lại.

Dương Tiên Tuấn nói:

- Chậc chậc, suýt quên. Lúc trước ta nhận được tình báo nói trong các ngươi có một người nhất định là gian tế của Ma Pháp đế quốc, hãy giao người đó ra rồi mới được vào.

Có người không rõ tình huống hỏi:

- Cái gì? Trong chúng ta có người Ma Pháp đế quốc? Là ai?

- Tên của hắn là . . . Vu Nhai!

Xoạt!

Vô số cặp mặt tập trung vao Vu Nhai. Có người giật mình, đa số nhíu mày. Số ít người bật cười, giống như Độc Cô Cửu Tà, bộ dạng của gã chuẩn bị bắt ghế xem kịch vui.

Vu Nhai cũng cười, nụ cười không thay đổi.

- Thì ra ngươi chính là Vu Nhai, hèn gì vừa rồi ân cần như vậy, chủ động giao không gian giới chỉ cho ta. Ngươi muốn mau chóng vào thành rồi trốn tội, lấy cắp tình báo sao?
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 525: Cắn ngược lại
Dương Tiên Tuấn thấy Vu Nhai chính là người giao không gian giới chỉ thì ngây ra rồi bật cười, trong mắt càng tỏ rõ coi rẻ. May mắn lúc trước gã suy nghĩ các cách đối phó hắn.

- Thì ra ngươi diễn trò hề trước cửa thành là vì ta, nói sớm cho rồi. Hại ta còn phải thu không gian giới chỉ giúp ngươi.

Vu Nhai từ trước cửa thành chậm rãi quay người, nói:

- Không biết ta có tài đức gì khiến ngươi chú trọng như vậy?

Dương Tiên Tuấn nghe Vu Nhai trả lời, nghi hăọc nhìn hắn một lúc, mỉm cười nói:

- Thứ đê tiện đừng nói như thể ngươi tài trí mưu mô. Thứ rác rưởi như ngươi dám bày trò khôn vặt trước mặt ta? Ra tay bắt hắn đi! Hừ, ngươi hỏi ngươi có tài đức gì? Ha ha ha ha ha ha! Chờ ta bắt ngươi rồi rất nhanh ngươi sẽ biết!

- Được rồi, nếu ngươi không nói thì để ta đoán. Bởi vì ngươi mới là gian tế của Ma Pháp đế quốc nên muốn biết tại sao ta có thể phát động dung binh thần thuật trong Hàn Kiếm thành, muốn lấy dung binh thần thuật của ta đúng không?

- Ngươi nói cái gì?

- Xem ra đúng như ta đoán, quả nhiên mục tiêu của ngươi là dung binh thần thuật. Đừng phản bác, ta đã báo cáo với Huyền Binh đế quốc về lý do có được dung binh thần thuật. Nếu ngươi là người Huyền Binh đế quốc thì sẽ không chắc chắn ta là người Ma Pháp đế quốc, mà ngươi mới chính là người Ma Pháp đế quốc muốn có được dung binh thần thuật, ngươi là gian tế.

Dương Tiên Tuấn chớp mắt lia. Tên này bị khùng sao? Hắn đang nói gì? Cái gì mà dung binh thần thuật? Gã chưa từng nghe thấy.

- Chết đi, gian tế của Ma Pháp đế quốc!

Vu Nhai mặc kệ Dương Tiên Tuấn khó hiểu. Vu Nhai biết chắc Dương Tiên Tuấn không phải gian tế của Ma Pháp đế quốc, nếu hắn đoán đúng thì gã là người Hoàng Phủ Nhàn, mẫu thân của Độc Cô Cửu Dương phái đến đối phó với hắn. Mới rồi Dương tướng quân nói đại tướng quân của Kiếm Sơn hùng quan, cũng là chỉ huy cao nhất họ Hoàng Phủ. Nếu không phải người của mẫu thân Độc Cô Cửu Dương thì sao biết tên Vu Nhai? Hắn không nổi tiếng, dù có nổi danh thì Dương Tiên Tuấn không cần thiết nhắm vào hắn.

Lúc trước Vu Nhai diễn kịch là muốn xem tên họ Dương định làm gì, là vì kỵ sĩ dự bị của ba hành tỉnh khác đả kích Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị hay có ẩn khuất khác?

Mới đầu Vu Nhai cho rằng Dương Tiên Tuấn vì lợi lộc, nhưng nếu chỉ có thế sau khi gã lấy được vài không gian giới chỉ nên đổi sắc mặt. Vu Nhai làm binh sĩ thủ thành đã lâu, hắn rất rõ ràng điều này.

Cố tình Dương Tiên Tuấn còn đòi nữa, vậy là gã cố tình gây sự.

Mặc kệ Dương Tiên Tuấn vì lý do gì, là mấy chiếc không gian giới chỉ hay toàn bộ, chờ vào Kiếm Sơn hùng quan là Vu Nhai có cách khiến gã ói ra cả vốn lẫn lời. Buồn cười, trước giờ toàn là Vu Nhai trấn lột người ta, có lý nào bị ai bắt chẹt lại?

Không ngờ Dương Tiên Tuấn nhằm vào Vu Nhai.

Nếu đã vậy Vu Nhai sẽ không khách sáo với Dương Tiên Tuấn, chiếm đại nghĩ trước sau đó ra tay. Dù Dương Tiên Tuấn không gây hấn thì Vu Nhai cũng sẽ tìm cơ hội đánh gã thành đầu heo. Mặt Dương Tiên Tuấn vốn đáng đánh.

Dương Tiên Tuấn cũng muốn kéo đại nghĩa về bên mình, buộc Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị ra tay, là chiến sĩ Huyền Binh đế quốc bị làm khó thế này sẽ không nhịn nhục. Dương Tiên Tuấn nhằm vào Vu Nhai quá rõ ràng, trong Kiếm Sơn hùng quan không phải bá phụ của gã một tay che trời. Bất đắc dĩ Vu Nhai không giống chiến sĩ nhiệt huyết khác, Dương Tiên Tuấn đành điểm tên hắn.

Quả nhiên không suôn sẻ, Dương Tiên Tuấn bị Vu Nhai cắn ngược lại một cái!

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Vu Nhai gọi ra Huyền Binh Điển, một cục gạch đánh bay Dương Tiên Tuấn. Một cục gạch còn ít, thực lực của Dương Tiên Tuấn rất mạnh, Vu Nhai phải thừa thắng truy kích.

