[Huyền huyễn] Từ binh lính đột kích bắt đầu Phật hệ đội quân mũi nhọn - Thủy Thủy Bình An
- Tham gia
- 14/4/19
- Bài viết
- 14,890
- Điểm cảm xúc
- 5,624
- Điểm
- 113
Chương 20: Lần thứ nhất bắn ra đạn thật
Editor: trucxinh0505
Thời gian cứ như vậy từng ngày trôi đi.
Tân binh dần dần tiến vào quỹ đạo sinh hoạt.
Sơ sở huấn luyện đội hình đội ngũ linh tinh đã hoàn thành, huấn luyện chuyên nghiệp thể năng thể thao linh tinh cũng vững bước được đẩy mạnh.
Đương nhiên, nếu là bộ đội, huấn luyện quan trọng nhất tất nhiên vẫn là vũ khí súng ống. Phương diện này, huấn luyện tân binh cũng liền tiến hành đâu vào đấy.
Lúc này, cơ sở tri thức súng ống đã chỉ dạy xong, cơ sở phân giải kết hợp tám một giang cũng luyện không sai biệt lắm, cho nên, nhật trình bắn thật đã được đề ra.
Ngày này, dựa theo quy định đại cương huấn luyện, rốt cuộc tân binh bắt đầu tiến hành huấn luyện đánh bắn thật.
Trời còn tờ mờ sáng, còn chưa có rời giường, trong ký túc xá liền có người ríu rít mà nghị luận lên.
“Thời tiết hôm nay không tồi, xem ra kế hoạch chúng ta bắn bia đạn thật có thể tiến hành bình thường rồi!”
“Thật sự? Tôi nhìn xem! Hôm qua tôi còn lo lắng hôm nay trời mưa đó!”
“Các cậu xem các cậu xem! Liền trường cùng Sử bài trưởng giống như đang chuẩn bị đạn dược!”
“Ở đâu ở đâu vậy? Tôi nhìn với!”
“Ai? Lớp trưởng chúng ta giống như đã sớm rời giường, chẳng lẽ bọn họ đều đi chuẩn bị vũ khí đạn dược rồi? Xem ra hôm nay chúng ta nhất định có thể bắn bia thật rồi!”
Trong ký túc xá yên lặng liền như nổ tung lên, các tân binh đều kích động đến ngủ không được, lần đầu tiên sôi nổi dậy sớm.
Kỳ thật Tô Tề cũng đã tỉnh, nhiều người ầm ĩ như vậy, anh lại không phải người chết, không có khả năng một chút ảnh hưởng đều không có?
Bất quá, anh mở to mắt nhìn nhìn, chợt liền nghiêng thân một chút, tiếp tục nhắm mắt lại, tuy ngủ không được, nhưng còn có thể lại nằm một chút.
【 Đinh —— các chiến hữu của cậu đều đã tỉnh, mọi người đối với hôm nay bắn đạn thật tràn ngập chờ mong, mà cậu một chút hứng thú đều không có, không có kích động không chờ mong, Phật hệ tới cực điểm rồi, năm km võ trang việt dã +11, thị lực +23, xạ kích +82, súng ống +59】
Ở trên giường nằm thêm mười mấy phút, lúc này tiếng còi du dương rời giường mới vang lên, những người khác vừa nghe thanh âm này, liền như liền trường đứng ở ngoài cửa hô to giống nhau, đều bạch bạch bạch mà xông ra ngoài, đi phòng lớn rửa mặt.
Bất quá Tô Tề không có vội vã rời giường, chờ những người khác đều vội không sai biệt lắm, lúc này mới không chút hoang mang mà xốc lên chăn, sửa sang lại nội vụ, sau đó chậm rì rì mà đi ra ngoài rửa mặt, chải răng.
Chờ đến từ ký túc xá đi đến sân thể dục tập hợp, những tân binh khác đều đã nhất trí động tác đứng đúng đội ngũ.
Thấy cậu chậm rì rì mà đi tới, trăm đôi mắt cùng nhau nhìn cậu.
Nhưng Tô Tề không để bụng, vẫn như cũ thảnh thơi mà đi tới.
