[Đoản] [Truyện Hoàn] Vai ác hoài ta nhãi con - Linh Lộc sansan
- Tham gia
- 14/4/19
- Bài viết
- 14,846
- Điểm cảm xúc
- 5,554
- Điểm
- 113
Chương 20:
Converter: Reine
Editor: trucxinh0505
Từ sau khi sinh con, cảm tình tôi cùng Hạ Khải Dận như ngồi trên hỏa tiễn, tiến bộ vượt bậc.
Cụ thể khi mang thai có chút chuyện không dám làm, hiện tại...
Khụ khụ khụ, trong đầu óc tôi những phế liệu màu vàng đó đều đang tràn ra.
Nam nữ chủ trước sau vẫn vậy đều luôn ngọt ngào.
Tôi cho rằng cuộc sống cứ như vậy hạnh phúc.
Rồi cái vai ác đại BOSS chạy ra quấy nhiễu.
Nguyên nhân là một phong thơ Giang Hồng gây ra.
Tránh cho mọi người quên, nhắc nhở nho nhỏ một chút, Giang Hồng là mẹ kế Hạ Khải Dận.
Nội dung tin rất đơn giản, chỉ một câu.
【 Hạ Hồng Thiên muốn ra tay. 】
Tên này còn không phải là ba Hạ Khải Dận sao?
Một nam nhân yếu đuối vô năng, bị chính con trai mình đuổi ra khỏi kế thừa gia tộc.
Tôi đem giấy viết thư đặt trước mặt Hạ Khải Dận.
Hắn nghiền ngẫm cười, được đi, lại có người muốn gặp tai ương.
Không quá hai ngày, Hạ Hồng Thiên nhịn không được mang theo đám người vọt vào nhà cũ Hạ gia.
Thấy nữ chủ đang trêu đùa đứa nhỏ, châm chọc nói: “Hừ, hai đứa nhỏ này không có khả năng con Tiểu Dận, các ngươi hiện tại tự cho mình là người Hạ gia, không khỏi chọc người bật cười đi.”
Hai đứa nhỏ kia xác thật không phải, nói chuyện nhận sai người phát sinh một lần là đủ rồi.
Sao tôi có cảm giác mình không tồn tại vậy?
Hôm nay Hạ Hồng Thiên mang theo người gia tộc thế hệ trước tới.
Là muốn bức Hạ Khải Dận xuống đài.
Ai kêu hắn muốn động ích lợi các lão nhân trong nhà, cách ly bọn họ, làm bản thân có cơ hội thừa nước đục thả câu.
Hơn nữa Hạ Hồng Thiên đã từng mang theo một đứa nhỏ 15-16 tuổi trở về.
Là muốn cho hắn cơ hội.
Những người đó tuy không thích Hạ Khải Dận, cũng không ngốc đến duy trì Hạ Hồng Thiên thượng vị.
Nhưng có người khác thừa kế liền không giống nhau, bọn họ có thể bồi dưỡng từ đầu.
Hạ Hồng Thiên thao thao bất tuyệt nói bí mật Hạ Khải Dận có người không biết.
Hạ Khải Dận không có khả năng có con, cũng sẽ không chạm vào bất luận nữ nhân nào.
Lại không nói rốt cuộc là vì sao, đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì dẫn tới trạng huống này của anh.
Hạ Hồng Thiên nói cái này tôi đều biết, nhưng nguyên nhân cụ thể, tác giả không có viết.
Nhưng tôi rất muốn biết.
Nhưng đây là cái bối cảnh giả thiết, tác giả là một người thuần yêu đảng, vì làm vai ác không chạm loạn vào nữ chủ mà đưa ra tình tiết hạn chế.
Tôi ghét nhất loại viết không rõ ràng này.
Hạ Khải Dận rất kiên định tuân thủ ước định giữa chúng tôi, tuyệt không để đứa nhỏ liên lụy vào.
Hạ Hồng Thiên đi vào được vài phút, đã bị một đám hắc y nhân bao vây quanh.
Xách lên, đưa đến trong tay cảnh sát chờ đã lâu ở bên ngoài.
Những người này làm không ít chuyện xấu, cảnh sát lại không có chứng cứ, đúng lúc Hạ Khải Dận xuất hiện, cung cấp cho tài liệu.
Nhưng lại sợ rút dây động rừng, mới yêu cầu chờ thời cơ một lưới bắt hết.
Trở lại là Hạ Khải Dận giải thích cho tôi.
“Tôi thừa nhận, tôi lại để bọn nhỏ lâm vào bên trong nguy hiểm, em có thể trừng phạt tôi.”
Nói xong anh cúi đầu.
Mà tôi cũng không để ý chuyện này, tôi càng muốn biết là một chuyện khác.
“Hạ Hồng Thiên nói đều là thật chăng? Vì sao?”
Hạ Khải Dận giúp tôi sửa sang lại tóc dài bung ra.
“Muốn biết, vậy kiếp sau đi, kiểm nghiệm một chút có phải thật sự hay không.”
“Tôi thấy là anh nghiện rồi, vẫn nên hưởng ứng chính sách sinh ba thôi.”
Thật không biết có phải hắn cố ý làm ra những việc này hay không.
Chỉ vì làm tôi có thể trừng phạt hắn một chút.
Ngẫm lại trong truyện miêu tả hình tượng vai ác nam hai thanh lãnh cấm dục, chẳng lẽ là tôi đến dạy hư hắn?