- Gian tế của Ma Pháp đế quốc, trước cục gạch của ta thì ngươi còn gì để nói? Cái gì? Dám chống cự? Đi chết đi!

Vu Nhai đánh đuổi tới tấp, thỉnh thoảng chụp mũ gian tế Ma Pháp đế quốc lên đầu Dương Tiên Tuấn, cục gạch không ngừng đập xuống. Lúc trước Vu Nhai không muốn gây sự, hắn có thể tạm thời cho mấy chiếc không gian giới chỉ. Nhưng nếu Dương Tiên Tuấn đã nhằm vào hắn thì Vu Nhai sẵn sàng chơi đùa cùng gã.

- Ngươi còn dám cướp không gian giới chỉ của chúng ta, chết tiệt! Ta cứ tưởng ngươi định kiểm tra cái gì, ra là có mục đích khác. Nói đi, ngươi muốn nhiều không gian giới chỉ làm gì? Điều tra tình huống Huyền Thần điện trong không gian giới chỉ sao?

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Vu Nhai nói một đống xen lẫn với tiếng nổ đì đùng, khói bụi bay lên, lòng mọi người cũng cuồn cuộn. Bên Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị hay binh sĩ Kiếm Sơn hùng quan đều ngẩn ngơ. Chỉ vài người hiểu rõ Vu Nhai mới biết chuyện trước mắt là bình thường, từ lúc hắn cười gian là họ đoán được tên họ Dương tàn đời. Nhưng bọn họ không ngờ Vu Nhai hung dữ như vậy, đứng trên điểm đạo đức cao thượng tấn công tới tấp.

Vu Nhai có thể dùng huyền binh khác nhưng hắn lại sử dụng cục gạch, không biết vì tôn trọng họ Dương nên dùng huyền binh bản mệnh hay cố ý cầm cục gạch vẽ mặt gã.

Vu Nhai vừa đập vừa chửi:

- Cho ngươi cướp không gian giới chỉ của chúng ta, gian tế Ma Pháp đế quốc chết tiệt, cho ngươi cướp này!

Một lúc lâu sau bụi lắng xuống, chiến đấu chếm dứt, a không, vẫn còn. Vu Nhai đạp liên tục vào người Dương Tiên Tuấn mình đầy tro bụi nằm bẹp dưới đất, có vẻ gã đã xỉu.

- Dừng . . . Dừng . . . Dừng tay!

Binh sĩ Kiếm Sơn hùng quan phản ứng lại, vội lao lên. Các binh sĩ bị chuyện trước mắt hù sợ. Người từ đâu đến mà dám giẫm đạp Dương đại nhân như vậy? Chuyện gì đây?

Mãi đến bây giờ đám lính vẫn không rõ chuyện gì xảy ra.

Biểu tình Vu Nhai bi thương nói:

- Xin lỗi, ta đã thất lễ, đời ta hận nhất là người Ma Pháp đế quốc. Mỗi khi thấy ma pháp sư của Ma Pháp đế quốc là ta không kiềm được xúc động. Ta hận đám con chuột Ma Pháp đế quốc núp trong đế quốc hơn.

Vu Nhai nghiến răng nghiến lợi lên án:

- Là bọn chúng đưa tình báo của chúng ta đi. Chúng là sát thủ vô hình hại chết bao nhiêu huynh đệ của Huyền Binh đế quốc, chúng đáng hận hơn là ma pháp sư giết huynh đệ chúng ta trên chiến trường.

Người không biết còn tưởng Vu Nhai nhiệt tình, yêu nước biết mấy. Các binh sĩ Kiếm Sơn hùng quan chạy tới không hiểu con người Vu Nhai.

Vu Nhai tiếp tục bảo:

- Đáng hận nhất là những con chuột Ma Pháp đế quốc này còn là huyền binh giả, bọn chúng không xứng có được huyền binh!

- Đây là huyền binh bản mệnh của hắn đúng không? Rất tốt, hôm nay ta đập nát huyền binh của hắn!

Rầm!

Dương Tiên Tuấn rú lên:

- A!

Thanh kiếm to rớt khỏi người Dương Tiên Tuấn từ bao giờ đã cong vẹo dưới chân Vu Nhai. Nếu đã làm thì phải làm thật ác, tiếc rằng kiếm của Dương Tiên Tuấn quá cứng, nếu Vu Nhai không dùng thần binh thì khó chém đứt.

Dù vậy kiếm to bị Vu Nhai uốn cong vòng.

Khi kiếm to bị tàn phá không thành hình, đám lính phản ứng lại, nói nhanh:

- Dừng . . . Dừng tay, đừng đánh nữa. Dù thế nào chờ đến phủ đại tướng quân rồi nói.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 526: Đầu heo này là ai? (1)
- Đúng, hai ngươi đến đây áp giải hắn đi phủ đại tướng quân!

Vu Nhai không kêu binh sĩ Kiếm Sơn hùng quan mà là kỵ sĩ dự bị.

Rất nhanh Huyết Lệnh, Cự Xỉ anh dũng xông lên áp giải Dương Tiên Tuấn đã hấp hối. Vu Nhai hỏi vị trí phủ đại tướng quân, dẫn theo Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị choáng váng đi vào.

- Hắn thật sự đi phủ đại tướng quân sao?

- Chẳng lẽ Dương đại nhân đúng là gian tế của Ma Pháp đế quốc?

Một binh sĩ nghe câu hỏi, bần thần nói:

- Cảm giác khá giống, có lẽ là thật.

Lát sau binh sĩ chợt nhớ một điều, nói:

- Hắn là điệt tử của Dương tướng quân, sao có thể là gian tế?

Các binh sĩ hóa đá, luống cuống tay chân.

* * *

Giống như nhiều yếu tắc hùng quan khác, trong Kiếm Sơn hùng quan cũng có chợ này nọ. Những nơi này có mặt ở những chỗ tụ tập người, binh sĩ không thể nào suốt ngày chỉ biết huấn luyện. Nơi này là biên cương, mặc kệ chiến tranh, thế lực đối địch như thế nào thì sẽ có giao dịch trong tối ngoài sáng, đây là hai nước ngầm thừa nhận.