【 Đinh —— các chiến hữu đều đang nhìn cậu, trong lòng đều đang chửi thầm cậu, nhưng cậu không để bụng, không tức giận, trong lòng gợn sóng bất kinh, Phật hệ đến cực điểm, năm km võ trang việt dã +11, thị lực +13, xạ kích +12, súng ống +9】
Trước đoàn người đứng chỉnh tề, Tô Tề đi vào vị trí của mình.
Cậu vừa mới tới, liền trường, bài trưởng, cùng những lớp trưởng khác, lúc này mới từ đầu liên đội bên kia bước nhanh đến.
Kỳ thật những người khác đều đang kích động, hiện tại mới là thời gian thể dục buổi sáng, không có khả năng liền đi thao trường bắn bia.
Quả nhiên, đám người liền trường bài trưởng lớp trưởng lại đây, dựa theo trình tự trước kia, từng người mang theo đội ngũ của mình khai triển huấn luyện thể dục buổi sáng.
Bất quá sau bữa sáng này, các chiến sĩ thật sự được đưa tới trường bắn, bắt đầu chính thức luyện tập bắn đạn thật.
Tới trường bắn rồi, các bài các ban bị đưa tới khu vực từng người, sau đó lớp trưởng trước giảng giải xạ kích yếu lĩnh cùng kỹ xảo xạ kích, giảng giải xong, các tân binh lớp học dựa theo trình tự nhất định, nhất nhất tiến lên thao trường thật.
Bất quá hôm nay, một ban chỉ có một cây súng trường, mọi người chỉ có thể ấn theo trình tự, từng bước từng bước tiến lên thao tác, người chưa đến phiên, liền quây thành một nửa vòng tròn, ngồi xếp bằng phía sau xem.
Ngũ Lục lấy ra một cây súng trường, giảng giải, làm mẫu xong, cuối cùng, anh hạ lệnh: “Phía dưới dựa theo trình tự, từng người một đi lên tiến hành bắn thật, người đầu tiên, Bạch Kiệt!”
“Có!”
Bạch Kiệt đứng lên, bộ chạy bước nhỏ đến trước bia, nằm sấp xuống.
Ngũ Lục bên cạnh giảng giải ý bảo Bạch Kiệt bắt đầu thao tác: “Bước đầu tiên bắn đạn, kiểm tra súng trường, bảo đảm súng trường hoàn hảo không tổn hao gì, bước thứ hai, lên băng đạn...”
Anh vừa giảng, Bạch Kiệt một bên thao tác.
Bạch Kiệt xem như tân binh tương đối ưu tú trong đám tân binh, bất quá lần đầu tiên bắn thật vẫn có chút kích động, tay đều có chút run lên, vài cái động tác đều làm chưa được đúng chỗ, hoặc là xuất hiện sai lầm.
Sau hết thảy ổn thoả, Ngũ Lục nói: “Nhắm chuẩn mục tiêu, đôi mắt, tinh chuẩn, mục tiêu, ba điểm một đường...”
Sau một lát, phịch một tiếng, súng vang!
“Má ơi!” Hứa Tam sợ tới mức giật mình một cái, thiếu chút nữa té ngã xuống.
Những người khác tuy không khoa trương như Hứa Tam, nhưng hoặc nhiều hoặc ít đều bị dọa, có người toàn thân căng thẳng, có người vội vàng dùng tay ấn ở trên mặt đất, cũng có người véo đùi của mình, ngay cả Thành Tài cũng cắn chặt khớp hàm.
Lách cách lang cang!
Mặt ban khác xạ kích cũng bắt đầu rồi, một tiếng tiếp theo một tiếng, trong chốc lát, trường bắn to như vậy liền nổi lên tràn ngập hương vị khói thuốc súng.
Không biết khi nào, Ngũ Lục hô lên: “Tô Tề!”
“Có!” Tô Tề theo tiếng đứng lên.