Không nghĩ, vẫn nên làm chính sự đi.
Đôi tay giữ đầu Hạ Khải Dận, vị bạc hà giao giữa môi răng.
Editor: trucxinh0505
Từ sau khi sinh con, cảm tình tôi cùng Hạ Khải Dận như ngồi trên hỏa tiễn, tiến bộ vượt bậc.
Cụ thể khi mang thai có chút chuyện không dám làm, hiện tại...
Khụ khụ khụ, trong đầu óc tôi những phế liệu màu vàng đó đều đang tràn ra.
Nam nữ chủ trước sau vẫn vậy đều luôn ngọt ngào.
Tôi cho rằng cuộc sống cứ như vậy hạnh phúc.
Rồi cái vai ác đại BOSS chạy ra quấy nhiễu.
Nguyên nhân là một phong thơ Giang Hồng gây ra.
Tránh cho mọi người quên, nhắc nhở nho nhỏ một chút, Giang Hồng là mẹ kế Hạ Khải Dận.
Nội dung tin rất đơn giản, chỉ một câu.
【 Hạ Hồng Thiên muốn ra tay. 】
Tên này còn không phải là ba Hạ Khải Dận sao?
Một nam nhân yếu đuối vô năng, bị chính con trai mình đuổi ra khỏi kế thừa gia tộc.
Tôi đem giấy viết thư đặt trước mặt Hạ Khải Dận.
Hắn nghiền ngẫm cười, được đi, lại có người muốn gặp tai ương.
Không quá hai ngày, Hạ Hồng Thiên nhịn không được mang theo đám người vọt vào nhà cũ Hạ gia.
Thấy nữ chủ đang trêu đùa đứa nhỏ, châm chọc nói: “Hừ, hai đứa nhỏ này không có khả năng con Tiểu Dận, các ngươi hiện tại tự cho mình là người Hạ gia, không khỏi chọc người bật cười đi.”
Hai đứa nhỏ kia xác thật không phải, nói chuyện nhận sai người phát sinh một lần là đủ rồi.
Sao tôi có cảm giác mình không tồn tại vậy?
Hôm nay Hạ Hồng Thiên mang theo người gia tộc thế hệ trước tới.
Là muốn bức Hạ Khải Dận xuống đài.
Ai kêu hắn muốn động ích lợi các lão nhân trong nhà, cách ly bọn họ, làm bản thân có cơ hội thừa nước đục thả câu.
Hơn nữa Hạ Hồng Thiên đã từng mang theo một đứa nhỏ 15-16 tuổi trở về.
Là muốn cho hắn cơ hội.
Những người đó tuy không thích Hạ Khải Dận, cũng không ngốc đến duy trì Hạ Hồng Thiên thượng vị.
Nhưng có người khác thừa kế liền không giống nhau, bọn họ có thể bồi dưỡng từ đầu.
Hạ Hồng Thiên thao thao bất tuyệt nói bí mật Hạ Khải Dận có người không biết.
Hạ Khải Dận không có khả năng có con, cũng sẽ không chạm vào bất luận nữ nhân nào.
Lại không nói rốt cuộc là vì sao, đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì dẫn tới trạng huống này của anh.
Hạ Hồng Thiên nói cái này tôi đều biết, nhưng nguyên nhân cụ thể, tác giả không có viết.
Nhưng tôi rất muốn biết.
Nhưng đây là cái bối cảnh giả thiết, tác giả là một người thuần yêu đảng, vì làm vai ác không chạm loạn vào nữ chủ mà đưa ra tình tiết hạn chế.
Tôi ghét nhất loại viết không rõ ràng này.
Hạ Khải Dận rất kiên định tuân thủ ước định giữa chúng tôi, tuyệt không để đứa nhỏ liên lụy vào.
Hạ Hồng Thiên đi vào được vài phút, đã bị một đám hắc y nhân bao vây quanh.
Xách lên, đưa đến trong tay cảnh sát chờ đã lâu ở bên ngoài.
Những người này làm không ít chuyện xấu, cảnh sát lại không có chứng cứ, đúng lúc Hạ Khải Dận xuất hiện, cung cấp cho tài liệu.
Nhưng lại sợ rút dây động rừng, mới yêu cầu chờ thời cơ một lưới bắt hết.
Trở lại là Hạ Khải Dận giải thích cho tôi.
“Tôi thừa nhận, tôi lại để bọn nhỏ lâm vào bên trong nguy hiểm, em có thể trừng phạt tôi.”
Nói xong anh cúi đầu.
Mà tôi cũng không để ý chuyện này, tôi càng muốn biết là một chuyện khác.
“Hạ Hồng Thiên nói đều là thật chăng? Vì sao?”
Hạ Khải Dận giúp tôi sửa sang lại tóc dài bung ra.
“Muốn biết, vậy kiếp sau đi, kiểm nghiệm một chút có phải thật sự hay không.”
“Tôi thấy là anh nghiện rồi, vẫn nên hưởng ứng chính sách sinh ba thôi.”
Thật không biết có phải hắn cố ý làm ra những việc này hay không.
Chỉ vì làm tôi có thể trừng phạt hắn một chút.
Ngẫm lại trong truyện miêu tả hình tượng vai ác nam hai thanh lãnh cấm dục, chẳng lẽ là tôi đến dạy hư hắn?
Không nghĩ, vẫn nên làm chính sự đi.
Đôi tay giữ đầu Hạ Khải Dận, vị bạc hà giao giữa môi răng.