Chợ này không giống Động Minh yếu tắc của Bắc Đẩu hành tỉnh diện tích nho nhỏ mà như chợ trong thành phố lớn, con đường rộng rãi, cửa hàng xa hoa. Vì biểu hiện bá khí của Huyền Binh đế quốc nên kiến trúc góc cạnh càng rõ ràng, bá khí hơn.

Đám người Vu Nhai không rảnh quan sát ngắm nghía, bọn họ giục ngựa nhanh chóng xuyên qua khu phố, vào khu vực chiến đấu. Đám người Vu Nhai đi qua cửa thành thuộc lãnh địa Huyền Binh đế quốc, không cần cẩn thận e dè, bên kia mới là hùng quan thật sự. Mới vào trong đã cảm giác chiến ý đậm đặc gần như không tan.

Nếu vào từ cánh cửa biên giới Ma Pháp đế quốc phía đối diện thì binh sĩ sẽ không dễ bị Vu Nhai lừa cho qua. Tức là những binh sĩ mới rồi dùng chiến tướng khí chấn động Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị là đội yếu nhất trong Kiếm Sơn hùng quan.

Nơi này có binh sĩ canh gác, thấy lân giác mã rầm rập chạy tới thì giật mình kêu lên:

- Là ai? Đứng lại!

Vu Nhai khẽ quát:

- Chúng ta là Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị mới đến, chúng ta phát hiện gian tế của Ma Pháp đế quốc trước cửa thành, muốn gặp đại tướng quân ngay!

Vu Nhai phát ra tương khí khiến binh sĩ tin tưởng.

- Cái gì? Gian tế Ma Pháp đế quốc?

Đám lính trợn to mắt nói:

- Các ngươi mau đi theo ta.

Đám lính không dám chậm trễ, nhanh chóng dẫn nhóm Vu Nhai chạy hướng phủ đại tướng quân. Nếu nhóm Vu Nhai đã vào Kiếm Sơn hùng quan thì tất nhiên không có gì đáng ngờ, chuyện gian tế quan trọng hơn. Thêm nữa sẽ có kẻ địch bệnh thần kinh xông tới phủ đại tướng quân cho người ta đánh hội đồng sao?

Rất nhanh nhóm Vu Nhai được đưa đến phủ đại tướng quân, lại qua một vòng thông báo.

Gian tế không phải chuyện nhỏ, đám người Vu Nhai được dẫn vào đại tướng quân điện, lúc này bên trong đang uống rượu vui vẻ, chiêu đãi các kỵ sĩ chính thức Yến đại nhân. Trừ Yến đại nhân ra có kỵ sĩ chính thức của ba hành tỉnh khác.

Không khí trong đại tướng quân điện khá nặng nề. Gian tế, không ngờ có gian tế.

Mấy người Vu Nhai, Dạ Tình, Độc Cô Cửu Tà và gian tế Ma Pháp đế quốc được mang vào đại tướng quân điện. Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị khác đứng ngoài đại tướng quân điện nghe. Vu Nhai đi vào cảm giác nhiều lực lượng cường đại đè ép muốn nhìn thấu hắn.

May mắn Vu Nhai chịu được áp lực của Cổ Đế Long Linh nên hắn rất ung dung trước mắt đám đại nhân vật này.

Vu Nhai quét mắt xung quanh, thấy hai bên đại tướng quân điện ngồi đầy người, đa số là nam nhân trung niên, vài người trẻ tuổi. Hai bên mặc trang phục kỵ sĩ, tướng quân. Dương Như Hóa, đại bá của Dương Tiên Tuấn ngồi phía trên cùng gần người mặc đồ tướng quân. Tiếp theo là một nam nhân trung niên, một nữ nhân trung niên, cũng mặc đồ tướng quân.

Nữ nhân trong Thần Huyền đại lục siêu cường đại, tuy yếu hơn nam tính một chút nhưng không bị kỳ thị.

Mặc kiểu kỵ sĩ thì chia bốn đoàn thể nhỏ. Vu Nhai liếc mắt qua, khóe môi cong lên. Trong bốn đoàn thể có ba nhóm có người trẻ tuồi ngồi, còn mặc trang phụ kỵ sĩ dự bị. Tức là các thanh niên này là kỵ sĩ dự bị, chỉ Yến đại nhân ngồi phía dưới cùng là không có. Không rõ do Dương Như Hóa cố ý làm khó hay vì thân phận Bắc Đẩu hành tỉnh?

Tóm lại kiểu sắp xếp này nói cho mọi người biết Bắc Đẩu hành tỉnh chỉ là góp vui trong mắt bọn họ.

Khi nhóm Vu Nhai đến, mọi người đưa mắt nhìn. Bọn họ rất ngạc nhiên về thực lực của Vu Nhai, Độc Cô Cửu Tà, Lý Thân Bá, dù sao Bắc Đẩu hành tỉnh có người hoàng binh sư thất đoạn là rất không bình thường.

Rất nhanh các đại nhân vật nhẹ nhõm, nghe nói Bắc Đẩu hành tỉnh có tử tôn đại gia tộc từ nơi khác tham gia vào.

Yến đại nhân, Hạng Phi giáo quan nhìn Vu Nhai, da mặt hai người rút gân. Vu Nhai lại định gây ra chuyện gì đây? Mới chớp mắt lại có chuyện.

Gian tế? Tuy Kiếm Sơn hùng quan không phải siêu đại hùng quan nhưng cũng tiếng tăm lừng lẫy, ít có hiện tượng gian tế xuất hiện. Cũng có thể là vì gian tế Ma Pháp đế quốc chưa bị phát hiện.

Yến đại nhân, Hạng Phi giáo quan cứ cảm thấy tiểu tử này đến tuyệt đối không vì gian tế Ma Pháp đế quốc gì đó.

Trên cao truèn xuống giọng say khướt:

- Ngươi là Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị? Thôi, khỏi đáp, nộp giantế lên đây. Ta muốn xem tên khốn nào dám làm gian tế trước mặt Hoàng Phủ đại tướng quân ta?

Vu Nhai ngước mắt nhìn người đó, biểu tình là lạ. Hoàng Phủ Nhàn thật sự sai người này đến đối phó với hắn sao?

Không phải vị đại tướng quân ngồi trên cao này không bắt mắt. Buồn cười, ngồi tít trên cùng mà không bắt mắt sao? Lúc Vu Nhai tiến vào không cảm giác khí thế của gã nên tự động bỏ qua, nếu gã không lên tiếng thì thật sự như người vô hình.