Bất quá anh không có kích động giống như Bạch Kiệt đi nhanh, đương nhiên, cũng không giống những người khác khẩn trương đến mức không dám bước ra, anh chỉ là bình tĩnh mà đi ra đội ngũ, đi đến bên cạnh Ngũ Lục nằm sấp xuống.
【 Đinh —— lần đầu tiên xạ kích, cậu không kích động không sợ hãi, gợn sóng bất kinh, Phật hệ đến cực điểm, năm km võ trang việt dã +11, thị lực +13, xạ kích +12, súng ống +9】
Lần đầu tiên khi sờ đến tám một giang, Tô Tề thực kích động, bất quá lúc này anh lại không có quá nhiều chờ mong, bởi vì động tác xạ kích tương quan, anh đã suy đoán rất nhiều lần ở trong lòng, bất quá chính là bắn bia mà thôi, lại không phải thật sự nhìn địch nhân mà bắn, cho nên, trong lòng cũng không có quá nhiều gợn sóng.
Anh quỳ rạp trên mặt đất, chờ đợi vài giây, nhưng không nghe được thanh âm Ngũ Lục, sửng sốt một chút, anh buông súng, quay đầu nhìn Ngũ Lục một: “Lớp trưởng, sao anh không nói?”
“Giọng nói có chút khàn, tôi đi uống nước, cậu tự bắn đi, à, đúng rồi, những cái yếu lĩnh đó cậu đều nhớ kỹ rồi sao?”
“Nhớ kỹ!”
“Được, vậy cậu tự bắn đi!” Ngũ Lục làm bộ anh thật sự muốn uống nước thôi.
“Vâng, lớp trưởng!” Tô Tề trả lời.
Tất nhiên anh biết tâm tư Ngũ Lục, bất quá anh biết cũng lười quản, dù sao nhiều chuyện như vậy, sớm muộn gì phải biết, cho nên khẳng định được mệnh lệnh, cũng không có lại lảng tránh, dựa theo thao tác lưu trình tiêu chuẩn, kiểm tra súng ống, lên băng đạn, mở bảo hiểm ra, nhắm chuẩn, động cò súng!
Phanh!
Viên đạn bắn ra ngoài.
Bay ra một trăm mét ngoài, hoàn thành tám phát.
“Báo cáo, bắn xong!”
Nghiệm súng xong, Tô Tề đứng lên, nghiêm, báo cáo.
Nhưng Ngũ Lục cũng không có trả lời, chỉ là nhìn chằm chằm phía trước đang xem, báo bia viên phía trước sẽ dùng tín hiệu cờ đem thành tích báo lại, chỉ chốc lát sau, hắn thu hồi ánh mắt, nhìn Tô Tề gật gật đầu: “Được, trở về đi!”
“Vâng.” Tô Tề về tới bên trong đội ngũ.
“Tiếp theo! Hứa Tam!” Ngũ Lục mặt không biểu tình kêu.
Trong lòng anh, phức tạp tới cực điểm rồi.
Vừa rồi thành tích Tô Tề chỉ có hoàn tám phát, tuy một ít viên đạn khác cũng không biết phi chỗ nào nhưng so với tân binh như vậy tốt hơn rất nhiều, chính là cái thành tích này... Ăn ngay nói thật, thật sự chẳng ra gì.
Nếu là binh khác, cái thành tích này anh không để ý, chính là Tô Tề...
Vừa rồi thời điểm Tô Tề nhắm chuẩn, anh vẫn luôn quan sát, phỏng đoán Tô Tề sẽ bắn hoàn mấy viên.
Anh đoán là hoàn tám!
Bởi vì hoàn chín hoặc mười, đối với tân binh mà nói, đặc biệt là tân binh lần đầu tiên xạ kích, thành tích xem như không tồi!
Nhưng nếu là hoàn sáu, hơi kém một ít, cho nên hoàn tám là tốt nhất, không tốt cũng không xấu!
Chỗ nào biết, thế nhưng Tô Tề thật sự bán hoàn tám.
Hơn nữa, anh cảm thấy Tô Tề là tính rồi, cố ý bắn hoàn tám!
Mẹ nó -!