"Giá áo túi cơm!"

Đây là ấn tượng đầu tiên của Vu Nhai đối với người kia, ấn tượng thứ hai nếu gã không phải giá áo túi cơm thì chính là cao thủ giỏi ẩn giấu. Có thể làm đại tướng quân thì là cao thủ che giấu không có gì lạ.

Tóm lại Vu Nhai sẽ không vì bộ dạng của đại tướng quân mà lơ là.

- Chính là hắn!

Vu Nhai ném Dương Tiên Tuấn ra giữa đại điện.

Ánh mắt mọi người từ Vu Nhai dời đến Dương Tiên Tuấn tả tơi, cả đám chớp mắt quay lại nhìn hắn, bao gồm Dương Như Hóa tướng quân.

Hoàng Phủ đại tướng quân nói câu kinh người:

- A! Hình như ta chưa say đi? Mới uống vài ly, sao thấy một đầu heo mà mình người? Chẳng lẽ người này là gian tế của chủng tộc nào trong bách tộc loạn địa?

May mắn mọi người có mặt tố chất tâm lý rất mạnh.

- Bẩm đại tướng quân, hắn bị tại hạ đánh thành đầu heo.

- Khục, đánh giỏi, đánh giỏi . . .

Hoàng Phủ đại tướng quân một lần nữa khiến lòng Vu Nhai dao động. Chẳng lẽ không phải Hoàng Phủ đại tướng quân kêu Dương Tiên Tuấn đối phó hắn? Hoàng Phủ Nhàn không hề hành động?

Nhưng nếu không phải Hoàng Phủ Nhàn thì ai muốn đối phó Vu Nhai?

Bắc Đẩu kỵ vệ đội chưa vươn tay xa được như vậy. Hay người khác trong Độc Cô gia? Hoặc Hoàng Phủ Nhàn biết đại tướng quân này là giá áo túi cơm nên tìm Dương Như Hóa?
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 527: Đầu heo này là ai? (2)
- Đúng, hai ngươi đến đây áp giải hắn đi phủ đại tướng quân!

Vu Nhai không kêu binh sĩ Kiếm Sơn hùng quan mà là kỵ sĩ dự bị.

Rất nhanh Huyết Lệnh, Cự Xỉ anh dũng xông lên áp giải Dương Tiên Tuấn đã hấp hối. Vu Nhai hỏi vị trí phủ đại tướng quân, dẫn theo Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị choáng váng đi vào.

- Hắn thật sự đi phủ đại tướng quân sao?

- Chẳng lẽ Dương đại nhân đúng là gian tế của Ma Pháp đế quốc?

Một binh sĩ nghe câu hỏi, bần thần nói:

- Cảm giác khá giống, có lẽ là thật.

Lát sau binh sĩ chợt nhớ một điều, nói:

- Hắn là điệt tử của Dương tướng quân, sao có thể là gian tế?

Các binh sĩ hóa đá, luống cuống tay chân.

* * *

Giống như nhiều yếu tắc hùng quan khác, trong Kiếm Sơn hùng quan cũng có chợ này nọ. Những nơi này có mặt ở những chỗ tụ tập người, binh sĩ không thể nào suốt ngày chỉ biết huấn luyện. Nơi này là biên cương, mặc kệ chiến tranh, thế lực đối địch như thế nào thì sẽ có giao dịch trong tối ngoài sáng, đây là hai nước ngầm thừa nhận.

Chợ này không giống Động Minh yếu tắc của Bắc Đẩu hành tỉnh diện tích nho nhỏ mà như chợ trong thành phố lớn, con đường rộng rãi, cửa hàng xa hoa. Vì biểu hiện bá khí của Huyền Binh đế quốc nên kiến trúc góc cạnh càng rõ ràng, bá khí hơn.

Đám người Vu Nhai không rảnh quan sát ngắm nghía, bọn họ giục ngựa nhanh chóng xuyên qua khu phố, vào khu vực chiến đấu. Đám người Vu Nhai đi qua cửa thành thuộc lãnh địa Huyền Binh đế quốc, không cần cẩn thận e dè, bên kia mới là hùng quan thật sự. Mới vào trong đã cảm giác chiến ý đậm đặc gần như không tan.

Nếu vào từ cánh cửa biên giới Ma Pháp đế quốc phía đối diện thì binh sĩ sẽ không dễ bị Vu Nhai lừa cho qua. Tức là những binh sĩ mới rồi dùng chiến tướng khí chấn động Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị là đội yếu nhất trong Kiếm Sơn hùng quan.

Nơi này có binh sĩ canh gác, thấy lân giác mã rầm rập chạy tới thì giật mình kêu lên:

- Là ai? Đứng lại!

Vu Nhai khẽ quát:

- Chúng ta là Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị mới đến, chúng ta phát hiện gian tế của Ma Pháp đế quốc trước cửa thành, muốn gặp đại tướng quân ngay!

Vu Nhai phát ra tương khí khiến binh sĩ tin tưởng.

- Cái gì? Gian tế Ma Pháp đế quốc?

Đám lính trợn to mắt nói:

- Các ngươi mau đi theo ta.

Đám lính không dám chậm trễ, nhanh chóng dẫn nhóm Vu Nhai chạy hướng phủ đại tướng quân. Nếu nhóm Vu Nhai đã vào Kiếm Sơn hùng quan thì tất nhiên không có gì đáng ngờ, chuyện gian tế quan trọng hơn. Thêm nữa sẽ có kẻ địch bệnh thần kinh xông tới phủ đại tướng quân cho người ta đánh hội đồng sao?

Rất nhanh nhóm Vu Nhai được đưa đến phủ đại tướng quân, lại qua một vòng thông báo.

Gian tế không phải chuyện nhỏ, đám người Vu Nhai được dẫn vào đại tướng quân điện, lúc này bên trong đang uống rượu vui vẻ, chiêu đãi các kỵ sĩ chính thức Yến đại nhân. Trừ Yến đại nhân ra có kỵ sĩ chính thức của ba hành tỉnh khác.

Không khí trong đại tướng quân điện khá nặng nề. Gian tế, không ngờ có gian tế.

Mấy người Vu Nhai, Dạ Tình, Độc Cô Cửu Tà và gian tế Ma Pháp đế quốc được mang vào đại tướng quân điện. Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị khác đứng ngoài đại tướng quân điện nghe. Vu Nhai đi vào cảm giác nhiều lực lượng cường đại đè ép muốn nhìn thấu hắn.

May mắn Vu Nhai chịu được áp lực của Cổ Đế Long Linh nên hắn rất ung dung trước mắt đám đại nhân vật này.

Vu Nhai quét mắt xung quanh, thấy hai bên đại tướng quân điện ngồi đầy người, đa số là nam nhân trung niên, vài người trẻ tuổi. Hai bên mặc trang phục kỵ sĩ, tướng quân. Dương Như Hóa, đại bá của Dương Tiên Tuấn ngồi phía trên cùng gần người mặc đồ tướng quân. Tiếp theo là một nam nhân trung niên, một nữ nhân trung niên, cũng mặc đồ tướng quân.

Nữ nhân trong Thần Huyền đại lục siêu cường đại, tuy yếu hơn nam tính một chút nhưng không bị kỳ thị.

Mặc kiểu kỵ sĩ thì chia bốn đoàn thể nhỏ. Vu Nhai liếc mắt qua, khóe môi cong lên. Trong bốn đoàn thể có ba nhóm có người trẻ tuồi ngồi, còn mặc trang phụ kỵ sĩ dự bị. Tức là các thanh niên này là kỵ sĩ dự bị, chỉ Yến đại nhân ngồi phía dưới cùng là không có. Không rõ do Dương Như Hóa cố ý làm khó hay vì thân phận Bắc Đẩu hành tỉnh?

Tóm lại kiểu sắp xếp này nói cho mọi người biết Bắc Đẩu hành tỉnh chỉ là góp vui trong mắt bọn họ.

Khi nhóm Vu Nhai đến, mọi người đưa mắt nhìn. Bọn họ rất ngạc nhiên về thực lực của Vu Nhai, Độc Cô Cửu Tà, Lý Thân Bá, dù sao Bắc Đẩu hành tỉnh có người hoàng binh sư thất đoạn là rất không bình thường.

Rất nhanh các đại nhân vật nhẹ nhõm, nghe nói Bắc Đẩu hành tỉnh có tử tôn đại gia tộc từ nơi khác tham gia vào.

Yến đại nhân, Hạng Phi giáo quan nhìn Vu Nhai, da mặt hai người rút gân. Vu Nhai lại định gây ra chuyện gì đây? Mới chớp mắt lại có chuyện.

Gian tế? Tuy Kiếm Sơn hùng quan không phải siêu đại hùng quan nhưng cũng tiếng tăm lừng lẫy, ít có hiện tượng gian tế xuất hiện. Cũng có thể là vì gian tế Ma Pháp đế quốc chưa bị phát hiện.

Yến đại nhân, Hạng Phi giáo quan cứ cảm thấy tiểu tử này đến tuyệt đối không vì gian tế Ma Pháp đế quốc gì đó.

Trên cao truèn xuống giọng say khướt:

- Ngươi là Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị? Thôi, khỏi đáp, nộp giantế lên đây. Ta muốn xem tên khốn nào dám làm gian tế trước mặt Hoàng Phủ đại tướng quân ta?

Vu Nhai ngước mắt nhìn người đó, biểu tình là lạ. Hoàng Phủ Nhàn thật sự sai người này đến đối phó với hắn sao?

Không phải vị đại tướng quân ngồi trên cao này không bắt mắt. Buồn cười, ngồi tít trên cùng mà không bắt mắt sao? Lúc Vu Nhai tiến vào không cảm giác khí thế của gã nên tự động bỏ qua, nếu gã không lên tiếng thì thật sự như người vô hình.

"Giá áo túi cơm!"

Đây là ấn tượng đầu tiên của Vu Nhai đối với người kia, ấn tượng thứ hai nếu gã không phải giá áo túi cơm thì chính là cao thủ giỏi ẩn giấu. Có thể làm đại tướng quân thì là cao thủ che giấu không có gì lạ.

Tóm lại Vu Nhai sẽ không vì bộ dạng của đại tướng quân mà lơ là.

- Chính là hắn!

Vu Nhai ném Dương Tiên Tuấn ra giữa đại điện.

Ánh mắt mọi người từ Vu Nhai dời đến Dương Tiên Tuấn tả tơi, cả đám chớp mắt quay lại nhìn hắn, bao gồm Dương Như Hóa tướng quân.

Hoàng Phủ đại tướng quân nói câu kinh người:

- A! Hình như ta chưa say đi? Mới uống vài ly, sao thấy một đầu heo mà mình người? Chẳng lẽ người này là gian tế của chủng tộc nào trong bách tộc loạn địa?

May mắn mọi người có mặt tố chất tâm lý rất mạnh.

- Bẩm đại tướng quân, hắn bị tại hạ đánh thành đầu heo.

- Khục, đánh giỏi, đánh giỏi . . .

Hoàng Phủ đại tướng quân một lần nữa khiến lòng Vu Nhai dao động. Chẳng lẽ không phải Hoàng Phủ đại tướng quân kêu Dương Tiên Tuấn đối phó hắn? Hoàng Phủ Nhàn không hề hành động?

Nhưng nếu không phải Hoàng Phủ Nhàn thì ai muốn đối phó Vu Nhai?

Bắc Đẩu kỵ vệ đội chưa vươn tay xa được như vậy. Hay người khác trong Độc Cô gia? Hoặc Hoàng Phủ Nhàn biết đại tướng quân này là giá áo túi cơm nên tìm Dương Như Hóa?
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 528: Đại tướng quân thùng cơm
Xem biểu hiện của Hoàng Phủ đại tướng quân chắc chắn không phải người Hoàng Phủ Nhàn nhờ đối phó Vu Nhai, người hoàng tộc nhiều vô số kể, vương gia gì đó ở khắp nơi trong Huyền Binh đế quốc, không liên lạc nhiều với nhau.

- Tốt tốt tốt, tiểu tử, cho ngươi sống lâu hơn một chút.

Tuy Dương Như Hóa rất muốn giết Vu Nhai ngay nhưng xung quanh có đầy người, Hoàng Phủ đại tướng quân đã lên tiếng, gã tạm nhẫn nhịn. Dương Như Hóa vừa chữa trị điệt tử vừa phái người kêu các binh sĩ thủ thành đến.

Chờ đợi rất khó chịu, đặc biệt là Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị. Không biết chút nữa Vu Nhai làm sao xoay sở.