Một cái tân binh, một kẻ trước nay không cầm qua sung ống, muốn bắn hoàn mấy viên liền hoàn được mấy viên, đây là người sao?
Đương nhiên, cũng có một loại khả năng khác, anh đã đoán sai!
Chính là thời điểm vừa rồi Tô Tề xạ kích, không chút hoang mang, không vội không gấp, tiếng súng vang lên không hoảng hốt không kinh, không giống những người khác lòng nóng như lửa đốt mà bắn loạn một hơi.
Cái khác không nói, từ điểm này, tố chất tâm lý Tô Tề, so với nhiều lão binh cũng chưa đạt được trình độ này của cậu ta.
Mẹ nó!
Cái Tô Tề này... Thật sự giống liền trường nói, trâu bò như vậy sao?
Sau khi lấy lại tinh thần, Ngũ Lục phát hiện Hứa Tam còn không có lại đây, vội vàng ngẩng đầu nhìn: “Hứa Tam, đến cậu rồi!”
“Lớp trưởng! Em... Em sợ!” Hứa Tam ngập ngừng một hồi lâu, lúc này mới hừ hừ muỗi giải thích.
Nếu là ngày xưa, khẳng định Ngũ Lục mắng, lập tức rống to lên: “Hứa Tam, cậu nói cái gì? Sợ? Cậu sợ cái gì? A! Cậu sợ cái gì? Cậu còn có biết cậu là một sĩ binh hay không?”
Bất quá hôm nay anh chưa từng có phát hỏa như lúc trước, thái độ khác thường, tâm bình khí hòa, lại còn nhìn Hứa Tam cổ vũ: “Lần đầu tiên xạ kích, nhiều ít đều sẽ có chút khẩn trương, bất quá làm quân nhân, nhất định phải khắc phục tâm lý sợ hãi bản thân, tới, Hứa Tam, đến cậu rồi!”
Bên cạnh.
Các chiến hữu trong ban đều trợn tròn mắt.
Đây là lần đầu bọn họ nhận thức Ngũ Lục sao?
Lớp trưởng thế nhưng không có phát hỏa?
Hứa Tam không có chọc giận anh ta sao?
Đây là mặt trời mọc từ hướng tây sao?
Hôm nay rốt cuộc lớp trưởng rốt cuộc làm sao vậy!
Thời gian cứ như vậy từng ngày trôi đi.
Tân binh dần dần tiến vào quỹ đạo sinh hoạt.
Sơ sở huấn luyện đội hình đội ngũ linh tinh đã hoàn thành, huấn luyện chuyên nghiệp thể năng thể thao linh tinh cũng vững bước được đẩy mạnh.
Đương nhiên, nếu là bộ đội, huấn luyện quan trọng nhất tất nhiên vẫn là vũ khí súng ống. Phương diện này, huấn luyện tân binh cũng liền tiến hành đâu vào đấy.
Lúc này, cơ sở tri thức súng ống đã chỉ dạy xong, cơ sở phân giải kết hợp tám một giang cũng luyện không sai biệt lắm, cho nên, nhật trình bắn thật đã được đề ra.
Ngày này, dựa theo quy định đại cương huấn luyện, rốt cuộc tân binh bắt đầu tiến hành huấn luyện đánh bắn thật.
Trời còn tờ mờ sáng, còn chưa có rời giường, trong ký túc xá liền có người ríu rít mà nghị luận lên.
“Thời tiết hôm nay không tồi, xem ra kế hoạch chúng ta bắn bia đạn thật có thể tiến hành bình thường rồi!”
“Thật sự? Tôi nhìn xem! Hôm qua tôi còn lo lắng hôm nay trời mưa đó!”
“Các cậu xem các cậu xem! Liền trường cùng Sử bài trưởng giống như đang chuẩn bị đạn dược!”
“Ở đâu ở đâu vậy? Tôi nhìn với!”
“Ai? Lớp trưởng chúng ta giống như đã sớm rời giường, chẳng lẽ bọn họ đều đi chuẩn bị vũ khí đạn dược rồi? Xem ra hôm nay chúng ta nhất định có thể bắn bia thật rồi!”