Không lâu sau đầu heo rống to:

- A! Khốn kiếp, họ Vu, ta muốn giết ngươi!

Dương Tiên Tuấn suýt đấm trúng mặt Dương Như Hóa.

Dương Như Hóa bắt lấy tay Dương Tiên Tuấn, trầm giọng nói:

- Tiểu Tuấn đừng xúc động, ta là bá phụ của ngươi. Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Hãy nói ta biết, ta sẽ làm chủ cho ngươi.

- Bá phụ, người là bá phụ? Bá phụ hãy giết Vu Nhai giúp ta, giết hắn!

Vu Nhai chẳng chút quan tâm đi tới hai bước, mỉm cười hỏi:

- Giết ta? Muốn diệt khẩu sao?

- Là ngươi? Ta muốn giết ngươi!

Dương Tiên Tuấn sắp điên, gã nhớ đến sỉ nhục bị cục gạch đập tơi tả trước cửa thành là tức xì khói. Nếu không lấy lại những gì đã mất thì suốt đời Dương Tiên Tuấn không cam lòng.

- Đủ rồi, ngươi chê chưa đủ mất mặt sao? Có chuyện gì hãy nói cho bá phụ nghe, ta sẽ làm chủ thay ngươi!

Qua một lúc lâu Dương Tiên Tuấn bị bá phụ trấn áp dần bình tĩnh lại, gã cũng phát hiện không có sức đánh lại. Kiếm trong tay Dương Tiên Tuấn xoắn vặn vào nhau, gã có xông lên chỉ chịu nhục.

Dương Tiên Tuấn bắt đầu kể:

- Chuyện là vầy, ta nghi ngờ trong số bọn họ có gian tế Ma Pháp đế quốc . . .

Dương Tiên Tuấn khoe bản thân gã là binh sĩ tốt của đế quốc, vì an toàn Kiếm Sơn hùng quan nên đưa ra yêu cầu kiểm tra không gian giới chỉ. Không ngờ những người này chẳng những không phối hợp, còn dám phản kháng, đặc biệt là tiểu tử này trước mắt vu tội gã là gian tế Ma Pháp đế quốc, đánh gã, biến gã thành như vậy.

Các Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị nghe Dương Tiên Tuấn nói thì rất tức giận. Đám kỵ sĩ dự bị bên ngoài hay Dạ Tình suýt đứng ra phản bác, nhưng Vu Nhai mỉm cười ngăn cản.

Dương Như Hóa chờ Dương Tiên Tuấn kể xong nhìn Vu Nhai, cười khẩy nói:

- Ngươi còn lời gì để nói?

- Ta chỉ có thể nói điệt tử của ngươi rất có tài diễn kịch, làm hiệu úy rất đáng tiếc. Trước tiên hãy nghe ta nói hết lời, vừa rồi ta yên lặng nghe hắn kể chuyện xong, ngươi cũng nên cho ta cơ hội kể chuyện đi?

Vu Nhai thấy Dương Như Hóa định phản bác thì nhanh đưa mắt nhìn Hoàng Phủ đại tướng quân, nói:

- Ta chỉ muốn nói với đại tướng quân, chỉ một câu. Nếu người Dương Tiên Tuấn nói về ta, đổi laị người là ta thì đại tướng quân có ngu ngốc đánh người xong chạy đến phủ đại tướng quân, tự chui đầu vô lưới? Không biết đại tướng quân thấy bộ dạng của ta có giống bệnh thần kinh?

Hoàng Phủ đại tướng quân biết thường thức, trả lời:

- Đương nhiên không thể nào chui đầu vô lưới, chạy xa nhất có thể.

Vu Nhai hỏi:

- Vậy đại tướng quân có nên thêm một tội cho người này, tội lừa gạt đại tướng quân?

- Đúng vậy! Dương Tiên Tuấn, ngươi dám . . .!

- Đại tướng quân, sự việc chưa rõ ràng không thể vội định tội. Dù điệt nhi của ta có chỗ sai sót chỉ vì bị đánh đầu óc không tỉnh táo.

Dương Như Hóa muốn giết Vu Nhai ngay, người thứ hai gã muốn giết là đại tướng quân thùng cơm ngồi bên trên.

- Được rồi, đến lượt ta nói.

Vu Nhai biết không thể lợi dụng đại tướng quân nữa, hắn không nói nhảm, kể lại sự việc xảy ra trước cửa thành. Vu Nhai không thêm bớt, cũng không cần.

Cuối cùng Vu Nhai nhấn mạnh:

- Thử hỏi nếu hắn không phải là gian tế Ma Pháp đế quốc thì tại sao biết tên của ta? Tại sao vu không an ta? Tại sao xuống tay với ta sau khi ta phát động dung binh thần thuật không lâu? Rõ ràng ta đã chủ động báo cáo về dung binh thần thuật lên đế quốc.

Đúng là Vu Nhai đã báo cáo lên Huyền Binh đế quốc, cột sáng to như vậy đế quốc không tìm đến hắn mới là lạ. Cho nên Vu Nhai nhờ Yến đại nhân báo cáo với Huyền Binh đế quốc, không nói hắn tìm được quyển trục ma pháp sâu trong Mê Vụ sơn mạch mà là vô tình phát hiện bên dưới Thiên Tội Uyên của Độc Cô gia.

Đế quốc, ngươi có giỏi thì đi Thiên Tội Uyên của Độc Cô gia điều tra.

Chắc chắn Huyền Binh đế quốc sẽ không đi Thiên Tội Uyên kiểm tra, có đám kỵ sĩ Yến đại nhân bảo đảm, tin tưởng Vu Nhai không có thêm quyển trục ma pháp khủng bố dung binh thần thuật nữa. Dù Huyền Binh đế quốc không tin cũng không làm gì được Vu Nhai. Kiếm vực hành tỉnh là hành tỉnh mạnh nhất, cũng là nơi có thế lực phức tạp nhất, Huyền Binh đế quốc tạm thời không cách nào truy cứu, có hai kỵ sĩ chính thức bảo đảm là đủ.

Hơn nữa thân phận của Vu Nhai rất rắc rối, không biết nên giải quyết thế nào mới tốt.

Huyền Binh đế quốc không truy cứu còn vì một lý do, dù là thời đại xưa thì dung binh thần thuật là ma pháp rất quý giá, hiếm hoi có người sử dụng được, càng ít ai chế tạo thành quyển trục. Xác suất có hai quyển trục ma pháp dung binh thần thuật rất thấp.