Trong ký túc xá yên lặng liền như nổ tung lên, các tân binh đều kích động đến ngủ không được, lần đầu tiên sôi nổi dậy sớm.
Kỳ thật Tô Tề cũng đã tỉnh, nhiều người ầm ĩ như vậy, anh lại không phải người chết, không có khả năng một chút ảnh hưởng đều không có?
Bất quá, anh mở to mắt nhìn nhìn, chợt liền nghiêng thân một chút, tiếp tục nhắm mắt lại, tuy ngủ không được, nhưng còn có thể lại nằm một chút.
【 Đinh —— các chiến hữu của cậu đều đã tỉnh, mọi người đối với hôm nay bắn đạn thật tràn ngập chờ mong, mà cậu một chút hứng thú đều không có, không có kích động không chờ mong, Phật hệ tới cực điểm rồi, năm km võ trang việt dã +11, thị lực +23, xạ kích +82, súng ống +59】
Ở trên giường nằm thêm mười mấy phút, lúc này tiếng còi du dương rời giường mới vang lên, những người khác vừa nghe thanh âm này, liền như liền trường đứng ở ngoài cửa hô to giống nhau, đều bạch bạch bạch mà xông ra ngoài, đi phòng lớn rửa mặt.
Bất quá Tô Tề không có vội vã rời giường, chờ những người khác đều vội không sai biệt lắm, lúc này mới không chút hoang mang mà xốc lên chăn, sửa sang lại nội vụ, sau đó chậm rì rì mà đi ra ngoài rửa mặt, chải răng.
Chờ đến từ ký túc xá đi đến sân thể dục tập hợp, những tân binh khác đều đã nhất trí động tác đứng đúng đội ngũ.
Thấy cậu chậm rì rì mà đi tới, trăm đôi mắt cùng nhau nhìn cậu.
Nhưng Tô Tề không để bụng, vẫn như cũ thảnh thơi mà đi tới.
【 Đinh —— các chiến hữu đều đang nhìn cậu, trong lòng đều đang chửi thầm cậu, nhưng cậu không để bụng, không tức giận, trong lòng gợn sóng bất kinh, Phật hệ đến cực điểm, năm km võ trang việt dã +11, thị lực +13, xạ kích +12, súng ống +9】
Trước đoàn người đứng chỉnh tề, Tô Tề đi vào vị trí của mình.
Cậu vừa mới tới, liền trường, bài trưởng, cùng những lớp trưởng khác, lúc này mới từ đầu liên đội bên kia bước nhanh đến.
Kỳ thật những người khác đều đang kích động, hiện tại mới là thời gian thể dục buổi sáng, không có khả năng liền đi thao trường bắn bia.
Quả nhiên, đám người liền trường bài trưởng lớp trưởng lại đây, dựa theo trình tự trước kia, từng người mang theo đội ngũ của mình khai triển huấn luyện thể dục buổi sáng.
Bất quá sau bữa sáng này, các chiến sĩ thật sự được đưa tới trường bắn, bắt đầu chính thức luyện tập bắn đạn thật.
Tới trường bắn rồi, các bài các ban bị đưa tới khu vực từng người, sau đó lớp trưởng trước giảng giải xạ kích yếu lĩnh cùng kỹ xảo xạ kích, giảng giải xong, các tân binh lớp học dựa theo trình tự nhất định, nhất nhất tiến lên thao trường thật.
Bất quá hôm nay, một ban chỉ có một cây súng trường, mọi người chỉ có thể ấn theo trình tự, từng bước từng bước tiến lên thao tác, người chưa đến phiên, liền quây thành một nửa vòng tròn, ngồi xếp bằng phía sau xem.
Ngũ Lục lấy ra một cây súng trường, giảng giải, làm mẫu xong, cuối cùng, anh hạ lệnh: “Phía dưới dựa theo trình tự, từng người một đi lên tiến hành bắn thật, người đầu tiên, Bạch Kiệt!”
“Có!”
Bạch Kiệt đứng lên, bộ chạy bước nhỏ đến trước bia, nằm sấp xuống.