Các điều kiện kết hợp lại chuyện này đối với Hàn Kiếm thành, quan viên khu vực đó thông báo lên cấp trên khôngđược lợi gì, rất có thể đắc tội Độc Cô gia. Nên chuyện này chưa tới Huyền Binh đế đô đã bị bóp chết trong trứng nước.

Chặn tin là chuyện của quan viên, báo cáo là việc của Vu Nhai, bây giờ hắn nói năng rất là hùng hồn.

Còn thế lực khác tuy rất tò mò dung binh thần thuật của Vu Nhai nhưng thân phận hắn bày ra đó, cộng với khả năng hắn có quyển trục ma pháp thứ hai rất thấp nên không để bụng. Có lẽ Quang Minh thần điện Ma Pháp đế quốc nhạy cảm hơn, nên Vu Nhai mới cắn chặt Dương Tiên Tuấn là gian tế Ma Pháp đế quốc.

Độc Cô gia cũng sẽ nhạy cảm, nhưng trừ Hoàng Phủ Nhàn, Độc Cô Chiến Phong ra oai đụng vào Vu Nhai.

- Vu Nhai ta chưa nổi tiếng đến mức khiến một tử tôn trung tâm Dương gia ghi nhớ, ta chỉ là Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị nho nhỏ.

Vu Nhai lạnh lùng nói:

- Nếu các ngươi không tin lời ta hãy tìm các binh sĩ trước cửa thành kiểm tra, có thể hỏi chuyện vắng mặt ta. Nếu ta có câu nào dối tra thì ta sẽ tự sát tại chỗ!

Vu Nhai nói câu cuối đầy chính nghĩa, tỏ rõ hắn căm hận Ma Pháp đế quốc và đau lòng.

Những người có mặt toàn là cáo già, nghe Vu Nhai giải thích xong đã hiểu ra. Mọi người liếc đại biểu ba tổ kỵ sĩ dự bị khác. Đại biểu ba tổ kỵ sĩ dự bị nhìn nhau.

Vu Nhai không nói lung tung nhưng Dương Tiên Tuấn tuyệt đối không là gian tế Ma Pháp đế quốc.

Có khả năng nhất là người một tổ kỵ sĩ dự bị trong ba hành tỉnh muốn đối phó, hãm hại Vu Nhai nên mới lôi Dương Tiên Tuấn vào, cho gã lợi lộc đi đối phó, ăn hiếp Vu Nhai hoặc nguyên Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị. Rõ ràng trong miêu tả của Vu Nhai là Dương Tiên Tuấn không muốn kiếm lợi mà rõ ràng nhằm vào Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 529: Nên thưởng cái gì đây? (1)
Về chuyện dung binh thần thuật, nhiều người có mặt đều không biết. Nơi này chỉ là một trong nhiều hùng quan mặt trận phương bắc, có lẽ sẽ nhận được vài chuyện xảy ra trong Ma Pháp đế quốc trước hết, nhưng ai rảnh quan tâm nội bộ Huyền Binh đế quốc?

May mắn trong số đó có người nghe tiếng gió, giải thích sơ là mọi người hiểu ngay. Nếu đúng là quyển trục ma pháp siêu mạnh thì cách Vu Nhai cắn ngược lại Dương Tiên Tuấn không có vấn đề gì.

Những người nghe tiếng gió không biết Vu Nhai chính là tử tôn họ Vu của Độc Cô gia.

Bọn họ chỉ biết trong Hàn Kiếm thành có người phát động ma pháp đáng sợ, tổn thương tử tôn của Độc Cô gia hoặc đại gia tộc nào đó. Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị chạy đi với tốc độ siêu nhanh, chút tin tức tới tay bọn họ đã là giỏi.

Cho nên mọi người chưa biết Vu Nhai là người Độc Cô gia.

Mắt quét tới quét lui, cuối cùng dồn hết vào vị trí kế bên Yến đại nhân, cũng là kỵ sĩ dự bị xếp hạng ba. Tổ thứ nhất, thứ hai là thượng lục tỉnh, trung lục tỉnh, không có khả năng chú ý Bắc Đẩu hành tỉnh. Hạ lục tỉnh đáng ngờ nhất.

Nhưng rất nhanh mọi người nhíu mày, chẳng lẽ đã đoán sai?

Tổ hạ lục tỉnh bị nghi ngờ nhún vai, khóe môi co giật, xòe tay tỏ vẻ mình vô tội.

Dù sao thì sự việc càng lúc càng thú vị, mọi người cùng nhìn hướng Vu Nhai. Người này hoặc là làm việc không suy nghĩ hoặc tâm kế rất nặng. Mặc kệ Dương Tiên Tuấn có đúng là gian tế Ma Pháp đế quốc hay không, Vu Nhai đã đứng ở vị trí bất bại.

Buồn cười, hành động lúc đó của Dương Tiên Tuấn khiến người ta nghi ngờ, là chiến sĩ nhiệt huyết của Huyền Binh đế quốc lập tức nhảy ra thì có gì sai? Vu Nhai không sai, là Dương Tiên Tuấn sai cố ý châm chích, tại gã tạo ra hiểu lầm.

Có lẽ trước đó Dương Tiên Tuấn không biết dung binh thần thuật là gì, nhưng ai bảo gã xui? Chọn tội gì không chọn lại bảo Vu Nhai là gian tế Ma Pháp đế quốc? Kết quả bị hắn cắn ngược lại.

Yến đại nhân, Hạng Phi giáo quan thở phào. Hai người biết Vu Nhai không phải chiến sĩ nhiệt huyết hay làm việc không suy nghĩ, chắc chắn tiểu tử này cố ý, hắn đã tính kế đâu vào đấy, đi đường nào hắn cũng an toàn.

Trong khi mọi người suy đoán là ai khiến Dương Tiên Tuấn đối phó Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị thì một thanh âm vang lên làm mọi người có mặt choáng váng.

- Chết tiệt, Dương Như Hóa tướng quân, chuyện gì đây? Quả nhiên điệt tử của ngươi là gian tế!

Đó là Hoàng Phủ đại tướng quân, gã đập bàn, mặt say xỉn đỏ rực, biểu tình rất tức giận.