Ngũ Lục bên cạnh giảng giải ý bảo Bạch Kiệt bắt đầu thao tác: “Bước đầu tiên bắn đạn, kiểm tra súng trường, bảo đảm súng trường hoàn hảo không tổn hao gì, bước thứ hai, lên băng đạn...”
Anh vừa giảng, Bạch Kiệt một bên thao tác.
Bạch Kiệt xem như tân binh tương đối ưu tú trong đám tân binh, bất quá lần đầu tiên bắn thật vẫn có chút kích động, tay đều có chút run lên, vài cái động tác đều làm chưa được đúng chỗ, hoặc là xuất hiện sai lầm.
Sau hết thảy ổn thoả, Ngũ Lục nói: “Nhắm chuẩn mục tiêu, đôi mắt, tinh chuẩn, mục tiêu, ba điểm một đường...”
Sau một lát, phịch một tiếng, súng vang!
“Má ơi!” Hứa Tam sợ tới mức giật mình một cái, thiếu chút nữa té ngã xuống.
Những người khác tuy không khoa trương như Hứa Tam, nhưng hoặc nhiều hoặc ít đều bị dọa, có người toàn thân căng thẳng, có người vội vàng dùng tay ấn ở trên mặt đất, cũng có người véo đùi của mình, ngay cả Thành Tài cũng cắn chặt khớp hàm.
Lách cách lang cang!
Mặt ban khác xạ kích cũng bắt đầu rồi, một tiếng tiếp theo một tiếng, trong chốc lát, trường bắn to như vậy liền nổi lên tràn ngập hương vị khói thuốc súng.
Không biết khi nào, Ngũ Lục hô lên: “Tô Tề!”
“Có!” Tô Tề theo tiếng đứng lên.
Bất quá anh không có kích động giống như Bạch Kiệt đi nhanh, đương nhiên, cũng không giống những người khác khẩn trương đến mức không dám bước ra, anh chỉ là bình tĩnh mà đi ra đội ngũ, đi đến bên cạnh Ngũ Lục nằm sấp xuống.
【 Đinh —— lần đầu tiên xạ kích, cậu không kích động không sợ hãi, gợn sóng bất kinh, Phật hệ đến cực điểm, năm km võ trang việt dã +11, thị lực +13, xạ kích +12, súng ống +9】
Lần đầu tiên khi sờ đến tám một giang, Tô Tề thực kích động, bất quá lúc này anh lại không có quá nhiều chờ mong, bởi vì động tác xạ kích tương quan, anh đã suy đoán rất nhiều lần ở trong lòng, bất quá chính là bắn bia mà thôi, lại không phải thật sự nhìn địch nhân mà bắn, cho nên, trong lòng cũng không có quá nhiều gợn sóng.
Anh quỳ rạp trên mặt đất, chờ đợi vài giây, nhưng không nghe được thanh âm Ngũ Lục, sửng sốt một chút, anh buông súng, quay đầu nhìn Ngũ Lục một: “Lớp trưởng, sao anh không nói?”
“Giọng nói có chút khàn, tôi đi uống nước, cậu tự bắn đi, à, đúng rồi, những cái yếu lĩnh đó cậu đều nhớ kỹ rồi sao?”
“Nhớ kỹ!”
“Được, vậy cậu tự bắn đi!” Ngũ Lục làm bộ anh thật sự muốn uống nước thôi.
“Vâng, lớp trưởng!” Tô Tề trả lời.
Tất nhiên anh biết tâm tư Ngũ Lục, bất quá anh biết cũng lười quản, dù sao nhiều chuyện như vậy, sớm muộn gì phải biết, cho nên khẳng định được mệnh lệnh, cũng không có lại lảng tránh, dựa theo thao tác lưu trình tiêu chuẩn, kiểm tra súng ống, lên băng đạn, mở bảo hiểm ra, nhắm chuẩn, động cò súng!
Phanh!
Viên đạn bắn ra ngoài.
Bay ra một trăm mét ngoài, hoàn thành tám phát.
“Báo cáo, bắn xong!”
Nghiệm súng xong, Tô Tề đứng lên, nghiêm, báo cáo.