Rút lại lời vừa nói, không phải mọi người có mặt đều là cáo già.

- Đại tướng quân, ta sẽ điều tra chuyện này . . .

Dương Như Hóa biết sự việc khó thể xoay chuyển, dù vậy gã vẫn bênh vực Dương Tiên Tuấn.

Dương Như Hóa nhìn hướng Vu Nhai, nói:

- Coi như chuyện đúng với điều ngươi nói, nhưng ngươi là binh sĩ của đế quốc lại không chia rõ trắng đen, sự việc chưa rõ ràng đã đánh quan viên tiếp đãi, thậm chí đánh tàn phế huyền binh bản mệnh của hắn, quá buồn cười!

Vu Nhai ngoan ngoãn nhận sai, biểu tình chính nghĩa chắp tay nói với Hoàng Phủ đại tướng quân:

- Đúng vậy! Đây là lỗi của ta, bởi vì ta quá hận Ma Pháp đế quốc nên mới xúc động, xin đại tướng quân hãy trị tội!

Nếu để Dương Như Hóa nói thì gã sẽ dùng vô số lý do chèn ép Vu Nhai, hay thậm chí không cần lý do gì. Vu Nhai yếu hơn Dương Như Hóa về thế lực, nên hắn cần dựa thế. Nữ tướng quân trung niên là lựa chọn hàng đầu, có vẻ nàng đối đầu cùng Dương Như Hóa. Nhưng bây giờ Vu Nhai nhìn ra Hoàng Phủ đại tướng quân là thùng cơm, gã rất có tình cảm với Huyền Binh đế quốc.

- Ngươi không có tội, dưới loại tình huống kia đổi lại là ta thì ta cũng sẽ ra tay.

Hoàng Phủ đại tướng quân nói:

- Là hắn có tội. Dương Tiên Tuấn, ta hỏi ngươi, rốt cuộc ngươi có phải là gian tế Ma Pháp đế quốc? Nếu không nói rõ ràng thì đại tướng quân ta lại phế ngươi lần nữa!

Mặt Dương Tiên Tuấn đau đớn nói:

- Đại tướng quân, sao ta có thể là gian tế? Không an quá, toàn là hắn vu không an cho ta!

- Ý ngươi là những gì hắn nói là xạo?

- Cái này . . .

Dương Tiên Tuấn không biết nên nói sao, có nhân chứng, gã không thể cắn chết đổ tội cho Vu Nhai.

Lúc này có binh sĩ ở bên ngoài báo cáo:

- Đại tướng quân, các vị tướng quân, đã mang binh sĩ thủ thành đến.

Những binh sĩ này thuộc hàng dưới chót nhất bỗng chốc thấy tình hình rầm rộ thì bứt rứt cục súc, không dám giấu diếm. Trước mặt mọi người, các binh sĩ thủ thành run rẩy kể lại chuyện trước cửa thành, đúng y như Vu Nhai đã kể.

Nhưng bị Dương Tiên Tuấn trừng, đám lính thủ thành chùn chân, bổ sung một câu:

- Nhưng sau này chúng ta nghĩ lại nếu Dương đại nhân là người của có lẽ thì chắc chắn không phải gian tế Ma Pháp đế quốc.

Hoàng Phủ đại tướng quân tức giận quát:

- Dương Tiên Tuấn, ngươi còn lời gì để nói?

Hoàng Phủ đại tướng quân phớt lờ đám binh sĩ thủ thành giải thích câu cuối vẽ rắn thêm chân.

Không đợi Dương Tiên Tuấn trả lời, Hoàng Phủ đại tướng quân nói tiếp:

- Người đâu, kéo gian tế Ma Pháp đế quốc xuống, đánh hai mươi quân côn trước rồi tính.

Dương Như Hóa nói nhanh:

- Đại tướng quân . . .!

Hoàng Phủ đại tướng quân nói:

- Ngươi cũng khó tránh tội, chờ giải quyết gian tế này xong sẽ đến lượt ngươi.

- Người đâu!

Dương Như Hóa hoàn toàn bị động:

- Đại tướng quân, nếu điệt nhi của ta thật sự là gian tế thì ta sẽ tự tay giết hắn. Nhưng trong chuyện này có rất nhiều điểm lạ, sao có thể chỉ bằng vào lời vài người nói đã kết luận điệt nhi của ta là gian tế?

Gặp phải đại tướng quân này làm Dương Như Hóa không biết nên nói cái gì. Nếu Hoàng Phủ đại tướng quân giống những cáo già khác nhìn thấu sự thật phía sau còn đỡ, Dương Như Hóa sẽ hỏi rõ ràng, dù sao chuyện gian tế không nhỏ. Nhưng Hoàng Phủ đại tướng quân là thùng cơm.

Dương Như Hóa phớt lờ Hoàng Phủ đại tướng quân, gã chuyển sang nhìn Dương Tiên Tuấn, nói:

- Tuấn nhi, rốt cuộc là sao? Hãy thẳng thắn trước mặt đại tướng quân, mọi người, nếu không ngươi sẽ là gian tế.

Dương Tiên Tuấn không ngốc, gã biết chuyện trước mắt không thể kiểm sáot, biểu tình liên tục thay đổi. Mọi người nhìn hướng máy kỵ sĩ dự bị khác trừ Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị ra, xem ra có kẻ sắp bị kéo xuống nước.

Nhưng nghe Dương Tiên Tuấn giải thích, mọi người ngẩn ngơ. Không phải là kỵ sĩ dự bị nào trong ba tổ khác sai khiến? Vu Nhai sửng sốt, không phải Hoàng Phủ Nhàn giở trò, thì ra là việc riêng của Dương Tiên Tuấn.

Dương Tiên Tuấn nhỏ giọng nói:

- Chuyện là vậy, bởi vì Vu Tiểu Dạ luôn nhắc đến biểu ca Vu Nhai nên ta rất khó chịu, nghe nói biểu ca của nàng tham gia Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị thì muốn làm khó hắn trước cửa thành.

Sự việc không liên quan kỵ sĩ dự bị ba hành tỉnh khác, cũng không phải Hoàng Phủ Nhàn sai khiến mà vì Vu Tiểu Dạ, biểu muội của Vu Nhai. Vu Tiểu Dạ được Dương Như Tiêm lão sư mang về Dương gia. Tức là Dương Tiên Tuấn xem Vu Nhai là tình địch.
 
Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
Top