Nhưng Ngũ Lục cũng không có trả lời, chỉ là nhìn chằm chằm phía trước đang xem, báo bia viên phía trước sẽ dùng tín hiệu cờ đem thành tích báo lại, chỉ chốc lát sau, hắn thu hồi ánh mắt, nhìn Tô Tề gật gật đầu: “Được, trở về đi!”
“Vâng.” Tô Tề về tới bên trong đội ngũ.
“Tiếp theo! Hứa Tam!” Ngũ Lục mặt không biểu tình kêu.
Trong lòng anh, phức tạp tới cực điểm rồi.
Vừa rồi thành tích Tô Tề chỉ có hoàn tám phát, tuy một ít viên đạn khác cũng không biết phi chỗ nào nhưng so với tân binh như vậy tốt hơn rất nhiều, chính là cái thành tích này... Ăn ngay nói thật, thật sự chẳng ra gì.
Nếu là binh khác, cái thành tích này anh không để ý, chính là Tô Tề...
Vừa rồi thời điểm Tô Tề nhắm chuẩn, anh vẫn luôn quan sát, phỏng đoán Tô Tề sẽ bắn hoàn mấy viên.
Anh đoán là hoàn tám!
Bởi vì hoàn chín hoặc mười, đối với tân binh mà nói, đặc biệt là tân binh lần đầu tiên xạ kích, thành tích xem như không tồi!
Nhưng nếu là hoàn sáu, hơi kém một ít, cho nên hoàn tám là tốt nhất, không tốt cũng không xấu!
Chỗ nào biết, thế nhưng Tô Tề thật sự bán hoàn tám.
Hơn nữa, anh cảm thấy Tô Tề là tính rồi, cố ý bắn hoàn tám!
Mẹ nó -!
Một cái tân binh, một kẻ trước nay không cầm qua sung ống, muốn bắn hoàn mấy viên liền hoàn được mấy viên, đây là người sao?
Đương nhiên, cũng có một loại khả năng khác, anh đã đoán sai!
Chính là thời điểm vừa rồi Tô Tề xạ kích, không chút hoang mang, không vội không gấp, tiếng súng vang lên không hoảng hốt không kinh, không giống những người khác lòng nóng như lửa đốt mà bắn loạn một hơi.
Cái khác không nói, từ điểm này, tố chất tâm lý Tô Tề, so với nhiều lão binh cũng chưa đạt được trình độ này của cậu ta.
Mẹ nó!
Cái Tô Tề này... Thật sự giống liền trường nói, trâu bò như vậy sao?
Sau khi lấy lại tinh thần, Ngũ Lục phát hiện Hứa Tam còn không có lại đây, vội vàng ngẩng đầu nhìn: “Hứa Tam, đến cậu rồi!”
“Lớp trưởng! Em... Em sợ!” Hứa Tam ngập ngừng một hồi lâu, lúc này mới hừ hừ muỗi giải thích.
Nếu là ngày xưa, khẳng định Ngũ Lục mắng, lập tức rống to lên: “Hứa Tam, cậu nói cái gì? Sợ? Cậu sợ cái gì? A! Cậu sợ cái gì? Cậu còn có biết cậu là một sĩ binh hay không?”
Bất quá hôm nay anh chưa từng có phát hỏa như lúc trước, thái độ khác thường, tâm bình khí hòa, lại còn nhìn Hứa Tam cổ vũ: “Lần đầu tiên xạ kích, nhiều ít đều sẽ có chút khẩn trương, bất quá làm quân nhân, nhất định phải khắc phục tâm lý sợ hãi bản thân, tới, Hứa Tam, đến cậu rồi!”
Bên cạnh.
Các chiến hữu trong ban đều trợn tròn mắt.
Đây là lần đầu bọn họ nhận thức Ngũ Lục sao?
Lớp trưởng thế nhưng không có phát hỏa?
Hứa Tam không có chọc giận anh ta sao?
Đây là mặt trời mọc từ hướng tây sao?
Hôm nay rốt cuộc lớp trưởng rốt cuộc làm sao vậy!